Làn sóng mới người tỵ nạn chính trị từ VN (phần 2)

Tường An, thông tín viên RFA, Paris.  2015-06-23

Nhà văn Dương Thu Hương vẫn tiếp tục dùng ngòi bút của mình để đấu tranh

Nhà văn Dương Thu Hương hiện ở Pháp vẫn tiếp tục dùng ngòi bút của mình để đấu tranh. File photo

Sau khi chiến tranh VN kết thúc, đã có một làn sóng đông đảo người VN lên đến gần một triệu người bỏ nước ra đi để tìm kiếm cơ hội tỵ nạn ở nước ngoài vì các lý do chính trị và kinh tế. Và từ khi VN tiến hành cải cách về kinh tế vào năm 1986, cho dù nền kinh tế đã phần nào phát triển, tuy vậy sau gần 30 năm, trước việc chính quyền VN độc đoán và bóp nghẹt các quyền tự do dân chủ, thì hiện tại vẫn có một làn sóng ngầm của không ít những người VN tìm đường trốn khỏi VN để xin tỵ nạn vì lý do chính trị hoặc vì những lý do khác.

Vậy, họ ra đi vì lý do gì, cuộc sống hiện nay của họ ra sao và họ sẽ tiếp tục đấu tranh hay không?

Trong bài thứ nhất, Anh Vũ  đã  giới thiệu về chặng dừng chân đầu tiên của những người tỵ nạn này ở Thái lan và Campuchia. Trong bài này, Tường An sẽ gửi đến quý thính giả tâm tình của những người đã chọn Âu Châu và Úc làm nơi chốn định cư.

Cuộc đào thoát bằng thuyền để trốn khỏi chế độ độc tài Cộng sản 40 năm trước, nay vẫn tiếp diễn, với một hình thức khác, bằng những con đường khác. Nếu như những người tị nạn ở Thái Lan đa số vượt thoát bằng đường bộ qua ngã Campuchia thì Ở Âu Châu, người tị nạn chỉ có một con đường duy nhất bằng ngã hàng không.

Âu Châu

Cách đây 2 năm dư luận trong và ngoài nước xôn xao khi ông Đặng Xương Hùng, nguyên Tổng Lãnh sự Việt Nam tại Thuỵ sĩ đã tuyến bố xin tị nạn chính trị ngày 18/10/2013 tại phi trường Charles de Gaulle của Pháp.  Lý do mà ông Đăng Xương Hùng quyết định từ bỏ Việt Nam là do bất mãn với chế độ Cộng sản, khi thấy nhà cầm quyền vẫn cương quyết bỏ ngoài tai những  kiến nghị sửa đổi Hiến pháp, trưng cầu dân ý cho phù hợp với xu thế phát triển mạnh mẽ của xã hội và của thế giới của nhiều đảng viên cũng như những người quan tâm đến đất nước. Trước những góp ý đó, đảng cộng sản Việt nam vẫn kiến quyết giữ điều 4 Hiến Pháp, kiên trì chủ nghĩ Mac-Lê, tư tưởng Hồ Chí Minh. Do vậy, ông Đặng Xương Hùng quyết định dứt khoát với 26 năm tuổi đảng để phản đối lại  chính sách của một nhà cầm quyền, mà theo ông, đang đưa đất nước đến 1 tương lai vô định, ông nói :

« Tôi là người trong cuộc, thuộc chính quyền và được hưởng những lợi ích của chính quyền ban cho, do đó trong tôi luôn luôn nuôi một hy vọng một ngày nào đó, đảng Cộng sản Việt Nam cũng sẽ thay đổi thôi. Thế mà những năm tháng kéo dài, tôi hết thất vọng này đến thất vọng khác thì tôi mới thấy rằng đảng Cộng sản không hề muốn thay đổi, đảng Cộng sản Việt Nam vẫn quyết tâm giữ điều 4, họ vẫn muốn nắm quyền lực, nắm độc quyền của đảng Cộng sản Việt Nam để chi phối toàn bộ đất nước cũng như dân tộc Việt Nam, do đó tôi đã quyết định ly khai và quyết định xin tị nạn »

Những năm tháng kéo dài, tôi hết thất vọng này đến thất vọng khác thì tôi mới thấy rằng đảng Cộng sản không hề muốn thay đổi, đảng Cộng sản VN vẫn quyết tâm giữ điều 4, họ vẫn muốn nắm quyền lực, nắm độc quyền của đảng CSVN để chi phối toàn bộ đất nước cũng như dân tộc Việt Nam

ông Đặng Xương Hùng (Thuỵ Sĩ)

Một người đối kháng khác cũng rất nổi tiếng với những bài viết vạch trần chế độ Cộng sản là nhà văn Dương Thu Hương. Năm 1994 bà đã từ chối cơ hội để xin tị nạn chính trị. Đến Pháp lần thứ nhì, năm 2006 bà bắt buộc phải ở lại Pháp trong một hoàn cảnh ngẫu nhiên. Nhà văn đối kháng Dương Thu Hương cho biết đã phải ở lại Pháp trong hoàn cảnh nào :

« Tôi không phải là người tị nạn như những người tị nạn bình thường khác. Năm 1994, khi chính phủ Mitterrand tồn tại, bà Danielle Mitterrand có đề nghị tôi ở lại tị nạn chính trị dưới sự bảo trợ và giúp đỡ của nước Pháp, lúc đó tôi có cảm ơn bà, nhưng mà tôi phải quay về. Cái nhóm của tôi toàn những người già thôi, tôi 50 tuổi vẫn được coi là trẻ nhất. Nhưng năm 2006 thì đã có một nhóm người khác trẻ hơn tôi nhiều lãnh đạo cuộc đấu tranh.Và vì vậy, tôi chủ ý đi ra nước ngoài để lao động cái phần của riêng tôi : văn học và một cuốn sách viết về lịch sử chiến tranh. Tôi không có dự định ở lại Pháp, nhưng năm 2007, trong một cuộc đi chơi ở Marseille tôi đã bị cướp giật hết giấy tờ. Sứ quán Việt Nam tìm thấy một cơ hội tuyệt vời để trả thù tôi nên dứt khoát không cấp lại visa và 3 năm trời tôi sống ở Paris như một con gián ngày, không dám đi đâu vì ở trong tình trạng không giấy tờ, sans papier.  Mãi đến 2010, tôi mới lấy được một cái giấy của người lao động. Vì lý do đó, hoàn toàn do những sự ngẫu nhiên mà tôi ở lại nước Pháp »

Ông Đặng Xương Hùng nguyên là Tổng lãnh sự Việt Nam tại Thuỵ Sĩ nhiệm kỳ 2008-2012
Ông Đặng Xương Hùng nguyên là Tổng lãnh sự Việt Nam tại Thuỵ Sĩ nhiệm kỳ 2008-2012

Úc Châu

Xa hơn nữa, tại miền Nam Bán Cầu, một lớp sóng thuyền nhân mới cũng đã vượt thoát khỏi Việt Nam để  tìm tự do. Từ Sydney, Úc châu. Anh Nguyễn Mười  cho biết lý do anh phải rời khỏi Việt Nam :

« Từ năm 1999-2000 em là phụ tá cho Cha Lý, khi Cha bị bắt em cũng có nhiều rắc rối với chính quyền, họ thường xuyên canh trước nhà của em, họ cản trở mọi công việc của em, nên em không thể sống được, nên em phải tìm cách rời Việt Nam để em đi vượt biên »

Do tinh hình kinh tế khó khăn chung của thế giới, các quốc gia không còn mở rộng vòng tay đón nhận người tị nạn như 40 năm về trước. Đối diện với những thủ tục hành chánh nhiêu khê là trở ngại lớn nhất trên con đường hội nhập của những người tị nạn sau này.

Năm 2006 thì đã có một nhóm người khác trẻ hơn tôi nhiều lãnh đạo cuộc đấu tranh.Và vì vậy, tôi chủ ý đi ra nước ngoài để lao động cái phần của riêng tôi : văn học và một cuốn sách viết về lịch sử chiến tranh

nhà văn Dương Thu Hương (Paris)

Nguyên là Tổng lãnh sự Việt Nam tại Thuỵ Sĩ nhiệm kỳ 2008-2012, Sau khi chấm dút nhiệm kỳ ông Đặng Xương Hùng về nước, 1 năm sau, ông trở lại Âu châu, chính thức xin tị nạn tại Thuỵ Sĩ ngày 28/10/2013. Gia đình ông đã có giấy cư trú. Cũng như bao hoàn cảnh tị nạn khác, gia đình ông cũng quen dần với cuộc sống nhập cư. Mặc dù với ít nhiều khó khăn trong buổi giao thời, ông vẫn từ chối nhận trợ cấp xã hội để không trở thành một gánh nặng cho chính quyền Thuỵ Sĩ, ông kể tiếp :

« Hiện nay thì vợ tôi đang đi làm. Còn tôi thì với cái kiến thức cũng như trình độ của mình, trong một chừng mực nào đó, thì tôi cũng chưa có một công viêc tương đối phù hợ với vị trí của mình. Dẫu sao thì tôi cũng ở ngay tại nơi mà tôi từng làm lãnh sự do đó tôi cũng vẫn còn lưỡng lự trong việc chọn công việc. Tôi cũng đang nghĩ trong vấn đề phải đào tạo lại để tìm được một công việc của tôi »

Với nhà văn Dương Thu Hương thì sự thay đổi không quá lớn lao, công việc hàng ngày của bà vẫn là sử dụng ngòi bút cho văn chương và góp phần vào sự thay đổi chế độ, bà nói :

« Công việc viết lách tôi cho đó là một phần ích kỷ của tôi, bởi vì  nó không liên quan gì vào cuộc tranh đấu của tôi cả, cho nên tôi cũng viết với đầy háo hức nhưng cũng đầy mặc cảm trong khi đó thì các đồng chí của tôi phải đấu tranh. Tuy nhiên, văn chương nó là cái hướng thoát cho tâm hồn đau khổ của tôi và cũng là niềm sung sướng nữa, bỡi vì nếu thành công thì nó cũng là một phần thưởng mà tôi cảm thấy xứng đáng. Tôi không viết hàng ngày, bỡi vì hàng ngày tôi cũng còn phải viết báo và làm những chuyện khác. Từ khi tôi ở đây thì trung bình cứ 3 năm tôi ra một quyển sách. Thế thôi ! đơn giản… »

Từ Việt Nam đi đường bộ đến Lào, vượt biên giới qua Thái Lan, từ Thái Lan dùng thuyền đến Christmas island ngày 28/10/2012 sau đó vào trại định cư ở Darwin và giờ đây tạm cư ở Sydney. Sau gần 3 năm trên nước Úc, tương lai anh Nguyễn Mười cũng như phần lớn những người tị nạn khác vẫn còn bấp bênh do chính sách cứng rắn của chính quyền đương nhiệm. Anh cho biết :

Từ năm 1999-2000 em là phụ tá cho Cha Lý, khi Cha bị bắt em cũng có nhiều rắc rối với chính quyền, họ thường xuyên canh trước nhà của em, họ cản trở mọi công việc của em, nên em không thể sống được, nên em phải tìm cách rời Việt Nam để em đi vượt biên

Anh Nguyễn Mười (Úc)

« Tình trạng của tụi em giờ cũng nằm trong sự chờ đợi thôi chứ tụi em cũng chưa biết như thế nào. Hồ sơ của em thì hiện tại cũng chưa được phép nộp giấy tờ để xin tị nạn và họ cũng chẳng có cho tụi em đi làm, chỉ cấp visa tạm thời 1 năm rồi họ xét tiếp »

Hầu hết những người tị nạn này đã ra đi vì không chấp nhận chế độ Cộng sản, ra đi để có thể tiếp tục cuộc đấu tranh ở một không gian khác. Nhưng, có những người hoàn toàn im lặng sau khi đã ổn định cuộc sống,  có những người vẫn tiếp tục đấu tranh.

Ông Đặng Xương Hùng tuyên bố trước các cơ quan tị nạn, vai trò mới của ông sẽ là cầu nối giữa người dân Việt Nam và Quốc tế để xé tan bức màn bưng bít thông tin của Cộng sản Việt Nam, ông nói :

« Sự cai trị của đảng Cộng sản Việt Nam có những hình thái hết sức đặc biệt mà quốc tế  cũng cần phải lưu ý, đó là sự bưng bít giữa trong và ngoài. Người nước ngoài không biết tình hình đang diễn ra trong nước ra sao ? nhân dân Việt Nam đang sống như thế nào ? Cũng như là người dân Việt Nam không biết được những gì đang xảy ra ở thế giới văn minh bên ngoài. Tuy có những cải thiện nhưng nó cũng vẫn còn rất là hạn chế. Do đó tôi cũng nói với họ là tôi sẽ làm cầu nối giữa bên trong và bên ngoài, cho nên tôi đã tham gia những tổ chức mà có những tiêu chí đưa tình hình Việt Nam cho thế giới bên ngoài biết và đấu tranh để phấn đấu cho một nước Việt Nam có bầu cử tự do, có dân chủ , có nhân quyền, có văn minh để hoà nhập với cộng đồng quốc tế »

Từ Pháp, nhà văn Dương Thu Hương vẫn tiếp tục dùng ngòi bút của mình để đấu tranh, và dù ở cách Việt Nam gần nửa vòng trái đất, bà vẫn còn nguyện vẹn một trái tim cho quê hương cũng như vẫn còn gắn kết chặt chẽ với những đồng đội trong nước , bà nói :

« Tôi luôn luôn là người trung thành với nhóm của tôi. Là nhóm chủ trương chiến đấu đến cùng với chế độ Cộng sản, nhưng vì tôi già hơn các cậu ấy nên tôi được quyền ra nước ngoài để làm một phần việc của tôi là văn chương. Thế nhưng mà khi tôi chưa chết và chưa lẫn lộn quá thì tôi vẫn tiếp tục giúp đỡ cho những đàn em và đồng chí của tôi. Có một thời gian tôi đã gác bút, bỡi vì có một sự nhầm lẫn trong một bài báo năm 2010. Nhưng sau đó, những người đàn em của tôi đã yêu cầu tôi phải quay lại chiến đấu cùng với họ, thì tôi lại lấy lại ngòi bút của tôi dưới cái tên Sơn Diệu Mai. Và bây giờ tôi nhận thấy rằng không thể từ bỏ cuộc tranh đấu để (mặc) cho các đồng đội của mình được Các cậu có việc của các cậu ấy, tôi có việc của tôi »

Dù vẫn còn rất hoang mang về số phận của mình trên miền đất mới, anh Nguyễn Mười cũng tiếp tục cuộc đấu tranh cho những tù nhân lương tâm khác bằng hình thức biểu tình hay ký kiến nghị mà giờ đây anh không còn phải sợ bất cứ một đe doạ nào. Anh cho biết :

« Từ lúc em đặt chân đến Úc đây, em được tự do ra ngoài thì những lúc biểu tình trên Canberra, vận động chữ ký , không chỉ riêng gì Cha Lý mà những người tù nhân lương tâm khác như Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha, anh Dũng ở Nghệ An…em vẫn tham gia trong những chương trình vận động để áp lực nhà nước Việt Nam để họ thả những người đấu tranh cho Tự do Dân chủ cho Việt Nam »

Cuộc đổi đời nào không có những khó khăn ban đầu ? Việc chọn một đất nước không phải là quê hương của mình để có cơ hội tiếp tục cuộc đấu tranh, với nhiều người không phải là một chọn lựa dễ dàng.

Qua hai bài vừa qua, Anh Vũ và Tường An đã tường trình câu chuyện của những người tị nạn ở Á Châu, Âu châu và Úc châu. Trong phần cuối của loạt bài này, phóng viên Kính Hoà sẽ tường trình về con người và cuộc sống của những người tị nạn chính trị ở Hoa Kỳ và Canada.

‘VN ổn định là nhu cầu lớn của Hoa Kỳ’

BBC, 6-23-2015

http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150623_vu_duc_khanh_us_vietnam_tpp_who_benefits

Thường có các cuộc biểu tình trước Nhà Trắng khi giới lãnh đạo Việt Nam sang thăm Hoa Kỳ.

Luật sư Vũ Đức Khanh nói phía Mỹ sẽ muốn giải thích cho Tổng Bí thư Trọng khi tới Washington rằng Hoa Kỳ chẳng có lợi ích gì làm Việt Nam bị xáo trộn.

Bình luận của nhà quan sát từ Canada được đưa ra trong bối cảnh Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam nói về khả năng nhiều ủy viên Bộ Chính trị Đảng Cộng sản sẽ sang Mỹ trong năm nay cũng như hé lộ khả năng Tổng thống Obama có thể thăm Hà Nội.

Trả lời truyền thông Việt Nam mới đây, Đại sứ Hoa Kỳ Ted Osius cũng nói về kỳ vọng hoàn tất được đàm phán hiệp định mậu dịch TPP trong năm nay.

Trong một bài viết gửi BBC mới đây bàn về TPP và Việt Nam, luật sư Vũ Đức Khanh từ Canada nhận định về điều ông gọi là “về quyền lợi kinh tế thì Mỹ dùng quyền lợi TPP ảnh hưởng tầng lớp lãnh đạo cộng sản Việt Nam, cột chặt họ với những quyền lợi của tư bản Hoa Kỳ, biến “tư bản đỏ thành tư bản xanh”.

“Với sách lược này, Mỹ sẽ đặc cách triển hạn cho Việt Nam một khoảng thời gian có thể là từ 3 đến 5 năm để thực hiện các điều khoản này như trong trường hợp WTO. Đồng thời hai bên vẫn tiếp tục câu chuyện dài nhiều tập về “đối thoại nhân quyền”.

Làm rõ về nhận định này, luật sư Khanh nói:

“Tôi nói rằng tư bản Mỹ và tư bản đỏ Việt Nam đang có một sự thỏa thuận để tiếp tục củng cố vị trí cho Đảng Cộng Sản Việt Nam.

“Hoa Kỳ nói rõ là quyền lợi của Việt Nam và Hoa Kỳ là quyền lợi chung mặc dù cho rằng Việt Nam cần có sự thay đổi để đáp ứng những đòi hỏi [về cải thiện nhân quyền].

Ai sẽ giàu có?

null

Tin cho hay Tổng thống Obama sẽ tiếp đón Tổng Bí thư Trọng trong chuyến đi tới Washington đầu tháng Bảy 2015.

“Trong chiến lược xoay trục về Thái Bình Dương, tôi cho rằng Hoa Kỳ không muốn Việt Nam bị xáo động lớn về chính trị, cho nên chuyến thăm của ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tới Washington lần này là để phía Mỹ giải thích cho ông Trọng rằng Hoa Kỳ chẳng có lợi ích gì làm Việt Nam bị xáo trộn.

“Nói cách khác đi là Việt Nam ổn định là nhu cầu lớn của Hoa Kỳ.

Bình luận về lợi ích của Việt Nam trong thỏa thuận TPP, Luật sư Khanh nói:

“Kể từ khi chuyển đổi từ nền kinh tế tập trung sang nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩ thì ai thực sự là những người giàu có ở Việt Nam? Ai nắm hết tất cả quyền lực về vấn đề kinh tế ở Việt Nam?

“Ở Việt Nam có sự gắn bó chặt chẽ giữa quyền lợi kinh tế và quyền lợi chính trị mà tập trung chủ yếu vào tập đoàn lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam.

“Do đó tư bản đỏ sẽ chuyển qua tư bản xanh (tức là đồng đô la xanh của Mỹ).

“Khi tư bản đỏ nắm hết quyền lực về chính trị thì họ cũng nắm luôn quyền lực về kinh tế và tài chính.

“Bây giờ họ hợp tác với Hoa Kỳ và nếu các tổng công ty hay tập đoàn nhà nước trong bối cảnh làm ăn theo TPP mà tư nhân hóa thì ai sẽ là chủ sở hữu các công ty đó? Có phải là thành phần đó thuộc tầng gia cấp lao động hay là thuộc về tầng lớp lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam hay không?,

“Do đó quyền lợi sẽ không rơi vào mà sẽ rơi vào tay những nhà đấu tranh cho tự do dân chủ mà mà sẽ rơi vào tay những người đang có quyền lợi chặt chẽ với Đảng Cộng Sản Việt Nam, là giới chủ các tập đoàn kinh tế ở Việt Nam,” luật sư Khanh nói.

Chiến dịch Vận Động Nhân Quyền 2015

Xin xem phần hướng dẫn ký tên tại đường link: https://www.change.org/p/the-people-s-human-rights-campaign-for-2015/u/10010301

Lời kêu gọi tham gia Chiến Dịch Tranh Đấu cho Tự Do – Dân Chủ – Nhân Quyền 2015

Kính gửi Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước,

Chúng tôi, những người đứng tên trong Lời kêu gọi này, kính mời Đồng bào trong và ngoài nước cùng tham gia Chiến Dịch Tranh Đấu cho Tự Do – Dân Chủ – Nhân Quyền 2015.

Năm 2015 đánh dấu 40 năm toàn cõi Việt Nam nằm dưới chế độ toàn trị của đảng CSVN. Đây cũng là năm mà đảng CSVN tự tiện sắp xếp nhân sự lãnh đạo đất nước, sẽ xảy ra trong kỳ đại hội đảng XII, nhằm tiếp tục kéo dài sự thống trị độc tài trên đầu trên cổ 90 triệu người dân Việt Nam. Sau 40 năm dưới sự độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản, đất nước chúng ta phải đối diện với nguy cơ hiểm nghèo nhất, đe dọa đến sự tồn vong của Dân tộc – đó là viễn cảnh Việt Nam bị thống trị toàn diện bởi Bắc Kinh và trở thành một vùng tự trị, một tỉnh chư hầu của Trung cộng trong tương lai.

Tình trạng đen tối này xảy ra khi người dân không có tự do, nhân quyền, đất nước không có dân chủ khiến Nhân dân Việt Nam không thể chọn lựa những người lãnh đạo xứng đáng, một chính phủ có khả năng và tâm huyết để thực sự tranh đấu cho sự tồn vong của đất nước theo đúng nguyện vọng của đại đa số Nhân dân. Do đó, Tự do – Dân chủ – Nhân quyền là điều kiện tiên quyết để Nhân dân và Chính phủ Việt Nam trở thành một khối, tạo được sức mạnh Diên Hồng nhằm quyết tâm bảo vệ Tổ Quốc. Người dân Việt Nam không thể xác định chủ quyền lãnh thổ khi ngay cả quyền tự do mặc áo HS-TS-VN cũng bị tước đoạt; không thể góp phần bảo vệ Tổ quốc khi quyền cất tiếng, bày tỏ quan điểm về chủ quyền, độc lập của quốc gia và những góp ý, phê bình chính sách ngoại giao của chính phủ luôn phải đối diện với nguy cơ bị Điều 79, 88, 258 bịt miệng, còng tay, bỏ tù.

Do đó, chúng tôi kêu gọi mọi người tham gia, sát cánh với nhau trong một chiến dịch tranh đấu với những bước như sau:

Bước 1. Đồng bào trong và ngoài nước hãy cùng với chúng tôi tham gia và vận động nhiều người khác cùng ký tên vào “Thư ngỏ gửi Hội đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc và các Cơ chế Nhân quyền Quốc Tế về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam và chiến dịch Vận Động Tự Do – Dân Chủ – Nhân Quyền 2015 cho Việt Nam”. Mục tiêu nhắm đến là 100.000 chữ ký. Trang web để vào ký tên là: nhanquyen2015.net

Chúng ta biết rõ những giới hạn của Liên Hiệp Quốc trong khả năng kiểm soát và chế tài các thành viên về những vi phạm nhân quyền. Tuy nhiên, bước đầu tiên của chiến dịch này là nhằm mở rộng lãnh vực hoạt động đến với quốc tế, buộc họ trở thành một thành phần trong tiến trình tranh đấu của người Việt Nam. Những đối tác này bao gồm Liên Hiệp Quốc và các quốc gia thành viên đã có những khuyến nghị UPR đối với nhà nước Việt Nam. Đồng minh của chúng ta là những tổ chức, cơ quan Quốc tế Nhân quyền. Hành động ký tên cũng là bước đầu tiên để huy động được sự tham gia của cá nhân, tạo được SỐ ĐÔNG làm nền tảng cho một chiến dịch tranh đấu lâu dài từ trong ra ngoài nước đến cộng đồng quốc tế.

Bước 2. Sau khi hoàn tất Bước 1 với chỉ tiêu huy động được 100.000 chữ ký, chúng ta sẽ cùng tổ chức một cuộc tuyệt thực, thắp nến, và nhiều hình thức tranh đấu khác nhau, đồng khắp vào khoảng cuối tháng 5, 2015 để tranh đấu cho những người đấu tranh vì tự do, dân chủ, nhân quyền và toàn vẹn lãnh thổ đã bị bắt giam. Điển hình là bà Tạ Phong Tần, ông Việt Khang tức Võ Minh Trí, ông Trần Huỳnh Duy Thức, ông Trần Vũ Anh Bình, bà Bùi Thị Minh Hằng, cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, ông Nguyễn Văn Minh, ông Đinh Nguyên Kha, ông Nguyễn Văn Lía, bà Nguyễn Minh Thuý, ông Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, ông Đoàn Huy Chương, Linh mục Nguyễn Văn Lý, cô Hồ Thị Bích Khương, bà Cấn Thị Thêu, cô Nguyễn Đặng Minh Mẫn, ông Đặng Xuân Diệu, Luật sư Lê Quốc Quân, ông Nguyễn Hữu Vinh, ông Ngô Hào, bà Lê Thị Phương Anh, ông Phạm Minh Vũ, ông Đỗ Nam Trung, bà Mai Thị Dung, bà Nguyễn Thị Bé Hai, ông Hồ Đức Hòa, ông Nguyễn Đình Ngọc…

Chúng tôi kêu gọi mọi cá nhân, tổ chức trong và ngoài nước tham gia, lập ra những ủy ban, nhóm vận động để chúng ta cùng nhau đồng loạt tổ chức những cuộc tọa kháng, tuyệt thực, thắp nến trong cùng một khoảng thời gian tại những thành phố ở Việt Nam và những thành phố lớn trên thế giới để tranh đấu cho tự do của những công dân yêu nước đang bị cầm tù; yêu cầu các quốc gia thành viên và HĐNQ-LHQ lượng giá kết quả của việc đáp ứng những cam kết của nước thành viên Việt Nam đối với những khuyến nghị UPR, có những biện pháp thích ứng cho những vi phạm và đòi hỏi nhà nước Việt Nam phải hủy bỏ những Điều 79, 88, và 258 là những điều luật vi phạm Hiến pháp do chính đảng CSVN dựng ra và những Công ước Quốc tế về Nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết.

Bước 3. Với thành quả của hàng chục ngàn chữ ký, với động lượng có được từ những cuộc tọa kháng – tuyệt thực, thắp nến cho tự do ở nhiều thành phố Việt Nam và thế giới, chúng tôi kêu gọi những cá nhân, đoàn thể trong và ngoài nước tự thành lập những ủy ban, phái đoàn để thực hiện những buổi gặp gỡ với các Đại sứ quán tại Việt Nam, văn phòng HĐNQ-LHQ ở nước ngoài, Bộ Ngoại giao, các dân biểu, nghị sĩ tại các quốc gia đang định cư và các tổ chức Nhân quyền quốc tế để tranh đấu cho những Tù nhân Lương tâm đang bị giam cầm, đặt việc trả tự do cho các Tù nhân Lương tâm Việt Nam như là những điều kiện tiên quyết trong bang giao chính trị và các hợp tác kinh tế với Việt Nam.

Trong tinh thần tất cả chúng ta là một, không phân biệt tổ chức, đảng phái và đặt quyền lợi và sự tồn vong của Tổ quốc lên trên hết, chúng tôi mong mỏi có được sự chủ động và tự phát tranh đấu của nhiều cá nhân, nhóm, hội, tổ chức cho mục tiêu chung và xem đây là những đóng góp vào một nỗ lực kết hợp. Làm thế nào để trong bước này chúng ta có những cuộc tiếp xúc từ Sài Gòn đến Hà Nội, từ Bangkok đến Washington DC, từ Paris đến Geneva và hình ảnh sau cùng mà chúng ta muốn có là một cuộc vận động rộng lớn vì Tự do – Dân chủ – Nhân quyền của người Việt Nam.

Bước 4. Sau 3 bước đầu của chiến dịch, chúng tôi kêu gọi mọi người hãy cùng chuẩn bị ngay từ bây giờ cho một ngày mặc áo trắng xuống đường – từ trong ra ngoài nước – với những khẩu hiệu về Tự do, Dân chủ, Nhân quyền và Toàn vẹn Lãnh thổ.

Ngày đó sẽ là ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10 tháng 12, năm 2015, là cao điểm của Chiến dịch Tranh đấu cho Tự do – Dân chủ – Nhân quyền 2015. Đó là ngày đánh dấu cho một cuộc tranh đấu của người Việt Nam không phân biệt ở trong hay ngoài nước, không phân biệt cá nhân độc lập hay thành viên của tổ chức, đảng phái nào. Đó là ngày mà hình ảnh của những người Việt Nam từ Sài Gòn, Nha Trang, Đà Nẵng, Hải Phòng, Vinh, Hà Nội… đến Paris, London, Oslo, Berlin, Sydney, Melbourne, Washington DC, New York, Los Angeles, San Francisco, San Jose, Houston, Dallas, Ottawa, Toronto… khắp nơi đều đồng lòng cùng nhau, tạm rời khỏi bàn phím của máy vi tính – bằng hành động trên đường phố – bày tỏ khát vọng và ý chí tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Độc Lập của đất nước.

Kính thưa Đồng bào,

Nỗi đe dọa lớn nhất mà đất nước Việt Nam đang đối diện chính là sự sợ hãi của từng cá nhân. Nỗi sợ hãi của từng người đã tạo ra một khối 90 triệu người dân bị tê liệt trước những hiểm họa đổ lên cuộc sống, tương lai của chính mình và của đất nước. Từ sự sợ hãi đã dẫn đến thái độ sống thờ ơ, im lặng chấp nhận. Chúng ta phải cùng nhau chiến thắng chính chúng ta, chiến thắng nỗi sợ hãi của mỗi người trước khi có thể chiến thắng tội ác. Giải pháp vượt qua sự sợ hãi và triệt tiêu đàn áp hữu hiệu nhất chính là SỐ ĐÔNG. Chủ đích tối hậu của chiến dịch này là tạo được SỐ ĐÔNG. Chỉ có SỐ ĐÔNG chúng ta mới có được sức mạnh và tiến đến những mục tiêu cao hơn, thành quả tốt hơn; mới mong có được một ngày đổi đời trong tương lai.

Và để có được SỐ ĐÔNG tham gia vào chiến dịch này, chúng ta cần có phương thức bảo vệ những đồng bào tham gia. Ngay từ bây giờ, chúng tôi chính thức trực tiếp thông báo Chiến dịch Tranh đấu cho Tự Do 2015 của người Việt Nam đến tất cả các cơ chế nhân quyền Liên Hiệp Quốc, các tòa đại sứ của những nước tự do tại Việt Nam, các cơ quan Quốc tế Nhân quyền với nội dung chính như sau:

Chúng tôi, những người dân Việt Nam chính thức thông báo đến Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc (HĐNQ-LHQ) rằng nhà nước Việt Nam từ sau khi tham gia làm quốc gia thành viên của HĐNQ-LHQ cho đến nay nhân quyền tại Việt Nam vẫn tiếp tục bị chà đạp; luật pháp Việt Nam vẫn không công nhận các quyền tự do cơ bản theo đúng luật nhân quyền quốc tế, điển hình là các điều khoản 79, 88, 258 của Bộ Luật Hình Sự. Do đó, chúng tôi không thể lên tiếng bày tỏ ôn hòa các quan điểm, chính kiến, phê bình chính phủ của mình mà không bị còng tay, tống giam, bịt miệng. Vì thế chúng tôi phải chọn tranh đấu cho tự do, nhân quyền của mình với đối tác là HĐNQ-LHQ.

Trong năm 2015, người Việt chúng tôi trong và ngoài nước, sẽ có những cuộc biểu tình, tọa kháng, thắp nến, tuyệt thực ôn hòa.

Tại Việt Nam:

a/ Nếu chúng tôi bị đàn áp, bắt giam, bịt miệng thì HĐNQ-LHQ hãy xem như đó là bằng chứng sống thực bằng chính sinh mạng của chúng tôi, rằng Việt Nam thực sự vẫn chưa có tự do nhân quyền, và HĐNQ-LHQ cần tái cứu xét tư cách thành viên của Việt Nam, có phản ứng mạnh mẽ hơn với các biện pháp chế tài cụ thể đối với nhà cầm quyền Việt Nam. Và xin các tòa đại sứ tại Việt Nam lên tiếng phản đối nhà nước Việt Nam, xét lại những đàm phán, ký kết thương mại, kinh tế, viện trợ đối với Việt Nam; yêu cầu được tiếp xúc, vào trại giam thăm các tù nhân lương tâm; và áp lực nhà nước Việt Nam phải trả tự do cho tất cả những người tranh đấu vì tự do, dân chủ, nhân quyền.

b/ Nếu như vì sự cảnh báo này đến các tòa đại sứ, các cơ chế nhân quyền và HĐNQ-LHQ, mà nhà nước Việt Nam chùn tay, không trấn áp những người tham gia tranh đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền trong năm 2015, thì hãy xem đây là bằng chứng hiển nhiên về vai trò quan trọng và hữu hiệu của quốc tế, của các cơ quan nhân quyền thế giới trong sứ mạng cao cả bảo vệ tự do – nhân quyền của người dân tại các nước độc tài. Chỉ có trong bóng tối, tội ác mới dễ dàng tiếp diễn. Sự quan tâm theo dõi của quốc tế sẽ giúp bảo vệ sinh mạng của chúng tôi – những người tham gia chiến dịch tranh đấu ôn hòa cho tự do, dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam.

Kính thưa đồng bào,

Vì chủ quyền quốc gia, vì mỗi tấc đất, tấc biển thiêng liêng của Tổ Tiên, vì Tự do – Nhân quyền của chính chúng ta, vì tương lai của chính con em mình, chúng tôi khẩn thiết kêu gọi:

– Hãy cùng chúng tôi làm động lực, làm chất xúc tác để người người cùng tham gia vào việc giải quyết vấn nạn chung của đất nước.

– Hãy cùng chúng tôi mỗi người là một ngọn nến để làm nên hàng ngàn ánh đuốc. Mỗi người góp một bàn tay để làm nên hình ảnh vạn cánh tay giơ lên vì Tự do, Dân chủ và Nhân quyền.

– Hãy cùng nhau chấm dứt tình trạng mong chờ người khác, tình trạng mỗi người tự giam cầm những khát vọng, ước mơ của mình bằng thái độ mong chờ người khác làm thay mình.

Hãy cùng chúng tôi, hay chính xác hơn, hãy cùng nhau, chúng ta biến năm 2015 thành Năm của Kết hợp giữa những người Việt Nam trong nước, giữa những người Việt trong và ngoài nước; biến 2015 thành Năm Hành Động cho Việt Nam của tất cả Chúng Ta.

Địa chỉ email liên lạc: HRforVN2015@gmail.com
Địa chỉ trang ký tên vào thư ngỏ gửi HĐNQLHQ: nhanquyen2015.net

Các tổ chức, hội đoàn và cá nhân khởi xướng:

Các tổ chức, hội đoàn:

1. Bầu Bí Tương Thân
2. Bauxite Việt Nam
3. Dân Làm Báo
4. Diễn đàn Xã hội Dân sự
5. Giáo Hội Liên Hữu Lutheran Việt Nam – Hoa Kỳ
6. Giáo Hội Mennonite Thuần Tuý
7. Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo
8. Hội Bảo Vệ Quyền Tự Do Tôn Giáo
9. Hội Phụ Nữ Nhân Quyền Việt Nam
10. Hội Thánh Tin Lành Chuồng Bò
11. Khối 8406
12. Lao Động Việt
13. Mạng Lưới Blogger Việt Nam
14. Nhà Xuất Bản Giấy Vụn
15. NO-U Sài Gòn
16. Phòng Công Lý Hoà Bình
17. Phong Trào Liên Đới Dân Oan
18. Tăng Đoàn Giáo Hội PGVN Thống Nhất
19. Saigon Broadcasting Television Network
20. Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo Thuần Túy
21. Hội Anh Em Dân Chủ
22. Câu lạc bộ Nhà Báo Tự Do23.
23. Thanh Niên Canada Tranh Đấu cho Nhân Quyền tại Việt Nam
24. Công Đồng Nguời Việt vùng Greater Vancouver
25. Trung Tâm Việt Nam Hannover
26. Mạng lưới Nhân Quyền Việt Nam
27. Hiệp Hội Tranh Đấu Nhân Quyền cho Việt Nam

Cá nhân:

1. Nguyễn Quang A. 19 Đoàn Như Hài, Hoàn Kiếm, Hà Nội, Việt Nam
2. Hoàng Đức Ái. Xóm Nam Yên, Hưng Yên, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam
3. Nguyễn Xuân Anh. Xóm 4, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
4. Trần Ngọc Anh. Tổ 4, Ấp 2, Hoà Hội, Xuyên Mộc, Bà Rịa, Việt Nam
5. Trương Hoàng Anh. Tổ 9 , Phú Vinh, Vĩnh Thạnh, Nha Trang, Việt Nam
6. Võ Quốc Anh. 68 Võ Thị Sáu, Cam Đức, Cam Lâm, Khánh Hoà, Việt Nam
7. Nguyễn Công Bắc. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
8. Trần Văn Bang. 860/60x/27 XVNT, P.25, Q.Bình Thạnh, Sài Gòn, Việt Nam
9. Từ Gia Bảo. 15/3/7, Trường Thọ, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
10. Lê Sỹ Bình. A7/13c, Ấp 1A, Vĩnh Lộc B, Bình Chánh, Sài Gòn, Việt Nam
11. Nguyễn Vũ Bình. 26/349/30, Minh Khai, Vĩnh Tuy, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
12. Lê Hải Châu. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
13. Huỳnh Ngọc Chênh. Số 46, Đường 40, Hiệp Bình Chánh, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
14. Nguyễn Thị Kim Chi. 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
15. Lê Đình Chỉnh. Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
16. Vương Thị Cửu. Xóm 4, Nghi Đồng, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
17. Nguyễn Văn Đề. Liên Ninh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
18. Hồ Văn Diệm. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
19. Lê Công Định. Chung cư Mỹ Khang, Nguyễn Lương Bằng, Q.7, Sài Gòn, Việt Nam
20. Võ Công Đồng. Tân Hội, Hương Trạch, Hương Khê, Hà Tĩnh, Việt Nam
21. Trần Hữu Đức. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
22. Trương Minh Đức. Sài Gòn, Việt Nam, CMTND 370 597 806
23. Nguyễn Nữ Phương Dung. 23A Lê Quý Đôn, P6, Q3, Sài Gòn, Việt Nam
24. Lê Dũng. Hà Trì 3, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam
25. Mai Xuân Dũng. 3/111, Giáp Bát, Hoàng Mai, Hà Nội, Việt Nam
26. Trương Văn Dũng. 69/73 Nguyễn Lương Bằng, Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam
27. Đậu Văn Dương. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
28. Phan Ánh Dương. Lưu Mỹ, Trù Sơn, Đô Lương, Nghệ An, Việt Nam
29. Nguyễn Văn Duyệt. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
30. Nguyễn Đình Hà. 458 Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
31. Nguyễn Thanh Hà. Tả Thanh Oai, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
32. Nguyễn Tiến Hà. Hoàng Dũ, Kỳ Khang, Kỳ Anh, Hà Tĩnh, Việt Nam
33. Chiêu Anh Hải. 84 Bà Hạt, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam
34. Nguyễn Văn Hải. Tân Lập 1, Nghi Quang, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
35. Phạm Văn Hải. 40/8 Đoàn Trần Nghiệp, Vĩnh Phước, Khánh Hoà, Việt Nam
36. Tô Hải. 11.06 Lô G, Chung cư Miếu Nổi, Phường 3, Quận Bình Thạnh, Sài Gòn
37. Nguyễn Mạnh Hiền. Xóm 6, Diễn Nguyên, Diễn Châu, Nghệ An, Việt Nam
38. Ngô Kim Hoa. 27 Trúc Đường, KP3, P. Thảo Điền , Q2, Sài Gòn, Việt Nam
39. Thái Văn Hoà. Xóm 4, xã Diễn Hạnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An.
40. Nguyễn Ngọc Hoàng. Xóm 3, Hưng Trung, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam
41. Phạm Minh Hoàng. 423, Nguyễn Tri Phương, Phường 8, Q.10, Sài Gòn, Việt Nam
42. Vũ Sĩ Hoàng. 20/4/5, Khu Phố 3, Linh Xuân, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
43. Nguyễn Thị Hợi. Giao Xuân, Giao Thủy, Nam Định, Việt Nam
44. Nguyễn Công Huân. Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
45. Đào Thu Huệ. 1/444 Thuỵ Khuê, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
46. Nguyễn Văn Hải. Hoa Kỳ
47. Nguyễn Lê Hùng. 33 Chùa Láng, Láng Thượng, Đống Đa, Hà Nội Việt Nam
48. Nguyễn Văn Hùng. Xóm 3, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
49. Lê Thị Hương. Đông Ngô, Hồng Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
50. Hồ Huy Khang. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
51. Nguyễn Văn Kỳ. Xóm 5, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An
52. Dương Đại Triều Lâm. Thôn 4 – Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam
53. Lê Thị Phương Lan. Số 38/203 Chùa Bộc, Quận Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam
54. Vũ Linh. 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
55. LM Phan Văn Lợi. 16/46, Trần Phú, Huế, Việt Nam
56. Nguyễn Thị Ngọc Lụa. Kiến Quới 2, Kiến Thành, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam
57. Phan Xuân Lương. Xóm 3, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Vệt Nam
58. Lê Đình Lượng. Vĩnh Hòa, xã Hợp Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
59. Phùng Thị Ly. Khóm 3, Thạnh Hoá, Long An, Việt Nam
60. Lưu Thiên Miễn. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
61. Nguyễn Tiến Nam. Tổ 24, Yên Thịnh, Yên Bái, Việt Nam
62. Phạm Xuân Nam. 42 Võ Văn Hào, Vĩnh Trường, Nha Trang, Việt Nam
63. Nguyễn Xuân Nghĩa. 828 Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam
64. Phạm Thanh Nghiên. 17 Liên khu Phương Lưu 8, Đông Hải 1, Hải An, Hải Phòng, Việt Nam
65. Lê Văn Nhàn. Xóm Chùa, Mã Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
66. Lê Thị Công Nhân. 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam
67. Hồ Văn Oanh. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
68. Lê Hồng Phong. 20/575, Hoàng Hoa Thám, Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam
69. Trịnh Bá Phương. Trung Bình, Dương Nội, Hà Đông, Việt Nam
70. Nguyễn Duy Quang. Mỹ Chánh Tây, Phù Mỹ, Bình Định, Sài Gòn, Việt Nam
71. Bạch Hồng Quyền. Hàn Thuyên, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
72. Ngô Duy Quyền. 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam
73. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. 21 Đặng Tất, Vĩnh Phước, Nha Trang, Việt Nam
74. Trần Khắc Sáng.Xóm Ngọc Thượng, Công Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
75. Chu Mạnh Sơn. Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
76. Khúc Thừa Sơn. K105/ 40, Nguyễn Tri Phương, Đà Nẵng, Việt Nam
77. Hồ Phi Tâm. 18/2 Trần Quang Khải, Lộc Thọ, Nha Trang, Việt Nam
78. Dương Thị Tân. 57/31 Đường Phạm Ngọc Thạch, P. 6, Q. 3, Sài Gòn, Việt Nam
79. Trần Đức Thạch. Tân Mỹ, Tam Hợp, Quỳ Hợp, Nghệ An, Việt Nam
80. Nguyễn Thị Thái. Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
81. LM Lê Ngọc Thanh. 38 Kỳ Đồng, Q3, Sài Gòn, Việt Nam
82. Nguyễn Công Thanh. 304/1 Hòa Hưng, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam
83. Nguyễn Văn Thanh. Xóm 9, Nghi Diên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
84. Trần Thị Thanh. 16 Bình Kiều 2, Đông Hải 2, Hải An, Hải Phòng
85. Nguyễn Văn Thạnh. Tây An, Tây Sơn, Bình Định, Việt Nam
86. Đinh Xuân Thi. Xóm 7, Nghi Long, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
87. Võ Trường Thiện. 2A Nguyễn Thị Định, Phước Long, Nha Trang, Việt Nam
88. LM Đinh Hữu Thoại. 38 Kỳ Đồng, Quận 3, Sài Gòn
89. Nguyễn Văn Thông. Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
90. Lê Thị Kim Thu. Tổ 3 khu phố 6, Vĩnh An, Vĩnh Cửu, Đồng Nai, Việt Nam
91. Nguyễn Hoài Thu. Tân Diên, Đồng Văn, Tân Kỳ, Nghệ An, Việt Nam
92. Nguyễn Công Thủ. Mỹ An, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam
93. Huỳnh Công Thuận. 280/14A, Huỳnh Văn Bành, Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam
94. Nguyễn Thanh Thủy. 828, Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam
95. Nguyễn Tường Thụy. Số nhà 11, Quỳnh Lân, Vĩnh Quỳnh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
96. Trịnh Kim Tiến. 525 Trần Khát Chân, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
97. Đỗ Chí Toại. Nguyễn Huệ, Sông Cầu, Phú Yên, Việt Nam
98. Trần Thị Hoài Tô. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
99. Lê Đình Tràng. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
100. Phạm Văn Trội. Kỳ Dương, Chương Dương, Thường Tín, Hà Nội, Việt Nam
101. Nguyễn Tiến Trung. 6/1 Nguyễn Cảnh Dị, P.4, Q. Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam
102. Trần Bùi Trung. 106 Lê Hồng Phong, Phường 4, Vũng Tàu, Việt Nam
103. Nguyễn Bắc Truyển. 29/42, P.4, Q4, Sài Gòn, Việt Nam
104. Huỳnh Anh Tú. Phường 6, Chấn Hưng,Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam
105. Từ Anh Tú. Đại Phú, Phi Mô, Lạng Giang, Bắc Giang, Việt Nam
106. Chu Văn Tuấn. Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
107. Nguyễn Kim Tuấn. Thôn 4,Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam
108. Võ Văn Tuấn. Xóm 7, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
109. Nguyễn Văn Túc. Cổ Dũng 1, Đông La, Đông Hưng, Thái Bình, Việt Nam
110. Lê Thanh Tùng. 175/49/13 Đường số 2, Khu phố 1, P. Tăng Nhơn Phú B, Q. 9, Sài Gòn, Việt Nam
111. Đinh Quang Tuyến. 142/4, Đường 13. P.4, Q8, Sài Gòn, Việt Nam
112. Nguyễn Phương Uyên. Lâm Giang, Hàm Trí, Hàm Thuận Bắc, Bình Thuận, Việt Nam
113. Nguyễn Hoàng Vi. 107/22 Phan Văn Năm, Phú Thạnh, Tân Phú, Sài Gòn, Việt Nam
114. Nguyễn Văn Viên. 209 Nguyễn Ngọc Nại, Thanh Xuân, Hà Nội, Việt Nam
115. Bùi Quang Viễn. 419 Lã Xuân Oai, Trường Thạnh, Q9, Sài Gòn, Việt Nam
116. Phạm Bách Việt. 231A/29, Dương Bá Trạc, P.1, Q8, Sài Gòn, Việt Nam
117. Lê Công Vinh. 98 Hạ Long, Phường 2, Vũng Tàu, Việt Nam
118. Phạm Ngọc Yến. 174/34, Nguyễn Thái Sơn, Gò Vấp, Sài Gòn Việt Nam

