Nhận diện nhóm lợi ích và lợi ích nhóm ở Việt Nam

Anh Vũ, thông tín viên RFA.  2013-08-07

 Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ In trang này
000_Hkg542947-305.jpg

Một nhân viên trạm xăng của Tổng công ty xăng dầu Petrolimex đang đổ xăng cho khách.

AFP photo

Sự hoạt động của các nhóm lợi ích trong các lĩnh vực kinh tế, chính trị, xã hội là sự cấu kết giữa những chủ đầu tư với các quan chức trong bộ máy Đảng và  Nhà nước. Đây là nguyên nhân làm cho kinh tế đất nước suy kiệt. Sự thực của vấn đề này đang diễn ra ở Việt Nam như thế nào, Anh Vũ phỏng vấn TS. Kinh tế Phạm Chí Dũng.

Các nhóm lợi ích

Anh Vũ: Thưa ông, lâu nay ta thấy cụm từ “nhóm lợi ích” được nhắc tới rất nhiều. Trên thực tế ,các nhóm lợi ích xuất hiện và phát triển rất mạnh. Nó có thể khuynh đảo cả kinh tế – xã hội và kể cả chính trị. Xin ông đánh giá khái quát về vấn đề này?

TS. Phạm Chí Dũng: Ở Việt Nam cho dù đã hình thành và gây hậu quả từ lâu, nhưng đến đầu năm 2011 cụm từ “nhóm lợi ích” mới bắt đầu được dư luận xã hội đề cập một cách chính thức. Khái niệm “nhóm lợi ích” thường được hiểu là mối quan hệ cấu kết giữa hai thành phần tư sản tư nhân và quan chức cấp cao của nhà nước, với mục đich nhằm trục lợi.

Nhóm lợi ích tạm chia thành ba loại: Nhóm lợi ích thứ nhất là nhóm đầu cơ liên quan đến tài chính như ngân hàng, vàng, bất động sản, chứng khoán; điển hình như nhóm ngân hàng G5, Công ty vàng SJC… Nhóm lợi ích thứ hai liên quan đến tính bao cấp là những nhóm độc quyền như xăng dầu, điện, nước mà điển hình là Tổng công ty xăng dầu (Petrolimex), Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN)  là những điển hình. Nhóm lợi ích thứ ba là các Tổng công ty nhà nước như Vinashin, Vinalines… Các nhóm lợi ích tuy không được bao cấp, phải tự chịu trách nhiệm về kết quả hoạt động sản xuất và kinh doanh, nhưng lại được hưởng lợi khá lớn từ hệ thống chính sách ưu đãi của chính phủ.

Các nhóm lợi ích tuy không được bao cấp, phải tự chịu trách nhiệm về kết quả hoạt động sản xuất và kinh doanh, nhưng lại được hưởng lợi khá lớn từ hệ thống chính sách ưu đãi của chính phủ.
– TS. Phạm Chí Dũng

Trong hai năm 2011 và 2012, làn sóng thâu tóm ngân hàng cho thấy một sự chiếm đoạt và giành giật lẫn nhau giữa các nhóm lợi ích. Trong bối cảnh nền kinh tế còn tương đối ổn định thì các nhóm lợi ích vẫn còn đất sống, nhưng khi nền kinh tế rơi vào suy thoái thì đã có những nhóm lợi ích như BĐS và chứng khoán đã gặp khốn đốn. Khi ấy, chỉ còn một số nhóm lợi ích như vàng, ngân hàng, xăng dầu, điện, nước vẫn có thể tồn tại.

Trong các nhóm lợi ích thì nhóm lợi ích thứ nhất được đánh giá là nhóm trục lợi ghê gớm nhất, có tỷ suất lợi nhuận cao nhất trong các chiến dịch đầu cơ vào thời điểm các năm 2006-2009. Giai đoạn này nhiều triệu phú đô la ở Việt Nam xuất hiện, có nhiều đại gia có tài sản từ vài trăm triệu đến hàng tỷ USD. Đáng chú ý là theo dư luận, trong nhóm đại gia này còn có sự liên quan đến không ít các quan chức.

Anh Vũ: Xin ông cho biết về sự nguy hại của nó đối với đất nước như thế nào?

TS. Phạm Chí Dũng: Rất nguy hại làm cho kinh tế suy thoái. Trong thời gian qua, các tập đoàn và nhóm lợi ích đã lũng đoạn và thao túng nền kinh tế và khiến cho các doanh nghiệp hết sức khốn đốn, lâm vào tình trạng phá sản và đời sống dân sinh trở nên kiệt quệ. Từ đó dẫn đến khoảng cách lớn về phân hóa thu nhập trong xã hội. Tuy nhiên, bất chấp làn sóng phản ứng gay gắt của dư luận, các nhóm lợi ích xăng dầu, điện vẫn không ngừng tăng giá, một phần để bù đắp cho những khoản lỗ ngoài ngành, phần khác để gia tăng lợi nhuận. Vừa rồi đã giá xăng tăng 3 lần và giá điện tăng 5%.

Điều đáng lưu ý là các nhóm lợi ích ở Việt Nam đang có dấu hiệu hoạt động theo kiểu mafia với hai yếu tố quyền lực và tiền bạc để lũng đoạn. Khác với ban đầu là các nhóm lợi ích chỉ dùng quyền để trục lợi thì bây giờ, người ta dùng cả quyền lẫn tiền không những nhằm khuynh loát chính trị mà còn lợi dụng vét kiệt hết tài nguyên của đất nước và tài sản của dân chúng.

Từ năm 2011, dưới sự bảo trợ của Ngân hàng nhà nước, nhóm lợi ích vàng xuất hiện, đã khuấy đảo và thao túng thị trường vàng trong tất cả các khâu. Tính chất độc quyền trong kinh doanh vàng đã tạo ra sự chênh lệch khá lớn giữa giá vàng trong nước với thế giới 5- 7 triệu đồng/lượng và gây thiệt hại cho người dân.

Mâu thuẫn phát sinh

Bat-dong-san-_-1-_-411-250.jpg
Một khu dân cư cao cấp đang xây dựng ở Hà Nội, ảnh minh họa. RFA photo

Anh Vũ: Hiện nay, giữa các phe nhóm lợi ích đang có vấn đề mâu thuẫn về quyền lợi và quyền lực. Xin ông cho biết về hậu quả của việc xung đột ở đỉnh điểm trong tương lai (nếu có) sẽ diễn ra theo chiều hướng nào?

TS. Phạm Chí Dũng: Vì khó khăn của nền kinh tế mà thị phần và tỷ suất lợi nhuận của các nhóm lợi ích đã bị giảm đi tương đối. Từ đó, các nhóm lợi ích phải quay sang cạnh tranh với nhau như trong vài năm vừa rồi. Sự tồn tại và chiếm lĩnh của các nhóm lợi ích sẽ phụ thuộc rất lớn vào biến động của nền kinh tế Việt Nam. Khi đó, kênh tạo ra lợi nhuận tối ưu lại phụ thuộc vào các chính sách độc quyền và tạo ra đặc quyền của nhà nước.

Muốn có được chính sách độc quyền và đặc quyền lại cần có những người tạo ra chính sách. Trong trường hợp này, nhóm thân hữu xuất hiện và các nhóm lợi ích đã bắt rễ với nhau và hình thành nên mối liên kết hữu cơ, hay còn gọi là mối quan hệ “ăn chịu”.

Nếu không có được một thay đổi đột biến về chính sách vào ngay lúc này, tất yếu sẽ kéo theo phản ứng bùng nổ mang tính cách mạng của nhân dân. Tương lai bùng nổ như thế sẽ không còn bao lâu nữa.

Anh Vũ: Ngoài nguyên nhân về trục lợi, sự tồn tại của nhóm lợi ích còn là hệ quả tâm lý của các quan chức, ông có đánh giá  như thế nào?

TS. Phạm Chí Dũng: Mục tiêu của mối quan hệ nhóm lợi ích – nhóm thân hữu ở Việt Nam không chỉ thuần túy là tạo ra lợi nhuận. Như bài học lịch sử ở các nước tư bản từ thời kỳ đầu đến nay, tiền bạc luôn có khuynh hướng biến thái thành quyền lực, thông qua phương tiện chính trị. Thì hoạt động chính trị ở Việt nam không chỉ nhằm gia tăng và bảo vệ tài sản cá nhân, mà còn để thỏa mãn tâm lý ham thích và thể hiện quyền lực đối với đối tượng bị cai trị.

Nếu không có được một thay đổi đột biến về chính sách vào ngay lúc này, tất yếu sẽ kéo theo phản ứng bùng nổ mang tính cách mạng của nhân dân. Tương lai bùng nổ như thế sẽ không còn bao lâu nữa.
– TS. Phạm Chí Dũng

Nền chính trị Việt Nam đã tạo ra cho quan chức thói quen thích thể hiện quyền lực và đặc biệt thích cai trị. Với cố tật của nó, nó có khả năng sẽ bị biến thái trong những năm tới, với một phần lớn nền chính trị sẽ rơi vào tay các nhóm tài phiệt và chính khách tham lam.

Anh Vũ: Vậy theo ông cần có những giải pháp nào để khắc phục tình trạng này?

TS. Phạm Chí Dũng: Chính quyền phải có biện pháp ngay, không thì sẽ quá muộn. Trong những năm qua, mặc dù không ít vụ việc lợi dụng chính sách trục lợi đã bị công luận và dư luận phanh phui và lên tiếng phản ứng mạnh mẽ. Tuy vậy vẫn không có bất kỳ một hành động cụ thể nào của các cơ quan đảng và nhà nước đối với bất kỳ một nhóm lợi ích nào.

Vì thế một yêu cầu cần phải tiến hành cuộc đại phẫu đối với khối doanh nghiệp nhà nước là hết sức bức thiết. Nhưng cần hơn tất cả, là phải có nhát cắt đại phẫu vào vị trí của những nhóm lợi ích. Nếu không, nguy cơ nền kinh tế Việt Nam bị thao túng và lũng đoạn hoàn toàn bởi nhóm lợi ích và nhóm thân hữu là rất dễ xảy ra. Khi đó, mức độ xấu nhất của tình trạng kinh tế xã hội không còn được quy chiếu từ năm 1991 như TS. Lê Đăng Doanh đã nói, mà sẽ ghê gớm hơn gấp bội.

Anh Vũ: Xin chân thành cảm ơn TS. Phạm Chí Dũng.

Tin, bài liên quan

Ông Obama hủy cuộc gặp với TT Putin

Hai ông Barack Obama và Vladimir Putin trong lần gặp ở Hội nghị G8Ông Obama sẽ không gặp ông Putin dù vẫn tới St Petersburg.

Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đã hủy cuộc gặp lên lịch từ trước với Tổng thống Nga Vladimir Putin sau khi Nga cho người lộ tin tình báo Edward Snowden tị nạn, theo tin từ Nhà Trắng.

Nhưng ông Obama sẽ vẫn tới St Petersburg để dự hội nghị của các nước G20 bàn về kinh tế từ 5-6 tháng Chín.

Một trợ lý Nhà Trắng nói việc ông Snowden được tị nạn ở Nga đã làm sâu sắc thêm quan hệ vốn đã căng thẳng giữa hai nước.

Cựu nhân viên làm hợp đồng cho ngành tình báo của Hoa Kỳ đã thừa nhận tiết lộ thông tin về các chương trình do thám của Hoa Kỳ cho truyền thông đại chúng.

Quyết định hủy hội đàm, được công bố trong chuyến đi của ông Obama tới Los Angeles, được đưa ra sau khi ông Obama nói ông “thất vọng” với quyết định của Nga cho ông Snowden tị nạn trong một năm.

Sau phát biểu của trợ lý Nhà Trắng Ben Rhodes, bản thân Nhà Trắng cũng ra tuyên bố nói:

“Chúng tôi tin rằng hoãn cuộc họp thượng đỉnh cho tới khi hai bên có thêm kết quả từ chương trình nghị sự chung là có tính xây dựng hơn.”

Lần cuối cùng hai ông Obama và Putin gặp nhau là bên lề Hội nghị Thượng đỉnh G8 ở Bắc Ireland.

‘Vẫn hợp tác’

Nhân vật được cho là khiến hội đàm song phương bị hoãn, ông Snowden, từng làm việc cho Cơ quan An ninh Quốc gia (NSA) của Hoa Kỳ trong vai trò kỹ thuật viên và cũng từng là nhân viên của CIA.

Hồi tháng Sáu cựu nhân viên tình báo này để lộ các tài liệu liên quan tới những chương trình thu thập dữ liệu qua điện thoại và thư điện tử của NSA cho báo Guardian và Washington Post.

“Chúng tôi sẽ vẫn hợp tác với Nga trong những vấn đề chúng tôi có thể tìm được những điểm chung, nhưng cả tổng thống và ban an ninh quốc gia đều thấy cuộc gặp thượng đỉnh không hợp lý trong môi trường hiện nay.”

Phó cố vấn an ninh quốc gia Ben Rhodes

Sau đó ông Snowden đã trốn khỏi nhà ở Hawaii,nơi ông làm việc tại một đơn vị nhỏ của NSA, và tới Hong Kong và sau đó là Nga.

Ông Snowden đã trú tạm tại khu quá cảnh ở sân bay của Nga trong vòng một tháng trong khi Hoa Kỳ gây sức ép để các nước khác từ chối chấp nhận ông này tới tị nạn.

Ông Snowden rời sân bay hôm 1/8 sau khi chính quyền Nga nói họ cho ông tị nạn trong một năm.

Nói chuyện với người dẫn chương trình có tiếng của Hoa Kỳ Jay Leno trong đêm thứ Ba, ông Obama khẳng định cam kết tham gia đàm phán với Nga nhân tham dự G20.

Nhưng Phó cố vấn an ninh quốc gia Ben Rhodes nói hôm thứ Tư rằng ông Obama sẽ không tham gia đàm phán tay đôi với ông ở Moscow hay bên lề hội nghị thượng đỉnh G20.

Ông Rhodes nói: “Chúng tôi sẽ vẫn hợp tác với Nga trong những vấn đề chúng tôi có thể tìm được những điểm chung, nhưng cả tổng thống và ban an ninh quốc gia đều thấy cuộc gặp thượng đỉnh không hợp lý trong môi trường hiện nay,” ông Rhodes được hãng tin Hoa Kỳ Associated Press dẫn lời nói.

Trong chương trình của Jay Leno, ông Obama cũng chỉ trích luật mới của Nga vốn cấm điều mà họ coi là “tuyên truyền cho đồng tính”.

Nhìn lại cuộc đời blogger Điếu Cày

Thanh Quang, phóng viên RFA.  2013-08-05
TranhdauchoDieuCay-Danlambao-305.jpg

Thân nhân blogger Điếu Cày tranh đấu cho anh trước Tổng cục 8 – Bộ Công an hôm 26/7/2013

Photo courtesy of danlambao

Thứ Sáu tuần rồi, anh Nguyễn Trí Dũng, con trai của tù nhân lương Tâm Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, sau khi được gặp cha vài phút tại trại tù số 6 ở Nghệ An, cho Đài ACTD chúng tôi biết là blogger Điếu Cày đã ngưng tuyệt thực:

(Bố tôi nói) Mục đích chính đã đạt được, để cho mọi người biết hiện trạng giam giữ tù nhân lương tâm. Thứ hai là để cơ quan chức năng khẳng định đã nhận được những đơn của tập thể đội A, trại giam số 6 ở Thanh Chương, Nghệ An đã ký. Đã đạt được mục đích chính nên cùng ngày 27 bố tôi đã ăn trở lại.

Từ Hà Nội, blogger J.B.Nguyễn Hữu Vinh nhận xét:

Hôm nay, chúng tôi cũng thấy vui hơn vì dù sao thì anh Điếu Cày cũng đã đảm bảo được tính mạng vẫn còn tồn tại. Nhưng ở đây cần rút ra một kết luận là cách xử sự đối với tính mạng con người trong cái chế độ này, trong cái nhà nước này là tính mạng con người bị coi rất rẻ.

Luôn khắc khoải cho vận nước

Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã tuyệt thực 35 ngày liên tiếp để phản đối giới cai ngục biệt giam ông vì ông không ký tên nhận “tội”. Mà nếu cho là có tội, thì ai cũng rõ Điếu Cày chỉ có mỗi một “tội yêu nước”. Và không biết có phải vì đáp ứng lời dặn dò “Biển Đông vạn dặm dang tay giữ, Đất Việt muôn năm vững trị bình” của cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm cách nay khoảng nửa thiên niên kỷ hay không mà người tù lương Tâm của Thế kỷ 21 này phải lâm cảnh đoạ đày ở nhà tù số 6 của Bộ Công an VN tại xã Hạnh Lâm, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An ?

Ngược dòng thời gian, vào thời điểm đánh dấu biến cố 30 tháng Tư năm 1975, anh bộ đội Nguyễn Văn Hải “giã từ vũ khí”, gầy dựng được một sự nghiệp thành công, cuộc sống sung mãn. Blogger Người Buôn Gió nhớ lại “ Ngày ấy mới có blog 360, người cựu chiến binh Nguyễn Văn Hải đang có cuộc sống an nhàn như bao người khác ở tuổi sắp về già, anh tìm đến blog như tìm đến một thú chơi, trên blog của mình anh khoe những bức ảnh chụp trên mọi miền Tổ quốc. Có lẽ nếu Hoàng Trường Sa không dậy sóng, nước biển không hòa máu ngư dân Việt Nam…Nguyễn Văn Hải sẽ thành một nhiếp ảnh gia có cái hiệu dân dã là Điếu Cày”. Nhưng, blogger Người Buôn Gió báo động:

Từng là người lính, người có tâm với đất nước, Nguyễn Văn Hải gác bỏ đời sống an nhàn, đầy đủ để xuống đường tham gia vào cuộc biểu tình và những hoạt động đòi hỏi chủ quyền cho quê hương.
– Blogger Người Buôn Gió

Trung Quốc tuyên bố chủ quyền biển Đông bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa là của họ nên nhân dân hai miền Nam Bắc Việt Nam đứng lên biểu tình vào cuối năm 2007. Từng là người lính, người có tâm với đất nước, Nguyễn Văn Hải gác bỏ đời sống an nhàn, đầy đủ để xuống đường tham gia vào cuộc biểu tình và những hoạt động đòi hỏi chủ quyền cho quê hương.

Với tâm trạng luôn khắc khoải cho vận nước, dân tộc, blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã trở thành một trong những người đầu tiên báo động giang sơn gấm vóc VN từ “Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau” mà tiền nhân tốn xương máu gầy dựng và để lại đã bị phương Bắc cướp mất Mục Nam Quan, Thác Bản Giốc trong khi VN cũng đã mất Hoàng Sa, một phần Trường Sa, biển đảo lâm nguy…Nghĩa là, nói theo nhà thơ Trần Mạnh Hảo:

Đất nước đang treo trên sợi chỉ mành

Sợi chỉ mành 16 chữ vàng và dối lừa 4 tốt

Có kẻ rước giặc lên bàn thờ

Xì xụp lạy khấn tàn nhang chủ nghĩa

Những giáo điều làm cơm nguội bơ vơ

Rồi trong bối cảnh đông đảo những thanh niên, sinh viên rầm rộ xuống đường bày tỏ lòng yêu nước và đồng loạt khẳng định chủ quyền lãnh hải, lãnh thổ của tiền nhân, thì hình ảnh hiên ngang của Điếu Cày xuất hiện trước thềm Nhà Hát TP Saigòn với biểu ngữ “ Hoàng Sa-Trường Sa là của VN”, “Tẩy chay Thế vận hội Bắc Kinh”…Như vậy là:

Bác Điếu vác cày đi trước
đảng mình lẻo đẻo theo sau
đảng ta theo hoài tắt thở
điên tiết tống bác vào tù
.

Bị tù vì yêu nước …

08127E35-3AF5-427F-BFB1-B863F2C5FB09_w300_cy8_r1_s.jpg
Blogger Điếu Cày trước tòa

Blogger J.B. Nguyễn Hữu Vinh cho biết trước đây anh chỉ chú ý, ở mức độ nào đó, một blogger bị giam giữ về tội trốn thuế. Nhưng sau đó, khi Điếu Cày Nguyễn Văn Hải chuẩn bị ra tù, một số anh em bạn bè định đến đón Điếu Cày thì mới biết ra anh không được về mà phải bị giam giữ tiếp để thụ án khác thêm mười mấy năm tù nữa. Từ đó, blogger J.B. Nguyễn Hữu Vinh cảm thấy không còn nghi ngờ gì nữa ở những biện pháp bẩn thỉu của nhà cầm quyền để giam giữ tiếp Điếu Cày, trong khi thực ra, Điếu Cày chỉ có mỗi hành động là chống TQ xâm lược, chỉ vì yêu nước. Blogger J.B. Nguyễn Hữu Vinh cho biết tiếp:

Tôi cũng lấy làm lạ là từ khi bị giam giữ ở vùng phía Nam thì anh Điếu Cày sau đó lại bị đưa ra vùng Nghệ An miền Trung nắng cháy, heo hút, xa xôi. Tôi có dấu hỏi là tại sao những người bị giam giữ ở Miền Nam như Tạ Phong Tần, Điếu Cày phải bị đưa ra tận ngoài này.

Tìm hiểu kỹ hơn một chút thì tôi biết trong chế độ nhà tù tại VN hiện nay, nhà nước cho họ đi tù nhưng không đảm bảo được sự sống của họ, cho nên gia đình phải thăm nuôi để bảo đảm cuộc sống tối thiểu của họ trong tù. Và khi giới cầm quyền chuyển người ta đi xa như vậy thì đó là hành động gây khó khăn, hành động gần như trả thù hèn hạ. Việc anh Điếu Cày phải tuyệt thực trong tù là biện pháp bất đắc dĩ thôi. Ở trong tù thì đó là phương cách không còn con đường nào khác. Họ phải dùng tính mạng của mình một cách nguy hiểm như vậy để tranh đấu cho cái quyền cơ bản tối thiểu của họ theo đúng pháp luật.

Cách làm đằng sau đó của nhà nước rất kỳ lạ. Một nhà nước mệnh danh là của dân, do dân, vì dân thì thì việc tù tội lẽ ra không bị trả thù, thì tại sao họ phải bưng bít thông tin ở trong tù ? Người nhà tới hỏi rằng nghe nói Điếu Cày bị biệt giam, tuyệt thực thì cán bộ trại giam bảo không phải bị biệt giam mà là giam “bóc tách”. Rất buồn cười ở chỗ là bây giờ họ sáng tác ra rất nhiều từ “thật là hay”, kiểu như không phải biệt giam mà “giam bóc tách”, hay không có tù nhân mà chỉ có “phạm nhân” thôi, rất là hài hước.

Qua bài “Người tự viết bản án của mình”, blogger Vũ Đông Hà nhận thấy bản án của blogger Điếu Cày phát xuất từ việc ông không dằn được “những niềm đau và nỗi nhục Hoàng Sa-Trường Sa” để phải “khai bút” thành “tội danh” yêu nước bằng chính con tim, khối óc cùng hành động ái quốc của mình – Điếu Cày yêu nước thiết tha, khác với kiểu “yêu nước” của đảng. Tác giả nhận xét:

Điếu Cày, cùng với các thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, đã bày tỏ thái độ kiên cường, xứng đáng là hậu duệ của Trần Bình Trọng – thà làm Quỷ Nước Nam còn hơn làm Vương Đất Bắc, khi anh và các bạn viết lên áo trắng: Việt Nam muôn năm – Bọn Trung Quốc xâm lược hảy cút khỏi Hoàng Sa và Trường Sa.

Blogger Hà Sĩ Phu qua thực tiễn “nghiệm” ra rằng chỉ có mấy cái tội sau đây là bị nhà nước “ghét” nhất, đó là: “ tội xúc phạm đến tình hữu nghị 16 chữ vàng và 4 tốt”, “ tội lập tổ chức “ngoài sự lãnh đạo”; và tội…bướng – trong trường hợp Điếu Cày có nghĩa là “nhất định giữa khí phách, lương tâm và danh dự cá nhân, không chịu phục tùng”. Theo TS Hà Sĩ Phu thì 3 cái tội vừa nói, “Điếu Cày đều dính cả”, mà trọng tâm là tội thứ nhất, tức “tội chống Tàu xâm lược”.

Những người có tâm trong sáng, nhân cách đàng hoàng, thuyết phục được lòng người là mối lo ngại của một chính quyền như chính quyền Việt Nam.
– Blogger Người Buôn Gió

Blogger Người Buôn Gió, qua bài “Điếu Cày Nguyễn Văn Hải một tấm gương”, cho biết, đến tận bây giờ, vẫn chưa hiễu nỗi tại sao nhà cầm quyền lại “truy bức anh Điếu Cày một cách sát ván như vậy ?”. Nhắc tới câu người mình hay nói là “trông mặt mà bắt hình dong”, Người Buôn Gió nhận thấy tướng mạo của những nhà tranh đấu cho quê hương, dân tộc, từ Điếu Cày, Lê Quốc Quân, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Văn Đài cho tới Tạ Phong Tần, Phạm Thanh Nghiên, Bùi Minh Hằng, Huỳnh Thục Vy.v.v… “chắc chắn không thể là người xấu” và “có thừa tư cách để đáng được tôn trọng”. Blogger Người Buôn Gió còn lưu ý thêm “một Tạ Phong Tần tuy không xin gái cho lắm” và mặc dù có người rỉ tai cảnh báo “chị ấy là an ninh đóng giả dân chủ”…nhưng anh chưa bao giờ tin. Tại sao ?

Người Buôn Gió giải thích “ Đơn giản vì lời văn của chị có lửa, ánh mắt của chị ngay thẳng, lời của chị dứt khoát rõ ràng dù đôi khi gay gắt nhưng đó là một người phụ nữ đáng tin. Người như thế không làm điều khuất tất được, cũng khó mà nhập vai đóng giả bộ này nọ được”. Theo Người Buôn Gió thì Điếu Cày Nguyễn Văn Hải là người mà anh “tin ngay khi lần đầu gặp”, và có lẽ “đó là điều ở anh mà nhà cầm quyền này lo sợ đến mức muốn truy bức anh đến tận cùng cuộc đời”. Rồi tác giả quả quyết:

Người ta xử tù anh vì anh có khuôn mặt dễ mến, dễ gần, và anh có tính cách ngay thẳng, can trường khiến nhiều người nể phục. Họ xử anh vì anh dám từ bỏ một cuộc sống an nhàn, khá dư dật để chấp nhận bị tịch thu nhà, bị bỏ tù mà không từ bỏ những điều anh thấy mang lại tốt đẹp cho dân tộc. Những người có tâm trong sáng, nhân cách đàng hoàng, thuyết phục được lòng người là mối lo ngại của một chính quyền như chính quyền Việt Nam. Bởi vậy án tù dành cho họ rất dài như Trần Huỳnh Duy Thức, Hồ Đức Hòa, Nguyễn Văn Hải…

… và vì ghét Trung Quốc

citizen-photo-250.jpg
Blogger Điếu Cày. Citizen photo

Mặc dù hiện Điếu Cày đã ngưng tuyệt thực, nhưng blogger Người Buôn Gió không quên cám ơn nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đã can đảm báo tin tuyệt thực của Điếu Cày – hai hành động tuyệt thực và báo tin tuyệt thực đều đáng kính phục như nhau. Rồi Người Buôn Gió vẫn nhớ trong xà lim B14 có “tiếng hát não nề của ông Nghĩa vang trong buồng giam bên cạnh “Thế là chị ơi, rụng bông hoa gạo. Hoa gạo rụng mùa này, để mùa sau lại nở”. Và chừng nào hoa gạo trên đất nước này đến mùa lại nở, thì Người Buôn Gió tin rằng “những người tù như các anh sẽ chói chang trong lòng người Việt như màu hoa gạo ấy”.

Tình cảnh bị tù đày của người tù lương tâm Điếu Cày Nguyễn Văn Hải cùng những người tù lương tâm, người tù chính trị khác trong bối cảnh TQ ngày càng lấn lướt, gặm nhấm lãnh hải, lãnh thổ quê hương VN trong khi nhà cầm quyền trong nước ứng phó yếu hèn với phương Bắc khiến blogger Trúc Giang lo ngại “ Một Thời Kỳ Bắc Thuộc Rất Nguy Hiểm Đã Bắt Đầu”. Theo tác giả thì “VN đã lệ thuộc TQ từ lâu rồi”, nhất là khi ông Vương Gia Thuỵ, Trưởng ban Đối ngoại của TQ, khẳng định rằng “Việt Nam và Trung Quốc đã hợp tác chiến lược toàn diện. Cơ chế xã hội giống hệt nhau. Con đường phát triển tương tự như một. Quan hệ hai nhà nước ổn định và cùng một mục đích phát triển chấn hưng sự nghiệp Xã Hội Chủ Nghĩa”.

Tác giả cũng không quên lời tuyên bố của Thứ trưởng Bộ Quốc Phòng Nguyễn Chí Vịnh rằng “hai nước giải quyết mâu thuẫn trên tinh thần hữu hảo” dù TQ đã chiếm Hoàng Sa, một phần Trường Sa, tiếp tục lấn chiếm biển đảo của VN, đưa tàu tuần tra thường xuyên ở biển Đông, xây cơ sở, pháo đài…trên các đảo đã chiếm và đang “án binh bất động” ngày càng đáng ngại trong lãnh thổ VN. Tác giả nhân tiện nêu lên câu hỏi:

Công dân Việt Nam yêu nước như Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha mạnh mẽ lên án – nguyên văn – “ bọn Tàu khựa”, nếu xét về tội, thì chỉ có tội với “bọn Tàu khựa” thôi, thế nhưng tại sao đảng CSVN lại trừng phạt hết sức nặng nề hai người tuổi trẻ yêu nước nầy ? Chửi Tàu thì dính líu gì tới đảng ? Thế mà họ lại bỏ tù những công dân yêu nước ấy ?
Nhưng rồi tác giả nhớ tới việc “thi bá” Tố Hữu đã “nhận tổ quy tông” từ lâu qua hai câu thơ:
“Bên nây biên giới là nhà
Bên kia biên giới cũng là quê hương”.

Chính sách bành trướng xuống phía nam của Trung Quốc

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok.  2013-08-05

Hải quân Trung Quốc tập trận trên Biển Đông cuối tháng 6/2010

Hải quân Trung Quốc tập trận trên Biển Đông cuối tháng 6/2010. AFP

Nghe bài này

Trung Quốc lâu nay tiến hành hằng loạt biện pháp bành trướng xuống hướng nam, trong đó có chính sách Biển Đông quyết liệt.

Nguyên nhân của chính sách đó là gì? Và phía Việt Nam có phản ứng ra sao trước một số hoạt động của Trung Quốc?

Gia Minh hỏi chuyện giáo sư- tiến sỹ Đỗ Tiến Sâm, trưởng Viện Nghiên cứu Trung Quốc, Viện Khoa học- Xã hội Việt Nam về những vấn đề đó. Trước hết ông đề cập đến lý do của chính sách bành trướng về phía nam của Bắc Kinh.

Nguyên nhân

Gs-Ts Đỗ Tiến Sâm: Chênh lệch phát triển vùng giữa miền đông và miền tây. Miền tây Trung Quốc có 350 triệu dân và miền này tiếp giáp với các nước Trung Á theo đạo Hồi khiến miền tây Trung Quốc khó, không thể phát triển được. Miền tây Trung Quốc muốn phát triển được phải đi qua ASEAN để đi ra biển … Như vậy sự phát triển bên trong Trung Quốc, nhất là miền tây, đòi hỏi Trung Quốc phải có tính toán lại về chiến lược.

Đối nội Trung Quốc có nhiều khó khăn, bên ngoài nhiều sức ép: các điểm nóng Bắc Triều Tiên vẫn còn đó, vấn đề biển Hoa Đông còn đó, vấn đề Đài Loan còn đó, vấn đề Biển Đông còn đó! Do vậy Trung Quốc phải có sự tính toán về chiến lược. Trung Quốc dù có mạnh mấy- dù là ‘con hổ’ chăng nữa, nhưng phải đối phó với nhiều mục tiêu quá từ bên trong đến bên ngoài.

Gia Minh: Có phải sự tính toán hướng nam dễ hơn các hướng khác?

Gs-Ts Đỗ Tiến Sâm: Đúng, trong các hướng thì hướng nam quan trọng nhất vì liên quan đến sự phát triển miền tây. Miền tây Trung Quốc ổn định có ảnh hưởng đến toàn bộ đất nước Trung Quốc Mà miền tây có thể phát triển thông qua các nước ASEAN, cho nên họ phải quan tâm đến các nước ASEAN, quan tâm đến Biển đông. Đó là hướng mà chúng tôi nghĩ họ tập trung vào phát triển sức mạnh cứng- gia tăng sức mạnh quân sự bao gồm cả những loại tàu màu trắng, tàu màu xám ( như lời các nhà khoa học nói). Tàu màu xám là lực lượng hải quân, tàu màu trắng là lực lượng chấp pháp trên biển. Mong muốn là kiểm soát, khống chế và mục đích lâu dài là khống chế Biển Đông. Thứ hai là gia tăng các sức mạnh mềm- về kinh tế thông qua các gói viện trợ, hợp tác kinh tế với một số các nước ASEAN; rồi gia tăng sức mạnh văn hóa. Các học viện Khổng Tử mọc lên trên thế giới mà ở các nước ASEAN rất nhiều từ đó nhằm gia tăng sức mạnh mềm của họ.

Sự di dân của người Trung Hoa vào vùng Đông Nam Á đã có từ thời cổ xưa (Routes of Human Mobility)
Sự di dân của người Trung Hoa vào vùng Đông Nam Á đã có từ thời cổ xưa (Routes of Human Mobility)

Trong các hướng thì hướng nam quan trọng nhất vì liên quan đến sự phát triển miền tây. Miền tây Trung Quốc ổn định có ảnh hưởng đến toàn bộ đất nước Trung Quốc Mà miền tây có thể phát triển thông qua các nước ASEAN, cho nên họ phải quan tâm đến các nước ASEAN, quan tâm đến Biển đông

Gs-Ts Đỗ Tiến Sâm

Họ tăng cường nghiên cứu khoa học về biển đảo nói chung và Biển đông nói riêng. Phải nói là chưa bao giờ các nghiên cứu về biển đảo của Trung Quốc nói chung, và Biển Đông nói riêng được tổ chức nhiều như hiện nay. Chúng tôi có những số liệu ( mà tôi không mang theo ở đây) về các bải viết, các công trình nghiên cứu mà thực chất chỉ là ngụy tạo, không đúng sự thật. Nhưng họ nghiên cứu và tuyên truyền phổ biến trong dân chúng, thậm chí dịch ra tiếng Anh đưa ra nước ngoài, tạo dư luận, tạo chứng cứ pháp lý, chỗ dựa lịch sử, chỗ dựa pháp lý về vấn đề biển đảo.

Họ có điều kiện kinh tế đầu tư vào công tác tuyên truyền như thế thông qua phim ảnh, thông qua các phương tiện truyền thông khác nhau để tuyên truyền.

Vì sao họ đặt vấn đề tuyên truyền như vậy? Qua theo dõi của chúng tôi thì Trung Quốc có chính sách một con- sáu người lớn có một trẻ con; chẳng may xảy ra xung đột, ai là người đi đánh nhau? Chắc không phải con em các nhà lãnh đạo rồi, vì con em các nhà lãnh đạo đều đi nước ngoài hết; hoặc trở thành quan chức cả rồi. Còn con nhân dân thì phải tạo ra dư luận, kích hoạt chủ nghĩa dân tộc để khi sự cố xảy ra còn  huy động chứ. Đấy là bài của họ, giải pháp để kích động dư luận trong nước.

Phản ứng

Gia Minh: Như giáo sư có nói dù thiếu cơ sở, nhưng người ta có chính sách rõ ràng; và phía Việt Nam đương nhiên phải có nghiên cứu để phản bác lại những cơ sở đó; vậy những viện nghiên cứu như chỗ của giáo sư lâu nay có những hoạt động ra sao để có thể đưa ra những chứng cứ nhằm phản bác lại những điều mà người ta đưa ra nhằm tuyên truyền như thế?

Vấn đề bác bỏ không chỉ đăng trên tạp chí Việt Nam mà cần phải đăng trên các tạp chí quốc tế. Cộng đồng người Việt ở nước ngoài có thể đóng góp quan trọng vì họ biết tiếng Anh, lại biết những tạp chí nào uy tín trên thế giới để đăng những chứng cứ bác bỏ đó. Đấu tranh không phải chỉ ở trong nước không thôi mà phải ở cả quốc tế

Gs-Ts Đỗ Tiến Sâm

Gs-Ts Đỗ Tiến Sâm: Trước hết cuộc đấu tranh để bảo vệ chủ quyền và quyền chủ quyền của chúng ta tại Biển Đông phải huy động sức mạnh tổng hợp nhiều bộ, ngành, nhiều lĩnh vực, giai tầng khác nhau trong xã hội. Chúng tôi chỉ là một phần trong đó. Viện chúng tôi tìm kiếm những thông tin về các động thái, chính sách của Trung Quốc, và phân tích những điều đó.

Sau đấy, những nhà nghiên cứu khoa học Việt Nam biết nghiên cứu lịch sử để đấu tranh với những điều ngụy tạo của họ. Ví dụ họ nói có họ là quốc gia phát hiện sớm nhất, đặt tên sớm nhất, khai thác sớm nhất; mình cần phải đọc được những chứng cứ họ nêu lên có đúng không. Có khi họ trích dẫn sai mà mình không biết. Nên phải có người làm những vấn đề đó. Chúng tôi mua những tài liệu họ dẫn ra; các nhà sử học Việt Nam phải xem những chứng cứ họ trích dẫn có đúng không, phân tích những chứng cứ sai- đúng chỗ nào và đấu tranh từng bước một.

Thế rồi chứng cứ lịch sử phải dưới ánh sáng pháp luật quốc tế mới được; nên phải có sự kết hợp giữa các nhà sử học và các nhà nghiên cứu về luật pháp quốc tế.

Ở Việt Nam tôi thấy có những người như anh Phạm Hoàng Quân rất đáng kính trọng. Tôi đã tiếp xúc với anh này và tôi thấy rất đáng kính trọng. Anh ấy có khả năng đọc được chữ Hán, tra cứu cần mẫn làm việc đó. Thực ra trong điều kiện đời sống khó khăn hiện nay mà tìm được người tâm huyết, gắn bó với công việc đó như thế không nhiều; cần phải có chính sách tôn vinh. Tôi nghiên cứu Trung Quốc đọc được chữ Hán, nhưng Hán Nôm không đọc được; mà anh Quân đọc được. Chúng tôi chia sẻ thông tin; tôi đưa cho anh những tài liệu của Trung Quốc để anh tìm cách bác bỏ.

Vấn đề bác bỏ không chỉ đăng trên tạp chí Việt Nam mà cần phải đăng trên các tạp chí quốc tế. Cộng đồng người Việt ở nước ngoài có thể đóng góp quan trọng vì họ biết tiếng Anh, lại biết những tạp chí nào uy tín trên thế giới để đăng những chứng cứ bác bỏ đó.

Đấu tranh không phải chỉ ở trong nước không thôi mà phải ở cả quốc tế.

Gia Minh: Công tác đó lâu nay được xúc tiến thế nào và được sự hổ trợ của chính phủ ra làm sao?

Gs-Ts Đỗ Tiến Sâm: Việc này tôi không nắm được lắm, chắc các anh ở Viện Biển Đông của Bộ Ngoại giao có thể có ý kiến thêm. Tôi biết Nhà nước có đầu tư nhất định cho viện đó không chỉ để nghiên cứu mà còn tuyên truyền quan điểm của Việt Nam, vận động ủng hộ quan điểm của Việt Nam từ các học giả.

Đó là việc của Viện Biển Đông của Bộ Ngoại giao làm tốt hơn.

Gia Minh: Cám ơn giáo sư về cuộc phỏng vấn vừa rồi.

Thỏa Hiệp ngầm 05-07-2020 là ngày thực hiện đợt I sáp nhập Việt Nam vào Trung Cộng

TS KERBY ANDERSON NGUYỄN

HLTL xin đăng mẫu báo nhận được để quý vị tường và tùy nghi nhận định.

Thỏa Hiệp ngầm 05-07-2020 là ngày thực hiện đợt  1 sáp nhập nước Việt Nam.
TS KERBY ANDERSON NGUYỄN

10 giờ sáng ngày 08-04-2013, Thiếu tướng Hà Thanh Châu, Chính Ủy Tổng Cục Công Nghiệp Quốc Phòng (Chủ Nhiệm Tổng Cục là Trung Tướng Nguyễn Đức Lâm) được Luật Sư William Lê hướng dẫn đến Sở Di Trú King County, Seattle, tiểu bang Washington State, nạp đơn “xin tỵ nạn chính trị”, sau 2 tuần lễ ông và vợ ông đi thăm 3 người con đang là “du học sinh” ở tiểu bang này.

Bốn ngày sau, qua trung gian của 1 “viên chức” cao cấp Hoa Kỳ, ông trao cho chủ bút Tạp Chí Foreign Policy Magazine một tập tài liệu “tối mật”, có liên quan đến sự sống còn của nước Việt nam, dự trù sẽ đăng tải cuối năm 2013. Tập tài liệu này, do người anh vợ của ông, Thiếu Tướng H.T.T. làm Chính Ủy Tổng Cục 2, dưới thời Tổng Cục Trưởng Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh, chép lại nguyên văn từ cuốn băng nhựa AKAI mang bí số ML887, ghi âm những cuộc họp bí mật của các nhà lãnh đạo Việt Nam: Nguyễn Văn Linh, Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh và Trung Cộng: Giang Trạch  Dân (sinh năm 1926), Lý Bằng, Lương Quang Liệt, Diệp Tuyển Ninh, Dương Đắc Chí, Hứa Thế Hữu… tại Thành Đô, thảo luận các thỏa hiệp sát nhập nước Việt Nam vào lãnh thổ “Trung Quốc”.

Chúng tôi (tác giả bài viết này), hiện làm “bỉnh bút” cho tờ Foreign Policy Magazine, nên được phổ biến bằng Việt ngữ, giới hạn, trong vòng thân hữu.

Thật ra, các cam kết “giao nước Việt Nam cho Trung Quốc”, đã được “ký” bằng “lời hứa danh dự ” của ông Hồ Chí Minh với 2 Đại Tướng Tàu Trần Canh và Vị Quốc Thanh, thay mặt cho Mao Trạch Đông vào năm 1926.

Bốn năm sau, năm 1930, thành lập Đảng Cộng Sản Việt Nam, ông Hồ khẳng định một lần nữa với Tổng Lý Chu Ân Lai: “Việt Nam và Trung Quốc tuy hai mà một. Một dân tộc. Một Nền văn hóa. Một phong tục. Một tổ quốc. Nếu giúp chúng tôi thắng Pháp, thắng Nhật, thắng  tất cả bọn tư bản vùng Đông Nam Á, nắm được chính quyền, thì nợ viện trợ sẽ hoàn trả dưới mọi hình thức, kể cả cắt đất, cắt đảo, lùi biên giới nhượng lại cho Trung Quốc, chúng tôi cũng làm, để đền ơn đáp nghĩa….”

Ngày 14-09-1958, ông Hồ chỉ thị Thủ tướng Phạm Văn Đồng ký “công hàm” giao đứt quần đảo Hoàng Sa cho Mao Trạch Đông. Lê Duẩn (tên thật Lê Văn Nhuận: 1907-1986) chết ngày 10-07-1986, ông Nguyễn Văn Linh (Mười Cúc) lên nắm chức Tổng Bí Thư, tức khắc nối lại bang giao với Trung Quốc bằng 1 câu nói để đời trong lịch sử: “Tôi cũng biết rằng, dựa vào Trung Quốc sẽ mất nước, nhưng mất nước còn hơn mất Đảng “.

Ngày 10-08-1987, ông Nguyễn Văn Linh (đang mắc bệnh ung thư) bay qua Trùng Khánh gặp Hồ Diệu Bang (1915-1989), Đặng Tiểu Bình (1904-1992= thọ 92 tuổi) bàn luận về các kế hoạch cắt đất, cắt biên giới và phát họa rõ ràng hơn 1 chương trình “sát nhập Việt Nam vào lãnh thổ Trung Quốc” qua chiến thuật “Hoà Bình, hữu nghị, chầm chậm, êm ả, kín đáo, không ai có quyền biết đến” với thời gian 60 năm, phân ra làm 3 giai đoạn, mỗi giai đoạn 20 năm.

GIAI ĐOẠN I  : Ngày 15-07-2020 : QUỐC GIA TỰ TRỊ.
GIAI ĐOẠN II : Ngày 05-07-2040 : QUỐC GIA  THUỘC TRỊ.
GIAI ĐOẠN III: Ngày 05-07-2060 : Tỉnh lỵ Âu Lạc.

Tỉnh trưởng vẫn là người Việt, đặt dưới quyền lãnh đạo của Tổng Đốc Quảng Châu.

Thời gian này, tiếng Việt là ngôn ngữ phụ, tiếng tàu là ngôn ngữ chính. Một chút lịch sử về “Âu Lạc”: “Thế kỷ thứ 3 trước Tây Lịch, ông Thục Phán, thủ lãnh của bộ tộc Âu Việt, là một trong những bộ tộc của Bách Việt ở về phía Bắc Văn Lang đã cùng Hùng Vương thứ 18 đánh bại cuộc xâm lăng của nhà Tần. Sau khi thắng quân Tần, vua Hùng Vương nhường ngôi cho Thục Phán, sát nhập lãnh thổ của người Âu Việt và Lạc Việt vào một, lập nước Âu Lạc, đóng đô ở Cổ Loa, thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội ngày nay. Ông tự xưng là An Dương Vương, Nước Âu Lạc của An Dương Vương bị Triệu Đà thôn tính vào năm 206 trước Tây Lịch”. 

QUY CHẾ KHU TỰ TRỊ: Sau đây xin mời quý vị nghe lại cuộn băng nhựa của Tổng Cục 2 Việt nam với lời lẽ bề trên, trịch thượng của người Tàu, ban mệnh lệnh, giáo huấn, dạy dỗ, răn đe cấp lãnh đạo Việt Nam phải làm những gì suốt 60 năm dài “tịch thu” nước Việt Nam từng bước một: “Âm thầm, Lặng lẽ, Từ từ như tằm ăn dâu. Khéo như dệt lụa Hàng Châu. Êm như thảm nhung Thẩm Quyến…” theo thể thức “diễn tiến hoà bình”. Làm cách nào  để cho người Việt Nam và dư luận quốc tế nhìn nhận rằng, người Tàu không “cướp nước Việt” mà chính người Việt Nam tự mình  “dâng nước” và tự ý đồng hóa vào dân tộc Trung Hoa.

Tại Thành Đô, Tổng Bí Thư Nguyễn Văn Linh xin xỏ Đặng Tiểu Bình: Nhờ Trung Quốc mà Đảng Cộng Sản Việt Nam mới nắm được chính quyền, mới thắng đế quốc Pháp, đế quốc Mỹ, diệt được bọn tư bản phản động. Công ơn Trung Quốc to lắm, bốn biển gộp lại cũng không bằng. Do thế, nhà nước Việt Nam đề nghị Trung Quốc xóa bỏ các hiểu lầm, các bất đồng đã qua. Phía Việt nam sẽ làm hết sức mình để vun bồi tình hữu nghị lâu đời vốn sẵn có giữa hai đảng do Mao Chủ Tịch và Hồ Chí Minh dày công xây dựng trong qua khứ. Việt Nam sẽ tuân thủ đề nghị của Trung Quốc là cho Việt Nam được hưởng “quy chế khu tự trị trực thuộc chính quyền trung ương Bắc Kinh” như Trung Quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương, Quảng Tây… Để kịp chuẩn bị tâm lý nhân dân và giải quyết các bước cần thiết cho việc gia nhập vào đại gia đình dân tộc Trung Quốc, xin cho thời hạn chuyển tiếp sát nhập là 60 năm: 1990-2020. 2020-2040. 2040-2060. (còn tiếp)

 

Đính kèm là tài liệu Việt Nam: Tỉnh hay Khu Tự Trị? HLTL đã nhận được và phổ biến vào năm 2012:

 

 

Tiếp theo

Thỏa Hiệp ngầm 05-07-2020 là… (tiếp kỳ trước, phần 2)

Thỏa Hiệp ngầm 05-07-2020 là ngày thực hiện đợt I sáp nhập nước Việt Nam vào Trung Cộng

Đây là tài liệu trên website Hỏi Là Trả Lời. DiễnDancuaChungta.com xin post de rong duong du luan.


HLTL xin đăng mẫu báo nhận được để quý vị tường và tùy nghi nhận định.

 

TS KERBY ANDERSON NGUYỄN

10 giờ sáng ngày 08-04-2013, Thiếu tướng Hà Thanh Châu, Chính Ủy Tổng Cục Công Nghiệp Quốc Phòng (Chủ Nhiệm Tổng Cục là Trung Tướng Nguyễn Đức Lâm) được Luật Sư William Lê hướng dẫn đến Sở Di Trú King County, Seattle, tiểu bang Washington State, nạp đơn “xin tỵ nạn chính trị”, sau 2 tuần lễ ông và vợ ông đi thăm 3 người con đang là “du học sinh” ở tiểu bang này. Bốn ngày sau, qua trung gian của 1 “viên chức” cao cấp Hoa Kỳ, ông trao cho chủ bút Tạp Chí Foreign Policy Magazine một tập tài liệu “tối mật”, có liên quan đến sự sống còn của nước Việt nam, dự trù sẽ đăng tải cuối năm 2013… Phần 1 | Phần 2

(tiếp kỳ trước)

“Al-Qaeda đã lên kế hoạch tấn công”

Al-ZawahiriAl-Zawahiri đã bàn bạc kế hoạch tấn công khủng bố với thủ lĩnh của AQAP ở Yemen

Cuộc hội thoại giữa hai thành viên al-Qaeda cao cấp là nguyên nhân khiến Mỹ đóng cửa nhiều sứ quán của họ ở Trung Đông và Bắc Phi, truyền thông Mỹ cho biết.

Cuộc nói chuyện này, trong đó một bên là lãnh đạo cao nhất của al-Qaeda – Ayman al-Zawahiri, cho thấy một trong những âm mưu tấn công nghiêm trọng nhất kể từ vụ khủng bố ngày 11/9, tờ New York Times đưa tin.

‘Không rõ mục tiêu’

Trước đó Chính phủ Mỹ cho biết họ đóng cửa các sứ quán trên là do có những thông tin khiến họ ‘hết sức cẩn trọng’.

Khoảng 20 đại sứ quán và lãnh sự quán Mỹ đã đóng cửa hôm Chủ nhật ngày 4/8.

Một cảnh báo về đi lại trên toàn cầu của Bộ Ngoại giao Mỹ được đưa ra hồi tuần trước vẫn tiếp tục có hiệu lực cho đến cuối tháng Tám.

Các sứ quán Mỹ ở Abu Dhabi, Amman, Cairo, Riyadh, Dhahran, Jeddah, Doha, Dubai, Kuwait, Manama, Muscat, Sanaa và Tripoli sẽ vẫn đóng cửa cho đến thứ Bảy ngày 10/8.

Một vài nước châu Âu cũng đã tạm thời đóng cửa sứ quán của họ ở Yemen. Bộ Ngoại giao Anh đã khuyến cáo công dân của họ tuyệt đối không đến quốc gia này vào lúc này.

“Người dân Mỹ cứ tiếp tục cuộc sống như thường… chúng tôi chỉ muốn mọi người cảnh giác.”

Hạ nghị sỹ Mỹ Ruppersberger

Tại các cuộc họp báo, cả Nhà Trắng và Bộ Ngoại giao Mỹ đều cho biết có đe dọa từ tổ chức al-Qaeda trên Bán đảo Ả Rập (AQAP). Tuy nhiên, họ từ chối tiết lộ thêm thông tin, phóng viên BBC Rajini Vaidyanathan từ Washington tường thuật.

Trong khi đó, tờ New York Times tiết lộ rằng giới chức Mỹ đã bắt được cuộc hội thoại giữa Zawahiri và thủ lĩnh của tổ chức này ở Yemen là Nasser al-Wuhayshi.

Tờ báo này cho biết không có mục tiêu nào được nêu ra trong cuộc hội thoại trên nhưng một cuộc tấn công dường như sắp sửa xảy ra.

Một quan chức Mỹ nói với hãng tin AP rằng họ đã bắt được lệnh tấn công của Zawahiri vài tuần trước và lúc đầu dường như là nhằm vào các mục tiêu ở Yemen.

‘Âm mưu rất lớn’

Các nghị sỹ Mỹ nói rằng đây là một âm mưu rất lớn trong giai đoạn cuối nhưng không nói cụ thể.

Hôm thứ Hai ngày 5/8, ông Dutch Ruppersberger, một thành viên hàng đầu của Ủy ban Tình báo Hạ viện, nói với kênh truyền hình CNN rằng các lệnh cảnh báo được đưa không phải để làm người Mỹ sợ hãi mặc dù ông cũng nói thêm rằng một cuộc tấn công đã được hoạch định có thể xảy ra ở ‘bất cứ đâu’.

Tòa đại sứ Mỹ ở BahrainAn ninh được tăng cường trên khắp các sứ quán Mỹ ở Trung Đông và Bắc Phi

“Người dân Mỹ cứ tiếp tục cuộc sống như thường… chúng tôi chỉ muốn mọi người cảnh giác,” Hạ nghị sỹ Ruppersberger nói.

Phát ngôn nhân Nhà Trắng Jay Carney thì nói ông không thể nói cụ thể về mối đe dọa này.

“Theo các thông tin hiện tại chúng tôi có được thì al-Qaeda và các tổ chức nhánh của họ tiếp tục lên kế hoạch tấn công khủng bố cả ở bên trong và bên ngoài khu vực. Thông tin của chúng tôi cũng cho thẩy bọn chúng có thể tập trung vào giai đoạn từ nay cho đến hết tháng Tám để thực hiện tấn công,” ông nói.

Trong lúc này, các quan chức ở Yemen đã thông báo danh tính của 25 kẻ tình nghi là thành viên của al-Qaeda. Theo đó, những kẻ này đang lên kế hoạch tấn công vào ‘các phái bộ ngoại giao, các tổ chức nước ngoài và các cơ quan của Yemen’ ở thủ đô Sanaa và các thành phố khác trên cả nước.

Yemen đã tăng cường an ninh tại các trụ sở chính quyền và các chốt kiểm soát hôm thứ Hai ngày 5/8.

AQAP, phân nhánh của al-Qaeda ở Yemen, cũng bị buộc tội đứng đằng sau âm mưu khủng bố Giáng sinh bất thành hồi năm 2009. Khi đó, họ định đánh bom một máy bay trên bầu trời Detroit.

Họ cũng bị xác định là thủ phạm của một kiện hàng chứa đầy chất nổ một năm sau đó. Kiện hàng này đã được phát hiện trên một chuyến bay chuyển hàng.

Bảy chiến binh tình nghi là thành viên al-Qaeda đã thiệt mạng trong các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Mỹ ở Yemen hồi tháng Sáu, các quan chức nước này cho biết.

Bộ trưởng Pháp và TQ cùng đến Hà Nội

Vương Nghị gặp Phạm Bình MinhĐây là lần thứ hai Phạm Bình Minh gặp Vương Nghị trong vòng chưa đến hai tháng

Ngoại trưởng của hai nước ủy viên thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc cùng có mặt tại Việt Nam vào một thời điểm để hội đàm với người đồng cấp của nước chủ nhà, ông Phạm Bình Minh.

Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam, ông Phạm Bình Minh đã có các cuộc hội đàm riêng rẽ với Bộ trưởng Trung Quốc Vương Nghị và Ngoại trưởng Pháp, ông Laurent Fabius trong cùng buổi sáng Chủ nhật ngày 4/8.

Cuộc hội đàm của ông Minh với ông Vương là để ‘trao đổi ý kiến sâu rộng về quan hệ hai nước’ trong khi với ông Fabius là về ‘nội hàm và lộ trình’ quan hệ đối tác chiến lược Pháp-Việt, theo tường thuật của báo chí nhà nước ở Việt Nam.

Vấn đề biên giới

Cũng trong ngày 5/8, vị khách đến từ Trung Quốc sẽ lần lượt tiếp kiến Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Trong khi đó, vị khách đến từ Pháp cũng được Thủ tướng Dũng và Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng tiếp.

Hai vị ngoại trưởng này đều đang có chuyến công du Đông Nam Á và đã đến Việt Nam cùng lúc vào ngày 3/8.

Trước khi đến Hà Nội, ông Fabius đã có chuyến thăm Jakarta còn ông Vương đã ở Bangkok.

Cuộc thảo luận giữa hai ngoại trưởng Việt-Trung đã diễn ra ‘trong bầu không khí hữu nghị và thẳng thắn’, theo Thông tấn xã Việt Nam. Hai ông đã bàn bạc các biện pháp để hiện thực hóa ‘quan hệ đối tác chiến lược toàn diện’ giữa hai nước.

Hai ông cũng đề cập đến những vấn đề gai góc về biên giới trên bộ và tranh chấp trên biển.

Hai nước cam kết sẽ cùng thúc đẩy một hiệp định về hợp tác khai thác thác Bản Giốc mà hai nước đã thỏa thuận chia quyền sở hữu và một hiệp định cho phép tàu thuyền đi lại tự do ở cửa sông Bắc Luân phân chia hai nước, cũng theo hãng tin nhà nước.

Về Biển Đông, hai ngoại trưởng lặp lại cam kết giải quyết bất đồng bằng biện pháp hòa bình, xử lý các vấn đề nảy sinh với thái độ xây dựng và không để tranh chấp trên Biển Đông ảnh hưởng đến quan hệ toàn cục giữa hai nước.

Đây là lần thứ hai hai ông Vương Nghị và Phạm Bình Minh gặp nhau trong vòng chỉ chưa đến hai tháng. Trước đó, ông Minh đã gặp ông Vương trong lúc tháp tùng Chủ tịch Trương Tấn Sang đi Bắc Kinh hồi tháng Sáu.

