BARACK OBAMA GẶP TẬP CẬN BÌNH TẠI THƯỢNG ĐĨNH 07 & 08-6-2013 Ở Nam California

239 NĂM “AMERICAN DREAM” BARACK OBAMA GẶP ĂM TRỘM “CHINESE DREAM” TẬP CẬN BÌNH TẠI THƯỢNG ĐĨNH 07 & 08-6-2013 Ở NAM CALIFORNIA.

tap_can_binh_obama
Tập Cận Bình khi chuẩn bị thay thế Chủ Tịch Hồ Cẩm Đào đã đến Hoa Kỳ lần đầu hội kiến với 
TT Barack Obama ngày 14-02-2012
California (VietPress USA): Nguồn tin đặc biệt do Ký giả Hạnh Dương của VietPress USA biết được, cuộc họp cao cấp giữa TT Hoa Kỳ BARACK OBAMA và Chủ Tịch Nhà nước Trung Quốc (TQ) TẬP CẬN BÌNH (Xi Jinping) vào chiều Thứ Sáu 07-6 và sáng Thứ Bảy 08-6-2013 tại Palm Spring, thành phố Rancho Mirage, nam California sẽ là phiên họp gay cấn để phân định biên giới và quyền lợi của Hoa Kỳ với Trung Quốc chứ không có chuyện tương nhượng cùng tồn tại như phía TQ đưa ra gần đây.
Vào ngày 14-02-2012, ông Tập Cận Bình đã đến Hoa Kỳ lần đầu với tư cách là Phó Chủ Tịch Trung Quốc chuẩn bị thay thế Chủ Tịch Hồ Cẩm Đào. Chuyến đi lần đó ông Tập Cận Bình chỉ lo chống đỡ các chỉ trích lên án TQ vi phạm nhân quyền và tàn ác với các dân tộc tại Trung Quốc. Ông Tập Cận Bình nói rằng “there was “room for improvement” on human rights” (vẫn còn chỗ cho nhân quyền phát triển). Bên cạnh đó thì TT Obama cũng đã thảo luận các vấn đề liên quan đến thương mại và tài chánh giữa hai quốc gia và chỉ trích Trung Quốc hỗ trợ chế độ độc tài tại Syria (http://www.bbc.co.uk/news/world-asia-china-17036070 ). Ông Tập Cận Bình hứa hẹn khi ông lên nắm quyền Chủ Tịch TQ thì sẽ cải thiện mọi vấn đề, thắt chặt hơn nữa tình hữu nghị giữa hai quốc gia và hiểu biết lẫn nhau hơn!
Nhưng kể từ ngày 14-3-2013 khi ông Tập Cận Bình lên nắm chức Chủ Tịch Nhà Nước TQ, Tổng Bí Thư Đảng CSTQ kiêm Tổng Quân Ủy Quân Đội TQ thì cách hành sử của TQ trở thành một tên cướp cạn hơn là một nước lớn. Ông đã đích thân đến một làng chài ở Hải Nam để hô hào ngư dân TQ xua ghe chài đi đánh cướp cá của ngư dân láng giềng Việt Nam, Nhật Bản và Philippines. Ông chỉ huy các vụ lấn chiếm Biểm Đông, đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam; đảo Senkaku (Điếu Ngư) của Nhật Bản và đảo Đá Cạn của Philippines!

 tapcanbinh va banhlevien
Chủ tịch TQ Tập Cận Bình và Đệ I Phu Nhân TQ Peng Liyuan thăm di tích Maya tại vùng Yacatan vào ngày 06-6-2013 trong chuyến thăm chính thức Mexica trước khi đến Hoa Kỳ.
Cuộc họp Thượng Đĩnh ngày 07 và 08-6-2013 được xem là giữa một Cường Quốc Hoa Kỳ chủ xướng chủ thuyết “American Dream” khai sáng kể từ ngày Độc Lập Hoa Kỳ 04-7-1776 và canh tân theo thời gian lịch sử cho đến nay đã 239 năm (http://en.wikipedia.org/wiki/American_Dream ) và một nước Tàu chuyên ăn cắp phát minh, sáng kiến và ăn cắp cả chủ thuyết như Tập Cận Bình mới công bố “Chinese Dream”  (http://en.wikipedia.org/wiki/Chinese_dream ) từ ngày 14-3-2013 khi vừa lên nắm quyền Chủ Tịch nước TQ có dân số 1.4 Tỷ người đông nhất thế giới nhưng được sự kính trọng ít nhất vì chuyên chủ trương ăn cắp và làm hàng gian hàng giả!
Nguồn tin đáng tin cậy cho hay rằng, trước cuộc họp Thượng Đĩnh lần nầy, Trung Quốc đã bắn tiếng đề nghị rằng sau khi TQ đã đóng các tài khoản ngân hàng dành cho chế độ Bắc Triều Tiên và bắt Kim Jong-un phải tháo gỡ các dàn phi đạn hù dọa Hoa Kỳ và Nam Hàn.. thì nay Tập Cận Bình muốn đến Hoa Kỳ trong tinh thần hai siêu cường cùng phân chia quyền lợi, trách nhiệm quốc tế và cùng tồn tại!
Thế nhưng tin tiết lộ với Ký giả Hạnh Dương rằng, TT Barack Obama sẽ thay mặt nhân dân Hoa Kỳ để đối đầu và phân chia ranh giới rõ rệt với TQ chứ không hề có thỏa hiệp hay dung hòa quyền lợi gì cả!
Trước hết là vấn đề lịch sự tiếp đón, trong khi Chủ tịch TQ Tập Cận Bình mang theo Đệ I Phu Nhân TQ là bà Ca sĩ kiêm Thiếu Tướng Peng Liyuan đến Hoa Kỳ thì bà Đệ I Phu Nhân Hoa Kỳ Michelle Obama có chuyện nhà nên không rảnh để tiếp đón!
Ông Tập Cận Bình cưới vợ lần đầu là bà Ke Lingling, con gái của Đại sứ TQ Ke Hua tại Anh vào năm 1980 và sau vài năm đã ly dị. Đến năm 1987 thì ông cưới nữ Ca sĩ dân ca nổi tiếng Peng Liyuan. Hai người có một con gái tên Xi Mingze sinh ngày 27-6-1992 và hiện theo học tại Đại Học Harvard của Hoa Kỳ từ tháng 5-2010. Chủ tịch Tập Cận Bình cũng từng du học tại Hoa Kỳ về ngành kỹ sư nông nghiệp. Sau ngày lên làm Chủ Tịch TQ hôm 14-3-2013, chuyến công du đầu tiên của ông đến Nga ngày 22-3-2013 (http://www.nytimes.com/2013/03/23/world/asia/xi-jinping-visits-russia-on-first-trip-abroad.html?pagewanted=all&_r=0 ) thì Đệ I Phu Nhân TQ Peng Liyuan cũng đi theo nhưng đã không được tiếp đón trong các nghi lễ chính thức.
Giữa TQ và Nga có đường biên giới chung dài tới 2,600 dặm và hai bên luôn có những tranh chấp từ thời cùng là đồng chí đồng rận Xã Hội Chủ Nghĩa anh em. Sau chuyến công du đầu tiên nầy trở về, Đài Truyền Hình Trung Ương CCTV của TQ tuyên bố mua của Nga 4 Tàu Ngầm lớp Armur chạy Diesel và 24 Phản lực tiêm kích tàng hình loại mới nhất Su-35 của Nga; nhưng lập tức bị Bộ Quốc Phòng Nga phủ nhận trên Thông Tấn Nga Itar -Tass vào ngày 25-3-2013 là không bán gì cho TQ vì một hợp đồng trước đó vào năm 1995 Nga bán cho TQ 200 Máy Bay Su-SKs lấy tên là J-11A với tổng trị giá US$2.5 Tỷ; nhưng mới giao 95 chiếc thì Nga khám phá ra rằng TQ đã ăn cắp mẫu mã và sản xuất loại J-11B nên Nga cắt bỏ hợp đồng và liệt TQ vào loại trộm cắp! Thật đáng xấu hổ! (http://www.defensenews.com/article/20130325/DEFREG03/303250014/Russia-No-Deal-Sale-Fighters-Subs-China ).
Chuyến công du đầu tiên của Tập Cận Bình đến Nga coi như thất bại và hình ảnh Đệ I Phu Nhân TQ bi xem thường. Nay sau khi Tập Cận Bình đưa vợ đến Mexico được tiếp đón nên nghĩ rằng Hoa Kỳ cũng sẽ có Đệ I Phu Nhân Michelle Obama ra tiếp đón danh dự; nhưng thật bẻ bàng vì bà Michelle Obama bận lo chuyện con cái và con chó BO theo một thông tin phổ biến.
Để tiếp đón Tập Cận Bình, một ngày trước khi Chủ Tịch TQ đến Mỹ, các nhà làm luật của Quốc Hội Hoa Kỳ hôm Thứ Năm 06-6-2013 đã đệ trình Dự luật “Punish Cyber Theft” trừng phạt TQ và bất cứ Quốc Gia nào vi phạm tội tấn công Hackers vào các Trang Mạng Internets của Hoa Kỳ để trộm cắp. Dự luật nầy do Chủ Tịch Ủy Ban Tình Báo Hạ Viện Hoa Kỳ là Dân Biểu Mike Rogers (CH Michigan), Dân Biểu Tim Ryan (DC Ohio) và Thượng Nghị Sĩ Ron Johnson (CH Wisconsin) chủ xướng đưa ra các trừng phạt khắt khe nhất để trừng trị tội ác của TQ về nạn Hackers. (http://www.straitstimes.com/breaking-news/world/story/us-lawmakers-introduce-new-bill-punish-cyber-theft-20130606 ). Quyết tâm của Quốc Hội HK là nhằm hỗ trợ cho chính sách của TT Obama trước kẻ thù TQ.
Trước đó, vào ngày 14-5-2013 tại Hội Nghị về An Ninh Mạng Điện Toán do Reuter tổ chức tại Washington, Tướng Keith Alexander, Giám đốc Cơ quan An Ninh Quốc Gia (National Security Agency (NSA) và Tư Lệnh “U.S. Cyber” đã trưng dẫn các chứng cứ trộm cắp đột nhập mạng điện toán Hoa Kỳ của các Hackers TQ  mà HK có đủ bằng chứng là do Bộ Quốc Phòng TQ cùng hợp tác với một Đại Học ở TQ. (http://news.yahoo.com/lawmakers-introduce-bill-punish-cyber-theft-025905742.html;_ylt=AwrNUbJK6bFRRkIALgXQtDMD )
 b-52-x-51
 X-51 WaveRider được gắn dưới cánh của Pháo Đài Bay B-52
x-51 waverider
B-52 mang X-51 WaveRider bay ra Thái Bính Dường ở độ cao trên 15 Km để thả cho bay tự động với tốc độ 6,400 Km /giờ.
Để chào đón Tập Cận Bình, ngày 26-5-2013, Hoa Kỳ đã cho công bố thử nghiệm thành công một loại vũ khí “Đại siêu thanh” (Supersonic) đạt Mach 5.1 gấp hơn 5 lần tốc độ âm thanh tức khoảng trên 6,400Km /giờ. Đây là Thiết bị bay Supersonic có tên WaveRider X-51 do Boeing sản xuất đã được thử nghiệm thành công bay tầm xa vào ngày 01-5-2010 bằng hỏa tiễn SJX61 dùng nhiên liệu Hydrocarbon; nhưng nay tăng cường tính năng và áp dụng hỏa tiễn Pratt & Whitney Rocketdyne SJY61 dùng nhiên liệu JP-7 có thể đạt gần Mach 6 trong cuộc thử nghiệm ngày 01-5-2013 trên Thái Bình Dương.  Chỉ trong vòng 200 giây đồng hồ, WaveRider X-51 đã đạt độ cao 70,000 Feet tức 21,000m.
 x-51 dang bay
 X-51 WaveRider đang bay ở độ cao 70,000 Feet (21 Km).
WaveRider X-51 được đặt dưới cánh một Pháo Đài bay B-52 bay cao trên 15 Km và thả rơi để X-51 nầy tự bay đường xa. Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ công bố sẽ áp dụng X-51 WaveRider vào sản xuất đầu đạn tấn công nhanh “High Speed Strike Weapon (HSSW)” vào năm 2020; hoặc thích ứng gắn vào các máy bay F-35 hoặc máy bay dội bom B-2 (http://en.wikipedia.org/wiki/Boeing_X-51 ).
Với sức mạnh siêu cường của Hoa Kỳ, TT Barack Obama sẽ đón Chủ tịch TQ Tập Cận Bình bằng các đề tài sau đây theo như tin tiết lộ:
1.     HK sẽ chỉ trích nặng nề và cảnh cáo trả đũa TQ về các vụ ăn cắp phát minh, ăn cắp hồ sơ tài liệu về mọi sinh hoạt của các Ngân Hàng, Công Ty, cá nhân tại Hoa Kỳ vì có đủ bằng chứng TQ cho hằng chục nghìn Hackers đột nhập mạng lưới điện toán HK mỗi ngày!
2.     HK đặt vấn đề nếu TQ muốn làm siêu cường thì phải biết cách hành xử là một cường quốc; không nên dùng thủ đoạn “cá lớn nuốt cá bé” đối với các quốc gia láng giềng.
3.     Đối với Biển Đông, HK khẳng định Biển Đông là quyền lợi thiết yếu của Hoa Kỳ và hải lộ quốc tế chứ không phải là ao nhà của TQ. Hoa Kỳ đã cho ông Tổng Lãnh Sự HK tại Saigon là Lê Thành Ân đến thăm Ủy ban Nhân dân Huyện Đảo Hoàng Sa là nhằm công nhận hai Đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của VN, trước đây thuộc chế độ VNCH của Miền Nam mà TQ đã dùng võ lực cướp đoạt năm 1974 và sau khi CSBV chiếm Miền Nam thì cũng đã bị TQ đánh cướp vào năm 1988. HK yêu cầu TQ trả lại các Đảo Hoàng Sa, Trường Sa cho nhân dân VN và triệt thoái các căn cứ quân sự trên 2 đảo nầy và không được dùng các đảo nầy để gây nguy hại cho quyền lợi của Hoa Kỳ và hải lộ quốc tế trên Biển Đông.
4.     HK công bố hỗ trợ các quốc gia trong khu vực Á Châu Thái Bình Dương đang bị TQ dùng sức mạnh để chiếm đoạt gây tranh chấp Biển Đảo như tại Philippines và Nhật Bản.
5.     HK đòi buộc TQ chấm dứt các hỗ trợ cho những chế độ độc tài và khủng bố như Bắc Triều Tiên, Syria, Iran đang gây hấn với lân bang và sát hại nhân dân của họ.
6.     HK đòi buộc TQ thực thi chính sách sòng phẳng và trong sáng (Fair) trong đối tác kinh doanh; thay đổi tỷ giá đồng Nhân Dân Tệ phù hợp với Dollar Mỹ để không gây thiệt hại cho cán cân mậu dịch của Hoa Kỳ; chấm dứt nạn hàng gian, hàng giả và hàng hóa độc hại đưa vào Hoa Kỳ.
7.     HK đòi hỏi TQ thi hành Tuyên Ngôn Quốc Tế về Nhân Quyền mà TQ đã ký kết đối với nhân dân TQ và nhân dân các khu tự trị như Tây Tạng, Nội Mông, Tân Cương đang bị TQ đàn áp dã man; kể cả việc TQ xúi dục các quốc gia như Việt Nam, Bắc Triều Tiên, Syria, Iran đàn áp tiếng nói dân chủ và nhân quyền của người dân tại các quốc gia nầy mà TQ bảo trợ.
Xem ra cuộc gặp Thượng Đĩnh lần nầy của Chủ Tịch TQ Tập Cận Bình đến Hoa Kỳ trong 2 ngày 07 & 08-6-2013 sẽ mang điều xúi quẩy cho TQ vì năm nay Tập Cận Bình gặp năm xui tháng hạn bởi ông sinh 15-6-1953 tức Quý Tỵ 61 tuổi ta gặp năm Quý Tỵ 2013 là năm tuổi hạn! (http://en.wikipedia.org/wiki/Xi_Jinping ). Trong khi TT Barack Obama sinh ngày 04-8-1961 nhằm ngày 23-6 năm Tân Sửu thì năm nay 53 tuổi ta nhằm năm Quý Tỵ 2013 là năm hạp tuổi hạp vận. (http://www.vietpressusa.com/2012/10/chiem-tinh-gia-huyen-linh-tu-tai-san.html ).

Hãy chờ xem kết quả ngoạn mục của cuộc đấu giữa lãnh đạo của hai Siêu cường nầy sẽ diễn ra như thế nào. Cộng đồng Mỹ gốc Việt kêu gọi mọi người Việt Nam hải ngoại hãy cùng nhau biểu tình phản đối Chủ tịch TQ Tập Cận Bình vào lúc 3 giờ chiều ngày thứ Sáu 7/6/2013 và 9 giờ sáng thứ Bảy 8/6/2013 tại góc đường Bob Hope Dr. và Gerald Ford Dr., thành phố Rancho Mirage, California để tố cáo TQ xâm lược Biển Đông và Hoàng Sa, Trường Sa của VN. (Hạnh Dương ghi).

_____________

Sau đây là Lịch làm việc của TT Barack Obama vào Ngày Thứ Sáu 07-6-2013 để những ai theo dõi cuộc Hội Nghị Thượng Đĩnh giữa
TT Barack Obama và Chủ Tịch Trung Quốc Tập Cận Bình nên biết. Lịch làm việc nầy do Tòa Bạch Ốc cung cấp cho Hạnh Dương:

President BARACK OBAMA’s Today Schedule on June 7th, 2013:

All times are Eastern Standard Time (EST)

11:50 AM: The President delivers a statement to reporters on the Affordable Care Act WATCH LIVE

12:25 PM: The President departs San Jose, California

1:35 PM: The President arrives Los Angeles, California

3:00 PM: The President delivers remarks at a DNC Fundraiser

5:05 PM: The President departs Los Angeles, California

5:55 PM: The President arrives Palm Springs, California

8:00 PM: The President participates in a photo opportunity with President Xi Jinping of the People’s Republic of China

8:05 PM: The President and President Xi Jinping of the People’s Republic of China will hold a bilateral meeting11:00 PM: The President will hold a working dinner with President Xi Jinping of the People’s Republic of China

Bà Aung San Suu Kyi ứng cử tổng thống Miến Điện?

RFA-06-06-2013
Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ In trang này
Bà Aung San Suu Kyi, lãnh tụ đối lập của Myanamr phát biểu trước Diễn Dàn Kinh Tế Thế Giới Về Đông Á đang diễn ra ở Naypyidaw, Myanmar ngày 6/6/2013

Bà Aung San Suu Kyi, lãnh tụ đối lập của Myanamr phát biểu trước Diễn Dàn Kinh Tế Thế Giới Về Đông Á đang diễn ra ở Naypyidaw, Myanmar ngày 6/6/2013. AFP

Bà Aung San Suu Kyi, lãnh tụ đối lập của Myanamr và là biểu tượng của cuộc tranh đấu cho tự do, dân chủ, sẽ ra tranh cử tổng thống vào năm 2015.

Trong phát biểu đọc sáng nay trước Diễn Dàn Kinh Tế Thế Giới Về Đông Á đang diễn ra ở Naypyidaw, bà Suu Kyi nói rằng đây là quyết định chắc chắn, yêu cầu chính phủ sửa đổi điều khoản cấm những công dân lập gia đình với người nước ngoài không được ứng cử chức vụ lãnh đạo quốc gia.

Bà Aung San Suu Kyi lập gia đình với một người Anh là ông Michael Aris, và tất cả những đồn đãi đều cho rằng chính phủ quân sự Miến Điện trước đây đưa điều này vào hiến pháp chỉ với mục đích ngăn chận không cho bà Suu Kyi cơ hội trở thành tổng thống.

Cũng trong bài phát biểu, bà Suu Kyi kêu gọi chính phủ tiếp tục đổi mới, mở rộng các hoạt động để mọi người dân có thể tham gia.

Bà cho rằng tất cả mọi sinh hoạt của quốc gia đều nhằm vào mục tiêu tạo phúc lợi cho dân chúng, do đó, nhà nước không thể viện dẫn bất kỳ lý do gì để gây khó khăn cho những tập thể muốn tham dự vào các sinh hoạt của đất nước.

Cũng cần nói thêm Diễn Dàn Kinh Tế Thế Giới Về Đông Á chọn Myanmar để tổ chức hội thảo với mục đích giúp nước này cơ hội phát triển.

Khoảng 900 đại biểu của 50 quốc gia tham dự diễn đàn năm nay.

Trong các bài nói chuyện, các chuyên gia đều nói rằng Myanmar là một quốc gia thật giầu tài nguyên nhưng lại thiếu những phương tiện cần thiết để phát triển như hệ thống đường xá giao thông, luật lệ.

Tin, bài liên quan

Hạ viện Mỹ nêu vụ trấn áp người biểu tình chống Trung Quốc ở Việt Nam

Nhiều vụ vi phạm nhân quyền, trong đó có việc đàn áp những người biểu tình phản đối Trung Quốc, đã được nêu lên tại cuộc điều trần về mối quan hệ Việt-Mỹ do Tiểu ban về châu Á-Thái Bình Dương của Hạ viện Mỹ tổ chức hôm 5/6.

Dân biểu Steve Chabot nêu sự kiện xảy ra cuối tuần qua ngay trong phần phát biểu mở đầu cuộc điều trần kéo dài một tiếng rưỡi do ông chủ trì.

“Trong vài tuần vừa qua, chúng tôi chứng kiến chính phủ Việt Nam đàn áp những tiếng nói bất đồng như vụ bắt giữ ông Trương Duy Nhất, cáo buộc ông ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’; đánh đập, bắt bớ nhiều người tham gia cuộc dã ngoại nhân quyền ôn hòa hôm 5/5; bắt giữ 20 cá nhân cuối tuần qua khi họ phản đối vụ tàu hải quân Trung Quốc đâm vào tàu cá Việt Nam; kết án tù khắc nghiệt đối với hai blogger trẻ tuổi hồi tháng trước  và ngăn cản blogger đồng thời là người đoạt giải thưởng Công dân mạng 2013 của RSF (Tổ chức Phóng viên Không biên giới) và Google, ông Huỳnh Ngọc Chênh, tới Mỹ.”

Tin cho hay, hàng chục người bị bắt giữ khi xuống đường phản đối các hành động gây hấn của Trung Quốc ở biển Đông hôm 2/6 tại Hà Nội.

Báo chí Việt Nam hầu như im lặng về sự kiện này, ngoại trừ Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội. Đài này cho rằng những người biểu tình ‘lợi dụng cái cớ yêu nước’ để ‘kích động, gây mất trật tự công cộng’.

Việt Nam vẫn là một quốc gia mang tính kiểm soát. Chính vì lẽ đó, có giới hạn về việc họ cần phải làm trước khi mọi chuyện vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Họ bắt những người biểu tình (chống Trung Quốc) nhưng lại để yên cho các cuộc diễu hành về quyền của người đồng tính diễn ra.
Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Joseph Yun.

Dân biểu Chabot tuyên bố rằng khó để biện minh cho việc thúc đẩy quan hệ Việt-Mỹ nếu Việt Nam không thực hiện các cải cách và chứng tỏ các cam kết tuân thủ các quyền cơ bản của người dân.

Ông đặt câu hỏi về việc Việt Nam giải tán người biểu tình chống Trung Quốc trong khi Thủ tướng Việt Nam có bài phát biểu quan trọng tại cuộc đối thoại Shangri-La, bày tỏ quan ngại của Hà Nội về thái độ khiêu khích của nước láng giềng phương Bắc trong vấn đề biển Đông.

Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Joseph Yun trả lời:

“Việt Nam vẫn là một quốc gia mang tính kiểm soát. Chính vì lẽ đó, có giới hạn về việc họ cần phải làm trước khi mọi chuyện vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Họ bắt những người biểu tình (chống Trung Quốc) nhưng lại để yên cho các cuộc diễu hành về quyền của người đồng tính diễn ra.”

Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Joseph Yun.Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Joseph Yun.

Ông Yun nói thêm rằng quan hệ Việt -Trung trải qua giai đoạn lịch sử khó khăn nhiều thế kỷ qua, trong đó có cả các cuộc giao tranh lẫn nhau, và Trung Quốc là nước láng giềng lớn của Việt Nam, nên Hà Nội có phần thận trọng trong hành động.

Một trong những vấn đề nổi cộm khác mà các giới chức ngoại giao Mỹ nhắc tới nhiều lần là việc Việt Nam bắt giữ và tống giam các blogger.

Ông Daniel Baer, Phó Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ, cho biết nhiều người trong số hơn 120 tù nhân chính trị bị tống giam chỉ vì thực thi quyền tự do ngôn luận.

Chúng tôi hết sức quan ngại về các chính sách Internet của Việt Nam như chặn thông tin, tấn công mạng, theo dõi và bắt giữ các blogger. Các dự luật về kiểm soát nội dung Internet tìm cách hạn chế hơn nữa dòng chảy thông tin.
Phó Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Daniel Baer.

Ông Baer dẫn trường hợp ông Nguyễn Văn Hải, tức blogger Điếu Cày, hiện phải thụ án 12 năm tù giam vì bày tỏ quan điểm một cách ôn hòa trên mạng và vì đã lên tiếng phản đối chính sách của Việt Nam đối với Trung Quốc.

“Việt Nam tìm cách kiểm soát thông tin dù việc kiểm soát đó đang trượt ra ngoài tầm tay của nước này. Chúng tôi hết sức quan ngại về các chính sách Internet của Việt Nam như chặn thông tin, tấn công mạng, theo dõi và bắt giữ các blogger. Các dự luật về kiểm soát nội dung Internet tìm cách hạn chế hơn nữa dòng chảy thông tin.”

Phó Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ nói dù Washington thừa nhận các bước đi tích cực của Việt Nam như việc thả luật sư bất đồng chính kiến Lê Công Định, thì những việc làm như vậy không đủ để xoay chuyển xu hướng nhân quyền xấu đi nhiều năm qua.

Phó Trợ lý Ngoại trưởng Daniel Baer.Phó Trợ lý Ngoại trưởng Daniel Baer.

Phó Trợ lý Ngoại trưởng Daniel Baer từng dẫn đầu phái đoàn tới Hà Nội dự cuộc đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ hồi tháng Tư vừa qua.

Ông cho biết đã nói với các giới chức Việt Nam rằng năm 2013 đề ra một cơ hội cho Hà Nội cải thiện và tôn trọng nhân quyền được ghi trong Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế.

Những ngày qua dồn dập diễn ra các sự kiện liên quan tới tình hình Việt Nam tại Quốc hội Mỹ.

Hôm 4/6, một tiểu ban của Hạ viện đã tổ chức một buổi điều trần về việc chính phủ Việt Nam tiếp tục đàn áp nhân quyền.

Cùng ngày, hàng trăm người Mỹ gốc Việt cũng đã đổ về Quốc hội Hoa Kỳ để kêu gọi các dân biểu đại diện cho tiểu bang nơi họ sinh sống thúc giục chính phủ Mỹ gây sức ép đòi Việt Nam cải thiện tình hình nhân quyền.

Bộ Ngoại giao Việt Nam chưa lên tiếng trước những cáo buộc được đưa ra trong hai buổi điều trần diễn ra trong tuần này liên quan tới vấn đề nhân quyền.

Hồi tháng Năm, một dự luật thúc đẩy tự do và nhân quyền có tên gọi ‘Dự luật Nhân quyền Việt Nam 2013’ đã được công bố tại Quốc hội Hoa Kỳ.

Các dân biểu ủng hộ dự luật này cho biết sẽ mở nhiều chiến dịch, trong đó có các cuộc điều trần và vận động, để thu hút sự chú ý của Quốc hội Mỹ, nhất là tại Thượng viện nơi dự luật bị chặn, về tình hình nhân quyền Việt Nam.

Phó Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ hứa thúc đẩy VN trả tự do cho Phương Uyên, Nguyên Kha

Phó Trợ lý Ngoại trưởng phụ trách Dân chủ - Nhân quyền - Lao động Daniel Baer.

Phó Trợ lý Ngoại trưởng phụ trách Dân chủ – Nhân quyền – Lao động Daniel Baer.

Một giới chức cao cấp trong hành pháp Hoa Kỳ cam kết thúc đẩy Việt Nam trả tự do cho hai nhà hoạt động trẻ bị tuyên án tổng cộng 14 năm tù về tội danh “tuyên truyền chống nhà nước” vì dán biểu ngữ, rải truyền đơn chống Trung Quốc và phản đối sự cai trị độc tài của đảng cộng sản Việt Nam.Hai sinh viên Nguyễn Phương Uyên, 21 tuổi, và Đinh Nguyên Kha, 25 tuổi, bị Tòa án Nhân dân tỉnh Long An kêu án lần lượt là 6 tù giam cùng 3 năm quản chế và 8 năm tù giam cùng 2 năm quản chế vì bị cáo buộc tội xuyên tạc các chính sách của đảng và nhà nước liên quan đến tôn giáo, đất đai, và chủ quyền.

Tại phiên điều trần có chủ đề “Các mối quan hệ Việt-Mỹ” do Tiểu ban Châu Á-Thái Bình Dương thuộc Ủy ban Đối Ngoại Hạ viện Mỹ tổ chức hôm 5/6, Phó Trợ lý Ngoại trưởng phụ trách Dân chủ – Nhân quyền – Lao động, ông Daniel Baer, tuyên bố:

“Tôi cam kết sẽ tiếp tục nêu lên trường hợp của hai nhà hoạt động này cũng như thúc đẩy nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do cho Uyên và bạn của cô ấy là Kha.”

Phó Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ hứa kêu gọi tự do cho Phương Uyên, Nguyên Kha
Sau phiên xử, ngày 30/5 gia đình được thăm gặp Uyên. Uyên nói hết sức sốc trước bản án cũng như quá trình tranh luận trước tòa vì Uyên chưa được nói hết, Uyên rất uất ức. Nhưng sau đó Uyên cũng bình tĩnh lại và làm đơn kháng cáo…
Bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ của Phương Uyên.

Phát biểu của ông Baer, người dẫn đầu phái đoàn Hoa Kỳ sang Hà Nội đối thoại nhân quyền hôm 12/4 vừa qua, được đưa ra trước yêu cầu của Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ, dân biểu Ed Royce, đòi hỏi chính phủ của Tổng thống Barack Obama phải làm sao để chứng tỏ rằng các cuộc đối thoại nhân quyền hằng năm với Việt Nam mang lại những tiến bộ hay kết quả cụ thể.

Dân biểu Ed Royce nói đòi hỏi đó cũng chính là lý do của cuộc điều trần.

Ông Ed Royce nhấn mạnh với hai giới chức trong hành pháp Hoa Kỳ tham gia buổi điều trần gồm Phó Trợ lý Ngoại trưởng Daniel Baer và Quyền Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Đông Á-Thái Bình Dương, Joseph Yun, rằng:

“Xin quý vị làm ơn cho thấy ít nhất một ví dụ để chứng tỏ rằng các cuộc đối thoại nhân quyền hiện tại với việt Nam có thể mang lại một số kết quả đúng với ý nghĩa khi nói rằng chúng ta muốn cùng nhau làm việc cho nhân quyền và cho tương lai. Bản án của Phương Uyên và Nguyên Kha là điểm quan trọng để nhà cầm quyền Hà Nội bắt đầu trong tiến trình đó.”

Chủ tịch Ủy ban Đối Ngoại Hạ viện Mỹ nói Hoa Kỳ không thể không hành động hay không lên tiếng trước các vi phạm trầm trọng hàng loạt của Việt Nam khi mà chỉ trong 6 tuần lễ đầu năm nay Hà Nội đã tống giam hơn 40 các nhà bất đồng chính kiến như Uyên và Kha.

Ông Royce nói áp lực Việt Nam phóng thích Uyên và Kha hay những nhà hoạt động tương tự khác không phải là một đòi hỏi quá đáng vì cái “tội” mà họ bị trừng phạt chỉ là thực thi nhân quyền, bày tỏ quan điểm ôn hòa của công dân, vốn là những điều mà Việt Nam đã tự nguyện cam kết tôn trọng với quốc tế.

Tòa án Nhân dân tỉnh Long An tuyên án 6 năm tù đối với Nguyễn Phương Uyên, sinh viên Đại học Công Nghệ Thực phẩm TPHCM, và 8 năm tù đối với Đinh Nguyên Kha, sinh viên Đại học Kinh tế Công nghiệp Long An.Tòa án Nhân dân tỉnh Long An tuyên án 6 năm tù đối với Nguyễn Phương Uyên, sinh viên Đại học Công Nghệ Thực phẩm TPHCM, và 8 năm tù đối với Đinh Nguyên Kha, sinh viên Đại học Kinh tế Công nghiệp Long An.

Theo dân biểu Royce, không có gì có thể biện minh được cho hành vi bắt bớ, đánh đập, giam cầm của chính phủ Việt Nam đối với Phương Uyên và Nguyên Kha để trả đũa cho việc họ đã rải truyền đơn kêu gọi bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.

Vẫn theo lời Chủ tịch Ed Royce, Hoa Kỳ cần phải dùng đòn bẩy đang có để kiểm tra các vi phạm nhân quyền của Việt Nam, để chứng tỏ hành động của Mỹ đi đôi với lời nói trong lĩnh vực cổ xúy và bênh vực nhân quyền toàn cầu.

Dân biểu Gerry Connolly thuộc đảng Dân chủ của Tổng thống Obama khuyến cáo rằng lập pháp, tức Quốc hội, có thể khước từ đề nghị của hành pháp liên quan đến Hiệp định thương mại xuyên Thái Bình Dương TPP với Việt Nam nếu thành tích nhân quyền của Hà Nội không được cải thiện.

Ngay sau phiên sơ thẩm của Phương Uyên và Nguyên Kha hôm 16/5, đại sứ quán Mỹ tại Việt Nam đã phản đối bản án và kêu gọi trả tự do cho hai nhà hoạt động này.

Mới đây, trường hợp của Uyên và Kha cũng được đại sứ Liên hiệp Châu Âu tại Việt Nam nêu lên khi bày tỏ quan ngại về tình trạng bắt bớ, bỏ tù các nhà bất đồng chính kiến và các blogger tại Việt Nam.

Đi xin giấy để thăm gặp thì không được chứng. Lên trại giam họ chỉ xuống tòa. Xuống tòa, tòa nói hết trách nhiệm, chỉ qua phòng điều tra…cứ chỉ vòng vòng, không ai chịu trách nhiệm…không nơi nào chịu ký giấy cho chúng tôi thăm gặp Kha…
Ông Đinh Nhật Uy, anh trai Nguyên Kha.

Tại một cuộc gặp với giới hữu trách Việt Nam hôm 24/5, đại sứ EU, Franz Jessen, đã kêu gọi Hà Nội ngay lập tức xem lại các bản án nặng nề dành cho các nhà hoạt động như Phương Uyên, Nguyên Kha, và các thanh niên Công giáo thuộc Dòng Chúa Cứu Thế.

Dịp này, đại sứ Liên hiệp Châu Âu cũng đã phản đối việc chính quyền Việt Nam từ chối yêu cầu của EU muốn được tham dự các phiên xử ấy.

Trong cuộc trao đổi với VOA Việt ngữ, người nhà của Phương Uyên và Nguyên Kha bày tỏ cảm kích và hy vọng rằng những sự quan tâm và áp lực từ Hoa Kỳ và Liên hiệp Châu Âu sẽ giúp phần nào giảm nhẹ bản án của hai sinh viên chống Trung Quốc trong phiên phúc thẩm tới đây.

Mẹ của Phương Uyên, bà Nguyễn Thị Nhung, cho biết:

“Sau phiên xử, ngày 30/5 gia đình được thăm gặp Uyên. Uyên nói hết sức sốc trước bản án cũng như quá trình tranh luận trước tòa vì Uyên chưa được nói hết, Uyên rất uất ức. Nhưng sau đó Uyên cũng bình tĩnh lại và làm đơn kháng cáo. Nội dung kháng cáo là không xin giảm án vì Uyên cho rằng Uyên không có tội mà Uyên chỉ yêu cầu tòa án làm sáng tỏ những vấn đề còn gút mắt rất nhiều.”

Gia đình Đinh Nguyên Kha nói họ rất bức xúc vì kể từ sau phiên tòa sơ thẩm tới nay, họ không được thăm gặp bị can mà không được giải thích lý do thỏa đáng dù đã cùng luật sư gõ cửa và gửi đơn khắp nơi.

Ông Đinh Nh Uy, anh trai Đinh Nguyên Kha:

“Họ ngăn cản phi pháp mà không đưa ra được một nghị định, nghị quyết, hay quyết định nào bằng văn bản hết. Họ chỉ trả lời miệng. Mình đòi trả lời bằng văn bản, họ không có. Đi xin giấy để thăm gặp thì cũng không được chứng. Lên trại giam, họ chỉ xuống tòa. Xuống tòa, tòa nói hết trách nhiệm, chỉ qua phòng điều tra. Qua đó, họ chỉ ngược lại qua trại giam. Họ cứ chỉ vòng vòng, không ai chịu trách nhiệm. Ba nơi đó không nơi nào chịu ký giấy cho chúng tôi thăm gặp Kha.”

Cả Phương Uyên và Nguyên Kha đều nhất định kháng án ngay sau phiên sơ thẩm hôm 16/5 vừa qua.


Phản ứng của trí thức về dự thảo sửa đổi hiến pháp

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok. 2013-06-07
Nhóm 15 người soạn thảo và ký đầu tiên "Kiến nghị sửa đổi Hiến pháp 1992"

Nhóm 15 người soạn thảo và ký đầu tiên “Kiến nghị sửa đổi Hiến pháp 1992”

Nguyenxuandien

Nghe bài này

Nhóm 72 nhân sĩ, trí thức đưa ra kiến nghị cho dự thảo sửa đổi hiến pháp năm 1992 vừa chính thức có văn bản phản đối dự thảo do Ủy Ban Dự thảo sửa đổi hiến pháp trình tại kỳ họp quốc hội thứ 5, khóa 13 đang họp tại Hà Nội.

Tiếp tục phản biện vì dân vì nước

Có lúc những người đứng đầu Đảng Cộng sản, Quốc hội Việt Nam cũng như truyền thông tập trung phản bác dữ dội nhóm 72 nhân sĩ trí thức sau khi nhóm này đưa ra kiến nghị cho dự thảo sửa đổi hiến pháp năm 1992. Phản bác được nhiều người nhắc đến là lời của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cho rằng ý kiến đề nghị bãi bỏ điều 4 trong hiến pháp về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là suy thoái về mặt tư tưởng.

Tuy nhiên, những phản bác mang tính qui chụp đó không làm nản lòng những vị trí thức. Họ vẫn theo dõi diễn tiến của sinh hoạt góp ý sửa đổi hiến pháp. Và sau khi Ủy ban trình cho quốc hội Dự Thảo Sửa đổi Hiến Pháp hồi ngày 17 tháng 5 vừa qua; nhóm 72 nhân sĩ trí thức lại một lần nữa khẳng khái lên tiếng phản bác văn bản đó.

Lý do đầu tiên khiến các vị phải lên tiếng lần này được nêu rõ vì văn bản dự thảo hiến pháp mới vị không có điểm gì mới, thậm chí còn bị cho là thụt lùi rõ nét so với dự thảo mới trình cho ủy ban thường vụ quốc hội hồi tháng tư vừa rồi.

Một người trong nhóm 72 nhân sĩ trí thức, phó giáo sư- Tiến sĩ Hoàng Dũng, thuộc Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh nói về sự thụt lùi đó như sau:

Hiến Pháp CHXHCN Việt Nam
Hiến Pháp CHXHCN Việt Nam. RFA

Văn bản dự thảo hiến pháp mới vị không có điểm gì mới, thậm chí còn bị cho là thụt lùi rõ nét so với dự thảo mới trình cho ủy ban thường vụ quốc hội hồi tháng tư vừa rồi

Thụt lùi cũng rõ; thực ra nói như thế không phải đánh giá quá cao đề nghị của Chính phủ rồi Mặt trận trong việc sửa đổi hiến pháp. Nhưng dầu sao ý kiến của chính phủ và mặt trận còn tiến bộ hơn so với dự thảo đang trình vì nó quay trở lại hầu như y nguyên hiến pháp cũ. Như vậy người ta sẽ đặt ra câu hỏi : bày đặt ra chuyện sửa đổi hiến pháp để làm gì? Khi không có nhu cầu sửa đổi mà lại đặt ra chuyện sửa đổi, điều đó không hiểu được! Chẳng hạn người ta cũng đặt ra ít nhất vấn đề có nên thay đổi tên nước không.

Chủ nghĩa xã hội mù mờ như vậy mà bây giờ đặt tên nước là Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, liệu có động viên được toàn dân trong sự nghiệp xây dựng đất nước không? Ít nhất các vị trong Mặt Trận cũng cân nhắc về chuyện này và đặt ra phương án là trở lại tên Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thời năm 45-46; bây giờ cứ khăng khăng Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là tốt. Có lý do kỳ lạ lắm do một số ông nghị đưa ra là sợ tốn tiền chẳng hạn: như nếu thay đổi phải khắc con dấu lại, tốn tiền. Đất nước này ‘đổ sông, đổ biển’ biết bao nhiêu tiền của: Vinashin, VinaLines… Bây giờ ngại ngần gì số tiền bỏ ra để khắc con dấu: lý do kỳ dị.

Dự thảo gửi cho quốc hội hiện nay hết sức lạ lung. Có những người trong ban dự thảo như ông Trần Du Lịch, Dương Trung Quốc đều không biết. Họ làm việc theo nguyên tắc nào mà những thành viên trong ban dự thảo lại không biết nội dung của dự thảo!

Cơ quan chức năng duy trì quan điểm vì Đảng

Theo nhận định của 72 nhân sĩ trí thức thì trong dự thảo sửa đối hiến pháp trình cho kỳ họp thứ 5 quốc hội khóa 13 thể hiện sự ‘khăng khăng bám giữ thể chế dân chủ toàn trị của một đảng gắn với ý thức hệ và con đường xây dựng chủ nghĩa xã hội theo chủ nghĩa Mác- Lênin’ đã lỗi thời trên toàn thế giới qua thực tiễn đời sống.

bày đặt ra chuyện sửa đổi hiến pháp để làm gì? Khi không có nhu cầu sửa đổi mà lại đặt ra chuyện sửa đổi, điều đó không hiểu được!

Tiến sĩ Hoàng Dũng

Hiện nay trên thế giới chỉ còn vài quốc gia đếm được trên đầu ngón tay theo chủ nghĩa cộng sản như Việt Nam. Những quốc gia đó đều thuộc nhóm kém phát triển.

Theo thư phản đối của nhóm 72 nhân sĩ trí thức thì sự hiến định sự độc quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản đối với xã hội và nhà nước phủ nhận tất cả những điều khác dù có qui định về các quyền con người, quyền cơ bản của công dân…

Thì ra, cái trò Góp ý đó không phải là để góp ý, mà là để “Xem ai có tư tưởng muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không, phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? ...JB Nguyễn Hữu Vinh

Cũng theo phó giáo sư- tiến sĩ Hoàng Dũng thì ông lấy làm lạ, không thể hiểu được vì sao Nhà Nước cho tiến hành một cuộc lấy ý kiến người dân một cách rầm rộ từ đầu tháng giêng cho đến cuối tháng ba với tổng kết hơn 26 triệu lượt người góp ý mà cuối cùng văn bản dự thảo chẳng có gì mới. Ông đặt nghi vấn:

Hiện nay trên thế giới chỉ còn vài quốc gia đếm được trên đầu ngón tay theo chủ nghĩa cộng sản như Việt Nam. Những quốc gia đó đều thuộc nhóm kém phát triển

Tôi phải nói lại không hiểu vì nhu cầu gì mà làm việc này? Hay là trong lãnh đạo có nhiều nhóm, có nhóm muốn thay đổi thật; nhưng cuối cùng nhóm này thua không điều khiển được, không giữ được ý tưởng muốn thay đổi để cho nhóm bảo thủ lấn át và cuối cùng quay lại con đường cũ. Có thể thế chăng? Điểm mới thực ra là đưa quân đội trung thành với Đảng. So với hiến pháp 1992 điều này không có; không lẽ sửa đổi hiến pháp chỉ nhằm mục đích đó thôi hay sao. Thực ra điều 4 là cốt tử nhất; nếu đã thừa nhận đảng lãnh đạo đất nước toàn diện, thì không cần điều khoản quân đội trung thành với đảng; thực chất cũng chỉ thế thôi. Đó là điều cốt tử chi phối hết toàn bộ.

Cơ hội bị bỏ lỡ

Theo nhiều người, ngay cả những người thuộc nhóm theo ‘lề đảng’ thì lần sửa đổi hiến pháp này là cơ hội lịch sử để giúp Việt Nam chuyển đổi. Với một khế ước xã hội tiến bộ, người dân thực sự trở thành chủ nhân đất nước thì giúp hóa giải được nhiều hạn chế lâu nay, đưa đất nước tiến lên sánh vai với những nước khác.

Điểm mới thực ra là đưa quân đội trung thành với Đảng. So với HP 1992 điều này không có; không lẽ sửa đổi hiến pháp chỉ nhằm mục đích đó thôi hay sao. Thực ra điều 4 là cốt tử nhất; nếu đã thừa nhận đảng lãnh đạo đất nước toàn diện, thì không cần điều khoản quân đội trung thành với đảng

Tiến sĩ Hoàng Dũng

Về điều này, phó giáo sư- tiến sĩ Hoàng Dũng đưa ra ý kiến:

Tôi nghĩ không phải đơn giản thay đổi hiến pháp là mọi chuyện thay đổi đâu; nhưng đó là một trong những dấu hiệu, biểu hiệu không những báo cho trong nước mà cả nước ngoài rằng Việt Nam đã thay đổi. Nếu cuộc thay đổi hiến pháp này mà chúng ta tiến hành tốt, đó là điều tốt để báo thông điệp như thế. Tiếc rằng thông điệp lại ngược lại: thông điệp cho người dân trong nước và bạn bè nước ngoài là Việt Nam kiên quyết theo con đường cũ.

Trong thư phản đối gửi quốc hội, các vị nhân sĩ trí thức kêu gọi các vị đại biểu phải biểu tỏ ý kiến và đòi hỏi sự tôn trọng khác biệt ý kiến đối với dự thảo do ủy ban soạn thảo đưa ra.

Một đề nghị được các vị nhân sĩ trí thức nên lên là quốc hội sớm quyết định cho tổ chức trưng cầu ý dân về những vấn đề cốt lõi của hiến pháp để có thời gian chuẩn bị và làm tốt cho công tác được nhóm 72 nhân sĩ cho là quan trọng và mới mẻ này dù rằng Việt Nam đã qua mấy lần sửa đổi hiến pháp từ năm 1946 cho đến nay, cụ thể vào năm 1959,1980, 1992.

Cảnh báo được các vị nhân sĩ trí thức đưa ra là nếu chỉ làm vội vàng để thông qua dự thảo hiến pháp như đã trình quốc hội thì đó là một tai họa cho đất nước.

Hiệp định TPP và Thượng đỉnh Hoa Kỳ – Trung Quốc

Việt Long& Nguyễn Xuân Nghĩa, RFA.  2013-06-05
001_GR331735-305.jpg

Đồ họa cho thấy các thành viên của Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương, một thỏa thuận thương mại tự do Mỹ hậu thuẫn hiện đang đàm phán giữa 11 quốc gia. AFP

Nguyên thủ của Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ hội họp hai ngày tại một trang trại ở California. Nghị trình thảo luận giữa lãnh đạo của hai nền kinh tế đứng đầu thế giới tất nhiên bao gồm hồ sơ kinh tế và cả Hiệp định Xuyên Thái Bình Dương TPP. Diễn đàn Kinh tế sẽ tìm hiểu riêng về hồ sơ đó qua phần trao đổi do Việt Long thực hiện với chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa.

Việt-Long: Xin kính chào ông Nguyễn Xuân Nghĩa. Thưa ông, Hiệp định Hợp tác Kinh tế và Chiến lược Xuyên Thái Bình Dương, mà người ta gọi tắt là TPP, có nằm trong nghị trình làm việc của Tổng thống Barack Obama với Chủ tịch Tập Cận Bình nhân cuộc gặp gỡ cuối tuần này tại California hay không? Chúng tôi nêu câu hỏi đó và đề nghị ông trình bày về bối cảnh của thượng đỉnh này.

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Về bối cảnh chung, kinh tế thế giới chưa ra khỏi năm năm đình trệ, bên trong lại có quan hệ thiếu cân xứng giữa hai nền kinh tế đứng đầu thế giới là Mỹ và Trung Quốc. Vì vậy, tôi thiển nghĩ rằng ưu tiên thảo luận vẫn xoay về kinh tế là hồ sơ có ảnh hưởng chính trị rất cao trong nội tình của từng nước.

Ngoài ra, hai nước còn có nhiều mâu thuẫn khác thuộc lĩnh vực an ninh. Như sự bành trướng quân sự của Trung Quốc tại miền Tây Thái Bình Dương khi Hoa Kỳ chủ trương “chuyển trục” về Đông Á. Hoặc khi “hắc khách”, hay “hackers”, xuất phát từ Trung Quốc lại đột nhập và ăn cắp thông tin lẫn kỹ thuật của doanh nghiệp hay cơ quan dân sự và quân sự của Mỹ. Mâu thuẫn ấy lại lồng trong bối cảnh quốc tế là sự bành trướng của Trung Quốc khiến nhiều xứ lân bang ưu lo và quan tâm đến phản ứng của Hoa Kỳ. Họ muốn biết Hoa Kỳ ứng xử ra sao với Trung Quốc và cân nhắc thế nào ưu tiên về kinh tế và an ninh của nước Mỹ trong khung cảnh chung của cả khu vực Đông Á hay Tây Thái Bình Dương. Chính là hai khía cạnh kinh tế và an ninh mới phần nào kết tụ vào một hồ sơ là Hiệp định TPP mà ông nêu ra.

Nếu Trung Quốc muốn trở thành cường quốc có trách nhiệm và trao đổi tự do với các nước thì việc tham gia vào một hiệp định chiến lược về kinh tế và về nhiều mặt khác là điều có lợi cho mọi người.
-Nguyễn-Xuân Nghĩa

Việt-Long: Vẫn nói về bối cảnh, thưa ông, những người vừa lên lãnh đạo Trung Quốc kể từ Đại hội 18 vào Tháng 11 năm ngoái sẽ phải cải cách kinh tế từ cơ cấu. Đây là một ưu tiên của Trung Quốc để tránh động loạn ở bên trong như lãnh đạo Bắc Kinh đã nói ra từ nhiều năm nay. Liệu Hiệp định TPP có là cơ hội cải tổ không, nếu cho rằng Hoa Kỳ sẽ mời Trung Quốc gia nhập vòng đàm phán với các nước khác?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Câu hỏi của ông nêu ra một vấn đề lý thú mà người ta có thể hiểu ra khi rà soát lại hiện tình kinh tế của Trung Quốc.

Sau 30 năm đạt tốc độ tăng trưởng cao nhờ Đặng Tiểu Bình cải cách từ năm 1979, Trung Quốc đã bước qua hình thái kinh tế khác và không thể tiếp tục tăng trưởng trên 8% hay 9-10% như xưa. Vì vậy, yêu cầu chuyển hướng từ lượng qua phẩm với đà tăng trưởng thấp hơn là một đòi hỏi khách quan được đặt ra từ hơn năm năm trước mà vẫn chưa thể tiến hành và nay là trách nhiệm của thế hệ lãnh đạo mới.

Khi có mức tăng trưởng kinh tế cao, Trung Quốc đã có thêm phương tiện đầu tư vào quân sự và trở thành một cường quốc quân sự gây e ngại cho các lân bang đang có tranh chấp về chủ quyền. Ngày nay, lãnh đạo của họ đang bị lỡ trớn vì gặp nhiều bài toán nan giải.

Việt-Long: Ông nói về các bài toán nan giải của Trung Quốc, thưa ông đấy là gì?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thứ nhất là kinh tế bên trong có nhiều nhược điểm phải cải sửa vì thiếu cân đối, bất công và không ổn định nên chẳng vững bền. Điều này, giới lãnh đạo đã công nhận nên họ mới nói đến yêu cầu chuyển hướng, nếu không thì xứ này sẽ bị nội loạn. Chúng ta đã có nhiều chương trình đề cập đến chuyện đó nên tôi xin khỏi nhắc lại ở đây.

Thứ hai, nếu phải giảm tốc độ tăng trưởng và tìm lực đẩy ở tiêu thụ nội địa hơn là xuất khẩu và đầu tư, trong khi hệ thống ngân hàng và các địa phương mắc nợ quá nhiều mà chẳng ai biết nổi là bao nhiêu, thì Trung Quốc có thể nào gia tăng ngân sách quốc phòng như xưa hay không?

Thứ ba, nói về phẩm hơn lượng, nếu phải dồn tiền giải quyết các vấn đề chồng chất, từ xã hội đến môi sinh, thì liệu quân sự sẽ ưu tiên tới mức nào? Một thí dụ là xứ này thiếu nước ngọt, nhiều mạch nước ngầm bị ô nhiễm sau mấy chục năm khai thác một cách cẩu thả và vô ý thức và các dự án thủy lợi hay thủy điện vĩ đại của họ là những quả bom nổ chậm. Cụ thể là thành phố Thiên Tân có 13 triệu dân đã phải lọc nước biển thành nước uống và năm 2011 đã mua một nhà máy của Israel với cái giá là bốn tỷ đô la để có nước ngọt với giá thành cao gấp đôi giá bán mà họ vẫn thiếu nước. Thành phố này cần một hệ thống lọc nước tốn đến 20 tỷ đô la.

Nếu kể thêm nhu cầu của nhiều thành phố lớn như Bắc Kinh hay Thượng Hải, ta có thể suy ra số đầu tư cần thiết cho môi sinh. Khi ấy, Trung Quốc có còn dồn tiền vào chiến cụ hay quân đội chăng? Tôi nghĩ rằng nhiều phần thì họ sẽ tiếp tục như vậy và gây ra hai vấn đề song hành là khó khăn bên trong và sự nghi ngại của các nước ở bên ngoài. Nói đến bên ngoài, ta trở lại chuyện TPP.

Bài toán của TQ

image.jpg
Tổng thống Mỹ Barack Obama nâng ly cùng Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Đào trong một bữa ăn tối tại Nhà Trắng hôm 19/1/2011. AFP photo

Việt-Long: Trở lại hồ sơ Xuyên Thái Bình Dương, chúng ta biết là có bốn nước nguyên thủy là Brunei, Chile, New Zealand; rồi thêm Hoa Kỳ, Úc, Peru, Việt Nam từ năm 2008; sau đó có Malaysia, Mexico và Canada rồi mới đến Nhật và sau này sẽ còn vài xứ Thái Bình Dương khác. Nhưng cho đến nay, Trung Quốc chưa được mời tham gia. Liệu trong thượng đỉnh lần này giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, đôi bên có thể thỏa thuận về việc đó không?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Chúng ta không quên là cũng như Tổ chức Thương mại Thế giới WTO, xứ nào tham dự Hiệp định TPP đều phải có sự đồng ý của từng thành viên, chứ không riêng gì Hoa Kỳ. Nước Mỹ có sức nặng kinh tế và thị trường tiêu thụ lớn nhất nên sự đồng ý tất nhiên là có ảnh hưởng tới quan điểm của các nước khác, nhưng các nước kia cũng có yêu cầu của họ. Thí dụ là trước khi đặt chân tới Hoa Kỳ, ông Tập Cận Bình đã tới Mexico để chủ yếu thảo luận việc khai thông ách tắc về ngoại thương và đầu tư giữa hai nước. Trong đề mục thảo luận hôm Thứ Ba vừa qua cũng có nạn Trung Quốc vi phạm luật lệ về quyền sở hữu trí tuệ khi Mexico ra khỏi chiến lược xuất khẩu năng lượng mà trở thành một trung tâm chế biến có thể cạnh tranh với Trung Quốc không chỉ nhờ nhân công rẻ mà còn vì năng suất cao và lại tiếp cận với hai thị trường lớn ở Bắc Mỹ. Các thành viên khác cũng thế, họ đều có vấn đề với lề lối làm ăn của Trung Quốc và sẽ đòi hỏi nhiều điều kiện cải sửa khá gắt gao thì mới đồng ý.

Việt-Long: Thưa ông, chúng tôi xin đặt ngược vấn đề là cả Chủ tịch Tập Cận Bình lẫn Thủ tướng Lý Khắc Cường của Bắc Kinh đều nói đến yêu cầu tái cấu trúc kinh tế và việc cải cách đó cũng phù hợp với quy tắc tự do kinh tế của Hiệp định Xuyên Thái Bình Dương. Nếu như vậy thì việc Trung Quốc gia nhập hiệp định này cũng có lợi cho nỗ lực cải cách của họ chứ?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thưa đúng như vậy và đấy mới là điều kẹt cho lãnh đạo Bắc Kinh!

Chúng ta hãy nhìn sự thể như thế này, Hiệp định TPP sẽ kết hợp các nước Á Châu với các nước Nam Bắc Mỹ ở bên kia biển Thái Bình. Riêng khu vực Á Châu Thái Bình Dương đã quy tụ 60% sản lượng kinh tế và phân nửa số giao dịch ngoại thương của toàn cầu nên là thị trường rất lớn mà Trung Quốc không thể vắng mặt, nhất là khi đã có hai nền kinh tế hạng nhất và hạng ba là Hoa Kỳ và Nhật Bản. Nhưng Hiệp định này dự trù xoá bỏ đến cả vạn điều khoản về thuế quan và gần ba chục chương trình cải cách đang được các nước liên tục đàm phán. Trong số này có vai trò của khu vực kinh tế nhà nước, có quy chế lao động và bảo vệ môi sinh hay quyền sở hữu trí tuệ, là loại vấn đề thật ra là sinh tử cho Trung Quốc vì đụng chạm vào quyền lợi của các nhóm lợi ích bên trong hệ thống kinh tế chính trị của họ. Một thí dụ khác là chế độ kiểm soát ngoại hối của Bắc Kinh với cách duy trì đồng Nguyên quá thấp nhờ ràng giá vào đô la Mỹ.

Nếu Trung Quốc muốn trở thành cường quốc có trách nhiệm và trao đổi tự do với các nước thì việc tham gia vào một hiệp định chiến lược về kinh tế và về nhiều mặt khác là điều có lợi cho mọi người. Nhưng nếu tham gia thì phải cải cách mạnh hơn và đấy mới là vấn đề cho Bắc Kinh.

Việt-Long: Nếu như vậy và nhìn từ giác độ của lãnh đạo Bắc Kinh, sáng kiến về hiệp định Xuyên Thái Bình Dương TPP có là một phần của chiến lược be bờ ngăn cản Trung Quốc không?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Ta không quên rằng sáng kiến này xuất phát từ bốn nước nhỏ tại vành cung Thái Bình Dương và chỉ có sự tham dự của nước Mỹ từ năm 2008 với tầm ảnh hưởng mở rộng hơn một thỏa thuận về mậu dịch. Sau đó, các nước khác như Canada, Mexico hay Nhật Bản mới cân nhắc lợi hại, là muốn có lợi thì phải cải cách và ra khỏi lối suy tính bảo hộ ở  bên trong.

Ban đầu thì lãnh đạo Bắc Kinh có thể bị tự kỷ ám thị và bệnh “tự bế” hay “autistic” vì cái nhìn thiên lệch về thế giới bên ngoài nên cho rằng đó là âm mưu be bờ hay vây hãm của Hoa Kỳ. Họ không thấy là chính sự bành trướng ảnh hưởng quân sự và uy hiếp xứ khác mới gây phản ứng ngược từ một chuỗi quốc gia lân bang, khi Hoa Kỳ còn bận tâm về chuyện khủng bố. Ngày nay, khi nước Mỹ cố rút chân khỏi hậu quả đắt đỏ của cuộc chiến chống khủng bố và chú ý hơn đến Á Châu thì đã có sự hưởng ứng và kêu gọi của các quốc gia nói trên, từ Nhật Bản qua nhiều nước ASEAN đến Úc và Ấn Độ. Sự hưởng ứng này đến từ các nước chứ không do Hoa Kỳ vận động. Trong khung cảnh đó, Hiệp định TPP là một mặt thiết thực của quan hệ quốc tế dựa trên quyền lợi kinh tế và nếu thấy có lợi thì tham gia mà muốn tham gia thì phải cải cách.

Việt-Long: Kết luận của ông về hồ sơ TPP này là gì đặt trong mối quan hệ song phương giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Tôi trộm nghĩ là Bắc Kinh mắc bẫy do chính họ giăng ra cho các nước.

Dù bên trong gặp nhiều trở lực khi cần tái cơ cấu kinh tế, lãnh đạo của họ vẫn cứ tuyên truyền về thiện chí hợp tác kinh tế một cách hòa bình tử tế với các nước. Bây giờ, hiệp định TPP là cơ hội chứng tỏ sự thành tâm cải cách và làm ăn tử tế với các nước. Hoa Kỳ có thể lờ hẳn các vụ hăm dọa hay ăn cắp kỹ thuật mà nhũn nhặn đề nghị tham dự kế hoạch TPP khiến Trung Quốc thay đổi mà khỏi bị mang tiếng có ý đồ bao vây hay có âm mưu gọi là “diễn biến hòa bình”. Ta nên theo dõi chuyện đó mà suy ngẫm về cách hành xử của Việt Nam.

Việt-Long: Chúng tôi cũng mong bàn luận về Việt Nam trong bối cảnhi tương tự trong một kỳ phát thanh sau này. Xin cảm tạ ông Nghĩa về cuộc phỏng vấn này.