119. Nguyễn Thúy Hạnh – 84 Đê Quai, Tứ Liên, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
120. Nguyễn Năng Tĩnh – Xóm 11, xã Quỳnh Hưng, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
121. Đỗ Thị Minh Hạnh – 11 Nguyễn Thị Minh Khai – Tổ 10, Di Linh, Lâm Đồng, Việt Nam
122. Lê Thị Ngọc Đa – Ấp Gò Châu Mai, xã Khánh Hưng, huyện Vĩnh Hưng, Long An, Việt Nam
123. Phạm Thieu Andy – 1188 Shirley Dr Apt 1, Milpitas, CA 95035, USA
124. Ly Anh – 9620 Pufin ave Fountain, Valley, CA 92708, USA
125. Nguyễn Minh Cần – 84, Leninski, Moscow
126. Lâm Đăng Châu – Zur Bettfedernfabrik 3, 30451 Hannover, Germany
127. Trang Czepat – Moislinger Allee 90c-d 23558, Luebeck, Germany
128. Lâm Đông – 545 Park Ave, Worcester MA 01603, USA
129. Phạm Anh Dũng – 45 Rue Des Essarts 78490 Les Mesnul, France
130. Nguyễn Quang Duy – Essendon, Victoria, Australian
131. Tạ Dzu – PO Box 123 Santa Ana, CA 92702
132. Ellen Nguyen – 9851 Bolsa ave. Spc: 154. Westminster, CA, 92683, USA
133. Vũ Đông Hà – Suk Sawat, Bangkok, Thailand
134. Đoàn Phú Hòa – Seifertova 1878/22 – 586 01 Jihlava, Jihlava, Vysočina, Czech
135. Trúc Hồ – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
136. Trần Huê – Ludwig-Duerrstr. 36 73033 Goeppingen, Germany
137. Đặng Chí Hùng – 23 Hagar Ave, M6N3V1 – Toronto , Ontario, Canada
138. Nguyen Hung – 7814 Moonmist Drive Houston, TX 77036, USA
139. Nguyễn Kim Hưng Michel van Hammestraat 46, 8310 Brugge, Belgium
140. Phan Lâm Khanh – 20 rue Denis Papin 91220 Brétigny sur Orge, France
141. Nguyễn Trung Lễ – 3111 Signal Hill Friendswood, TX 77546, USA
142. Nguyễn Hồng Lĩnh – 2501 N. Lombard St. Portland OR, 97217, USA
143. Võ Khắc Lộc – 9 Rue Redon 35000 Rennes, France
144. Lydie Le Phu – 52 avenue d’Italie, 75013 Paris, France
145. Lưu Tuyết Mai – 7 All Clos De Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France
146. MiVan Løvstrøm – Valhallvieien 17,0196, Oslo, Norway
147. Nguyễn Trọng Nghĩa – 7 all Clos de Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France
148. Lê Minh Nguyên – 1082 Palo Verde Ave. Long Beach, CA 90815, USA
149. Huỳnh Băng Nhân – 42 bd Thibaut de Champagne 77600 Bussy Saint Georges, France
150. Đỗ Phủ – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
151. Lê Nam Sơn – Elisen Str. 31, 30451 Hannover, Germany
152. Phạm Văn Thành – 8 Quai De La Marne, 77450 Conde St Libiaire, France
153. Nguyễn Thanh Tiến – 16 Kinlora Court, Springvale South, Vic 3172, Australia
154. Nguyễn Thanh Trang – 14504 Vintage Drive San Diego, CA 92129, USA
155. Nguyễn Khuê Tú – 6239 Selma Ave, Burnaby, BC, Canada
156. Tuan Nguyen – 7239 Cherrywood ct, Highland, CA 92346, USA
157. Nguyễn Anh Tuấn – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
158. Phạm Dương Đức Tùng – 70 Bd Du Champ Du Moulin 77700 Serris, France
159. Đặng Thanh Chi – 321 Bronte St. S. Milton, Canada
160. Hồ Tấn Vinh – 40 Symons 3072- Victoria, Australia
161. Phạm Hoàng – 61 80804 Muenchen, Germany
162. Vũ Ngọc Yên – Römerstr. 56- 70974 Filderstadt, Germany
163. Nguyễn Văn Đáo – Bruggensingel-Zuid 85 3823 BG, Amersfoort, Nederland

Contact: hrforVN2015@gmail.com

Letter to
United Nations’ Human Rights Council and its Mechanisms Concerning

Open Letter to the United Nations’ Human Rights Council and its Mechanisms Concerning Vietnam’s Human Rights Abuses and The People’s Human Rights Campaign for 201510 March 2015

To Their Excellencies, Ambassadors to the United Nations,
UN Human Rights Council Member and Observer States,
Distinguished UN special procedures mandate holders,

We, the undersigned civil society organizations, Vietnamese citizens and those of Vietnamese origin living abroad, would like to reiterate what the Special Rapporteurs on Freedom of Expression and Freedom of Religion or Belief, as well as the Working Group on Arbitrary Detention have stated in their recent reports. Since Vietnam became a member state of the Human Rights Council in January 2014, human rights abuses committed by the State continue despite the recommendations of the Council and the UN human rights mechanisms.

Vietnam’s Deputy Minister of Foreign Affairs Nguyen Quoc Cuong is leading a Vietnamese delegation to participate in the UN Human Rights Council’s 28th session, which takes place from March 2 to 27. Both the Special Rapporteur on Freedom of Expression and Freedom of Religion or Belief, and the Special Rapporteur on Cultural Rights are presenting their reports on Vietnam at the current Council sessions. We therefore call upon member and observer States to consider the rapporteurs’ report findings and recommendations and question the government of Vietnam on its failure to uphold its responsibilities and obligations pursuant to the human rights treaties to which Vietnam is a State Party, including the International Covenant on Civil and Political Rights (ICCPR), International Covenant on Economic, Social and Cultural Rights (ICESCR), and the Universal Declaration of Human Rights. We also respectfully ask the Council to specifically monitor efforts and progress by Vietnam in addressing and complying with the recommendations made by Special Rapporteurs, Treaty Bodies, and UN member states at the Universal Periodic Review. If there are no measureable improvements when Vietnam’s 2014-2016 tenure in the Human Rights Council is up for re-election, we urge member states to vote against Vietnam based on its continuing rampant human rights violations. It is time for the Vietnamese government to learn that it can no longer escape accountability.

In the following weeks, while leaders of the UN and the UN Human Rights Council will hold high-level segment meetings, dialogues and working sessions on the protection and promotion of human rights around the globe at the Council’s 28th Session, we plan to take the following actions to urge the Vietnamese government to conduct itself with accountability, transparency and integrity, and to uphold its responsibilities and obligations pursuant to the international human rights treaties it has ratified and the Universal Declaration of Human Rights:

1) We will petition for signatures of support for our open letter to the UN Human Rights Council, ambassadors to the UN, and embassies in Vietnam, and we will submit it to the UN Human Rights Council and its mechanisms, and all stakeholders.

2) Vietnamese people inside and outside the country, will simultaneously hold hunger strikes, candlelight vigils in large cities to appeal to the Vietnamese government to:

a. Unconditionally release all prisoners of conscience; including, to name a few: Ms. Tạ Phong Tần, Mr. Việt Khang aka Võ Minh Trí, Mr. Trần Huỳnh Duy Thức, Mr. Trần Vũ Anh Bình, Ms. Bùi Thị Minh Hằng, Ms. Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, Mr. Nguyễn Văn Minh, Mr. Đinh Nguyên Kha, Mr. Nguyễn Văn Lía, Ms. Nguyễn Minh Thuý, Mr. Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Mr. Đoàn Huy Chương, Father Nguyễn Văn Lý, Ms. Hồ Thị Bích Khương, Ms. Cấn Thị Thêu, Ms. Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Mr. Đặng Xuân Diệu, Attorney Lê Quốc Quân, Mr. Nguyễn Hữu Vinh, Mr. Ngô Hào, Ms. Lê Thị Phương Anh, Mr. Phạm Minh Vũ, Mr. Đỗ Nam Trung, Ms. Mai Thị Dung, Ms. Nguyen Thi Be Hai, Mr. Ho Duc Hoa, Mr. Nguyễn Đình Ngọc‏…

b. Lift all orders of house arrest, surveillance, harassment, and other administrative restraints such as prohibition to adequate medical treatment, freedom of mobility, housing and the right to employment etc., against former prisoners of conscience such as human rights attorney Lê Công Định, Ms. Phạm Thanh Nghiên, Mr. Nguyễn Xuân Nghĩa, Ms. Nguyễn Phương Uyên, Mr. Phạm Văn Trội, Mr. Nguyễn Tiến Trung, Mr. Nguyễn Văn Túc, Mr. Vi Đức Hồi, Mr. Trần Anh Kim…

c. Repeal Articles 79, 88, and 258 of the Penal Code which violate Vietnam’s Constitution and international human rights law.

3) Delegations will be formed in various cities to meet with ambassadors, UN officials, local government officials, and staff of international human rights organizations to urge them to support our cause by putting human rights protection at the forefront and as preconditions in all trade agreements and diplomatic relations with the Vietnamese government.

4) The above actions will be carried out throughout the year of 2015 with a Rally for Vietnam’s Human Rights taking place on December 10, 2015, International Human Rights Day. On this day, Vietnamese in both Vietnam and abroad will show solidarity in white shirts and will take to the streets peacefully advocating for Freedom, Democracy and Human Rights for Vietnam.

We, who live in Vietnam, suffer substantial deterioration in our human, civil and constitutional rights. We therefore anticipate that by peacefully implementing the above three actions, we will face detention, interrogation, imprisonment, harassment, torture, cruel beatings and various forms of retaliation by the State to silence us. Thus, we are writing in advance to inform the Human Rights Council and all ambassadors to the UN, embassies in Vietnam and international human rights organizations that:

i) Should we be subjected to any abuse, attacks, crackdowns, imprisonment, enforced disappearances etc. at the hands of the State, merely because we exercise our rights to free expression and peaceful assembly, we earnestly ask that you take this as another live testament of the Vietnamese government’s continuing abuse of its citizens’ human rights. This is unbecoming of a member state of the UN Human Rights Council, which should “uphold the highest standards in the promotion and protection of human rights” and of a co-coordinator of the Association of Southeast Asian Nations (ASEAN) at the inter-governmental body. We also ask that when it is time for the UN Human Rights Council’s next membership election, Vietnam receives a loud and clear message from your votes that it must bear responsibility for its blatant violation of international human rights law and standards.
We also respectfully ask that during our imprisonment, UN Special Rapporteurs and embassies’ staff in Vietnam request to visit us and other existing prisoners of conscience, human rights activists in prisons, and advocate for our freedom.

ii) If it is because of our open letter forewarning the free world and the United Nations Human Rights Council of our human rights campaign for 2015 that the Vietnamese government refrains from cracking down on our peaceful assembly, hunger strikes, and peaceful criticism of issues of public concern, please kindly view the State’s inaction as a strong confirmation of the important and effective role of the international human rights organizations and the UN Human Rights mechanisms in protecting human rights under dictatorial regimes. Crimes persist only in the dark. Once you expose the State’s abuse of human rights and with the world watching, you can help save our lives and restore our rights.

We trust that universal human rights will prevail in every corner of the world, including our homeland, Vietnam, in 2015.

Sincerely,

Organizations:

1. Association to Protect Freedom of Religion
2. Bauxite Vietnam
3. Bloc 8406
4. Christian Mennonite Church
5. Civil Society Forum
6. Danlambao Unsanctioned Online News
7. Delegation of Vietnamese United Buddhists Church‏
8. Evangelical Lutheran Community Church Vietnam – American
9. Evangelical Protestant Chuong Bo Church
10. Giay Vun Publishing House (Giay Vun translates as “scrap” or “waste” paper)
11. Gourd and Squash Mutual Support Association
12. Justice and Peace Office of Vietnam Redemptorists
13. NO-U Saigon
14. Oppressed Petitioners Solidarity Movement
15. Viet Labors
16. Vietnam UPR Working Group
17. Vietnamese Bloggers’ Network
18. Vietnamese Politcal & Religious Prisoners Friendship Association
19. Vietnamese Women for Human Rights
20. Saigon Broadcasting Television Network
21. Pure Hoa Hao Buddhist Church
22. Brotherhood For Democracy
23. Freelance Journalists Club
24. Canadian Youth for Human Rights in Vietnam
25. The Vietnamse Canadian Community in Greater Vancouver Society
26. Vietnam Zentrum Hannover
27. Vietnam Human Rights Network
28. Vietnam Human Rights Defenders

Individuals:

1. Nguyễn Quang A. 19 Đoàn Như Hài, Hoàn Kiếm, Hà Nội, Việt Nam
2. Hoàng Đức Ái. Xóm Nam Yên, Hưng Yên, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam
3. Nguyễn Xuân Anh. Xóm 4, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
4. Trần Ngọc Anh. Tổ 4, Ấp 2, Hoà Hội, Xuyên Mộc, Bà Rịa, Việt Nam
5. Trương Hoàng Anh. Tổ 9 , Phú Vinh, Vĩnh Thạnh, Nha Trang, Việt Nam
6. Võ Quốc Anh. 68 Võ Thị Sáu, Cam Đức, Cam Lâm, Khánh Hoà, Việt Nam
7. Nguyễn Công Bắc. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
8. Trần Văn Bang. 860/60x/27 XVNT, P.25, Q.Bình Thạnh, Sài Gòn, Việt Nam
9. Từ Gia Bảo. 15/3/7, Trường Thọ, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
10. Lê Sỹ Bình. A7/13c, Ấp 1A, Vĩnh Lộc B, Bình Chánh, Sài Gòn, Việt Nam
11. Nguyễn Vũ Bình. 26/349/30, Minh Khai, Vĩnh Tuy, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
12. Lê Hải Châu. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
13. Huỳnh Ngọc Chênh. Số 46, Đường 40, Hiệp Bình Chánh, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
14. Nguyễn Thị Kim Chi. 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
15. Lê Đình Chỉnh. Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
16. Vương Thị Cửu. Xóm 4, Nghi Đồng, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
17. Nguyễn Văn Đề. Liên Ninh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
18. Hồ Văn Diệm. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
19. Lê Công Định. Chung cư Mỹ Khang, Nguyễn Lương Bằng, Q.7, Sài Gòn, Việt Nam
20. Võ Công Đồng. Tân Hội, Hương Trạch, Hương Khê, Hà Tĩnh, Việt Nam
21. Trần Hữu Đức. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
22. Trương Minh Đức. Sài Gòn, Việt Nam, CMTND 370 597 806
23. Nguyễn Nữ Phương Dung. 23A Lê Quý Đôn, P6, Q3, Sài Gòn, Việt Nam
24. Lê Dũng. Hà Trì 3, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam
25. Mai Xuân Dũng. 3/111, Giáp Bát, Hoàng Mai, Hà Nội, Việt Nam
26. Trương Văn Dũng. 69/73 Nguyễn Lương Bằng, Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam
27. Đậu Văn Dương. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
28. Phan Ánh Dương. Lưu Mỹ, Trù Sơn, Đô Lương, Nghệ An, Việt Nam
29. Nguyễn Văn Duyệt. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
30. Nguyễn Đình Hà. 458 Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
31. Nguyễn Thanh Hà. Tả Thanh Oai, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
32. Nguyễn Tiến Hà. Hoàng Dũ, Kỳ Khang, Kỳ Anh, Hà Tĩnh, Việt Nam
33. Chiêu Anh Hải. 84 Bà Hạt, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam
34. Nguyễn Văn Hải. Tân Lập 1, Nghi Quang, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
35. Phạm Văn Hải. 40/8 Đoàn Trần Nghiệp, Vĩnh Phước, Khánh Hoà, Việt Nam
36. Tô Hải. 11.06 Lô G, Chung cư Miếu Nổi, Phường 3, Quận Bình Thạnh, Sài Gòn
37. Nguyễn Mạnh Hiền. Xóm 6, Diễn Nguyên, Diễn Châu, Nghệ An, Việt Nam
38. Ngô Kim Hoa. 27 Trúc Đường, KP3, P. Thảo Điền , Q2, Sài Gòn, Việt Nam
39. Thái Văn Hoà. Xóm 4, xã Diễn Hạnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An.
40. Nguyễn Ngọc Hoàng. Xóm 3, Hưng Trung, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam
41. Phạm Minh Hoàng. 423, Nguyễn Tri Phương, Phường 8, Q.10, Sài Gòn, Việt Nam
42. Vũ Sĩ Hoàng. 20/4/5, Khu Phố 3, Linh Xuân, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
43. Nguyễn Thị Hợi. Giao Xuân, Giao Thủy, Nam Định, Việt Nam
44. Nguyễn Công Huân. Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
45. Đào Thu Huệ. 1/444 Thuỵ Khuê, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
46. Nguyễn Văn Hải. Hoa Kỳ
47. Nguyễn Lê Hùng. 33 Chùa Láng, Láng Thượng, Đống Đa, Hà Nội Việt Nam
48. Nguyễn Văn Hùng. Xóm 3, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
49. Lê Thị Hương. Đông Ngô, Hồng Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
50. Hồ Huy Khang. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
51. Nguyễn Văn Kỳ. Xóm 5, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An
52. Dương Đại Triều Lâm. Thôn 4 – Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam
53. Lê Thị Phương Lan. Số 38/203 Chùa Bộc, Quận Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam
54. Vũ Linh. 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
55. LM Phan Văn Lợi. 16/46, Trần Phú, Huế, Việt Nam
56. Nguyễn Thị Ngọc Lụa. Kiến Quới 2, Kiến Thành, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam
57. Phan Xuân Lương. Xóm 3, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Vệt Nam
58. Lê Đình Lượng. Vĩnh Hòa, xã Hợp Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
59. Phùng Thị Ly. Khóm 3, Thạnh Hoá, Long An, Việt Nam
60. Lưu Thiên Miễn. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
61. Nguyễn Tiến Nam. Tổ 24, Yên Thịnh, Yên Bái, Việt Nam
62. Phạm Xuân Nam. 42 Võ Văn Hào, Vĩnh Trường, Nha Trang, Việt Nam
63. Nguyễn Xuân Nghĩa. 828 Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam
64. Phạm Thanh Nghiên. 17 Liên khu Phương Lưu 8, Đông Hải 1, Hải An, Hải Phòng, Việt Nam
65. Lê Văn Nhàn. Xóm Chùa, Mã Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
66. Lê Thị Công Nhân. 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam
67. Hồ Văn Oanh. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
68. Lê Hồng Phong. 20/575, Hoàng Hoa Thám, Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam
69. Trịnh Bá Phương. Trung Bình, Dương Nội, Hà Đông, Việt Nam
70. Nguyễn Duy Quang. Mỹ Chánh Tây, Phù Mỹ, Bình Định, Sài Gòn, Việt Nam
71. Bạch Hồng Quyền. Hàn Thuyên, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
72. Ngô Duy Quyền. 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam
73. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. 21 Đặng Tất, Vĩnh Phước, Nha Trang, Việt Nam
74. Trần Khắc Sáng.Xóm Ngọc Thượng, Công Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
75. Chu Mạnh Sơn. Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
76. Khúc Thừa Sơn. K105/ 40, Nguyễn Tri Phương, Đà Nẵng, Việt Nam
77. Hồ Phi Tâm. 18/2 Trần Quang Khải, Lộc Thọ, Nha Trang, Việt Nam
78. Dương Thị Tân. 57/31 Đường Phạm Ngọc Thạch, P. 6, Q. 3, Sài Gòn, Việt Nam
79. Trần Đức Thạch. Tân Mỹ, Tam Hợp, Quỳ Hợp, Nghệ An, Việt Nam
80. Nguyễn Thị Thái. Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
81. LM Lê Ngọc Thanh. 38 Kỳ Đồng, Q3, Sài Gòn, Việt Nam
82. Nguyễn Công Thanh. 304/1 Hòa Hưng, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam
83. Nguyễn Văn Thanh. Xóm 9, Nghi Diên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
84. Trần Thị Thanh. 16 Bình Kiều 2, Đông Hải 2, Hải An, Hải Phòng
85. Nguyễn Văn Thạnh. Tây An, Tây Sơn, Bình Định, Việt Nam
86. Đinh Xuân Thi. Xóm 7, Nghi Long, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
87. Võ Trường Thiện. 2A Nguyễn Thị Định, Phước Long, Nha Trang, Việt Nam
88. LM Đinh Hữu Thoại. 38 Kỳ Đồng, Quận 3, Sài Gòn
89. Nguyễn Văn Thông. Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
90. Lê Thị Kim Thu. Tổ 3 khu phố 6, Vĩnh An, Vĩnh Cửu, Đồng Nai, Việt Nam
91. Nguyễn Hoài Thu. Tân Diên, Đồng Văn, Tân Kỳ, Nghệ An, Việt Nam
92. Nguyễn Công Thủ. Mỹ An, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam
93. Huỳnh Công Thuận. 280/14A, Huỳnh Văn Bành, Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam
94. Nguyễn Thanh Thủy. 828, Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam
95. Nguyễn Tường Thụy. Số nhà 11, Quỳnh Lân, Vĩnh Quỳnh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
96. Trịnh Kim Tiến. 525 Trần Khát Chân, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
97. Đỗ Chí Toại. Nguyễn Huệ, Sông Cầu, Phú Yên, Việt Nam
98. Trần Thị Hoài Tô. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
99. Lê Đình Tràng. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
100. Phạm Văn Trội. Kỳ Dương, Chương Dương, Thường Tín, Hà Nội, Việt Nam
101. Nguyễn Tiến Trung. 6/1 Nguyễn Cảnh Dị, P.4, Q. Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam
102. Trần Bùi Trung. 106 Lê Hồng Phong, Phường 4, Vũng Tàu, Việt Nam
103. Nguyễn Bắc Truyển. 29/42, P.4, Q4, Sài Gòn, Việt Nam
104. Huỳnh Anh Tú. Phường 6, Chấn Hưng,Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam
105. Từ Anh Tú. Đại Phú, Phi Mô, Lạng Giang, Bắc Giang, Việt Nam
106. Chu Văn Tuấn. Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
107. Nguyễn Kim Tuấn. Thôn 4,Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam
108. Võ Văn Tuấn. Xóm 7, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
109. Nguyễn Văn Túc. Cổ Dũng 1, Đông La, Đông Hưng, Thái Bình, Việt Nam
110. Lê Thanh Tùng. 175/49/13 Đường số 2, Khu phố 1, P. Tăng Nhơn Phú B, Q. 9, Sài Gòn, Việt Nam
111. Đinh Quang Tuyến. 142/4, Đường 13. P.4, Q8, Sài Gòn, Việt Nam
112. Nguyễn Phương Uyên. Lâm Giang, Hàm Trí, Hàm Thuận Bắc, Bình Thuận, Việt Nam
113. Nguyễn Hoàng Vi. 107/22 Phan Văn Năm, Phú Thạnh, Tân Phú, Sài Gòn, Việt Nam
114. Nguyễn Văn Viên. 209 Nguyễn Ngọc Nại, Thanh Xuân, Hà Nội, Việt Nam
115. Bùi Quang Viễn. 419 Lã Xuân Oai, Trường Thạnh, Q9, Sài Gòn, Việt Nam
116. Phạm Bách Việt. 231A/29, Dương Bá Trạc, P.1, Q8, Sài Gòn, Việt Nam
117. Lê Công Vinh. 98 Hạ Long, Phường 2, Vũng Tàu, Việt Nam
118. Phạm Ngọc Yến. 174/34, Nguyễn Thái Sơn, Gò Vấp, Sài Gòn Việt Nam
119. Nguyễn Thúy Hạnh – 84 Đê Quai, Tứ Liên, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
120. Nguyễn Năng Tĩnh – Xóm 11, xã Quỳnh Hưng, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
121. Đỗ Thị Minh Hạnh – 11 Nguyễn Thị Minh Khai – Tổ 10, Di Linh, Lâm Đồng, Việt Nam
122. Lê Thị Ngọc Đa – Ấp Gò Châu Mai, xã Khánh Hưng, huyện Vĩnh Hưng, Long An, Việt Nam
123. Phạm Thieu Andy – 1188 Shirley Dr Apt 1, Milpitas, CA 95035, USA
124. Ly Anh – 9620 Pufin ave Fountain, Valley, CA 92708, USA
125. Nguyễn Minh Cần – 84, Leninski, Moscow
126. Lâm Đăng Châu – Zur Bettfedernfabrik 3, 30451 Hannover, Germany
127. Trang Czepat – Moislinger Allee 90c-d 23558, Luebeck, Germany
128. Lâm Đông – 545 Park Ave, Worcester MA 01603, USA
129. Phạm Anh Dũng – 45 Rue Des Essarts 78490 Les Mesnul, France
130. Nguyễn Quang Duy – Essendon, Victoria, Australian
131. Tạ Dzu – PO Box 123 Santa Ana, CA 92702
132. Ellen Nguyen – 9851 Bolsa ave. Spc: 154. Westminster, CA, 92683, USA
133. Vũ Đông Hà – Suk Sawat, Bangkok, Thailand
134. Đoàn Phú Hòa – Seifertova 1878/22 – 586 01 Jihlava, Jihlava, Vysočina, Czech
135. Trúc Hồ – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
136. Trần Huê – Ludwig-Duerrstr. 36 73033 Goeppingen, Germany
137. Đặng Chí Hùng – 23 Hagar Ave, M6N3V1 – Toronto , Ontario, Canada
138. Nguyen Hung – 7814 Moonmist Drive Houston, TX 77036, USA
139. Nguyễn Kim Hưng Michel van Hammestraat 46, 8310 Brugge, Belgium
140. Phan Lâm Khanh – 20 rue Denis Papin 91220 Brétigny sur Orge, France
141. Nguyễn Trung Lễ – 3111 Signal Hill Friendswood, TX 77546, USA
142. Nguyễn Hồng Lĩnh – 2501 N. Lombard St. Portland OR, 97217, USA
143. Võ Khắc Lộc – 9 Rue Redon 35000 Rennes, France
144. Lydie Le Phu – 52 avenue d’Italie, 75013 Paris, France
145. Lưu Tuyết Mai – 7 All Clos De Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France
146. MiVan Løvstrøm – Valhallvieien 17,0196, Oslo, Norway
147. Nguyễn Trọng Nghĩa – 7 all Clos de Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France
148. Lê Minh Nguyên – 1082 Palo Verde Ave. Long Beach, CA 90815, USA
149. Huỳnh Băng Nhân – 42 bd Thibaut de Champagne 77600 Bussy Saint Georges, France
150. Đỗ Phủ – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
151. Lê Nam Sơn – Elisen Str. 31, 30451 Hannover, Germany
152. Phạm Văn Thành – 8 Quai De La Marne, 77450 Conde St Libiaire, France
153. Nguyễn Thanh Tiến – 16 Kinlora Court, Springvale South, Vic 3172, Australia
154. Nguyễn Thanh Trang – 14504 Vintage Drive San Diego, CA 92129, USA
155. Nguyễn Khuê Tú – 6239 Selma Ave, Burnaby, BC, Canada
156. Tuan Nguyen – 7239 Cherrywood ct, Highland, CA 92346, USA
157. Nguyễn Anh Tuấn – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
158. Phạm Dương Đức Tùng – 70 Bd Du Champ Du Moulin 77700 Serris, France
159. Đặng Thanh Chi – 321 Bronte St. S. Milton, Canada
160. Hồ Tấn Vinh – 40 Symons 3072- Victoria, Australia
161. Phạm Hoàng – 61 80804 Muenchen, Germany
162. Vũ Ngọc Yên – Römerstr. 56- 70974 Filderstadt, Germany
163. Nguyễn Văn Đáo – Bruggensingel-Zuid 85 3823 BG, Amersfoort, Nederland

Contact: hrforVN2015@gmail.com

***

Thư ngỏ gửi Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc và các cơ chế nhân quyền quốc tế về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam và chiến dịch Vận động Nhân quyền 2015

Ngày 10 tháng 3, 2015

Kính gửi quý vị lãnh đạo và đại sứ các nước tại Liên Hiệp Quốc,
Chúng tôi, những tổ chức dân sự hoạt động độc lập cho nhân quyền và người dân Việt Nam trong và ngoài nước ký tên dưới đây, muốn xác minh những gì mà những Báo Cáo Viên Liên Hiệp Quốc Đặc Trách về Tự Do Ngôn Luận, Tự Do Tôn Giáo và Tình Trạng Bắt Giữ Tùy Tiện đã nêu trong các báo cáo về nhân quyền VN gần đây. Kể từ khi Việt Nam trở thành một quốc gia thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ, tình trạng nhà nước Việt Nam vi phạm các quyền con người vẫn tiếp tục, bất chấp các khuyến nghị của Hội đồng và các cơ chế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc.

Thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Nguyễn Quốc Cường đang dẫn đầu một đoàn đại biểu tham dự kỳ họp lần thứ 28 của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, diễn ra từ 02 tháng 3 đến 27 tháng 3. Cả hai Báo Cáo Viên Đặc Trách về Tự do Ngôn luận, Tự do Tôn giáo lẫn Tự do Văn hóa đã trình bày những báo cáo của mình tại phiên họp của Hội đồng. Vì vậy, chúng tôi kêu gọi các thành viên và quan sát viên các nước lưu tâm đến những báo cáo đó để khuyến nghị và chất vấn phái đoàn đại diện Việt Nam vì nhà nước Việt Nam đã thất bại trong việc chu toàn trách nhiệm và nghĩa vụ của mình đối với những công ước quốc tế về nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết như là một quốc gia thành viên, trong đó bao gồm Công ước Quốc tế về Quyền Tự do Dân sự và Chính trị, Công ước Quốc tế về Quyền Tự do Kinh tế, Xã hội và Văn hóa, và Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền. Chúng tôi cũng trân trọng yêu cầu Hội đồng theo dõi những nỗ lực và mức độ tiến bộ của Việt Nam trong việc giải quyết cũng như tuân thủ các khuyến nghị của các Báo cáo viên Đặc biệt, các Cơ chế Công ước Quốc tế và các thành viên Liên Hiệp Quốc đã đưa ra trong những phiên họp Quốc gia Báo cáo Định kỳ. Nếu không có những cải tiến đo lường được, khi nhiệm kỳ 2014-2016 của thành viên Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền chấm dứt và Việt Nam xin tái ứng cử, chúng tôi tha thiết kêu gọi các nước thành viên bỏ phiếu chống, căn cứ vào việc chính phủ Việt Nam tiếp tục vi phạm trắng trợn các quyền con người của người dân. Đã đến lúc Chính phủ Việt Nam phải học một bài học, rằng họ không còn có thể trốn tránh trách nhiệm. Họ phải chịu hậu quả vì hành động của mình.

Trong những tuần lễ tới tại Kỳ họp lần thứ 28, khi các nhà lãnh đạo của Liên Hiệp Quốc và Hội đồng Nhân quyền tổ chức các cuộc họp, thương thảo, những buổi làm việc cấp cao để bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền trên khắp thế giới, chúng tôi dự định sẽ tiến hành một kế hoạch với những hoạt động sau đây để yêu cầu Chính phủ Việt Nam hành xử trung thực, giải trình, minh bạch và liêm chính, tôn trọng trách nhiệm và nghĩa vụ của mình theo quy định của các Công ước Quốc tế về Nhân quyền mà Việt Nam đã ký kết và Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền:

1) Chúng tôi sẽ thu thập chữ ký hỗ trợ cho thư ngỏ này, và chúng tôi sẽ gửi thư với những nghìn chữ ký thu được đến Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, các đại sứ tại Liên Hiệp Quốc, và các đại sứ quán ở Việt Nam. Đồng thời, chúng tôi, công dân tại Việt Nam và những người Việt sống ở nước ngoài sẽ tổ chức các cuộc tuyệt thực, tọa kháng, thắp nến… ở các thành phố lớn để đòi hỏi Chính phủ Việt Nam:

a. Trả tự do vô điều kiện cho tất cả các tù nhân lương tâm; trong số đó có: bà Tạ Phong Tần, ông Việt Khang tức Võ Minh Trí, ông Trần Huỳnh Duy Thức, ông Trần Vũ Anh Bình, bà Bùi Thị Minh Hằng, cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, ông Nguyễn Văn Minh, ông Đinh Nguyên Kha, ông Nguyễn Văn Lía, cô Nguyễn Minh Thuý, ông Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, ông Đoàn Huy Chương, Linh mục Nguyễn Văn Lý, cô Hồ Thị Bích Khương, bà Cấn Thị Thêu, cô Nguyễn Đặng Minh Mẫn, ông Đặng Xuân Diệu, Ls Lê Quốc Quân, ông Nguyễn Hữu Vinh, ông Ngô Hào, bà Lê Thị Phương Anh, ông Phạm Minh Vũ, ông Đỗ Nam Trung, bà Mai Thị Dung, bà Nguyễn Thị Bé Hai, ông Hồ Đức Hòa, ông Nguyễn Đình Ngọc…

b. Hủy bỏ các lệnh quản chế tại gia, giám sát, quấy rối và những hạn chế hành chính khác như ngăn cản được điều trị y tế, cấm đoán tự do đi lại, xâm phạm quyền có nhà ở và công ăn việc làm đối với các cựu tù nhân lương tâm như luật sư nhân quyền Lê Công Định, cô Phạm Thanh Nghiên, ông Nguyễn Xuân Nghĩa, cô Nguyễn Phương Uyên, ông Phạm Văn Trội, ông Nguyễn Tiến Trung, ông Nguyễn Văn Túc, ông Vi Đức Hồi, ông Trần Anh Kim…

c. Bãi bỏ các Điều 79, 88, và 258 của Bộ luật Hình sự – vốn vi phạm Hiến pháp của Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và những điều luật quốc tế nhân quyền.

2) Thành lập nhiều đoàn đại biểu ở các thành phố khác nhau để tiếp xúc với các đại sứ của các nước, các nhân viên cao cấp của Liên Hiệp Quốc, các lãnh đạo chính quyền địa phương và đại diện của các tổ chức nhân quyền quốc tế để cổ vũ họ ủng hộ công cuộc tranh đấu cho nhân quyền của chúng tôi, bằng cách đặt vấn đề bảo vệ quyền con người là ưu tiên hàng đầu và là điều kiện tiên quyết trong các hiệp định thương mại và quan hệ ngoại giao với Chính phủ Việt Nam.

3) Những hành động trên sẽ được thực hiện trong suốt năm 2015 và cao điểm là cuộc xuống đường cho nhân quyền Việt Nam diễn ra vào Ngày Quốc tế Nhân quyền 10 tháng 12 năm 2015. Vào ngày này, nhiều người Việt ở trong và ngoài nước Việt sẽ thể hiện sự đoàn kết bằng cách mặc áo trắng và sẽ xuống đường một cách ôn hòa để ủng hộ cho Tự do, Dân chủ, Độc lập và Nhân quyền cho Việt Nam.

Chúng tôi, những người sống ở Việt Nam, bị vi phạm trầm trọng về quyền con người, quyền dân sự và quyền chính trị. Do đó, chúng tôi dự đoán rằng dù có thực hiện một cách hòa bình bốn hành động trên, chúng tôi vẫn có thể sẽ phải đối mặt với việc bị bắt giữ, thẩm vấn, bỏ tù, sách nhiễu, tra tấn, đánh đập tàn nhẫn và các hình thức trả thù khác của nhà nước để bịt miệng chúng tôi. Vì vậy, chúng tôi xin thông báo trước bằng thư ngỏ này đến Hội đồng Nhân quyền và tất cả các đại sứ tại Liên Hiệp Quốc, đại sứ quán ở Việt Nam và các tổ chức nhân quyền quốc tế rằng:

i) Nếu chúng tôi phải chịu bất kỳ sự ngược đãi, tấn công, đàn áp, tù đày, bắt đi mất tích v.v… nào do Nhà nước Việt Nam gây ra, thì đó là chỉ vì chúng tôi thực hiện các quyền tự do phát biểu và hội họp ôn hòa, và chúng tôi tha thiết yêu cầu quý vị xem sự việc này như là một minh chứng sống khác cho hành động tiếp tục vi phạm nhân quyền của Chính phủ Việt Nam. Đây là hành động không xứng đáng với tư cách của một nước thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc có trách nhiệm phải “duy trì tiêu chuẩn cao nhất của nghĩa vụ xiển dương và bảo vệ nhân quyền”, hay tư cách của một điều phối viên của Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) tại cấp liên chính phủ. Và vào thời điểm tái bầu cử nhiệm kỳ mới cho các thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, Việt Nam phải nhận được một thông điệp mạnh mẽ và rõ ràng bằng lá phiếu bất tín nhiệm của quý vị, rằng Nhà nước Việt Nam phải chịu trách nhiệm về những vi phạm trắng trợn đối với Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và các công ước mà Việt Nam đã ký kết.

Chúng tôi cũng trân trọng đề nghị: Trong thời gian những người dân chúng tôi bị giam tù, nhân viên Báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc và các đại sứ quán tại Việt Nam hãy đến thăm tù và vận động trả tự do cho những tù nhân lương tâm, các nhà hoạt động nhân quyền đang bị giam cầm.

ii) Nếu vì lá thư ngỏ cảnh báo trước của chúng tôi với thế giới tự do và Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc về chiến dịch nhân quyền 2015 mà Chính phủ Việt Nam biết kềm chế hành động trấn áp những cuộc tụ tập, những hành động tuyệt thực, thắp nến, phê bình chính phủ về những vấn đề mà xã hội quan tâm…, xin quý vị hãy xem hành động không đàn áp của Nhà nước Việt Nam là một minh xác mạnh mẽ về vai trò quan trọng và hiệu quả của các tổ chức nhân quyền quốc tế, các cơ chế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc trong việc bảo vệ quyền con người tại các quốc gia độc tài. Tội ác chỉ tồn tại trong bóng tối. Một khi chúng ta phơi bày việc vi phạm nhân quyền của nhà nước với sự quan tâm theo dõi của thế giới tự do, quý vị có thể giúp cứu mạng sống con người và giúp khôi phục quyền làm người của chúng tôi.

Chúng tôi tin tưởng rằng nhân quyền phổ quát sẽ chiến thắng ở khắp mọi nơi trên thế giới, trong đó có quê hương của chúng tôi, Việt Nam, vào năm 2015.