‘Hiểu biết và tin cậy’

“Nước Pháp rất coi trọng vấn đề nhân quyền trên thế giới. Ở đây quả là có một vấn đề đặc biệt liên quan đến các blogger, vì vừa có một nghị định được đưa ra, đe dọa trừng phạt nặng nề blogger nào loan đi một số thông tin nào đó, và đã có một số blogger bị kết án”

Bộ trưởng Laurent Fabius

Cuộc hội đàm giữa Phạm Bình Minh và Laurent Fabius được Thông tấn xã Việt Nam mô tả là ‘hiểu biết và tin cậy lẫn nhau’ – đây là điểm khác biệt so với cuộc hội đàm Việt-Trung.

Theo đó, hai bên đã bàn bạc và thống nhất ‘về cơ bản’ nội hàm và lộ trình nâng cấp quan hệ song phương lên đối tác chiến lược.

Hai nước đã từng tuyên bố sẽ đưa quan hệ song phương lên đối tác chiến lược trong chuyến công du Paris của Ngoại trưởng Phạm Bình Minh hồi tháng Ba năm nay.

Việt Nam đang tìm cách xây dựng quan hệ đối tác chiến lược với hai thành viên thường trực còn lại của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc là Pháp và Mỹ. Nước này hiện đang là đối tác chiến lược của Trung Quốc, Nga và Anh.

Tuy nhiên, trong chuyến thăm Washington mới đây của Chủ tịch Trương Tấn Sang, quan hệ Việt-Mỹ chỉ mới được nâng cấp lên thành ‘hợp tác toàn diện’ chứ chưa được ‘đối tác chiến lược’.

Ngoài ra, hợp tác kinh tế cũng là một chủ đề quan trọng trong cuộc hội đàm của hai ngoại trưởng Việt-Pháp.

Hiện tại Việt Nam đang hưởng thặng dư lớn trong quan hệ mậu dịch với Pháp. Xuất khẩu của nước này đến Pháp trong năm 2012 đạt gần 2,7 tỷ euro trong khi nhập khẩu từ Pháp chỉ có hơn 613 triệu euro.

Hiện tại Pháp là quốc gia đầu tư lớn thứ hai của Liên minh châu Âu vào Việt Nam, chủ yếu trên các lĩnh vực cơ sở hạ tầng, năng lượng, giáo dục và đào tạo.

Ngoại trưởng Pháp cũng cam kết sẽ vận động châu Âu công nhận quy chế kinh tế thị trường đầy đủ cho Việt Nam, hãng tin Mỹ AP cho biết.

Về Biển Đông, ông Laurent Fabius được dẫn lời nói Pháp ủng hộ ‘giải quyết tranh chấp tại Biển Đông một cách hòa bình, trên cơ sở tuân thủ luật pháp quốc tế’.

Paris gần đây cũng tỏ rõ sự quan tâm đến những lợi ích tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Bộ trưởng Quốc phòng của nước này Jean-Yves Le Drian từng phát biểu tại Đối thoại Shangri-La hồi tháng Sáu ở Singapore rằng ‘Pháp là một cường quốc Thái Bình Dương’ và họ ‘có nghĩa vụ bảo vệ’ những hòn đảo thuộc chủ quyền của họ tại nam Thái Bình Dương.

Mới đây nước này cũng đã bán một tàu chiến đã qua sử dụng của hải quân của họ cho Philippines, hãng tin Pháp AFP cho biết.

Chiến hạm ‘La Tapageuse’ có tuổi thọ đã 26 năm, dài gần 55 mét và có giá 6 triệu euro sẽ là chiếc đầu tiên trong một loạt các tàu chiến Pháp mà lực lượng tuần duyên của Philippines sẽ mua lại.

Chiến hạm La TapageusePháp đang tăng cường tham dự vào các vấn đề trên Biển Đông

Ngoài ra cũng có tin Manila ‘đang chốt’ hợp đồng với Chính phủ Pháp để mua lại bốn chiến hạm hoàn toàn mới dài 24 mét và một tàu đa mục đích dài 82 mét.

Ngoài ra, ông cũng nói về tự do biểu đạt trên mạng khi đến Việt Nam, theo trang RFI:

“Nước Pháp rất coi trọng vấn đề nhân quyền trên thế giới. Ở đây quả là có một vấn đề đặc biệt liên quan đến các blogger, vì vừa có một nghị định được đưa ra, đe dọa trừng phạt nặng nề blogger nào loan đi một số thông tin nào đó, và đã có một số blogger bị kết án.”

Ba cách giải quyết

Trước đó tại Bangkok hôm 2/8, Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị đã đề xuất ba cách giải quyết tranh chấp lãnh thổ trên Biển Đông, Tân Hoa Xã cho biết.

Ông Vương đã đưa ra đề xuất này tại cuộc gặp với ông Surukiat Sathirathai, chủ tịch Hội đồng Hòa giải Hòa bình châu Á.

Cách thứ nhất, theo ông Vương, là đạt được thỏa thuận thông qua đàm phán và tham vấn giữa các bên có liên quan trực tiếp, tức là không có sự can thiệp từ bên ngoài. Ông nhấn mạnh đây là ‘cách cơ bản và duy nhất’ để tiến đến giải pháp chung cuộc cho vấn đề.

Cách thứ hai là tiếp tục thực hiện Tuyên bố giữa các bên về Ứng xử trên Biển Đông và tiếp tục thúc đẩy cho ra đời Bộ Quy tắc Ứng xử. Mặc dù những nguyên tắc này không phải là giải pháp cho tranh chấp nhưng chúng giúp duy trì hòa bình và ổn định cho khu vực, ông Vương giải thích.

Cách giải quyết tranh chấp cuối cùng mà ông Vương đề xuất là ‘cùng khai thác’. Theo ông thì do tìm kiếm giải pháp chung cuộc sẽ mất rất nhiều thời gian nên các bên tranh chấp nên tranh thủ tìm cách khai thác chung trên nguyên tắc ‘cùng thắng và cùng có lợi’.

Ông nhấn mạnh rằng cả hai cơ sở là ‘sự thật lịch sử’ và ‘luật pháp quốc tế’ đều quan trọng như nhau và không được phép bỏ qua khi đàm phán giải pháp cho cuộc tranh chấp, theo Tân Hoa Xã.

Dân khí suy đồi và trách nhiệm con người

Nhà văn Võ Thị Hảo. Gửi cho BBC Việt ngữ từ Hà Nội, 4 tháng 8, 2013

Người biểu tình Nguyễn Văn Phương bị tấn công trong lần biểu tình chống Trung Quốc mới đây nhấtNhà văn Võ Thị Hảo nói ít người dám lên tiếng chống lại cái ác

“Dân khí nước ta bị suy giảm quá tệ… Khiếp sợ quen thói, nghe và thấy chật hẹp, tai như điếc, mắt dường mù…

“Người dưới phải làm điều đê tiện mà không biết hổ, phải chịu sự ô nhục mà không biết thẹn…”

(Phan Bội Châu –Bức thư viết bằng máu và nước mắt từ đảo Lưu Cầu)

Chuyện cướp bóc ở làng Vĩ Đại

Làng ấy nhỏ, nhưng có tính vĩ cuồng nên tự đặt tên là làng Vĩ Đại.

Ông Cột sống giữa làng Vĩ Đại gồm ba mươi ba người. Xung quanh có ông Kèo, bà Ninh, người làng cùng một số côn đồ.

Đám côn đồ chuyên hà hiếp cướp đoạt. Mỗi tháng tại làng có trung bình 9 vụ cướp bóc.

Người làng nhìn thấy nhưng lờ đi, chỉ đến khi mình là nạn nhân, mới kêu khóc thì đã muộn.

Không đành lòng, ông Cột, ông Kèo và bà Ninh bèn bênh vực những nạn nhân. Đám côn đồ phải chùn tay. Số vụ cướp bóc giảm còn 6.

Đám côn đồ ấy tức lắm, một hôm liền dựng ra một vụ đánh ghen, xúm lại đánh ông Cột, đã thế còn hô hào dân làng vào đổ tội, bêu riếu, làm nhục, làm chứng giả.

Ông Cột bị ném đá gẫy nát một chân, rồi từ đó cũng ê chề vì người làng xử ác, không dám lên tiếng nữa.

Số vụ cướp bóc tăng lên 1/3, lại trở thành 9 vụ.

Ông Kèo và bà Ninh vẫn liều mạng bênh vực người lành. Bọn côn đồ thấy chiêu dối trá bạo lực hiệu quả, liền đổ cho ông Kèo tội ăn cắp. Tòa án làng dẫu biết Kèo vô tội nhưng vẫn tống Kèo vào ngục.

Thế là chỉ còn bà Ninh đơn thương độc mã. Số vụ cướp bóc tăng lên thành 15. Thu nhập của đám côn đồ tăng theo. Mỗi tháng, tại làng Vĩ Đại có khoảng 15 nạn nhân.

Bọn chúng được đà, lại đổ tội làm giấy tờ giả, đưa tiếp bà Ninh vào tù. Số vụ cướp bóc tăng lên 20 rồi 25…

Bây giờ thì những người không phải côn đồ đều trở thành nạn nhân. Nhiều người trong đám côn đồ cũng bị kẻ mạnh hơn hà hiếp.

Lúc đó, có người dân làng Vĩ Đại mới đập đầu kêu khóc mà rằng: Bây giờ chúng ta dở sống dở chết, chẳng còn ai cứu giúp. Giá như ngày trước chúng ta dám kêu lên, không mặc kệ ân nhân bị hành hạ, không làm chứng dối, ném đá tiếp tay cho bọn cướp hãm hại người lành thì đâu đến nông nỗi này…”

Sự dối, bạo lực và dân khí suy đồi

Câu chuyện trên đây là thực tế đang có ở nhiều nơi tại VN, khi rất nhiều người trong chúng ta đã bỏ qua lương tri và sự thật, im lặng, vô cảm trước sự oan khuất của đồng bào mình.

Nhiều người đã từng chua chát tự hỏi, trong đám đông chen chúc kia, trong đồng nghiệp, trong hàng xóm, trong bạn bè, trong những nhà chức trách tại cơ quan đoàn thể… khi chúng ta làm điều đúng, khi bị oan khuất, liệu có bao nhiêu người trong số họ dám đứng ra nói sự thật và bênh vực ta?

Ai? Hy vọng nào ở đám người hoặc hèn nhát hoặc tham lam vô cảm chỉ sáng tối làm bóng lộn bộ da và căng đầy cái dạ dày của mình, sống chết mặc bay?

Hy vọng nào từ đa số dân biểu, quan chức, cơ quan đoàn thể, nhà báo, luật sư, văn nghệ sĩ, quan tòa, quân đội, công an, nhà khoa học, nhà giáo… – những người có công cụ ngôn ngữ, quyền lực hoặc vũ khí có thể bảo vệ công lý nhưng đã và đang cúi đầu khoanh tay câm lặng, chỉ lên tiếng khi đụng đến quyền lợi của chính họ?

“Đa phần mọi người đều nói rằng tìm người có dũng khí và trung thực bây giờ thật khó như tìm kim đáy biển.”

Đa phần mọi người đều nói rằng tìm người có dũng khí và trung thực bây giờ thật khó như tìm kim đáy biển.

Chính bởi thế, chúng ta là số đông, gần cả trăm triệu người, nhưng lại bị gọi là một đám đông hèn yếu, thậm chí còn không dám mở miệng cất lời bảo vệ chính mình, cam tâm nô lệ, còn nói gì đến việc bảo vệ người khác!

Đó là sự suy đồi của dân khí.

Vấn đề thịnh suy của một đất nước, đương nhiên ở trách nhiệm nhà cầm quyền, nhưng không thể không tính đến nguyên nhân dân khí.

Khí chất và khí phách của người dân thể hiện trong tính cộng đồng, trách nhiệm xã hội, trong sự lựa chọn, dám tôn vinh sự thật, biết tri ân những người vì cộng đồng và công lý, dám chống lại bất công, bạo ngược.

Dân khí mạnh buộc kẻ ác phải chùn tay và phải cư xử đúng mực. Dân khí cũng khiến mỗi người có được sức mạnh tinh thần để thoát vòng nô lệ luôn chờ chực bủa vây.

Chí sĩ yêu nước Phan Bội Châu từng xót xa khi bàn về dân khí.

“…Cái tệ ấy buổi đầu là do tính nhu nhược, theo mãi, hóa ngu hèn đến nỗi … có miệng lưỡi mà không biết trình bày,…u mê gàn dở, không chút căm giận, sao mà hèn nhát sút kém đến thế…( Phan Bội Châu toàn tập. Tr 145. NNXB Thuận Hoá Huế.1990.

Hãy ngẫm nghĩ tiếp những lời của Phan Bội Châu: ” … Các người chỉ là một khối thịt sống, ù ù cạc cạc không biết cái gì, chỉ ngồi mà trách cứ lẫn nhau, trông mong lẫn nhau mà thôi….đến nỗi cùng xô đẩy dắt díu nhau xuống hồ cả một lũ, một đoàn… Ngó lại các ngươi, ta chỉ hổ thẹn với con chó của tên Đạo Chích…” (Thời thế và anh hùng- Phan Bội Châu toàn tập- tr175- 176- NXB Thuận Hóa- Huế- 1990)

Biểu tình chống Trung Quốc hồi đầu năm 2013Ít người Việt Nam dám làm những điều khiến chính quyền bực mình

Những lời đó đã phản ánh tình trạng dân khí của người VN trong những năm đầu thế kỷ XX. Thời đó, với sự hà khắc của chế độ phong kiến, nếu dám trái ý triều đình, có thể bị tội tru di tam tộc.

Tệ thế, nhưng thời đó vẫn có những chí sĩ yêu nước như Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh và đông đảo người ủng hộ… Đám tang người tù yêu nước Phan Chu Trinh ngày 4/4/1926 có tới khoảng sáu vạn người Nam kỳ (có tài liệu nói là khoảng mười vạn, tức là khoảng 1/3 dân số Sài Gòn) theo sau quan tài ông để bày tỏ lòng biết ơn và chí khí, bất chấp sự ngăn cấm của chính quyền, phong trào truy điệu để nối chí ông được tổ chức khắp ba kỳ.

Thật đáng buồn là sau hơn một thế kỷ, những nhận định của Phan Bội Châu vẫn mang tính thời sự, thậm chí thực tế còn đáng đau xót hơn hơn.

Làm sao tưởng tượng nổi là không khí quy chụp tư tưởng, vu oan giá họa, xét xử bất cần công lý thuở Cải cách ruộng đất những năm 50 của thế kỷ trước dường như đang sống lại ở thời này ở nhiều vụ việc, tạo vô số dân oan ở nơi nơi. Trong một số bài báo và phóng sự truyền hình, thật nhục nhã cho nghề nhà báo khi một số người thay vì làm rõ sự thật như sứ mạng, thì lại “gắp lửa bỏ tay người” chỉ để đổi lấy tiền bạc, chức vị hoặc sự yên ổn!

Trên thực tế, tỉ lệ người trộm cắp cướp đoạt không lớn so với dân số nhưng sự hoành hành của chúng thật không giới hạn. Chỉ có thể ngăn chặn bằng cải cách thể chế. Một mặt khác, mỗi công dân cũng không thể không nhìn lại trách nhiệm của mình trong việc đã để dân khí suy đồi.

Tù nhân lương tâm – những Tráng sĩ công lý

Những tù nhân lương tâm – những tráng sĩ vì đấu tranh cho lợi quyền chung mà phải giam cầm sau song sắt – lẽ nào ta không nợ họ?!

Khi tù nhân lương tâm Nelson Mandela khốn khổ vì bị nhà cầm quyền Nam Phi kết án chung thân, đày đọa ông trong tù tới 27 năm, mỗi người Nam Phi và người dân trên thế giới, kể cả người VN, đều nợ ông vì ông đã vì dám dũng cảm đứng lên chống lại chế độ phân biệt chủng tộc, bảo vệ quyền con người và tự do.

Mặc dù nhà cầm quyền đổ nhiều trọng tội, bôi nhọ bằng mọi cách, nhưng ông đã được tôn vinh là người anh hùng của Nam Phi và thế giới, lĩnh tới hơn 250 giải thưởng, trong đó có giải Nobel Hòa bình, trở thành vị tổng thống dân cử đầu tiên của Nam Phi và là một trong những vị cứu tinh của nhân loại.

Bà Aung San Suu Kyi tiếp xúc với người dânBà Aung San Suu Kyi đã bị giam cầm và quản thúc trong hơn 20 năm nhưng cuối cùng chế độ ở Myanmar phải thay đổi theo hướng bà kêu gọi

Tương tự, bà Aung San Suu Kyi đã bị chế độ độc tài quân phiệt Myanma nhục mạ, kết tội, giam cầm và quản thúc tới gần 21 năm chỉ vì bà lãnh đạo cuộc đấu tranh bất bạo động cho việc thiết lập một nền dân chủ và thể chế tiến bộ cho người Myanma. Bà cùng những đồng chí của mình đã thức tỉnh chế độ quân phiệt tàn bạo, khiến đất nước này gần đây phải chuyển đổi theo thể chế dân chủ và tự do. Bà là vị cứu tinh của Myanma, cũng được coi là vị anh hùng của thế giới.

Mỗi người Myanma, nếu có lương tri, đều biết rằng mình may mắn được nợ bà- nợ những nỗi thống khổ mà bà đã vì họ mà chịu đựng. Nợ những cử chỉ nhằm giải phóng chế độ độc tài quân phiệt mà bà đã bền gan thực hiện cho bà và cho họ.

Khi xã hội loài người tiến lên được một bước về phía tự do, bình đẳng và công lý thì thường lại có rất nhiều người phải hy sinh trong công cuộc đấu tranh chống lại những thế lực luôn lấy việc cưỡng đoạt hạnh phúc của người khác để phục vụ cho quyền lợi riêng của chúng làm lẽ sống.

Suy cho cùng, không ai sống trên đời mà lại có thể chối bỏ hân hạnh gánh trên vai những món nợ tinh thần phải trả cho mình và cho cộng đồng, cho niềm hạnh phúc của con người.

“Khi xã hội loài người tiến lên được một bước về phía tự do, bình đẳng và công lý thì thường lại có rất nhiều người phải hy sinh trong công cuộc đấu tranh chống lại những thế lực luôn lấy việc cưỡng đoạt hạnh phúc của người khác để phục vụ cho quyền lợi riêng của chúng làm lẽ sống.”

Bởi thế bất kỳ công dân nào cũng có trách nhiệm đương nhiên phải đấu tranh cho tự do, nhân quyền và công lý cho mình và cho mọi người.

Đó là khí chất làm người, là dân khí, là nhân tố cốt lõi tạo nên nền công bằng và vững mạnh cho một đất nước.

Cần ý thức rằng, khi một người chối bỏ trách nhiệm đó, là đem lại tổn thương cho chính mình và cho xã hội. Trong nỗi oan khuất của người vô tội này bao giờ cũng hàm chứa mối đe dọa về nỗi oan khuất rồi cũng sẽ đến với những người khác.

Khi công dân ý thức được điều đó, nghiễm nhiên sẽ có phẩm giá của loài hiểu biết, hãnh diện về khí chất làm người của mình, sẽ không còn sợ hãi bóng tối và những sự đe dọa.

Khi nhận thức được như thế, sẽ có sức mạnh tinh thần để biết tạ ơn và biết hành động để trả nợ, để không chỉ sống cho ta, trong kiếp ngắn ngủi này, mà biết còn hân hoan sống cho cộng đồng.

‘Thế lực thù địch’

Người VN, đương nhiên mỗi người cũng mang món nợ của mình.

Như người làng Vĩ Đại nợ những giọt máu, nợ cái chân gẫy, nợ sự oan khuất và tự do bị tước đoạt của ông Cột ông Kèo bà Ninh…

Ta hân hạnh nợ nần bao nhiêu người anh hùng bảo vệ đất nước, chống tham nhũng, ma túy, cướp bóc, những nhà tư tưởng và nhà khoa học vì con người. Ta nợ bao Tráng sĩ lương tâm – họ xứng đáng được tôn vinh là Tráng sĩ – vì có bản lĩnh dám chỉ ra những cái sai cho nhà cầm quyền biết- thực chất là họ đã giúp nhà cầm quyền để củng cố nền hòa bình, công lý và tự do.

“Những người dám nói lên sự thật, đòi quyền làm người, dám phản đối cái ác và bất công, hoàn toàn không hề là người đối lập với đảng và chính phủ VN, mà chính nhiều cá nhân, tổ chức nằm trong hệ thống quyền lực đã tự hành xử ngày càng đối kháng với quyền lợi chính đáng của nhân dân, đất nước.”

Thật đau lòng là nhiều người trong số họ lại đang bị giam cầm và hành hạ sau song sắt nhà tù. Đa phần trong số họ là vô tội, giữ được bản lĩnh. Càng bị đàn áp, bôi nhọ, phẩm chất của họ càng tỏa sáng.

Những người dám nói lên sự thật, đòi quyền làm người, dám phản đối cái ác và bất công, hoàn toàn không hề là người đối lập với đảng và chính phủ VN, mà chính nhiều cá nhân, tổ chức nằm trong hệ thống quyền lực đã tự hành xử ngày càng đối kháng với quyền lợi chính đáng của nhân dân, đất nước.

Nhưng danh sách tù nhân lương tâm tại VN tăng theo mức độ đàn áp. Chỉ trong nửa đầu năm 2013 này đã có tới khoảng 50 người bị bắt giam. Theo công luận và nhiều luật sư, họ đã bị kết tội oan. Đặc biệt bất công là trường hợp quy tội “trốn thuế” cho Điếu Cày và luật sư Lê Quốc Quân để bỏ tù và đối xử tàn nhẫn với họ, trong khi vô số cá nhân, công ty, đại gia, người trong giới biểu diễn…thiếu thuế hàng chục, hàng trăm tỉ đồng, thì chỉ truy thu và được gọi là “kê khai thiếu chứ không phải trốn thuế,”(theo trả lời PV của bà Lê Thị Thu Hương, Phó cục trưởng Cục thuế TP HCM- Theo VNExpress- 27/7/2013)

Gần đây, việc bị dồn vào tình thế phải tuyệt thực liên tiếp của một số tù nhân lương tâm như Cù Huy Hà Vũ, Lê Quốc Quân, Điếu Cày…và cuộc nổi dậy bất đắc dĩ của tù nhân tại trại giam Z30 A Xuân Lộc – Đồng Nai ngày 30/6/2013 vừa rồi đã lại làm phẫn nộ thêm nhiều người có lương tri trong và ngoài nước.

Hiện trạng ấy khiến cho dư luận đặt ra nhiều câu hỏi nhức nhối. Có khôn ngoan không, khi nhà chức trách đang chọn cách giải quyết những vấn nạn chính trị – kinh tế- xã hội bằng súng và xiềng xích đe nẹt tự do ngôn luận thay vì cải cách thể chế và cải cách kinh tế?

Chỉ tìm cách đổ lỗi cho các “thế lực thù địch diễn biến hòa bình” bên ngoài chứ không cắt bỏ khối ung bướu ngay trong thể chế, đó thực ra là một sự “tự sát”, không những làm trầm trọng thêm các vấn đề cấp bách hiện nay mà còn khiến VN càng thêm giảm uy tín và khiến cộng đồng quốc tế không thể làm ngơ.

Gần chót về tự do

VN hiện đang bị xếp thứ gần chót hạng(172/179 quốc gia) trong bảng Chỉ số Tự do Báo chí thường niên 2013 do Phóng viên Không biên giới thực hiện.

Không phải vô cớ, không chỉ có sự đòi hỏi từ một số đồng bào VN, mà ngày càng dồn dập tăng số lượng cá nhân và tổ chức trung lập có uy tín trên thế giới bày tỏ sự ủng hộ đối với những nhà phản biện và tù nhân lương tâm VN, đòi phải lập tức trả tự do cho họ.

Ngày 18/4/2013, QH châu Âu thông qua nghị quyết tố cáo VN đàn áp tự do ngôn luận và hạn chế tự do tôn giáo.

Ngày 17/6/2013, có tới 12 tổ chức NGO, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Thế giới, Trung tâm nhân quyền Kennedy(Mỹ) và một đoàn gồm 12 nghị sĩ Mỹ… cũng lên tiếng mạnh mẽ yêu cầu chính phủ VN phóng thích ngay luật sư vô tội Lê Quốc Quân, đồng thời yêu cầu chấm dứt việc đàn áp các luật sư và các nhà chỉ trích chính phủ về vấn đề nhân quyền.

Ngày 27/6/2013, bản Dự thào về luật nhân quyền cho VN đươc được UB đối ngoại Hạ viện Mỹ thông qua, đưa ra cảnh báo dứt khoát cho VN là phải cải thiện về nhân quyền, nếu không muốn có những tổn hại về kinh tế và thương mại, hoặc những nguồn viện trợ nằm ngoài tính cách nhân đạo từ Mỹ.

Một Dự luật nhân quyền cho Việt Nam và Dự luật chế tài nhân quyền Việt Nam, hiện đang được trình cho Hạ nghị viện và rồi Thượng nghị viện Mỹ, là những hành động cảnh báo mạnh mẽ để VN cân nhắc lại và hành xử cho đúng với những văn bản đã ký cam kết về quyền con người cùng thế giới.

Trong hoàn cảnh Chủ tịch nước VN vừa ký văn bản cam kết hợp tác toàn diện với Mỹ, nếu VN không cam kết suông, thì vấn đề cải thiện nhân quyền tại VN lại càng cấp bách hơn bao giờ hết.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và ông Barack Obama ở Nhà Trắng hôm 25/7Việt Nam và Mỹ vừa cam kết sẽ tiếp tục đối thoại về nhân quyền

Mỗi người VN xin hãy tỉnh táo để tránh thảm họa đều trở thành nạn nhân của nạn côn đồ cướp bóc, như người dân làng Vĩ Đại. Hãy mở miệng bảo vệ chính chúng ta và các Tráng sĩ công lý.

Mỗi người VN vốn đều mang căn tính thiện và dũng khí trong mình, với lòng yêu công lý, hòa bình và hạnh phúc.

Vậy hãy để cho căn tính này được tự nhiên bộc lộ.

Hãy hồn nhiên “”mở miệng” như tạo hóa vốn tạo nên ta thế. Như một sự xác tín rằng ta là con người, xứng đáng được hưởng những quyền tối thiểu, đương nhiên của con người đã được tạo hóa ban cho. Nếu sống mà không có quyền tự do ngôn luận, quyền được hưởng công lý và bình đẳng, thì sống khác nào đang chết.

Mỗi công dân nếu cố gắng vượt qua sự sợ hãi và vô cảm thì chắc chắn sẽ chấn hưng được dân khí.

Người VN cũng biết hân hạnh mang nợ và trả nợ lương tâm. Như thế không phải là chống đối nhà cầm quyền, mà là thức tỉnh họ phải trở lại con đường đồng hành cùng nhân dân xây dựng một nền dân chủ, tự do, đất nước toàn vẹn lãnh thổ và giàu mạnh./.

Bài viết của Nhà văn Võ Thị Hảo, hiện đang sống tại Hà Nội. Nhà văn chuyển bài viết cho BBC qua điện thư. BBC luôn hoan nghênh đóng góp bài vở của quý vị về địa chỉ thư điện tử vietnamese@bbc.co.uk

Nghị định 72 và những câu hỏi

Nguyễn Hùng

bbc, 5 tháng 8, 2013, Nguyễn Hùng. bbcvietnamese.com

Người dùng máy tinh ở Việt NamCá nhân sẽ không được lập các trang tin tổng hợp

Điều khoản cấm các cá nhân ‘tổng hợp thông tin’ của Nghị định 72 về quản lý internet tiếp tục gây luận khi thời điểm nghị định có hiệu lực chỉ còn ba tuần.

Tựa của các bài viết liên quan cũng cho thấy hai cách nhìn khác nhau về văn bản pháp luật này: ‘Bà Tưng và Nghị định tưng tưng’, ‘Nghị định 72…soạn không kỹ, mơ hồ, dễ gây tranh cãi’, ‘Có sự hiểu nhầm về Nghị định 72’, ‘RSF lên án nghị định 72 về quản lý báo chí mạng của Việt Nam’, ‘Nghị định 72 sẽ xử nghiêm các trang tin mạo danh’ hay ‘Nghị định 72 sẽ thúc đẩy Internet phát triển mạnh mẽ hơn’.

Nghị định có cả thảy sáu chương với 46 điều trong đó nhiều điều lại có trên dưới 10 khoản nhưng dư luận dường như chỉ tập trung vào chuyện các trang web cá nhân hoặc trang do cá nhân lập ra trên các mạng xã hội sẽ không được phép “cung cấp thông tin tổng hợp”.

Như vậy mấu chốt ở đây là định nghĩa thế nào là thông tin tổng hợp.

Dù bác bỏ thông tin cho rằng văn bản do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ký ban hành “cấm trích dẫn một vài đoạn, bình luận và làm đường dẫn đến các bài báo chính thống”, nhà báo Bấm Nguyễn Vạn Phú nói vấn đề là định nghĩa thông tin tổng hợp trong nghị định không rõ ràng.

Ông bình luận:

“Một nguyên tắc của định nghĩa là phần giải thích không thể dùng từ được định nghĩa để giải thích – cái này là nguyên tắc sơ đẳng ai cũng biết.

“Nói “thông tin tổng hợp” là “thông tin được tổng hợp…” thì hài quá”.

Nguyên văn định nghĩa có tại khoản 19 của Điều 3 là:

“Thông tin tổng hợp là thông tin được tổng hợp từ nhiều nguồn thông tin, nhiều loại hình thông tin về một hoặc nhiều lĩnh vực chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội.”

‘Nguồn tin chính thức’

Ông Phú cho rằng những người soạn văn bản muốn nói tới các trang tin tổng hợp tự động như Báo Mới hay có người chọn bài như CafeF.

Nhà báo này cũng đặt câu hỏi về mục đích cấm tổng hợp thông tin vì nếu để bảo vệ bản quyền thì sẽ phải có cách diễn đạt khác và trên thực tế đã có các văn bản pháp luật khác về bản quyền và kết luận “kỹ năng soạn thảo văn bản…có nhiều vấn đề.”

“Như vậy một điều có thể khẳng định là các cá nhân thậm chí không thuộc đối tượng được phép xin giấy phép tổng hợp thông tin vốn chỉ dành cho các tổ chức và cơ quan.”

Mặc dù vậy, nghị định cũng có điều nói rõ thêm về thông tin tổng hợp.

Điều 20 về phân loại trang thông tin điện tử quy định ở khoản 2:

“Trang thông tin điện tử tổng hợp là trang thông tin điện tử của cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp cung cấp thông tin tổng hợp trên cơ sở trích dẫn nguyên văn, chính xác nguồn tin chính thức và ghi rõ tên tác giả hoặc tên cơ quan của nguồn tin chính thức, thời gian đã đăng, phát thông tin đó.”

“Nguồn tin chính thức” ở đây được hiểu là “những thông tin được đăng, phát trên báo chí Việt Nam hoặc trên các trang thông tin điện tử của cơ quan Đảng, Nhà nước theo quy định pháp luật về báo chí, sở hữu trí tuệ.”

Khoản 3 và 4 cũng của Điều 20 khẳng định trang thông tin điện tử của cá nhân và cả các trang thông tin điện tử nội bộ của các tổ chức và doanh nghiệp đều không được “cung cấp thông tin tổng hợp” trong khi các tổ chức và doanh nghiệp sẽ cần có giấy phép để cung cấp thông tin tổng hợp.

Khoản 4 cũng xác định trang thông tin điện tử cá nhân “là trang thông tin điện tử do cá nhân thiết lập hoặc thiết lập thông qua việc sử dụng mạng xã hội để cung cấp, trao đổi thông tin của chính cá nhân đó, không đại diện cho tổ chức hoặc cá nhân khác và không cung cấp thông tin tổng hợp.”

Như vậy một điều có thể khẳng định là các cá nhân thậm chí không thuộc đối tượng được phép xin giấy phép tổng hợp thông tin vốn chỉ dành cho các tổ chức và cơ quan.

Và một số trang điểm tin hiện nay trong đó có trang Ba Sàm và Bauxite Việt Nam có thể nằm trong tầm ngắm của Nghị định 72.

‘Lề phải, lề trái’

Khi Bấm trả lời phỏng vấn về nghị định, Tiến sỹ Hà Sỹ Phu nhắc tới câu mà ông nói “nhà báo Huy Đức tặng nhà báo Ba Sàm” – “Báo Ba Sàm thì đưa tin chính thống, báo chính thống lại đưa tin ba sàm!” – và bình luận thêm:

“Trong cuộc thi đua để chiếm lòng tin cậy của dân, có khi phía “lề phải” đã thấy mình yếu thế nên phải nghĩ ra luật để kiềm chế đối thủ “lề trái” đang được lòng dân.”

“Nếu lấy “lề phải” làm chuẩn thì các trang Basam, Bô-xít và hầu hết các blog cá nhân hiện nay đều phạm luật cả.”

Ông Huỳnh Ngọc Chênh nhận giải thưởng của Tổ chức Phóng viên Không biên giớiBlogger Huỳnh Ngọc Chênh gọi Nghị định 72 là ‘nghị định tưng tưng’

Trong khi đó blogger Bấm Huỳnh Ngọc Chênh, tác giả của bài viết ‘Bà Tưng và Nghị định tưng tưng’ nhận xét:

“…[N]ghị định tưng tưng ấy nếu có nguy hiểm thì cũng chỉ nguy hiểm với những blogger có tóc như Bô Xít, Quê Choa, Nguyễn Tường Thụy, JB Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Trọng Tạo, Bùi Văn Bồng, Người Buôn Gió, Nguyễn Thông, Bà Đầm Xòe, Nguyễn Đắc Kiên, Mai Xuân Dũng, Đinh Tấn Lực, Bùi Hằng…

“Còn đại ca Anh Ba Sàm, chuyên gia tổng hợp tin tức thì hình như cũng biết trước nghị định tưng tưng nên đã di tản ra nước ngoài rồi.”

Gần một tuần sau khi nghị định được chính thức công bố, điều có thể thấy là nó tạo ra nhiều câu hỏi hơn câu trả lời, ít nhất trong vấn đề tổng hợp thông tin.

Nghị định cũng dễ tạo ra những hiểu lầm không chỉ đối với người dùng mạng ở Việt Nam mà cả độc giả trên thế giới.

Trang tin Bấm Huffington Post hôm 1/8 đăng lại bài của AFP với đoạn mở đầu: “Cộng sản Việt Nam sẽ cấm các blogger và người sử dụng mạng xã hội chia sẻ tin tức trực tuyến trong một nghị định được xem là sự trấn áp thêm nữa tự do trên mạng [internet].”

Trong cùng ngày Cục trưởng Cục phát thanh, truyền hình và thông tin điện tử Hoàng Vĩnh Bảo được Bấm dẫn lời nói:

“Việc đăng tải nguyên văn những thông tin từ báo chí, trang tin điện tử khác, trang tin điện tử cá nhân không được làm.

“Tuy nhiên việc trích dẫn một đoạn hoặc viết lời bình luận rồi dẫn đường link để chỉ về trang gốc thì Nghị định 72 không cấm.”

Còn nhiều câu hỏi

Dù đã giải thích được thắc mắc của đông đảo người dùng Facebook, tính mơ hồ của định nghĩa “thông tin tổng hợp” vẫn khiến một loạt các câu hỏi còn chưa có câu trả lời chắc chắn.

Mặc dù bị cấm lập trang tin tổng hợp nhưng liệu cá nhân có thể viết bài tổng hợp trên trang cá nhân của mình?

Chẳng hạn một blogger, chủ trang web cá nhân hay người dùng Facebook có thể viết bài với các thông tin tổng hợp từ nhiều nguồn, cả chính thống và phi chính thống như người viết bài này đang làm hay không?

“Liệu một blogger có thể đăng lại bài của các blogger khác trên blog của mình không nếu đã được phép của các blogger đó?”

Và nếu được thì liệu số lượng bài viết có bị giới hạn hay không?

Ngoài ra một blogger có còn quyền đăng lại bài của các blogger khác trên blog của mình không nếu đã được phép của các blogger đó?

Ngay cả khi vị Cục trưởng đã giải thích về quyền được “trích dẫn một đoạn hoặc viết lời bình luận rồi dẫn đường link để chỉ về trang gốc” thì liệu việc này có bị hạn chế về số lượng hay không và có “trang gốc” nào bị Nghị định 72 cấm dẫn đường link tới không?

Người ta có thể hỏi rằng để bảo vệ bản quyền cho các cơ quan báo chí thì tại sao chỉ có các tổ chức và doanh nghiệp được tổng hợp thông tin trong khi các cá nhân và ngay cả trang nội bộ của các tổ chức và doanh nghiệp cũng không được quyền này?

Và cuối cùng, như nhiều văn bản pháp luật ở Việt Nam, ra nghị định là một chuyện, còn thực hiện ra sao lại luôn là một chuyện khác hẳn.

Đảng đã can thiệp vào việc xét xử như thế nào?

Anh Vũ, thông tín viên RFA. 2013-08-03

Ta-Phong-Tan-305.jpg

Blogger Tạ Phong Tần tại phiên sơ thẩm sáng 24/9/2012 tại Tòa án Nhân dân TPHCM

Photo by Nguyễn Lân Thắng

Việt Nam là một nhà nước theo thể chế toàn trị, đảng CSVN tự cho mình quyền lãnh đạo toàn diện mọi mặt của nhà nước và xã hội. Vì thế việc các cơ quan tư pháp phải chịu sự chỉ đạo của đảng trong công tác xét xử với các bản án bỏ túi được chuẩn bị sẵn là điều hết sức phổ biến. Sự thực của vấn đề này thế nào?

Xét xử mang tính hình thức

Ngày 17.7.2013 tại Hà Nội, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chủ trì phiên họp thứ 3 của Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng. Tại hội nghị này người đứng đầu của đảng CSVN đã đề nghị cần phải phát huy vai trò cơ quan thường trực của Ban Nội chính Trung ương. Mà theo ông Nguyễn Phú Trọng thì quan điểm nhất quán là Đảng lãnh đạo việc phòng, chống tham nhũng nhưng: “Đảng không làm thay cơ quan chức năng, không can thiệp vào công tác xét xử”.

Nguyên tắc của ngành tòa án, khi xét xử thì thẩm phán không nhân danh cá nhân hay Hội đồng xét xử, mà phải nhân danh Nhà nước để định tội danh và hình phạt trong các vụ án. Tuy nhiên, nếu khi căn cứ vào điều 4 Hiến pháp Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam năm 1992 khẳng định rằng: “Đảng Cộng sản Việt Nam, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội” thì việc đảng CSVN chỉ đạo việc xét xử các vụ án được hiểu là điều đương nhiên đối với các cơ quan trong ngành tư pháp. Và câu phát biểu của ông Nguyễn Phú Trọng được hiểu, rằng lâu nay Đảng đã can thiệp vào công tác xét xử, làm thay cho cơ quan chức năng trong công tác xét xử.

Cái này thì rõ ràng, rằng là những gì tôi biết tới nay thì đảng đều có sự can thiệp vào công việc của tòa án.
-Vũ Thư Hiên

Thực tế lâu nay về vấn đề này được nhà văn Vũ Thư Hiên cho biết:

“Cái này thì rõ ràng, rằng là những gì tôi biết tới nay thì đảng đều có sự can thiệp vào công việc của tòa án cả. Cho nên nó có những bản án gọi là bản án đã soạn sẵn, án bỏ túi ra đấy chỉ có rút ra mà đọc thôi, ông ấy nói như thế là cái sự chối cãi không thuyết phục được ai. Tức là một thứ mà ai cũng biết (nên) khi ông ta nói ra thì người ta cười, vì vậy có chuyện phản ứng là đương nhiên. Không có cái gì là lạ cả”.

Việc các phiên tòa chỉ xét xử mang tính hình thức, thậm chí nhiều lúc không cần quan tâm đến các chứng cứ, các tình tiết mang tính chất pháp lý… kể cả lời bào chữa của luật sư là hiện tượng phổ biến. Tất cả cũng vì Hội đồng xét xử đã có một bản án do tập thể lãnh đạo chỉ đạo, định sẵn và Tòa án chỉ làm công việc công khai phán quyết định sẵn đó.

000_Hkg4765495-250.jpg
TS luật Cù Huy Hà Vũ ở phiên tòa xét xử tại Tòa Án Nhân Dân Hà Nội vào ngày 04 tháng 4 năm 2011. AFP PHOTO.

Một dẫn chứng gần nhất là phiên phúc thẩm gia đình ông Đoàn Văn Vươn hồi hai ngày 29 và 30 tháng 7 vừa qua. Chính các luật sư bào chữa cho biết, tất cả các luận cứ của họ đưa ra không hề được phía Viện Kiểm sát tranh luận tại tòa và được Hội đồng xét xử lắng nghe để đưa ra bản án phù hợp.

Nhận xét về vấn đề này, Luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí cho chúng tôi biết:

“Vấn đề căn bản, trong một nhà nước toàn trị thì cơ quan tư pháp đều phụ thuộc vào sự lãnh đạo của đảng hết, nên không có sự độc lập mà Việt Nam ta gọi là bản án bỏ túi.Ví dụ như vụ Đoàn Văn Vươn chẳng hạn, vụ Cù Huy Hà Vũ cũng vậy, mặc dầu dư luận phản đối rất nhiều nhưng vẫn y án. Do có những cái án bỏ túi của tập thể Bộ Chính trị và Tòa án chỉ là người phán quyết. Còn vai trò của luật sư thì tôi biết trong cơ chế này thì luật sư chả có cái quyền gì, đó là đặc trưng của thể chế toàn trị, Việt Nam hay Trung quốc cũng chỉ thế thôi”

Ban Nội chính Trung ương để làm gì?

Sự can thiệp và chỉ đạo của đảng cũng được phân cấp, tùy theo mức độ và cấp xử lý của các vụ án. Từ trung ương, đến các tỉnh thành, tới cấp quận huyện thì Bí thư đảng ở các cơ quan Viện Kiểm sát hay Tòa án các cấp đều là người đứng đầu các cơ quan đó. Nhà văn Vũ Thư Hiên cho biết:

“Đã gọi là đảng lãnh đạo toàn diện thì có nghĩa là chẳng có thừa một lĩnh vực nào mà đảng không muốn lãnh đạo cả. Thậm chí cả lãnh đạo trẻ con thì cũng phải có cái (hội) đoàn thiếu nhi của đảng thì đấy là những cái can thiệp chứ sao lại bảo là không can thiệp?

Ở mọi cấp các cơ quan đó đều có cái Đảng đoàn thì Đảng đoàn họ chỉ đạo. Bí thư Đảng đoàn thường là người đứng đầu các cơ quan Viện Kiểm sát hay Tòa án.
-Trần Quang Thành

Riêng về lĩnh vực luật pháp thì cái nguyên tắc đảng lãnh đạo có những cái được lãnh đạo từ trung ương, nó khác với cái lãnh đạo của đảng ở địa phương. Như mấy anh bắt (trộm) vịt, 14 năm tù cho hai anh thì phải, thì cái đó không thể nói là trung ương đảng chỉ đạo cái việc xử mấy anh bắt vịt. Nhưng mà đảng bộ địa phương là có chỉ đạo, cho nên nó mới có các hiện tượng như vậy. Vì thế nói đảng không lãnh đạo là hoàn toàn nói sai ”

Khi có những vấn đề khó khăn, vướng mắc, các bộ, các ngành phải báo cáo Ban Nội chính Trung ương để xin chủ trương xử lý, vì thế có người cho rằng nếu đảng không can thiệp vào công tác xét xử thì sinh ra cái Ban Nội chính để làm gì? Thực tế cho thấy, Ban Nội chính Trung ương là cơ quan quản lý các cơ quan như là Bộ Tư pháp, Bộ Công an, Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao, Tòa án Nhân dân tối cao… để chỉ đạo việc xét xử. Ở các cấp tỉnh cũng có các cơ quan tương đương do cơ quan Đảng đoàn ở cấp đó trực tiếp quản lý và chỉ đạo. Còn ở cấp huyện thì sẽ do thường vụ huyện ủy trực tiếp chỉ đạo. Và Bí thư Đảng đoàn thường là người đứng đầu các cơ quan Viện Kiểm sát hay Tòa án, nhân danh đảng để chỉ đạo vụ án.

Nhà báo chống tham nhũng Trần Quang Thành, người từng bị tạt át xít vì chống tham nhũng nói với chúng tôi về thủ tục, cách thức và trình tự việc đảng can thiệp vào các vụ án nói chung và án tham nhũng nói riêng. Nhà báo Trần Quang Thành cho biết:

“Nói chung cái gì cũng phải có đảng có ý kiến hết. Đảng chỉ đạo (thông qua) Ban Nội chính, là một cơ quan để tập hợp các cơ quan tư pháp và một số đơn vị khác. Ở trên trung ương thì là Bộ Tư pháp, Bộ Công an, Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao, Tòa án Nhân dân tối cao. Ở cấp tỉnh thì có các cơ quan tương tự ở cấp tỉnh, còn ở cấp Huyện không có Ban Nội chính thì thường vụ Huyện ủy họ chỉ đạo. Ở mọi cấp các cơ quan đó đều có cái Đảng đoàn thì Đảng đoàn họ chỉ đạo. Bí thư Đảng đoàn thường là người đứng đầu các cơ quan Viện Kiểm sát hay Tòa án thì họ chỉ đạo nhân danh đảng chỉ đạo luôn vụ án”

Muốn công lý được thực thi để đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật, thì bắt buộc “Thẩm phán xét xử độc lập và chỉ tuân theo pháp luật” là điều có tính nguyên tắc bất khả xâm phạm trong một nhà nước pháp quyền. Còn một khi trong một phiên tòa xét xử, thẩm phán lại nhân danh một tổ chức tự cho mình quyền lãnh đạo toàn diện nhà nước và xã hội, với các bản án bỏ túi để tuyên án, thì khi đó công lý và pháp luật sẽ không bao giờ hiện hữu.

Mỹ đóng cửa nhiều sứ quán ở Trung Đông

Một cơ sở ngoại giao Mỹ ở Trung Đông đóng cửa Một cơ sở ngoại giao Mỹ ở Trung Đông đóng cửa

Hai mươi mốt tòa đại sứ và lãnh sự quán Hoa Kỳ, chủ yếu ở Trung Đông, đóng cửa trong ngày Chủ Nhật trước lo ngại về một cuộc tấn công không xác định bởi các chiến binh.

Một cảnh báo về du lịch trên phạm vi toàn cầu đã được Bộ Ngoại giao ban hành hôm thứ Sáu và sẽ có hiệu lực đến cuối tháng Tám.

Bộ Ngoại giao nói tiềm năng về một vụ tấn công lấy cảm hứng từ al-Qaeda là đặc biệt mạnh mẽ ở Trung Đông và Bắc Phi.

Nhóm cố vấn an ninh cấp cao của Tổng thống Obama đã nhóm họp vào cuối ngày thứ Bảy để thông báo tình hình cho ông Obama.

Cố vấn An ninh Quốc gia, bà Susan Rice dẫn đầu cuộc họp, trong đó bao gồm các Bộ trưởng về quốc phòng, an ninh quốc gia và các nhân vật lãnh đạo của FBI, CIA và Cơ quan An ninh Quốc gia, Nhà Trắng nói trong một tuyên bố.

‘Đe dọa tiềm năng’

“Tổng thống đã nhận được các báo cáo thường xuyên về tình hình tuần trước trên tất cả các khía cạnh về mối đe dọa tiềm năng và các biện pháp chuẩn bị của chúng tôi”

Tuyên bố của Nhà Trắng

“Tổng thống đã nhận được các báo cáo thường xuyên về tình hình tuần trước trên tất cả các khía cạnh về mối đe dọa tiềm năng và các biện pháp chuẩn bị của chúng tôi”, tuyên bố cho biết.

Các phái đoàn ngoại giao của Hoa Kỳ trên một khu vực rộng ở Trung Đông, Bắc Phi và một số khu vực tại châu Á đóng cửa vào Chủ nhật – một ngày làm việc trong thế giới Hồi giáo.

Các tòa đại sứ quán bị ảnh hưởng bao gồm Amman, Cairo, Riyadh, thủ đô Kabul và Dhaka.

Thông báo quyết định hôm thứ Năm, Bộ Ngoại giao nói các tòa sứ quán có thể bị đóng cửa trong một số ngày khác nữa.

Việc đóng cửa các tòa đại sứ Mỹ và cảnh báo du lịch toàn cầu được đưa ra sau khi Hoa Kỳ liên tục tiếp nhận các thông điệp của al-Qaeda.

Có tin tức gợi ý rằng đã có thảo luận trong các nhân vật cấp cao của al-Qaeda bàn mưu tấn công một tòa đại sứ.

‘Tấn công khủng bố’

Đề cập đến Trung Đông, Bộ Ngoại giao Mỹ nói :

Cơ quan ngoại giao Mỹ ở YemenCơ quan ngoại giao Mỹ ở Yemen được tăng cường an ninh

“Thông tin hiện tại cho thấy al-Qaeda và các tổ chức liên tục lên kế hoạch tấn công khủng bố cả trong khu vực và xa hơn nữa, và họ có thể tập trung nỗ lực để thực hiện các cuộc tấn công trong khoảng thời gian từ nay đến cuối tháng Tám. ”

Trước đó, cảnh báo du lịch kêu gọi công dân Mỹ thận trọng cũng như nhấn mạnh “khả năng những kẻ khủng bố sẽ tấn công các hệ thống giao thông công cộng và cơ sở hạ tầng du lịch khác”.

Một quan chức giấu tên của Mỹ cho hay các mối đe dọa có thể liên quan đến tháng lễ Hồi giáo Ramadan, sẽ kết thúc trong tuần này.

Một số quốc gia châu Âu, trong đó có Anh, đã tạm thời đóng cửa cơ quan đại diện tại Yemen.

Bộ Ngoại giao Anh cho biết Đại sứ quán tại thủ đô Sanaa sẽ vẫn đóng cửa cho đến thứ ba.

Trên website của mình, Bộ Ngoại giao Anh không khuyến khích công dân đi tới Yemen và mạnh mẽ kêu gọi công dân Anh rời khỏi khu vực.

Thủ tướng kết luận sai phạm đất Đà Nẵng

Thành phố Đà Nẵng

Văn phòng Chính phủ vừa có công văn thông báo đồng ý với kết luận về quản lý đất ở Đà Nẵng của ban Thanh tra Chính phủ và Bộ tài nguyên Môi trường.

Theo kết luận mới nhất này, Đà Nẵng có hạn chót là ngày 30/08/2013 để xử lý và thực hiện kết luận thanh tra của Thanh tra Chính phủ và ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng tại văn bản số 3024/VPCP-V.I ngày 16/4/2013 và kiến nghị của Bộ Tài nguyên và Môi trường.

Như vậy, một loạt quan chức Đà nẵng ở các cơ quan và cá nhân (giai đoạn 2003 – 2011) có liên quan trong các khu vực như tài chính, tài nguyên và môi trường, sở nội vụ, hội đồng thẩm định giá đất thành phố, văn phòng UBND thành phố… có thể sẽ bị kiểm điểm và xử phạt.

Theo báo cáo hồi tháng 5/2013 của Bộ Tài nguyên Môi trường, một số công văn cá biệt của Chủ tịch và các Phó chủ tịch Ủy ban Nhân dân Thành phố có những điểm chưa đúng quy định pháp luật, theo đó cần phải sửa đổi, hủy bỏ một số điểm.

Báo Tuổi Trẻ đưa tin, việc thành phố Đà Nẵng cấp giấy chứng nhận cho các dự án đầu tư vào mục đích sản xuất kinh doanh với thời hạn lâu dài là trái với điều 67 luật Đất đai năm 2003

Việc UBND TP Đà Nẵng chỉ đạo cấp giấy chứng nhận cho các dự án đầu tư vào mục đích sản xuất kinh doanh với thời hạn lâu dài là trái với điều 67 Luật Đất đai năm 2003.

Bên cạnh đó, cũng có các sai phạm trong việc giao đất cho các đơn vị sự nghiệp của thành phố khai thác quản lý quỹ đất để chuyển quyền sử dụng cho chủ đầu tư thay vì giao đất trực tiếp cho chủ đầu tư, theo BấmPetro Times.

“Các chính sách và quản lý nhà nước về đất đai của thành phố Đà Nẵng là không sai”

Nguyễn Bá Thanh, trưởng ban Nội chính, cựu Bí thư Đà Nẵng

Trong bản kết luận kiểm tra có đoạn ghi rõ, trong số 48 hồ sơ kiểm tra trên tổng số 1.061 hồ sơ về các giao đất, cho thuê đất và chuyển nhượng quyền sử dụng đất, có 2 dự án sử dụng ngân sách Nhà nước giao đất chưa đúng trình tự thủ tục, trong đó có Bệnh viện Ung thư Đà Nẵng.

Trước đó, hồi tháng 6, ông Nguyễn Bá Thanh khẳng định trước cử tri Đà Nẵng rằng các chính sách đất đai của thành phố không hề gây thất thu hơn 3.400 tỷ đồng như kết luận của Thanh tra Chính phủ.

Ông nói Ủy ban Nhân dân thành phố “không chấp nhận con số mà Thanh tra Chính phủ nêu ra và đã báo cáo với Thủ tướng, Bộ Chính trị”.

Ông cũng nhắc lại, “các chính sách và quản lý nhà nước về đất đai của thành phố Đà Nẵng là không sai.”

Tuy nhiên, ngay hôm sau, ban Thanh tra bác bỏ phát ngôn của trưởng ban Nội chính và cựu Bí thư Đà Nẵng, và nói toàn bộ kết luận được dựa trên cơ sở pháp lý và không hề có thay đổi kết luận thanh tra, theo Tuổi Trẻ đưa hôm 25/06.

Thông cáo viết: “Thanh tra Chính phủ không thay đổi quan điểm trong nội dung Kết luận Thanh tra và cũng không có việc đồng ý với quan điểm nào khác của UBND TP Đà Nẵng”.

Đi biểu tình ‘chống Cộng’ mệt và tốn kém

Trần Đông Đức. Gửi cho BBC từ Hoa Kỳ. 2 tháng 8, 2013

Người biểu tình tự tổ chức ăn uống, xe cộ, cờ và biểu ngữ để lên Washington

Sau chuyến thăm Washington của Chủ tịch nước Việt Nam, ông Trương Tấn Sang, chủ đề những Việt Kiều biểu tình vẫn được nêu lại, qua lời phát biểu của một thứ trưởng Bộ ngoại giao trả lời phỏng vấn của Phố Bolsa TV.

Theo quan sát của tôi, những người mang cờ vàng ba sọc đỏ đi biểu tình không được tiền mà thực tế hoàn toàn ngược lại, họ còn mất tiền.

Những người biểu tình thường phải đóng góp một khoản tiền tương đối lớn để tới Washington DC “phó hội”.

Nhiều người xem đây như chi phí cho một chuyến “du lịch” bất đắc dĩ. Họ phải góp tiền thuê xe bus, thuê khách sạn, chi phí ăn uống cùng nhau trong khoảng thời gian thời gian vài ngày.

Thông thường khi có quan chức cao cấp của Việt Nam sang Hoa Kỳ như chức thủ tướng hoặc chủ tịch nước, các biểu tình viên còn phải theo sát lộ trình từ New York đến Washington DC tạo nên một không khí hoạt động cộng đồng rất nhộn nhịp.

Tuy hình ảnh và tâm trạng của mỗi người khác nhau nhưng thực tế cho thấy có động lực thúc đẩy từ bên trong không có tiền bạc nào mua được.

Tôi cũng từng tham dự các cuộc biểu tình này với một tâm trạng hào hứng và tò mò mang tính đối mặt.

Cho dù, đứng giữa biên giới giữa báo chí và người có chính kiến, tôi tin rằng những người biểu tình đại diện cho một loại cảm xúc tập thể.

Có thể do lòng căm thù chế độ cộng sản khiến họ phải hô to đòi đả đảo và cào bằng tất cả những thứ gì dính đến quan chức cộng sản.

Có thể đây cũng là một biện pháp trị liệu tâm lý cho những người lớn tuổi như kiểu có nơi để đòi chửi “con nợ” sau những ngày tháng bị đọa đày, bị đánh mất.

Sau cuộc biểu tình, có nhiều lúc trên xe bus, nhiều cụ già từng ở tù cải tạo thường sảng khoái hẳn vì các cụ tin rằng hôm nay đã thay mặt nhân dân chửi “bọn cộng sản bán nước hại dân một trận đã đời”.

“Chửi xong phổi nở, về nhà tối nay sẽ ngủ ngon giấc hơn”

Họ còn nói: “Chửi xong phổi nở, về nhà tối nay sẽ ngủ ngon giấc hơn.”

Trong lúc đó, một số người đi biểu tình cũng chỉ là mong muốn làm một việc gì đó ý nghĩa cho cuộc sống, như việc cầm biểu ngữ kêu gọi thả những người người bất đồng chính kiến.

Những người trẻ hơn khi đi biểu tình thì cũng phải bỏ cả ngày làm việc, trả hết mọi chi phí để đón đường “kháng nghị thị uy” với các quan chức cộng sản để cho họ thấy màu sắc tự do dân chủ ở Hoa Kỳ.

Theo bám các phái đoàn

Thông thường các phái đoàn quốc khách đến thăm viếng Hoa Kỳ đều có lịch trình. Những người đứng ra tổ chức biểu tình thường được một số thông tin nào đó như chỗ ăn ở khách sạn, các cơ sở diễn thuyết, địa điểm chiêu đãi.

Thế là, sẽ có những người âm thầm mua phòng tại khách sạn đó trong nhiều ngày trước. Những khách sạn như để đón lãnh đạo nước ngoài cũng không hề rẻ.

Khi chốt được phòng khách sạn rồi thì lúc đó không ai còn đuổi được ngay cả mật vụ Hoa Kỳ.