Biểu tình chống Tập Cận Bình vào ngày thứ Sáu 7/6 & thứ Bảy 8/6/2013

(Thay Đổi Giờ Biểu Tình) Nam CALI: Biểu tình chống Tập Cận Bình vào ngày thứ Sáu 7/6 & thứ Bảy 8/6/2013

BAN TỔ CHỨC

BIỂU TÌNH CHỐNG TẬP CẬN BÌNH

14550 Magnolia St., Suite 201-203 Westminster CA 92683 ● 714.548.0440 / 714.398.9641

THÔNG BÁO THAY ĐỔI GIỜ BIỂU TÌNH

(Theo thời gian họp thượng đỉnh)
Tổng thống Obama và Tập Cận Bình sẽ họp thượng đỉnh ở Palm Spring vào hai ngày 7 và 8 tháng 6 năm 2013. Đây là một cơ hội tốt để đồng bào Việt Nam hải ngoại biểu dương ý chí bất khuất chống Tàu cộng xâm lược, quyết tâm hỗ trợ phong trào đấu tranh chống Tàu cộng của đồng bào trong nước và lên án âm mưu toa rập với Tàu cộng của đảng CSVN để bán dần đất nước Việt Nam yêu dấu của chúng ta.
Obama-TapCanBinh
Mọi người Việt Nam hải ngoại hãy cùng nhau biểu tình phản đối Chủ tịch Trung cộng Tập Cận Bình vào lúc:
3 giờ chiều ngày thứ Sáu 7/6/2013 và 9 giờ sáng thứ Bảy 8/6/2013
Tại góc đường Bob Hope dr. và Gerald Ford Dr., thành phố Rancho Mirage, California
Xe buýt đưa đón tại bãi đậu xe của Đền Hùng.
Giờ và địa điểm Lễ Xuất phát 2 buổi biểu tình:
Lễ Xuất phát: 1 giờ trưa ngày thứ Sáu 7/6/2013 và 7 giờ sáng thứ Bảy 8/6/2013
 
Tại khu vực Đền Hùng: 14550 Magnolia St., Westminster, CA 92683
Trân trọng,
Phan Kỳ Nhơn
(Trưởng Ban Tổ Chức)
Điện thoại liên lạc: Phan Kỳ Nhơn (714) 548-0440 / Trần Văn Minh (714) 398-9641/
Nguyễn Văn Cừ (626) 421-0940 / Hứa Trung Lập (714) 720-4722

Ban tổ chức

Trưởng Ban Tổ Chức: Phan Kỳ Nhơn / Phát Ngôn Nhân: Ls Nguyễn Xuân Nghĩa / Phó TB-Điều Hành tổng quát: Trần Văn Minh; Phạm Tú / Thư ký: bà Trần Thanh Hiền/ Phó TB-Truyền Thông: Lê Quang Dật; Ngô Thiện Đức / Phó TB-Tài Chánh: Du Miên; Bùi Phát; Vận động tài chánh: Diệp Miên Trường/ Thủ Quỹ: Bùi Đẹp / Phó TB-Y Tế: Bs Võ Đình Hữu; Bs Nghiêm Phú; Bs Đỗ Trọng Thái / Phó TB-Vận Chuyển: Hứa Trung Lập; Minh Thành; Lâm Quang Thạnh / Phó TB-Vận Động Quần Chúng & Văn Nghệ Đấu Tranh: Xuân Điềm; Vũ Long Sơn Hải; CLB Tình Nghệ Sĩ / Phó TB-Ẩm Thực: Bà Nguyễn Thị Ngân; Bà Phương Hằng; Bà Diệu Hằng; Bà Ngọc Bích; Cô Bích Thủy; Cô Xuân Mai / Phó TB-Kỹ Thuật: Trần Quốc Ân; Phan Như Hữu; Phan Văn Chính; Lê Địch Hữu; Đinh Quang Truật; Phó TB-An Ninh: Trần Vệ; Phan Tấn Ngưu; Lê Nguyễn Thiện Truyền; Hồ Đăng; Hứa Quý; Phó TB-Âm Thanh: Vũ Long Sơn Hải.
Phụ bản
HƯỚNG DẪN BIỂU TÌNH
1. Xe đò sẽ khởi hành đúng giờ. Xin quý đồng hương tới trước giờ khởi hành để không làm trễ cuộc biểu tình, vì khí trời sẽ càng nóng hơn về buổi trưa ở Palm Spring.
2. Sửa soạn cá nhân: Thời tiết có thể lên tới 100 độ (F). Nên mặc quần áo mùa hè, mang theo dù hay nón, kiếng mát, mang giầy thể thao để không đau chân , mang theo 1 cái khăn mặt nhỏ để nhúng nước lạnh và đắp lên cổ cho bớt nóng. Mỗi người nên mang theo 1 chai nước uống.
3. Quý vị có máy chụp hình hay quay phim thì mang theo. Từng nhóm có thể xếp thành đội ngũ với các biểu ngữ để chụp hình. Nên chụp nhiều hình để phát tán lên mạng.
4. Thời gian “xuống đường” kéo dài khoảng 1 tiếng 30 phút.
5. Địa điểm biểu tình là góc đường Bob Hope Dr. và Gerald Ford Dr. và khu thương mại góc đường này có rất nhiều chỗ đậu xe.

CUNG CÁCH BIỂU TÌNH
Tham gia biểu tình là gia nhập một “trận chiến” với chủ đích lôi kéo sự chú ý của quần chúng chung quanh. Vì là “trận chiến nên sự tham gia biểu tình đòi hỏi một chút cố gắng và sửa soạn. Vì thế có vài điều nên và không nên cần lưu ý:

– Phải luôn giữ tinh thần ôn hòa. Tránh bạo động.
– Nên đứng ngoài nắng để người qua đường dễ thấy và có hình ảnh đẹp.
– Cần phải đội nón hay che dù.
– Không nên cười cợt đùa giỡn hay tụm lại thành nhóm nhỏ. Nên biểu lộ bộ mặt bất bình với Trung cộng.
– Nên đứng ra ngoài mặt đường thành hàng ngang để có hình ảnh nhiều người.
– Người cầm cờ nên giơ lên cao thay vì bỏ ngang vai. Nếu mỏi tay thì có thể chuyển sang cho người khác.
– Biểu ngữ nên đưa lên cao hay để trước ngực nếu đứng ở phía trước.
– Nên hô to khẩu hiệu hay hát lớn để nâng cao tinh thần cho tất cả mọi người.
– Phải luôn tôn trọng khách đi đường và không nên cản lối họ.
– Không nên bước xuống mặt đường.
– Không nên bước lên sân cỏ hay phần đất của tư nhân. Lối đi bộ (sidewalk) là phần “đất” công cộng mà người biểu tình có thể đứng lên.
– Tuyệt đối không gây gỗ với bất cứ ai hay có những hành động làm mất trật tự công cộng, vì khi xảy ra xô xát là vô tình tạo cớ cho cảnh sát giải tán biểu tình.
– Nếu thấy điều gì bất thường thì nên báo cho nhân viên trật tự để giải quyết. Giả như trường hợp có người mang cờ đỏ tới thì nên báo cho nhân viên trật tự thay vì có những phản ứng gay gắt.
BIỂU NGỮ
Các biểu ngữ nên dựa theo chủ đề “chống Tàu cộng” như  theo một số đề nghị như dưới đây:
  • STAND UP AGAINST CHINA’S BULLYING!
  • CHINA BACK OFF!
  • STOP CHINA AGRESSION
  • CHINA STOP POACHING VIETNAM WATER
  • RED CHINA STOP INVADING VIETNAM
  • DEFEND VIETNAM SOVEREIGNTY
  • CHINA OUT OF VIETNAM WATER
  • NO MORE ILLEGAL OUTPOST IN PARACEL & SPRATLY ISLANDS
  • CHINA STOP HARASSING VIETNAMESE FISHERMEN
  • PARACEL & SPRATLY ISLANDS BELONG TO VIETNAM
  • CHINA’S AGGRESSION & EXPANSION THREATEN WORLD PEACE
  • CHINA PEACE IN SPEECH, VIOLENCE IN ACTION
  • XI JINPING SUCK!
  • CHINA HAS NO PART IN SOUTHEAST ASIA SEA
  • XI JINPING! VIETNAM IS NOT CHINA’S TOXIC DUMP
  • PRESIDENT OBAMA WACHT OUT FOR XI JINPING HACKERS
  • XI JINPING CAN’T BE TRUSTED
  • XI JINPING! RETURN PARACEL ISLANDS TO VIETNAM
  • BOYCOTT MADE IN CHINA
  • HOÀNG SA – TRƯỜNG SA – VIỆT NAM
Vài điều cần lưu ý về biểu ngữ:
Nên: (1) cá nhân hay hội đoàn có thể tự làm bảng biểu ngữ (poster) của riêng mình, (2) làm “poster” thay vì biểu ngữ để tránh trường hợp có quá nhiều biểu ngữ sẽ làm rối mắt, vì ban tổ chức sẽ làm vài biểu ngữ chính, (3) poster có thể viết bằng tay, (4) nội dung biểu ngữ nên chú trọng vào chủ đề “chống Tàu cộng”.

 

Không nên: đưa ra biểu ngữ với nội dung giới thiệu tên đoàn thể của mình.
HƯỚNG DẪN ĐƯỜNG ĐI
Từ Little Saigon lên Fwy 22 East, qua Fwy 57 North, qua Fwy 10 East, xuống Bob Hope Dr. Đi khoảng 3 dặm thì gặp Gerald For Dr. Địa điểm biểu tình ở ngã tư Bob Hope và Gerald Ford.

——-
Ông Tập Cận Bình: Quan hệ với Mỹ đang ở ‘bước ngoặt quan trọng’Cuộc họp sẽ diễn ra tại khu nghỉ mát biệt lập Sunnylands trong sa mạc ở California vào hai ngày 7 và 8 tháng 6.”

Bãi đất trước cổng vào
 Bãi đất trước cổng vào Sunnylands
Cổng vào Sunnylands

Hướng dẫn đường đi:

Từ Westminster, Orange County.

Đi Fwy 22 Đông (10 miles), qua Fwy 55 Bắc (5.4 miles), vào Fwy 91 Đông (31 miles), vào Fwy 60 Đông (215 Nam) (23 miles), nhập vào Fwy 10 Đông (36 miles), rẽ ra Bob Hope Dr. (3 miles). Sunnylands nằm bên tay phải.

(*) http://www.whitehouse.gov/the-press-office/2013/05/20/statement-press-secretary-meeting-between-

PRESS RELEASE

For Immediate Release
June 3, 2013

Vietnamese American People to Protest President of China, Xi Jinping

Due to the facts:
– China invaded and illegally took over Paracel Islands and part of Spratly Islands which belongs to and under Vietnam supervision. In these incidents, 74 and 64 Vietnamese killed respectively.
– China drew the nine-dashed line which encompasses 80 percent of the Southeast Asia Sea disregarding the right of adjacent countries like Vietnam or the rules under the UNCLOS (United Nations Convention on the Law of the Sea), and claimed this area to be their core interest.
– The constant harassment of Vietnamese fishermen by China ships while working inside the 200 nautical miles of Vietnam Exclusive Economic Zone (EEZ).
– China toxic foods and unsafe products are widespread, disregarding the safety of the U.S. consumers and the world.
– Chinese hackers, yes, they caused 1 billion dollar damages to U.S. companies and these hackers came from Chinese military. They also stole our secret defense technology.
In the coming few days, President Obama will meet with President Xi Jinping of the People’s Republic of China on June 7 – 8 in California, at Sunnylands, the Walter and Leonore Annenberg Estate, 37977 Bob Hope Drive, Rancho Mirage, California 92270.
The Vietnamese American of Southern California will stage a rally to protest China for all of their unlawful acts. The location of the rally will be in the area close to the summit meeting in the city of Rancho Mirage.
We ask all people to come to join us in this protest. Together we will make a strong voice.
We also ask the media to help us sending the message to the President of China that we don’t want to see the bully China. If China wish to get the image of a new superpower, it must behave first and respect the world order.
Contact:
Neil Nguyen, Esq.
Tel: (714) 423-8888
Minh Van Tran
Tel: (714) 398-9641

Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp

Vũ Hoàng, phóng viên RFA.  2013-06-04
 Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ In trang này
photo1-305

Buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 4/6/2013.

RFA PHOTO

Chiều nay thứ Ba ngày 4/6, tại Quốc Hội Hoa Kỳ vừa diễn ra buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” về nhân quyền, tự do tôn giáo và dân chủ.

Điều trần tại Hạ viện Hoa Kỳ

Cùng trong chương trình Ngày Vận Động cho Nhân Quyền Việt Nam, hôm 4/6, hàng trăm người Mỹ gốc Việt từ nhiều tiểu bang Hoa Kỳ tụ tập về thủ đô Washington DC để lên tiếng với các vị dân biểu của tiểu bang mình, nhằm thúc đẩy chính phủ Hoa Kỳ cần có trách nhiệm hơn để cải thiện tình hình dân chủ, nhân quyền cũng như tự do tôn giáo tại Việt Nam.

Trước khi buổi điều trần chính thức diễn ra vào buổi chiều, từ 10 giờ sáng, một chương trình khác mang tên “Gặp mặt Việt Nam – Hoa Kỳ” cũng được tổ chức tại Quốc hội, do Ủy ban Đối ngoại và Hội nghị Hạ viện Đảng Cộng hòa đứng ra chủ trì. Tại đây, một số vị dân biểu từ các tiểu bang như Texas, New Jersey, Nebraska, Virginia đều có mặt để gửi lời chào đến những người Mỹ gốc Việt đang tụ họp về thủ đô Washington.

Buổi gặp mặt diễn ra trong bầu không khí thân thiện với những lời hứa hẹn của các vị dân cử trước cộng đồng người Việt rằng họ sẽ thực hiện tốt hơn vai trò của mình, rằng họ sẽ đảm bảo quyền lợi chính đáng và hợp lý cho người Việt đang sinh sống trên mảnh đất Hoa Kỳ cũng như những ý nguyện mà cộng đồng người Việt tại đây muốn cải thiện tình hình dân chủ và nhân quyền cho đồng bào trong nước.

Chỉ trong vòng mấy tháng đầu năm nay, Việt Nam đã có nhiều những phiên tòa chính trị xét xử, 40 người, hơn tất cả những phiên tòa xét xử hồi năm ngoái, với một lý do đơn giản là tự do ngôn luận.
-DB Ed Royce

Ngay sau khi cuộc gặp mặt kết thúc vào lúc 11.30 phút, chúng tôi đã có cơ hội trao đổi trực tiếp với vị Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Hoa Kỳ, là dân biểu Ed Royce và được ông cho biết suy nghĩ của mình như sau:

“Mối quan ngại của chúng tôi là Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền (HRW) đã đúng khi cho rằng chính phủ Việt Nam đã không làm những gì lẽ ra phải làm trên mọi mức độ, đó là tự do lập hội, tự do bày tỏ ý kiến, tự do tôn giáo; tổ chức Theo dõi Nhân quyền cho rằng trên tất cả mọi lĩnh vực này Việt Nam đều không thi hành những gì họ đã cam kết. Chẳng hạn như, chỉ trong vòng mấy tháng đầu năm nay, Việt Nam đã có nhiều những phiên tòa chính trị xét xử, 40 người, hơn tất cả những phiên tòa xét xử hồi năm ngoái, với một lý do đơn giản là tự do ngôn luận. Rõ ràng đây không phải là một bước tiến, mà đây là một điều quan ngại.”

Gia tăng đàn áp

20130604_154724-250
Ông John Sifton phát biểu tại Buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 4/6/2013. RFA PHOTO.

Vào lúc 2.30 phút chiều, buổi điều trần chính thức mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” khai mạc, chủ tọa là Dân biểu Christopher Smith, Chủ tịch Tiểu ban Nhân quyền của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ. Trong phần phát biểu của mình, một lần nữa D.B Smith cho rằng kể từ khi bình thường hóa quan hệ năm 1995, mối quan hệ song phương giữa hai quốc gia đã có nhiều tiến triển, thế nhưng tình hình nhân quyền tại Việt Nam lại không cải thiện, ông cho rằng, trong khi Hoa Kỳ củng cố hơn vị thế thương mại của Việt Nam, thì Chính phủ Việt Nam lại tiếp tục vi phạm những quyền căn bản của con người trên diện rộng.

Đặc biệt, ông nhắc tới phúc trình mới nhất của Bộ ngoại giao Hoa Kỳ về Tình Hình Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế ban hành hôm 20/5, trong đó đã không đưa Việt Nam vào danh sách các nước cần quan tâm đặc biệt (CPC), ông kêu gọi Chính phủ Hoa Kỳ cần phải thực hiện điều này, đồng thời, vị chủ tịch cũng phản đối việc xét duyệt Việt Nam trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ với việc bỏ phiếu sẽ diễn ra vào mùa thu năm nay.

Ngay sau phần phát biểu của ông Smith là hai phần trình bày của các vị dân biểu Lowenthal và Meadows, cả hai vị đều tập trung về mối quan hệ phát triển kinh tế, thương mại giữa Việt Nam – Hoa Kỳ với vấn đề dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam. Các vị cho rằng Hoa Kỳ cần tiếp tục cam kết cải thiện nhân quyền tại Việt Nam, cần yêu cầu Việt Nam đáp ứng chặt chẽ hơn nữa các nguyên tắc của một nền kinh tế thị trường, chặn đứng nạn buôn người, dừng việc thu hồi đất đai trái phép, đảm bảo tự do ngôn luận, thông tin, hội họp…cho người dân. Hai vị dân biểu này đều cho rằng Hoa Kỳ phải đặt vấn đề nhân quyền trên bàn cân khi thương thảo với Việt Nam về Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) đang diễn ra.

Thông điệp hôm nay tôi muốn gửi tới Chính quyền Obama là liệu họ sẽ tiếp tục đối thoại với Việt Nam trong bao lâu nữa, lúc nào họ sẽ dừng lại và có những đàm phán cứng rắn hơn.
-Ô. John Sifton

Phía nhân chứng trong cuộc điều trần bao gồm một số gương mặt quen thuộc như Cựu dân biểu Joseph Cao Quang Ánh, T.S Nguyễn Đình Thắng của tổ chức PBSOS, Giám đốc Vận Động, ban Á Châu của Tổ chức theo dõi nhân quyền (HRW) ông John Sifton, ngoài ra là bà Holly Ngô, nạn nhân của một vụ trưng thu đất tại Việt Nam trước đây và Đức Danh Tol, nạn nhân của một vụ đàn áp tôn giáo.

Trong phần trao đổi với đài ACTD, T.S Nguyễn Đình Thắng cho rằng có hai nội dung cần phải nêu bật đối với tiểu ban đặc trách vấn đề nhân quyền của Hạ viện Hoa Kỳ:

“Tình trạng nhân quyền tại Việt Nam càng ngày càng đi lùi vì một trong các lý do là hành pháp Hoa Kỳ đã lên tiếng nhiều nhưng sự lên tiếng không đi đôi với hành động cụ thể. Nội dung thứ hai, chúng tôi kêu gọi Quốc hội Hoa Kỳ, vì lý do đó, cần phải tham dự vào để xem những luật hiện hành liệu hành pháp có thực hiện đúng đắn hay không, thứ hai, cần phải đưa ra thêm những luật mới để có những phương tiện, nhắm thẳng vào Việt Nam, chứ không phải chung của thế giới.”

Tuy nhiên, một vấn đề khá mới được đưa ra trong buổi điều trần lần này là vấn đề đất đai của Việt Nam, từ luật đất đai quy định Nhà nước là chủ sở hữu, cho đến việc trưng thu đất đai bất hợp lý cũng như vấn đề sở hữu nhà và bất động sản của những người Việt rời khỏi Việt Nam sau năm 1975:

20130604_114703-250
Các vị đại biểu tham dự Buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 4/6/2013. RFA PHOTO.

“Mối nguy cận kề là cuối tháng 9 năm nay, nông dân VN sẽ bị mất đất đai hàng loạt vì quyền sử dụng đất ruộng chỉ có 20 năm mà thôi, nó khởi sự từ tháng 10/1993, nghĩa là hết tháng 9 năm nay 2013, mọi đất ruộng sẽ phải phân bổ lần nữa. Chúng tôi muốn để quốc hội Hoa Kỳ biết là chính sách của Việt Nam là quốc hữu hóa tất cả đất đai, thu hồi đất đai hoàn toàn tùy tiện, nhiều khi là mục đích đàn áp tôn giáo hoặc lòng tham của các giới chức cao cấp. Nó ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi của các công dân Hoa Kỳ vì khi Chính quyền Việt Nam quản lý và sử dụng tài sản của công dân Việt Nam bỏ nước ra, lúc đó, họ chưa quốc hữu hóa ngay mà mãi nhiều năm sau, 2003 mới có luật quốc hữu hóa, lúc này, nhiều chủ nhân của các tài sản đó đã trở thành công dân Hoa Kỳ.”

Trước khi buổi điều trần kết thúc là bài phát biểu của ông John Sifton, trong đó, ông có nêu ra một vài điểm cơ bản như chỉ trong vài tháng đầu năm 2013, tại Việt Nam, các phiên tòa chính trị kết án nhiều người hơn cả số bị kết án trong toàn năm 2012, xu hướng cho thấy tình hình nhân quyền tại Việt Nam ngày càng tội tệ. Đồng thời, ông Sifton cũng tin tưởng rằng để hối thúc Việt Nam thay đổi và cải thiện vấn đề nhân quyền thì các cuộc đối thoại về hợp tác thương mại hay đối tác chiến lược quân sự sẽ là những công cụ mà Hoa Kỳ cần phải sử dụng.

Ông Sifton nhận xét:

“Thông điệp hôm nay tôi muốn gửi tới Chính quyền Obama là liệu họ sẽ tiếp tục đối thoại với Việt Nam trong bao lâu nữa, lúc nào họ sẽ dừng lại và có những đàm phán cứng rắn hơn, cho Việt Nam hiểu rằng như thế là đủ rồi, Hoa Kỳ sẽ không tiếp tục đàm phán về thương mại, không tiếp tục thảo luận về đối tác chiến lược quân sự chừng nào Việt Nam còn không cải thiện về nhân quyền. Một điều đơn giản là chính quyền Hoa Kỳ cần phải biết nói “thế là đủ rồi đó.”

Được biết, buổi điều trần tiếp theo sẽ diễn ra vào sáng ngày 5/6, trong đó, các vị dân biểu của phiên điều trần ngày 4/6 sẽ có nhiều thông tin hơn, đặt ra được những câu hỏi kỹ càng hơn trước Quốc hội Hoa Kỳ với sự chứng kiến của 2 giới chức bộ Ngoại giao, nhằm thẩm định rõ ràng hơn và chính xác hơn về tình hình nhân quyền, tôn giáo và tự do tín ngưỡng tại Việt Nam.

VN bị chỉ trích mạnh về nhân quyền

Người biểu tình chống Trung Quốc bị cảnh sát mặc thường phục tấn công hôm 2/6

Hạ viện Hoa Kỳ hôm thứ Ba 4/6 đã nghe điều trần tình trạng nhân quyền ở Việt Nam, trong đó đề cập nhiều tới các vi phạm.

Đây là phiên điều trần thứ hai liên tiếp trong chưa đầy một tháng về chủ đề này sau phiên họp tương tự hồi tháng Tư.

Phiên điều trần kéo dài hai ngày diễn ra dưới sự điều khiển của dân biểu Chris Smith, ủy viên của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện và là chủ tịch Tiểu ban châu Phi, Y tế, Nhân quyền toàn cầu và Các tổ chức quốc tế trực thuộc ủy ban này.

Tôn giáo và đất đai

Trong phát biểu mở đầu phiên điều trần, dân biểu Smith đã nêu bật tình trạng đàn áp tôn giáo và cưỡng chế đất đai của người dân Việt Nam hiện nay.

Vị dân biểu này gọi Việt Nam là ‘nước vi phạm quyền tự do tôn giáo tồi tệ nhất trên thế giới’.

Quốc gia Đông Nam Á này từng năm trong danh sách ‘Các nước cần quan tâm đặc biệt’, tức CPC, về tự do tôn giáo. Tuy nhiên đến năm 2006, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã đưa Việt Nam ra khỏi danh sách cho đến nay.

Báo cáo mới nhất về tự do tôn giáo thế giới của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ hôm 20/5 cũng không đề nghị đưa Việt Nam vào lại CPC.

“Có vẻ như Bộ Ngoại giao đã để cho những toan tính chính trị lấn át thực tế và sự bạo tàn trong vấn đề đàn áp tôn giáo của Chính phủ Việt Nam.”

Chris Smith, ủy viên Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ

Ông Smith kêu gọi Chính phủ Hoa Kỳ làm theo kiến nghị của Ủy ban Tự do Tôn giáo của nước này hồi năm ngoái, tức là đưa Việt Nam trở lại vào CPC với lý do Hà Nội ‘kiểm soát mọi nhóm tôn giáo, hạn chế và trừng phạt gắt gao những hoạt động tín ngưỡng độc lập’.

“Có vẻ như Bộ Ngoại giao đã để cho những toan tính chính trị lấn át thực tế,” ông nói và lên án nhận xét của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ về tình hình tự do tôn giáo ở Việt Nam là ‘che dấu khiếm khuyết’.

Dân biểu Smith dẫn chứng bằng các trường hợp của Hòa thượng Thích Quảng Độ, Đức Tăng thống của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, và Linh mục Nguyễn Văn Lý đang bị giam cầm cũng như vụ đàn áp giáo dân ở giáo xứ Cồn Dầu, Đà Nẵng.

Ông cũng đặc biệt nhấn mạnh tình trạng cưỡng chế thu hồi đất đai.

“Chính phủ đã cướp đoạt phi pháp tài sản của các hộ dân… và nếu chủ sở hữu hợp pháp… chống cự thì các lực lượng an ninh sẽ được huy động để trấn áp,” ông nói.

Các nghị sỹ Hoa Kỳ cũng nghe một số nhân chứng điều trần về những vi phạm nhân quyền ở Việt Nam.

Đòi bồi thường

Người dân Dương Nội, ngoại thành Hà Nội, biểu tình phản đối cưỡng chiếm đất đai

Ông Joseph Cao, cựu dân biểu, kêu gọi Quốc hội Hoa Kỳ bảo vệ quyền lợi của những người Mỹ gốc Việt có tài sản đất đai bị chính quyền Việt Nam tịch thu ‘bất hợp pháp’ sau khi họ bỏ lại tất cả để trốn chạy ‘sự tàn ác’ của chế độ cộng sản.

Holly Ngo, một thuyền nhân vượt biên hồi năm 1978 và hiện đã định cư tại tiểu bang California, kể tại phiên điều trần về câu chuyện gia đình ông bị chính quyền tịch thu tài sản. Ông nói rằng đây không chỉ là vấn đề của riêng gia đình ông mà của rất nhiều người Mỹ gốc Việt.

Ông kể rằng nhà cửa đất đai của ông, tính theo thời giá hiện nay là 800.000 Mỹ kim, đã bị chính quyền quốc hữu hóa vì không có ai ở.

Ngoài ra, gần 2,4 kg vàng, trị giá gần 136.000 Mỹ kim vào thời điểm hiện nay, cũng bị chính quyền buộc gia đình ông phải ký gửi tại nhà băng quốc doanh hồi năm 1977 và không hề được trả lại.

“Đó là hình ảnh Việt Nam ngày nay: một chính quyền tàn ác và đàn áp có hệ thống các quyền tự do biểu đạt, tự do lập hội và tập hợp hòa bình và trấn áp những người dám thách thức chính quyền hay dám kêu gọi dân chủ.”

John Sifton, HRW

Tiến sỹ Nguyễn Đình Thắng, giám đốc điều hành của tổ chức giúp thuyền nhân Việt Boat People SOS, ước tính rằng trong vòng 38 năm qua Chính phủ Việt Nam đã tịch thu đất đai, nhà cửa và các tài sản khác của người Mỹ gốc Việt với tổng trị giá trong khoảng từ 50 đến 100 tỷ Mỹ kim.

Ông cho biết là nhiều Việt kiều đã về Việt Nam để đòi lại tài sản nhưng chỉ rất ít trong số họ thành công sau khi đã lót tay rất nhiều tiền cho các cán bộ có quyền hành.

Ông Thắng yêu cầu Chính phủ Mỹ gây áp lực buộc Việt Nam bồi thường tài sản của những người Mỹ gốc Việt đã bị tịch thu và đưa điều kiện này trong quá trình đàm phán Hiệp ước Đối tác Xuyên Thái Bình Dương TPP.

Ông cho rằng đây là ‘lợi ích quốc gia’ của Mỹ vì có liên quan đến hàng trăm ngàn công dân Mỹ với thiệt hại lên đến hàng chục tỷ Mỹ kim.

‘Ngày càng tệ’

Tổ chức Theo dõi nhân quyền HRW cũng cử đại diện đến phiên điều trần để mô tả tình trạng vi phạm nhân quyền ở Việt Nam.

Đại diện HRW John Sifton lưu ý rằng ‘tình hình đang ngày càng tồi tệ ở Việt Nam’ vì ‘chỉ trong vòng có vài tháng đầu năm 2013 mà số người bị kết tội trong các phiên tòa chính trị nhiều hơn cả năm ngoái’.

Chính phủ Việt Nam đang gia tăng đàn áp những người chống đối

Theo số liệu mà HRW đưa ra thì trong năm 2012 có ít nhất 40 người bị bỏ tù vì chống đối chế độ. Tuy nhiên, chỉ trong vòng 5 tháng đầu năm nay đã có hơn 50 người bị đưa ra xét xử trong các phiên tòa chính trị.

Ông Sifton đưa ra là dẫn chứng là phiên tòa xử Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha, vụ bắt giữ blogger Trương Duy Nhất, vụ bỏ tù 8 người Thượng theo đạo Hà Mòn, việc chính quyền tìm cách giải tán các buổi ‘dã ngoại nhân quyền’ hồi đầu tháng Năm và vụ đàn áp những người biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội hôm Chủ nhật 2/6.

Ngoài ra ông cũng nêu lên các hành vi vi phạm nhân quyền khác của chính quyền Việt Nam như thu hồi đất tùy tiện, cấm các tổ chức công đoàn không có phép, các phiên tòa ‘trình diễn’, nạn bạo hành của công an đối với những người bị giam cầm và việc cưỡng bức cai nghiện và cưỡng bức lao động đối với những người nghiện ma túy.

“Đó là hình ảnh Việt Nam ngày nay: một chính quyền tàn ác và đàn áp có hệ thống các quyền tự do biểu đạt, tự do lập hội và tập hợp hòa bình và trấn áp những người dám thách thức chính quyền hay dám kêu gọi dân chủ,” ông phát biểu trước các nghị sỹ Mỹ.

“Đã đến lúc Chính phủ Hoa Kỳ nên nhìn nhận mọi việc theo đúng những gì đang xảy ra.”

John Sifton, HRW

“Đã từng có hy vọng rằng việc đưa ra đối thoại chiến lược quân sự và đàm phán tự do thương mại với Việt Nam có thể khuyến khích đất nước này thay đổi,” ông nói.

“Giờ đây dường như hy vọng này đã được đặt không đúng chỗ. Nhà cầm quyền Việt Nam không hề thả lỏng nắm đấm của họ.”

“Đã đến lúc Chính phủ Hoa Kỳ nên nhìn nhận mọi việc theo đúng những gì đang xảy ra,” ông kêu gọi.

Nghị sỹ Chris Smith cho biết ông đã đề xuất trở lại Dự luật nhân quyền Việt Nam có tên là H.R. 1897. Dự luật này đang chờ được Ủy ban Đối ngoại Hạ viện xem xét.

Dự luật này đề xuất chính quyền Hoa Kỳ chỉ tăng viện trợ phi nhân đạo cho Việt Nam hơn mức của năm tài chính 2012 chỉ khi nào Tổng thống Barack Obama xác nhận rằng chính quyền Việt Nam đã có những tiến bộ đáng kể trong việc thực thi dân chủ và thúc đẩy nhân quyền.

Tuy nhiên các đề xuất tương tự đã nhiều lần bị chặn lại ở Thượng viện.

Đại sứ Mỹ gặp gỡ cộng đồng người Việt Little Saigon

Ngọc Lan, thông tín viên RFA.  2013-06-02
20130601_113834-305.jpg

Đại sứ David Shear trong buồi họp báo ngắn với giới truyền thông tại Quận Cam sáng 01/6/2013

RFA photo/Ngọc Lan

Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam, ông David Shear, vừa có cuộc gặp gỡ với cộng đồng Việt Nam tại Little Saigon, miền Nam California vào sáng Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013.

Lắng nghe VN

Đại sứ David Shear mở đầu cuộc tiếp xúc bằng cách khẳng định “Tiếng nói của cộng đồng người Mỹ gốc Việt cực kỳ mạnh mẽ. Chúng tôi lắng nghe tiếng nói của quý vị từ Hà Nội, và người dân ở Việt Nam cũng lắng nghe tâm tư đó. Đây là điều vô cùng quan trọng. Chúng tôi lắng nghe quý vị một cách rất nghiêm túc.”

Trước đông đảo cử tọa, đại sứ Shear trình bày bốn mục tiêu chính của Hoa Kỳ trong mối quan hệ với Việt Nam, đó là quan hệ về mặt kinh tế-thương mại, quan hệ về ngoại giao và an ninh khu vực, quan hệ về giáo dục-y tế-môi trường, và cuối cùng là đối thoại nghiêm khắc và mạnh mẽ về nhân quyền.” Ông cho rằng “nhân quyền là điều không tách rời được với ba mục tiêu còn lại.”

Về kinh tế, vị đại sứ cho biết, “Trong năm qua, kim ngạch thương mại giữa Việt Nam và Hoa Kỳ lên đến con số là 25 tỉ đô la” và “Hoa Kỳ có nhiều sự đầu tư trực tiếp vào Việt Nam.”

Nếu Hiệp định đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương, còn gọi là TPP (Trans-Pacific Panership) giữa Việt Nam với Hoa Kỳ và các quốc gia khác ở Thái Bình Dương được ký kết thì Hoa Kỳ sẽ gia tăng xuất cảng vào Việt Nam.

Trong mối quan hệ về ngoại giao và an ninh khu vực, theo Đại sứ Shear, “Vấn đề quan trọng nhất được đặt ra là mối liên hệ giữa các quốc gia trong vùng Đông Nam Á cũng như sự hiện diện của Hoa Kỳ. Hoa Kỳ hiện quan tâm đến vấn đề Việt Nam đang phải đối diện với các diễn tiến xảy ra ở khu vực Biển Đông.” Ông nói:

Chúng tôi lắng nghe tiếng nói của quý vị từ Hà Nội, và người dân ở Việt Nam cũng lắng nghe tâm tư đó. Đây là điều vô cùng quan trọng. Chúng tôi lắng nghe quý vị một cách rất nghiêm túc.
-Đại sứ David Shear

“Chúng tôi rất quan tâm và lo ngại về mức độ căng thẳng đang gia tăng trên Biển Đông. Chúng tôi cũng cực kỳ quan ngại nếu bất cứ nước nào đang khẳng định chủ quyền trên Biển Đông lại sử dụng đến vũ lực. Chúng tôi muốn các nước ASEAN cùng thương thuyết để giúp giải quyết những sự khác biệt, và nếu như không giải quyết được thì chúng tôi muốn những sự khác biệt phải được khống chế. Hoa Kỳ không ủng hộ sự khẳng định chủ quyền của riêng nước nào trên vùng biển này cả. Tôi nghĩ tuần tới đây, Tổng Thống Obama cũng sẽ nói như vậy với chủ tịch Tập Cận Bình khi hai người gặp nhau tại California.”

Theo ông đại sứ, Biển Đông là một đường hàng hải chiến lược và không chỉ có Hoa Kỳ quan tâm đến vấn đề này mà nhiều nước cũng có cùng mối ưu tư đó như Úc, Nhật, và Nam Hàn.

Trong khi đó, mối quan hệ hợp tác về mặt quân sự giữa Mỹ và Việt Nam diễn ra rất hạn chế, chỉ mới dừng lại ở việc cứu hộ trên biển hoặc tìm kiếm người bị mất tích trong các trường hợp xảy ra thiên tai mà thôi.

Về mặt giáo dục, y tế và môi trường, đại sứ Mỹ tại Việt Nam cho hay hiện có 15,000 sinh viên Việt Nam đang du học tại Hoa Kỳ.

Ông nhìn nhận, “Những việc mà chúng tôi đang cố gắng hết sức để làm trong lãnh vực nhân quyền không là gì so với những đóng góp của hơn 15,000 sinh viên du học này khi họ trở về Việt Nam trong vòng 15 đến 30 năm sắp tới.”

Trong lãnh vực y tế và sức khỏe, Hoa Kỳ cũng đóng góp rất nhiều trong việc cung cấp thuốc men và các phương tiện nhằm giúp phòng ngừa HIV, cúm gia cầm, cũng như một số bệnh tật khác.

Đại sứ David Shear cho biết nhà nước Việt Nam đang rất quan tâm đến việc địa cầu đang bị hâm nóng và những ảnh hưởng của nó đến vấn đề môi sinh ở vùng đồng bằng sông Cửu Long

Theo ông, “Sông Cửu Long đang bị tấn công vừa từ phía các đập thủy điện ở thượng nguồn, vừa bị ảnh hưởng của việc địa cầu đang nóng dần lên khiến dòng sông bị ô nhiễm, nước biển dâng cao khiến đất canh tác bị nhiễm mặn, ảnh hưởng nhiều đến môi sinh.”

Vấn đề nhân quyền

20130601_100249-250.jpg
Đại sứ David Shear nói chuyện với cộng đồng Việt Nam tại Coastline Community College (Le-Jao Center). RFA photo/Ngọc Lan

Về vấn đề nhân quyền, đại sứ nói ông khẳng định với tất cả mọi nhà lãnh đạo Việt Nam rằng đó là vấn đề quan trọng nhất đối với Hoa Kỳ. Ông cho rằng, “Tôi đã nói điều đó với chủ tịch Sang, tôi nói với thủ tướng Dũng, tôi nói với tổng bí thư Trọng, tôi nói với Bộ trưởng ngoại giao Minh, tôi nói với tất cả những người Việt Nam mà tôi có cơ hội trò chuyện.”

Chúng tôi không chỉ nói về vấn đề nhân quyền mà chúng tôi còn có những hành động cụ thể, như yêu cầu họ phải thả những nhà bất đồng chính kiến đang bị cầm tù, kêu gọi nhà nước Việt Nam phải tôn trọng tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng, tự do hội họp của người dân Việt Nam. Và chúng tôi đã có những thành công nhỏ bước đầu thể hiện qua việc yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do cho tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân, hay tháng Giêng vừa qua họ cũng đã phải thả luật sư Lê Công Định.”

Đại sứ Hoa Kỳ nhắc lại rằng “Đó chỉ là một số thành công mang tính khiêm nhường, rất giới hạn, chính vì thế mà chúng ta vẫn còn phải làm việc rất nhiều cho mục tiêu này. Muốn vậy, cần phải có sự lên tiếng từ phía cộng đồng người Mỹ gốc Việt.”

Chúng tôi không chỉ nói về vấn đề nhân quyền mà chúng tôi còn có những hành động cụ thể, như yêu cầu họ phải thả những nhà bất đồng chính kiến đang bị cầm tù, tôn trọng tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng của người dân Việt Nam.
-Đại sứ David Shear

Ông cũng cam kết sẽ tiếp tục nêu lên vấn đề nhân quyền với nhà cầm quyền Việt Nam “vì đất nước Hoa Kỳ có ưu thế để đưa ra những vấn đề này.”

Có nhiều câu hỏi được các cử tọa đưa ra cho Đại Sứ David Shear chủ yếu đề cập đến quan điểm của Mỹ trong vấn đề tranh chấp Biển Ðông, giữa Việt Nam và Trung Quốc, giữa khối ASEAN và Trung Quốc, vấn đề tự do nhân quyền cho các nhà bất đồng chính kiến, ý muốn đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC (Countries of Particular Concern). Đặc biệt nhiều người tỏ ra khá quan tâm đến việc cấp visa vào Mỹ sau khi một viên chức từng làm việc ở Tổng Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ tại Sài Gòn bị bắt vì ăn hối lộ hàng triệu đô để bán visa nhập cảnh Hoa Kỳ. Trả lời cho câu hỏi này, Đại Sứ Shear nói rằng “Vấn đề giả mạo visa là vấn đề nghiêm trọng, vì thế khi sự việc được phát hiện thì nó được giải quyết một cách nhanh chóng. Tôi không nghĩ là vấn đề này có ảnh hưởng đến chuyện cấp hay từ chối visa vào Mỹ trong tương lai.”

Đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên của Đại Sứ David Shear với cộng đồng Việt Nam tại khu vực Little Saigon kể từ khi ông nhậm chức vào Tháng Tám, năm 2011.

Điều trần tại Hạ viện Mỹ tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền

 Trà Mi-VOA. 05.06.2013
Chủ tọa buổi điều trần, Dân biểu Chris Smith.

Chủ tọa buổi điều trần, Dân biểu Chris Smith.

Thêm một buổi điều trần diễn ra tại Hạ viện Hoa Kỳ hôm 4/6 tố cáo thực trạng vi phạm nhân quyền trầm trọng của chính phủ Việt Nam.Buổi điều trần “Chính quyền Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” do Tiểu ban phụ trách các vấn đề Y tế-Nhân quyền Toàn cầu, Châu Phi, và các Tổ chức Quốc tế thuộc Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Hoa Kỳ tổ chức.

Trong lời mở đầu, Chủ tọa buổi điều trần cũng là Chủ tịch Tiểu ban, dân biểu Chris Smith, nhận xét:

“Mặc dù bang giao Việt-Mỹ đã cải thiện đáng kể từ năm 1995 tới nay khi đôi bên bình thường hóa quan hệ song phương, nhưng tình hình nhân quyền tại Việt Nam vẫn không cải thiện. Trong khi Hoa Kỳ nâng cấp mậu dịch với Việt Nam thì Hà Nội vẫn tiếp tục vi phạm hàng loạt các nhân quyền căn bản của công dân.”

Đây là hình ảnh Việt Nam hôm nay: một chính quyền tàn bạo và đàn áp có hệ thống các quyền tự do ngôn luận, lập hội và nhóm họp ôn hòa, thường xuyên đàn áp những người chất vấn các việc làm của nhà nước hay đòi hỏi các giải pháp dân chủ khác.
John Sifton, Giám đốc Vận động Ban Á Châu thuộc Human Rights Watch.

Minh chứng cho nhận định này, dân biểu Smith nói dù Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ quyết định bỏ tên Việt Nam ra khỏi danh sách các nước cần đặc biệt quan tâm về tự do tôn giáo CPC năm 2006, Việt Nam vẫn là một trong số các nước vi phạm quyền tự do tôn giáo trầm trọng nhất trên thế giới.

Ông Smith trích báo cáo mới đây của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế USCIRF nêu rằng Hà Nội vẫn kiểm soát tất cả các cộng đồng tôn giáo, nghiêm cấm và trừng phạt việc sinh hoạt tôn giáo độc lập, và đàn áp các cá nhân hay tập thể nào bị xem là thách thức quyền lực của nhà nước. Ông cũng nhắc lại đề nghị của Ủy ban USCIRF một lần nữa kêu gọi đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC.

Giám đốc Vận động Ban Á Châu thuộc Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch John Sifton (Ảnh: HRW.org)Giám đốc Vận động Ban Á Châu thuộc Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch John Sifton (Ảnh: HRW.org)

Trong số các nhân chứng tại buổi điều trần có Giám đốc Vận động Ban Á Châu thuộc Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch, ông John Sifton. Ông Sifton khẳng định tình hình nhân quyền Việt Nam ngày một xấu đi, hầu như không có một sự cải thiện nào, mà chỉ có thêm án tù.

Ông Sifton phát biểu:

“Đây là hình ảnh Việt Nam hôm nay: một chính quyền tàn bạo và đàn áp có hệ thống các quyền tự do ngôn luận, lập hội và nhóm họp ôn hòa, thường xuyên đàn áp những người chất vấn các việc làm của nhà nước hay đòi hỏi các giải pháp dân chủ khác.”

Ông Sifton tố cáo Hà Nội vẫn tiếp tục tống giam các tù nhân chính trị, sách nhiễu các hình thức thể hiện quyền tự do ngôn luận của công dân như các cuộc biểu tình chống Trung Quốc, đàn áp những người lên tiếng phê phán đảng và nhà nước hoặc tố cáo tham nhũng.

Ông Sifton nói các hành vi bất đồng chính kiến tại Việt Nam luôn bị coi là tội phạm hình sự chiếu theo các điều luật mơ hồ và độc đoán cấm công khai phê phán chính phủ và đảng cộng sản.

Điều trần tại Hạ viện Mỹ tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền
Dẫn dụ cụ thể, ông Sifton cho biết từ năm 2010 tới nay, số người bị kết án tù vì bất đồng chính kiến một cách ôn hòa tại Việt Nam không ngừng leo thang. Theo thống kê của Human Rights Watch, trong năm 2012 vừa qua có ít nhất 40 trường hợp như thế và chỉ trong nửa đầu năm nay đã có trên 50 người bị kết án trong các phiên toà chính trị, tức cao hơn tổng số của cả năm ngoái.

Thêm vào đó, vẫn theo lời ông Sifton, tình trạng côn đồ sách nhiễu, hành hung những người bất đồng chính kiến cũng liên tục gia tăng. Tại Việt Nam, ngày càng có nhiều trường hợp các nhà hoạt động bị côn đồ hay “quần chúng tự phát” đánh đập mà không được công an can thiệp hay được pháp luật bảo vệ.

Ông Sifton nói lẽ ra tất cả các giới chức quân đội, ngoại giao, hay thương mại của Hoa Kỳ phải đề cập đến vấn đề nhân quyền của Việt Nam khi giao tiếp với Hà Nội, nhưng thực tế cho thấy điều này không xảy ra thường xuyên đúng mức cần thiết.

Các vấn đề về tự do thông tin, tự do báo chí, đàn áp tôn giáo, cưỡng chế đất đai, xâm phạm quyền sở hữu tài sản của người Việt trong nước và người Việt hải ngoại cũng được đề cập đến trong buổi điều trần.

Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc điều hành Ủy ban Cứu người Vượt biển BPSOS.Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc điều hành Ủy ban Cứu người Vượt biển BPSOS.

Một nhân chứng khác, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc điều hành Ủy ban Cứu người Vượt biển BPSOS, nêu vấn đề rằng đã 10 tháng qua chính phủ Mỹ vẫn chưa hồi đáp thỉnh nguyện thư với hàng chục ngàn chữ ký gửi Tòa Bạch Ốc yêu cầu bênh vực quyền lợi, tài sản, đất đai của công dân Mỹ gốc Việt bị Hà Nội chiếm đoạt, xâm phạm kể từ sau cuộc chiến Việt Nam kết thúc.

Tiến sĩ Thắng:

“Thông qua Tiểu ban này, chúng tôi kêu gọi đại diện thương mại của chính phủ Mỹ, trong các cuộc thương lượng với Hà Nội về Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược xuyên Thái Bình Dương (TPP), đòi hỏi Việt Nam bồi thường cho tất cả công dân Mỹ bị thiệt hại, kể cả công dân Mỹ gốc Việt, đồng thời yêu cầu Hà Nội phải ngừng các hoạt động tịch thu, cưỡng chiếm đất đai.”

Tiến sĩ Thắng cũng kêu gọi Washington đình chỉ tất cả mọi hỗ trợ cho Hà Nội cho đến sau khi các cuộc thương lượng này đạt kết quả.

Đại diện của Human Rights Watch tại buổi điều trần cho rằng Hoa Kỳ phải nhìn sự việc đúng thực chất. Ông Sifton nói kỳ vọng của chính phủ Mỹ rằng các cuộc đối thoại quân sự chiến lược và đàm phán thương mại với Việt Nam có thể khuyến khích Hà Nội thay đổi, cải thiện thành tích nhân quyền là sai lầm và là một phương pháp không hiệu quả vì chính quyền Việt Nam không hề nới lỏng nắm đấm của họ.

Ông Sifton:

“Tổ chức Theo dõi Nhân quyền đề nghị Tiểu ban này và toàn bộ Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ chất vấn chính quyền của Tổng thống Obama một cách nghiêm khắc về nội dung cuộc đối thoại hiện nay với Việt Nam.”

Mặc dù bang giao Việt-Mỹ đã cải thiện đáng kể từ năm 1995 tới nay khi đôi bên bình thường hóa quan hệ song phương, nhưng tình hình nhân quyền tại Việt Nam vẫn không cải thiện.
Dân biểu Chris Smith.

Human Rights Watch nhấn mạnh đã đến lúc chính phủ Hoa Kỳ cần có hành động trước thái độ bất khoan nhượng kéo dài của Hà Nội chẳng hạn như bỏ qua Việt Nam trong các cuộc đàm phán TPP và các cuộc thương lượng mậu dịch song phương khác cũng như bắt đầu xem lại các hoạt động giao tiếp-hợp tác quân sự với Việt Nam.

Buổi điều trần kết thúc với lời cam kết rằng Tiểu ban phụ trách các vấn đề Y tế-Nhân quyền Toàn cầu, Châu Phi,và các Tổ chức Quốc tế thuộc Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Hoa Kỳ sẽ tiếp tục làm việc về vấn đề nhân quyền Việt Nam bởi lẽ dân Việt Nam trong nhiều năm qua vẫn bị đàn áp bởi những kẻ cầm quyền độc tài, tàn bạo là một thực trạng không thể bỏ qua và Hoa Kỳ cần phải đứng về phía những người khao khát tự do, những người phản đối độc tài và đàn áp.

Cuộc điều trần chiều 4/6 nằm trong khuôn khổ hàng loạt các hoạt động trong 2 ngày Tổng vận động Nhân quyền cho Việt Nam tại Quốc hội Hoa Kỳ bắt đầu từ hôm 3/6 do Ủy ban Cứu Người Vượt biển BPSOS khởi xướng.

Trong số các nhân chứng tham gia điều trần còn có cựu dân biểu Mỹ gốc Việt Cao Quang Ánh, nhà sư Danh Tol thuộc Giáo Hội Phật Giáo Khmer, một nạn nhân bị đàn áp tôn giáo đã chạy sang Thái Lan lánh nạn sau khi mãn hạn tù vì tranh đấu cho tự do tôn giáo tại Việt Nam, và bà Holly Ngo, công dân Mỹ gốc Việt là nạn nhân bị chính quyền Việt Nam tịch thu tài sản.

Một buổi điều trần kế tiếp sẽ diễn ra hôm nay 5/6 tại Tiểu ban Châu Á-Thái Bình Dương cũng thuộc Ủy ban Đối Ngoại Hạ viện Mỹ.

Các giới chức hành pháp trong chính phủ của Tổng thống Barack Obama ra điều trần về “Các mối quan hệ giữa Hoa Kỳ với Việt Nam” bao gồm Quyền Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Đông Á-Thái Bình Dương, Joseph Yun, và Phó Trợ lý Ngoại trưởng phụ trách Dân chủ-Nhân quyền-Lao động, Daniel Baer, người đã dẫn đầu phái đoàn Hoa Kỳ sang Hà Nội đối thoại nhân quyền hôm 12/4 vừa qua.

 http://youtu.be/esIQdSFwzYs

Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp

Vũ Hoàng, phóng viên RFA.  2013-06-04
 Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ
photo1-305

Buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 4/6/2013. RFA PHOTO

Chiều nay thứ Ba ngày 4/6, tại Quốc Hội Hoa Kỳ vừa diễn ra buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” về nhân quyền, tự do tôn giáo và dân chủ.

Điều trần tại Hạ viện Hoa Kỳ

Cùng trong chương trình Ngày Vận Động cho Nhân Quyền Việt Nam, hôm 4/6, hàng trăm người Mỹ gốc Việt từ nhiều tiểu bang Hoa Kỳ tụ tập về thủ đô Washington DC để lên tiếng với các vị dân biểu của tiểu bang mình, nhằm thúc đẩy chính phủ Hoa Kỳ cần có trách nhiệm hơn để cải thiện tình hình dân chủ, nhân quyền cũng như tự do tôn giáo tại Việt Nam.

Trước khi buổi điều trần chính thức diễn ra vào buổi chiều, từ 10 giờ sáng, một chương trình khác mang tên “Gặp mặt Việt Nam – Hoa Kỳ” cũng được tổ chức tại Quốc hội, do Ủy ban Đối ngoại và Hội nghị Hạ viện Đảng Cộng hòa đứng ra chủ trì. Tại đây, một số vị dân biểu từ các tiểu bang như Texas, New Jersey, Nebraska, Virginia đều có mặt để gửi lời chào đến những người Mỹ gốc Việt đang tụ họp về thủ đô Washington.

Buổi gặp mặt diễn ra trong bầu không khí thân thiện với những lời hứa hẹn của các vị dân cử trước cộng đồng người Việt rằng họ sẽ thực hiện tốt hơn vai trò của mình, rằng họ sẽ đảm bảo quyền lợi chính đáng và hợp lý cho người Việt đang sinh sống trên mảnh đất Hoa Kỳ cũng như những ý nguyện mà cộng đồng người Việt tại đây muốn cải thiện tình hình dân chủ và nhân quyền cho đồng bào trong nước.

Chỉ trong vòng mấy tháng đầu năm nay, Việt Nam đã có nhiều những phiên tòa chính trị xét xử, 40 người, hơn tất cả những phiên tòa xét xử hồi năm ngoái, với một lý do đơn giản là tự do ngôn luận.
-DB Ed Royce

Ngay sau khi cuộc gặp mặt kết thúc vào lúc 11.30 phút, chúng tôi đã có cơ hội trao đổi trực tiếp với vị Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Hoa Kỳ, là dân biểu Ed Royce và được ông cho biết suy nghĩ của mình như sau:

“Mối quan ngại của chúng tôi là Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền (HRW) đã đúng khi cho rằng chính phủ Việt Nam đã không làm những gì lẽ ra phải làm trên mọi mức độ, đó là tự do lập hội, tự do bày tỏ ý kiến, tự do tôn giáo; tổ chức Theo dõi Nhân quyền cho rằng trên tất cả mọi lĩnh vực này Việt Nam đều không thi hành những gì họ đã cam kết. Chẳng hạn như, chỉ trong vòng mấy tháng đầu năm nay, Việt Nam đã có nhiều những phiên tòa chính trị xét xử, 40 người, hơn tất cả những phiên tòa xét xử hồi năm ngoái, với một lý do đơn giản là tự do ngôn luận. Rõ ràng đây không phải là một bước tiến, mà đây là một điều quan ngại.”

Gia tăng đàn áp

20130604_154724-250
Ông John Sifton phát biểu tại Buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 4/6/2013. RFA PHOTO.

Vào lúc 2.30 phút chiều, buổi điều trần chính thức mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” khai mạc, chủ tọa là Dân biểu Christopher Smith, Chủ tịch Tiểu ban Nhân quyền của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ. Trong phần phát biểu của mình, một lần nữa D.B Smith cho rằng kể từ khi bình thường hóa quan hệ năm 1995, mối quan hệ song phương giữa hai quốc gia đã có nhiều tiến triển, thế nhưng tình hình nhân quyền tại Việt Nam lại không cải thiện, ông cho rằng, trong khi Hoa Kỳ củng cố hơn vị thế thương mại của Việt Nam, thì Chính phủ Việt Nam lại tiếp tục vi phạm những quyền căn bản của con người trên diện rộng.

Đặc biệt, ông nhắc tới phúc trình mới nhất của Bộ ngoại giao Hoa Kỳ về Tình Hình Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế ban hành hôm 20/5, trong đó đã không đưa Việt Nam vào danh sách các nước cần quan tâm đặc biệt (CPC), ông kêu gọi Chính phủ Hoa Kỳ cần phải thực hiện điều này, đồng thời, vị chủ tịch cũng phản đối việc xét duyệt Việt Nam trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ với việc bỏ phiếu sẽ diễn ra vào mùa thu năm nay.

Ngay sau phần phát biểu của ông Smith là hai phần trình bày của các vị dân biểu Lowenthal và Meadows, cả hai vị đều tập trung về mối quan hệ phát triển kinh tế, thương mại giữa Việt Nam – Hoa Kỳ với vấn đề dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam. Các vị cho rằng Hoa Kỳ cần tiếp tục cam kết cải thiện nhân quyền tại Việt Nam, cần yêu cầu Việt Nam đáp ứng chặt chẽ hơn nữa các nguyên tắc của một nền kinh tế thị trường, chặn đứng nạn buôn người, dừng việc thu hồi đất đai trái phép, đảm bảo tự do ngôn luận, thông tin, hội họp…cho người dân. Hai vị dân biểu này đều cho rằng Hoa Kỳ phải đặt vấn đề nhân quyền trên bàn cân khi thương thảo với Việt Nam về Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) đang diễn ra.

Thông điệp hôm nay tôi muốn gửi tới Chính quyền Obama là liệu họ sẽ tiếp tục đối thoại với Việt Nam trong bao lâu nữa, lúc nào họ sẽ dừng lại và có những đàm phán cứng rắn hơn.
-Ô. John Sifton

Phía nhân chứng trong cuộc điều trần bao gồm một số gương mặt quen thuộc như Cựu dân biểu Joseph Cao Quang Ánh, T.S Nguyễn Đình Thắng của tổ chức PBSOS, Giám đốc Vận Động, ban Á Châu của Tổ chức theo dõi nhân quyền (HRW) ông John Sifton, ngoài ra là bà Holly Ngô, nạn nhân của một vụ trưng thu đất tại Việt Nam trước đây và Đức Danh Tol, nạn nhân của một vụ đàn áp tôn giáo.

Trong phần trao đổi với đài ACTD, T.S Nguyễn Đình Thắng cho rằng có hai nội dung cần phải nêu bật đối với tiểu ban đặc trách vấn đề nhân quyền của Hạ viện Hoa Kỳ:

“Tình trạng nhân quyền tại Việt Nam càng ngày càng đi lùi vì một trong các lý do là hành pháp Hoa Kỳ đã lên tiếng nhiều nhưng sự lên tiếng không đi đôi với hành động cụ thể. Nội dung thứ hai, chúng tôi kêu gọi Quốc hội Hoa Kỳ, vì lý do đó, cần phải tham dự vào để xem những luật hiện hành liệu hành pháp có thực hiện đúng đắn hay không, thứ hai, cần phải đưa ra thêm những luật mới để có những phương tiện, nhắm thẳng vào Việt Nam, chứ không phải chung của thế giới.”

Tuy nhiên, một vấn đề khá mới được đưa ra trong buổi điều trần lần này là vấn đề đất đai của Việt Nam, từ luật đất đai quy định Nhà nước là chủ sở hữu, cho đến việc trưng thu đất đai bất hợp lý cũng như vấn đề sở hữu nhà và bất động sản của những người Việt rời khỏi Việt Nam sau năm 1975:

20130604_114703-250
Các vị đại biểu tham dự Buổi điều trần mang tên “Việt Nam vẫn duy trì chính sách đàn áp” tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 4/6/2013. RFA PHOTO.

“Mối nguy cận kề là cuối tháng 9 năm nay, nông dân VN sẽ bị mất đất đai hàng loạt vì quyền sử dụng đất ruộng chỉ có 20 năm mà thôi, nó khởi sự từ tháng 10/1993, nghĩa là hết tháng 9 năm nay 2013, mọi đất ruộng sẽ phải phân bổ lần nữa. Chúng tôi muốn để quốc hội Hoa Kỳ biết là chính sách của Việt Nam là quốc hữu hóa tất cả đất đai, thu hồi đất đai hoàn toàn tùy tiện, nhiều khi là mục đích đàn áp tôn giáo hoặc lòng tham của các giới chức cao cấp. Nó ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi của các công dân Hoa Kỳ vì khi Chính quyền Việt Nam quản lý và sử dụng tài sản của công dân Việt Nam bỏ nước ra, lúc đó, họ chưa quốc hữu hóa ngay mà mãi nhiều năm sau, 2003 mới có luật quốc hữu hóa, lúc này, nhiều chủ nhân của các tài sản đó đã trở thành công dân Hoa Kỳ.”

Trước khi buổi điều trần kết thúc là bài phát biểu của ông John Sifton, trong đó, ông có nêu ra một vài điểm cơ bản như chỉ trong vài tháng đầu năm 2013, tại Việt Nam, các phiên tòa chính trị kết án nhiều người hơn cả số bị kết án trong toàn năm 2012, xu hướng cho thấy tình hình nhân quyền tại Việt Nam ngày càng tội tệ. Đồng thời, ông Sifton cũng tin tưởng rằng để hối thúc Việt Nam thay đổi và cải thiện vấn đề nhân quyền thì các cuộc đối thoại về hợp tác thương mại hay đối tác chiến lược quân sự sẽ là những công cụ mà Hoa Kỳ cần phải sử dụng.

Ông Sifton nhận xét:

“Thông điệp hôm nay tôi muốn gửi tới Chính quyền Obama là liệu họ sẽ tiếp tục đối thoại với Việt Nam trong bao lâu nữa, lúc nào họ sẽ dừng lại và có những đàm phán cứng rắn hơn, cho Việt Nam hiểu rằng như thế là đủ rồi, Hoa Kỳ sẽ không tiếp tục đàm phán về thương mại, không tiếp tục thảo luận về đối tác chiến lược quân sự chừng nào Việt Nam còn không cải thiện về nhân quyền. Một điều đơn giản là chính quyền Hoa Kỳ cần phải biết nói “thế là đủ rồi đó.”

Được biết, buổi điều trần tiếp theo sẽ diễn ra vào sáng ngày 5/6, trong đó, các vị dân biểu của phiên điều trần ngày 4/6 sẽ có nhiều thông tin hơn, đặt ra được những câu hỏi kỹ càng hơn trước Quốc hội Hoa Kỳ với sự chứng kiến của 2 giới chức bộ Ngoại giao, nhằm thẩm định rõ ràng hơn và chính xác hơn về tình hình nhân quyền, tôn giáo và tự do tín ngưỡng tại Việt Nam.

Tin, bài liên quan

Về bài phát biểu của TT Nguyễn Tấn Dũng

Mặc Lâm, biên tập viên RFA. 2013-06-04
000_Del6221418-305.jpg

Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng phát biểu khai mạc Đối thoại Shangri-La tại Singapore hôm 31/5/2013

AFP photo

Bài phát biểu khai mạc Shangri-La của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng được báo chí khu vực đánh giá là đã nêu bật được Trung Quốc đang có những biểu hiện nguy hiểm tại Biển Đông. Tuy nhiên sau đó Việt Nam đã không có gì thay đổi khi vẫn tiếp tục đàn áp người biểu tình chống Trung Quốc. Mặc Lâm phỏng vấn TS. Jonathan Daniel London, người có nghiên cứu và làm việc tại Việt Nam trong thời gian khá lâu để biết thêm nhận định của một chuyên gia chính trị-xã hội học về đề tài này.

Mặc Lâm: Thưa TS vừa rồi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có bài phát biểu trong Đối thoại an ninh Shangi-La được báo chí khu vực xem là thay đổi lớn của Việt Nam có liên quan đến vai trò của Trung Quốc. Theo ông thì động thái này nói lên điều gì?