Trân trọng,

Các tổ chức, hội đoàn:

1. Bầu Bí Tương Thân
2. Bauxite Việt Nam
3. Dân Làm Báo
4. Diễn đàn Xã hội Dân sự
5. Giáo Hội Liên Hữu Lutheran Việt Nam – Hoa Kỳ
6. Giáo Hội Mennonite Thuần Tuý
7. Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo
8. Hội Bảo Vệ Quyền Tự Do Tôn Giáo
9. Hội Phụ Nữ Nhân Quyền Việt Nam
10. Hội Thánh Tin Lành Chuồng Bò
11. Khối 8406
12. Lao Động Việt
13. Mạng Lưới Blogger Việt Nam
14. Nhà Xuất Bản Giấy Vụn
15. Nhóm Công Tác UPR Việt Nam
16. NO-U Sài Gòn
17. Phòng Công Lý Hoà Bình
18. Phong Trào Liên Đới Dân Oan
19. Tăng Đoàn Giáo Hội PGVN Thống Nhất
20. Saigon Broadcasting Television Network
21. Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo Thuần Túy
22. Hội Anh Em Dân Chủ
23. Câu lạc bộ Nhà Báo Tự Do
24. Thanh Niên Canada Tranh Đấu cho Nhân Quyền tại Việt Nam
25. Công Đồng Nguời Việt vùng Greater Vancouver
26. Trung Tâm Việt Nam Hannover
27. Mạng lưới Nhân Quyền Việt Nam
28. Hiệp Hội Tranh Đấu Nhân Quyền cho Việt Nam

Cá nhân:

1. Nguyễn Quang A. 19 Đoàn Như Hài, Hoàn Kiếm, Hà Nội, Việt Nam
2. Hoàng Đức Ái. Xóm Nam Yên, Hưng Yên, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam
3. Nguyễn Xuân Anh. Xóm 4, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
4. Trần Ngọc Anh. Tổ 4, Ấp 2, Hoà Hội, Xuyên Mộc, Bà Rịa, Việt Nam
5. Trương Hoàng Anh. Tổ 9 , Phú Vinh, Vĩnh Thạnh, Nha Trang, Việt Nam
6. Võ Quốc Anh. 68 Võ Thị Sáu, Cam Đức, Cam Lâm, Khánh Hoà, Việt Nam
7. Nguyễn Công Bắc. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
8. Trần Văn Bang. 860/60x/27 XVNT, P.25, Q.Bình Thạnh, Sài Gòn, Việt Nam
9. Từ Gia Bảo. 15/3/7, Trường Thọ, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
10. Lê Sỹ Bình. A7/13c, Ấp 1A, Vĩnh Lộc B, Bình Chánh, Sài Gòn, Việt Nam
11. Nguyễn Vũ Bình. 26/349/30, Minh Khai, Vĩnh Tuy, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
12. Lê Hải Châu. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
13. Huỳnh Ngọc Chênh. Số 46, Đường 40, Hiệp Bình Chánh, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
14. Nguyễn Thị Kim Chi. 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
15. Lê Đình Chỉnh. Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
16. Vương Thị Cửu. Xóm 4, Nghi Đồng, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
17. Nguyễn Văn Đề. Liên Ninh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
18. Hồ Văn Diệm. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
19. Lê Công Định. Chung cư Mỹ Khang, Nguyễn Lương Bằng, Q.7, Sài Gòn, Việt Nam
20. Võ Công Đồng. Tân Hội, Hương Trạch, Hương Khê, Hà Tĩnh, Việt Nam
21. Trần Hữu Đức. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
22. Trương Minh Đức. Sài Gòn, Việt Nam, CMTND 370 597 806
23. Nguyễn Nữ Phương Dung. 23A Lê Quý Đôn, P6, Q3, Sài Gòn, Việt Nam
24. Lê Dũng. Hà Trì 3, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam
25. Mai Xuân Dũng. 3/111, Giáp Bát, Hoàng Mai, Hà Nội, Việt Nam
26. Trương Văn Dũng. 69/73 Nguyễn Lương Bằng, Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam
27. Đậu Văn Dương. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
28. Phan Ánh Dương. Lưu Mỹ, Trù Sơn, Đô Lương, Nghệ An, Việt Nam
29. Nguyễn Văn Duyệt. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
30. Nguyễn Đình Hà. 458 Minh Khai, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
31. Nguyễn Thanh Hà. Tả Thanh Oai, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
32. Nguyễn Tiến Hà. Hoàng Dũ, Kỳ Khang, Kỳ Anh, Hà Tĩnh, Việt Nam
33. Chiêu Anh Hải. 84 Bà Hạt, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam
34. Nguyễn Văn Hải. Tân Lập 1, Nghi Quang, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
35. Phạm Văn Hải. 40/8 Đoàn Trần Nghiệp, Vĩnh Phước, Khánh Hoà, Việt Nam
36. Tô Hải. 11.06 Lô G, Chung cư Miếu Nổi, Phường 3, Quận Bình Thạnh, Sài Gòn
37. Nguyễn Mạnh Hiền. Xóm 6, Diễn Nguyên, Diễn Châu, Nghệ An, Việt Nam
38. Ngô Kim Hoa. 27 Trúc Đường, KP3, P. Thảo Điền , Q2, Sài Gòn, Việt Nam
39. Thái Văn Hoà. Xóm 4, xã Diễn Hạnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An.
40. Nguyễn Ngọc Hoàng. Xóm 3, Hưng Trung, Hưng Nguyên, Nghệ An, Việt Nam
41. Phạm Minh Hoàng. 423, Nguyễn Tri Phương, Phường 8, Q.10, Sài Gòn, Việt Nam
42. Vũ Sĩ Hoàng. 20/4/5, Khu Phố 3, Linh Xuân, Thủ Đức, Sài Gòn, Việt Nam
43. Nguyễn Thị Hợi. Giao Xuân, Giao Thủy, Nam Định, Việt Nam
44. Nguyễn Công Huân. Xóm Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
45. Đào Thu Huệ. 1/444 Thuỵ Khuê, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
46. Nguyễn Văn Hải. Hoa Kỳ
47. Nguyễn Lê Hùng. 33 Chùa Láng, Láng Thượng, Đống Đa, Hà Nội Việt Nam
48. Nguyễn Văn Hùng. Xóm 3, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
49. Lê Thị Hương. Đông Ngô, Hồng Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
50. Hồ Huy Khang. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
51. Nguyễn Văn Kỳ. Xóm 5, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An
52. Dương Đại Triều Lâm. Thôn 4 – Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam
53. Lê Thị Phương Lan. Số 38/203 Chùa Bộc, Quận Đống Đa, Hà Nội, Việt Nam
54. Vũ Linh. 4/31/43, Xuân Diệu, Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
55. LM Phan Văn Lợi. 16/46, Trần Phú, Huế, Việt Nam
56. Nguyễn Thị Ngọc Lụa. Kiến Quới 2, Kiến Thành, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam
57. Phan Xuân Lương. Xóm 3, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Vệt Nam
58. Lê Đình Lượng. Vĩnh Hòa, xã Hợp Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
59. Phùng Thị Ly. Khóm 3, Thạnh Hoá, Long An, Việt Nam
60. Lưu Thiên Miễn. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
61. Nguyễn Tiến Nam. Tổ 24, Yên Thịnh, Yên Bái, Việt Nam
62. Phạm Xuân Nam. 42 Võ Văn Hào, Vĩnh Trường, Nha Trang, Việt Nam
63. Nguyễn Xuân Nghĩa. 828 Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam
64. Phạm Thanh Nghiên. 17 Liên khu Phương Lưu 8, Đông Hải 1, Hải An, Hải Phòng, Việt Nam
65. Lê Văn Nhàn. Xóm Chùa, Mã Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
66. Lê Thị Công Nhân. 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam
67. Hồ Văn Oanh. Xóm 4, Quỳnh Vinh, Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
68. Lê Hồng Phong. 20/575, Hoàng Hoa Thám, Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam
69. Trịnh Bá Phương. Trung Bình, Dương Nội, Hà Đông, Việt Nam
70. Nguyễn Duy Quang. Mỹ Chánh Tây, Phù Mỹ, Bình Định, Sài Gòn, Việt Nam
71. Bạch Hồng Quyền. Hàn Thuyên, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
72. Ngô Duy Quyền. 316/A7/4, Khu tập thể VPCP, Phương Mai, Hà Nội, Việt Nam
73. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. 21 Đặng Tất, Vĩnh Phước, Nha Trang, Việt Nam
74. Trần Khắc Sáng.Xóm Ngọc Thượng, Công Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
75. Chu Mạnh Sơn. Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
76. Khúc Thừa Sơn. K105/ 40, Nguyễn Tri Phương, Đà Nẵng, Việt Nam
77. Hồ Phi Tâm. 18/2 Trần Quang Khải, Lộc Thọ, Nha Trang, Việt Nam
78. Dương Thị Tân. 57/31 Đường Phạm Ngọc Thạch, P. 6, Q. 3, Sài Gòn, Việt Nam
79. Trần Đức Thạch. Tân Mỹ, Tam Hợp, Quỳ Hợp, Nghệ An, Việt Nam
80. Nguyễn Thị Thái. Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
81. LM Lê Ngọc Thanh. 38 Kỳ Đồng, Q3, Sài Gòn, Việt Nam
82. Nguyễn Công Thanh. 304/1 Hòa Hưng, Quận 10, Sài Gòn, Việt Nam
83. Nguyễn Văn Thanh. Xóm 9, Nghi Diên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
84. Trần Thị Thanh. 16 Bình Kiều 2, Đông Hải 2, Hải An, Hải Phòng
85. Nguyễn Văn Thạnh. Tây An, Tây Sơn, Bình Định, Việt Nam
86. Đinh Xuân Thi. Xóm 7, Nghi Long, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
87. Võ Trường Thiện. 2A Nguyễn Thị Định, Phước Long, Nha Trang, Việt Nam
88. LM Đinh Hữu Thoại. 38 Kỳ Đồng, Quận 3, Sài Gòn
89. Nguyễn Văn Thông. Xóm 2, Nghi Yên, Nghi Lộc, Nghệ An, Việt Nam
90. Lê Thị Kim Thu. Tổ 3 khu phố 6, Vĩnh An, Vĩnh Cửu, Đồng Nai, Việt Nam
91. Nguyễn Hoài Thu. Tân Diên, Đồng Văn, Tân Kỳ, Nghệ An, Việt Nam
92. Nguyễn Công Thủ. Mỹ An, Chợ Mới, An Giang, Việt Nam
93. Huỳnh Công Thuận. 280/14A, Huỳnh Văn Bành, Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam
94. Nguyễn Thanh Thủy. 828, Trường Chinh, Quán Trữ, Kiến An, Hải Phòng, Việt Nam
95. Nguyễn Tường Thụy. Số nhà 11, Quỳnh Lân, Vĩnh Quỳnh, Thanh Trì, Hà Nội, Việt Nam
96. Trịnh Kim Tiến. 525 Trần Khát Chân, Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
97. Đỗ Chí Toại. Nguyễn Huệ, Sông Cầu, Phú Yên, Việt Nam
98. Trần Thị Hoài Tô. Xóm 4, Nam Lộc, Nam Đàn, Nghệ An, Việt Nam
99. Lê Đình Tràng. Vĩnh Hòa, Hợp Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
100. Phạm Văn Trội. Kỳ Dương, Chương Dương, Thường Tín, Hà Nội, Việt Nam
101. Nguyễn Tiến Trung. 6/1 Nguyễn Cảnh Dị, P.4, Q. Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam
102. Trần Bùi Trung. 106 Lê Hồng Phong, Phường 4, Vũng Tàu, Việt Nam
103. Nguyễn Bắc Truyển. 29/42, P.4, Q4, Sài Gòn, Việt Nam
104. Huỳnh Anh Tú. Phường 6, Chấn Hưng,Tân Bình, Sài Gòn, Việt Nam
105. Từ Anh Tú. Đại Phú, Phi Mô, Lạng Giang, Bắc Giang, Việt Nam
106. Chu Văn Tuấn. Xóm 12B, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An, Việt Nam
107. Nguyễn Kim Tuấn. Thôn 4,Hải Thọ, Hải Lăng, Quảng Trị, Việt Nam
108. Võ Văn Tuấn. Xóm 7, Nghi Phú, Vinh, Nghệ An, Việt Nam
109. Nguyễn Văn Túc. Cổ Dũng 1, Đông La, Đông Hưng, Thái Bình, Việt Nam
110. Lê Thanh Tùng. 175/49/13 Đường số 2, Khu phố 1, P. Tăng Nhơn Phú B, Q. 9, Sài Gòn, Việt Nam
111. Đinh Quang Tuyến. 142/4, Đường 13. P.4, Q8, Sài Gòn, Việt Nam
112. Nguyễn Phương Uyên. Lâm Giang, Hàm Trí, Hàm Thuận Bắc, Bình Thuận, Việt Nam
113. Nguyễn Hoàng Vi. 107/22 Phan Văn Năm, Phú Thạnh, Tân Phú, Sài Gòn, Việt Nam
114. Nguyễn Văn Viên. 209 Nguyễn Ngọc Nại, Thanh Xuân, Hà Nội, Việt Nam
115. Bùi Quang Viễn. 419 Lã Xuân Oai, Trường Thạnh, Q9, Sài Gòn, Việt Nam
116. Phạm Bách Việt. 231A/29, Dương Bá Trạc, P.1, Q8, Sài Gòn, Việt Nam
117. Lê Công Vinh. 98 Hạ Long, Phường 2, Vũng Tàu, Việt Nam
118. Phạm Ngọc Yến. 174/34, Nguyễn Thái Sơn, Gò Vấp, Sài Gòn Việt Nam
119. Nguyễn Thúy Hạnh – 84 Đê Quai, Tứ Liên, Tây Hồ, Hà Nội, Việt Nam
120. Nguyễn Năng Tĩnh – Xóm 11, xã Quỳnh Hưng, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, Việt Nam
121. Đỗ Thị Minh Hạnh – 11 Nguyễn Thị Minh Khai – Tổ 10, Di Linh, Lâm Đồng, Việt Nam
122. Lê Thị Ngọc Đa – Ấp Gò Châu Mai, xã Khánh Hưng, huyện Vĩnh Hưng, Long An, Việt Nam
123. Phạm Thieu Andy – 1188 Shirley Dr Apt 1, Milpitas, CA 95035, USA
124. Ly Anh – 9620 Pufin ave Fountain, Valley, CA 92708, USA
125. Nguyễn Minh Cần – 84, Leninski, Moscow
126. Lâm Đăng Châu – Zur Bettfedernfabrik 3, 30451 Hannover, Germany
127. Trang Czepat – Moislinger Allee 90c-d 23558, Luebeck, Germany
128. Lâm Đông – 545 Park Ave, Worcester MA 01603, USA
129. Phạm Anh Dũng – 45 Rue Des Essarts 78490 Les Mesnul, France
130. Nguyễn Quang Duy – Essendon, Victoria, Australian
131. Tạ Dzu – PO Box 123 Santa Ana, CA 92702
132. Ellen Nguyen – 9851 Bolsa ave. Spc: 154. Westminster, CA, 92683, USA
133. Vũ Đông Hà – Suk Sawat, Bangkok, Thailand
134. Đoàn Phú Hòa – Seifertova 1878/22 – 586 01 Jihlava, Jihlava, Vysočina, Czech
135. Trúc Hồ – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
136. Trần Huê – Ludwig-Duerrstr. 36 73033 Goeppingen, Germany
137. Đặng Chí Hùng – 23 Hagar Ave, M6N3V1 – Toronto , Ontario, Canada
138. Nguyen Hung – 7814 Moonmist Drive Houston, TX 77036, USA
139. Nguyễn Kim Hưng Michel van Hammestraat 46, 8310 Brugge, Belgium
140. Phan Lâm Khanh – 20 rue Denis Papin 91220 Brétigny sur Orge, France
141. Nguyễn Trung Lễ – 3111 Signal Hill Friendswood, TX 77546, USA
142. Nguyễn Hồng Lĩnh – 2501 N. Lombard St. Portland OR, 97217, USA
143. Võ Khắc Lộc – 9 Rue Redon 35000 Rennes, France
144. Lydie Le Phu – 52 avenue d’Italie, 75013 Paris, France
145. Lưu Tuyết Mai – 7 All Clos De Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France
146. MiVan Løvstrøm – Valhallvieien 17,0196, Oslo, Norway
147. Nguyễn Trọng Nghĩa – 7 all Clos de Grennes 35520 La Chapelle des Fougeretz, France
148. Lê Minh Nguyên – 1082 Palo Verde Ave. Long Beach, CA 90815, USA
149. Huỳnh Băng Nhân – 42 bd Thibaut de Champagne 77600 Bussy Saint Georges, France
150. Đỗ Phủ – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
151. Lê Nam Sơn – Elisen Str. 31, 30451 Hannover, Germany
152. Phạm Văn Thành – 8 Quai De La Marne, 77450 Conde St Libiaire, France
153. Nguyễn Thanh Tiến – 16 Kinlora Court, Springvale South, Vic 3172, Australia
154. Nguyễn Thanh Trang – 14504 Vintage Drive San Diego, CA 92129, USA
155. Nguyễn Khuê Tú – 6239 Selma Ave, Burnaby, BC, Canada
156. Tuan Nguyen – 7239 Cherrywood ct, Highland, CA 92346, USA
157. Nguyễn Anh Tuấn – 10517 Garden Grove Blvd, Garden Grove, CA 92843, USA
158. Phạm Dương Đức Tùng – 70 Bd Du Champ Du Moulin 77700 Serris, France
159. Đặng Thanh Chi – 321 Bronte St. S. Milton, Canada
160. Hồ Tấn Vinh – 40 Symons 3072- Victoria, Australia
161. Phạm Hoàng – 61 80804 Muenchen, Germany
162. Vũ Ngọc Yên – Römerstr. 56- 70974 Filderstadt, Germany
163. Nguyễn Văn Đáo – Bruggensingel-Zuid 85 3823 BG, Amersfoort, Nederland

Contact: hrforVN2015@gmail.com

Xin thông báo cùng quý vị, Vừa qua, song song với việc lấy chữ ký trực tiếp cho Thư ngỏ gửi Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc tại trang web Change.org, tại Úc Châu và Hoa Kỳ liên tiếp có rất nhiều buổi vận động ký…

  1. Giai đoạn tiếp theo của chiến dịch Vận động Nhân quyền 2015

    “Kính thưa quý cô chú bác, anh chị em và các bạn, Bước đầu tiên của Chiến dịch vận động nhân quyền 2015 – WE ARE ONE cho đến nay đã nhận được gần 30 ngàn chữ ký của đồng bào người Việt trong nước và hải ngoại, từ…


    Trước tiên, các bạn truy cập vào địa chỉ: nhanquyen2015.net Sau khi trang web ký tên Chiến dịch Vận Động Nhân Quyền 2015 hiện ra, bên phải sẽ là phần để nhập thông tin cá nhân. Các bạn lưu ý, mỗi địa chỉ email chỉ cho…


    Sau khi “Lời kêu gọi tham gia Chiến Dịch Tranh Đấu cho Tự Do – Dân Chủ – Nhân Quyền 2015” được công bố, nhiều hội đoàn, tổ chức và nhóm hoạt động độc lập đã hưởng ứng đồng hành để góp phần vào việc đẩy mạnh…

Dự án Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân

Concept_2007b-600.jpg

Mô hình Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân. Photo by Tiến sĩ Lê Duy Cấn

Dự án Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân được khởi xướng năm 2005 và lúc đầu dự tính sẽ hoàn tất vào năm 2015, tức bốn mươi năm sau khi những người vượt biển đầu tiên được Canada đưa tay cứu vớt. Tiến sĩ Lê Duy Cấn, nguyên tổng thư ký liên hội người Việt Canada và là trưởng dự án Viện bảo tàng thuyền nhân có mặt ở Đài Á châu tự do để cho cộng đồng người Việt khắp nơi biết về diễn biến của dự án cho đến thời điểm hiện tại. Cát Linh có cuộc phỏng vấn ông.

Cát linh: Thưa Tiến sĩ Lê Duy Cấn, từ khi dự án Viện bảo tàng thuyền nhân được  vận động cho đến nay là 8 năm, một thời gian không ngắn nhưng dự án của mình vẫn chưa được hoàn thành. Xin ông cho biết vì sao lại có một thời gian chuẩn bị dài như thế?

Dự án này là 1 dự án lớn cần rất nhiều tình nguyện viên ở khắp các nơi, không những Canada mà còn ở hoa Kỳ và các quốc gia khác nữa.
– TS Lê Duy Cấn

TS Lê Duy Cấn: Trước hết, mặc dù dự án được khởi xướng năm 2005 và cho đến 2009 mới tìm được đất, địa điểm và chúng tôi đã mua được miếng đất đó. Trong 4 năm ròng, sau khi khởi xướng, chúng tôi làm được rất ít vì chưa có địa điểm nên cũng khó gây quỹ. Thứ hai nữa là rất tiếc chúng tôi sức khoẻ không được tốt từ cuối 2013 đến giữa 2014, chúng tôi phải nằm bệnh viện 2 lần. Rất may đến giờ chúng tôi đã hồi phục hoàn toàn và chúng tôi tiếp tục sinh hoạt lại trong dự án này.

Cát linh: Xin ông cho biết có dự án Viện bảo tàng thuyền nhân này có bao nhiêu người?và vai trò của ông trong dự án này là gì?

TS Lê Duy Cấn: Dự án này là 1 dự án lớn cần rất nhiều tình nguyện viên ở khắp các nơi, không những Canada mà còn ở hoa Kỳ và các quốc gia khác nữa. Theo sơ đồ tổ chức mà chúng tôi đã trình bày lên chủ tịch đoàn liên hội Canada tức tổ chức chịu trách nhiệm tối hậu về dự án này. Chúng tôi có khoảng 30 người trong ban thực hiện trong nhiều tiểu bang khác nhau. Ngoài ra chúng tôi có 2 ban cố vấn khoảng 10 người tức là những người có uy tín trong cộng đồng người Việt tại Canada cũng như các quốc gia khác và khoảng 10 người có uy tín trong xã hội Canada, những người biết rõ và hỗ trợ mạnh mẽ dự án này. Tôi thì đứng vai trò điều hợp. Tôi điều hợp việc làm của các tiểu bang khác nhau và ngoài ra tôi còn liên lạc với các chính phủ các cấp để xin bảo trợ, tài trợ. Sau này thì liên lạc với kiến trúc sư và thuê nhà thầu xây cất.

AA000602.MXF-400.jpg
Phóng viên Cát Linh phỏng vấn Tiến sĩ Lê Duy Cấn hôm 19/6/2015. RFA photo

Cát Linh: Xin được nhắc lại đôi nét về lịch sử ra đời của dự án Viện bảo tàng thuyền nhân. Vào năm 1979, bà Marion Dewar, cố đô trưởng của thủ đô Ottawa, Canada đã lập ra “chương trình 4000” với ý nghĩa là mang 4000 người tỵ nạn Đông Dương vào Canada, mà trong số đó, phần lớn là người Việt Nam. Sau khi chương trình này cũng như những chương trình tương tự khác được phát động thì chính phủ Canada đã tăng số người Việt tị nạn vào Cannada từ 8 ngàn lên 50 ngàn và nhiều hơn nữa về sau.

Đến năm 2005, với mong muốn giữ lại những hình ảnh, tư liệu về cuộc di tản tìm tự do vĩ đại nhất của lịch sử Việt Nam, Liên Hội Người Việt Canada đã khởi xướng dự án Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân, và được sự ủng hộ của cộng đồng người Việt khắp nơi, cũng như sự hỗ trợ của thành phố Ottawa, 10 tỉnh bang, 2 vùng lãnh thổ Canada và chính phủ liên bang Canada.

Trở lại với cuộc phỏng vấn, xin ông cho biết tình hình gây quỹ hiện tại của dự án như thế nào?

TS Lê Duy Cấn: Cho đến bây giờ thì chúng tôi đã gây quỹ đủ để mua miếng đất ở góc đường Ottawa, đối diện góc trước đây năm 1995 liên đoàn người Việt Canada đã xây tượng đài thuyền nhân có Mẹ bồng con. Đối diện góc tượng đài thuyền nhân đó là miếng đất chúng tôi đã mua với giá 600 ngàn đôla. Tiền đóng góp của đồng bào khắp nơi thì chúng tôi đã trả hoàn toàn cho miếng đất đó, không có nợ nhà băng đồng nào cả. ngoài ra chúng tôi có trong ngân quỹ khoảng 275 ngàn. Đó là chưa kể những tiền đồng bào khắp nơi hứa đóng góp chắc chắn. Nếu tính cả số tiền đó thì đến giờ chúng tôi gây quỹ được khoảng 1 triệu đồng.Nhưng đường còn dài lắm, tổng số chi phí dự tính cho dự án này là 5 triệu đôla.

Cho đến bây giờ thì chúng tôi đã gây quỹ đủ để mua miếng đất ở góc đường Ottawa, đối diện góc trước đây năm 1995 liên đoàn người Việt Canada đã xây tượng đài thuyền nhân có Mẹ bồng con.
– TS Lê Duy Cấn

Cát Linh: Thưa tiến sĩ, theo dự án ban đầu, Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân sẽ là một căn nhà có 3 tầng. Tầng thứ nhất sẽ dành để cho các cho các cơ sở thương mại thuê, để lấy tiền điều hành viện bảo tàng. Còn tầng thứ hai sẽ có một hội trường, sẽ có các phòng làm việc và sẽ có một thư viện. Tầng thứ ba hoàn toàn dành cho triển lãm, sẽ có 3 phòng triển lãm. Xin hỏi ông là kế hoạch về mô hình cấu trúc vẫn được giữ đúng cho đến hôm nay hay đã có sự thay đổi?

TS Lê Duy Cấn: Lúc ban đầu chúng tôi có muốn để hội trường là tầng thứ hai như mới trình bày. Nhưng về sau này khi nghiên cứu lại chúng tôi quyết định sửa lại chút xíu là để hội trường ở tầng 3, để tầng 2 cho phòng triển lãm để bà con có thể vào xem triển lãm ngay.

Cát Linh: Trên cơ sở pháp lý, sau khi dự án hoàn thành thì cá nhân hay tổ chức nào sẽ sở hữu và có quyền quyết định đối với những vấn đề của Viện bảo tàng thuyền nhân thưa tiến sĩ?

TS Lê Duy Cấn: Dự án này do liên hội người Việt Canada khởi xướng. Nhưng về phương diện pháp lý thì chúng tôi có 1 tổ chức song hành, tổ chức từ thiện gọi là trung tâm người Việt Canada, trên nguyên tắc là tổ chức chịu trách nhiệm cho dự án này. Ví dụ như có những vấn đề về tài chánh thì đều phải qua trung tâm này.

Cát Linh: Theo dự kiến thì dự án sẽ hoàn tất vào năm nào thưa ông?

TS Lê Duy Cấn: Lúc ban đầu chúng tôi có dự định hoàn tất năm 2015. Nhưng vì có những khó khăn như chúng tôi đã trình bày nên bây giờ chúng tôi ước lượng có thể sẽ hoàn tất vào năm 2017. Đây cũng là 1 thời điểm rất quan trọng đối với Canada vì năm 2017 sẽ là năm Canada kỷ niệm 150 năm ngày thành lập Canada.

Cát Linh: Xin cám ơn Tiến sĩ Lê Duy Cấn cho buổi phỏng vấn này.

Ông Trọng gặp ông Obama đầu tháng Bảy

  • Đây sẽ là lần đầu tiên một tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam vào Nhà Trắng

    Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ thăm Hoa Kỳ từ ngày 7-9 tháng Bảy và hội đàm với Tổng thống Barack Obama tại Nhà Trắng theo nguồn tin từ Hà Nội.

    Đây là chuyến thăm đầu tiên của một tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam tới Hoa Kỳ.

    Hai bên dự kiến sẽ có ‘Tuyên bố chung về tầm nhìn của quan hệ Đối tác toàn diện và sâu rộng giữa Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và Hợp chủng quốc Hoa Kỳ’.

    Ngoài ra cũng sẽ có ‘Tuyên bố tầm nhìn chung Việt Nam – Hoa Kỳ về quan hệ quốc phòng, định hướng hợp tác quốc phòng thời gian tới’.

    Nguồn tin cũng nói hai bên đang có đàm phán liên quan tới cảng Cam Ranh nhưng hiện chưa thể khẳng định liệu Việt Nam có đồng ý để Ngũ Giác Đài khai thác cảng biển này không.

    Liên quan tới quyền con người, hai bên sẽ tuyên bố “duy trì đối thoại tích cực, thẳng thắn và xây dựng”.

    Một nhà quan sát muốn ẩn danh từ Hà Nội nói nhiều khả năng ông Trọng sẽ rời Hà Nôi vào ngày 5/07 trong khi truyền thông Việt Nam chưa đưa tin về chuyến thăm này.

    Mới đây Việt Nam quyết định miễn thị thực từ khách du lịch tới từ Anh, Pháp, Đức, Tây Ban Nha và Ý nhưng không có Mỹ, nơi có khoảng hai triệu người gốc Việt sinh sống.

    Việt Nam đang muốn có quan hệ gần gũi hơn nữa với Hoa Kỳ nhằm cân bằng lại sự lấn lướt của Trung Quốc trên Biển Đông.

    Trong chuyến đi này Việt Nam cũng hy vọng Hoa Kỳ sẽ “hướng tới công nhận quy chế kinh tế thị trường cho Việt Nam khi hai bên kết thúc đàm phán TPP.”

    Lịch trình chuyến thăm

    Sau một thời gian trì hoãn, lịch trình dự kiến chuyến thăm của ông Trọng có vẻ khá bận rộn.

     

    null Ông Trọng đã thăm Trung Quốc cách đây không lâu

    Tại Washington DC, ngoài hội đàm với Tổng thống Obama, ông Trọng dự kiến cũng sẽ dự chiêu đãi do Ngoại trưởng John Kerry chủ trì, gặp Đại diện Thương mại Michael Froman hoặc Bộ trưởng Thương mại Penny Pritzker, Bộ trưởng Nông nghiệp Tom Vilsack cũng như các cựu chiến binh, chức sắc tôn giáo và nhân sỹ, trí thức Mỹ.

    Ông cũng sẽ tiếp xúc với các nghị sỹ đảng Dân chủ và Cộng hoà tại Thượng viện và Hạ viện Mỹ, gặp Thượng nghị sỹ John McCain, gặp gỡ đại diện cộng đồng doanh nghiệp Mỹ.

    Ngoài ra vị tổng bí thư còn tham gia trao đổi về “Quan hệ Việt-Mỹ trong một thế giới đang thay đổi” tại Trung tâm nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế Mỹ (CSIS).

    Tại New York, ông Trọng sẽ gặp lãnh đạo Đảng Cộng sản và bạn bè cánh tả Mỹ, vợ chồng Cựu Tổng thống Bill Clinton, gặp đại diện Việt kiều và đại diện lưu học sinh Việt Nam.

    Khi thăm trụ sở Liên Hợp Quốc, ông Trọng sẽ gặp Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Ban Ki-moon.

    Trong chuyến đi tới đây, vị tổng bí thư cũng sẽ tiếp xúc với nhóm trí thức quan tâm tới Việt Nam của trường Đại học Harvard, theo nguồn tin từ Hà Nội.

    • Blogger Điếu Cày điều trần tại Hạ viện Mỹ
      18 tháng 6 2015
    • Gặp Tướng bị ‘cải tạo’ 17 năm
      17 tháng 5 2015
    • Tổng thống Obama ‘mong’ đón ông Trọng
      21 tháng 5 2015
    • Ý kiến: tính chính danh và quan hệ Việt–Mỹ
      12 tháng 5 2015
    • Janet Nguyễn: ‘Cộng đồng cần phải đoàn kết’
      12 tháng 5 2015
    • Gần Mỹ tốt hơn cho Việt Nam?
      8 tháng 6 2015
    • Việt – Mỹ tăng cường hợp tác quốc phòng
      1 tháng 6 2015
    • Hình ảnh Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ ở Hà Nội
      1 tháng 6 2015
    • ‘Trung Quốc luôn tiến lên từng bước một’
      1 tháng 6 2015
    • ‘Trung Quốc vượt ngoài khuôn khổ luật pháp’
      30 tháng 5 2015
    • ‘Chuyến đi kinh hoàng’ của thuyền nhân Việt
      25 tháng 5 2015
     
    Cảnh sát bắn đồng nghiệp bị án tù 9 năm

    • 22 tháng 6 2015

    Bất động sản thế giới đi về đâu?

    Giá như ông cha ta đừng ‘cứng đầu.

Lộ diện thủ phạm ám hại LS Võ An Đôn

http://danlambaovn.blogspot.com/2015/06/lo-dien-thu-pham-am-hai-ls-vo-on.html

CTV Danlambao – Một bằng chứng quan trọng liên quan đến âm mưu trả thù đê hèn đối với luật sư Võ An Đôn vừa được tiết lộ.
Thủ phạm kế hoạch ám hại này bị nêu đích danh là ông Nguyễn Thái Học, trưởng ban nội chính tỉnh Phú Yên. Ông này cũng là nhân vật vừa được đưa vào ban thường vụ tỉnh ủy hồi đầu năm.

Nội chính tỉnh ‘đấu tố’ LS Đôn
Trên facebook cá nhân, luật sư Đôn vừa công bố đoạn ghi âm buổi họp hôm 12/2/2015  tại trụ sở Ban nội chính Tỉnh ủy Phú Yên do ông Nguyễn Thái Học chủ trì.
Buổi ‘đấu tố’ này có sự tham dự của 5 người trong Ban Nội chính, lãnh đạo Sở tư pháp tỉnh Phú Yên và tất cả các thành viên Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên.
Ông Học và đàn em dùng số đông để ép buộc luật sư Đôn phải thừa nhận ‘sai trái’ chỉ vì đã tham gia bảo vệ cho gia đình nạn nhân Ngô Thanh Kiều và trả lời phỏng vấn các đài, báo nước ngoài.
“Tôi không thừa nhận nên cuối buổi họp ông Nguyễn Thái Học lớn tiếng chỉ đạo Sở tư pháp và Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên phải kỷ luật tôi với hình thức nặng và thu hồi chứng chỉ hành nghề luật sư của tôi”, luật sư Đông viết trên facebook.
Qua đoạn ghi âm, có thể nghe rõ tiếng ông Nguyễn Thái Học lớn tiếng:
“Luật sư Đôn có khuyết điểm không? Khuyết điểm của LS Đôn là gì? Đã đến lúc cần phải xử lý kỷ luật không?”
Rồi ông này ra lệnh: “Tôi đề nghị đoàn luật sư Phú Yên phải có kết luận”.

‘Ông trời con’ Nguyễn Thái Học, trưởng ban nội chính tỉnh Phú Yên mặt

đầy sát khí khi tham dự phiên tòa 5 CA giết người hồi năm 2014


Sự trả thù của ‘ông trời con’ nội chính
Trong vụ án 5 công an giết hại nạn nhân Ngô Thanh Kiều, ông Học đã lợi dụng quyền lực của trưởng ban nội chính tỉnh Phú Yên để ra lệnh tòa án xử nhẹ cho những kẻ giết người.
Tuy nhiên, âm mưu này đã bị thất bại vì sự đấu tranh kiên cường của luật sư Đôn. 5 viên CA giết người bị kết án từ 2-8 năm tù, còn phó trưởng CA Tuy Hòa bị cách chức và truy tố.
Do quá cay cú, ông Học đã trả thù bằng cách ra lệnh cho 3 cơ quan là CA, tòa án, viện kiểm sát Phú Yên ban hành văn bản đòi tước thẻ hành nghề đối với luật sư Đôn.
Một lần nữa, âm mưu này lại bị thất bại do sự lên tiếng của dư luận. Dù vậy, ông Nguyễn Thái Học vẫn không từ bất cứ thủ đoạn nào nhằm ám hại luật sư Đôn.
Cuối đoạn ghi âm, có thể nghe rõ ‘ông trời con’ Nguyễn Thái Học lớn tiếng đe dọa đoàn luật sư Phú Yên:
“Tôi đề nghị đoàn luật sư, các đồng chí phải làm nghiêm túc. Đừng nghĩ rằng đoàn luật sư các đồng chí họp và quyết như thế là không ai có thể can thiệp vào.”
Bất chấp những âm mưu và thủ đoạn ám hại đê hèn, LS Võ An Đôn vẫn khẳng khái viết lên facebook:
“Không biết tôi sẽ bị kỷ luật và thu hồi chứng chỉ hành nghề luật sư khi nào, nhưng ngày nào tôi còn làm luật sư thì ngày ấy tôi còn nhận bào chữa miễn phí cho người nghèo, người cô thân yếu thế trong xã hội và người bị công an đánh chết.”

20/6/2015

90 năm Ngày Nhà báo Việt Nam

Mặc Lâm, biên tập viên RFA. 2015-06-20
000_Hkg7508717-600.jpg
Một sạp báo vỉa hè Hà Nội chụp hôm 26/6/2012. AFP photo

Chiếc dù mang tên “nhạy cảm”

Ngày Báo chí Việt Nam năm nay được cho là kỷ niệm 90 năm khi tờ báo của chủ tịch Hồ Chí Minh xuất bản tại Quảng Châu vào năm 1925. Giới làm báo Việt Nam nói gì về ngày này khi mà quyền phát biểu trung thực của họ đã bị khống chế từ nhiều chục năm qua dưới chiếc dù mang tên “nhạy cảm”?

Báo chí Việt Nam cũng tương tự với các nước thuộc khối Cộng sản trước khi sụp đổ, được định hướng theo chính sách nhất định của nhà nước và bất cứ tờ báo nào cũng phải tuân theo quy luật này nếu muốn tồn tại. Những định hướng do Ban Tuyên giáo trung ương chỉ đạo xuống địa phương đã làm nhiều tờ báo không thể viết lên sự thật đang xảy ra tại địa phương tờ báo cũng như các trăn trở của xã hội về các diễn biến tiêu cực trong chính quyền đi ngược lại với quyền lợi hay nguyện vọng người dân.

Ngay trong lý luận dạy trong các trường Văn và trường Báo chí do Ban tuyên giáo Trung ương chỉ đạo, về mặt nội dung chương trình đào tạo thì điều tôi trăn trở nhất là tính trung thực của nhà báo.
-Đại tá Bùi Văn Bồng

Tờ báo bị định hướng như con ngựa thồ mang hai miếng che mắt chỉ chạy hay dừng theo giây cương của mã phu và do đó sự trung thực của tờ báo bị triệt tiêu tới mức thấp nhất. Mặc dù ngay khi ngồi tại một ngôi trường báo chí, sinh viên được dạy rằng thiên chức cao nhất của một nhà báo là sự trung thực nhưng khi trình diện để nhận việc tại bất cứ tòa soạn của một tờ báo nào thì người sinh viên ấy hiểu ra rằng sự trung thực là con dao vô hình sẵn sàng kết liễu nghề nghiệp của người làm báo tại Việt Nam.

Đại tá Bùi Văn Bồng, nhà báo quân đội, nguyên trưởng đại diện báo QDND khu vực đồng bằng sông Cửu Long cho biết những nhận định của ông về lý luận và thực tiển của việc trung thực trong báo chí, ông nói:

“Ngay trong lý luận dạy trong các trường Văn và trường Báo chí do Ban tuyên giáo Trung ương chỉ đạo, về mặt nội dung chương trình đào tạo thì điều tôi trăn trở nhất là tính trung thực của nhà báo. Nhưng khi đào tạo ra xong rồi và trực tiếp làm việc tại các tòa soạn báo và vào biên chế rồi thì người ta lại bị trói buộc. Bởi người ta muốn tính trung thực như trong lý luận báo chí mà nhà nước đã dạy thì không thực hiện được trọn vẹn hay là có tự do để mà thực hiện.

Những chủ trương đường lối, những chỉ đạo của đảng buộc người ta phải né bớt sự trung thực. Vấn đề đặt ra là tính trung thực, tính kịp thời và thời sự của báo chí… tất cả những cái đó đều phải chịu sự bảo đảm một cách chắc chắn: đó là bài báo muốn được đăng thì người ta phải coi trọng cái “tính đảng”.”

Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam chính thức ra mắt hoạt động vào ngày 4 tháng 7 năm 2014.
Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam chính thức ra mắt hoạt động vào ngày 4 tháng 7 năm 2014.

“Tính đảng” là một khái niệm buộc mọi hoạt động của người sinh hoạt tư tưởng phải tuân theo một cách nghiêm khắc. Đảng ở đây được hiểu là sự chỉ đạo tùy thời điểm và tùy vào vai trò lãnh đạo của mỗi cá nhân. Tính đảng biến thiên nhưng không vượt ra cái khung o ép mọi bài viết, hình ảnh, quan điểm đi ngược lại lợi ích của đảng chứ không phải lợi ích của người dân, kể cả lợi ích của thông tin trung thực.

“Tính đảng này nó không rõ ràng. Tính đảng đúng ra về quan điểm đường lối các mặt hay về thực hiện theo các nghị quyết đảng thì người ta vẫn luôn luôn bảo đảm được. Nhưng tính đảng buộc người ta phải viết mà uốn ngòi bút hoặc là bài báo phải vo tròn nắn vuông để nó phù hợp với sự chỉ đạo của đảng, nhất là đảng bộ đảng ủy trực tiếp quản lý tờ báo đó và sau đó là chỉ đạo chung của Ban tuyên giáo Trung ương để bảo đảm được thì rất là khó! Cái tính đảng nó cứ trùm lên hết mà khi nó đã trùm lên rồi thì các tính khác như tính chân thật, tính thời sự, tính nhân dân rồi tính dân chủ và các thứ nó bị nhạt đi hết. Nếu anh không theo tính đảng thì bài báo không được đăng mà thậm chí nhà báo còn bị phê bình hay mất biên chế không được làm trong tòa soạn nữa mà phải làm nghề khác.”

Khái niệm “nhạy cảm”

Cơ quan báo chí được hiểu là hoàn toàn được sở hữu bởi nhà nước do bài vở của họ chỉ viết theo một chiều duy nhất. Tuy nhiên không phải tờ báo nào cũng chấp nhận sự bao cấp này, tại thành phố Hồ Chí Minh hai tờ báo tiên khởi thoát ra sự khống chế ấy là Thanh Niên và Tuổi Trẻ, hai tờ báo này được xem là mạnh nhất nước khi con số ấn bản hàng ngày của nó có khi lên tới gần nủa triệu tờ. Nhà báo Nguyễn Công Khế, 23 năm làm Tổng biên tập cho tờ Thanh Niên chia sẻ:

“Phải nói rằng nghề báo ở Việt Nam gian nan nhất. Nếu như tôi để mà tồn tại được cỡ 23 năm trong vai trò Tổng biên tập thì rất gian nan. Phía chính quyền phía những người có quyền kể cả giới quản lý báo chí họ chưa đánh giá hết tác dụng tốt, nhiều mặt của báo chí. Thực ra với tâm huyết và nhiệt huyết phải nói người làm báo Việt Nam tôi nghĩ không thua bất cứ ở đâu. Ở các nước khác nếu khó khăn 1 thì người làm báo Việt Nam khó khăn 10. Điều kiện, tập quán, thể chế đều khó khăn.