Chẳng hạn trong chuyến ông Phan Văn Khải viếng thăm, các biểu tình viên chốt tại tầng trên khách sạn Mayflower, làm nên những cuộc đối mặt trực diện với các quan chức Việt Nam.

Nếu có nhân viên an ninh mật vụ làm khó dễ thì cứ việc tranh luận gay gắt la to “cho bõ ghét”.

Mục tiêu của họ chủ yếu là chọc tức và thị uy cho “phía bên kia” bị mất mặt trước dư luận thế giới vì hành vi đàn áp nhân quyền.

Sau cuộc biểu tình hình ảnh đưa ra trước dư luận, người ta mới có cơ hội nói tới tình trạng nhân quyền bị đàn áp ở Việt Nam.

Cũng có hành vi tạt rượu, ném trứng, hay đánh nhau cũng thường xảy ra trong các chuyến viếng thăm trước đây.

Gần đây nhất, trong chuyến viếng thăm của ông Trương Tấn Sang, bà Lý Lệ Hoa, một người bị mất đất đã căng biển tố cáo công ty Becamex ngay tại bên trong nội thất, ngay trước biểu ngữ “nhiệt liệt chào mừng…” dành cho ông Trương Tấn Sang.

Bà Lý Lệ Hoa biểu tình một mình ở cả trước Tòa Bạch Ốc

Hình ảnh này đã tạo nên những tình huống dở khóc dở cười cho hai phía quan chức Việt Mỹ.

Mục đích của bà Hoa đã đạt được nhưng số tiền bỏ ra trong tuần đó không ít, không thể dưới 5,000 USD.

Cũng nhiều lúc, có người cũng quá mệt vì chuyện phải đi biểu tình chống cộng sản này nọ.

Tâm lý là “không đi thì cảm thấy không có lương tâm nhưng đi hoài thì cũng hô hào đả đảo vài câu rồi ai về nhà nấy, tình hình Việt Nam khó lòng thay đổi”, có người nói.

Thực ra nhiều vị còn mong sao cho quan chức Việt Nam đừng qua đây nữa để khỏi phải đi biểu tình vì đi biểu tình là phải tốn tiền.

Bài viết thể hiện quan điểm riêng và cách hành văn của cây bút Trần Đông Đức từ Philadelphia, Hoa Kỳ.

Lật tẩy hay bị lật tẩy?

Mặc Lâm, biên tập viên RFA.  2013-07-31
blogbadamxoe-305.jpg

Biểu tình trước cổng trại giam Thanh Chương- Nghệ An đòi trả tự do cho Điếu Cày- Nguyễn Văn Hải hôm 23/7/2013.  Photo courtesy of blog badamxoe

Bài báo có tựa “Lật tẩy chiêu tuyệt thực của Nguyễn Văn Hải” do nhà báo Vũ Đại Phong viết và đăng trên tờ Công An Nhân Dân Hà Nội đang phải đối mặt với rất nhiều câu hỏi, trong đó tấm hình đi kèm được chú thích chụp blogger Điếu Cày rất khỏe mạnh trong nhà giam bị cho là đã qua chỉnh sửa và điều này đã đi ngược lại với tiêu chuẩn đạo đức báo chí. Mặc Lâm tìm hiểu sự việc qua phân tích của chuyên gia IT về vấn đề này.

Trong thời đại computer đã phát triển vượt bậc như hiện nay, một tấm hình được xem là “hot” nếu xuất hiện trên mặt báo và có khả năng thay đổi nội dung một câu chuyện hay chứng minh đuợc sự thật mà công chúng đang tranh cãi thì tấm hình ấy chắc chắn sẽ đuợc săm soi rất kỹ để tìm hiểu nó chụp vào thời gian nào, trước hay sau sự việc diễn ra và quan trọng nhất tấm hình ấy có được chỉnh sửa bằng kỹ thuật Photoshop hay không.

Tờ báo Dân Trí của Việt Nam đã từng mang tiếng chỉnh sửa hình ảnh trong vụ Trần Khải Thanh Thủy với mục đích tăng thêm tội trạng cho bà và bẻ hướng câu chuyện theo ý đồ của phóng viên nếu không muốn nói kể cả của cơ quan công quyền. Sự việc gần đây nhất là tấm ảnh của phóng viên Vũ Đại Phong của báo Công an Nhân dân Hà Nội khi mang hình ảnh của Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải vào bài viết của mình để chứng minh người tù này vẫn mạnh khỏe và không phải là đang tuyệt thực như dư luận đang tố giác sự vô tâm của nhà giam Tổng cục 8.

Tấm hình nhanh chóng bị tố cáo là chỉnh sửa, lắp ghép một cách vụng về và từ đó làm động cơ cho gia đình người blogger nổi tiếng này cùng với bạn hữu tới thẳng tòa soạn báo Công an Nhân Dân đòi làm sáng tỏ vào sáng ngày 31 tháng Bảy vừa qua.

Bà Dương Thị Tân vợ cũ của blogger Điếu Cầy cho biết sự việc xảy ra khi đến tòa soạn báo Công an Nhân Dân:

Cũng như mọi khi giống như là từ lúc mẹ con tôi đi Nghệ An đến nay tất cả mọi nơi đều lẩn tránh, đều có chung luận điệu là không có người giải quyết công việc của gia đình tôi, hoặc thế này hoặc thế kia nhưng nói chung là lẩn tránh, thậm chí họ còn đóng cửa không có một người nào để chúng tôi có th hỏi. Người ta cũng chỉ trả lời một cách rất đơn giản là sếp của họ đi vắng và người phóng viên viết bài đó cũng đi công tác xa tại Tây nguyên. Chúng tôi không chấp nhận cách trả lời như vậy và chúng tôi yêu cầu gặp người chịu trách nhiệm xuất bản bài báo đó.

Không chấp nhận chuyện đó nên anh em bạn hữu chúng tôi đi ra ngoài cửa của tòa soạn đó và căng băng rôn để phản đối những việc làm của báo Công an Nhân dân đã có hành vi xuyên tạc, vu khống bôi nhọ thân nhân tôi cũng như những bằng hữu của chúng khi bài báo cho là một nhóm người chuyên tụ tập kích động gây rối các thứ trong bài báo đó.

Người ta cũng chỉ trả lời một cách rất đơn giản là sếp của họ đi vắng và người phóng viên viết bài đó cũng đi công tác xa tại Tây nguyên. Chúng tôi không chấp nhận cách trả lời như vậy…
– Bà Dương Thị Tân

Trong kỹ thuật computer graphic design, việc chỉnh sửa hình ảnh trông đẹp và thực hơn nhờ vào các tính năng cắt ráp rất thành công của phần mềm Photoshop. Người xem dễ dàng chấp nhận một tấm ảnh sau khi qua chỉnh sửa trở nên hoàn toàn khác với tấm ảnh nguyên mẫu mà chính người trong ảnh cũng bất ngờ nếu không được huấn luyện chuyên môn.

Tuy nhiên có một sự thật là cho dù tay nghề của người sử dụng phần mềm Photoshop chuyên nghiệp cách nào cũng không thể giấu được các công đoạn mà phầm mềm này thực hiện. Dưới sự phân tích của một chuyên gia, để phát hiện một bức ảnh cắt dán thì  tấm ảnh sẽ đuợc phóng to để lộ ra vết cắt chung quanh của chủ thể muốn cắt. Mặc dù chủ thể đã được làm mờ đi nhưng vẫn để lại những khác biệt của các Pixels hiện ra trong vùng bị cắt. Những chấm nhỏ li ti được gọi là Pixels này là các phân tử tạo nên hình ảnh trong Photoshop và do đó chúng có cùng cấu tạo từ màu sắc, ánh sáng trên từng vùng nhất định cho nên khi bị cắt dán, những khác biệt của các Pixels sẽ lộ ra vì không một bức ảnh nào lại có thể trùng khớp với một bức ảnh khác ở độ sáng cũng như màu sắc.

Hai nữa, cấu tạo hình ảnh của Photoshop trên màn hình computer căn bản trên ba channel khác nhau. Ba channel đỏ, lá cây và xanh (Red, Green, Blue) khi nằm chồng lên nhau sẽ tạo ra hình ảnh thật nhưng khi tách rời chúng từng phần một sẽ hiện lên sự lắp ghép cắt dán ấy rất rõ ràng vì mỗi màu đều nằm riêng ra trên channel của màu ấy.

Kỹ thuật thứ ba để phát hiện các công đoạn chỉnh sửa là Histogram trong chuơng trình của Photoshop. Histogram sẽ ghi nhận mọi hoạt động chỉnh sửa màu sắc, khẩu độ ánh sáng trên một chủ thể và từ Histogram người ta dễ dàng nhận ra bức ảnh được sửa khi nào và vùng nào bị sửa.

Lắp ghép vụng về

image.jpg
Tấm hình trên báo cand online với lời chú thích: Nguyễn Văn Hải trong buổi khám sức khỏe định kỳ (ngày 26/7) và nhận khẩu phần ăn từ cán bộ trại (ngày 28/7). Photo courtesy of cand online

Nhận xét tấm hình đang gây ồn ào của bài viết mang tên “Lật tẩy chiêu tuyệt thực của Nguyễn Văn Hải” do nhà báo Vũ Đại Phong sáng tác, chuyên gia IT về hình ảnh và an ninh mạng Hoàng Ngọc Diêu cho biết:

Tôi nhìn qua thì tôi thấy có hai điểm rất rõ ràng và hiển nhiên. Thứ nhất là cái vai của anh Điếu Cày trên hình nền nó bị mờ đi vì ai đó đã cố tình làm mờ đi để tiệp với hình nền nhưng vì họ làm rất vụng về cho nên khi mình chuyển qua một channel thì mình thấy nó hiện ra rất rõ. Thứ hai là cái Histogram trên mặt và trên ngực của anh Điếu Cày nó khác nhau rất nhiều. Nếu tấm hình đựơc chụp cùng một ánh sáng cùng một góc độ thì không có thể nào cái skin tone, cái màu da ở trên trán và trên ngực lại khác biệt nhau đến như vậy. Đây là điểm mà tôi tìm ra ngay lập tức không cần phải phân tích gì nhiều.

Khi được nhắc tới chi tiết cánh tay trong tấm hình bị cắt một cách vụng về và tác giả của nó lắp ghép với sự thiếu sự hiểu biết về cơ thể học cũng như luật phối cảnh của hội họa, chuyên gia Hoàng Ngọc Diêu cho biết:

Đó cũng là một chi tiết rất thú vị vì nói một cách khoa học thì khi đưa tay ra nắm thì ngón cái phải xòe ra để giữ cái ca chứ không thể ào nó cụp lại như trong tấm hình này. Nhìn cái hình thì rõ ràng mình thấy ngón tay cái nó bị cụt mất. Đây là do người cắt ghép tấm hình khá vụng về nên cắt nó bị biến mất một miếng nên không còn thấy nguyên vẹn ngón tay cái nữa. Còn chi tiết cánh tay của người nào đó đưa vào tấm hình nhìn rất kỳ quái, nó không phải là màu da bình thường nó giống như bị over expose, được cắt ở đâu đó rồi dán vô nên không phù hợp với ánh sáng, màu sắc của hình nền.

Sự bức xúc của dư luận và gia đình blogger Điếu Cày trước bài báo của nhà báo Vũ Đại Phong cũng như sự im lặng của Tổng biên tập tờ báo Công an Nhân dân Hà Nội cần được làm rõ, có như thế nền báo chí cách mạng mới khả dĩ có thể thuyết phục người đọc trong tình hình ngành công an đang tự đánh mất niềm tin một cách trầm trọng như hiện nay.

Thành quả và bất cập trong chuyến công du lớn

Việt-Long-GS Nguyễn Mạnh Hùng,  2013-08-01

 EmailÝ kiến của BạnChia sẻIn trang này
summit-305

Hai nguyên thủ Mỹ-Việt họp báo tại toà Bạch ốc – 25-7-2013. Screen caption

Chuyến công du của Chủ tịch Nước của Việt Nam sang Hoa Kỳ được những ý kiến trong và ngoài nước nhận xét khá khác biệt, khác biệt ngay cả giữa những ý kiến từ bên ngoài Việt Nam. GS Nguyễn Mạnh Hùng trả lời cuộc phỏng vấn của Việt-Long, nói lên nhận định của một chuyên gia trong lãnh vực bang giao quốc tế. GS dạy môn bang giao quốc tế tại đại học George Mason ở Virginia, Hoa Kỳ.

Tính chất của hai hiệp ước với Trung Quốc và Hoa Kỳ

Việt-Long: Việt Nam và Hoa Kỳ ký kết thoả thuận thiết lập đối tác toàn diện, giữa những thoả ước khác về TPP, hợp tác an ninh quốc phòng, khoa học, giáo dục… trong đó có thoả thuận tăng cường hợp tác tại các diễn đàn an ninh quốc phòng khu vực. Trước đó Việt Nam đã ký với Trung Quốc một hiệp định chiến lược trong đó quy định hai nước phối hợp và điều phối với nhau trong chính sách ngoại giao. Những hiệp định này với nội dung như vậy có gì tương đồng hay mâu thuẫn về quyền lợi không?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Hai hiệp định này khác nhau. Với Trung Quốc, Việt Nam ký hiệp ước hợp tác chiến lược toàn diện, còn với Hoa Kỳ, đó là hiệp ước đối tác toàn diện, không có từ “chiến lược”, hai cái khác nhau nhiều,  không có gì mâu thuẫn. Tại Trung tâm nghiên cứu chiến lược và bang giao quốc tế CSIS (Center for Strategic and International Studies) ở Washington D.C. khi được hỏi liệu thoả ước giữa Mỹ với Việt Nam có anh hưởng đến bang giao với các nước khác không, ông Trương Tấn Sang đã khẳng định Việt Nam là một nước thành viên Liên Hiệp Quốc, có quyền ký kêt hiệp ước với bất kỳ thành viên nào của Liên Hiệp Quốc.

Việt-Long: GS cho biết thành quả nào quan trọng nhất trong Hội nghị Thượng đỉnh Mỹ-Việt vừa qua.

Những bất cập

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Một cách tổng quát, thành quả không đúng như dự đoán, nhưng cũng có một số điều thuận lợi. Trước hết, về những gì không đúng theo tiên đoán, hay ước vọng, thì trong hội nghị Shagri La, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đoc một diễn văn rất lớn, nói rằng Việt Nam muốn thiết lập đối tác chiến lược với tất cả các hội viên thường trực của Hội đồng Bảo An; ba năm trước đó Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton cũng nói Hoa Kỳ muốn tạo đối tác chiến lược với Việt Nam, Hai bên đều có ý muốn đó. Sau đó Việt Nam đi nhiều nước để ký các hiệp ước đối tác chiến lược. Riêng đối với Mỹ khi đến đây người ta không thấy chuyện đó.Như vậy rõ ràng đã không như tiên đoán, hay kỳ vọng.

Điểm thứ hai: Khi Bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh rồi sau đó là Tổng tham mưu trưởng Đỗ Bá Tỵ sang Mỹ trước ông Sang có một tháng thôi, có nói Việt Nam muốn thiết lập quan hệ toàn diện với Mỹ, trong đó có quan hệ quốc phòng nữa. Như vậy chuyến đi của ông Sang cũng không đưa đến những gì khác biệt với những điều như ông Tỵ đã nói, và kém với những gì mong muốn của ông Dũng.

Điểm kế tiếp, ông Thanh cùng ông Tỵ đều nói nếu bình thường hoá quan hệ quốc phòng thì dĩ nhiên phải bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương với Việt Nam, nhưng việc đó cũng không xảy ra. Vì vậy một chuyến thăm lớn mà không đạt được những kết quả đó thì không đúng với dự đoán hay ước vọng.

Những thành đạt

Tuy nhiên, ngược lại, có những điểm khác phản ảnh mối quan tâm của Việt Nam. Có một điều ít người để ý là trong bản tuyên bố chung của hai nhà lãnh đạo, thường thường có những điều khoản tôn trọng lẫn nhau, lưỡng lợi, không can thiệp nội bộ… thì lần này có câu “tôn trọng thể chế chính trị” của nhau. Điều đó phản ảnh sự quan tâm của Việt Nam. Một điểm khác cũng ít được để ý, là hai ông đều nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học tiếng Anh ở Việt Nam để Việt Nam có thể hoạt động hữu hiệu hơn khi TPP được lập ra. Đó là mối quan tâm của hai người, và là điều ông Mỹ muốn. Trong lãnh vực hợp tác thì Việt Nam cũng được một điều là lần đầu tiên thông cáo chung nói đến vấn đề biển Đông, gọi là biển Nam Trung hoa. Trong đó Tổng thống Mỹ có ý muốn quốc tế không sử dụng võ lực; điều này đúng với lập trường của Việt Nam, hay có thể nói Mỹ thiên về lập trường của Việt Nam rõ rệt hơn trong vấn đề biển Đông.

Một điểm quan trọng nữa, là hiệp ước giữa công ty dầu khí Mỹ với Petro Vietnam. Trung Quốc thường doạ là nước ngoài không nên phát triển khai thác gần vùng tranh chấp (ở biển Đông), nay Mỹ xác nhận là những công ty này sẽ hoạt động (ở nơi đó) tại  Việt Nam. Điều này giúp Việt Nam được an tâm hơn, với sự giúp đỡ của Mỹ.

Đó là những điều tôi thấy có positive.

Vấn đề an ninh quốc phòng

Việt-Long:  Thoả thuận hợp tác an ninh quốc phòng trong hội nghị thượng đỉnh vừa rồi có quy định tiếp tục cộng tác theo tinh thần “bản ghi nhớ năm 2011 về tăng tiến hợp tác quốc phòng song phương”; vậy thoả thuận này có đem lại cho Việt Nam một bảo đảm nào về lãnh hải, lãnh thổ không?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Không có bảo đảm nào, chỉ có tăng cường hợp tác an ninh quốc phòng thôi. Tăng cường như vậy thì đến đâu mới hay đến đó, Mỹ không bảo đảm gì cả. Chỉ có việc là năm 2008 Tổng thống Bush có cam kết trong thông cáo chung với ông Dũng, có nói là Mỹ “ủng hộ sự vẹn toàn lãnh thổ và độc lập chủ quyền của Việt Nam”. Ủng hộ không có nghĩa là cam kết bảo vệ, hai cái khác nhau, thì nguyên tắc đó vẫn tiếp tục. Còn có cam kết bảo vệ nhau không thì tuỳ diễn tiến trong khi hai bên có quan hệ quốc phòng.

Lợi ích của TPP

Việt-Long: Hiệp ước  kinh tế xuyên Thái Bình Dương TPP một khi hoàn tất có đem lại lợi ích gì cho Việt Nam khi sức sản xuất của Việt Nam thua kém hầu hết các nước thành viên hiệp ước?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Có nhiều cái lợi. Trước hết là mở được thị trường lớn của nước Mỹ. Những rào cản cản trở những gì Việt Nam làm được sẽ mở ra, có lợi cho rât nhiều. Dĩ nhiên có những rắc rối về sự đòi hỏi nguồn nguyên liệu (của hàng dệt may là một ví dụ) nhưng TTP vẫn là điều lợi hiển nhiên nếu được thực hiện. Ngoài ra còn những điều lợi khác, không thuần kinh tế mà có thể cũng gián tiếp liên quan đến kinh tế, chẳng hạn khi tham gia hiệp ước đó thì phải cải tổ rất nhiều, tức là đụng chạm đến vấn đề SOE, các công ty xí nghiệp quốc doanh, mà hiện nay như là vùng cấm kỵ. Nên Việt Nam muốn cạnh tranh, bắt buộc phải cải tổ lãnh vực đó. Và khi vào TPP thì có một initiative, có pressure, có áp lực bắt buộc cải tổ, thì đó là điều tốt cho Việt Nam.

Thêm nữa, khi Việt Nam vào TPP thì đại đa số trong đó là những nền kinh tế thị trường, nên Việt Nam đương nhiên được chấp nhận như một nền kinh tế thị trường với những quyền lợi của kinh tế thị trường mà hiện nay Việt Nam chưa có.

Trong TPP thì Việt Nam là nước Cộng Sản duy nhất, các nước khác đều là không cộng sản, họ đều là dân chủ hay bán dân chủ. Sự trao đổi này cũng có ảnh hưởng khuyến khích Việt Nam cải tổ chính trị, học hỏi được kinh nghiệm của các quốc gia để cải tổ cho thể chế của mình phù hợp với thể chế các nước khác, đưa đến những sự cộng tác mật thiết hơn.

Những điều lợi đó  là những điều quan trọng mà không phải là tính bằng tiền.

Vấn đề nhân quyền

Việt-Long: Trong lãnh vực nhân quyền hai bên không nói tới một trường hợp cụ thể nào, trong khi người mà Tổng thống Obama từng nhắc đích danh, lá blogger Điếu Cày, thì vẫn đang tuyệt thực. Những người khác từng được hành pháp và lập pháp Hoa Kỳ yêu cầu Việt Nam trả tự do cũng không được nhắc tới trong thông cáo chung cũng như trong buổi họp báo.  Như vậy Hoa Kỳ đã đạt được lợi ích nào về mặt ủng hộ dân chủ và nhân quyền trên thế giới, là lý tưởng và cũng là nhiệm vụ mà nước Mỹ tự gánh vác?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Tôi đã nói nhiều lần là quyền lợi quốc gia có ba loại: chiến lược, kinh tế và quyền lợi về giá trị của mình, tức là value. Hoa Kỳ nói đến việc đó từ thời Tổng thống Carter, và càng ngày vấn đề nhân quyền càng trở thành quan trọng trong nội bộ nước Mỹ. Từ sau ông Carter nhiều định chế nhân quyền được lập ra. Đã có định chế thì người ta phải hoạt động. Vì thể nhân quyền là vấn đề không bỏ được.

Còn lần này thì thông cáo chung có nói đến vấn đề nhân quyền. Có nhấn mạnh rằng vấn đề nhân quyền rất quan trọng.

Những thành quả nhỏ, và nhãn quan tích cực

Việt-Long: GS vui lòng cho một nhận định tổng quát và toàn diện về hội nghị thượng đỉnh vừa rồi giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Về phương diện quốc gia, người ta thấy có một số điểm tiến tới giữa Việt Nam và Mỹ, nhưng tương đối nhỏ. Phải chờ xem sau khi lập ra 9 cơ chế tăng cường quan hệ, người ta có làm được gì không, tiến bộ tới đâu. Nói cách khác đây là một dự án chưa hoàn thành; tuy nhiên cũng đạt được một số điểm để tiến tới đó, đó là điểm thứ nhất mà tôi thấy.

Điểm thứ hai là, không đúng như người ta tiên đoán, hay kỳ vọng, như ký được TPP, ký được đối tác chiến lược, thì chưa tới được chỗ đó.

Ngược lại có vài điểm tuy nhỏ những cũng có positive (trong nhãn quan của) đối với người Mỹ. Ví dụ cung cách hành xử của ông Trương Tấn Sang. Ông Sang là một nguyên thủ Việt Nam đầu tiên đến phát biểu trong một thinktank hàng đầu của nước Mỹ, là Trung tâm nghiên cứu chiến lược và bang giao quốc tế CSIS (Center for Strategic and International Studies); dĩ nhiên bài nói chuyện của ông Sang thì đã được soạn sẵn, nhưng phần trả lời thì ông trả lời rất lưu loát, rất thoải mái trước một cử toạ toàn là những chuyên viên.  Và tôi đã thấy người ta vỗ tay ông ấy trong một số những câu trả lời.

Điểm thứ hai, mà tôi thấy ông cũng khôn khéo, là sau cuộc gặp gỡ ở CSIS thì ông Sang đi New York, qua ngày hôm sau, sau một số buổi họp, tiếp tân, ông ấy đã đặc biệt gặp riêng ông bà Clinton. Việc này là một hành động khá khéo léo, người ta có thể gọi là “dùng hòn đá ném chết hai con chim”. Thứ nhất ông ấy chứng tỏ Việt Nam cảm nhận, cám ơn vị Tổng thống đầu tiên ra quyết định dỡ bỏ hàng rào với Việt Nam, là người đầu tiên sang thăm Việt Nam khi ông (Clinton) còn tại chức. Điều thứ hai là ông tìm cách, có thể là làm thân với ba Clinton, người có thể trở thành Tổng thống Hoa Kỳ trong nhiệm kỳ tới. Đó là hành động đầu tư cho tương lai, có ý nghĩa về phương diện bang giao giữa hai nước.

Việt-Long: Xin cám ơn giáo sư đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn hôm nay.

Công an Nga bắt 1200 người Việt

Người Việt tại một xưởng may ở MoscowCông nhân tại một xưởng may từng nói với BBC họ bị coi như ‘nô lệ’

Cảnh sát Nga đã bắt 1.200 người Việt trong vụ bố ráp các xưởng may ở đông bắc Moscow nơi họ phát hiện các di dân bất hợp pháp sống trong cảnh chui rúc.

Hãng tin AFP dẫn lời cảnh sát Nga bình luận sau khi sự việc xảy ra hôm 31/7: “Các công nhân sống trong điều kiện mất vệ sinh cùng với các gia đình bao gồm cả phụ nữ có thai và trẻ em còn đang bú mẹ.”

Cảnh sát cũng nói họ tìm thấy một phụ nữ trong tình trạng nguy kịch vì bị đâm bằng dao nhưng không được chăm sóc y tế.

Các công nhân này sản xuất hàng may mặc nhái nhãn mác.

AFP nói trong một động thái hiếm thấy, bộ tình trạng khẩn cấp đã lập trại tạm để giữ các công nhân Việt Nam.

Một phát ngôn viên nói với hãng tin ITAR-TASS rằng trại có bếp dã chiến để cung cấp cháo, đồ ăn sẵn, nước và bánh bích quy.

Như ‘nô lệ’

AFP nói chính quyền Nga có các chiến dịch bố ráp dân nhập lậu theo định kỳ nhưng cảnh sát Nga cũng khét tiếng trong vấn đề nhận hối lộ từ dân nhập cư lậu.

Xưởng may do một nhóm người gồm người Iraq, Syria, Azerbaijan và Việt Nam, trong đó có cả những người có quốc tịch Nga điều hành.

Các nhà điều tra đã khởi tố hình sự tám nghi phạm do lập băng đảng tội phạm và tổ chức nhập cư trái phép trong khi các di dân nhập lậu sẽ bị trục xuất.

Vụ bố ráp diễn ra trong lúc cảnh sát Moscow tiến hành một chiến dịch lớn nhắm vào công nhân làm việc trái phép ở Nga tại vài khu chợ.

Còn theo BBC Tiếng Nga tại London, các khu vực dân nhập cư và thị trường lao động lậu tại Nga là nơi công an địa phương và các nhóm cảnh sát thường xuyên vây bắt, và cũng là nơi có nhiều vụ tham nhũng.

Việc bắt giữ, kiểm tra giấy tờ, phạt tiền rồi lại thả ra để bắt lại lần sau đã thành thông lệ với nhiều sắc dân không phải người Nga, theo BBC Tiếng Nga.

BBC Tiếng Nga cũng cho hay họ đã tìm cách liên lạc và hỏi quan điểm của Đại sứ quán Việt Nam trong vụ việc mới nhất này.

BBC đã từng tới ít nhất hai xưởng may lậu và biết rằng hầu hết người lao động sang bằng visa du lịch và ở quá hạn để làm việc, nhiều khi quá tới vài năm.

Tại một xưởng mà BBC Tiếng Nga cử phóng viên tới tới trong mùa hè năm ngoái, người lao động nói họ bị coi như ‘nô lệ’ và thậm chí bị ‘hành hung’ khi không làm việc được vì ốm đau hoặc muốn về nước.

Cơ quan LHQ nhận Tuyên bố 258

Thành viên Mạng lưới blogger Việt Nam vừa trao Tuyên bố 258 về nghĩa vụ nhân quyền của Việt Nam cho Văn phòng Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc (OHCHR).

Chiều thứ Tư 31/7, sáu blogger Việt Nam đã có cuộc gặp với bà Maria Isabel Sanz Garrido, thuộc Văn phòng Đông Nam Á của Cao ủy Nhân quyền LHQ, tại Bangkok, Thái Lan.

Trong cuộc gặp, họ đã chuyển cho OHCHR bản Tuyên bố của giới blogger Việt Nam kêu gọi chính phủ Việt Nam sửa đổi luật pháp để có thể trở thành một thành viên có trách nhiệm của Hội đồng Nhân quyền LHQ nhiệm kỳ 2014-2016.

Bản tuyên bố chung này được những người khởi thảo gọi là Tuyên bố 258, theo Điều 258 Bộ Luật Hình sự, nói về Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân.

Đây là tội danh mà Nhà nước Việt Nam đã dùng để điều tra và xét xử nhiều blogger viết bài chống đối chính quyền trong thời gian qua.

Blogger Nguyễn Anh Tuấn, thành viên nhóm blogger có mặt tại Bangkok, nói với BBC: “Nội dung tuyên bố lên án sự lạm dụng pháp luật một cách có hệ thống của Chính phủ Việt Nam, thông qua việc ban hành các điều khoản trái ngược với Tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết”.

Nguyễn Anh Tuấn cho hay nhóm blogger Việt Nam đã được tiếp đón nhiệt tình, với sự quan tâm lớn.

“OHCHR cũng hứa sẽ chuyển tuyên bố của chúng tôi tới các cơ quan hữu trách thuộc LHQ và các tổ chức quốc tế khác hoạt động trong lĩnh vực nhân quyền.”

Vi phạm có hệ thống

Tuyên bố 258 ra hôm 18/7 viết rằng với tư cách ứng cử viên, “Việt Nam phải chứng minh các cam kết của mình nhằm hợp tác với Hội đồng Nhân quyền và duy trì những chuẩn mực cao nhất trong việc xúc tiến và bảo vệ nhân quyền”.

Họ nói rằng các nghĩa vụ về nhân quyền của Việt Nam phải được thực hiện ngay trong nội bộ đất nước và “nhân dân Việt Nam phải có quyền tự do tư tưởng và biểu đạt”.

Blogger Nguyễn Anh Tuấn cho biết Mạng lưới blogger Việt Nam cũng sẽ tiếp tục trao tuyên bố của mình cho các tổ chức quốc tế khác và tới các cơ quan đại diện ngoại giao của nước ngoài đặt ở Việt Nam.

Ngày 24/7, một nhóm blogger cũng đã trao Tuyên bố 258 cho đại diện Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Hà Nội.

“”Khi mà báo chí ở Việt Nam còn hoàn toàn nằm trong tay nhà nước, không gian bàn luận chính trị không thể tồn tại trong báo chí nhà nước được nên các thảo luận thực chất được thực hiện trên mạng xã hội.”

Blogger Nguyễn Anh Tuấn

Nguyễn Anh Tuấn cho hay tới nay đã có 135 blogger Việt Nam ký tên vào bản tuyên bố này.

“Khi mà báo chí ở Việt Nam còn hoàn toàn nằm trong tay nhà nước, không gian bàn luận chính trị không thể tồn tại trong báo chí nhà nước được nên các thảo luận thực chất được thực hiện trên mạng xã hội.”

Đó cũng là lý do mà các diễn đàn mạng xã hội và các blog chính trị sẽ còn thu hút sự chú ý theo dõi của những người quan tâm tới tình hình chính trị-xã hội ở trong nước.

Cũng hôm 31/7, Chính phủ Việt Nam chính thức công bố Nghị định 72 về Quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin trên mạng, trong đó quy định các trang cá nhân trên mạng xã hội như Facebook không thể được sử dụng để tổng hợp tin tức.

Quy định này đang gây tranh cãi và bị cộng đồng mạng xã hội Việt Nam phản đối mạnh mẽ.

Chống đối chính quyền

Tuần trước, báo của Bộ Công an Việt Nam đã đăng bài chỉ trích Tuyên bố 258 của các blogger.

Báo Công an Nhân dân ngày 25/7 có bài tựa đề ‘Không được đánh lận chụp mũ nhân quyền’ của tác giả Đăng Trường, nói rằng những người chủ xướng tuyên bố này đã ” chụp mũ hòng đánh lận một điều luật có tính khoa học pháp lý sang vấn đề nhân quyền, dân chủ để chống phá”.

Các blogger Việt Nam và đại diện OHCHR trong cuộc gặp ở BangkokCác blogger Việt Nam đã trao Tuyên bố 258 cho đại diện OHCHR ở Bangkok

Tác giả Đăng Trường nhận xét đây là “sự dịch chuyển” trong điều mà bài viết gọi là “vu cáo” chế độ.

“Nếu như trước đây, các đối tượng tập trung đả phá, công kích Điều 88, Bộ Luật Hình sự về Tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam thuộc nhóm tội danh xâm phạm an ninh quốc gia thì nay lại đả phá tiếp ở những điều luật khác, trong đó nhằm vào Điều 258.”

Bài trên Công an Nhân dân cũng nói lập luận cho rằng Điều 258 đi ngược lại Điều 19 của Tuyên ngôn Quốc tế về nhân quyền là “không có cơ sở” và khẳng định: “Quy định của Điều 258 hoàn toàn phù hợp với các công ước quốc tế liên quan”.

“Các quy định pháp lý quốc tế một mặt thừa nhận quyền tự do dân chủ nhưng đồng thời việc thực hiện những quyền đó đều có các giới hạn nhất định…”

Bài báo còn viện dẫn việc Tổng thống Barack Obama mới đây ra kế hoạch duy trì an ninh và an toàn cho hệ thống mạng Internet của Mỹ với việc thành lập Cục An ninh mạng và xử lý người vi phạm để kết luận “Soi rộng năm châu như vậy mới thấy cái sự chống phá Việt Nam lạc điệu cỡ nào!”.

Hạ viện Mỹ thông qua dự luật nhân quyền về VN

Quốc hội Hoa KỳMột số hạ nghị sỹ Mỹ tổ chức họp báo về nhân quyền VN ngày 24/07/2013.

Dự luật Nhân quyền Việt Nam HR 1897 kêu gọi siết chặt chế tài với Hà Nội vừa được Hạ viện Hoa Kỳ thông qua trước hạn, nhưng còn phải qua Thượng viện.

Các nguồn tin từ Washington DC cho hay dự luật này được thông qua lúc 19:45 tối giờ địa phương tại phiên họp chung của Hạ viện, sớm hơn dự kiến tới hai tháng.

Đây là dự luật do hai nghị sỹ Ed Royce, đảng Cộng hòa, bang California; và Chris Smith, đảng Cộng hòa, bang New Jersey, khởi xướng.

Dự luật HR 1897 đưa ra khuyến nghị nhằm cải thiện tình hình nhân quyền ở Việt Nam thông qua ràng buộc điều kiện nhân quyền và dân chủ vào các khoản viện trợ phi nhân đạo dành cho chính phủ Việt Nam, đồng thời cổ súy thái độ cứng rắn hơn đối với Hà Nội trong lĩnh vực nhân quyền và tự do tôn giáo.

Dự luật này sẽ phải được chuyển qua cho Thượng viện xem xét, có thể vào sang năm.

Nếu được thông qua tại Thượng viện, dự luật sẽ được chuyển lên trình Tổng thống để ông Barack Obama phê chuẩn thành luật. Chỉ khi đó, nó mới có hiệu lực.

Tuy nhiên các dự luật tương tự đã nhiều lần bị chặn lại tại Thượng viện.

Những người đề xướng cho rằng dự luậ́t này sẽ giúp cải thiện tình hình nhân quyền trong nước Việt Nam, thúc đẩy nhà nước cộng sản tôn trọng tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận và các quyền dân chủ, lao động khác, đồng thời giải quyết nạn buôn người.

Dân biểu Chris Smith mới đây nói trong một thông cáo gửi tới BBC rằng phiên điều trần về nhân quyền mới đây tại Hạ viện, với các nhân chứng người Việt, cho thấy tình trạng vi phạm “rất nghiêm trọng”.

Ngược lại, chính phủ Việt Nam nhiều lần gọi dự luật nói trên là “sai trái” và khẳng định “những năm qua, Việt Nam đã đạt được nhiều thành tựu trong việc bảo đảm quyền con người trên mọi lĩnh vực dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội và được cộng đồng quốc tế ghi nhận”.

Mỹ-Việt: Mỹ ‘Vuốt ve’ thay ‘khiêu khích’

Hai ông Obama và Trương Tấn Sang ở Nhà Trắng Tổng thống Obama và Chủ tịch Sang chưa thành ‘đối tác chiến lược’

Tạp chí nổi tiếng của Anh, The Economist, có bài nhận định về kết quả chuyến thăm Mỹ của Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang, dẫn lời chuyên gia nói chuyến đi Mỹ của ông Sang hơi giống ‘pháo xịt’ dù Hoa Kỳ đang ‘vuốt ve’ thay vì ‘khiêu khích’ Hà Nội.

Mở đầu bài viết về quan hệ Việt Mỹ với tựa ‘All aboard?’ (tạm dịch ‘Cùng chuyến tàu?’), The Economist nhắc lại rằng hai bên chỉ bình thường hóa quan hệ vào năm 1995, hai thập niên sau hình ảnh biểu tượng của những chiếc trực thăng Mỹ tháo lui từ nóc Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Sài Gòn.

Ngoại trưởng John Kerry được dẫn lời nói quá trình bình thường hóa khá “chông gai”.

Tác giả bài viết, được cho là phóng viên cộng tác của AP tại Hà Nội, bình luận:

“Nhưng Hoa Kỳ giờ xem kẻ cựu thù như một đồng minh chiến lược trong vùng. Và đối với Việt Nam, Hoa Kỳ là thị trường thiết yếu cho các mặt hàng xuất khẩu dệt may và nông sản và là điểm cân bằng ngoại giao trước Trung Quốc đang lên.”

“Thương mại song phương giữa hai nước giờ trị giá gần 25 tỷ đôla mỗi năm với phần lớn hàng hóa đi về ngả Hoa Kỳ.”

Nhắc tới hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) mà hai bên cam kết sẽ sớm thông qua, The Economist nói Việt Nam vẫn đang lo ngại hiệp ước sẽ ảnh hưởng tiêu cực tới ngành may mặc và tới các doanh nghiệp nhà nước do những cải cách mà Việt Nam sẽ buộc phải thực hiện.

Tác giả cũng nhận xét việc ký kết TPP có thể sẽ là điều khó xử cho ông Obama vì chính giới Hoa Kỳ vẫn nhấn mạnh tới chuyện cải thiện nhân quyền ở Việt Nam để đi tới hợp tác sâu hơn về kinh tế trong khi Hà Nội đã tăng cường trấn áp bất đồng chính kiến.

Hơi giống ‘pháo xịt’ ‘

The Economist nhắc lại rằng số người bị Việt Nam đã bỏ tù vì “tuyên truyền chống nhà nước” hay “âm mưu lật đổ chính quyền” trong nửa đầu năm 2013 đã bằng cả tổng số của năm 2012.

Họ nói tù nhân Điếu Cày, người ông Obama nhắc tới trong một diễn văn nhiều tháng trước đây, đã tuyệt thực sang tuần thứ năm vào cuối tháng Bảy.

Bởi vậy, báo nói, thời điểm ông Obama mời người tương nhiệm Trương Tấn Sang có thể coi là “quái dị” và bình luận thêm:

“Nhưng nhìn vào bức tranh rộng lớn hơn, Hoa Kỳ xem Việt Nam như đối tác chính trong [chiến lược] “chuyển trọng tâm” sang châu Á.”

“Nhưng nhìn vào bức tranh rộng lớn hơn, Hoa Kỳ xem Việt Nam như đối tác chính trong [chiến lược] “chuyển trọng tâm” sang châu Á.

“Và vì những lý do khác nữa, Obama đang nóng lòng kết thúc TPP, “trụ” kinh tế trong chính sách kinh tế của chính quyền ông đối với toàn bộ vùng châu Á Thái Bình Dương.”

Tác giả cũng nhận xét “đối tác toàn diện” mà hai ông Sang và Obama tuyên bố được “định nghĩa mơ hồ” trong khi hai bên cũng kêu gọi có giải pháp hòa bình trên Biển Đông và tuyên bố việc thảo luận về nhân quyền ở Việt Nam cho dù không nói chi tiết.

Người viết cũng dẫn lời một chuyên gia:

“Do lời mời của ông Obama đã dấy lên hy vọng có đột phá về TPP hay đối tác chiến lược,” ông Ian Storey từ Viên Nghiên cứu Đông Nam Á ở Singapore coi chuyến đi hơi giống pháo xịt.

“Hai nhà lãnh đạo có vẻ không nhắc tới chuyện liệu Hoa Kỳ có cân nhắc bỏ cấm vận vũ khí đối với Việt Nam không, hay hai bên sẽ giải quyết những than phiền của Việt Nam về TPP thế nào và một loạt các vấn đề khác nữa.”

‘Vuốt ve’ Hà Nội

The Economist nói mặc dù TPP có thể giúp đẩy nhanh tiến độ cải cách đất đai và các doanh nghiệp quốc doanh, hiện chưa có gì chắc chắn là Việt Nam sẽ thông qua TPP:

“Một trong những điểm vướng mắc là điều khoản đòi ngành dệt may của họ, vốn xuất khẩu lượng hàng may mặc trị giá 7,6 tỷ đôla sang Hoa Kỳ mỗi năm, ngưng nhập nguyên liệu thô từ Trung Quốc và các nước không phải thành viên TPP khác.

Việt kiều biểu tình đòi thả các tù nhân trong đó có ông Lê Quốc QuânThe Economist cho rằng ông Lê Quốc Quân có thể được tự do để làm hài lòng Mỹ

“Điều này có thể dẫn tới việc sa thải nhân viên hoặc tệ hơn.

“Các nhóm lợi ích lớn đang lo ngại những điều khoản này sẽ xén cánh doanh nghiệp quốc doanh.

“Dẫu sao thì những trụ cột tham nhũng và vô cùng kém hiệu quả của nền kinh tế èo uột ở Việt Nam lại có ô lớn.”

The Economist nói chính quyền có thể sẽ phải trả tự do cho một số “tù nhân chính trị có tiếng” trong những tháng tới đây để chứng tỏ họ đã “lắng nghe” than phiền của Hoa Kỳ về tình trạng nhân quyền (hay ít nhất là cũng không giả điếc trước vấn đề).

Tạp chí dự đoán ông Lê Quốc Quân, người mà phiên xử bị hoãn đột ngột trước chuyến đi của ông Sang, có thể nằm trong số người được thả.

Nhưng The Economist cũng nhận xét thả một số tù nhân hay ký một hiệp ước thương mại không đồng nghĩa với thay đổi chính sách và quan hệ Việt – Mỹ sẽ không dễ dàng cho dù Hoa Kỳ đã quyết định “vuốt ve” thay vì khiêu khích Hà Nội.

Bình luận của Thứ trưởng Sơn ‘gây bất bình’

Nhiều cư dân mạng tức giận khi thứ trưởng ngoại giao nói Việt kiều đi biểu tình vì vẫn còn hận thù và muốn có tiền thù lao.

Ông Nguyễn Thanh Sơn, Chủ nhiệm Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài, nói với Phố Bolsa TV, một cơ quan báo chí ở Mỹ thân nhà nước Việt Nam, rằng những người chống lại chuyến thăm của Chủ tịch Trương Tấn Sang mới đây tới Mỹ là vì “còn cố tình giữ trong lòng mình một cái chút hận thù cuối cùng.”

Bấm Ông cũng nói “có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì nhu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động” mà ông nói “chỉ làm cho các quý vị thêm khổ tâm, thêm phiền não, thêm buồn bực và rồi chính bản thân những người bạn Mỹ của chúng ta lại trách quý vị là cản con đường hội nhập của Việt Nam và cản quá trình phát triển Mỹ – Việt mà họ đang mong muốn.”

Hơn 30.000 người đã theo dõi tin này trên trang Facebook của Bấm BBC Tiếng Việt và một cây bút hải ngoại, luật sư Vũ Đức Khanh, cũng gửi cho BBC ý kiến về phát biểu của đại diện Bộ Ngoại giao Việt Nam.

Nhân mới vừa đọc bài trên BBC Tiếng Vìệt về việc ông thứ trưởng ngoại giao của Việt Nam, Nguyễn Thanh Sơn, người cũng là Chủ nhiệm Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài, đã trả lời Phố Bolsa TV với đại ý rằng những người biểu tình chống ông Sang ở Hoa Kỳ hôm qua 25 tháng 7 vừa qua là vì ‘hận thù’ và ‘có thêm thu nhập’! Tôi có đôi lời muốn chia sẻ.

Hai ông Barack Obama và Trương Tấn Sang ở Nhà Trắng hôm 25/7Ông Khanh nói ông Sơn nói ngược với Chủ tịch Sang

Thứ nhất, tôi cho rằng ông Sơn là một nhà ngoai giao mà không ngoại giao chút nào!

Chiến tranh đã qua hơn 38 năm rồi thậm chí đâu đó trong chính quyền của ông Sơn cũng có chủ trương “gác lại quá khứ, hướng về tương lai”, đoàn kết dân tộc để người Việt chúng ta cùng nhau xây dựng và phát triển đất nước. Vậy mà ông Sơn đã có những lời phát biểu khiếm nhã, nghe chói tai và quá lạc lõng.

Thứ hai, tôi xin phép cho ông biết nếu ông chưa biết rằng chính cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt trước đây cũng là một người thường xuyên kêu gọi người Việt hãy ngồi lại với nhau trong tình anh em, nghĩa đồng bào để cùng nhau xây dựng đất nước; thậm chí mới đây, hôm 25 tháng 7, chính Chủ tịch Sang dù đã chứng kiến những sự việc như ông Sơn đã nêu khi đoàn xe của ngài đi ngang qua đoàn biểu tình trước tòa Bạch ốc vậy mà ngài Chủ tịch vẫn mở lời kêu gọi người Việt tại Mỹ hãy làm cầu nối giúp cải thiện quan hệ Việt-Mỹ.

Không những ngài Sang đã nói như thế với Tổng thống Obama mà ngay cả trong buổi nói chuyện tại Trung tâm Nghiên cứu CSIS ở Thủ đô Washington, ngài vẫn lặp lại như thế rất chân thành khi trả lời một câu hỏi của một cử tọa nói tiếng Việt tại đây.

Tôi thực sự nghĩ rằng ông Sơn nên sớm tự hổ thẹn với chính mình và xin từ chức ngay lập tức vì ông không xứng đáng với cương vị của mình cả về mặt chuyên môn ngoại giao lẫn đạo đức, tình tự của một con dân Việt Nam.

Cho dù những gì ông nói có đúng sự thật đi chăng nữa nhưng ông Sơn ở cương vị của ông, chính ông đang làm tổn hại rất lớn đến thanh danh cũng như uy tín của chính phủ VN.

Những lời xúc phạm

“Họ là những công dân Hoa Kỳ hợp pháp và quyền biểu tình để biểu lộ quan điểm chính trị của họ là quyền hiến định được pháp luật và chính phủ Hoa kỳ bảo vệ và tôn trọng triệt để. Ngay cả Tổng thong Obama dù không đồng ý với họ cũng không có quyền có những lời xúc phạm như thế!”

Tôi mạn phép báo cho ông Sơn biết rằng tôi sẵn sàng đến Hà Nội hoặc bất cứ nơi nào mà ông muốn để trao đổi thẳng thắn với ông về những chính sách liên quan đến cộng đồng người Việt tại hải ngoại.

Tôi cũng báo cho ông biết thêm rằng nếu ông chưa được thuộc cấp báo cáo là tôi đã rất nhiều lần gửi thư đề nghị gặp gỡ quan chức VN đi công tác tại Canada cũng như cán bộ ngoại giao đang công tác trực tiếp tại Canada gặp tôi cũng như một số kiều bào tại đây để trao đổi, tìm cách tiếp cận và giảm thiểu sự khác biệt của chúng ta về những vấn đề hệ trọng của đất nước.

Thái độ của cơ quan mà ông đang có trọng trách lãnh đạo là thờ ơ, thậm chí coi thường đến nỗi không có một văn thư phúc đáp tối thiểu.

Hành động này đã gây một số bất bình trong một số giới chức chính trị cao cấp Canada, những người luôn chủ trương khuyến khích chúng tôi đối thoại với chính phủ và các quan chức VN.

Tôi cũng mạn phép nhắc ông Sơn là ông không có tư cách và thẩm quyền xúc phạm những người Mỹ gốc Việt biểu tình trước tòa Bạch ốc hôm 25 tháng 7.

Họ là những công dân Hoa Kỳ hợp pháp và quyền biểu tình để biểu lộ quan điểm chính trị của họ là quyền hiến định được pháp luật và chính phủ Hoa kỳ bảo vệ và tôn trọng triệt để. Ngay cả Tổng thong Obama dù không đồng ý với họ cũng không có quyền có những lời xúc phạm như thế!

Nhắn gửi Chủ tịch Sang

Cuối cùng tôi muốn nhắn gửi tới ngài Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và chính phủ của ngài rằng hiện giờ tại hải ngoại cũng như trong quốc nội có rất nhiều người Việt thầm lặng như chúng tôi sẵn sang chấp thuận ngồi lại đối thoại thẳng thắn, chân thành và trong tinh thần xây dựng với chính phủ của ngài vì tương lai sáng lạng và sự trường tồn của nước Việt Nam.

Tôi nghĩ rằng giờ lịch sử đã điểm để những người Việt chúng ta có thể cùng nhau ngồi xuống thảo luận, nhất trí về một phương thức hành động, kết hợp để kiến tạo, bảo vệ và phát triển bền vững tổ quốc VN.

68 năm trước, người Việt chúng ta đã cùng nhau quyết tâm đứng lên đấu tranh giành độc lập dân tộc. 68 năm sau, không có lý do gì có thể ngăn cản chúng ta kết hợp vì tự do, dân chủ, thịnh vượng và sự toàn vẹn lãnh thổ của VN.

Hôm nay khi ngài Chủ tịch đến Washington để chính thức kêu gọi người Việt tại Hoa Kỳ nói riêng và người Việt hải ngoại nói chung hãy làm chiếc cầu nối giúp VN phát triển, hội nhập vào cộng đồng nhân loại tiến bộ.

Tôi sẵn sàng cho ngài một cơ hội vì tôi tin ngài có thành tâm và thiện ý nhưng tôi cũng muốn nhắn nhủ với ngài rằng lòng tin phải thể hiện bằng hành động cụ thể.

Tôi và rất nhiều người Việt đang chờ ngài cũng như chính phủ của ngài thể hiện những gì ngài mới vừa tuyên bố tại Washington.

Sang Tàu rồi đến Mỹ

Những nhà độc tài này, có người đã từng vào Nhà Trắng, bây giờ họ ở đâu?

Những nhà độc tài này, có người đã từng vào Nhà Trắng, bây giờ họ ở đâu?

Mặc dù ông Trương Tấn Sang được ông Tổng Thống Hoa Kỳ, Barack Obama tiếp tại Toà Bạch Ốc, nhưng trước đó khi đặt chân đầu tiên lên mãnh đất Hoa kỳ, người đón ông tại phi trường lại là đương nhiệm đại sứ Mỹ tại Việt Nam là David Shear. Một cuộc tiếp đón rất lạnh nhạt, lèo tèo không kèn không trống và không tương xứng với tầm vóc Chủ tịch một quốc gia. Các hảng tin truyền thông truyền hình hàng đầu như CNN, CBS, ABC cũng không thấy loan tin, ngoài trừ các hảng tin báo chí.

Về mặt nghi lễ ngoại giao, đây là tín hiệu cho thấy chủ nhà đã đánh giá vai trò của cái gọi là Chủ tịch “không được bầu” của chế độc đảng, so với Tổng Thống do dân bầu như thế nào. Trên nguyên tắc, đón ông Chủ tịch phải là Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao, tệ lắm thì là cấp Thứ trưởng chứ không thể là một nhân viên cấp đại sứ. Cung cách “protocol” đón tiếp giữa hai quốc gia đã được nhân viên Bộ Ngoại Giao trao đổi trước, nếu phiá Việt Nam thấy có vấn đề thì họ đã phải từ chối khéo. Rất tiếc, chấp nhận nghi lễ ngoại giao ở tầm vóc quốc gia như vậy đã cho thấy chuyến đi của ông Sang là chuyến đi gượng ép, vội vã và không phải do Hoa Kỳ mời, mà là do phiá Việt Nam khẩn cấp yêu cầu.

Dĩ nhiên về ngoại giao, thì văn phòng Tổng Thống phải thông báo là do chúng tôi mời. Ở cương vị chủ nhà, phải có lời mời thì khách mới đến được, cho dù khách mời là khách theo kiểu chịu đấm ăn xôi, mặc dày mày dạn, bị gậy ăn xin hay năn nỉ để được gặp.

Ông Sang đến Mỹ sau chuyến đi qua Tàu hồi tháng 6. Kết quả của chuyến đi Trung Quốc được giới chuyên viên nghiên cứu đánh giá là “thần phục” Thiên Triều. Các điều khoản ký và thoả thuận giửa hai nước hoàn toàn không đề cập đến các vấn đề khẩn cấp, đang được cả nước quan tâm như tình trạng mất chủ quyền của Việt Nam, các vụ xung đột ở biển Đông, việc “tàu lạ” liên tục bắn và “cướp”, đánh phá tàu cá của ngư dân Việt Nam. Phương án giải quyết ảnh hưởng của “đường lưỡi bò”, hay những vấn đề nổi cộm khác thể hiện dã tâm của Trung Quốc lấn biển, dành đảo đã không được đề cập trong các thoả thuận.

Về nội bộ, tranh giành ảnh hưởng và quyền lực của ông Sang với đồng chí “X” và vây cánh của ông ấy vẫn còn kèn cựa, chưa ngã ngũ cụ thể. Nếu nói ông Sang có vây cánh và thực lực trong chánh quyền, thì ngược lại, đồng chí “X”, đã gần như có ảnh hưởng rất mạnh ở lực lượng công an và quân đội.

Vì vậy, về nhiều mặt, trong hoàn cảnh “bên trong lộn xộn, bên ngoài yếu xìu”, ông Sang không đủ uy tín và thế lực để hưá hẹn và giải quyết được điều gì cụ thể với tình hình chính trị, kinh tế và ngoại giao của Việt Nam. Nếu có, thì chỉ củng cố thêm một chút uy tín của ông Sang về mặt nội bộ trong đảng CSVN, vì đã được Tổng Thống Hoa Kỳ tiếp kiến. Về uy tín đối với quốc tế hay phiá Trung Quốc, ông Sang cũng có thể gửi ra tín hiệu cho thấy Việt Nam chúng tôi đang là đồng minh, bè bạn của Hoa Kỳ.

Việt Nam Muốn Gì?

Có nhiều điều Việt Nam cần ở Mỹ mà có thể trong chuyến đi này ông Sang và Chính trị Bộ muốn có một sự khẳng định và hứa hẹn của Obama. Việt Nam cần mua vũ khí quân sự hạng nặng của Mỹ, Việt Nam cần trang thiết bị quân sự tối tân, vũ khí sát thương và các lãnh vực liên hệ quốc phòng. Dù khấu đầu trước Trung Quốc, lãnh đạo CSVN biết là họ đang ở thế trên đe dưới buá. Trước nanh vuốt của Trung Quốc ngày đêm lấn biển dành đảo, lãnh đạo CSVN hiểu rỏ là nếu họ tiếp tục nhịn nhục qua sông, bán đất nhường đảo để giử vững chế độ độc tài, thì đến lúc phải bán vợ, đợ con của họ, cũng không thể thỏa mãn tham vọng của quan thầy Trung Quốc. Cho nên, phải tìm cách dựa lưng Hoa Kỳ để tìm chỗ “an toàn”, nhưng cũng không dám ra mặt thẳng thừng vì sợ làm mất lòng Trung Quốc.

Việt Nam muốn tham gia vào Khối Thương Mại Thái Bình Dương (Trans- Pacific Partnership) để thúc đẩy nền kinh tế đang bị suy thoái, có nguy cơ đổ vỡ vì tham nhũng và hậu quả chạy theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Năm ngoái, Việt Nam xuất cảng sang Mỹ các mặt hàng chiến lược gồm may mặc, nông sản phẩm và ngư nghiệp đã lên đến gần 25 tỷ đollars. Nếu được Mỹ ủng hộ để Việt Nam vào Khối Thương Mại Thái Bình Dương, hàng xuất khẩu Việt Nam sẽ tăng vọt, được miễn hàng rào quan thuế có thể giúp Việt Nam rất nhiều trong lãnh vực xuất khẩu, thúc đẩy tạo công ăn việc làm, ổn định tình hình kinh tế, xã hội, chính trị và giữ được tính cạnh tranh trên thương trường của Việt Nam với các đối tác kinh tế khác như Trung Quốc, Thái lan, v.v…

Việt Nam cần Obama hứa hẹn vai trò quân sự Mỹ ở Đông Nam Á, nhất là ở Biển Đông để cầm chân tham vọng của Trung Quốc. Nói cách khác, Việt Nam cần Mỹ làm đối tác chiến lược quân sự ở Thái Bình Dương. Sau chuyến đi Trung Quốc, có thể ngoài những điều ký kết trên giấy, ông Sang và Chính trị bộ đang bị áp lực của Trung Quốc về mặt chiến lược quốc phòng và chủ quyền mà không quốc gia nào có thể giải quyết được trừ Mỹ. Vì vậy, việc ông Sang vội vã đi Mỹ sau chuyến thăm Trung Quốc, việc ông Sang muối mặt chấp nhận thủ tục nghi lễ ngoại giao, việc Toà Bạch Ốc lên chương trình đón ông Sang một cách đột ngột ngoài dự đoán, cho thấy chuyến đi ông Sang không thoát ra khỏi các mối liên hệ trên.