TS. Jonathan London: Trước hết mình có thể khẳng định là phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là khác biệt. Nội dung của nó nói rất rõ và mạnh. Theo tôi quan hệ đối ngoại của Việt nam sau sự kiện này sẽ rất tốt. Đặc biệt trong tương lai nếu Việt Nam muốn bảo vệ quyền lợi quốc gia của mình thì phải nỗ lực hơn nữa trong các phát biểu. Chẳng hạn lãnh đạo Việt Nam có thể phát biểu bằng tiếng Anh. Muốn đẩy mạnh vị trí của mình trước quốc tế thì phải nỗ lực trong các phát biểu hiệu quả hơn. Ông Nguyễn Tấn Dũng là một nhân vật chính trị khá phức tạp ở Việt Nam nhưng về phát biểu thì khá tốt.

Mặc Lâm: Có dư luận cho rằng sở dĩ ông Nguyễn Tấn Dũng mạnh dạn phát biểu như vậy vì phe của ông ta đã thắng thế và những e ngại trước đây đã được tháo bỏ sau khi hai nhân vật thuộc phe ông Dũng là bà Nguyễn thị Kim Ngân và ông Nguyễn Thiện Nhân vào Bộ chính trị. TS có nhận xét gì về nguồn dư luận này?

Nói tóm lại tôi nghĩ là cách phát biểu của ông Dũng có lợi cho nền chính trị và ngoại giao của Việt Nam.
-TS. Jonathan London

TS. Jonathan London: Theo tôi rất khó để đánh giá các phát biểu của Nguyễn Tấn Dũng có phản ảnh liên quan đến việc bổ nhiệm bà Ngân và ông Nhân vào Bộ Chính trị Việt Nam hay không. Tôi nghĩ cho đến bây giờ thì ông Dũng đang có một vị trí rất phức tạp trong nền chính trị của Việt Nam. Lãnh đạo Việt Nam hiện nay vẫn chưa thoát khỏi cách suy nghĩ lạc hậu về nhiều mặt. Có thể nói bà Ngân và ông Nhân là một yếu tố mới trong Bộ Chính trị Việt Nam. Hai người này có kinh nghiệm về những vấn đề quốc tế và có thể nói họ giỏi hơn giới lãnh đạo cũ về quan hệ đối ngoại.

Tóm lại những phát biểu của Nguyễn Tấn Dũng có phản ảnh gì trong nội bộ của Bộ Chính trị thì rất khó để đánh giá. Ít nhất chỉ có thể đánh giá là ông ta có tự tin hơn một chút.

Mặc Lâm: Theo sự nhận xét của dư luận thì mặc dù ông Nguyễn Tấn Dũng đã đưa ra những chính sách sai lầm về kinh tế nhưng hình như ông ta là nguời cấp tiến và đang cố chứng tỏ mình muốn thoát ra khỏi sự kềm chế của Trung Quốc. TS là nguời có thời gian dài làm việc và nghiên cứu tại Việt Nam ông nghĩ sao về nguồn dư luận này?

TS. Jonathan London: Thật ra tôi chưa thiên về ý kiến cá nhân của ông Nguyễn Tấn Dũng nên chưa thể đánh giá. Như anh biết, về vấn đề kinh tế thì ông Dũng đã có những sai lầm rất nghiêm trọng. Ông không có khả năng lãnh đạo Việt Nam một cách tài giỏi về các hồ sơ kinh tế. Nếu cho rằng Nguyễn Tấn Dũng sẵn sàng đối phó với Trung Quốc một cách tự tin thì vẫn chưa đánh giá được. Dựa trên nội dung phát biểu tại Singapore cho thấy ông Dũng cũng đã nói khá thẳng thắn và trực tiếp về vấn đề này. Tôi nghĩ phát biểu này là một bước đi đáng kể trong bối cảnh quốc tế hiện nay.

Ông Nguyễn Tấn Dũng đã có thời gian để trao đổi trực tiếp với Bộ trưởng quốc phòng mới của Mỹ cũng là một khả năng đáng kể. Nói tóm lại tôi nghĩ là cách phát biểu của ông Dũng có lợi cho nền chính trị và ngoại giao của Việt Nam.

Chính sách với TQ

image-250.jpg
Trung Tướng Thích Kiến Quốc, Phó Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Đội Nhân Dân Trung Quốc phát biểu tại Đối thoại Shangri-La tại Singapore vào ngày 02 tháng 6 năm 2013. AFP photo

Mặc Lâm: Vừa qua các cuộc biểu tình chống Trung Quốc lại tiếp tục bị đàn áp thô bạo khi ông Dũng quay về Việt Nam. Phải chăng kịch bản mà ông Dũng yêu cầu quốc hội thảo luận luật biểu tình vào năm 2011 đã được lập lại?

TS. Jonathan London: Sự kiện vừa qua rất đáng buồn. Một lần nữa người dân Việt Nam đã biểu tình đưa quan điểm của mình đối với hành vi phi lý của Trung Quốc. Đây là vấn đề rất nghiêm trọng cho Việt Nam mà những người đi biểu tình phải đối phó với hành vi thô bạo của công an thì tôi thấy rất buồn. Tôi thật sự hy vọng trong thời gian tới  Việt Nam sẽ phê duyệt luật biểu tình. Thật ra tôi đã đề cập đến vấn đề cải cách chính trị ở Việt Nam rất nhiều và không chỉ riêng tôi mà nhiều người, bất cứ ai muốn đòi hỏi cải cách chính trị một cách sâu rộng ở Việt Nam,  đều thấy vấn đề biểu tình cần thiết phải có.

Nếu muốn có một nền chính trị văn minh thì phải cố gắng tạo một không gian cho dân Việt Nam để họ thể hiện quan điểm của họ một cách chính đáng và văn minh mới được. Chuyện vừa qua hy vọng là lần cuối cùng mà người dân Việt Nam bị bắt giữ, đàn áp và đánh đập vì họ chỉ muốn thể hiện quan điểm, chính kiến của mình. Tôi hy vọng như thế.

Tôi nghĩ Việt Nam nếu “chưa thấy” thì “nên thấy” giữ chính sách mềm mỏng với Trung Quốc thì sẽ mất sự chú ý của quốc tế về nhiều vấn đề khác nhau.
-TS. Jonathan London

Mặc Lâm: Là người bên ngoài nhưng có quan sát cụ thể tình hình Việt Nam trong nhiều năm qua, theo TS chính sách mềm mỏng với Trung Quốc của Việt Nam có mang lại kết quả nào không nếu Bắc Kinh vẫn tiếp tục lấy sức mạnh kinh tế và quân sự uy hiếp Việt Nam?

TS. Jonathan London: Chính sách mềm mỏng của Việt Nam đối với Trung Quốc là một vần đề lịch sử rất phức tạp, đặc biệt hiện nay khi Trung Quốc mạnh lên. Tôi nghĩ Việt Nam nếu “chưa thấy” thì “nên thấy” giữ chính sách mềm mỏng với Trung Quốc thì sẽ mất sự chú ý của quốc tế về nhiều vấn đề khác nhau.

Nếu nhìn Việt Nam, dù biết đây là một nước đang phát triển nhanh và đã có một lịch sử khó khăn nhưng thật sự rất ít người quan tâm đến Việt Nam. Nếu Việt Nam muốn có một thế mạnh đối với Trung Quốc thì phải cố gắng giải quyết những vấn đề bất cập về chính trị, nhân quyền và các thứ khác trong nội bộ của nền kinh tế chính trị của mình. Tôi nghĩ nếu Việt Nam có những tiến bộ bức phá thì quốc tế sẽ ủng hộ và giúp Việt Nam rất nhiều.

Tóm lại chính sách mềm mỏng đối với Trung Quốc chắc chắn không phải là một điều hứa hẹn.

Mặc Lâm: Xin cám ơn ông.

Biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội, nhiều người bị bắt, hành hung

Trà Mi-VOA, 03.06.2013 16:46
Theo tường thuật của blogger Mai Xuân Dũng, lực lượng công an đã xuất hiện đông đảo để trấn áp cuộc biểu tình, trong đó có công an thường phục đeo băng đỏ. (Ảnh Facebook Mai Dzung)

Theo tường thuật của blogger Mai Xuân Dũng, lực lượng công an đã xuất hiện đông đảo để trấn áp cuộc biểu tình, trong đó có công an thường phục đeo băng đỏ. (Ảnh Facebook Mai Dzung)

Nhà cầm quyền có thể vu cho chúng tôi nào là thách thức, phản động. Nhưng chúng tôi chỉ nghĩ rằng Biển Đông của ông cha để lại, chúng ta phải giữ, phải gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh. Có thể nhà cầm tù bắt bỏ tù hay đánh đập tôi và bạn bè tôi, nhưng trước mọi người kể cả nhà cầm quyền tôi vẫn khẳng khái nói rằng tôi đi với một tinh thần yêu nước
Blogger Cường Hoàng Công

Thêm một cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội bị trấn áp, hàng chục người bị bắt, bị đánh đập mạnh tay, và bị thương tích.

Cuộc tuần hành ôn hòa chống Trung Quốc xâm lược Biển Đông quy tụ hàng trăm người tham gia diễn ra sáng ngày 2/6 đã nhanh chóng bị an ninh trấn dẹp bằng võ lực. Ít nhất có có 25 người biểu tình bị bắt đưa về Trung tâm phục hồi nhân phẩm Lộc Hà, nơi từng giam giữ bà Bùi Thị Minh Hằng, một gương mặt biểu tình chống Trung Quốc được nhiều người biết đến.Các vụ bắt bớ, hành hung đã dẫn tới một cuộc phản kháng ngay trước trại Lộc Hà vào chiều tối cùng ngày với hàng chục người nằm ra giữa đường để phản đối các hành động thô bạo của công an. Những người phản đối nói họ “phải nằm xuống để đất nước này phải đứng lên”.Một người tham gia cuộc biểu tình và chứng kiến vụ việc từ đầu chí cuối, blogger Cường Hoàng Công, thuật lại với VOA Việt ngữ chi tiết sự việc.

Blogger Cường Hoàng Công: Khi có thông tin là những người bị bắt vào trại bị đánh, trong đó có anh Trương Văn Dũng bị rất nặng, anh em bên ngoài yêu cầu không được đánh. Thế là xảy ra xô xát giữa những người phản đối công an đánh người bị giữ với lực lượng an ninh bên ngoài. Sự phản đối này dẫn tới đỉnh điểm là họ đánh những người phía ngoài trong đó có Nguyễn Văn Phương và Nguyễn Chí Đức bị đánh rất đau. Sau đó, người ta bắt Nguyễn Văn Phương lên xe bít bùng định chở đi đâu đó. Không biết cách nào để giữ lại, chúng tôi bèn nằm xuống đất để họ chở Phương đi thì cứ cán chết chúng tôi ở ngoài. Tất cả anh em chúng tôi nằm ra đường. Cuối cùng phía công an đành phải thả Phương ra.

VOA: Cuối cùng trong số những người đi phản đối việc bắt người có ai bị bắt không?

Blogger Cường Hoàng Công: Không, chỉ xảy ra xô xát.

VOA: Sau phản ứng của nhóm, công an thả những người đang bị giữ bên trong trại ra?

Blogger Cường Hoàng Công:
Lúc chúng tôi phản ứng đấy gần như họ đã ra khỏi trại gần hết rồi. Phản ứng này xảy ra khi họ đánh anh Trương Văn Dũng từ bên trong trại rồi ném ra như một thứ đồ vật, chúng tôi mới bức xúc, đâm ra to tiếng. Công an thì họ hung hãn. Ngày hôm qua lực lượng công an rất hung hãn, dùng bạo lực để đàn áp những người biểu tình.

VOA: Trước đây các cuộc biểu tình tương tự cũng đã bị trấn áp. Là người từng tham gia và chứng kiến các vụ việc đó, anh so sánh thế nào giữa lần này với các lần trước?

Blogger Cường Hoàng Công
: Hôm qua là ngày cực kỳ căng thẳng. Họ đấm đá. Những phóng viên nước ngòai cũng bị họ khống chế. Chính quyền quyết tâm đè bẹp ngay. Họ bắt tổng cộng 4 đợt. Sau đợt thứ ba, mọi người bắt tay nhau đi về đến bãi gửi xe thì họ lại bắt đợt nữa. Chúng tôi đi được gần 1 vòng bờ Hồ thì bị 4 đợt bắt giữ có hành hung. Buổi chiều ở Lộc Hà có thể gọi là bạo lực vì rất nhiều người bị đánh công khai.

VOA: Các cuộc biểu tình chống Trung Quốc không được nhà nước chấp nhận và đã xảy ra nhiều lần trấn áp. Dẫu biết việc làm không được nhà nước chấp nhận, nhưng vẫn tham gia, những người biểu tình muốn gửi ra thông điệp gì, phải chăng là hành động thách thức chính quyền?

Blogger Cường Hoàng Công:
Nhà cầm quyền có thể vu cho chúng tôi nào là thách thức, phản động. Nhưng chúng tôi chỉ nghĩ rằng Biển Đông của ông cha để lại, chúng ta phải giữ, phải gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh. Có thể nhà cầm tù bắt bỏ tù hay đánh đập tôi và bạn bè tôi, nhưng trước mọi người kể cả nhà cầm quyền tôi vẫn khẳng khái nói rằng tôi đi với một tinh thần yêu nước. Chúng tôi hết sức ôn hòa, căng biểu ngữ ‘Tàu khựa cút khỏi Biển Đông’, ‘Không được bắn giết ngư dân Việt’. Có thể hôm nay chúng tôi không cảm hóa được ai nhưng ngày nào đó sẽ có rất nhiều người hiểu ra vấn đề này vô cùng quan trọng. Đàng và nhà nứơc lúc nào cũng nói rằng là (chuyện Biển Đông) đã có đảng và nhà nước lo, nhưng tại sao ngư dân mình vẫn bị đe dọa. Không mong gì đòi được Hoàng Sa-Trường Sa trong ngày một ngày hai, nhưng ngư dân Việt phải được đảm bảo cuộc sống. Ngày mai tự nhiên ai đó đến cắt nguồn cơm của bạn đi, đương nhiên bạn cũng sẽ phải lên tiếng. Chúng tôi muốn nhắc nhở mọi người rằng Việt Nam đang có những người bị (Trung Quốc) cắt miếng cơm manh áo như thế.

VOA: Những người biểu tình chống Trung Quốc suy nghĩ thế nào về cách phản ứng của nhà nước?

Blogger Cường Hoàng Công: Chính quyền này luôn luôn từ xưa đến nay vẫn như thế thôi, tôi cũng chả muốn bình luận gì nữa vì mất hoàn tòan niềm tin, chỉ muốn nhắc nhở cộng đồng rộng lớn hãy lên tiếng bảo vệ mảnh đất quê hương.

VOA: Quan điểm của nhà nứơc là họ không cấm thái độ yêu nước, bảo vệ chủ quyền, nhưng họ cấm các cuộc tụ tập đông người không xin phép. Đó là lý do họ trấn áp các cuộc biểu tình chống Trung Quốc. Ý kiến của anh thế nào?

Blogger Cường Hoàng Công:
Đấy cũng chỉ là sự đánh tráo từ ngữ thôi. Khi người ta không đủ mạnh, không đủ niềm tin, thì người ta sẽ sợ nhiều thứ. Khi có chính nghĩa trong tay, tôi nghĩ có khi nhà nứơc cần phải mời dân đi biểu tình đấy chứ.

Bấm vào đây để nghe cuộc phỏng vấn với blogger Cường Hoàng Công
 Cuộc biểu tình chống Trung Quốc hôm 2/6 diễn ra chỉ vài ngày sau khi Bộ Ngoại giao Việt Nam ngày 27/5 tố cáo tàu Trung Quốc tấn công một tàu cá của Việt Nam gần quần đảo Hoàng Sa.

Tàu cá QNG 90917 TS thuộc tỉnh Quảng Ngãi cùng 15 ngư dân Việt hôm 20/5 bị tàu Trung Quốc đâm hỏng, gây thiệt hại nghiêm trọng và đe dọa tính mạng của ngư dân trên tàu.

Phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Lương Thanh Nghị cho hay đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam đã gặp đại diện Đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội trao công hàm phản đối hành động của Trung Quốc.

Việt nam nói tàu Trung Quốc vi phạm nghiêm trọng chủ quyền, quyền tài phán của Việt Nam ở Biển Đông và yêu cầu Bắc Kinh  xử lý nghiêm khắc các hành vi này, bồi thường thỏa đáng cho ngư dân Việt, và không để tái diễn các vụ việc tương tự.

Đáp lại, Trung Quốc nói tố giác này của Việt Nam là “hoàn toàn sai trái” vì “tàu cá Việt Nam xâm phạm vùng biển Trung Quốc trái phép”.

Xem hình ảnh cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội ngày 2/6/2013.

  • Khoảng 8 giờ 30 sáng Chủ nhật ngày 2 tháng 6 (giờ Việt Nam), một nhóm khoảng hơn 100 người đã tuần hành bên Hồ Gươm ở Hà Nội để phản đối hành động của Trung Quốc ở Biển Đông. Cuộc biểu tình nhanh chóng bị dập tắt và hàng chục người bị bắt giữ. (Ảnh Facebook Nghiem Vietanh)

Xem video tổng hợp những diễn biến chính của cuộc biểu tình


Trà Mi-VOA

Ngày Vận động cho Nhân quyền Việt Nam khởi sự ở Quốc Hội Mỹ

Đông đảo người Việt trên khắp nước Mỹ hôm nay tề tựu về thủ đô Washington DC để tham gia cuộc vận động tại Quốc Hội Hoa Kỳ kêu gọi thúc đẩy cải thiện thực trạng nhân quyền ở Việt Nam.

Cuộc vận động kéo trong hai ngày 3 và 4 tháng 6 năm nay do Ủy ban Cứu người Vượt biển BPSOS khởi xướng tiếp theo chiến dịch thỉnh nguyện thư vào Tòa Bạch Ốc hồi tháng 3 năm ngoái đòi hỏi Hoa Kỳ nêu cao điều kiện nhân quyền trong các mối quan hệ với Việt Nam.

Giám đốc điều hành BPSOS, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, cho biết điểm khác biệt giữa cuộc vận động năm nay với chiến dịch vận động năm ngoái:

“Thứ nhất năm nay có sự tổ chức hoàn thiện hơn và được sự đáp ứng của đảng đa số ở Hạ viện Mỹ, đảng Cộng Hòa, một cách chính thức. Thứ hai, trước khi chúng tôi vào Hạ viện vận động kỳ này, đạo luật Nhân quyền cho Việt Nam đã được thông qua ở Tiểu ban đặc trách nhân quyền tại Hạ viện Mỹ. Thứ ba, năm nay chúng tôi vận động thúc đẩy thông qua đạo luật Nhân quyền cho Việt Nam mà còn ngăn cản không cho Việt Nam được tham gia vào Hiệp định TPP xuyên Thái Bình Dương về mậu dịch với Hoa Kỳ nếu Hà Nội không cải thiện nhân quyền.”

Tiến sĩ Thắng nói ban tổ chức cuộc vận động năm nay hy vọng sẽ đạt được nhiều thành quả cụ thể, vì:

“Năm 2013 là năm lẻ, tức là năm đầu tiên của nhiệm kỳ quốc hội 2 năm. Cho nên, chúng tôi có thời gian 2 năm để vận động cho xong đạo luật Nhân quyền cho Việt Nam. Đó mới thật sự là cuộc vận động nếu nói về tính hiệu quả. Còn năm ngoái là năm chẵn nên chắc chắn đạo luật đó không thể nào thông qua kịp cả lưỡng viện quốc hội Hoa Kỳ. Cho nên, năm ngoái là buổi diễn tập nhiều hơn là một cuộc vận động thật sự.”

Ban tổ chức cho biết hôm nay 3/6 sẽ có các cuộc tiếp xúc giữa cộng đồng người Việt với các chính khách Hoa Kỳ trước khi 150 vị đại diện vào Tòa Bạch Ốc gặp giới chức Hội đồng Cố Vấn An ninh Quốc gia từ 4 đến 6 giờ chiều cùng ngày.

Ngày Vận động cho Nhân quyền Việt Nam khởi sự ở Quốc Hội Mỹ

Ngày 4/6 khoảng 800 người Việt từ 30 tiểu bang sẽ tiếp tục có các buổi trao đổi với các chính khách Mỹ để yêu cầu các vị dân biểu và thượng nghị sĩ liên bang có hành động cụ thể bảo vệ nhân quyền cho người dân tại Việt Nam và bảo vệ tài sản của người Mỹ gốc Việt bị chính quyền Hà Nội vi phạm.

Lịch trình cuộc vận động 4/6 kéo dài suốt ngày bao gồm một cuộc họp khoáng đại với lãnh đạo đảng Cộng Hòa vào trưa mai và cuộc điều trần tại trụ sở quốc hội Mỹ do dân biểu Chris Smith chủ trì, tập trung về vấn đề vi phạm quyền đất đai tại Việt Nam và tài sản công dân Mỹ bị Hà Nội chiếm đoạt.

Một cuộc điều trần khác tại Tiểu ban Châu Á-Thái Bình Dương sẽ diễn ra ngày 5/6 tiếp sau cuộc vận động năm nay, với phần trình bày của Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Đông Á-Thái Bình Dương Joseph Yun và Phó Trợ lý Ngoại trưởng phụ trách Dân chủ-Nhân quyền-Lao động Daniel Baer bàn về các mối quan hệ giữa Hoa Kỳ với Việt Nam.

 http://youtu.be/1MCUYU1kHJw

Trà Mi

Bắt Trương Duy Nhất: Ai được ai mất?

Thanh Quang, phóng viên RFA. 2013-06-03

images-305.jpg

Blogger Trương Duy Nhất bị bắt và di lý ra Hà Nội trong ngày.

Photo courtesy of tuoitreonline

Thế là, sau cùng rồi, tới phiên blogger Trương Duy Nhất trong nước bị bắt sau “cái điềm chẳng lành” sơ khởi là ông bị công an “mời làm việc” hồi tháng 10 năm ngoái, rồi bị sách nhiễu liên tiếp, bị cáo buộc “lợi dụng tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền, lợi ích (gọi là) hợp pháp của tổ chức”… chỉ vì blogger Trương Duy Nhất có “Một góc nhìn khác” – khác với cái nhìn của 700 tờ báo quốc doanh tại một đất nước độc đảng độc quyền !

Người dám nói, dám làm!

Mặc dù có nhiều ý kiến khác nhau về nguyên nhân blogger Trương Duy Nhất lâm nạn, từ cáo buộc của phe “phò chính thống” rằng blogger họ Trương “a dua, chửi đổng và ngứa mồm”, cho tới ý kiến cho rằng ông bị rơi vào “vòng xoáy” của cuộc tranh chấp phe phái, hay ông thực hiện “cuộc bỏ phiếu” song song với Quốc Hội trên trang blog của mình khiến nhiều vị lãnh đạo VN bị “thất cử”, rồi thì thẳng thừng chỉ trích giới lãnh đạo cùng những chính sách sai lầm của họ, hoặc ông “làm lộ bí mất quốc gia”.v.v…và v.v…Nhưng blogger Trương Duy Nhất đã khẳng định: Trang của tôi là một trang tạo nên hiệu ứng tích cực trong xã hội.

Theo blogger Người Buôn Gió:

Nói về Trương Duy Nhất, đừng nói anh ta theo ai, phò ai. Đó là quan điểm của anh ta, nhưng nếu nhìn cái cách mà anh ta làm , phải nên khâm phục. Nhất là người dám nói, dám sống chết với điều mình nghĩ, dám đương đầu với thế lực mạnh. Thế lực ấy mạnh đến nỗi khối ủy viên trung ương còn khiếp sợ. Thế mà Nhất dám nói.

Tình cảnh blogger Trương Duy Nhất đời nay khiến blogger Người Buôn Gió liên tưởng tới các nhân vật nhận lãnh sứ mạng thích khách thời xưa bên Tàu, từ Dự Nhượng của nước Tần, Yêu Ly người nước Ngô của thời Xuân Thu Chiến Quốc, cho tới tráng sĩ Kinh Kha từ nước Yên sang thích khách bất thành Tần Thuỷ Hoàng. Blogger Người Buôn Gió lưu ý rằng không ai nhớ Dự Nhượng, Yêu Ly, Kinh Kha đã phò ai, và mấy ai còn nhớ chủ của những tráng sĩ ấy ? Nhưng “ngàn đời sau, chẳng ai chê Dự Nhượng, Yêu Ly, Kinh Kha là không tinh khôn chọn chủ thịnh mà phù, lại đi phù suy”; và  “Trương Duy Nhất phò ai, hay theo ai, cũng vậy”. Nhưng, theo blogger Người Buôn Gió, blogger họ Trương “là người đáng khâm phục về chí khí”.

Blogger Gò Cỏ May nêu lên câu hỏi rằng cái quyền bày tỏ chính kiến cá nhân một cách ôn hoà không những được các xã hội văn minh, mà cả luật pháp VN hiện hành công nhận và bảo vệ, thì tại sao blogger Trương Duy Nhất “ lại lâm nạn vì chính những điều tưởng rằng hai năm rõ muời như thế ?”. Việc làm của Trương Duy Nhất, blogger Gò Cỏ May nhận xét, không có gì sai nếu chiếu theo văn bản “luật ban hành công khai của nước CHXHCNVN”. Nhưng, blogger Gò Cỏ May lưu ý, “ như ai cũng biết, luật của ‘xứ thiên đường’ nhà mình nó cũng hay bị lắt léo theo cách giải thích luật vòng vo tam quốc của những người có chức quyền. Bởi thế, có khi cả rừng luật thật đấy lại thua một thứ “luật rừng” cũng là lẽ đương nhiên”. Và blogger Gò Cỏ May quả quyết:

Nhất là người dám nói, dám sống chết với điều mình nghĩ, dám đương đầu với thế lực mạnh. Thế lực ấy mạnh đến nỗi khối ủy viên trung ương còn khiếp sợ. Thế mà Nhất dám nói.
-blogger Người Buôn Gió

Vì bất kể với kết quả nào, Trương Duy Nhất vẫn thắng. Cái thắng đó được cả loài người tiến bộ công nhận. Bởi tội duy nhất của Trương tiên sinh là tội làm “lộ bí mật…” – lộ mặt thật lấm láp của một thể chế luôn ra rả “của dân, do dân và vì dân”!

Vẫn theo blogger Gò Cỏ May thì nếu “Trương tiên sinh” vẫn duy trì chí khí và sự tỉnh táo như nhận xét của công luận thì “hình tượng đẹp của Trương Duy Nhất ở phiên toà sắp tới, nếu có, chắc chắn sẽ đi vào lịch sử”.

Qua bài “Trương Duy Nhất, anh đã bị bắt!”, blogger Cánh Cò nghe thấy “tiếng chuông đã điểm” khi sứ mạng họ Trương đã hoàn thành” và cuộc đời của ông đã “lật sang một trang khác: Tối tăm và ảm đạm”. Nhưng blogger Cánh Cò khẳng định rằng dù thuộc phía bên nào, hay thậm chí không phía nào cả, Trương Duy Nhất vẫn là bên được chứ không phải bên mất vì ông đã hoàn tất ước muốn của mình khi từ bỏ nghiệp viết báo để quay sang viết blog, nói lên những gì mà một tờ báo (nhà nước) không thể nói. Và blogger Cánh Cò quả quyết rằng “Một góc nhìn khác” không hề cô đơn khi hiện có hàng trăm bài viết trên mạng phản kháng mạnh mẽ và ủng hộ ông, và nhiều bloggers sẵn sàng theo ông vào tù ngục chứ không bao giờ bỏ cuộc. Tác giả Cánh Cò nhấn mạnh:

Ông viết những điều mà rất nhiều trang blog tự do như ông không viết, hay không dám viết: Vạch mặt chỉ tên từng người trong bộ chính trị. Ông đòi họ phải biết xấu hổ, phải biết dừng lại những hành vi vô luân. Phải nhận thức sự uất ức của dân chúng và nhất là phải rửa cho sạch bộ mặt bẩn thỉu của mình trước khi đứng trước diễn đàn nói những lời gian xảo. Ông Trương Duy Nhất đã làm không ít người tức tối và nhất là… sợ! Chức vụ càng cao thì nỗi sợ càng lớn. “Một góc nhìn khác” là lưỡi dao bén gọt những gì che chắn bên ngoài của các quan chức chóp bu. Đưa ra những khuôn mặt lở lói, dị dạng của các ông Trọng, Dũng, Sang, Hùng để từ đó, người dân thấy rõ hơn những trái khuấy, kệch cỡm và gian manh của họ từ “một góc nhìn khác”.

Mối nguy cận kề

duynhat_triet300-200.jpg
Ông Trương Duy Nhất trong lần tháp tùng đoàn công du sang Mỹ với Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết

Theo nhà văn Phạm Thị Hoài thì trước khi lâm nạn, blogger Trương Duy Nhất đã chuẩn bị sẵn “chỗ dựa lập luận” để tránh không trở thành nạn nhân của bộ máy trấn áp một cách vô ích, chẳng hạn như ông “trình bày mình như một tiếng nói độc lập chứ không đối lập, một nhà báo tự do chứ không ly khai, một người phát ngôn chính kiến riêng chứ không bất đồng chính kiến, phản biện chứ không phản động, phản đối chứ không chống đối”. Nhưng tác giả Phạm Thị Hoài, qua bài “Hiệu ứng Trương Duy Nhất”, nhận thấy:

Một số người có cảm giác rằng thời gian gần đây, tỉ lệ ấy đã đảo ngược, Trương Duy Nhất đã ngày càng đi xa hơn trong quan điểm phê phán chế độ và đó là một trong những lí do khiến ông bị bắt. Tôi cho rằng mọi phỏng đoán đều vô nghĩa, vì không có một biểu giá an toàn nào cố định trong một chế độ công an trị, trừ biểu giá duy nhất là không làm gì hết. Ảo tưởng về những vùng an toàn nào đó, trớ trêu thay, được nuôi dưỡng trên mảnh đất đầy mìn, gài bởi chính sách chia để trị, kết tinh thành thủ pháp điêu luyện nhất của bộ máy an ninh Việt Nam. Người chưa bị đụng tới có thể là một cái thớt hữu ích cho con dao bổ xuống người nằm trên thớt. Hay đơn giản hơn, những người còn đi xa hơn Trương Duy Nhất mà vẫn an toàn chẳng qua là “của để dành”.

Dư luận tạo nên những “nồi áp suất” lên chính quyền. Nếu không được tháo van đúng lúc…rất có thể bị “nổ” ngoài ý muốn.
-blogger Hiệu Minh

Khi “Lạm bàn…khác về Trương Suy Nhất”, blogger Hiệu Minh nhắc lại rằng blogger họ Trương bị bắt không phải là trường hợp duy nhất tại VN, mà trước ông, đã có mấy chục trường hợp tương tự, và sau ông, có thể sẽ còn nhiều blogger trong tình cảnh như vậy nữa, trong bối cảnh “nhân loại chứng kiến hàng ngàn bloggers bị giam cầm và hãm hại”; và hành động của bloggers đối đầu với giới quyền lực trong tay là “trò chơi với lửa”, khiến họ lâm vào vòng lao lý vì “biết quá nhiều và viết quá nhiều liên quan đến hậu trường chính trị ”, nhất là trong giới lãnh đạo. Nhưng, blogger Hiệu Minh nhấn mạnh, “không phải vì thế mà giới blogger nói riêng và “quyền lực nhân dân” nói chung chấp nhận im lặng, đặc biệt là trong thời đại Internet ngày nay vốn có thừa khả năng và rất hữu hiệu trong việc “bạch hoá lịch sử”, nhất là thứ “lịch sử bị bóp méo hay che đậy”. Cũng như, thế giới ảo không bao giờ bỏ qua bất kỳ “vùng cấm nhậy cảm” nào của giới cầm quyền.

Qua bài “Lạm bàn…khác về Trương Duy Nhất” như vừa nêu, blogger Hiệu Minh cảnh báo:

Dư luận tạo nên những “nồi áp suất” lên chính quyền. Nếu không được tháo van đúng lúc, mà cứ tiếp tục “đun sôi” như đất đai bị chiếm dưới danh nghĩa phát triển, sự bất công trong xã hội tăng lên từng ngày, bắt bớ không có lý do, “tự tử” trong đồn công an, tòa xử kiểu kangaroo…rất có thể bị “nổ” ngoài ý muốn.

Thein Sein, Tổng thống Myanmar, kẻ độc tài, từng ra lệnh giam giữ và thủ tiêu không biết bao nhiêu người dám trái ý. Cuối cùng Thein Sein vẫn phải nhượng bộ. Báo chí tư nhân ra đời, không bị kiểm duyệt và tha hàng ngàn tù nhân chính trị. Bởi không thay đổi thì dân Miến Điện sẽ không để yên dù họ theo đạo Phật hiền hòa.

Và câu hỏi giờ cần nêu lên là” Thế còn VN thì sao ?”.

Dân thách chính quyền VN ‘cấm biểu tình’

Anh Nguyễn Văn Phương bị tấn côngChính quyền luôn trấn áp những người biểu tình

Người biểu tình Nguyễn Lân Thắng tố cáo tình trạng bạo lực với người xuống đường phản đối Trung Quốc hôm 2/6 ở khu vực Bờ Hồ và thách thức quan chức ra luật cấm biểu tình.

Các hình ảnh chụp được cho thấy ông Trương Văn Dũng bị chảy máu ở đầu, ông Nguyễn Chí Đức bị nhiều vết trầy xước và thâm tím ở lưng trong khi ông Nguyễn Văn Phương bị vít và bẻ cổ bởi những người mặc thường phục.

Sự việc xảy ra sau khi biểu tình bị giải tán và nhiều người bị bắt giữ đưa về trại Lộc Hà ở Đông Anh, Hà Nội.

Ông Thắng nói với BBC hôm 3/6/2013:

“Không có một lý nào mà nhà nước không ban [hành] luật mà nhà nước có thể cấm cản hành động của công dân.

“Bây giờ nhà nước hãy ra hẳn luật cấm biểu tình đi, chúng tôi sẽ sẵn sàng không biểu tình. Nếu nhà nước ký đi, ban hành luật đấy đi.

“Khi mà chưa có luật đó thì chắc chắn chúng tôi sẽ còn biểu tình, không người này người khác, người này bị chặn, người khác sẽ đi biểu tình.”

Người đưa hàng trăm bức hình từ cuộc biểu tình hôm 2/6 lên mạng xã hội nói:

“Chúng tôi chắc chắn sẽ làm những chuyện còn ghê gớm hơn chuyện biểu tình.

“Chúng tôi sẽ tìm cách phản kháng để chính quyền biết cách hành xử với nhân dân một cách tử tế, chứ không thể nào coi dân như súc vật.”

Nghi binh?

Ông Nguyễn Lân Thắng nói cuộc biểu tình của khoảng 150 người đã thu hút sự chú ý của công luận và làm cho những người “còn thờ ơ” thêm hiểu thực trạng đất nước.

Chính quyền đã bắt và giam gần 30 người trong vài tiếng ở trại Lộc Hà.

Ông Thắng nói về các diễn biến trong ngày 2/6:

“Ngày hôm qua là ngày biểu tình mà lực lượng an ninh đã tìm cách gây hấn và tìm cách chia rẽ đội ngũ biểu tình rất nhiều.

“Đặc biệt lúc ở Hồ Gươm là họ rất là khéo léo, họ chia tách…họ không bắt nhiều, họ cứ bắt lẻ đi vài người để họ chia cắt lực lượng biểu tình.”

Sau khi bị bắt, những người biểu tình bị đưa lên xe buýt để về trại Lộc Hà, nơi họ tiếp tục giương biểu ngữ và hô to các khẩu hiệu phản đối Trung Quốc.

Giải thích về sự cố trong đó hai ông Nguyễn Chí Đức và Nguyễn Văn Phương bị hành hung, Nguyễn Lân Thắng nói:

“Khi chúng tôi tập trung đứng trước cổng Lộc Hà để chờ người thì lực lượng an ninh mặc thường phục liên tục gây hấn với người già, chửi bới và khiêu khích.

“Khi đó Chí Đức ra can thiệp thì bị một lực lượng rất đông, xông vào, túm ra và bắt đầu đánh.

“Chí Đức có phản ứng lại nhưng không thể nào lại được với cả đội ngũ, lực lưỡng rất đông. Họ là những thanh niên trẻ, rất lực lưỡng, có võ thuật.

“Nguyễn Chí Đức bị túm và đánh ngay sát hàng rào bên Lộc Hà.

“Thấy như vậy thì Nguyễn Văn Phương và một vài người khác xông vào cứu và lúc đó Nguyễn Văn Phương bị thêm một lực lượng nữa xông vào bắt và bẻ, khóa cổ và đánh. Họ đánh rất đau. Sau đó Nguyễn Văn Phương bị ném lên xe thùng ở ngoài đồn công an gần đó.

“Công an cực kỳ bất ngờ. Họ rất sốc trước hành động của chúng tôi để bảo vệ đồng đội, để cứu người như vậy.”

Nguyễn Lân Thắng

“Tôi đoán họ tìm cách khiêu khích, họ đánh người này, đánh người kia để khi tất cả lực lượng dồn sang đồn công an ở bên cạnh, cách đó khoảng 200 mét thì lúc đó họ lén lút họ vất anh Trương Văn Dũng ra ngoài.”

Những người biểu tình nói ông Dũng đã bị lực lượng trấn áp biểu tình đánh chảy máu đầu.

Biểu tình nằm

Ông Nguyễn Lân Thắng kể tiếp về các diễn biến dẫn tới cuộc biểu tình nằm kéo dài trong khoảng hai tiếng tối 2/6 khiến công an buộc phải trả tự do cho hai người biểu tình bị bắt lúc cuối ngày.

“Sau khi Nguyễn Văn Phương bị ném lên xe thùng, Nguyễn Chí Đức bị túm lôi vào đồn công an thì tình hình cực kỳ hỗn loạn, tắc cả một đoạn đường, mọi người chạy, đánh nhau loạn xị ngậu cả lên.

“Lực lượng an ninh còn có một lực lượng chuyên đi kèm những người cầm điện thoại, cầm máy ảnh chụp ảnh, họ liên tục họ cản.

Biểu tình nằmNhững người biểu tình đã nằm ra đường đòi công an thả người

“Sau đó mọi người quyết tâm ngăn không cho xe nhốt Nguyễn Văn Phương đi đâu cả vì họ rất có thể bắt Nguyễn Văn Phương và kết cho tội chống người thi hành công vụ.

“Họ hoàn toàn có thể tạo ra một vụ án để đưa Nguyễn Văn Phương vào tù.

“Thế nên chúng tôi quyết tâm chặn bằng được xe ấy lại, không cho họ chở Nguyễn Văn Phương đi đâu.”

Ông Thắng nói bà Bùi Thị Minh Hằng là người đầu tiên nằm trước bánh xe công an đòi thả Nguyễn Văn Phương và ông Phương, sau khi được thả, là người đầu tiên ra nằm ngoài quốc lộ đòi thả Nguyễn Chí Đức.

Khoảng 10 người khác đã có hành động tương tự như bà Hằng và ông Phương.

“Công an cực kỳ bất ngờ,” anh Thắng nói.

“Họ rất sốc trước hành động của chúng tôi để bảo vệ đồng đội, để cứu người như vậy.”

Nguyễn Lân Thắng nói những người biểu tình đang cân nhặc chuyện khiếu nại hoặc kiện công an nhưng cũng nói thêm hầu hết các vụ khiếu kiện hành vi bạo lực của công an đều không được xử lý.

Quốc hội VN muốn quốc hiệu vẫn như cũ

bbc, 3 tháng 6, 2013

Kỳ họp thứ 5 Quốc hội khóa 13Quốc hội nói nhân dân vẫn muốn giữ tên nước là ‘xã hội chủ nghĩa’

Các đại biểu Quốc hội Việt Nam đã yêu cầu giữ nguyên quốc hiệu hiện tại trong phiên làm việc về chủ đề này sáng thứ Hai ngày 3/6, theo truyền thông của nhà nước.

Báo chí trong nước tường thuật về phiên thảo luận này đều nhấn mạnh ‘Quốc hội nhất trí giữ nguyên tên nước’, ‘Đổi tên nước không có lợi’ hay ‘Giữ tên nước để tránh phức tạp chính trị’…

Đổi quốc hiệu là một trong những nội dung được đặt ra trong đợt sửa Hiến pháp lần này.

Báo cáo của Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp trình bày tại phiên khai mạc của Quốc cho biết có hai luồng ý kiến về tên nước: hoặc là giữ nguyên ‘Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam’ hoặc dùng lại tên cũ ‘Việt Nam Dân chủ Cộng hòa’.

Trong số những người nêu ý tưởng trở lại tên nước theo hiến pháp 1946, thời ông Hồ Chí Minh làm chủ tịch nước, có cả một số cựu quan chức cao cấp.

Tuy nhiên, sau khi xem xét, ủy ban soạn Hiến pháp bác ý kiến đổi quốc hiệu, ông Phan Trung Lý, người phát ngôn của ủy ban này, nói trước Quốc hội hôm 20/5.

Theo lời giải thích của ông Lý thì việc này là để khẳng định con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, đồng thời tránh gây tốn kém do các thay đổi có liên quan.

Quốc hội đồng thanh

Do đó, không có gì bất ngờ khi gần như các đại biểu Quốc hội đều đồng thanh với chủ trương mà Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp đã quyết định.

Theo tường thuật của báo chí trong nước, đại biểu Nguyễn Văn Tuyết của tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu nhấn mạnh rằng ‘Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam’ đã ‘quen thuộc với nhân dân Việt Nam và bạn bè quốc tế’ nên không cần phải đổi.

Đại biểu Trần Văn Tư của tỉnh Đồng Nai thì cho biết tại tỉnh ông chỉ có một ý kiến đòi đổi tên nước. Ông đã gặp trực tiếp người này để hỏi thì được trả lời là chỉ có ‘tâm tư tình cảm muốn trở về tên nước khi thành lập chứ không có ý gì khác’.

“Giữ tên nước là giữ vững niềm tin của cán bộ, công chức và nhân dân vào chế độ, vào Đảng, Nhà nước.”

Huỳnh Thế Kỳ, giám đốc Sở Công an tỉnh Ninh Thuận,

Còn ông Phạm Đức Châu đại diện tỉnh Quảng Trị thì cho rằng ‘không có lý do gì’ để đổi tên nước khi tình hình đất nước vẫn ổn định.

Đại biểu Huỳnh Thế Kỳ, giám đốc Sở Công an tỉnh Ninh Thuận, thì cho rằng tên gọi ‘Việt Nam Dân chủ Cộng hòa’ đã thuộc về lịch sử không nên quay lại.

Vị đại biểu công an này còn cảnh báo sự ‘phức tạp về an ninh, chính trị, trật tự’ nếu đổi quốc hiệu và rằng quốc hiệu hiện tại phù hợp với tình hình thực tế cũng như tương lai của đất nước.

“Giữ tên nước là giữ vững niềm tin của cán bộ, công chức và nhân dân vào chế độ, vào Đảng, Nhà nước,” ông Kỳ được dẫn lời nói.

Theo báo mạng VnExpress thì trong phiên thảo luận, chỉ có duy nhất một đại biểu có ý kiến ngược lại là ông Chu Sơn Hà, đại diện của thủ đô Hà Nội.

Hiến pháp cũ Quốc hiệu Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã tồn tại từ 1945 đến 1976

Ông Hà nói nhiều cử tri của ông yêu cầu đổi tên nước. Ông lập luận rằng đổi tên nước là ‘phù hợp với điều kiện đất nước trong giai đoạn hiện nay’.

Ông cũng bác bỏ ý kiến cho rằng đổi tên nước sẽ tốn kém vì ‘phải chăng các lần đổi tên nước trước không tốn kém?’.

Ý kiến khác biệt

Trên diễn đàn của báo Người Lao Động trong bản tin về chủ đề này, ý kiến của độc giả cũng rất khác biệt.

“Đó mới là ý kiến của các đại biểu Quốc hội, còn nếu đông đảo người dân đồng tình ủng hộ đổi tên nước, thì dù có tốn cũng phải làm, bởi đó là việc làm cần thiết và là nguyện vọng chính đáng,” một người ký tên là Tuấn Anh viết.

Một người khác có tên là Đặng Phong nêu ý kiến: “Các đại biểu không muốn đổi tên nước thì hãy giải thích rõ xem “Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa’ là gì hiện tại và tương lai? Quá khứ đã để gì trong trái tim người dân?”

“Theo tui nghĩ sang, hèn, giàu, nghèo đâu phải vì cái tên, chúng ta nên nghiên cứu, suy nghĩ làm sao để nước mạnh, dân bớt khổ, phải trở thành nước vững mạnh toàn vẹn, không bị các nước khác lăm le dọa nạt, chứ ngồi đấy để bàn tính đổi tên này tên nọ thì có được cái gì?,” Quốc Dũng lên tiếng.

“Một người khác có tên là nêu ý kiến: “Các đại biểu không muốn đổi tên nước thì hãy giải thích rõ xem “Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa’ là gì hiện tại và tương lai? Quá khứ đã để gì trong trái tim người dân?””

Đặng Phong viết trên diễn đàn báo Người Lao Động

“Việc đổi tên nước… gây lãng phí rất lớn đến tiền của…. Trong bối cảnh đất nước gặp nhiều khó khăn thì việc đổi tên nước lúc này là một sai lầm,” Nguyễn Thế Cường lập luận.

Trao đổi với BBC từ Hà Nội, nhà văn Nguyễn Huệ Chi, một trong những người ký tên vào bản kiến nghị 72 góp ý sửa đổi Hiến pháp, nói ông ‘bàng quan’ với các hoạt động của Quốc hội sau ‘trò đùa sửa đổi Hiến pháp’.

“Phỏng có bao nhiêu đại biểu Quốc hội nói đúng tâm nguyện của dân?” ông nói.

Theo ý của GS Nguyễn Huệ Chi thì nếu thật sự muốn đổi tên nước theo hướng dân chủ hóa thì nên đổi thành ‘Cộng hòa Việt Nam’ vì trong đó đã có hàm ý thể chế dân chủ và lại là một quốc hiệu mới hoàn toàn

Còn quốc hiệu cũ ‘Việt Nam Dân chủ Cộng hòa’, theo ý ông, không thể trở lại vì chính Nhà nước này đã ký ‘công hàm Phạm Văn Đồng’ mà Trung Quốc cho rằng Việt Nam đã thừa nhận chủ quyền của họ ở Hoàng Sa.

Thượng bất chính, hạ tắc loạn

 Văn Quang – Viết từ Sài Gòn, ngày 02.6.2013

  

                 Thượng bất chính, hạ tắc loạn
Trong khi Quốc hội VN đang thảo luận sôi nổi về các vấn đề lớn và chuyện lấy phiếu tín nhiệm chưa diễn ra, người dân vẫn lặng lẽ chờ đợi xem cái gì sẽ xảy ra với những chuyện ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi thiết thân của mình như nhà đất của mình có thật sự là của mình không hay chỉ là của… nhà nước, chuyện hộ khẩu và nhập cư vào thành phố được giải quyết ra sao, chuyện tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do báo chí là những quyền căn bản của con người sẽ được quy định rõ ràng như thế nào…
Những buổi họp quan trọng của các ông bà đại biểu sẽ được truyền hình trực tiếp cho dân chứng kiến, chắc chắn sẽ có nhiều ông bà “nghị” phát biểu rất hăng, rất “hùng hồn” để chứng tỏ năng lực và tài “kinh bang tế thế” của mình. Tuy nhiên những ý kiến “hùng hồn” đó có được thực hiện hay không lại là việc khác, phải chờ đến cuối kỳ họp mới biết được. Người dân bây giờ khôn lắm, họ tin vào kết quả chứ không tin vào lời hứa dù cho có “hùng hồn” đến đâu cũng cần phải xem sự thực hiện thế nào.
Trong khi đó, hiện tượng xã hội có quá nhiều thứ để người dân hãi hùng, trước hết là chuyện thực phẩm nào cũng bị tẩm chất độc, điều đáng nói là những thứ hàng độc đó không chỉ là hàng của Trung Quốc mà là của chính bà con ta sản xuất ra, buôn bán tràn lan từ thành phố đến đồng quê. Đó chính là thứ bà con ta đầu độc lẫn nhau, mình tự hại mình.
Những chuyện đó xin để nói sau. Có một chuyện tưởng như là “chuyện tất nhiên”, người dân ai cũng biết, nhưng… may quá, mãi đến nay mới thấy một “cơ quan nghiên cứu” công bố rộng rãi cho nhân dân được biết! Thôi thì “có còn hơn không”, hãy tạm căn cứ vào những số liệu này để thấy được tình hình quan chức và doanh nghiệp (DN) bắt tay nhau “chặt chẽ” như thế nào.
Những mối “quan hệ đen”
Lần đầu tiên Ủy ban Kiểm tra Trung ương xây dựng đề tài nghiên cứu khoa học về mối quan hệ không bình thường của cán bộ, đảng viên có chức quyền với doanh nghiệp để trục lợi. Những cú bắt tay đó được gọi là “quan hệ đen”.
Theo thống kê, từ năm 1986 đến nay, nạn tham nhũng của quan chức tăng lên rất nhanh, trong đó có hơn 31,5% liên quan đến doanh nghiệp (DN). Chuyển sang kinh tế thị trường, hội nhập, tình trạng quan chức thông đồng với DN vụ lợi xuất hiện ngày càng nhiều, có dấu hiệu ngày càng trầm trọng hơn trong tất cả các lĩnh vực.
Các ông chủ DN tạo quan hệ 2 chiều trong việc quan chức dàn xếp để DN nhận được ưu đãi. Ngược lại, DN đóng góp vào sự phát triển của địa phương để làm nổi bật thành tích của quan chức hoặc là cung cấp cho bản thân quan chức các phương tiện để có thể leo cao hơn hoặc để lo lót, chạy chọt khi DN phạm sai lầm và cung phụng cho những người thân thiết của quan chức.
Kết quả khảo sát của Thanh tra nhà nước trong năm 2012 cho thấy:
Những con số đáng giật mình
 – 24,7% cán bộ công chức được hỏi thừa nhận có hiện tượng quan chức nhận tiền hoặc quà biếu để giải quyết công việc có lợi cho người đưa tiền, quà.
– 20,3% thừa nhận có chuyện DN mời quan chức đi du lịch, vui chơi, ăn uống để vụ lợi.
– 13,6% thừa nhận có hiện tượng bao che, bảo lãnh cho người có hành vi sai phạm để vụ lợi.
Ngoài ra, theo kết quả khảo sát xã hội học do Thanh tra Chính phủ chủ trì trong năm 2012, có sự hỗ trợ của Ngân hàng Thế giới, 50% DN được hỏi cho rằng nhóm các DN có quan hệ với quan chức có ảnh hưởng ngày càng mạnh mẽ đến hoạch định chính sách. Nói rõ hơn là DN bàn kế để quan chức có quyền lực ban hành những chính sách, những nghị định, lệnh lạc có lợi cho DN và nhóm cùng làm ăn với mình.
Cuộc khảo sát năm 2012 của Thanh tra Chính phủ cũng cho thấy khi được hỏi trong 12 tháng qua, DN có nhận được các dạng yêu cầu vụ lợi của cán bộ công chức hay không, 5% số DN thừa nhận là có nhận được đề nghị bán, cho thuê và chi tiêu cá nhân; 15% DN gặp tình trạng cán bộ công chức lợi dụng quyền lực để gợi ý DN tặng quà.
Đó là những con số đã được “kiểm chứng”, tất nhiên còn những con số chưa được kiểm chứng bằng các cuộc “nghiên cứu”, “hội thảo” nằm ở phía sau, con số chắc còn cao hơn nữa.
Bảo kê và buôn lậu
Bảo kê của những người có chức, có quyền cho DN buôn lậu cũng khá phát triển trong thời gian qua thể hiện không chỉ qua các vụ án đã xét xử (như vụ Tân Trường Sanh, vụ án hang Dơi, vụ án Nguyễn Thị Ngọc Liên ở Công ty Thiên Lợi Hòa…) mà còn chứng minh bằng thực tế hàng lậu được bày bán trong nước. Việc bảo kê có khi rất công nhiên (như trường hợp Nguyễn Ngọc Kiên, nguyên phó chủ tịch Thường trực UBND tỉnh Lào Cai, ký 14 văn bản cho phép các DN nhập khẩu thuốc lá lậu vào Việt Nam), có khi rất tinh vi như che giấu dưới hình thức tạm nhập tái xuất. Theo cơ quan phòng chống buôn lậu, hằng năm, Việt Nam thất thu ngân sách Nhà nước hàng ngàn tỉ đồng do nạn buôn lậu. Đây là một thí dụ điển hình:
Xe biển xanh chở hàng ngàn gói thuốc lá lậu của VP tỉnh ủy Bến Tre
Mới trong tuần này, ngày 28-5 vừa qua, Công an TP. Cao Lãnh (tỉnh Đồng Tháp) đã tạm giữ hình sự tài xế lái chiếc xe biển xanh (số xe của nhà nước) chở thuốc lá lậu.
 