Tính đảng buộc người ta phải viết mà uốn ngòi bút hoặc là bài báo phải vo tròn nắn vuông để nó phù hợp với sự chỉ đạo của đảng, nhất là đảng bộ đảng ủy trực tiếp quản lý tờ báo đó và sau đó là chỉ đạo chung của Ban tuyên giáo Trung ương.
-Đại tá Bùi Văn Bồng

Tờ Thanh Niên của tôi và tờ Tuổi Trẻ là hai tờ sống được bằng cái đồng tiền của chính mình từ lúc tôi xây dựng cho tới giờ này cũng như tờ Tuổi Trẻ lên trên nửa triệu bản trogn điều khó như Việt Nam mà tụi tôi làm được thì phải nói là một kỳ công. Người đọc họ đánh giá đúng và lịch sử báo chí đánh gái đúng. Phải nói thẳng về cái đối xử, vì báo nhà nước, báo đoàn thể mà, thì cách đối xử của Tổng biên tập nhiều khi bất công. Tôi nói thật, những người trong báo chính thống như vậy thì tôi nghĩ cách xử sự đối với cá nhân những người làm báo nó cũng bất công lắm.”

Tin tức là thực phẩm chính nuôi sống một tờ báo nhưng bị bóp nghẹt qua cụm từ “nhạy cảm” khiến hai chữ “báo chí” không phù hợp với định nghĩa phổ quát của thế giới. Có tờ báo liều lĩnh đăng tải tin tức về Biển Đông có lợi cho người muốn đọc tin nhưng xét thấy có hại cho chính sách đối ngoại của Việt Nam với Trung Quốc nên bị ra lệnh gỡ bỏ khỏi bản tin là điều xảy ra thường xuyên trên mọi tờ báo lớn nhỏ của Việt Nam.

Tránh viết tin vì lo nhạy cảm khiến thông tin bị nhiễu qua các tầng số chồng chéo lên nhau khiến người đọc trong nước tìm tới internet và từ đó phát sinh các chuyển biến có tính tự phát khiến nhà nước không thể tìm ra một đối sách toàn vẹn để vừa bao biện nguồn tin vừa tránh cho dân chúng không bị lạc vào những vùng tin tức sai lệch do bóp méo dù vô tình hay hữu ý. Nhà báo Võ Văn Tạo kể lại kinh nghiệm của ông về vấn đề này:

“Cái khái niệm nhạy cảm khi mà tôi chưa làm báo thì tôi đã biết cái khái niệm đó rồi mặc dù không biết từ đâu đưa ra nhưng đã có chữ “nhạy cảm”. Cái đó có lúc thì có văn bản chỉ đạo, có lúc anh em phóng viên cũng như các tòa soạn tự ràng buộc mình với chữ “nhạy cảm” đó cho nên an hem trong giới chúng tôi hay gọi đùa với nhau là “tự thiến”. Tự nhiên cứ nghĩ, à cái việc này nó có đụng chạm gì đây không hài lòng khi bị đề cập tới, trong tòa soạn hay phóng viên cũng lại hay dùng từ “nhạy cảm” với nhau có nghĩa là “né” đi không đụng chạm tới.

Hồi chiến tranh thực ra khi tôi đã trưởng thành bắt đầu đi bộ đội rồi từ hồi đó không đặt ra. Báo chí hồi đó theo tôi biết ở ngoài bắc chỉ có tuyên truyền thôi chảng có vần đề gì khác cả. Tuyệt nhiên không có một ý kiến nào, một bài viết nào phản biện với chủ trương đường lối cả. Trong chiến tranh là như thế.”

Người đọc quay lưng với báo chí chính thống để đọc báo từ các trang lề trái trên mạng phần nào nói lên hiện trạng báo chí Việt Nam trong bối cảnh bị che chắn mọi phía, đã khiến báo chí ngày một lún sâu hơn vào vũng lầy độc quyền mà không một nước văn minh nào trên thế giới chấp nhận cho nền báo chí của nước họ.

Nhiều phóng viên kỳ cựu Việt Nam cho rằng Ngày Nhà Báo Việt Nam mỗi năm ăn mừng một lần trong suốt 90 năm qua nhưng chưa khi nào các nhà báo có cơ hội ngồi lại với nhau để cùng yêu cầu một việc đơn giản và quan trọng nhất: Được phép viết sự thật, và vì vậy Việt Nam vẫn chưa có một nền báo chí đúng nghĩa.

 

Gia đình các nạn nhân của chế độ CA trị biểu tình đòi công lý

http://danlambaovn.blogspot.com/2015/06/gia-inh-cac-nan-nhan-cua-che-o-ca-tri.html


Bạn đọc Danlambao – Sáng ngày 19/6/2015, gia đình các nạn nhân bị chế độ CA trị sát hại và tử hình oan sai đã kéo đến biểu tình trước trụ sở tòa án và viện kiểm sát tối cao tại Hà Nội.

Những người biểu tình đã căng những tấm băng-rôn mang nội dung tố cáo mạnh mẽ như:
“Phản đối hai ông: Trương Hòa Bình (Chánh án TANDTC), Nguyễn Hòa Bình (Viện trưởng VKSNDTC) nói sai sự thật vụ án Hồ Duy Hải”.
 
“Án oan: Yêu cầu ông Trương Hòa Bình trả lại sự thật án tử hình oan [đối với] Nguyễn Văn Chưởng”.
 
“Đả đảo công an huyện Tuy An – Phú Yên đã giết chết con gái tôi Trần Thị Hải Yến. Yêu cầu điều tra làm rõ”.
Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ ruột tử tù Hồ Duy Hải lên tiếng tố cáo tòa án và việm kiểm sát đã kết án tử hình oan sai đối với con trai bà để làm ‘vật tế thần’ cho thủ phạm thực sự.
Khi bị một kẻ lạ mặt xông đến xô đẩy và giật biểu ngữ, bà Loan do quá uất ức nên đã nằm lăn xuống đất gào thét dữ dội.
Gia đình nạn nhân Trần Thị Hải Yến cũng không cầm được nước mắt khi cố kêu gào công lý trước cổng cơ quan công quyền. Nạn nhân Trần Thị Hải Yến là người bị CA huyện Tuy An, Phú Yên sát hại hồi năm 2013 trong lúc giam giữ.
Cuộc biểu tình còn có sự tham dự của gia đình ông Nguyễn Trường Chinh, bố ruột tử tù Nguyễn Văn Chưởng.
Có mặt tại cuộc biểu tình, anh Trương Văn Dũng ghi nhận: “Người dân xung quanh chia sẻ nỗi đau xót vì mất con của các gia đình các nạn nhân. Họ nói với nhau: Sao bọn chúng độc ác thế nhỉ. Con bọn chúng bị hại như vậy bọn chúng có đau khổ không?”

Dưới đây là một số hình ảnh về cuộc biểu tình đòi công lý:

Khuôn mặt viên an ninh thường phục đòi cướp 
máy ảnh của anh Trương Văn Dũng

20/6/2015

TS Phan Quang Trọng phỏng vấn ô Richard Botkin, nhà sản xuất phim Ride The Thunder

Một cựu chiến binh Hoa Kỳ, ông Richard Botkin, vừa trình làng bộ phim “Ride the Thunder”. Đây là bộ phim nói về cuộc chiến Việt Nam thông qua hai nhân vật: một chiến binh Hoa Kỳ và một chiến binh Việt Nam. Phim đã trình chiếu ở Nam CA, sau đó Bắc CA. Nhân dịp phim trình chiếu ở San Antonio, TS Phan Quang Trọng đã phỏng vấn ông. Đây là buổi phỏng vấn rất hay, theo ý kiến cá nhân của tôi. Ngắn, gọn, vừa đủ tin cần biết. Tôi có mail cho TS Trọng là tôi đã khóc khi nhìn thấy cái cravate có ghim lá cờ vàng trên ngực Richard Botkin. Những câu trả lời của ông Richard rất hay.

Tôi thích nhất, trân trọng nhất và biết ơn nhất, câu này của ô Richard Botkin:

Mục đích của chúng tôi là nói lên sự thật. TT Nixon từng nói “cuộc chiến VN là một cuộc chiến có nhiều ngộ nhận. Bị bóp méo một cách sai lạc và bây giờ còn bị nhớ lại một cách nhầm lẫn”. Người Mỹ học về chiến tranh VN còn nhiều sai trái. Mục đích chúng tôi là sửa đổi những sai trái đó. Hai người lính tượng trưng cho thế hệ ưu việt của Hoa Kỳ và Việt Nam.

Tôi cũng yêu cầu TS Trọng gửi bản originial cho tôi để tôi mời giáo viên sử của tôi coi.

Xin giới thiệu youtube TS Phan Quang Trọng phỏng vấn ông Richard Botkin. Hy vọng, trong tương lai Hoàng Lan Chi sẽ có một buổi phỏng vấn khác với ông, thêm nhiều chi tiết hơn. Xin các bạn đón xem.

Mỗi người Việt quốc gia cần phải xem phim này vì đó là phim nói về Việt Nam Cộng Hòa chúng ta, về sự chiến đấu dũng mãnh của quân đội VNCH, về sự tàn bạo của cộng sản đối với người quốc gia.

Cũng cảm ơn TS Phan Quang Trọng về buổi phỏng vấn này

https://www.youtube.com/watch?v=xVVCm-tAGQ8&feature=youtu.be

Hoàng Lan Chi

Xem vài trailer:

Người Đàn Ông Hoa Kỳ Mà Tôi Ngưỡng Mộ

Người Đàn Ông Hoa Kỳ Mà Tôi Ngưỡng Mộ

Richard Botkin

Tôi thích bất ngờ quen biết ai đó chứ không thích bất ngờ ai đó đến thăm tôi!

Nói rõ là thế này, tuần  qua, một cô em họ định gây bất ngờ cho tôi nhưng sau đó cô đổi ý và gọi điện thọai báo trước. Tôi bảo cô “Chị ghét ai bất ngờ lù lù đến trước nhà chị lắm nhen. Lý do, tớ là cô ký điệu. Tớ không thích người ở xa đến gặp lúc tớ chưa sửa soạn”.

Còn cái sau là tình cờ có thêm những “quen biết” mà tôi thú vị với mối quen biết mới đó.

2014, tôi bất ngờ gặp sư huynh Lê Anh Kiệt và từ sư huynh là Bạch Diện Thư Sinh. Hai người này là trong ban A17 của Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo.

Tháng 3/2015, không hẳn bất ngờ lắm nhưng cứ coi vô tình gặp trong nhóm nhỏ rồi thì thành thân thiết: Ts Phan Quang Trọng, Chủ tịch tổ chức cộng đồng San Antonio.  TS Trọng là một trong bốn vị chủ tịch cộng đồng mà tôi “thương mến”. “Thương mến” vì …đồng tư tưởng khá nhiều, không phải tranh luận ỏm tỏi như tôi với vài cụ cao niên.

Thế rồi, từ Trọng, tôi bất ngờ quen Cựu Thiếu Tá TQLC Richard Botkin. Đây là người đàn ông Hoa Kỳ mà tôi rất “ngưỡng mộ”.

Rất dễ cho bạn bè đoán được lý do tôi “ngưỡng mộ” ai đó. Đa phần lý do sẽ là người hùng, hay người đóng góp nhiều cho lý tưởng quốc gia.

Richard Botkin là chiến binh Hoa Kỳ phục vụ  từ 1980 đến 1995. Ông chưa từng chiến đấu ở Việt  Nam. Một tình cờ, ông có mặt trong buổi tặng huân chương  Anh Dũng Bội Tinh Ngôi Sao Bạc, do Tổng Thống Bush ký tặng để vinh danh Trung tá Lê Bá Bình, trong một họp mặt trang trọng tại Thủ Đô Hoa Kỳ nhân dịp Lễ Độc Lập July 4, 2005 (tin Việt Báo). Đây là định mệnh mà  Richard gọi đó là một ơn kêu gọi. Ông bắt đầu tìm hiểu về cuộc chiến Việt  Nam, một cuộc chiến hiện nay đã được ghi vào lịch sử  Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ như một cuộc chiến tiêu biểu mà cường quốc này đã tham gia trong thế kỷ 1900s. Càng tìm hiểu thì ông càng yêu mến. Cuối cùng ông đã dành hơn năm năm nghiên cứu và bốn lần đến Việt  Nam cùng cựu Trung Tá Lê Bá Bình. Kết quả sau đó là sự chào đời của cuốn sách hơn 600 trang vào năm 2006,  Ride The Thunder. Chín năm sau là phim Ride The Thunder xuất hiện tại thủ đô của người Việt tị nạn tháng 3, 2015.

Điều làm cho tôi xúc động hơn là vào cột mốc 40 năm, khi vài người hớn hở với việc thành công cá nhân khi đến được xứ tự do, hay vui mừng vì được chương trình gọi là H.O của Hoa Kỳ đón bằng máy bay; hay cảm động vì sự thành công trên xứ người và bày tỏ “Thank You USA” thì một người lính Thủy Quân Lục Chiến Mỹ đã trình làng một bộ phim nhằm mục đích đòi danh dự cho người lính VNCH.

Sự trùng hợp là bộ phim ấy lại nói về mùa hè đỏ lửa 1972,  dính liền với một địa danh mà tôi hằng yêu mến. Ba chục ngàn quân chính quy vc tấn công địa đầu Quảng Trị và tiến vào Huế. Tiểu đoàn 3 Sói Biển TQLC của Lê Bá Bình, với cố vấn John Ripley,  được tăng cường thêm một trợ thủ là Jim Smock sau bốn giờ đồng hồ đã phá được cầu Đông Hà, chận vc. Sau đó, quân đội VNCH tái chiếm cổ thành Quảng Trị. Thật ra, cho đến giờ phút này, nhạc phẩm luôn làm tôi xúc động là “Cờ bay trên thành phố Quảng Trị”. Có lẽ ít ai ngờ rằng, nhiều khi tôi hay hát bài này một mình trong phòng.

Để thực hiện bộ phim, Richard đã “I really do have all my life savings in the film, along with the help of a few friends.” *(Chỉ với cuốn phim này, tôi đã thật sự dùng hết tiền dành dụm cả đời cùng với sự tài trợ của vài người bạn).

Tại sao người đàn ông Hoa Kỳ ấy lại muốn làm điều đó? Hãy nghe ông bày tỏ “I believe to my soul that God’s mission to me for the remainder of my life is to fight for the truth about the Vietnam War”* (Tôi tin rằng Trời đã trao cho tôi nghĩa vụ tranh đấu cho sự thật về cuộc chiến tranh Việt Nam cho tới cuối đời.)

Người đàn ông ấy hẳn có một tư cách như thế nào, một lý tưởng tuyệt vời ra sao, một niềm tin mãnh liệt chừng nào, để “We have been married nearly 33 years.  She has never once complained about the time or the funding I have taken to do these projects.  My children have likewise been very supportive.  I think they also understand that there is a battle for our nation’s soul.  America was correct to fight the communists in Vietnam .* (Chúng tôi đã lấy nhau được gần 33 năm. Chưa bao giờ bà ấy than phiền về thời gian và tài chánh tôi đã dùng để làm những công trình như thế này. Các con tôi cũng đồng lòng giúp đỡ tôi như vậy. Tôi nghĩ chúng cũng hiểu rằng đây là một cuộc tranh đấu cho tâm hồn của đất nước. Nước Mỹ đã làm một việc đúng đắn khi đương đầu với Cộng Sản tại Việt Nam.)

Ride the thunder

Vâng, bằng ấy cái tạo nên người đàn ông Hoa Kỳ mà tôi ngưỡng mộ. Ông đã dành mọi sinh lực, tâm huyết để gióng lên tiếng chuông, đòi lại danh dự cho quân đội VNCH của tôi. Ông đã can đảm xé toang màn mây mù bao phủ, thay đổi  ký ức của thế giới về chiến tranh VN.

Ông quý trọng về “cái giá vô cùng to lớn mà người Việt phải trả cho sự tự do”, ông  ngẩn ngơ về “những điều mà người Việt tại hải ngoại đã làm được”. * Còn tôi, tôi ngưỡng mộ và biết ơn ông vì qua công việc của ông, hình ảnh đích thực của người lính Việt Nam Cộng Hòa đã được tái lập cho thế hệ trẻ biết rằng các em là giòng dõi của những con người can trường ấy. Niềm tự hào dân tộc sẽ được bùng  thổi để các em vươn mình làm người Quang Trung.

Cuối cùng, tôi chỉ biết nói với người đàn ông mà tôi ngưỡng mộ đó rằng “Our duty is to be with you and your work”. *

Hoàng Lan Chi

6/2015

* Tất cả là những câu trích từ bài “Trò Chuyện với Richard Botkin về phim Rider The Thunder”. Đón xem bài phỏng vấn của Hoàng Lan Chi – báo Bút Tre tháng 6/2015

* Phim: http://ridethethundermovie.com

TAA, tương lai TPP và Việt Nam

15 tháng 6 2015,

http://www.bbc.com/vietnamese/forum/2015/06/150615_tpp_tpa_vietnam

 
Tổng thống Obama đã tới vận động cho TAA nhưng bất thành

Sau khi Hạ viện Hoa Kỳ hôm thứ Sáu 12/6 bỏ phiếu về hai dự luật “Quyền đàm phán nhanh” (TPA) và “Hỗ trợ Điều chỉnh Thương mại” (TAA) thì lập tức một loạt các cơ quan truyền thông đã vội đưa tin rằng TPA, dự luật cho phép Tổng thống Obama xúc tiến đàm phán nhanh các thỏa thuận thương mại quan trọng, trong đó có Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP), đã không được Hạ viện Hoa Kỳ thông qua.

Thực ra thì TPA (Trade Promotion Authority) đã được thông qua với số phiếu 219 thuận và 211 chống. Tuy nhiên vì TPA đi kèm với một dự luật khác mang tên “Dự luật Hỗ trợ Điều chỉnh Thương mại” (TAA), đã bị bác trước đó với 302 phiếu chống, 126 phiếu thuận cho nên TPA không được chuyển đến Tổng thống Obama để ký ban hành.

Thủ tục, trình tự lập pháp của Quốc hội Hoa Kỳ tương đối khá phức tạp và trong khuôn khổ của bài này tôi không có ý định bàn sâu nên tôi chỉ tóm lược như sau: TPA và TAA đã được Thượng viện Hoa Kỳ thông qua cả hai như một dự luật chung hôm 22/5.

Cho nên Hạ viện buộc phải thông qua cả hai TPA và TAA để tránh sự bất cập với bản dự luật thông qua của Thượng viện. Nếu có bất cập thì dự luật buộc phải trả về Thượng viện để bỏ phiếu lại.

Theo tin từ Hạ viện thì TAA (Trade Adjustment Assistance) sẽ được mang ra bỏ phiếu lại vào thứ Ba 16/6 và hy vọng lần này sẽ được thông qua. Chắc chắn là Tổng thống Obama sẽ phải có một số nhượng bộ gì đó với cả hai đảng Dân chủ và Cộng hòa.

Và tôi tin rằng như thế vì trước đây TPA cũng đã gặp trường hợp tương tự ở Thượng viện.

Bảo vệ công nhân Mỹ

TPA như đã trình bày, dự luật này cho phép chính phủ Mỹ được quyền đàm phán trọn gói các hiệp định thương mại quốc tế thí dụ như TPP trước khi đệ trình Quốc hội thông qua, thay vì phải chịu sự giám sát của Quốc hội trong tiến trình đàm phán.

Trong khi đó thì TAA là một dự luật riêng cho chương trình hỗ trợ cho các lao động Mỹ bị mất việc làm vì các hiệp định thương mại quốc tế. Dự luật này đã có từ hơn 40 năm nay nhưng sẽ hết hạn vào cuối năm nay nên đảng Dân chủ đã yêu cầu gia hạn đến năm 2022 và lại được đính kèm với TPA nên mới có sự cố éo le này.

null
TAA được cho là để bảo vệ lao động Hoa Kỳ

TAA luôn là một dự luật theo truyền thống được phe Dân chủ ủng hộ. Tuy nhiên vì được dính với TPA nên đảng Dân chủ muốn làm yêu sách với chính phủ để được thêm quyền lợi. Trong khi đó thì các nghị sĩ Cộng hòa, vốn chống đối TAA buộc phải rơi vào thế đồng minh bất đắc dĩ của Tổng thống Obama vì họ ủng hộ tự do thương mại, khi bị yêu cầu bỏ phiếu thông qua TAA. Tôi nghĩ đảng Cộng hoà sẽ cố hết sức để thông qua TAA vào thứ Ba 16/6 tới vì họ không muốn chuyện này kéo dài nhất là năm 2016 là năm bầu cử Quốc hội và Tổng thống Hoa Kỳ, năm mà họ phải đối diện với cử tri mà không phải cử tri nào cũng hiểu được giá trị lá phiếu của họ ảnh hưởng như thế nào đối với những chính sách tầm quốc tế của Mỹ.

Theo lịch trình Quốc hội thì Hạ viện Hoa Kỳ sẽ nhóm họp đến hết ngày 26/6, sau đó nghỉ lễ Quốc khánh 4/7 và sẽ nhóm họp lại đến cuối tháng 7 rồi nghỉ hè đến giữa tháng 9.

Nếu Hạ viện không thông qua được TAA vào tháng 6 này thì coi như cơ hội kết thúc đàm phán TPP cũng kết thúc!

Chậm trễ tới 2018

Từ đây đến cuối năm sẽ không còn đủ thời gian để đàm phán một Hiệp định thương mại tầm quốc tế mà sau đó còn phải tùy thuộc vào lá phiếu của các ông bà Nghị sỹ Mỹ nhất là năm 2016 lại là năm bầu cử.

Điều đó có nghĩa rằng sẽ không có gì khởi động lại đàm phán trước năm 2018 vì sau kỳ bầu cử tháng 11/2016, còn phải chờ tân Tổng thống nhậm chức và nội các mới chấp chính, rồi Thượng viện chuẩn thuận tân Bộ trưởng Thương mại chịu trách nhiệm đàm phán TPP. Đó là chưa nói vị tân Tổng thống Mỹ có còn mặn mà với một chính sách mà được coi như là di sản của vị tiền nhiệm, Tổng thống Obama.

Cuối tuần qua đã có những cuộc thương thuyết liên tục giữa Tòa Bạch Ốc và một số Nghị sỹ có ảnh hưởng của cả hai đảng nhưng vì cách tổ chức Quốc hội Mỹ khá đặc biệt nên hy vọng cũng khá mong manh. Các Nghị sỹ Mỹ trên nguyên tắc không bị bắt buộc bỏ phiếu cho đảng của mình mà có quyền tự do bỏ phiếu theo quyền lợi của địa phương dân cử mình. Nên việc những lãnh đạo đảng kêu gọi bỏ phiếu ủng hộ một dự luật nào đó cũng mang tính tương đối.

Dự luật TAA thật ra tới giờ chỉ ảnh hưởng tới một thiểu số rất nhỏ người dân Mỹ và như Tổng thống Obama đã từng tuyên bố rằng TPP mang lại rất nhiều lợi ích kinh tế và việc làm cho người dân Mỹ, nhất là dự luật này với mục đích là hỗ trợ tài chính cho những người Mỹ mất việc có cơ hội tìm lại được việc làm mới thì việc chống lại nó là một điều phi lý.

Nếu để đảng Cộng hòa dùng lá bài này thì đảng Dân chủ gần như sẽ bị thua đậm trong kỳ bỏ phiếu 2016 sắp tới.

Đúng là sẽ có một số người Mỹ không thích việc trao quyền quá nhiều cho Tổng thống nhưng khi đảng Dân chủ không chặn được TPA mà còn chặn TAA tức là đạp đổ chén cơm của người dân Mỹ thì quả là lợi bất cập hại cho các Nghị sỹ Dân chủ, cho dù bà Nancy Pelosi, một lãnh đạo thiểu số Dân chủ tại Hạ viện, có giải thích rằng việc bà ấy bỏ phiếu chống TAA là muốn làm chậm lại cái “Quyền đàm phán nhanh” của Tổng thống.

Lập luận này khó lòng mà người Mỹ chấp nhận được.

TAA ảnh hưởng gì đến Việt Nam?

Nếu TAA được thông qua vào thứ Ba 16/6 thì từ đây đến cuối tháng 9 sẽ có nhiều khả năng kết thúc đàm phán và Quốc hội Hoa Kỳ sẽ thông qua thành luật vào mùa Thu năm nay, như thế TPP sẽ không nằm trong nghị trình của các cuộc bầu cử ở Mỹ vào tháng 11/2016.

Về nguyên tắc, coi như Hoa Kỳ đã hoàn tất các mục tiêu chiến lược đối ngoại ở Châu Á – Thái Bình Dương và chỉ tiếp tục triển khai “chiến lược chuyển trục” như kế hoạch.

Bất kể Tổng thống nào là chủ nhân Tòa Bạch Ốc năm 2017, mọi việc vẫn có thể tiếp tục bình thường trước năm 2019 vì ít nhất tân chính phủ cũng phải cần từ một đến hai năm để lập và điều hành một chính sách mới.

null

Tuy nhiên đã có từ lâu một sự thỏa thuận ngầm của lưỡng đảng về chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ, đó là sức mạnh Hoa Kỳ cần liên tục được biểu dương trên chính trường quốc tế, đặc biệt khi có một quốc gia nào đó có ý định đẩy Mỹ ra khỏi khu vực Châu Á – TBD.

TPP là một trong tứ điểm trụ cột của chính sách Mỹ tại khu vực. Và cũng cần nhắc lại rằng ngoài TPP thì Mỹ cũng đang thương lượng với các đồng minh ở Châu Âu một Hiệp định tương tự có tên là “Transatlantic Trade and Investment Partnership” (TTIP). Sự thỏa thuận ngầm của lưỡng đảng về chính sách ngoại giao là một luật bất thành văn ở Hoa Thịnh Đốn.

Những tin tức riêng từ Hoa Thịnh Đốn mà tôi có từ hai ngày qua cho tôi nhận xét rằng chính sách của Mỹ tương đối khá rõ ràng đối với Hà Nội là bằng mọi giá phải vô hiệu hóa Hà Nội, không để Hà Nội là quân bài của Bắc Kinh khuấy động Biển Đông.

Bắc Kinh không thể dùng Hà Nội làm bàn đạp kiểm soát Đông Nam Á. Chính phủ Mỹ tiếp tục dùng chính sách tiếp cận tiệm tiến để một mặt cầm chân Hà Nội trước sự ve vãn của Bắc Kinh, mặt khác tạo dựng lực lượng trong nước đủ năng lực cho một chuyển tiếp chế độ khi điều kiện chín muồi.

Những điều khoản ràng buộc về lao động và tự do nghiệp đoàn của TPP là những mũi xung kích khi cần thiết.

Ảnh hưởng tới lãnh đạo Việt Nam?

Về quyền lợi kinh tế thì Mỹ dùng quyền lợi TPP ảnh hưởng tầng lớp lãnh đạo cộng sản Việt Nam, cột chặt họ với những quyền lợi của tư bản Hoa Kỳ, biến “tư bản đỏ thành tư bản xanh” vì bản chất thì tư bản vẫn là tư bản.

Với sách lược này, Mỹ sẽ đặc cách triển hạn cho Việt Nam một khoảng thời gian có thể là từ 3 đến 5 năm để thực hiện các điều khoản này như trong trường hợp WTO. Đồng thời hai bên vẫn tiếp tục câu chuyện dài nhiều tập về “đối thoại nhân quyền”.

Cho nên trong thực tế thì chuyến đi của ông TBT Nguyễn Phú Trọng đến Hoa Thịnh Đốn vào thời điểm này không có gì mang tính chiến lược, mà chỉ là một màn trình diễn.

Sẽ không có bước đột phá gì lớn về chính trị, ngoại giao, ngoại trừ một số hợp đồng kinh tế, thương mại, quân sự khổng lồ trên 10 tỷ USD với một số tập đoàn đa quốc gia Hoa Kỳ như Boeing, Lockheed Martin.

Ông Trọng sẽ được giới thiệu với người Mỹ như một người cộng sản Việt Nam không những biết cầm súng mà còn biết làm thương mại và Việt Nam tương lai sẽ là một đối tác thương mại không kém quan trọng của Hoa Kỳ trong khuôn khổ TPP. Và mọi người ở Hoa Thịnh Đốn hay ít nhất chính phủ Obama sẽ hy vọng Hà Nội sẽ chuyển trục, xích lại gần hơn Mỹ trên Biển Đông.

Trong trường hợp TAA không được thông qua như dự kiến và TPA chết yểu thì số phận TPP và Hà Nội sẽ tiếp tục lơ lửng đến 2018.

Như vậy dù chính phủ Obama vẫn tiếp tục đàm phán cho đến hết nhiệm kỳ nhưng chắc chắn khó mà có đột phá và những gì đạt được trong suốt thời gian qua cho chiến lược “chuyển trục” coi như là không có gì!

Dĩ nhiên, kẻ hưởng lợi nhiều nhất trong trường hợp này là Bắc Kinh và phe cánh thân Trung Quốc ở Hà Nội.

Bài viết phản ánh văn phong và quan điểm riêng của tác giả, một luật sư sinh sống và làm việc ở Canada.

Jeb Bush: ‘Sẵn sàng dẫn dắt nước Mỹ’

http://www.bbc.com/vietnamese/world/2015/06/150615_bush_presidential_race

Ông Jeb Bush chính thức ra chiến dịch vận động tranh cử hôm thứ Hai

Cựu Thống đốc bang Florida, Jeb Bush, hứa hẹn cải tổ nước Mỹ và loan báo chiến dịch vận động để trở thành ứng viên tổng thống đảng Cộng hòa.

Trong một video được công bố vài giờ trước khi ông chính thức ra chiến dịch vận động, người em 62 tuổi của cựu Tống thống George W Bush tuyên bố: “Tôi đã sẵn sàng dẫn dắt.”

Ông cũng cam kết sẽ bảo vệ các đối tượng dễ bị tổn thương nhất nước.

Nhưng ngay phe bảo thủ trong đảng của ông cũng có ý nghi ngờ.

Một cuộc thăm dò dư luận bước đầu cho thấy ông vẫn chưa có gì nổi trội so với nhiều ứng viên Cộng hòa khác.

Trong video mới nhất của minh, có tên là Thế kỷ Vĩ đại nhất, ông đưa ra một thông điệp rất lạc quan: “Tôi nhìn thấy một đất nước vĩ đại bước vào một thế kỷ vĩ đại, và tôi đã sẵn sàng dẫn dắt.”

Tuy chiến dịch của ông chính thức khởi động hôm thứ Hai nhưng không có gì bí mật quanh vấn đề này; nhóm vận động của ông đã gây được 100 triệu đôla để sẵn sàng cho cuộc chiến.

Trong chuyến công du tới châu Âu hồi tuần trước, ông Bush cảnh báo rằng ông sẽ không từ bỏ các niềm tin căn bản của mình, kể cả khi chúng khiến cho ông không được lòng các thành viên khác trong đảng.

“Tôi sẽ không thay đổi mình,” ông nói. “Tôi tôn trọng những người không cùng quan điểm với tôi, nhưng tôi sẽ không thay đổi quan điểm của mình bởi lý do có ai đó có cách nhìn nhận khác.”

Trong một video khác, có tên là Tạo Khác biệt, ông cổ vũ cho quyền của phụ nữ, của các nhóm sắc tộc thiểu số và người khuyết tật.

Ông Bush trở thành gương mặt thứ 11 của phe Cộng hòa tuyên bố tham gia cuộc đua giành vị trí ứng viên tổng thống, với Thống đốc Wisconsin Scott Walker và Thượng nghị sỹ Florida Marco Rubio là những đối thủ cạnh tranh nặng ký nhất.

Bên phía Dân chủ, bà Hillary Clinton rõ ràng là đang dẫn đầu. Điều này khiến người ta nghĩ tới một cuộc đua Clinton-Bush mới trong năm 2016, giống như đã từng xảy ra hồi 1992.

Năm đó, phu quân của bà Clinton là ông Bill Clinton đã thắng cha của Jeb Bush là Tổng thống George HW Bush.

Điều gì khiến các chế độ độc tài vẫn tồn tại?

15 tháng 6 2015

http://www.bbc.com/vietnamese/culture_social/2015/06/150615_will_dictatorship_disappear_vert_fut

 
Gần 50 triệu người đã chết dưới sự cai trị của Stalin

Những người dân sống ở các xã hội dân chủ thường gắn kết chế độ độc tài với sự đàn áp, vi phạm nhân quyền, nghèo đói và hỗn loạn. Các chế độ độc tài đã giết chết không biết bao nhiêu người, trong số đó có đến 49 triệu người chết dưới thời Joseph Stalin ở Liên Xô và gần ba triệu người Campuchia dưới chế độ của Pol Pot.

Với những con số thống kê như thế thì việc phải chấm dứt mãi mãi chế độ độc tài dường như là mục tiêu đáng phải làm. Nhưng liệu điều đó có làm được không? Điều gì khiến cho những kẻ độc tài có đất dụng võ và mọi việc sẽ thay đổi như thế nào đối với những người độc tài trong tương lai?

Một nhóm nhỏ cai trị

Trong thế giới học thuật, từ ‘độc tài’ có cách định nghĩa khách quan và dễ đo lường hơn. Theo bà Natasha Ezrow, một giảng viên tại Đại học Essex thì hầu hết các chuyên gia nghiên cứu về độc tài thường bắt đầu với một định nghĩa đơn giản: “Khi không có sự luân chuyển trong quyền lực hành pháp thì đó là chế độ độc tài.” Điều này có nghĩa là chế độ độc tài có thể được dựng lên xung quanh một cá nhân đã tạo dựng cho mình sự sùng bái cá nhân, chế độ độc đảng hay chính quyền quân phiệt.

Trong con mắt những người nghiên cứu thì khác với những nhà quân chủ, vốn chỉ giới hạn trong phạm vi rất ít người mà thường là hoàng gia, những kẻ độc tài có thể xuất thân từ thành phần rộng lớn hơn trong xã hội. Tuy nhiên liên minh cầm quyền của họ thì rất hạn hẹp và họ chỉ dựa vào tương đối ít người để nắm quyền.

Ở một số nước, số người thực sự có tiếng nói trong việc ai là người nắm quyền có thể chỉ vào khoảng từ một chục cho đến vài trăm người. Để so sánh, ở Anh tỷ lệ người dân có tiếng nói quyết định đối với sự thành lập một chính phủ là 25% còn ở Mỹ thường là hơn 30%.

Hitler lên nắm quyền lúc nước Đức trải qua khủng hoảng

Các chế độ độc tài có thể có hoặc không sự khủng bố của Nhà nước nhưng theo những nhà nghiên cứu, gần như ở các chế độ độc tài luôn có sự thông đồng, nhất là trong việc chiếm dụng quỹ công cho một nhóm người thân cận.

“Khi anh phải dựa vào sự ủng hộ của rất ít người để nắm quyền thì cách cai trị hiệu quả là thông qua tham nhũng, hối lộ, tống tiền…,” Bruce Bueno de Mesquita, giáo sư chính trị ở Đại học New York, nói, “Anh có thể khiến cho những người thân cận của anh trung thành với anh bằng cách tưởng thưởng cho họ thật xứng đáng.”

Không vì lợi ích số đông

Do cấu trúc quyền lực như thế nên nhà độc tài muốn nắm quyền không hành động vì lợi ích của số đông mà vì quyền lợi của số ít người mà ông ta dựa vào để duy trì quyền lực. “Hành động xấu của nhà độc tài không phải là do đặc tính tự thân ở con người hay do sự không may khi có những người lãnh đạo có vấn đề về nhân cách,” Bueno de Mesquita nói. “Chính là cấu trúc chính trị đã dẫn đến những hành động như vậy.”

Ngay cả khi đã tưởng thưởng cho những người thân cận thì các nhà độc tài vẫn còn có rất nhiều ngân quỹ có thể tùy nghi sử dụng và đây là chỗ mà nhà độc tài được đánh giá thật sự: hoặc là ông ta có thể cất giấu số tiền đó cho mình và phe cánh, hoặc ông ta có thể dùng nó để cải thiện cuộc sống của người dân.

Nhưng ngay cả khi ông muốn làm lợi cho người dân thì điều đó cũng không có nghĩa là mọi việc sẽ tốt đẹp. Có ý định thật sự tốt cho xã hội không tự động biến thành những ý tưởng tốt để thực hiện những ý định này. Với nỗ lực cải thiện cuộc sống của người dân, những nhà lãnh đạo chuyên chế có thể làm cho cuộc sống của người dân trở nên tệ hơn.

“Chế độ độc tài có thể đem lại kết quả tốt, nhưng đó là một canh bạc hết sức rủi ro,” Bueno de Mesquita nói. “Rất dễ trở thành chính quyền vì lợi ích của chính mình và phần lớn mọi người có ý tưởng rất dở.”

Tính cách xấu

Một số nước châu Phi vẫn duy trì tình trạng độc tài

Các nhà nghiên cứu còn tìm ra một vấn đề thường thấy nữa ở các chế độ độc tài. Các nhà độc tài theo định nghĩa không phải là kẻ ác nhưng nhiều người trong số họ tương đồng nhau ở chỗ có những nét tính cách không hay nào đó.

Họ có thể có những ảo tưởng về quyền lực, cái đẹp, hào quang, vinh dự hay sự thống trị không giới hạn đi cùng với sự thiếu cảm thông. “Có lẽ vị trí của nhà độc tài khiến cho họ đi về phần xấu ở con người, nhất là đi đến khía cạnh tự yêu bản thân mình,” ông Steven Pinker, giáo sư tâm lý ở Đại học Harvard, nói.

Cuộc sống dưới chế độ độc tài dường như có rất nhiều hạn chế, nhưng có nhiều quốc gia hơn chúng ta nghĩ có thể được xem là chế độ độc tài theo định nghĩa khoa học.

Freedom House, một tổ chức phi chính phủ có trụ sở ở Washington, ước tính khoảng hai phần ba dân số thế giới đang sống dưới các chế độ độc tài và hai tỷ người đang chịu ách thống trị chuyên chế. Theo Freedom House thì có 106 chế độ độc tài hay độc tài một phần vẫn tồn tại trên thế giới ngày nay và điều này tương ứng với 54% số quốc gia trên thế giới.

Khủng hoảng sinh ra độc tài?

Nguyên nhân sinh ra chế độ độc tài đã không hề thay đổi nhiều qua hàng trăm năm.

Một cá nhân như Julius Caesar được trao cho rất nhiều quyền để giúp xã hội vượt qua khủng hoảng mà sau đó quyền lực của ông ta phải được giới hạn trở lại,” Richard Overy, một nhà sử học tại Đại học Exeter, nói. “Nhưng thường là ông ta sẽ không muốn từ bỏ quyền lực”. Nhiều chế độ độc tài hiện đại – giống như của Adolf Hitler hay Benito Mussolini cũng ra đời trong thời kỳ hỗn loạn và trong tương lai có lẽ cũng như thế.

Hàng triệu người đã thiệt mạng dưới chế độ Pol Pot ở Campuchia

“Trong thế kỷ tới sẽ có những giai đoạn khủng hoảng nghiêm trọng,” Overy nói. “Tôi không nghĩ là chúng ta sẽ chứng kiến sự cáo chung của chế độ độc tài như chúng ta nhìn thấy chiến tranh kết thúc.”

Cũng giống như bạo lực nhìn chung đã có sự thoái trào trong tiến trình lịch sử, số lượng chế độ độc tài cũng vậy, nhất là kể từ những năm 1970 khi mà các chế độ độc tài ở Mỹ Latin và Đông Âu sụp đổ.

Sự sụp đổ của Liên Xô đã kéo theo sự thoái trào của các chế độ độc tài nhưng giờ đây ở một số những nước này đang âm thầm trở lại mô hình Nhà nước chuyên chế cũ. Nhưng nhìn chung thì các chế độ độc tài giờ đây thì ít hơn so với trước đây. “Giờ đây khó mà biện minh cho chế độ độc tài, một phần là vì cả thế giới đều bị truyền thông theo dõi,” Overy nói.

Do đó, ngày tàn có thể sẽ đến với những chế độ độc tài còn lại, nhất là ở những nước mà sự cai trị chuyên chế đã góp phần vào những khó khăn kinh tế.

“Khi anh hoạt động trong một nền kinh tế mà sẽ khiến anh sụp đổ, những người ủng hộ anh sẽ thấy lo lắng rằng anh sẽ không giúp được gì cho họ, do đó họ bắt đầu tìm kiếm xung quanh,” Bueno de Mesquita nói.

Tình cảnh như thế thường dẫn đến các cuộc đảo chính quân sự vốn sẽ đẩy các nước theo một hướng tích cực hơn nếu xét trên lợi ích của người dân, ít nhất là qua những ví dụ đã xảy ra trong quá khứ.

‘Độc tài bền vững’

Mussolini là nhà độc tài đã đưa nước Ý vào Thế chiến thứ hai

Tuy nhiên, một số chế độ độc tài lại không có dấu hiệu rạn nứt. “Những nền độc tài trên thế giới hiện nay là những chế độ độc tài hết sức bền vững,” Erica Chenoweth, một phó giáo sư tại Đại học Denver, nói. “Các chế độ độc tài vẫn tồn tại ngày nay là những chế độ đã biết cách hoàn thiện.”

“Ở châu Phi, đã có rất nhiều sự thúc đẩy các nước đi đến dân chủ nhưng các nước này có tài nguyên như kim cương, dầu và khoáng sản vốn có thể được Nhà nước sử dụng để mua chuộc người dân,” Erzow nói. “Trong khi đó ở Trung Đông thì bên ngoài không muốn thúc đẩy nhiều để họ trở thành những nước dân chủ bởi vì đó là những nước ổn định mà những nước khác muốn họ ổn định.”

“Người ta thường có quan niệm ngờ nghệch rằng các nước dân chủ muốn thúc đẩy dân chủ,” Bueno de Mesquita nói, “Nhưng điều đó không đúng.”

Nhiệm vụ căn bản của các nhà lãnh đạo dân chủ, ông giải thích, là thực thi những chính sách có lợi cho cử tri ở đất nước của họ chứ không phải ở đất nước khác. Do các nhà độc tài cần phải lấy lòng những người thân cận, các nhà lãnh đạo dân chủ thấy rằng họ có thể bỏ tiền cho những nhà độc tài để những nhà độc tài này làm những gì mà họ muốn. Khi đó thì cả hai bên cùng có lợi. Nhà độc tài muốn có tiền còn nhà lãnh đạo dân chủ thì muốn những chính sách có thể làm hài lòng cử tri của họ.

Không giống như quan niệm ở các nước phương Tây, chế độ độc tài không nhất thiết là điều xấu đối với tất cả mọi quốc gia và dân tộc. Không phải chế độ độc tài nào cũng có kết cục bi thảm và không phải ai cũng muốn sống dưới chế độ dân chủ. “Một nền dân chủ tồi có thể còn tệ hơn một nền độc tài nhân bản,” Pinker nhận xét.

Không có bằng chứng cho thấy bản chất nội tại của con người là khát khao tự do và dân chủ, Ezrow nói. Miễn là chất lượng cuộc sống vẫn tốt và người dân được phép sống cuộc sống mà họ muốn thì họ vẫn hài lòng dưới chế độ độc tài.

Bản tiếng Anh bài này đã đăng trên BBC Future.