Dĩ nhiên để tránh cho ông Sang bớt bị áp lực với Quốc Hội Hoa Kỳ và dư luận Cộng Đồng Người Việt, Hà nội đã tạm ngưng xử Luật sư Lê Quốc Quân. Cho dù thành tích nhân quyền vô cùng tồi tệ, cho dù biết chuyến đi ông Sang sẽ bị Quốc Hội và Cộng Đồng Người Việt lên án mạnh mẽ, Hà nội đã không có sự chọn lựa nào khác mà vẫn để ông Sang đi Hoa Thịnh Đốn. Khi ngưng xử Luật sư Lê Quốc Quân, Hà nội nghĩ có thể tạm thời tránh buá riều dư luận. Rất tiếc, vụ Điếu Cày, Nguyễn Văn Hải tuyệt thực lại xảy ra ngoài dự đoán. Đây là việc mà Hà nội đã không lường được, vì vậy vài ngày trước khi ông Sang đi Mỹ, tin Điếu Cày tuyệt thực do tù nhân chính trị Nguyễn Xuân Nghĩa can đảm tiết lộ, đã dấy lên làn sóng phẫn nộ trong Cộng Đồng Người Việt, tạo cơ hội cho Lập Pháp Hoa Kỳ lật lại hồ sơ nhân quyền và áp lực mạnh mẽ hơn nữa đối với chính phủ Obama.

Hoa Kỳ Muốn Gì?

Obama đã nhiều lần tuyên bố, muốn đẩy mạnh hợp tác Thương Mại Thái Bình Dương và tạo điều kiện thuận lợi cho Việt Nam tham gia. Ngoài lý do cụ thể là tạo lợi thế đòn bẩy kinh tế để các quốc gia trong khối Thái Bình Dương hợp tác, phát triển và yễm trợ lẫn nhau trên lãnh vực thương mại. Khối Thương Mại Thái Bình Dương chính là vũ khí chiến lược của Mỹ đễ cầm chân Trung Quốc. Khi cố tình tạo ra một khối thương mại và kinh tế độc lập, tách hẳn các quốc gia trong khối ra khỏi qủy đạo và ảnh hưởng của Trung Quốc, chính quyền Obama muốn làm giãm bớt nanh vuốt của Trung Quốc, muốn trực tiếp giúp đở các quốc gia đang trong vòng phát triển và yễm trợ, để vượt ra khỏi tầm kiểm soát của Trung Quốc. Nói cách khác, Khối Thương Mại Thái Bình Dương là một thứ “quyền lực mềm” mà Hoa Kỳ đang theo đuổi tại Thái Bình Dương bên cạnh các chiến lược quân sự “quyền lực cứng” khác.

Obama muốn Việt Nam trở thành đối tác chiến lược trên mặt trận biển Đông để cầm chân ảnh hưởng và tham vọng của Trung Quốc. Vai trò Việt Nam hiện nay chưa thể trở thành đồng minh như Phi Luật Tân hay Nhật, nhưng ký kết một số văn kiện để khẳng định vai trò đối tác chiến lược, để hợp tác chặt chẽ về mặt quân sự là những ý đồ mà Hoa Thịnh Đốn đã không ngần ngại bày tỏ. Và vì vậy, Hoa Kỳ cũng sẳn lòng để viện trợ vũ khí, quân dụng, huấn luyện và tập trận chung với Việt Nam ở biển Đông.

Năm ngoái, Đại tá Hải quân William Jordan từng phàn nàn “Mặc dù Hoa Kỳ và Việt Nam cùng có chung quan điểm chiến lược về tình hình Châu Á – Thái Bình Dương, trong đó không chấp nhận tham vọng đòi chủ quyền 12 hải lý của Trung Quốc và cần có một sự quân bình với quyền lực vừa trổi dậy trong vùng. Tuy nhiên, Việt Nam vẫn chưa thể hiện cụ thể, họ muốn gì trong quan hệ đối tác đồng minh với Hoa Kỳ để đạt được các mục tiêu trên”.

Như vậy, có thể nói việc thảo luận để dẫn đến ký kết Việt-Mỹ về “Hợp Tác Toàn Diện” đã từng diễn ra trong một quá trình dài, có lúc gần như bị gián đoạn vì thái độ “lừng khừng” của Việt Nam, và gần đây, đột nhiên Việt Nam lại có những động thái cụ thể, vượt rào cản để đến gần với Mỹ. Phải chăng Khối Thương Mại Thái Bình Dương (TPP) là miếng mồi ngon từ phía Hoa Kỳ, đủ sức đẩy Hà Nội phải nhập cuộc với Mỹ để cứu vãn nền kinh tế và chế độ đang trên đà vực thẳm.

Hoa Kỳ cũng muốn Việt Nam bớt đi các hành động đàn áp nhân quyền. Khi Hà nội gia tăng đàn áp nhân quyền, điều này không có lợi cho chính quyền Obama, vì bị áp lực nội bộ và phải giái thích các chính sách đối ngoại để thuyết phục các Dân Biểu, và Nghị Sĩ Mỹ đồng thuận với Obama. Nói cách khác, Hoa Kỳ, cả Hành pháp và Lập pháp, đều nhất quán ở chiến lược khai thác vai trò Việt Nam nhằm giãm bớt tham vọng Trung Quốc. Tuy nhiên, khi giao tiếp với một quốc gia độc tài, toàn trị và có hồ sơ về nhân quyền vô cùng tồi tệ như Việt Nam. Chính quyền Obama, tức Hành phàp có thể bị trói tay, trói chân trước một đối tác có thành tích bất hảo. Cho dù Hoa Kỳ không hài lòng với các hành vi trấn áp bất đồng chính kiến ở trong nước, nhưng chính quyền Obama cũng không mạnh mẽ áp lực, trừ trường họp bị Lập Pháp qui trách nhiệm là đang tiếp tay với chế độ toàn trị, đi ngược lại giá trị “nhân quyền” của nước Mỹ, thì họ mới gượng ép lên tiếng.

Khi Việt Nam tham gia vào Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), áp lực của các định chế kinh tế, các qui luật trong sáng và điều kiện công bằng trong sân chơi thương mại buộc Việt Nam phải tự thay đổi để thích nghị, nhờ vậy Việt Nam từng bước lột xác về kinh tế và xã hội, dù chính trị vẫn còn mang bộ mặt độc đảng, nhưng thú tính thì đã thuần hơn trước nhiều.

Nếu tham gia vào Khối Thương Mại Thái Bình Dương, sức ép của tính trong sạch trong quan hệ kinh tế, buộc Việt Nam phải tự cải tổ hơn nữa. Để trở thành hội viên, Việt Nam phải tôn trọng qui luật lao động, phải có Công Đoàn độc lập, phải có luật pháp nghiêm minh tránh tệ nạn ăn cắp bản quyền, làm đồ giả v.v..Tóm lại, qui trình cần thay đổi để sống còn và hội nhập, buộc CSVN phải tự điều chỉnh các chính sách cai trị để được chấp nhận vào Cộng Đồng Quốc Tế. Nói cách khác, con thú CSVN, đang từng bước thuần hoá những vẫn còn bản chất rừng rú của loài thú và rất khó lòng thay đổi trừ khi có một cuộc cách mạng nhân dân toàn diện.

Và điều này thì không phải là trách nhiệm của Hoa Kỳ, của chính quyền Obama mà là trách nhiệm của nhân dân Việt Nam.

Trung Quốc Muốn Gì?

Trung Quốc không muốn Việt Nam thoát ra khỏi quỉ đạo kinh tế, chính trị và xã hội của họ. Trung Quốc không muốn thấy Việt Nam là đối tác quân sự, liên kết và làm đồng minh với Mỹ để chống lại Trung Quốc. Trung Quốc không muốn Việt Nam trở thành quốc gia phát triển về kinh tế, độc lập về chính trị, mạnh về quân sự và từng bước đi vào quĩ đạo Dân chủ hoá. Trung Quốc có tham vọng “Hán hoá” Việt Nam.

Trung Quốc đã từng ngăn cản Việt Nam vào Tổ chức Thương mại Quốc tế (WTO). Vì vậy, khi Việt Nam tham gia Khối Thương Mại Thái Bình Dương (TPP), Trung Quốc cũng sẽ không bằng lòng. Trung Quốc sẽ tìm mọi cách để lôi kéo, áp lực và thậm chí có thể phá hoại để Việt Nam không hội đủ các tiêu chuẩn tham gia.

Sau chuyến đi Trung Quốc của Trương Tấn Sang, Việt Nam đã ký văn kiện đầu hàng. Điều gì làm Hà Nội đã phải cúi đấu thần phục Trung Quốc, nhưng lại đồng ý ký kết một số thoả thuận với Hoa Kỳ về chiến lược để cân bằng ảnh hưởng? Phải chăng cuộc họp hồi tháng 6 vừa qua với Trung Quốc đã đẩy Hà Nội vào vị trí ngã sang Mỹ để tìm thế ỷ dốc? Phải chăng sau cuộc họp ở Bắc Kinh, Hà Nội nhận ra tham vọng nguy hiễm của Trung Quốc, mà chỉ có Mỹ mới có thể bảo vệ được Việt Nam? Vì vậy, một tháng sau đó, Trương Tấn Sang đã nhận chỉ thị Chính trị bộ đi qua Mỹ cầu viện, cho dù phải muối mặt như thế nào? Không phải đột nhiên Việt Nam đồng ý ký chung một văn bản “Hợp Tác Toàn Diện” với Mỹ, để có thể làm Trung Quốc nổi giận. Tiến trình này đã thảo luận từ trước và có thể sẽ không bao giờ được ký, trừ trường hợp Việt Nam thấy có lợi, hay có dấu hiệu bị nguy hiểm, bị đe dọa từ phiá Trung Quốc.

Thực ra, nội dung của “Hợp tác Toàn diện” cũng không có gì ghê gớm lắm. Nó chỉ lập lại một số thảo luận mà hai bên đã làm việc từ nhiều năm trước, nhưng vì nhiều lý do thầm kín, Việt Nam đã không dám ký. Điều quan trọng nhất là phần nói về an ninh quốc phòng thì chỉ nhấn mạnh chung chung, không có gì cụ thể rỏ ràng. “Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhất trí tiếp tục Đối thoại chính sách quốc phòng Việt Nam – Hoa Kỳ và Đối thoại Chính trị – An ninh – Quốc phòng song phương nhằm đánh giá quan hệ quốc phòng và an ninh và thảo luận về hợp tác trong tương lai.”

Cũng không loại trừ trường hợp Việt Nam được Trung Quốc cho phép ký văn bản “Hợp Tác Toàn Diện” với Mỹ , với điều kiện là Việt Nam phải ký các văn kiện đầu hàng với Trung Quốc trước. Với ảnh hưởng mạnh mẽ của Trung Quốc trên thượng tầng lãnh đạo của CSVN, không thể có sự kiện Trung Quốc bị bất ngờ trước hành động Việt Nam đơn phương ký kết “Hợp Tác Toàn Diện” với Mỹ, chỉ một tháng sau khi gặp Tập Cận Bình. Nói cách khác, có thể văn bản “Hợp Tác Toàn Diện” đã được Trung Quốc chuẩn y hồi tháng 6 khi Sang đến Bắc Kinh, đánh đổi lại Việt Nam phải ký văn kiện đầu hàng với Trung Quốc.

Những Vấn Đề Cốt Lõi

Nhân quyền có thể không làm Obama bận tâm vì ông ấy là một trong những Tổng Thống Hoa Kỳ kém về mặt này. Các chiến lược của Toà Bạch Ốc đều do Hội Đồng An Ninh Quốc Gia phác hoạ, đề nghị, và đôi khi quyết định. Nếu có một ông Tổng Thống quan tâm đến nhân quyền, thì mặt trận nhân quyền có thêm điều kiện thuận lợi để áp lực. Nếu không, vai trò Quốc Hội, tức Lập Pháp vẫn là trọng tâm, là mục tiêu để chúng ta vận động.

Trước ngày Sang đến Mỹ, đã có biết bao tổ chức nhân quyền quốc tế lên tiếng, có Dân biểu họp báo tố cáo CSVN tại Quốc Hội, có hàng chục Dân biểu, Nghị sĩ ký tên lên án Hà Nội vi phạm nhân quyền. Thậm chí, 4 Dân biểu thuộc đảng Dân chủ, đảng của Obama do bà Dân biểu Zoe Lofgren, lãnh đạo của 38 Dân biểu thuộc Đảng Dân chủ ở California, đã vào tận Bạch cung để họp với Obama và nhấn mạnh yếu tố nhân quyền phải nêu cụ thể trong cuộc gặp với Sang.

Cộng Đồng Người Việt đã làm trọn vai trò “vận động” chính giới, và đã tố cáo trước dư luận thế giới bản chất vi phạm nhân quyền của chế độ độc tài, toàn trị. Biểu tình ở San Francisco trước lãnh sự quán CSVN có đồng bào đến từ San Diego, từ Santa Ana, và từ San Jose; biểu tình ngay trước Toà Bạch Ốc ở Washington DC, có đồng bào đã đến từ nhiều tiểu bang lân cận, thỉnh nguyện thư với hàng chục ngàn chử ký gửi cho Obama v.v…Mặt trận vận động chính giới và đấu tranh tố cáo CSVN đã diễn ra vô cùng hào hứng và sôi nổi. Điều đáng mừng nhất là trong các mặt trận này tại Hải ngoại cũng như tại Việt Nam, đã có sự tham gia đồng bộ của tuổi trẻ Việt Nam, sát cánh cùng các thế hệ đàn anh. Đây chính là một điểm son trong cuộc tranh đấu của dân tộc Việt, để chúng ta yên tâm nhìn về tương lai cho một Việt Nam Tự Do, Dân chủ và Nhân quyền.

Nhân quyền là cốt lõi để Việt Nam được coi đồng minh chiến lược nếu muốn có hậu thuẩn của Lập Pháp Mỹ về quân sự, chính trị và kinh tế. Thượng nghĩ sĩ John McCain từng tuyên bố “Hà nội đang có một danh sách dài về các vũ khí cần mua của Mỹ”. Tuy nhiên “quan hệ an ninh hai bên sẽ chịu ảnh hưởng trực tiếp của lãnh vực nhân quyền.”. “ Cần có sự chấp thuận của Quốc Hội Hoa Kỳ thì Việt Nam mới mua được vũ khí sát thương – Có nhiều vũ khí Việt Nam muốn mua và Mỹ cũng muốn chuyển giao cho họ, nhưng điều này chưa thể xảy ra được, trừ khi chính quyền Việt Nam chứng tỏ họ tôn trọng nhân quyền”, Nghị sĩ Joe Lieberman của đảng Dân chủ cũng đã phát biểu như vậy.

Nói cách khác, Hà nội càng nghe theo Bắc Kinh đàn áp nhân quyền, càng bắt giam nhiều blogger, càng tuyên án nhiều anh chị em bất đồng chính kiến thì Việt Nam càng tiến gần Bắc Kinh hơn Hoa Thịnh Đốn. Đây là chiến lược tốt nhất để Bắc Kinh kéo Hà Nội ra khỏi ảnh hưởng của Mỹ. Khi ông Sang đến Mỹ, Hà nội đã tìm mọi cách xoa dịu “hồ sơ nhân quyền” bằng việc dời lại vụ án Luật sư Lê Quốc Quân. Nhưng vụ Điếu Cày thì bất ngờ nên lúng túng. Dù sao, nếu ông Sang có thực quyền, chỉ cần một lệnh của Chính trị bộ, vụ Điếu Cày tuyệt thực đã giải quyết êm thấm, để ông Sang khỏi phải trả lời với Obama và dư luận Hoa Kỳ. Vậy thì, thế lực nào muốn gây khó khăn cho ông Sang? Đồng chí “X” muốn nhân cơ hội vụ Điếu Cày tuyệt thực để làm hỏng uy tín của Đồng chí Sang? Hay cánh thân Bắc Kinh trong Chính trị Bộ, đồng chí “Trọng” không muốn Việt Nam vào được Khối Thương Mại Thái Bình Dương?

Với các chánh quyền Hoa Kỳ, chính sách lưỡng đảng về chiến lược quốc phòng hầu hết đều giống nhau. Đó là không có kẻ thù lâu dài, không có bạn vĩnh cữu. Quyền lợi của nước Mỹ là tối ưu. Điều này giống như Đặng Tiểu Bình từng tuyên bố, “mèo trắng hay đen gì cũng được miễn là bắt được chuột”. Với Hoa kỳ, “độc tài, quân phiệt hay dân chủ không phải là điều cần giải quyết. Điều quan tâm là chính quyền này có là đồng minh với nước Mỹ hay không?” Và làm thế nào để lôi kéo họ làm đồng minh của Mỹ.

Việt Nam là nhà nước độc tài, chuyện này thuộc nội bộ của Việt Nam, do nhân dân Việt Nam đơn phương giải quyết. Chính quyền Mỹ giao tiếp với chính quyền Việt Nam, trong tiến trình liên hệ, cọ xát và đối tác kinh tế, chính trị, quân sự v.v…, sự thay đổi theo qui trình dân chủ hoá, thúc đẩy sự tôn trọng các giá trị nhân quyền vì quyền lợi hổ tương, sẽ diển ra theo phương cách tự diễn biến của qui luật đào thải, không phải áp lực chủ quan từ Mỹ buộc Hà Nội phải thay đổi.

Chế độ độc tài toàn trị Việt Nam cũng giống như chế độ của các nhà độc tài Trung Đông. Hoa kỳ đã viện trợ cho các lãnh tụ độc tài này rất hậu hĩnh vì họ từng là đồng minh của Hoa Kỳ. Tuy nhiên, khi nhân dân của Ai Cập, LiBăng, Tusnisia lật đổ các chế độ toàn trị, thì Hoa Kỳ và các nước Phương Tây đã đứng hẳn về phiá nhân dân, chứ không đứng vế phiá các nhà độc tài, mà cách đó mấy tháng họ còn mời vào Tòa Nhà Trắng để ký kết, giao tiếp và viện trợ.

Chính nhân dân Việt Nam, trong và ngoài nước phải đứng vững trên đôi chân của mình để đấu tranh dành tự do, dân chủ, nhân quyền và toàn vẹn lãnh thổ cho Việt Nam. Nhân quyền không đến từ đảng Cộng Hoà hay Dân chủ của Mỹ. Tự do và dân chủ cho Việt Nam, không thể ban phát từ Hoa Thịnh Đốn mà bằng từ sự hy sinh, khôn khéo và đấu tranh không mệt mõi của con dân Việt. Cũng vậy, đòi lại sự toàn vẹn lãnh thổ không thể trông chờ giải quyết từ Đảng CSVN, vì bản chất tay sai và lo sợ mất quyền độc tôn lãnh đạo đã chứng tỏ tư cách hèn kém, phản bội của đảng CSVN. Ngày nào độc đảng và toàn trị còn nắm quyền lãnh đạo trên đất nước Việt Nam, ngày nào Việt Nam còn bị lệ thuộc vào ảnh hưởng của Trung Quốc, ngày đó Việt Nam vẫn còn bị lẩn quẩn trong vòng chậm tiến, độc tài và yếu kém.

Nhân quyền không phải là yếu tố then chốt để đánh đổ chế độ độc tài toàn trị, nhưng nhân quyền là yếu điểm của con thú cộng sản. Đánh vào chổ hiểm, chố yếu tức là nhắm trúng trọng tâm để vừa làm suy yếu chế độ, vừa từng bước cô lập, áp lực buộc chế độ phải thay đổi hay là bị đánh đổ bởi chính một cuộc cách mạng nhân dân toàn diện.

Cũng cần ý thức được sức mạnh toàn diện bao gồm tất cả tầng lớp nhân dân, tôn giáo, thành phần đảng phái, cộng sãn cấp tiến lẫn quốc gia. Cuộc đấu tranh cho một Việt Nam tương lai không thể bị ôm chặt vào “màu cờ sắc áo” của đảng tính hay thành phần, để tự mình cô lập và làm yếu mình trước. Cần ý thức được cuộc đấu tranh cho một Việt Nam tương lai không phải là “độc quyền” của bất cứ cá nhân nào, đảng phái, tổ chức, thành phần nào, thì mới tạo được sức mạnh dân tộc đồng thuận.

Cần đẩy quan niệm “kẻ thù của kẻ thù là bạn giai đoạn của ta” lên tầm chiến lược. Như vậy, lực đấu tranh mới có sức mạnh chính nghĩa, mới tập hợp được đông đảo khối đông quần chúng, và nhiều thành phần để cùng nhắm vào mục tiêu chung, mục tiêu của dân tộc. Kinh nghiệm đấu tranh cho thấy, chính lực lượng phản tỉnh đến từ trong đảng CSVN là những nhân tố vô cùng hữu hiệu để làm suy yếu họ. Nội thù, có sức mạnh còn vũ bảo hơn áp lực từ ngoài.

Khi những người lãnh đạo đầu tiên của Hiến Chương 77, bí mật chia nhau vận động chử ký cho bản Hiến Chương. Cựu Tổng thống Tiệp Khắc, ông Vaclav Havel là người nhận báo cáo đầu tiên từ tay các cộng sự viên. Ông đã choáng trước kết quả, vì chính bản do những người cộng sản phản tỉnh Tiệp vận động, có rất nhiều người Cộng sản phản tỉnh ký tên, còn nhiều hơn cả bản của các anh chị em văn nghệ sĩ và thanh niên sinh viên.

Nhờ vận dụng được sức mạnh đồng thuận của dân tộc, nhờ khôn khéo, can đảm gát qua một bên sự khác biệt của “thành phần tính”, cuộc cách mạng nhung đã thành công, và có dấu ấn rất đậm từ sự đóng góp của những người Cộng sản “phản tỉnh” Tiệp.

© Đỗ Thành Công

© Đàn Chim Việt

 

Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn láo xược: “Những người biểu tình đòi nhân quyền là vì “tiền”

Thứ trưởng Ngoại giao VN: Những người biểu tình đòi nhân quyền là vì tiền

 Trà Mi-VOA. Cập nhật: 29.07.2013 11:45
Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn.
Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn.

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn cáo buộc những người tham gia cuộc biểu tình trước Tòa Bạch Ốc yêu cầu Washington thúc đẩy Hà Nội cải thiện nhân quyền nhân cuộc họp thượng đỉnh Việt-Mỹ hôm 25/7 hành động “chỉ vì đồng tiền”.

Hàng ngàn người Việt hải ngoại đã đổ về thủ đô Washington DC tham gia cuộc biểu tình đánh động công luận quốc tế về tình hình nhân quyền tồi tệ tại Việt Nam trong lúc Tổng thống Barack Obama tiếp Chủ tịch Trương Tấn Sang trong chuyến thăm nhằm tăng cường quan hệ đối tác Việt-Mỹ.

Phát biểu với Phố BolsaTV, ông Nguyễn Thanh Sơn nói các cuộc biểu tình như vậy không đúng với mong muốn của người dân Việt trong và ngoài nước.

“Tôi cho rằng là những biểu tình chống đối của bà con cô bác ở bên ngoài đối với Chủ tịch nước vừa qua chỉ là những hiện tượng. Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người không phải ai cũng muốn như vậy. Có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì mưu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó.”

Những người biểu tình đến từ khắp nơi trên cả nước Mỹ, Pháp, Canada, và Australia. Họ tạm gác qua những sinh hoạt bận rộn hằng ngày, không quản nhiều giờ đường bộ hay đường bay để góp mặt vào một trong những cuộc tập họp lớn nhất của người Việt hải ngoại để thể hiện một nguyện vọng chung đòi hỏi nhân quyền cho người dân trong nước.

Ban tổ chức cuộc biểu tình nói phát biểu của Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam, tuy gây tranh cãi công luận, nhưng không phải là điều đáng ngạc nhiên vì cách tuyên truyền trước nay của chế độ cộng sản không có gì là lạ.

Tôi cho rằng là những biểu tình chống đối của bà con cô bác ở bên ngoài đối với Chủ tịch nước vừa qua chỉ là những hiện tượng….Có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì mưu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó…
Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn.

Chủ tịch cộng đồng người Việt khu vực thủ đô Washington DC-Maryland-Virgina, ông Đoàn Hữu Định, nói:

“Ông Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam, một giới chức cao cấp của một quốc gia, trước khi phát biểu phải tìm hiểu cho rõ ràng. Tôi là trưởng ban tổ chức cuộc biểu tình đó, những người tham gia họ đi đến với tấm lòng của họ. Tiền ở đâu mà trả cho họ? Chúng tôi còn được họ yểm trợ bằng tiền bạc, tài chính để chúng tôi có thể mua thực phẩm, nước uống cho tất cả mọi người. Lời nói của ông Sơn là vô căn cứ, vô ý thức.”

Một nhà vận động cho nhân quyền Việt Nam được nhiều người biết tiếng qua các chiến dịch thỉnh nguyện thư và các cuộc vận động ở Quốc hội Hoa Kỳ, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc điều hành Ủy ban cứu người vượt biển BPSOS, phản hồi trước phát biểu từ đại diện ngoại giao của Hà Nội:

“Tôi thấy ông Nguyễn Thanh Sơn nói rất hồ đồ bởi vì ông ta không hiểu gì cả, hoặc là cố tình không hiểu. Những người tham gia biểu tình hoàn toàn không vì tiền, mà ngược lại, họ phải bỏ tiền túi ra. Chẳng hạn có những bác rất cao niên chung tiền nhau mướn xe lái hết 2 ngày, 2 đêm từ Texas về đây. Tham gia cuộc biểu tình là sự đóng góp của những người dân thường. Họ tự bỏ chi phí cá nhân để vận động tự do-dân chủ cho đồng bào ở quê hương mà chính những người như ông Nguyễn Thanh Sơn là thủ phạm gây nên biết bao đau khổ cho họ, những người mà chúng tôi ở ngoài này vẫn tiếp tục tranh đấu cho họ trong suốt 38 năm qua. Đây là giọng lưỡi của những kẻ độc tài.”

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam: Những người biểu tình đòi nhân quyền là vì tiền

Những người tham gia đi đến với tấm lòng của họ. Tiền ở đâu mà trả cho họ? Chúng tôi còn được họ yểm trợ bằng tiền bạc, tài chính để chúng tôi có thể mua thực phẩm, nước uống cho tất cả mọi người. Lời nói của ông Sơn là vô căn cứ, vô ý thức…
Chủ tịch cộng đồng người Việt vùng Hoa Thịnh Ðốn Đoàn Hữu Định.

Bình luận về lời nói của Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam, ông Thắng tiếp lời:

“Nó làm đậm thêm sự khinh thường của những người hiểu biết đối với những giới chức như ông Nguyễn Thanh Sơn. Chúng tôi e rằng ông Sơn không phải là một trường hợp cá lẻ, mà những người đại diện cho chế độ [ở Việt Nam] đều có thái độ tương tự như ông ta.”

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam cũng đồng thời lặp lại lời kêu gọi hòa hợp hòa giải dân tộc, đoàn kết trong và ngoài nước để đưa đất nước tiến bộ, phát triển.

“Tôi mong muốn và tôi kêu gọi một lần nữa các bác lớn tuổi, những người còn có tư tưởng hận thù, và đặc biệt là thủ lĩnh các phong trào chống lại nhà nước Việt Nam ở nước Mỹ cũng như các nơi trên thế giới. Các quý vị hãy nghĩ lại…Hãy gác lại những tư thù cá nhân”

Tuy nhiên, Tiến sĩ Thắng nói mục tiêu hòa giải dân tộc của Hà Nội khó có thể thành công với sự thiếu hiểu biết và quy chụp vô căn cứ như thế từ những giới chức cấp cao của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam:

“Không thể ứng xử như vậy với cộng đồng người Việt hải ngoại và rồi mong mỏi có sự hợp tác từ những người hiểu biết, những người tử tế, và những người không bị trói buộc trong tư tưởng.”

Cũng như những người tham gia cuộc biểu tình tại thủ đô Hoa Kỳ đòi chính phủ Việt Nam cải thiện nhân quyền, những người trong nước góp mặt trong các cuộc tuần hành phản đối Trung Quốc xâm lấn Biển Đông hay trong các cuộc tập họp kêu gọi nhân quyền hay quyền lợi đất đai cho nhân dân cũng bị Hà Nội tố cáo là hành động vì tiền, được các thế lực phản động, thù địch mua chuộc hay thuê mướn để tham gia.

Tham gia biểu tình là sự đóng góp của những người dân thường. Họ tự bỏ chi phí cá nhân để vận động tự do-dân chủ cho đồng bào ở quê hương mà chính những người như ông Nguyễn Thanh Sơn là thủ phạm gây nên biết bao đau khổ cho họ…Đây là giọng lưỡi của những kẻ độc tài….
Ông Nguyễn Ðình Thắng, Giám đốc điều hành Ủy ban cứu người vượt biển BPSOS.

Bộ Ngoại giao Việt Nam nói kết quả lớn nhất trong chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cuối tuần qua là Việt-Mỹ đã xác lập quan hệ đối tác toàn diện.

Trước chuyến thăm này đã có hàng loạt thỉnh nguyện thư, lời kêu gọi, cùng các nỗ lực vận động từ cộng đồng người Việt hải ngoại, từ giới lập pháp Hoa Kỳ, và từ giới bảo vệ nhân quyền quốc tế yêu cầu Tổng thống Mỹ phải nêu bật quan tâm về thực trạng nhân quyền của Hà Nội trong cuộc tiếp xúc với Chủ tịch nước Việt Nam tại Tòa Bạch Ốc hôm 25/7.

Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama cho biết trong cuộc gặp này đôi bên đã trao đổi thẳng thắn về tình hình nhân quyền của Việt Nam.

Trong khi đó, Chủ tịch Trương Tấn Sang nói rằng hai nước vẫn còn nhiều bất đồng, khác biệt về vấn đề nhân quyền.

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền tố cáo Việt Nam đang tuột dốc về nhân quyền với gần 50 nhân vật bất đồng chính kiến, những nhà cổ xúy dân chủ, và các blogger bị tống giam từ đầu năm tới nay chỉ vì thực thi quyền tự do ngôn luận, chỉ trích các chính sách của nhà nước.

Hà Nội vẫn phớt lờ những lời kêu gọi từ cộng đồng thế giới yêu cầu phóng thích tù nhân chính trị. Hà Nội khẳng định tại Việt Nam không có tù nhân lương tâm, mà chỉ có những người phạm pháp bị xử lý theo pháp luật.

 http://youtu.be/xJYbkpge_fw

Một số hình ảnh biểu tình:

  •    

Thứ trưởng Ngoại giao VN: Những người biểu tình đòi nhân quyền là vì tiền

Trà Mi-VOA.  29.07.2013

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn.
Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn.
Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn cáo buộc những người tham gia cuộc biểu tình trước Tòa Bạch Ốc yêu cầu Washington thúc đẩy Hà Nội cải thiện nhân quyền nhân cuộc họp thượng đỉnh Việt-Mỹ hôm 25/7 hành động “chỉ vì đồng tiền”.Hàng ngàn người Việt hải ngoại đã đổ về thủ đô Washington DC tham gia cuộc biểu tình đánh động công luận quốc tế về tình hình nhân quyền tồi tệ tại Việt Nam trong lúc Tổng thống Barack Obama tiếp Chủ tịch Trương Tấn Sang trong chuyến thăm nhằm tăng cường quan hệ đối tác Việt-Mỹ.

Phát biểu với Phố BolsaTV, ông Nguyễn Thanh Sơn nói các cuộc biểu tình như vậy không đúng với mong muốn của người dân Việt trong và ngoài nước.

“Tôi cho rằng là những biểu tình chống đối của bà con cô bác ở bên ngoài đối với Chủ tịch nước vừa qua chỉ là những hiện tượng. Tôi nghĩ rằng tất cả mọi người không phải ai cũng muốn như vậy. Có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì mưu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó.”

Những người biểu tình đến từ khắp nơi trên cả nước Mỹ, Pháp, Canada, và Australia. Họ tạm gác qua những sinh hoạt bận rộn hằng ngày, không quản nhiều giờ đường bộ hay đường bay để góp mặt vào một trong những cuộc tập họp lớn nhất của người Việt hải ngoại để thể hiện một nguyện vọng chung đòi hỏi nhân quyền cho người dân trong nước.

Ban tổ chức cuộc biểu tình nói phát biểu của Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam, tuy gây tranh cãi công luận, nhưng không phải là điều đáng ngạc nhiên vì cách tuyên truyền trước nay của chế độ cộng sản không có gì là lạ.

Tôi cho rằng là những biểu tình chống đối của bà con cô bác ở bên ngoài đối với Chủ tịch nước vừa qua chỉ là những hiện tượng….Có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì mưu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó…
Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn.

Chủ tịch cộng đồng người Việt khu vực thủ đô Washington DC-Maryland-Virgina, ông Đoàn Hữu Định, nói:

“Ông Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam, một giới chức cao cấp của một quốc gia, trước khi phát biểu phải tìm hiểu cho rõ ràng. Tôi là trưởng ban tổ chức cuộc biểu tình đó, những người tham gia họ đi đến với tấm lòng của họ. Tiền ở đâu mà trả cho họ? Chúng tôi còn được họ yểm trợ bằng tiền bạc, tài chính để chúng tôi có thể mua thực phẩm, nước uống cho tất cả mọi người. Lời nói của ông Sơn là vô căn cứ, vô ý thức.”

Một nhà vận động cho nhân quyền Việt Nam được nhiều người biết tiếng qua các chiến dịch thỉnh nguyện thư và các cuộc vận động ở Quốc hội Hoa Kỳ, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc điều hành Ủy ban cứu người vượt biển BPSOS, phản hồi trước phát biểu từ đại diện ngoại giao của Hà Nội:

“Tôi thấy ông Nguyễn Thanh Sơn nói rất hồ đồ bởi vì ông ta không hiểu gì cả, hoặc là cố tình không hiểu. Những người tham gia biểu tình hoàn toàn không vì tiền, mà ngược lại, họ phải bỏ tiền túi ra. Chẳng hạn có những bác rất cao niên chung tiền nhau mướn xe lái hết 2 ngày, 2 đêm từ Texas về đây. Tham gia cuộc biểu tình là sự đóng góp của những người dân thường. Họ tự bỏ chi phí cá nhân để vận động tự do-dân chủ cho đồng bào ở quê hương mà chính những người như ông Nguyễn Thanh Sơn là thủ phạm gây nên biết bao đau khổ cho họ, những người mà chúng tôi ở ngoài này vẫn tiếp tục tranh đấu cho họ trong suốt 38 năm qua. Đây là giọng lưỡi của những kẻ độc tài.”

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam: Những người biểu tình đòi nhân quyền là vì tiền
Những người tham gia đi đến với tấm lòng của họ. Tiền ở đâu mà trả cho họ? Chúng tôi còn được họ yểm trợ bằng tiền bạc, tài chính để chúng tôi có thể mua thực phẩm, nước uống cho tất cả mọi người. Lời nói của ông Sơn là vô căn cứ, vô ý thức…
Chủ tịch cộng đồng người Việt vùng Hoa Thịnh Ðốn Đoàn Hữu Định.

Bình luận về lời nói của Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam, ông Thắng tiếp lời:

“Nó làm đậm thêm sự khinh thường của những người hiểu biết đối với những giới chức như ông Nguyễn Thanh Sơn. Chúng tôi e rằng ông Sơn không phải là một trường hợp cá lẻ, mà những người đại diện cho chế độ [ở Việt Nam] đều có thái độ tương tự như ông ta.”

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam cũng đồng thời lặp lại lời kêu gọi hòa hợp hòa giải dân tộc, đoàn kết trong và ngoài nước để đưa đất nước tiến bộ, phát triển.

“Tôi mong muốn và tôi kêu gọi một lần nữa các bác lớn tuổi, những người còn có tư tưởng hận thù, và đặc biệt là thủ lĩnh các phong trào chống lại nhà nước Việt Nam ở nước Mỹ cũng như các nơi trên thế giới. Các quý vị hãy nghĩ lại…Hãy gác lại những tư thù cá nhân”

Tuy nhiên, Tiến sĩ Thắng nói mục tiêu hòa giải dân tộc của Hà Nội khó có thể thành công với sự thiếu hiểu biết và quy chụp vô căn cứ như thế từ những giới chức cấp cao của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam:

“Không thể ứng xử như vậy với cộng đồng người Việt hải ngoại và rồi mong mỏi có sự hợp tác từ những người hiểu biết, những người tử tế, và những người không bị trói buộc trong tư tưởng.”

Cũng như những người tham gia cuộc biểu tình tại thủ đô Hoa Kỳ đòi chính phủ Việt Nam cải thiện nhân quyền, những người trong nước góp mặt trong các cuộc tuần hành phản đối Trung Quốc xâm lấn Biển Đông hay trong các cuộc tập họp kêu gọi nhân quyền hay quyền lợi đất đai cho nhân dân cũng bị Hà Nội tố cáo là hành động vì tiền, được các thế lực phản động, thù địch mua chuộc hay thuê mướn để tham gia.

Tham gia biểu tình là sự đóng góp của những người dân thường. Họ tự bỏ chi phí cá nhân để vận động tự do-dân chủ cho đồng bào ở quê hương mà chính những người như ông Nguyễn Thanh Sơn là thủ phạm gây nên biết bao đau khổ cho họ…Đây là giọng lưỡi của những kẻ độc tài….
Ông Nguyễn Ðình Thắng, Giám đốc điều hành Ủy ban cứu người vượt biển BPSOS.

Bộ Ngoại giao Việt Nam nói kết quả lớn nhất trong chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cuối tuần qua là Việt-Mỹ đã xác lập quan hệ đối tác toàn diện.

Trước chuyến thăm này đã có hàng loạt thỉnh nguyện thư, lời kêu gọi, cùng các nỗ lực vận động từ cộng đồng người Việt hải ngoại, từ giới lập pháp Hoa Kỳ, và từ giới bảo vệ nhân quyền quốc tế yêu cầu Tổng thống Mỹ phải nêu bật quan tâm về thực trạng nhân quyền của Hà Nội trong cuộc tiếp xúc với Chủ tịch nước Việt Nam tại Tòa Bạch Ốc hôm 25/7.

Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama cho biết trong cuộc gặp này đôi bên đã trao đổi thẳng thắn về tình hình nhân quyền của Việt Nam.

Trong khi đó, Chủ tịch Trương Tấn Sang nói rằng hai nước vẫn còn nhiều bất đồng, khác biệt về vấn đề nhân quyền.

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền tố cáo Việt Nam đang tuột dốc về nhân quyền với gần 50 nhân vật bất đồng chính kiến, những nhà cổ xúy dân chủ, và các blogger bị tống giam từ đầu năm tới nay chỉ vì thực thi quyền tự do ngôn luận, chỉ trích các chính sách của nhà nước.

Hà Nội vẫn phớt lờ những lời kêu gọi từ cộng đồng thế giới yêu cầu phóng thích tù nhân chính trị. Hà Nội khẳng định tại Việt Nam không có tù nhân lương tâm, mà chỉ có những người phạm pháp bị xử lý theo pháp luật.

Một số hình ảnh biểu tình:


Trà Mi-VOA

Chống ông Sang vì ‘hận thù’, ‘thu nhập’?

Một thứ trưởng ngoại giao của Việt Nam đã lên tiếng nói người Mỹ gốc Việt phản đối chuyến thăm của Chủ tịch Trương Tấn Sang gần đây tới Hoa Kỳ là vì “chút hận thù cuối cùng” và “muốn có thêm thu nhập”.

Ông Nguyễn Thanh Sơn, người cũng là Chủ nhiệm Ủy ban về người Việt Nam ở nước ngoài, đã trả lời Phố Bolsa TV:

“Cái hiện tượng mà còn đây đó chống đối cái chuyến thăm của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, tức là các quý vị, các bác, các anh, các chị còn cố tình giữ trong lòng mình một cái chút hận thù cuối cùng và tôi cho rằng là nó sẽ rất khó phai mờ nếu các bác, các anh, các chị, các quý vị không nhận thức được rõ một cái chân lý nó rất là sáng ngời đó là chúng ta phải đoàn kết, chúng ta phải hòa hợp, chúng ta phải hòa giải để chúng ta xây dựng một đất nước Việt Nam giàu mạnh.

“Tôi đã nói rất nhiều lần là vị thế của đất nước trên trường quốc tế hiện nay là rất vững chắc, rất có uy tín và rất ổn định, bạn bè quốc tế rất tôn trọng, kính nể đất nước Việt Nam, thì quý vị không có lý gì, đặc biệt quan hệ Việt – Mỹ đang phát triển, quý vị không có lý gì đứng ở ngang giữa đường quý vị ngăn cản quan hệ Mỹ – Việt.

“Điều đó chỉ làm cho các quý vị thêm khổ tâm, thêm phiền não, thêm buồn bực và rồi chính bản thân những người bạn Mỹ của chúng ta lại trách quý vị là cản con đường hội nhập của Việt Nam và cản quá trình phát triển Mỹ – Việt mà họ đang mong muốn.

“…Tôi cho rằng những biểu tình chống đối của bà con cô bác ở bên ngoài đối với Chủ tịch nước vừa qua nó chỉ là những hiện tượng tôi nghĩ rằng tất cả mọi người không phải ai cũng muốn như vậy, có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì nhu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó…”

‘Còn độc tài, còn hận thù’

Ông Sơn cũng đưa ra ví dụ về Nghị viên Hoàng Duy Hùng ở Houston, người mà ông nói từng “chống cộng quyết liệt” nhưng giờ, theo ông Sơn, đã nhận ra rằng hành động đó “hoàn toàn không phù hợp với truyền thống của ông cha ta và nó cũng không đúng với mong muốn của nhân dân cả nước cũng như bà con cô bác chúng ta…ở nước ngoài.”

“Ông Sơn còn chưa đủ uyên bác để thuyết phục người Việt hải ngoại. Còn “tư tưởng độc tài” có nghĩa là còn ranh giới hận thù. Cái “NHÀ” mình còn chưa sửa xong lấy gì mà đòi sửa tư tưởng người Việt hải ngoại.”

Chanly Xavoi nhận xét trên YouTube

Ông Sơn kêu gọi người Mỹ gốc Việt hãy về Việt Nam gặp ông, hoặc ông sẵn sàng sang Hoa Kỳ để “cùng nhau trao đổi” xem Việt Nam cần làm gì để “đi lên”.

Phát biểu của ông thứ trưởng ngay lập tức đã nhận được phản ứng bực tức trên mạng xã hội.

Huy Nguyen nhận xét trên Facebook: “Sự thật là ngược lại. Bà con đi biểu tình là ngoài cái tâm, những người đó có điều kiện kinh tế.

“Người ta bỏ công, còn bỏ tiền tự túc mua vé máy bay, khách sạn, chỗ ăn, chỗ ngủ, vv. Đó là chưa nói người ta mất thu nhập khi không đi làm.

“Đó là những người co’ kinh tế quá đủ và người ta có điều kiện đấu tranh cho tự do, dân chủ cho đồng bào trong nước.”

Có người còn đặt câu hỏi tại sao ông Sơn không bỏ tiền ra để thuê người đi biểu tình ủng hộ và tại sao chỉ có biểu tình phản đối mà không có người ủng hộ mỗi khi lãnh đạo Việt Nam tới Hoa Kỳ.

Cũng trên Facebook, Huan C. Nguyen bình luận về một ý khác trong phát biểu của ông Sơn:

“Truyền thống cao quý nhất của dân tộc là đoàn kết dân tộc. Truyền thống cao quý nhất của dân tộc là hòa hợp.’ Ông Nguyễn Thanh Sơn nên mua cuốn Bên Thắng Cuộc và đọc xem Đảng của ông đã trà đạp truyền thống cao quý nhất này thế nào.”

Trong khi đó Chanly Xavoi nhận xét trên YouTube: “Ông Sơn còn chưa đủ uyên bác để thuyết phục người Việt hải ngoại. Còn “tư tưởng độc tài” có nghĩa là còn ranh giới hận thù. Cái “NHÀ” mình còn chưa sửa xong lấy gì mà đòi sửa tư tưởng người Việt hải ngoại.”

Trong mấy ngày qua BBC cũng nhận được tin và nhận xét về biểu tình phản đối ông Trương Tấn Sang ở Washington DC.

Dân oan đòi đất trước khách sạn ông Trương Tấn sang ở Hoa Kỳ

Bà Lý Lệ Hoa trước cửa khách sạn của ông Trương Tấn SangBà Lý Lệ Hoa cho rằng đã đưa được thư cho phu nhân ông Sang

Ông Trương Tấn Sang tới Hoa Kỳ gặp những cuộc biểu tình lớn. Hàng trăm người Mỹ gốc Việt đã tụ tập trước Toà Bạch Ốc để đòi hỏi trả tự do cho những nhà đối kháng như luật sư Lê Quốc Quân, nhạc sĩ Việt Khang…

Nhưng trong số biểu tình viên tham dự không có ai tạo nên ấn tượng đặc biệt như bà Lý Lệ Hoa, một người xưng là dân oan có tài sản đất đai lên đến hàng triệu đô la ở Việt Nam đã bị nhà nước trưng dụng không bồi thường. Hiện nay đất đai của bà Lý Lệ Hoa thuộc về công ty Becamex ở Việt Nam.

Uất ức vì không được đền bù thoả đáng, nay phải sang Hoa Kỳ làm lại từ đầu kể cả những công việc chân tay, bà Lý Lệ Hoa đã có sự chuẩn bị và tìm tới khách sạn của phái đoàn ông Trương Tấn Sang để căng biểu ngữ biểu tình.

Với sự miệt mài và ý chí của một người khiếu kiện, bà Lý Lệ Hoa đã thuê trước căn phòng sang trọng trong khách sạn Marriott Wardman Park Hotel nơi ông Sang và phái đoàn dùng làm nơi hội họp và nghỉ lại.

Bà đã phát thỉnh nguyện thư khiếu kiện trong vòng vây của mật vụ Hoa Kỳ và an ninh Việt Nam. Phái đoàn Việt Nam rất lấy làm khó chịu nhưng không làm sao đưa bà Lý Lệ Hoa tầm mắt của nhà Trương Tấn Sang vì bà là khách hàng của khách sạn.

Đưa thư cho phu nhân chủ tịch

“Bà Lý Lệ Hoa cũng cho biết số chi phí máy bay và khách sạn đều do vay mượn để thực hiện vụ “dân oan khiếu kiện” này với quyết tâm cho ông chủ tịch nước Việt Nam thấy được thảm trạng và sự bất công về tình trạng thu dụng và chia chác đất đai ở Việt Nam.”

Trong một cơ hội hiếm có vào sáng 24-7-2013, bà Lý Lệ Hoa đã đưa tận tay bức thư khiếu kiện tới tận tay vợ ông Trương Tấn Sang khiến nhân viên hai phía Mỹ – Việt đều bối rối ra sức giải tỏa căng thẳng.

Bà đã bị nhân viên cảnh sát gõ cửa phòng và được yêu cầu không được đưa thỉnh nguyện thư trong phạm vi khách sạn. Bà Lý Lệ Hoa cũng quả quyết người bà trao thư chính là bà Trương Tấn Sang sau khi đối chiếu các bức hình trên internet.

Lời thư nhã nhặn, bà Lý Lệ Hoa xưng là công dân của nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam gởi lên chủ tịch nước mong được đền bù chính đáng.

Trong khách sạn, một mình giữa vòng vây của quan chức phái đoàn Việt Nam và an ninh Hoa Kỳ, bà Lý Lệ Hoa đội nón lá đi qua đi lại vào những nơi khánh tiết long trọng tạo nên một hình ảnh kỳ lạ về nghi thức lễ tân và diện mạo của phái đoàn Việt Nam. Những nhân viên bảo vệ có sự cảm thông khi đọc các dòng biểu ngữ đòi công lý của bà.

Họ cố gắng quan sát để phòng những hành vi ngoài kiểm soát nhưng một mặt phải thoả mãn ý nguyện của khách hàng trong khách sạn.

Bà Lý Lệ Hoa cũng cho biết số chi phí máy bay và khách sạn đều do vay mượn để thực hiện vụ “dân oan khiếu kiện” này với quyết tâm cho ông chủ tịch nước Việt Nam thấy được thảm trạng và sự bất công về tình trạng thu dụng và chia chác đất đai ở Việt Nam.

Bầu cử ở Campuchia: CPP nói ‘chiến thắng’, CNRP bác bỏ

Bắt đầu kiểm phiếu ở CampuchiaHiện vẫn chưa có kết quả bầu cử chính thức ở Campuchia

Đảng Nhân dân Campuchia (CPP) cầm quyền đã tuyên bố chiến thắng trong cuộc tổng tuyển cử hôm Chủ nhật ngày 28/ nhưng số ghế mà họ giành được có thể sẽ giảm đi nhiều so với trước đây.

Đảng CPP của Thủ tướng Hun Sen tuyên bố họ đã giành được ít nhất 68 ghế trong khi phe đối lập giành được 55 ghế.

Tuy nhiên, kết quả do CPP đưa ra này lại không được phe đối lập công nhận. Đảng Cứu quốc Campuchia (CNRP) đã bác bỏ tuyên bố thắng lợi của CPP và cho biết cuộc bầu cử có rất nhiều sai sót.

Thành tích kém nhất

Kết quả chính thức vẫn chưa được công bố. Tuy nhiên nếu số ghế nói trên là chính xác thì đây sẽ là thành tích yếu kém nhất của CPP trong vòng 15 năm qua.

Trước khi bầu cử diễn ra, CPP được dự đoán rộng rãi sẽ giành chiến thắng. Đảng này được sự ủng hộ đáng kể ở nông thôn.

“Chúng tôi có thể nói rằng chúng tôi đã chiến thắng trong cuộc bầu cử này,” ông Khieu Kanharith, phát ngôn nhân của CPP, nói với hãng tin Pháp AFP.

CPP có 90 ghế trong Quốc hội mãn nhiệm. Do đó con số 68 ghế mà họ thông báo đã giành được cũng đồng nghĩa với việc họ mất đi hơn 20 ghế.

Trong khi đó, hai đảng làm thành CNRP chỉ có tổng cộng 29 ghế trong Quốc hội khóa trước. Do đó nếu họ giành được 55 ghế thì đây sẽ là bước tiến lớn của họ.

Các cử tri trẻ được cho rằng có khả năng tìm kiếm sự thay đổi cho nên họ sẽ ủng hộ Sam Rainsy và đảng CNRP của ông.

Kết quả này sẽ tạo nền tảng vững mạnh cho Đảng CNRP tiếp tục thăng tiến trong tương lai, còn Đảng CPP cũng có thế đa số bình thường trong Quốc hội – đủ để kiểm soát hoạt động lập pháp và đảm bảo rằng CPP vẫn có thể tiếp tục điều hành đất nước như họ muốn.

‘Nhiều sai sót’

Sam Rainsy và Hun SenSam Rainsy có bước tiến lớn còn Hun Sen thụt lùi đáng kể

CNRP đã than phiền có gian lận trong bầu cử với việc một số cử tri không tìm thấy tên mình trong danh sách.

“Đảng Cứu quốc Campuchia không thể chấp nhận kết quả của cuộc bầu cử Quốc hội lần thứ năm… bởi vì CNRP đã phát hiện rất nhiều những sai sót nghiêm trọng,” AFP dẫn thông cáo của đảng này cho biết.

CNRP kêu gọi ‘thành lập khẩn cấp’ một ủy ban đại diện hai chính đảng lớn, Ủy ban Bầu cử Quốc gia, các tổ chức dân sự và Liên Hiệp Quốc để điều tra về các khiếu nại.

Theo đảng này thì nhiều cử tri không có tên trong danh sách bầu cử và hàng ngàn cử tri phát hiện người khác đã dùng danh tính của họ để bỏ phiếu.

Các tổ chức nhân quyền thì lo ngại rằng loại mực dùng để đánh dấu ngón trỏ của cử tri để đảm bảo rằng họ không thể bỏ phiếu hai lần có thể dễ dàng được rửa sạch.

Ủy ban Bầu cử Quốc gia đã bác bỏ cáo buộc có sai sót.

Một câu hỏi đặt ra hiện nay là liệu Hun Sen sẽ phản ứng như thế nào nếu đảng đối lập thật sự giành được nhiều ghế như thế.

Sau khi đảng của ông về nhì trong cuộc bầu cử hồi năm 1993, ông đã một mực yêu cầu phải trở thành đồng thủ tướng rồi chỉ bốn năm sau đó lật đổ vị thủ tướng kia trong một cuộc đảo chính đẫm máu.

Các đường phố xung quanh dinh thự của Hun Sen ở thủ đô Phnom Penh đã bị phong tỏa hôm Chủ nhật ngày 28/7 trong khi lực lượng an ninh đi tuần tra để giải tán bất cứ người biểu tình nào.

Ông Obama có quên blogger Điếu Cày?

Blogger Điếu CàyBlogger Điếu Cày được cho là đang tuyệt thực trên 30 ngày trong tù

Tiến sỹ Nguyễn Quang A dự cuộc giao lưu với người thân của blogger Điếu Cày (tức Nguyễn Văn Hải) ở Hà Nội và bình luận thái độ của Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama về nhân quyền ở Việt Nam, nhân cuộc gặp gỡ thượng đỉnh tại Washington với Chủ tịch VN ông Trương Tấn Sang.

Trước hết về buổi giao lưu hôm Chủ Nhật, 28/7/2013 của gần bốn chục người có mặt, với vợ cũ và con trai của blogger Điếu Cày, người được cho là đang tuyệt thực trong trại giam hơn một tháng để phản đối bị chính quyền ‘ngược đãi’ và ‘ứng xử thiếu công bằng’, ông Quang A nói đây là cử chỉ động viên, đồng cảm với gia đình ông Điếu Cày:

Ông nói: “Để cho gia đình biết trong lúc rất khó khăn như thế này, thì luôn luôn có những người bạn bè, những người ủng hộ cở bên cạnh, và chị Tân (vợ cũ của blogger) cũng như cháu Dũng (con trai của blogger), không có bị lẻ loi!”

Cựu Viện trưởng Viện Phản biện Chính sách độc lập (ISDS) đã giải thể cho hay ông tin rằng ông Hải đang có tình trạng sức khỏe cần quan tâm, qua phản ánh của người thân mới được thăm nuôi.

‘Lập Ủy ban Bảo vệ Người bị giam giữ’

“Hoa Kỳ đã ủng hộ những quốc gia mà tình hình nhân quyền còn vô cùng là tồi tệ, nhưng vì những lợi ích khác, họ vẫn hợp tác với các chính quyền như vậy”

TS. Nguyễn Quang A

Đồng thời ông cho rằng chính quyền đang vi phạm quyền con người “trắng trợn” đối với nhiều người bị giam giữ ở trong tù, khi “tước mất” của các tù nhân nhiều quyền lợi cơ bản bất khả xâm phạm của họ như quyền được thông tin cho gia đình, quyền được thăm nuôi…

Ông kiến nghị một Ủy ban Bảo vệ Người bị giam giữ cần được thành lập với thành viên tới từ các tổ chức độc lập nhằm bảo vệ các quyền lợi chính đáng của những ai bị câu lưu, tù đầy.

Bình luận về thái độ của ông Obama đối với vấn đề nhân quyền của Việt Nam nhân chuyến thăm của chủ tịch nước Việt Nam từ trong tuần này, Tiến sỹ Quang A cho rằng Hoa Kỳ đã có những tính toán về lợi ích trên tổng thể chung quan hệ với Việt Nam và có phần giảm nhẹ áp lực với lãnh đạo Việt Nam.

Ông nói: “Mối quan hệ giữa hai quốc gia với nhau thì còn có rất nhiều những yếu tố ảnh hưởng đến, chứ không chỉ là vấn đề nhân quyền.

“Hoa Kỳ đã ủng hộ những quốc gia mà tình hình nhân quyền còn vô cùng là tồi tệ, nhưng vì những lợi ích khác, họ vẫn hợp tác với chính quyền như vậy.”

Tiến sỹ Quang A cho rằng người dân cần chủ động đòi các quyền tự do và quyền con người của mình mà không nên ỷ lại và tác động gây áp lực của nước ngoài.

Uỷ Ban Đối Ngoại Hạ viện Mỹ thông qua luật nhân quyền VN

Quốc hội Hoa KỳCác dự luật phải được lưỡng viện phê chuẩn trước khi lên trình tổng thống

Dự luật Nhân quyền Việt Nam HR 1897 kêu gọi siết chặt chế tài với Hà Nội vừa được Ủy ban Đối ngoại của Hạ viện Hoa Kỳ thông qua, nhưng còn phải qua nhiều bước nữa.

Thông cáo từ Hạ viện Mỹ cho hay dự luật này được các dân biểu thuộc Ủy ban Đối ngoại nhất trí thông qua.

Đây là dự luật do hai nghị sỹ Ed Royce, đảng Cộng hòa, bang California; và Chris Smith, đảng Cộng hòa, bang New Jersey, khởi xướng.

Dự luật HR 1897 đưa ra khuyến nghị nhằm cải thiện tình hình nhân quyền ở Việt Nam thông qua ràng buộc điều kiện nhân quyền và dân chủ vào các khoản viện trợ phi nhân đạo dành cho chính phủ Việt Nam, đồng thời cổ súy thái độ cứng rắn hơn đối với Hà Nội trong lĩnh vực nhân quyền và tự do tôn giáo.

Dự luật này sẽ phải được đưa ra bỏ phiếu thông qua tại phiên họp chung của Hạ viện vào tháng 10/2013, sau đó chuyển qua cho Thượng viện xem xét.

Nếu được thông qua tại Thượng viện, dự luật sẽ được chuyển lên trình Tổng thống để ông Barack Obama phê chuẩn thành luật. Chỉ khi đó, nó mới có hiệu lực.

Tuy nhiên các dự luật tương tự đã nhiều lần bị chặn lại tại Thượng viện.

Những người chủ xướng cho rằng dự luậ́t này sẽ giúp cải thiện tình hình nhân quyền trong nước Việt Nam, thúc đẩy nhà nước cộng sản tôn trọng tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận và các quyền dân chủ, lao động khác, đồng thời giải quyết nạn buôn người.

Dân biểu Chris Smith nói trong một thông cáo gửi tới BBC rằng phiên điều trần về nhân quyền mới đây tại Hạ viện, với các nhân chứng người Việt, cho thấy tình trạng vi phạm “rất nghiêm trọng”.