                                          
                                            Xe biển xanh chở hàng ngàn gói thuốc lá lậu của VP tỉnh ủy Bến Tre
Công an TP. Cao Lãnh phối hợp cùng lực lượng CSGT trên QL30, đoạn đi qua xã Mỹ Tân, (TP. Cao Lãnh) đã kiểm soát chiếc xe hơi mang bảng số: 71A – 000.13 do tài xế Trần Trúc Lâm (SN 1983, ở tại xã Sơn Phú, huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre) lái xe.
Trên xe, CA đã phát hiện chở hơn 6.000 gói thuốc lá ngoại nhập lậu. Ngay trong đêm, cảnh sát đã lập biên bản tạm giữ toàn bộ số tang vật nói trên. Tài xế Lâm đã thừa nhận vận chuyển thuê số thuốc lá lậu này từ Thị xã Hồng Ngự về tỉnh Bến Tre tiêu thụ.
Sáng 28-5 vừa qua, xác nhận với PV báo chí, cán bộ Văn phòng Tỉnh ủy Bến Tre cho biết, chiếc xe biển xanh 71A – 000.13 bị Công an Đồng Tháp bắt giữ khi chở thuốc lá lậu có nguồn gốc từ cơ quan này. Tất nhiên anh tài xế chỉ là người lái thuê hoặc thừa lệnh một quan chức nào đó trong VP tỉnh ủy. Cho đến giờ này chúng ta chưa biết vị quan chức nào sử dụng chiếc xe này hoặc có quyền ra lệnh cho chiếc xe này “đi công vụ”.
Có lẽ nhiều bạn nghĩ rằng quan chức nào chơi bạo như thế. Thật ra chuyện này không phải là chuyện lạ, nó có thể xảy ra ở nhiều nơi nên nó trở thành “chuyện bình thường”.
Nhưng lại cũng có thể anh tài xế hoặc một anh cấp lằng nhằng nào đó sẽ trở thành “kẻ hy sinh” cho “chính chủ”. Đó cũng là “kịch bản” vẫn thường xảy ra. Cho nên chúng ta thường chỉ thấy mấy anh “vớ vẩn” phạm trọng tội chứ ít khi thấy quan lớn phạm tội.
                                                         
                                               Trần Thị To nhờ quen biết lớn đã lừa được 13 tỉ đồng
Một thí dụ khác ngày 30-5 vừa có thông tin: Trần Thị To ở Tiền Giang lừa đảo 11 tỷ đồng của 13 người cùng tỉnh. Các nạn nhân đã trình báo: “Trong hầu hết các vụ lừa đảo của Trần Thị To bao giờ cũng có sự xuất hiện của một vị cán bộ lãnh đạo cao cấp tỉnh Tiền Giang. Vì tin tưởng vào uy tín của người này, nhiều người dân đã giao tiền và tài sản của mình cho Thị To vay mượn để rồi lâm vào cảnh “tiền mất tật mang”.  Chưa biết rõ danh tính vị “lãnh đạo” này. Chỉ cần quan to có mặt đã đủ cho bà chủ DN lừa được rồi. Thế mới biết quen quan to có lợi như thế nào.
Trên đây là vài hình ảnh điển hình cho những vụ quan buôn lậu lẻ tẻ, chưa nói tới những vụ hợp tác làm ăn quy mô lớn với các tay tổ DN kết thành những “nhóm lợi ích” ăn chia còn đậm hơn.
Ba nhóm lợi ích phá hoại kinh tế
Ông Nguyễn Thế Bình, Vụ trưởng Ban Nội chính Trung ương, cho rằng tác hại của “mối quan hệ không bình thường” là vô cùng lớn, nó không chỉ làm chậm phát triển kinh tế, làm giảm sút lòng tin mà còn là cội nguồn, là cái gốc của tham nhũng. Ông Bình cũng chỉ ra 3 nhóm “quan hệ không bình thường” mà ông cho rằng rất nguy hiểm.
– Thứ nhất là nhóm chung lợi ích. Nhóm này thực chất họ đã bắt tay với DN để biến lợi ích của Nhà nước, nhân dân thành lợi ích của nhóm. Nhóm này gây ra tác hại vô cùng lớn, sẵn sàng bỏ đi hàng chục ngàn tỉ đồng để mua tàu cũ nát như trong vụ án Vinashin, Vinalines…
– Nhóm thứ 2 là nhóm nhũng nhiễu, gây khó cho DN để trục lợi, buộc DN phải bôi trơn, đưa hối lộ như vụ án Huỳnh Ngọc Sĩ trong dự án đại lộ Đông Tây.
– Nhóm thứ 3 là nhóm đe dọa trắng trợn, có tính chất cưỡng đoạt tài sản của DN. Tài sản tuy không lớn bằng 2 nhóm trên nhưng nó gây phẫn uất của DN và xã hội.
Những chuyện này không xa lạ với người dân Việt và cả với bạn đọc ở nước ngoài. Nó chỉ “mới” khi một “Ủy Ban ” bây giờ mới “nghiên cứu” và công bố những con số cụ thể, người dân chẳng có cách nào thống kê được tuy rằng họ biết từ lâu và biết rất rõ. Biết mà chẳng làm gì được, những cảnh ấy vẫn ngang nhiên tái diễn.
Thế nên “thượng bất chính, hạ tắc loạn” là chuyện tất nhiên. Quan tham buôn lậu, kết bè kết nhóm thì dân buôn bán cũng “học tập” theo đó mà lộng hành.
Chúng ta đang giết lẫn nhau
Trong phần này, tôi chưa nói đến những mưu kế cùng sản phẩm độc hại của Trung Quốc ồ ạt tung vào thị trường VN trong thời gian vừa qua, không từ một thủ đoạn nào họ không dám làm. Đó chính là một cuộc xâm lăng, từ việc dùng tàu sắt đâm thẳng vào tàu đánh cá của ngư dân đến việc xuất sang VN những thứ đồ chơi của trẻ em nhiễm độc gây ung thư… Phải một bài dài mới phân tích hết được thủ đoạn ngày càng tàn độc của “người bạn láng giềng bốn không tốt, 16 chữ đen xì” này, chúng ta sẽ bàn đến vào một bài khác.
Ở đây tôi chỉ nói đến những thủ đoạn của chính đồng bào chúng ta hạ độc người dân VN mình.
Các cụ ta đã dạy “thượng bất chính hạ tắc loạn”, nôm na là người trên không liêm chính thì người dưới tất phải loạn. Loạn ở đây có nghĩa là loạn về đạo đức, về nhân cách. Cho nên những con buôn bất lương ở VN ngày càng nhiều cũng vì thế. Tôi không dám nói tất cả con buôn đều như vậy, nhưng sự thật là ngày càng nhiều người buôn bán có muốn lương thiện cũng không được, bởi lương thiện lấy tiền đâu “bôi trơn”, lấy gì “cống nộp” cho các quan hàng tháng chỉ để kiếm một chỗ ngồi, chỉ mong được yên thân, chưa nói đến chuyện được buôn gian bán lận. Vả lại nhà anh hàng xóm bỗng chốc xây lên bốn năm tầng, con đi xe hơi, du học Mỹ, Úc, Canada. thế mà nhà mình cứ cái xe gắn máy cà tàng đi miết, không đủ tiền đóng học phí cho con. Và hàng trăm thứ xa hoa khác xung quanh quyến rũ mời gọi. Tất cả những thứ đó bào mòn sự lương thiện của con người. Một người buôn gian bán lận rồi mười người, hai mươi người không hoặc chưa bị trừng phạt, nên cấp số cứ nhân lên thành một xã hội loạn. Người ta thản nhiên dùng mọi cách để kiếm tiền, không từ một thủ đoạn gian manh nào không làm, dù làm để hại ngay bà con  anh em mình. Một phần cũng do anh bạn láng giềng làm cho hư thân mất nết, chỉ cho chúng ta cách giết lẫn nhau mộc cách “ngọt ngào”.
Ăn gì cũng có thể chết
Những ngày gần đây, người dân Sài Gòn trở nên hoảng sợ với những tin tức hàng ngày về đồ ăn thức uống, cái gì cũng có độc. Người ta tưởng như ăn cái gì cũng có thể lăn đùng ra, không chết cũng ngắc ngư giống như hàng trăm công nhân ngộ độc nằm lăn lóc trong bệnh viện. Chính tôi và gia đình tôi và nhà hàng xóm cũng phát hoảng khi đọc hàng tin trên hầu hết các báo VN với cái tiêu đề “Người Hà Nội: Sáng phở thịt thối, trưa bún chả hóa chất”.
Như thế người Sài Gòn và các tỉnh thành cũng “được thừa hưởng” phở và bún chả chẳng khác gì dân Hà Nội. Mời bạn xem qua cách chế biến món ăn của thời đại ngày nay:
– Nước phở chế biến từ thịt ôi thiu
Khi ăn những bát phở thởm ngon, ít người biết rằng nhiều quán phở, quán bún tại Hà Nội chỉ cần bỏ ra 50.000 là có vài chục lít nước phở chế sẵn từ nước luộc và ép các loại thịt ôi thiu làm ruốc.
                                              
                                                                 Nước rửa chảo cũng có thể làm nước phở!
Nước phở loại này được lấy từ nước luộc các loại thịt ôi, thối được chế làm ruốc. Các loại thịt ôi, thối được đưa vào luôc, rồi ép để lấy bã làm ruốc, các loại nước ép luộc thịt, nước ép thịt, thậm chí là loại nước rửa chảo xào thịt được tận dụng đế bán làm nước phở.
Cuối mỗi ngày, các loại thịt nhập về chế biến, hầu hết là các loại thịt ế, ôi thiu tại các chợ lớn nhỏ tại Hà Nội, rồi thịt lợn xề, lợn bột, lợn ốm, lợn chết được mang về, luộc lên là có các loại thịt trắng muốt, làm ruốc trông rất bắt mắt. Loại nước luộc chỉ cần để lắng, gạn ra là có thể bán cho các cửa hàng phở ngon lành.
Thậm chí, những hôm khách đông tiệm bán phở còn không có hàng để bán, họ phải pha với đường hóa học, thêm gia vị để tạo mùi vị.
– Bún chả vàng thơm nhờ tẩm hóa chất
Tại khu vực quầy hương liệu trong chợ Đồng Xuân, Hà Nội có thể dễ dàng để mua được loại hương liệu mà các hàng bún chả thường dùng để để tạo mùi, tạo màu cho món chả nướng giúp chả có màu đẹp và thơm ngon, cuốn hút. (Ở Sài Gòn và tỉnh lân cận có thể tìm mua các loại hóa chất này ở chợ  Kim Biên)
Để làm món nướng như vịt nướng, thịt nướng các hàng quán không thể thiếu 2 loại phụ gia đó là một lọ hỗn hợp như dạng sa tế và một gọi bột màu trắng. Những lọ phụ gia như thế chi chít chữ Trung Quốc, không có lấy một dòng phụ đề nào bằng tiếng Anh hay tiếng Việt, chất bột trắng được đựng trong túi nilon, không nhãn mác. Mỗi lọ có thể dùng cho 30kg thịt. Chỉ cần ướp qua thịt trước khi nướng là chả có màu vàng ngon, thay vì màu trắng nhờ nhờ. Hầu hết các quán bún chả đều phải dùng đến loại này vì thịt họ dùng để làm chả toàn là thịt ế, thịt ôi từ hôm trước hoặc thịt lợn bệnh và chất này sẽ loại bỏ hết mùi ôi, thiu của thịt”.
Chưa hết, còn  vô số nhửng tin tức “lặt vặt” cũng kinh hoàng không kém như:
Nem chua Thanh Hóa làm từ bì heo bẩn; biến thịt thối thành thịt tươi; heo bệnh thành thịt quay;
thịt thối thành lạp xưởng; trứng bẩn trứng thối tràn ngập các chợ.
Ngay cả những loại trái cây hàng ngày người dân thường dùng cũng bị tẩm độc.
Đu đủ tẩm hóa chất Trung Quốc chín nhanh rất đẹp
Đu đủ sau khi hái xuống, được nhỏ một chút dung dịch của Trung Quốc vào phần cuống, chỉ sau 1 ngày quả chín vàng, ruột đỏ rất bắt mắt đánh lừa hầu hết mọi gia đình bình dân VN.
                                             
                                           Dùng hóa chất Trung Quốc làm đu đủ chín vàng đều, ruột đỏ rất bắt mắt.
Loại thuốc có khả năng “phù phép” này có giá bán 5.000 đồng/1 lọ 5ml. Trên bao bì ghi hạn dùng 2 năm, nhưng không ghi ngày sản xuất và chỉ có vài dòng chữ tiếng Trung Quốc. Tìm mua loại hóa chất này rất khó, chỉ những chủ buôn hoa quả lớn hoặc dựa vào mối quen mới mua được. Loại hóa chất Trung Quốc này ban đầu các chủ buôn dùng cho chuối, nhưng giờ được sử dụng cho cả đu đủ.
Những chủ buôn sau khi thu mua đu đủ về sẽ dùng hóa chất nhỏ trực tiếp lên phần cuống của quả, việc nhỏ phải hết sức tỉ mỉ, nếu không đúng phần cuống thì quả sẽ héo quắt hoặc thối nhũn. Đu đủ sẽ chín 1 ngày sau khi dùng hóa chất nên sau khi được nhỏ thuốc, đu đủ được bọc báo và đặt vào trong thùng xốp dán kín băng dính rồi chở đi tiêu thụ. Chuối cũng được “chế biến” tương tự nên trái nào cũng chín mọng, vàng ươm.
Dừa tẩy trắng độc hại
Hóa chất tẩy trắng dừa có thể là một loại axít gốc phốt pho và lưu huỳnh, chỉ được dùng với liều lượng phù hợp. Nếu sử dụng vô tội vạ sẽ rất nguy hiểm cho người tiêu dùng.
                                             
                                                                           Dừa được tẩy trắng bằng hóa chất
Chị Tiên, chủ một vựa dừa, cho biết chỉ cần ra chợ Kim Biên, ghé vào bất cứ tiệm hóa chất nào hỏi mua chất tẩy trắng dừa sẽ được giới thiệu 2 loại bột màu trắng, không bao bì, nhãn mác với giá bán khoảng 125.000 đồng/kg. Mỗi thùng nước khoảng 20 lít pha trộn với 6 muỗng bột (3 muỗng loại này, 3 muỗng loại kia) rồi ngâm dừa vào, chờ nước thấm hết vào là xong.
Một bác sĩ chuyên về an toàn vệ sinh thực phẩm cho biết hóa chất tẩy trắng dừa có thể là một loại axít gốc phốt pho cộng với lưu huỳnh, chỉ được dùng với liều lượng phù hợp, có kiểm soát. “Sử dụng chất tẩy trắng vô tội vạ rất nguy hiểm cho người tiêu dùng. Chỉ cần thường xuyên chạm tay vào lớp vỏ bên ngoài cũng đã có hại rồi, nói gì đến việc hóa chất đó thấm vào ruột và nước dừa. Dùng hóa chất này rất dễ dẫn đến các bệnh liên quan đường tiêu hóa, hô hấp, nếu tích trữ trong người nhiều và lâu dài sẽ gây ra các bệnh lý khó lường.
Rượu pha bằng… thuốc sâu và phân lân bán khắp Hà Nội
Tại hầu hết các quán cơm bình dân, quán nhậu trên địa bàn các quận Long Biên, Cầu Giấy, Thanh Trì, Hoàng Mai, Từ Liêm (Hà Nội)… rượu độc sau khi được đưa về sẽ được giới thiệu là “rượu quê cực êm, cực phê”, bày bán tràn lan giá 20 – 30 ngàn đồng/lít.
Khi tìm hiểu từ một số nhân viên chuyên chở rượu, chất mà người phụ nữ trên dùng để pha với rượu là… thuốc sâu và phân lân. Vậy là rượu cồn đã độc, lại càng “phê” thêm vì thuốc trừ sâu và phân bón. Theo một nhân viên, mỗi ngày quán này tiêu thụ hết khoảng bốn thùng phuy rượu độc.
Do uống phải rượu độc, không ít “đệ tử Lưu Linh” đã hôn mê bất tỉnh nhập viện, thậm chí phải vào bệnh viện tâm thần điều trị. Theo thống kê từ bệnh viện tâm thần Hà Nội, mỗi tháng có ít nhất 40 người loạn thần nhập viện. Người điều trị nhanh nhất cũng mất 2 tháng, nhiều người phải nằm viện điều trị cả năm. Nguyên nhân lớn do các bệnh nhân uống quá nhiều rượu có độc.
Chơi cũng chết
Đồ chơi Trung Quốc đang tràn ngập thị trường VN bởi mẫu mã đa dạng, màu sắc rực rỡ và trên hết là giá rẻ. Những loại đồ chơi bằng nhựa dành cho trẻ nhỏ , khi sản xuất thường không thể thiếu phthalates – chất được dùng làm phụ gia tăng độ dẻo cho nhựa. Theo Tiến sĩ Nguyễn Duy Thịnh – Viện Công nghệ sinh học và thực phẩm, Đại học Bách khoa Hà Nội – nếu chất phthalates theo đường tiêu hóa vào cơ thể sẽ làm rối loạn hoạt động của các tuyến nội tiết như: Bé gái bị dậy thì sớm, còn nam thì cơ quan sinh dục bị teo lại… Đặc biệt, nếu trẻ ngậm đồ nhựa trong miệng, phthalatses nhanh chóng hòa tan trong nước bọt và chất này sẽ trực tiếp đi vào cơ thể.
                                               
                                                   Đồ chơi Trung Quốc độc chiếm thị trường và chứa chất độc hại
Ngoài ra, theo một số kết quả giám định gần đây của Viện Khoa học vật liệu ứng dụng và Viện Công nghệ hóa học kiểm tra, hầu hết đồ chơi bằng nhựa của Trung Quốc như: Súng gươm, lựu đạn, kể cả lồng đèn… đều sản xuất bằng các loại nhựa tái chế, trong đó có chứa chất cadimi (Cd) cao gấp nhiều lần mức cho phép. Đây là một trong ba kim loại độc hại đối với cơ thể con người, có thể gây ung thư tuyến tiền liệt, ung thư phổi, dị tật thai nhi…
Không liều thì… sang Tây mà sống
Thưa bạn đọc, tôi không kể hết những đồ ăn thức uống có pha “hóa chất độc hại” hiện nay đang có mặt ở hầu hết các tiệm ăn, quán nước khắp các tỉnh thành cho đến quận huyện tại VN. Toàn là những thứ bà con mình hại nhau. Kể nhiều quá e rằng có nhiều vị về VN phải mang sẵn các thứ đồ hộp từ nước ngoài về. Chắc có vị thắc mắc tại sao dân VN vẫn ăn mà không chết? Xin thưa là chết nhiều rồi nhưng chết vì các loại bệnh lâu ngày tích tụ lại nên không thể kết luận là tại đồ ăn. Chất độc âm thầm tàn phá cơ thể sinh ra đủ loại bệnh. Vì thế, bệnh viện ở VN lúc nào cũng đầy ắp, phải nằm 3-4 người 1 giường và nằm cả dưới gầm giường là chuyện tất nhiên.
Vả lại là dân VN sống ở thời này là phải liều mới sống được. Không liều thì… sang Tây mà sống!
 
Văn Quang

Thư của TS Luật Cù Huy Hà Vũ gửi từ trại tù số 5 Thanh Hóa

Đăng bởi Hoài Nam vào Thứ hai, ngày 03 tháng sáu năm 2013

Kính gửi Quý Báo,

Ngày 1 tháng 6 năm 2013, bị Tổng cục VIII từ chối cho giấy phép vào gặp TS Cù Huy Hà Vũ đang tiếp tục ngày tuyệt thực thứ sáu với tư cách là luật sư, tôi vẫn tìm cách đến Trại giam số 5 – BCA tại Thanh Hóa thăm chồng. Trong cuộc gặp 60 phút, TS Cù Huy Hà Vũ đã tranh thủ đọc lá thư dưới đây cho tôi ghi lại. Đứng xung quanh hai vợ chồng Dương Hà – Hà Vũ là bốn viên cán bộ trại giam giám sát, nghe từng lời đọc, thỉnh thoảng lại dọa dẫm hoặc nói lời chọc tức … mặc dù vậy lá thư vẫn được ghi lại, toàn văn như đính kèm.

Đề nghị Quý Báo cho đăng để những ai quan tâm được biết.

Trân trọng cảm ơn Quý Báo,

Nguyễn Thị Dương Hà

Thư của Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ ngày 1 tháng 6 năm 2013
gửi từ Trại tù số 5 – Bộ Công an tại Yên Định, Thanh Hóa
Tôi, TS Luật Cù Huy Hà Vũ, bị Tòa án nước CHXHCN Việt Nam kết án 7 năm tù giam và 3 năm quản chế về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” mà tôi luôn khẳng định là tôi hoàn toàn vô tội. Hôm nay, ngày 1/6/2013, tôi gặp vợ tôi là Nguyễn Thị Dương Hà và con trai tôi là Cù Huy Xuân Đức lên thăm tôi do việc tôi tuyệt thực để phản đối hành vi phạm pháp của Giám thị Lường Văn Tuyến.

Tôi có ý kiến như sau:

Ngày 11/11/2012, tôi đã gửi Giám thị Trại giam số 5 – Bộ Công an Lường Văn Tuyến một đơn tố cáo Lê Văn Chiến, cán bộ Trại giam số 5 Bộ Công an tố cáo “cố ý giết công dân Cù Huy Hà Vũ”.

Tôi đã gửi đơn trên cơ sở điểm a, khoản 1 Điều 168 và khoản 2 Điều 168, khoản 1 Điều 169 Bộ luật Thi hành án Hình sự, thế nhưng đến ngày 12/5/2013, tức sau 180 ngày mà Giám thị Lường Văn Tuyến đã không giải quyết Tố cáo này của tôi mà còn tiếp tục cho cán bộ Lê Văn Chiến vào trực phòng tôi. Do đó ngày 12/5/2013, tôi tiếp tục gửi yêu cầu giải quyết đơn tố cáo ngày 11/11/2012 và ghi rõ trong trường hợp không giải quyết đơn tố cáo của tôi thì sau hai tuần tôi sẽ tuyệt thực phản đối!

Đến ngày 27/5/2013, tôi đã tuyệt thực, cho đến hôm nay 1/6/2013 là 6 ngày tôi vẫn tiếp tục tuyệt thực để phản đối việc Giám thị Lường Văn Tuyến xâm phạm quyền lợi hợp pháp, chính đáng của tôi như không trả lời Đơn tố cáo, không cho gặp vợ không quá 24 giờ ở phòng riêng, không cho gửi thư cho gia đình, không cho nhận một số đồ vật thiết yếu không thuộc danh mục cấm, 10 đầu tài liệu mà Tòa án đã dùng làm chứng cứ kết tội tôi để tôi kháng cáo.

Tôi tiếp tục tuyệt thực cho đến khi nào giám thị Tuyến giải quyết đơn và các quyền lợi hợp pháp khác của tôi.

Nếu tôi chết thì nhân dân Việt Nam sẽ trả thù cho tôi bằng cách đưa ra vành móng ngựa tất cả những kẻ nào đã chỉ đạo bắt, truy tố, kết án, bỏ tù tôi trái pháp luật cũng như xử tù giám thị trại giam số 5 Lường Văn Tuyến và những kẻ có liên quan đã đẩy tôi đến chỗ tuyệt thực dẫn đến cái chết của tôi tại trại giam số 5 Bộ Công an.

Tôi, Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ luôn đấu tranh vì công lý, dân chủ, nhân quyền, vì phẩm giá của con người ở Việt Nam, luôn chống chế độ độc đảng độc tài, đàn áp con người ở Việt Nam. Tôi cũng luôn chiến đấu để bảo vệ độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.

Do đó, Tôi, Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, luôn sẵn sàng hi sinh tính mạng của mình để nhân dân Việt Nam sống trong tự do và dân chủ và được tôn trọng các quyền con người của mình, để Tổ Quốc Việt Nam luôn độc lập và toàn vẹn về chủ quyền và lãnh thổ.

Tôi, Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ hi sinh tính mạng của mình để dân tộc Việt Nam hồi sinh. Tôi quyết tử để Tổ Quốc quyết sinh.

Tôi xin gửi lời chào kính trọng và chân thành tới toàn thể nhân dân Việt Nam, tới toàn thể nhân dân các nước, các chính phủ: chính phủ Hoa Kỳ, chính phủ 27 nước liên minh Châu Âu, chính phủ Australia, Canada… và các tổ chức trên thế giới đã ủng hộ tôi mạnh mẽ trong cuộc đấu tranh của tôi vì công lý, dân chủ và nhân quyền ở Việt Nam vì phẩm giá và quyền làm người của nhân dân Việt Nam. Tôi tin tưởng rằng trong tương lai không xa nước Việt Nam sẽ trở thành một nước dân chủ thực sự, có chế độ chính trị đa đảng và có Nhà nước hoạt động theo nguyên tắc tam quyền phân lập. Tôi tin tưởng rằng nhân dân Việt Nam sẽ là chủ nhân thật sự của đất nước mà trước mắt là thực hiện quyền phúc quyết đó với dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 cũng như đối với mọi dự thảo Hiến pháp khác.

Tôi luôn yêu thương vợ tôi là Nguyễn Thị Dương Hà, con trai trưởng là Cù Huy Xuân Đức, con trai út là Cù Huy Xuân Hiếu, cháu đích tôn Cù Huy Xuân Hoàng, con dâu Hoàng Kim Thanh và các thành viên khác của đại gia đình tôi của tộc Cù Huy – tộc Ngô Xuân và quê hương Hà Tĩnh cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời tôi.

Tôi xin nói lại tại sao tôi quyết lấy tính mạng của mình để đấu tranh vì công lý, dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam, vì độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam nói chung, đấu tranh chống lại các hành vi vi phạm nhân quyền của giám thị Lường Văn Tuyến nói riêng có 3 lý do cơ bản sau:

1. Truyền thống gia đình tôi là gia đình yêu nước nồng nàn từ đời cụ Vương “Cù Ngọc Xán” đã là chỉ huy căn cứ địa của Lê Lợi tại Hương Sơn Hà Tĩnh cho đến các cụ, ông tôi, bố tôi Nhà thơ – Bộ trưởng Cù Huy Cận, Nhà thơ Xuân Diệu luôn đấu tranh vì quyền tự quyết của dân tộc Việt Nam và của từng người Việt Nam.

2. Tôi là Tiến sĩ luật, do đó tôi biết rõ là phải đấu tranh trên cơ sở pháp luật và bằng đấu tranh của tôi, tôi tin tưởng đã và đang đóng góp quyết liệt vào việc xây dựng Nhà nước pháp quyền ở Việt Nam.

3. Tôi năm nay đã 56 tuổi tây, 57 tuổi ta, nên đã có đủ kinh nghiệm và hiểu biết về những hành vi phản dân chủ của Nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam, về sự đàn áp của chính quyền cộng sản Việt Nam đối với nhân dân Việt Nam, do đó tôi phải đấu tranh để chấm dứt những hành vi phạm pháp đó.

Tôi luôn luôn biết ơn các bậc đã sinh thành ra tôi là nhà thơ – Bộ trưởng khai quốc Cù Huy Cận; mẹ tôi bác sĩ Ngô Thị Xuân Như; bác ruột và cha nuôi tôi là nhà thơ Ngô Xuân Diệu đã có công sinh và dạy dỗ tôi nên người.

Nếu tôi có chết trong cuộc tuyệt thực này thì tôi đã luôn xứng đáng với các bậc sinh thành ra tôi. Tôi cũng luôn nhớ bố vợ tôi là ông Nguyễn Bá Phụng và mẹ vợ tôi là bà Dương Thị Kính, đó là những con người đã yêu thương tôi như con ruột.

Toàn thể gia đình tôi, vợ Tôi, các con trai tôi và cháu nội tôi sẽ tiếp tục con đường đấu tranh vì công lý, nhân quyền và toàn vẹn lãnh thổ của tôi, vì dân vì nước như đã nói ở trên.

(Sau khi đọc xong thư cho vợ là Luật sư Nguyễn Thị Dương Hà, TS Cù Huy Hà Vũ nói thêm)

Tôi hoàn toàn không ăn là để đấu tranh, tôi tuyệt thực không phải là vì muốn tự tử, tự sát, mà là để phản đối các hành vi xâm phạm quyền lợi hợp pháp của tôi, của giám thị Lường Văn Tuyến nói riêng và của nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam nói chung.

TS Luật Cù Huy Hà Vũ

Hàng chục người bị bắt do biểu tình chống TQ tại Hà Nội

RFA 02.06.2013
Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ In trang này
000_Hkg8650239-305.jpg

Những người biểu tình hô khẩu hiệu chống Trung Quốc ở trung tâm thành phố Hà Nội vào ngày 02 tháng 6 năm 2013.

AFP photo

Tin tức chúng tôi ghi nhận được từ những nguồn khác nhau cho hay một lực lượng công an đông đảo đã tìm cách ngăn cản đoàn biểu tình khoảng gần 200 người, và bắt giữ những người mà họ nghi ngờ là đứng đầu cuộc biểu tình về trại Lộc Hà ở Đông Anh, Hà Nội.

Trong số những người bị bắt giữ có cả 2 nhà báo làm việc cho hãng thông tấn AFP, nhưng vài giờ sau đó 2 người này được trả tự do.

Cuộc biểu tình lần này bắt đầu khoảng 8 giờ sáng ở Hà Nội và kéo dài chừng 2 tiếng đồng hồ.

Đoàn biểu tình đã đi chung quanh bờ Hồ Hoàn Kiếm, giương cao các biểu ngữ và hô những khẩu hiệu mang nội dung phản đối những hành động gây hấn mà chính phủ Trung Quốc thường gây nên, đặc biệt là chuyện tàu Trung Quốc đâm tầu cá của Việt Nam và ra lệnh cấm ngư dân Việt đánh bắt ca trên biển Đông.

Theo lời kêu gọi được phổ biến trên mạng từ giữa tuần trước, cuộc biểu tình sẽ diễn ra ở Hà Nội và Sài Gòn, nhưng cuối cùng chỉ xuất hiện ở Hà Nội vì công an thành phố Hồ Chí Minh ngăn chận không cho những người thường xuất hiện trong các cuộc biểu tình chống Trung Quốc trước đây ra khỏi nhà.

Cho đến khoảng 8 giờ tối hôm nay, vẫn còn một số người bị công an tạm giữ tại Hà Nội. Một điểm đáng nói khác là ngày cả khi bị bắt về trại Lộc Hà, những người bị bắt vẫn giương biểu ngữ, hô khẩu hiệu phản đối Trung Quốc.

Theo BBC London, một trong những người bị bắt là bà Bùi Minh Hằng nói với công an rằng đừng quên họ đang mặc áo đảng nhưng ăn cơm của dân, nên không được “ăn cháo đá bát”.

Cũng cần nhắc lại rằng tại Hội Nghị An Ninh Châu Á tổ chức tại Singapore thường được gọi là đối thoại Shangri-La, Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng lên tiếng ám chỉ Trung Quốc khi nói rằng chuyện tự nhận có phần lớn chủ quyền lãnh hãi là điều không hợp lý, đồng thời kêu gọi tất cả các nước can dự vào cuộc tranh chấp phải bình tĩnh, không tạo thêm những căng thẳng gây bất lợi cho ổn định của toàn khu vực.

Mới sáng nay, Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ Trưởng Quốc Phòng Việt Nam cũng nói tại Hội Nghị rằng Đông Nam Á vẫn chưa có ổn định, đồng thời kêu gọi mọi quốc gia phải bảo vệ ngư dân của nhau, và tránh sử dụng võ lực dưới bất kỳ hình thức nào với ngư dân nước khác.

Khi được hỏi về cách ứng xử của chính phủ, một người trong đoàn biểu tình ở Hà Nội sáng hôm nay nói với đài chúng tôi rằng chính phủ có cách hành xử của chính phủ, người dân có cách hành xử của người dân, bảo thêm là sức mạnh của Việt Nam sẽ tăng gấp bội phần nếu nhà nước biết sử dụng sức mạnh của người dân trong những cuộc thương thuyết ngoại giao, kể cả những cuộc thương thuyết với Trung Quốc về chủ quyền Biển Đông.

Cuộc biểu tình chống Trung quốc ngày 2/6/2013 bị dẹp tan

Kính Hòa – RFA. 2013-06-02
Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ In trang này

Cuộc biểu tình ngày 2/6 chống Trung quốc theo lời kêu gọi trên mạng từ trước đã diễn ra tại Hà Nội và bị dẹp tan nhanh chóng. Kính Hòa trao đổi với hai người đi biểu tình về cuộc biểu tình này.

Các người biểu tình ở Hà Nội đã bị bắt đem về Trại phục hồi nhân phẩm tại Lộc Hà, chúng tôi đã lien lạc được với anh Nguyễn Hữu Vinh.

Nguyễn Hữu Vinh:  “Tôi đang ở trại Phục hồi nhân phẩm Lộc Hà. Hôm nay các người yêu nước bị đồng hóa thành đĩ điếm và bị giam ở đây. Tôi thấy số người đang đứng trước cổng trại rất là đông.”

Kính Hòa: Cuộc biểu tình ở Hà nội diễn ra bao lâu anh?

Nguyễn Hữu Vinh: “Cuộc biểu tình hôm nay diễn ra như thế này. Khi nhóm đầu tiên bắt đầu thì lực lượng côn đồ, công an bắt người ta lên xe búyt. Rồi sau đó đến nhóm thứ hai, rồi nhóm thứ ba, cuộc biểu tình kéo quanh bờ Hồ và cuối cùng thì có nhiều người bị bắt lên trại phục hồi nhân phẩm.”

Kính Hòa: Cuộc biểu tình diễn ra trong bao lâu?

Nguyễn Hữu Vinh: “Tôi không rõ là bao lâu, chỉ biết đi khỏang 1 vòng bờ Hồ từ tám giờ đến khỏang chín giờ rưỡi.”

Kính Hòa: Họ mang mình lên trại Lộc Hà rồi họ có làm gì mình không?

Nguyễn Hữu Vinh: “Có một số người bị đánh khá nặng. Công an bảo chúng tôi lên làm việc, chúng tôi bảo là chẳng có việc gì phải làm cả. Họ bắt tôi từ chín giờ rưỡi đến chiều.”

Kính Hòa: Theo anh Vinh thì họ sẽ trả về hết hay là sẽ câu lưu vài người ở lại?

Nguyễn Hữu Vinh: “Tôi không rõ nhưng nếu họ không trả người thì chúng tôi sẽ ở đây để đòi người vì không có lý do gì để giam giữ người yêu nước cả. Bây giờ số người đến đòi người rất đông, và người ta đang hô vang đả đảo bọn tay sai bán nước.”

Tại TP Hồ Chí Minh, cuộc biểu tình đã không diễn ra vì nhà cầm quyền đã huy động nhân lực, thiết bị ngăn cản từ vài ngày trước. Chúng tôi đã lien lạc được với anh Hành Nhân, một người từng tham gia biểu tình nhiều lần trước. Anh cho biết:

Ở trong Sài Gòn thì họ làm gắt lắm, họ theo dõi từ mấy bữa trước, họ canh mình ở nhà tới cả chục người. Tụi em biết là ra khỏi nhà sẽ bị bắt và làm phiền ngay, nên tụi em cũng không ra khỏi nhà luôn. Có vài người ra được công viên uống cà phê nhưng thấy bên mình ít quá, bên họ thì đông nên cũng không nhen nhúm lên được. Anh Hòang Dũng của Con đường Việt Nam cũng bị họ vây bắt nhưng anh ấy trốn được. Nói chung là ở Sài Gòn không xảy ra biểu tình được. Chiều này ra khỏi nhà để đi lễ với bạn, họ thấy mình ra thì họ giải tán.

Tin, bài liên quan

____________________________

Tường Thuật Trực Tiếp Cuộc Biểu Tình chống Trung Cộng tại Hà Nội

Ảnh Tư liệu.
TOÀN DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH
PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC GÂY HẤN
VÀ XÂM PHẠM CHỦ QUYỀN VIỆT NAM TRÊN BIỂN ĐÔNGNGÀY CHỦ NHẬT 02.06.2013

Một mùa hè nóng bỏng đã đến. Nhà cầm quyền Trung Quốc lại quen thói, ra tuyên bố cấm đánh bắt cá ở Biển Đông – trong đó có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam.

Tiếp theo tuyên bố ngang ngược đó, Trung Cộng điều hàng chục tàu cá có sự yểm trợ của tàu chiến để đánh bắt trộm trên Biển Đông.

Trung Cộng đã ra tay đâm thẳng vào tàu cá của ngư dân Việt Nam, bắt giữ và áp giải tàu thuyền của ta đang đánh bắt trên ngư trường quen thuộc Hoàng Sa.

Hành động đó của nhà cầm quyền bành trướng Trung Cộng vi phạm nghiêm trọng chủ quyền Việt Nam trên Biển Đông.

Đồng bào hãy xuống đường, đem theo khẩu hiệu biểu ngữ hòa cùng dòng người hô vang khẩu hiệu Đả đảo Bành trướng Trung Quốc xâm lược, xâm phạm chủ quyền Việt Nam.

Thời gian: 08h30 ngày Chủ Nhật 02.06.2013

Địa điểm tập trung:

Tại Hà Nội: Khu vực HỒ GƯƠM

Tại TP Hồ Chí Minh: CÔNG VIÊN 30/4

Lại bắt người đưa lên xe bus chở đi Trại Lộc Hà:
Tổng cộng có 25 người biểu tình bị bắt lên 3 xe buýt đưa vào trại Lộc Hà. Những người bị bắt bất hợp tác toàn diện, chỉ yêu cầu công an cử 1 người ra nói rằng “chúng tôi mời các anh các chị làm việc vì biểu tình chống Trung Quốc” thì sẽ đi làm việc ngay nhưng ko công an nào dám nói. Công an đang muốn bắt dần từng người một lên phòng riêng để thẩm vấn. 

Cuộc biểu tình đã nổ ra tại chân tòa nhà hàm cá mập:
09h13: JB Nguyễn Hữu Vinh đã được đưa lên xe bus.

TS. Nguyễn Quang A tham gia biểu tình sáng nay
 

Trong các quán cafe, mọi người đang ngồi chờ đến giờ G

08h02: Có xe phá sóng tại Bờ Hồ. Tượng đài Lý Thái Tổ đặc CSGT, dân phòng …

7h55′: Dạo quanh một vòng Sứ quán Trung Quốc, Nhà hát lớn TP, Bờ Hồ, không khí bình yên. Ít cảnh sát, riêng khuôn viên Tượng Lý Thái Tổ có nhiều Cảnh sát giao thông cùng 3 mô tô dẫn đoàn (chắc chuẩn bị hướng dẫn đoàn biểu tình?) …07h40: Tượng đài Cảm tử chỉ có 1 xe trật tự. 

05h58: Không xe bus, không rào chắn, không công an.
06h14: Bắt đầu thấy  cảnh sát giao thông.
06h33: Công an bắt đầu đuổi  và cấm người vào khu tượng đài.
06h39: Thanh niên tình nguyện đã tập trung gần hồ.

VN bắt hơn 20 người biểu tình chống TQ

Biểu tình ở khu vực Bờ Hồ, Hà Nội sáng 2/6Cuộc biểu tình diễn ra sau khi tàu cá VN bị TQ đâm

Công an và lực lượng mặc thường phục đeo băng đỏ đã giải tán cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội sáng 2/6 và bắt ít nhất hơn 20 người.

Các hãng tin nói số đông cảnh sát đã áp đảo khoảng 150 người biểu tình ở khu vực Bờ Hồ trước khi bắt đi những người mà họ cho là đứng đầu cuộc biểu tình.

Những người biểu tình mang theo các biểu ngữ ‘Công lý Hòa bình trên Biển Đông’, ‘Phản đối đường 9 đoạn của Trung Quốc’, ‘Trung Quốc! Gã hàng xóm gây sự’, ‘Tàu khựa, hãy cút khỏi Biển Đông’ và ‘Đả đảo Trung Quốc xâm lược’.

Va chạm đã xảy ra trong lúc công an bắt người biểu tình đưa lên xe chở về giam giữ tại trại Lộc Hà ở Đông Anh, Hà Nội.

Các hình ảnh được những người tham gia và theo dõi cuộc biểu tình đưa lên mạng cho thấy có người biểu tình bị những vết trầy xước trên thân thể.

Một video cũng cho thấy cảnh những người bị bắt lớn tiếng chất vấn lực lượng bắt giữ họ.

Bà Bùi Minh Hằng, một trong những người bị bắt, đã nói với các công an trẻ tuổi rằng họ “mặc áo Đảng” nhưng “ăn cơm dân” và không được “ăn cháo đá bát”.

Những người có mặt tại Bờ Hồ và đi theo xe buýt bắt người vào trại Lộc Hà nói hai phóng viên AFP nằm trong số những người bị bắt nhưng sau đó đã được trả tự do.

Công an Việt Nam thường chỉ giữ những người biểu tình trong vài tiếng trước khi trả tự do cho họ.

Bắt ‘ngay từ đầu’

Trao đổi với BBC từ Hà Nội sau khi đã tham gia cuộc tuần hành, Tiến sỹ Nguyễn Quang A cho biết là ‘tổng cộng có ba đợt bắt người đưa lên ô-tô buýt’ và ông đã tận mắt chứng kiến.

Hai người biểu tình, Đỗ Tuấn (thứ ba từ trái sang) và Trương Ba Không (thứ hai từ phải) bị bắtTiến sỹ Nguyễn Quang A nói những người biểu tình bị bắt làm nhiều đợt

Theo ông Quang A thì ‘ngay từ đầu biểu tình đã có bắt người’.

Khi được hỏi làm sao mà ông có thể thoát được các đợt bắt người biểu tình thì Tiến sỹ A trả lời rằng ‘họ có chọn lọc như thế nào đó’.

“Họ xông vào và bắt một số người nhưng không phải tất cả,” ông nói và cho biết những người bị bắt ‘thường là những anh em trẻ’.

Về quy mô cuộc biểu tình, ông cho biết ‘lúc đông nhất khoảng 200 người’ và kéo dài khoảng 1h30’, tức là là bắt đầu lúc 8h30’ và đến 10’ thì vẫn còn rải rác người biểu tình ở lại.

“Thật ra cũng không có ai đứng ra tổ chức nên không biết đích ở chỗ nào. Chúng tôi đi quanh Bờ Hồ nhưng lần này đi chỉ một vòng,” ông nói.

Ông dẫn lại vụ việc tàu Trung Quốc đâm tàu cá Việt Nam và lệnh cấm đánh cá trên Biển Đông của Trung Quốc để giải thích lý do có biểu tình chống Trung Quốc vào thời điểm này.

“Thời gian trước cũng có những sự kiện nhưng không nghiêm trọng như lần này,” ông nói.

“Hành động ngang ngược của Trung Quốc khiến cho cuộc biểu tình nổ ra.

“Bản thân tôi khi nào có hành động ngang ngược của nhà cầm quyền Trung Quốc ở Biển Đông thì tôi bày tỏ thái độ của mình bằng việc xuống đường cùng với những người khác,” ông nói thêm.

Khi được hỏi các cuộc biểu tình chống Trung Quốc có đem lại kết quả gì không thì ông nói ‘để người dân bày tỏ thái độ của mình thì đó là kết quả’.

“Người nào hy vọng với một cuộc biểu tình hoặc vài trăm cuộc biểu tình thì Trung Quốc sẽ chấm dứt (các hành động trên Biển Đông) hoặc sẽ làm cho Chính phủ Việt Nam thay đổi cách ứng xử của mình là rất ấu trĩ,” ông nói.

“Chính phủ có cách ứng xử của Chính phủ, còn người dân có cách ứng xử của người dân,” ông nói thêm.

Biểu tình trong trại

Nhóm hơn 20 người bị bắt vào trại Lộc Hà đã tiếp tục giương biểu ngữ và hô các khẩu hiệu chống Trung Quốc.

Video quay cảnh biểu tình trong trại cho thấy họ mang biểu ngữ lớn ‘Biển Đông không phải ao nhà của Trung Quốc’ và hô to “Đả đảo Trung Quốc xâm lược, Bảo vệ máu thịt Việt Nam.”

Một video khác cho thấy cũng đã xảy ra biểu tình tương tự trước cửa trại Lộc Hà và hàng chục người hô to ‘Phản đối bắt người yêu nước’.

Nói với BBC khi vừa được thả khỏi trại Lộc Hà vào khoảng 6h chiều giờ Việt Nam, blogger Nguyễn Hữu Vinh cáo buộc lực lượng thực thi pháp luật đã có hành vi trấn áp về thể xác và tinh thần đối với những người biểu tình.

“Chúng tôi không hề vi phạm pháp luật, tại sao công an lại cho du côn đưa chúng tôi về đây?” ông nói.

“Họ nói chúng tôi vi phạm cái này cái kia nhưng không đưa ra bằng chứng gì cả,” ông nói thêm.

Ông Vinh cho biết vào lúc ông được thả thì trong trại Lộc Hà chỉ còn hai người là các ông Trương Dũng và Lê Tiến Nhân.

Bà Bùi Thị Minh Hằng được thả ra ngay trước ông Nguyễn Hữu Vinh.

Có mặt trước trại Lộc Hà, ông Nguyễn Lân Thắng cho biết những người biểu tình được thả đang hô lớn ‘Thả người! Thả người!’ để yêu cầu thả hai người còn lại.

Con số người bị bắt, theo ông Vinh là 27 người. Trong số đó có phóng viên của hãng tin Pháp AFP, ông Vinh xác nhận.

Những hình ảnh được cập nhật vào tối 2/6 cho thấy những người biểu tình được trả tự do đã nằm ra đường quốc lộ để phản đối công an để cho những người mà họ gọi là “côn đồ hành hung” người biểu tình trong đó có anh Trương Văn Dũng.

Chia rẽ về trả lời của Thủ tướng

Thủ tướng nguyễn Tấn Dũng tại Đối thoại Shangri-La hôm 31/5Ông Dũng nói về “lòng tin chiến lược” ở Shangri-La

Độc giả BBC người khen, người chê phần trả lời ba câu hỏi tại Đối thoại Shangri-La của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

Trong lúc đó nhất loạt các tướng lĩnh được chính quyền dẫn lời khen ngợi diễn văn của ông Dũng tại diễn đàn quốc phòng với sự tham gia của nhiều nước trong khu vực Châu Á Thái Bình Dương cùng Hoa Kỳ.

Báo Điện tử của Chính phủ Việt Nam dẫn lời các tướng tá nói họ “tâm đắc” với kêu gọi xây dựng “lòng tin chiến lược” giữa các nước của ông Dũng và rằng bài phát biểu của ông Thủ tướng “đã và đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận quốc tế và toàn Đảng, toàn quân, toàn dân ta.”

Trong phát biểu của mình ông Dũng cũng kêu gọi Hoa Kỳ và Trung Quốc đóng vai trò lớn trong việc duy trì an ninh và hòa bình nhằm đảm bảo sự phát triển và thịnh vượng trong khu vực.

‘Trách nhiệm lớn nhất’

Sau diễn văn, ông Nguyễn Tấn Dũng đã trả lời ba câu hỏi.

Phần hỏi đáp của ông Thủ tướng bao gồm:

Tiến sỹ Christian Le Miere, Nghiên cứu viên cao cấp về Hải quân và An ninh Hàng hải, Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (IISS):Trong bài phát biểu của ngài, ngài nhiều lần nhắc tới tầm quan trọng của luật pháp quốc tế ở Biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) và tất cả các nước nên tôn trọng luật quốc tế. Điều này có nghĩa là Việt Nam đồng ý với Philippines kiện Trung Quốc ra Tòa án quốc tế về đối với tranh chấp chủ quyên tại Bãi cạn Scraborough? Và ngài có muốn thấy có thêm nhiều nước dựa vào tòa trọng tài quốc tế như một công cụ để giải quyết tranh chấp một cách hòa bình?

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: Thưa các bạn, vấn đề Philippines kiện Trung Quốc ra Tòa trọng tài của Tòa án Quốc tế về Luật Biển, về vấn đề này ngày 26/4/2013, Chính phủ Việt Nam đã tuyên bố công khai quan điểm của mình, tôi xin không nhắc lại để đỡ tốn thời gian của quý vị.

“Chúng tôi tin tưởng và hy vọng Trung Quốc và Hoa Kỳ với tư cách là hai cường quốc của thế giới, của khu vực nhận rõ vai trò, trách nhiệm và lợi ích của mình mà có những chiến lược, những việc làm thiết thực, phù hợp để đóng góp vào hòa bình, ổn định, hợp tác, phát triển, thịnh vượng ở khu vực.”

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng

Một lần nữa chúng tôi kêu gọi ASEAN và Trung Quốc cùng nhau thực hiện nghiêm túc DOC, nỗ lực xây dựng COC. Tất cả chúng ta hãy cùng nhau xây dựng lòng tin chiến lược vào nhau vì hòa bình, ổn định, hợp tác, phát triển và thịnh vượng. Xin cảm ơn các bạn.

Nữ Thiếu tướng Yao Yunzhu, Giám đốc Trung tâm Quan hệ Quốc phòng Trung – Mỹ, Học viện Khoa học Quân sự Trung Quốc: Cảm ơn Ngài Thủ tướng về bài phát biểu rất khai sáng. Tôi có câu hỏi rất cụ thể cho Ngài. Trong bài phát biểu, ngài đề cập các thách thức an ninh ở khu vực Châu Á Thái Bình Dương đang đối mặt hiện nay, trong đó ngài có đề cập tới có việc tự do hàng hải bị gián đoán cũng như ảnh hưởng luồng trung chuyển thương mại quốc tế trong đó một hoặc nhiều cường quốc chính vi phạm luật quốc tế. Câu hỏi của tôi là ngài có thể nêu ra một vài ví dụ cụ thể về việc tự do hàng hải bị vi phạm và vi phạm theo luật quốc tế nào?

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: Thưa các bạn, hòa bình, an ninh, hòa bình, ổn định, phát triển, hợp tác phát triển thịnh vượng cũng như an ninh, an toàn, tự do hàng hải trên Biển Đông là lợi ích, là mong muốn chung, là mục tiêu chung của các quốc gia ASEAN, của các quốc gia trong khu vực, cũng như của cộng đồng quốc tế.

Chúng tôi cho rằng những diễn biến gần đây trên thực tế chắc có lẽ tất cả mọi người của chúng ta ở đây đều biết, tôi thấy không cần nhắc lại.

Quan điểm của tôi, quan điểm của Việt Nam, đã nói rõ trong bài, tôi đã đề cập rõ trong bài phát biểu của mình là để thực hiện được mong muốn chung, mục tiêu chung như tôi vừa để cập thì các bên, trước hết các quốc gia, các bên liên quan trước hết cần thực hiện nghiêm túc DOC, cùng nhau tiến tới COC trên cơ sở luật pháp quốc tế, nhất là Công ước Luật Biển 1982.

Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long và Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Chuck Hagel ngồi nghe diễn văn của ông Nguyễn Tấn DũngBộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Chuck Hagel (phải) và Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long trong buổi diễn thuyết của Thủ tướng VN

Chỉ có như thế chúng ta mới cùng nhau, thực đượng, duy trì và thực hiện đuợc cái lợi ích chung, cái mục tiêu chung, cái mong muốn chung là hòa bình, ổn định, hữu nghị, hợp tác, phát triển thịnh vượng cũng như an ninh, an toàn, tự do hàng hải trên Biển Đông. Cảm ơn các bạn.

Tiến sỹ Lee Chung Min, Đại học Yonsei, Hàn Quốc: Cảm ơn Ngài Thủ tướng. Ngài đã đề cập tới các từ “lòng tin chiến lược” tới 30-40 lần, câu hỏi của tôi rất đơn giản là vậy ngài tin tưởng Hoa Kỳ như thế nào khi so với Trung Quốc, đứng ở quan điểm của Việt Nam? Cảm ơn Ngài!

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: Như tôi đã đề cập trong bài phát biểu của tôi là Trung Quốc và Hoa Kỳ là hai cường quốc có trách nhiệm lớn nhất, tôi nhấn mạnh là lớn nhất, trong tương lai trong quan hệ của chính mình, cũng như sự đóng góp vào hòa bình, hợp tác, phát triển, thịnh vượng chung của khu vực.

Chúng tôi tin tưởng và hy vọng Trung Quốc và Hoa Kỳ với tư cách là hai cường quốc của thế giới, của khu vực nhận rõ vai trò, trách nhiệm và lợi ích của mình mà có những chiến lược, những việc làm thiết thực, phù hợp để đóng góp vào hòa bình, ổn định, hợp tác, phát triển, thịnh vượng ở khu vực. Xin cảm ơn các bạn.

Người khen…

Trên trang Facebook của BBC Tiếng Việt, các độc giả, đa số ở độ tuổi dưới 30, tỏ ra chia rẽ về màn thể hiện của ông Dũng trong phần hỏi đáp.

Kien Hoang Trung nói: “Thủ Tướng trả lời rõ ràng, rành mạch, rất thông minh theo cách ngôn từ ngoại giao ….cả ba câu hỏi và cách trả lời đề dễ hiểu theo ẩn ý của từng phần một, nhưng khái quát đầy đủ nội dung và tầm nhìn quốc tế!”

“Thủ Tướng trả lời rõ ràng, rành mạch, rất thông minh theo cách ngôn từ ngoại giao.”

Kien Hoang Trung trên Facebook

Luu Xuan Do nói: ” Ông Dũng trả lời quá tốt. Một câu hỏi theo kiểu “trong hai người bạn của anh anh tin ai hơn” là câu hỏi gài bẫy người khác. Ông Dũng trả lời: hai nước đều phải nhận thấy vai trò, trách nhiệm…. Ông ấy đã nói trong bài phát biểu là phải tạo lòng tin chiến lước giữa các nước. Có nghĩa là các nước phải tin tưởng nhau. Ông người Hàn hỏi câu đó vô duyên quá. May mà thủ tướng trả lời linh hoạt.”

Jose Mourinho nhận xét: “Câu số 1: trả lời như thế thì ổn, vì bản chất câu hỏi là muốn xem quan điểm VN có ngả theo Philipines không, nhưng thực tế Philippines kiện cũng kiện luôn một số đảo của VN, nên nếu VN ngả theo Philippines thì chắc chắn là công khai thừa nhận những đảo đó thuộc về Philippines.

“Nên VN lúc này coi như không liên quan, nếu vụ kiện đó Philippines thắng thì Việt Nam cũng sẽ lên tiếng về vấn đề các đảo kia thuộc Việt Nam mà thôi.

“Câu 2: Nếu trả lời thẳng thì sập bẫy khiêu khích của con Trung Quốc, nếu trả lời kiểu “ai cũng biết rồi” thì cũng là một cách mỉa rất hay, nên câu này là câu trả lời hay nhất.

“Câu 3: Đây là câu hỏi để phân cực, xem VN hiện tại ngả về cực nào, thì trả lời hơi chung chung, thậm chí ko đả động gì đến hai cực. Theo mình VN bây giờ cũng nên chọn lấy một cực để mà giải quyết triệt để vấn đề chứ cứ thế này lằng nhằng lắm.”

Người chê

Trong khi đó cũng có những ý kiến châm biếm hoặc chê ông Thủ tướng.

Fata LError viết:

“Dựa theo 1 câu chuyện vui:
– câu 1: nếu các bạn ngồi đây chưa biết mà hỏi tôi, thì tôi có trả lời các bạn cũng ko hiểu đâu.
– câu 2: nếu các bạn ngồi đây đã biết rồi thì cho phép tôi ko trả lời lại nữa.
– câu 3: nếu các bạn ngồi đây, người biết, người chưa biết thì xin người đã biết nói cho người chưa biết hiểu vấn đề, tôi xin phép không trả lời.”

Tien Lang nhận xét:”Nói yếu ớt như kẻ mất hồn không có khẩu khí, vừa nói vừa sợ mình nói sai quan điểm mất lòng Trung Quốc đến nỗi đeo headphone ngược.”

“Bài phát biểu rất hay, còn trả lời trực tiếp các câu hỏi móc máy thì rất dở! Lãnh đạo Việt Nam hiện nay trình độ kém xa với thế hệ lãnh đạo ngày trước.”

Việt Tú

Trung Bui viết: “Chết cười với những câu trả lời của ông Dũng, nếu Việt Nam mở một khóa đào tạo giao tiếp cho ông Dũng thì tốt quá! Trả lời không đúng trọng tâm, không cảm ơn sau khi nghe câu hỏi….thế này bị cô giáo mắng là không hiểu đề.”

Việt Tú nhận định: “Bài phát biểu thì hay. Nhưng cách trả lời của thủ tướng cho thấy ông ấy không phải là người viết bài đó.

“Nhận thức khá chung chung, câu trả lời chưa có trọng tâm và cũng chưa có điểm nhấn mang tính quốc gia trong quan điểm của mình, nó cho thấy ông ấy chưa thực nắm chắc tình hình.”

Nam Nguyen cũng phần nào có chung quan điểm với Việt Tú:

“Bài phát biểu rất hay, còn trả lời trực tiếp các câu hỏi móc máy thì rất dở! Lãnh đạo Việt Nam hiện nay trình độ kém xa với thế hệ lãnh đạo ngày trước. Xem lại các bài phỏng vấn của phóng viên nước ngoài hỏi Chủ tịch Hồ Chí Minh, hay Thủ tướng Phạm Văn Đồng, hoặc Võ Nguyên Giápv.v… thấy rõ điều đó. Nguyễn Chí Vịnh trả lời trực tiếp còn hay hơn nhiều ông Dũng, mặc dù chỉ là cấp thứ trưởng. Sau vụ này ông X chắc toát mồ hôi hột, sợ đến già, còn hơn đứng trước Quốc hội.”

Dung Le Anh viết: “Hoan hô Thủ tướng, trả lời lòng vòng cho tụi nó chóng mặt chơi. Nói theo kiểu “đi đâu lanh quanh cho đời mỏi mệt…” í mà!”

Vui Buồn Tại “Đối Thoại Shangri-La lần thứ 12”

Đào Văn Bình
 
Trên đời này, bất cứ chuyện gì, vui-buồn cũng đều đi đôi với nhau. Chẳng hạn gia đình người ta chết, đau khổ thì nhà quàn lại vui vì có thêm “khách”. Mùa viêm nhiệt, dân chúng cảm cúm liên miên thì ông/bà bán thuốc tây kiếm bộn tiền và bác sĩ cũng thoải mái. Sau trận đấu thể thao, kẻ thắng thì vui, kẻ thua buồn ủ rũ. Thậm chí “hòa” cũng tạo vui buồn. Đội mạnh “hòa” tức là thua. Thua thì buồn. Đội yếu “hòa” là thắng. Mà thắng thì vui… thì  Đối Thoại Shangri-La cũng không ra ngoài quy luật vui-buồn ấy. Đời là thế. Nhưng muốn biết ai vui, ai buồn chúng ta thử tìm hiểu xem Đối Thoại Sanghgri-La là gì và diễn tiến như thế nào?
 
doithoai Shangri-La
 
Sangri-La Dialogue là một diễn đàn do Viện Quốc Tế Nghiêm Cứu Chiến Lược  International Institute for Strategic Studies (IISS) do những học giả độc lập tổ chức mỗi năm để bộ trưởng quốc phòng cùng các nhà lãnh đạo quân sự cao cấp của các quốc gia Châu Á Thái Bình Dương trình bày những trăn trở của mình về những vấn đề an ninh và quốc phòng. Danh xưng này được đặt theo tên của Khách Sạn Shangri-La tại Singapore từ năm 2002.
 
Trước đây đã có cả thảy 11 lần đối thoại nhưng Shangri-La lần thứ 12 bỗng trở thành tin tức nóng bỏng của toàn thế giới. Diễn đàn năm nay có cả thảy 31 nước tham dự. Ban tổ chức đã sắp xếp để thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam là diễn giả chính (keynote speaker) trong ngày khai mạc. Theo Tuổi Trẻ Online “Điều đó giải thích tại sao bộ trưởng quốc phòng các nước quan trọng như Mỹ và ba cường quốc của Châu Âu là Pháp, Đức, Anh năm nay đều có mặt. Bên cạnh đó cũng sẽ có sự tham dự của gần 350 học giả, chuyên gia quốc phòng hàng đầu khu vực.” Người ta trông chờ, bình luận và đưa ra rất nhiều phỏng đoán. Một số không ngần ngại đưa ý kiến là Việt Nam phải nói mạnh và nói rõ ở diễn đàn này. Sở dĩ như vậy là vì:
 
1)      Hoa Lục vẫn tiếp tục gây căng thẳng ở Biển Hoa Đông, bắn hỏa pháo và đâm vỡ tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam, mưu toan tiến chiếm Bãi Cỏ Rong mà Phi Luật Tân tuyên bố chủ quyền, đưa các tàu ngư chính và hải giám áp sát Trường Sa, đồng thời vào ngày 25/5/2013 ba hạm đội Bắc Hải, Đông Hải và Nam Hải Cuộc tiến hành một cuộc tập trân quy mô chưa từng có tại Biển Đông với sự tham gia của các tàu chiến, tàu ngầm, máy bay chiến đấu và lực lượng biên phòng. Đây là một chuyển động quân sự cảnh cáo Hoa Kỳ và trực tiếp đe dọa Việt Nam và Phi Luật Tân.
 
2)      Việt Nam, do yếu tố lịch sử, do có chung biên giới với Trung Quốc và là một nước nhỏ. Nếu Việt Nam khuất phục trước sức ép của Trung Quốc thì cục diện Đông Nam Á và cả thế giới sẽ thay đổi. Khi đã khống chế được toàn bộ Biển Đông, Hoa Lục gần như sẽ bá chủ hoàn toàn Châu Á. Khi đó kế hoạch “Xoay Trục” hay “Tái Cân Bằng Lực Lượng” của Hoa Kỳ trở thành ảo vọng. Hoa Kỳ phải rút khỏi Phi Luật Tân, lui về cố thủ Guam. Khi đó chiến tranh đã sát biên giới. Đó là cơn ác mộng của Hoa Kỳ. Còn ngược lại, nếu Việt Nam do tinh thần độc lập và tự chủ, dám chấp nhận “châu chấu đá xe” thì cục diện thế giới cũng sẽ thay đổi. Đông Nam Á sẽ giữ yên. Kế hoạch “Xoay Trục” của Hoa Kỳ diễn ra không trở ngại. Với sự hiện diện của Hoa Kỳ may ra có thể ngăn chặn tham vọng gần như điên cuồng của Hoa Lục.
 
Do đó toàn thể khách tham dự diễn đàn đã hồi hộp chờ nghe Ô.Nguyễn Tấn Dũng nói gì. Và Ô. Nguyễn Tấn Dũng đã nói:
 

1)      Cạnh tranh và can dự vốn là điều bình thường trong quá trình hợp tác và phát triển. Nhưng nếu sự cạnh tranh và can dự đó mang những toan tính chỉ cho riêng mình, bất bình đẳng, trái với luật pháp quốc tế, thiếu minh bạch thì không thể củng cố lòng tin chiến lược, dễ dẫn tới chia rẽ, nghi kỵ và nguy cơ kiềm chế lẫn nhau, ảnh hưởng tiêu cực tới hòa bình, hợp tác và phát triển. Những diễn biến khó lường trên bán đảo Triều Tiên; tranh chấp chủ quyền lãnh thổ từ biển Hoa Đông đến Biển Đông đang diễn biến rất phức tạp, đe dọa hòa bình và an ninh khu vực, trước hết là an ninh, an toàn và tự do hàng hải đang gây quan ngại sâu sắc đối với cả cộng đồng quốc tế. Đâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền.”
 
2)      BBC tiếng Việt trích dẫn phần trả lời câu hỏi của Tiến sỹ Lee Chung Min, Đại học Yonsei, Hàn Quốc về lòng tin chiến lược. Câu hỏi như sau,  “Vậy ngài tin tưởng Hoa Kỳ như thế nào khi so với Trung Quốc, đứng ở quan điểm của Việt Nam? Cảm ơn Ngài! ” Và Ô.  Nguyễn Tấn Dũng đã trả lời, “Về vấn đề lòng tin đối với Hoa Kỳ và Trung Quốc, tôi đã đề cập trong bài phát biểu của mình. Tôi không nhắc lại, chỉ xin nhấn mạnh là: Hoa Kỳ và Trung Quốc là hai cường quốc có vai trò và trách nhiệm lớn nhất đối với tương lai quan hệ của chính mình cũng như đối với hòa bình, hợp tác, phát triển, thịnh vượng chung của khu vực và thế giới.”

Những lời tuyên bố của Ô. Nguyễn Tấn Dũng đã tạo ra nỗi vui và nỗi buồn cho một số cao thủ hiện diện.
 

Kẻ vui
 

Kẻ vui ở đây chính là Hoa Kỳ. Không vui sao được khi mình dự định đem 60% lực lượng hải quân vào vùng này. Nếu ở đây yên ổn, hòa thuận và chẳng ai đứng ra tố cáo hành vi xâm lấn và bắt nạt của Hoa Lục thì chính mình là kẻ đi gây rối và tạo bất ổn. Nhưng nếu vùng này lại có người đứng ra tố cáo: ” Đâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền.”thì chuyện “Xoay Trục” hay trở lại Á Châu của mình hoàn toàn chính nghĩa. Giá nào mua được đây? Cứ nhìn vào tấm hình Ô. Chuck Hagel tươi cười bắt tay Ô. Nguyễn Tấn Dũng rồi ngồi chung bàn với Ô. Nguyễn Tấn Dũng và chủ nhà là Ô. Lý Hiển Long trong dạ tiệc cho thấy đã có sự sắp xếp đâu đó. Chứ nếu Ô. Nguyễn Tấn Dũng lại ngồi cạnh Ô. Thích Kiến Quốc- Phó Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Đội Trung Quốc …thì hỏng chuyện. Giờ đây giang hồ đang bàn tán không biết Ô. Chuck Hagel nói gì với Ô. Nguyễn Tấn Dũng và cũng theo BBC tiếng Việt Ô. Dũng đã mời Ô. Chuck Hagel thăm Việt Nam một lần nữa.
 

Người buồn
 

Người buồn ở đây là ông Trung Quốc và “buồn năm phút“. Không buồn sao được khi quần hùng tụ hội đông đảo như thế mà có người, dù không minh thị nhưng đã đứng ra tố cáo mình là kẻ đi cướp biển đảo của người ta (đòi hỏi phi lý) và ỷ mạnh hiếp yếu (áp đặt và chính trị cường quyền). Hơn thế nữa, từ khởi đầu tới bây giờ, Hoa Lục nằng nặc bác bỏ việc quốc tế hóa vấn đề Biển Đông, từ chối thảo luận đa phương và không chấp nhận “kẻ thứ ba” chõ mũi vào đây. Thế nhưng ngày hôm nay Việt Nam khẳng định “Hoa Kỳ và Trung Quốc là hai cường quốc có vai trò và trách nhiệm lớn nhất đối với tương lai quan hệ của chính mình cũng như đối với hòa bình, hợp tác, phát triển, thịnh vượng chung của khu vực và thế giới.” Vậy thì vấn đề không những được quốc tế hóa mà còn chính thức hóa sự hiện diện của Hoa Kỳ  tức “kẻ thứ ba”. Hoa Lục không những buồn mà còn lo nữa. Chính thức hóa, hợp lý hóa sự hiện diện của Hoa Kỳ tại Biển Đông-  mà theo Ô. Nguyễn Chí Vịnh cần “lấy hành động trên thực tế để chứng minh cho trách nhiệm của mình.” sẽ kéo theo sự can dự của Nhật Bản, Úc Châu, Ấn Độ và có thể cả Âu Châu trong tương lai. Xin nhớ Hoa Kỳ luôn luôn theo chính sách “bề hội đồng” tức lôi kéo đồng minh càng nhiều càng tốt để đối phó với kẻ thù. Không bao giờ Hoa Kỳ hành động đơn độc.
 

Nhưng đám mây đen vẫn còn đó
 

Theo Đài Á Châu Tự Do, ” Sau 3 ngày thảo luận, Hội Nghị An Ninh Châu Á thường được gọi là Đối Thoại Shangri-La, đã kết thúc chiều hôm qua ( 01/5/2013) tại Singapore. Đề tài được bàn tán đến nhiều nhất ở ngày cuối của hội nghị là việc Bắc Kinh nói rằng tầu chiến của họ sẽ tiếp tục tuần tra ở các vùng biển mà họ từng tuyên bố chủ quyền thuộc về mình.” Tướng Thích Kiến Quốc- Phó Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Đội Trung Quốc nhấn mạnh rằng ” Trung Quốc có chủ quyền ở hai vùng biển này, nhấn mạnh đó là lập trường rất rõ ràng, và những hoạt động của hải quân Trung Quốc ở các vùng biển này là hợp pháp, không phải tranh cãi.” Có thể lời phát biểu này phát xuất từ tự ái. Chẳng lẽ trước giang hồ bốn phương đông đảo như thế mà không nói gì để rửa mặt? Hoặc đây có thể là quyết tâm của Hoa Lục nhất định khống chế Biển Đông và Senkaku bằng mọi giá. Chắc chắn hệ thống đầu não của Hoa Lục sẽ đánh giá toàn bộ lời tuyên bố của Ô. Nguyễn Tấn Dũng và đây cũng là lập trường rõ rệt của Việt Nam theo  như nhận định của một số nhà bình luận quốc tế. Ngoài ra, những cuộc gặp gỡ song phương bên lề cuộc đối thoại của Tướng Nguyễn Chí Vịnh – người phụ trách sách lược quốc phòng của Việt Nam- với Bộ Trưởng Quốc Phòng Úc Đại Lợi và Tư Lệnh Lực Lượng Thái Bình Dương của Hoa Kỳ cho thấy Biển Đông có thể trở thành một lò thuốc súng mà Việt Nam với vị trí trọng điểm chiến lược sẽ phải gánh chịu những hậu quả thảm khốc nhất. Nhưng trong lịch sử nhân loại, không có cuộc chiến tranh bảo vệ tổ quốc nào mà không phải trả với giá đắt. Nếu Việt Nam tự mình xây dựng được một lực lượng quốc phòng hùng hậu, trên dưới một lòng thì đó là nhân tố vững chắc nhất khiến Hoa Lục ngần ngại. Bởi vì nếu chiến tranh Việt- Hoa nổ ra trên biển thì hải lộ quốc tế tắc nghẽn. Dù chỉ một tuần lễ thôi, thế giới sẽ rúng động và biết đâu một lực lượng quốc tế hùng hậu sẽ kéo tới lấy cớ bảo vệ hải lộ – thì tình hình diễn biến không ai lường trước được. Khi đó mặt nạ “trỗi dậy trong hòa bình” mà Đặng Tiểu Bình xây dựng từ cuối thập niên 1970 rớt xuống. Hoa Lục sẽ phải tốn hai ba chục năm nữa để xây dựng lại. Hầu hết các nhà bình luận quốc tê đều nghĩ như vậy.
 