Thời cơ ly khai với “nhóm lợi ích”

13 tháng 6 2015

Ông Vũ Ngọc Hoàng, Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Đảng Việt Nam vừa lên tiếng về ‘sự thâu tóm quyền lực và bóc lột’, cũng như ‘các nhóm lợi ích’ trong xã hội VN.

Mới đây, ông Vũ Ngọc Hoàng, Ủy viên Trung ương đảng cộng sản Việt Nam, Phó Trưởng ban Thường trực Ban Tuyên giáo Trung ương đã đăng một bài viết rất đáng chú ý trên tạp chí Cộng sản bàn về “lợi ích nhóm”, sự thâu tóm quyền lực và sự bóc lột.

Khác với những bài viết ngợi ca chế độ đã quá nhàm chán, ông Hoàng có vẻ tỏ ra đã “nhìn thẳng vào sự thật” khi công nhận “lợi ích nhóm đang diễn ra ở hầu hết, nếu không muốn nói là tất cả mọi lĩnh vực đời sống xã hội”, và “tình hình xấu đã lan rộng, khá phổ biến và khá ngang nhiên, nghiêm trọng đến mức báo động.”

Để rồi như một nụ cười mỉm vào những người đang tuyên truyền cho sự lãnh đạo “sáng suốt, tài tình” của giới lãnh đạo đảng cộng sản, ông Hoàng cho biết:

“Nước ta sau mấy chục năm công nghiệp hóa, đến nay năng suất lao động xã hội vẫn thấp (vào loại thấp nhất khu vực Đông Á), hiệu quả đầu tư kém, nợ nần nhiều mà chưa rõ trả bằng cách nào, khi mà hiệu quả đầu tư (sử dụng nguồn vay ấy) còn kém; thu nhập thấp, sản phẩm công nghiệp xuất khẩu hầu như không có, các chương trình nội địa hóa không thành công, chủ yếu là làm thuê và cho thuê mặt bằng, nền kinh tế Việt Nam đang rơi vào “bẫy thu nhập trung bình thấp”. Nhìn lại nguyên nhân các nước bị “bẫy thu nhập trung bình” và nhìn lại tình hình nền kinh tế của ta thì thật đáng lo ngại.”

Ông Hoàng cũng đã không khỏi lo lắng khi “chủ nghĩa tư bản thân hữu” đang hoành hành ở Việt Nam. Bộ máy nhà nước đang trở thành công cụ cho một nhóm người, thực hiện độc quyền kinh tế kết hợp độc quyền chính trị.

Từ đó, nhà nước trở thành “bộ máy cai trị, tham nhũng và bóc lột nhân dân”, “dân tộc sẽ bị bóc lột, bị tước đoạt quyền lực và tài sản của cải, chế độ xã hội sẽ là một chế độ không có dân chủ và tự do, không có bình đẳng”, “dẫn đến nguy cơ mất độc lập, thậm chí là mất nước”.

Thực vậy, nhìn vào việc Trung ương đảng cộng sản, dưới sự khống chế, chi phối của “nhóm lợi ích” nào đó, đã không dám phản đối Trung Quốc, không dám công bố nội dung của Hội nghị Thành Đô 1990 là rõ, dù báo chí Trung Quốc, theo một số nguồn cần kiểm chứng thêm, đã tiết lộ rằng tại Thành Đô năm 1990, lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam ‘đã đồng ý’ là đến năm 2020 Việt Nam sẽ trở thành ‘một khu tự trị’ của Trung Quốc.

Không có giải pháp

Trước thảm trạng của đất nước, dù đã có “ánh sáng của chủ nghĩa Mác và tư tưởng Hồ Chí Minh” soi đường dẫn lối, các lãnh đạo đảng cộng sản đã tỏ rõ sự bất lực khi tuyên bố treo thưởng một tỷ đồng cho ai hiến kế đổi mới chính trị, và hai tỷ đồng cho ai hiến kế đổi mới kinh tế.

Thế nhưng, về chính trị, làm sao chế độ độc đảng, độc tài, độc quyền có thể đảm bảo công bằng xã hội? Làm cách nào mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật nhưng chỉ có một nhóm nhỏ công dân vốn chính là giới lãnh đạo cộng sản được độc quyền nhà nước?

Về kinh tế, làm sao mọi thành phần kinh tế đều cạnh tranh bình đẳng trong khi vẫn phải đảm bảo kinh tế quốc doanh là chủ đạo?

Với một đề bài sai thì không thể có lời giải, không có gì ngạc nhiên khi các vị “giáo sư, tiến sỹ” đáng kính của Hội đồng lý luận trung ương đã phải “bó tay chấm côm” và mời người dân hiến kế.

Cần minh định rằng với người dân bình thường, cả đảng cộng sản Việt Nam đang là nhóm lợi ích lớn nhất, vì họ có quyền lợi và quyền lực từ việc độc quyền nhà nước, đứng trên pháp luật.

Thế nhưng, trong một nhóm lợi ích lớn thì cũng có nhiều nhóm lợi ích khác nhỏ hơn giành giật miếng bánh lợi ích với nhau, đơn giản vì chức tước, quyền lợi cũng chỉ có giới hạn, trong khi lòng tham của con người là vô hạn.

Với cá nhân ông Vũ Ngọc Hoàng, theo tôi, rất có thể ông đang ở trong “nhóm lợi ích” yếu thế hơn và sắp phải “ra rìa” nên ông đã phải có hành động bứt phá để chống lại “nhóm lợi ích” ghê gớm đang thâu tóm quyền lực kia.

Bài viết của ông cho thấy sự đấu tranh quyền lực dữ dội trong nội bộ đảng cộng sản trước đại hội 12, và có một nhóm đang dần thắng thế.

Nhưng cũng có thể ông là một người thực sự vì nước vì dân, trước khi kết thúc nhiệm kỳ cũng muốn nói thẳng nói thật để dân hiểu rằng ông không ở cùng phe với “nhóm lợi ích” đó.

Nhưng… vẫn có lời giải

Tham nhũng chức vụ hiện đang được Đảng Cộng sản Việt Nam xác định là một nguy cơ đối với sự tồn vong của Đảng này.

Thật ra, ông Vũ Ngọc Hoàng đã chỉ ra rất đúng và trúng lời giải cho tình trạng quốc gia hiện tại, ông cho rằng cần phải có:

“cơ chế kiểm soát quyền lực (bằng quyền lực nhà nước, quyền lực của nhân dân và công luận);

“cơ chế thực thi dân chủ rộng rãi, minh bạch thông tin và quy định rõ trách nhiệm giải trình, điều trần;

“tạo hành lang pháp lý chặt chẽ cho báo chí vào cuộc, cho nhân dân thực hiện quyền tham chính;

“đổi mới căn bản công tác cán bộ, thực hiện tranh cử trước nhân dân đối với các chức danh bầu cử và thi tuyển công khai đối với các chức vụ quản lý;

“đồng thời thực hiện cơ chế giám sát hoạt động, kết quả công việc, thi hành việc bãi miễn và thay đổi vị trí công tác của cán bộ khi xét thấy không có lợi cho cuộc đấu tranh chống “lợi ích nhóm”.”

Tóm lại, những người trong đảng cộng sản đã biết rõ lời giải là phải thực sự dân chủ hóa để dân bầu ra lãnh đạo, có cơ chế tam quyền phân lập để kiểm soát và cân bằng quyền lực, báo chí phải được tự do…

Thế nhưng, khẩu hiệu xây dựng xã hội “dân chủ, công bằng, văn minh” đã được hô hào hàng chục năm nay nhưng giới lãnh đạo đảng cộng sản vẫn chưa thực hiện.

“Nhóm lợi ích” đang khống chế cả cái đảng cộng sản ghê gớm đến vậy ư?

Hãy chủ động thoát ra

Trước hiểm họa cả dân tộc bị bóc lột, mất nước, những đảng viên cộng sản chân chính, yêu nước cần chủ động cùng nhau ly khai với “nhóm lợi ích” đang thao túng cả xã hội kia. Nếu không, họ sẽ bị nhân dân đánh đồng họ cũng tham tàn như “nhóm lợi ích” đó và họ sẽ có ngày bị dân phán xét.

Những đảng viên cộng sản nào còn tin tưởng vào chủ tịch Hồ Chí Minh, thật sự muốn đại diện cho công nhân, nông dân và người lao động thì cứ tách ra, lấy lại tên đảng Lao Động.

Những đảng viên cộng sản nào vẫn trung thành với chủ nghĩa xã hội thì hãy tách ra tái lập đảng Xã Hội.

Còn những đảng viên cộng sản nào có tư tưởng khác thì hãy cứ cùng nhau đứng ra lập đảng phù hợp với tư tưởng, chủ trương của mình.

Cần lưu ý rằng việc đa đảng ở Việt Nam đã có tiền lệ, đảng Dân Chủ, đảng Xã Hội đã cùng tồn tại với đảng cộng sản đến tận năm 1990. Sau này, Giáo sư Hoàng Minh Chính đã phục hoạt lại đảng Dân Chủ vào năm 2006.

Đến giờ này đảng Dân Chủ vẫn đang sinh hoạt công khai trong nước với cựu trung tá quân đội, Trần Anh Kim, làm phó Tổng thư ký.

Ngoài ra, trong bộ luật hình sự của đảng cộng sản không hề có điều luật nào cấm người dân thành lập đảng phái để thực hiện quyền làm chủ đất nước, tham gia chính trị.

Và theo điều 16 hiến pháp của đảng cộng sản, “mọi người đều bình đẳng trước pháp luật” nên những người công dân cộng sản có quyền lập đảng, sinh hoạt chính trị thì những công dân khác cũng có quyền này.

Để dân có thể tham chính như ông Vũ Ngọc Hoàng đề xuất thì không có cách nào khác là phải thành lập các chính đảng, vì không ai có thể ra ứng cử vào các chức vụ nhà nước nếu không có sự hỗ trợ của đảng mình trong các chiến dịch vận động tranh cử.

Nhớ bạn trong tù

Những người đã và đang là những tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, tù nhân tôn giáo thật ra cũng chỉ viết đến như ông Vũ Ngọc Hoàng mà thôi. Tuy nhiên, bài của ông Hoàng được đăng trên tạp chí Cộng sản. Còn bài viết của những người kia thì chỉ có các trang tin “lề trái” đăng tải, và họ bị sách nhiễu, đàn áp, bắt bớ một cách tàn bạo.

Giải pháp cho Việt Nam chỉ có thể là ‘dân chủ’ theo các nhà vận động nhân quyền và dân chủ hóa ở Việt Nam.

Và cũng qua bài viết của ông Hoàng, rõ ràng rằng chính cơ chế độc đảng tạo điều kiện thuận lợi cho các “nhóm lợi ích” sinh sôi phát triển mới là thủ phạm “lật đổ chính quyền nhân dân”, “phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc”, gây mất ổn định chính trị, phản bội tổ quốc, phản bội lại bao hy sinh xương máu của ông cha.

Thủ phạm hoàn toàn không phải là những người vận động dân chủ ôn hòa như báo chí nhà nước tuyên truyền bấy lâu nay.

Viết đến đây, tôi nhớ đến các bạn trí thức của tôi là anh Trần Huỳnh Duy Thức, chị Tạ Phong Tần, anh Phùng Lâm vẫn đang chịu cảnh đọa đày của ngục tù bất công.

Nhưng hôm nay tôi nhớ nhiều nhất đến luật sư Lê Quốc Quân, giám đốc của công ty Giải Pháp Việt Nam, đang phải chịu một bản án mà trong đó người ta cáo buộc anh phạm tội “trốn thuế”.

Một vụ án và bản án mà chính những người tuyên án cho anh đã bị thế giới văn minh lên án.

Anh Quân đã nói với tôi một câu mà tôi còn nhớ mãi:

“Giải pháp cho Việt Nam chỉ có thể là dân chủ”.

Ngày 27/6/2015 này, anh Lê Quốc Quân sẽ mãn hạn tù và lấy lại tự do.

Và tôi cũng hi vọng rằng đất nước Việt Nam này sẽ không còn ai phải mang “danh hiệu” tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, hay tù nhân tôn giáo nữa.

Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả, một nhà vận động cho nhân quyền và dân chủ hóa ở Việt Nam, cựu tù nhân lương tâm, người đang chịu quản chế tại gia ở Sài Gòn.

Tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần ngưng tuyệt thực

Tổ chức Ân Xá Quốc Tế vào ngày 8 tháng 6 vừa qua phát động cuộc vận động khẩn cấp vì tình trạng của tù nhân lương tâm blogger Tạ Phong Tần, người tuyệt thực kể từ ngày 13 tháng 5

Tổ chức Ân Xá Quốc Tế vào ngày 8 tháng 6 vừa qua phát động cuộc vận động khẩn cấp vì tình trạng của tù nhân lương tâm blogger Tạ Phong Tần, người tuyệt thực kể từ ngày 13 tháng 5

File photo

Tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần được gia đình cho biết tuyệt thực trong trại giam từ ngày 13 tháng 5. Hôm nay 14 tháng 6, thân nhân đến Trại 5 Yên Định, Thanh Hóa để tìm hiểu tình hình thực tế của cô và được biết cuộc tuyệt thực đã ngưng cách đây 10 hôm.

Tuy nhiên tình trạng giam giữ đối với những tù nhân chính trị ở Việt Nam vẫn đáng quan ngại; và biện pháp tuyệt thực để đấu tranh trong nhà tù như của cô Tạ Phong Tần vừa qua luôn được nhiều người quan tâm đồng hành.

Tin mới nhất

Những người quan tâm đến tình hình của tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần trong suốt tháng qua tỏ ra lo lắng về sức khỏe của cô. Trong chuyến đi thăm cô lần này ngoài hai người em là anh Tạ Minh Tuấn và chị Tạ Minh Tú còn có một số nhà hoạt động khác ở Việt Nam cùng đi.

Người trực tiếp được gặp tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần là cô em Tạ Minh Tú. Sau khi thăm gặp chị từ trại giam ra, chị Tạ Minh Tú cho biết thông tin mới nhất:

“Tình hình ổn rồi, chị Tần ngưng tuyệt thực từ ngày 4 tháng 6. Hôm  nay có những anh chị ủng hộ con đường dân chủ nhân quyền cũng chung chí hướng với chị Tần ủng hộ đến ngay trước trại giam đễ cùng đòi hỏi quyền lợi được gặp chị và khuyên chị ngưng tuyệt thực.

Trong đó khi gặp tôi cũng báo cho chị là các anh chị 3 miền tụ về để ủng hộ cho chị và bên ngoài người ta đang có cuộc vận động từ trong và ngoài nước ( yêu cầu) nhà cầm quyền phải trả tự do cho chị Tần. Chị gửi lời cám ơn.

Chị Tần ngưng tuyệt thực từ ngày 4 tháng 6. Hôm nay có những anh chị ủng hộ con đường dân chủ nhân quyền cũng chung chí hướng với chị Tần ủng hộ đến ngay trước trại giam đễ cùng đòi hỏi quyền lợi được gặp chị và khuyên chị ngưng tuyệt thực

chị Tạ Minh Tú

Nói với chị chỉ được 10 phút thôi và chị cho biết những ngược đãi đối với chị vẫn không có gì thay đổi. Sức khỏe của chị vì vừa mới tuyệt thực nên không có gì khả quan lắm!”

Quan ngại

Cựu tù nhân lương tâm Phạm Thanh Nghiên hiện đang bị quản chế tại nhà ở Hải Phòng vào ngày 12 tháng 6 vừa qua cũng tuyệt thực một ngày để bày tỏ sự đồng hành cùng tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần trong nhà tù. Vào ngày 13 tháng 6 chị Phạm Thanh Nghiên chia sẻ sự quan tâm đối với người đang phải đấu tranh trong tù:

Có một người vừa trở về được vài tháng và họ cho biết khi chị Tần, Nguyễn Đặng Minh Mẫn và một số người khác vào thì họ sửa lại khu buồng giam kỷ luật; tức trong trại tù có khu kỷ luật và những tù nhân bị cho vi phạm kỷ luật thì bị nhốt vào đó 7 ngày, 10 ngày hoặc hằng tháng với những điều kiện rất khắc nghiệt. Tôi chưa bao giờ bị giam giữ trong những khu đó cả; nhưng những người tù từng ở với tôi nói lại rằng khi họ xây những trại giam đó thì những phần bệ nằm ( phần đủ cho một người tù nằm) được cho muối vào. Tôi không biết trong ngành xây dựng khi cho muối trộn vào xi măng để làm gì; nhưng những người kia nói lại với tôi là để khi vào mùa hè thì vào mùa hè như ở Thanh Hóa đã nóng rồi thì với kỹ thuật đó lại càng nóng hơn; vào mùa đông đã lạnh thì càng lạnh hơn.

Chị Tạ Minh Tú và Thượng tọa Thích Thiện Minh kêu gọi trả tự do cho blogger Tạ Phong Tần
Chị Tạ Minh Tú và Thượng tọa Thích Thiện Minh kêu gọi trả tự do cho blogger Tạ Phong Tần

Và cũng xin nói thêm là khi bị kỷ luật thì không được đắp chiếu mà chỉ có một bộ quần áo tù, không có đồ lót bên trong. Đến kỳ kinh nguyệt thì phải xin cán bộ trại giam mới có quần lót và băng vệ sinh. Đó là sự tra tấn vô cùng man rợ và trong thời gian tuyệt thực hằng ngày cán bộ trại giam vào hành hạ rất ghê gớm vì tôi chứng kiến trường hợp của chị Trần Ngọc Anh cũng như của tôi là mỗi ngày hai lần họ mang biên bản vào và bắt minh ký. Họ còn dùng nhiều hình thức khác để tra tấn tinh thần của mình. Vì chính là người từng ở trong đó nên tôi rất đồng cảm, tôi hiểu. Tôi cho rằng chị Tần là người phụ nữ phi thường.

Cô Phạm Thanh Nghiên cũng cho biết thông điệp của hành động tuyệt thực cùng với tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần:

“ Tôi muốn bằng khả năng hạn hẹp của mình do sức khỏe không tốt và đang bị quản chế là chỉ góp một chút tình cảm, tiếng nói để đồng hành với những đau khổ, khốn khó của chị Tạ Phong Tần người mà tôi rất yêu quí đang phải chịu trong nhà tù.

Tổ chức Ân Xá Quốc Tế vào ngày 8 tháng 6 vừa qua phát động cuộc vận động khẩn cấp vì tình trạng của tù nhân lương tâm blogger Tạ Phong Tần, người tuyệt thực kể từ ngày 13 tháng 5

Tôi cũng xin gửi đến thông điệp mà thông điệp này tôi cũng gửi đi cách đây 2 năm khi mà tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ tuyệt thực. Lúc đó mở đầu là bác sĩ Phạm Hồng Sơn sau đó đến tôi và nhiều người khác đồng hành với cuộc tuyệt thực của tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ. Thông điệp của tôi là không ai phải chịu cô đơn trên con đường tìm kiếm tự do và công bằng cho dù người đó đang ở trong chốn lao tù.”

Ủng hộ

Sau khi có tuyên bố tuyệt thực của cựu tù nhân lương tâm Phạm Thanh Nghiên nhằm đồng hành cùng Tạ Phong Tần, blogger Mẹ Nấm từ Nha Trang cũng công khai trên trang Dân Làm Báo là sẽ tuyệt thực ba ngày để chia sẽ cùng các tù nhân Tạ Phong Tần, Bùi thị Minh Hằng, Nguyễn Hữu Vinh, Trần Huỳnh Duy Thức, Ngô Hào, Trần Minh Nhật, Thái Văn Dung, Đinh Nguyên Kha, Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương…

Từ khi có tin tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần tuyệt thực trong tù để phản đối sự ngược đãi tù chính trị của trại giam, nhiều người hiện ở nước ngoài cũng bày tỏ quan ngại và lên tiếng cho tình trạng của cô Tạ Phong Tần.

Tổ chức Ân Xá Quốc Tế vào ngày 8 tháng 6 vừa qua  phát động cuộc vận động khẩn cấp vì tình trạng của tù nhân lương tâm blogger Tạ Phong Tần, người tuyệt thực kể từ ngày 13 tháng 5.

Xin được nhắc lại cô Tạ Phong Tần năm nay 46 tuổi. Cô bị bắt từ tháng 9 năm 2011 và tháng 9 năm 2012 bị kết án 10 năm tù với cáo buộc ‘tuyên truyền chống nhà nước theo điều 88 Bộ Luật Hình sự Việt Nam trong phiên xử cùng với hai người cùng sáng lập Câu lạc Bộ Nhà báo Tự do là Điếu Cày Nguyễn Văn Hải và AnhbaSaigon PhanThanh Hải.

Từ khi bị kết án tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần đạ bị đưa qua ba nhà tù khác nhau ở Bình Dương, Đồng Nai và Thanh Hóa. Tại Trại 5 Yên Định, Thanh Hóa hiện có những nữ tù nhân lương tâm khác là Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Cấn Thị Thêu…

Cô Tạ Phong Tần vào dịp Ngày Quốc tế Phụ nữ năm 2013 được Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vinh danh là một trong 10 phụ nữ can đảm trên thế giới.

Nhân ngày Tự do Báo chí Thế giới năm nay, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ lại nêu tên tù nhân Tạ Phong Tần cho rằng cô bị chính quyền Hà Nội bỏ tù một cách sai trái chỉ vì dán vạch trần tình trạng tham nhũng của chính phủ Hà Nội. Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ kêu gọi chính quyền Việt Nam hiện nay trả tự do cho tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần.

Sứ quán VN ở Bỉ ‘chưa sẵn sàng đối thoại’

http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150613_hoan_doi_thoai_voi_su_quan_vn_tai_bi

Cuộc đối thoại được chờ đợi giữa cộng đồng người Việt Nam và Đại sứ quán Việt Nam tại Vương quốc Bỉ liên quan đến vấn đề lạm thu phí lãnh sự, chậm trả giấy tờ và thái độ phục vụ không phù hợp của nhân viên sứ quán đã không diễn ra như dự kiến.

Thông báo mới nhất được đăng tải ngày 12/6/2015 trên trang của Tổng hội người Việt Nam tại Bỉ, một tổ chức tự nhận là “đại diện cho cộng đồng người Việt Nam tại Vương quốc Bỉ” cho biết phần đối thoại giữa các hội viên của tổ chức này và Đại sứ quán bị hủy bỏ vì đại diện của sứ quán “bận tập trung các công việc quan trọng khác của đại sứ quán”.

Buổi đối thoại dự kiến diễn ra vào chiều ngày Chủ nhật 14/6/2015 được ông Phạm Huy Hoàng, Tổng thư ký Tổng hội người Việt Nam tại Bỉ công bố cách nay hơn một tháng sau khi tổ chức này nhận được kiến nghị và đề nghị trợ giúp của một số hội viên liên quan đến mức phí, thủ tục làm hộ chiếu và các giấy tờ liên quan tại Đại sứ quán Việt Nam.

Một người trong Tổng hội người Việt Nam tại Bỉ nói với BBC rằng ”Cơ hội đối thoại văn minh để giải quyết bức xúc của cộng đồng đã bị Đại sứ quán Việt Nam bỏ lỡ một cách đáng tiếc với lý do thiếu thuyết phục.

”Chưa nói đến cách hành xử thiếu bản lĩnh và kém đàng hoàng của một cơ quan đại diện quốc gia, việc chưa được giải quyết theo cách đối thoại, bức xúc của cộng đồng sẽ tiếp tục âm ỉ và có thể diễn biến theo những cách chưa lường trước được.”

Được biết Tổng hội người Việt Nam tại Bỉ là một tổ chức trực thuộc Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài do một thứ trưởng Bộ Ngoại giao làm chủ nhiệm.

Bộ Ngoại giao Việt Nam hồi tháng Năm tuyên bố sẽ xác minh và cam kết “nếu có sai phạm sẽ xử lý nghiêm minh” liên quan tới cáo buộc lạm thu phí của người Việt Nam ở nước ngoài, báo Lao Động nói.

Trước đó, báo này có bài viết theo đó nêu đích danh Đại sứ quán Việt Nam tại Vương Quốc Bỉ đã thu phí cao hơn so với mức quy định hiện hành của Bộ Tài chính, và những người phải trả mức cao này gồm cả sinh viên du học lẫn người định cư tại nước ngoài và vợ, chồng, con cái họ.

Ngoài việc bị tính giá cao từ gấp đôi cho tới thậm chí gấp bốn lần biểu phí chính thức của Bộ Tài chính, những người cần xin giấy tờ còn bị những trì hoãn, chậm trễ mà theo Lao Động là tình trạng “giam” giấy tờ để vòi tiền.

Bà Ngọc Anh nói tiêu cực đã và đang làm tổn thương không chỉ hàng triệu người Việt Nam ở nước ngoài mà làm tổn thương cả bộ mặt của Bộ Ngoại giao Việt Nam.

Đại sứ quán Việt Nam tại Bỉ không phải là trường hợp đầu tiên bị đặt câu hỏi về tình trạng mập mờ thu phí đối với các công dân.

Hồi 2005, Đại sứ quán Việt Nam tại Washington D.C. cũng bị những chỉ trích tương tự, và Bộ Ngoại giao đã đưa ra giải pháp hoàn trả khoản tiền chênh lệch cho công dân và có biện pháp cụ thể đối với các cán bộ làm sai.

Bộ Ngoại Giao Việt Nam khi đó khẳng định không hề có chủ trương hoặc văn bản điều chỉnh mức thu lệ phí liên quan tới việc cấp mới và gia hạn hộ chiếu của công dân Việt Nam ở nước ngoài, theo lời ông Thái Xuân Dũng, Trưởng phòng Lãnh sự Nước ngoài thuộc Vụ Lãnh sự Bộ Ngoại giao nói với BBC Tiếng Việt hồi tháng Tám 2005.

Đầu năm 2015, cộng động người Việt tại Phần Lan đã tổ chức biểu tình trước Đại sứ quán Việt Nam để phản đối tình trạng lạm thu phí tùy tiện của nhân viên sứ quán.

Mới đây nhóm người Việt ở Châu Âu tự đứng ra vận động chữ ký để kiến nghị Việt Nam chấm dứt bất cập nêu trên và đã gửi kiến nghị thư dự kiến gửi lên Thủ tướng và Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam.

Hôm 24/5/2015, bà Nguyễn Thị Ngọc Anh, một kiều dân Việt Nam, đại diện nhóm gửi kiến nghị nói với BBC rằng kiến nghị này xuất phát từ những quan tâm, quan ngại của người dân.

Bà Ngọc Anh trước đó cho hay một trang Facebook đã được lập với nhiều thông tin dưới dạng các ‘câu chuyện’, ‘bằng chứng’, ‘chứng từ’, ‘hóa đơn’ v.v… đã được chia sẻ trên trang có tên gọi “ Tôi và sứ quán” mà theo đó những ai quan tâm có thể truy cập, tham khảo và tìm hiểu.

Bà nhấn mạnh, ngoài các mục đích muốn cho các công việc lãnh sự, đại diện, tiếp đón, giải quyết các nhu cầu của Việt Kiều nói trong kiến nghị được cải thiện, chấn chỉnh, cũng như muốn cho kiều dân Việt Nam nhận thức, bảo vệ tốt hơn các quyền và lợi ích hợp pháp của mình, nhóm chủ trương kiến nghị ‘không có bất kỳ mục đích’ nào khác.

Trang “Tôi và Sứ quán” cũng đặt ra câu hỏi về vai trò của các hội đoàn người Việt Nam ở nước ngoài trong cộng đồng trong nỗ lực trợ giúp những người bị lạm thu nhưng chưa lên tiếng.

Bà Nguyễn thị Ngọc Anh, một trong các thành viên gửi thư kiến nghị nếu trên hôm 13/06 nói với đài VOA rằng ‘Tất cả những gì chúng tôi kiến nghị là những điều đã được nhà nước Việt Nam ban hành trong các điều luật.

”Cho nên phải được thực hiện bởi vì bộ mặt của Bộ Ngoại giao Việt Nam, của đất nước Việt Nam đang bị đe dọa rất xấu. Nó làm tổn thương không chỉ hàng triệu người Việt Nam ở nước ngoài mà làm tổn thương cả bộ mặt của Bộ Ngoại giao Việt Nam.”

Tin liên quan

  • Âm thanh Khi Việt Kiều kiến nghị về lãnh sự
    24 tháng 5 2015
  • Sứ quán VN ‘lạm thu’, chuyện không mới?
    7 tháng 5 2015
  • VN bác tin Đại sứ bị Đức giữ vì ‘rửa tiền’

Chính trị Trung Quốc qua vụ Chu Vĩnh Khang

12 tháng 6 2015

http://www.bbc.com/vietnamese/world/2015/06/150612_chu_vinh_khang_phan_tich

chu vinh khang bi tuyen an

Chỉ còn là chiếc bóng tóc trắng khác hẳn ngày xưa, cựu trùm an ninh quyền lực Trung Quốc Chu Vĩnh Khang, sau gần ba năm, đã lần đầu xuất hiện tại tòa án hình sự.

“Tôi chấp nhận bản án. Tôi sẽ không kháng cáo. Tôi nhận ra tội lỗi của mình và những gì gây ra cho đảng,” ông nói.

Ông bị buộc tội nhận hối lộ 130 triệu nhân dân tệ (21.3 triệu đôla), lạm dụng quyền lực và để lộ bí mật nhà nước.

Tường thuật chính thức về phiên xử kín nói Chu Vĩnh Khang xác nhận tiến trình tòa án công bằng và hợp lẽ.

Có cả lời khai bằng video của vợ và con trai ông.

Mặc dù cáo trạng chủ yếu liên quan tham nhũng, phiên tòa này liên quan chính trị hơn là tiền bạc.

Ông Chu ra tòa vì một vở kịch chính trị không diễn ra như kịch bản.

Năm 2015, chính trị Trung Quốc vẫn đang chứng kiến dư âm cuộc chiến kế vị mà đã đưa Tập Cận Bình và một nhóm mới lên nắm quyền. Đó là trận chiến mà một vụ giết người đã giúp cho phe chiến thắng.

Phiên xử Chu Vĩnh Khang sẽ không xét lại vụ đầu độc một doanh nhân Anh ở khách sạn tại Trùng Khánh.

Một năm mở đầu bằng vụ giết người hôm 14/11/2011 và kết thúc với sự đăng quang của Tập Cận Bình đúng 12 tháng sau sẽ là chất liệu dồi dào cho sử gia và người viết kịch bản phim.

Chu Vĩnh Khang là một trong những nhân vật chính của vở kịch, và các sai lầm khi đó giúp người ta hiểu sự sa cơ của ông ta.

Tội chính của ông ta liên quan chính trị, và những tội trạng khiến ông ta nay bị kết án tù chung thân chỉ là cung cấp vũ khí để trả thù và chấm dứt sự nghiệp của ông.

Điều gì đã khiến Chu Vĩnh Khang ra tòa?

Câu trả lời ngắn gọn là ông ta kém may mắn. Ông chọn nhầm Bạc Hy Lai làm đồng minh.

Ông Bạc nay cũng đang thụ án tù chung thân. Nhưng trước khi vợ ông ta giết doanh nhân người Anh và ông ta mâu thuẫn với giám đốc cảnh sát của mình vì vụ che giấu, Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai đang nhắm vào ghế trong Thường vụ Bộ Chính trị.

Cần nhớ cuộc chiến chính trị trước thềm Đại hội Đảng 18 tháng 12 năm 2012 chủ yếu xoay quanh câu hỏi ai sẽ ngồi chung bàn với Tập Cận Bình.

Chu Vĩnh Khang, theo quy định, phải nghỉ hưu và có vẻ đáng tin rằng ông ta chọn Bạc Hy Lai là người thay thế.

Không thể xác nhận tin đồn hai người này định hạ bệ ông Tập. Nhưng Bắc Kinh rất nhạy cảm trước nguy cơ rạn nứt từ trên.

Chu Vĩnh Khang hay bất kỳ ai không thể đoán rằng vào tháng 11 năm 2011, vợ Bạc Hy Lai lại giết một doanh nhân người Anh, Neil Heywood vì tranh chấp làm ăn.

Cảnh sát trưởng Trùng Khánh Vương Lập Quân giúp vợ ông Bạc, Cốc Khai Lai, có được thuốc độc và ông Vương tổ chức vụ che giấu.

Bạc Hy Lai thất thế, khiến Chu Vĩnh Khang vạ lây

Nhưng sự việc bắt đầu loạn lên khi những nhân vật tham gia mâu thuẫn.

Họ Vương muốn dùng vụ giết người để làm giá, ông Bạc đuổi ông ta và Vương Lập Quân gây chấn động khi chạy vào lãnh sự Mỹ ở Thành Đô xin tỵ nạn.

Bỗng dưng chuyện này không còn chỉ là vụ giết người trong chính trị Trung Quốc mà trở thành sự kiện quốc tế, trong lúc Tập Cận Bình chuẩn bị thăm Mỹ.

Tháng Ba 2012, khi đa số trong Thường vụ Bộ Chính trị đoàn kết chống lại Bạc Hy Lai, ông Chu đã bảo vệ họ Bạc.

Lần cuối Chu Vĩnh Khang xuất hiện là ngày 1/10/2013, một tuần sau khi đồ đệ của ông bị kết án chung thân.

Xong vụ họ Bạc, Cơ quan Kiểm tra Kỷ luật Trung ương quay sang họ Chu.

Ba năm trước, ông Chu ca ngợi các viên chức tòa án trong vụ xử Cốc Khai Lai.

Ngày nay, ông được tha mạng nhưng gia đình còn trong tay kẻ thù, cựu trùm của hệ thống tòa án cũng lại kết luận tích cực về phiên tòa của chính ông.

Giây phút Chu Vĩnh Khang nhận tội

11 tháng 6 2015 Cập nhật lúc 22:51 ICT

http://www.bbc.com/vietnamese/multimedia/2015/06/150611_chu_vinh_khang_trial

Cựu quan chức an ninh Trung Quốc, ông Chu Vĩnh Khang nhận tội và nói sẽ không kháng án trong phiên luận tội hôm thứ Năm 11/06.

Chánh quan tòa Đinh Học Quân đọc bản luận tội tuyên bố ông Chu bị tước quyền chính trị suốt đời và “tài sản cá nhân bị tịch thu do nhận hối lộ”.

Ông bị kết tội lạm dụng quyền lực và “cố tình làm lộ bí mật nhà nước.”

Cho tới khi nghỉ hưu hồi 2012, ông là một trong những gương mặt quyền lực nhất Trung Quốc.

Ồng bị điều tra sau khi ông Tập Cận Bình lên nắm quyền một năm sau đó và thực hiện chiến dịch chống tham nhũng lớn.

Đã không hề có thông báo chính thức về phiên xử cho tới khi buổi luận tội được đưa ra hôm thứ Năm.

‘Mỹ phải đạt hiệp ước TPP nếu không muốn bị tổn thất’

Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry.

Tin liên hệ

Thượng viện Mỹ bỏ phiếu mở đường cho cuộc tranh luận về TPP

Thượng viện Mỹ đã củng cố nghị trình thương mại của Tổng thống Barack Obama bằng cách bỏ phiếu với tỉ lệ 65-33 để bắt đầu tranh luận về một dự luật

20.05.2015

Ngoại trưởng Hoa Kỳ Kerry nói rõ: Hoặc là Hoa Kỳ ký hiệp định thương mại tự do Thái Bình Dương bao gồm nhiều lãnh vực, hoặc chấp nhận nguy cơ bị bỏ lại đằng sau trong công cuộc cạnh tranh kinh tế toàn cầu.

Ông Kerry nói: “Nếu chúng ta không đạt được các thỏa thuận mậu dịch tự do trong vùng châu Á Thái Bình Dương, thì điều đó không có nghĩa là sẽ không có có thỏa thuận ấy, mà chỉ có nghĩa là chúng ta có thể không dự phần vào các thỏa thuận và có thể không hình thành chúng.

Thương viện đang bị lôi cuốn vào một cuộc tranh luận về thỏa thuận thương mại khổng lồ với 12 quốc gia thuộc Vành đai Thái Bình Dương, trong bối cảnh các nhà lập pháp vật lộn với rất nhiều vấn đề quyền lợi quốc gia và địa phương có thể bị tác động bởi công cuộc cạnh tranh quốc tế.

Hình thức mới về Hiệp định Thương mại

Nếu được chung quyết, Đối tác Xuyên Thái Bình Dương, hay TPP sẽ là hiệp định thương mại tự do lớn nhất trong lịch sử. Theo Viện Brookings, nó sẽ tác động đến 1/3 toàn bộ công cuộc mậu dịch thế giới và khoảng 40% tổng sản phẩm quốc nội toàn cầu.

Ông Kerry mô tả đó là một hiệp định lịch sử.

“TPP không phải là thỏa thuận thương mại kiểu thời ông bà chúng ta. Nó không phải là hiệp định thương mại thời cha mẹ chúng ta. Thậm chí cũng không phải là hiệp định thương mại thời anh chị chúng ta. Đây là một thực thể mới, rất mới, và cuối cùng đây là một hiệp định của thế kỷ thứ 21.”

Hiệp định bao gồm Australia, Brunei, Canada, Chile, Nhật Bản, Malaysia, Mexico, New Zealand, Peru, Singapore, Hoa Kỳ và Việt Nam.

Những người chỉ trích hiệp định gồm các nghiệp đoàn lao động và các tổ chức môi trường, là những người lo ngại rằng hiệp định sẽ đưa tới việc mất đi công ăn việc làm ở Hoa Kỳ và xói mòn các tiêu chuẩn về môi trường.

Sẽ lâm khó khăn nếu không có thỏa thuận

Nhân công tại một nhà máy Boeing ở tiểu bang Washington miền tây Hoa Kỳ đã tụ tập để nghe ông Kerry phản bác những mối quan ngại đó. Ông Kerry nhấn mạnh rằng giải pháp không phải là đóng cửa giao thương, mà là nằm trong việc chuyển hóa hệ thống để nó mang lại hiệu quả cho tất cả mọi người. Ông cảnh báo về thời buổi khó khăn kinh tế sắp tới nêu như Hoa Kỳ quyết định không tham gia.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ nói: “Kết quả sẽ là các cửa hàng khép kín và các bảng hiệu ‘đóng cửa’ ở mọi nơi từ đầu này đến đầu kia nước Mỹ. Chúng ta có thể thấy nhân công bến cảng nhận giấy báo sa thải trong tay thay vì những tàu container nhả khói ra vào các cảng.”

Ông Kerry giải thích: “Giải pháp không phải là rút ra khỏi chính các hiệp định thương mại, hay tìm cách đình chỉ việc toàn cầu hóa, bởi vì đó là điều không thể làm được. Toàn cầu hóa không có tay ga chạy ngược.”

Ông Simon Lester, một chuyên gia về chính sách thương mại và ủng hộ mậu dịch tự do tại Viện Cato, thừa nhận sự quan ngại về việc mất đi công ăn việc làm, nhưng nói xét cho cùng thì Hoa Kỳ sẽ khá hơn với mậu dịch tự do.

Ông Lester nói với đài VOA: “Nó tốt hơn cho giới tiêu thụ, nó hạ thấp giá cả, và mặc dầu có thể gây ra tình trạng mất việc trong một số công nghiệp, nó lại tạo ra công ăn việc làm trong những ngành công nghiệp khác khi chúng ta mở cửa ra thị trường nước ngoài.”

Ông Kerry cũng nói nếu Hoa Kỳ dự phần vào thỏa thuận, Washington sẽ có thể định ra các tiêu chuẩn quốc tế về lao động, thương mại và môi trường. Không chiếm một chỗ ở bàn thảo luận, theo ông, thì những nước khác sẽ quyết định tương lai và chất lượng mậu dịch quốc tế.

Trương Minh Tam: “Tù nhân lương tâm bị đối xử như súc vật”Hải Ninh, phóng viên RFA. 2015-06-13

Trương Minh Tam: “Tù nhân lương tâm bị đối xử như súc vật” Phần âm thanh Tải xuống âm thanh

truong-minh-tam-622.jpg

Ông Trương Minh Tam (trái) và Phóng viên Hải Ninh tại trụ sở RFA ở Washington DC hôm 12/6/2015. RFA

Ông Trương Minh Tam, một thành viên của Con đường Việt Nam, một tổ chức xã hội dân sự bảo vệ quyền con người, đang có mặt ở Mỹ và tham gia vận động cho các tù nhân lương tâm Việt Nam. Phóng viên Hải Ninh phỏng vấn ông Tam về chuyến đi này và tình cảnh tù nhân chính trị Việt Nam sau đây.

Vi phạm nhân quyền trong các trại giam

Hải Ninh: Xin cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này. Trước hết, xin ông cho biết những hoạt động của Con đường Việt Nam và hoạt động của ông tại Mỹ lần này?

Trương Minh Tam: Phong trào Con đường Việt Nam là một tổ chức xã hội dân sự do những trí thức trong nước sáng lập ra như Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, Lê Công Định. Mục tiêu của Con đường Việt Nam là bảo vệ quyền con người và thông qua sự bảo vệ quyền con người đó sẽ thúc đẩy xã hội dân sự Việt Nam phát triển tốt hơn.

Tham gia với tư cách thành viên của Con đường Việt Nam thì đương nhiên tôi sẽ phải thực hiện các sứ mệnh bảo vệ quyền con người. Tuy nhiên, bằng trải nghiệm một năm đi tù thì tôi chọn cho mình một cái mảnh là bảo vệ quyền của tù nhân lương tâm Việt Nam hay nói chính xác hơn là tù nhân chính trị tại Việt Nam.

Nói về vật chất thì các điều kiện sống của họ không được đảm bảo các chế độ sinh hoạt như thức ăn nó hết sức bẩn thỉu và dơ ôi. Môi trường sinh sống thì họ bị giam trong các buồng biệt giam hết sức nhỏ từ 2-4 mét vuông cho hai người và họ phải thường xuyên chung sống với một tù hình sự.
-Trương Minh Tam

Hải Ninh: Sau một thời gian làm việc với những tù nhân lương tâm, ông có thể nói cho các khán, thính giả của đài RFA về tình trạng các tù nhân lương tâm Việt Nam hay không, đặc biệt là những người bị biệt giam?

Trương Minh Tam: Luật pháp Việt Nam thì không có sự phân biệt hà khắc đối xử nào đối với tù nhân nói chung và tù nhân chính trị nói riêng. Tuy nhân, bằng cái cảm nhận của mình trong một năm đi tù của mình thì tôi cảm thấy tình trạng vi phạm nhân quyền trong các trại giam Việt Nam thì nó diễn ra hết sức trầm trọng, đặc biệt là những người tù chính trị hoặc những nhà bất đồng chính kiến với nhà cầm quyền. Tôi thấy cần phải gióng lên tiếng chuông báo động khẩn thiết với các cơ quan truyền thông cũng như dư luận trong và ngoài nước để cải thiện tình trạng quyền con người ở việt Nam phải được đảm bảo hơn.

[Những người tù nhân bị biệt giam] bị đối xử như những con súc vật. Điều kiện sống về vật chất và tinh thần của họ đều không được đảm bảo. Nói về vật chất thì các điều kiện sống của họ không được đảm bảo các chế độ sinh hoạt như thức ăn nó hết sức bẩn thỉu và dơ ôi. Môi trường sinh sống thì họ bị giam trong các buồng biệt giam hết sức nhỏ từ 2-4 mét vuông cho hai người và họ phải thường xuyên chung sống với một tù hình sự. Tù hình sự không có nhiệm vụ gì khác mà là một camera theo dõi đặc biệt của người cộng sản đối với những tù nhân chính trị này.