“Việt Nam tiếp tục là một trong các nước vi phạm nhiều nhất về tự do tôn giáo trên thế giới”, ông Chris Smith cáo buộc.

Ngược lại, chính phủ Việt Nam nhiều lần gọi dự luật nói trên là “sai trái” và khẳng định “những năm qua, Việt Nam đã đạt được nhiều thành tựu trong việc bảo đảm quyền con người trên mọi lĩnh vực dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội và được cộng đồng quốc tế ghi nhận”.

_______________________

‘VN phải xem lại về nhân quyền’

Cập nhật: 16:48 GMT – thứ bảy, 29 tháng 6, 2013

Tiến sỹ Nguyễn Quang A bình luận về tình hình nhân quyền ở Việt Nam nhân việc Ủy ban Đối ngoại của Hạ viện Hoa Kỳ thông qua Bấm Dự luật về nhân quyền đối với Việt Nam.

Dự luật HR 1897 đưa ra khuyến nghị nhằm cải thiện tình hình nhân quyền ở Việt Nam thông qua ràng buộc điều kiện nhân quyền và dân chủ vào các khoản viện trợ phi nhân đạo dành cho chính phủ Việt Nam, đồng thời cổ súy thái độ cứng rắn hơn đối với Hà Nội trong lĩnh vực nhân quyền và tự do tôn giáo.

Dự luật này sẽ phải được đưa ra bỏ phiếu thông qua tại phiên họp chung của Hạ viện vào tháng 10/2013, sau đó chuyển qua cho Thượng viện xem xét.

Trao đổi với BBC từ Hà Nội hôm thứ Bảy, 29/6/2013, Tiến sỹ Quang A cho rằng thành tích nhân quyền của chính quyền Việt Nam ‘tồi đi rất nhiều’ trong ít nhất ba năm trở lại đây.

Ông không cho rằng việc bắt bớ, câu lưu, sách nhiễu các bloggers và các nhà hoạt động vì dân chủ, nhân quyền ở trong nước có thể làm suy giảm hoặc tắt đi tiếng nói của người dân và các giới này trong quá trình đấu tranh đòi cải thiện dân chủ.

Ông cũng phủ nhận quan điểm của nhà nghiên cứu nước ngoài về chính trị Việt Nam cho rằng bất cứ sự tác động, áp lực nào của quốc tế, đặc biệt là Phương Tây vào Việt Nam lúc này đều có thể tạo “tác động ngược” làm chính quyền ra tay cứng rắn hơn với phong trào dân chủ trong nước.

“Có thể khi người ta quẫn lên, người ta có thể tăng cường đàn áp hơn nữa, nhưng tôi nghĩ về dài hạn, chính kiến của các chính phủ khác trên thế giới dứt khoát phải có tác động với chính quyền Việt Nam,” nguyên Viện trưởng viện phản biện chính sách độc lập IDS nói với BBC.

Phe hữu Mỹ bực vì Obama và Hồ Chí Minh

Lãnh đạo hai nước Việt Nam và Hoa Kỳ gặp nhau ở Nhà Trắng ngày 25/7

Chia rẽ trong chính trị Hoa Kỳ lại được khơi dậy sau câu nói của Tổng thống Barack Obama về lãnh tụ cộng sản Hồ Chí Minh.

Khi tiếp Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang ở Nhà Trắng hôm 25/7, ông Obama cho biết phía Việt Nam tặng ông bản sao lá thư Hồ Chí Minh gửi tổng thống Mỹ Harry Truman năm 1946 bày tỏ mong muốn có quan hệ “hợp tác đầy đủ” .

“Hồ Chí Minh thực sự có cảm hứng nhờ Tuyên ngôn Độc lập và Hiến pháp Hoa Kỳ, và những lời nói của Thomas Jefferson.”

“Hồ Chí Minh đã nói ông muốn hợp tác với Hoa Kỳ. Và Chủ tịch Sang bày tỏ rằng ngay cả nếu 67 năm đã trôi qua, thì cũng là điều tốt khi chúng ta còn đang có tiến bộ,” ông Obama nói.

‘Thiếu hiểu biết’

Ngay lập tức kênh truyền hữu cánh hữu Fox News gọi bình luận của ông Obama là “ngu dốt”, đặt câu hỏi phải chăng ông xúc phạm giới cựu binh Mỹ tham chiến ở Việt Nam.

Chris Stirewalt, biên tập viên chính trị của Fox News, cho rằng ngụ ý của ông Obama, tổng thống thuộc đảng Dân chủ, là “giá như ông Hồ và Truman có thể làm những gì mà Obama và ông Sang làm tuần này, thì đã tránh được biết bao hiểu lầm”.

Ông này nói “thật khó hiểu làm sao” Người Cha Lập Quốc như Jefferson lại “gây cảm hứng cho sự nghiệp giết chóc của nhà độc tài Việt Nam”.

“Việc liên hệ giữa những nhà sáng lập Hoa Kỳ và ông Hồ cho thấy hoặc tổng thống vô cùng thiếu hiểu biết lịch sử hoặc chứng tỏ sự mềm dẻo đạo đức đáng ngạc nhiên.”

Viết trên tờ Wall Street Journal, cây bút Ronald Radosh lại nói Hồ Chí Minh “không phải là Washington hay Jefferson; ông ta là tay Marxist-Leninist trung thành”.

“Hãy gạt đi ý tưởng là Hồ Chí Minh có chút gì quan tâm đến Tuyên ngôn Độc lập, ngoại trừ đó chỉ là công cụ mà có lúc ông ta dùng đến để hy vọng đạt được các mục tiêu cộng sản,” người này viết.

Ông Hồ Chí Minh đã trích dẫn Bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1776 của Mỹ

Một số chính khách đảng Cộng hòa cũng ra tuyên bố phản đối.

Dân biểu Texas, Sam Johnson, từng bị giam bảy năm tại nhà tù Hỏa Lò ở Hà Nội trong thời chiến, nói ông Obama “xúc phạm” các tù nhân chiến tranh.

“Đây là cú tát vào mặt những người từng phục vụ – và đặc biệt những ai phải trả cao nhất cho tự do trong thời kỳ đen tối đó,” ông này ra thông cáo.

Từ Florida, dân biểu Ileana Ros-Lehtinen tuyên bố “đánh đồng Hồ Chí Minh với Thomas Jefferson là xúc phạm cống hiến và hy sinh của những người từng phục vụ ở Việt Nam”.

“Dám nói một tay đồ tể tàn sát đối thủ và giết những người chống lại ách chuyên chế lại có cảm hứng từ những lý tưởng đã đưa quốc gia này trở thành đất nước tự do và dân chủ nhất thế giới, là coi thường những Người Cha Lập Quốc và những người đổ máu để bảo vệ viễn kiến của họ,” bà giận dữ.

Nhưng cũng có người bênh vực tổng thống Mỹ, như cây bút Asawin Suebsaeng trên trang Mother Jones.

“Bình luận của Obama không phải là nói hớ hay xúc phạm các cựu binh Mỹ,” ông này viết.

“Điều Obama nói là sự thật lịch sử. Tháng Chín 1945, Hồ Chí Minh đã đọc Tuyên ngôn Độc lập của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa tại Hà Nội.”

“Lá cờ ánh sao chói lọi [quốc ca Mỹ ] được một ban nhạc người Việt chơi lúc ông ta đọc diễn văn, nhưng ông ta còn mở đầu tuyên ngôn bằng trích dẫn Thomas Jefferson,” cây bút này nhắc lại.

Bóng đen phía sau bản án Điếu Cày

Phạm Đình Trọng (Danlambao)  Với tang chứng rất mơ hồ từ những bài báo của CLBNBTD (Câu lạc bộ Nhà Báo tự do) mà Điếu Cày Nguyễn Văn Hải là nhân vật chủ chốt, tòa án của Nhà nước Cộng sản Việt Nam buộc Điếu Cày tội tuyên truyền chống Nhà nước và giáng cho anh 12 năm tù giam, 5 năm quản chế sau tù. Mức án nặng đến man rợ! Vì mức án man rợ không bình thường đó người ta phải truy tìm đến bản chất thật của vụ án Điếu Cày là gì.

 
Tháng chín năm 2007 Điếu Cày mới lập ra CLBNBTD thì tháng tư năm 2008 anh đã bị bắt vì tội trốn thuế. Bảy tháng hoạt động với ba người đều không có nghề báo. Một người làm kinh doanh. Hai người làm nghề luật. CLBNBTD chưa làm được gì đáng kể, chẳng có bài báo nào để lại được dấu ấn cho CLBNBTD, không gây được chú ý cho người đọc. Vì thế, cố gán cho ba thành viên CLBNBTD tội tuyên truyền chống Nhà nước nhưng cáo trạng cũng không thể nêu được ra bài nào chống Nhà nước và chống Nhà nước như thế nào? Đành phải thống kê ra những con số vô hồn, câm lặng, không nói được điều gì: Số bài viết đăng trên trang mạng CLBNBTD 421 bài, trong đó ba thành viên viết 94 bài, còn 327 bài tải từ các trang mạng khác về. Rồi lại phải nhờ đến cơ quan không có nghiệp vụ pháp lí, không có chức năng, không đủ tư cách và không đủ sức giám định văn bản chính trị là sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Sài Gòn giám định những bài viết của CLBNBTD. Thực chất việc giám định chỉ là thủ tục và người giám định chỉ viết theo ý cường quyền. Dù vậy cũng chỉ có được bản nhận định rất chung chung, gượng ép về nội dung chống Nhà nước của CLBNBTD.
 
Tội tuyên truyền chống Nhà nước ở những bài viết của CLBNBTD vu vơ, nhạt nhòa đến mức ngay hệ thống tư pháp Nhà nước rất muốn trị tội Điếu Cày, lúc đầu cũng không thể gán tội cho những bài viết đó vì thế họ phải dựng lên tội trốn thuế.
 
Khi tội trốn thuế được định tên, dù không chấp nhận, gia đình Điếu Cày vẫn xin truy nộp để khắc phục nhưng không được cơ quan tư pháp cho khắc phục mà quyết đưa Điếu Cày ra tòa. Đó cũng là điều vô cùng bất thường. Trốn thuế chỉ là tội kinh tế, không gây nguy hiểm cho xã hội, số tiền lại quá nhỏ, chỉ vài trăm triệu đồng. Quan hệ giữa người dân đóng thuế và Nhà nước thu thuế là quan hệ dân sự, hành chính. Quan hệ giữ người dân có công đóng thuế nuôi Nhà nước và Nhà nước chịu ơn người dân đóng thuế nuôi mình. Người đóng thuế chưa nộp thuế đầy đủ, Nhà nước phải tạo điều kiện và hướng dẫn cho người dân khắc phục số tiền thuế còn thiếu. Không cho người dân được truy nộp thuế, quyết đẩy người dân thành tội phạm, Nhà nước đã hình sự hóa một quan hệ dân sự. Đó là việc cố tạo dựng tội cho người dân lương thiện, cố biến người đang kinh doanh đóng thuế nuôi Nhà nước thành người ngồi không ăn cơm tù để Nhà nước phải nuôi!
 
Tư tưởng chính thống của Nhà nước Việt Nam hiện tại là kiên định chủ nghĩa Mác Lê nin. Viết bài không tán thành nền tảng tư tưởng Mác Lê nin và những chủ trương, chính sách, việc làm theo tư tưởng Lê nin nít thì những bài viết của Điếu Cày và CLBNBTD không thể so được với những bài viết thẳng thắn của nhiều người đã viết từ hơn chục năm trước.
 
Tiến sĩ Hà Sĩ Phu với những tác phẩm dày dặn đã thẳng thừng bác bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin, bác bỏ tư tưởng chính thống của đảng Cộng sản và Nhà nước đương quyền: “Thực chất chủ nghĩa Mác Lê nin chỉ là một khát vọng đẹp đẽ nhưng ảo tưởng, phi khoa học, chống lại qui luật tự nhiên”. Những tác phẩm của tiến sĩ Hà Sĩ Phu như Dắt Tay Nhau Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường Của Trí Tuệ, Chia Tay Ý Thức Hệ như tiếng sét, như tia chớp làm nhiều người Việt Nam bừng tỉnh thoát khỏi cơn mê sảng lầm lạc trong mớ lí thuyết huyễn hoặc của chủ nghĩa Mác Lê nin. Tầng lớp trí thức tiếp nhận những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu như tiếp nhận một chân lí hiển nhiên, một sự thật bình dị mà lâu nay họ không nhận ra.
 
Bác bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin, tiến sĩ Hà Sĩ Phu cũng bác bỏ nhiều chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước Cộng sản gây thiệt hại cho nước, gây tai họa cho dân. Những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu đã giải thiêng chủ nghĩa Mác Lê nin, giải độc cho xã hội Việt Nam, thức tỉnh nhiều người dân Việt Nam, tạo nên một đội ngũ, một lực lượng xã hội đông đảo, mạnh mẽ đòi tự do dân chủ, đòi quyền con người, quyền công dân, đòi đa nguyên, đa đảng, xóa bỏ sự độc quyền quyền lực của đảng Cộng sản. Những bài viết mang tư tưởng không đồng thuận với đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam Xã hội chủ nghĩa của tiến sĩ Hà Sĩ Phu có tác động xã hội sâu rộng và mạnh mẽ như vậy thực sự rất bất lợi cho Đảng và Nhà nước Cộng sản Việt Nam. Một Nhà nước quyền uy, say bạo lực, cai trị dân bằng bạo lực chuyên chính vô sản thì không thể tha thứ cho những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu phản bác lại Đảng và Nhà nước Cộng sản vậy mà Nhà nước Cộng sản Việt Nam cũng không thể buộc tiến sĩ Hà Sĩ Phu tội tuyên truyền chống Nhà nước!
Tiến sĩ Hà Sĩ Phu công bố tác phẩm Dắt Tay Nhau Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường Của Trí Tuệ năm 1988, đến cuối năm 1995 bộ máy công cụ bạo lực mới tìm được cơ hội đưa tiến sĩ vào tù bằng một tội từ trên trời rơi xuống. Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đang thong dong đạp xe trên đường phố Hà Nội thì có người đi xe máy cố ý quyệt vào xe ông làm cho ông ngã. Công an giăng sẵn trên đường liền xô lại. Kẻ gây tai nạn thì được tự do. Người bị nạn thì bị bắt giữ đưa về đồn công an. Bản sao bức thư ông Thủ tướng Võ Văn Kiệt gửi Ban Chấp hành trung ương đảng Cộng sản Việt Nam mà công an khám thấy trong túi xách tiến sĩ Hà Sĩ Phu liền được công an sử dụng làm tang chứng cho tội “Có hành vi tiết lộ bí mật Nhà nước” để tiến sĩ Hà Sĩ Phu phải nhận bản án một năm tù giam!  
 
 
Nhắc lai chuyện tiến sĩ Hà Sĩ Phu để càng thấy rằng Điếu Cày không có tội. Buộc cho Điếu Cày tội tuyên truyền chống Nhà nước là hoàn toàn áp đặt, ngang trái, vi Hiến và phiên tòa tuyên Điếu Cày 12 năm tù 5 năm quản chế là phiên tòa không có công lí. Phiên tòa bộc lộ rất rõ mưu đồ độc ác hãm hại một khí phách Việt Nam, một tâm hồn Việt Nam nồng nàn yêu nước.
 
Hoạt động xã hội nổi bật nhất của Điếu Cày không phải là những bài viết trên trang mạng CLBNBTD mà là ở những hoạt động phản đối Tàu Cộng xâm chiếm đất đai, biển đảo Việt Nam.
 
Với chiếc máy ảnh trước ngực, Điếu Cày lặn lội lên mảnh đất đầu cùng của Tổ quốc Việt Nam ở Đàm Thủy, Trùng Khánh, Cao Bằng chụp ảnh thác Bản Giốc, ghi vào hình ảnh một mảnh đất Việt Nam yêu thương đã bị giặc Tàu chiếm đoạt. Thời thực dân Pháp chiếm nước ta, Pháp đô hộ dân ta, Pháp làm chủ nước ta, toàn bộ thác Bản Giốc còn là của Việt Nam, đường biên giới còn cách xa thác về phía Bắc tới 12 cây số. Thời đảng Cộng sản Việt Nam làm chủ đất nước Việt Nam, thác Bản Giốc chỉ còn phần nửa dưới thấp, phần thác cao hùng vĩ đã thuộc Tàu Cộng rồi! Điếu Cày chụp ảnh thác Bản Giốc, chụp ảnh vết thương nhức nhối trên cơ thể Tổ quốc Việt Nam đưa lên trang mạng.
Điếu Cày cầm bảng chữ Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam đi đầu trong những cuộc biểu tình liên tiếp, sôi sục đầu năm 2008 phản đối Tàu Cộng đưa Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam vào đơn vị hành chính Tam Sa của Tàu Cộng.
 
Đúng ngày Tàu Cộng đánh cướp quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam 34 năm trước, ngày 19. 1. 2008, đúng khi Tàu Cộng đang tưng bừng rước ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh đi khắp thế giới và ngọn đuốc đó sắp qua Sài Gòn thì Điếu Cày cùng những người bạn mặc đồ đen để tang Hoàng Sa, trên ngực áo có biểu tượng năm vòng tròn Olympic Bắc Kinh là năm chiếc còng số 8 cạnh hàng chữ Pekin 2008. Nhìn Điếu Cày đứng cao trên thềm Nhà Hát Lớn Sài Gòn ngực áo mang biểu tượng Olympic Bắc Kinh chỉ là những chiếc còng số 8, tay giương cao bảng chữ “Hoàng Sa, Trường Sa Của Việt Nam” bằng chữ Việt, chữ Anh, chữ Tàu, những kẻ cướp Hoàng Sa của Việt Nam đang có mặt lúc nhúc đầy Sài Gòn hẳn phải bầm gan tím ruột. Vì sự bầm gan tím ruột đó và cũng vì ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh khi đến Sài Gòn phải được chào đón tưng bừng, 9 ngày trước khi ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh đến Sài Gòn, Điếu Cày bị bắt.
Với những tình tiết trên đủ để nhận ra quyền lực đòi hỏi phải bắt Điếu Cày không phải là quyền lực Nhà nước Việt Nam. Điếu Cày chỉ bị ba mươi tháng tù về tội trốn thuế cũng chưa làm cho quyền lực đó hả dạ. Vì thế, sau khi mãn hạn tù trốn thuế, 10.2010, Điếu Cày lại bị đưa đi biệt tăm để chờ sự trừng phạt đủ sức hủy hoại Điếu Cày!
 
Trong thời gian Điếu Cày bị giam trong bóng tối vô định, có một sự kiện xảy ra cách xa Điếu Cày hàng vạn dặm mà dường như có liên hệ đến số phận Điếu Cày. Đó là sự kiện Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng đi thăm Tàu Cộng đã cùng Tổng bí thư đảng Cộng sản Tàu Cộng Hồ Cẩm Đào kí bản Tuyên bố chung tám điểm ngày 15. 10. 2011.
 
Điểm thứ tư của Tuyên bố chung có sáu việc thì việc thứ năm là: “Đi sâu hơn nữa hợp tác giữa hai nước trong lĩnh vực thi hành pháp luật và an ninh;… Tăng cường giao lưu và hợp tác giữa các cơ quan như tòa án, viện kiểm sát, công an, hành chính tư pháp;… tăng cường phối hợp và ủng hộ lẫn nhau trong việc giữ gìn ổn định trong nước của mình.” Thực tế trong quan hệ giữa Tàu Cộng với Việt Nam, giữa nước lớn quen thói trịch thượng, lấn lướt, áp đặt cho nước nhỏ thì “đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan công an, tòa án hai nước” chỉ để cho cơ quan công an, tòa án Tàu Cộng nhảy vào các vụ việc, can thiệp, áp đặt buộc công an, tòa án Việt Nam phải thực hiện mà thôi.
 
Ngày 15. 10. 2011 Tuyên bố chung Việt – Tàu “đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan công an, tòa án hai nước” được kí kết ở Bắc Kinh. Ngày 24. 9. 2012, người đàn ông sáu mươi tuổi Điếu Cày bị kêu mức án man rợ 12 năm tù, 5 năm quản chế bởi một tội danh áp đặt, gượng ép: Tuyên truyền chống Nhà nước, trong phiên tòa bịt bùng công an, mật vụ ở Sài Gòn.
Điều bất thường nữa là, tòa án định tội và bị cáo nhận tội là việc ở tòa án. Nhà tù chỉ quản lí việc thi hành án của người tù. Nhưng nhà tù số 6 Thanh Chương, Nghệ An đã làm công việc của tòa án, ép người tù Điếu Cày kí vào bản nhận tội. Điếu Cày quyết liệt không kí liền bị quản giáo tống vào biệt giam. Bị biệt giam vô lí và bị đối xử tàn ác, phi pháp, Điếu Cày gửi đơn tố cáo lên viện Kiểm sát tỉnh Nghệ An. Chờ đợi không thấy Viện Kiểm sát trả lời, Điếu Cày phải tuyệt thực đòi công lí.
Lần theo sự việc để xác định thời điểm Điếu Cày bị ép kí bản nhận tội: Bị ép nhận tội. Bị biệt giam và ngược đãi. Gửi đơn tố cáo lên viện Kiểm sát. Chờ không thấy viện Kiểm sát trả lời đơn. Tuyệt thực. Tuyệt thực là hành động sau cùng trong chuỗi sự việc trên. Điếu Cày bắt đầu tuyệt thực từ 22. 6. 2013 thì nhà tù ép Điếu Cày kí vào bản nhận tội vào khoảng từ ngày 10 đến ngày 15 tháng sáu, tạm xác định mốc thời gian cụ thể là ngày 12. 6. 2013
Lại phải nhắc đến một sự kiện diễn ra cách xa Điếu Cày vạn dặm mà dường như có liên hệ đến việc nhà tù số 6 phải đường đột làm cái việc không thuộc chức năng của nhà tù là ép người tù Điếu Cày kí bản nhận tội: Sự kiện Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đi thăm Tàu Cộng.
12. 6. 2013, Điếu Cày bị ép phải kí vào bản nhận tội.
19. 6. 2013, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đi Tàu.
 
Chữ kí nhận tội của Điếu Cày cần cho Nhà nước Cộng sản Việt Nam trong đối ngoại, để Nhà nước Cộng sản Việt Nam chứng minh với thế giới rằng Việt Nam không có tù chính trị, chỉ có tù hình sự vi phạm pháp luật. Chữ kí nhận tội của kẻ vi phạm pháp luật đây. Chữ kí nhận tội của Điếu Cày càng cần cho những kẻ muốn khuất phục ý chí độc lập tự chủ của những người Việt Nam yêu nước thương nòi.
Trước chuyến đi Tàu của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, nhà tù số 6 Thanh Chương, Nghệ An lồng lộn ép Điếu Cày phải kí bản nhận tội càng thấy rõ bản án độc ác, man rợ dành cho Điếu Cày đến từ đâu. Vì cái văn bản thỏa thuận của ông Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam kí với Tổng bí thư đảng Cộng sản Tàu “Đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan công an, tòa án hai nước” mà công an, tòa án Việt Nam đang nhẫn tâm, lạnh lùng đầy đọa đến chết một khí phách Việt Nam, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải!

Phạm Đình Trọng

danlambaovn.blogspot.com

Thư khẩn gởi Chủ tịch Nước về vụ tuyệt thực của Điếu Cày

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok. 2013-07-28
Gia đình blogger Điếu Cày cùng bạn bè căng biểu ngữ trước cổng Tổng cục 8 đòi trả tự do cho ông sáng ngày 26/07/2013.

Gia đình blogger Điếu Cày cùng bạn bè căng biểu ngữ trước cổng Tổng cục 8 đòi trả tự do cho ông sáng ngày 26/07/2013. DR/donghoavang

Nghe bài này

Nhiều người trong và ngoài nước hiện quan ngại cho tình hình sức khỏe của tù nhân Nguyễn Văn Hải, tức blogger Điếu Cày, đã tuyệt thực trong trại giam đến ngày thứ 36 tính đến hôm nay, chủ nhật 28 tháng 7.

Vừa qua một số nhân sĩ, trí thức gồm gần 60 vị đã gửi thư đến chủ tịch nước Trương Tấn Sang và chính phủ Việt Nam kêu gọi khẩn cấp giải quyết vụ tuyệt thực của blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải. Nhiều người tiếp tục ký tên vào thư này.

Tập trung chia sẻ với gia đình blogger Điếu Cày

Vào sáng chủ nhật 28 tháng 7, một số người tập trung tại quán cà phê Highland ở số 1 Tràng Tiền, Hà Nội để giao lưu với con trai và vợ của ông Nguyễn Văn Hải đang có mặt ở Hà Nội để kêu cứu.

Gia Minh hỏi chuyện tiến sĩ Nguyễn Quang A, người tham gia cuộc giao lưu, cũng như là người ký tên vào bức thư gủi chủ tịch nước và chính phủ Việt Nam về vụ tuyệt thực của blogger Điếu Cày. Trước hết, ông Nguyễn Quang A nói lại về cuộc giao lưu:

Ts Nguyễn Quang A: 9 giờ chúng tôi đến đó và cuộc giao lưu diễn ra rất bình thường, không có gì đặc biệt cả: mọi người hỏi thăm chị Tân và cháu Dũng, nói chuyện với nhau, cố gắng động viên gia đình anh Hải để cho thấy rằng đằng sau gia đình anh Điếu Cày có rất nhiều người sẵn sàng đùm bọc, giúp đỡ. Mục đích của cuộc giao lưu chỉ có thế thôi.

Tôi cũng nghe nói ở phía sau có người của cơ quan an ninh đến quay phim…; nhưng mọi người nói với nhau cứ nói chuyện bình thường, không có vấn đề gì cả.

Mọi người hỏi thăm chị Tân và cháu Dũng, nói chuyện với nhau, cố gắng động viên gia đình anh Hải để cho thấy rằng đằng sau gia đình anh Điếu Cày có rất nhiều người sẵn sàng đùm bọc, giúp đỡ.

Ts Nguyễn Quang A

Ít ra từ lúc 9 đến 10:30  khi tôi ra về vì bận việc, ‘người ta’ có ở chung quanh. Đi ra đến Nhà Hát Lớn, tôi thấy có một xe của cảnh sát và một xe của phường thì phải. Nhưng không ai có chủ trương gì khác ngoài việc giao lưu nên ít ra trong 1 tiếng rưỡi đồng hồ khi tôi có mặt tại đó thì không có chuyện gì đặc biệt xảy ra cả.

Gia Minh: Thưa tiến sĩ, ông là một trong gần 60 người đầu tiên ký vào thư gửi chủ tịch nước và chính phủ Việt Nam khẩn cấp giải quyết vụ tuyệt thực của blogger Điếu Cày, mà đến chủ nhật 28 tháng 7 đã 36 ngày rồi; ông thấy tình hình khẩn cấp ra sao?

Ts Nguyễn Quang A: Tôi nghĩ với tính mạng của một con người thì tình hình rất, rất khẩn cấp và nhà chức trách phải có tác động gì đấy rất khẩn cấp để tránh những hậu quả rất đáng tiếc có thể xảy ra. Đó là mong muốn của những người ký tên vào văn bản gửi cho chủ tịch nước và chính phủ, vì trong thẩm quyền của họ, họ có thể giải quyết những việc như thế, trong thẩm quyền của chủ tịch nước. Chưa nói đến chuyện sai đúng thế nào, nhưng trong mọi trường hợp họ có thẩm quyền, có quyền để can thiệp. Thậm chí chủ tịch nước có thẩm quyền ra một lệnh ân xá khẩn cấp ngay lập tức đối với ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải.

Tôi nghĩ với tính mạng của một con người thì tình hình rất, rất khẩn cấp và nhà chức trách phải có tác động gì đấy rất khẩn cấp để tránh những hậu quả rất đáng tiếc có thể xảy ra. Đó là mong muốn của những người ký tên vào văn bản gửi cho chủ tịch nước và chính phủ

Ts Nguyễn Quang A

Chúng tôi cũng yêu cầu phải trả lại tự do ngay lập tức cho các tù nhân lương tâm.

Gia Minh: Hẳn nhiên cơ sở của kêu gọi đó là sự vô tội của những hoạt động bị kết án của ông này?

Ts Nguyễn Quang A: Chắc chắn là như vậy. Bởi vì chúng tôi không có đầy đủ thông tin, chúng tôi chỉ dựa trên những thông tin mà báo chí đã đưa, cũng như các kênh truyền tin của Nhà nước đã đưa về việc xử, tòa án và các bản án đối với các ông ấy. Chúng tôi nhận thấy rằng với những thông tin như vậy, người ta không có tội gì cả.

Gia Minh: Qua theo dõi trong những ngày vừa qua, ông thấy diễn tiến sự giải quyết thế nào?

Ts Nguyễn Quang A: Chúng tôi rất áy náy về chuyện giải quyết như thế nào. Hôm thứ sáu tôi có cùng đi với chị Tân và cháu Dũng đến Tổng Cục 8, sau đó đến Bộ Công An và rồi Thanh Tra Bộ Công An; họ nói nhận đơn và sẽ giải quyết và họ nói đến thứ hai, tức ngày mai, họ sẽ trả lời cho gia đình anh Điếu Cày. Có lẽ phải đợi đến ngày mai để xem ứng xử của họ thế nào. Ít ra những cơ quan ở ngoài này không chạy trốn như Viện Kiểm sát Nhân dân ở Nghệ An. Hôm trước khi cháu Dũng, chị Tân và một số anh em khác nữa đến đó, gần như bỏ trống cơ quan và dường như không có ai muốn tiếp xúc gì với mọi người cả.

Gia Minh: Trong thư gửi chủ tịch nước và chính phủ có nhắc đến việc trả tự do cho tù nhân lương tâm ở Việt Nam, liên quan đến vụ của blogger Điếu Cày, thông tin được nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đưa ra nên bị biệt giam; vậy mọi người có quan tâm đến tình hình đó ra sao?

Ts Nguyễn Quang A: Chúng tôi chỉ nhận được những thông tin hoặc của gia đình, hoặc của những người liên quan làm việc trong trại giam như bác sĩ… rất đáng tiếc, những thông tin đó có khi trái ngược nhau 180 độ.

Tôi nghĩ sẽ tốt cho chính quyền Việt Nam nếu họ cho phép thành lập, ví dụ, một ủy ban độc lập về bảo vệ quyền của những người bị giam giữ để ủy ban này vào các trại tù để gặp gỡ tù nhân, có tiếng nói độc lập để tìm cách thông báo với công luận, với nhân dân cho rõ. Nhưng đáng tiếc, lúc này thông tin không được ‘thông suốt’ và việc đó chỉ gây nên bất ổn, không có lợi cho bất cứ ai kể cả chính quyền và mọi người dân bình thường.

Gia Minh: Cám ơn tiến sĩ Nguyễn Quang A.

Thỏa thuận Mỹ-Việt mới ‘hơn cả mong đợi’

Chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan cho rằng thỏa thuận cấp cao Việt – Mỹ vừa đạt được trong chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch Việt Nam, ông Trương Tấn Sang, là động lực mới giúp củng cố vị thế của Việt Nam trong khu vực.

Trong lúc vẫn đang có các đánh giá khác nhau về quan hệ ‘đối tác toàn diện’ Mỹ – Việt, bà Phạm Chi Lan, Cựu thành viên Ban cố vấn Thủ tướng Chính phủ Việt Nam, coi đây “là bước tiến bộ đáng mừng trong quan hệ song phương”.

Cựu Chủ tịch Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) tin rằng Hoa Kỳ và Việt Nam đã có những hiểu biết tốt hơn về nhau qua cuộc gặp giữa hai nguyên thủ quốc gia.

Bà Chi Lan cho rằng Hoa Kỳ, thông qua việc ủng hộ các hoạt động của các công ty của mình với phía Việt Nam tại Biển Đông, đã cho thấy sự cam kết của cường quốc này đối với hợp tác, phát triển trong khu vực.

Bà cũng cho rằng dù Hoa Kỳ chưa có quyết định cuối cùng trong việc bán hoặc xuất khẩu trực tiếp vũ khí, khí tài quân sự cho Việt Nam trong hiện tại, nhưng nếu trong tương lai quyết định này được thông qua, đây là một hoạt động thương mại và hợp tác giúp cho Việt Nam đáp ứng nhu cầu chính đáng về củng cố quốc phòng.

Điều này diễn ra trong bối cảnh Trung Quốc đưa ra các tuyên bố chủ quyền được cho là quá khích như “đường biên giới lưỡi bò trên biển”, theo bà Chi Lan cho BBC Tiếng Việt biết qua điện thoại hôm 26/7/2013.

Bà Chi Lan tin rằng trong trường hợp việc mua bán, xuất nhập khẩu vũ khí này diễn ra, Trung Quốc, hoặc bất cứ một cường quốc, quốc gia nào khác, không có quyền can thiệp.

Về vấn đề nhân quyền, cựu quan chức VCCI tin rằng Hoa Kỳ đã có sự hiểu biết tốt hơn về tình hình nội bộ của Việt Nam, qua đó có cách đặt vấn đề phù hợp hơn về nhân quyền, trong cân nhắc các quan hệ song phương khác.

Tuy nhiên, bà cho rằng không phải vì việc Hoa Kỳ có tiếp cận mềm dẻo, mà chính quyền Việt Nam được quên việc cải thiện tình hình nhân quyền của mình.

Điều này diễn ra sau khi có nhiều quan ngại của quốc tế lẫn dư luận trong nước thể hiện gần đây sau nhiều vụ bắt giữ trong giới hoạt động vì tự do, dân chủ ôn hòa cũng như giới blogger.

Bà Phạm Chi Lan tin rằng các phát biểu và thỏa thuận mà Chủ tịch Sang đưa ra trong chuyến thăm chính thức Hoa Kỳ có tính chất đại diện và phản ánh được quan điểm, đường lối đối ngoại của giới lãnh đạo cao cấp của Việt Nam, không chỉ trong quan hệ song phương Mỹ – Việt.

CT Trương Tấn Sang gặp gỡ TTK Ban Ki-moon

000_Was7759567-305.jpg

Chủ tịch Trương Tấn Sang (trái) bắt tay với Tổng Thư ký LHQ Ban Ki-moon trước cuộc họp ngày 26 tháng 7 năm 2013 tại trụ sở LHQ ở New York. AFP PHOTO / Stan HONDA

Trong chuyến công du Hoa Kỳ lần này Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang trước khi lên phi cơ trở lại Việt Nam đã ghé thăm và gặp gỡ với Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc tại New York là ông Ban Ki-moon.

Trong buổi tiếp xúc này ông Ban Ki-moon đã thông báo với Chủ tịch nuớc về những ưu tiên phát triển của Liên Hiệp Quốc và cũng đánh giá cao thành tựu của Việt Nam trong lĩnh vực phát triển kinh tế xã hội.

Ông Ban Ki-moon cũng hoan nghênh quýêt định tham gia vào hoạt động gìn giữ hòa bình của Việt Nam.

Chủ tịch Trương Tấn Sang ngỏ ý muốn LHQ hỗ trợ Việt Nam hơn nữa trong các hồ sơ về ứng phó với biến đổi khí hậu trong các hoạt động tư vấn về chính sách cũng như tài chính.

Trong lần công du này ông Sang cũng đã có những phát biểu tại Trung  tâm Nghiên cứu chiến luợc và quốc tế Hoa Kỳ (CSIS) và khẳng định rằng Việt Nam không chấp nhận đường 9 đoạn của Trung Quốc áp đặt trên Biền Đông.

Ông Sang cũng gặp gỡ các nhà lãnh đạo giáo dục tại New York và hai bên đã trao đổi những quan tâm về vấn đề phát triển giáo dục tại Việt Nam.

 http://youtu.be/4JzIF-Cc0bY

Tin, bài liên quan

Gặp gỡ Obama-Trương Tấn Sang: hai bên cùng thắng

Nam Nguyên, phóng viên RFA. 2013-07-26
000_Was7756478-305.jpg

Tổng thống Hoa Kỳ Barak Obama tiếp Chủ tịch Trương Tấn Sang tại Nhà Trắng hôm 25/07/2013.

AFP.

Mục đọc báo trên mạng hôm nay Nam Nguyên cùng quí vị điểm lại chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang qua ghi nhận của truyền thông báo chí.

Xích lại gần nhau

Cuộc hội kiến tại Nhà Trắng giữa Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang sáng 25/7 đã kéo dài hơn dự định 30 phút.

Phát biểu sau cuộc Hội đàm  Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang nói:

“Chân thành mà nói thì tôi và ngài tổng thống Obama vừa có một cuộc hội đàm hết sức thẳng thắn, xây dựng hết sức có bổ ích và có hiệu quả, với những sự tiến bộ trong suốt 18 năm qua, kể từ hai đất nước chúng ta bình thường hóa quan hệ cho đến nay đã đến lúc hai nước cần xác lập một khuôn khổ quan hệ đối tác toàn diện làm cơ sở cho sự phát triển mạnh mẽ trên các lãnh vực của hai nước chúng ta trong thời gian tới. Chúng tôi đã bàn một cách cặn kẽ và sâu rộng về vấn đề quan hệ chính trị đối ngoại, về vấn đề khoa học công nghệ, giáo dục đào tạo, an ninh quốc phòng, về vấn đề khắc phục hậu quả chiến tranh để lại, về vấn đề khắc phục môi trường về vấn đề người Việt Nam tại Hoa Kỳ cũng như vấn đề quyền con người tại Việt Nam….”

Toàn văn phát biểu của hai nhà lãnh đạo Hoa Kỳ và Việt Nam sau cuộc gặp gỡ song phương được Văn phòng Báo chí Tòa Bạch Ốc phổ biến lúc 11g30 ngày 25/7/2013.

Vào lúc 2 giờ chiều cùng ngày theo giờ đông bộ Hoa Kỳ tức 1g sáng ngày 26/7 theo giờ Hà Nội, Thông tấn xã VN đã phổ biến tuyên bố chung của Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Barack Obama. Bản tuyên bố chung dài 3.200 từ, theo các chuyên gia có vẻ như một thắng lợi cho cả hai bên. Chúng tôi xin trích một đoạn:

Chân thành mà nói thì tôi và ngài tổng thống Obama vừa có một cuộc hội đàm hết sức thẳng thắn, xây dựng hết sức có bổ ích và có hiệu quả.
-Chủ tịch Trương Tấn Sang

“Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama quyết định xác lập quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ nhằm xây dựng một khuôn khổ tổng thể để thúc đẩy quan hệ. Hai nhà Lãnh đạo nhấn mạnh các nguyên tắc trong quan hệ Đối tác Toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ, trong đó có tôn trọng Hiến chương Liên hợp quốc, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể chế chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau.

Hai nhà Lãnh đạo tuyên bố quan hệ Đối tác toàn diện nhằm góp phần vào hòa bình, ổn định, hợp tác và thịnh vượng của mỗi nước, trong khu vực và trên toàn thế giới. Quan hệ Đối tác Toàn diện mới sẽ tạo ra các cơ chế hợp tác trên nhiều lĩnh vực, trong đó có quan hệ chính trị và ngoại giao, quan hệ thương mại và kinh tế, khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo, môi trường và y tế, giải quyết hậu quả chiến tranh, quốc phòng và an ninh, bảo vệ và thúc đẩy quyền con người, văn hóa, thể thao và du lịch.”

Kết quả cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Việt

Theo AP, Sau cuộc họp, Tổng thống Obama nói với báo chí là ông và Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang cam kết hoàn tất Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương trước cuối năm nay. Thỏa thuận này sẽ giúp tạo thêm việc làm và gia tăng đầu tư ở cả hai quốc gia cũng như khu vực Châu á Thái Bình Dương. Ông Obama còn cho biết hai nhà lãnh đạo đã thảo luận vấn đề nhân quyền và ông Obama nhận lời viếng thăm Việt Nam trước khi mãn nhiệm kỳ Tổng thống.

Trước khi đến Mỹ, ông Sang đã nói với hãng AP rằng, sự kiện Hoa Kỳ quan tâm tới vấn đề Việt Nam vi phạm nhân quyền, bắt giữ  nhiều người bất đồng chính kiến, sẽ không làm lu mờ mối quan hệ kinh tế và quân sự cận kề giữa hai nước.

Theo tường thuật của hãng tin Pháp AFP, Tổng thống Barack Obama đã kêu gọi Chủ tịch Trương Tấn Sang nỗ lực cải thiện quyền tự do phát biểu và tự do tôn giáo tại Việt Nam.

Trong khi hội đàm Barack Obama- Trương Tấn Sang diễn ra, trên công viên đối diện Tòa Bạch Ốc, theo AP khoảng 2.000 người biểu tình kêu gọi Hoa Kỳ bảo vệ nhân quyền tại Việt Nam trước khi nói chuyện thương mại.

Một ngày trước khi khi gặp gỡ Tổng thống Obama tại Nhà Trắng, Ông Trương Tấn Sang đã gặp gỡ Bộ trưởng Thương Mại Mỹ Penny Pritzker, Bộ trưởng Nông Nghiệp Tom Vilsack và Đại diện Thương mại Michael Froman. Trưa 24/7 tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, chủ tịch Trương Tấn Sang dự tiệc trưa do Ngoại trưởng John Kerry khoản đãi. Trong tất cả các dịp gặp gỡ này ông Sang chú trọng về thương mại trong phát biểu của mình, đặc biệt kêu gọi Hoa Kỳ sớm nhìn nhận Việt Nam là một nền kinh tế thị trường đầy đủ, mở cửa thị trường cho hàng hóa Việt Nam tránh lập ra những rào cản thương mại. Riêng về Hiệp định đối tác Xuyên Thái Bình Dương, Chủ tịch VN mong muốn phải là một hiệp định cân bằng vì các mục tiêu phát triển và tính đến tính đa dạng về trình độ phát triển của các thành viên. Ông Trương Tấn Sang nhấn mạnh:

“Hoa Kỳ giờ đây là đối tác kinh tế thương mại hàng đầu và cũng là thị trường xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam chúng tôi. Tiềm năng trong hợp tác về khoa học công nghệ giáo dục y tế cũng ngày được phát huy một cách có hiệu quả hơn. Hai nước chúng ta tiếp tục duy trì các cuộc đối thoại về các vấn đề cùng quan tâm, trong đó có vấn đề quyền con người thông qua các cuộc đối thoại chúng ta hiểu nhau hơn, nhất là về cách tiếp cận cũng như những đặc thù về văn hóa, lịch sử của mỗi bên.”

000_Was7752855-305.jpg
Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ John Kerry và Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang (T) tại Bộ Ngoại giao ở Washington, DC trưa 24/7/2013.

Ý định thực sự của Bộ Chính trị giao phó cho Chủ tịch Trương Tấn Sang với chuyến Mỹ du được công luận bàn tán sôi nổi. Nhưng ngay cả các chuyên gia nổi tiếng thì cũng chỉ có thể bình luận dự đoán dựa vào thời sự. Với bản tuyên bố chung sau cuộc hội đàm tay đôi Barack Obama-Trương Tấn Sang tại Nhà Trắng, giới quan sát cho thấy cảm giác rõ rệt là Việt Nam và Hoa Kỳ đang xích lại gần nhau.

Áp lực về vấn đề nhân quyền trong giới lập pháp Hoa Kỳ cũng như cộng đồng người Việt ở Hải ngoại và giới trí thức trong nước là rất lớn. Nhưng Việt Nam giữa chuyến thăm Mỹ của Chủ tịch Trương Tấn Sang, vẫn tiếp tục đàn áp giới Blogger và những người bất đồng chính kiến.

Bề nổi chuyện thương mại là chính, nhưng Chủ tịch Việt Nam tìm kiếm điều gì ẩn chứa phía sau? Một số nhận định ám chỉ là tìm một sự cân bằng, giảm bớt ảnh hưởng của Trung Quốc mà Việt Nam lúc nào cũng bị chiếc vòng kim cô xiết chặt trên đầu. Điển hình là những thỏa thuận mà ông Trương Tấn Sang ký kết với ông Tập Cận Bình tại Bắc Kinh cách nay chỉ 1 tháng rưỡi.

GS Nguyễn mạnh Hùng, giảng dạy tại Đại học George Mason tiểu bang Virginia Hoa Kỳ phát biểu với Đài ACTD về tính cách chuyến Mỹ du của Chủ tịch Trương Tấn Sang:

“Tôi nghĩ chuyến đi tương đối gấp rút và có lẽ đó là ý vọng của Việt Nam nhiều hơn và ông Obama cũng đáp ứng với cái ý vọng đó. Bởi vì ông cũng không muốn Trung Quốc tính toán sai lầm có thể gây ra những mâu thuẫn gọi là cái nẩy sảy cái ung.”

Nhân quyền không quan trọng?

Khi Chủ tịch Trương Tấn Sang gặp Tổng thống Barack Obama vào sáng ngày 25/7, thì vòng đàm phán thứ 18 Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) giữa đại diện 12 quốc gia ở Malaysia vừa kết thúc. Vòng 19 sẽ được tổ chức từ 22 đến 30/8 sắp tới tại Brunei.

Dĩ nhiên sẽ còn nhiều vòng đàm phán nữa với kỳ vọng đạt thỏa thuận trước cuối năm nay. Hoa Kỳ và Việt Nam là 2 quốc gia thể hiện quyết tâm mong muốn TPP trở thành hiện thực bên cạnh 10 quốc gia khác. Khi TPP có hiệu lực nó là một khu vực mậu dịch tự do từ Úc châu qua một phần Á châu sang Mỹ châu, nơi đóng góp 40% GDP toàn cầu. Hãng tin Reuters mô tả TPP là một phần chiến lược xoay trục về Châu Á, trong đó có khu vực Đông Nam Á, của Tổng thống Hoa Kỳ Obama. Sự kiện được cho là để cân bằng thế lực đang trỗi dậy của Trung Quốc.

Tôi nghĩ chuyến đi tương đối gấp rút và có lẽ đó là ý vọng của Việt Nam nhiều hơn và ông Obama cũng đáp ứng với cái ý vọng đó.
-GS Nguyễn Mạnh Hùng

Hãng tin AP của Mỹ trích lời GS Carl Thayer một chuyên gia về Việt Nam của các học viện ở Úc dự đoán, nội dung thảo luận giữa ông Obama và ông Sang sẽ khá tế nhị về vấn đề nhân quyền và đây không phải là một nội dung quan trọng. Điều này đã trở thành hiện thực, như chúng tôi đã nói lúc đầu. Theo GS Carl Thayer, Tổng thống Obama quan tâm tới lợi ích lớn nhất đó là làm sao tạo thêm nhiều việc làm cho dân Mỹ, tiêu thụ được nhiều hàng hóa Mỹ ở châu Á và đây là vấn đề cốt lõi.

Như vậy chuyến đi Mỹ của ông Trương Tấn Sang có thể được gọi là “tiện cả đôi bề,” Mỹ kỳ vọng TPP sớm hiện thực để đẩy mạnh xuất khẩu hàng hóa vào các nước TPP trong đó có Việt Nam, còn Việt Nam thực hiện hội nhập trong nỗ lực tìm kiếm đồng minh.

Mở rộng thị trường về nguyên tắc là tốt, nhưng câu hỏi đặt ra là Việt Nam còn muốn thêm gì ở phiá Hoa Kỳ, khi mà thương mại 2 chiều năm 2012 đạt  gần 25 tỷ USD, nhưng Mỹ thâm hụt thương mại với Việt Nam tới 15,6 tỷ USD. Trong khi đó Việt Nam lại nhập siêu từ Trung Quốc tới 16,7 tỷ USD. Nếu giảm nhập siêu với Trung Quốc và cân bằng cán cân mậu dịch với Mỹ thì là một câu chuyện đẹp như mơ như một số ý kiến mà chúng tôi ghi nhận.

Theo VnExpress tại cuộc Hội thảo tổ chức ngày 3/4/2013 tại Hà Nội, các chuyên gia Nhà nước cũng như chuyên gia độc lập cùng nhìn nhận rằng kinh tế Việt Nam đi xuống sau 5 năm gia nhập WTO. Tăng trưởng kinh tế trong giai đoạn này kém hơn 5 năm trước khi gia nhập WTO cả về tốc độ lẫn chất lượng. Đặc biệt trong giai đoạn 2007-2010, hiệu quả kinh tế còn suy giảm mạnh. Nói lên điều này để thấy nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa của Việt Nam đã không cải cách đủ để có thể vận hành theo nguyên tắc thị trường. Thách thức về tự do mậu dịch khi Việt Nam mở cửa thị trường theo thỏa thuận TPP có thể còn lớn hơn rất nhiều so với cam kết WTO.

TS Võ Trí Thành, Viện phó Viện Nghiên cứu Quản lý Kinh tế Trung ương từ Hà Nội  nhận định:

“Để phát triển thì hội nhập là con đường tất yếu mặc dù nó chưa phải là đủ để cho phát triển bền vững được, mà phải gắn với những cải cách, gắn với những điều chỉnh cần thiết cả ở mức doanh nghiệp cả ở mức chính sách. Đấy là cái chung, nói cụ thể hơn Việt Nam và nhiều nước đang phát triển, hiểu được giá trị hội nhập, hiểu được những tác động bất lợi cả về những góc độ có thể là kinh tế vĩ mô hoặc liên quan đến vấn đề phát triển sống còn của doanh nghiệp, đàng sau là công ăn việc làm và thu nhập.”

Vào thời điểm trước khi ông Trương Tấn Sang đi Mỹ, Theo báo chí Việt Nam, nhiều cuộc hội thảo về triển vọng TPP diễn ra ở Hà Nội và Saigon. Nhưng chuyên gia và cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam đều tỏ ra dè dặt trước những thách thức mà TPP đem lại bên cạnh những quyền lợi mà để có nó cũng rất khó. Khi TPP hiện thực, Việt Nam cũng phải mở cửa thị trường cho hàng hóa các nước nội khối, cụ thể là Mỹ với thuế quan ưu đãi. Nếu trái cây Việt Nam vào Mỹ dễ hơn, thì ngược lại thịt gà, thịt heo, thịt bò, sản phẩm sữa của Mỹ có khả năng đánh bẹp sản phẩm nội địa.

Nếu bề nổi chuyến đi Trương Tấn Sang là hiệp định TPP, thì hy vọng ông được hứa hẹn sự nhân nhượng từ phía Hoa Kỳ. Tuy vậy người dân Việt Nam lại có thể nhìn thấy một lợi ích đường dài, đó là càng hội nhập thì Việt Nam càng chịu nhiều sức ép về cải cách.

Trả lời thư tín

Hòa Ái, phóng viên RFA.  2013-07-26

Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ In trang này 07262013-thutin-ha.mp3 Phần âm thanh Tải xuống âm thanh

 

c40b2b3c-6d58-4017-b658-df2d19b8960e-305.jpg

Người biểu tình cầm tấm bảng mang dòng chữ Yêu Nước Không Phải là Tội trước Nhà Trắnh hôm 25/7/2013

RFA photo

 

 

Hôm thứ năm, 25/7, tại thủ đô Washington DC, Nhà Trắng đón tiếp phái đoàn VN do Chủ tịch Trương Tấn Sang dẫn đầu đến thăm Hoa Kỳ theo lời mời của Tổng thống Barack Obama.

Cùng khoảng thời gian và địa điểm, trước Tòa Bạch Ốc, cộng đồng người Việt hải ngoại tập trung biểu tình đòi hỏi tự do-nhân quyền cho VN và phải trả tự do cho các tù nhân lương tâm. Mở đầu chương trình hôm nay, mời quý thính giả cùng nghe 2 tin nhắn gửi đến Chủ tịch Trương Tấn Sang nhân chuyến công du này. Trước hết là lời nhắn gửi của thính giả Nguyễn Anh, từ Florida:

Nhân dịp ông Trương Tấn Sang đến thăm Mỹ, tôi là một trong những người VN có lòng yêu nước, sống ở hải ngoại, có góp ý sau đây: ông Trương Tấn Sang nên hiểu rằng đất nước VN có 1 chiều dài lịch sử về ‘Phương Bắc’-Trung Quốc xâm lược. ‘Phương Bắc’ luôn luôn muốn thôn tính VN bằng tất cả mọi hình thức nếu họ có thể được. Cho nên về mặt lịch sử là các ông đã biết rồi. Tôi muốn các ông lãnh đạo trong bộ máy Cộng Sản VN cũng như tất cả những người Việt yêu nước ở trong nước và ngoài nước luôn luôn cảnh giác Trung Quốc, không tin vào bất cứ lời nào từ phía Trung quốc. Quý vị phải dứt khoát. Ngoại giao thì cứ ngoại giao nhưng 1 mặt quý vị nên hiểu rằng Trung Quốc luôn luôn muốn thôn tính VN bằng mọi hình thức. Đừng tin bất cứ lời gì Trung Quốc nói. Xin hết”.

“Tôi tên là Trần quốc Tuấn, xin có đôi lời nhắn gửi đến anh Trương Tấn Sang nhân dịp anh qua Mỹ du ngoạn. Tôi kêu anh là anh để có thâm tình dân tộc cho thân thiện hơn. Anh cũng biết Chủ nghĩa Cộng Sản là chủ nghĩa hoang tưởng, không thực tiễn. Cả thế giới ai cũng đều biết là Chủ nghĩa Cộng sản là một chủ nghĩa phản dân hại nước, phản dân tộc, phản đồng đội, phản đồng chí. Vậy, tôi xin có đôi lời góp ý cùng anh: Anh là Chủ tịch của Đảng Cộng sản mà đảng đó anh đã từng lên án rằng tệ nạn bất công, tham nhũng là một quốc nạn. Nó như một bầy sâu. Đó toàn là đảng viên Đảng Cộng Sản cao cấp và những phe phái, lợi ích nhóm. Nó như một cái tã của 1 người bệnh nằm liệt trên giường bao nhiêu tháng mà không được thay nhưng người bệnh đó không thể ngồi dậy được vì cái tã đã quá lâu không được thay đổi.

Vậy, tôi tin rằng anh không muốn Đảng Cộng Sản của các anh giống như người bệnh đó. Anh hãy hợp tác với đồng minh của anh mà mạnh dạn thay cái tã đã hơn 80 năm không được thay đổi đối với người dân VN và cả thế giới. Nếu anh quyết tâm làm được điều này, nhân dân VN sẽ luôn ủng hộ anh và lịch sử sẽ tri ân anh. Nếu anh không làm thì cũng sẽ có 1 đồng chí trong Bộ Chính trị sẽ làm. Cơ hội vàng của anh sẽ không còn nữa. Và dân tộc VN sẽ lên án anh muôn đời. Mấy lời tâm sự của tôi mong anh suy nghĩ 1 cách nghiêm túc để quyết định cho đúng với lòng dân. Thân chào anh. Chúc anh nhiều sức khỏe”.

Cùng với những lời nhắn gửi vừa rồi, nhiều khán thính giả và độc giả bày tỏ niềm hy vọng của mình.

Thính giả Nguyễn Hòa Bình ở Hà Nội nói rằng:

“Tôi sẽ ủng hộ nếu ông Sang ra tuyên bố tương tự Gorbachev rằng ‘nền dân chủ ở VN xa lạ với nhân loại’”.

Thính giả Vũ Bình từ VN nhắn lời:

“Hãy đặt quyền lợi của nhân dân lên trên hết. Chấp nhận đa đảng. Chấm dứt sự lệ thuộc vào Trung Quốc. Đừng bỏ lỡ thời cơ.”

Thính giả Lợi Trần ủng hộ Chủ tịch nước VN đương nhiệm trong chuyến công du:

Hoan hô bác Sang. Bác là chính khách hơn tất cả các vị nguyên thủ VN sang thăm Mỹ từ trước đến giờ. Hy vọng VN chúng ta sẽ có những bước đột phá về trính trị, kinh tế, văn hóa, quân sư… về quan hệ với Mỹ”.

image-250.jpg
Người Việt biểu tình trước Nhà Trắng. hôm 25/7/2013. RFA photo

Và 1 thính giả ở Houston hy vọng:

“Kỳ vọng chuyến thăm Hoa Kỳ lần này Mỹ sẽ tháo bỏ lệnh cấm vận ‘vũ khí’. VN không còn mua vũ khí của Nga nữa mà quay sang mua  vũ khí của Mỹ. Và VN ký hiệp ước cho Mỹ sử dụng cảng Cam Ranh. Làm như vậy Trung Quốc sẽ lo ngại sự có mặt của Mỹ ở VN”.

Bên cạnh những niềm hy vọng và kỳ vọng vẫn còn nhiều ý kiến, suy nghĩ cho rằng chuyến công du lần này không mang lại kết quả như mong đợi. Vì sao?

Thính giả Nguyên Khang từ Hà Nội lý giải:

“Ông Sang qua Hoa Kỳ lần này chỉ có 3 trọng tâm mà phía Hoa Kỳ mong muốn, được quyền sử dụng vịnh Cam Ranh, bỏ lệnh cấm vận vũ khí, nhân quyền. Vịnh Cam Ranh thì không thể vì Nga đang sử dụng và nếu cho Mỹ sử dụng sẽ gây hấn với Trung Quốc. Bỏ lệnh cấm vận vũ khí thì Việt Nam phải thay đổi thể chế, phải dân chủ hóa, việc nầy càng không. Vì thay đổi thể chế là chế độ Cộng Sản phải cáo chung, nên đừng kỳ vọng gì ở chuyến thăm lần này của ông Sang”.

Thính giả Nguyễn Sinh ở Vũng Tàu phân tích:

“khó mà đòi họ tôn trọng nhân quyền lắm. Họ được dạy và học một chủ nghĩa vô thần, đạo đức mặt phẳng, họ bất chấp đạo lý, làm sao để bảo vệ quyền lực và chế độ của mình. Cái họ cần là các trường đào tạo cán bộ, trường cảnh sát nhân dân và trong các cơ quan công quyền phải được dạy đạo đức lên hàng đầu. Không phải là đạo đức cách mạng Hồ Chí Minh đâu, phải là đạo đức của con người, phải học được đạo lý nhân quả, phải thấy được giá trị nhân bản của con người. Phải mời được những nhà đạo đức, những nhà tôn giáo, những giáo sư uyên thâm về dạy cho họ, họa may mới thay đổi được chứ Tổng thống Mỹ có nói một ngàn lần, họ cũng trơ trơ như đá, chỉ chờ một ngày kia người dân đứng lên đạp đổ họ thôi”.