Kết luận
 

Thế giới ngày hôm nay biến chuyển thật lạ kỳ. Một con chó chết ở một xó xỉnh nào đó cũng có thể trở thành chuyện ồn ào, gây xúc động cho người ta nếu nó bị hành hạ cho đến chết và hình ảnh được đưa lên mạng lưới toàn cầu. Đừng tưởng thế giới này mù lòa không biết gì. Anh có thể làm bất kỳ chuyện gì anh muốn. Nhưng anh không thể né tránh được hậu quả của những gì anh đã làm. Nhân loại bây giờ đã ngao ngán chiến tranh và không chấp nhận chuyện “cá lớn nuốt cá bé” và chỉ mong muốn có hòa bình để phát triển đất nước, đối phó với nạn hâm nóng địa cầu và đủ thứ thiên tai như: sóng thần, bão lụt, hạn hán, động đất, sạt lở, cuồng phong, mưa đá, ô nhiễm môi trường…và nhất là nạn cướp biển, khủng bố đang có nguy cơ lan tràn khắp địa cầu. Mọi việc cần phải được giải quyết minh bạch, bằng thương thảo và tuân thủ luật pháp quốc tế. Bất kỳ một nước nào, dù siêu cường như Hoa Kỳ mà bị thế giới lên án, cô lập thì  trước sau gì cũng chết chứ đừng nói siêu cường hạng hai như Trung Quốc. Không biết các nhà lãnh đạo Hoa Lục có nhìn thấy điều đó không hay thấy mình quá mạnh cho nên kiêu căng để đi vào vết xe đổ của Quân Phiệt Nhật và Đức Quốc Xã năm xưa? Liệu Hoa Lục sẽ tiến hành những răn đe và trả đũa Việt Nam mạnh bạo hơn trong những ngày sắp tới? Không ai biết được.
 
Đào Văn Bình 

(California ngày 2/6/2013)

Thông điệp của Đại sứ Mỹ ở Little Saigon

Vũ Quí Hạo Nhiên. BBC từ Little Saigon 1 tháng 6, 2013

Đại sứ David ShearCuộc họp được tổ chức ở Lê-Jao Center, đại học Coastline Community College ở Little Saigon (Ảnh: Dan Huynh)

Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam David Shear vừa họp với cộng đồng Việt Nam hôm thứ Bảy 01/06/2013 ở Little Saigon, Nam California.

Tại đây Đại sứ Shear đã trình bày và trả lời câu hỏi bao quát nhiều chủ đề, từ quốc phòng tới di trú tới thương mại, nhưng đề tài được quan tâm nhất vẫn là nhân quyền và tự do tôn giáo – một điều có thể hiển nhiên, vì chính Đại sứ Shear cũng tuyên bố “nhân quyền có liên kết không tách rời được” với những lãnh vực khác trong quan hệ Mỹ–Việt.

Một trong những điều mà cả Đại sứ Shear lẫn Dân biểu Alan Lowenthal, một thành viên Ủy ban Ngoại giao Hạ viện và là người tổ chức buổi họp, đều nói, là nếu Việt Nam muốn gia nhập Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược xuyên Thái Bình Dương (TPP), thì Hà Nội phải thực hiện “những tiến bộ chứng minh được” về nhân quyền.

Trình bày với hình ảnh kèm theo, Đại sứ Shear cho biết bốn mục tiêu của Hoa Kỳ trong quan hệ với Việt Nam là “quan hệ kinh tế và thương mại; hợp tác về ngoại giao và an ninh khu vực; giáo dục, y tế, môi trường; và đối thoại rất nghiêm khắc và rất mạnh mẽ về nhân quyền.”

Biển Đông

Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ cũng vừa đưa ra thông điệp về an ninh hàng hải tại Singapore.

Về an ninh trên Biển Đông, Đại sứ Shear nói “Chúng tôi rất quan ngại về mức căng thẳng đang gia tăng trên vùng biển Nam Trung Hoa (Biển Đông). Chúng tôi sẽ cực kỳ quan ngại nếu bất cứ bên nào hiện đang khẳng định chủ quyền trên biển Nam Trung Hoa lại sử dụng đến vũ lực.”

“Hoa Kỳ ủng hộ một giải pháp đa phương mạnh mẽ để quản lý vùng biển này,” ông nói. Trong cuộc họp báo ngắn theo sau buổi gặp gỡ cộng đồng, trả lời BBC ông nói thêm một lần nữa là Hoa Kỳ muốn các bên liên quan “tìm giải pháp trong một quá trình cả nhóm.”

“Chúng tôi muốn ASEAN thương thuyết để giúp giải quyết những khác biết, nhưng nếu không giải quyết được, thì chúng tôi muốn những khác biệt được khống chế,” ông nói.

“Hoa Kỳ không ủng hộ riêng sự khẳng định chủ quyền của riêng nước nào trên vùng biển này cả”

Đại sứ Hoa Kỳ David Shear

“Tôi nghĩ là Tổng thống Obama cũng sẽ nói như vậy với Chủ tịch Tập Cận Bình khi hai người gặp nhau tại California vào tuần tới.”

Hoa Kỳ ủng hộ bản Tuyên bố Ứng xử biển Đông năm 2002, và ủng hộ các bên thỏa thuận một bộ Quy tắc Ứng xử mới.

Tuy nhiên, ông nói thêm, “Hoa Kỳ không ủng hộ riêng sự khẳng định chủ quyền của riêng nước nào trên vùng biển này cả.”

Biển Đông là một đường hàng hải chiến lược, và không chỉ có Hoa Kỳ quan tâm, mà nhiều nước khác cũng hợp tác trong vấn đề này, có Úc, Nhật và Nam Hàn.

Đại sứ nói ông dùng tên gọi Biển Nam Trung Hoa vì đó là tên chính thức của chính phủ Hoa Kỳ, nhưng ông thông cảm với một số cử tọa trong cộng đồng muốn ông dùng tên Biển Đông hay biển Đông Nam Á. “Chuyện đặt một tên rất là khó, mà không phải chỉ ở Việt Nam,” ông nói. “Các đồng nghiệp Hàn Quốc luôn luôn muốn chúng tôi ngừng dùng tên gọi ‘biển Nhật Bản’ mà họ muốn chúng tôi dùng tên ‘Biển Đông.”

Chọn Mỹ hay TQ?

“Có những người giáo điều ý thức hệ và lo ngại về những biến đổi về xã hội và chính trị nếu bang giao quá mật thiết với Hoa Kỳ”

Trong buổi gặp gỡ cộng đồng, có một vị trong cử tọa hỏi về cách đảm bảo thăng bằng của giới lãnh đạo Việt Nam giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc. Ông gọi đó là đi một đường mỏng manh (“a delicate line”), và Đại sứ David Shear trả lời:

“Ý kiến của giới lãnh đạo Việt Nam về Hoa Kỳ rất là phức tạp. Có những người từng tham chiến trong chiến tranh, và họ chưa hoàn toàn thân thiện với Hoa Kỳ. Có những người giáo điều ý thức hệ và lo ngại về những biến đổi về xã hội và chính trị nếu bang giao quá mật thiết với Hoa Kỳ.

“Có những người muốn cải tổ kinh tế và họ cho Hoa Kỳ là nước tốt nhất có thể giúp Việt Nam trong cải tổ kinh tế. Lại có người muốn thân thiện với Hoa Kỳ để làm đối trọng với Trung Quốc. Cho nên, vâng, họ đang đi một đường rất mong manh, mà phía chúng ta cũng vậy.” Đại sứ Hoa Kỳ nói thêm

TPP gắn liền nhân quyền

“Tôi nói điều này [tiến bộ về nhân quyền] với các viên chức cao cấp của Việt Nam. Tôi nói với Chủ tịch Sang, tôi nói với Thủ tướng Dũng, tôi nói với Tổng bí thư Trọng, tôi nói với Bộ trưởng Ngoại giao Minh.”

Trong cuộc họp báo ngắn theo sau buổi gặp gỡ cộng đồng, Đại sứ Shear trích dẫn một báo cáo kinh tế của cơ quan nghiên cứu Peter G. Peterson Institute for International Economics, trong đó Hiệp định TPP được tiên đoán là sẽ gia tăng mức xuất khẩu của Việt Nam 26%, và gia tăng GDP của Việt Nam 11%.

Tuy nhiên, nhắc lại nhiều lần, ông nói Việt Nam phải có những “tiến bộ chứng minh được” trong lãnh vực nhân quyền và tự do tôn giáo nếu muốn gia nhập TPP hay muốn có những bước hợp tác chặt chẽ hơn về ngoại giao và quốc phòng.

“Tôi nói điều này với các viên chức cao cấp của Việt Nam. Tôi nói với Chủ tịch Sang, tôi nói với Thủ tướng Dũng, tôi nói với Tổng bí thư Trọng, tôi nói với Bộ trưởng Ngoại giao Minh. Tôi và các nhân viên ngoại giao đoàn nói điều này với tất cả các viên chức Việt Nam nào mà chúng tôi có cơ hội gặp.”

Ông đưa thí dụ những điều Hoa Kỳ đã đòi hỏi ở Việt Nam: Thả tù chính trị, tăng cường tự do ngôn luận, tự do hội họp, tăng cường tự do tôn giáo và công nhận thêm nhiều tổ chức tôn giáo, thông qua Công ước chống Tra tấn của Liên Hiệp Quốc.

Một số thành tựu mà ông gọi là “rất khiêm tốn” trong lãnh vực này là việc thả Tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân, thả Luật sư Lê Công Định, và vào tháng Hai, Hà Nội tiếp giám đốc văn phòng Washington DC của Ân xá Quốc tế.

Tôn giáo & CPC

Đã có những buổi cầu nguyện của cộng đồng công giáo cho ông Đoàn Văn Vươn.

Mặt khác, Hà Nội vẫn còn giới hạn tự do tôn giáo. Ông kể về một chuyến đi Vinh gặp Giám mục Nguyễn Thái Hợp vào tháng Chín 2012.

Chuyến đi dự trù kéo dài hai ngày trong đó có cuộc gặp Đức cha Hợp. Nhưng khi đến nơi, ông được cho biết là cuộc gặp sẽ không diễn ra được. Ông đã rút ngắn chuyến đi, chỉ vào gặp Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Nghệ An “để nói là tôi rất thất vọng với việc không được gặp Giám mục Hợp,” và sau đó về thẳng Hà Nội.

“Tôi cũng chẳng chờ tới chuyến máy bay nữa, tôi lên xe và lái thẳng về.

“Nhân viên ngoại giao chúng tôi gặp gỡ và giữ liên lạc thường xuyến với các nhân vật các tôn giáo tại Việt Nam, vì đây là vấn đề quan trọng.”

Khi một phóng viên so sánh là ở Việt Nam người ta đi nhà thờ, đi chùa rất tự do, Đại sứ Shear cũng công nhận. “Như khi tôi đến Phát Diệm, người ta đi lễ Nhà thờ Chính tòa rất đông,” ông nói.

Tuy nhiên, ông cho rằng vẫn còn có nhiều rào cản trong việc thờ phượng, “nhiều cơ sở tôn giáo chưa được công nhận.” Đại sứ Shear kể chuyện đi gặp hai cộng đoàn tôn giáo tại gia ở Điện Biên, một Tin Lành và một Công Giáo. “Họ nói với tôi là khi chúng tôi quan tâm tới họ thì chính quyền địa phương bớt làm khó dễ họ hơn.”

“Họ nói với tôi là khi chúng tôi quan tâm tới họ thì chính quyền địa phương bớt làm khó dễ họ hơn”

Nhưng cũng trong lãnh vực tôn giáo, nhiều người trong cử tọa lên tiếng muốn Hoa Kỳ đặt Việt Nam vào lại danh sách CPC, tức danh sách “nước cần quan tâm đặc biệt” vì vi phạm tự do tôn giáo. CPC là một danh sách thiết lập theo Luật Tự do Tôn giáo Quốc tế (IFRA).

Trong khi nhiều người đặt vấn đề CPC, Đại sứ Shear nói Việt Nam nói đạo luật IFRA có những điều khoản rất hẹp và rất cụ thể để đặt một nước nào đó vào danh sách CPC, và Việt Nam được đưa ra khỏi CPC năm 2006 vì Mỹ cho rằng mức đàn áp ở Việt Nam “chưa tới mức của IFRA.”

Tuy nhiên, không lên danh sách CPC “không có nghĩa là tự do tôn giáo không phải là vấn đề cực kỳ quan trọng.” Ông nói “chúng tôi đặt vấn đề này ở mức ngoại giao với những nhân vật lãnh đạo cao cấp nhất.”

Buổi gặp gỡ cộng đồng và họp báo liên tục xoay quanh những vấn đề nhân quyền, tôn giáo và Biển Đông.

Một đại diện của Ủy Ban Nhân Quyền Việt Nam trao cho Đại sứ Shear bản Báo cáo Nhân quyền. Một nhà báo đặt vấn đề áp lực Việt Nam cho truyền thông hải ngoại được phát về Việt Nam. Nhiều người muốn biết vụ gian lận visa ở Sài Gòn và ảnh hưởng tới việc xét thị thực (“tôi không nghĩ sẽ ảnh hưởng tới mức độ bác đơn thị thực,” ông trả lời).

Giáo dục, y tế và môi trường

“Chẳng việc gì tôi làm trong lãnh vực nhân quyền có thể ảnh hưởng với Việt Nam nhiều bằng những gì các sinh viên này sẽ thực hiện trong vòng 15 tới 30 năm nữa.”

Về giáo dục, Đại sứ Shear nói hiện có trên 15,000 du học sinh và sinh viên Việt Nam đang học tập tại Hoa Kỳ, và ông khẳng định “Chẳng việc gì tôi làm trong lãnh vực nhân quyền có thể ảnh hưởng với Việt Nam nhiều bằng những gì các sinh viên này sẽ thực hiện trong vòng 15 tới 30 năm nữa.”

Ngược lại, nhiều sinh viên và trí thức Mỹ cũng qua Việt Nam học và nghiên cứu theo chương trình Fulbright. Ngoài ra, mỗi năm chương trình Fulbright đưa 20 người qua Việt Nam để huấn luyện cho thầy cô giáo Việt Nam phương pháp dạy tiếng Anh tốt hơn.

Về môi trường, Đại sứ Shear cũng cho biết Việt Nam đang lo ngại về ảnh hưởng của biến đổi khí hậu tới vùng Đồng bằng sông Cửu Long.

“Sông Cửu Long hiện đang bị tấn công từ hai phía,” ông nói. Một phía là những đập thủy điện ở thượng nguồn, và một phía là địa cầu đang bị hâm nóng khiến mực nước biển dâng và đất canh tác bị mặn thêm.

Trong lãnh vực y tế, Đại sứ Shear nhắc đến những phần trợ giúp chống HIV, chống cúm gia cầm, cũng như những trường lớp, phòng y tế, được tu sửa bằng viện trợ USAID.

Đưa hình chụp Phó Đại sứ Claire Pierangelo trong một trường tiểu học và phòng khám nha khoa ở Kontum, ông nói thêm, “Chúng tôi rất quan tâm tới vùng Tây nguyên và nhân sự ngoại giao đoàn đến thăm vùng đó nhiều lần.”

Tân cử nhân sẽ làm gì?

An Nhiên, thông tín viên RFA.  2013-05-31
chovieclam305.jpg

Một hội chợ việc làm tại Cần Thơ, ảnh chụp trước đây.

File photo

Mối quan tâm lớn nhất của nhiều sinh viên trong nước hiện nay là công ăn việc làm khi tốt nghiệp ra trường. Các bạn đang nhìn vào thực trạng của nhiều người đi trước khi học xong ra không thể kiếm được việc làm, rồi phải chấp nhận bất cứ loại công việc gì kiếm tiền nuôi thân. Lý do vì sao lại có tình trạng đó?

Chương trình đào tạo có vấn đề

Theo nhiều chuyên gia giáo dục thì có vô số yếu tố liên quan đến công tác đào tạo. Tất cả được thể hiện qua một chương trình đào tạo được soạn thảo ra một cách công phu với phương hướng cụ thể.

Các trường đại học hiện nay chưa có những kết quả khảo sát thực tế, không tìm hiểu các môn học trong chương trình đào tạo đại học có phù hợp với đòi hỏi của xã hội hay không? Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Mộng Giao, hiệu phó trường đại học Hùng Vương cũng thừa nhận có những bất cập giáo trình trong đại học Việt Nam:

“Phần lỗi của nhà trường đào tạo các em chưa được trình độ, chưa được tốt trong một số ngành, bản thân các thầy trình độ bị hạn chế cho nên khi dạy dỗ các em chưa được tốt và còn hệ thống chương trình của mình chưa phải là tốt. Cho nên các em bị hạn chế về mặt trình độ.

Tìm việc làm bây giờ khó, phải quen thì mới tìm được việc làm, không quen thì khó để tìm việc làm, bây giờ sinh viên ra trường quá nhiều, công việc thì không đáp ứng được.
-Nguyễn Thị Phượng

Trong thời đại hội nhập này, đáng lẽ ra sinh viên phải được học tiếng Anh nhiều hơn, học một cách thành thạo, rất tiếc bậc đại học dù nhà trường có dạy ngoại ngữ, nhưng họ để mặc cho các em học ở những trung tâm, chứ họ không dạy, họ dạy với cái rình độ rất thấp, cho nên sinh viên khi ra trường không biết được ngoại ngữ, trong cái thời đại hội nhập này cũng là 1 cái khó khăn cho các em.”

Lý thuyết thiếu thực hành

Sinh viên Việt Nam đang phải chịu những áp lực từ việc học nặng lý thuyết, thiếu thực hành, thiếu trang bị kỹ năng, cố gắng chạy theo bằng cấp, nên sau khi ra trường xin việc làm họ đã không đáp ứng được yêu cầu của các nhà tuyển dụng, dẫn đến khi ra trường không có việc hoặc có việc nhưng không bền vững. Sinh viên Nguyễn thị Phượng hiện học năm cuối đại học Tài chính- Kế toán nói về điều này như sau:

“Sinh viên học ở nhà trường chủ yếu kiến thức, không có thực tế, nên giữa kiến thức và thực tế rất là xa, nên không có đạt được theo yêu cầu của người tuyển dụng.”

Bạn Nguyên đang học năm cuối trường công nghệ thông tin chia sẻ với chúng tôi:

rmit250.jpg
Sinh viên dự lễ tốt nghiệp tại Đại học RMIT, ảnh chụp trước đây. Courtesy RMIT.

“Ngành em học là công nghệ thông tin, tin học ứng dụng. Ở trường cái gì cũng dạy hết, nhưng không có chuyên sâu, có điều do quy chế – quy định số môn học nên buộc các thầy phải dạy theo. Em thấy có vài môn học mà nó không liên quan gì ngành hết đó mà cũng bắt học, học cho có tín chỉ ở trên của bộ giáo dục đưa xuống.”

Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Mộng Giao cho chúng tôi biết trong tâm trạng bức xúc:

“Chương trình học đại học ở Việt Nam bất hợp lý, các em học ở Việt Nam khá vất vả hơn học ở các trường đại học ở nước ngoài, kiến thức thu lượm được không nhiều bằng các em đang được học ở các trường nước ngoài.

Các em chỉ biết một mớ lý thuyết mà lý thuyết đó quá lạc hậu, thầy giáo dạy trình độ còn hạn chế, nhiều lúc dạy những môn trong ứng dụng như kinh tế, chính trị… dạy những lý thuyết quá là cũ cho nên không áp dụng được trong thực tiễn, không áp dụng được. Thì chúng ta phải có cách nào thay đổi đi, nhưng muốn thay đổi không phải dể. Chắc chắn, chương trình giáo dục đại học Việt Nam phải đổi mới rất nhiều và khi đổi mới như vậy thì việc đầu tiên phải nâng cao trình độ giảng dạy của các giảng viên, nếu tình trạng trình độ các giảng viên bây giờ khó lòng đào tạo ra trò giỏi được.”

Nỗi lo của sinh viên

Phần lỗi của nhà trường đào tạo các em chưa được trình độ, chưa được tốt trong một số ngành, bản thân các thầy trình độ bị hạn chế cho nên khi dạy dỗ các em chưa được tốt.
-TS Nguyễn Mộng Giao

Số sinh viên tốt nghiệp từ các trường đại học, cao đẳng chính quy, dân lập trong cả nước ngày càng nhiều, nhưng đa số ra  trường không được làm đúng chuyên ngành,  phải làm các công việc không cần bằng cấp, như công nhân, phục vụ nhà hàng, phụ hồ để có đồng lương tồn tại qua ngày. Bạn Nguyễn Thị Phượng trong tâm trạng lo lắng cũng không biết sau khi ra trường có được việc làm hay không đã cho chúng tôi biết:

“Tìm việc làm bây giờ khó, phải quen thì mới tìm được việc làm, không quen thì khó để tìm việc làm, bây giờ sinh viên ra trường quá nhiều, công việc thì không đáp ứng được số lượng sinh viên ra trường, kinh tế thì trong tình trạng suy thoái, doanh nghiệp trong cơn khủng hoảng thì sinh viên khó khăn tìm việc làm. Sinh viên ra trường tự tìm việc làm nhà trường không hổ trợ, tình trạng sinh viên ra trường không có được việc làm và làm trái ngành rất là nhiều. Ra trường nếu không làm đúng chuyên ngành thì phụ việc, làm công nhân hoặc này kia.”

Giáo dục đại học là cái lõi của việc tăng trưởng phát triển kinh tế – xã hội, và rất nhiều yếu tố quan trọng khác để phát triển cho một quốc gia. Giáo dục Việt Nam đang hiện hữu những bất cập mà hình ảnh đó đã thể hiện qua xã hội Việt Nam ngày nay.

Sinh viên đã và đang cố gắng vượt qua những khó khăn với mong muốn cầm tấm bằng tốt nghiệp đại học để có được một công việc, một nghề nghiệp ổn định và một tương lai tốt đẹp cho bản thân. Nhưng, hiện nay Việt Nam đang đối diện với nhiều bất cập trong xã hội, và đang đối phó với một nền kinh tế tệ hại, tỷ lệ thất nghiệp ngày càng gia tăng. Câu hỏi vẫn còn đó: sau những năm tháng học đại học, tương lai của các tân cử nhân sẽ ra sao?

Quan hệ Mỹ-Việt: Washington vẫn xem nhẹ nhân quyền

Thanh Phương, RFI, 01/06/13

Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh (P) đón tiếp đồng nhiệm Mỹ Leon Panetta, tại trụ sở bộ Quốc phòng Việt Nam, 04/06/2012

Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh (P) đón tiếp đồng nhiệm Mỹ Leon Panetta, tại trụ sở bộ Quốc phòng Việt Nam, 04/06/2012. REUTERS

Trong tháng 5 vừa qua, về mặt nhân quyền, có thể nói chưa bao giờ Việt Nam bị quốc tế lên án mạnh mẽ và liên tục như thế. Hoa Kỳ cũng lên tiếng về một số vụ, như vụ xử hai sinh viên Phương Uyên và Nguyên Kha, nhưng thực ra, trong quan hệ với Việt Nam, Washington vẫn còn xem nhẹ vấn đề nhân quyền.

Đầu tiên là vụ công an dùng vũ lực giải tán những người tham gia dã ngoại nhân quyền ngày 05/05 tại Hà Nội, Sài Gòn và Nha Trang, bắt giữ và đánh đập dã man một số blogger và thân nhân. Trong thông cáo ngày 08/05, tổ chức Phóng viên Không biên giới đã lên án hành động bạo lực này của công an. Ân xá Quốc tế cũng đã ra thông cáo ngày 09/05 bày tỏ mối “quan ngại sâu sắc” về vụ này. Human Rights Watch, trong thông cáo đề ngày 10/5, đã yêu cầu Hà Nội chấm dứt cản trở và đàn áp những người tham gia dã ngoại nhân quyền ở Việt Nam.

Vụ xử phúc thẩm tám thanh niên Công giáo ở Vinh ngày 23/05, tuy với kết quả là một số người được giảm án, cũng đã bị quốc tế chỉ trích. Trong thông cáo đề ngày 24/06, tổ chức nhân quyền Article 19 ( Điều 19 ) của Anh quốc, cho rằng, mặc dù giảm án cho vài trường hợp, “cả tám người vẫn phải chịu cảnh tù tội chỉ vì họ đã dám lên tiếng phê phán nhà cầm quyền Việt Nam”. Đối với tổ chức này, việc tòa án giữ nguyên phần buộc tội tám thanh niên Công giáo đã “vi phạm một quyền tự do cơ bản của con người, đó là tự do ngôn luận”. Article 19 yêu cầu chính quyền Hà Nội trả tự do cho toàn bộ 14 nhà hoạt động bị bắt từ năm 2011 (mà trong đó có 8 thanh niên vừa được xử phúc thẩm).

Nhưng, chính vụ xử hai sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha ngày 16/05 tại Long An đã đặc biệt gây phẫn nộ dư luận quốc tế, nhất là vì trước đó, tổ chức Human Rights Watch đã ra thông cáo kêu gọi chính quyền Hà Nội hủy bỏ các cáo buộc đối với hai thanh niên chỉ vì họ phát truyền đơn chống Trung Quốc mà bị xem là có hành động “ tuyên truyền chống Nhà nước”.

Dư âm của vụ xử Phương Uyên và Nguyên Kha vẫn còn đó, chính quyền lại bắt giữ thêm một blogger khác, đó là blogger Trương Duy Nhất ngày 26/5 tại Đà Nẵng, với cáo buộc “lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước”. Trong thông cáo đề ngày 27/05, tổ chức Phóng viên Không biên giới chỉ trích kịch liệt vụ bắt giữ, mà theo họ, “ thể hiện thái độ cương quyết của chính quyền truy bức và kết tội mọi tiếng nói đối lập”. Cũng trong ngày hôm đó, Bộ Ngoại giao Pháp đã ra thông cáo mạnh mẽ lên án Việt Nam về vụ bắt giữ blogger này.

Nhưng nếu có một quốc gia phương Tây nào có đủ trọng lượng để gây áp lực lên Việt Nam trên vấn đề nhân quyền, thì đó chính là Hoa Kỳ. Ngày 17/05, Đại sứ quán Mỹ đã ra tuyên bố bày tỏ mối quan ngại về vụ xử Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên, cho rằng các bản án này “phần nào cho thấy một xu hướng đáng lo ngại là chính quyền Việt Nam sử dụng các tội danh trong các luật về an ninh quốc gia để bỏ tù những người chỉ trích chính phủ vì họ bày tỏ quan điểm một cách ôn hoà.”

Theo đại sứ quán Hoa Kỳ, những việc làm này “trái với quyền tự do ngôn luận và như vậy cũng trái với các nghĩa vụ của Việt Nam trong khuôn khổ Công ước Quốc tế về Các quyền Dân sự và Chính trị, cũng như các cam kết thể hiện trong Tuyên ngôn Nhân quyền Thế giới.” Trong bản tuyên bố, đại sứ quán Mỹ kêu gọi chính phủ Việt Nam trả tự do cho những tù nhân lương tâm và cho phép tất cả người dân Việt Nam được bày tỏ quan điểm chính trị của họ một cách ôn hoà.

Thế nhưng, nếu đọc kỹ tuyên bố nói trên, ta sẽ thấy là phản ứng của Washington có phần nào nhẹ nhàng, chứ không thật sự kiên quyết. Những vụ xử án, đàn áp nhân quyền trong tháng 5 diễn ra sau khi Hoa Kỳ và Việt Nam vừa mở lại đối thoại về nhân quyền ngày 12/04, với sự tham gia của Phó Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Dan Baer. Theo thông báo của Đại sứ quán Mỹ, trong các cuộc gặp với các quan chức chính phủ Việt Nam, ông Dan Baer đã nhấn mạnh rằng “tiến bộ về nhân quyền sẽ giúp Việt Nam khai thác được tiềm năng của Internet, giúp chống lại các tác động xói mòn của tham nhũng, và làm cho Việt Nam trở thành một điểm đến hấp dẫn hơn đối với thương mại và đầu tư toàn cầu.”.

Theo lời ông Dan Baer, Hoa Kỳ muốn “hợp tác chặt chẽ với một nước Việt Nam vững mạnh, và đó là lý do tại sao Hoa Kỳ quan tâm đến những vấn đề mà chính nhiều người dân Việt Nam đang nêu ra và tranh luận”. Phó Trợ lý Ngoại trưởng Baer Baer hối thúc chính phủ Việt Nam “cần phải cho thấy tiến bộ rõ ràng và cụ thể về vấn đề nhân quyền.”.

Nhưng, ngay ngày hôm sau cuộc “đối thoại” nhân quyền đó, ngày 13/04, chính quyền Việt Nam lại ngăn chận Phó trợ lý Ngoại trưởng Mỹ gặp hai nhà hoạt động dân chủ ở Hà Nội là luật sư Nguyễn Văn Đài và bác sĩ Phạm Hồng Sơn.

Việc một chính quyền sở tại cản trở hoạt động của một quan chức ngoại giao cao cấp của Hoa Kỳ đúng ra là một sự việc rất nghiêm trọng, nhưng trong thông cáo nói trên của đại sứ quán Mỹ, Hoa Kỳ chỉ bày tỏ sự “ quan ngại”, chứ không có phản ứng mạnh về vụ này. Tuy nhiên, khi trả lời phỏng vấn hãng tin AP sau khi rời Hà Nội, ông Dan Baer đã không giấu nỗi thất vọng với Hà Nội, khi nhận định rằng sự việc nói trên “khiến người ta nghi ngờ về thực tâm của chính phủ Việt Nam khi hứa với Mỹ sẽ đạt tiến bộ trên vấn đề nhân quyền”.

Nói chung, cho tới nay Hoa Kỳ vẫn không thật sư đặt nặng vấn đề nhân quyền với Việt Nam, một quốc gia mà Washington đang tăng cường quan hệ về mặt kinh tế và quân sự để làm đối trọng với Trung Quốc tại châu Á-Thái Bình Dương. Nhưng giới hoạt động nhân quyền người Việt tại Hoa Kỳ vẫn nỗ lực vận động Quốc hội Mỹ gây áp lực lên Hà Nội trên vấn đề nhân quyền, cụ thể qua một buổi điều trần mới trước tiểu ban đặc trách nhân quyền của Hạ Viện về “Cuộc đàn áp tiếp diễn của chính quyền Việt Nam”, dưới sự chủ tọa của dân biểu Christopher Smith, ngày 04/06. Tham gia điều trần với tư cách nhân chứng có tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, giám đốc điều hành tổ chức BPSOS.

Trả lời phỏng vấn RFI trước cuộc điều trần này, ông Nguyễn Đình Thắng đưa ra một số nhận định về vấn đề nhân quyền trong quan hệ Mỹ-Việt.

Trang blog của Trương Duy Nhất đe dọa chế độ?

Kính Hòa, phóng viên RFA. 2013-05-30
000_Hkg8180264-305.jpg

Một người dân uống cà phê và đọc báo trên mạng, hình ảnh quen thuộc của người dân Việt Nam những năm gần đây

AFP photo

Sau khi blogger Trương Duy Nhất bị bắt, ông Lê Hiếu Đằng có trả lời hãng truyền thông BBC Việt ngữ là việc bắt bớ này là một hành động nhằm trấn áp những người yếu bóng vía của nhà cầm quyền Việt Nam. Trong một bài tường trình của Mặc Lâm, RFA, về vụ việc này các ông Hà Sĩ Phu, một nhà bất đồng chính kiến có uy tín và Phạm Chí Dũng một nhà báo tự do từng bị bắt vào năm ngóai, lại bán tín bán nghi về việc tranh chấp phe phái đã dẫn đến việc ông Nhất bị bắt, và cái nguyên nhân trực tiếp là việc ông Nhất tiến hành bỏ phiếu tín nhiệm các vị lãnh đạo chính trị Việt Nam trên trang blog của mình. Trên không gian mạng thì luồng ý kiến đa số là ông Nhất bị rơi vào vòng xóay của cuộc tranh chấp phe phái.

Trong một lần trả lời phỏng vấn của chúng tôi, ông Trương Duy Nhất nói về trang blog của ông như sau,

“Trang của tôi là một trang tạo nên hiệu ứng tích cực trong xã hội.”

Ông cũng khẳng định rằng hình thức truyền thông qua mạng Internet hiện đang lấn lướt các lọai báo in. Quả thực Internet đã mang đến nhiều thay đổi về sự lưu chuyển thông tin trong xã hội và nhà cầm quyền không thể che dấu những sai lầm của mình một cách tòan vẹn. Mặt khác các chỉ trích của những ngừơi bất đồng chính kiến cũng nhanh chóng đến được với mọi người, nhất là những người có khả năng tiếp cận Internet.

Trang blog của ông Nhất đã chỉ trích nhiều vị lãnh đạo Việt Nam, chỉ trích nhiều chính sách hay quyết định sai lầm của chính phủ. Nhưng trang blog này không phải là trang blog duy nhất làm việc đó ở Việt Nam. Chắc hẳn mọi người còn nhớ trước đây có một trang blog của bà Hồ Thu Hồng cũng chỉ trích rất nhiều một số người đương chức đương quyền, và có lần ám chỉ cả đến thần tượng của chế độ là ông HCM. Nhưng chủ nhân trang blog này vẫn an tòan cho đến ngày nay. Nhiều trang blog cá nhân khác cũng nổi tiếng như vậy nhưng cũng không có việc gì xảy ra cho đến hôm nay.

Một số blogger đã bị cầm tù như Điếu Cày, Tạ Phong Tần của Câu lạc bộ nhà báo tự do. Nhưng các người viết blog này đã có những họat động thực tế khác bên ngòai không gian mạng như xuống đường phản đối Trung quốc. Và chính những họat động thực tế đó, tập hợp và xuống đường, là điều người cộng sản sợ nhất. Trong bài khảo luận “Làm gì?”, Lenin, ông tổ của cách mạng cộng sản có nói rằng những nhà cách mạng phải hiểu nhiệm vụ của mình là giúp cho người công nhân trở thành những người kích động, những nhà tổ chức và những người tuyên truyền. Đó chính là sự tập hợp đám đông mà người cộng sản đã từng làm và do vậy họ cũng rất sợ đến phiên những người khác sẽ làm như thế để chống lại họ.

Internet có làm được chuyện tập hợp và tổ chức đó hay không? Câu trả lời là có và nó đã xảy ra trong cuộc cách mạng Ả Rập gần đây. Nhưng dường như nó chưa làm được như vậy ở Việt nam, nơi có đại đa số dân chúng không tiếp cận với Internet và bị kiểm sóat cho đến làng xã, khóm ấp bởi hệ thống của đảng cộng sản.

Góc nhìn của Trương Duy Nhất

Trong một lần trao đổi với chúng tôi, anh Lê Thăng Long người khởi xướng phong trào con đường Việt Nam sau khi ra tù trong một vụ án được nhà cầm quyền gọi là tuyên truyền nhằm lật đổ chính quyền nhân dân cách đây bốn năm, nói với chúng tôi về những tiến bộ trong tự do ngôn luận gần đây như sau,

000_APH2001041144009-250.jpg
Một nhân viên văn phòng làm việc trong một công ty nhà nước bên cạnh một màn hình hiển thị trang web của Đảng Cộng sản Việt Nam. AFP photo

“Những họat động như đòi sửa điều bốn Hiến Pháp, quân đội chỉ trung thành với nhân dân , sửa đổi luật đất đai, không thể được tha thứ trước đây. Những phản bác lại chỉ dừng ở thông tin đại chúng chứ không có những vụ bắt bớ hàng lọat xảy ra.”

Quả thật là những việc như vậy đã xảy ra và nó diễn ra ở trên mạng. Trong kỳ họp đang diễn ra hiện nay của quốc hội mà đại đa số thành viên là đảng viên đảng cộng sản, những người cầm quyền Việt Nam xem các sự kiện như Kiến nghị của 72 nhân sĩ trí thức, Tập hợp những công dân tự do đòi lập Hiến Pháp mới như nó chưa từng xảy ra. Điều thực sự được đại đa số dân chúng Việt Nam xem và nghe đều được chuyển tải qua hệ thống truyền thông khổng lồ của nhà nước.

Trở lại trường hợp ông Trương Duy Nhất, qua trang blog của Một góc nhìn khác, ông nêu rõ quan điểm của ông là ủng hộ những gì ông Nguyễn Bá Thanh, người đồng hương của ông thực hiện, và đồng thời ủng hộ ông này tiến vào Bộ chính trị, cơ quan quyền lực thực sự cao nhất ở Việt Nam. Sau khi ông Nguyễn Bá Thanh không vào được Bộ chính trị, ông Nhất đã cảm thán rằng, hịên tượng Nguyễn Bá Thanh là một hiện tượng đẹp.

Một nhà quan sát bên ngòai là Tiến sĩ Vũ Tường ở đại học Oregon, Hoa Kỳ có cho rằng ông Nguyễn Bá Thanh được phe của ông Nguyễn Phú Trọng đưa vào Bộ chính trị trong kỳ đại hội trung ương 7 vừa rồi nhưng thất bại. Và sự kiểm sóat của phe đảng đã yếu thế hơn phe của chính phủ do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nắm.

Chúng tôi biết ông Nhất người có liên quan chặt chẽ với các họat động chính trị trong nước ông hay tháp tùng các đoàn rất cao cấp để đi ra hải ngọai, ông ấy phải là người có liên hệ với các tổ chức chính trị cấp cao mới có vai trò như vậy.
-Ông Hà Sĩ Phu

Điểm lại những sự việc này, như tác giả Mặc Lâm trong bài viết mới đây, có thể nói rằng Internet làm cho mọi nỗ lực nhằm bít lỗ hổng tin tức về các tranh chấp nội bộ không thành công như xưa nữa. Nhưng ở Việt Nam dường như nó chỉ mới dừng lại ở đó. Việc bàn tán xôn xao về tranh chấp nội bộ này không phải mới, và không chỉ một mình ông Trương Duy Nhất bàn đến trên không gian mạng.

Ông Hà Sĩ Phu nhận xét về ông Trương Duy Nhất trong bài tường trình của tác giả Mặc Lâm như sau,

“Chúng tôi biết ông Nhất người có liên quan chặt chẽ với các họat động chính trị trong nước ông hay tháp tùng các đoàn rất cao cấp để đi ra hải ngọai, ông ấy phải là người có liên hệ với các tổ chức chính trị cấp cao mới có vai trò như vậy.

Đặc điểm thứ hai đặt vấn đề có phải ông ấy là người của một nhóm nào đấy hay không? Gần đây thì anh em cũng thấy một điều lạ là vai trò của ông Trương Duy Nhất lúc thì ủng hộ nhóm này nhưng có lúc lại ủng hộ nhóm khác.

Tiếp cận nhiều vị trí cao cấp trong chính trị, khi ủng hộ nhóm này, khi ủng hộ nhóm khác, dường như đây mới là nguyên nhân chính, chứ không phải việc bắt bớ này để đe dọa những người yếu bóng vía.

Việt Nam muốn có ‘lòng tin chiến lược’

Thủ tướng Nguyễn Tấn DũngThủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhấn mạnh ‘lòng tin chiến lược’

Thủ tướng Việt Nam kêu gọi “xây dựng lòng tin chiến lược” ở châu Á – Thái Bình Dương nhằm giảm căng thẳng trong vùng.

Ông Nguyễn Tấn Dũng có bài phát biểu đặc biệt, khai mạc Đối thoại Shangri-La 2013 tại Singapore hôm 31/5.

Ông nêu bật các thách thức: “Những diễn biến khó lường trên bán đảo Triều Tiên; tranh chấp chủ quyền lãnh thổ từ Biển Hoa Đông đến Biển Đông đang diễn biến rất phức tạp, đe dọa hòa bình và an ninh khu vực.”

“Cùng nhau xây dựng và củng cố lòng tin chiến lược vì hòa bình, hợp tác, thịnh vượng là lợi ích chung của tất cả chúng ta,” ông Dũng phát biểu.

Ông cảnh báo: “Đâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền.”

Có mặt tại phiên khai mạc có Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long và Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel.

Vai trò nước lớn

Ông Nguyễn Tấn Dũng nói có thể kỳ vọng vào vai trò của các nước lớn.

“Nhất là Hoa Kỳ và Trung Quốc, hai cường quốc có vai trò và trách nhiệm lớn nhất (tôi xin nhấn mạnh là lớn nhất) đối với tương lai quan hệ của chính mình cũng như của cả khu vực và thế giới.”

“Điều quan trọng là sự kỳ vọng đó cần được củng cố bằng lòng tin chiến lược và lòng tin chiến lược cần được thể hiện thông qua những hành động cụ thể mang tính xây dựng của các quốc gia này.”

“Chúng ta trông đợi và ủng hộ Hoa Kỳ và Trung Quốc khi mà các chiến lược, các việc làm của hai cường quốc này tuân thủ luật pháp quốc tế.”

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng

Thủ tướng Việt Nam tuyên bố “đặc biệt coi trọng vai trò của một nước Trung Hoa đang trỗi dậy mạnh mẽ và của Hoa Kỳ – một cường quốc Thái Bình Dương”.

“Chúng ta trông đợi và ủng hộ Hoa Kỳ và Trung Quốc khi mà các chiến lược, các việc làm của hai cường quốc này tuân thủ luật pháp quốc tế, tôn trọng độc lập chủ quyền của các quốc gia,” ông Dũng nhấn mạnh.

Trong diễn văn, Thủ tướng Việt Nam loan báo Việt Nam sẽ tham gia hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên Hiệp Quốc, trong các lĩnh vực công binh, quân y, quan sát viên quân sự.

Ông Dũng nhắc lại: “Việt Nam không là đồng minh quân sự của nước nào và không để nước ngoài nào đặt căn cứ quân sự trên lãnh thổ Việt Nam.”

Đây là lần đầu tiên một lãnh đạo chóp bu của Việt Nam phát biểu với một diễn đàn an ninh quốc phòng bên ngoài Việt Nam.

Ủy ban Bảo vệ Ký giả Quốc tế lên án vụ bắt ông Trương Duy Nhất

Ông Bob Dietz, điều phối viên đặc trách khu vực châu Á của Ủy ban Bảo vệ Nhà báo

Tổ chức phi chính phủ bảo vệ quyền tự do báo chí trên thế giới hôm 30/5 đã lên án vụ bắt giữ cựu nhà báo Trương Duy Nhất và kêu gọi Hà Nội thả ông ngay lập tức.

Ông Nhất bị bắt hôm 26/5 và giới hữu trách nói ông ‘lạm dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân theo điều luật 258 của Bộ Luật Hình sự Việt Nam’.

Trả lời Hoài Hương của VOA Việt Ngữ, ông Bob Dietz, Điều phối viên đặc trách khu vực châu Á của CPJ, nói rằng vụ bắt giữ ông Nhất là bằng chứng mới nhất cho thấy Việt Nam tiếp tục tìm cách đàn áp những tiếng nói chỉ trích.

“Vụ bắt giữ mới nhất này, đối với chúng tôi, là thêm một trường hợp khác nữa nhà cầm quyền Việt Nam đã viện những luật lệ mù mờ để quy tội chống phá nhà nước hầu bịt miệng những người dám chỉ trích chính phủ. Những người bị bắt mới đây không bị buộc tội nào cụ thể, những cáo buộc cho rằng họ xâm phạm các lợi ích nhà nước đã được chính quyền dùng như một tấm mền để ập lên đầu giới chỉ trích hầu đàn áp truyền thông tự do. Điều mà chúng ta chứng kiến ở Việt Nam, là những nhà tù hết chỗ chứa vì đầy các nhà báo và blogger vô tội.”

Theo một cuộc điều tra của CPJ, với 14 nhà báo hiện bị cầm tù, Việt Nam là quốc gia tống giam nhiều ký giả đứng hàng thứ 6 trên thế giới.

Thêm một trường hợp khác nữa nhà cầm quyền Việt Nam đã viện những luật lệ mù mờ để quy tội chống phá nhà nước hầu bịt miệng những người dám chỉ trích chính phủ.

Ông Dietz nói Việt Nam vẫn tiếp tục gia tăng đàn áp quyền tự do báo chí và tự do internet của công dân.

“Trên thực tế, chúng ta thấy thái độ ngày càng cứng rắn hơn ở Việt Nam hiện nay, và với thời gian, càng ngày chính quyền Việt Nam càng kháng cự mạnh hơn. Ủy Ban chúng tôi sẽ tiếp tục yêu cầu chính quyền các nước khác trên khắp thế giới, và tại thời điểm này, cả Liên Hiệp Quốc nữa, để giải quyết tình hình hạn chế nghiêm trọng giới truyền thông và quyền tự do ngôn luận, để tìm cách lật ngược xu hướng đó.”

Không chỉ có CPJ mà nhiều tổ chức thúc đẩy quyền tự do báo chí khác trên thế giới như Tổ chức Ký giả Không biên giới đều cho rằng Việt Nam không khoan dung với những tiếng nói bất đồng ôn hòa trên mạng của các nhà báo cũng như giới blogger.

Tuy nhiên, Việt Nam nhiều lần khẳng định không tống giam các nhà bất đồng chính kiến, mà chỉ bỏ tù những ai vi phạm pháp luật.

Thủ tướng Dũng ‘sẽ nêu vấn đề Biển Đông’

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta đã công bố chiến lược tái cân bằng lực lượng tại Shangri-La năm ngoái

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam sẽ là diễn giả chính của Đối thoại Shangri-La và dự kiến sẽ nêu vấn đề Biển Đông tại phiên khai mạc của diễn đàn về an ninh khu vực vào ngày mai 31/05.

Ông Dũng đến Singapore với tư cách ‘khách mời đặc biệt’ của nước chủ nhà và Ban tổ chức.

Đây là lần đầu tiên một lãnh đạo Việt Nam được chọn làm diễn giả chính trong 12 lần Đối thoại Shangri-La được tổ chức tại Singapore.

Đối thoại năm nay diễn ra trong bối cảnh những căng thẳng mới trên Biển Đông giữa Bắc Kinh với Hà Nội và Manila cũng như sự cố gần đây khi tàu Philipines bắn chết một ngư dân Đài Loan.

Trung Quốc năm nay ‘hạ cấp’ phái đoàn đi dự Shangri-La khi cho Phó Tổng tham mưu trưởng Giải phóng Quân là ông Thích Kiến Quốc dẫn đầu, thay vì bộ trưởng Quốc phòng như năm ngoái.

Anh và Pháp gửi bộ trưởng Quốc phòng của họ dự Đối thoại còn châu Âu cử bà Catherine Ashton, trưởng đại diện đối ngoại của họ.

Ngoài các nước trên và toàn bộ các nước Asean, Đối thoại Shangri-La năm nay còn có sự tham gia của đại diện các nước lớn như Ấn Độ, Nhật Bản, Đức, Úc, Canada, Hàn Quốc…

‘Vì hòa bình, ổn định’

Việt Nam có một số quan hệ hợp tác quân sự với Trung Quốc.

Tờ Tuổi Trẻ dẫn lời Ngoại trưởng Việt Nam Phạm Bình Minh cho biết bên lề kỳ họp Quốc hội rằng bài diễn văn của Thủ tướng Dũng ‘tất nhiên có đề cập vấn đề Biển Đông’.

Ông Minh cũng ̣được dẫn lời nói phái đoàn Việt Nam đến Singapore với tinh thần ‘làm sao đảm bảo hòa bình, ổn định trong khu vực’.

Thủ tướng Việt Nam là nhà lãnh đạo nước ngoài thứ năm là diễn giả chính tại Đối thoại Shangri-La theo truyền thống có từ năm 2009, sau các vị: Thủ tướng Úc Kevin Rudd, Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak, Thủ tướng Malaysia Najib Razak và Tổng thống Indonesia Susilo Bambang Yudhoyono.

Sau khi đọc diễn văn tại khách sạn Shangri-La, Thủ tướng Dũng cũng sẽ thăm chính thức Singapore và dự kiến sẽ có các cuộc tiếp xúc với Tổng thổng Tony Tan và Thủ tướng Lý Hiển Long của nước chủ nhà cũng như làm việc với một số doanh nghiệp lớn tại đây.

Trong lúc này, phái đoàn Việt Nam do ông Nguyễn Chí Vịnh, thứ trưởng Quốc phòng, dẫn đầu đã đến Singapore dự hội nghị. Ông Vịnh cũng là quan chức cấp cao nhất của Việt Nam dự Đối thoại năm ngoái.

Ông Vịnh sẽ có bài phát biểu tại phiên họp toàn thể vào Chủ nhật ngày 2/6 và sẽ hội kiến bộ trưởng hoặc thứ trưởng Quốc phòng các nước Nga, Pháp, Úc, Hàn Quốc, Singapore, New Zealand và tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ, theo Thông tấn xã Việt Nam.

Hiện không rõ ông Vịnh có lịch gặp ông Chuck Hagel, bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, và vị đại diện Trung Quốc bên lề diễn đàn hay không.

Năm phiên thảo luận toàn thể tại Đối thoại năm nay sẽ xoay quanh các chủ đề: cách tiếp cận của Mỹ đối với an ninh khu vực, bảo vệ lợi ích quốc gia đi đôi với ngăn ngừa xung đột, hiện đại hóa quân sự và minh bạch hóa chiến lược, các xu thế mới trong nền an ninh ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương và tăng cường hợp tác quốc phòng trong khu vực.

Ngoài ra còn có sáu phiên họp đặc biệt vào chiều ngày 1/6 về các chủ đề nóng bỏng đối với an ninh khu vực hiện nay: ngăn ngừa sự cố trên biển, phòng thủ tên lửa, ngoại giao quốc phòng và ngăn ngừa xung đột, công nghệ quân sự mới, tình hình Afghanistan và sự phát triển của mạng với an ninh châu Á.

‘Lập trường nhất quán’

Nguyễn Tấn DũngThủ tướng Dũng từng nói về chủ quyền Hoàng Sa trước quốc hội Việt Nam.

Cho tới nay, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là chính khách cao cấp nhất của Việt Nam tuyên bố rằng chủ trương của Việt Nam là đàm phán để đòi hỏi chủ quyền tại quần đảo Hoàng Sa, mà Trung Quốc đã dùng vũ lực chiếm đoạt hoàn toàn từ năm 1974.

Ông Dũng đã đề cập tới vấn đề chủ quyền Biển Đông khi trả lời chất vấn của đại biểu quốc hội hồi tháng 11 năm 2011 tại Hà Nội.

Tuy nhiên ông thủ tướng nói thêm Việt Nam cũng chủ trương “đàm phán giải quyết, đòi hỏi chủ quyền với quần đảo Hoàng Sa bằng biện pháp hòa bình”.

Ông được truyền thông trong nước dẫn lời nói: “Lập trường nhất quán của chúng ta là quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Chúng ta có đủ căn cứ và lịch sử pháp lý để khẳng định điều này”.

Theo ông, việc đàm phán đòi hỏi chủ quyền là phù hợp với Hiến chương Liên Hiệp Quốc và Công ước LHQ về Luật biển.

Giáo sư Carlyle Thayer, chuyên gia về Việt Nam, vào lúc đó nhận xét: “Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm nay, một lãnh đạo cấp cao nhất của Việt Nam công khai tuyên bố rành rẽ về vấn đề Hoàng Sa”.

“Khác với Trường Sa, vốn được cho là khu vực tranh chấp, Hoàng Sa luôn được Trung Quốc coi là lãnh thổ của nước này một cách hiển nhiên và không bao giờ đặt Hoàng Sa vào trong nội dung các cuộc đàm phán.”

Theo ông Thayer, do vậy vấn đề Hoàng Sa cũng không được lãnh đạo Việt Nam nhắc đến, và việc hai chữ Hoàng Sa được nhắc tới một cách chính thống những ngày này cho thấy một sự dịch chuyển trong chính sách.

Trang blog ‘Một Góc Nhìn Khác’ trở thành bẫy nhử người truy cập

 VOA, 30/5/13
Blogger Trương Duy Nhất (TDN Facebook)

Blogger Trương Duy Nhất (TDN Facebook)

 
 Tin liên hệ

 
Trang mạng arstechnica.com nói rằng sau khi blogger Trương Duy Nhất bị bắt tại tư gia ở Đà Nẵng hôm thứ Hai 27 tháng Năm và chuyển ra Hà Nội trong cùng ngày để được điều tra, trang blog “Một Góc Nhìn Khác” của ông đã bị chặn.

Từ hôm qua, trang blog này đã hoạt động trở lại, nhưng lại trở thành một cái bẫy sập để nhử những người truy cập bằng cách gài mã độc vào máy của họ.

Hôm qua, một phúc trình của Tổ chức Ký giả Không biên giới nói rằng vụ bắt giữ ông Trương Duy Nhất đặc biệt đáng quan ngại bởi vì nó chứng tỏ quyết tâm của nhà nước Việt Nam tiếp tục đàn áp và tống giam giới bất đồng, bất chấp những lời kêu gọi của các tổ chức bênh vực nhân quyền, yêu cầu Việt Nam phóng thích các blogger bị bắt. ‘

Tổ chức Ký giả Không biên giới: “Chúng tôi kêu gọi Việt Nam hãy trả tự do lập tức và vô điều kiện cho ông Trương Duy Nhất và chấm dứt hành động đàn áp vô cớ này.”

Nói chuyện với Ban Việt Ngữ Đài VOA, blogger Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu nói rằng vụ bắt giữ blogger Trương Duy Nhất có liên quan tới tiến trình bỏ phiếu tín nhiệm đối với các lãnh đạo cao cấp trong Đảng và nhà nước Việt Nam.

VOA: Vụ bắt giữ ông Trương Duy Nhất nói lên điều gì về các cấp lãnh đạo Việt Nam? Có phải họ lo sợ giới bất đồng ở trong nước đang ngày càng lên tiếng lớn hơn để đòi dân chủ?

Blogger Người Buôn Gió: “Tôi nghĩ rằng thường khi họ ổn định rồi, các vị trí của họ vững chắc rồi thì có nói xấu họ như thế này thì họ cũng lờ đi thôi, nhưng mà khi bây giờ ở trong nội bộ của họ đang có bỏ phiếu tín nhiệm để cân nhắc từng chức vụ thì cái vị trí của họ đang bấp bênh, mà lại có người khác bên ngoài mà chỉ trích đến họ họ không muốn, thì họ có quyền lực thì họ bắt để bảo đảm họ được giữ nguyên chức vụ.”

VOA: Có phải để trấn áp những tiếng nói bất đồng khác?

Người Buôn Gió: “Anh Nhất thì cũng là người mà từ xưa đến nay và cách đây vài năm, anh cũng là một trong những đối tượng cần bắt để mà trấn áp các tiếng nói khác.”  

Blogger Trương Duy Nhất bị tố cáo về hành vi vi phạm điều 258 của Bộ Luật Hình sự, là “lạm dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”, một tội trạng có thể bị phạt tới 7 năm tù.
     
Nguồn: Technica, Reporters without Borders, VOA’s Interview

Phúc quyết Hiến pháp: Chuyện buồn mà cười

Nam Nguyên, phóng viên RFA. 2013-05-30
Email  Ý kiến của Bạn  Chia sẻ  In trang này
Nhà sử học Dương Trung Quốc, đại biểu Quốc hội đơn vị Đồng Nai

Nhà sử học Dương Trung Quốc, đại biểu Quốc hội đơn vị Đồng Nai

Courtesy Vietnamnet

Nghe bài này

Nhà sử học Dương Trung Quốc, đại biểu Quốc hội đơn vị Đồng Nai hôm 27/5 kêu gọi tạm hoãn việc sửa đổi Hiến pháp cho đến khi phục hồi những quyền cơ bản của công dân như quyền trưng cầu dân ý, quyền tự do hội họp và biểu tình, quyền lập hội.

Lãng phí thời gian và tiền bạc

Quốc hội Việt Nam dành trọn ngày 27/5 cho các cuộc thảo luận ở tổ, phát biểu dài 15 phút của đại biểu Dương Trung Quốc được báo chí đưa lên mạng, thể hiện quan điểm là người dân chưa có công cụ để thực hiện quyền phúc quyết Hiến pháp.

Vietnam Net ghi nhận ý kiến của sử gia Dương Trung Quốc khá đầy đủ, vị đại biểu tỏ ra thất vọng qua nhận định “vẫn chưa có cơ sở nào để khẳng định là đã tập hợp tất cả ý kiến nhân dân.

Đại biểu Dương Trung Quốc, cũng là một thành viên Ban biên tập dự thảo sửa đổi Hiến pháp, đã ghi nhận một sự thật trần trụi: bản dự thảo lần thứ ba về Hiến pháp thể hiện sự tiếp nhận tinh thần cởi mở, ý kiến đa chiều.

Nhưng đến dự thảo cuối cùng tất cả các vấn đề mà ông Quốc gọi là nhạy cảm nhất, được xã hội quan tâm nhất đã trở lại như dự thảo ban đầu.

Tuy ông Quốc không nói ra nhưng sự trở lại mức xuất phát bao gồm không bỏ điều 4 Hiến pháp, không ban hành Luật về Đảng Cộng sản, không đổi tên Nước, không bỏ qui định thu hồi đất cho các dự án phát triển kinh tế.

Đó là một trò đùa lãng phí thời gian và tiền bạc của người dân của đất nước rất nhiều và tưởng rằng thế giới này người ta không biết. Rất là buồn nhưng phải cười…

GSTS Nguyễn Thế Hùng

Trả lời chúng tôi vào tối 29/5, GSTS Nguyễn Thế Hùng hiện sống và làm việc ở Đà Nẵng nhận định về sự kiện 26 triệu lượt ý kiến và 28.000 cuộc hội nghị hội thảo để góp ý sửa đổi Hiến pháp và cuối cùng là những con số không vĩ đại, đối với những vấn đề mà xã hội mong muốn cải cách nhiều nhất.

“Đó là một trò đùa lãng phí thời gian và tiền bạc của người dân của đất nước rất nhiều và tưởng rằng thế giới này người ta không biết. Rất là buồn nhưng phải cười…”

Theo Vietnam Net và Tiền Phong Online, Đại biểu Dương Trung Quốc nhấn mạnh rằng, sửa đổi hay soạn thảo Hiến pháp là cả một cơ hội lịch sử, bởi nó sẽ chi phối hay điều chỉnh xã hội ít nhất trong vài chục năm. Không thể sửa Hiến pháp vì những cái trước mắt mà phải thông qua việc sửa đổi Hiến pháp có giá trị lâu dài.

GSTS Nguyễn Thế Hùng
GSTS Nguyễn Thế Hùng. Photo SBTV

Đại biểu Dương Trung Quốc tự nhận là ý kiến của ông hơi trái chiều, theo đó có thể cần hoãn việc sửa đổi Hiến pháp, đồng thời sớm hồi phục một số quyền cơ bản của công dân vốn bị treo trong các Hiến pháp từ 1946 cho tới nay.

Sau đó có thể sửa đổi Hiến pháp một cách căn cơ. Về những vấn đề đòi hỏi bức xúc của xã hội bây giờ, ông Quốc cho là có thể điều chỉnh  bằng một số văn bản luật.

Độc giả báo mạng VietnamNet có rất nhiều phản hồi để tán dương và ủng hộ quan điểm của Đại biểu Dương Trung Quốc, cũng như mong Quốc hội có thật nhiều những Đại biểu có tinh thần trách nhiệm với nhân dân như sử gia Dương Trung Quốc.

GSTS Nguyễn Thế Hùng từ Đà Nẵng nhận định:

Đã gọi là Hiến pháp thuộc về toàn dân thì phải được người dân phúc quyết,không thể nói người dân không phúc quyết mà lại có Hiến pháp của toàn dân, lúc đó chúng ta trở về là một trong những Nhà nước phong kiến

GSTS Nguyễn Thế Hùng

“ Ý kiến của nhà sử học Dương Trung Quốc rất đáng ghi nhận…Tôi thấy là có rất nhiều nhà trí thức cũng như người dân, người tâm huyết người ta đều muốn như thế.

Ở Việt Nam những quyền căn bản của công dân không được thực hiện, chưa thực sự tự do nên quyền phúc quyết chưa thể hiện từ ngay trong tâm người ta, có thể người ta phải chịu áp lực nào đó thì phúc quyết cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Đã gọi là Hiến pháp thuộc về toàn dân thì phải được người dân phúc quyết, không thể nói người dân không phúc quyết mà lại có Hiến pháp của toàn dân, lúc đó chúng ta trở về là một trong những Nhà nước phong kiến.”

Ý kiến nhân dân hay nhân danh nhân dân?

Theo lời Đại biểu Dương Trung Quốc được VietnamNet trích thuật, vấn đề quan trọng nhất là phải giải quyết tình trạng mà ông gọi là “treo” Hiến pháp.

Theo đó, những quyền để thực hiện quyền phúc quyết của người dân bị treo suốt 68 năm qua, hiến pháp 1946 và các Hiến pháp sau này đều có nói tới nhưng không có luật để thi hành.

Đó là ba quyền căn bản, thứ nhất tự do hội họp và biểu tình. Thứ hai là quyền lập hội, người dân phải có cơ hội và diễn đàn thể hiện quyền của mình. Thứ ba là quyền được trưng cầu dân ý, không có những công cụ này thì người dân thể hiện ý nguyện của mình ở diễn đàn nào, định lượng thế nào?

Đại biểu Dương Trung Quốc nhấn mạnh, Nhà nước Việt Nam lúc nào cũng nói đến chuyện ý kiến nhân dân, nhưng toàn là chuyện nhân danh nhân dân mà thôi.

Tiền Phong Online ngày 29/5 trích lời đại biểu Trần Thị Quốc Khánh đơn vị Hà Nội nói rằng, người dân rất mong muốn được phúc quyết bản Hiến pháp của mình.

Vị nữ đại biểu nhấn mạnh, cần sớm xây dựng Luật biểu tình để tạo hành lang pháp lý cho hoạt động này. Bà Khánh mong muốn Luật biểu tình được đưa ra trong nhiệm kỳ này và nhấn mạnh, nếu cứ để lại không biết đến bao giờ mới được đưa ra.

Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992
Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992. Files photos

VnEconomy ngày 25/5 trích lời đại biểu Trương Trọng Nghĩa nói rằng, quyền biểu tình có ở cả 4 bản Hiến pháp từ 1946 đến 1992. Nếu tính từ 1992 đến nay đã hơn 20 năm mà vẫn chưa ra được Luật biểu tình.

Quyền được trưng cầu dân ý, không có những công cụ này thì người dân thể hiện ý nguyện của mình ở diễn đàn nào, định lượng thế nào?… Nhà nước Việt Nam lúc nào cũng nói đến chuyện ý kiến nhân dân, nhưng toàn là chuyện nhân danh nhân dân mà thôi

ĐB Dương Trung Quốc

Chúng tôi phỏng vấn TS Nguyễn Đình Lộc nguyên Bộ trưởng Tư pháp về vấn đề người dân không có công cụ để thực hiện quyền phúc quyết Hiến pháp. TS Nguyễn Đình Lộc tỏ ra có óc trào phúng sâu sắc khi ông đẩy trách nhiệm cho Quốc hội.