Về đời sống tinh thần thì cũng hết sức khó khăn. Toàn bộ đời sống tinh thần của họ như các loại sách báo, tv hay các phương tiện nghe nhìn đều bị tước đoạt. Đồng thời là các thư từ gửi từ bên ngoài gửi vào đều không được tiếp cận hoặc được tiếp cận một cách hạn chế cho nên tôi thấy đời sống kể cả vật chất và tinh thần đều rất trầm trọng.

truong-minh-tam-400.jpg
Ông Trương Minh Tam tại trụ sở RFA ở Washington DC hôm 12/6/2015. RFA PHOTO.

Hải Ninh: Việc bị biệt giam này ảnh hưởng thế nào tới các tù nhân và gia đình của họ. Và liệu những người dân bình thường VN có biết đến điều đó hay không?

Trương Minh Tam: Tình trạng trầm trọng này thì cả gia đình và xã hội ít được biết tới. Bằng cách giam cầm đặc biệt thì người cộng sản đang cố gắng bưng bít những thông tin đó. Tôi xin nêu một ví dụ là khi có thông tin về các tù nhân này bị rò rỉ ra ngoài thì ngay lập tức những tù nhân này được chuyển sang một trại giam khác, và đặc biệt hơn là họ được chuyển từ xa ra rất xa gia đình.

Ở Việt Nam có một luật bất thành văn là tù nhân chính trị miền nam sẽ được chuyển ra miền bắc để thực hiện bản án. Những tù nhân miền bắc thì được chuyển vào miền nam. Không phải để hạn chế quyền thăm gặp nhưng mà đương nhiên trong điều kiện đời sống kinh tế Việt Nam rất khó khăn, thì việc đi lại rất tốn kém và đương nhiên người ta không thể tới thăm tù nhân một cách thường xuyên được.

Đơn cử trường hợp của ông Đặng Xuân Diệu, sau khi tôi ra tù thì tôi có gióng tiếng chuông báo động về tình trạng sức khoẻ của ông rất nguy cấp và ông có thể bị tước đoạt mạng sống bất cứ lúc nào, sau khi cộng đồng quốc tế lên tiếng mạnh mẽ thì ông đã được chuyển từ trại giam Thanh Hoá sang trại giam Xuyên Mộc. Hiện nay chúng tôi phải vượt khoảng 1.500 km thì mới có thể viếng thăm ông ấy hàng tháng.

Kêu gọi quốc tế gây sức ép lên nhà cầm quyền VN

Hải Ninh: Vậy thì trước tình cảnh của các tù nhân lương tâm đó, tổ chức Con đường Việt Nam cùng chuyến đi lần này của ông sẽ giúp được gì cho họ?

Mục tiêu chuyến đi này tôi đặt trọng tâm vào việc vận động quốc tế, kêu gọi các luật sư cũng như các vị dân biểu và các tổ chức quốc tế khác, có một tiếng nói mạnh mẽ, gây sức ép lên nhà cầm quyền cộng sản buộc nới lỏng các hình thức giam cầm với các tù nhân này, đảm bảo cho họ các quyền con người.
-Trương Minh Tam

Trương Minh Tam: Vẫn phải nhắc lại một chút là phong trào Con đường Việt Nam là phong trào bảo vệ quyền con người, cá nhân tôi thì chọn mảng tù nhân lương tâm nên mục tiêu chuyến đi này tôi đặt trọng tâm vào việc vận động quốc tế, kêu gọi các luật sư cũng như các vị dân biểu và các tổ chức quốc tế khác, có một tiếng nói mạnh mẽ, gây sức ép lên nhà cầm quyền cộng sản buộc nới lỏng các hình thức giam cầm với các tù nhân này, đảm bảo cho họ các quyền con người.

Nếu trong điều kiện có thể, tôi kỳ vọng có phóng thích, đặc biệt như trường hợp Đặng Xuân Diệu, Nguyễn Đặng Minh Mẫn thì tôi nghĩ họ phải được đối xử nhân đạo, bởi vì họ tuyệt thực khá là dài, sức khoẻ khá là yếu, họ phải được phóng thích ra ngoài để chữa bệnh, sau đó được tiếp tục thực hiện cái bản án khá là dài ngày của họ. Ví dụ như chị Tạ Phong Tần thì cũng còn hơn 10 năm nữa. Ông Đặng Xuân Diệu cũng còn hơn 10 năm tù nữa.

Hải Ninh: Ông có lo ngại khi về Việt Nam sẽ bị chính quyền gây khó dễ hay không?

Trương Minh Tam: Tất cả các hoạt động của chúng tôi đều bị nhà cầm quyền coi là hoạt động chống đối, còn danh từ đúng mức thì chúng tôi là những nhà bất đồng chính kiến. Ngay trước chuyến đi thì chúng tôi đã nằm trong diện bị theo dõi rồi. Tuy nhiên chuyến đi này của tôi cũng nhận được sự “quan tâm khá sâu sắc” của nhà cầm quyền. Bản thân gia đình tôi thì chưa bị sự hăm doạ, sách nhiễu nào nhưng một thành viên đi cùng đoàn là mục sư Nguyễn Mạnh Hùng thì đã bị nhà cầm quyền đến sách nhiễu và đập phá gia cảnh. Còn tôi thì thường xuyên bị nhân viên công vụ đến thăm hỏi hơi bị bất thường và tôi cũng khuyến cáo họ là  tôi cho đấy là một hình thức khủng bố tinh thần mặc dù tôi thừa nhận rằng gia đình tôi không bị một hình thức hăm doạ, sách nhiễu nào.

Tôi nghĩ việc trở về của tôi sẽ có chút khó khăn nhưng tôi sẽ cố gắng làm việc với họ một cách minh bạch nhất và tôi yêu cầu họ đảm bảo quyền con người cho tôi và con người tôi và hy vọng họ không làm quá mức nhất là trong tình cảnh thế giới quan tâm tới tình trạng vi phạm nhân quyền ở Việt Nam.

Hải Ninh: Xin chúc ông mọi chuyện suôn sẻ. Và xin cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này.

‘Chuột’ ở VN tại sao ném hoài không được?

Đảng Cộng sản Việt Nam đã phát động cuộc chỉnh đốn Đảng

Ở Việt Nam ngày nay nếu có vấn đề nào mà mọi người đồng thuận nhiều nhất chắc có lẽ là tham nhũng đang hoành hành như thế nào!

Thử hỏi mười người dân thì hết chín người có thể kể vach vách tham ở đâu và tham như thế nào.

Tuy nhiên đó phần nhiều là cảm nhận chứ ít có chứng cứ xác thực. Nhưng ngay cả người Nhật vốn đã quen liêm chính vậy mà sang Việt Nam cũng phải chạy tiền để được giao dự án đường sắt thì mới thấy quan tham ở Việt Nam tràn lan như thế nào – đến mức ‘làm hư hỏng’ cả người ngoại quốc.

Chờ bao lâu nữa?

Như vậy thì ‘chuột’, nói theo cách của Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng, đã chạy lăng quăng cả bầy mà đến nay đã bắt được mấy con có máu mặt?

Mà Việt Nam đã có một ‘biệt đội săn chuột’ quyết liệt nhất từ trước đến nay khi mà chống tham nhũng đã là một nhiệm vụ bao trùm của toàn khóa 11 với Nghị quyết Trung ương 4 tập trung vào những vấn đề cấp bách trong xây dựng Đảng.

Nếu mà ném trúng được chuột thì mấy chục năm qua đã sạch sẽ được phần nào rồi chứ không phải để đến bây giờ chuột chạy tràn lan đến mức ném chuột không khéo có thể làm vỡ cả ‘bình quý’.

Nếu ném được thì ngày nay dân tình đâu có mất lòng tin như thế? Ngày xưa Đảng lấy công ‘đánh giặc ngoại xâm’ mà ‘có uy tín’ với dân bao nhiêu thì ngày nay đàn chuột tung hoành làm mất tín nhiệm của Đảng đối với dân bấy nhiêu.

Nếu ném được thì Chủ tịch nước Việt Nam, ông Trương Tấn Sang đâu phải trần tình với cử tri là ‘tham nhũng rất khó xử lý’ và nếu quyết tâm làm ‘thì sẽ đỡ hơn’.

Nếu ném được thì Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đâu phải khẩn khoản người dân phải kiên nhẫn, từ từ chứ đừng nên nóng vội.

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói ‘ném chuột coi chừng vỡ lọ quý’

Nhưng người dân thì đã sốt ruột lắm rồi. Tình hình đất nước đã sốt ruột lắm rồi. Còn phải chờ Đảng chống tham nhũng thêm năm, mười năm hay bao nhiêu năm nữa?

Ngày nay người dân mấy ai mà không uất ức việc của cải tài nguyên đất nước bị bòn rút cho đầy túi các quan tham hay đồng tiền mồ hôi nước mắt của mình bị quan trên bóc lột?

Đơn cử – trước hết tôi muốn xin lỗi những cảnh sát giao thông chính trực làm đúng chức trách – là tôi vẫn nghe trên các trang mạng xã hội lời ta thán về việc bị ‘chó vàng’ ‘cắn cho mấy phát’. Cách gọi cho thấy sự căm phẫn đến mức nào! Hay việc cán bộ lương bổng chỉ hạn chế ra sao nhưng nhà cao cửa rộng cho con đi học nước ngoài thế nào thì dân người ta ai cũng biết.

Bên ngoài thì Trung Quốc đang gấp rút muốn nuốt trọn Biển Đông. Bên trong thì tham nhũng ăn cho đất nước mục ruỗng từ bên trong mục ra. Giặc ngoài chưa đến mà giặc trong đã tàn phá tan hoang cửa nhà thì mai mốt gặp chuyện thì lấy sức đâu mà chống giặc?

Giới hạn khó vượt qua?

Ông Nguyễn Bá Thanh được tin tưởng giao cho trách nhiệm chống tham nhũng

Tôi không hề coi nhẹ ‘quyết tâm chống tham nhũng’ của Đảng, nhất là trong nhiệm kỳ hiện nay.

Hết kỳ Đại hội này đến Đại hội khác Đảng đều ý thức được tham nhũng là một trong những nguy cơ hàng đầu đe dọa sự tồn vong của chế độ. Nhưng từ nói cho đến làm lại là một khoảng cách xa vời vợi.

Ít nhất khóa 11 đã mở một cuộc vận động ‘chỉnh Đảng’ lớn với việc ‘phê và tự phê’ muốn làm sâu rộng trong toàn Đảng, đã muốn kỷ luật ‘một ủy viên Bộ Chính trị’ nhưng không được chấp nhận. Ít nhất trong điều kiện vào Trung ương khóa 12 Đảng, đã xác định một tiêu chuẩn là không chọn người có ‘dấu hiệu giàu quá nhanh’.

Ít nhất Đảng đã tái lập Ban Nội chính và giao việc chống tham nhũng vào tay người ‘nói được làm được’ là ông Nguyễn Bá Thanh. Ít nhất đã không dưới mười chuyên án tham nhũng lớn được xác định và có người đã phải lãnh án tử hình.

Đảng cũng đã có một bước đi mới sơ khởi nhưng tôi cho là có ý nghĩa. Đó là đề án tinh giản biên chế đã bàn trong Hội nghị trung ương 10 vừa qua với nghị quyết 39 của Bộ Chính trị. Nếu làm được việc này, theo tôi hiểu, thì Nhà nước sẽ có ngân quỹ lớn hơn để nuôi bộ máy làm việc nhỏ hơn để họ không có nhu cầu tham nhũng nữa.

Những bước tiến tuy là có nhưng so với hiện trạng thì vẫn chưa thấm vào đâu.

Dương Chí Dũng đã bị kết án tử hình

Tuy nhiên lúc này thì ông Thanh đã qua đời, trong khi gần cuối nhiệm kỳ Đảng đang tập trung lo cho Đại hội 12 thì công việc chống tham nhũng lúc đầu gióng trống phất cờ thì hiện giờ có bị bỏ lơ? Và không biết liệu khóa tới có làm quyết liệt hơn so với khóa này hay không?

Đành rằng ném chuột là một việc vô cùng khó. Ai cũng biết chuột là loài chuyên ăn trộm nên giỏi trốn chui trốn lủi. Ném được đã khó mà ném được khi nó chạy quanh cái ‘bình quý’ thì càng khó bội phần.

Nói gì thì nói nhưng câu nói của Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng cho thấy việc chống tham nhũng ở Việt Nam có một giới hạn không thể vượt qua: đó là chiếc ‘bình quý’. Rõ ràng những nước khác chống tham nhũng thì không có cái ‘bình quý’ đó để mà sợ vỡ.

Chiếc bình đó được xem làm quý, theo tôi hiểu, vì nó được tạo nên bằng ‘xương máu’ của biết bao nhiêu người. Giả sử lũ chuột từ ở đâu chạy đến thì không nói làm gì chứ nếu lũ chuột đó đi ra từ cái bình quý và cái bình chính là nơi sinh sôi nảy nở của lũ chuột thì cho dù nó có quý thì giá trị của nó cũng bị giảm đi ít nhiều.

Vấn đề đặt ra là nếu lũ chuột khôn ngoan đã biết rõ giới hạn nên cứ ‘dựa hơi’ mà chạy quanh chiếc bình quý đó thì có ném được không?

Vũ khí lợi hại?

Lực lượng đối lập sẽ giúp Việt Nam chống tham nhũng tốt hơn?

Và ‘phê và tự phê’ mà Đảng xem là vũ khí hiệu quả như việc đánh răng rửa mặt hằng ngày lâu nay có túm được con được con nào trong số lũ chuột giảo hoạt kia không? Bởi lẽ tôi đã tham nhũng thì tôi có tự phê cho mình ra tham nhũng hay không? Hoặc là tôi dại gì phê xấu người khác để họ lôi cái xấu của tôi ra? Rồi còn tâm lý nể nang, ngại va chạm của số đông người Việt hay có người lợi dụng việc phê để thực hiện ý đồ không trong sáng.

Thành ra là hòa cả làng. Đó là chưa kể phê và tự phê lần đầu còn có thể coi như nghiêm túc nhưng làm riết thì tự dưng trở thành nhờn nhạt, không có tác dụng và chỉ còn là hình thức mất thời gian.

Nói tóm lại là ‘phê và tự phê’ là một công cụ chống tham nhũng mang nặng tính chủ quan, duy ý chí của Đảng. Nó cũng không khác gì một vũ khí khác mà gần đây được giương lên như chiếc chìa khóa vạn năng: ‘quét sạch chủ nghĩa cá nhân’.

Thử hỏi trên đời ai mà không vì mình và gia đình mình trước tiên? Tất nhiên cũng có người cá biệt nhưng không thể đòi hỏi ai cũng phải tuyệt đối hy sinh bản thân mình vì dân vì nước. Nhất là khi việc vào Đảng đã gắn chặt với được thăng quan tiến chức chứ không còn là hy sinh gian khổ như trước thì mấy ai không tận dụng để mà ‘bóc hốt’?

Đảng đã thấy rõ cơ chế sinh ra tham nhũng như lời Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng từng nói ‘trong điều kiện Đảng ta là đảng cầm quyền, hoạt động trong môi trường phát triển kinh tế thị trường, cán bộ, đảng viên hàng ngày hàng giờ tiếp xúc với hàng và tiền, gắn liền với lợi ích cá nhân’. Trong hoàn cảnh đó thì cách xử lý không thể nào là ‘chăm lo giữ vững bản chất cách mạng’ và ‘tích cực kiên trì rèn luyện’ như ông Trọng kêu gọi được.

Ở đây phải thấy rằng không thể hy vọng vào ý thức của cá nhân trước những điều đã là bản chất tự nhiên của con người. Rõ ràng điều kiện để tạo tham nhũng đủ đầy như thế thì liệu có thể nào trông chờ ý thức của mỗi người hay không? Liệu có bao nhiêu người thấy tiền bạc dễ dàng như thế mà không sáng mắt? Nhất là với đồng lương bèo bọt không đủ sống của cán bộ, Đảng viên thì giữ liêm sĩ có mà đói nhăn răng trong khi người khác ăn thì giàu muôn vạn.

Đồng lương có xứng?

Nội thất nhà ông Mạnh từng làm cho mọi người bàn tán

Ở đây tôi muốn nhắc đến câu chuyện chiếc ‘ngai vàng’ của ông Nông Đức Mạnh vốn đã làm xôn xao dư luận. Chuyện cái ghế ngồi của cựu tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam đẹp xấu thế nào tôi không bàn tới, vì mỗi người có sở thích riêng.

Nhưng nếu một người đã từng lãnh đạo một Đảng cầm quyền mà ở Việt Nam cũng có nghĩa là nắm vận mệnh dân tộc trong một thời kỳ và nếu ông làm được lợi lạc cho đất nước thì việc ông có cuộc sống giàu có cũng chả sao.

Vấn đề là, lương bổng của một tổng bí thư liệu có đủ đảm bảo cho một cuộc sống vương giả đó hay không? Rõ ràng không ai có bất cứ bằng chứng gì để nói đó là của cải bất chính nhưng ở chỗ cần phải xác minh để làm yên lòng dân thì Đảng lại im hơi lặng tiếng trong khi lời nói ‘chống tham nhũng không có vùng cấm’ vẫn còn nghe văng vẳng bên tai.

Tương tự, các bộ trưởng nội các phải chăm lo mọi mặt cuộc sống hàng chục triệu người dân thì việc họ giàu sang hơn người thì cũng không có gì là quá đáng. Với lại ai mà không muốn nhà cao, cửa rộng, con cái học nước ngoài? Thế nhưng lương bộ trưởng chỉ có 14, 15 triệu đồng Việt Nam, liệu có xứng đáng? Và tại sao với đồng lương như vậy mà họ vẫn sống ‘khỏe re’ như có đại biểu Quốc hội đã chỉ ra?

Chẳng thà trả công hậu hỹ cho tương xứng với trách nhiệm và công sức như cách làm của Singapore, còn hơn là hô hào lòng chính trực và sự liêm chính suông để người ta bòn rút, đục khoét một cách bất minh.

Tiền lương cán bộ công chức có đủ để xây căn biệt thự như của ông Trần Văn Truyền?

Mà cái nghề hễ hám mùi tiền riết sẽ thành quen. Lòng tham thì không có đáy. Ăn một muốn được hai. Có hai thèm được ba. Một khi đã quen hơi tiền thì con người sẽ trở nên tha hóa vô độ. Khi đã biết vòi vĩnh thì đã vứt liêm sỉ của mình vào sọt rác.

Ăn được là sẽ ăn đến tán tận lương tâm như vụ ăn chặn đến 250 triệu đồng trong tổng số 280 triệu đồng hỗ trợ người nghèo ở Nghệ An mà báo Dân Trí đã đưa tin. Ăn đến mức không còn tự trọng như một số cảnh sát giao thông bị người dân miệt thị, khinh khi bằng những ngôn từ như ‘xin đểu’, ‘cướp đường’, ‘mãi lộ’ mà vẫn ăn. Chưa kể nó còn tạo ra sự giả dối vì trong lòng biết rằng mình không thể không ăn nhưng ngoài mặt vẫn nói nào là học tập, nào là đạo đức.

Trăm thứ đổ đầu dân

Đối với người dân thì cuộc sống họ đã khổ cực trăm bề nay lại bị đè thêm hàng trăm thứ phí ‘không tên’ từ giao thông, giáo dục, y tế cho đến hành chính, xin việc… Đối với doanh nghiệp, đáng lẽ họ phải được tạo điều kiện làm ăn để tạo ra của cải cho xã hội thì họ lại bị làm khó dễ đủ điều. Đối với Nhà nước, bộ máy sẽ bị lọt vào những con người không làm được việc đã đành mà chỉ biết phá hoại.

Và đối với Đảng cầm quyền, sẽ có những người kéo bè kéo cánh tạo thành ‘dây mơ rễ má’ để bảo vệ lợi ích của mình như Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã từng nói. Người cần quyền lực thì đem quyền lợi ra mua chuộc. Kẻ cần quyền lợi sẽ bầu cho người đó có quyền lực. Người ngay thẳng bị gạt ra bên lề trở thành thân cô thế cô. Kết quả là tạo thành thành trì của các nhóm lợi ích trong Đảng. Lời tâm huyết của một đảng viên lâu năm như cố luật gia Lê Hiếu Đằng rằng Đảng ngày nay đã trở thành Đảng của ‘nhóm lợi ích’ không phải không đáng suy nghĩ.

Tình hình đó đã kéo dài dai dẳng mấy chục năm nay chứ không phải mới ngày một ngày hai nên đã ăn sâu lan rộng. Nó khiến cho việc đấu tranh chống tham nhũng của Đảng càng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.

Và cũng trong suốt mấy chục năm đó chế độ độc đảng cầm quyền đã khiến cho dân trở nên không dám hó hé, báo chí có giám sát thế nào cũng chỉ là công cụ của Đảng, pháp trị không bằng Đảng trị thì chống tham nhũng kiểu gì?

Bởi lẽ một Đảng quyền lực như thế – nói trời là trời, chỉ đất là đất – thì không có người dân nào, đảng đối lập nào, báo chí nào hay pháp luật nào mà đứng ra chỉ mặt đặt tên hay trừng trị tham nhũng trong Đảng. Và tất cả việc chống tham nhũng phụ thuộc hoàn toàn vào ý chí chủ quan của Đảng. Mà mình trị người của mình thì làm sao tránh khỏi chuyện du di hay có giới hạn như chiếc ‘bình quý’?

Cơ chế xin-cho

Làm sao để bộ máy Nhà nước Việt Nam sẽ có những người có tài năng thật sự?

Khổ nỗi cơ chế độc đảng đó là nguồn cơn tạo ra tham nhũng ngay từ đầu. Đó là quyền lực không phải dân giao mà là Đảng có nên tạo ra cơ chế xin-cho. Từ tài nguyên cho đến chức vụ cái gì cũng của Đảng nắm hết, nên ai muốn xin thì xin và ở trên muốn cho là cho. Thành ra ngành nào cũng đầy con ông cháu cha hoặc có những người bỏ tiền ra mua chức tước. Không phải không có người được việc nhưng đa phần làm việc thì nhác mà kiếm chác thì nhiều.

Có một điều chắc chắn là lý tưởng của Đảng Cộng sản là muốn xây dựng một xã hội ‘tốt đẹp, ưu việt không còn bóc lột’. Nhưng để đến đó thì lại tạo điều kiện cho tham nhũng hoành hành trong khi xã hội tốt đẹp đó mãi vẫn chưa thấy đâu.

Nói tóm lại để triệt tận gốc tham nhũng thì phải tạo cho được ‘ba không’ như Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng từng chỉ ra: ‘cơ chế để không thể tham nhũng, biện pháp trừng trị để không dám tham nhũng và điều kiện đảm bảo để không cần tham nhũng’.

Nhưng trong hoàn cảnh hiện nay, tiền ngân sách không có bao nhiêu thì làm sao trả cho người ta để ‘không cần tham nhũng’? Trong khi đó doanh nghiệp Nhà nước ‘đốt tiền không’ biết bao nhiêu mà kể. Còn ‘không dám’ hay ‘không thể’ tham nhũng thì nó đã nằm trong cơ chế độc đảng rồi liệu có sửa được không?

Và nếu không làm được ‘ba không’ mà chỉ trông chờ vào ‘tuyên truyền giáo dục để nâng cao đạo đức, xây dựng liêm chính’ thì e rằng có ném hoài cũng không bao giờ bắt được chuột!

Hạ viện Mỹ bác quyền đàm phán nhanh TPP

http://www.bbc.com/vietnamese/world/2015/06/150613_us_house_rejects_tpa_obama

Obama den Havien HK

Tổng thống Obama cùng với Lãnh đạo Thiểu số tại Hạ viện, bà Nancy Pelosi

Dự luật quyền đàm phán nhanh (TPA), vốn cho phép Tổng thống Obama xúc tiến các thỏa thuận thương mại quan trọng, trong đó có Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương, không được Hạ viện Hoa Kỳ thông qua.

Dự luật Hỗ trợ Điều chỉnh Thương mại (TAA), vốn được đính kèm với TPA, đã bị bác với 302 phiếu chống, 126 phiếu thuận, hãng tin AP đưa tin.

Sau cuộc họp kín với Tổng thống Obama và các dân biểu Dân chủ hôm 12/6, Lãnh đạo Thiểu số tại Hạ viện, bà Nancy Pelosi, đã công bố quyết định chống lại dự luật nói trên.

“Chúng tôi muốn một thỏa thuận tốt hơn cho người lao động Mỹ,” bà được báo New York Times dẫn lời cho hay.

Hãng AP dẫn lời Phát Ngôn viên Nhà Trắng Josh Earnest nói: “Không mấy ai ngạc nhiên khi một sự hỗn loạn có quy trình đã xảy ra”.

Đảng Cộng hòa nắm đa số tại Hạ viện và Chủ tịch Hạ viện John Boehner cũng như các lãnh đạo Cộng hòa đã hợp tác với ông Obama để thông qua dự luật.

Tuy nhiên sự chống đối từ một số thành viên đảng Cộng hòa đồng nghĩa với việc ông Obama cần sự ủng hộ từ hơn hai chục dân biểu Đảng Dân chủ để giành thắng lợi.

Hôm 12/6, ông Obama đã kêu gọi các thành viên Đảng Dân chủ không gây khó khăn cho dự luật TPA, vốn sẽ cho phép ông xúc tiến đàm phán các hiệp định thương mại quan trọng.

TPA cho phép chính phủ Mỹ đàm phán trọn gói các hiệp định thương mại trước khi đưa lên Quốc hội, thay vì phải chịu sự giám sát của Quốc hội trong từng khâu đàm phán.

Tuy nhiên dự luật này lại bị các nghị sỹ Dân chủ đính kèm với TAA, một chương trình hỗ trợ cho các lao động Mỹ bị mất việc làm vì các hiệp định thương mại mới.

Dự luật này từ lâu đã được phe Dân chủ ủng hộ, nhưng lại gây bất lợi cho ông Obama khi được đính kèm cùng TPA.

Các dân biểu Cộng hòa, vốn đã bị đặt vào tình thế khó xử khi phải trở thành đồng minh của ông Obama, lại càng khó xử hơn khi bị yêu cầu bỏ phiếu thông qua TAA – lâu nay vẫn bị nhiều thành viên phe Cộng hòa chống đối, AP nhận định.

‘Phản tiến hóa’

Bình luận trong một cuộc phỏng vấn gần đây với BBC về sự chia rẽ nội bộ trong Đảng Dân chủ quanh vấn đề TPA, kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa, từ California, Hoa Kỳ, cho rằng “mỗi người chỉ nhìn thấy khía cạnh của mình.”

“Người ta cho rằng hiệp định như vậy sẽ dẫn đến việc gia tăng các khoản đầu tư ra ngoài, làm người Mỹ mất công ăn việc làm. Đó là nhìn nhận sai về kinh tế thuần túy”, ông nói.

“Nước Mỹ đầu tư ra nước ngoài nhiều nhất và cũng nhận đầu tư từ nước ngoài nhiều nhất.”

“Đa số đầu tư của Mỹ ra nước ngoài không phải đi tìm nhân công rẻ ở các nước nghèo mà là ở những nước như Nhật Bản, vốn có môi trường đầu tư thông thoáng, có thị trường phát triển.”

“Các hãng Hàn Quốc hay Nhật Bản khi đầu tư vào Hoa Kỳ cũng không đi tìm nhân công rẻ nên lý luận đó là sai và phản tiến hóa.”

“Nước Mỹ không có tầm nhìn lớn và không giải quyết được vấn đề khá chiến lược.”

“Trong khi đó, Hoa Kỳ cũng yêu cầu Việt Nam phải thay đổi về điều kiện lao động, vấn đề nhân quyền và công đoàn tự do.”

“Thế nhưng chính thay đổi từ Đảng Dân chủ đã làm cho những đòi hỏi đó trở nên vô nghĩa,” ông Nguyễn Xuân Nghĩa nói với BBC.

TPP gặp trở ngại nghiêm trọng sau cuộc bỏ phiếu của Hạ viện Mỹ

Dân biểu Mỹ Brad Sherman và các thành viên Quốc hội thuộc đảng Dân chủ tổ chức họp báo để phản đối thỏa thuận thương mại TPP.

Dân biểu Mỹ Brad Sherman và các thành viên Quốc hội thuộc đảng Dân chủ tổ chức họp báo để phản đối thỏa thuận thương mại TPP.

Kế hoạch thương mại tự do châu Á-Thái Bình Dương đầy tham vọng của Tổng thống Barack Obama vấp phải trở ngại nghiêm trọng hôm thứ Sáu khi Hạ viện bỏ phiếu chống lại một phần của toàn bộ kế hoạch này.

Ông Obama trước đó đã đến Điện Capitol  sáng thứ Sáu để đưa ra lời kêu gọi cuối cùng với những nghị sĩ Đảng Dân chủ của ông. Nhiều người lo ngại thỏa thuận thương mại Quan hệ Đối tác Xuyên Thái Bình Dương, hay TPP, sẽ khiến thêm nhiều công ăn việc làm ở Mỹ bị đẩy ra nước ngoài và gây tổn hại cho môi trường.

Ngay cả sau khi ông Obama gặp gỡ những thành viên chủ chốt của đảng mình hôm thứ Sáu, lãnh đạo khối Thiểu số Hạ viện Nancy Pelosi cho biết bà sẽ chống đối dự luật này.

Về phía Đảng Cộng hòa, Chủ tịch Hạ viện John Boehner nói rằng ông sẽ ủng hộ dự luật này.

Các nghị sĩ Đảng Cộng hòa nhìn chung ủng hộ những hiệp định thương mại tự do như vậy, nhưng nhiều người trong đảng này không muốn đóng một vai trò trong việc trao cho ông Obama điều được coi là một thành tựu chính trị to lớn, đặc biệt là trước những cuộc bầu cử năm 2016.

Tòa Bạch Ốc vẫn đang tìm kiếm sự chấp thuận cho thẩm quyền đàm phán “cấp tốc” rất quan trọng.

Dự luật cấp tốc này, được gọi là Thẩm quyền Xúc tiến Thương mại (TPA), sẽ cho phép Tòa Bạch Ốc đàm phán với 12 quốc gia trong thỏa thuận TPP và những thỏa thuận khác giống như vậy mà không để Quốc hội sửa đổi bất cứ điều gì trong những thỏa thuận đó ngoài việc phê chuẩn hoặc bác bỏ.

Từ chối cấp thẩm quyền đàm phán cấp tốc sẽ khiến cho chính quyền Obama khó khăn hơn trong việc có được thỏa thuận TPP, vốn đã chậm mấy năm so với lịch trình. Kết quả là ông Obama đã dốc nhiều nguồn lực chính trị quan trọng vào vấn đề TPA.

Những quốc gia đang đàm phán TPP bao gồm Mỹ, Việt Nam, Singapore, Peru, New Zealand, Mexico, Malaysia, Nhật Bản, Chile, Canada, Brunei, và Australia. Thỏa thuận do Mỹ dẫn đầu này nhắm mục tiêu chiếm 40% sản lượng kinh tế toàn cầu một khi hoàn tất.

Tòa Bạch Ốc cho biết TPP sẽ giúp tiếp phá dỡ bỏ những rào cản về thương mại toàn cầu, mở cửa những thị trường chưa được khai thác, và phát triển những nền kinh tế, trong khi tạo nên một đối trọng quan trọng với sức mạnh kinh tế ngày càng lớn mạnh của Trung Quốc.

Tạ Phong Tần Tuyệt Thực, GSV Andrew Đỗ Gửi Khẩn Thư Đến TT Obama Và Lãnh Đạo Quốc Hội Mỹ Xin Cứu Gấp

 (Santa Ana) Giám Sát Viên Andrew Đỗ trong một khẩn thư gởi đến Tổng Thống Barack Obama, Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry, TNS John McCain và Dân Biểu Chủ Tịch Ủy Ban Ngoại Giao Hạ Viện Ed Royce yêu cầu can thiệp với nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do ngay lập tức, vô điều kiện cho Nhà Tranh Đấu Nhân Quyền tại Việt Nam, Blogger Tạ Phong Tần hiện đang bị CSVN biệt giam và cô Tần hiện đang tuyệt thực hơn 30 ngày và đang ở trong tình trạng nguy kịch đến tính mạng.

Trong thư, Giám Sát Viên Andrew Đỗ đã yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ phải cương quyết và mạnh mẽ phản đối những hành động vi phạm nhân quyền trắng trợn trong lúc mưu cầu lợi lộc qua việc tham dự vào Thỏa Ước Mậu Dịch Liên Thái Bình Dương (TPP).

blank

GSV Andrew Đỗ tiếp xúc chính thức với phái đoàn của nhà tranh đấu nhân quyền Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải.

Giám Sát Viên Andrew Đỗ nhấn mạnh: “ Hoa Kỳ là một quốc gia bảo vệ lý tưởng tự do nhân quyền trên thế giới, do đó không thể im lặng trước các cá nhân hay tập đoàn độc tài như CSVN tìm cách trấn áp ngay chính người dân của họ, cùng lúc muốn được những đặc quyền kinh tế cung cấp bởi Hoa Kỳ. Đã 4 thập niên sau khi chiến tranh VN chấm dứt, nhà cầm quyền CSVN vẫn tiếp tục áp dụng chính sách đàn áp, cưỡng bức nhân quyền của những người dân vô tội. Trường hợp cầm tù Blogger Tạ Phong Tần là một thí dụ rõ rệt nhất trong chính sách đàn áp nhân quyền trắng trợn nhất. Sự nguy hiểm về tính mạng của cá nhân cô là một quan tâm của lương tâm mọi người Việt hải ngoại tại Hoa Kỳ củng như chính phủ Hoa Kỳ và đó là lý do để chúng ta tranh đấu nhằm thay đổi chính sách vi phạm nhân quyền hiện nay tại Việt Nam…”

Trong cơ hội này, nhà tranh đấu nhân quyền Việt Nam Blogger Điếu Cầy – Nguyễn Văn Hải cùng phái đoàn đã đến tiếp xúc với Giám Sát Viên Andrew Đổ tại văn phòng quận hạt vào sáng ngày thứ Năm 11 tháng 6, 2015, để yêu cầu GSV Andrew Đỗ trong mọi khả năng và quyền hạn can thiệp với Quốc Hội, chính phủ Hoa Kỳ và các cơ quan truyền thông quốc tế phải can thiệp trực tiếp với nhà cầm quyền CSVN phải chấm dứt mọi hành động giam cầm trái phép Blogger Tạ Phong Tần và phải trả tự do cho nhà tranh đấu nhân quyển dũng cảm này.

Trong cuộc thảo luận, GSV Andrew Đỗ cam kết ông sẽ làm tất cả những gì trong vai trò GSV để can thiệp và giải quyết tình trạng vi phạm nhân quyền của CSVN đối với Blogger Tạ Phong Tần.

Andrew Do's Letter to Obama

 

 

Áp lực quốc tế trên vấn đề nhân quyền tại Việt Nam gia tăng

Hải Ninh, phóng viên RFA. 2015-06-12

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/allen-weiner-interview-hn-06122015075749.html

Áp lực quốc tế trên vấn đề nhân quyền tại Việt Nam Phần âm thanh Tải xuống âm thanh

hn-622.jpg

Giáo sư Allen Weiner, giám đốc chương trình luật của trường đại học Stanford ở bang California trả lời phóng viên Hải Ninh tại trụ sở RFA ở Washington DC hôm 11/6/2015.

RFA

Your browser does not support the audio element.

Một tháng trước chuyến thăm Hoa Kỳ của ông Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng, nhóm vận động cho tù nhân lương tâm Việt Nam sẽ có buổi tường trình tại quốc hội Hoa Kỳ chiều nay. Cùng tham gia tổ chức cuộc vận động có giáo sư Allen Weiner, giám đốc chương trình luật của trường đại học Stanford ở bang California. Giáo sư Weiner đã đến trường quay của RFA hôm nay và dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này.

Làm sao giúp hiểu rõ việc VN vi phạm nghĩa vụ quốc tế ?

Hải Ninh: Xin cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn. Câu đầu tiên mà tôi muốn hỏi ông là, tại sao và làm thế nào ông lại tham gia vào cuộc vận động này?

Allen Weiner: Vâng, tôi rất vui được đến đây.Năm 2012 một số người bạn làm trong các tổ chức phi chính phủ (NGO) trò chuyện với tôi, và bày tỏ mối quan ngại về một loạt các vụ bắt bớ các nhà hoạt động dân sự và chính trị trẻ ở Việt Nam. Họ cũng phải đối mặt với nguy cơ bị xét xử. Câu hỏi đặt ra là liệu chúng ta có thể làm gì không, bằng việc sử dụng các tổ chức quốc tế để thay mặt họ mà vận động. Sau khi xem xét vấn đề này, tôi quyết định trình một lá đơn lên tổ chức có tên là Nhóm làm việc của Liên Hợp Quốc về Vấn đề Giam giữ Tuỳ tiện. Chức năng của nhóm này là chống lại các việc bắt giữ người tuỳ tiện. Vào mùa hè năm 2012, tôi đã gửi đơn khiếu nại thay mặt cho 16 người, bao gồm cả nam lẫn nữ, mà tôi đại diện.

Hải Ninh: Vậy thì ông có thể nói rõ cho tôi được biết cụ thể vai trò của ông trong cuộc vận động này hay không?

Làm sao chúng ta có thể giúp các bên hiểu rõ việc Việt Nam vi phạm nghĩa vụ quốc tế, làm thế nào chúng ta thuyết phục được Mỹ và các nước khác trên thế giới gây áp lực cho Việt Nam buộc họ phải tuân theo các nghĩa vụ quốc tế.
-GS Allen Weiner

Allen Weiner: Tôi là luật sư của họ trước tổ chức quốc tế này. Tôi tham gia vào việc gom những các thông tin liên quan tới những hoàn cảnh mà họ bị bắt, cố gắng làm việc với mạng lưới các nhà hoạt động mà có thể tiếp xúc với gia đình của các tù nhân, hoặc nhà thờ của họ ở Việt Nam, tìm hiểu những hoàn cảnh liên quan tới vụ bắt giữ họ và sau đó tôi nộp đơn lên nhóm làm việc này. Nhóm có trụ sở ở Geneva. Tôi cũng cập nhật cho tổ chức này các thông tin liên quan tới hoàn cảnh của những người tù nhân nói trên. Chính phủ Việt Nam có cơ hội trả lời đơn khiếu nại này. Cuối năm 2012, họ đã trình câu trả lời của họ, và tôi cũng có cơ hội đáp lại những bình luận của họ.

Và đến tháng 8 năm 2013, khoảng hơn một năm sau khi tôi nộp đơn lần đầu, Nhóm làm việc này đưa ra quan điểm của họ. Nhóm này đã nói rõ ràng rằng chính phủ Việt Nam đã vi phạm những nghĩa vụ của họ theo luật quốc tế. Việt Nam. Đây không phải là những nghĩa vụ mà nước ngoài áp đặt lên Việt Nam. Chính phủ Việt Nam tự nguyện tham gia một công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, và họ hứa sẽ tuân theo những nguyên tắc về nhân quyền trong công ước đó. Vì thế, đây không phải là những giá trị phương Tây hoặc nước ngoài áp đặt lên Việt Nam. Câu hỏi đặt ra ở đây là liệu chính phủ Việt Nam có giữ lời về việc đối xử với chính người dân của họ.  Nhóm làm việc này là nhóm trung dung và hiểu rõ những vấn đề trong công ước đó. Họ đã nói rất rõ ràng rằng Việt Nam đã vi phạm quyền được thể hiện quan điểm chính trị và quyền được tụ tập của những tù nhân nói trên.

Hải Ninh: Lúc trước ông có nói với tôi rằng ông chưa từng qua Việt Nam. Làm thế nào ông có thể giúp những tù nhân đó nếu ông không thể gặp mặt họ?

Allen Weiner: Rất khó. Chính Việt Nam đã tham gia công ước về các quyền dân sự và chính trị và nói rằng chúng tôi sẽ tuân theo những nghĩa vụ này. Hy vọng đầu tiên của tôi tất nhiên là khi họ nhận được những quan điểm của Nhóm làm việc kia, chính là một tổ chức độc lập và có chuyên môn về luật mà Việt Nam hiểu rõ, rằng lý luận của họ về việc bắt giữ những nhà hoạt động kia theo luật Việt Nam là không hợp lý và không đúng với luật quốc tế. Tất nhiên, phản ứng đầu tiên của chúng tôi là hy vọng Việt Nam sẽ giữ lời hứa và rằng họ sẽ tuân theo những nghĩa vụ mà họ phải thực hiện. Và đó là phần một của tiến trình.

Chính phủ Việt Nam có thể nghĩ rằng, việc bắt bớ những nhà hoạt động kia theo luật Việt Nam cũng không sai. Chúng tôi hy vọng rằng khi họ nhận thấy điều đó không tuân theo luật quốc tế, họ sẽ trả tự do cho những tù nhân kia. Nhưng họ không thả các tù nhân này.

Và vì thế, bây giờ câu hỏi đặt ra là làm sao chúng ta có thể giúp các bên hiểu rõ việc Việt Nam vi phạm nghĩa vụ quốc tế, làm thế nào chúng ta thuyết phục được Mỹ và các nước khác trên thế giới gây áp lực cho Việt Nam buộc họ phải tuân theo các nghĩa vụ quốc tế. Và đó là bước tiếp theo của tiến trình này, đó là cho lan rộng thông điệp rằng Việt Nam ngày càng có nhiều hoạt động đàn áp và từ đó yêu cầu các nhà làm luật ở Mỹ và nhiều nơi khác lên tiếng, nói rằng chúng ta sẽ đưa ra điều kiện về việc thúc đẩy quan hệ với Việt Nam bằng việc họ cải thiện vấn đề nhân quyền.

Hải Ninh: Và đó chính là điều các ông hướng tới trong buổi tường trình hôm nay?

Allen Weiner: Đúng vậy. Tôi sẽ gặp gỡ với những đại diện về vấn đề Việt Nam trong quốc hội, hy vọng chia sẻ được với họ những trải nghiệm của tôi và quan trọng hơn nữa là những kết luận từ Nhóm làm việc của Liên Hợp Quốc về Vấn đề Giam giữ Tuỳ tiện, và để nhấn mạnh rằng Việt Nam đã vi phạm những luật lệ hết sức rõ ràng. Không có gì còn chưa sáng tỏ ở đây cả. Việt Nam đã phớt lờ những nghĩa vụ của họ về việc tôn trọng quyền con người của chính công dân họ. Trong thời điểm Mỹ muốn tiến tới có quan hệ gần gũi hơn với Việt Nam, chúng ta cần phải tự đặt câu hỏi cho bản thân rằng liệu ta có muốn tham gia một hiệp ước với một quốc gia mà họ không cảm thấy họ cần phải tuân theo những nghĩa vụ khi mà họ không muốn hay không. Và đó chính là điều tôi sẽ nói với các thành viên quốc hội hôm nay, giúp họ hiểu rằng Việt Nam là nước không muốn thực hiện các nghĩa vụ của họ.