Thính giả xưng tên Em Khờ từ Hà Nội giải bày:

“Tổng Thống Mỹ nào rồi cũng thế thôi. Người dân Việt Nam vẫn chẳng có nhân quyền. Hoa Kỳ chỉ quân tâm tới quyền lợi của Hoa Kỳ. Khi Tổng thống Hoa Kỳ nói về nhân quyền để chứng tỏ Hoa Kỳ quan tâm thôi, sau đó lại chìm vào quên lãng, rồi lại lôi ra rồi lại chìm. Đã 38 năm qua đã có bao nhiêu vị Tổng thống Hoa Kỳ nói về nhân quyền ở Việt Nam? Vần đề nhân quyền Mỹ đưa ra chỉ là chiến thuật để đạt tới Chiến Lược của Mỹ”.

Thính giả Linh ở Boston chia sẻ:

“Ông Sang qua chơi để tỏ vẻ là quan hệ với tất cả các nước và kiếm lợi về thương mại nếu được thôi chứ ko có gì mà kỳ vọng. Họ ko từ bỏ quyền lợi địa vị để làm điều gì tốt đâu, ngoại trừ thả tép bắt tôm hay bị dồn vào thế bí quan trọng đến sinh tử như cho HO ra đi để đổi lại quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ và tiếp cận nguồn vốn đầu tư sau khi Liên Xô sụp đổ và Trung Quốc ép quá tay. Kinh tế xuống hay lên, dân khổ chứ họ, đảng họ, con cháu họ sướng hơn hồi bị cấm vận rất nhiều. Lấy lý do gì mà kỳ vọng!”

Và thính giả Tín Nghĩa từ hà Nội kết luận:

Nhân quyền là một khái niệm xa xỉ. Chưa bao giờ và sẽ không bao giờ có được ở một quốc gia Đảng trị. Tất cả đã có Đảng lo: bầu cử, thông tin truyền thông, quyền tự do cá nhân. Cái này đã diễn ra từ thời Đảng nắm chính quyền năm 1945. Đảng sẽ cố gắng duy trì mãi mãi chừng nào Đảng còn thống trị đất nước. Đảng là ‘đạo đức,văn minh’. Đảng là “lẽ sống’ của mọi người VN nhất là của mấy đồng chí tham ô, ăn cắp, ăn cướp của dân”.

Cảm ơn quý khán thính giả cùng độc giả nhiệt tình góp ý kiến nhân sự kiện phái đoàn cấp cao VN sang thăm Hoa Kỳ. Mục “Trả lời Thư tín” kính mong nhận được nhiều ý kiến đóng góp và chia sẻ về những điều mà quý vị quan tâm. Để liên lạc với đài, quý thính giả vui lòng gửi email về vietweb@rfa.org hoặc hoaai@rfa.org. Quý thính giả cũng có thể gọi vào hộp thư thoại tại số 202-530-775. Quý vị ở VN, vui lòng bấm số 001 trước dãy số 202-530-7775. Cảm ơn quý vị.

Trước khi chấm dứt chương trình, mời quý vị nghe câu hỏi của 1 thính giả không nêu tên:

Chào đài ACTD. Xin cho tôi hỏi, trong tương lai, Hoa Kỳ và các nước Châu Âu có đối phó nỗi với vũ khí của Trung Quốc hay không để Châu Á-TBD của chúng tôi được thoát ra khõi vòng tay tử thần cao cơ và khét tiếng nhất của thế giới hay không?”

Và sau đây là đề nghị của thính giả Hồ Hùng với Tổng thống Mỹ:

“Nhân dịp này, tôi mong quý đài giúp tôi chuyển lời tới Tổng thống Obama rằng yêu cầu ông Trương Tấn Sang xác nhận vụ tuyệt thực của anh Nguyễn Văn Hải tức blogger Điếu Cày có thật hay không? Và công bố với thế giới được rõ bộ mặt thật của Cộng Sản VN về vấn đề nhân quyền.”

Hòa Ái xin phép chấm dứt chương trình tại đây và hẹn gặp lại trong mục “Trả lời Thư tín” kỳ sau. Trân trọng kính chào quý vị.

 

 

Phạm Đình Trọng (Danlambao)  Với tang chứng rất mơ hồ từ những bài báo của CLBNBTD (Câu lạc bộ Nhà Báo tự do) mà Điếu Cày Nguyễn Văn Hải là nhân vật chủ chốt, tòa án của Nhà nước Cộng sản Việt Nam buộc Điếu Cày tội tuyên truyền chống Nhà nước và giáng cho anh 12 năm tù giam, 5 năm quản chế sau tù. Mức án nặng đến man rợ! Vì mức án man rợ không bình thường đó người ta phải truy tìm đến bản chất thật của vụ án Điếu Cày là gì.

Tháng chín năm 2007 Điếu Cày mới lập ra CLBNBTD thì tháng tư năm 2008 anh đã bị bắt vì tội trốn thuế. Bảy tháng hoạt động với ba người đều không có nghề báo. Một người làm kinh doanh. Hai người làm nghề luật. CLBNBTD chưa làm được gì đáng kể, chẳng có bài báo nào để lại được dấu ấn cho CLBNBTD, không gây được chú ý cho người đọc. Vì thế, cố gán cho ba thành viên CLBNBTD tội tuyên truyền chống Nhà nước nhưng cáo trạng cũng không thể nêu được ra bài nào chống Nhà nước và chống Nhà nước như thế nào? Đành phải thống kê ra những con số vô hồn, câm lặng, không nói được điều gì: Số bài viết đăng trên trang mạng CLBNBTD 421 bài, trong đó ba thành viên viết 94 bài, còn 327 bài tải từ các trang mạng khác về. Rồi lại phải nhờ đến cơ quan không có nghiệp vụ pháp lí, không có chức năng, không đủ tư cách và không đủ sức giám định văn bản chính trị là sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Sài Gòn giám định những bài viết của CLBNBTD. Thực chất việc giám định chỉ là thủ tục và người giám định chỉ viết theo ý cường quyền. Dù vậy cũng chỉ có được bản nhận định rất chung chung, gượng ép về nội dung chống Nhà nước của CLBNBTD.
Tội tuyên truyền chống Nhà nước ở những bài viết của CLBNBTD vu vơ, nhạt nhòa đến mức ngay hệ thống tư pháp Nhà nước rất muốn trị tội Điếu Cày, lúc đầu cũng không thể gán tội cho những bài viết đó vì thế họ phải dựng lên tội trốn thuế.
Khi tội trốn thuế được định tên, dù không chấp nhận, gia đình Điếu Cày vẫn xin truy nộp để khắc phục nhưng không được cơ quan tư pháp cho khắc phục mà quyết đưa Điếu Cày ra tòa. Đó cũng là điều vô cùng bất thường. Trốn thuế chỉ là tội kinh tế, không gây nguy hiểm cho xã hội, số tiền lại quá nhỏ, chỉ vài trăm triệu đồng. Quan hệ giữa người dân đóng thuế và Nhà nước thu thuế là quan hệ dân sự, hành chính. Quan hệ giữ người dân có công đóng thuế nuôi Nhà nước và Nhà nước chịu ơn người dân đóng thuế nuôi mình. Người đóng thuế chưa nộp thuế đầy đủ, Nhà nước phải tạo điều kiện và hướng dẫn cho người dân khắc phục số tiền thuế còn thiếu. Không cho người dân được truy nộp thuế, quyết đẩy người dân thành tội phạm, Nhà nước đã hình sự hóa một quan hệ dân sự. Đó là việc cố tạo dựng tội cho người dân lương thiện, cố biến người đang kinh doanh đóng thuế nuôi Nhà nước thành người ngồi không ăn cơm tù để Nhà nước phải nuôi!
Tư tưởng chính thống của Nhà nước Việt Nam hiện tại là kiên định chủ nghĩa Mác Lê nin. Viết bài không tán thành nền tảng tư tưởng Mác Lê nin và những chủ trương, chính sách, việc làm theo tư tưởng Lê nin nít thì những bài viết của Điếu Cày và CLBNBTD không thể so được với những bài viết thẳng thắn của nhiều người đã viết từ hơn chục năm trước.
Tiến sĩ Hà Sĩ Phu với những tác phẩm dày dặn đã thẳng thừng bác bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin, bác bỏ tư tưởng chính thống của đảng Cộng sản và Nhà nước đương quyền: “Thực chất chủ nghĩa Mác Lê nin chỉ là một khát vọng đẹp đẽ nhưng ảo tưởng, phi khoa học, chống lại qui luật tự nhiên”. Những tác phẩm của tiến sĩ Hà Sĩ Phu như Dắt Tay Nhau Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường Của Trí Tuệ, Chia Tay Ý Thức Hệ như tiếng sét, như tia chớp làm nhiều người Việt Nam bừng tỉnh thoát khỏi cơn mê sảng lầm lạc trong mớ lí thuyết huyễn hoặc của chủ nghĩa Mác Lê nin. Tầng lớp trí thức tiếp nhận những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu như tiếp nhận một chân lí hiển nhiên, một sự thật bình dị mà lâu nay họ không nhận ra.
Bác bỏ chủ nghĩa Mác Lê nin, tiến sĩ Hà Sĩ Phu cũng bác bỏ nhiều chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước Cộng sản gây thiệt hại cho nước, gây tai họa cho dân. Những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu đã giải thiêng chủ nghĩa Mác Lê nin, giải độc cho xã hội Việt Nam, thức tỉnh nhiều người dân Việt Nam, tạo nên một đội ngũ, một lực lượng xã hội đông đảo, mạnh mẽ đòi tự do dân chủ, đòi quyền con người, quyền công dân, đòi đa nguyên, đa đảng, xóa bỏ sự độc quyền quyền lực của đảng Cộng sản. Những bài viết mang tư tưởng không đồng thuận với đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam Xã hội chủ nghĩa của tiến sĩ Hà Sĩ Phu có tác động xã hội sâu rộng và mạnh mẽ như vậy thực sự rất bất lợi cho Đảng và Nhà nước Cộng sản Việt Nam. Một Nhà nước quyền uy, say bạo lực, cai trị dân bằng bạo lực chuyên chính vô sản thì không thể tha thứ cho những bài viết của tiến sĩ Hà Sĩ Phu phản bác lại Đảng và Nhà nước Cộng sản vậy mà Nhà nước Cộng sản Việt Nam cũng không thể buộc tiến sĩ Hà Sĩ Phu tội tuyên truyền chống Nhà nước!
Tiến sĩ Hà Sĩ Phu công bố tác phẩm Dắt Tay Nhau Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường Của Trí Tuệ năm 1988, đến cuối năm 1995 bộ máy công cụ bạo lực mới tìm được cơ hội đưa tiến sĩ vào tù bằng một tội từ trên trời rơi xuống. Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đang thong dong đạp xe trên đường phố Hà Nội thì có người đi xe máy cố ý quyệt vào xe ông làm cho ông ngã. Công an giăng sẵn trên đường liền xô lại. Kẻ gây tai nạn thì được tự do. Người bị nạn thì bị bắt giữ đưa về đồn công an. Bản sao bức thư ông Thủ tướng Võ Văn Kiệt gửi Ban Chấp hành trung ương đảng Cộng sản Việt Nam mà công an khám thấy trong túi xách tiến sĩ Hà Sĩ Phu liền được công an sử dụng làm tang chứng cho tội “Có hành vi tiết lộ bí mật Nhà nước” để tiến sĩ Hà Sĩ Phu phải nhận bản án một năm tù giam!
Nhắc lai chuyện tiến sĩ Hà Sĩ Phu để càng thấy rằng Điếu Cày không có tội. Buộc cho Điếu Cày tội tuyên truyền chống Nhà nước là hoàn toàn áp đặt, ngang trái, vi Hiến và phiên tòa tuyên Điếu Cày 12 năm tù 5 năm quản chế là phiên tòa không có công lí. Phiên tòa bộc lộ rất rõ mưu đồ độc ác hãm hại một khí phách Việt Nam, một tâm hồn Việt Nam nồng nàn yêu nước.
Hoạt động xã hội nổi bật nhất của Điếu Cày không phải là những bài viết trên trang mạng CLBNBTD mà là ở những hoạt động phản đối Tàu Cộng xâm chiếm đất đai, biển đảo Việt Nam.
Với chiếc máy ảnh trước ngực, Điếu Cày lặn lội lên mảnh đất đầu cùng của Tổ quốc Việt Nam ở Đàm Thủy, Trùng Khánh, Cao Bằng chụp ảnh thác Bản Giốc, ghi vào hình ảnh một mảnh đất Việt Nam yêu thương đã bị giặc Tàu chiếm đoạt. Thời thực dân Pháp chiếm nước ta, Pháp đô hộ dân ta, Pháp làm chủ nước ta, toàn bộ thác Bản Giốc còn là của Việt Nam, đường biên giới còn cách xa thác về phía Bắc tới 12 cây số. Thời đảng Cộng sản Việt Nam làm chủ đất nước Việt Nam, thác Bản Giốc chỉ còn phần nửa dưới thấp, phần thác cao hùng vĩ đã thuộc Tàu Cộng rồi! Điếu Cày chụp ảnh thác Bản Giốc, chụp ảnh vết thương nhức nhối trên cơ thể Tổ quốc Việt Nam đưa lên trang mạng.
Điếu Cày cầm bảng chữ Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam đi đầu trong những cuộc biểu tình liên tiếp, sôi sục đầu năm 2008 phản đối Tàu Cộng đưa Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam vào đơn vị hành chính Tam Sa của Tàu Cộng.
Đúng ngày Tàu Cộng đánh cướp quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam 34 năm trước, ngày 19. 1. 2008, đúng khi Tàu Cộng đang tưng bừng rước ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh đi khắp thế giới và ngọn đuốc đó sắp qua Sài Gòn thì Điếu Cày cùng những người bạn mặc đồ đen để tang Hoàng Sa, trên ngực áo có biểu tượng năm vòng tròn Olympic Bắc Kinh là năm chiếc còng số 8 cạnh hàng chữ Pekin 2008. Nhìn Điếu Cày đứng cao trên thềm Nhà Hát Lớn Sài Gòn ngực áo mang biểu tượng Olympic Bắc Kinh chỉ là những chiếc còng số 8, tay giương cao bảng chữ “Hoàng Sa, Trường Sa Của Việt Nam” bằng chữ Việt, chữ Anh, chữ Tàu, những kẻ cướp Hoàng Sa của Việt Nam đang có mặt lúc nhúc đầy Sài Gòn hẳn phải bầm gan tím ruột. Vì sự bầm gan tím ruột đó và cũng vì ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh khi đến Sài Gòn phải được chào đón tưng bừng, 9 ngày trước khi ngọn đuốc Olympic Bắc Kinh đến Sài Gòn, Điếu Cày bị bắt.
Với những tình tiết trên đủ để nhận ra quyền lực đòi hỏi phải bắt Điếu Cày không phải là quyền lực Nhà nước Việt Nam. Điếu Cày chỉ bị ba mươi tháng tù về tội trốn thuế cũng chưa làm cho quyền lực đó hả dạ. Vì thế, sau khi mãn hạn tù trốn thuế, 10.2010, Điếu Cày lại bị đưa đi biệt tăm để chờ sự trừng phạt đủ sức hủy hoại Điếu Cày!
Trong thời gian Điếu Cày bị giam trong bóng tối vô định, có một sự kiện xảy ra cách xa Điếu Cày hàng vạn dặm mà dường như có liên hệ đến số phận Điếu Cày. Đó là sự kiện Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng đi thăm Tàu Cộng đã cùng Tổng bí thư đảng Cộng sản Tàu Cộng Hồ Cẩm Đào kí bản Tuyên bố chung tám điểm ngày 15. 10. 2011.
Điểm thứ tư của Tuyên bố chung có sáu việc thì việc thứ năm là: “Đi sâu hơn nữa hợp tác giữa hai nước trong lĩnh vực thi hành pháp luật và an ninh;… Tăng cường giao lưu và hợp tác giữa các cơ quan như tòa án, viện kiểm sát, công an, hành chính tư pháp;… tăng cường phối hợp và ủng hộ lẫn nhau trong việc giữ gìn ổn định trong nước của mình.” Thực tế trong quan hệ giữa Tàu Cộng với Việt Nam, giữa nước lớn quen thói trịch thượng, lấn lướt, áp đặt cho nước nhỏ thì “đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan công an, tòa án hai nước” chỉ để cho cơ quan công an, tòa án Tàu Cộng nhảy vào các vụ việc, can thiệp, áp đặt buộc công an, tòa án Việt Nam phải thực hiện mà thôi.
Ngày 15. 10. 2011 Tuyên bố chung Việt – Tàu “đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan công an, tòa án hai nước” được kí kết ở Bắc Kinh. Ngày 24. 9. 2012, người đàn ông sáu mươi tuổi Điếu Cày bị kêu mức án man rợ 12 năm tù, 5 năm quản chế bởi một tội danh áp đặt, gượng ép: Tuyên truyền chống Nhà nước, trong phiên tòa bịt bùng công an, mật vụ ở Sài Gòn.
Điều bất thường nữa là, tòa án định tội và bị cáo nhận tội là việc ở tòa án. Nhà tù chỉ quản lí việc thi hành án của người tù. Nhưng nhà tù số 6 Thanh Chương, Nghệ An đã làm công việc của tòa án, ép người tù Điếu Cày kí vào bản nhận tội. Điếu Cày quyết liệt không kí liền bị quản giáo tống vào biệt giam. Bị biệt giam vô lí và bị đối xử tàn ác, phi pháp, Điếu Cày gửi đơn tố cáo lên viện Kiểm sát tỉnh Nghệ An. Chờ đợi không thấy Viện Kiểm sát trả lời, Điếu Cày phải tuyệt thực đòi công lí.
Lần theo sự việc để xác định thời điểm Điếu Cày bị ép kí bản nhận tội: Bị ép nhận tội. Bị biệt giam và ngược đãi. Gửi đơn tố cáo lên viện Kiểm sát. Chờ không thấy viện Kiểm sát trả lời đơn. Tuyệt thực. Tuyệt thực là hành động sau cùng trong chuỗi sự việc trên. Điếu Cày bắt đầu tuyệt thực từ 22. 6. 2013 thì nhà tù ép Điếu Cày kí vào bản nhận tội vào khoảng từ ngày 10 đến ngày 15 tháng sáu, tạm xác định mốc thời gian cụ thể là ngày 12. 6. 2013
Lại phải nhắc đến một sự kiện diễn ra cách xa Điếu Cày vạn dặm mà dường như có liên hệ đến việc nhà tù số 6 phải đường đột làm cái việc không thuộc chức năng của nhà tù là ép người tù Điếu Cày kí bản nhận tội: Sự kiện Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đi thăm Tàu Cộng.
12. 6. 2013, Điếu Cày bị ép phải kí vào bản nhận tội.
19. 6. 2013, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đi Tàu.
Chữ kí nhận tội của Điếu Cày cần cho Nhà nước Cộng sản Việt Nam trong đối ngoại, để Nhà nước Cộng sản Việt Nam chứng minh với thế giới rằng Việt Nam không có tù chính trị, chỉ có tù hình sự vi phạm pháp luật. Chữ kí nhận tội của kẻ vi phạm pháp luật đây. Chữ kí nhận tội của Điếu Cày càng cần cho những kẻ muốn khuất phục ý chí độc lập tự chủ của những người Việt Nam yêu nước thương nòi.
Trước chuyến đi Tàu của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, nhà tù số 6 Thanh Chương, Nghệ An lồng lộn ép Điếu Cày phải kí bản nhận tội càng thấy rõ bản án độc ác, man rợ dành cho Điếu Cày đến từ đâu. Vì cái văn bản thỏa thuận của ông Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam kí với Tổng bí thư đảng Cộng sản Tàu “Đi sâu hợp tác, tăng cường phối hợp giữa các cơ quan công an, tòa án hai nước” mà công an, tòa án Việt Nam đang nhẫn tâm, lạnh lùng đầy đọa đến chết một khí phách Việt Nam, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải!

Phạm Đình Trọng

danlambaovn.blogspot.com

GS Nguyễn Ngọc Bích: “Ði Mỹ về… tay không”

Nguyễn Ngọc Bích (Danlambao) – Thế là xong! Ông Trương Tấn Sang xin… và cũng được Tổng Thống Obama cho gặp hôm Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013 ở Tòa Bạch Ốc. Nhưng tính cách lụp chụp của chuyến đi này đã làm cho mọi sự vỡ lở.

Theo kịch bản cũ đã được dự tính từ lâu thì ông Sang nhắm sang Mỹ tháng 9 để ký tắt Hiệp định Ðối tác Xuyên Thái bình dương, rồi Hiệp định sẽ thành hình (nghĩa là được Quốc hội Mỹ phê chuẩn vào tháng 10 nếu mọi sự xảy ra tốt đẹp), và Tổng thống Obama sẽ sang VN vào tháng 11 đánh dấu một đỉnh thành công trong sự nghiệp hòa giải của cá nhân ông cũng như của Hoa kỳ đối với Việt Nam (Cộng sản).
Khổ nỗi, ông Sang đi sang Trung Quốc gặp ông Tập, bị thuốc cho câu “16 chữ vàng, 4 chữ tốt” (như ông thầy xoa đầu con trẻ… rồi cho ăn cứt gà), mang về 10 hiệp định mà cựu Ðại Tá Bùi Tín gọi là các “văn kiện đầu hàng” hay cựu Ðại sứ Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh gọi là “hoàn toàn lợi cho Trung Quốc.” Còn Khối 8406 thì than: “60 chữ ‘hợp tác,’ 29 chữ ‘nhất trí’ và 7 chữ ‘toàn diện’” trong một bản Tuyên bố chung mấy trang thì không thể khá được!
Về nước bị mắng nhiếc quá nên Tư Sang mới vội vã xin sang hội kiến với ông Mỹ, mong để đối trọng với ông Tàu. Nhưng vì cập rập nên đã không có đoàn tiền trạm (“advance party”) đi sang nghiên cứu trước đủ các khía cạnh của chuyến viếng thăm, không có tiếp đón rềnh rang (không thảm đỏ, không duyệt binh, không đại bác, không viên chức nào cao cấp từ phía Mỹ ra nghênh đón ngoại trừ ông đại sứ Mỹ ở Hà nội, không ở nhà khách quốc gia, không có khoản đãi bằng một bữa tiệc linh đình (“state dinner”), không trưng cờ hai nước trên đường, phải ở khách sạn thuê gần sứ quán Trung Cộng, v.v… trong khi chỉ cần so với sự tiếp đón long trọng dành cho bà Aung San Suu Kyi cách đây ít tháng là thấy hết cả sự bẽ bàng của chuyến đi. Dù như là một lãnh tụ đối lập ở trong tù ra chưa được bao lâu, bà Suu Kyi đã được mời đến nói chuyện cả với lưỡng viện Quốc Hội (ngày 8 tháng 9, 2012), không khác gì Tổng Thống Ngô Ðình Diệm của miền Nam năm xưa sau khi Tổng Thống Eisenhower ra tận phi trường đón.
Một cuộc bài binh bố trận tuyệt vời
Dù được tin khá muộn (2 tuần trước), cộng đồng VN vùng DC Maryland Virginia (tức vùng thủ đô Hoa kỳ) đã cấp kỳ liên lạc với cộng đồng khắp nước để tổ chức biểu tình nói lên tiếng nói của người Mỹ gốc Việt.
Cùng lúc, tổ chức Boat People S.O.S. (Ủy ban Cứu Người Vượt Biển) của Tiến Sĩ Nguyễn Ðình Thắng đã lập tức làm việc với cựu Dân Biểu Liên Bang Cao Quang Ánh để phối hợp một trận tuyến chung với các nhà lập pháp Hoa Kỳ. Chưa bao giờ trong đời hoạt động ở Mỹ của tôi, tôi được chứng kiến một sự làm việc chặt chẽ như vừa rồi giữa cộng đồng người Mỹ gốc Việt và các dân biểu nghị sĩ ủng hộ cho tiếng nói của chúng ta:
Thứ Hai, 22 tháng 7, Tiến Sĩ Nguyễn Ðình Thắng hướng dẫn một phái đoàn các tôn giáo VN vào gặp Ủy Hội Hoa Kỳ về Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế rồi sang Bộ Ngoại Giao gặp Trợ Lý Thứ Trưởng Daniel Baer (lo Văn phòng Dân chủ, Nhân quyền và Lao động).
Thứ Ba, 23 tháng 7, Dân Biểu Loretta Sanchez gọi họp báo trước tiền đình Quốc Hội cùng với bốn dân biểu khác (Ed Royce, Chris Smith, Alan Lowenthal, Susan Davis) và đại diện của các NGO (tổ chức phi chính phủ Freedom House, Reporters sans Frontières…) và các tổ chức nhân quyền hay đoàn thể lớn của VN (như phần tôi lên đọc Tuyên bố của 12 tổ chức quần chúng VN).
Cùng ngày, 23 tháng 7, bà Dân Biểu Zoe Lofgren đã cùng với 3 dân biểu khác (Alan Lowenthal, Susan Davis, Peter Scott) lấy được lời cam kết của chính TT Obama là ông sẽ đặt vấn đề nhân quyền ra ngày hôm sau với Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.
Thứ Tư, 24 tháng 7, Dân Biểu Chris Smith, một nhà vô địch về nhân quyền VN trong Hạ viện Hoa kỳ, đã tổ chức một cuộc họp báo ngay trong tòa nhà chính của Quốc Hội, Phòng 309 của Capitol Building (một chuyện rất hãn hữu), để đưa ra những bằng chứng tệ hại về vi phạm nhân quyền của Hà Nội. Tham dự cuộc họp báo này (do cựu DB Cao Quang Ánh phối hợp) có các dân biểu: Ileana Ros Lehtinen, Bill Cassidy, Ed Royce, Frank Wolf, và đứng đằng sau các dân biểu là một dàn các đại diện cộng đồng và tôn giáo về để nói lên tình trạng bị bức bách của các tôn giáo VN.
Cùng ngày, năm thượng nghị sĩ (John Cornyn của Texas, Richard J. Durbin của Illinois, John Boozman của Arkansas, Barbara Boxer của California, Marc Rubio của Florida) cũng đã có thư cho TT Obama khuyến cáo phải đặt nặng vấn đề nhân quyền khi gặp ông Trương Tấn Sang để đảo ngược tình hình nhân quyền ngày càng tồi tệ.
Thứ Năm, 25 tháng 7, khoảng 1,000 đồng bào, đến từ khắp các tiểu bang trên đất Mỹ và đến từ cả Canada (Toronto, Montreal, Vancouver…), thậm chí cả Pháp, có mặt ở Lafayette Park ngay trước Tòa Bạch Ốc để trương cờ vàng ba sọc đỏ và biểu ngữ, hô những khẩu hiệu đả đảo ông Trương Tấn Sang và phái đoàn, cùng đòi hỏi phải thả ngay những tù nhân lương tâm nổi tiếng ở trong nước (Ðiếu Cày, Lê Quốc Quân, Nguyễn Văn Lý, Việt Khang, Nguyễn Phương Uyên, Ðinh Nguyên Kha, Tạ Phong Tần, Ðỗ Thị Minh Hạnh v.v…).
Khác với kỳ Nguyễn Minh Triết sang năm 2007 phải đi vào bằng cửa hông, kỳ này Mỹ cho phái đoàn ông Sang đi vòng trước mặt đoàn biểu tình có lẽ với dụng ý để cho ông Sang và tùy tùng của ông thấy sức mạnh chính trị của cộng đồng người Mỹ gốc Việt. Ðộc nhất chỉ có một mình xe chở ông Sang là được lái vào đến tận thềm tòa nhà bên trong của dinh tổng thống Mỹ còn phái đoàn tùy tùng thì phải xuống xe ở ngoài cổng chính để đi bộ vào. Ði bộ vào như vậy phải mất 4-5 phút là ít và trong thời gian này, phái đoàn phải nghe đầy tai nhức óc những tiếng đả đảo, lên án của đoàn biểu tình. (Về sau, chúng tôi được biết là ngay vào bên trong Tòa Bạch Ốc, các tiếng hô vang của đồng bào ở ngoài nghe cũng vẫn rất rõ.)
Cuộc gặp kéo dài hơn dự tính
Cuộc gặp giữa TT Obama và ông Sang diễn ra dài hơn thời gian dự định dù như ngay sau đó, TT Obama đã phải lên đường đi Florida diễn thuyết. Những điều trao đổi có được ghi lại khá đầy đủ trong 3 trang chữ nhỏ của bản “Tuyên bố chung” giữa hai ông do Tòa Bạch Ốc đưa ra sau đó. Bản Tuyên bố này cũng được tờ Nhân Dân in lại đầy đủ trong bản dịch tiếng Việt ngày hôm nay, tuy nhiên đến đoạn này thì cũng phải cho phép tôi ngờ vực một chút: “Hai nhà lãnh đạo hoan nghênh việc thiết lập cơ chê đối thoại thường kỳ (NNB gạch dưới). Hai đảng nào? Phía VN thì ta biết tờ báo định nói đảng nào rồi nhưng phía Mỹ? Hay tờ Nhân Dân tính cho Ðảng Dân Chủ của ông Obama cũng cùng một giuộc với đảng CS của Hà Nội?
Ở đây không phải là chỗ để đi vào chi tiết bản Tuyên bố chung của hai bên Mỹ-Việt. Chuyện này thì tôi cho sẽ có nhiều bình luận gia làm dài dài trong những ngày tới. Tôi chỉ muốn nêu ra một hai điểm.
Trước hết là sự đánh giá của một tiếng nói ở trong nước. Nguyên Anh trên Danlambao viết:
“Chuyến công du Mỹ của người đứng đầu nhà nước CSVN Trương Tấn Sang đã hoàn toàn thất bại! Ngoài nhận được một lời hứa từ nguyên thủ cường quốc Hoa Kỳ sẽ xem xét cho VN gia nhập TPP vào cuối năm nay Trương chủ tịch không còn cái gì đem về VN khi Mỹ đã nắm hết thóp tình hình chính trị VN hiện nay.
 
“Về quân sự Mỹ không bán khí tài và các quân cụ.
 
“Về kinh tế chỉ là một hứa hẹn.
 
“Về quốc phòng Mỹ không ký kết bất cứ văn kiện nào cam kết sẽ hỗ trợ VN khi anh Tư mong muốn họ sẽ đảm bảo an ninh khu vực bao gồm Biển Ðông & Hoa Ðông.
 
“Cuối cùng anh Tư sẽ về với hai bàn tay trắng!”
Và Nguyên Anh cho là ông Tư Sang đã lỡ một cơ hội ngàn đời để gỡ bí cho Việt nam. Ðó cũng là kết luận của tôi khi tôi được thông tấn xã của Dòng Chúa Cứu Thế phỏng vấn tôi từ trong nước. So với chuyến đi sang Trung Cộng ông Sang đem 10 hiệp định bất bình đẳng về, kỳ này ông Sang không đem được bất cứ cái gì cụ thể về chỉ trừ những lời chia sẻ rất thẳng thắn của ông Obama về vấn đề nhân quyền:
“Chúng tôi đã thảo luận những thách thức mà tất cả chúng ta đối mặt trong các vấn đề nhân quyền. Chúng tôi nhấn mạnh Hoa Kỳ tiếp tục tin rằng tất cả chúng ta phải tôn trọng các vấn đề như tự do bày tỏ, tự do tôn giáo, tự do hội họp. Và chúng tôi đã có đối thoại rất thẳng thắn cả về tiến bộ mà Việt Nam đang đạt được và những thách thức còn tồn tại.”
Vì VN (CS) không có những nhượng bộ về mặt này nên ông Sang đã phải về… tay không.
Ðạo đức giả của ông Sang còn có thể thấy ngay được cả trong hai lần ông cám ơn TT Obama đã giúp cho người Mỹ gốc Việt ổn định cuộc sống, thành đạt và đóng góp vào xứ này, kể cả về mặt “hoạt động chính trị” (“political activities”) mà người thông dịch của ông quên dịch. Chứ không thì khá buồn cười! Khi nghĩ lại là ông Sang qua câu đó, cám ơn các biểu tình viên đang la ó phái đoàn của ông ngay ở ngoài cổng Tòa Bạch Ốc!

Nguyễn Ngọc Bích 

Đằng sau hợp tác đối tác toàn diện Mỹ – Việt

Việt Hà, phóng viên RFA.  2013-07-26

 Email Ý kiến của Bạn Chia sẻ In trang này
000_Was7756459-305.jpg

Tổng thống Hoa Kỳ Barak Obama tiếp Chủ tịch Trương Tấn Sang tại Nhà Trắng hôm 25/07/2013.

AFP

Trong cuộc gặp giữa Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Mỹ Barack Obama hôm 25 tháng 7, lãnh đạo hai nước thống nhất đưa quan hệ hai nước thành đối tác toàn diện. Quan hệ đối tác toàn diện có gì khác với đối tác chiến lược? có gì đằng sau tên gọi quan hệ đối tác mới giữa hai nước?

Đối tác toàn diện với Mỹ là gì?

Hơn 2 năm sau khi Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Cliton vào năm 2010 tuyên bố đã có đủ cơ sở để Mỹ và Việt Nam nâng tầm quan hệ chiến lược lên một mức mới, vào ngày 25 tháng 7 vừa qua, lãnh đạo hai nước tuyên bố mối quan hệ Việt Nam và Mỹ là quan hệ hợp tác đối tác toàn diện. Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama phát biểu với báo chí sau cuộc gặp với Chủ tịch Trương Tấn Sang vào cùng ngày:

“Tất cả chúng ta đều biết về lịch sử rất phức tạp giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Nhưng từng bước, chúng ta đã có thể xây dựng được sự tôn trọng và lòng tin để bây giờ cho phép chúng ta công bố một “hợp tác đối tác tòan diện” giữa hai quốc gia để từ đó có sự hợp tác rộng lớn hơn trong tất cả mọi lĩnh vực từ thương mại và mậu dịch cho đến hợp tác giữa hai quân đội và hợp tác song phương trong cứu nạn, cho đến trao đổi khoa học và giáo dục.”

Thuật ngữ đối tác chiến lược là một thuật ngữ chính trị để xác định từng nước mà VN đã phát triển quan hệ song phương toàn diện và VN coi nước đó là đặc biệt quan trọng.
-GS Carl Thayer

Trước chuyến thăm của chủ tịch Trương Tấn Sang tới Hoa Kỳ theo lời mời của Tổng thống Obama, đã có nhiều dự đoán về khả năng Hoa Kỳ và Việt Nam sẽ nâng tầm quan hệ lên thành đối tác chiến lược. Trong diễn đàn Shangrila tại Singapore vào tháng 6 vừa qua, Thủ tướng Việt Nam, Nguyễn Tấn Dũng cũng nói đến mong muốn của Việt Nam được thiết lập quan hệ đối tác chiến lược với tất cả các nước thành viên thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc. Cho đến lúc này, Việt Nam đã thiết lập quan hệ đối tác chiến lược với 11 nước, trong đó có 3 nước thường trự Hội đông bảo an là Trung Quốc, Nga, và Anh. Vẫn còn hai nước lớn mà Việt Nam chưa thể có quan hệ đối tác chiến lược chính là Mỹ và Pháp.

Trong bài viết mới đây trên blog cá nhân, Giáo sư Carl Thayer, một chuyên gia về châu Á thuộc Công ty tư vấn Thayer Consultancy, giải thích có sự khác biệt giữa quan hệ đối tác chiến lược và đối tác toàn diện. Về khái niệm đối tác chiến lược, giáo sư Carl Thayer viết:

“Thuật ngữ đối tác chiến lược là một thuật ngữ chính trị để xác định từng nước mà Việt Nam đã phát triển quan hệ song phương toàn diện và Việt Nam coi nước đó là đặc biệt quan trọng trong việc đạt được quyền lợi quốc gia của mình.”

Theo Giáo sư Carl Thayer, việc thiết lập quan hệ đối tác chiến lược của Việt Nam với các nước thường đi cùng với một bản tuyên bố chính thức mà nội dung và hình thức của tuyên bố này có thể khác nhau với từng nước.

Kết quả cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Việt

Trước khi Việt Nam thiết lập quan hệ đối tác toàn diện với Hoa Kỳ, Việt Nam cũng đã thiết lập đối tác toàn diện với Úc từ năm 2009. Nguyên nhân được đưa ra là vào lúc đó Thủ tướng Úc, Kevin Rudd đã khước từ chữ chiến lược vì cho rằng mối quan hệ song phương giữa hai nước chưa đạt đến mức thân thiết nếu so với các hợp tác mà Úc có được với các đồng minh và các khác có cùng quan điểm. Tuy nhiên trong đối tác toàn diện với Úc, hai nước có thiết lập kế hoạch hành động từng năm trong thỏa thuận đạt được về đối tác toàn diện giữa hai nước.

Theo phân tích của Giáo sư Carl Thayer, đối tác toàn diện với Mỹ là một việc vẫn đang trong quá trình hoàn tất, dựa chủ yếu vào những cơ chế hợp tác hiện có giữa hai nước trên cả 9 lĩnh vực được đề cập trong tuyên bố chung. Đối tác toàn diện giữa hai nước cũng không đề cập đến một kế hoạch hành động như với Úc và bản tuyên bố chung cũng không nói đến cơ chế cấp cao về hợp tác trên 9 lĩnh vực là chính trị ngoại giao, quan hệ kinh tế, thương mại, khoa học công nghệ, giáo dục, môi trường y tế, khắc phục hậu quả chiến tranh, quốc phòng an ninh, quyền con người, văn hóa, du lịch và thể thao.

Tại sao chỉ là đối tác toàn diện?

Câu hỏi đặt ra là tại sao hai nước Mỹ và Việt Nam chỉ hợp tác đối tác toàn diện mà không phải là đối tác chiến lược, giữa lúc Mỹ đang chuyển trục chiến lược về châu Á, và Việt Nam đang cần quan hệ với Mỹ để tạo thế cân bằng với người láng giềng Trung Quốc? Giáo sư Carl Thayer đưa ra hai giải thích:

“Có hai giải thích có thể về việc Mỹ và Việt Nam chọn đối tác toàn diện thay vì đối tác chiến lược. Thứ nhất, đàm phán về đối tác chiến lược đã bế tắc và hai bên đồng ý là một thỏa thuận ít chính thức hơn vẫn tốt hơn là không có được một thỏa thuận nào. Giải thích thức hai là các nguồn tin ở Việt Nam cho biết các lãnh đạo cấp cao bảo thủ của Đảng Cộng sản không thích dùng chữ đối tác chiến lược để miêu tả quan hệ Việt Nam và Hoa Kỳ. Ví dụ, sau khi tuyên bố chung được công bố, Bộ Ngoại giao đã chỉ định cho báo chí không được nói quan hệ đối tác toàn diện là nâng cấp của quan hệ hai nước Việt Nam Hoa Kỳ. Báo chí Việt Nam chỉ được đưa tin là quan hệ đối tác toàn diện mà thôi.”

Về dự đoán khả năng đưa quan hệ hai nước lên tầm đối tác chiến lược trước chuyến đi của Chủ tịch Trương Tấn Sang, Giáo sư Nguyễn mạnh Hùng, trường đại học George Mason nói với đài Á Châu Tự do:

Từng bước, chúng ta đã có thể xây dựng được sự tôn trọng và lòng tin để bây giờ cho phép chúng ta công bố một “hợp tác đối tác tòan diện” giữa hai quốc gia để từ đó có sự hợp tác rộng lớn hơn.
-TT Barack Obama

“Việt Nam rất muốn đẩy cao tầm quan hệ chiến lược với Mỹ bởi vì ông tuyên bố ông muốn thiết lập đối tác chiến lược với tất cả 5 quốc gia thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc, ông đã làm được 3 rồi, chỉ còn Pháp với Mỹ thôi. Ông Mỹ rất quan trọng. Việt Nam rất tha thiết. Nếu Việt Nam có một số nhượng bộ thỏa đáng thì tôi nghĩ trong thông cáo chung sẽ có thể phản ánh được hoặc là một sự tiến bộ, hoặc là một sự nào đó trong quan hệ đối tác chiến lược giữa Mỹ và Việt Nam.”

Một trong các nhượng bộ được nói đến nhiều nhất chính là vấn đề nhân quyền tại Việt Nam. Ngay từ trước chuyến đi, đã có những tổ chức nhân quyền quốc tế, dân biểu Mỹ và các nhà hoạt động xã hội tại Việt Nam lên tiếng kêu gọi Hoa Kỳ phải gây sức ép lên Việt Nam về vấn đề này trước khi có các đàm phán về hiệp ước xuyên Thái Bình dương (TPP), về dỡ bỏ lệnh cấm vận bán vũ khí và để tiến tới là hợp tác đối tác chiến lược.

Theo HRW, tình hình nhân quyền tại Việt Nam trong năm qua tiếp tục xuống dốc. Chỉ trong nửa đầu năm 2013 số người bất đồng chính kiến, bloggers và lãnh đạo tôn giáo ở Việt Nam bị kết án đã vượt quá con số của năm 2010 và năm 2011 với khoảng gần 50 người.

Vấn đề nhân quyền cũng đã khiến đối thoại nhân quyền thường niên giữa Mỹ và Việt Nam vào cuối năm ngoái bị trì hoãn cho đến tận đầu năm nay.

Nhân quyền cũng có thể coi là rào cản lớn giữa hai nước và được lãnh đạo hai quốc gia nhìn nhận trong phát biểu với báo chí. Tổng thống Obama nhấn mạnh nước Mỹ luôn coi trọng các quyền cơ bản của con người và đề cập đến những thách thức tại Việt Nam.

“Hoa Kỳ tiếp tục tin tưởng rằng tất cả chúng ta đều phải tôn trọng những vấn đề như quyền tự do phát biểu ý kiến, tự do tôn giáo và tự do lập hội. Chúng tôi đã có một cuộc trao đổi rất thẳng thắn về những tiến bộ Việt Nam đạt được cũng như những thách thức còn tồn tại.”

Còn Chủ tịch Trương Tấn Sang thừa nhận bằng một câu ngắn gọn:

“Về vấn đề quyền con người, hai bên vẫn còn những điểm khác biệt.”

Cũng bởi những cách biệt này mà cho đến lúc này Hoa Kỳ vẫn chưa dỡ bỏ những hạn chế về bán vũ khí sát thương cho Việt Nam.

Bất chấp những khác biệt về vấn đề nhân quyền, lãnh đạo hai quốc gia vẫn khẳng định sẽ tiến tới hoàn tất việc đàm phán TPP vào cuối năm nay để đẩy mạnh hơn nữa quan hệ kinh tế, thương mại.

Rõ ràng là tên gọi đối tác toàn diện giữa hai nước chưa thể coi là tương đồng với đối tác chiến lược, nếu xét về tổng thể. Nhưng theo kết luận trong bài viết mới đây của Giáo sư Carl Thayer, các thảo luận mới đây của hai lãnh đạo quốc gia đã đưa hợp tác song phương lên cao trong các lĩnh vực thương mại và kinh tế. Trong khi đó, hợp tác trong các lĩnh vực khác sẽ vẫn tiếp tục ở mức hiện có.

Tin, bài liên quan

Tuyên bố chung Việt-Mỹ

Sau cuộc gặp giữa Tổng thống Barack Obama và Chủ tịch Trương Tấn Sang, Hoa Kỳ và Việt Nam ra tuyên bố chung về quan hệ “đối tác toàn diện” (comprehensive partnership).

 

Tuyên bố chung, được đăng trên trang web Nhà Trắng, nói ông Obama và Trương Tấn Sang “quyết định xác lập quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ để đem lại khuôn khổ tổng thể cho việc thúc đẩy quan hệ”.

Dưới đây là toàn văn bản tuyên bố chung đăng tải trên trang web của Nhà Trắng, bản dịch của Thông tấn xã Việt Nam.

Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama chào mừng Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang tới Nhà Trắng ngày 25-7. Tại cuộc gặp, hai nhà Lãnh đạo khẳng định cam kết mở ra một giai đoạn mới cho quan hệ song phương giữa Việt Nam và Hoa Kỳ dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau và những lợi ích chung.

Chuyến thăm của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang diễn ra vào một thời điểm quan trọng đối với cả hai nước, phản ánh mong muốn chung cùng xây dựng mối quan hệ hướng tới tương lai giữa hai nước.

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama quyết định xác lập quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ nhằm xây dựng một khuôn khổ tổng thể để thúc đẩy quan hệ. Hai nhà Lãnh đạo nhấn mạnh các nguyên tắc trong quan hệ Đối tác Toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ, trong đó có tôn trọng Hiến chương Liên hợp quốc, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể chế chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau.

Hai nhà Lãnh đạo tuyên bố quan hệ Đối tác toàn diện nhằm góp phần vào hòa bình, ổn định, hợp tác và thịnh vượng của mỗi nước, trong khu vực và trên toàn thế giới. Quan hệ Đối tác Toàn diện mới sẽ tạo ra các cơ chế hợp tác trên nhiều lĩnh vực, trong đó có quan hệ chính trị và ngoại giao, quan hệ thương mại và kinh tế, khoa học và công nghệ, giáo dục và đào tạo, môi trường và y tế, giải quyết hậu quả chiến tranh, quốc phòng và an ninh, bảo vệ và thúc đẩy quyền con người, văn hóa, thể thao và du lịch.

Hợp tác chính trị và ngoại giao

Hai bên nhất trí tăng cường hợp tác tại các diễn đàn khu vực và quốc tế

Trong khuôn khổ quan hệ Đối tác Toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ, hai bên nhất trí tăng cường trao đổi cấp cao, tiếp xúc ở tất cả các cấp và ủng hộ việc tăng cường các cơ chế đối thoại và hợp tác. Tổng thống Obama khẳng định Hoa Kỳ ủng hộ độc lập, chủ quyền, thịnh vượng và hội nhập quốc tế của Việt Nam. Chủ tịch Trương Tấn Sang hoan nghênh Hoa Kỳ tăng cường hợp tác tại khu vực châu Á – Thái Bình Dương, đóng góp vào hòa bình, ổn định và thịnh vượng ở khu vực.

Hai nhà Lãnh đạo hoan nghênh việc thiết lập cơ chế đối thoại thường kỳ giữa hai Bộ trưởng Ngoại giao, và khuyến khích các cuộc đối thoại và trao đổi giữa các cơ quan đảng của hai nước.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhất trí tăng cường hợp tác tại các diễn đàn khu vực và quốc tế, trong đó có Diễn đàn Hợp tác Kinh tế châu Á – Thái Bình Dương (APEC), Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN), Diễn đàn khu vực ASEAN (ARF), Hội nghị thượng đỉnh Đông Á (EAS), và Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN mở rộng (ADMM+) nhằm thúc đẩy hòa bình, ổn định, hợp tác và phát triển ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương. Hai nhà Lãnh đạo tái khẳng định ủng hộ giải quyết tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình, phù hợp với luật pháp quốc tế, trong đó có những quy định của Công ước Luật Biển của Liên hợp quốc (UNCLOS).

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama đồng thời tái khẳng định ủng hộ nguyên tắc không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực để giải quyết tranh chấp trên biển và tranh chấp lãnh thổ. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhấn mạnh giá trị của việc tuân thủ đầy đủ Tuyên bố về ứng xử của các bên tại Biển Đông (DOC), và tầm quan trọng của việc khởi động đàm phán để hoàn tất một bộ Quy tắc ứng xử (COC) có hiệu quả.

Chủ tịch Trương Tấn Sang đánh giá cao Sáng kiến Hạ nguồn sông Mê Công (LMI). Hai nhà Lãnh đạo nhất trí hai bên nỗ lực cùng với các nước thành viên LMI khác và Nhóm Những người bạn của khu vực hạ nguồn sông Mê Công, tăng cường hơn nữa hợp tác khu vực nhằm thúc đẩy sự thịnh vượng và phát triển bền vững, thu hẹp khoảng cách phát triển, tăng cường kết nối và ứng phó với các thách thức xuyên quốc gia trong khu vực.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama chỉ đạo các cơ quan liên quan hoàn thành trong thời gian sớm nhất có thể thỏa thuận song phương về việc xây dựng các sứ quán và cơ quan đại diện của hai nước. Hai nhà Lãnh đạo khẳng định các cơ quan đại diện ngoại giao của Việt Nam và Hoa Kỳ tại thủ đô mỗi nước cần phản ánh sự phát triển của quan hệ song phương.

Quan hệ kinh tế và thương mại

“Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama tái khẳng định cam kết hoàn tất đàm phán về Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) toàn diện và tiêu chuẩn cao vào thời điểm sớm nhất có thể trong năm nay”

Nhắc lại các cuộc thảo luận tại Campuchia vào tháng 11-2012, Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama tái khẳng định cam kết hoàn tất đàm phán về Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) toàn diện và tiêu chuẩn cao vào thời điểm sớm nhất có thể trong năm nay. Hiệp định TPP của thế kỷ 21 sẽ tăng cường hội nhập kinh tế khu vực, thúc đẩy các mục tiêu phát triển và giúp tạo việc làm ở Việt Nam, Hoa Kỳ và các nước thành viên TPP khác, trong khi tính đến sự đa dạng về trình độ phát triển của các thành viên trong khuôn khổ một thỏa thuận cân bằng và toàn diện.

Hai nhà Lãnh đạo hoan nghênh những nỗ lực không ngừng nhằm thúc đẩy hơn nữa quan hệ kinh tế, thương mại và đầu tư song phương và Tổng thống Obama ghi nhận những nỗ lực cải cách của Việt Nam với tư cách một nền kinh tế đang phát triển. Hai nhà Lãnh đạo nhấn mạnh giá trị then chốt của các nỗ lực này đối với quan hệ song phương và tầm quan trọng của hợp tác kinh tế như một nền tảng và động lực của Đối tác Toàn diện mới Việt Nam – Hoa Kỳ.

Hai nhà Lãnh đạo nhất trí tăng cường hợp tác trong khuôn khổ Hội đồng Hiệp định khung về Thương mại và Đầu tư (TIFA), cũng như theo sáng kiến Gắn kết Kinh tế Mở rộng ASEAN và trong APEC nhằm tăng cường liên kết kinh tế và thương mại phù hợp với Đối tác Toàn diện song phương và các mục tiêu chung trong Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), APEC và các diễn đàn của ASEAN.

Tổng thống Obama hoan nghênh những tiến bộ của Việt Nam trong cải cách kinh tế. Tổng thống Obama ghi nhận quan tâm của Việt Nam trong việc đạt được quy chế kinh tế thị trường và cam kết tăng cường hợp tác mang tính xây dựng với Việt Nam về cải cách kinh tế. Hai nhà Lãnh đạo ghi nhận việc Việt Nam dự định tham gia Công ước Cape Town về lợi ích quốc tế đối với thiết bị di dộng (CTC).

Hai nhà Lãnh đạo ghi nhận tầm quan trọng của quan hệ thương mại ngày càng tăng giữa hai nền kinh tế và đặc biệt nhắc tới: Bản ghi nhớ giữa Tập đoàn Dầu khí Việt Nam và Ngân hàng Xuất Nhập khẩu Hoa Kỳ về hỗ trợ thương mại và đầu tư trong lĩnh vực dầu khí và năng lượng ở Việt Nam, Thỏa thuận khung triển khai dự án phát triển mỏ Cá Voi Xanh ngoài khơi Việt Nam giữa Tập đoàn Dầu khí Việt Nam và Công ty Exxon Mobil, Thỏa thuận hợp tác giữa Tổng Công ty thăm dò, khai thác dầu khí (PVEP) và Công ty dầu khí Murphy, Bản ghi nhớ giữa Công ty bảo hiểm Metropolitan Life (Metlife) và Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam, chấp thuận của Bộ Tài chính Việt Nam về chủ trương thành lập công ty quản lý quỹ của Công ty bảo hiểm ACE.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama hoan nghênh sự hỗ trợ của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ đối với các chương trình xây dựng năng lực và đào tạo nhằm giúp Việt Nam tiếp nhận và áp dụng khoa học công nghệ tiên tiến, mang lại lợi ích cho nông dân, các công ty nông nghiệp và người tiêu dùng Việt Nam. Hai nhà Lãnh đạo thừa nhận tầm quan trọng của việc bảo vệ thành phần dân cư dễ bị tổn thương trong khi phát triển kinh tế, trong đó có việc cùng nhau đấu tranh chống lao động trẻ em và lao động cưỡng bức.

Hợp tác khoa học và công nghệ

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama tái khẳng định tiếp tục thúc đẩy hợp tác khoa học, trong đó có lĩnh vực năng lượng hạt nhân dân sự, công nghệ không gian và nghiên cứu biển.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama trao đổi về tầm quan trọng của hợp tác khoa học và công nghệ. Hai nhà Lãnh đạo hoan nghênh cuộc họp lần thứ 8 của Ủy ban hỗn hợp về hợp tác khoa học và công nghệ sẽ được tổ chức vào mùa thu năm nay, nhấn mạnh các nỗ lực nhằm xây dựng quan hệ giữa các cộng đồng khoa học tại Việt Nam và Hoa Kỳ để tăng cường hợp tác song phương, ứng phó với biến đổi khí hậu và các thách thức toàn cầu khác, và thúc đẩy tăng trưởng kinh tế dựa trên sự sáng tạo.

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhấn mạnh việc hai bên kết thúc thành công chương trình chuyển đổi thanh nhiên liệu có độ giàu uranium cao ra khỏi Việt Nam. Hai nhà Lãnh đạo nhất trí tiếp tục hợp tác để hỗ trợ chương trình năng lượng hạt nhân hòa bình của Việt Nam với các tiêu chuẩn cao nhất về bảo đảm an toàn, an ninh.

Hợp tác giáo dục

Hai nhà Lãnh đạo nhất trí về sự cần thiết tăng cường hợp tác giáo dục, văn hóa và giao lưu nhân dân giữa Việt Nam và Hoa Kỳ. Hai nhà Lãnh đạo nhấn mạnh sự gia tăng nhanh chóng số lượng sinh viên Việt Nam theo học tại các trường đại học và cao đẳng tại Hoa Kỳ và bày tỏ hy vọng ngày càng nhiều sinh viên Hoa Kỳ tìm kiếm cơ hội du học tại Việt Nam. Hai nhà Lãnh đạo nhất trí rằng hợp tác chặt chẽ về giáo dục, đào tạo là nhân tố quan trọng trong giai đoạn tới của quan hệ giữa hai nước. Hai nhà Lãnh đạo ghi nhận việc thúc đẩy đào tạo tiếng Anh sẽ giúp Việt Nam cạnh tranh trong nền kinh tế toàn cầu thế kỷ 21.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama ghi nhận sự thành công của các sáng kiến giáo dục, trao đổi song phương, đặc biệt là chương trình Fulbright và Chương trình Liên minh Giáo dục Đại học ngành kỹ thuật (HEEAP). Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama ghi nhận thành công của Chương trình giảng dạy kinh tế Fullbright và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang hoan nghênh sáng kiến thành lập trường Đại học Fullbright ở Việt Nam.

Môi trường và Y tế

“Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama ghi nhận thành công của Chương trình giảng dạy kinh tế Fullbright và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang hoan nghênh sáng kiến thành lập trường Đại học Fullbright ở Việt Nam.”

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama hoan nghênh hợp tác song phương ngày càng tăng nhằm giảm khí thải nhà kính tại Việt Nam bằng việc gia tăng năng lượng sạch, hiệu suất năng lượng và lâm nghiệp bền vững và tăng cường khả năng của Việt Nam ứng phó với biến đổi khí hậu, nước biển dâng và thảm họa thiên nhiên, trong đó có Chương trình Năng lượng sạch và Chương trình Rừng và Đồng bằng của Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ (USAID). Tổng thống Obama tái khẳng định Hoa Kỳ cam kết tăng hỗ trợ về chăm sóc y tế và các hình thức chăm sóc, trợ giúp khác cho người khuyết tật vì bất cứ nguyên nhân nào ở Việt Nam.

Hai nhà lãnh đạo đồng thời nhất trí hợp tác với các nước đối tác LMI thúc đẩy nghiên cứu khoa học, xây dựng năng lực và đối thoại để bảo đảm sức sống lâu dài và bền vững của đồng bằng sông Mê Công và lưu vực hạ nguồn sông. Tổng thống Obama đánh giá cao vai trò lãnh đạo của Việt Nam trên cương vị đồng chủ tịch Trụ cột Môi trường và Nước trong khuôn khổ LMI, trong đó có hai đề xuất nghiên cứu chung của Việt Nam về quản lý nguồn nước lưu vực sông.

Hai nhà lãnh đạo bày tỏ hài lòng về việc ký kết Hiệp định Hợp tác Y tế và Khoa học Y học gần đây và mong muốn thúc đẩy hợp tác y tế công nhằm tăng cường an ninh y tế toàn cầu. Chủ tịch Trương Tấn Sang đánh giá cao việc Chính phủ Hoa Kỳ, thông qua Kế hoạch cứu trợ khẩn cấp về phòng chống AIDS của Tổng thống Hoa Kỳ (PEPFAR), tiếp tục hỗ trợ những nỗ lực của Việt Nam nhằm xây dựng hệ thống phòng ngừa, điều trị và chăm sóc HIV/AIDS bền vững.

Các vấn đề hậu quả chiến tranh

Tổng thống Obama đánh giá cao việc Việt Nam tiếp tục hợp tác tìm kiếm đầy đủ quân nhân Hoa Kỳ mất tích trong chiến tranh. Tổng thống Obama tái khẳng định cam kết của Hoa Kỳ hỗ trợ những nỗ lực của Việt Nam trong việc tìm kiếm bộ đội mất tích. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang ghi nhận những đóng góp của Chính phủ Hoa Kỳ đối với các nỗ lực của Việt Nam trong việc rà phá các vật liệu nổ còn sót lại (UXO), hỗ trợ những nạn nhân bị thương do các vật liệu nổ còn sót lại, và ngăn chặn thương vong trong tương lai.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama bày tỏ sự hài lòng đối với những tiến triển của dự án tẩy độc đioxin tại sân bay Đà Nẵng giữa Cơ quan phát triển quốc tế Hoa Kỳ (USAID) và Bộ Quốc phòng Việt Nam. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang hoan nghênh các kế hoạch của Chính phủ Hoa Kỳ về việc tiến hành đánh giá về mức độ nhiễm độc đioxin đối với môi trường tại sân bay Biên Hòa.