“Đó là quyền của Quốc hội, ai có thể làm điều ấy được. Biểu tình hay không thì phải có luật chứ… Bởi vì mấy chục năm nay tư duy của mình chưa đạt đến, kỳ này ý kiến nhân dân nhất là qua quá trình soạn thảo thì nhiều đại biểu nhiều người cũng có ý kiến rồi, những chuyện ấy không phải là xa lạ gì.

Bây giờ chưa có luật biểu tình thì ra luật biểu tình, không ai cấm ra luật biểu tình, luật trưng cầu dân ý. Tôi nghĩ nếu Quốc hội biểu quyết thì Bộ Chính trị không ngăn cấm chuyện ấy…Quốc hội kỳ này hơi hiền …”

VnEconomy ngày 27/5 trong mục Nhật ký nghị trường đã ghi nhận một câu chuyện, nếu mô phỏng cách diễn tả của GSTS Nguyễn Thế Hùng thì đây cũng là một chuyện buồn mà phải cười.

Theo đó, tại phiên thảo luận tổ của đoàn đại biểu TP.HCM tại Quốc hội ngày 27/5, Đại biểu Trần Du Lịch, Tiến sĩ kinh tế đã lên tiếng xin lỗi tập thể đại biểu, do việc ông được chọn làm thành viên ban biên tập dự thảo sửa đổi Hiến pháp, đã cố gắng thiết kế một số cải cách liên quan đến qui định về chính quyền địa phương và điều 59 về quản lý ngân sách.

Nhưng dự thảo Hiến pháp lần mới nhất này đã không đưa một chữ nào cả, nên tác giả tự thấy phải xin lỗi các đại biểu. Cải cách theo đề xuất của đại biểu Trần Du Lịch có thể giúp tách biệt ngân sách quốc gia, ngân sách địa phương để chấm dứt hoàn toàn cơ chế xin-cho như hiện nay.

Trong cuộc phỏng vấn của Gia Minh Đài Á Châu Tự Do, Luật gia Lê Hiếu Đằng nguyên Phó chủ tịch ủy ban Mặt trận Tổ quốc TP.HCM nhận định rằng, do phạm quá nhiều sai lầm, mất lòng dân, nên tập đoàn cai trị Việt Nam đang sợ mất chế độ mất Đảng. Ông nói:

“ Theo suy nghĩ của tôi thì chúng ta không mong gì có thay đổi ở một Nhà nước toàn trị cả, vì bây giờ chính quyền đang gắn liền với các tập đoàn lợi ích; do đó chúng ta không mong gì có sự thay đổi căn bản cả. Nếu có thay đổi chỉ là râu ria thôi, còn căn bản thì không.”

Nếu như Hiến pháp của một quốc gia là đạo luật mẹ của hệ thống pháp luật, thì những cải cách mà đại biểu TS Trần Du Lịch đề xuất bị loại bỏ hoàn toàn trong dự thảo Hiến pháp, có thể có liên quan tới những chính sách hiện hành.

Trong dịp trả lời chúng tôi về vấn đề Việt Nam quá chậm trong cải cách ảnh hưởng xấu tới nền kinh tế, chuyên gia kinh tế TS Lê Đăng Doanh nhận định:

Điều rất quan trọng là việc cải cách thể chế và sửa đổi lại các chính sách mà hiện nay hướng đến tìm kiếm lợi nhuận bằng cách thu hồi đất của nông dân, bằng khai khoáng bằng đốn rừng …v..v…tất cả những chính sách đó hiện nay chưa có sự thay đổi cần thiết.”

Ý kiến của Đại biểu Dương Trung Quốc được cho là chuyện hiếm thấy tại Quốc hội Việt Nam, mặc dù trong giới trí thức, tư duy đổi mới dân chủ không còn là điều xa lạ.

ác chuyên gia nghiên cứu chính trị cho rằng: trong chế độ một đảng cai trị toàn dân, Đảng Cộng sản đứng trên cả Nhà nước, Chính phủ và Quốc hội, thì cải cách dân chủ dù chỉ trong chừng mực cũng vẫn là quá xa xỉ.

Tin, bài liên quan

Ba Bước Tiến Của Mỹ Về VN

Viet Bao, Vi Anh (05/29/2013)

Trong mùa Quốc Hận 30 tháng Tư năm 1975 thứ 38 của người Việt Quốc gia tự do, dân chủ, theo dõi thời cuộc VN trong tương quan với Mỹ, người ta thấy Mỹ có ba bước tiến mới trong chiến thuật giúp VN phần nào để ngăn chận đà xâm lấn của TC. Mỹ làm mà không nói. Dân chúng VN ở miền Trung mừng khấp khởi. Phe thân Trung Cộng của Nguyễn phú Trọng gốc CS Bắc Việt thủ cựu bối rối, lo sợ phe đổi mới kinh tế đang nắm Nhà Nước cụ thể là phe Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng người đang mạnh nhứt trong chế độ sẽ triệt tiêu đảng quyền như Yeltsin ở Liên xô.

Một là Mỹ vào giúp huấn luyện cảnh sát biển của VN trong công tác tuần duyên. Không bao lâu sau khi Phó Đô đốc William Lee thuộc bộ Tư lệnh Tuần duyên Hoa Kỳ hội nghị với lực lượng tuần duyên của Mỹ, thì diễn ra hành động nhiều ý nghĩa như sau. Tuần duyên Mỹ đến VN sẵn sàng giúp huấn luyện VN, bảo vệ ngư dân VN đánh cá xa bờ trong hải phận trên biển Đông. Ông Phó Đô đốc Mỹ nói “Họ [Việt Nam] có hàng nghìn ngư dân, ra biển hàng ngày mà không có tổ chức nào giống như Tuần duyên Mỹ với khả năng ra khơi [trợ giúp] khi họ gặp nạn.”Theo ông, nhu cầu về tuần duyên, nâng cao năng lực cũng như huấn luyện cho lực lượng này của Việt Nam là rất lớn, và “hiện tại cầu quá cao so với cung”.

Bộ Tư lệnh Vùng 3 Hải quân của CS Hà nội nhơn dịp này công bố, từ năm 2010 tới năm 2012, đã có 1.460 lượt tàu nước ngoài, trong đó có 740 tàu và 126 máy bay Trung Quốc xâm phạm chủ quyền biển của Việt Nam ở khu vực miền Trung từ Quảng Bình tới Bình Định.

Phó Đô Đóc Tuần Duyên Mỹ nhơn đây đề nghị VN nên chuyển lực lượng tuần duyên lâu nay thuộc bộ Quốc Phòng sang lực lượng dân sự hay bán quân sự như cảnh sát. Đề nghị này rất khéo, giúp cho Mỹ có thể bán phương tiện bảo vệ chủ quyền VN trẩn vùng biển đảo đang bị TC xâm lấn.

Được tin này người VN nói chung trong ngoài nước, nhứt là hàng 5 triệu ngư dân Miển Trung như cởi được tấm lòng. Ngư dân VN đang căm hờn TC đã cướp nguồn sống của mình tại Biển Đông do đất nước ông bà VN hàng ngàn năm để lại – vô cùng mừng rỡ, coi Mỹ là ân nhân đến che chắn cho mình. Ngư dân VN biết còn lâu TC mới dám đụng tàu Mỹ, lâu nay tàu TC hung hăng với VN nhưng xếp de trước tàu Mỹ, e dè tránh xa khi thấy bóng tàu Mỹ.

Còn Bộ Trưởng Ngoại Giao Phạm bình Minh là một bộ trưởng ngoại giao duy nhứt mà không được vào Bộ Chánh Trị Đảng CSVN dù là con trai của Phó Thủ Tướng kiêm Bộ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn cơ Thạch là người từng móc nối và thiết lập được bang giao giữa Washington và Hà nội. Bộ Trưởng Phạm bình Minh vô cùng mừng đích thân ra đảo Lý Sơn thăm đồng bào để cùng đồng bào thấm thía niềm đau và nỗi khổ trước cảnh bờ cõi giang sơn gấm vóc VN bị xâm lấn.

Hai là Mỹ hứa cho VN mua máy bay và tàu tuần thám biển của Mỹ. Máy bay tuần thám biển loại P-3C Orion do hãng Lockheed Martin chế tạo. Loại này không có vũ trang tấn công sát thương, nhưng có khả năng tuần tra trên mặt biển và dưới lòng sâu, có thể di xa toàn hải phận VN – hơn của Nga nhiều. VN có thể mua liền sáu chiếc.

Còn Nhựt là đồng minh chí thân của Mỹ, nơi Mỹ còn mấy chục ngàn quân đang trú đóng ở Okinawa. Nhựt cũng là nạn nhân của cuộc bành trướng của TC. Có nhiều dấu chỉ cho thấy Mỹ âm thầm dàn xếp cho Nhựt đã hứa  cấp cho VN một số tàu tuần duyên như đã cấp Phi luật tân.

Ba là Mỹ mặc thị thừa nhận Hoàng sa là của VN. Vì Mỹ có tuyên bố Mỹ không đứng bên nào trong các cuộc tranh chấp biển đảo của các nước khi chuyển trục quân sự và 60% hải lực sang Á châu Thái bình Dương, nên Mỹ phải tế nhị và khéo léo khi hành động can thiệp vào vấn đề Biển Đông. Thí dụ như trong âm mưu lấn chiếm đảo Senkaku của Nhựt, Mỹ xác nhận Mỹ có hiệp ước bảo vệ an ninh cho Nhựt, ý muốn nói xâm phạm Nhựt là xâm phạm Mỹ. Còn về đảo Hoàng sa của VN thì Mỹ không nói mà hành động mặc thị  thừa nhận chủ quyền VN trên đảo này.

Tổng lãnh sự Mỹ ở VN, Ô. Lê Thành Ân, một người Mỹ gốc Việt hướng dẩn một phái đoàn của Toà Đại sứ có tham vụ chính trị, văn hóa, thương mại và một số viên chức chuyên môn về việt nam sự vụ của tòa Đại sứ Mỹ đi Đà Nẵng thăm trụ sở Uỷ Ban Nhân Dân huyện Hoàng Sa (đường Yên Bái, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng) ngày 23-4-2013. Theo tin RFA, tại đây, “Đoàn công tác Tổng lãnh sự bày tỏ lập trường ủng hộ giải pháp hòa bình đối với vấn đề tranh chấp Biển Đông, khẳng định sự cần thiết hợp tác để bảo đảm chủ quyền, bảo đảm hòa bình, an ninh an toàn và tự do hàng hải (…) trên cơ sở luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước quốc tế về Luật biển 1982”.

Bốn, sau cùng và quan trọng, những diển biến trên chỉ là bọt biển báo hiệu  nhiều làn  sóng ngầm lớn với nhiều tác động có thể làm thay đổi tình hình chánh trị VN. Vị trí của VN là một nhu cầu chiến lược của Mỹ trong việc bảo vệ tự do hàng hải từ eo biển Mã lai lên Bắc Thái Bình Dương. Đó là quyền lợi then chốt mà người Mỹ gọi là quyên lợi quốc gia của Mỹ.Vi trí VN cần cho Mỹ nên trong cuộc vận động thành lập hiệp ước Đối tác Xuyên Thái bình Dương, TPP, Hành Pháp Mỹ dành cho VN một thành viên duy nhứt dù còn theo chế độ CS. Nhưng Lập Pháp, nhứt là Thượng Viện đã lên tiếng, phải liên kết vấn đề nhân quyền vào hiệp ước – tức là VN phải cải tiến dân chủ thì mới hội đủ điều kiện truyền thống và hiến định bất thành văn nhưng long trọng và thiết yếu để trở thành đồng minh với Mỹ. Ý này của Thượng Viện rất quan trọng vì phê chuẩn hiệp ước là quyền của Thượng Viện.

Do đó, dân chủ hoá chế độ VNCS là một nhu cầu tiên quyết để Mỹ có thể viện trợ quân sự cho VN. Đây là một công tác tối mật của ngành an ninh chánh trị, chỉ một số viên chức then chốt toà đại sứ, bộ ngoại giao, phủ tổng thống biết mà thôi. CIA trung ương tình báo và DIA tình báo quốc phòng là cơ quan thực hiện. Nhiều chuyển biến ít ai dè gần đây, Mỹ thẳng thắn đặt vấn dề nhân quyền một cách mạnh mẽ, và rốt ráo. Mỹ trực tiếp vinh danh nhiều nhà ly khai chống chủ nghĩa CS và chống đảng độc tài đảng trị CS quá nhu nhược trước TC xâm lược.


Trong khi đó Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng ít ai dè chẳng những thoát một cách dễ dàng trước đòn thù quyết hạ bệ của hai đối thủ Nguyễn phú Trọng và Trương tấn Sang trong đại hội trung ương Đảng. Chẳng những thế hai con gà của Trọng và Sang đề nghị vào Bộ Chánh Trị bị loại trong khi hai con gà của Dũng lại được vào Bộ Chánh trị. Nói một cách khác, phe đổi mới do Nguyễn tấn Dũng cầm đầu ở mức độ và trên phương diện nào đó  đã làm liệt môt phần lớn đảng quyền và nâng quyền lực của nhà nước. Nguyễn tấn Dũng trở thành người mạnh nhứt. Dù chuyện đảo chánh ít khi xảy ra trong chế độ CS vì Đảng nắm cán trong nhà nước. Nhưng với VNCS trong thời Nguyễn tấn Dũng thì khác. Trung ương uỷ viên, uỷ viên Bộ Chánh Trị đều nằm trong chánh phủ của Nhà Nước. Dũng là ngươi dám “chung chi”, vai mang túi bạc kè kè, lại táo bạo, nên có ảnh hưởng sống còn với các bí thư đô tỉnh thị và trung ương uỷ viên trong chánh phủ, cục vụ, viên và bộ nha, kể cả công an cảnh sát và quân đội. Với cán cân thế lực nghiêng về Ba Dũng, một cuộc đảo chánh hay chỉnh lý đảng quyền như Yeltsin đã làm đối với Thủ Tướng Dũng không phải là chuyện khó. Đó cũng là điều Mỹ muốn để VN dân chủ hoá, thích hợp với truyền thống dân chủ mà Mỹ muốn có nơi một đồng minh, một chánh quyền mạnh, một chánh quyền dân chủ.
/.
( Vi Anh)

Tình hình và xu hướng chính trị tại Việt Nam hiện nay

Theo dõi tình hình chính trị Việt Nam, hầu như giới quan sát, từ người Việt đến người ngoại quốc, đều đi đến kết luận giống nhau: Chưa bao giờ Việt Nam yếu như hiện nay.

Tuy nhiên, nói đến cái yếu của Việt Nam, phần lớn đều tập trung vào quan hệ đối ngoại, chủ yếu giữa Việt Nam và Trung Quốc. Có thể nói, ở châu Á, không có nước nào bị Trung Quốc “ăn hiếp” nhiều như Việt Nam. Với Nhật Bản hay Philippines, họ chỉ dòm ngó một hai hòn đảo; với Việt Nam, họ dòm ngó cả chùm đảo và cả một vùng biển mênh mông. Với các nước khác, lâu lâu họ đưa tàu đánh cá hay tàu hải giám lượn qua lượn lại vài vòng thị uy; với Việt Nam, họ tung tàu đánh cá và tàu hải giám ào ạt như vào chỗ không người, hơn nữa, còn bắt bớ, thậm chí, hãm hại cả ngư dân Việt Nam. Cũng có thể nói, trước sự đe dọa của Trung Quốc, không có nước nào có phản ứng nhu nhược như Việt Nam. Nhật Bản dám dọa đánh chìm tàu Trung Quốc, Philippines đem Trung Quốc ra trước tòa án quốc tế, còn Việt Nam? Ngay cả một lời lên án, họ cũng không dám nói; và khi, trước áp lực của dân chúng, phải nói, thì chỉ nói một cách… thì thầm. Vừa lên án vừa run lẩy bẩy.

Tuy nhiên, cái yếu của Việt Nam còn thể hiện ở nhiều lãnh vực khác nữa. Phân tích những cái yếu ấy, chúng ta dễ thấy xu hướng phát triển của tình hình chính trị tại Việt Nam hiện nay.
 
Trước hết là lãnh đạo yếu.
 
Nói đến lãnh đạo chủ yếu là nói đến đảng Cộng sản, và nói đến “yếu” là nói đến tương quan quyền lực với các thiết chế khác. Công thức phân quyền ở Việt Nam, ai cũng biết, là “Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý”. Suốt hơn nửa thế kỷ, hầu như mọi quyền lực đều nằm trong tay đảng. Còn nhà nước, như chính lời thú nhận của Phạm Văn Đồng, người làm Thủ tướng lâu nhất ở Việt Nam (1955-1987), với những người quen: Chưa có ai làm Thủ tướng lâu mà bất lực như ông. Ông không những bị lép vế trước Lê Duẩn, Tổng Bí thư, mà còn bị lép vế cả trước Lê Đức Thọ, Trưởng ban Tổ chức Trung ương đảng. Là Thủ tướng, Phạm Văn Đồng hoàn toàn không có quyền hạn gì trong việc chọn lựa, bổ nhiệm hoặc cách chức các Bộ trưởng hay Thứ trưởng, thậm chí, các giám đốc Sở ở địa phương. Quyền lực tập trung hết trong tay giới lãnh đạo đảng, chủ yếu là Tổng Bí thư. Tuy nhiên, sau Lê Duẩn, rõ ràng quyền lực của Tổng Bí thư cứ giảm dần. Quyền lực của các Tổng Bí thư kế tiếp Lê Duẩn, từ Trường Chinh (14/7/1986-18/12/1986) đến Nguyễn Văn Linh (1986-1991) và Đỗ Mười (1991-1997), không thể so sánh được với Lê Duẩn. Tuy nhiên, dù vậy, họ vẫn giống như những ông vua. Yếu thế, nhưng vẫn là vua. Chỉ từ Lê Khả Phiêu (1997-2001) trở đi, quyền lực của Tổng Bí thư mới bắt đầu mờ nhạt. Hơn nữa, càng lúc càng mờ nhạt. Nông Đức Mạnh (2001-2011) mờ nhạt hơn Lê Khả Phiêu. Đến nay, mờ nhạt nhất là Nguyễn Phú Trọng, người được lên làm Tổng Bí thư từ ngày 19 tháng 1 năm 2011.

Vai trò mờ nhạt của Nguyễn Phú Trọng thể hiện rõ nhất là qua hai lần thua cuộc trước Nguyễn Tấn Dũng. Lần thứ nhất, ở hội nghị Trung ương 6 vào tháng 10 năm 2012, khi Nguyễn Phú Trọng liên kết với Trương Tấn Sang tấn công Nguyễn Tấn Dũng – người được gọi là “đồng chí X” -, nhưng cuối cùng, cả hai đều thất bại. Lần thứ hai, mới đây, ở hội nghị Trung ương 7 vào đầu tháng 5/2013, Nguyễn Phú Trọng lại thất bại trước Nguyễn Tấn Dũng lần nữa khi đề nghị đưa Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình Huệ vào Bộ Chính trị nhưng bị Trung ương đảng bác bỏ. Thế vào đó, Nguyễn Thiện Nhân và Nguyễn Thị Kim Ngân được bầu. Cả hai đều là người của Nguyễn Tấn Dũng.

Có thể nói, trong lịch sử đảng Cộng sản Việt Nam, chưa bao giờ có một Tổng Bí thư nào lại thua cuộc một cách thê thảm và nhục nhã đến như vậy.

Nhưng việc Tổng Bí thư và cùng với ông, cả cái Đảng do ông lãnh đạo yếu thế và việc Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chứng tỏ quyền lực mạnh mẽ của mình như vậy có làm cho chính phủ mạnh hơn không?

Không.

Thủ tướng mạnh. Nhưng chính phủ vẫn yếu. Nguyễn Tấn Dũng mạnh đủ để thoát các đòn tấn công hiểm hóc của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch nhà nước Trương Tấn Sang, nhưng chính phủ do ông cầm đầu, trên nguyên tắc, vẫn phải được lãnh đạo bởi đảng. Các chính sách lớn vẫn do đảng quyết định.

Như vậy, ở đây, chúng ta thấy một nghịch lý: Người có chức năng lãnh đạo thì yếu; còn người mạnh lại không thể lãnh đạo. Hậu quả là ở Việt Nam hiện nay, giới cầm quyền, từ đảng đến chính phủ, chỉ quản lý (management) chứ không hề có lãnh đạo (leadership). Sự khác biệt căn bản giữa quản lý và lãnh đạo là với quản lý, người ta chỉ làm theo mệnh lệnh và chỉ nhắm tới những mục tiêu ngắn hạn; nhưng khi không có lãnh đạo, người ta vừa không có tầm nhìn xa lại vừa không có mệnh lệnh cụ thể để thực hiện. Một nền quản lý thiếu lãnh đạo bao giờ cũng vừa thiển cận vừa lúng túng, vá víu và đầy mâu thuẫn. Chúng ta có thể thấy rõ những điều đó qua các chính sách và cung cách làm việc của nhà cầm quyền Việt Nam những năm gần đây. Rõ nhất là qua cuộc thảo luận về thay đổi Hiến pháp do chính họ đề xướng. Thoạt đầu, bảo không có vùng cấm trong thảo luận; sau, lại lên án kịch liệt những người kiến nghị. Thoạt đầu, hứa hẹn như một sự thay đổi lớn lao; sau, cứ thu hẹp dần lại. Thoạt đầu, định thay đổi cả tên nước; sau, lại loại bỏ ý định ấy, v.v.. Nhưng nguy hiểm nhất là thái độ lúng ta lúng túng của họ trong việc đấu tranh với Trung Quốc để bảo vệ độc lập và chủ quyền lãnh thổ. Ngoài vài lời thề nguyền là sẽ không bán nước, cho đến nay, vẫn không có ai trong giới lãnh đạo phác họa được một chiến lược rõ ràng, chưa nói đến việc có hiệu quả hay không. Một chút rõ ràng cũng không có.

Đảng lãnh đạo yếu, chính phủ cũng yếu, hậu quả tất nhiên là đất nước yếu theo. Tất cả những sự nhu nhược được đề cập ở phần đầu bài viết này đều là hậu quả của hai cái yếu ấy. Ngư dân Việt Nam đi đánh cá ngoài biển cả bị “tàu lạ” đâm chìm, bắt bớ hay giết chết, không có ai can thiệp. Dân chúng hàng ngày phải ăn uống hoặc tiêu dùng những thứ độc hại được nhập cảng chính thức hay qua các con đường không chính thức không hề được ai bảo vệ. Kinh tế ngày càng kiệt quệ, gánh nặng nợ nần trên đầu người càng ngày càng chồng chất, không có ai quan tâm. Những người có lòng với đất nước đứng lên chống lại Trung Quốc bị đối xử như tội phạm. Mở các trang báo ngoại quốc, mỗi khi thấy tin tức về Việt Nam, đoán mười lần đến chín lần đúng: tin xấu. Nếu không phải tham nhũng thì là trấn áp.

Đảng yếu, chính phủ cũng yếu. Vậy thì ai mạnh?
 
Thứ nhất, các phe phái mạnh.

Thật ra, đảng Cộng sản lúc nào cũng có nạn phe phái. Trong hồi ký của mình, Hoàng Tùng, nguyên Bí thư Ban chấp hành Trung ương đảng và Tổng biên tập báo Nhân Dân, giám đốc nhà xuất bản Sự Thật, kể, lúc Hồ Chí Minh còn sống và ngay cả trước mặt Hồ Chí Minh, các thành viên trong Bộ Chính trị cũng không thèm nói chuyện với nhau. Hồ Chí Minh khuyên mấy cũng không được. Nhưng, dù vậy, những sự xung khắc ấy chỉ dừng lại ở phạm vi cá nhân. Không có phe hay nhóm nào dám công khai chống lại phe Lê Duẩn và Lê Đức Thọ. Thành ra, Lê Duẩn và dưới bóng Lê Duẩn, Lê Đức Thọ tha hồ tác oai tác quái. Sau này, các phe phái nổi lên rõ hơn, nhưng không có lúc nào các phe phái lại tấn công nhau một cách công khai như bây giờ. Trước, nếu tranh chấp, hầu như chỉ dừng lại trong phạm vi mấy người trong Bộ Chính trị với nhau; bây giờ, chúng bày ra trước Trung ương đảng gồm cả gần 200 người; hơn nữa, còn tràn ra cả trước quần chúng, dù được ngụy trang dưới mật danh “đồng chí X”.

Thứ hai, vai trò của các nhóm lợi ích. Cần nói ngay, ở nước nào cũng có các nhóm lợi ích luôn tìm cách ảnh hưởng đến các chính sách của nhà nước. Ở các quốc gia dân chủ, các nhóm lợi ích ấy có thể là các nhà tài phiệt, các công đoàn, các tổ chức xã hội dân sự, các hội nghề nghiệp, v.v.. Các nhóm lợi ích ấy thường hoạt động công khai, một cách trực tiếp, dưới hình thức kiến nghị hoặc thậm chí, đình công và biểu tình, hoặc qua trung gian các cơ quan lobby chính thức, chuyên đi ngả tắt. Ở Việt Nam, trước đây, ngay cả sự hiện diện của cái gọi là “nhóm lợi ích” như thế cũng không thể có, thậm chí, không thể tưởng tượng được. Thế nhưng gần đây, các nhóm lợi ích ấy lại phát triển rất mạnh và khuynh đảo cả tình hình chính trị Việt Nam.

Theo Trần Kinh Nghị, chiến thắng của Nguyễn Tấn Dũng đối với Nguyễn Phú Trọng trong hai kỳ hội nghị 6 và 7 của Trung ương đảng vừa qua chính là chiến thắng của nhóm lợi ích đối với nhóm bảo thủ. Mới đây, trong bài “Đổi luật chơi trong đảng”, nhà bình luận chính trị Ngô Nhân Dụng cũng có quan niệm tương tự khi cho lý do chính khiến Nguyễn Tấn Dũng chiến thắng liên tiếp là nhờ biết sử dụng một thứ luật chơi mới: dựa trên tiền.

Thường, để cai trị, người ta sử dụng một trong hai, hoặc cả hai yếu tố: quyền và tiền. Quyền để khai thác lòng sợ hãi; tiền để kích thích lòng tham. Trước, người ta chỉ dùng quyền; bây giờ, người ta dùng cả quyền lẫn tiền. Theo Ngô Nhân Dụng:
“Từ khi làm thủ tướng năm 2006, […] Nguyễn Tấn Dũng tập trung quyền điều động các xí nghiệp quốc doanh vào phủ thủ tướng, thay vì chia quyền cho các “bộ chủ quản” theo lối cũ. Từ đó, người đóng vai thủ tướng tạo cơ hội kiếm tiền cho tay chân của mình; phân phát cơ hội kiếm tiền để mua lòng trung thành của đồng đảng. Các ủy viên Trung Ương Ðảng được chia chỗ trong Hội Ðồng Quản Trị của các doanh nghiệp nhà nước. Các chương trình kinh tế đều nhằm tạo cơ hội kiếm tiền cho những thủ túc chứng tỏ lòng trung thành. Khi người dân Việt Nam nhận thấy cả guồng máy cai trị là một mạng lưới tham nhũng chằng chịt liên kết với nhau, người cầm đầu mạng lưới đó là ông thủ tướng.”

Như vậy, cái mà Trần Kinh Nghị gọi là nhóm lợi ích ấy chủ yếu là những kẻ vừa có quyền vừa có tiền. Sức mạnh của Nguyễn Tấn Dũng so với Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang chính là sức mạnh của nhóm lợi ích vừa có quyền vừa có tiền ấy.

Sự thao túng của nhóm lợi ích ấy dẫn đến hai hệ quả:

Thứ nhất, nó tạo ra một vẻ dân chủ giả, thường được gọi là dân chủ trong nội bộ đảng (intra-Party democracy). Bộ Chính trị đề nghị kỷ luật Thủ tướng, Trung ương đảng bác bỏ: Bộ Chính trị chịu thua. Tổng Bí thư đích thân đề cử Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình Huệ vào Bộ Chính trị, Trung ương đảng bác bỏ: Tổng Bí thư chịu thua. Giới quan sát chính trị quốc tế, ở xa, dễ ngỡ đó là dân chủ. Nhưng không phải. Một là, thứ dân chủ nội bộ ấy không biến thành dân chủ xã hội (social democracy). Hai là, nó chỉ là cuộc đấu đá quyền lực trong nội bộ. Chứ không phải là dân chủ.

Thứ hai, sự thắng thế của các nhóm lợi ích vừa có quyền vừa có tiền ấy biến đảng Cộng sản thành một đám mafia không những khuynh loát chính trị mà còn vét kiệt hết tài nguyên của đất nước và tài sản của dân chúng, ngay cả của những người dân chưa ra đời (với số nợ khổng lồ nó tạo ra!).

Điều đáng chú ý là tất cả các hiện tượng trên, từ chuyện đảng và chính phủ yếu đến chuyện phe phái và các nhóm lợi ích mạnh đều cũng xuất hiện ở Trung Quốc. Trong bài “The end of the CCP’s resilient authoritarianism? A tripartite assessment of shifting power in China” đăng trên tạp chí The China Quarterly năm 2012, Cheng Li cũng phân tích các hiện tượng tương tự tại Trung Quốc. Chỉ có hai sự khác biệt lớn. Thứ nhất, ở mức độ: Cũng yếu, nhưng cái yếu của đảng và chính phủ Việt Nam ở mức trầm trọng hơn hẳn ở Trung Quốc. Ở Trung Quốc, quyền hạn của Chủ tịch đảng chưa bao giờ bị thách thức một cách nghiêm trọng như ở Việt Nam. Quyền lực của Tập Cận Bình cũng như của Hồ Cẩm Đào chưa bao giờ lớn bằng Mao Trạch Đông hay Đặng Tiểu Bình nhưng dù sao vẫn nghiêng trời lệch đất; cả Trung ương đảng cũng không dám chống lại. Thứ hai, theo Cheng Li, nhiều nhà phân tích chiến lược tin tưởng: đảng Cộng sản Trung Quốc có thể yếu và càng ngày càng yếu, nhưng đất nước Trung Quốc thì vẫn mạnh.

Còn Việt Nam?

Chính cái mạnh không cưỡng nổi của Trung Quốc là một tai họa cho Việt Nam. Việt Nam càng yếu, cái họa ấy càng lớn.

* Blog của Tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.


Nguyễn Hưng Quốc

Nhà phê bình văn học, nguyên chủ bút tạp chí Việt (1998-2001) và đồng chủ bút tờ báo mạng Tiền Vệ (http://tienve.org). Hiện là chủ nhiệm Ban Việt Học tại trường Đại Học Victoria, Úc. Đã xuất bản trên mười cuốn sách về văn học Việt Nam.

Im lặng tức là chết!

Blogger Trịnh Kim Tiến. Gửi cho BBC Việt ngữ từ Sài Gòn. 30 tháng 5, 2013

Trịnh Kim Tiến đặt vấn đề “công an trị” ở Việt Nam

Nói, nói nữa và nói mãi, tất cả sự phản đối dường như vô tác dụng đối với ngành tư pháp và công an Việt Nam trong vấn nạn công an sử dụng bạo lực với người dân.

Bấm Tôi, một người con có bố bị công an đánh chết, mọi người, những người quan tâm đến tình hình chung trong xã hội, đất nước, hay thậm chí là những người dân thường ngày đêm lo lao động kiếm sống đều biết được rằng sức mạnh của ngành công an trong xã hội hiện nay lớn đến thế nào. Chế độ này đang dần trở thành chế độ công an trị, họ có thể làm những gì họ thích bởi quyền hạn của họ ngày một nhiều, dường như không có một sự chế tài thực sự nào dành cho họ.

Những bản án bất công liên tiếp, những cách xử lý có tính chất bao che đã chứng minh một điều rằng tội ác của lực lượng công an đã được cả ngành tư pháp, bộ máy pháp luật Việt Nam dung túng. Trong khi đó người dân chỉ cần cự cãi lại công an rất dễ bị ghép cho tội danh chống người thi hành công vụ và phải lĩnh án nhiều tháng, năm tù.

Tôi cứ đếm rồi lại đếm, đăng rồi lại đăng ngày càng nhiều tin tức người dân bị công an bạo hành trên facebook của mình. Một lần đăng là một lần rớt nước mắt, cũng là một lần đau xót khi biết được rằng những chuyện đó vẫn tiếp diễn hằng ngày và đang trở thành những câu chuyện hết sức bình thường trước phản ứng bất lực vì sợ hãi của người dân.

Tôi nên làm gì, chúng ta nên làm gì khi mà sự bất công đến hồi man rợ?

“Tôi cứ đếm rồi lại đếm, đăng rồi lại đăng ngày càng nhiều tin tức người dân bị công an bạo hành trên facebook của mình. Một lần đăng là một lần rớt nước mắt, cũng là một lần đau xót”

Blogger Trịnh Kim Tiến

Khi mà thượng sĩ công nổ súng giết người sau khi đã còng tay nạn nhân chỉ phải lĩnh án 2 năm tù giam. Sự phi nghĩa đang diễn ra một cách công khai và trắng trợn nhất mà chúng ta có thể thấy.

Sự việc xảy ra vào ngày 10/12/2012, ông Bùi Văn Lợi (45 tuổi) đi xem đá gà trên sới gà tại Bắc Giang và sau đó kết quả là ông đã bị tên công an giết người Nguyễn Duy Tùng nổ súng bắn chết sau khi đã bị còng tay.

Sau hơn 6 tháng quên lãng, vụ án được đem ra xét xử và kết thúc là bản án 2 năm tù giam cho kẻ sát nhân. Một lần nữa, bộ mặt của Tòa án Bắc Giang, cũng như cả ngành tư pháp Việt Nam tiếp tục bị những kẻ nắm quyền lực, mang danh thi hành pháp luật phỉ nhổ vào.

‘Làm gì ngăn chặn?’

Blogger Trịnh Kim TiếnBản thân blogger Trịnh Kim Tiến có bố đẻ là nạn nhân của bạo hành do công an Việt Nam

Tôi nói là một lần nữa bởi đây không phải lần đầu Tòa án Việt Nam kết luận ra được những bản án đáng kinh tởm đến như vậy về những sự vụ công an lạm quyền đánh chết dân. Và câu hỏi đặt ra cho chúng ta bây giờ là chúng ta có thể làm gì để ngăn chặn tình trạng này tiếp diễn?

Chúng ta không thể làm gì vì chúng ta là dân đen, sẽ có rất nhiều người suy nghĩ như vậy. Và chúng ta sẽ thực sự không thể nào thay đổi được hiện trạng này nếu chúng ta tiếp tục nghĩ như vậy. Điều chúng ta cần phải làm hiện nay là lên tiếng để bảo vệ quyền lợi và tính mạng của bản thân, cũng như những người xung quanh. Với diễn biến thực tế, tình trạng này sẽ còn diễn ra và diễn ra mạnh.

Ngày hôm nay có thể là gia đình chúng tôi, ngày mai nỗi đau đó có thể rơi vào gia đình các bạn. Có ai muốn điều đó xảy ra với bản thân mình, tôi chưa từng nghĩ điều đó sẽ xảy đến với gia đình tôi, nhưng khi nó đến, tôi phải học cách chấp nhận và đối mặt. Đừng ngồi im và để sự mất mát đó tìm đến với gia đình mỗi chúng ta trong sự vô cảm của chính mình.

Có vô số những gia đình đã và đang trải qua đau đớn bởi vấn nạn này gây ra. Những vụ án công an giết người rõ ràng nhưng lại bị gắn mác tự tử, tự thương. Và sự im lặng, quên lãng đáng sợ của dư luận khiến nỗi đau chồng chất lên nỗi đau. Chúng ta phải lên tiếng và không chỉ là sự lên tiếng suông được nữa, thật khó để chúng ta còn tin vào những gì họ nói là “vì dân”.

“Ngày hôm nay có thể là gia đình chúng tôi, ngày mai nỗi đau đó có thể rơi vào gia đình các bạn. Có ai muốn điều đó xảy ra với bản thân mình, tôi chưa từng nghĩ điều đó sẽ xảy đến với gia đình tôi, nhưng khi nó đến, tôi phải học cách chấp nhận và đối mặt”

Blogger Trịnh Kim Tiến

Chúng ta cần phải làm gì đó để phản đối những bản án bất công của ngành tư pháp Việt Nam đối với những nạn nhân bị công an lạm quyền đánh và đánh chết. Chúng ta cần phải nói tiếng nói của mình, chúng ta không cam chịu bất công, và yêu cầu đòi hỏi những quyền chính đáng là tính mạng và nhân phẩm của người dân cần phải được tôn trọng.

Vậy chúng ta có thể làm gì khi chúng ta không có quyền trong tay? Chúng ta có quyền biểu tình phản đối, đó là quyền quy định trong Hiến Pháp.

Khi tôi đề cập đến chuyện biểu tình ở đây không có nghĩa là tôi cổ súy cho việc thể hiện bức xúc bằng hành động gay gắt như la hét, ném đá, sử dụng vũ lực, bạo động…

Ý tưởng biểu tình ở đây là sự liên kết bằng những hành động cụ thể cùng những bước chân đồng hành với chúng tôi bằng sự cảm thông, chia sẻ và tâm tình mong muốn sự đổi thay.

Chúng ta phải có hành động phản đối cụ thể để yêu cầu luật pháp hiện hành trả lại công lý cho người dân.

Chúng tôi cần mọi người đi cùng chúng tôi, ủng hộ chúng tôi trong lúc này.

Bài viết phản ánh quan điểm riêng và lối hành văn của tác giả, blogger Trịnh Kim Tiến, người đang sinh sống và làm việc ở Sài Gòn. Bài đã được đăng trên Bấm Facebook của tác giả.

Hiệu ứng Trương Duy Nhất

Phạm Thị Hoài. 28 tháng 5, 2013

Vài tháng trước, một người từng tham gia những hoạt động không được chính quyền Việt Nam ưu ái như biểu tình, kiến nghị, đồng thời là tác giả của một số bài viết thẳng thắn về những đề tài nhạy cảm đăng trên blog cá nhân, chia sẻ với tôi rằng cho đến nay ông vẫn an toàn và sự an toàn đó có ý nghĩa lớn, vì nó giúp những người khác bớt sợ hơn.

Quả thật số người không còn sợ hay đã bớt sợ bộ máy trấn áp của chế độ chưa bao giờ tăng nhanh như trong thập niên vừa qua tại Việt Nam, và một phần quan trọng là do được khích lệ bởi sự an toàn tương đối của cá nhân một số người đi ở hàng đầu. Cho đến Chủ nhật vừa rồi, blogger Trương Duy Nhất thuộc về số ấy. Song việc ông bị bắt khẩn cấp một lần nữa cho thấy: bảo hiểm chính trị ở Việt Nam chỉ đảm bảo một điều duy nhất, đó là: nó không bảo đảm điều gì hết.

Không đi biểu tình

Trương Duy Nhất đã chuẩn bị sẵn chỗ dựa lập luận để tránh cho mình khỏi trở thành nạn nhân của bộ máy trấn áp một cách vô ích. Bài trả lời một nhân vật Tom Cat nào đó của ông là tổng kết của những lập luận này, không ai có thể bảo vệ ông xuất sắc hơn. Ông trình bày mình như một tiếng nói độc lập chứ không đối lập, một nhà báo tự do chứ không ly khai, một người phát ngôn chính kiến riêng chứ không bất đồng chính kiến, phản biện chứ không phản động, phản đối chứ không chống đối.

Ông không treo biển “Kính Đảng, trọng chế độ, yêu Bác Hồ” [i], không trưng hình Đại tướng Võ Nguyên Giáp, không đồng tình với mọi biểu hiện chống cộng cực đoan, không đi biểu tình, chưa bao giờ kí tên vào một bản tuyên bố hay kiến nghị, và bất chấp những tấn công và đe dọa từ nhiều phía vẫn không rời góc nhìn KHÁC của mình. Trong nhiều năm trời, ông đi ở ranh giới giữa an toàn và mạo hiểm mà tỉ lệ có thể là 51 % nghiêng về an toàn.

“Bảo hiểm chính trị ở Việt Nam chỉ đảm bảo một điều duy nhất, đó là: nó không bảo đảm điều gì hết.”

Một số người có cảm giác rằng thời gian gần đây, tỉ lệ ấy đã đảo ngược, Trương Duy Nhất đã ngày càng đi xa hơn trong quan điểm phê phán chế độ và đó là một trong những lý do khiến ông bị bắt. Tôi cho rằng mọi phỏng đoán đều vô nghĩa, vì không có một biểu giá an toàn nào cố định trong một chế độ công an trị, trừ biểu giá duy nhất là không làm gì hết. Ảo tưởng về những vùng an toàn nào đó, trớ trêu thay, được nuôi dưỡng trên mảnh đất đầy mìn, gài bởi chính sách chia để trị, kết tinh thành thủ pháp điêu luyện nhất của bộ máy an ninh Việt Nam.

‘Khỏe mạnh tự chủ’

Ông Duy Nhất bình luận về các nhân vật lãnh đạo cao cấp nhất trong Bộ Chính Trị.

Người chưa bị đụng tới có thể là một cái thớt hữu ích cho con dao bổ xuống người nằm trên thớt. Hay đơn giản hơn, những người còn đi xa hơn Trương Duy Nhất mà vẫn an toàn chẳng qua là “của để dành”, nói theo cách dân dã của blogger Người Buôn Gió, cho những thao tác khác trong chiếc hộp đen của bộ máy quyền lực mà chúng ta chịu đựng và dung dưỡng.

Quan sát từ những bản án chính trị trong ba năm gần đây (2011, 2012, 2013), tôi nhận thấy hai đặc điểm đáng lưu ý: Thứ nhất, tuyệt đại đa số những người bị kết án đều không phải là đảng viên Đảng Cộng sản [ii]. Thứ hai, tuyệt đại đa số những người bị kết án đều không ở trong biên chế cán bộ, nhân viên, công chức các cơ quan Đảng và nhà nước [iii]. Ông Trương Duy Nhất thỏa mãn cả hai đặc điểm này. Khả năng vụ điều tra ông được đình chỉ như trong trường hợp ông Phạm Chí Dũng, đảng viên, cán bộ Thành ủy TP. HCM khi bị bắt, có vẻ như xa vời.

“Nếu phải đứng trước tòa, ông sẽ là một hình ảnh đẹp và hình ảnh ấy sẽ có ý nghĩa lớn, vì nó gây cảm hứng cho lòng can đảm”

Phạm Thị Hoài

Trở lại với câu chuyện mở đầu bài viết này, vâng, tôi đồng ý rằng người ta bớt sợ khi dựa lưng vào an toàn. Nhưng điều đáng nói hơn là: người ta có thể can đảm lên, khi chứng kiến người khác thách thức mạo hiểm và đường hoàng chấp nhận cái giá của hành động đó. Trương Duy Nhất rất chú trọng đến hiệu ứng thông điệp của các hình ảnh.

Ông từng ca ngợi hình ảnh hiên ngang của Cù Huy Hà Vũ, hình ảnh trong trắng, đĩnh đạc của Nguyễn Phương Uyên. Bức hình chụp ông trong ngày bị bắt cho thấy một Trương Duy Nhất khỏe mạnh và tự chủ, không một nét khiếp nhược. Tôi hoàn toàn tin rằng nếu phải đứng trước tòa, ông sẽ là một hình ảnh đẹp và hình ảnh ấy sẽ có ý nghĩa lớn, vì nó gây cảm hứng cho lòng can đảm, cũng như blog Một góc nhìn khác của ông đã góp phần quan trọng để giới blogger Việt Nam bớt e sợ, khi ông còn an toàn.

[i] Ngay sau khi Trương Duy Nhất bị bắt, chủ nhân của blog “Kính Đảng, trọng chế độ, yêu Bác Hồ” này, nhà báo kì cựu Đào Tuấn, người có nhiều bài viết nhạy bén và thẳng thắn mà tôi thường xuyên theo dõi, lập tức lên tiếng với bài “Cái còng và khẩu súng không thể chĩa vào Nhất”. Nhưng một ngày sau,bài ấy chỉ còn là mã 404 trên chính trang của chủ blog.

[ii] Riêng ông Vi Đức Hồi từng là giám đốc trường Đảng một huyện ở Lạng Sơn, nhưng đã trở thành thành viên Khối 8406 và bị khai trừ Đảng nhiều năm trước khi bị bắt.

[iii] Ngoại lệ duy nhất là ông Đinh Đăng Định, giáo viên trung học phổ thông ở Đắk Nông.

Bài viết thể hiện quan điểm tác giả, hiện đang sống tại Đức và đã được đăng trên Bấm blog của tác giả.

TT Nguyễn Tấn Dũng sẽ nói gì tại Đối thoại Shangri-La?

Việt Hà, phóng viên RFA. 2013-05-29
 Email  Ý kiến của Bạn  Chia sẻ  In trang nàyvvh052913.mp3 Phần âm thanh Tải xuống âm thanh
000_DV1462982-305.jpg

Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng tại thượng đỉnh ASEAN ở Bandar Seri Begawan, Brunei hôm 25 tháng 4 năm 2013.

AFP PHOTO / ROSLAN Rahman

Nghe cuộc phỏng vấn này
Tải xuống – download

Từ ngày 31 tháng 5 đến 2 tháng 6, tại Singapore sẽ diễn ra Đối thoại Shangri-La thường niên, quy tụ các quan chức cấp cao của nhiều nước.

Trong diễn đàn lần này, lần đầu tiên Thủ tướng Việt Nam sẽ có bài diễn văn quan trọng tại. Các chủ đề chính được bàn thảo trong diễn đàn lần này là gì?  Thủ tướng Việt Nam muốn đề cập đến những vấn đề gì trong diễn văn của mình?

Việt Hà phỏng vấn giáo sư Carl Thayer, thuộc học viện Quốc phòng Úc, người sẽ tham dự diễn đàn lần này, để biết thêm chi tiết.

Chủ đề của Đối thoại Shangri-La

Trước hết nói về các chủ đề quan trọng được bàn thảo tại diễn đàn lần này, Giáo sư Carl Thayer cho biết:

“Trước hết phải hiểu về cơ cấu của đối thoại, nó được chia thành các phiên toàn thể, đồng thời lại được chia thành các phần nhỏ. Có 6 phiên toàn thể nơi các bộ trưởng quốc phòng sẽ phát biểu.

Tất nhiên họ cũng phải xem xét tính nhạy cảm của các nước.

Đối thoại sẽ bắt đầu với phát biểu của Mỹ về an ninh khu vực. Đây sẽ là chủ đề chính liên quan đến việc Mỹ cân bằng lại chiến lược, liệu điều này có thể thực hiện được, ảnh hưởng của Mỹ đang lên hay xuống, việc Mỹ quân sự hóa khu vực có phải là để kiềm chế Trung Quốc.

Và phần 4 được mang tựa rất ngoại giao là vai trò của Trung Quốc trong an ninh toàn cầu, nhưng thực tế sự căng thẳng sẽ vượt qua cả khu vực và Trung  Quốc sẽ tìm cách tránh phần này.

Trung Quốc đang phải đối mặt với những cường quốc trên thế giới và họ phải tìm cách làm nhẹ những chỉ trích. Phần cuối của hội nghị sẽ là hợp tác quân sự trong khu vực châu Á Thái Bình Dương.

Giáo sư Carl Thayer, thuộc học viện Quốc phòng Úc
Giáo sư Carl Thayer, thuộc học viện Quốc phòng Úc. RFA

Có rất nhiều vấn đề được bàn thảo ở hội nghị lần này nhưng theo tôi quan hệ Mỹ – Trung sẽ là chủ đề chính và nó có liên quan đến một loạt các chủ đề chính khác như làm thế nào để bảo vệ quyền lợi quốc gia và tránh các xung đột, chiến lược hiện đại hóa quân sự.

Tiếp theo là vấn đề an ninh hàng hải, tranh chấp biển Đông. Những vấn đề này sẽ được bàn thảo nhưng sẽ không phải trực tiếp”.

Thủ tướng VN sẽ nói gì?

Việt Hà: Thưa ông, đây là lần đầu tiên Thủ tướng Việt Nam sẽ có bài phát biểu quan trọng tại hội nghị. Báo chí Việt Nam đưa tin ông sẽ đề cập đến các vấn đề an ninh hàng hải, trong đó có biển Đông. Việt Nam từ nhiều năm nay đã có những tranh chấp với Trung Quốc tại biển Đông, tại sao Thủ tướng Việt Nam lại chọn có bài phát biểu vào năm nay?

GS Carl Thayer: Chúng ta cũng nên nhớ là Bộ trưởng Quốc phòng VN Phùng Quang Thanh đã từng phát biểu ở phiên toàn thể của đối thoại Shangri La, nhưng đúng là Thủ tướng Việt Nam chưa từng tham gia.

Lần này ông tham gia vì ông được mời và ông sẽ có bài phát biểu quan trọng sau bài nói của nước chủ nhà Singapore vào đêm trước khi hội nghị bắt đầu.

Tại sao ông có bài phát biểu lần này? Đó là Việt Nam đang ở trung tâm của vấn đề và cũng giống nhiều nước khác đang có tranh chấp với Trung Quốc, họ không có đủ khả năng về quân sự để đối đầu với Trung Quốc dù họ đang hiện đại hóa và vì vậy Việt Nam phải sử dụng các biện pháp ngoại giao và những cách tiếp cận khác.

Việc Thủ tướng có bài phát biểu là một cơ hội cho Việt Nam.

Tôi nghĩ điều quan trọng phải nói tới đó là đây là lần đầu tiên một lãnh đạo cao cấp, một thủ tướng sẽ đề cập đến chính sách ngoại giao, an ninh quốc gia và vấn đề chính sách quốc phòng.

Các Bộ trưởng quốc phòng trước kia chỉ nói về vấn đề quốc phòng, còn ngoại trưởng các nước thì nói về chính sách ngoại giao.

Hy vọng là nếu mọi việc trôi chảy thì ông Thủ tướng sẽ nói được toàn bộ ba vấn đề.

Ông sẽ thuyết trình bằng tiếng Việt nhưng ông sẽ giới thiệu đến những người dự nước ngoài một cái nhìn tổng thể về Việt Nam, nó sẽ không chỉ bao gồm vấn đề với Trung Quốc và biển Đông mà còn mang tính toàn cầu và vai trò của Việt Nam.

Vấn đề Biển Đông

Việt Hà: Theo ông thì liệu các nước, nhất là Philippines, sẽ lên tiếng với Trung Quốc về vấn đề biển Đông như các năm trước không và điều này có tạo khó khăn gì cho Trung Quốc?

GS Carl Thayer: Tất cả những vấn đề gọi là đa phương là điều mà Trung Quốc không muốn vì họ luôn muốn giải quyết các vấn đề song phương với từng nước.

Và đó là lý do vì sao người tổ chức hội nghị phải chọn từ ngữ rất cẩn thận để Trung Quốc không vào tình huống khó và phải tự bảo vệ mình.

Philippines đã luôn mạnh tiếng tại diễn đàn này hơn so với Việt Nam.

Theo tôi đó là vì họ thông thạo tiếng Anh và mặt khác thì văn hóa người Việt cũng không thích đối đầu, mặc dù ông Phùng Quang Thanh trước kia cũng đã nói rất thẳng thắn tại diễn đàn Shangri La.

Việt Hà: Thường trước và sau khi diễn đàn Shangri La được tổ chức, chúng ta vẫn thấy có những sự kiện xảy ra tại các vùng đang xảy ra tranh chấp trong khu vực, điển hình là tại biển Đông, ảnh hưởng đến an ninh khu vực, người ta có thể đặt câu hỏi là liệu diễn đàn này có thể giúp gì trong việc giải quyết những xung đột và tranh chấp đang diễn ra trong khu vực?

GS Carl Thayer: Diễn đàn đạt hai mức bao gồm cả chính thức tức là nói về các chương trình nghị sự  đã được đưa ra mà không đưa ra kết luận.

Diễn đàn đã qua 12 kỳ tức là đã phát triển, và nó đã lớn đến mức đẩy giới học giả ra phía lề như những thính giả dự hội nghị và các quan chức chính phủ, cố vấn an ninh…

Nhân dịp diễn đàn Shangri La, các bộ trưởng các nước cũng có những cuộc gặp xung quanh hội nghị, trước, và sau hội nghị.

Diễn đàn sẽ là nơi Bộ trưởng quốc phòng Mỹ đăng đàn, nhưng quan chức quân sự cấp cao của Trung Quốc sẽ ngồi ở phía dưới để đưa ra các câu hỏi khó, nhưng không phải là Bộ trưởng quốc phòng Trung Quốc. Họ không gửi Bộ trưởng quốc phòng tới diễn đàn lần này.

Cho nên diễn đàn đã lên hai mức chứ không chỉ là một diễn đàn  đơn thuần. Điều mới là cuộc gặp các Bộ trưởng quốc phòng  của các nước ASEAN + sẽ diễn ra lần thứ hai tại Brunei vào năm nay.

Có những câu hỏi đưa ra là diễn đàn Shangri La đã làm gì để đưa các bộ trưởng quốc phòng các nước ASEAN lại với nhau một cách không chính thức và cuộc gặp ở mức 1 của các Bộ trưởng quốc phòng sẽ diễn ra thế nào.

Cuộc gặp các Bộ trưởng quốc phòng ASEAN + sẽ diễn ra lần hai, và được tổ chức cứ 3 năm một lần. Trong khi Shangri La gặp nhau mỗi năm và là một thảo luận không chính thức.

Tất nhiên các báo cáo sẽ được viết ra rất cẩn thận và được lọc lựa để đề cập đến các vấn đề nhưng không để giải quyết một vấn đề nào.

Nhưng diễn đàn này quan trọng vì có các thông tin mới, cách nhìn mới, và các nước có cơ hội để biết được những chỉ trích với chính sách của mình là gì và tìm cách bảo vệ lập trường của mình.

Nói ví dụ như trường hợp của Bộ trưởng Quốc phòng Hao Kỳ Leon Panetta trước đây đã lên tiếng về quyền lợi của Mỹ tại biển Đông.

Việt Hà: Xin cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi buổi phỏng vấn này.

Tin, bài liên quan

______________________________________________

Thủ tướng Dũng ‘sẽ nêu vấn đề Biển Đông’

Cập nhật: 12:14 GMT – thứ năm, 30 tháng 5, 2013
Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta đã công bố chiến lược tái cân bằng lực lượng tại Shangri-La năm ngoái

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam sẽ là diễn giả chính của Đối thoại Shangri-La và dự kiến sẽ nêu vấn đề Biển Đông tại phiên khai mạc của diễn đàn về an ninh khu vực vào ngày mai 30/6.

Ông Dũng đến Singapore với tư cách ‘khách mời đặc biệt’ của nước chủ nhà và Ban tổ chức.

Đây là lần đầu tiên một lãnh đạo Việt Nam được chọn làm diễn giả chính trong 12 lần Đối thoại Shangri-La được tổ chức tại Singapore.

Đối thoại năm nay diễn ra trong bối cảnh những căng thẳng mới trên Biển Đông giữa Bắc Kinh với Hà Nội và Manila cũng như sự cố gần đây khi tàu Philipines bắn chết một ngư dân Đài Loan.

Trung Quốc năm nay ‘hạ cấp’ phái đoàn đi dự Shangri-La khi cho Phó Tổng tham mưu trưởng Giải phóng Quân là ông Thích Kiến Quốc dẫn đầu, thay vì bộ trưởng Quốc phòng như năm ngoái.

Anh và Pháp gửi bộ trưởng Quốc phòng của họ dự Đối thoại còn châu Âu cử bà Catherine Ashton, trưởng đại diện đối ngoại của họ.

Ngoài các nước trên và toàn bộ các nước Asean, Đối thoại Shangri-La năm nay còn có sự tham gia của đại diện các nước lớn như Ấn Độ, Nhật Bản, Đức, Úc, Canada, Hàn Quốc…

‘Vì hòa bình, ổn định’

Việt Nam có một số quan hệ hợp tác quân sự với Trung Quốc.

Tờ Tuổi Trẻ dẫn lời Ngoại trưởng Việt Nam Phạm Bình Minh cho biết bên lề kỳ họp Quốc hội rằng bài diễn văn của Thủ tướng Dũng ‘tất nhiên có đề cập vấn đề Biển Đông’.

Ông Minh cũng ̣được dẫn lời nói phái đoàn Việt Nam đến Singapore với tinh thần ‘làm sao đảm bảo hòa bình, ổn định trong khu vực’.

Thủ tướng Việt Nam là nhà lãnh đạo nước ngoài thứ năm là diễn giả chính tại Đối thoại Shangri-La theo truyền thống có từ năm 2009, sau các vị: Thủ tướng Úc Kevin Rudd, Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak, Thủ tướng Malaysia Najib Razak và Tổng thống Indonesia Susilo Bambang Yudhoyono.

Sau khi đọc diễn văn tại khách sạn Shangri-La, Thủ tướng Dũng cũng sẽ thăm chính thức Singapore và dự kiến sẽ có các cuộc tiếp xúc với Tổng thổng Tony Tan và Thủ tướng Lý Hiển Long của nước chủ nhà cũng như làm việc với một số doanh nghiệp lớn tại đây.

Trong lúc này, phái đoàn Việt Nam do ông Nguyễn Chí Vịnh, thứ trưởng Quốc phòng, dẫn đầu đã đến Singapore dự hội nghị. Ông Vịnh cũng là quan chức cấp cao nhất của Việt Nam dự Đối thoại năm ngoái.

Ông Vịnh sẽ có bài phát biểu tại phiên họp toàn thể vào Chủ nhật ngày 2/6 và sẽ hội kiến bộ trưởng hoặc thứ trưởng Quốc phòng các nước Nga, Pháp, Úc, Hàn Quốc, Singapore, New Zealand và tư lệnh Thái Bình Dương của Mỹ, theo Thông tấn xã Việt Nam.

Hiện không rõ ông Vịnh có lịch gặp ông Chuck Hagel, bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, và vị đại diện Trung Quốc bên lề diễn đàn hay không.

Năm phiên thảo luận toàn thể tại Đối thoại năm nay sẽ xoay quanh các chủ đề: cách tiếp cận của Mỹ đối với an ninh khu vực, bảo vệ lợi ích quốc gia đi đôi với ngăn ngừa xung đột, hiện đại hóa quân sự và minh bạch hóa chiến lược, các xu thế mới trong nền an ninh ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương và tăng cường hợp tác quốc phòng trong khu vực.

Ngoài ra còn có sáu phiên họp đặc biệt vào chiều ngày 1/6 về các chủ đề nóng bỏng đối với an ninh khu vực hiện nay: ngăn ngừa sự cố trên biển, phòng thủ tên lửa, ngoại giao quốc phòng và ngăn ngừa xung đột, công nghệ quân sự mới, tình hình Afghanistan và sự phát triển của mạng với an ninh châu Á.

‘Lập trường nhất quán’

Nguyễn Tấn Dũng

Thủ tướng Dũng từng nói về chủ quyền Hoàng Sa trước quốc hội Việt Nam.

Cho tới nay, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là chính khách cao cấp nhất của Việt Nam tuyên bố rằng chủ trương của Việt Nam là đàm phán để đòi hỏi chủ quyền tại quần đảo Hoàng Sa, mà Trung Quốc đã dùng vũ lực chiếm đoạt hoàn toàn từ năm 1974.

Ông Dũng đã đề cập tới vấn đề chủ quyền Biển Đông khi trả lời chất vấn của đại biểu quốc hội hồi tháng 11 năm 2011 tại Hà Nội.

Tuy nhiên ông thủ tướng nói thêm Việt Nam cũng chủ trương “đàm phán giải quyết, đòi hỏi chủ quyền với quần đảo Hoàng Sa bằng biện pháp hòa bình”.

Ông được truyền thông trong nước dẫn lời nói: “Lập trường nhất quán của chúng ta là quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Chúng ta có đủ căn cứ và lịch sử pháp lý để khẳng định điều này”.

Theo ông, việc đàm phán đòi hỏi chủ quyền là phù hợp với Hiến chương Liên Hiệp Quốc và Công ước LHQ về Luật biển.

Giáo sư Carlyle Thayer, chuyên gia về Việt Nam, vào lúc đó nhận xét: “Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm nay, một lãnh đạo cấp cao nhất của Việt Nam công khai tuyên bố rành rẽ về vấn đề Hoàng Sa”.

“Khác với Trường Sa, vốn được cho là khu vực tranh chấp, Hoàng Sa luôn được Trung Quốc coi là lãnh thổ của nước này một cách hiển nhiên và không bao giờ đặt Hoàng Sa vào trong nội dung các cuộc đàm phán.”

Theo ông Thayer, do vậy vấn đề Hoàng Sa cũng không được lãnh đạo Việt Nam nhắc đến, và việc hai chữ Hoàng Sa được nhắc tới một cách chính thống những ngày này cho thấy một sự dịch chuyển trong chính sách.

Sinh viên Luật kiện Đòan thanh niên cộng sản

Kính Hòa, phóng viên RFA. 2013-05-29

Trường Đại Học Luật TP Hồ Chí Minh nơi thành lập Trung Tâm Nghiên Cứu Nhân Quyền

Trường Đại Học Luật TP Hồ Chí Minh nơi thành lập Trung Tâm Nghiên Cứu Nhân Quyền

Photo courtesy Đại học luật TP.HCM

Nghe bài này

Đòan thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh ở trường đại học luật TP HCM vừa bị nhóm, ba sinh viên của trường này kiện lên tòa án nhân dân quân tư TP HCM.

Đòan thanh niên cộng sản học luật mà không hiểu luật?

Nhóm sinh viên truờng Đại học luật TP HCM gồm các snh viên Nguyễn Trang Nhung, Phạm Lê Vương Các, và Bùi Quang Viễn vừa chính thức đưa đơn khởi kiện Đòan thanh niên cộng sản trường đại học luật TP HCM về việc bị đơn vị này đã xâm phạm đến quyền được bảo vệ nhân phẩm, danh dự, uy tín của nhóm sinh viên.  Sinh viên Nguyễn Trang Nhung cho biết tiến trình của vụ việc như sau,

“ Nhóm khởi xướng blog Công lý cho Đòan Văn Vươn gồm Tôi, Phạm Lê Vương Các và Bùi Quang Viễn mong muốn qua blog này nhắc nhở Tòa án nhân dân TP Hải Phòng xử công minh, đúng luật. Sau đó, vào ngày 9/4 trên website của Đòan trường có đăng bài nói rằng chúng tôi khởi xướng việc đó nhằm  mục đích là đánh bóng cá nhân, rằng chúng tôi bị ảnh hưởng của những tư tưởng sai lệch và phiến diện.