Chúng ta cũng cần biết rằng Mỹ từng làm điều này trong quá khứ rồi. Chúng ta từng nhiều lần thiết lập quan hệ gần gũi với chính phủ các nước chuyên chế, không đại diện cho người dân chính họ và đàn áp người dân chính họ. Những chính phủ này rồi cũng sụp đổ, và chúng ta bị đặt vào thế cô lập đối với người dân những nước đó vì chúng ta đặt quan hệ với chính phủ đàn áp những người đó. Tôi nghĩ đấy là một điểm mà các nhà làm luật ở Mỹ cần cân nhắc liệu về có lợi ích gì dù về lâu dài hay ngắn hạn khi có quan hệ với chính phủ Việt Nam, chính phủ mà không đại diện cho người dân của họ và ngày càng đàn áp họ hay không.

Hải Ninh: Vâng tôi xin chúc ông may mắn trong các hoạt động đó và xin cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này.

Allen Weiner: Tôi cũng xin cảm ơn quý vị đã dành cho tôi cơ hội này. Xin cảm ơn rất nhiều.

Thấy gì từ đề xuất 3 cải cách đối với Đảng

000_Hkg4466727.jpg

Hình minh họa chụp năm 2011 tại Hà Nội. AFP

Nhóm chuyên gia của Chương trình giảng dạy kinh tế Fulbright tại Saigon vừa có đề xuất khá đặc biệt gọi là “liên minh cải cách và phát triển cho Việt Nam gồm: Đảng, cơ quan dân cử, tư pháp, hành chính công vụ, kinh tế tư nhân.” Sự cải cách tập hợp này được xem như là điều kiện cần thiết để nền kinh tế Việt Nam có thể trở lại mức phát triển cao 7,5%-8%  trong mười năm tới.

“Không chịu uống thuốc đủ liều”

Theo Thời báo Kinh tế Saigon Online, tại cuộc tọa đàm về “Cải cách thể chế: từ tầm nhìn tới thực tiễn” do Chương trình giảng dạy kinh tế Fulbright tổ chức ở Saigon sáng 10/6/2015, PGSTS Phạm Duy Nghĩa một thành viên của Chương trình đã nhận định rằng, thể chế của Việt Nam hiện nay không theo kịp yêu cầu cuộc sống. Học giả này ví von  nền kinh tế Việt Nam hiện nay như một người bệnh đã được định bệnh, kê toa cho thuốc nhưng lại không chịu uống đủ liều.

Vấn đề ở Việt Nam là cách làm và hình thức làm, bước đi…cho nên những phản biện thẳng thắn đặt tất cả vấn đề ra thì người ta cho rằng nên làm trong một phạm vi hẹp, vừa phải vì Việt Nam chưa quen việc có môi trường để thực hiện dân chủ rộng rãi như ở các nước khác.
-LS Trần Quốc Thuận

Đặt ra liên minh cải cách để hình thành mô hình phát triển mới, nhóm nghiên cứu của Chương trình giảng dạy kinh tế Fulbright đặt nặng tư duy cải cách cần thiết đối với Đảng Cộng sản. Vẫn theo SaigonTimes Online, một thành viên của nhóm, TS Huỳnh Thế Du đề xuất cải cách ba điểm mà Đảng trong vai trò lãnh đạo và dẫn đắt cần tập trung. Thứ nhất để định hướng chính sách quyết định đến sự phát triển của Việt Nam, để có chính sách tốt hợp lòng dân thì thảo luận chính sách phải công khai và để đạt mục đích này Đảng phải chấp nhận một xã hội cởi mở, chấp nhận vai trò phản biện của trí thức mạnh mẽ hơn.

Thứ hai là Đảng cần thúc đẩy cơ chế cạnh tranh, tìm ra nhân lực lãnh đạo có thực tài. Như vậy phải có một quá trình lựa chọn dân chủ, cởi mở, đựa trên nền tảng cạnh tranh.

Thứ ba là cần luật hóa vai trò lãnh đạo và hoạt động của Đảng. Đảng cần gương mẫu là người đầu tiên tuân thủ chế độ pháp quyền, thượng tôn pháp luật.

Những đề xuất cải cách được cho là thẳng thắn đối với Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ có tính khả thi hay không trong cơ chế một đảng độc quyền ở Việt Nam. Chúng tôi sẽ lấy ý kiến chuyên gia theo từng điểm một.   Đối với điểm thứ nhất, Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm văn phòng Quốc hội từ Sài Gòn nhận xét:

“Câu chuyện kêu gọi khuyến khích phản biện và giám sát thì Bộ Chính trị đã có có hai Nghị quyết 217, 218 để mà đặt vấn đề và tôi cho những việc đó cũng phù hợp với Hiến pháp 2013 là phát huy dân chủ, phát huy nhân quyền, tôi cho rằng điều đó không có gì trái. Nhưng vấn đề ở Việt Nam là cách làm và hình thức làm, bước đi…cho nên những phản biện thẳng thắn đặt tất cả vấn đề ra thì người ta cho rằng nên làm trong một phạm vi hẹp, vừa phải vì Việt Nam chưa quen việc có môi trường để thực hiện dân chủ rộng rãi như ở các nước khác.”

Đi đường vòng về tự do ngôn luận?

024_138495-250.jpg
Một bức tranh cổ động trên đường phố Sài Gòn, ảnh minh họa chụp trước đây. AFP PHOTO.

Việc kêu gọi Đảng chấp nhận một xã hội cởi mở, chấp nhận vai trò phản biện của trí thức mạnh mẽ hơn có thể hiểu là một cách nói khác đi đường vòng về tự do ngôn luận, tự do lập hội. TS Phạm Chí Dũng, nhà phản biện độc lập từ TP.HCM đưa ra nhận định:

“Vấn đề là cần phải có đề xuất cụ thể hơn nữa, chứ bây giờ chỉ đưa ra vấn đề xã hội cởi mở thì Đảng trước giờ vẫn nói xã hội cởi mở, vẫn có chủ trương phản biện, dân chủ từ trên xuống từ dưới lên và mới đây thì ông Trọng lại đưa ra lời kêu gọi trí thức đóng góp phản biện và ông Nguyễn Tấn Dũng cũng có Quyết định 501 xây dựng diễn đàn trí thức phản biện chuyên nghiệp giao cho Liên hiệp Hội Khoa học Kỹ thuật thí điểm xây dựng. Như vậy nếu như nhóm Chương trình Fulbright hay tổ chức nào khác không có đề xuất cụ thể hơn mà chỉ nói chung chung như vậy thì sẽ khó có thể thuyết phục được ai, đặc biệt là khó thuyết phục được đối tượng đang đề cập là Đảng và Nhà nước.”

Điểm thứ hai trong đề xuất cải cách của Chương trình Fulbright liên quan tới việc gọi là cơ chế cạnh tranh tìm nhà lãnh đạo thực tài, thông qua quá trình lựa chọn dân chủ. Luật sư Trần Quốc Thuận nhận xét:

“Câu chuyện cạnh tranh thi để giữ các chức vụ thì hiện nay có Bộ Giao thông Vận tải thực hiện rất mạnh mẽ. Nhưng cũng chỉ là cấp dưới Bộ còn thực hiện cạnh tranh rộng rãi thì cũng có đặt ra cho bầu cử ở cấp cơ sở phường xã chứ chưa đặt ra ở cấp cao hơn. Cho nên việc đặt ra là có bầu cử tranh cử tự do hay không thì có lẽ Đại hội Đảng 12 này chưa đặt ra được,”

Cùng một câu hỏi được nêu ra về tính khả thi của đề xuất: Đảng thúc đẩy cơ chế cạnh tranh, bầu cử dân chủ để lựa chọn nhân sự lãnh đạo. Ghi nhận một vài thí điểm thi tuyển ở cấp Vụ Cục Bộ GTVT hoặc ở cấp địa phương như Đà Nẵng, TS Phạm Chí Dũng nhấn mạnh:

Vấn đề cạnh tranh vẫn là yếu huyệt rất lớn trong Đảng, trong nhà nước và chính phủ từ cấp trung ương tới cấp địa phương. Thành thử tôi nghĩ rằng vấn đề cạnh tranh đặt ra đối với Việt Nam hiện nay là chỉ ở cấp nhỏ cấp địa phương.
-TS Phạm Chí Dũng

“Vấn đề cạnh tranh vẫn là yếu huyệt rất lớn trong Đảng, trong nhà nước và chính phủ từ cấp trung ương tới cấp địa phương. Thành thử tôi nghĩ rằng vấn đề cạnh tranh đặt ra đối với Việt Nam hiện nay là chỉ ở cấp nhỏ cấp địa phương.  Bởi vì muốn cạnh tranh được phải có con người cạnh tranh, muốn xây dựng được con người cạnh tranh phải xây dựng được cơ chế tổ chức cạnh tranh. Như đã thấy ở trong Đảng, trong nhà nước, trong bộ máy chính quyền gần như chưa có yếu tố cạnh tranh vẫn chỉ chủ yếu là cán bộ con ông cháu cha, hay mua quan bán chức là nhiều. Chưa có yếu tố thực tài nhân tài, chưa trải thảm đỏ chưa thu hút người tài mà tất cả chỉ là lời nói miệng mị dân mà thôi.”

Điểm thứ ba trong đề xuất cải cách ba điểm đối với Đảng Cộng sản, nhóm nghiên cứu Chương trình Fulbright TP. HCM cho rằng cần luật hóa vai trò và hoạt động của Đảng. Vì hơn ai hết Đảng cần gương mẫu là người đầu tiên tuân thủ chế độ pháp quyền, thượng tôn pháp luật. Đối với điểm này, LS Trần Quốc Thuận nhận xét:

“Câu đó người ta đã đặt ra và bàn nhiều trong khi làm Hiến pháp 2013 và Điều 4 vẫn tiếp tục ghi vai trò lãnh đạo của Đảng nhưng trong đó cũng ghi là Đảng chịu trách nhiệm về quyết định của mình, chịu sự giám sát của nhân dân. Điều này là tốt, cho nên Luật Mặt trận Tổ quốc vừa qua có người cũng đặt vấn đề này. Tuy nhiên Luật Mặt trận Tổ quốc cũng chưa đi thẳng vào là có nên giám sát Đảng hay không. Trên nguyên tắc Đảng là toàn quyền lãnh đạo và có giám sát triệt để các cơ quan chấp hành của Đảng. Ở Việt Nam cũng được hiểu như thế là gián tiếp giám sát Đảng, nhưng trực tiếp giám sát cá nhân Đảng Cộng sản giao cho xã hội, cho đoàn thể khác thì vấn đề đó Việt Nam chưa đặt ra.”

Cùng về vấn đề luật hóa vai trò và hoạt động của Đảng Cộng sản Việt Nam trong nội dung ba điểm cải cách của nhóm nghiên cứu Chương trình giảng dạy kinh tế Fulbright TP.HCM. Tiến Sĩ Phạm Chí Dũng nhận định:

“Vấn đề này không mới, người ta thường nói là có một tổ chức hoạt động trái pháp luật từ trước tới giờ, ai cũng thấy nhưng không ai dám nói, đó là tổ chức Đảng vì không có một luật nào cho Đảng cả. Tôi nghĩ đây là đề nghị đáng chú nhất của nhóm Chương trình Fulbright mặc dù đã có nhiều người nêu rồi. Đảng cần được luật hóa và đưa vào trong Hiến pháp và xây dựng nguyên một bộ luật về những điều kiện hoạt động riêng cho đảng cầm quyền. Tôi muốn nói là luật đó không chỉ áp dụng cho đảng cầm quyền hiện nay mà còn áp dụng cho những đảng cầm quyền cho những thế hệ sau này trong những năm sắp tới trong điều kiện có nhiều đảng hơn một đảng hiện nay.”

Theo tường thuật của SaigonTimes Online, diễn giả TS Huỳnh Thế Du thuộc nhóm nghiên cứu Chương trình giảng dậy kinh tế Fulbright TPHCM còn làm rõ hơn những góp ý cải cách với Đảng. Theo đó song song với những vấn đề mà Đảng cần tập trung cải cách vì là người định hướng chính sách quyết định đến sự phát triển của Việt Nam, Đảng cần tập trung một cách chủ động vào năm vấn đề mà ông gọi là năm cấu phần quan trọng của việc hình thành một liên minh cải cách và phát triển đúng nghĩa.

Đó là chuyên nghiệp hóa hoạt động của cơ quan dân cử và dân biểu; tạo dựng một nền hành chính công vụ chuyên nghiệp đủ năng lực quản lý và điều hành quốc gia; tạo dựng hệ thống tư pháp đủ quyền lực để bảo vệ công lý; xem kinh tế tư nhân trong nước như một đối tác liên minh của chính quyền trong việc tạo ra một Việt Nam thịnh vượng; thừa nhận sự tồn tại và vai trò tất yếu của các tổ chức xã hội; chấp nhận quyền giám sát nhà nước và thị trường của các các tầng lớp trong xã hội và giới truyền thông.

Vẫn theo tường thuật của Saigon Times Online, các chuyên gia khách mời tham dự Tọa đàm do Chương trình giảng dậy kinh tế Fulbright tổ chức trong đó có TS Trần Đình Thiên thuộc Viện Kinh tế Việt nam, LS Trần Hữu Huỳnh thuộc Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam, đều có chung nhận định là bộ máy hành pháp của Việt Nam hiện nay quá mạnh, trong khi tiếng nói của lập pháp và tư pháp quá yếu ớt nên cần phải có cơ chế mới để cân bằng.

Người đọc báo cảm nhận là đề xuất ba cải cách dành cho Đảng, cũng như thực hiện liên minh cải cách với năm cấu phần, với mục đích tối thượng để Việt nam chuyển đổi sang mô hình phát triển mới sẽ khó có khả năng thực hiện toàn phần, hay nói cách khác đó là một đề xuất ước mơ của giới học thuật. Các chuyên gia mà chúng tôi trao đổi nói rằng, cải cách như thế chẳng khác nào đổi tên chế độ chính trị hiện tại của Việt Nam, thực hiện tam quyền phân lập, bầu cử tự do dân chủ và người dân có đầy đủ dân quyền cũng như nhân quyền.

Trung Quốc Mạnh Hay Yếu?

Một vài du khách Trung Quốc đứng dọc theo lối đi dạo trên Bến Thượng Hải nhìn ra sông Hoàng Phố nhìn sang khu Phố Đông ở Thượng Hải vào tháng 12 năm 2014.

Một vài du khách Trung Quốc đứng dọc theo lối đi dạo trên Bến Thượng Hải nhìn ra sông Hoàng Phố nhìn sang khu Phố Đông ở Thượng Hải vào tháng 12 năm 2014.

AFP

Khi theo dõi tình hình Trung Quốc, người ta thấy một nghịch lý. Từ vài năm nay, giới kinh tế bắt đầu nói đến nỗi khó khăn của lãnh đạo kinh tế Trung Quốc sau giai đoạn tăng trưởng huy hoàng là bình quân 9% một năm trong 34 năm liên tục và nay đến lúc phải cải cách để khỏi rơi vào cái bẫy xập của một nước có lợi tức trung bình. Nhưng ngược lại, nhiều nhà nghiên cứu về chiến lược thì nêu vấn đề về sức bành trướng cả thương mại lẫn quân sự của Bắc Kinh khiến các lân bang đều lo ngại. Như vậy thì Trung Quốc mạnh hay yếu? Diễn đàn Kinh tế tìm hiểu chuyện này qua phần trao đổi của Nguyên Lam với chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa….

Nguyên Lam: Xin kính chào ông Nghĩa. Thưa ông, dường như “Con Đường Tơ Lụa Mới” và “Bạch Thư Quốc Phòng” của Bắc Kinh là hai mặt trái ngược của Trung Quốc. Một đằng là hứa hẹn hợp tác toàn cầu, từ Á Châu sang Trung Đông, Âu Châu, Phi Châu qua các dự án xây dựng hạ tầng được các ngân hàng của Bắc Kinh tài trợ. Đằng kia là hành vi bành trướng trên nhiều khu vực có tranh chấp về chủ quyền, lại được bảo vệ bằng sức mạnh quân sự chưa từng có của Trung Quốc. Thuần về kinh tế cũng vậy, giới chuyên gia nói đến khó khăn của lãnh đạo Bắc Kinh sau một giai đoạn tăng trưởng ngoạn mục và nay chất lên một núi nợ có thể sụp đổ, vậy mà từ vài năm nay một số học giả về chiến lược lại nói về mối nguy xuất phát từ Trung Quốc cho an ninh của nhiều nước lân bang tại Đông Á. Nếu như vậy, thưa ông, Trung Quốc mạnh hay yếu?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Tôi thiển nghĩ rằng để có giải đáp cho câu hỏi ấy ta cần nhớ đến quy luật là mọi mô thức kinh tế đều chỉ có hy vọng dự báo chính xác nếu có sự đóng góp của bộ môn “kinh tế sử”. Thiếu tầm nhìn về lịch sử thì các phương trình kinh tế đều chỉ có giá trị hạn chế.

– Về Trung Quốc thì sau gần 200 năm loạn lạc vì ngoại xâm lẫn nội chiến, một xã hội hơn một tỷ dân đã có ba chục năm yên lành để làm ăn kể từ 1979, thì kinh tế Trung Quốc tất nhiên có một đà tăng trưởng cao chưa từng thấy. Nhiều quốc gia khác cũng từng có cơ hội tương tự mà với dân số thấp hơn nên ít được thiên hạ chú ý. Trong ba thập niên đó, vụ thảm sát tại Quảng trường Thiên An Môn cách nay 26 năm vào ngày bốn Tháng Sáu năm 1989, khởi đi từ phong trào quần chúng phản đối nạn lạm phát và tham nhũng đã bị thế giới lãng quên nhưng vẫn hằn in trong tư duy của lãnh đạo xứ này. Họ rất sợ nguy cơ động loạn và dù biết là sau mấy chục năm tăng trưởng thiếu phẩm chất, họ phải cải cách để chuyển hướng qua một hình thái tăng trưởng khác nhưng vẫn rất thận trọng. Đấy là một đặc tính người ta nên nhớ khi luận bàn về sự mạnh yếu của Trung Quốc.

Khi đầu tư nhiều để nâng sản lượng cho một thị trường nội địa không được tiêu thụ như ý thì nhà nước đẩy mạnh xuất cảng và độc quyền thu về ngoại tệ nên có khối dự trữ mấp mé bốn ngàn tỷ đô la để có thể bành trướng ảnh hưởng với thiên hạ

Nguyễn-Xuân Nghĩa

Nguyên Lam: Ông nêu ra vài ba vấn đề về thời gian lẫn không gian để nhắc đến mô hình kinh tế Trung Quốc trong đó yếu tố chính trị lại giữ ví trí then chốt, tại sao vậy?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Lãnh đạo Bắc Kinh không phát minh ra điều gì mới, nhưng họ có trí nhớ. Từ kinh nghiệm Đông Á của các nước như Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan và cả Singapore, mô hình Trung Quốc có đặc tính riêng là hệ thống chính trị giữ vị trí điều tiết thị trường. Nhà nước dùng quy luật tư bản để củng cố sức mạnh của nhà nước, dưới sự lãnh đạo của một đảng độc quyền.

– Thuần về kinh tế và nhờ định hướng chính trị ấy, tăng trưởng của Trung Quốc xuất phát từ hai lực đẩy là tăng đầu tư và giảm tiêu thụ. Nhà nước giữ vai trò thắt lưng buộc bụng, nhưng thắt ai và buộc ai là quyết định của lãnh đạo. Khi đầu tư nhiều để nâng sản lượng cho một thị trường nội địa không được tiêu thụ như ý thì nhà nước đẩy mạnh xuất cảng và độc quyền thu về ngoại tệ nên có khối dự trữ mấp mé bốn ngàn tỷ đô la để có thể bành trướng ảnh hưởng với thiên hạ.

Trong một cửa hàng điện tử ở Quảng Đông, Trung Quốc
Trong một cửa hàng điện tử ở Quảng Đông, Trung Quốc

– Thế giới cứ ngợi ca “phép lạ kinh tế” Trung Quốc mà ít thấy khái niệm “tăng đầu tư” và “giảm tiêu thụ” có nghĩa là nhà nước trưng thu tiết kiệm rất nhiều và rẻ của dân để đưa vào sản xuất. Nếu Tần Thủy Hoàng Đế mà có truyền thông quốc tế ở chung quanh thì Vạn Lý Trường Thành ở miền Bắc hay kinh đào Linh Cư tại miền Nam cũng được coi là sự kỳ diệu vì giải quyết được nạn thất nghiệp cho một dân số qúa đông! Người ta thấy ra cái “được” mà khó đếm được cái “mất” – như ô nhiễm môi sinh, tham nhũng hay bất công xã hội, là các vấn đề đang ám ảnh lãnh đạo xứ này.

Nguyên Lam: Thưa ông, khi nhắc đến yếu tố lịch sử gần xa thì ta có thể nhớ tới biến cố 2008-2009 rất gần đây là khi kinh tế thế giới bị suy trầm, xuất cảng của Trung Quốc sút giảm thì Bắc Kinh bơm tiền kích thích để vẫn duy trì đà sản xuất cũ. Việc bơm tiền qua ngả tín dụng, chủ yếu là qua hệ thống ngân hàng của nhà nước, đã đẩy kinh tế vượt qua Nhật Bản năm 2010, do đó người ta mới có ấn tượng rằng Trung Quốc rất mạnh về kinh tế, nhưng phải chăng mặt trái cùa sức mạnh ấy là một núi nợ được ước lượng vào khoảng 282% của Tổng sản lượng xứ này?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Ta đều có thể hiểu thiên hạ vay tiền để đầu tư, khi thấy đầu tư có lời cao thì vay thêm để đầu cơ, là kiếm lời lớn hơn trong ngắn hạn nhưng với rủi ro cao hơn. Khi dàn máy bơm tiền lại thuộc về nhà nước, do tay chân nhà nước điều tiết theo diện chính sách mà bất chấp quy luật thị trường thì đằng sau nạn đầu cơ chỉ là “lạm dụng tín dụng”. Tức là tay chân nhà nước và thân tộc mở canh bạc theo kiểu tháp ảo làm kinh tế bốc như trái bóng bay, hay bọt xà bông. Ngày nay, nạn đầu cơ địa ốc thổi giá đất đai của nhiều tỉnh thành Trung Quốc chả khác gì Nhật Bản trước khi Nhật bị bể bóng năm 1990 và trôi vào hai chục năm suy trầm. Ở bên dưới trái bóng Trung Quốc là bộ máy sản xuất dư dôi ế ẩm, chưa sử dụng hết 60% công xuất, nằm bên núi nợ xấu sẽ sụp khi bóng bể. Lãnh đạo Bắc Kinh có hiểu ra mối nguy ấy nên muốn tránh và tìm cách dồn sức đầu tư ra ngoài. Các dự án họ trù tính thực hiện ở nơi khác nằm trong chiều hướng phân mỏng rủi ro mà gia tăng thế lực trong khi vẫn muốn nắm dao đằng chuôi.

Hệ thống tài chánh ngân hàng TQ có nhiều lệch lạc tích lũy từ lâu, kết tụ thành mạng lưới chằng chịt ở mọi cấp hành chính, từ trung ương tới từng địa phương, với thế lực rất lớn của các đảng viên. Những mắc mứu về quyền lợi, trong đó nạn nhũng lạm, tức là tham nhũng và lạm dụng, không chỉ cản trở mà còn phá hoại

Nguyễn-Xuân Nghĩa

Nguyên Lam: Có lẽ hiểu ra mối nguy ấy nên thế hệ thứ năm lên lãnh đạo sau Đại hội 18 vào cuối năm 2012 quyết định chuyển hướng. Một năm sau, Tháng 11 năm 2013, Nghị quyết của Hội nghị Ban chấp hành Trung ương kỳ ba của khóa 18 đề ra phương hướng cải cách và chấp nhận một đà tăng trưởng thấp hơn. Thay vì 9-10% thì quãng 7,5% cũng là được. Có thể là Bắc Kinh biết rằng phải giảm tốc độ cho cỗ xe khỏi lật khi vào khúc quanh. Nhưng vì sao mà ngày nay họ vẫn đề ra chỉ tiêu tăng trưởng là hơn 7% một năm trong khi giới quan sát kinh tế hay các định chế tài chính quốc tế đều cho rằng Trung Quốc khó đạt mức tăng trưởng như vậy và nếu không khéo thì kinh tế sẽ hạ cánh nặng nề chứ không nhẹ nhàng như lãnh đạo Bắc Kinh mong muốn?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Bắc Kinh tính cải cách với ý thức cao về chính trị và có chuẩn bị về tổ chức. Nhưng sau 30 năm thì phép lạ kinh tế cũng sinh ra nhiều bệnh lạ. Hệ thống tài chánh ngân hàng Trung Quốc có nhiều lệch lạc tích lũy từ lâu, kết tụ thành mạng lưới chằng chịt ở mọi cấp hành chính, từ trung ương tới từng địa phương, với thế lực rất lớn của các đảng viên. Những mắc mứu về quyền lợi, trong đó nạn nhũng lạm, tức là tham nhũng và lạm dụng, không chỉ cản trở mà còn phá hoại chỉ thị của trung ương. Việc bơm tiền hay phân phối tài nguyên qua nhiều ngả mờ ám như ngân hàng chui vẫn tiếp tục chất lên một núi nợ mà chúng ta trình bày trong một kỳ trước. Vì vậy, lãnh đạo xứ này phải tập trung lại quyền lực về trung ương qua chiến dịch diệt trừ tham nhũng và vận động hậu thuẫn của quần chúng lẫn quân đội bằng những động thái mang tính chất bành trướng đối với các nước lân bang.

Vì chưa thể cải cách được, lãnh đạo Bắc Kinh phô diễn sức mạnh quân sự với bên ngoài và nghĩ là vì các nước e ngại rủi ro đụng độ nên sẽ nhượng bộ yêu sách của họ

Nguyễn-Xuân Nghĩa

Nguyên Lam: Theo cách đánh giá của ông thì phải chăng việc Bắc Kinh xây đảo nhân tạo tại vùng biển Đông Nam Á và công bố Sách Trắng về Quốc Phòng cũng còn có chủ đích trấn an hay tranh thủ dư luận ở ngay bên trong Trung Quốc?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Khi lãnh đạo Bắc Kinh nói đến yêu cầu chuyển hướng quân sự theo tinh thần gọi là “chủ động phòng thủ” thì khái niệm phòng thủ đó bao trùm lên chính trường nội địa! Khi các quốc gia khác báo động về mối nguy của Trung Quốc thì Bắc Kinh càng yên tâm rằng thần dân bên trong thêm hãnh diện về thế lực của quốc gia trên trường quốc tế mà bớt phàn nàn về chuyện kinh tế. Ngày nay, lãnh đạo Bắc Kinh lấy nhiều rủi ro về đối ngoại và gây vấn đề cho lân bang khiến các đề nghị hợp tác và xây dựng của họ trong kế hoạch Con Đường Tơ Lụa, họ gọi là “Nhất Đai Nhất Lộ” lại mất dần sự hấp dẫn về kinh tế khi cân nhắc với rủi ro về an ninh. Đấy cũng là khía cạnh khác về chuyện mạnh yếu của Trung Quốc khi ta đối chiếu với nỗ lực đầu tư và viện trợ tương tự của Nhật Bản tại Đông Á. Nhiều nước Đông Nam Á không sợ Nhật Bản mà e ngại Trung Quốc và đấy không là một thế mạnh của Bắc Kinh.

Nguyên Lam: Nếu tổng kết lại, thưa ông có phải Trung Quốc đang gặp nhiều vấn đề kinh tế ở bên trong mà lãnh đạo muốn khỏa lấp bằng kế hoạch quy mô với bên ngoài và vì vậy lại gây cảm giác bất an cho các nước?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Tôi nghĩ rằng về kinh tế, lãnh đạo Bắc Kinh cần đạp thắng để đổi hướng, rồi sợ tăng trưởng giảm làm thất nghiệp tăng và bị động loạn nên lại ngầm bơm tiền kích thích qua nhiều kênh mà họ biết là thiếu an toàn. Năm ngoái, họ thử nghiệm biện pháp bơm tiền tinh tế hơn, không qua ngả tín dụng ngân hàng đầy rủi ro mà qua việc ngân hàng trung ương mua lại trái phiếu của một số khu vực nhất định, như công khố phiếu ở các địa phương miền Tây, miền Trung, hay trái phiếu hỏa xa, gia cư hay ngân hàng. Năm nay thì họ vừa cho phép đảo nợ tại một số tỉnh, tức là cũng thi hành biện pháp bất thường các nước Tây phương đã áp dụng, là “quantitative easing“, là tăng mức lưu hoạt có định lượng. Đâm ra Trung Quốc chưa thể hãm đà tăng trưởng để tìm ra thế quân bình bền vững hơn, với tiêu thụ nội địa mới là lực đẩy.

– Vì chưa thể cải cách được, lãnh đạo Bắc Kinh phô diễn sức mạnh quân sự với bên ngoài và nghĩ là vì các nước e ngại rủi ro đụng độ nên sẽ nhượng bộ yêu sách của họ. Chúng ta có thể gọi đó là “Hội chứng Vương An Thạch” là khi Tể tướng nhà Tống là Vương An Thạch tiến hành việc cải cách mà thời đó gọi là “biến pháp”. Vì sự cưỡng chống của phe bảo thủ bên trong, họ Vương đi tìm thắng lợi quân sự ở bên ngoài qua quyết định tấn công Việt Nam vào năm 1075. Nào ngờ quân Tống đại bại dưới tay Thái úy Lý Thường Kiệt, Vương An Thạch mất chức và chuyện biến pháp cũng thành nước lã ra sông. Việt Nam ngày nay không được như đời Lý ngày xưa nhưng thế giới ngày nay không chỉ có Trung Quốc với Việt Nam – và rủi ro cho Trung Quốc là chuyện có thật vì họ chưa hùng mà đã đòi hung.

Nguyên Lam: Xin cảm tạ ông Nghĩa về bài phỏng vấn lý thú này.

Bà Võ Thị Thanh Thúy yêu cầu giám đốc thẩm vụ Công án Bia Sơn vì qúa oan sai

Đề nghị giám đốc thẩm vụ Công án Bia Sơn

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok. 2015-06-11

Ông Phan Văn Thu bị kết án tù chung thân ngày 4 tháng 2, 2013

Công an bao vây khu du lịch sinh thái Đá Bia và bắt giữ nhiều người trong vụ Công án Bia sơn. Người sáng lập Phật phái Ân Đàn Đại Đạo ông Phan Văn Thu bị kết án tù chung thân ngày 4 tháng 2, 2013

File photo
cong da Bia Son

Sau hơn ba năm phải thụ những mức án tù nặng, nhóm thuộc Hội Đồng Công Luật Công Án Bia Sơn đồng lòng làm đơn yêu cầu Giám đốc thẩm vì họ tiếp tục cho rằng bị hàm oan.

Yêu cầu Giám đốc thẩm

Người đứng đơn gửi chánh án tòa án nhân dân tối cao yêu cầu tiến hành giám đốc thẩm cho nhóm 25 người thuộc Phật phái Ân Đàn Đại Đạo là bà Võ thị Thanh Thúy, vợ ông Phan Văn Thu, hay Trần Công. Ông này là người sáng lập và cũng là người bị án cao nhất mức chung thân.

Bà Võ thị Thanh Thúy trước khi ra Hà Nội để nộp đơn trong tháng 6 cho biết như sau:

“Thời gian dài hơn 3 năm rồi mà không thấy họ đụng chạm, quan tâm gì đến vụ án của mình hết cho nên ông xã trong đó; mà không chỉ ông xã tất cả những người trong đó đều làm đơn qua sự giúp đỡ của cán bộ trong trại. Tất cả anh em trong trại tù ở nơi họ ở đều cho biết người ta biết chuyện án của mình nên cũng giúp đỡ lắm! Từ đó người thân ở nhà cũng đồng lòng viết đơn để gửi lên. Vì ở dưới này họ xử mình oan ức, nên mình muốn đến một nơi cao hơn, mong sự chiếu soi của họ xem xét lại vụ án của mình. Tôi mong mỏi một điều được giải oan cho tất cả mọi người.”

Vì ở dưới này họ xử mình oan ức, nên mình muốn đến một nơi cao hơn, mong sự chiếu soi của họ xem xét lại vụ án của mình. Tôi mong mỏi một điều được giải oan cho tất cả mọi người

Bà Võ thị Thanh Thúy

Bà vợ của ông Võ Thành Lê, một trong những người thuộc nhóm bị kết án thuộc Hội Đồng Công luật Công án Bia Sơn, cũng trình bày việc phải làm đơn giám đốc thẩm trong vụ án này:

“Gia đình chúng tôi nằm trong Hội Đồng Công án Bia Sơn chịu sự oan nghiệt. Bây giờ không phải như ở nước tự do mà chồng tôi là tù chính trị nên chúng tôi cũng muốn cho biết về vấn đề tu hành, và cho anh em trong tù được trả tự do. Mong xét lại vì chúng tôi không có làm gì hết chỉ có lập đạo tu hành mà thôi.”

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, một cựu tù nhân lương tâm từng bị giam chung với một số thành viên của phái Ân Đàn Đại Đạo tại trại giam An Điềm, tỉnh Quảng Nam, bày tỏ hoan nghênh về việc những người trong cuộc làm đơn giám đốc thẩm vì họ không làm gì nên tội theo như cáo buộc từ phía cơ quan chức năng:

“ Tôi rất đồng ý với việc xin giám đốc thẩm của vợ ông Trần Công. Đây là một vụ án rất oan, oan sai vô cùng. Thực ra họ không làm chính trị, không hoạt động dân chủ nhân quyền, họ chỉ là những người thực hành đạo giáo thôi. Mà đạo giáo này do ông Trần Công sáng lập ra.”

Xử oan

Những người bị bắt trong vụ án Hội đồng Công Luật Công án Bia Sơn chỉ qua một phiên sơ; gần như trọn một năm sau khi cơ quan chức năng ập vào khu sinh thái Đá Bia phong tỏa và bắt đi những người bị cho là chủ chốt.

Tôi rất đồng ý với việc xin giám đốc thẩm của vợ ông Trần Công. Đây là một vụ án rất oan, oan sai vô cùng. Thực ra họ không làm chính trị, không hoạt động dân chủ nhân quyền, họ chỉ là những người thực hành đạo giáo thôi

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa

Vợ của ông Võ Thành Lê cho biết lại trong phiên sơ thẩm tất cả những bị cáo đều không được trình bày gì:

“ Xử oan, xử bắt buộc không cho mình trình bày những gì mà mình làm. Họ chỉ ép mình vào ‘thế’ của họ thôi.”

Bà Võ thị Thanh Thúy cũng trình bày lại lý do vì sao không có kháng án để phúc thẩm mà nay lại làm đơn giám đốc thẩm:

“ Sau khi họ phán bản án tại tòa đến nay mình mới làm việc này là đầu tiên. Hơn nữa mình cũng không rành về vấn đề luật pháp Lúc mới xử nhìn vào bản án ai ai cũng sợ hết; thấy mục đề ‘lật đổ chính quyền’ nên ai cũng sợ. Sau thời gian dài, họ thấy vụ án cũng lớn nên tìm ra thực hư như thế nào! Sau khi thấy oan ức nên họ cũng giúp cho mình, các luật sư cũng vui vẻ lắm. Họ giúp cho mình cách viết đơn để gửi đi. Mình đưa bản án và tường trình hết các sự việc xảy ra. Họ nương theo đó viết đơn cho mình theo đúng luật của Nhà nước Việt Nam.”

Ân Đàn Đại đạo và tín đồ

Ân Đàn Đại Đạo được ông Phan Văn Thu/Trần Công sáng lập từ năm 1969. Dưới thời Việt Nam Cộng Hòa, giáo phái này phát triển từ miền trung xuống đến khu vực Đồng bằng Sông Cửu Long. Vào lúc phát triển nhất đã có 14 ngôi chùa và hằng chục nghìn Phật Tử. Những người theo giáo phái này có Cửu Kinh Minh Triết là giáo lý.

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, sau một thời gian chung sống trong tù với một số tín đồ Ân Đàn Đại Đạo, đưa ra nhận xét về họ cũng như những tâm tình của họ với ông:

Sau khi họ phán bản án tại tòa đến nay mình mới làm việc này là đầu tiên. Hơn nữa mình cũng không rành về vấn đề luật pháp Lúc mới xử nhìn vào bản án ai ai cũng sợ hết; thấy mục đề ‘lật đổ chính quyền’ nên ai cũng sợ

Bà Võ thị Thanh Thúy

“ Họ hiền lành, tử tế lắm. Và thực ra họ sống rất khép kín. Tôi cũng trao đổi với họ rằng bản án oan uổng như vậy nếu như 1-2 năm còn chờ đợi được chứ toàn từ 10 đến 15 năm oan uổng như vậy tại sao không nói gia đình khiếu kiện. Họ cũng nói rằng giống như Phật dạy là bông sen càng gần bùn thì càng sáng, càng đẹp nên chúng tôi cũng chịu. Và theo như lời của ông thủ lĩnh thì cộng sản không thể tồn tại đến năm 2016, 2017 đâu nên không khiếu nại vụ án, chỉ chờ đến khi lời tiên tri của Ông Nguyễn Bỉnh Khiêm thành thì ra thôi. Họ còn khẳng định anh cứ ra trước đi và chắc chắn chúng tôi sẽ ra sau.

Niềm tin của họ tôi không dám phê phán nhưng tình trạng xã hội, chính trị của Việt Nam như thế này thì tôi e rằng niềm tin của họ không thể thực hiện được và nếu để nguyên thì họ bị một án tù quá oan uổng!”

Trong nhóm 25 người thuộc Hội đồng Công luật Công án Bia Sơn bị bắt và kết án tù đa phần là những người trên 50 tuổi, có 10 người trên 60 tuổi. Ngoài ông Phan Văn Thu/Trần Công bị kết án tù chung thân; tổng số năm tù của những người còn lại là 309 năm và 110 năm quản chế.

Lý do họ bị tòa tỉnh Phú Yên tuyên những mức án nặng như thế vì có 22 người bị kết tội âm mưu lật đổ chính quyền theo điều 79 Bộ Luật Hình sự Việt Nam, và 3 người bị buộc tội tàng trữ, sử dụng, mua bán trái phép vật liệu nổ.

Trước khi bị bắt những người này tham gia xây dựng Khu Du lịch Sinh Thái Đá Bia tại khu vực Đèo Cả, xã Hòa Xuân Nam, huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên. Dù chưa hoàn thành nhưng đây là nơi được nhiều người đến tham quan. Từ khi vụ án nổ ra, cơ quan chức năng phong tỏa và bỏ hoang phế khiến người trong cuộc hết sức đau lòng vì bao công khó bỏ ra bị xóa sạch thế rồi lại còn bị rơi vào vòng lao lý.

7 người bị bắt vụ Điện Vĩnh Tân 2

BBC, 11-6-2015

http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150611_vinhtan_prosecution

Người biểu tình được nhìn thấy đã ném gạch đá và bom xăng về phía công an

Công an tỉnh Bình Thuận đã bắt tạm giam và khởi tố 7 người trong vụ dân xuống đường phản đối Nhà máy Nhiệt điện Vĩnh Tân 2.

Hồi tháng Tư, hàng nghìn người dân xã Vĩnh Tân, huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận và các nơi lân cận đã xuống đường chặn xe trên Quốc lộ 1 để phản đối tình trạng ô nhiễm không khí do bãi xỉ than của nhà máy này gây ra.

Trong tối 14/4 và 15/4, giao thông trên đường quốc lộ bị ách tắc nhiều giờ liền.

7 người bị bắt tạm giam đang bị điều tra về “hành vi gây rối trật tự công cộng, đập phá tài sản và chống người thi hành công vụ”, theo Đài Tiếng nói Việt Nam.

Trong vụ phản đối Vĩnh Tân 2, được biết một số người đã dùng bom xăng, gạch đá tấn công lực lượng chức năng làm bị thương 17 công an viên.

Nhiều người cũng đã tràn vào đập nát cửa kính của một khách sạn, nơi có cuộc họp của giới chức, đập hư hỏng ba chiếc ô tô đang đậu trong khách sạn.

Sau vụ này, Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải đã yêu cầu Nhà máy Nhiệt điện Vĩnh Tân 2 nghiêm khắc kiểm điểm.

Ông Hải cũng chỉ thị nhà máy “tuyệt đối không được để tái diễn, gây ảnh hưởng tới môi trường, cuộc sống người dân”.

Ôn hòa thành bạo động

Cuộc phản đối hôm 14/4 khá ôn hòa, với sự tham gia của hàng trăm người, nhưng sau đó đã leo thang thành bạo lực trong chiều tối 15/4.

Tối 15/4, lực lượng cảnh sát cơ động Bình Thuận đã phải rút lui khỏi hiện trường sau khi bị người dân “dùng gạch, đá và bom xăng tự chế ném vào”.

Một số video đăng tải trên mạng cho thấy lực lượng an ninh cũng đáp lại bằng lựu đạn khói, hơi cay.

Đến 23:00 giờ, sau khi lực lượng cảnh sát rút lui, người dân tại đây cũng giải tán.

Bình Thuận: Người biểu tình phản đối ô nhiễm bởi nhà máy điện Vĩnh Tân đụng độ công an

 
Người biểu tình được nhìn thấy đã ném gạch đá và bom xăng về phía công an

Nhiều người bị thương sau khi cuộc biểu tình phản đối một nhà máy nhiệt điện do Trung Quốc xây dựng gây ô nhiễm môi trường leo thang thành bạo lực tại miền Trung Việt Nam.

Người dân xã Vĩnh Tân, huyện Tuy Phong, Bình Thuận cáo buộc Nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân 2 xả bụi xỉ than gây ô nhiễm môi trường.

Giới chuyên gia cảnh báo việc rò rỉ bụi xỉ than có thể gây tác hại đến phổi, đường hô hấp và nguồn nước, đồng thời cho rằng vụ việc thuộc trách nhiệm của cả doanh nghiệp điều hành nhà máy lẫn chính quyền địa phương.

Các cuộc biểu tình bắt đầu hôm 14/4 khá ôn hòa, với sự tham gia của hàng trăm người, nhưng sau đó đã leo thang thành bạo lực trong chiều tối 15/4.

Vụ việc đã gây tắc nghẽn 50km trên đường Quốc lộ 1A.

Theo báo Pháp Luật TP.HCM, 22:30 tối 15/4, lực lượng cảnh sát cơ động Bình Thuận đã phải rút lui khỏi hiện trường sau khi bị người dân “dùng gạch, đá và bom xăng tự chế ném vào”.

Báo này cũng cho biết rất nhiều người bị thương trong lúc đụng độ.

Một số video đăng tải trên mạng cho thấy lực lượng an ninh cũng đáp lại bằng lựu đạn khói, hơi cay.