Quốc phòng và An ninh

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhất trí rằng việc tăng cường hợp tác giải quyết hậu quả chiến tranh làm sâu sắc sự tin cậy lẫn nhau, cho phép hai nước phát triển mối quan hệ hướng tới tương lai.

Hai nhà Lãnh đạo nhất trí Việt Nam và Hoa Kỳ sẽ tiếp tục hợp tác về quốc phòng và an ninh. Hai nhà Lãnh đạo bày tỏ sự hài lòng đối với Bản ghi nhớ về thúc đẩy hợp tác quốc phòng song phương ký năm 2011 và tái khẳng định cam kết triển khai đầy đủ Bản ghi nhớ. Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhất trí tiếp tục Đối thoại chính sách quốc phòng Việt Nam – Hoa Kỳ và Đối thoại Chính trị – An ninh – Quốc phòng song phương nhằm đánh giá quan hệ quốc phòng và an ninh và thảo luận về hợp tác trong tương lai.

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhất trí mở rộng hợp tác cùng có lợi nhằm tăng cường năng lực trong lĩnh vực tìm kiếm cứu nạn và ứng phó thiên tai. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thúc đẩy hợp tác trong các vấn đề an ninh phi truyền thống và nhất trí hợp tác chặt chẽ hơn nữa trong lĩnh vực chống khủng bố; tăng cường hợp tác thực thi pháp luật trên biển; đấu tranh chống tội phạm xuyên quốc gia, trong đó có chống cướp biển, buôn lậu ma túy, buôn bán người, buôn bán động vật hoang dã; ứng phó với tội phạm công nghệ cao và vấn đề an ninh mạng.

Tổng thống Obama hoan nghênh quyết định của Việt Nam tham gia Hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên hợp quốc và nhấn mạnh Hoa Kỳ mong muốn hỗ trợ đào tạo và các hình thức hỗ trợ khác cho hoạt động này thông qua Sáng kiến hoạt động hòa bình toàn cầu (GPOI).

Bảo vệ và thúc đẩy quyền con người

“Hai bên tái khẳng định cam kết ủng hộ Hiến chương Liên hợp quốc và Tuyên ngôn thế giới về quyền con người.”

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama ghi nhận lợi ích của việc đối thoại thẳng thắn và cởi mở nhằm tăng cường hiểu biết lẫn nhau, thu hẹp khác biệt về quyền con người. Hai nhà Lãnh đạo nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo vệ và thúc đẩy quyền con người. Chủ tịch Trương Tấn Sang thông báo với Tổng thống Obama những nỗ lực và thành tựu của Việt Nam trong việc thúc đẩy quyền con người, nhà nước pháp quyền và bảo vệ quyền của các tín đồ tôn giáo.

Chủ tịch Trương Tấn Sang cũng khẳng định Việt Nam sẵn sàng ký Công ước chống tra tấn của Liên hợp quốc vào cuối năm nay và tuyên bố Việt Nam sẽ mời Báo cáo viên Đặc biệt về Tự do tôn giáo và tín ngưỡng vào năm 2014. Hai bên tái khẳng định cam kết ủng hộ Hiến chương Liên hợp quốc và Tuyên ngôn thế giới về quyền con người.

Văn hóa, du lịch và thể thao

Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thúc đẩy hợp tác văn hóa, thể thao và du lịch nhằm tăng cường giao lưu nhân dân và hiểu biết lẫn nhau. Hai nhà Lãnh đạo ghi nhận những thành công của người Mỹ gốc Việt và khuyến khích cộng đồng tiếp tục đóng góp vào sự phát triển của quan hệ song phương. Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama khuyến khích giao lưu nhân dân thông qua các hoạt động biểu diễn nghệ thuật, hòa nhạc, triển lãm và các sự kiện văn hóa và thể thao khác giữa hai nước.

_____________________________________________________

The White House

Office of the Press Secretary

For Immediate Release
July 25, 2013

Joint Statement by President Barack Obama of the United States of America and President Truong Tan Sang of the Socialist Republic of Vietnam

President Barack Obama welcomed President Truong Tan Sang of the Socialist Republic of Vietnam to the White House on July 25, 2013.  During their meeting, the two Presidents affirmed their commitment to opening a new phase of bilateral relations between Vietnam and the United States based on mutual respect and common interests.  President Truong Tan Sang’s visit comes at an important time for both nations, reflecting a shared desire to build a forward-looking relationship between the two countries.

President Obama and President Truong Tan Sang decided to form a U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership to provide an overarching framework for advancing the relationship.  They underlined the principles of the U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership, including respect for the United Nations Charter, international law, and each other’s political systems, independence, sovereignty, and territorial integrity.  They stated that the Comprehensive Partnership is intended to contribute to peace, stability, cooperation, and prosperity in each country, in the region, and in the world.  The new Comprehensive Partnership will create mechanisms for cooperation in areas including political and diplomatic relations, trade and economic ties, science and technology, education and training, environment and health, war legacy issues, defense and security, protection and promotion of human rights, and culture, sports, and tourism.

Political and Diplomatic Cooperation

As part of the U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership, the two sides agreed to increase high level exchanges as well as contacts at all levels, and to intensify dialogue and cooperation mechanisms.  President Obama affirmed the United States’ support for Vietnam’s independence, sovereignty, prosperity, and integration into the international community.  President Truong Tan Sang welcomed the United States’ enhanced cooperation in the Asia-Pacific, which contributes to the peace, stability, and prosperity of the region.

The Presidents welcomed the establishment of a regular dialogue between their two foreign ministers, and encouraged dialogues and exchanges between entities associated with political parties in both countries.

President Obama and President Truong Tan Sang agreed to enhance cooperation at regional and international forums including The Asia Pacific Economic Cooperation (APEC), the Association of Southeast Asian Nations (ASEAN), the ASEAN Regional Forum (ARF), the East Asia Summit (EAS), and the ASEAN Defense Ministerial Meeting Plus (ADMM+) to support peace, stability, cooperation, and development in the Asia-Pacific region.  The two Leaders reaffirmed their support for the settlement of disputes by peaceful means in accordance with international law, including as reflected in the United Nations Convention on the Law of the Sea .  The Presidents also reaffirmed their support for the principle of non-use of force or threat-of-force in resolving territorial and maritime disputes.  The Presidents underscored the value of full observance of the Declaration of Conduct of Parties in the South China Sea (DOC) and the importance of launching negotiations to conclude an effective Code of Conduct (COC).

President Truong Tan Sang expressed his appreciation for the Lower Mekong Initiative (LMI).  The two Presidents agreed that the two sides would work together with other member countries and the Friends of the Lower Mekong to further strengthen regional cooperation to promote prosperity and sustainable development, narrow the development gap, enhance connectivity, and respond to transnational challenges in the region.

The two Presidents instructed relevant agencies to conclude as soon as possible a bilateral agreement on the construction of new embassies and missions.  The Leaders affirmed that the United States’ and Vietnam’s diplomatic presence in their respective capitals should reflect the development of their bilateral ties.

Trade and Economic Ties

Recalling their discussions in Cambodia in November 2012, President Obama and President Truong Tan Sang reaffirmed their commitment to conclude a comprehensive, high-standard Trans-Pacific Partnership (TPP) agreement as soon as possible this year.  A 21st-century TPP agreement will advance regional economic integration, further development objectives, and lead to the creation of jobs in the United States, Vietnam, and all TPP countries, while taking into account the diversity of the participants’ levels of development in the context of a comprehensive and balanced package.

The Presidents welcomed continued efforts to further bilateral economic, commercial, and investment ties, and President Obama noted Vietnam’s reform efforts as a developing economy.  They underlined the critical value of these efforts to advancing the bilateral relationship, and the importance of economic cooperation as a foundation and engine for the new U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership.  The Presidents agreed to enhance cooperation under the U.S.-Vietnam Trade and Investment Framework Agreement (TIFA) Council as well as under the ASEAN Enhanced Economic Engagement initiative and in APEC to increase economic and trade engagement in line with the bilateral Comprehensive Partnership and shared objectives in the World Trade Organization (WTO), APEC, and ASEAN fora.  President Obama applauded Vietnam’s progress in economic reform President Obama noted Vietnam’s interest in pursuing market economy country status and is committed to intensifying the United States’ constructive engagement with Vietnam on its economic reforms.  The Presidents acknowledged Vietnam’s intention to accede to the Cape Town Convention on International Interests in Mobile Equipment (CTC).

Both Presidents noted the importance of growing commercial ties between the two economies, and made special mention of: the MOU signed between PetroVietnam and U.S. Export-Import Bank to support trade and investment in the petroleum and energy sectors in Vietnam; the Framework Heads Agreement on the Ca Voi Xanh offshore Vietnam development project between Exxon Mobil Corporation and PetroVietnam; the Cooperation Agreement between Murphy Oil Corporation and PetroVietnam Exploration Production Corporation (PVEP); an MOU between Metropolitan Life Insurance Company (MetLife) and Bank for Investment and Development of Vietnam (BIDV);  and the Vietnam Ministry of Finance’s approval in principle for establishment of a fund management company by ACE Insurance.  The Presidents welcomed U.S. Department of Agriculture support for capacity building and training programs designed to help Vietnam adopt and apply sound science and technology to the benefit of Vietnamese farmers, agricultural companies, and consumers.  The two leaders recognized the importance of protecting the most vulnerable populations while pursuing economic development, including working together to combat child and forced labor.

Science and Technology Cooperation

President Obama and President Truong Tan Sang discussed the importance of scientific and technological cooperation.  They welcomed the 8th meeting of the Joint Committee for Scientific and Technological Cooperation to be held this autumn, and highlighted efforts to build ties between the scientific communities in the United States and Vietnam to strengthen bilateral relations, respond to climate change and other global challenges, and foster innovation-driven economic growth.  President Obama and President Truong Tan Sang reiterated their intention to continue scientific cooperation, including in the areas of civil nuclear energy, space technology, and maritime research.  The Presidents highlighted the successful conclusion of a joint effort to remove all highly enriched uranium from Vietnam.  The two leaders agreed to continue cooperation to support Vietnam’s aspirations for a peaceful nuclear energy program with the highest standards of safety, safeguards, and security.

Education Cooperation

The Presidents agreed on the need to enhance educational, cultural, and people-to-people ties between the United States and Vietnam.  They remarked on the rapid growth of Vietnamese students studying at U.S. universities and colleges, and expressed hope that more U.S. students will pursue study abroad opportunities in Vietnam.  They agreed that close cooperation on education and training are critical elements to the next phase of the relationship.  They also noted that robust English language instruction will help Vietnam compete in the 21st century global economy.  President Obama and President Truong Tan Sang noted the success of bilateral education and exchange initiatives, especially the Fulbright program and the Higher Engineering Education Alliance Program (HEEAP).  The two Presidents noted the success of the Fulbright Economics Teaching Program and President Truong Tan Sang welcomed the initiative establishing a Fulbright University in Vietnam.

Environment and Health

President Obama and President Truong Tan Sang welcomed increasing bilateral cooperation to reduce greenhouse gas emissions in Vietnam through promotion of clean energy, energy efficiency, and sustainable forestry, and to strengthen Vietnam’s resilience to climate change, rising sea level and natural disasters, including through the United States Agency for International Development’s (USAID) Clean Energy Program and Forests and Deltas Program.  President Obama reaffirmed the United States’ commitment to providing further medical and other care and assistance for persons with disabilities, regardless of cause.

The two leaders also agreed to work together, along with their LMI partners, to promote scientific research, capacity-building, and dialogue to ensure the long-term health and sustainability of the Mekong Delta and the Lower Mekong River Basin.  President Obama expressed appreciation for Vietnam’s leadership as the co-chair of the LMI Environment and Water Pillar, which has included two joint research proposals from Vietnam on water resources management in the basin.  The two leaders expressed satisfaction with the recent conclusion of the Agreement on Healthcare and Medical Sciences Cooperation and looked forward to enhanced public health cooperation to promote global health security.  President Truong Tan Sang expressed his appreciation for the U.S. government’s continued support through the President’s Emergency Plan for AIDS Relief (PEPFAR) for Vietnam’s efforts to build sustainable systems for HIV/AIDS prevention, treatment, and care.

War Legacy Issues

The two Presidents agreed that extensive cooperation in addressing war legacy issues to deepen mutual trust has allowed both countries to develop a relationship that looks to the future.  President Obama expressed his appreciation for Vietnam’s continued cooperation in providing for the fullest possible accounting for U.S. personnel missing in action (MIA).  President Obama reaffirmed the U.S. commitment to assist Vietnam in its MIA accounting efforts.  President Truong Tan Sang noted the U.S. Government’s contributions to Vietnam’s efforts to clean up unexploded ordnance (UXO), assist those injured by UXO, and prevent future casualties.  The Presidents expressed satisfaction with progress on USAID and the Vietnamese Ministry of National Defense’s project to clean up dioxin contamination at Danang International Airport.  President Truong Tan Sang welcomed plans by the U.S. Government to conduct an environmental assessment of dioxin contamination at Bien Hoa Air Base.

Defense and Security

The two leaders agreed that the United States and Vietnam would continue to cooperate on defense and security.  They expressed satisfaction with the Memorandum of Understanding on Advancing Bilateral Defense Cooperation of 2011 and reaffirmed their commitment to its full implementation.  The Presidents agreed to continue the U.S.-Vietnam Defense Policy Dialogue and the bilateral Political, Security, and Defense dialogue as opportunities to review the defense and security relationship and discuss future cooperation.  The two Presidents agreed to expand mutually beneficial cooperation to enhance capabilities such as search and rescue and disaster response.  The Presidents also underscored the importance of enhanced cooperation in non-traditional security matters and agreed to work more closely to counter terrorism; enhance maritime law enforcement cooperation; combat transnational crime including piracy, and narcotics, human, and wildlife trafficking; and address high-tech crime and cyber security.  President Obama welcomed Vietnam’s decision to participate in United Nations peacekeeping operations and emphasized the United States’ desire to assist with training and other support for this effort through the Global Peace Operations Initiative (GPOI).

Promotion and Protection of Human Rights

The Presidents took note of the benefits of a candid and open dialogue to enhance mutual understanding and narrow differences on human rights.  They emphasized the importance of protection and promotion of human rights.  President Truong Tan Sang informed President Obama of Vietnam’s efforts and achievements in promoting human rights and rule of law and in protecting the rights of religious believers.  President Truong Tan Sang also affirmed that Vietnam was prepared to sign the United Nations Convention Against Torture by the end of the year and stated that Vietnam would invite the Special Rapporteur on Freedom of Religion or Belief in 2014.  Both sides reaffirmed their commitment to uphold the United Nations Charter and the Universal Declaration of Human Rights.

Culture, Tourism and Sports

President Truong Tan Sang and President Obama highlighted the importance of enhanced cooperation on culture, sports and tourism to strengthening people-to-people exchange and mutual understanding.  They took note of the success of the Vietnamese-American community in the United States and their important contributions to the growth of bilateral ties.  The two Presidents encouraged more people-to-people exchange through art performances, concerts, exhibitions and other cultural and sports events between the two countries.

Một giai đoạn mới cho quan hệ Việt-Mỹ?

Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang nói chuyện tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế trong thủ đô Washington, 25/7/13

Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang nói chuyện tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế trong thủ đô Washington, 25/7/13

 Tin liên hệ

Hôm thứ Năm 25 tháng 7, Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang đã đọc một bài diễn văn quan trọng tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS), tại thủ đô Washington, trong đó ông loan báo Việt Nam và Hoa Kỳ đã đồng ý xác lập quan hệ đối tác chiến lược toàn diện. Hoài Hương của Ban Việt Ngữ-VOA ghi nhận một số điểm đáng chú ý trong bài diễn văn của Chủ tịch nước Việt Nam, và lược qua một số nội dung trong bản tuyên bố chung Việt-Mỹ, cũng như phản ứng trước loan báo này.

Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang: “Sáng hôm nay tôi đã có cuộc hội đàm với Ngài Tổng Thống Obama. Tôi vui mừng thông báo với các bạn Việt Nam và Hoa Kỳ đã nhất trí xác lập khuôn khổ quan hệ đối tác toàn diện theo đó hợp tác giữa hai nước sẽ bao gồm tất cả các lĩnh vực, chính trị đối ngoại, kinh tế thương mại, đầu tư giáo dục, khoa học công nghệ, quốc phòng an ninh.”Với lời phát biểu đó của Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang trước một cử tọa đông đảo tại trụ sở của CSIS ở Washington chiều hôm qua, dường như quan hệ Việt-Mỹ đang bước sang một ngã rẽ mới.Khó có thể không nhận thấy sự vui mừng của các quan chức hai nước có mặt trong phòng họp, về thành quả của chuyến đi thăm Hoa Kỳ chớp nhoáng của Chủ tịch nước Việt Nam đã gây khá nhiều tranh cãi. Trước và trong chuyến thăm của ông Trương Tấn Sang, nhiều nhà lập pháp thuộc cả lưỡng đảng đã mở điều trần và họp báo, khuyến cáo Tổng Thống Obama chú trọng tới vấn đề nhân quyền, cộng đồng người Mỹ gốc Việt tổ chức kiến nghị và biểu tình, đả kích chiến dịch đàn áp thô bạo ở trong nước đối với các blogger và giới bất đồng, trong khi các tổ chức bênh vực nhân quyền quốc tế mạnh mẽ lên tiếng đòi Hà nội trả tự do cho tù chính trị và tù nhân lương tâm. Một trong những người tù được nhiều người biết tiếng, blogger Điếu Cày, đang tiếp tục cuộc tuyệt thực đã kéo dài hơn một tháng.

Hôm qua sau cuộc gặp tại Tòa Bạch Ốc, hai nhà lãnh đạo đã ra tuyên bố chung về quyết định xác lập quan hệ đối tác toàn diện, “dựa trên những lợi ích chung và sự tôn trọng lẫn nhau.”

Tuyên bố nhấn mạnh các nguyên tắc trong quan hệ Đối tác Toàn diện, trên tinh thần “tôn trọng Hiến chương Liên Hiệp Quốc, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể chế chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau” vì hòa bình, ổn định và phát triển của mỗi nước.

Về cuộc tranh chấp Biển Đông, nhà lãnh đạo Mỹ nhấn mạnh nhu cầu phải tuân thủ Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC), và nỗ lực đàm phán để hoàn tất một bộ Quy tắc Ứng xử trên biển, gọi tắt là COC.

Tại trụ sở CSIS hôm thứ Năm, ông Trương Tấn Sang nói, quan hệ Việt Nam-Hoa Kỳ đã “thực sự mở rộng và được nâng tầm về cả bề rộng lẫn chiều sâu”:

“Mối quan hệ Việt Nam và Hoa Kỳ đã thực sự được mở rộng và nâng tầm trên nhiều lãnh vực cả bề rộng, bề sâu, cũng như hiệu quả của các lãnh vực đó. Nếu nhìn lại cả trên đường dài của lịch sử, chúng ta mới thấy được những bước tiến, những thành tựu trong quan hệ hai nước ngày nay là hết sức có ý nghĩa.”

Ông Trương Tấn Sang nhấn mạnh vai trò của ASEAN và sự gắn bó của Việt Nam đối với tổ chức khu vực này. Ông cho rằng tương lai của Việt Nam gắn liền với khu vực ASEAN, một khu vực có tiềm năng rất lớn, nhưng theo lời ông, những tiềm năng đó chỉ thành hiện thực với điều kiện có an ninh trong khu vực.

“Bảo đảm một môi trường hòa bình, ổn định, ngăn chặn và kiểm soát các xung đột, là trách nhiệm chung của các nước trong và ngoài khu vực. Việc xây dựng và củng cố một cấu trúc khu vực nhằm tăng cường hợp tác, kết nối giữa các nước, về kinh tế thương mại, an ninh, văn hóa, xã hội …. chính là sự đảm bảo hữu hiệu nhất cho hòa bình và thịnh vượng.”

Hai nhà lãnh đạo Việt-Mỹ cũng thừa nhận quá trình lịch sử phức tạp giữa hai nước, nhưng cho rằng nay đã tới lúc phải để lại giai đoạn lịch sử phức tạp ấy lại sau lưng để đưa quan hệ sang một giai đoạn mới, với một quan hệ đối tác toàn diện bao gồm mọi lĩnh vực.

Vấn đề nhân quyền, đòi hỏi chủ yếu của người Mỹ gốc Việt khắp nơi, kéo nhau đông đảo tới biểu tình tại công viên La Fayette trước Tòa Bạch Ốc trong khi cuộc hội kiến giữa ông Obama và ông Trương Tấn Sang diễn ra, cũng được nhắc qua trong tuyên bố chung, trong đó hai nhà lãnh đạo đồng ý “đối thoại thẳng thắn để tăng sự hiểu biết lẫn nhau và thu hẹp khoảng cách biệt về quyền con người”. Bản tuyên bố viết rằng Tổng Thống Obama và Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang đều nhấn mạnh “tầm quan trọng của việc bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền”.

Bình luận về diễn tiến có tính bước ngoặt này, báo New York Times hôm thứ Sáu nói rằng chuyến Mỹ du của Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang được thực hiện sau một giai đoạn đầy thách thức, giưã lúc chính quyền cộng sản Việt Nam tăng cường chiến dịch đàn áp trong nước, bỏ tù blogger, các nhà lãnh đạo tôn giáo và các nhân vật bất đồng.

Báo New York Times tường thuật rằng Tổng Thống Obama chỉ nhắc tới các vụ vi phạm bằng những lời lẽ khá là nhẹ nhàng, ông nói “tất cả mọi người chúng ta phải tôn trọng những vấn đề như tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, và tự do lập hội.” Nhà lãnh đạo Mỹ cho biết cuộc đối thoại với ông Trương Tấn Sang vô cùng thẳng thắn và rằng hai ông đã bàn về những tiến bộ mà Việt Nam đạt được trong lĩnh vực này, cũng như những thách thức còn tồn tại.

Phản ứng trước Tuyên Bố Chung Việt-Mỹ

Trong một cuộc phỏng vấn dành cho Đài VOA-Việt ngữ, Giaó sư Đoàn Viết Hoạt, một nhà đấu tranh để dân chủ hóa Việt Nam từng là một tù nhân lương tâm, và cũng là tác giả của quyển sách “Hành trình Dân tộc trong Thời đại Toàn Cầu Hóa”, nhận định:

“Nhận xét đầu tiên của tôi là, đây là một bản tuyên bố chung rất là đầy đủ, nó chứng tỏ quan hệ Việt-Mỹ đã vào một giai đoạn mới, giai đoạn mà quan hệ này là toàn diện. Tôi chưa thấy có tính cách chiến lược, nhưng mà tôi thấy có tính toàn diện, đầy đủ từ quân sự, kinh tế thương mại cho đến chính trị, cho tới nhân quyền, tất cả những vấn đề đều được đề cập tới, và tôi hy vọng rằng đây sẽ là một giờ phúc lịch sử để nó đưa quan hệ Việt-Mỹ sang một giai đoạn mới. Giai đoạn mới này, tôi nghĩ có lẽ chúng ta phải tiếp tục thúc đẩy để nó trở thành một giai đoạn chuyển tiếp sang thời kỳ Việt Nam dân chủ tự do, như tất cả chúng ta đều mong muốn.”

Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân là Chủ tịch Tổ chức Quốc tế Yểm Trợ Cao trào Nhân bản, ông là bào huynh của bác sĩ Nguyễn Đan Quế, nhà đấu tranh cho dân chủ ở trong nước, được thế giới biết tiếng:

Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân: “Mới đọc thì tôi thấy bản tuyên bố chung, cũng như những lời tuyên bố về hai phía, thí dụ như là muốn kết thúc tiến trình cho Việt Nam gia nhậâp TPP (hiệp định đối tác Xuyên Thái bình dương, thì ta thấy rất là tốt đẹp, và chuyến đi của ông Trương Tấn Sang có đạt được kết quả tốt, thế nhưng mà cô cũng biết cái đó không tùy thuộc vào ông Tổng Thống Obama mà tùy thuộc ở quốc hội. Tổng Trưởng đặc trách về Á Châu-Thái bình dương Kurt Campbell cũng đã nhắn nhủ nhà cầm quyền Hà nội nhiều lần rằng không có con đường nào khác cả, phải cải thiện nhân quyền thì mới có thể trở thành thành viên của TPP được. Nếu mà không tôn trọng nhân quyền thì cái đó không thể nào thông qua được, vì cái quyền đó không tùy thuộc vào ông Obama, mà tùy thuộc vào quốc hội. Mà quốc hội thì cô thấy rõ là các vị dân biểu, các vị Thượng nghị sĩ kỳ này đã nhiệt liệt phản ứng.”
Đó là ý kiến bác sĩ Nguyễn Quốc Quân, bào huynh của bác sĩ Nguyễn Đan Quế.

Bác sĩ dược khoa Võ Tấn Huân, một thành viên của Đảng Dân Chủ Việt Nam, phản ứng như sau trước diễn tiến có tính dấu mốc này:

“Mối quan hệ Việt Mỹ nâng lên tầm chiến lược là một chuyện đáng mừng của hai nước, tuy nhiên theo thông cáo chung của Nhà Trắng, giữa Chủ tịch Sang và Tổng Thống Obama thì có nhắc đến việc tôn trọng Hiến chương Liên Hiệp Quốc, cũng như tôn trọng quyền con người, thì Huân cho rằng để 2 nước tiến gần nhau hơn nữa thì không những chỉ tôn trọng, mà còn phải thực thi tất cả những cái quyền, những điều lệ nêu ra trong bản tuyên bố, tức là tôn trọng quyền con người, tôn trọng tự do. Hiện tại bây giờ thì thực tế Việt Nam thì ai cũng đã rõ rồi, không những Việt Nam cần phải tôn trọng mà Việt Nam còn cần phải thực thi nữa. Bởi vì Việt Nam đã thông qua điều lệ này rồi, thì giờ phải thực thi để đưa hai nước tiến tới một giai đoạn mới, gần nhau hơn, không những giúp cho quan hệ tốt đẹp hơn mà còn giúp cho người Việt Nam có cơ hội để mở ra sâu rộng với thế giới sau này.”

Nói chung, nhiều người cho rằng việc Hà nội và Washington xích lại gần nhau là một dấu hiệu tốt đẹp, nhưng mọi sự còn tùy thuộc vào liệu hành động có đi đôi với lời nói – ở cả hai bên – hay không. Trong khi chờ đợi, quan hệ giữa hai nước hãy còn phức tạp, khác biệt quan điểm hãy còn sâu rộng, và chỉ có thời gian mới trả lời được liệu những gì đã được hai nhà lãnh đạo cam kết với nhau trong cuộc gặp lịch sử, vốn đã làm lóe lên một tia sáng hy vọng, có dẫn tới biến chuyển nào có ý nghĩa hay không.


Hoài Hương-VOA

Chủ tịch Trương Tấn Sang muốn người Mỹ gốc Việt làm ‘cầu nối’

 Nguyễn Trung. 25.07.2013
Tổng thống Barack Obama và Chủ tịch Trương Tấn Sang đánh giá cao vai trò của Việt Kiều tại Mỹ.

Tổng thống Barack Obama và Chủ tịch Trương Tấn Sang đánh giá cao vai trò của Việt Kiều tại Mỹ.

Tại Tòa Bạch Ốc hôm 25/7, Tổng thống Barack Obama và Chủ tịch Trương Tấn Sang đánh giá cao vai trò của Việt Kiều tại Mỹ trong mối quan hệ song phương.

Ông Obama nói cộng đồng này là ‘một trong những nguồn sức mạnh lớn giữa hai nước’ và là ‘chất keo dính bền chặt cho quan hệ của bất kỳ hai quốc gia nào’.

Đáp lại, ông Sang cũng ngỏ lời cảm tạ chính phủ Hoa Kỳ về ‘sự chăm sóc hết sức chu đáo’ đối với người Mỹ gốc Việt hàng chục năm qua.

Trong khi hai nhà lãnh đạo phát biểu, bên ngoài Tòa Bạch Ốc, hàng trăm người gốc Việt hô to các khẩu hiệu phản đối tình trạng vi phạm nhân quyền ở trong nước — một vấn đề ông Sang thừa nhận rằng Hà Nội và Washington vẫn còn nhiều điểm khác biệt.

Sau cuộc hội đàm với ông Obama, nhà lãnh đạo Việt Nam đã có bài phát biểu về quan hệ Việt – Mỹ tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế ở thủ đô Washington.

Trong phần hỏi đáp, trả lời câu hỏi từ Nguyễn Trung của VOA Việt Ngữ về vai trò của người Mỹ gốc Việt đối với quá trình củng cố quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, Chủ tịch Sang đáp rằng ‘hết sức quan trọng’.

[Tôi] tin chắc chắn rằng bà con của chúng tôi, với tư cách là những người Việt Nam cùng chung máu mủ sẽ làm chiếc cầu vững chắc, sẽ thúc đẩy quan hệ hợp tác về nhiều mặt, nhất là trong khuôn khổ đối tác toàn diện lần này.
Chủ tịch Trương Tấn Sang nói.

Ông nói: “[Tôi] tin chắc chắn rằng bà con của chúng tôi, với tư cách là những người Việt Nam cùng chung máu mủ sẽ làm chiếc cầu vững chắc, sẽ thúc đẩy quan hệ hợp tác về nhiều mặt, nhất là trong khuôn khổ đối tác toàn diện lần này. [Khi] đưa quan hệ lên một bước phát triển mới, thì người Việt, người Mỹ gốc Việt sẽ có một vai trò hết sức quan trọng trong quá trình này”.

Nguyên thủ Việt Nam cũng cho rằng nhiều Việt Kiều ‘làm ăn ở Hoa Kỳ hết sức thành đạt, kể cả trong hoạt động chính trị’.

Trong tuyên bố chung, Tổng thống Obama và Chủ tịch Sang đã nêu bật tầm quan trọng của việc trao đổi giữa người dân hai nước, sự thành công của cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ và sự đóng góp quan trọng của họ đối với sự phát triển của quan hệ song phương.

Ông Hoàng Tứ Duy, phát ngôn viên của Đảng Việt Tân – một tổ chức ở hải ngoại bị cấm hoạt động trong nước – nói với VOA Việt Ngữ rằng các Việt kiều ở Mỹ ‘có tiềm năng đóng góp cho tiến trình phát triển đất nước’.

Ông Duy nói: “Cái đó tôi nghĩ ai cũng thấy rồi. Nhưng vấn đề hiện nay là, liệu hoàn cảnh của đất nước nó có cho phép Việt kiều, người Việt sống ở nước ngoài thực sự đóng góp cho sự thay đổi hay không. Tôi nghĩ nếu không có thay đổi về mặt chính trị, thì rất khó cho những người đã quen sống trong môi trường tự do có thể đóng góp một cách bền vững tại Việt Nam”.

Tôi nghĩ nếu không có thay đổi về mặt chính trị, thì rất khó cho những người đã quen sống trong môi trường tự do có thể đóng góp một cách bền vững tại Việt Nam.
Ông Hoàng Tứ Duy nói.

Nhà hoạt động này nói thêm: “Tất cả những người Việt Nam rất là gắn bó với đất nước, gắn bó với dân tộc Việt Nam. Cái điều chúng ta không chấp nhận là cái bối cảnh độc tài thôi. Cái đó phải thay đổi để chúng tôi thấy thoải mái, làm sao để đóng góp tại Việt Nam”.

Một số nhà quan sát cho rằng việc đưa vấn đề người Mỹ gốc Việt ra bàn thảo giữa hai nguyên thủ cho thấy cộng đồng này ngày càng có tác động tới chính sách của Mỹ đối với Việt Nam.

Người gốc Việt cũng thường vận động các dân biểu đại diện cho các địa hạt họ sinh sống mạnh mẽ lên tiếng về các quan ngại của mình.

Trước chuyến thăm của ông Sang, nhiều nhà lập pháp Hoa Kỳ đã thúc giục ông Obama đặt nhân quyền lên cao trong nghị trình thảo luận với giới chức Việt Nam.

Bà Nguyễn Thể Bình, Cựu Chủ tịch Ủy ban Cố vấn Á châu của Thống đốc tiểu bang Virginia, cho rằng cộng đồng người Mỹ gốc Việt ‘có một tiếng nói rất mạnh mẽ’.

Bà nói: “Các cử tri của người Việt đi bầu, ủng hộ các dân biểu, thượng nghị sĩ, thống đốc cho tới tổng thống. Những lá phiếu đó có một sức mạnh. Vì thế cho nên Tổng thống Obama đã nhắc khéo rằng là cái sức mạnh của lá phiếu đó có thể ảnh hưởng tới chính quyền Mỹ và cũng đặt ra áp lực với vừa với Quốc hội vừa với Bộ Ngoại giao Mỹ trong vấn đề nhân quyền, đòi hỏi cho nhân quyền ở Việt Nam”.

Sau Chiến tranh Việt Nam, hàng trăm nghìn cư dân Việt rời bỏ tổ quốc đi tị nạn, và nhiều người trong số đó cuối cùng đã tới Hoa Kỳ.

Khi được hỏi liệu các nhận xét mà giới quan sát cho là nồng ấm của ông Sang có phải là một dấu hiệu cho thấy Việt Nam sẵn lòng muốn hòa giải, ông Nguyễn Mạnh Hùng, Giáo sư quan hệ quốc tế của Đại học George Mason, cho rằng ‘lời nói cần phải đi đôi với hành động’.

Cùng nói về nhân quyền, cùng nói về dân chủ nhưng hai bên có những quan niệm khác nhau, những định nghĩa khác nhau về cái đó. Hai cái đó chưa sát lại với nhau.
Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng nói.

“Nói là một chuyện còn làm thì phải có những hành động cụ thể thì mới có thể mang họ [Việt Kiều] làm cái bắc cầu được. Có nhiều việc cần phải làm lắm, chẳng hạn tôi thấy có chuyện Việt Nam đang xúc tiến về nghĩa trang Biên Hòa ở Bình Dương. Đó là một biểu tượng rất là quan trọng”, ông Hùng nói.

“Ngoài ra, giữa cộng đồng hải ngoại với phía Việt Nam vẫn có quan điểm khác nhau. Cùng nói về nhân quyền, cùng nói về dân chủ nhưng hai bên có những quan niệm khác nhau, những định nghĩa khác nhau về cái đó. Hai cái đó chưa sát lại với nhau”.

Hiện có hàng triệu người Việt sinh sống tại Hoa Kỳ, và là cộng đồng người Việt lớn nhất trên thế giới ngoài lãnh thổ Việt Nam.

Thời gian qua, các đại diện ngoại giao của Mỹ cũng thường tiếp xúc với cộng đồng gốc Việt tại Hoa Kỳ trước khi lên đường sang Việt Nam đảm nhận nhiệm vụ.

Trong nhiệm kỳ của mình, các nhà ngoại giao của Mỹ cùng thường trở lại Hoa Kỳ, ghé thăm cộng đồng người Mỹ gốc Việt để tìm hiểu tâm tư, nguyện vọng của họ đối với quê nhà.

Hồi đầu tháng Bảy, Tân Tổng lãnh sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn Rena Bitter đã tới gặp Bác sỹ Nguyễn Quốc Quân, Chủ tịch tổ chức có tên gọi ‘Tập hợp vì nền dân chủ’ trước khi tới Sài Gòn công tác.

Trước đó một tháng, Đại sứ Mỹ David Shear đã gặp cộng đồng người Việt tại California với tuyên bố rằng nhân quyền là một trong những mục tiêu hàng đầu trong mối quan hệ với Việt Nam.

Mời quý vị đọc thêm một số tin bài liên quan tới quan hệ Việt – Mỹ:

Đại sứ Mỹ đầu tiên tại VN nghĩ gì về chuyến đi của ông Sang?

Chủ tịch Việt Nam tới Hoa Kỳ, các dân biểu Mỹ lên tiếng

Vụ chuyển uranium khỏi Việt Nam qua lời kể của chuyên gia Mỹ

‘Muốn dỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí, Hà Nội cần cải thiện nhân quyền’

‘Không bàn vũ khí sát thương trong cuộc đối thoại Việt – Mỹ’

Dự luật về Việt Nam có vượt qua được Thượng viện Mỹ?


Nguyễn Trung

Kết quả cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ – Việt

Nguyễn Khanh, GĐ ban Việt Ngữ.  2013-07-26
 Email Ý kiến của BạnChia sẻ In trang này
043_dpa-pa_1485F4002C80DDC6-305.jpg

Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang bắt tay cùng Tổng thống Hoa Kỳ Obama sáng 25/7/2013 tại Nhà Trắng.

AFP photo

Sáng thứ Năm ngày 25 tháng 7 năm 2013, tại Washington DC, chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang đã gặp gỡ Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama để thảo luận về những vấn đề mà cả hai quốc gia cùng quan tâm. Anh Nguyễn Khanh vừa từ Nhà Trắng trở về và rất mừng được gặp anh tại phòng thu hình của Đài Á châu Tự do.

Nguyễn Khanh: Dạ vâng cũng xin mừng được gặp lại chị Diễm Thi và cũng không quên gởi lời chào đến quí khán thính giả của Đài Á châu Tự do.

Được đánh giá cao tuy còn những bất đồng

Diễm Thi: Thưa anh cuộc gặp gỡ sáng nay được đánh giá như thế nào và những thành quả là những điểm nào?

Nguyễn Khanh: Tôi nghĩ rằng nếu nói là đánh giá thì người ta đánh giá rất là cao. Tất cả những cuộc gặp gỡ giữa hai nhà lãnh đạo với nhau luôn luôn là những cuộc gặp gỡ cấp cao. Đặc biệt là cuộc gặp gỡ giữa các nhà lãnh đạo với Tổng thống Hoa Kỳ thì đương nhiên còn được đánh giá cao hơn nữa. Có rất nhiều điều mà tôi nhận thấy thành quả  hai bên đạt được trong cuộc gặp gỡ.

Trước hết chúng ta phải nhìn như thế này: cuộc gặp gỡ được dự trù chỉ 45 phút đồng hồ, chị Diễm Thi và quí khán thính giả của Đài Á châu Tự do thử tưởng tượng, 1 tiếng 15 phút sau thì anh em nhà báo chúng tôi mới được gặp hai nhà lãnh đạo; Tức là kéo dài khoảng thời gian đàm phán với nhau tới 30 phút nữa. Điểm đó chứng tỏ phải có những chuyện quan trọng. Đó là điểm thứ nhất.

Điểm thứ nhì như lời hai nhà lãnh đạo nói với báo chí thì họ đã trình bày là họ đã thẳng thắn với nhau và họ đã thảo luận một cách nghiêm chỉnh với nhau trong rất nhiều lĩnh vực, từ lĩnh vực ngoại giao, lĩnh vực kinh tế cho đến kinh tế, quốc phòng, vấn đề biển Đông và ngay cả vấn đề nhân quyền. Cả hai ông đều bảo rằng vẫn còn có những số điểm mà hai bên vẫn chưa đạt được những thỏa thuận hay là rõ ràng hơn là vẫn còn có những bất đồng với nhau như là vấn đề nhân quyền; Nhưng ít nhất thì theo tôi thấy điểm quan trọng là cả hai nhà lãnh đạo, ông Barack Obama và ông Trương Tấn Sang đều đồng ý là đã đến lúc chúng ta nên đẩy quan hệ lên một nấc cao hơn. Đồng thời họ biết khi mà họ đẩy quan hệ như vậy là họ sẽ có cơ hội để họ tiếp tục thảo luận và đi tìm mẫu số chung cho những điểm mà họ vẫn chưa giải quyết được ngày hôm nay.

Một trong những bất đồng rõ ràng là vấn đề nhân quyền và vấn đề tự do tôn giáo. Đó cũng là một trở ngại và ai cũng hiểu rõ là trở ngại đó ai cũng nhìn  thấy là ít nhiều nó cũng có ảnh hưởng mối quan hệ giữa hai quốc gia.
– Nguyễn Khanh

Về vấn đề kinh tế, cái điểm quan trọng nhất mà tôi nhìn thấy qua những lời phát biểu của hai nhà lãnh đạo thì từ bây giờ cho đến cuối năm là họ sẽ hoàn tất đàm phán về bản Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương, chúng ta thường gọi tắt là TPP. Nhân tiện nói về vấn đề Thái Bình Dương thì ông Obama cũng như là ông Trương Tấn Sang đều bảo rằng là chúng tôi ủng hộ lập trường của Việt Nam. Đó cũng là cái điểm mà tôi cho rằng đó cũng là thành quả. Điểm khác nữa, cuối cùng thì Tống thống Barack Obama cho biết rằng là ông được ông Trương Tấn Sang, Chủ tịch nước Việt nam, mời sang thăm Việt Nam. Ông nói rằng là ông đã nhận lời và ông hứa là ông sẽ cố gắng thực hiện cái điều này trước khi ông rời Nhà Trắng, tức là trước năm 2016.

Diễm Thi: Thế thì liệu quan hệ của hai nước có tiến triển tốt hơn như là hai ông đã trình bày với báo chí không,  thưa anh Khanh?

Nguyễn Khanh: Tôi nghĩ là có. Tôi tin rằng điều đó có. Lý do mà tôi tin rằng có rất là dễ hiểu, xin thưa cùng với chị và quí khán thính giả của Đài Á châu Tự do. Trước cuộc gặp gỡ giữa hai nhà lãnh đạo thì các nhà giới chức của Tòa Bạch ốc có nói với anh em nhà báo chúng tôi là Washington nhận được những tín hiệu đánh đi từ Hà nội, những tín hiệu đó cho biết là chúng tôi muốn gần hơn với các bạn, chúng tôi muốn hợp tác mạnh hơn với các bạn.

Và kết quả người ta nhìn thấy rõ ràng hai nhà lãnh đạo bảo với nhau là chúng ta vẫn còn những bất đồng nhưng chúng ta phải gặp nhau, chúng ta sẽ nâng cấp gặp gỡ lên ở mức độ cao hơn để chúng ta trước hết tiếp tục thảo luận để làm tốt đẹp hơn cho mối quan hệ và đồng thời giải quyết những bất đồng đó. Đây là nhìn nhận của tôi.

Một trong những bất đồng rõ ràng là vấn đề nhân quyền và vấn đề tự do tôn giáo. Tổng thống Barack Obama nói rất rõ với anh em nhà báo chúng tôi là nhiều vấn đề như vấn đề nhân quyền, vấn đề tự do bày tỏ quan điểm , tự do báo chí , tự do tôn giáo…..ông có đặt vấn đề đó ra với ông Trương Tấn Sang và ông nói đủ cho chúng ta hiểu là Washington muốn thúc đẩy Hà Nội, hay nói đúng hơn là Washington vẫn đang thúc đẩy Hà nội làm những vấn đề đó. Đó cũng là một trở ngại và ai cũng hiểu rõ là trở ngại đó ai cũng nhìn  thấy là ít nhiều nó cũng có ảnh hưởng mối quan hệ giữa hai quốc gia. Tuy nhiên, nhìn chung trong buổi gặp gỡ này thì tôi nhận thấy có vẻ mọi chuyện tiến triển tốt đẹp như ý hai bên mong đợi.

Đôi bên cùng có lợi

Untitled-1-250.jpg
CT Trương Tấn sang và TT Obama tại Nhà Trắng sáng 25/7/2013. RFA photo

Diễm Thi: Còn nhận xét riêng của anh Khanh thì sao?

Nguyễn Khanh: Trong cương vị của một nhà báo, tôi thấy tôi hài lòng với cuộc gặp gỡ và kết quả của cuộc gặp gỡ vừa mới kết thúc cách đây chỉ mấy giờ đồng hồ ở Nhà Trắng giữa chủ tịch nước là ông Trương Tấn Sang và Tổng thống Hoa Kỳ, ông Brack Obama. Trong cương vị của một người Mỹ gốc Việt, tôi cũng hài lòng về kết quả của cuộc gặp gỡ đó. Trong cương vị của một người Việt Nam sống trong cộng đồng Việt Nam và trong cương vị của một người Việt Nam đang cư ngụ ở nước mỹ, tôi cũng vẫn hài lòng với kết quả của cuộc gặp gỡ đó. Có lẽ đây cũng là điểm mà tôi thấy khá lý thú. Đây không phải là lần đầu tiên Tổng thống Obama tiếp các nhà lãnh đạo của các nước Asian.

Chị để ý thấy thì từ đầu năm đến giờ thì ông đã tiếp Tiểu Vương Brunei và sau đó ông tiếp Thủ tướng Singapore, ông tiếp Tổng thống Miến Điện; Và ông Trương Tấn Sang là nhà lãnh đạo thứ tư của Asian được mời đến Nhà Trắng. Đối với Việt Nam thì ông Trương Tấn Sang cũng không phải là người đầu tiên đặt chân vào Nhà Trắng. Chị thấy trước đó thì chúng ta có ông Phan Văn Khải, chúng ta có ông Nguyễn Minh Triết, chúng ta cũng có ông Nguyễn Tấn Dũng . Bây giờ là đến ông Trương Tấn Sang.

Tôi đã có dịp có mặt cả 4 lần thì tôi phải thú thật ở lần này thì tôi nhìn thấy ông Sang là người “tươi” nhất. Ông “tươi” nhất có lẽ do tín hiệu ông bắn cho Washington, ít nhiều thì ông cũng nhìn thấy tín hiệu bắn trở lại từ Washington-Tức là chúng tôi cũng muốn làm bạn với cac bạn, chúng tôi cũng muốn mở rộng vòng tay đón tiếp các bạn với tư cách là những người bạn. Vấn đề còn lại là vấn đề tiến triển ra sao.

Cái đó cũng còn tùy, tùy ở Washington cũng có mà tùy ở Hà Nội cũng có. Với cá nhân tôi thì tôi tin là tùy ở Hà Nội nhiều hơn. Nói một cách khác, tôi mường tượng thấy một hình ảnh của một cậu con trai và một cô con gái gặp nhau, hai người làm quen với nhau, hai người nói yêu nhau. Ngày hôm nay có thể là buổi dạm ngõ để cho hai họ gặp nhau nhưng mà nói chuyện sẽ có đám hỏi và đám cưới thì có lẽ chuyện đó cũng phải vài năm nữa.

Diễm Thi: Đó là những nhận xét riêng của anh Khanh đúng không ạ. Xin cảm ơn anh Khanh rất nhiều.

President Obama Meets with President Truong Tan Sang of Vietnam

Megan SlackMegan Slack

July 25, 2013
03:03 PM EDT
Share This Post
President Barack Obama holds a bilateral meeting with President Truong Tan Sang of VietnamPresident Barack Obama holds a bilateral meeting with President Truong Tan Sang of Vietnam in the Oval Office, July 25, 2013. (Official White House Photo by Pete Souza)

President Obama met with President Truong Tan Sang of Vietnam today, the first bilateral meeting between the two leaders and an opportunity to further strengthen the relationship between our countries.

Recognizing the “extraordinarily complex history between the United States and Vietnam,” President Obama said that the mutual respect and trust we’ve established will allow cooperation on a whole range of issues from trade and commerce to military cooperation to people-to-people relations.

President Obama and President Sang also discussed the Trans-Pacific Partnership, an effort to increase trade and commerce throughout the Asia Pacific region. “And we’re committed to the ambitious goal of completing this agreement before the end of the year because we know that this can create jobs and increase investment across the region and in both our countries,” President Obama said.

So I just want to say to President Sang how much I appreciate his visit. I think it signifies the maturing and the next stage of the development between the United States and Vietnam. As we increase consultation, increase cooperation, increase trade, and scientific and education exchanges, ultimately, that’s going to be good for the prosperity and opportunities of the people here in the United States, as well as good for the opportunities and prosperity of the people of Vietnam.

Watch this video on YouTube

For more information:

http://www.whitehouse.gov/blog/2013/07/25/president-obama-meets-president-truong-tan-sang-vietnam

_______________________________

The White House

Office of the Press Secretary

For Immediate Release
July 25, 2013

Joint Statement by President Barack Obama of the United States of America and President Truong Tan Sang of the Socialist Republic of Vietnam

President Barack Obama welcomed President Truong Tan Sang of the Socialist Republic of Vietnam to the White House on July 25, 2013.  During their meeting, the two Presidents affirmed their commitment to opening a new phase of bilateral relations between Vietnam and the United States based on mutual respect and common interests.  President Truong Tan Sang’s visit comes at an important time for both nations, reflecting a shared desire to build a forward-looking relationship between the two countries.

President Obama and President Truong Tan Sang decided to form a U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership to provide an overarching framework for advancing the relationship.  They underlined the principles of the U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership, including respect for the United Nations Charter, international law, and each other’s political systems, independence, sovereignty, and territorial integrity.  They stated that the Comprehensive Partnership is intended to contribute to peace, stability, cooperation, and prosperity in each country, in the region, and in the world.  The new Comprehensive Partnership will create mechanisms for cooperation in areas including political and diplomatic relations, trade and economic ties, science and technology, education and training, environment and health, war legacy issues, defense and security, protection and promotion of human rights, and culture, sports, and tourism.

Political and Diplomatic Cooperation

As part of the U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership, the two sides agreed to increase high level exchanges as well as contacts at all levels, and to intensify dialogue and cooperation mechanisms.  President Obama affirmed the United States’ support for Vietnam’s independence, sovereignty, prosperity, and integration into the international community.  President Truong Tan Sang welcomed the United States’ enhanced cooperation in the Asia-Pacific, which contributes to the peace, stability, and prosperity of the region.

The Presidents welcomed the establishment of a regular dialogue between their two foreign ministers, and encouraged dialogues and exchanges between entities associated with political parties in both countries.

President Obama and President Truong Tan Sang agreed to enhance cooperation at regional and international forums including The Asia Pacific Economic Cooperation (APEC), the Association of Southeast Asian Nations (ASEAN), the ASEAN Regional Forum (ARF), the East Asia Summit (EAS), and the ASEAN Defense Ministerial Meeting Plus (ADMM+) to support peace, stability, cooperation, and development in the Asia-Pacific region.  The two Leaders reaffirmed their support for the settlement of disputes by peaceful means in accordance with international law, including as reflected in the United Nations Convention on the Law of the Sea .  The Presidents also reaffirmed their support for the principle of non-use of force or threat-of-force in resolving territorial and maritime disputes.  The Presidents underscored the value of full observance of the Declaration of Conduct of Parties in the South China Sea (DOC) and the importance of launching negotiations to conclude an effective Code of Conduct (COC).

President Truong Tan Sang expressed his appreciation for the Lower Mekong Initiative (LMI).  The two Presidents agreed that the two sides would work together with other member countries and the Friends of the Lower Mekong to further strengthen regional cooperation to promote prosperity and sustainable development, narrow the development gap, enhance connectivity, and respond to transnational challenges in the region.

The two Presidents instructed relevant agencies to conclude as soon as possible a bilateral agreement on the construction of new embassies and missions.  The Leaders affirmed that the United States’ and Vietnam’s diplomatic presence in their respective capitals should reflect the development of their bilateral ties.

Trade and Economic Ties

Recalling their discussions in Cambodia in November 2012, President Obama and President Truong Tan Sang reaffirmed their commitment to conclude a comprehensive, high-standard Trans-Pacific Partnership (TPP) agreement as soon as possible this year.  A 21st-century TPP agreement will advance regional economic integration, further development objectives, and lead to the creation of jobs in the United States, Vietnam, and all TPP countries, while taking into account the diversity of the participants’ levels of development in the context of a comprehensive and balanced package.

The Presidents welcomed continued efforts to further bilateral economic, commercial, and investment ties, and President Obama noted Vietnam’s reform efforts as a developing economy.  They underlined the critical value of these efforts to advancing the bilateral relationship, and the importance of economic cooperation as a foundation and engine for the new U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership.  The Presidents agreed to enhance cooperation under the U.S.-Vietnam Trade and Investment Framework Agreement (TIFA) Council as well as under the ASEAN Enhanced Economic Engagement initiative and in APEC to increase economic and trade engagement in line with the bilateral Comprehensive Partnership and shared objectives in the World Trade Organization (WTO), APEC, and ASEAN fora.  President Obama applauded Vietnam’s progress in economic reform President Obama noted Vietnam’s interest in pursuing market economy country status and is committed to intensifying the United States’ constructive engagement with Vietnam on its economic reforms.  The Presidents acknowledged Vietnam’s intention to accede to the Cape Town Convention on International Interests in Mobile Equipment (CTC).

Both Presidents noted the importance of growing commercial ties between the two economies, and made special mention of: the MOU signed between PetroVietnam and U.S. Export-Import Bank to support trade and investment in the petroleum and energy sectors in Vietnam; the Framework Heads Agreement on the Ca Voi Xanh offshore Vietnam development project between Exxon Mobil Corporation and PetroVietnam; the Cooperation Agreement between Murphy Oil Corporation and PetroVietnam Exploration Production Corporation (PVEP); an MOU between Metropolitan Life Insurance Company (MetLife) and Bank for Investment and Development of Vietnam (BIDV);  and the Vietnam Ministry of Finance’s approval in principle for establishment of a fund management company by ACE Insurance.  The Presidents welcomed U.S. Department of Agriculture support for capacity building and training programs designed to help Vietnam adopt and apply sound science and technology to the benefit of Vietnamese farmers, agricultural companies, and consumers.  The two leaders recognized the importance of protecting the most vulnerable populations while pursuing economic development, including working together to combat child and forced labor.

Science and Technology Cooperation

President Obama and President Truong Tan Sang discussed the importance of scientific and technological cooperation.  They welcomed the 8th meeting of the Joint Committee for Scientific and Technological Cooperation to be held this autumn, and highlighted efforts to build ties between the scientific communities in the United States and Vietnam to strengthen bilateral relations, respond to climate change and other global challenges, and foster innovation-driven economic growth.  President Obama and President Truong Tan Sang reiterated their intention to continue scientific cooperation, including in the areas of civil nuclear energy, space technology, and maritime research.  The Presidents highlighted the successful conclusion of a joint effort to remove all highly enriched uranium from Vietnam.  The two leaders agreed to continue cooperation to support Vietnam’s aspirations for a peaceful nuclear energy program with the highest standards of safety, safeguards, and security.

Education Cooperation

The Presidents agreed on the need to enhance educational, cultural, and people-to-people ties between the United States and Vietnam.  They remarked on the rapid growth of Vietnamese students studying at U.S. universities and colleges, and expressed hope that more U.S. students will pursue study abroad opportunities in Vietnam.  They agreed that close cooperation on education and training are critical elements to the next phase of the relationship.  They also noted that robust English language instruction will help Vietnam compete in the 21st century global economy.  President Obama and President Truong Tan Sang noted the success of bilateral education and exchange initiatives, especially the Fulbright program and the Higher Engineering Education Alliance Program (HEEAP).  The two Presidents noted the success of the Fulbright Economics Teaching Program and President Truong Tan Sang welcomed the initiative establishing a Fulbright University in Vietnam.

Environment and Health

President Obama and President Truong Tan Sang welcomed increasing bilateral cooperation to reduce greenhouse gas emissions in Vietnam through promotion of clean energy, energy efficiency, and sustainable forestry, and to strengthen Vietnam’s resilience to climate change, rising sea level and natural disasters, including through the United States Agency for International Development’s (USAID) Clean Energy Program and Forests and Deltas Program.  President Obama reaffirmed the United States’ commitment to providing further medical and other care and assistance for persons with disabilities, regardless of cause.

The two leaders also agreed to work together, along with their LMI partners, to promote scientific research, capacity-building, and dialogue to ensure the long-term health and sustainability of the Mekong Delta and the Lower Mekong River Basin.  President Obama expressed appreciation for Vietnam’s leadership as the co-chair of the LMI Environment and Water Pillar, which has included two joint research proposals from Vietnam on water resources management in the basin.  The two leaders expressed satisfaction with the recent conclusion of the Agreement on Healthcare and Medical Sciences Cooperation and looked forward to enhanced public health cooperation to promote global health security.  President Truong Tan Sang expressed his appreciation for the U.S. government’s continued support through the President’s Emergency Plan for AIDS Relief (PEPFAR) for Vietnam’s efforts to build sustainable systems for HIV/AIDS prevention, treatment, and care.

War Legacy Issues

The two Presidents agreed that extensive cooperation in addressing war legacy issues to deepen mutual trust has allowed both countries to develop a relationship that looks to the future.  President Obama expressed his appreciation for Vietnam’s continued cooperation in providing for the fullest possible accounting for U.S. personnel missing in action (MIA).  President Obama reaffirmed the U.S. commitment to assist Vietnam in its MIA accounting efforts.  President Truong Tan Sang noted the U.S. Government’s contributions to Vietnam’s efforts to clean up unexploded ordnance (UXO), assist those injured by UXO, and prevent future casualties.  The Presidents expressed satisfaction with progress on USAID and the Vietnamese Ministry of National Defense’s project to clean up dioxin contamination at Danang International Airport.  President Truong Tan Sang welcomed plans by the U.S. Government to conduct an environmental assessment of dioxin contamination at Bien Hoa Air Base.

Defense and Security

The two leaders agreed that the United States and Vietnam would continue to cooperate on defense and security.  They expressed satisfaction with the Memorandum of Understanding on Advancing Bilateral Defense Cooperation of 2011 and reaffirmed their commitment to its full implementation.  The Presidents agreed to continue the U.S.-Vietnam Defense Policy Dialogue and the bilateral Political, Security, and Defense dialogue as opportunities to review the defense and security relationship and discuss future cooperation.  The two Presidents agreed to expand mutually beneficial cooperation to enhance capabilities such as search and rescue and disaster response.  The Presidents also underscored the importance of enhanced cooperation in non-traditional security matters and agreed to work more closely to counter terrorism; enhance maritime law enforcement cooperation; combat transnational crime including piracy, and narcotics, human, and wildlife trafficking; and address high-tech crime and cyber security.  President Obama welcomed Vietnam’s decision to participate in United Nations peacekeeping operations and emphasized the United States’ desire to assist with training and other support for this effort through the Global Peace Operations Initiative (GPOI).