Họ còn cho rằng chúng tôi có hạn chế về tư duy pháp lý và công bố điểm của các bạn tôi như là một bằng chứng. Chúng tôi đã yêu cầu họ xin lỗi và tranh luận nhưng không có hồi âm. Chúng tôi có nói tới khả năng chúng tôi sẽ kiện đòan trường về xâm phạm quyền được bảo vệ nhân phẩm danh dự và uy tín”

Nhung cho biết là từ khi có yêu cầu của nhóm sinh viên, đòan thanh niên đã im lặng không có phản hồi nào. Yêu cầu của nhóm sinh viên này đối với bên bị đơn là đòan thanh niên cộng sản trường đại học luật phải gỡ bỏ bài viết xúc phạm nhóm sinh viên và phải chính thức xin lỗi.

Đòan trường có đăng bài nói rằng chúng tôi khởi xướng việc đó nhằm mục đích là đánh bóng cá nhân, rằng chúng tôi bị ảnh hưởng những tư tưởng sai lệch và phiến diện. Họ còn cho rằng chúng tôi có hạn chế về tư duy pháp lý…Chúng tôi đã yêu cầu họ xin lỗi và tranh luận nhưng không có hồi âm

Nguyễn Trang Nhung

Từ khi nhóm sinh viên của Trang Nhung khởi xướng blog Công lý cho Đòan Văn Vươn, Phòng công tác chính trị và Phòng đào tạo của Trường đại học Luật TP HCM đã yêu cầu các sinh viên này đến để giải trình, nhưng các sinh viên này đã từ chối, với lý do là không có qui định nào trong công tác sinh viên ở trường đại học này bắt buộc phải giải trình một sự việc như vậy. Đó là về phía những nhà quản lý của Trường, còn về phía các giáo viên thì Nhung cho biết là vẫn bình thường, và các bạn cũng không gặp áp lực gì về phía cơ quan an ninh của chính quyền Việt nam.

Khi chúng tôi đặt vấn đề với Luật sư Hà Huy Sơn là liệu vụ kiến này có được thụ lý hay không, Luật sư cho biết,

“Tôi nghĩ là cũng có thể họ sẽ viện dẫn những lý do gì đó để không thụ lý vụ án tòa hành chính như đã xảy ra trước đây, ví dụ như vụ các nhân sĩ trí thức kiện đài truyền hình Hà Nội vì đã bôi nhọ họ khi họ biểu tình chống Trung quốc xâm lược chẳng hạn.”

Theo Luật sư Hà Huy Sơn, theo đơn kịên của nhóm sinh viên, thì đây là một vụ kiện dân sự vì đòan thanh niên không phải là cơ quan hành chính và các lý do khởi kiện do nguyên đơn đưa ra là xâm phạm đời tư và làm mất danh dự và uy tín.

Nhóm sinh viên trường Luật kiện đòan thanh niên cộng sản…không phải để tranh biện thắng thua mà để thượng tôn luật pháp, nhất là tại một môi trường giáo dục luật pháp như trong trường đại học Luật

Trang Nhung

Sinh viên Trang Nhung cho biết là khi phát đơn kiện như thế, nhóm cũng mong rằng vụ kiện được thụ lý, và cũng sẳn sàng đón nhận khả năng là phía tòa án sẽ viện dẫn lý do gì đó mà từ chối.

Đòan thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh được mệnh danh là đội hậu bị của đảng cộng sản Việt Nam. Ở các quốc gia cộng sản khác cũng có hình thức tổ chức như vậy. Trước đây việc gia nhập đòan thanh niên cộng sản là một yếu tố quan trọng trong hồ sơ dự thi vào Đại học.

Trong một lần trả lời phỏng vấn của Gia Minh, RFA, ông Đặng Văn Việt, một sĩ quan kỳ cựu trong chiến tranh chống Pháp và đồng thời là cựu huynh trưởng hướng đạo Việt Nam tại miền bắc có nói rằng theo chính sách của đảng cộng sản thì Đòan thanh niên cộng sản thay thế đảng và nhà nước để quản lý tất cả thanh niên trong xã hội.

Trong thời gian gần đây một số vị trí của đòan thanh niên cộng sản từ cấp trung ương đến địa phương đã được giao cho con các ông Nguyễn Tấn Dũng Thủ tướng chính phủ, Lê Thanh Hải Bí thư thành ủy TP HCM.

Nay nhóm sinh viên trường Luật kiện đòan thanh niên cộng sản tại trường của họ, với mong muốn, như sinh viên Trang Nhung phát biểu, không phải để tranh biện thắng thua mà để thượng tôn luật pháp, nhất là tại một môi trường giáo dục luật pháp như trong trường đại học Luật.

Tin, bài liên quan

3 sinh viên luật khởi kiện đoàn trường

Nhóm khởi xướng khởi kiện đoàn trương ĐH Luật TP.HCM

Nhóm khởi xướng Tuyên ngôn Công lý cho Đoàn Văn Vươn – Nhận thấy, sau khi Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh trường Đại Học Luật TP. HCM (Đoàn truờng) đăng bài viết “Thực hư về những người khởi xướng Công lý cho Đoàn Văn Vươn” của tác giả Trung Nhân, chúng tôi đã có thư yêu cầu xin lỗi và thư đề nghị tranh luận về mặt pháp lý nhưng không đựợc Đoàn trường hồi đáp.
Nay, chúng tôi, những người khởi xướng Tuyên ngôn Công lý cho Đoàn Văn Vươn quyết định khởi kiện Đoàn trường về hành vi xâm phạm đến “quyền được bảo vệ nhân phẩm, danh dự, uy tín” được quy định tại Điều 37, và “quyền bí mật đời tư” được quy định tại Điều 38 của Bộ luật Dân sự.
Chúng tôi khởi kiện không nhằm mục đích thắng – thua trước phán quyết của Tòa án, cũng không xem đó là cơ hội để biện minh trước các cáo buộc của Đoàn trường. Việc chúng tôi khởi kiện là để nói với công luận nói chung và những người học luật nói riêng biết rằng:
1. Tinh thần thượng tôn pháp luật luôn cần được bảo đảm trong một môi trường giảng dạy và đào tạo pháp luật. Việc tiếp tay xâm phạm vào quyền bí mật đời tư và dung túng cho hành vi xúc phạm đến nhân phẩm, danh dự và uy tín của bất kỳ ai cần được kiên quyết lên án và loại trừ.
2. Chuẩn mực văn minh tối thiểu của những người sinh hoạt trong môi trường giáo dục, đặc biệt là giáo dục pháp luật là tinh thần sẵn sàng tranh luận, phản biện và tôn trọng lẫn nhau, thay vì hành xử vô trách nhiệm như quy chụp và cáo buộc theo cảm tính, để sau đó phải im lặng và né tránh như cách làm của Đoàn trường trong thời gian qua.
3. Việc xây dựng và rèn luyện nếp sống, thói quen sử dụng pháp luật như là công cụ để giải quyết các rắc rối và bảo vệ quyền lợi của mình là điều mà những người học luật cần tiên phong.
Vì lẽ đó, việc khởi kiện của chúng tôi là cần thiết.
Nói đến những người học luật là nói đến tinh thần luật pháp, nơi đó ghi dấu hình ảnh của những người sẵn sàng sử dụng lý lẽ và tư duy để bảo vệ chính mình, và vì một nền Công lý cho tất cả.
Xem đơn kiện của Nguyễn Trang Nhung TẠI ĐÂY
Xem đơn kiện của Bùi Quang Viễn TẠI ĐÂY
Xem đơn kiện của Phạm Lê Vương Các TẠI ĐÂY

 

Nhân sĩ trí thức thất vọng về việc tiếp thu ý kiến sửa đổi Hiến pháp

Quốc hội Việt Nam trong buổi khai mạc kỳ họp ngày 20/05/2013.

Quốc hội Việt Nam trong buổi khai mạc kỳ họp ngày 20/05/2013. Reuters

Ngày 20/5 vừa qua, trước Quốc hội, ông Phan Trung Lý, Chủ nhiệm Uỷ ban Pháp luật, Trưởng Ban biên tập Dự thảo sửa đổi Hiến pháp, đã trình bày bản giải trình, tiếp thu ý kiến nhân dân về bản dự thảo này. Trước đó, trong bài phát biểu khai mạc kỳ họp Quốc hội, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, Chủ tịch Ủy ban dự thảo, cho biết Ủy ban đã “nghiêm túc tiếp thu, chắt lọc ý kiến để thể hiện ý chí của nhân dân”.

Nhưng qua trình bày của ông Phan Trung Lý, có vẻ như Hiến pháp 1992 sẽ không có thay đổi gì lớn, kể cả trong trong vấn đề tên nước. Ban đầu, đã có đề xuất rằng nên lấy lại tên nước là “ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa”, nhưng trong buổi giải trình ngày 20/05, Trưởng Ban biên tập dự thảo sửa đổi Hiến pháp, không biết căn cứ vào đâu, đã khẳng định rằng “đa số ý kiến đề nghị tiếp tục quy định tên nước là “Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Ông Phan Trung Lý cho rằng thay đổi tên nước trong thời điểm hiện nay “sẽ dẫn đến những hệ quả không có lợi, thậm chí có thể bị xuyên tạc là ta đang xa rời mục tiêu, xa rời con đường lên chủ nghĩa xã hội”.

Cũng theo lời Trưởng Ban biên tập dự thảo Hiến pháp, “nhân dân tán thành việc khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước”, tức là sẽ không có chuyện bỏ điều 4 Hiến pháp. Cũng như sẽ không có chuyện bỏ khái niệm “sở hữu toàn dân” về đất đai, tức là vẫn không công nhận sở hữu tư nhân. Kinh tế Việt Nam thì sẽ tiếp tục được định nghĩa là “kinh tế thị trường theo định hướng Xã hội chủ nghĩa”.

Như vậy là Uỷ ban Dự thảo Hiến pháp đã không chấp nhận bất cứ ý kiến đóng góp nào của giới nhân sĩ trí thức, đặc biệt là của nhóm Kiến nghị 72, về việc sửa đổi Hiến pháp Việt Nam theo hướng dân chủ hơn. Không những thế, báo chí chính thức tiếp tục đả kích nặng nề nhóm nhân sĩ trí thức này và nhóm “Các Công dân tự do”. Như trong bài báo đăng ngày 16/05, tựa đề “Không thể “khoác áo” dân chủ để kích động, gây rối”, tờ Hà Nội mới cho rằng những kiến nghị như của nhóm Kiến nghị 72 hay của nhóm “ Các Công dân tự do” là “những thủ đoạn kích động hết sức nguy hiểm nằm trong âm mưu diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch.” . Tờ Hà Nội mới còn khẳng định hành động của những người đó “ không xuất phát từ tinh thần dân chủ, hướng tới mục tiêu xây dựng một xã hội dân chủ, mà chỉ để thỏa mãn những mục tiêu cá nhân, thậm chí chỉ để đánh bóng tên tuổi.”

Trả lời phỏng vấn RFI Việt ngữ, giáo sư Tương Lai, thuộc nhóm Kiến nghị 72, cho biết ông không cảm thấy bất ngờ về bản giải trình tiếp thu ý kiến nhân dân của Ban biên tập Dự thảo sửa đổi Hiến pháp, nhưng ông tin rằng những đóng góp như của nhóm Kiến nghị 72 đã không uổng phí, bởi vì việc góp ý sửa đổi Hiến pháp vừa qua đã là dịp để người dân Việt Nam mạnh mẽ đòi hỏi dân chủ. Sau đây mời quý vị theo dõi bài phỏng vấn với Giáo sư Tương Lai qua điện thoại từ Sài Gòn.

Giáo sư Tương Lai 25/05/2013

RFI: Xin kính chào Giáo sư Tương Lai. Trước hết Giáo sư phản ứng như thế nào về giải trình tiếp thu ý kiến sửa đổi Hiến pháp của ông Phan Trung Lý?

Giáo sư Tương Lai: Thật ra tôi cũng dự đoán là mọi việc cũng sẽ không có gì mới. Tất cả những điểm gì mà chúng tôi chờ đợi, thì đều thấy thất vọng. Khi nói chờ đợi, đó là tôi dựa trên Kiến nghị 72 ( mà nay đã được mười mấy nghìn người ký ủng hộ). Trong kiến nghị đó, chúng tôi có đưa ra 7 đề xuất. Nhưng qua phần trình bày nói trên, những điểm mà chúng tôi cho là không thể không sửa, nếu như thật sự có ý định sửa đổi Hiến pháp, thì tôi thấy không có điểm nào hài lòng cả.

Tuy tôi đã biết trước điều đó, những vẫn thấy buồn. Bởi vì bao nhiêu công của, bao nhiêu thời gian bỏ ra làm rất nhiều chuyện, nhưng cuối cùng không có điểm nào tiếp thu nguyện vọng của dân. Cho nên, tôi rất thất vọng khi lướt qua báo cáo giải trình tiếp thu các nội dung chỉnh lý về dự thảo sửa đổi Hiến pháp trên cơ sở ý kiến của nhân dân. Tôi thấy là người ta đã lãng phí tiền bạc, ý chí của nhân dân một cách vô ích.

RFI: Thưa Giáo sư, vừa qua cũng đã có đề xuất đổi tên nước trở lại thành “Việt Nam Dân chủ Cộng hòa”, nhưng trong bản giải trình, ông Phan Trung Lý cho rằng nên giữ nguyên tên nước như hiện nay. Ý kiến của Giáo sư về vấn đề này như thế nào?

 Giáo sư Tương Lai: Ban đầu khi nghe ý kiến của Chủ tịch Quốc hội đưa ra hai phương án tên nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam hoặc là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, thì cũng có một vài người cảm thấy hình như là người ta cũng có một cái gì đó tiến bộ, quay trở lại với ý kiến của Hồ Chí Minh, Hiến pháp 1946 và Tuyên ngôn Độc lập khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Nhưng bằng suy nghĩ logích, tôi thấy là người ta đưa ra cho vui thế thôi, để tỏ vẻ là có tiếp thu ý kiến nhân dân, chứ không thể nào có chuyện quay trở về Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đâu. Bởi vì nếu mà nói Việt Nam Dân chủ Cộng hòa thì làm sao mà có Điều 4 và nền tảng chủ nghĩa Mác-Lênin trong phần mở đầu Hiến pháp được? Người nào tin rằng chắc là sẽ có nhiều sửa đổi thì sẽ sớm thất vọng.

RFI: Thưa Giáo sư, theo thống kê của Văn phòng Quốc hội, tính đến cuối tháng 04/2013, đã có hơn 26 triệu lượt đóng góp ý kiến của nhân dân, ông nghĩ gì về con số này?

Giáo sư Tương Lai: Có đưa ra con số gấp đôi, tức là 50 triệu thì cũng thế thôi. Bởi vì góp ý Hiến pháp đòi hỏi một trình độ nhất định. Hiểu được rõ những ngôn từ, khái niệm về pháp lý không đơn giản, nhất là hiểu về Hiến pháp lại càng không đơn giản. Người ta tốn rất nhiều tiền của, in ra thành từng quyển, đưa đến từng nhà như ở Thành phố Hồ Chí Minh, nhưng lại quy định là trong vòng 2 ngày phải góp ý kiến ngay: đồng ý hay không đồng ý. Ngay cả những người có muốn cất công tìm hiểu, đọc cho hết, cũng không thể đọc nổi trong ngần thời gian ấy, nói gì đến chuyện đồng ý hay không đồng ý. Cho nên, cách làm đó có vẻ công phu và dân chủ, nhưng suy cho đến cùng chỉ lãng phí tiền của của dân một cách vô lối.

Không ai tin vào điều đó, nhưng cũng cứ phải làm, vì nếu không làm thì sẽ khó mà sống trong chế độ toàn trị này. Chỉ có một số người có trình độ là có thể đọc đi, đọc lại và góp ý. Tôi cho rằng con số này rất ít. Thôi thì người ta cứ đưa ra những con số đó cho nó vui vẻ, chẳng sao cả. Nhưng người ta quên mất một điều là lòng tin của người dân đã giảm sút quá mức rồi. Có nói nữa thì cũng chẳng ai quan tâm đâu.

RFI: Như vậy phải chăng là những ý kiến đóng góp của các nhân sĩ trí thức không có kết quả gì, hay là dầu sao những kiến nghị đó cũng có tác động nhất định lên suy nghĩ, nhận thức của người dân Việt Nam?

Giáo sư Tương Lai: Chúng tôi soạn thảo kiến nghị 7 điểm về sửa Hiến pháp không phải chỉ để nói với các vị trong ủy ban sửa đổi Hiến pháp, mà là phát biểu với công luận, để nhân dân thấy rằng đấy là những đòi hỏi về tư tưởng, đẩy đến một bước chuyển biến tình hình, thì may ra mới có một lối thoát ra khỏi bế tắc hiện nay. Những kiến nghị của chúng tôi chẳng qua chỉ là nhằm động viên ý chí và sức mạnh của dân mà thôi, chứ chúng tôi không hy vọng rằng những người cầm quyền hiện nay hay ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp sẽ tiếp thu ý kiến của chúng tôi.

Đấy là chưa nói là chúng tôi làm một cách quang minh chính đại, in ra hẳn hoi, mang đến tận nơi, nhưng không một cơ quan chính thức nào phản hồi nghiêm túc. Đấy là chưa nói một loạt báo “lề phải”, với những cây bút hạng hai, hạng ba, nói năng không ra gì cả, những lễ độ tối thiểu cũng không có. Thế thì, đòi hỏi gì đến chuyện chỉnh sửa nghiêm túc được?

Thực ra, việc góp ý Hiến pháp vừa qua là một cái cớ, một thời điểm để bung ra những ý kiến, mà trước đây chỉ nói một phần 10, một phần 100 là cũng đủ bị làm rầy rà, thậm chí kết án tù. Nhân dịp này, người ta không chỉ nói chuyện góp ý Hiến pháp, nhưng từ đó còn đề cập đến những vấn đề khác hơn, để tạo ra một khí thế dân chủ mới. Và có một lúc hình như nó đã tuột khỏi tầm tay ( của chính quyền ) và ngay sau đó, người ta hối hả buộc lại, be bờ đắp đập lại, o ép lại để nó trở lại trong quỹ đạo mà người ta muốn.

Nhưng điều đó đã muộn. Thái độ của hai em sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha trước tòa án Long An cho thấy là những cái điều mà người ta tưởng đã bịt lại thực ra đã bung ra, bung ra quá cỡ, khiến người ta cũng bàng hoàng, không hiểu tại sao hai người trẻ tuổi ấy lại có thể có một khích phách, một dũng khí như thế. Điều này có một sức lan tỏa và động viên rất mạnh mẽ.

Chuyện góp ý Hiến pháp chẳng qua là cơ hội để bung ra những điều mà lâu nay dồn nén trong tâm tư và tâm lý xã hội. Rồi Quốc hội cũng sẽ thông qua Hiến pháp này thôi. Nhưng nói cho cùng, có Hiến pháp hay không Hiến pháp thì vẫn vậy, bởi gì có những điều quy định trong Hiến pháp, mấy chục năm nay có ai thực hiện đâu? Quyền tự do lập hội, tự do báo chí, tự do biểu tình, được ghi rành rành trong Hiến pháp, nhưng kèm theo đó lại có những văn bản hạn chế ngay lập tức những quyền đó. Cho đến bây giờ đã có quyền tự do lập hội đâu? Vẫn chưa ban hành nghị định cụ thể về lập hội cơ mà! Còn biểu tình không phải là biểu tình chống một chính sách hay đường lối của chính phủ, mà là biểu tình chống ngoại xâm, một lý do thiêng liêng như vậy, thế mà người ta đáp lại bằng dùi cui, bằng đàn áp một cách tồi tệ như thế, khiến Việt Nam mất mặt với thế giới!

Cho nên vấn đề giờ đây không phải là Hiến pháp có điều gì tiến bộ, điều gì không, mà vấn đề là Hiến pháp đưa ra phải có điều kiện như thế nào để người dân được thực hiện. Điều đó lệ thuộc vào nhiều cái khác, chứ không lệ thuộc vào những chương mục trong Hiến pháp. Những chương mục đó có rồi, nhưng không được thực hiện thì người dân cũng phải chịu thôi. Chỉ có điều là dân chịu đến mức nào và đến bao giờ thì người ta không cam chịu nữa. Đó là vấn đề đang được đặt ra và các nhà chính trị phải tính toán cho kỹ.

RFI: Xin cám ơn Giáo sư Tương Lai.

Việt Nam tuyên án 63 năm tù cho nhóm đạo Hà Mòn

VOA,  29.05.2013
8 người đạo Hà Mòn bị buộc tội "lôi kéo, kích động người dân tộc thiểu số trong khu vực Tây Nguyên thành lập nhà nước riêng, phá hoại đoàn kết dân tộc".

8 người đạo Hà Mòn bị buộc tội “lôi kéo, kích động người dân tộc thiểu số trong khu vực Tây Nguyên thành lập nhà nước riêng, phá hoại đoàn kết dân tộc”.

Một tòa án Việt Nam vừa tuyên các án tù dài hạn đối với 8 người bị cáo buộc tìm cách thành lập nhà nước riêng cho dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên.

Theo tin của Ðài tiếng nói Việt Nam, Tòa án tỉnh Gia Lai vừa tuyên tổng cộng 63 năm tù giam đối với 8 người, tuổi từ 32 đến 73, được gọi là “đối tượng chủ chốt của tà đạo Hà Mòn,” đã “nhận sự chỉ đạo trực tiếp của tổ chức phản động Fulro lưu vong nước ngoài, lôi kéo, kích động bà con dân tộc thiểu số trong khu vực Tây Nguyên thành lập nhà nước riêng, phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc.”

Theo bản tin này, năm 2002, ông Y Gyin, một trong 8 bị cáo, “đã bịa đặt ra câu chuyện ‘Đức mẹ hiển hình’ ở xã Hà Mòn, huyện Đắc Hà, tỉnh Kon Tum, còn gọi là ‘Đức mẹ Pluk,’ để tuyên truyền, lôi kéo người dân tụ tập, phản đối chủ trương của tỉnh Kon Tum, và phát triển có hệ thống thành ‘tà đạo Hà Mòn’ và mở rộng hoạt động ở Tây Nguyên.”

Từ năm 2008, “tổ chức Fulro lưu vong ở Mỹ, do ông Kơk Ksor cầm đầu, đã lợi dụng triệt để ‘tà đạo Hà Mòn’ và các ‘đối tượng chủ chốt’ này để lôi kéo, kích động bà con dân tộc thiểu số ở các buôn làng trong khu vực Tây Nguyên, sử dụng phương thức ‘bất bạo động,’ lợi dụng tôn giáo và dân tộc để lôi kéo người dân, tập hợp lực lượng, chuẩn bị điều kiện để thành lập ‘nhà nước riêng’ với dự tính sẽ gồm 4 tỉnh là Kon Tum, Gia Lai, Đắk Lắk và Lâm Đồng, với thủ đô đặt tại Pleiku.”

Bản tin của AP hôm nay nói rằng vụ án này nâng tổng số người bị kết tội vi phạm an ninh quốc gia tại Việt Nam trong năm nay lên tới 46 người, tính đến thời điểm này.

Hãng tin này nói các giới chức tòa án Việt Nam từ chối bình luận về vụ án này.

Nguồn: AP, VOV

__________________

Chính quyền Việt Nam gia tăng trấn áp tín đồ đạo Hà Mòn – Gia Lai

Nhà thờ gổ Kontum, Tây Nguyên

Nhà thờ gổ Kontum, Tây Nguyên. @Flickr

Tuần qua, chính quyền Gia Lai thông báo huy động một trung đoàn cảnh sát cơ động tấn công bắt giữ hơn 60 tín đồ đạo Hà Mòn. Thông tin của nhà nước quy cho những người Thượng này nhiều thứ tội : từ mê tín đến phản động chống chính quyền nhưng không cung cấp bằng chứng thuyết phục.

Vũ Quốc Dụng từ Frankfurt, Đức  14/05/2012

Bản tin ngày 09/05/2012 của AFP nhắc lại những vụ nổi dậy của người Thượng trong năm 2002 và 2004 chống nạn cưỡng chế đất đai. Vùng Tây nguyên vẫn bị an ninh giám sát chặt chẻ và cấm phóng viên quốc tế thăm viếng.

Tình cảnh của người Thượng theo đạo Thiên Chúa hiện nay ra sao? RFI đặt câu hỏi với Tổng thư ký Hiệp Hội Nhân Quyền Quốc Tế, trụ sở tại Frankfurt, Cộng Hòa Liên Bang Đức.

RFI : Kính chào ông Vũ Quốc Dụng, Hiệp Hội Nhân Quyền Quốc Tế mà ông là Tổng thư ký có thông tin gì thêm sau vụ báo chí trong nước hôm 09/05/2012 đưa tin một số tín đồ Giáo hội Hà Mòn bị bắt về tội liên hệ với Mặt trận Fulro. Giáo hội này là gì?

” Chúng tôi thu thập thông tin về đạo Hà Mòn qua các nguồn của Nhà nước Cộng sản Việt Nam. Thí dụ một bài của báo Công An (CA) vào giữa năm 2010 cho biết đây là một giáo phái công giáo xuất phát từ xã Hà Mòn tỉnh Kontum và tin vào việc “Đức Mẹ Maria hiện hình“ cũng như ngày tận thế. Chúng ta biết trên thế giới có rất nhiều giáo phái Cơ đốc tin tưởng như vậy. Đó là quyền tự do có niềm tin tôn giáo của họ.

Luật nhân quyền quốc tế công nhận Quyền tự do có tôn giáo này và tuyết đối cấm việc xâm phạm nó. Nhưng trong bài báo của công an vừa nói, tôi lại đọc thấy những danh từ có tính phỉ báng tôn giáo thí dụ như gọi đó là “tà đạo độc hại, chuyên lừa phỉnh người nhẹ dạ tin vào những điều bậy bạ và nhảm nhí“. Thế nào là nhảm nhí? Bài báo này cho sự tin vào việc “Đức Mẹ Maria hiện hình“ là nhảm nhí.

Từ một thái độ mang tính thù ghét tôn giáo và miệt thị những người sắc tộc theo đạo như vậy chính quyền VN đã xem bất cứ sinh hoạt nào của tôn giáo này là “gây chia rẽ đoàn kết dân tộc và giữa các tín đồ tôn giáo, ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh trật tự và đời sống người dân“. Phải nói rằng bài này không cung cấp một thông tin nào để chứng minh „ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh trật tự“ của đạo Hà Mòn. Theo tôi, cách trình bày cường điệu này nhằm mục đích gây ấn tượng rằng người theo đạo Hà Mòn là những người phạm pháp ghê gớm .”

RFI : Nhưng tại sao Hà Mòn bị quy tội liên can đến Fulro? Thưc tế là Fulro có đe dọa gì cho chế độ? Đây chỉ là cái cớ để công an quy buộc để trấn áp tôn giáo hay lập công?

Cũng theo bài báo Công An nói trên, người theo đạo Hà Mòn bị đàn áp tôn giáo đã phải trốn tránh và trong khi khi trốn tránh thì đã “liên lạc và nhận sự chỉ đạo của số đối tượng cầm đầu Fulro lưu vong.” Theo thông tin của chúng tôi, FULRO là một phong trào đầu tranh vũ trang đòi tự trị ở Việt Nam Cộng Hòa trước đây nhưng đến năm 1992 thì tuyên bố giải tán ở Kampuchia vì những người chống đối bị chính quyền Cộng sản tiêu diệt gần hết và Hoa Kỳ nhận cho định cư khoảng 400 người FULRO lúc đó đang tị nạn ở Kampuchia. Từ đó đến nay chúng tôi không ghi nhận bất cứ hoạt động vũ trang nào của nhóm FULRO.

Thỉnh thoảng, chính quyền Cộng sản Việt Nam tuyên bố bắt được hoặc đưa ra xử tù các thành viên FULRO nhưng những bằng chứng được trưng ra chỉ toàn là điện thoại di động, SIM cạc, giấy tờ, cùng lắm là vài cái giáo mác, rựa, dao găm, hay cung, nỏ mà thôi. Đây là những dụng cụ của người đi rừng cho nên không có tính thuyết phục gì cả. Ngay cả bức hình về mấy khẩu súng trường mà báo Công Lý dùng để minh họa cho việc bắt giữ 62 theo đạo Hà Mòn bị xem là “có hoạt động chống phá chính quyền” ở Gia Lai vừa rồi cũng chỉ là bức hình chụp từ một viện bảo tàng chứ không phải là hung khí hay vật chứng thực sự. Theo tôi với vài cái điện thoại di động và cung nỏ sơ khai thì những người bị bắt không thể đe dọa an ninh quốc gia được. “

RFI : Tình trạng giam giữ người Thượng hiện nay như thế nào?

Chúng ta biết rằng người Thượng sống ở các vùng xa xôi hẻo lánh, ít có phương tiện thông tin tân tiến như internet hay điện thoại di động cho nên thông tin về họ rất ít và dễ bị bưng bít. Chúng ta biết rất ít về các cuộc biểu tình tập thể vào các năm 2001, 2004 và 2008 cũng như các hệ quả của nó. Có thể có đến vài trăm người đã bị bắt mà không ai biết rõ số phận của họ cả. Tôi cho đây là vấn đề cần được quan tâm đúng mức hơn nữa vì nội danh sách tù nhân người Thượng mà tổ chức chúng tôi kiểm chứng được đã lên trên 100 trường hợp và còn dài hơn danh sách tù nhân chính trị người Kinh. Các tù nhân người Thượng này bị buộc vào những tội xâm phạm an ninh quốc gia và bị kết án rất nặng, đến 17 năm tù.

Họ bị đưa đi giam ở những trại tù phía Bắc, nghĩa là xa gia đình họ trên 1.200 Km. Khoảng cách lớn này gây khó khăn cho việc thăm nuôi rất nhiều, nhất là đối với các gia đình người Thượng vốn đã nghèo. Tôi chưa thấy tù nhân người Kinh nào – ngoại trừ bà Bùi Minh Hằng – bị giam xa như vậy. Đây là một sự kỳ thị có chủ ý.

Một vấn đề khác là điều kiện giam giữ. Tù nhân người Thượng thường dễ bị chèn ép hơn các tù nhân chính trị người Kinh, từ việc cưỡng bức lao động cho đến các phương tiện sinh hoạt. Họ cũng dễ bị đưa đi giam kỷ luật thường đi đôi với biện pháp cùm chân là một hình phạt của thời Trung cổ.”

RFI : Hiệp Hội Nhân Quyền Quốc Tế đã và có thể làm gì cho nạn nhân người Thượng?

Như đã nói ở trên, số phận của người Thượng bị tù đày ít được người Việt lẫn quốc tế quan tâm đến, có thể là do thông tin bị hạn chế. Hiệp Hội Nhân Quyền Quốc Tế ISHR sẽ tiếp tục cập nhật và gửi danh sách tù nhân người Thượng đến các quốc gia cấp viện cho Việt Nam để xin hỗ trợ việc đòi trả tự do cho họ. Trong mấy tháng vừa qua chúng tôi ghi nhận có những đợt chuyển trại lớn đối với các tù nhân chính trị, trong đó có tù nhân người Thượng. Nói chung việc chuyển trại luôn luôn gây thêm khó khăn trong việc liên lạc giữa tù nhân và gia đình cho nên cần phải tránh. Thí dụ việc chuyển trại thế nào cũng gây ra gián đoạn thăm nuôi vì trại tù không bao giờ báo kịp về cho gia đình. Nhiều gia đình đến trại cũ thì mới biết thân nhân không còn ở đó nữa và từ nay phải đi một trại xa hơn để thăm nuôi.

Chúng tôi cũng tố cáo tình trạng giam giữ tù nhân Tây nguyên xa nhà là một hành vi bất nhân. Việc giam họ ở các trại tù ở phía Bắc đã gây cản trở và tạo khó khăn cho thân nhân của họ đi thăm nuôi. Nhiều người trong mấy năm trời mà không được thăm nuôi lần nào. Nhiều gia đình quá nghèo nên không thể gửi quà bằng bưu điện chứ đừng nói gì đến việc thăm nuôi.

Điều quan trọng nhất là chúng tôi kêu gọi các tòa đại sứ ở Việt Nam nên đến thăm các trại giam và các gia đình tù nhân người Thượng. Cho đến nay chúng tôi ghi nhận có các phái đoàn ngoại giao Hoa Kỳ, Liên minh Âu Châu (EU) và Úc đi thăm tỉnh Đắc Lắc nhưng chưa có phái đoàn nào được phép đi thăm tỉnh Gia Lai là nơi có nhiều tù nhân Tây nguyên hơn là Đắc Lắc. Những chuyến viếng thăm như vậy sẽ cung cấp thêm thông tin trung thực và chính xác hơn về thực trạng đàn áp những sắc tộc ở Tây nguyên.

Vũ Quốc Dụng, Tổng thư ký Hiệp Hội Nhân Quyền Quốc Tế, Frankfurt, Đức quốc.

Chủ nghĩa tư bản lương thiện, hay chủ nghĩa tư bản rừng rú?

Nhận diện cho thật rõ bộ mặt của chế độ kinh tế và chế độ chính trị ở Việt Nam là cả một quá trình khó khăn, phức tạp.
 
Các nhà lý luận kinh tế trứ danh trên thế giới, các nhà nghiên cứu chính trị kinh tế Việt Nam trong, ngoài nước đã có nhiều luận văn, trao đổi tranh luận về vấn đề này.
 
Hiện nay các tạp chí kinh tế quốc tế gọi nền kinh tế VN là nền kinh tế theo «chủ nghĩa tư bản theo phe nhóm được nhà nước đỡ đầu» (state-sponsored crony capitalism), một sản phẩm mới mẻ kỳ lạ đang trong thời kỳ phôi thai thử nghiệm, sinh ra từ thời kỳ «hậu Liên Xô», «hậu phe xã hội chủ nghĩa».
 
Nhiều nhà lý luận cho rằng đây là một quái thai sinh ra từ những yếu tố mâu thuẫn nhau trong một cuộc hôn nhân cưỡng ép, một chế độ chính trị độc quyền đảng trị kết hợp với một nền kinh tế thị trường tư bản mang bản chất tự do.
 
Nền «kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa» là gì? Kinh tế thị trưởng là chỉ nền kinh tế tư bản chủ nghĩa vốn mang bản chất tự do (dưới chế độ tư bản – pháp quyền), còn định hướng xã hội chủ nghĩa là chỉ chế độ cai trị độc đoán của đảng CS, một chế độ chuyên chế độc quyền trong đó Bộ Chính trị là ông vua tập thể có mọi quyền hành chính trị – kinh tế – tài chính không hạn chế, không ai kiểm soát.
 
Hiên nay phần lớn các nước trên thế giới theo chủ nghĩa tư bản lương thiện (tạm dịch chữ Pháp capitalisme honnête), xã hội vận hành theo luật pháp nghiêm minh không ngừng được hoàn thiện, kết hợp hài hòa nền kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa tự do, bình đẳng, cạnh tranh nhau trong trật tự luật pháp, với một chế độ chính trị dân chủ ngày càng được nâng cao.
 
Tại các nước này, nền tảng kinh tế vững chắc, cũng là động lực xã hội là chế độ tự do kinh doanh và chế độ tư hữu được luật pháp bảo đảm. Nền tảng chính trị là các quyền tự do của công dân: tự do tư tưởng, tự do báo chí, tự do tôn giáo, tín ngưỡng, tự do bầu cử… Các đảng phái bình đẳng, vừa hợp tác vừa ganh đua phục vụ xã hội, lấy cử tri làm trọng tài trong các cuộc bầu cử định kỳ. Do có ganh đua và bầu cử định kỳ, đảng nào cũng phải cố lập thành tích, tạo tín nhiệm với cử tri, giữ mình trong sạch.
 
Ở nước ta do độc quyền đảng trị nên dân không có sự lựa chọn. Bộ Chính trị lộng hành không ai kiểm soát, kiềm chế. Thời Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã ngiêm cấm các bộ trưởng, thứ trưởng không được tham gia quản lý trực tiếp các công ty quốc doanh, cấm ngặt chuyện vừa đá bóng vừa thổi còi. Chức trách các bộ trưởng, thứ trưởng chỉ là quản lý về chính sách cho thật nghiêm trong ngành mình.
 
Vừa nắm luật pháp,chính sách vừa chỉ đạo kinh doanh, sẽ thiên vị bất công, khuyến khích tham nhũng không giới hạn, chia chác hoa hồng, bổng lộc không ai kiềm chế, làm cho các tổng công ty quốc doanh làm ăn thua lỗ liên miên và phá sản hàng loạt. Vinashin, Vinalines, các tổng công ty điện lực, khoáng sản, giao thông vận tải, hàng không, dầu mỏ, bô xít…  đều là những công ty «phá gia chi tử», những đứa con hư hỏng do được nuông chiều quá đáng.
 
Sau khi ông Võ Văn Kiệt mất vào tháng 6/2008, Tổng công ty Đầu tư Kinh doanh với vốn của Nhà nước, mang tên SCIC (State Capital+Investment Corporation) được thiết lập. Đây là con bạch tuộc khổng lồ tiếp nhận vốn quy mô ngày càng lớn từ 2 nguồn  ngoại tệ tuôn vào là vốn ODA (Official Development Assistance), và vốn FDI (Foreign Direct Investment), mỗi năm hàng chục tỷ đôla. Ban quản trị là ai? Các phó thủ tướng, bộ trưởng và thứ trưởng các bộ kinh tế, kế hoạch đầu tư, tài chính… đều có chân trong ban quản trị, ban giám đốc, ban thanh tra, kiểm sát… của Tổng công ty khổng lồ này cũng như của các công ty quốc doanh khác. Ngoài lương phó thủ tướng, bộ trưởng, thứ trưởng, họ nhận lương, phụ cấp, tiền thưởng, tiền hoa hồng từ mỗi khoản xây dựng xong công trình, từ chuẩn bị và hoàn thành mỗi đề án… Số tiền phụ thu của «trọng tài» có khi gấp 5, gấp 7 lần tiền phụ cấp cho «cầu thủ đá bóng». Cũng có người cho rằng có khi gấp trăm lần hay hơn nữa. Máu mê kinh doanh không sao kiềm chế nổi. Thảm họa dân tộc là từ đây. Có ông nghị nào dám lên tiếng?
 
Con bạch tuộc SCIC lộng hành, vươn vòi ra hút vô vàn tài nguyên, xương tủy người lao động, để một khối tài sản lớn, cuối cùng là chui vào túi các quan chức CS chóp bu. Chính đó là nguyên nhân của khủng hoảng kinh tế, khủng hoảng tài chính và khủng hoảng ngân hàng, là nguyên nhân của «núi nợ» quốc gia có thể lên đến 1 triệu tỷ đồng, bằng 50 tỷ đô la. Chủ nghĩa tư bản độc đảng rừng rú là đây.
 
Cho nên không có gì lạ là khi Bộ Chính trị giở mưu mẹo mỵ dân, bất đắc dĩ chơi trò sửa Hiến pháp, vẫn một mực trơ tráo giữ nguyên cái cốt lõi XHCN vu vơ và cái độc quyền đảng trị – Điều 4 -, không ai còn ngửi được, kể cả những đảng viên lão thành và nhiều trí thức đảng viên có nhân cách và công tâm. Biết bao đảng viên đang thất vọng, hổ thẹn còn là đảng viên CS.
 
Không có gì lạ khi Quốc hội đang họp vẫn dửng dưng không ai quan tâm đến tiền lương quá thấp (tối thiểu là 1 triệu 6/tháng, bằng 80 US$), tỷ lệ thất nghiệp tăng nhanh, nhất là trong lao động trẻ, mới ra trường, và mỗi tháng đang có trên 60 ngàn cơ sở kinh doanh vừa và nhỏ đóng cửa, phá sản. Tầng lớp trung lưu trong toàn quốc đang bị dồn vào thế suy kiệt chỉ vì cái phương châm lấy kinh tế quốc doanh làm chỉ đạo, dồn vốn, nguyên liệu, phương tiện cho các cơ sở quốc doanh được ưu đãi, nuông chiều đặc biệt, do các quan chức CS đầy quyền lực điều hành, che chắn, vì đây là bầu vú sữa của các quan vừa nắm quyền lực vừa trực tiếp kinh doanh, dù không mảy may có tri thức, kinh nghiệm.
 
Tầng lớp trung lưu Việt Nam đang thức tỉnh. Cả một tầng lớp có số đông, có tiềm năng kinh tế tài chính, trí thức, kinh doanh to lớn bị kiềm chế, đối xử lạnh nhạt, thậm chí đàn áp thô bạo khi ngẩng cao đầu đòi chút tự do quá hiếm hoi. Cả một tầng lớp đang lần lượt đứng dậy, nhận ra mình, nhận ra thời cơ nghìn năm có một, khinh bỉ những kẻ tự nhận là cách mạng lại hèn với giặc, ghê tởm lũ chính trị gia bịp luôn mồm, thề thốt xoá bỏ bóc lột và liên minh với vô sản nhưng lại tự biến thành lớp tư bản đỏ chưa kịp sống đến cuối đời đã sớm chuẩn bị giãy chết.
 
Hãy thực hiện chủ nghĩa tư bản lương thiện trên cơ sở nền dân chủ đa nguyên, từ bỏ dứt khoát cái đuôi súc vật xã hôi chủ nghĩa với nền chuyên chính một đảng rừng rú.

Bộ Chính trị 16 người hãy suy nghĩ cho kỹ về vấn đề quyền con người, khi chỉ đạo phiên họp Quốc hội hiện tại, dắt dẫn việc sửa đổi Hiến pháp, khi bàn về những vấn đề gay gắt của nền kinh tế tài chính, về việc cơ cấu lại nền kinh tế, ngành ngân hàng, khi lãnh đạo việc bỏ phiếu tín nhiệm 49 nhân vật then chốt, và nhất là khi thưc hiện cuộc dân vận mới với phương châm «trọng dân, gần dân, hiểu dân và tin dân».
 
* Blog của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.

Mỹ quan tâm hơn về tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam

Tú Anh, rfi, 28/5/2013

Ngoại trưởng John Kerry họp báo công bố bản báo cáo về tự do tôn giáo trên thế giới 2012, tại bộ Ngoại giao Mỹ, Washington, 20/05/2013

Ngoại trưởng John Kerry họp báo công bố bản báo cáo về tự do tôn giáo trên thế giới 2012, tại bộ Ngoại giao Mỹ, Washington, 20/05/2013. (http://www.state.gov/secretary)

Trong bản tổng kết thường niên về tình trạng tự do tôn giáo trên thế giới năm 2012 được bộ Ngoại giao Mỹ công bố ngày 20/05/2013, Việt Nam được xem là “không có tiến bộ đáng kể“, vẫn còn những trường hợp sách nhiễu, chà đạp tự do tín ngưỡng kể cả bằng thủ tục hành chính.

Ông Vũ Quốc Dụng-Frankfurt 

28/05/2013

Tuy nhiên, báo cáo cũng ghi nhận một vài tiến bộ như cho phép gia tăng hoạt động nhân đạo và cho đăng ký sinh hoạt một số hội thánh tin lành. Ông Vũ Quốc Dụng, nguyên Tổng thư ký Hiệp Hội Quốc Tế Nhân Quyền phân tích.

RFI : Bản báo cáo về tự do tôn giáo năm nay của bộ Ngoại giao Hoa Kỳ có thay đổi gì với bản báo cáo của năm trước ?

Vũ Quốc Dụng : Bản báo cáo về tự do tôn giáo năm nay của bộ Ngoại giao Hoa Kỳ dùng ngôn ngữ phê phán mạnh hơn một chút và cụ thể hơn một chút so với bản báo cáo của năm ngoái. Thí dụ bản báo cáo năm ngoái nói chính quyền Việt Nam án binh bất động về chính sách và Hoa Kỳ nhận được vài báo cáo vi phạm.

Năm nay bản báo cáo nói chính quyền Việt Nam chẳng có thay đổi đáng kể nào và chính phủ Hoa Kỳ đã nhận được nhiều báo cáo về việc bắt giữ, giam cầm và kết án các tín đồ tôn giáo. Trong phần về khung luật, bản báo cáo được công bố hôm 20/05/2013 phân tích khá chính xác về việc gia tăng những thắt xiết trong Nghị Định số 92 về việc thi hành Pháp lệnh Tín Ngưỡng, Tôn giáo. Tuy nhiên bản báo cáo này đã tránh né một số vấn đề trầm trọng.

Nếu biết rằng tự do tôn giáo là một đề tài trọng tâm trong cuộc đối thoại nhân quyền Mỹ-Việt năm 2011 thì kết quả trong năm 2012 đã rất khiêm nhường và hẳn đã dẫn đến việc hủy bỏ cuộc đối thoại nhân quyền Mỹ-Việt vào cuối năm 2012. Nhưng phải chăng để che giấu sự bất lực mà bản báo cáo năm nay không có một chữ nào nhắc đến vụ án Hội đồng Công luật Công án Bia Sơn ở Phú Yên ? Đây là vụ án tôn giáo lớn nhất trong 30 năm qua ở Việt Nam, với 22 tín đồ của tôn giáo này bị xử tổng cộng một án chung thân và trên 300 năm tù giam vì tội âm mưu lật đổ chính quyền. Hội đồng Công luật Công án Bia Sơn là một tôn giáo mang nhiều nét đặc thù Việt Nam mà lịch sử của nó là tài liệu sống về chính sách đàn áp tôn giáo sau năm 1975 ở các tỉnh phía Nam Việt Nam.

Bản báo cáo của bộ Ngoại giao Hoa Kỳ cũng không nhắc đến những người Việt chạy sang nước khác xin tị nạn vì lý do tôn giáo. Đó là những người Thượng hay Hmong theo đạo Tin Lành và đặc biệt là người công giáo ở Cồn Dầu. Làn sóng tị nạn tiếp tục gây hệ lụy đến các quốc gia lân cận cũng như những quốc gia tiếp nhận cho họ định cư cho nên không thể không nhắc đến nó.

Nói chung, bản báo cáo về tình hình tự do tôn giáo Việt Nam của bộ Ngoại giao Hoa Kỳ có nhiều thiếu sót trầm trọng nên chưa phản ánh được hiện thực tôn giáo tại Việt Nam.

RFI :  Uỷ Ban Tự do Tôn giáo quốc tế (USCIRF) nhận định thế nào về tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam?

Vũ Quốc Dụng : Uỷ Ban Tự do Tôn giáo quốc tế (USCIRF) là một cơ quan của quốc hội Hoa Kỳ nên độc lập với bộ Ngoại giao thuộc hành pháp Hoa Kỳ. USCIRF hàng năm cũng đưa ra một bản báo cáo về tình hình tự do tôn giáo thế giới dựa trên những thông tin được họ thu thập riêng. Tôi thấy bản báo cáo của uỷ ban này tuy ra trước gần một tháng nhưng đầy đủ hơn bản báo cáo của bộ Ngoại giao Mỹ.

Như đã trình bày ở trên, bản báo cáo của bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã bỏ sót nhiều vụ đàn áp tôn giáo mà ta có thể tìm thấy trong bản báo cáo của USCIRF, thí dụ như vụ Cồn Dầu hay Con Cuông của giáo hội Công giáo. Ngoài ra USCIRF liệt kê khá đầy đủ những vụ vi phạm quyền tự do tôn giáo của các giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, Cao Đài, Hòa Hảo, Tin Lành Cao Nguyên Trung phần, Tin Lành vùng Tây Bắc, Khmer Krom cũng như đưa ra một danh sách 34 tù nhân bị giam giữ vì lý do tôn giáo.

Đặc biệt USCIRF nêu lên vấn đề công an tôn giáo mang bí số A41 và hiện tượng “quần chúng tự phát“ hay người lạ mặt vây đánh các tín đồ ở khắp nơi. Đây là những điểm mà dư luận quốc tế cần chú ý hơn khi một chính quyền tìm cách ném đá dấu tay hay chối bỏ trách nhiệm bảo vệ nhân quyền của mình đối với người dân.

Nói chung tuy còn thiếu sót vụ Hội đồng Công luật Công án Bia Sơn nhưng bản báo cáo của USCIRF khá đầy đủ và có những nhận xét tinh tế.

RFI : Đòi hỏi đưa Việt Nam vào danh sách CPC của USCIRF có hợp lý không ?

Hồi cuối tháng 4/2013, USCIRF yêu cầu bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đưa Việt Nam vào danh sách các quốc gia vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo, gọi tắt là CPC (Country of Partcular Concern). Uỷ Ban này cho rằng “chính quyền Việt Nam tiếp tục dùng các điều khoản về xâm phạm an ninh quốc gia để đàn áp các nhóm Phật giáo, Tin Lành, Hòa Hảo và Cao Đài hoạt động độc lập với nhà nước. Việt Nam vẫn tiếp tục dùng các biện pháp phân biệt đối xử, bạo lực và bắt bỏ đạo để ngăn chặn sự phát triển của đạo Tin Lành và Công giáo trong các cộng đồng sắc tộc thiểu số“. Do rất quan ngại về tình trạng này Ủy ban tự do tôn giáo quốc tế đề nghị phải đưa Việt Nam vào danh sách các nước cần quan tâm CPC.

RFI : Theo ông có những vấn đề nào nổi cộm nhất trong tình hình tự do tôn giáo tại Việt Nam trong các năm qua ?

Chúng ta biết quyền tự do tôn giáo bao gồm 2 quyền. Đó là quyền tự do có đạo và quyền tự do thực hành đạo của mình. Quyền tự do có đạo là quyền căn bản nhất vì không có nó thì làm gì có quyền tự do cúng bái, giảng dạy, truyền đạo. Theo luật quốc tế thì quyền tự do có đạo là một quyền tuyệt đối và không thể bị giới hạn trong bất cứ hoàn cảnh nào. Trên thực tế quyền này là quyền tự do của mỗi con người và không ảnh hưởng đến ai, không làm hại ai.

Nhưng chính quyền cộng sản tại Việt Nam hiện nay không thực sự tôn trọng quyền tự do có đạo.

Quan điểm căn bản của họ là nghi ngờ các tôn giáo. Bằng chứng là các văn bản pháp luật luôn có điều khoản cấm lợi dụng quyền tự do tôn giáo. Trong cuộc sống, người có đạo bị đóng dấu, thí dụ bằng cách ghi tôn giáo vào hộ khẩu và chứng minh nhân dân. Khi nghi ngờ một tôn giáo thì tất cả các tín đồ của tôn giáo ấy cũng bị vạ lây. Cho nên mới có chính sách bắt người Hmông hay người Thượng phải bỏ đạo. Ai không bỏ đạo thì bị dọa, bị đánh, bị giam, bị tịch thu tài sản, bị loại bỏ khỏi các chương trình trợ giúp an sinh xã hội hay bị làm khó dễ trong thủ tục hành chánh.

Hồi năm 2004 và 2005 Việt Nam bị đưa vào danh sách CPC một phần vì chính sách dã man này. Đầu năm 2005, thủ tướng Phan Văn Khải ra chỉ thị cấm bắt tín đồ bỏ đạo nhưng thòng thêm vấn đề “tạo điều kiện cho tín đồ trở về đạo truyền thống“. Do đó chỉ thị này có làm nạn bắt bỏ đạo giảm đi nhưng đến nay vẫn không hết.

Chính quyền Việt Nam vẫn tiếp tục cho mình cái quyền đánh giá đạo nào là tốt hay là xấu. Không đánh đập, đốt nhà thì bây giờ công an và chính quyền vẫn để cho “quần chúng tự phát“ xử lý những người mới theo đạo để bắt họ bỏ đạo. Theo tôi ngày nào Việt Nam còn tránh né công nhận quyền tự do có đạo là môt quyền tuyệt đối thì sẽ vẫn còn đàn áp tôn giáo. Trong thảo luận về Bản dự thảo Hiến pháp hiện nay ở Việt Nam rất tiếc tôi vẫn chưa thấy ai nhắc đến các nhân quyền tuyệt đối và bất khả xâm phạm và cần ghi chúng vào Hiến pháp.

Hiệu ứng Trương Duy Nhất

Phạm Thị Hoài. 28 tháng 5, 2013

Vài tháng trước, một người từng tham gia những hoạt động không được chính quyền Việt Nam ưu ái như biểu tình, kiến nghị, đồng thời là tác giả của một số bài viết thẳng thắn về những đề tài nhạy cảm đăng trên blog cá nhân, chia sẻ với tôi rằng cho đến nay ông vẫn an toàn và sự an toàn đó có ý nghĩa lớn, vì nó giúp những người khác bớt sợ hơn.

Quả thật số người không còn sợ hay đã bớt sợ bộ máy trấn áp của chế độ chưa bao giờ tăng nhanh như trong thập niên vừa qua tại Việt Nam, và một phần quan trọng là do được khích lệ bởi sự an toàn tương đối của cá nhân một số người đi ở hàng đầu. Cho đến Chủ nhật vừa rồi, blogger Trương Duy Nhất thuộc về số ấy. Song việc ông bị bắt khẩn cấp một lần nữa cho thấy: bảo hiểm chính trị ở Việt Nam chỉ đảm bảo một điều duy nhất, đó là: nó không bảo đảm điều gì hết.

Không đi biểu tình

Trương Duy Nhất đã chuẩn bị sẵn chỗ dựa lập luận để tránh cho mình khỏi trở thành nạn nhân của bộ máy trấn áp một cách vô ích. Bài trả lời một nhân vật Tom Cat nào đó của ông là tổng kết của những lập luận này, không ai có thể bảo vệ ông xuất sắc hơn. Ông trình bày mình như một tiếng nói độc lập chứ không đối lập, một nhà báo tự do chứ không ly khai, một người phát ngôn chính kiến riêng chứ không bất đồng chính kiến, phản biện chứ không phản động, phản đối chứ không chống đối.

Ông không treo biển “Kính Đảng, trọng chế độ, yêu Bác Hồ” [i], không trưng hình Đại tướng Võ Nguyên Giáp, không đồng tình với mọi biểu hiện chống cộng cực đoan, không đi biểu tình, chưa bao giờ kí tên vào một bản tuyên bố hay kiến nghị, và bất chấp những tấn công và đe dọa từ nhiều phía vẫn không rời góc nhìn KHÁC của mình. Trong nhiều năm trời, ông đi ở ranh giới giữa an toàn và mạo hiểm mà tỉ lệ có thể là 51 % nghiêng về an toàn.

“Bảo hiểm chính trị ở Việt Nam chỉ đảm bảo một điều duy nhất, đó là: nó không bảo đảm điều gì hết.”

Một số người có cảm giác rằng thời gian gần đây, tỉ lệ ấy đã đảo ngược, Trương Duy Nhất đã ngày càng đi xa hơn trong quan điểm phê phán chế độ và đó là một trong những lý do khiến ông bị bắt. Tôi cho rằng mọi phỏng đoán đều vô nghĩa, vì không có một biểu giá an toàn nào cố định trong một chế độ công an trị, trừ biểu giá duy nhất là không làm gì hết. Ảo tưởng về những vùng an toàn nào đó, trớ trêu thay, được nuôi dưỡng trên mảnh đất đầy mìn, gài bởi chính sách chia để trị, kết tinh thành thủ pháp điêu luyện nhất của bộ máy an ninh Việt Nam.

‘Khỏe mạnh tự chủ’

Ông Duy Nhất bình luận về các nhân vật lãnh đạo cao cấp nhất trong Bộ Chính Trị.

Người chưa bị đụng tới có thể là một cái thớt hữu ích cho con dao bổ xuống người nằm trên thớt. Hay đơn giản hơn, những người còn đi xa hơn Trương Duy Nhất mà vẫn an toàn chẳng qua là “của để dành”, nói theo cách dân dã của blogger Người Buôn Gió, cho những thao tác khác trong chiếc hộp đen của bộ máy quyền lực mà chúng ta chịu đựng và dung dưỡng.

Quan sát từ những bản án chính trị trong ba năm gần đây (2011, 2012, 2013), tôi nhận thấy hai đặc điểm đáng lưu ý: Thứ nhất, tuyệt đại đa số những người bị kết án đều không phải là đảng viên Đảng Cộng sản [ii]. Thứ hai, tuyệt đại đa số những người bị kết án đều không ở trong biên chế cán bộ, nhân viên, công chức các cơ quan Đảng và nhà nước [iii]. Ông Trương Duy Nhất thỏa mãn cả hai đặc điểm này. Khả năng vụ điều tra ông được đình chỉ như trong trường hợp ông Phạm Chí Dũng, đảng viên, cán bộ Thành ủy TP. HCM khi bị bắt, có vẻ như xa vời.

“Nếu phải đứng trước tòa, ông sẽ là một hình ảnh đẹp và hình ảnh ấy sẽ có ý nghĩa lớn, vì nó gây cảm hứng cho lòng can đảm”

Phạm Thị Hoài

Trở lại với câu chuyện mở đầu bài viết này, vâng, tôi đồng ý rằng người ta bớt sợ khi dựa lưng vào an toàn. Nhưng điều đáng nói hơn là: người ta có thể can đảm lên, khi chứng kiến người khác thách thức mạo hiểm và đường hoàng chấp nhận cái giá của hành động đó. Trương Duy Nhất rất chú trọng đến hiệu ứng thông điệp của các hình ảnh.

Ông từng ca ngợi hình ảnh hiên ngang của Cù Huy Hà Vũ, hình ảnh trong trắng, đĩnh đạc của Nguyễn Phương Uyên. Bức hình chụp ông trong ngày bị bắt cho thấy một Trương Duy Nhất khỏe mạnh và tự chủ, không một nét khiếp nhược. Tôi hoàn toàn tin rằng nếu phải đứng trước tòa, ông sẽ là một hình ảnh đẹp và hình ảnh ấy sẽ có ý nghĩa lớn, vì nó gây cảm hứng cho lòng can đảm, cũng như blog Một góc nhìn khác của ông đã góp phần quan trọng để giới blogger Việt Nam bớt e sợ, khi ông còn an toàn.

[i] Ngay sau khi Trương Duy Nhất bị bắt, chủ nhân của blog “Kính Đảng, trọng chế độ, yêu Bác Hồ” này, nhà báo kì cựu Đào Tuấn, người có nhiều bài viết nhạy bén và thẳng thắn mà tôi thường xuyên theo dõi, lập tức lên tiếng với bài “Cái còng và khẩu súng không thể chĩa vào Nhất”. Nhưng một ngày sau,bài ấy chỉ còn là mã 404 trên chính trang của chủ blog.

[ii] Riêng ông Vi Đức Hồi từng là giám đốc trường Đảng một huyện ở Lạng Sơn, nhưng đã trở thành thành viên Khối 8406 và bị khai trừ Đảng nhiều năm trước khi bị bắt.

[iii] Ngoại lệ duy nhất là ông Đinh Đăng Định, giáo viên trung học phổ thông ở Đắk Nông.

Bài viết thể hiện quan điểm tác giả, hiện đang sống tại Đức và đã được đăng trên Bấm blog của tác giả.

Blogger Trương Duy Nhất bị bắt về tội chỉ trích chính phủ

 VOA, 28/5/13
Blogger Trương Duy Nhất (TDN Facebook)

Blogger Trương Duy Nhất (TDN Facebook)

Tin liên hệ

Blogger Trương Duy Nhất, tác giả trang blog “Một góc nhìn khác”, đã bị công an Việt Nam bắt giữ hôm 26/5 và trong cùng ngày, đã bị chuyển ra Hà Nội để tiến hành điều tra.

 

Hãng tin AP hôm nay trích báo Tuổi Trẻ, xác nhận tin ông Trương Duy Nhất bị bắt khẩn cấp hôm qua tại Đà Nẵng, ông bị tố cáo là “lạm dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân theo điều luật 258 của Bộ Luật Hình sự Việt Nam”, một tội danh có thể bị phạt tới 7 năm tù.

Nói chuyện với ban Việt ngữ – VOA từ nước Đức, blogger Người Buôn Gió, tức ông Bùi Thanh Hiếu, bình luận:

“Anh Nhất thì anh ấy không hề đòi hỏi dân chủ, chống phá gì Đảng. Những bài viết của anh ấy xoay quanh những cái sự thật thật sự diễn ra, và cái cách làm việc, cách phát ngôn, những lời phát ngôn thì anh có bình luận. Tôi nghĩ rằng đấy là một cái quyền tự do ngôn luận tối thiểu của một công dân, bởi vì bình luận của anh ấy không mang tính chất phỉ báng hoặc xuyên tạc như mới đây ông Nguyễn Phú Trọng ông ấy nói phải chữa bệnh cho Đảng, anh Nhất anh ấy bảo là phải nói chính xác hơn là phải trị bệnh, căn bệnh nó nặng rồi thì phải trị, chứ không thể nào như là chỉnh đốn bệnh được mà phải trị bệnh. Thì đấy là một điều rất là bình thường, người ta đưa ra ý kiến thôi.  ”
 

Tôi thấy là anh Nhất cũng tương tự như anh Cù Huy Hà Vũ. Anh Vũ chỉ trích một vài vị lãnh đạo của Đảng thôi, chứ anh ấy không đòi hỏi cái gì khác, mà anh cũng bị bắt, thì cái trường hợp này cũng tương tự…
Blogger Người Buôn Gió.

 

VOA: Ông nói blogger Trương Duy Nhất không chống đối Đảng Cộng Sản mà chỉ nói lên sự thật, thế thì tại sao ông ấy bị bắt?

Người Buôn Gió: “Tôi thấy là anh Nhất thì cũng tương tự như anh Cù Huy Hà Vũ. Anh Vũ chỉ trích một vài vị lãnh đạo của Đảng thôi, chứ anh ấy không đòi hỏi cái gì khác, mà anh cũng bị bắt, thì cái trường hợp này cũng tương tự, như Cô Gái Đồ Long trước kia thì cô cũng có làm gì về chính trị đâu, cô ấy chỉ viết bài và đả động tới con của một ông Tướng thì cô ấy cũng bị bắt. Thì tôi nghĩ rằng cái trường hợp này là trường hợp bắt do cá nhân lãnh đạo nào đó muốn bắt anh ấy vì họ cho rằng anh ấy làm ảnh hưởng tới uy tín của họ.”

Tổ chức bênh vực nhân quyền Human Rights Watch kêu gọi chính phủ Việt Nam trả tự do cho blogger Trương Duy Nhất “ngay lập tức và vô điều kiện”.

Ông Phil Robertson, Phó Giám đốc đặc trách Á Châu của Human Rights Watch, mô tả điều 258 là một vi phạm pháp lý trắng trợn, chỉ phục vụ lợi ích của đảng cộng sản cầm quyền.

Blogger Trương Duy Nhất từng làm việc cho một tờ báo “lề phải” do nhà nước điều hành, cách đây hơn 2 năm ông nghỉ việc để chuyển sang viết blog.

Những bài bình luận thời sự của ông thường xuyên chỉ trích chính phủ, có bài kêu gọi Thủ Tướng Việt Nam và Tổng Bí thư Đảng Cộng Sản hãy từ chức.

 

Cái chuyện này tôi thấy nó là chuyện bình thường. Anh ấy (Trương Duy Nhất) thấy là Đảng bây giờ sa sút trầm trọng, mất uy tín trong nhân dân, thì anh ấy kêu gọi ông Tổng Bí thư từ chức để một ông Tổng Bí thư khác lên làm, như thế thì không khi nào chống Đảng được…

Blogger Người Buôn Gió.

 

Blogger Người Buôn Gió nói chỉ trích lãnh đạo cao cấp trong bộ máy nhà nước và Đảng là quyền tự do phát biểu của công dân:

“Cái chuyện này tôi thấy nó là chuyện bình thường. Bây giờ anh ấy thấy là Đảng bây giờ sa sút trầm trọng, mất uy tín trong nhân dân, thì anh ấy kêu gọi ông Tổng Bí thư từ chức để một ông Tổng Bí thư khác lên làm, như thế thì không khi nào chống Đảng được. Theo quan niệm của anh ấy thì làm như thế là tốt cho đảng. Còn anh thấy ông Thủ Tướng ông ấy điều hành kinh tế đất nước be bét quá thì anh ấy bảo ông đi xuống để một ông Thủ Tướng khác lên thay tốt hơn. Chứ đấy đâu phải là chống đối gì Đảng, chống lại nhà nước đâu.”

Tổ chức Ký giả Không biên giới trong tháng này mô tả Việt Nam là “nhà tù lớn thứ nhì thế giới đối với các công dân mạng”, với tổng cộng 31 blogger và nhà báo công dân đang bị giam cầm.

Hà Nội trước sau vẫn khẳng định là không có ai bị bắt giữ vì bày tỏ quan điểm ôn hòa ở Việt Nam, mà chỉ có những kẻ vi phạm luật pháp mới bị tống giam.

Nguồn: AP, The Hindu

Những điều chưa biết về sự kiện Nick Vujicic đến VN

Hòa Ái, phóng viên RFA. 2013-05-28
000_Par7566379-305.jpg

Nick Vujicic diễn thuyết trước 20.000 người tại sân vận động Mỹ Đình ở Hà Nội vào ngày 23 tháng 5 năm 2013.

AFP PHOTO / HOANG DINH Nam

Sự kiện Nick Vujicic đến VN được rất nhiều người trong nước quan tâm. Một trong những điều mà dư luận phản ánh nhiều nhất là vấn đề dịch thuật trong các buổi diễn thuyết.

Yêu cầu không dịch về tôn giáo

Hòa Ái có cuộc trao đổi với Diễn giả Francis Hùng để tìm hiểu vì sao ông là người được chọn làm thông dịch viên cho sự kiện này nhưng lại không có mặt. Trước hết ông cho biết:

Francis Hùng: Xin chào chị Hòa Ái và xin chào quý khán thính giả của RFA trên toàn cầu. Hôm nay cảm ơn chị Hòa Ái có nhã ý phỏng vấn tôi nhân sự kiện này bởi vì tôi có trực tiếp tham gia vào đội ngũ phiên dịch cho sự kiện này nhưng mà ở phút chót trong cuộc họp chót thì tôi không được chọn. Tôi xin phép được tường thuật ngắn gọn nội dung của buổi họp cuối: Anh Vũ có yêu cầu ban tổ chức chọn tôi dịch cho tất cả các sự kiện chính của anh Nick tại VN.

Anh Vũ có đề cập đến 1 điều kiện là tôi không được phép dịch về tôn giáo kể cả trong trường hợp Nick nói. Tôi có nói rằng với vai trò người phiên dịch thì tôi phải dịch trung thực.
-Francis Hùng

Sau đó anh Vũ có đề cập đến 1 điều kiện là tôi không được phép dịch về tôn giáo kể cả trong trường hợp Nick nói. Tôi có nói rằng với vai trò người phiên dịch thì tôi phải dịch trung thực những lời của người nói để tôi chuyển ngữ sang cho chính xác. Tôi có cùng đức tin trong Chúa với Nick cho nên tôi hiểu chính xác những gì mà Nick diễn đạt. Tôi chưa ra quyết định với anh là tôi đồng ý hay không. Lúc đó anh Vũ có 1 sự thay đổi trên nét mặt thì anh chuyển đề tài khác và anh hỏi tôi về vấn đề phí. Và tôi thảo luận về mức phí. Anh Vũ nói rằng là: “thôi thì chúng tôi không chọn anh”. Nhưng mà cách đó 15 phút thì anh chỉ đạo cho ban tổ chức là “đề nghị các anh em bố trí cho anh Hùng dịch toàn bộ các buổi của Nick. Bởi vì tôi thấy anh Hùng là phù hợp”. Nội dung đó là như vậy.

Hòa Ái: Hòa Ái có xem được 2 buổi diễn thuyết của anh Nick qua youtube, có nghe anh Nick nói là ông Vũ theo đạo Phật. Có phải vì tín ngưỡng của ông Vũ nên ông ấy không muốn khán giả nghe anh Nick chia sẻ về đức tin Chúa Giê-su hay là có một yêu cầu nào từ chính quyền để hạn chế tối đa những lời truyền giáo của anh Nick, thưa ông?

000_Par7566387-250.jpg
Nick Vujicic diễn thuyết trước 20.000 người tại sân vận động Mỹ Đình ở Hà Nội vào ngày 23 tháng 5 năm 2013.AFP PHOTO / HOANG DINH Nam

Francis Hùng: Ban đầu tôi nghĩ rằng đó là tín ngưỡng của anh Vũ. Nhưng mà sau đó, tôi cũng theo dõi bài diễn thuyết đầu tiên của Nick xem người phiên dịch có dịch đúng danh của Chúa hay không thì tôi thấy người phiên dịch đã không dịch đúng. Tôi quyết định gửi email cho Nick biết và nói với Nick là yêu cầu người phiên dịch phải dịch đúng trong các buổi kế tiếp. Nick cũng biết đó là vấn đề nhạy cảm tại VN. Người đại diện của Nick đã nhận được email của tôi. Trong buổi diễn thuyết thứ hai tại sân vận động Mỹ Đình, khi nhắc đến danh Chúa thì Nick thúc người phiên dịch phải dịch ngay lập tức. Tức là Nick đã ý thức được vấn đề đó.

Ngày hôm qua, ngày hôm kia, có 1 người giả danh tới văn phòng của tôi mà không hẹn trước với mục đích giả vờ kêu tôi giảng về Chúa cho anh chàng này nghe. Và anh ta muốn tin nhận Chúa. Bởi vì đức tin trong Chúa của tôi, Thánh Linh báo cho tôi biết là đây là trường hợp giả mạo và tôi phát hiện ra đây là nhân viên an ninh. Khi vụ việc xảy ra như vậy thì tôi cũng biết rằng cũng có thể ý của anh Vũ không muốn dịch về vấn đề tôn giáo hoặc cũng có thể vừa là ý của anh mà cũng vừa là phía VN. Bởi vì tôi không thể kiểm chứng được điều đó mà tôi chỉ suy nghĩ dựa trên đánh giá chủ quan của tôi. Nhưng rõ ràng tôi bị làm phiền bởi nhân viên an ninh.

Thiếu quy định pháp luật

Hòa Ái: Hòa Ái được biết luật pháp Hoa Kỳ quy định rất nghiêm ngặt là người thông dịch phải dịch chính xác 100% nội dung của người nói. Thưa ông ở VN có luật định nào giống như vậy hay không hoặc những khóa học về dịch thuật có nhấn mạnh đến đạo đức nghề nghiệp là phải chuyển tải nội dung chính xác?

Theo như tôi được biết thì tại VN không có luật quy định về phạm trù đạo đức nghề nghiệp dịch thuật như vậy. Và chính là điều đó mà tôi thấy rất băn khoăn.
-Francis Hùng

Francis Hùng: Theo như tôi được biết thì tại VN không có luật quy định về phạm trù đạo đức nghề nghiệp dịch thuật như vậy. Và chính là điều đó mà tôi thấy rất băn khoăn. Về mặt đức tin thì tôi cảm ơn Chúa vì anh Vũ không chọn tôi để tôi khõi phạm tội. Về mặt xã hội, ở VN không có luật nào quy định nào như vậy cho nên người dịch thoải mái muốn dịch sao thì dịch, khán giả có khen hoặc chê thì do cảm tính và tình cảm của khán giả chứ về mặt luật pháp thì không có quy định.

Hòa Ái: Hòa Ái cũng nghe được thông tin nếu Bộ Công An và An ninh cho phép thì vào sáng Chủ Nhật, 26/5 anh Nick đến chia sẻ ở nhà thờ Gia Định và anh Nick được tự do nói về danh Chúa. Và cuối cùng thì sự việc có được diễn ra theo lịch trình không?

Francis Hùng: Tạ ơn Chúa là sự việc diễn ra theo lịch trình do bài viết của tôi đưa lên trên Facebook tạo một áp lực đáng kể, các trang mạng đều biết thông tin đó thành ra sáng nay Nick có đến nhà thờ nhưng ngược lại cơ quan an ninh không cho phép tôi dịch cho Nick. Họ bố trí một Mục sư khác dịch. Tôi có hỏi người đại diện của Nick tại VN là tại sao cách đây 2 ngày họ xác nhận với tôi là tôi sẽ dịch buổi sáng Chủ Nhật này nhưng bây giờ họ lại thay đổi rất nhanh như vậy? Anh này thú nhận là tôi không được lòng cơ quan an ninh nên họ không cho phép tôi dịch. Hồi sáng này tôi có tham dự buổi nói chuyện, chia sẻ của Nick tại nhà thờ thì Nick nói chuyện thoải mái. Bởi vì đó là phạm vi tôn giáo trong phạm vi nhà thờ.

Hòa Ái: Chân thành cảm ơn Diễn giả Francis Hùng.

Francis Hùng: Cảm ơn chị Hòa Ái và cảm ơn quý khán thính giả.

Nhà báo Phạm Chí Dũng: Quốc hội Việt Nam là của ai ?

Thụy My, RFI, 27/5/13

Tân chính phủ Việt Nam chụp hình kỷ niệm sau khi Quốc hội khóa 13 thông qua, ngày 03/08/2011.

Tân chính phủ Việt Nam chụp hình kỷ niệm sau khi Quốc hội khóa 13 thông qua, ngày 03/08/2011.

Reuters

Gần đây vào ngày 23/05/2013 báo chí Việt Nam đã đồng loạt đưa tin là báo chí sẽ không được tham dự các phiên họp của Quốc hội thảo luận và bỏ phiếu để miễn nhiệm và bổ nhiệm các chức danh Bộ trưởng Tài chính, Tổng kiểm toán Nhà nước, cũng như phiên Quốc hội nghe Ủy ban Thường vụ Quốc hội báo cáo về việc chuẩn bị tổ chức lấy phiếu tín nhiệm.

Vì sao Quốc hội là cơ quan dân cử cao nhất nhưng lại không cho báo chí tham dự các phiên thảo luận ? Sự kiện thiếu dân chủ này lại diễn ra vào lúc lần đầu tiên Quốc hội tổ chức việc bỏ phiếu tín nhiệm.

Chúng tôi đã đặt câu hỏi với nhà báo tự do Phạm Chí Dũng, hiện ở Thành phố Hồ Chí Minh.

Nhà báo Phạm Chí Dũng – TP Hồ Chí Minh

 
27/05/2013 by Thụy My
 

RFI : Thưa anh, sự kiện báo chí Việt Nam không được dự các phiên thảo luận của Quốc hội, theo anh thì có phải do Uỷ ban Thường vụ Quốc hội (UBTVQH) sợ lộ các thông tin bí mật liên quan đến việc bỏ phiếu tín nhiệm các nhân vật trong chính phủ ?

Nhà báo Phạm Chí Dũng : Về vấn đề này tôi cũng đang đặt câu hỏi. Tại sao báo chí lại không được tham dự những phiên họp thảo luận trong buổi đầu tiên trong lịch sử Quốc hội tổ chức bỏ phiếu tín nhiệm như vậy. Đối với một cơ quan dân cử cao nhất như Quốc hội, việc không cho báo chí tham dự là một biểu hiện thiếu dân chủ một cách lạ lùng.

Tôi viện dẫn một câu trả lời chính xác và đơn giản nhất cho câu hỏi trên, là ý kiến của ông Nguyễn Minh Thuyết. Ông Thuyết nguyên là đại biểu Quốc hội, ý kiến của ông Thuyết như thế này : Quốc hội chỉ họp kín trong một số trường hợp, thường là để bàn những việc liên quan đến bí mật quốc gia. Còn bầu và phê chuẩn các chức danh lãnh đạo cơ quan nhà nước không thuộc phạm vi bí mật quốc gia.

Ở những khóa Quốc hội trước, ông Nguyễn Minh Thuyết đã từng là một nghị sĩ nổi bật về nhiều ý kiến đóng góp và phản biện sắc sảo, điều mà tất nhiên không phải tất cả 500 đại biểu quốc hội đều có đủ dũng khí nói ra một các thẳng thắn và công tâm.

RFI : Nhưng thưa anh, khi cấm báo chí tham dự những phiên họp có nội dung không bí mật, thì chủ trương dân chủ hóa và công khai hóa của Quốc hội sẽ ra sao ?

Về mặt luật, chúng ta có thể thấy là báo chí – vẫn thường được xem là cầu nối giữa Quốc hội với cử tri và dân chúng – hoàn toàn có đủ tư cách được tham dự các cuộc họp của Quốc hội theo quy định của điều 67 Luật tổ chức Quốc hội về “Quốc hội họp công khai”, điều 70 về “đại diện cơ quan nhà nước, tổ chức xã hội, tổ chức kinh tế, đơn vị vũ trang nhân dân, cơ quan báo chí, công dân và khách quốc tế có thể được mời dự các phiên họp công khai của Quốc hội”.

Ông Nguyễn Minh Thuyết – nguyên đại biểu Quốc hội – cũng cho rằng việc tổ chức lấy phiếu, bỏ phiếu tín nhiệm lần đầu tiên được tổ chức ở Quốc hội, kể cả các buổi thảo luận về vấn đề này, cũng là một việc rất cần được công khai.

Nhưng mà hình như bất nhất là một thói quen khó chuyển dời của quan chức Việt Nam, dù là quan chức do dân cử.

Xin hãy nhớ lại, vào ngày 16/05/2013, khi chỉ đạo việc chuẩn bị kỳ họp, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã yêu cầu tăng cường công khai thông tin cho báo chí. Ông nói: “Ví dụ bàn về tiết kiệm chống lãng phí, đấu tranh phòng chống tham nhũng thì có gì mà họp kín. Báo chí cũng sẽ rất quan tâm đến việc lấy phiếu tín nhiệm. Vấn đề Hiến pháp cũng vậy, đồng chí Nguyễn Hạnh Phúc (chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội) cần chuẩn bị nội dung để công bố thông tin, giải thích rộng rãi với dư luận”.

Ông Hùng nói như vậy. Thế nhưng khi kỳ họp Quốc hội vừa bắt đầu, báo điện tử VnEconomy của Việt Nam, trong phần “Nhật ký nghị trường” hai ngày 21 và 22/5/2013, đã mô tả một cách đầy ẩn ý: “Trung tâm báo chí kỳ họp thứ 5, từ chiều 22/5 đã khá vất vả khi phải thay đổi đến ba lần thông cáo về các nội dung báo chí không được dự và được dự, liên quan đến công tác nhân sự”.

Một chi tiết khác cũng cần lưu tâm và nên được mổ xẻ sâu xa hơn là việc cấm báo chí tham dự lại diễn tiến ngay sau khi Quy chế cung cấp thông tin cho báo chí được Chính phủ ban hành.

RFI : Thưa anh, phải chăng đó là do sợ có những thông tin gọi là « nhạy cảm », nói theo kiểu Việt Nam là sẽ bị « các thế lực thù địch » lợi dụng ?

Tôi cũng cho là như vậy, và « những thế lực thù địch » trong ngoặc kép. Cần nói thẳng là hầu hết nhân sự mà Quốc hội thảo luận và bỏ phiếu tín nhiệm đều liên quan trách nhiệm đến các lĩnh vực quản lý, điều hành quan trọng của quốc gia như ngân hàng, đất đai, xăng dầu, điện lực, y tế, giáo dục, thất nghiệp, khiếu tố, tòa án, tham nhũng… đều là những chủ đề và cả vấn nạn liên quan trực tiếp đến đời sống dân sinh và có rất nhiều ý kiến của người dân và cử tri kiến nghị và yêu cầu phải giải quyết, xử lý. Do đó việc bỏ phiếu tín nhiệm đối với những nhân sự liên đới trách nhiệm lại càng phải công khai cho người dân và cử tri, chứ không thể ẩn giấu được.

Câu hỏi cần đặt ra là việc cấm báo chí tham dự có liên quan đến những vấn đề nhạy cảm như điều 4 Hiến pháp, việc đổi tên nước, chế độ sở hữu toàn dân hay sở hữu tư nhân về đất đai, có thu hồi đất hay không đối với “các dự án kinh tế xã hội” trong Luật Đất đai ; ý tưởng về Luật Biểu tình, Luật trưng cầu dân ý, và nói chung là toàn bộ dự thảo Hiến pháp sau ba, bốn lần sửa đổi, thì có nên cấm báo chí hay không?

Và một câu hỏi khác là việc cấm báo chí tham dự liệu có liên quan đến việc vào đầu kỳ họp Quốc hội lần này, chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật Quốc hội Phan Trung Lý đã đưa ra một báo cáo có tính định hướng về dự thảo sửa đổi Hiến pháp. Trong đó đặc biệt là giữ nguyên điều 4, không đổi tên nước, giữ nguyên tinh thần sở hữu toàn dân trong Luật Đất đai, vẫn thu hồi đất các dự án kinh tế xã hội ?

RFI : Báo cáo này theo anh có những điều gì đáng quan tâm ?

Có một chi tiết rất đáng chú ý là báo cáo của ông Phan Trung Lý đã xác quyết sẽ không đưa vào chương trình năm 2014 Luật Biểu tình, Luật Trưng cầu dân ý theo đề xuất của chính phủ. Sự việc này xảy ra vào ngày 23/5/2013 khi UBTVQH không tán thành với đề xuất của Chính phủ đưa Luật Biểu tình, Luật Trưng cầu dân ý.

Một hiện tượng đáng ngạc nhiên là ba ngày trước khi kỳ họp Quốc hội lần thứ 5 khai mạc, chính phủ đã có văn bản về hoàn thiện 7 nhóm vấn đề của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp, liên quan đến những đề xuất về sự cần thiết phải có Luật Biểu tình và Luật Trưng cầu ý dân. Theo tôi đây là một hiện tượng chưa từng có từ trước đến nay.

Báo chí trong nước cũng cho biết ngoài đề nghị của Chính phủ, đại biểu Quốc hội thành phố Hà Nội là ông Nguyễn Đức Chung (hiện là Giám đốc Công an thành phố Hà Nội) cũng đề nghị đưa Luật Biểu tình vào chương trình cho ý kiến tại kỳ họp thứ 8 năm 2014. Ngoài ra, Đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Sóc Trăng cũng đề nghị đưa Luật Trưng cầu ý dân vào chương trình cho ý kiến tại kỳ họp Quốc hội thứ 8 năm 2014.

« Tôi nhận thức rằng sửa đổi Hiến pháp là một cơ hội lịch sử » – đại biểu Dương Trung Quốc biểu lộ như vậy. Ông Quốc nói tiếp : Để làm được như vậy, có lẽ nên khắc phục ba vấn đề, đều là quyền của người dân đang bị treo. Một là quyền tự do hội họp và biểu tình để người dân được bộc lộ hết quan điểm của mình. Hai là quyền tự do lập hội, để mọi người chia sẻ suy nghĩ, tình cảm với nhau, qua đó phản ảnh nguyện vọng của từng nhóm xã hội. Ba là quyền được trưng cầu dân ý để người dân thực hiện quyền dân chủ trực tiếp, và để Nhà nước định lượng được tâm tư, nguyện vọng của người dân trước những vấn đề hệ trọng của đất nước.

Luật Biểu tình và Luật Trưng cầu ý dân cũng là những nội dung nằm trong “Kiến nghị 72” vào đầu năm 2013 của một nhóm nhân sĩ trí thức Việt Nam và nhận được sự ủng hộ rộng rãi của nhiều người dân qua hàng chục ngàn chữ ký đồng thuận.

RFI : Thưa anh, nhưng trước đây là chính Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã từng đề xuất trước Quốc hội là nên có Luật biểu tình ?

Thời điểm đó là tháng 11/2011, trong một cuộc họp Quốc hội thì chính Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã lên diễn đàn phát biểu, và ông cũng đã đề xuất về Luật Biểu tình trước Quốc hội. Nhưng từ đó cho tới nay là gần hai năm qua mà vẫn chưa có gì cả.

Còn vào lần này thì theo một đại biểu Quốc hội là ông Trương Trọng Nghĩa – đại biểu Thành phố Hồ Chí Minh, thì Thủ tướng cũng đã đề xuất, nhưng mà dự Luật Biểu tình vẫn chưa được đưa vào chương trình năm 2014.

Ông Nghĩa nói tiếp là năm ngoái Thủ tướng và một số vị đại biểu cũng đã đề xuất xây dựng luật này. Bản thân ông Nghĩa cũng trao đổi với nhiều vị công an và họ cũng mong có Luật Biểu tình. Xây dựng luật này là để trả món nợ đối với nhân dân, vì Hiến pháp đã cho mà ta không làm được.

Theo ông Nghĩa thì xây dựng Luật Biểu tình là để “trả nợ” nhân dân nhưng cũng là giúp Nhà nước, bởi quản lý vấn đề biểu tình như hiện nay là không thích hợp. Một chi tiết đáng chú ý là chính tờ Vneconomy – báo điện tử của Việt Nam, cũng nhận xét rằng nhiều vụ biểu tình vì lãnh thổ bị xâm phạm cũng bị đánh đồng với việc tụ tập gây rối mất trật tự.

Chúng ta cần nhớ rằng những vụ biểu tình vì lãnh thổ bị xâm phạm như vậy chính là những cuộc biểu tình chống sự can thiệp của Trung Quốc, xảy ra trong hai tháng Sáu và Bảy năm 2011 tại Hà Nội. Và khi đó tình hình khá căng thẳng. Sự thừa nhận trên báo chí chính thức trong nước có thể nói khá là hiếm.

Nhưng mà đối với Ủy ban Thường vụ Quốc hội thì họ đưa ra lý do không tán thành với đề xuất của Chính phủ đưa Luật Biểu tình, Luật Trưng cầu ý dân” là : tại một kỳ họp Quốc hội chỉ có thể thông qua từ 10 đến 13 luật. Trong khi đó, Dự thảo sửa đổi Hiến pháp sẽ được thông qua vào cuối năm 2013, nên năm 2014 sẽ phải sửa đổi, bổ sung nhiều luật về tổ chức bộ máy Nhà nước, các luật phục vụ cho việc tái cơ cấu kinh tế, cải thiện môi trường đầu tư kinh doanh.

Điều có vẻ rất khó hiểu là trong khi Chính phủ – cơ quan phải chịu trách nhiệm trực tiếp và gay gắt nhất về việc giải quyết khiếu kiện và biểu tình đông người – đã đồng thuận với phương án cần có Luật Biểu tình và Luật Trưng cầu ý dân, thì chính UBTVQH lại không chấp thuận, dù Quốc hội chính là cơ quan thể hiện quyền lực cao nhất của người dân.

RFI : Chính phủ đưa ra Luật Biểu tình mà Quốc hội vốn là đại diện của dân lại không chấp nhận, như vậy đây là một mâu thuẫn kỳ lạ ?

Có thể nói đây là lần đầu tiên có một khoảng cách lớn đến như thế giữa Quốc hội và chính phủ, chính xác là giữa Ủy ban Thường vụ Quốc hội và lãnh đạo chính phủ. Trước đây khá nhiều ý kiến của chính phủ đưa ra Quốc hội được thống nhất, được đồng thuận. Tôi chưa bàn tới việc những chủ trương của chính phủ đưa ra có thuận tình và hợp lý hay không, và trên hết là có hợp lòng dân hay không, nhưng đa số đều được Quốc hội thông qua.

Nhưng mà lần này có những vấn đề mà chính phủ đưa ra, nhưng lại bị Ủy ban Thường vụ Quốc hội bác – bác ngay khi chưa đưa ra chính thức cho đại biểu bấm nút.

Chính xác hơn, báo chí trong nước cũng bình luận một cách ẩn ý là chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật Quốc hội Phan Trung Lý « gút » đưa ra một báo cáo định hướng về những vấn đề sửa đổi Hiến pháp. Trong đó không có những vấn đề cơ bản của chính phủ đề nghị như Luật Biểu tình, Luật Trưng cầu dân ý, hay là liên quan đến cả vấn đề thu hồi đất đai.

RFI : Chẳng lẽ UBTVQH lại muốn làn sóng khiếu tố đất đai sẽ lan rộng đến mức mất kiểm soát?

Liên quan đến vấn đề vấn đề thu hồi đất đai thì cũng có một đề xuất đáng chú ý không kém của Chính phủ là “Việc thu hồi đất chỉ được thực hiện trong trường hợp thật cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh, hoặc vì lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng mà không quy định trường hợp Nhà nước thu hồi đất của các tổ chức, cá nhân vì lý do “các dự án phát triển kinh tế xã hội”.

Đề xuất trên được nêu ra trong bối cảnh việc giải quyết khiếu tố đất đai đang hết sức nóng bỏng ở Việt Nam, với khoảng 80% đơn thư khiếu tố thuộc về lĩnh vực đất đai và hơn 70% trong số đơn thư đó nhằm tố cáo rất nhiều sai phạm của các chính quyền địa phương về công tác bồi thường, cưỡng chế giải tỏa, tái định cư… Nhiều vụ khiếu kiện đất đai đã bị quy chụp cho cái mũ “tụ tập mang màu sắc chính trị” và đã bị đàn áp nặng nề.

Sau đề xuất “quyền phúc quyết thuộc về nhân dân” cũng xuất phát từ Chính phủ cách đây không lâu, đề nghị về thu hồi đất liên quan đến “các dự án phát triển kinh tế xã hội” của cơ quan này là động thái đáng lưu tâm không kém.

Nhưng với xác quyết của chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật Quốc hội Phan Trung Lý, vẫn không có một cải cách xứng đáng nào được đưa ra liên quan đến Luật Đất đai. Trái ngược với mong mỏi của người dân về quyền sở hữu đất cần được quy định trong luật, Dự thảo Hiến pháp vẫn cho rằng: vì đất đai thuộc sở hữu toàn dân nên không đặt vấn đề trưng mua vì tổ chức, cá nhân chỉ có quyền sử dụng, không có quyền sở hữu; đặc biệt là vẫn thu hồi đất đối với các dự án kinh tế xã hội.

Hệ lụy lớn lao mà bất cứ người dân nào cũng có thể thấy rõ là nếu không đưa đất đai về đúng bản chất thật của nó là quyền sở hữu của người dân, cũng như vẫn tạo điều kiện cho những chủ đầu tư phát huy một cách quyết liệt lòng tham của họ, rất nhiều bất công vô lối vẫn sẽ xảy ra với người dân bị thu hồi đất, và sẽ còn nhiều cuộc khiếu tố đông người và biểu tình bùng nổ ở nhiều địa phương trong cả nước.

Tôi tự hỏi, chẳng lẽ những sự kiện Ô Khảm ở Trung Quốc hay Tiên Lãng ở Việt Nam vẫn chưa đủ cấu thành một bài học nhãn tiền cho những gì có tính quả báo thời nay?

Cần nhắc lại, vào trung tuần tháng 3/2013, một đại biểu Quốc hội tên là Phan Xuân Dũng, cũng là người đóng vai trò phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học Công nghệ và Môi trường của Quốc hội, đã từng đề ra một “phát kiến”chưa có tiền lệ: “Cần có quy định bắt buộc người khiếu nại tố cáo ứng ra một khoản tiền đặt cọc. Thua thì coi như mất tiền đặt cọc, còn kiện đúng thì tiền cọc mới được Nhà nước hoàn trả”.

Theo tôi thì ngay cả thời kỳ cao điểm của hoạt động khiếu tố đông người trong những năm 2007-2008, cũng chưa từng có một cơ quan hay cá nhân quản lý nào ở Việt Nam nghĩ ra một sáng kiến mang dấu ấn thụt lùi đến mức như thế.

RFI : Nhìn lại chặng đường vừa qua thì theo anh cho đến nay, việc báo chí tham dự Quốc hội có tiến triển gì không ?

Đây là một câu hỏi vừa khó mà cũng vừa dễ trả lời. Tôi chỉ xin kể một câu chuyện nhỏ nhưng lại mang ý nghĩa đối sánh rất đặc trưng – kể theo báo chí trong nước. Vào tháng 5/2012, trong một phiên họp Quốc hội, vào giờ nghỉ giữa phiên họp, tại hành lang hội trường làm việc ; trong khi đại biểu Nguyễn Đình Quyền – Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của Quốc hội, đang vui vẻ trả lời phỏng vấn một số phóng viên, thì một nhân viên an ninh tiến đến yêu cầu các phóng viên và ông Quyền dừng trao đổi, còn nếu muốn tiếp tục thì phải lên phòng làm việc tầng trên.

Hiện tượng ngắt ngang hoạt động tác nghiệp bình thường như vừa nêu không phải là cá biệt. Tất cả bắt nguồn từ “Thông cáo báo chí số 1” của Trung tâm Báo chí Quốc hội, phát đi ngày 21/05/2012, quy định : “1. Không phỏng vấn đại biểu Quốc hội tại hành lang phía sau và hành lang hai bên hội trường (tầng 1); 2. Nếu phóng viên có yêu cầu phỏng vấn, mời lên tác nghiệp tại phòng phỏng vấn hoặc sảnh tầng 2”.

Sau khi cuộc phỏng vấn bị gián đoạn, ông Nguyễn Đình Quyền bày tỏ sự ngỡ ngàng với lệnh cấm này. Ông nói: “Khi nghỉ giải lao, đại biểu chúng tôi ra hành lang nói chuyện. Nếu phóng viên gặp, đặt câu hỏi mà thấy giải đáp được là trả lời. Như lần này, tôi hoàn toàn tự nguyện, thoải mái khi trả lời các câu hỏi, không hiểu sao lại bị nhắc nhở thế!”.

Đại biểu Dương Trung Quốc cũng bức xúc không kém: “Cấm như thế lại là hạn chế quyền tiếp xúc của những đại biểu như tôi”.

Cho nên không quá ngạc nhiên là có tờ báo Việt Nam đã rút tít “Được gặp gỡ, nhưng không được phỏng vấn”.

Cũng vào năm 2012, tôi nhớ là báo chí Việt Nam cũng đặt câu hỏi “Càng ngày càng siết?” với dẫn giải: Theo dõi mối quan hệ báo chí – Quốc hội những năm gần đây thì thấy dường như có những điều chỉnh nhất định.

Từ những quy định ngặt nghèo trước đây, sang khóa XI khi ông Nguyễn Văn An làm chủ tịch Quốc hội, tại các kỳ họp ở hội trường Ba Đình, báo chí được tạo điều kiện tối đa gặp gỡ, tiếp xúc, phỏng vấn đại biểu Quốc hội vào giờ nghỉ giải lao giữa các phiên họp. Cũng ở nhiệm kỳ này, lần đầu tiên các phiên họp Ủy ban Thường vụ Quốc hội được mở cửa cho báo chí theo dõi, đưa tin.

Tại giờ nghỉ giữa các phiên họp Thường vụ Quốc hội hàng tháng này, phóng viên nghị trường được tiếp xúc, trò chuyện với những người dự họp ngay ngoài hành lang phòng họp.

Tuy nhiên, sang Quốc hội khóa XII, cơ hội gặp gỡ, tiếp xúc nguồn tin ở các phiên họp Thường vụ Quốc hội hàng tháng bị đóng lại. Phóng viên vẫn được theo dõi diễn biến phiên họp qua truyền hình dường như không được đến khu vực sảnh, nơi người dự họp nghỉ giải lao.

Tới khóa XIII, cánh cửa nghị trường hình như còn khép kín, hơn khi có những ý kiến đặt lại vấn đề nên hay không cho báo chí theo dõi phiên họp Thường vụ Quốc hội. Còn với kỳ họp Quốc hội mỗi năm, từ kỳ họp thứ hai lần trước đã bắt đầu xảy ra việc nhân viên bảo vệ nhắc nhở phóng viên không được phỏng vấn tại hành lang. Đến kỳ họp thứ ba này, qua hai ngày đầu, lệnh cấm ấy càng được thực hiện gắt gao hơn.

Cho nên chặng đường của báo chí tham dự Quốc hội vẫn còn khá là gian nan.

RFI : Có vẻ như Ủy ban Thường vụ Quốc hội đang muốn thể hiện một thứ quyền lực riêng, trong khi ở các nước phương Tây không chỉ báo chí mà người dân bình thường cũng có thể tham dự các phiên họp của quốc hội ?

Tôi có cảm giác là như vậy, và tôi cũng cho là như vậy đáng buồn. Tôi có nghe những câu chuyện như ở Pháp người ta có thể cho mười người dân đầu tiên đăng ký tham dự công khai một phiên họp Quốc hội. Còn ở đây thậm chí là báo chí bị – dùng từ ở trong nước gọi là « cấm cửa », không được tham dự một số phiên nào đó, mà thật ra không có thông tin gì gọi là bí mật.

Báo chí trong nước đặt ra câu hỏi “Càng ngày càng siết”, thì điều đó lại giằng xé trong chính nghị trường được coi là “của dân, do dân và vì dân”.

Chúng ta hãy tự hỏi, Quốc hội vẫn thường yêu cầu Chính phủ và các bộ ngành phải minh bạch tình hình điều hành quản lý và các số liệu, nhưng vì sao Quốc hội lại không minh bạch việc bỏ phiếu tín nhiệm với dân chúng thông qua báo chí?

Chúng ta cũng tự hỏi rằng, việc cấm báo chí tham dự bỏ phiếu tín nhiệm là chủ trương của Văn phòng Quốc hội hay từ những người cao nhất trong Quốc hội?

Quốc hội là do dân cử, báo chí cũng là của dân. Không cho báo chí tham dự thì Quốc hội có còn là của dân hay không?

Không cho báo chí tham dự, Quốc hội trở nên độc đoán và mất dân chủ chính trong môi trường nghị trường. Vậy thì câu hỏi cuối cùng là : Quốc hội là của ai ???

RFI : Xin chân thành cảm ơn nhà báo tự do Phạm Chí Dũng, hiện ở Thành phố Hồ Chí Minh, đã vui lòng dành thì giờ trao đổi với RFI Việt ngữ.

Hãy Tôn Trọng Thực Tế !

Nguyễn Trọng Vĩnh 

Tướng Nguyễn Trong Vĩnh, năm tướng quân đã 98 tuổi

Tướng Nguyễn Trong Vĩnh, năm tướng quân đã 98 tuổi

Tình cờ tôi đọc được 2 tài liệu, một là của “Những người đồng chí lớp trước” và một nữa là của P.V.K. Tôi không thể không có vài lời nói lại.

Tài liệu của “Những người đồng chí lớp trước” nói đủ điều xấu về 2 ông Trương Tấn Sang và Lê Khả Phiêu. Tôi không có điều kiện xác minh cái gì là có thật, cái gì là bịa đặt, gán ghép trong văn bản đó và tôi cũng không quan tâm. Tôi chỉ nói những ý kiến của tôi không đồng ý với những điểm sau đây trong tài liệu của các vị:

Trong tài liệu “Những người đồng chí lớp trước” ghi:

“Lê Khả Phiêu tổ chức một cuộc họp ngay tại nhà riêng, có mặt của nhiều đồng chí đã nghỉ hưu. Trong số đó chúng tôi biết có các anh Phan Diễn, Nguyễn Công Tạn, Nguyễn Trọng Vĩnh, nghe nói có cả Nguyễn Đình Hương, Nguyễn Quốc Hùng… anh Đồng Sĩ Nguyên đang ốm nằm Viện 108 cũng xin viện cho về họp. Lê Khả Phiêu viết sẵn một kiến nghị gửi Bộ Chính trị và Ban Chấp hành trung ương để ép phải kỷ luật Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và dọa: Nếu không kỷ luật Nguyễn Tấn Dũng thì các cụ sẽ kéo đến biểu tình ở Hội nghị Trung ương VI…”

Tôi phải nói: Đoạn này là hoàn toàn bịa đặt, không có cuộc họp nào như thế cả!

Trong đoạn khác, “Những người đồng chí lớp trước” nêu:

“Chúng ta phải thấy rằng sau hơn hai thập kỷ đổi mới, bên cạnh nhiều thành công lớn có thể nói rất vĩ đại, chúng ta có một số sai lầm không nhỏ…”

Làm gì có thành tích vĩ đại! Tô hồng lấy được!

Ngay từ 1990, tại Hội nghị Thành Đô, cả Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh và Thủ tướng Đỗ Mười sang dự, đã bị Trung Quốc áp đặt, bắt đầu lệ thuộc Trung Quốc, không được nhắc đến cuộc xâm lược của 60 vạn quân Trung Quốc tàn phá các tỉnh biên giới, giết hại cư dân, phải gạt bỏ Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch.

Từ nhiệm kỳ đầu của Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, tiếp đến nhiệm kỳ đầu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tình hình kinh tế, xã hội nước ta càng ngày càng bi đát. Khai thác Boxit phá nát môi trường Tây Nguyên, gây ô nhiễm di hại cho dân, sản phảm ứ đọng đương sống dở chết dở, rừng bị bán và bị phá tan hoang, mỏ thì làm ăn thua lỗ, nhiều nơi bị đào bới trộm vô tội vạ, nhập siêu liên miên, mỗi năm hàng chục tỉ đô la, lạm phát cao, mọi thứ đắt đỏ, đời sống người nghèo và thu nhập thấp vất vả, nhiều con em họ phải bỏ học, viện phí tăng, người nghèo bệnh nặng đành chịu chết, bệnh viên quá tải, 2 – 3 bệnh nhân nằm 1 gường, lấy đất của nông dân quá nhiều trao cho giới đầu tư địa ốc, hàng vạn căn hộ thừa ế, hàng vạn nông dân thất nghiệp, sống vật vờ, hàng chục vạn doanh nghiệp ngừng sản xuất hoặc phá sản, hàng triệu công nhân không có việc làm, các tập đoàn kinh tế nhà nước do Thủ tướng trực tiếp quản lý, vừa tham ô vừa thua lỗ, thất thoát hàng ngàn tỉ đồng của nhà nước. Nợ xấu ngân hàng rất lớn, nợ nước ngoài chồng chất đến mức nguy hiểm. Về xã hội thì trên truyền thông đại chúng ngày nào cũng có 5 – 7 tin về trộm cắp, lừa đảo, giết người cướp của, vợ giết chồng, chồng giết vợ, con hàng hạ bố mẹ già, “xã hội đen” hoành hành trắng trợn.

          Rõ ràng là dưới sự quản lý, điều hành của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, chưa bao giờ kinh tế xã hội suy sụp, dân khổ, nước yếu như bây giờ.

Thế mà ông P.V.K. một mặt thì cũng nói ông Dũng có một lỗi “hơi nhỏ” là phá tan nền kinh tế, mặt khác lại biểu dương duy chỉ có Thủ tướng dám đứng ra nhận khuyết điểm trước Trung ương và Quốc hội về một số “khuyết điểm trong điều hành kinh tế”. Lại còn nói hành động này của ông Dũng được dư luận hoan nghênh (!)

Phải nói,  nhân dân oán hạn mới chính xác.

Một người nắm quyền điều hành mà để kinh tế xã hội suy sụp dân khổ nước yếu như trên đã nói và như P.V.K. cũng nói là “phá tan nên kinh tế” mà chỉ “xin lỗi” là xong ư?

Ở các nước có chế độ tam quyền phân lập, một ông Tổng thống hay Thủ tướng quản lý đất nước, mắc sai lầm nghiên trọng, làm thất thoát lớn như trên thì đã bị truy tố trước pháp luật rồi.

Ở nước ta, có phá nát đất nước cũng chỉ bị xem như việc bình thường, chả sao cả, vì dân ta không được bầu người nắm quyền và nước ta chưa có một nền tư pháp độc lập.

“Những người đồng chí lớp trước” còn đề nghị: “Anh Nguyễn Phú Trọng với sự trong sáng sẵn có hãy vững vàng, tỉnh táo, sáng suốt lãnh đạo Bộ Chính trị đưa con tàu của dân tộc đi đúng quỹ đạo.”

Một đề nghị không thực tế! Một ông Tổng bí thư mà hai lần bị đa số Ủy viên trung ương bỏ phiếu bác ý kiến đề nghị tại Hội nghị Trung ương VI và Hội nghị Trung ương VII (từ nhiệm kỳ Trung ương khóa II đến nay chưa bao giờ có tình hình như thế) thì còn uy tín đâu mà chủ trì lãnh đạo. Một ông Tổng bí thư mà dư luận gọi là “ông bảo thủ”, ông “Trọng lú”, lại thêm việc ngày 23/02/2013 tại Vĩnh Phúc ông tùy tiện phát biểu lạc điệu, sai trái, khiến dư luận nhân dân phẫn nộ, phản đối rầm rầm.

Thế thì còn đâu “Anh Nguyễn Phú Trọng với sự trong sáng sẵn có hãy vững vàng, tỉnh táo, sáng suốt lãnh đạo Bộ Chính trị đưa con tàu của dân tộc đi đúng quỹ đạo.”?!

Một Đảng viên cũng “lạm” gọi là lớp trước

Nguyễn Trọng Vĩnh

74 tuổi Đảng, 98 tuổi đời

Dư luận sau chuyến thăm VN của Nick Vujicic

Hòa Ái, phóng viên RFA. 2013-05-27
000_Par7566424-305.jpg

Nick Vujicic (trái) ôm em bé khuyết tật 8 tuổi Linh Chi và mẹ của bé khi anh diễn thuyết trước 20.000 người tại sân vận động Mỹ Đình ở Hà Nội vào ngày 23 tháng 5 năm 2013.

AFP PHOTO / HOANG DINH Nam

Sự kiện người không tay chân – Nick Vujicic đến VN được truyền thông trong nước quảng bá rầm rộ thu hút sự quan tâm của các bạn trẻ và  những người khuyết tật ở trong nước. Họ học hỏi, tiếp thu được gì sau các buổi diễn thuyết của vị diễn giả đặc biệt đến từ Úc?

Người kỳ diệu

Chuyến viếng thăm 5 ngày của “người kỳ diệu” Nick Vujicic đến VN để lại ấn tượng vô cùng tốt đẹp cho rất nhiều học sinh, sinh viên, doanh nhân, người khuyết tật mà theo như truyền thông trong nước mô tả là “truyền cảm hứng sống lạc quan cho hằng triệu người”. Qua các buổi giao lưu, anh Nick-người không tay chân-chuyển tới thông điệp bản thân anh có được cuộc sống vui vẻ, thành công nhờ vào tình yêu thương, lòng tha thứ cũng như giá trị của một người không được đánh giá qua tiền bạc hay mọi điều họ đạt được trong cuộc sống mà người khác chỉ tôn trọng họ qua biểu hiện họ là ai.

Thông điệp của anh Nick nhắm tới các thế hệ VN cần phải sống một cách nghị lực, có đạo đức, biết quan tâm và luôn san sẻ. Anh Nick kêu gọi những người trẻ không uống bia rượu khi hiện tại VN nằm trong danh sách các quốc gia tiêu thụ bia rượu nhiều nhất thế giới. Anh Nick cũng muốn người VN không hút thuốc giống như anh. Và anh Nick đến từ một quốc gia có nền văn hóa cởi mở lại khuyên các bạn trẻ nên giữ gìn trước hôn nhân trong khi quan điểm truyền thống không nên “ăn cơm trước kẻng” bị cho là cổ hủ, lỗi thời trong xã hội ngày nay. Có rất nhiều người quan tâm theo dõi diễn biến từng ngày trong các hoạt động của anh Nick ở VN. Và cũng có rất nhiều người nhận được sự khích lệ qua các buổi chia sẻ của anh Nick. Một thanh niên ở tận huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang nói với đài ACTD sau khi xem qua hệ thống truyền hình:

Người ta không có tay có chân mà người ta còn như vậy thì mình cũng phải cố gắng nhiều hơn nữa. Dạy mình cách sống, bản lĩnh sống.
-Một bạn ở An Giang

“Cũng khích lệ, phải phấn đấu như người ta. Người ta không có tay có chân mà người ta còn như vậy thì mình cũng phải cố gắng nhiều hơn nữa. Dạy mình cách sống, bản lĩnh sống. Có thể hiện tại bây giờ mình thấy chưa bằng ông Nick nhưng ông Nick là điểm tựa để cho mình phấn đấu và sống lạc quan”.

Vận động viên cầu lông khuyết tật Trương Ngọc Bình thuộc đội tuyển Quốc gia Việt Nam chia sẻ:

“Dạ mình thấy khâm phục lắm vì mình cũng cùng hoàn cảnh như anh đó, nhưng mà mình vẫn hơn anh ấy là mình có đôi tay, có đôi chân dù khuyết tật nhưng vẫn đỡ hơn anh ấy. Mình khâm phục nhiều lắm, cho mình suy nghĩ để vực dậy cuộc sống của mình đi xa hơn. Theo em nghĩ thì gương của anh Nick thì không riêng gì cho người khuyết tật mà cho cả giới trẻ hiện giờ của cả thế giới. Thanh niên, thiếu niên có thể nhìn vào tấm gương đó mà sống tốt hơn, để tiến bộ hơn”.

Tranh luận trái chiều

000_Par7566387-250.jpg
Nick Vujicic diễn thuyết trước 20.000 người tại sân vận động Mỹ Đình ở Hà Nội vào ngày 23 tháng 5 năm 2013.AFP PHOTO / HOANG DINH Nam

Bên cạnh hiệu quả tích cực thì sự kiện anh Nick đến VN cũng làm dấy lên nhiều tranh luận trái chiều. Có nhiều người nói là giá trị tinh thần mà anh Nick mang đến là vô giá. Tuy nhiên cũng có không ít ý kiến cho rằng số tiền 36 tỷ đồng dành để tổ chức sự kiện mời những người khuyết tật thực tế trong đời sống xã hội hiện tại chia sẻ với cộng đồng và có những chương trình hỗ trợ, giúp đỡ cho khoảng 15% dân số khuyết tật tại VN thì sẽ mang lại hiệu quả cao hơn. Ca sĩ Mỹ Linh, người trực tiếp tham dự trong một buổi nói chuyện của anh Nick nhận xét rằng “Anh Nick có thể cười, có thể duyên dáng như vậy, bởi anh có một đời sống tốt. Nếu anh cũng phải mưu sinh, vất vả như người khuyết tật ở VN, thì mọi chuyện đã khác”. Một bạn trẻ thường xuyên tham gia các hoạt động xã hội dành cho người khuyết tật nói lên ý kiến của mình:

“Một diễn giả không riêng gì anh Nick mà bất cứ người nào đến VN để chia sẻ cho những người khó khăn để đất nước phát triển thì đó là 1 điều tốt và phải nhìn nhận là mình luôn luôn tự hào chào đón những người đó đến chia sẻ. Nhưng mình nghĩ rằng trước khi anh Nick đến thì tại sao những người có kinh tế, có điều kiện ở VN không tạo một điều kiện nhỏ cho những người khuyết tật trong đất nước của VN mình chia sẻ hoặc nói lên những nguyện vọng trước.Tại sao mình không lắng nghe những người thực tế mà mình nhìn thấy? Tại sao chúng ta không nhìn thấy hình ảnh những người đang cống hiến, mồ hôi của những khuyết tật thực tế?Mình nghĩ rằng bao nhiêu người chia sẻ được, làm được như anh Nick khi mà điều kiện ở VN và điều kiện ở Úc-những điều kiện đó quá xa vời, thì đâu là thực tế và đâu là không thực tế?”

Trong khi nhiều bạn trẻ kiên nhẫn đứng chờ để được gặp anh Nick ở sân bay thì cũng có rất nhiều bạn trẻ khác quá nản lòng khi kêu gọi cộng đồng hãy chung tay hỗ trợ cho những mảnh đời khuyết tật gặp nhiều khó khăn. Họ tự hỏi không biết đến bao giờ VN sẽ có nhà vệ sinh công cộng dành cho người khuyết tật, sẽ có xe buýt dành cho những người đi xe lăn như ở xứ sở Úc, nơi quê hương anh Nick?

Một diễn giả không riêng gì anh Nick mà bất cứ người nào đến VN để chia sẻ cho những người khó khăn để đất nước phát triển thì đó là 1 điều tốt.
-Một bạn trẻ

Vận động viên cầu lông khuyết tật Trương Ngọc Bình, người đoạt nhiều huy chương quốc tế, cho biết phải nổ lực rất nhiều để theo đuổi niềm đam mê của mình. Dù trong đội tuyển Quốc gia nhưng anh Bình không được hưởng chế độ chính quy, chỉ mang tính phong trào. Các vận động viên khuyết tật này chỉ nhận được 1 tháng lương khoảng gần 3 triệu đồng trong thời gian tập huấn trước khi thi đấu các giải Đông Nam Á và Châu Á mà thôi. Chia sẻ với Hòa Ái trong trường hợp được giao lưu như anh Nick, anh Bình sẽ nói:

“Nói thật sự thì mức tiền thưởng cho vận động viên (khuyết tật) VN thì không đủ vô đâu hết mà mình cũng mong rằng cái mức sẽ cao hơn. Theo em nếu được có thêm chế độ bây giờ, không riêng gì em mà còn những bạn trong những bộ môn khác thì em nghĩ nên có 1 chế độ ưu đãi để duy trì các giải mang tính chất thể thao chuyên nghiệp, chứ như bây giờ thì tan rã nhiều lắm. Có nhiều bạn cũng đam mê nhưng điều kiện kinh tế không đủ thì cũng phải bỏ thôi”.

Vợ chồng khuyết tật anh Cúng-chị Thơm, tấm gương vượt khó được Thanh Trúc đề cập đến trong 1 chương trình “Đời sống Người Việt khắp nơi” không biết gì về sự kiện anh Nick đến VN nhưng ước ao được mọi người lắng nghe và quan tâm.

“Em bây giờ yếu lắm rồi, đi bán vé số em đi không nỗi. Hai chân bị tê, yếu quá là yếu, đi bị run dữ lắm. Ước mơ làm sao cho vợ em có chiếc xe điện 3 bánh để vợ em tự đi bán, có điều kiện phương tiện được dễ dàng. Vợ em cũng lùn, 2 chân bị thấp khớp, đi nhiều bị nhức, sưng lên, đi không nỗi”.

Nick Vujicic đã chia tay VN và hứa hẹn ngày trở lại. Trong số những người trông chờ được gặp anh Nick lần nữa thì có lẽ cũng từng ấy số người khuyết tật ở VN mong đợi 1 cơ hội được sẻ chia.

Những người có thể là “bị hại” trong vụ án Trương Duy Nhất

TiếngChim Việt, Đăng bởi BTV VAOL tháng Năm 28, 2013

Vụ khởi tố blogger Trương Duy Nhất và bắt giữ blogger này không làm nhiều người ngạc nhiên. Nó chỉ khiến người ta vừa phẫn nộ, vừa ngao ngán.

Đã có khá nhiều người phân tích, bình luận về việc tại sao Công an lại bắt Trương Duy Nhất và bắt vào thời điểm này (?). Riêng mình vì không đủ thông tin nên không dám lạm bàn.

Sáng nay, vào Ba Sàm – một trong những chỗ đang tiếp tục giới thiệu những thông tin, ý kiến xoay quanh vụ Trương Duy Nhất – thì thấy bài “Bỏ phiếu cùng quốc hội – Trương Duy Nhất vì bài này mà bị túm?” của blogger Người Lót Gạch (1).

Đọc xong “Bỏ phiếu cùng Quốc hội” của blogger Trương Duy Nhất, mình nghĩ blogger Người Lót Gạch phán đoán đúng.

1.

Quốc hội đã xác định sẽ tổ chức “lấy phiếu tín nhiệm” và “bỏ phiếu tín nhiệm” bằng một nghị quyết.

Theo đó, “lấy phiếu tín nhiệm” sẽ là công việc được tiến hành hàng năm, đối với 49 chức danh, vốn do các đại biểu Quốc hội từng bỏ phiếu bầu chọn: Chủ tịch Nhà nước, Phó Chủ tịch Nhà nước, Chủ tịch Quốc hội, Phó Chủ tịch Quốc hội, các thành viên của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ tịch Hội đồng Dân tộc, Chủ nhiệm các Ủy ban của Quốc hội, Thủ tướng, các Phó Thủ tướng, các Bộ trưởng và những thành viên khác của chính phủ, Chánh án Tòa án Tối cao, Viện trưởng Viện Kiểm sát Tối cao, Tổng Kiểm toán Nhà nước.

Còn “bỏ phiếu tín nhiệm” là công việc sẽ tiến hành đối với những người không đạt mức độ tín nhiệm ở vòng “lấy phiếu tín nhiệm” (bị 2/3 đại biểu Quốc hội xác định là “tín nhiệm thấp”, hoặc trong hai năm liền bị 1/2 đại biểu Quốc hội xác định là “tín nhiệm thấp”). Hoặc bị Ủy ban thường vụ Quốc hội, các Ủy ban của Quốc hội hay 20% đại biểu Quốc hội yêu cầu “bỏ phiếu tín nhiệm”.

Ở kỳ họp Quốc hội lần này (kỳ họp thứ 5 – đã khai mạc hôm 20 tháng 5), các đại biểu Quốc hội khóa 13 sẽ thực hiện việc “lấy phiếu tín nhiệm”.

2.

Đó cũng là lý do blogger Trương Duy Nhất viết “Bỏ phiếu cùng Quốc hội”.

Trong “Bỏ phiếu cùng Quốc hội”, Trương Duy Nhất đề nghị mọi người cùng Quốc hội, thực hiện “lấy phiếu tín nhiệm” qua “thùng phiếu điện tử” trên website “Một góc nhìn khác”, mục tiêu là nhằm “so sánh sự tín nhiệm trong Quốc hội với sự tín nhiệm ngoài dân chúng”.

Tuy nhiên, do đối tượng thuộc diện cần “lấy phiếu tín nhiệm” quá đông, “không ít chức danh có thể vẫn còn xa lạ với bạn đọc, để bạn đọc có được sự tập trung cao và chính xác trong lá phiếu”, Trương Duy Nhất quyết định chỉ tổ chức “lấy phiếu tín nhiệm” trong độc giả “Một góc nhìn khác” với 12 chức danh gồm: Chủ tịch Nước, Phó Chủ tịch Nước, Chủ tịch Quốc hội, các Phó Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng và các Phó Thủ tướng.

Cũng theo Trương Duy Nhất, dẫu Quốc hội chỉ “lấy phiếu tín nhiệm” ở ba mức độ: “Tín nhiệm cao”, “Tín nhiệm” và “Tín nhiệm thấp” nhưng “để công bằng”, Trương Duy Nhất tạo thêm “Không tín nhiệm” cho độc giả lựa chọn.

Dưới đây là kết quả cuộc “lấy phiếu tín nhiệm” do Trương Duy Nhất tổ chức trên “Một góc nhìn khác” (bảng do mình lập dựa trên kết quả do Trương Duy Nhất công bố).

Theo kết quả “lấy phiếu tín nhiệm” trong dân, do Trương Duy Nhất thực hiện thì ông Trương Tấn Sang – Chủ tịch nước dẫn đầu cả về số phiếu bầu (958) lẫn mức độ “Tín nhiệm cao” (13%). Ông Nguyễn Tấn Dũng xếp thứ nhì về số phiếu bầu (820) và dẫn đầu về mức độ… “Không tín nhiệm” (76%).

Nếu cứ theo đúng tinh thần của nghị quyết về “lấy phiếu tín nhiệm” và “bỏ phiếu tín nhiệm” mà Quốc hội đã thông qua…

nếu các đại biểu Quốc hội thực hiện đúng vai trò đại diện cho dân, tìm hiểu dân nguyện, bỏ phiếu theo dân ý…

nếu “thùng phiếu điện tử” của “Một góc nhìn khác” được xem là một nguồn tham khảo đáng tin cậy về dân nguyện, dân ý,…

thì… sau vòng “lấy phiếu tín nhiệm”, Quốc hội sẽ phải tổ chức để đại biểu Quốc hội “bỏ phiếu tín nhiệm” ngay lập tức cho các “thí sinh”: Nguyễn Thị Doan, Nguyễn Sinh Hùng, Tòng Thị Phóng, Uông Chu Lưu, Huỳnh Ngọc Sơn, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Thiện Nhân, Hoàng Trung Hải, Vũ Văn Ninh.

Chỉ có hai “thí sinh”: Trương Tấn Sang và Nguyễn Thị Kim Ngân có thể để lại, chờ kết quả “lấy phiếu tín nhiệm” năm tới.

Không biết “Bỏ phiếu cùng Quốc hội” của blogger Trương Duy Nhất và kết quả thu thập được từ “Thùng phiếu điện tử” do blogger này công bố có tác động gì tới chính trường hay không (?) nhưng mới đây, Quốc hội loan báo sẽ không cho báo giới tham dự các phiên thảo luận về bỏ phiếu miễn nhiệm Bộ trưởng Tài chính và Tổng Kiểm toán Nhà nước đương nhiệm, phê chuẩn đề nghị bổ nhiệm Bộ trưởng Tài chính mới, bầu Tổng Kiểm toán Nhà nước mới. Báo giới cũng không được tham dự buổi báo cáo của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về việc chuẩn bị tổ chức “lấy phiếu tín nhiệm”, “bỏ phiếu tín nhiệm” và các phiên thảo luận về vấn đề này (2).

3.

Cho tới giờ, mọi người được biết, blogger Trương Duy Nhất bị khởi tố và bị bắt khẩn cấp về hành vi “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước Việt Nam, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” (được qui định tại Điều 258 Bộ Luật Hình sự).

Theo qui định tại khoản 1 Điều 81 của Bộ Luật Tố tụng Hình sự thì các cơ quan bảo vệ pháp luật chỉ có quyền bắt khẩn cấp khi: a/ Có căn cứ để cho rằng người đó đang chuẩn bị thực hiện tội phạm rất nghiêm trọng hoặc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng. b/ Người bị hại hoặc người có mặt tại nơi xảy ra tội phạm chính mắt trông thấy và xác nhận đúng là người đã thực hiện tội phạm mà xét thấy cần ngăn chặn ngay việc người đó trốn. c/ Khi thấy có dấu vết của tội phạm ở người hoặc tại chỗ ở của người bị nghi thực hiện tội phạm và xét thấy cần ngăn chặn ngay việc người đó trốn hoặc tiêu huỷ chứng cứ.

Trường hợp của blogger Trương Duy Nhất không rơi vào điểm b và điểm c của khoản 1, Điều 81 Bộ Luật Tố tụng Hình sự.

Chỉ còn lại điểm a: “có căn cứ để cho rằng người đó đang chuẩn bị thực hiện tội phạm rất nghiêm trọng hoặc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng”.

Tuy nhiên theo Khoản 3, Điều 8 của Bộ Luật Hình sự thì “tội phạm rất nghiêm trọng” là tội phạm mà mức cao nhất của khung hình phạt đối với tội ấy là đến 15 năm tù. Còn “tội phạm đặc biệt nghiêm trọng” là tội phạm mà mức cao nhất của khung hình phạt đối với tội ấy là trên mười lăm năm tù, tù chung thân hoặc tử hình.

Trong khi mức hình phạt cao nhất đối với những người vi phạm Điều 258 (lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước Việt Nam, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân) chỉ có bảy năm tù.

Nói cách khác, bắt Trương Duy Nhất theo hình thức “bắt khẩn cấp” là kiểu hành xử “khẩn cấp” tới mức… quên hẳn các quy định pháp luật về tố tụng hình sự!

4.

Nhiều blogger khẳng định, blog “Một góc nhìn khác” của Trương Duy Nhất bị đóng ngay vào thời điểm blogger này bị bắt. Nếu đúng thì đó là điều mà trước nay chưa có tiền lệ (bắt blogger phải đóng blog của họ trước khi dẫn giải vào trại tạm giam).

Mình xem nhiều bài Trương Duy Nhất viết, chẳng thấy bài nào “xâm phạm lợi ích của Nhà nước Việt Nam, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức”.

Riêng bài “Bỏ phiếu cùng Quốc hội” thì thời điểm thực hiện và chuyện công bố kết quả khảo sát hình như có “xâm phạm lợi ích” của mươi “công dân”: chị Doan, anh Hùng, chị Phóng, anh Lưu, anh Sơn, anh Dũng, anh Phúc, anh Nhân, anh Hải, anh Ninh.

Sở dĩ mình dùng chữ “hình như” vì hình như những thông tin loại này có thể tác động đến đại biểu Quốc hội, đến kết quả “lấy phiếu tín nhiệm”. Không như thế thì Quốc hội đâu có cấm báo giới tham dự và tường thuật những “buổi báo cáo”, “phiên thảo luận” về nội dung này. Blog “Một góc nhìn khác” đâu có bị đóng ngay, khiến thiên hạ mất cơ hội phân tích Trương Duy Nhất đã “lợi dụng các quyền tự do dân chủ” như thế nào.

Không biết có ai trong số mười anh chị này xác nhận họ là “bị hại” và yêu cầu Công an khởi tố vụ án nên Công an khởi tố Trương Duy Nhất “theo yêu cầu của bị hại” không nhỉ?

Đồng Phụng Việt
Theo Blog Đồng Phụng Việt


Chú thích:

(1) “Bỏ phiếu cùng quốc hội” – Trương Duy Nhất vì bài này mà bị “túm”?

(2) Quốc hội và yêu cầu công khai, minh bạch