Promotion and Protection of Human Rights

The Presidents took note of the benefits of a candid and open dialogue to enhance mutual understanding and narrow differences on human rights.  They emphasized the importance of protection and promotion of human rights.  President Truong Tan Sang informed President Obama of Vietnam’s efforts and achievements in promoting human rights and rule of law and in protecting the rights of religious believers.  President Truong Tan Sang also affirmed that Vietnam was prepared to sign the United Nations Convention Against Torture by the end of the year and stated that Vietnam would invite the Special Rapporteur on Freedom of Religion or Belief in 2014.  Both sides reaffirmed their commitment to uphold the United Nations Charter and the Universal Declaration of Human Rights.

Culture, Tourism and Sports

President Truong Tan Sang and President Obama highlighted the importance of enhanced cooperation on culture, sports and tourism to strengthening people-to-people exchange and mutual understanding.  They took note of the success of the Vietnamese-American community in the United States and their important contributions to the growth of bilateral ties.  The two Presidents encouraged more people-to-people exchange through art performances, concerts, exhibitions and other cultural and sports events between the two countries.

_________________________________

Biểu tình yêu cầu Việt Nam thả tù chính trị

RFA-25-07-2013
 Email  Ý kiến của Bạn  Chia sẻ  In trang này
photo13.JPG

Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7.

RFA

Sáng hôm nay 25 tháng 7 vào lúc 8 giờ, giờ Washington DC đồng bảo Việt kiều của nhiều tiểu bang đã tập trung tại trung tâm thuơng mại Eden thuộc tiểu bang Virginia để được xe buýt chở vào thủ đô đến công viên La Fayette đối diện với Nhà Trắng biểu tình chống Chủ tịch nước Trương Tấn Sang dự kiến sẽ gặp gỡ với Tổng thống Barak Obama vào sáng hôm nay tại White House.

Phóng viên Kính Hòa của đài chúng tôi có mặt từ sớm và ghi nhận những hoạt động của đồng bào như sau:

“Đoàn kiều bào đang ở khu thương mại Eden chuẩn bị lên xe buýt để ra thủ đô Washington biều tình chống Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.

Tôi nhận thấy có khoảng 200 nguời ngoài cộng đồng vùng Maryland và Virginia còn có nhiều nhóm khác đến từ Tennessee, Illinoirs, Louisiana, Florida họ đã chuẩn bị rất nhiều cờ vàng ba sọc đỏ cùng với những khẩu hiệu như “Tự do cho các tù nhân chính trị tại Việt Nam”, “Nhân quyền cho Việt Nam”, “chống cưỡng chế đất đai trái phép ở Việt Nam”… .những chiếc áo thun có mang những giòng chữ như “Phải trả tự do cho những blogger ở Việt Nam” đặc biệt là 3 nguời “Anh Ba Sagon, Điếu Cầy, Tạ Phong Tần”.

Đoàn biều tình dự định lên đuờng vào lúc 8 giờ và chúng tôi sẽ tường trình tiếp những thông tin mới nhất.”

Được biết người Việt tại nhiều tiểu bang tập trung trong lần biểu tình này có thể lên đến hơn hai ngàn người. Phóng viên Thanh Quang của Á Châu Tự Do sẽ có tuờng trình trực tiếp sự kiện này mời quý vị đón theo dõi.

http://youtu.be/DsnUo5wMNhQ

Biểu tình trước Tòa Bạch Ốc nhân chuyến thăm của Chủ tịch Trương Tấn Sang

photo123-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7.
20130725_105856-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
photo456-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7.
20130725_105845-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
IMG_2586-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
IMG_5419-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.

Tin, bài liên quan

Theo chân đoàn biểu tình phản đối CT Trương Tấn Sang

Kính Hòa, phóng viên RFA.  2013-07-25
 Email  Ý kiến của Bạn  Chia sẻ  In trang này
photo123-622.jpg

Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7.

Photo: RFA

Một cuộc biểu tình phản đối chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang khi ông này đến thăm nhà Trắng ngày 25/7/13.

Đến từ nhiều nơi

Buổi sáng vùng Bắc Virginia thời tiết dễ chịu, sau nhiều ngày nóng bức bất thường của mùa hè. Một sự việc cũng hơi bất thường nữa của ngày hôm nay là chuyến viếng thăm tòa Bạch Ốc của chủ tịch nước Cộng Hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, Trương Tấn Sang. Nhưng một điều khác lại bình thường, như những lần viếng thăm nước Mỹ của các nhà lãnh đạo Việt Nam, là cộng đồng người Việt hải ngọai tập hợp nhau để biểu lộ sự chống đối của họ đối với ông và đối với chế độ mà ông đang là một trong những người đứng đầu.

Chúng tôi theo chân đoàn biểu tình lúc 8h sáng ngày 25/7 khi mọi người đang tập hợp tại khi trung tâm thương mại Eden, thủ đô nho nhỏ của cộng đồng người Việt vùng DC – Virginia – Maryland.

Ngoài những người Việt tại địa phương, còn có nhiều nhóm khác đến từ Texas, Florida, Canada… Một nười đàn ông đứng tuổi đến từ Iowa nói:

“Đoàn chúng tôi gồm 20 người đến từ Chicago, Iowa, đến đây từ hôm qua. Chúng tôi muốn yểm trợ những anh em đấu tranh cho dân chủ trong nước.”

Nhiều cờ vàng ba sọc đỏ, nhiều biểu ngữ khác nhau được đoàn người mang đến với nội dung chống độc tài, chống Trung quốc xâm lược, chống trưng thu đất đai trái phép, thả các tù nhân lương tâm. Một thanh niên mặc một chiếc áo thun in hình ba người tù tại Việt Nam là các bloggers Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anh Ba Sài Gòn. Anh nói:

Đoàn chúng tôi gồm 20 người đến từ Chicago, Iowa, đến đây từ hôm qua. Chúng tôi muốn yểm trợ những anh em đấu tranh cho dân chủ trong nước.
-Một người đến từ Iowa

“Chúng tôi hợp tác với các bloggers trong nước in chiếc áo này trong những lần đấu tranh đòi trả tự do cho họ.”

Ban tổ chức cho chúng tôi biết là họ dự trù khoảng 500 người sẽ đi biểu tình, và đã chuẩn bị đầy đủ thức ăn nhẹ và nước uống.

Đoàn người xuất phát trễ hơn dự tính khoảng 40 phút, lúc 8h40 bốn chiếc xe bus lớn chở mọi người hướng đến công viên Lafayette trước cổng chính tòa Bạch Ốc.

Trước hàng rào dinh Tổng thống Hoa Kỳ, có khoảng 10 cảnh sát viên mặc sắc phục, họ giăng dây phân cách đoàn biểu tình trên lề công viên. Rất nhiều cờ vàng được giương lên cùng các biểu ngữ.

Đoàn biểu tình bắt đầu hô to các khẩu hiệu chống ông Trương Tấn Sang cũng như chính quyền của ông, đòi trả tự do cho tù chính trị, chống thái độ của nhà cầm quyền Việt Nam trước Trung quốc xâm lược. Lúc 10h có một đoàn xe dẫn đầu bởi một chiếc mang cờ Hoa Kỳ và cờ đỏ sao vàng của chính phủ Hà Nội dừng trước cổng, tiếng hô khẩu hiệu tăng cao.

 

Một điều đáng ghi nhận là đại đa số những người tham gia biểu tình là những người lớn tuổi. Một người trong ban tổ chức nói:

“Một điều rất khó khăn là những người trẻ tuổi phải đi làn việc, rồi họ cũng không hiểu cộng sản là tàn ác như thế nào.”

Tuy vậy cũng có khoảng hai chục người trẻ tuổi có mặt trong đoàn biểu tình, một bạn trẻ đến từ Toronto nói với chúng tôi về việc bạn tham gia cuộc biểu tình:

“Tôi rất hân hạnh đến DC tham gia cuộc biểu tình hôm nay. Hôm nay rất quan trọng vì lâu lắm rồi mới có chủ tịch Việt Nam đến gặp Tổng thống Mỹ. Việc này quan trọng để lên tiếng cùng những người trong nước, lên tiếng với chính quyền Việt Nam về việc thực hiện nhân quyền bên trong Việt Nam. Không có nhiều bạn trẻ tham gia vì họ không hiểu hết tầm quan trọng của việc vi phạm nhân quyền ở Việt Nam, Thùy cũng suy nghĩ về việc này rất nhiều. Và tôi nghĩ sự phản kháng như thế này sẽ có tác dụng.”

Đoàn người biểu tình tổ chức chào cờ Hoa Kỳ và Việt Nam cộng hòa, nhiều vị đại diện các cộng đồng thay nhau phát biểu.

Khoảng 12h kém 15 chiếc xe đen được cho là chở ông Trương Tấn Sang từ trong tòa Bạch Ốc chạy ra trong tiếng la phản đối tiếp tục của đoàn người biểu tình. Không biết từ trong xe, ông Sang có nghe thấy đoàn người không?

Kính Hòa tường trình từ DC

TT Obama nhận lời mời sang thăm Việt Nam

RFA 25.07.2013
000_Was7756556-305.jpg

Tổng thống Hoa Kỳ Barak Obama tiếp Chủ tịch Trương Tấn Sang tại Nhà Trắng hôm 25/07/2013.

AFP

Trong cuộc gặp gỡ sáng nay tại Nhà Trắng, trước lời mời của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang sang thăm Việt Nam, Tổng thống Hoa Kỳ Barak Obama nói ông sẽ cố gắng dàn xếp chuyến đi này trước khi nhiệm kỳ của ông chấm dứt.

Trong cuộc họp báo sau đó tại phòng Bầu dục, Tổng thống Obama cho biết hai bên đã bàn thảo về các vần đề như phát triển trao đổi mậu dịch giữa hai nước trong đó có việc chuẩn bị các bước để Việt Nam tham gia vào TPP và hy vọng sẽ có kết quả vào cuối năm nay. Tuy nhiên về vấn đề nhân quyền thì hai bên vẫn còn gặp khá nhiều bất đồng.

Tổng thống Obama xác định cuộc gặp gỡ diễn ra trong không khí hòa đồng và thẳng thắn.

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã trao cho Tổng thống Obama một bản copy lá thư của Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi cho Tổng thống Harry Truman vào năm 1946 kêu gọi sự giúp đỡ của Hoa Kỳ vào lúc ấy.

Tổng thống Obama cho biết hai nước vẫn tiếp tục làm việc trên những hồ sơ tồn đọng từ thời chiến tranh Việt Nam như hài cốt lính Mỹ và vấn đề chất khai quang gây thương tật cho dân chúng Việt Nam.

Trong khi hai nguyên thủ quốc gia làm việc thì trước cửa Nhà Trắng khoảng hai ngàn người Việt hải ngoại từ nhiều tiểu bang tập hợp biểu tình chống Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và đòi Hà Nội phải tôn trọng nhân quyền và thả tất cả tù nhân chính trị.

Kết quả cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Việt

Biểu tình đòi tự do cho tù chính trị tại Việt Nam

RFA-25-07-2013
Email Ý kiến của Bạn  Chia sẻ  In trang này
photo13.JPG

Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA

Sáng hôm nay 25 tháng 7 vào lúc 8 giờ, giờ Washington DC đồng bảo Việt kiều của nhiều tiểu bang đã tập trung tại trung tâm thuơng mại Eden thuộc tiểu bang Virginia để được xe buýt chở vào thủ đô đến công viên La Fayette đối diện với Nhà Trắng biểu tình chống Chủ tịch nước Trương Tấn Sang dự kiến sẽ gặp gỡ với Tổng thống Barak Obama vào sáng hôm nay tại White House.

Phóng viên Kính Hòa của đài chúng tôi có mặt từ sớm và ghi nhận những hoạt động của đồng bào như sau:

“Đoàn kiều bào đang ở khu thương mại Eden chuẩn bị lên xe buýt để ra thủ đô Washington biều tình chống Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.

Tôi nhận thấy có khoảng 200 nguời ngoài cộng đồng vùng Maryland và Virginia còn có nhiều nhóm khác đến từ Tennessee, Illinoirs, Louisiana, Florida họ đã chuẩn bị rất nhiều cờ vàng ba sọc đỏ cùng với những khẩu hiệu như “Tự do cho các tù nhân chính trị tại Việt Nam”, “Nhân quyền cho Việt Nam”, “chống cưỡng chế đất đai trái phép ở Việt Nam”… .những chiếc áo thun có mang những giòng chữ như “Phải trả tự do cho những blogger ở Việt Nam” đặc biệt là 3 nguời “Anh Ba Sagon, Điếu Cầy, Tạ Phong Tần”.

Đoàn biều tình dự định lên đuờng vào lúc 8 giờ và chúng tôi sẽ tường trình tiếp những thông tin mới nhất.”

Được biết người Việt tại nhiều tiểu bang tập trung trong lần biểu tình này có thể lên đến hơn hai ngàn người. Phóng viên Thanh Quang của Á Châu Tự Do sẽ có tuờng trình trực tiếp sự kiện này mời quý vị đón theo dõi.

Video: Ngày đầu tiên của Chủ tịch Trương Tấn Sang tại Hoa Kỳ

photo123-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
20130725_105856-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
photo456-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
20130725_105845-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
IMG_2586-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.
IMG_5419-622.jpg
Người Việt ở Mỹ biểu tình chống Chủ tịch nước VN Trương Tấn Sang bên ngoài Nhà Trắng, sáng hôm 25 tháng 7. RFA PHOTO.

http://youtu.be/qfbET22BHtA

10 tổ chức quốc tế gửi thư cho Tổng thống Obama về tình trạng của blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải

 
Scroll down for English letter

Dân Làm Báo – Nhân chuyến viếng thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Việt Nam – ông Trương Tấn Sang, 10 tổ chức quốc tế đã đồng ký tên gửi thư đến Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama. Nội dung chính thức yêu cầu Tổng thống Obama đặt vấn đề với nhà nước Việt Nam về việc bắt giam tùy tiện blogger Điếu Cày và những người hoạt động nhân quyền. Đây là phối hợp nỗ lực vận động của các tổ chức quốc tế và một số blogger Việt Nam trong một thời gian kỷ lục. Dân Làm Báo gửi đến các bạn trong thôn bản lược dịch của lá thư này.
 
Kính thưa Tổng thống 
 
Những tổ chức ký tên trân trọng yêu cầu ngài đưa vấn đề với nhà nước Việt Nam về việc bắt và giam giữ tùy tiện đối với ông Nguyễn Văn Hải (được biết rộng rãi với tên gọi “Điếu Cày”), bỏ tù những blogger và những nhà hoạt động nhân quyền nổi tiếng. Chúng tôi hiểu rằng Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang sẽ gặp gỡ Tổng thống vào ngày 25 tháng 7 năm 2013 và chúng tôi thật sự hy vọng rằng ngài sẽ nắm lấy cơ hội này để thảo luận trường hợp của ông Nguyễn Văn Hải với ông Trương Tấn Sang. 
 
Ông Nguyễn Văn Hải là một cựu chiến binh của quân đội Việt Nam, và là một trong những blogger tiên phong của Việt Nam. Ông hiện bị cầm tù vì đã thể hiện quyền của ông về tự do ngôn luận, sinh hoạt đoàn thể, tự do tụ họp ôn hòa, và vì những hoạt động của ông như một người bảo vệ nhân quyền. Trước khi bị bắt giam, ông Hải là người đồng sáng lập Câu lạc bộ Nhà báo Việt Nam Tự do. Ông đã viết về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam trên trang blog của ông. Vào năm 2009, Tổ chức Quan sát Nhân quyền đã trao giải thưởng Hellman-Hammett cho ông với lý do “cho những người viết phải chịu những sự ngược đãi vì những bài viết của họ”. Tổ chức Ân xá Quốc tế ghi nhận ông là một tù nhân lương tâm. Vào tháng 4 năm 2012, tổ chức Những người Bảo vệ quyền Dân sự tuyên dương ông là Người Bảo vệ Nhân quyền của tháng. 
 
Vào ngày 24 tháng 9 năm 2012, ông Hải bị kết án 12 năm tù và 5 năm quản chế với tội danh “tuyên truyền chống đối nhà nước Xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo điều 88, phần 2 Bộ luật hình sự của Việt Nam. Kháng cáo của ông sau đó đã bị từ chối. 
 
Từ ngày 23 tháng 6, 2013 đến nay, ông Nguyễn Văn Hải đã tuyệt thực trong tù để phản đối tình trạng đối xử tàn tệ và biệt giam ông tại trại tù số 6, Nghệ An, Việt Nam. Điều kiện giam cầm đối với ông đã vi phạm những tiêu chuẩn luật pháp quốc tế dựa trên những giá trị nền tảng nhất trong việc đối xử với tù nhân. Ông Hải cũng đã tuyệt thực để phản đối hành xử ác nghiệt của quản giáo đối với những tù nhân lương tâm. Trại tù nơi giam giữ ông vốn nổi tiếng về việc đối xử tàn bạo của cai tù đối với các tù nhân. 
 
Gia đình của ông Nguyễn Văn Hải quan tâm sâu sắc đến sức khỏe và sự an toàn của ông, lần tuyệt thực trước của ông, cũng đã diễn ra để phản đối tình trạng nhà tù vô nhân đạo, kéo dài 28 ngày và gần như đem lại cái chết cho ông vì những phản ứng ngược đem đến cho những bộ phận trong cơ thể. Tình trạng sức khỏe hiện thời của ông đang trong tình trạng nguy cập khi ông tuyệt thực đã quá 30 ngày qua. 
 
Bắt giam và cầm tù ông Nguyễn Văn Hải là một vi phạm những cam kết của Việt Nam đối với luật pháp quốc tế, cụ thể là điều 19, 21, và 22 của Công ước quốc tế về những quyền Dân sự và Chính trị vốn áp đặt những bổn phận lên các quốc gia nhằm bảo vệ quyền tự do ngôn luận, lập hội, tụ họp ôn hòa của ông Nguyễn Văn Hải. Những đối xử dành cho ông cũng mâu thuẫn với các bổn phận của chính quyền là tôn trọng và bảo đảm những giá trị nền tảng tối thiểu trong việc đối xử với các tù nhân. 
 
Vì ông Nguyễn Văn Hải đang trong tình trạng nguy hiểm tính mạng, dẫn đến sự đe dọa sức khỏe trầm trọng cấp thời nếu ông vẫn tiếp tục bị giam giữ, chúng tôi hy vọng Tổng thống sẽ nhân cơ hội viếng thăm của Chủ tịch Trương Tấn Sang để yêu cầu trả tự do ngay lập tức cho ông Nguyễn Văn Hải, đặc biệt là để được trị liệu. 
 
Cám ơn sự cứu xét của Tổng thống đối với yêu cầu của chúng tôi. Xin Tổng thống yêu cầu nhân viên của ngài liên lạc với chúng tôi nếu có bất kỳ những câu hỏi hay cần thêm những dữ kiện về trường hợp quan trọng này. 
 
Kính thư
 
*
 
Bản tiếng Việt:
 
____________________________________
 

THƯ GỬI CHỦ TỊCH NƯỚC

Kính gửi Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang nhân chuyến công du Hoa kỳ sắp tới

Chúng tôi, những người Việt Nam trĩu nặng ưu tư về vận nước, đang băn khoăn theo dõi những diễn biến mới về thời cuộc trong nước và trên thế giới, bày tỏ với Chủ tịch Nước nhân chuyến công du Hoa Kỳ sắp tới một số suy nghĩ sau đây:1. Cuộc công du của Chủ tịch Nước lần này diễn ra trong bối cảnh của những hoạt động quốc tế dồn dập ở khu vực Đông Nam Á, Đông Á, Châu Á-Thái Bình Dương và trên thế giới, đặc biệt là cuộc hội đàm riêng giữa Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình và Tổng thống Obama, rồi chuyến công du của Chủ tịch Nước đến Trung Quốc và k‎ý‎ kết Tuyên bố chung Việt Nam-Trung Quốc.

Những cam kết đưa ra trong Tuyên bố chung Việt Nam-Trung Quốc chưa ráo mực thì ngay lập tức trên Biển Đông, các tàu hải giám của Trung Quốc đã rượt đuổi và hành hung tàu cá của ngư dân ta đang hành nghề trên vùng lãnh hải của Việt Nam gần quần đảo Hoàng Sa. Hành động ngang ngược này diễn ra đồng thời với việc họ tổ chức cấp phát giấy chứng minh nhân dân và giấy cư trú đợt đầu cho người Trung Quốc ở cái gọi là “thành phố Tam Sa”, mà ngay khi họ thành lập, Việt Nam đã tuyên bố rõ ràng rằng việc làm này của Trung Quốc đã vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa và hoàn toàn vô giá trị.

Đây là một hành động có tính toán thể hiện rõ âm mưu và thủ đoạn xảo quyệt của giới cầm quyền Bắc Kinh, cho nên không thể trông mong vào điều mà người phát ngôn của Bộ Ngoại giao ta tuyên bố “khi đường dây nóng đi vào hoạt động, hai bên sẽ có thể nhanh chóng, kịp thời trao đổi thông tin và biện pháp xử lý các vụ việc phát sinh đột xuất liên quan đến nghề cá”. Làm sao có thể tin vào giới cầm quyền Trung Quốc khi họ nói một đằng, làm một nẻo? Vì vậy, tuyệt đối không thể để cho những “cam kết”, những “tuyên bố” với Trung Quốc trong thời gian vừa qua phủ bóng và ảnh hưởng xấu tới cuộc công du của Chủ tịch Nước đến Hoa Kỳ lần này.

Chừng nào các nhà lãnh đạo Việt Nam vẫn còn lướng vướng trong vòng kiềm tỏa của “mười sáu chữ”, “bốn tốt” nhằm che đậy thủ đoạn của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán, chừng ấy Việt Nam vẫn bị đẩy vào quỹ đạo Trung Quốc, đất nước sẽ vẫn còn trầm luân. Nếu lại chỉ dựa vào những giải pháp như kiểu “đường dây nóng” thì e chỉ có thể dẫn tới việc trói tay trói chân người yêu nước đang quyết liệt đấu tranh vạch mặt mưu đồ đen tối của kẻ xâm lược, khác nào những thỏa thuận ngầm nhằm làm suy giảm ý chí quật cường bất khuất của toàn dân Việt Nam, đang phẫn nộ vạch trần những thủ đoạn xấu xa, lừa mị.

2. Chuyến công du của Chủ tịch nước diễn ra trong bối cảnh đất nước đang gặp nhiều khó khăn. Thực trạng kinh tế rất đáng lo ngại. Nhiều hoạt động kinh tế bị đình đốn, nhiều doanh nghiệp phá sản, người lao động thiếu việc làm, nông dân và ngư dân gặp vô vàn trở ngại, đời sống các tầng lớp nhân dân, đặc biệt là người nghèo, người sống ở vùng sâu vùng xa hết sức khó khăn. Nhiều giải pháp tháo gỡ đang được đặt ra và xúc tiến mạnh mẽ, trong đó việc tham gia Hiệp định Đối tác Kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP) cần được xem như một hướng ra, một giải pháp quan trọng. Đây là vấn đề được đưa ra trong chương trình nghị sự của Chủ tịch Nước với người đồng cấp Hoa Kỳ.

Tuy nhiên những điều kiện tham gia TPP không đơn thuần chỉ là những cam kết về kinh tế mà bao gồm cả những vấn đề dân chủ và nhân quyền. Báo chí và truyền thông Mỹ những ngày gần đây liên tục đưa tin về chủ đề này. Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam, ông David Shear đã không ngần ngại nói rõ: “Sẽ có rất nhiều người ở Quốc hội Mỹ đặt câu hỏi về vấn đề dân chủ, nhân quyền của Việt Nam khi chúng tôi trình hiệp ước đó (TPP) lên, chúng tôi không thể tránh được thực tế chính trị đó”. Tuy thế, dân biểu Frank Wolf của Đảng Cộng hòa vẫn quyết liệt: “Người dân Việt Nam và hàng triệu người Mỹ gốc Việt xứng đáng được hưởng điều kiện tốt hơn những gì mà Đại sứ Shear và chính quyền này mang lại. Chính quyền Obama đã làm thất vọng mọi công dân Việt Nam và mọi công dân Mỹ gốc Việt vốn quan tâm đến nhân quyền và tự do tôn giáo”.

Phải chăng đó cũng là lý do tại sao gần đây hai văn bản về nhân quyền đối với Việt Nam lại gấp rút được soạn thảo và trình lên Hạ nghị viện và Thượng nghị viện Mỹ. Trong đó, có nội dung ràng buộc điều kiện nhân quyền và dân chủ vào các khoản viện trợ phi nhân đạo dành cho chính phủ Việt Nam, đồng thời cổ súy thái độ cứng rắn hơn trong lĩnh vực nhân quyền và tự do tôn giáo, thêm vào đó có điều khoản về đóng băng và cấm chỉ giao dịch liên quan đến tất cả tài sản và lợi ích của những đối tượng vi phạm luật này. Tổ chức Phóng viên Không biên giới mới vừa đưa ra một danh sách 35 blogger bị giam cầm ở Việt Nam là một cảnh báo về sự vi phạm một cách trắng trợn điều 19 của Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền, khi Việt Nam đang ứng cử vào Hội đồng Nhân quyền: “Mọi người đều có quyền tự do tư tưởng và biểu đạt. Quyền này bao gồm sự tự do tư tưởng mà không bị cản trở, được tự do tìm kiếm, thu nhận và quảng bá tin tức và ý kiến qua mọi phương tiện truyền thông bất kể biên giới”. Không phải ngẫu nhiên Tổng Thư ký Liên Hiệp Quốc tuyên bố: “Tất cả các nạn nhân của việc vi phạm nhân quyền có thể trông cậy vào Hội đồng nhân quyền như một diễn đàn và một bàn đạp cho các hành động”.

Ấy vậy mà, trong khi đời sống kinh tế bị đình đốn thì giới cầm quyền nước ta lại tăng cường bắt bớ, trấn áp người yêu nước; những người bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa chống Trung Quốc xâm lược vẫn bị khủng bố, đe dọa theo điều 258 của Bộ luật Hình sự, điều đó đã tạo một áp lực đè nặng lên tâm trạng xã hội. Chừng nào mà cái gọi là “tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” đang được vận dụng hết sức tùy tiện và tràn lan chưa bị xóa bỏ, thì gương mặt Việt Nam về dân chủ và nhân quyền chưa thể được cải thiện trong ánh mắt của công luận trong khu vực và trên thế giới. Không thể nhập nhằng khái niệm “nhân đạo” như cách mà báo chí nhà nước đưa tin với việc khẳng định thực thi quyền con người, thực thi dân chủ. Tình trạng ấy làm cho việc tham gia vào TPP không thể thuận buồm xuôi gió được.

3. Đó là hai trở ngại to lớn mà Chủ tịch Nước đang đối diện. Tuy vậy, đây lại là thời cơđể thể hiện bản lĩnh của người gánh vác trọng trách trước Tổ quốc và nhân dân. Và đây cũng là thời cơ thuận lợi để đẩy tới công cuộc “giải Hán hóa” mà dân tộc ta bao đời nung nấu, quyết thoát khỏi quỹ đạo Trung Quốc hội nhập vào thế giới dân chủ, văn minh. Ông cha ta từng răn dạy, bỏ lỡ thời cơ là sự bỏ lỡ tệ hại nhất mà rồi cái giá mà dân tộc phải trả là không sao lường hết. Chính vì vậy mà cách đây hơn năm trăm năm, Nguyễn Trãi đã cảnh báo: “Thời! Thời! Thực không nên lỡ”. Chúng tôi hy vọng rằng Chủ tịch sẽ không phụ lòng mong mỏi của ông cha để xứng đáng với đòi hỏi của nhân dân đang chăm chú dõi theo chuyến công du quan trọng này.

Xin gửi Chủ tịch Nước lời chào trân trọng.

Ngày 19.7.2013

DANH SÁCH NHỮNG NGƯỜI GỬI THƯ ĐẾN CHỦ TỊCH NƯỚC

1. Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện IDS, Hà Nội

2. Bùi Tiến An, cựu tù chính trị Côn Đảo, nguyên cán bộ Ban Dân vận Thành ủy TP HCM, TP HCM

3. Lại Nguyên Ân, nhà nghiên cứu phê bình văn học, Hà Nội

4. Huỳnh Kim Báu, nguyên Tổng thư ký Hội Trí thức yêu nước TP Hồ Chí Minh, TP HCM

5. Nguyễn Nguyên Bình, Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, Hà Nội

6. Nguyễn Trọng Bình, nguyên Hiệu trưởng Trường Đại học Tại chức TP Hải Phòng, Hải Phòng

7. Nguyễn Huệ Chi, GS, nguyên Chủ tịch Hội đồng Khoa học Viện Văn học, Hà Nội

8. Tống Văn Công, nguyên Tổng biên tập báo Lao động, TP HCM

9. Nguyễn Trung Dân, nhà báo, TP HCM

10. Nguyễn Đắc Diên, bác sĩ, TP HCM

11. Nguyễn Xuân Diện, TS, nhà nghiên cứu Hán Nôm, Hà Nội

12. Hoàng Dũng, PGS TS, TP HCM

13. Phạm Chí Dũng, nhà báo tự do, TP HCM

14. Hà Dương Dực, Hoa Kỳ

15. Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó Tổng Thư ký Ủy ban Trung ương Liên minh các lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam, nguyên Phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP Hồ Chí Minh, Đại biểu Hội đồng Nhân dân TP Hồ Chí Minh khóa 4, 5, TP HCM

16. Nguyễn Đình Đầu, nhà nghiên cứu, TP HCM

17. Phạm Văn Đỉnh, TSKH, Pháp

18. Nguyễn Ngọc Giao, GS, nhà báo, Paris, Pháp

19. Lê Công Giàu, nguyên Phó Bí Thư thường trực Thành Đoàn TNCS TP HCM, nguyên Phó Tổng Giám đốc Tổng công ty Du lịch TP HCM

20. Chu Hảo, PGS TS, nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ và Môi trường, nguyên thành viên Viện IDS, Hà Nội

21. Đặng Thị Hảo, TS, nguyên Phó ban Văn học Cổ Cận đại, Viện Văn học, Hà Nội

22. Võ Thị Hảo, nhà văn, Hà Nội

23. Phạm Duy Hiển, GS TS, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu hạt nhân Đà Lạt, nguyên thành viên Viện IDS, Hà Nội

24. Hồ Hiếu, cựu tù Côn Đảo, nguyên Chánh văn phòng Ban Dân vận Mặt trận, Thành uỷ TP Hồ Chí Minh, TP HCM

25. Võ Văn Hiếu, nguyên cán bộ Đài phát thanh giải phóng thuộc Ban Tuyên huấn Trung ương cục Miền Nam

26. Nguyễn Xuân Hoa, nguyên Giám đốc Sở Văn hóa Thông tin tỉnh Thừa Thiên Huế, Chủ tịch Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Thừa Thiên Huế

27. Phaolô Nguyễn Thái Hợp, Giám mục Giáo phận Vinh

28. Nguyễn Thế Hùng, GS TS, Trường Đại học Bách khoa Đà Nẵng, Phó Chủ tịch Hội Cơ học Thủy khí Việt Nam, Đà Nẵng

29. Hà Thúc Huy, PGS TS, Trường Đại học Khoa học Tự nhiên, TP HCM

30. Nguyễn Thị Từ Huy, TS, TP HCM

31. Phạm Khiêm Ích, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam, nguyên Phó Viện trưởng Viện Thông tin, Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam

32. Trần Hữu Kham, thương binh mù, cựu tù chính trị Côn Đảo trước 1975

33. Trần Hữu Khánh, cán bộ hưu trí, TP HCM

34. Lê Xuân Khoa, GS, nguyên Phó Viện trưởng Ðại học Sài Gòn, Hoa Kỳ

35. Nguyễn Khuê, cán bộ hưu trí, TP HCM

36. Viễn Kính, nhà báo, TP HCM

37. Tương Lai, nguyên Viện trưởng Viện Xã hội học, nguyên thành viên Tổ chuyên gia tư vấn của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, nguyên thành viên Viện IDS, TP HCM

38. Cao Lập, cựu tù chính trị Côn Đảo, nguyên Giám đốc Làng Du lịch Bình Quới, TP HCM

39. Lương Văn Liệt, nguyên cán bộ Thanh niên Xung phong, nguyên cán bộ Chi cục thuế, TP HCM

40. Trần Văn Long, nguyên Tổng thư ký Ban vận động cải thiện chế độ lao tù miền Nam Việt Nam (trước 1975), nguyên Phó Bí thư Thành đoàn TP HCM, TP HCM

41. Nguyễn Văn Ly, nguyên Phó phòng PA 25 CA thành phố HCM, nguyên thư ký của Bí thư thành ủy TP HCM Mai Chí Thọ

42. Nguyễn Khắc Mai, nguyên Vụ trưởng Ban Dân vận Trung ương, Hà Nội

43. Huỳnh Tấn Mẫm, bác sĩ, nguyên Đại biểu Quốc hội khóa 6, nguyên Chủ tịch Tổng hội Sinh viên Sài Gòn trước 1975, TP HCM

44. André Menras – Hồ Cương Quyết, cựu tù chính trị trước năm 1975, Pháp

45. GB Huỳnh Công Minh, Linh mục, Tổng Giáo phận Sài Gòn, TP HCM

46. Phạm Gia Minh, TS, Hà Nội

47. Trần Tố Nga, cựu tù chính trị trước 1975, Pháp

48. Kha Lương Ngãi, nguyên Phó Tổng biên tập báo Sài Gòn Giải phóng, TP HCM

49. Nguyên Ngọc, nhà văn, nguyên thành viên Viện IDS, Hội An

50. Hạ Đình Nguyên, cựu tù chính trị Côn Đảo trước 1975

51. Nguyễn Xuân Ngữ, cựu chiến binh, TP HCM

52. Hồ Ngọc Nhuận, Ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam, Phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP Hồ Chí Minh, nguyên Giám đốc chính trị nhật báoTin sáng, TP HCM

53. Trần Đức Nguyên, nguyên thành viên Tổ chuyên gia tư vấn của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, Trưởng ban Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Phan Văn Khải, nguyên thành viên Viện IDS, Hà Nội

54. Phan Thị Hoàng Oanh, TS, TP HCM

55. Nguyễn Hữu Phước, nhà báo, TP HCM

56. Nguyễn Kiến Phước, nhà báo, TP HCM

57. Đoàn Chí Phương, nguyên cán bộ Ban Giao bưu Trung ương cục Miền Nam

58. Ngô Văn Phương, Đại biểu Hội đồng Nhân dân TP HCM khóa 5, Ủy viên MTTQ TP HCM khóa 6

59. Phạm Xuân Phương, Đại tá, cựu chiến binh, Hà Nội

60. Đào Xuân Sâm, nguyên thành viên Tổ chuyên gia tư vấn của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, nguyên thành viên Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Phan Văn Khải, Hà Nội

61. Tô Lê Sơn, kỹ sư, TP HCM

62. Nguyễn Ngọc Sơn, nguyên Phó Tổng Biên tập tạp chí Đại học và Giáo dục chuyên nghiệp, Phó Tổng Biên tập tạp chí Thế giới trong ta, Hà Nội

63. Lê Văn Tâm, nguyên Chủ tịch Hội người Việt Nam tại Nhật Bản, ủy viên Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam khóa VII, Nhật Bản

64. Trần Công Thạch, hưu trí, TP HCM

65. Nguyễn Quốc Thái, nhà báo, TP HCM

66. Trần Thị Băng Thanh

67. Jos Lê Quốc Thăng, Linh mục, Tổng Giáo phận Sài Gòn, TP HCM

68. Lê Thân, cựu tù chính trị Côn Đảo, TP HCM

69. Trần Văn Thọ, GS, Đại học Waseda, Nhật Bản

70. Võ Văn Thôn, nguyên Giám đốc Sở Tư pháp TP HCM, TP HCM

71. Trần Quốc Thuận, luật sư, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, TP HCM

72. Phan Văn Thuận, Giám đốc công ty TNHH Phú An Định, TP HCM

73. Phạm Toàn, nhà giáo, Hà Nội

74. Nguyễn Thị Ngọc Toản, GS, bác sĩ, Đại tá, cựu chiến binh, Hà Nội

75. Nguyễn Thị Ngọc Trai, nhà văn, nguyên Phó Tổng Biên tập báo Văn Nghệ của Hội Nhà văn Việt Nam, Hà Nội

76. Nguyễn Thị Khánh Trâm, nghiên cứu viên, TP HCM

77. Phạm Đình Trọng, nhà văn, TP HCM

78. Vũ Quốc Tuấn, nguyên trợ lý Thủ tướng Võ Văn Kiệt, nguyên thành viên Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Phan Văn Khải, Hà Nội

79. Hoàng Tụy, GS, Viện Toán học, nguyên Chủ tịch Viện IDS, Hà Nội

80. Hà Dương Tường, nguyên GS Đại học Compiègne, Pháp

81. Trần Thanh Vân, kiến trúc sư, Hà Nội

82. Tô Nhuận Vỹ, nhà văn, Huế

Open letter to His Excellency President Truong Tan Sang on the occasion of his upcoming official visit to the United States

Dear Mr. President,

We, the Vietnamese who are seriously worried about our nation’s position and fate,  who have been following closely events and evolutions of what’s happening in our country and in the world, would like to express some of our thoughts on the occasion of Your Excellency’s visit to the United States as follows:

1. Your Excellency’s mission to the U.S takes place under the context of busy and intense international agenda and activity in Southeast Asia, East Asia, Asia-Pacific and around the world, notably the private talks between Chinese President Xi Jinping and President Obama, then your official visit to China and the signing of the Vietnam-China joint statement.

While the ink of the signatures on the commitments made in the Joint Statement is still wet, almost instantly on the EastSea, the Chinese marine surveillance vessels chased and assaulted cruelly vessels of Vietnamese fishermen who were fishing inside Vietnam’s territorial waters near the Paracels islands. This aggressive act coincided with the event that the Chinese authorities officially issued ID certificates and residence permits for their people in so-called “Sansha City”, an illegal administrative unit that immediately at its formation by China, Vietnam did clearly state that this act had seriously violated Vietnam’ sovereignty over Paracels and Spratlys islands and therefore, totally illegal and invalid.

This is a well calculated act that clearly shows the plot and cunning tricks of Beijing, so it is not possible to expect anything positive from the statement by Vietnam’s Foreign Ministry spokesman that “… once the hot line is activated, the two sides will be able to quickly and timely exchange information and handle unexpected incidents that arises in fishing activities”.  How can we trust the Chinese authorities when they say one thing but actually do something different? Therefore, we will absolutely not let those “commitments”, “statement” with China in the past affect negatively Your Excellency’s trip to the United States.

As long as Vietnam’s leaders are still trapped in the grip of the “sixteen-word“, “four-good-point” principles that cover tricks of the “Greater Sino expansionism”, Vietnam is still being pushed into China’s orbit of influence, our country is still in an impasse. If Vietnamese government still relies on solutions like so-called “hotline”, it would invalidate and annul efforts of those patriotic people who tirelessly fight to expose dark and malicious conspiracy of the Chinese aggressors. Similarly, the under-the-table agreements only weaken and undermine the indomitable will of our people who indignantly point out the evil tricks and fool of China.

2. Your Excellency’s trip to the U.S. also takes place in the context that the country is facing several difficulties and hardship. The economic situation is very worrisome. Many business and production activities are stagnant. Many businesses go bankrupt. Workers and labors are unemployed. Farmers and fishermen encounter numerous obstacles. Living conditions of the people in general, especially the poor and those who live in remote areas are extremely difficult. A few solutions have been recommended and actively implemented. Of which, the expected participation into the Trans Pacific Partnership (TPP) should be considered as an important direction and a key solution. This is a notable issue in the agenda of your talks with the U.S. President.

However, the eligibility for a TPP membership requires not only certain economic commitments but also demands on democracy and human rights issues. In recent days, U.S. media covers a lot on these topics. U.S. Ambassador to Vietnam David Shear did not hesitate to say that: “There will be many people in the U.S. Congress who questioned on the issues of democracy and human rights in Vietnam when we submit a proposed agreement on Vietnam’s joining TPP. We cannot avoid that political reality“.  However, the statement by Rep. Frank Wolf (Republican) is still very tough: “The Vietnamese people and frankly millions of Vietnamese-Americans deserve better than what Ambassador Shear and this administration have given them. The Obama administration has failed every citizen of Vietnam and every Vietnamese-American who cares about human rights and religious freedom”.

Whether or not it is also why recently, two bills on human rights for Vietnam were urgently prepared and submitted to the U.S. House of Representatives and the U.S. Senate. In these documents, there are provisions that non-humanitarian aids for Vietnam are bound by the conditions on democracy and human rights, at the same time advocating tougher attitude in the field of human rights and religious freedom. In addition, there is provision that requires the freezing of assets and prohibitions on certain transactions related to property and interests of those who violate this law. Reporters Without Borders has just released a list of 35 bloggers imprisoned in Vietnam as a warning about the outright violation of Article 19 of the Universal Declaration of Human Rights when Vietnam submits her candidacy to the United Nations Human Right Council: “Everyone has the right to freedom of opinion and expression; this right includes freedom to hold opinions without interference and to seek, receive and impart information and ideas through any media and regardless of frontiers”.  Also, it is not by chance that the UN Secretary General once said “All of the victims of human rights violations can rely on the Human Rights Council as a forum and a springboard for action.”

Yet, while economic picture is bad, the Vietnamese authorities intensify the arrest and cracking down the patriotic activists. Those who express peacefully their opinions against the Chinese aggression are still severely persecuted and threatened by article 258 of the Penal Code, which has created a unnecessary strain on society. As long as the so-called criminal count “… abusing democratic and freedom rights to infringe upon the interests of the State, the rights and legitimate interests of organizations and citizens“, which is still enforced widely and arbitrarily, has not been removed, then the face Vietnam, in terms of democracy and human rights, cannot be improved as seen by the public opinion in the region and around the world. The authorities should not make it ambiguous when comparing the concept of “humanity” as covered by state-controlled media and the practical exercise of human rights and democracy. This practice cannot make the path to the TPP smooth.

3. The above mentioned analysis shows the two biggest obstacles that Your Excellency are facing. However, this is also an opportunity for you to act, in your capacity as the Head of the State, to demonstrate the bravery of the person who takes full responsibility before the nation and the people.  And this is also an excellent opportunity to promote the just cause of “de-sinicizing’ that several generations of our people have long fostered, with the determination to escape China’s orbit of influence in order to integrate into the democratic and civilized world. Our ancestors have ever said that if a good chance for the nation is missed, it would be the worst miss that the nation would have to pay dearly for that mistake. That was also why more than five centuries ago, Nguyen Trai had ever warned: “Time to act! Time to act! Do not miss out on such opportunity”. We hope that Your Excellency, our president, will act in a way that meets the long lasting expectations of our ancestors and the increasing demands of our people who are attentively watching Your Excellency’s important trip.

Yours truthfully and respectfully.

Góp ý với Chủ tịch Trương Tấn Sang

Hòa Ái, phóng viên RFA. 

2013-07-24

20130724_155242_305.jpg

Chủ tịch Trương Tấn Sang gặp gỡ các Thượng Nghị Sĩ thuộc Ủy ban đối ngoại Thượng viện Hoa Kỳ hôm 24/07/2013 tại Washington DC.  RFA PHOTO 

Nhân chuyến công du đầu tiên của chủ tịch Trương Tấn Sang đến Hoa Kỳ, ban Việt ngữ mở mục “Đề nghị của bạn” với Chủ tịch nước VN trong cuộc họp thượng đỉnh Việt –Mỹ ngày 25/7. Hòa Ái tổng hợp các kiến nghị của quý khán thính giả và độc giả của đài ACTD trong phần sau.

Thả tù chính trị

Chuyến công du đầu tiên đến Hoa Kỳ của Chủ tịch Trương Tấn Sang kể từ khi nhậm chức năm 2011 được rất nhiều người dân trong nước và kiều bào hải ngoại quan tâm. Họ quan tâm đặc biệt đến chuyến đi này với nhiều hy vọng dành cho vị Chủ tịch nước VN đương nhiệm. Qua mục “Đề nghị của bạn” do ban Việt ngữ mở ra với mục đích đề nghị với Chủ tịch nước Trương Tấn Sang về một điều để nêu ra với Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama tại cuộc gặp thượng đỉnh ở Tòa Bạch Ốc vào ngày 25/7, nhiều khán thính giả cùng độc giả gửi về chính kiến của mình.

Thính giả Su bày tỏ:

“Hy vọng VN sẽ mua được vũ khí của Mỹ.”

Nếu thả hết tù chính trị để người dân được hưởng tự do hơn, quốc tế ủng hộ nhiều hơn, dân mau giàu, nước mau mạnh hơn mới giữ vững được chủ quyền quốc gia.-Thính giả Hoàng Ân

Chuyến đi công du đến Trung Quốc của ông Trương Tấn Sang hồi tháng 6 được đại sứ Trung Quốc tại VN- ông Khổng Huyễn Hựu khẳng định tạo động lực thúc đẩy sự phát triển toàn diện giữa Việt Nam và Trung Quốc mặc dù 2 quốc gia láng giềng vẫn chưa giải quyết được vấn đề biển Đông. Sau khi đoàn lãnh đạo VN cùng Chủ tịch Trương Tấn Sang trở về thì Trung Quốc “đáp lễ” bằng hàng loạt các hành động tấn công cướp, phá tàu đánh cá của ngư dân Việt, cấp 10 giấy chứng minh cho cư dân Trung Hoa sống ở quần đảo Hoàng Sa mà Trung Quốc gọi là thành phố Tam Sa. Phải chăng hy vọng của thính giả Su mong Nhà Trắng đồng ý bán vũ khí cho VN để bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ trước sự xâm lấn bành trướng của Bắc Kinh là hợp lý?

Trong khi đó, trước sự bá quyền của Trung Quốc ở biển Đông, người dân Philippines trên toàn thế giới tổ chức biểu tình thì người dân Việt chỉ có thể đặt niềm tin những tiếng nói yêu nước xuống đường chống Trung Quốc xâm chiếm biển đảo mà không bị bắt bớ sau chuyến công du của Chủ tịch Trương Tấn Sang đến Hoa Kỳ. Thính giả Thanh Bình ở Hà Nội lên tiếng:

tts-kerry-250.jpg
Ngoại trưởng Mỹ John Kerry và Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang (T) tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ ở Washington, DC trưa 24/7/2013. AFP PHOTO. 

“Trung Quốc đang xâm lược VN bằng đủ mọi hình thức, nhất là đang đưa người sang lao động ở bất hợp pháp tại VN. Các tỉnh biên giới tràn ngập người Trung Quốc. Thật là 1 nguy cơ to lớn đang rình rập đất nước Việt thân yêu của chúng ta. Cái vòng kim cô xưa thắt trên đầu Tôn Hành Giả, nay như đang được thắt trên đầu VN”.

Thính giả Hiệp Nguyễn từ TP. HCM đề nghị:

“Tôi đề nghị phóng thích những người bị bắt vì bất đồng chính kiến; đề nghị cho nhân dân tự do biểu tình chống Trung Quốc.”

Lý giải vì sao chính quyền Hà Nội nên trả tự do cho các tù nhân chính trị, thính giả (tạm đọc tên là) Hoàng Ân cho biết:

“Nếu thả hết tù chính trị để người dân được hưởng tự do hơn, quốc tế ủng hộ nhiều hơn, dân mau giàu, nước mau mạnh hơn mới giữ vững được chủ quyền quốc gia, mọi người mới hạnh phúc. Phải vì nước, vì dân, bỏ đi lợi ích nhóm thì sẽ làm được tất cả”.

Đối tác chiến lược với Hoa Kỳ

Với kỳ vọng cho một VN – tự chủ, dân giàu, nước mạnh, nhiều người Việt tha thiết góp ý cùng Chủ tịch Trương Tấn Sang. Nhiều người cho rằng cuộc họp thượng đỉnh Việt-Mỹ ngày 25/7/2013 là một cơ hội cho VN nên Chủ tịch Trương Tấn Sang cần phải bắt lấy. Thính giả Ktom kêu gọi:

“Hãy tận dụng cơ hội đưa VN nhanh chóng trở thành đối tác chiến lược với Hoa Kỳ”.

Thính giả Nguyễn John động viên Chủ tịch Trương Tấn Sang:

Nếu các ông thật lòng giúp chúng tôi để chống lại Trung Quốc trong vấn đề biển Đông thì chúng tôi sẽ sẵn lòng từ bỏ chủ nghĩa cộng sản để liên minh với thế giới tự do.-Thính giả Lam Anh

“Hãy làm 1 lãnh tụ can trường khi đang tại chức vì không có cơ hội cho 10 năm sau để 2 vị lãnh tụ gặp lại. Hãy đặt người dân trên đảng.”

Thính giả (tạm đọc tên là) Hồ Bắc nài nỉ:

Xin đừng dùng hành động côn đồ ma giáo để lãnh đạo đất nước VN, mà hãy dùng đạo đức chính trị lèo lái nhân dân VN”.

Thính giả Lam Anh tư vấn một chiến lược ngoại giao cho VN mà Chủ tịch Trương Tấn Sang cần phải cân nhắc trong bối cảnh quan hệ quốc tế hiện nay rằng Chủ tịch VN nên đặt vấn đề trực tiếp với Tổng thống Hoa Kỳ:

“Nếu các ông thật lòng giúp chúng tôi để chống lại Trung Quốc trong vấn đề biển Đông thì chúng tôi sẽ sẵn lòng từ bỏ chủ nghĩa cộng sản để liên minh với thế giới tự do”.

Điều quan trọng hơn cả là thông điệp của người dân Việt muốn gì cho Tổ quốc, quê hương mình. Một đất nước tự cường phải là một quốc gia giàu nội lực. Ước vọng của thính giả lấy tên Dân Việt “Tự do-Nhân quyền” cũng là ước vọng của hàng triệu người Việt mà Chính phủ Hà Nội cần khôn ngoan không nên xem nhẹ. Tiền nhân có nói “ý dân là ý Trời” và một khi chính người dân làm chủ đất nước mình thì không một kẻ thù hữu hình hay một “thế lực thù địch” vô hình nào có thể chạm đến lòng tự tôn quốc gia họ cũng như người dân không phải xót xa thốt lên như thính giả Trần Tuấn Tiến:

“Theo thông lê ngoại giao quốc tế thì Tổng thống Obama phải đón Chủ tịch nước Trương Tấn sang theo nghi thức quốc tế dành cho các nguyên thủ quốc gia. Tại sao đón đoàn tai sân bay quân sự không có một quan chức cao cấp nào của Mỹ (trừ đại sứ Mỹ tại VN). Hay Mỹ coi thường VN quá nên bỏ qua thủ tục ngoại giao cần thiết này?”

 

Chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch Sang và cải cách dân chủ tại Việt Nam

© Đàn Chim Việt

Ảnh: Đại sứ Việt Nam David Sheare. đón chủ tịch Sang tại sân bay quân sự Adrew,

Ảnh: Đại sứ Việt Nam David Sheare. đón chủ tịch Sang tại sân bay quân sự Adrew,

Hôm nay, Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang chính thức thăm Hoa Kỳ.

Cuộc hội đàm ngày mai 25/7/2013 với Tổng thống Obama sẽ là cuộc hội đàm có tính quyết định cho tương lại của Việt Nam và mối quan hệ Việt-Mỹ.

Rất nhiều bài báo tiên đoán về tương lai của cuộc đàm phán ngày mai, tiên đoán về những vấn đề sẽ được nêu, về những vấn đề có thể gây khó khăn cho quan hệ Việt- Mỹ…/ xem chẳng hạn bbc.com/

Chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch Sang hội tụ rất nhiều điểm ghi vấn, những tình tiết bí mật,… như sự vội vã sang Hoa Kỳ ngay sau chuyến thăm Trung Quốc của Chủ tịch Sang, sự kiện bắt bớ liên tục những Bloggers yêu nước phản đối Trung Quốc, sự im lặng của lãnh đạo cao cấp trước cuộc tuyệt thực tuyệt vọng của Blogger Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, những tuyên bố của Chính phủ VN, của Tòa nhà trắng chỉ xoay quanh kinh tế , nhân quyền, mua bán vũ khí Mỹ một cách chung chung …

Một số sự kiện lại có vẻ hưỡng dẫn cho những phỏng đoán trái ngược về chiều hướng chính trị đang được Bộ chính trị ĐCS VN thi hành. Nếu Bộ chính trị ĐCS VN muốn bẻ lái nghiêng về phía Mỹ, sao họ lại bắt bớ những người yêu nước phản đối Trung Quốc xâm lược. Nếu BCT ngả sang Trung Quốc, sao họ lại dám phê phán Trung Quốc tại Shangri-La, sao Chủ tịch Sang lại vội vàng sang Mỹ…

Xuất phát từ quan điểm chính trị ngoại giao là nối tiếp của chính trị đối nội, tôi xin trong bài ngắn, viết trước ngày hội đàm của 2 nguyên thủ quốc gia Việt Mỹ này, tải đến bạn đọc những gì có thể mong đợi ở ngày mai.

1. Chỉnh đảng là thất bại của Nguyễn Phủ Trọng và Trương Tấn Sang nhằm hạ bệ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

Đại cách mạng văn hóa của Mao là nhằm nhuộm Đảng CS TQ từ hồng sang xám xịt chủ nghĩa bành trướng Tân Đại Hán, và Đặng Tiểu Bình là người kế tục tư tưởng này một cách trung thành qua sự kiện đánh chiếm Hoàng Sa của Việt Nam 1974 và chiến tranh Dạy cho Việt Nam 1 bài học năm 1979.

Cuộc chỉnh đảng do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng phát động nhằm loại trừ khỏi BCT ĐCS VN phần tử có ý thức chống bành trướng TQ, có xu hướng ngả về phía Hoa Kỳ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

Vào cùng 1 phe với Nguyễn Phú Trọng là Trương Tấn Sang.

Sự thất bại ê chề của cặp đôi Sang-Trọng đã củng cố vị trí của Thủ tướng.

Nguyễn Phú Trọng không chấp nhận thực tế, quyết nhuộm ĐCS VN thành 1 chính đảng hoàn toàn thần phục TQ.

Hội nghị TW 7 đã diễn ra với sự năng nổ khác thường của TBT Trọng.

Chủ tịch Sang đã đứng ngoài cuộc chơi.

Như vậy ông Sang đã không tin vào thành công của Nguyễn Phú Trọng nữa.

Quả vậy, lần này những người như Nguyễn Bá Thanh do Tổng Trọng sức nước hoa đã không trúng nhân sự vào BCT.

Uy tín của Tổng bí thư xuống cấp, Thủ tướng có thêm vây cánh trong BCT.

Vì vậy người chia bài trong BCT ĐCS VN hôm nay là Thủ tướng.

Chính vì vậy, trong phát biểu Shangri-La, ta thấy có dòng nói về Trung Quốc khá thẳng thắn như :

“Đâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền”.

Đồng thời trong bài phát biểu Shangri-La của Thủ tướng, đã có câu :

“Tôi cũng muốn đề cập trường hợp của Mi-an-ma như một ví dụ sinh động về kết quả của việc kiên trì đối thoại trên cơ sở xây dựng và củng cố lòng tin, tôn trọng các lợi ích chính đáng của nhau, mở ra một tương lai tươi sáng không chỉ cho Mi-an-ma mà cho cả khu vực chúng ta”.

Tôi hiểu câu này là mong muốn cải cách dân chủ tại Việt Nam của Thủ tướng.

Tuy vậy, ông ta cũng nhắc rằng đây là “việc kiên trì đối thoại trên cơ sở xây dựng và củng cố lòng tin, tôn trọng các lợi ích chính đáng của nhau”.

Sự kiện trong phái đoàn của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang lần này sang Mỹ có 2 đại biểu tôn giáo, chứng tỏ Để có kết quả, Chủ tịch Sang sẽ có một số nhượng bộ trong yêu cầu về nhân quyền của Hoa Kỳ chiều hướng này của quan hệ Việt-Mỹ.

2. Không nên trông đợi một thay đổi đột ngột về nhân quyền.

Bản chất của ĐCS VN chúng ta đã hiểu rõ. Bản bất cố vị của những độc tài, chúng ta đã chứng kiến.

Sẽ không có sự nhân nhượng mạnh mẽ về hướng nhân quyền.

Tuy nhiên, đã có những suy nghĩ hướng về cải cách dân chủ của lãnh đạo cộng sản Việt Nam.

Việc định hướng của cải cách dân chủ kiểu Myanma còn gặp nhiều thác nghềnh.

Những phần tử bảo thủ cộng sản còn tập hợp lực lượng chống phá.

Cuộc chiến Đảng- Chính phủ còn tiếp diễn mà 1 sơ xẩy của lãnh tụ của phe cấp tiến sẽ làm ngưng tiến trình cải cách /thí dụ cuộc bỏ phiếu tín nhiệm tại Quốc hội Việt Nam/.

Nếu kinh tế Việt Nam càng trì trệ, những phần tử cộng sản bảo thủ sẽ lợi dụng điểm này để phát động quần chúng chống phá phe cấp tiến trong ĐCS VN.

Như vậy, thúc đẩy thảo luận về hội nhập TPP là rất quan trọng với Chủ tịch Trương trong chuyến thăm Mỹ này.

Để có kết quả, Chủ tịch Sang sẽ có một số nhượng bộ trong yêu cầu về nhân quyền của Hoa Kỳ.

Ngày mai, Obama và Trương Tấn Sang sẽ nói về kinh tế, về TPP, về quan hệ với Trung Quốc và một ít về nhân quyền.

© Nguyễn Nghĩa