Đến 23:00 giờ, sau khi lực lượng cảnh sát rút lui, người dân tại đây cũng giải tán.

Tuy nhiên trong bài ngày 16/4, báo điện tử Chính phủ dẫn lời lãnh đạo địa phương cho biết người dân đã giải tán sau khi được cơ quan chức năng “thuyết phục”.

Báo này cũng dẫn lời Chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận Lê Tiến Phương nói “không có chuyện người dân đốt xe, đập phá khách sạn” như một số báo điện tử đã đưa.

Tuy nhiên một số báo điện tử đã đăng tải hình ảnh cho thấy một nhiều ô tô bị đập phá làm biến dạng và vỡ cửa kính.

Báo Thanh Niên cho biết nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân 2 từng bị Tổng cục Môi trường xử phạt 1,4 tỷ đồng vì để khói bụi.

Lãnh đạo Bình Thuận cùng EVN đang chỉ đạo nhanh chóng khắc phục sự cố bụi xỉ từ nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân 2, Pháp Luật TP.HCM cho biết thêm.

Trong Thông cáo báo chí chiều 15/4, EVN cho biết các đơn vị liên quan đang làm sạch, gia cố đường dân sinh trong thời gian hoàn thiện đường vận hành chính thức, đồng thời giám sát không cho phép các xe chở xỉ che chắn không kỹ lưỡng tham gia vận chuyển.

Chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận bác bỏ tin nhiều xe bị đập phá

‘Trách nhiệm của doanh nghiệp và chính quyền’

Trả lời BBC ngày 16/4, Phó giáo sư Tiến sỹ Nguyễn Đình Tuấn, giảng viên khoa môi trường, Đại học Tài nguyên và Môi trường TP.HCM, giải thích về tác hại của bụi xỉ than đối với con người và môi trường xung quanh:

“Bụi xỉ than thì dễ dẫn đến các bệnh phổi và đường hô hấp”, ông nói.

“Bụi kích thước càng nhỏ thì tác động hô hấp càng cao, bụi lớn cũng gây phiền toái cho người dân vì làm dơ bề mặt nước và đường xá”.

“Trong trường hợp [nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân 2] thì bụi có hai nguồn, một là từ lò đốt thải qua ống khói thì theo như họ nói đã có hệ thống lọc bụi tĩnh điện, lẽ ra có thể xử l‎y’ đạt tiêu chuẩn nhưng không biết họ vận hành như thế nào.”

“Nguồn thứ hai là từ xe vận chuyển thì phải có các biện pháp quản l‎ý như tuyến đường vận chuyển ,xe vận chuyển, vải che chắn”.

Tiến sỹ Tuấn cho biết nguyên liệu than vẫn được sử dụng rộng rãi tại các nhà máy nhiệt điện trên thế giới.

“Nguyên liệu than thì các nhà máy nhiệt điện trên thế giới vẫn dùng rất nhiều và chỉ cần có biện pháp xử lý đúng”, ông cho biết.

“Hệ thống lọc tĩnh điện vẫn là hệ thống lọc hiện đại nhất, có thể xử lý‎ 99,9%. Tôi thấy họ có nhưng không biết là vận hành thế nào.”

“Sau vụ việc này, tôi nghĩ trách nhiệm đầu tiên là trách nhiệm của doanh nghiệp, khi lắp đặt phải đảm bảo tiêu chuẩn, nhưng chính quyền địa phương, với vai trò là cơ quan quản lý, phải đảm bảo các doanh nghiệp này thực hiện đúng trách nhiệm”.

Cả hai công trình nhiệt điện Vĩnh Tân 1 và 2 ở Bình Thuận đều do Tập đoàn Điện khí Thượng Hải (Trung Quốc) làm tổng thầu EPC.

Bà Tạ Phong Tần ‘yếu đi nhiều’ trong tù

BBC, 6-11-2015

http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150611_taphongtan_hunger_strike

Bà Tạ Phong Tần đang thi hành án 10 năm tù vì tội Tuyên truyền chống Nhà nước

Gia đình nhà hoạt động Tạ Phong Tần nói sức khoẻ của bà ‘đang yếu đi nhiều’ sau khi bà thông báo ‘sẽ tuyệt thực’ trong tù.

Trả lời BBC ngày 11/6, bà Tạ Minh Tú, em gái bà Tần, cho biết được bà Tần thông báo về việc tuyệt thực hôm 12/5.

“Chị chỉ nói được 2 phút thôi, nói là sẽ tuyệt thực, nhưng không biết là tuyệt thưc từ ngày nào”, bà nói qua điện thoại.

“Khi tôi vào thăm hôm 3/6 thì đã tuyệt thực 29 ngày rồi,” bà Tú nói thêm.

“Chị Tạ Phong Tần nói là do cán bộ trại giam ngược đãi tù chính trị, giam chị trong trong phòng giam không có cửa sổ và còn xây tường cao chắn ngang cửa chính”, bà Tú nói.

“Khí hậu thì nóng có lúc tới 39 độ C, chị không ngủ được, thức trắng đêm.”

“Họ còn tịch thu đồ vệ sinh cá nhân của chị mà không nói lý do.”

“Sức khỏe chị đã yếu nhiều rồi, đi từ phòng giam ra phòng thăm là đã mệt mỏi rồi, mặt mày đã biến sắc đổi màu, nhưng vẫn cố gắng ngồi nói chuyện với tôi để trao đổi chuyện tuyệt thực, hỏi thăm sức khỏe và gửi lời các anh chị bên ngoài đã ủng hộ.”

Bà Tú cũng cho biết trại giam vẫn “chưa được đáp ứng” các yêu cầu từ phía bà Tần.

Trả tự do vô điều kiện

Hôm 8/6, tổ chức Ân xá Quốc tế đã ra thông cáo kêu gọi trả tự do “ngay lập tức và vô điều kiện” cho bà Tần, đồng thời thúc giục trại giam đáp ứng các khiếu nại của bà Tần về việc ngược đãi.

Thông cáo cho biết tình trạng sức khỏe của bà Tần “rất yếu” do bị viêm khớp, cao huyết áp và đau dạ dày

Ân xá Quốc tế cũng nói bà Tần đã “nhiều lần bị cán bộ trại giam và các tù nhân khác ngược đãi”.

Ủy ban Bảo vệ Nhà báo hôm 9/6 cũng ra thông cáo nói tình trạng sức khỏe suy sút của bà Tần trong thời gian tuyệt thực cho thấy bà cần được trả tự do sớm và vô điều kiện.

“Đây là lần thứ ba bà Tần tuyệt thực do điều kiện giam giữ tồi tệ”, thông cáo viết.

“Việc bà Tần tiếp tục bị ngược đãi giống với những lần trước đây phản ánh tình trạng tồi tệ của hệ thống pháp lý Việt Nam cũng như tình thế tuyệt vọng của tự do báo chí”.

Bà Tạ Phong Tần, chủ trang blog Công lý và Sự thật, bị bắt vào ngày 5/9/2011 và bị kết án tù 10 năm vào năm 2012 vì tội Tuyên truyền chống Nhà nước theo điều 88 Bộ Luật Hình sự.

Mới đây, nhân ngày Tự do Báo chí Thế giới 3/5, Bộ Ngoại giao Mỹ đã nêu tên một số nhà báo mà Mỹ nói là “bị bỏ tù sai trái”, trong đó có bà Tạ Phong Tần.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ John Kerry nói bà Tạ Phong Tần “đang thụ án 10 năm tù ở Việt Nam vì vạch trần tham nhũng của chính phủ”.

Trước đó, bà Tạ Phong Tần cũng được ông John Kerry và Đệ nhất Phu nhân Mỹ Michelle Obama trao giải Phụ nữ Can đảm của Thế giới hồi tháng Ba năm 2013.

Ngoại trưởng Mỹ tặng giải bà Tạ Phong Tần

Bà Tạ Phong Tần

Bà Tạ Phong Tần là cựu đảng viên Đảng Cộng sản và từng làm việc trong ngành công an

Bà Tạ Phong Tần, bị Việt Nam tuyên án 10 năm tù hồi năm ngoái, được Ngoại trưởng Mỹ tặng giải Phụ nữ Can đảm của Thế giới.

Bấm Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nói tân Ngoại trưởng John Kerry cùng Đệ nhất Phu nhân Mỹ Michelle Obama sẽ trao giải cho 10 phụ nữ vào ngày 8/3, đánh dấu Ngày Phụ nữ Quốc tế.

Được thành lập từ năm 2007, giải này được Bộ Ngoại giao Mỹ tặng cho những phụ nữ trên thế giới “chứng tỏ sự dũng cảm đặc biệt và khả năng lãnh đạo để vận động cho quyền và sức mạnh phụ nữ, bất chấp rủi ro cá nhân”.

Thông cáo của chính phủ Mỹ nói bà Tần, với trang blog “ Bấm Công lý và Sự Thật”, lập ra năm 2006, thuộc số những blogger đầu tiên “viết và bình luận về các sự kiện chính trị từ lâu bị giới chức cấm đoán”.

Bà là cựu đảng viên Đảng Cộng sản và từng làm việc trong ngành công an.

Theo phía Mỹ, “sau khi đăng các bài trên mạng phê phán chính sách của Đảng Cộng sản Việt Nam, bà bị đuổi khỏi ngành công an và khỏi Đảng”.

Bà bị bắt năm 2011 và bị kết án tù 10 năm trong phiên tòa tháng Chín năm ngoái xử chung với hai người khác, Nguyễn Văn Hải và Phan Thanh Hải.

Tòa phúc thẩm ở TP. HCM tháng 12 năm ngoái y án với ông Nguyễn Văn Hải 12 năm tù và Tạ Phong Tần 10 năm tù sau khi họ không nhận tội “tuyên truyền chống nhà nước”.

Trong phiên xử phúc thẩm, bị cáo thứ ba là ông Phan Thanh Hải được giảm án từ bốn xuống ba năm tù.

Bà Tần từng đăng một số bài báo và trả lời phỏng vấn phê phán Nhà nước Việt Nam và nhiều cán bộ thuộc ngành công an.

Báo Công an Nhân dân, cơ quan ngôn luận của Bộ Công An, đã từng có bài viết lên án Tạ Phong Tần và gọi trang web của bà là ‘blog độc hại’.

Trong thời gian diễn ra các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc ở Việt Nam, bà Tần than phiền là “bị công an ngăn không cho ra khỏi nhà” khi bà muốn đi dự lễ nhà thờ.

Hồi tháng Sáu năm 2011, bà Tạ Phong Tần Bấm gửi thư đến các đại sứ Hoa Kỳ và Liên minh Châu Âu về việc bị nhà chức trách Việt Nam sách nhiễu.

Nhận giải vắng mặt

10 phụ nữ được Ngoại trưởng Mỹ vinh danh năm nay còn đến từ Afghanistan, Trung Quốc, Ai Cập, Honduras, Ấn Độ, Nigeria, Nga, Somalia, Syria.

Trong đó có nữ sinh 23 tuổi người Ấn Độ, được biết với tên Nirbhaya (Không sợ hãi), đã chết sau vụ cưỡng hiếp tập thể trên xe buýt của Ấn Độ.

Tội ác này đã làm bùng phát các cuộc biểu tình giận dữ trước điều kiện sống nói chung dành cho phụ nữ ở Ấn Độ và trước điều mà công chúng cho là ‘phản ứng yếu kém của cảnh sát’ trước các cáo buộc hãm hiếp.

Giống như bà Tạ Phong Tần, có những người sẽ không thể đến Mỹ nhận giải như bà Tsering Woeser đấu tranh cho nhân quyền của người Tây Tạng.

Một người khác cũng chỉ được ông John Kerry vinh danh vắng mặt là bà Razan Zeitunah, đang tham gia cuộc nổi dậy ở Syria.

Mạng Lưới Blogger Việt Nam lên tiếng về cuộc tuyệt thực của Blogger Tạ Phong Tần

http://danlambaovn.blogspot.com/2015/06/mang-luoi-blogger-viet-nam-len-tieng-ve.html

Mạng Lưới Blogger Việt Nam – Bắt đầu từ ngày 13/5/2015, blogger Tạ Phong Tần đã tuyệt thực nhằm phản đối hành vi ngược đãi tù nhân chính trị của cán bộ trại giam số 5, Yên Định, Thanh Hoá (thuộc bộ công an).
Ba tuần sau, trong buổi thăm gặp gia đình diễn ra hôm 3/6/2015, bà Tạ Phong Tần xác nhận thông tin này với gia đình, đồng thời khẳng định sẽ tiếp tục đấu tranh tuyệt thực đến cùng.
Em gái bà Tạ Phong Tần là bà Tạ Minh Tú cho biết sức khoẻ chị mình hiện đang ‘rất yếu’.
Cho đến thời điểm bản tuyên bố này được phổ biến, gia đình hoàn toàn không nhận được bất cứ thông tin gì về tình trạng sức khoẻ hiện nay của bà Tạ Phong Tần.
Đây là lần tuyệt thực thứ ba của tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần trong thời gian bị giam giữ nhằm phản đối chế độ hà khắc của trại giam và tình trạng phân biệt đối xử, đàn áp tù nhân chính trị.
Cũng cần nhắc lại , hồi tháng 12 năm 2014, một học viên Pháp Luân Công là anh Vũ Hồng Tố đã tử vong sau khi tuyệt thực phản đối bản án 5 năm tù giam.
Chúng ta, những người yêu chuộng tự do dân chủ không thể để kịch bản tương tự xảy đến đối với blogger Tạ Phong Tần cũng như tất cả các tù nhân Việt Nam.
Mạng Lưới Blogger Việt Nam khẳng định:
– Tình trạng giam giữ khắc nghiệt cùng hành vi phân biệt đối xử với các tù nhân lương tâm tại Việt Nam đã vi phạm Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị.
– Việc bỏ mặc và biệt giam những người phản đối chế độ hà khắc của trại giam đã vi phạm nghiêm trọng Công ước quốc tế về quyền con người.
Chính vì thế, MLBVN kêu gọi:
1. Hãy xem việc tuyệt thực của tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần là hành động phản kháng cần phải được nhân rộng và tiếp sức từ khắp nơi.
2. Hãy lên tiếng tranh đấu, đòi công khai minh bạch tình trạng giam giữ và chế độ đối xử với các tù nhân lương tâm.
3. Hãy lên tiếng kêu gọi quốc tế quan tâm đến tình trạng của tù nhân lương tâm Tạ Phong Tần và những người khác.
Hãy lên tiếng và hành động khẩn thiết để bảo vệ blogger Tạ Phong Tần – một phụ nữ kiên cường của phong trào dân chủ Việt Nam.
09/06/2015

Dân oan khiếu kiện ở Hà Nội bị bắt đi mất tích

Chiều ngày 9 tháng 6, 2015 bà con biểu tình đòi người tại số 6 Quang Trung.

Chiều ngày 9 tháng 6, 2015 bà con biểu tình đòi người tại số 6 Quang Trung.

Citizen photos

Mấy chục người dân khiếu kiện thuộc các nơi khác nhau trên cả nước vào ngày 9 tháng 6 đến tại nơi quốc hội đang họp ở thủ đô Hà Nội với mong muốn được gặp các đại biểu và trình bày trường hợp bị cho là oan ức của họ. Thế  nhưng họ không những chẳng được gặp mà còn bị bắt về trụ sở công an thủ đô. Có bốn người bị câu lưu tại số 6 Quang Trung cho đến 6 giờ chiều, và cuối cùng một người bị đưa đi bằng xe bị bùng.

Đây là trường hợp mới nhất dân oan lên đến tận thủ đô khiếu kiện lâu nay bị bắt đưa đi mất tích, mà theo những người hiểu luật thì việc làm đó hoàn toàn vi phạm qui định hiện hành của Việt Nam. Có thể biện pháp được thực hành nhằm bịt đầu mối của những vụ tiêu cực cấp cao nào đó.

Bắt ‘nóng’

Người bị bắt đi là chị Trần Thị Hải, người Ninh Bình, từng phải đi khiếu kiện nhiều năm qua nhưng vụ việc của bản thân vẫn không được giải quyết.

Cháu Phước, con của một gia đình dân oan hiện đang có mặt tại Hà Nội để khiếu kiện cho biết về việc bắt giữ chị Trần Thị Hải vào ngày 9 tháng 6 như sau:

“Ngày hôm qua có chú Tu, bà Hòa cùng một người có cháu nhỏ đã về; còn riêng cô Hải bị đưa lên xe tù chở đi đâu không rõ. Cô ta đập cửa, kêu cứu quá luôn mà bà con không thể chạy theo được.”

Một thành viên của nhóm Cứu Lấy Dân Oan lâu nay chuyên giúp đỡ cho những người từ nhiều nơi khác nhau trên cả nước về Hà Nội để khiếu kiện, ông Mai Xuân Dũng, cũng cho biết thông tin về việc chị Trần Thị Hải bị bắt mà đến lúc này chưa biết đưa đi đâu:

Ngày hôm qua có chú Tu, bà Hòa cùng một người có cháu nhỏ đã về; còn riêng cô Hải bị đưa lên xe tù chở đi đâu không rõ. Cô ta đập cửa, kêu cứu quá luôn mà bà con không thể chạy theo được

Cháu Phước

“Trường hợp chị Hải này thì vào ngày hôm qua mùng 9, chị có đi cùng một số bà con khoảng độ 30 người. Chị mang đơn đến tòa nhà quốc hội đang họp để nộp đơn khiếu nại tố cáo về vấn đề tham nhũng đất đai. Chị bị lực lượng chức năng: an ninh, công an, cảnh sát, dân phòng bắt lên xe đưa về trụ sở Công an Hà Nội số 6 Quang Trung, Hà Đông. Chị bị bắt cùng 4 người khác nữa, có một cháu nhỏ. Sau khi chị bị bắt vào đó rồi thì đến chiều người ta thả 4 người ra vì bà con đến đòi người rất đông mang theo khẩu hiệu. Dù có trấn áp nhưng cuối cùng công an thả 4 người ra còn chị Hải thì đưa vào thùng xe bịt bùng chở đi. Người ta đọc được số xe và nghe tiếng la hét, đập cửa xe. Bây giờ chở đi đâu thì không ai biết nữa!”

Chị Trần Thị Hải, người Ninh Bình đã bị bắt cóc, chưa biết hiện ở đâu.
Chị Trần Thị Hải, người Ninh Bình đã bị bắt cóc, chưa biết hiện ở đâu.


Lâu nay cùng nhau đi khiếu kiện nên cháu Phước còn cho biết chị Trần Thị Hải không có thân nhân bà con gì cùng đi theo trong suốt quá trình khiếu kiện được nói là cả hai chục năm nay.

Trường hợp tương tự

Vào tháng ba vừa qua, một người dân oan Tây Ninh ra Hà Nội khiếu kiện là ông Nguyễn Văn Thông cũng bị bắt như trường hợp chị Trần Thị Hải, Ninh Bình.

Cháu Phước kể lại lần bắt đó như sau:

“Ông Nguyễn Văn Thông bị bắt cùng tình trạng đó. Ông ấy đi cùng ba con là Đoàn Thanh Giang. Lúc đó có xe 16 chỗ với lực lượng rất đông nhảy xuống bắt ông ta lên xe giống như bắt cóc vậy. Ba con chạy về báo với bà con là ông Thông bị bắt cóc rồi. Mọi người có đến trụ sở tại công an Hà Đông để hỏi, họ nói không ai bắt cóc hết, ở Tây Ninh ra lệnh bắt. Bà con nói Tây Ninh ra lệnh bắt sao không bắt hôm qua mà đến hôm nay bắt lén người như thế. Bà con cũng liên lạc nhiều nhưng đến giờ không biết họ đưa bác Thông đi đâu!”

Chúng tôi rất lo lắng cho tính mạng của những dân oan như thế này. Họ bị oan ức, bị cướp đất đai, nhà cửa rồi. Đến khi họ kêu oan phải giải quyết mà không giải quyết; đằng này còn bịt miệng, trấn áp và bắt họ đi như thế!

Ông Mai Xuân Dũng

Ông Mai Xuân Dũng thuộc nhóm Cứu Lấy Dân Oan cho biết có tìm hiểu về trường hợp ông Nguyễn Văn Thông; và những thông tin mà nhóm có được đến lúc này:

“ Chúng tôi cũng tìm hiểu trường hợp anh Nguyễn Văn Thông nên đã tìm ra manh mối là anh ta bị biệt giam tại nhà giam B2 của thành phố Tây Ninh. Chĩ biết đến vậy và có liên lạc gia đình anh Thông thì biết gia đình không được thăm gặp mà họ chỉ cho gửi đồ mà thôi. Đến nay cũng không biết thêm thông tin vì ở trong đó chúng tôi không có nhiều bà con lắm.”

Ông Mai Xuân Dũng cũng bày tỏ sự lo lắng cho những người dân oan bị bắt như ông Nguyễn Văn Thông, chị Trần Thị Hải.

“Chúng tôi rất lo lắng cho tính mạng của những dân oan như thế này. Họ bị oan ức, bị cướp đất đai, nhà cửa rồi. Đến khi họ kêu oan phải giải quyết mà không giải quyết; đằng này còn bịt miệng, trấn áp và bắt họ đi như thế!”

Bắt để bịt đầu mối?

Khi được hỏi những người dân từ các nơi khác về Hà Nội khiếu kiện như ông Nguyễn Văn Thông ở Tây Ninh và chị Trần thị Hải ở Ninh Bình bị cơ quan bắt đi và đưa về địa phương giam giữ như thế liệu họ có vi phạm điều gì không, ông Mai Xuân Dũng đưa ra nhận định:

Theo tôi nghĩ đằng sau vấn đề này có chỗ là có thể những vụ kêu oan đó của họ động chạm đến những vụ tiêu cực, tham nhũng, hối lộ gì đó của các quan chức địa phương cấp cao, và có những móc nối với cấp cao hơn nữa nên họ muốn vùi dập những người này đi để bịt miệng

ông Mai Xuân Dũng

“ Bà con dân oan toàn là những người lao động xuất thân từ nông dân. Họ không có suy nghĩ gì khác ngoài việc khi bị oan ức thì phải kêu lên, như người bị đánh phải kêu lên thế thôi! Họ mang những giấy tờ để trình lên các cấp cao. Họ ra Hà Nội với hy vọng đó là nơi mà các cấp trung ương đóng với mong muốn những cơ quan thẩm quyền cao nhất của Việt Nam giải quyết những oan khuất của họ. Chứ họ có mong muốn gì hơn đâu.

Theo tôi nghĩ đằng sau vấn đề này có chỗ là có thể những vụ kêu oan đó của họ động chạm đến những vụ tiêu cực, tham nhũng, hối lộ gì đó của các quan chức địa phương cấp cao, và có những móc nối với cấp cao hơn nữa nên họ muốn vùi dập những người này đi để bịt miệng!”

Ngay sau khi chị Trần Thị Hải bị cơ quan chức năng đưa đi trong xe thùng trước sự chứng kiến của những người dân cùng đi khiếu kiện, và họ nghe được tiếng kêu la của chị này; nhóm Cứu Lấy Dân Oan đã ra một tuyên bố nêu rõ việc cưỡng bức chị này lên xe công an đưa về trụ sở tại số 6 Quang Trung, thành phố Hà Nội là hành động bắt người tùy tiện, trắng trợn và vô luật pháp của chính quyền.

Nhóm Cứu Lấy Dân Oan cho biết sẽ gửi bản tuyên bố đến cho các đại sứ quán nước ngoài ở Hà Nội, các chính phủ tham gia Công ước Quốc tế về Nhân quyền để giúp can thiệp, lên tiếng yêu cầu chính quyền Việt Nam trả tự do cho hai công dân Trần thị Hải cũng như Nguyễn Văn Thông.

Nhóm Cứu Lấy Dân Oan tập trung một số nhà hoạt động chuyên giúp đỡ cho những người dân từ nhiều địa phương khác phải đến tận các cơ quan trung ương để khiếu kiện. Đây là một trong những nhóm xã hội dân sự độc lập ra đời tại Việt Nam gần đây.

VN ‘không nắm được thực trạng kinh tế’

BBC, 9 tháng 6 2015

http://www.bbc.com/vietnamese/multimedia/2015/06/150609_trandinhthien_trade_deficit

Trả lời BBC ngày 9/6, Tiến sỹ Trần Đình Thiên, Phó Viện trưởng Viện Kinh tế Trung ương, cho rằng chênh lệch trong số liệu thống kê xuất nhập khẩu giữa Việt Nam và Trung Quốc cho thấy nhà chức trách “không nắm được đích xác thực trạng phát triển kinh tế của mình”.

“Bộ trưởng [Bộ Kế hoạch và Đầu tư] Bùi Quang Vinh thừa nhận là có một lượng giao thương không được thống kê, như vậy không phải là Việt Nam hoàn toàn không biết”, ông nói.

“Nhưng khi không thống kê được, tức là anh chỉ biết là nhiều hơn hay ít hơn thực tế, chứ không biết đích xác là bao nhiêu”.

“Điều này dẫn tới sai sót trong đánh giá thực lực, không tốt cho hoạch định chính sách”.

Ông Thiên cho rằng điều này là do hai nguyên nhân chính:

“Thứ nhất là thống kê của Việt Nam chưa được đầy đủ như của Trung Quốc, thứ hai là việc buôn lậu tiểu ngạch qua đường biên giới không được thống kê”, ông nói.

“Thực ra thì giao thương qua biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc từ xưa nay vẫn có và người ta không đánh giá cao lắm, cho nên biết là vậy nhưng vẫn để trao đổi bình thường”

“Thế nhưng vì bỏ qua cái nhỏ dẫn đến sơ suất cái lớn, vì vậy tôi nghĩ nên có kiểm điểm lại”.

“Việc kiểm soát biên giới Việt Nam cần phải phân cấp cho địa phương thì mới tốt hơn được, chứ hiện nay toàn những cửa khẩu quốc gia, kể cả những cửa khẩu tiểu ngạch, vì vậy quản lý không được linh hoạt và chặt chẽ.”

“Tôi nghĩ đầu tiên là phải nhìn về phía Việt Nam, phải tăng cường quản lý giám sát. Chính vì mình sơ suất nên người ta lợi dụng.”

“Đây là câu chuyện mang tính thị trường rất cao, không quản lý được thì họ sẽ lợi dụng, cơ chế quản lý của Việt Nam phải hiệu quả hơn.”

“Tôi nghĩ là sắp tới sẽ có những chính sách khắc phục điều này.”

Gần Mỹ tốt hơn cho Việt Nam?

8 tháng 6 2015

Những diễn biến mới đây cho thấy Hà Nội và Washington đã hiểu nhau nhiều hơn và – cũng nhờ vậy – quan hệ Việt-Mỹ đã và đang có những thay đổi tích cực đáng chú ý.

Chẳng hạn, trong chuyến thăm Việt Nam gần đây, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter đã được các lãnh đạo cao cấp của Việt Nam trọng thị đón tiếp. Trong hai ngày ông ở Việt Nam, hai bên còn có những thỏa thuận quan trọng, trong đó có việc ký Tuyên bố tầm nhìn chung về quan hệ quốc phòng.

Nhìn chung, báo chí và dư luận Việt Nam phản ứng khá tích cực về chuyến thăm của ông Carter và những phát triển mới trong quan hệ Việt-Mỹ nói chung.

Có thể nói nhiều người Việt trong và ngoài nước cảm thấy vui về những bước tiến mới này và muốn chính quyền tiếp tục đẩy mạnh bang giao với Mỹ vì biết rằng gần Mỹ sẽ mang đến cho Việt Nam nhiều lợi ích – không chỉ trên bình diện an ninh, quốc phòng mà còn trong nhiều lĩnh vực khác.

An ninh, quốc phòng

Tuy từng là cựu thù, hiện giờ Mỹ không có bất cứ tranh chấp, đe dọa nào đối với Việt Nam về chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải.

Mỹ cũng không có bất đồng lớn nào với Việt Nam về an ninh, chiến lược. Trái lại, Mỹ có nhiều điểm chung với Việt Nam trong lĩnh vực này và điểm tương đồng lớn nhất liên quan đến vấn đề Biển Đông.

Cũng giống như Mỹ, Việt Nam lo lắng về các động thái rất mạnh bạo – nếu không muốn nói là ngày càng hung hăng, trắng trợn – của Bắc Kinh ở Biển Đông. Đây cũng là lý do chính yếu khiến Hà Nội và Washington xích lại gần nhau hơn trong thời gian vừa qua.

Mỹ lo ngại vì tham vọng bành trướng, bá quyền, bá chủ của Trung Quốc ở Đông Á và Biển Đông nói riêng sẽ gây bất ổn trong vùng, đe dọa đến quyền lợi của mình. Để giới hạn, kiềm chế tham vọng của Bắc Kinh và duy trì an ninh, hòa bình khu vực, Mỹ cần đến sự ủng hộ các nước trong vùng.

Với địa chính trị khá đặc biệt lại có mô hình chính trị, kinh tế giống Trung Quốc, Việt Nam trở thành một trong những quốc gia mà Washington muốn củng cố quan hệ.

Nhưng Hà Nội cũng có nhiều lý do để tăng cường quan hệ với Mỹ.

Có thể cũng như lãnh đạo nhiều nước khác trong khu vực, giờ các lãnh đạo Việt Nam hiểu rõ được dã tâm, tham vọng của Bắc Kinh ở Biển Đông.

Trước những hành động khiêu khích, lấn chiếm biển đảo của Bắc Kinh trong thời gian qua, có thể giờ họ cũng nhận ra rằng chỉ bằng con đường đàm phán song phương hay dựa vào một thứ ‘hữu nghị viễn vông’ nào đó, Việt Nam không chỉ không thể lấy lại được những hòn đảo đã bị Trung Quốc đánh chiếm mà còn bị người ‘làng giềng’, ‘đồng chí’ này thôn tính nhiều biển đảo khác thuộc chủ quyền của mình.

Và rất có thể, họ cũng biết chỉ Mỹ mới có đủ thế lực, khả năng kiềm chế, ngăn chặn tham vọng bành trướng, bá quyền, bá chủ của Bắc Kinh.

Có thể đây chưa phải là lúc để Việt Nam thiết lập một liên minh quân sự với Mỹ. Nhưng nếu không tỏ rõ lập trường, nếu không chủ động tăng cương quan hệ với Mỹ, Việt Nam sẽ luôn rơi vào tình trạng yếu thế, chịu thua thiệt và bị Bắc Kinh chèn ép trong vấn đề Biển Đông.

Thân thiện với Mỹ, Việt Nam không chỉ nhận được sự ủng hộ từ Washington và nhiều nước khu vực mà còn tranh thủ được sự ủng hộ nhiều nước khác trên thế giới, đặc biệt các nước thuộc G7 – nhóm bảy quốc gia phát triển nhất thế giới. Đa số các nước trong khu vực là đồng minh hay có quan hệ gần gũi với Mỹ và tiếng nói, ảnh hưởng của Washington trong G7 rất lớn.

Một sự ủng hộ như vậy từ Mỹ và các quốc gia đồng minh, thân cận với Mỹ sẽ giúp Việt Nam rất nhiều trong vấn đề Biển Đông.

Kinh tế, thương mại

Ngoài những lợi thế, lợi ích về mặt chiến lược, quan hệ gần gũi với Mỹ cũng rất tốt cho Việt Nam về mặt kinh tế. Mỹ hiện là thị trường xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam.

Chẳng hạn, theo số liệu của Tổng cục Thống kê Việt Nam, tổng kim ngạch xuất nhập khẩu giữa Việt Nam và Mỹ năm 2014 là 34,7 tỷ USD, trong đó Việt Nam xuất sang Mỹ lên tới 28,5 tỷ USD và nhập từ Mỹ khoảng 6,2 tỷ USD. Như vậy, năm ngoái Việt Nam đã xuất siêu sang Mỹ tới 22,3 tỷ USD.

Trong khi đó, dù là đối tác thương mại số một, Trung Quốc chủ yếu xuất sang Việt Nam. Trong năm 2014, Trung Quốc chỉ nhập từ Việt Nam khoảng 15 tỷ USD nhưng xuất sang Việt Nam đến gần 44 tỷ USD.

Nói cách khác, Việt Nam đã nhập siêu 29 tỷ USD từ Trung Quốc. Đó là một con số quá lớn, không có lợi hay tốt đẹp gì cho nền kinh tế và các doanh nghiệp Việt Nam nói riêng.

Tường thuật về phiên thảo luận tại Quốc hội sáng hôm nay (08/06/2014), tờ VnEconomy của Việt Nam đã trích dẫn phát biểu của ông Mai Hữu Tín, trong đó ông cảnh báo về nguy cơ nhập siêu từ Trung Quốc.

Nhập siêu của Việt Nam từ Trung Quốc tăng nhanh trong những năm qua

Một chi tiết đáng lo ngại được ông Tín chỉ ra là theo số liệu của Tổng cục Thống kê Trung Quốc thì năm 2014, nước này chỉ nhập khẩu từ Việt Nam 19,9 tỷ USD nhưng lại xuất khẩu sang Việt Nam đến 63,7 tỷ USD.

Như vậy, năm 2014, Việt Nam nhập siêu từ Trung Quốc là 43,8 tỷ, cao hơn đến 45% so với con số của Tổng cục Thống kê Việt Nam.

Nếu không có một thị trường xuất khẩu lớn như Mỹ (và sau đó là Cộng đồng chung châu Âu), nhiều doanh nghiệp Việt Nam chắc chắn đã rơi vào hoàn cảnh khó khăn, điêu đứng hay thậm chí bị phá sản.

Điều đáng nói là nhập siêu từ Trung Quốc của Việt Nam đã liên tục tăng và tăng rất nhanh trong những năm qua. Chẳng hạn, theo Tổng cục Thống kê Việt Nam, năm 2012 con số nhập siêu là 16,4 tỷ USD, nhưng năm 2013 con số ây lên 23,7 tỷ USD.

Xu hướng này vẫn tiếp diễn trong những năm tới nếu Việt Nam không tìm cách điều chỉnh quan hệ kinh tế với Trung Quốc và cơ cấu xuất nhập khẩu của mình.

Như vậy, nguy cơ từ Trung Quốc mà Việt Nam phải đối diện không đơn giản chỉ có chuyện chủ quyền biển đảo mà còn là những thách đố, đe dọa về kinh tế.

Mối quan hệ gần gũi với Mỹ – và qua đó các doanh nghiệp Việt Nam có thể mở rộng vào thị trường này hay thị trường các nước khác thuộc TPP mà Hà Nội đang đàm phán với Washington – chắc chắn sẽ giúp Việt Nam tránh được nguy cơ phụ thuộc quá nhiều vào Trung Quốc hay bị nền kinh tế này kìm kẹp, gây tác hại.

Một Việt Nam phồn thịnh

Kinh tế Việt Nam được đặt kỳ vọng

Khác biệt về nhân quyền, dân chủ vẫn là một cản trở lớn trong quan hệ Việt-Mỹ. Đến giờ chính quyền – hay một bộ phận nào đó trong giới lãnh đạo – Việt Nam vẫn cho rằng Mỹ có ý đồ chuyển hoá, chuyển đổi thể chế chính trị Việt Nam.

Có thể cũng vì biết được điều này, ngay sau chuyến thăm Việt Nam của ông Ashton Carter, tờ Thời báo Hoàn cầu của Trung Quốc đã có bài viết cảnh báo Việt Nam không nên tin Washington vì cho rằng Mỹ ‘không thích gì thể chế chính trị ở Việt Nam’ và nhắc nhở họ rằng Trung Quốc mới là nguồn để họ tìm tính chính danh cho thể chế chính trị của mình.

Nói cách khác, trong mắt của Hoàn cầu Thời báo và giới lãnh đạo Trung Quốc nói chung, nếu gần Washington, xa Bắc Kinh, Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ không thể duy trì tính chính danh, sự tồn tại của mình.

Nhưng có thể nói Mỹ không có mục đích lật đổ chế độ hay làm phương hại Việt Nam. Trái lại, quốc gia này chỉ muốn những điều tốt cho Việt Nam.

Chẳng hạn, trong buổi họp báo sau ký Tuyên bố tầm nhìn chung về quan hệ quốc phòng Việt-Mỹ, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ nêu rõ: ‘Mỹ cam kết ủng hộ một đất nước Việt Nam độc lập, vững mạnh và thịnh vượng, tôn trọng nhân quyền và pháp quyền’.

Trước đó, khi tiếp xúc báo chí tại Thành phố Hồ Chí Minh vào ngày cuối trong chuyến thăm bốn ngày tới Việt Nam vào tháng 5 vừa qua, Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ Antony Blinken cũng nhấn mạnh thiện chí này của Mỹ.

Đây có thể nói là điểm khác biệt lớn giữa Mỹ và Trung Quốc. Dù dùng mọi lời hoa mỹ, đủ mọi phương châm như ‘bốn tốt’ hay ’16 chữ vàng’, Bắc Kinh không bao giờ muốn thấy có một Việt Nam thực sự độc lập, giàu mạnh, phồn thịnh, tự do, dân chủ, minh bạch.

Ngay cả chủ quyền của Việt Nam Trung Quốc cũng không tôn trọng và luôn tìm cách lấn chiếm biển đảo của láng giền nói chi đến chuyện muốn Việt Nam giàu mạnh, phồn thịnh, tự do, dân chủ.

Do đó không quá ngạc nhiên trong khi có đến 76% người Việt được hỏi có cảm tình với Mỹ, chỉ có 16% thích Trung Quốc, theo thăm dò dư luận của Trung tâm nghiên cứu Pew năm 2014. Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ Antony Blinken còn cho biết dựa trên một số khảo sát, có đến 85% người Việt dưới 30 tuổi có cái nhìn tích cực về Mỹ.

Và có thể cũng vì hiểu được thiện chí của Mỹ và thấy rõ dã tâm, tham vọng của Trung Quốc, nhiều người Việt hoan nghênh những bước tiến mới trong quan hệ Việt-Mỹ cũng như ủng hộ chính quyền trong việc tăng cường quan hệ với Mỹ.

Đẩy mạnh quan hệ với Mỹ và đưa Việt Nam phát triển theo hướng mà Mỹ cam kết ủng hộ không chỉ tốt đất nước, người dân Việt Nam mà còn tốt cho chế độ. Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ không còn bị chỉ trích, tính chính danh, sự tồn tại của của mình sẽ được bảo đảm nếu giúp xây dựng được một đất nước thực sự độc lập, giàu mạnh, phồn thịnh, tôn trọng nhân quyền và thượng tôn pháp luật.

Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm riêng của tác giả

Báo Trung Quốc cảnh báo Việt Nam về Mỹ

BBC, 3 tháng 6 2015

http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2015/06/150603_globaltimes_viet_us
Bộ trưởng Ashton Carter vừa thăm Hà Nội

Thời báo Hoàn cầu lại có xã luận kêu gọi Việt Nam giữ cái đầu lạnh trước ‘lời đường mật’ của Hoa Kỳ.

Bài xã luận được tung ra sau khi Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Ashton Carter có chuyến thăm chính thức tới Việt Nam, trong đó ông Carter và người đồng nhiệm Phùng Quang Thanh ký một văn bản về thúc đẩy hợp tác quốc phòng.

Báo Hoàn cầu nhận xét cho dù văn bản này mang tính tượng trưng là chủ yếu, nó cho thấy hai nước cựu thù nay đã tiến đáng kể trong việc xích lại gần nhau chứ không chỉ còn là lời nói.

Tuy nhiên, báo này đặt câu hỏi: ” Liệu Hoa Kỳ có thực sự giang tay đón Việt Nam hay không?” và tự nhận xét: “Có nhiều nghi ngờ hơn là tin tưởng về điều này”.

Hoàn cầu phân tích rằng các vết thương từ cuộc chiến Việt Nam vẫn còn chưa lành sẹo, bởi vậy mà “đứng trước sự ủng hộ bất ngờ và việc chuyển giao vũ khí của Hoa Kỳ, Việt Nam, vốn vẫn là nước xã hội chủ nghĩa, không đến nỗi ngây thơ tiếp nhận chúng mà không đặt câu hỏi về toan tính của Hoa Kỳ”.

“Người Việt Nam thừa biết Washington đang dùng Hà Nội để kiềm chế Trung Quốc ở Biển Đông.”

Báo này cho rằng dân Mỹ không ưa gì thể chế chính trị ở Việt Nam.

“Điều gì sẽ xảy ra nếu Việt Nam ngã vào vòng tay của Mỹ? Câu trả lời không thể rõ ràng hơn.”

‘Lời đường mật’

Theo Hoàn cầu Thời báo, Hà Nội tiếp tục cảnh giác trước Washington và lập trường này không dễ gì thay đổi vì lời đường mật của Bộ trưởng Carter.

“Chiều ngược lại cũng vậy. Hoa Kỳ sẽ không tin là Việt Nam sẽ trung thành với họ.”

Tờ báo xu hướng diều hâu của Đảng Cộng sản Trung Quốc quay sang phân tích về quan hệ Việt-Trung, rằng Việt Nam mang tình cảm phức tạp đối với Trung Quốc.

“Khi có tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc, Việt Nam vẫn nhận thức được rằng Trung Quốc là bằng chứng sống cho tính chính danh của hệ thống chính trị của họ.”

Báo Trung Quốc nói Bắc Kinh luôn nỗ lực giữ quan hệ tốt với Hà Nội.

“Trung Quốc giữ nguyên tắc đối với các vấn đề lãnh thổ, nhưng không bao giờ là đe dọa chiến lược đối với Việt Nam.”

“Trung Quốc và Việt Nam sẽ luôn luôn là hàng xóm láng giềng…. Sự can thiệp của các thế lực bên ngoài [trong vấn đề Biển Đông] sẽ không bao giờ có lợi cho người dân hai nước và ý đồ duy nhất của họ là đẩy Bắc Kinh và Hà Nội vào thế cạnh tranh.”

Báo Hoàn cầu kết thúc bài xã luận bằng cảnh báo hai nước cần tỉnh táo trước tình hình hiện tại.

Tướng Mỹ, Đô đốc Harry B. Harris Jr. : Nói Về CS, Biển Đông

Việt Báo, 03/06/201510:46:00(Xem: 822)

Một độc giả thưòng ngày của Việt Báo, luôn theo dõi thông tin, nghị luận về Trung Cộng, Mỹ và Biển Đông của VN, có nhã ý gởi cho người thường viết trên mục Trước Thời Cuộc, cuộc phỏng vấn vị Tướng Tư Lịnh Lực Lượng Mỹ ở Á châu Thái bình dương trên tạp chí Time. Phân tich thấy có một số sự kiện và nhận định của vị Tướng này – thiết nghĩ – rất có ích và rất cám ơn bạn đọc ấy dã giúp thêm tài liệu sưu khảo và bình luận. Vì tầm quan trọng của lời nói và ý nghĩa của câu chuyện của người có trách nhiệm điều binh khiển tướng cao nhứt của Mỹ trong vùng Á châu Thái bình dương, xin phép trình bày và phân tích để người Việt trong ngoài nước chúng ta nhận định một vấn đề của nước nhà mà chúng ta hằng quan tâm và tha thiết.

TQ__Cai_tao_dao

Đô đốc Harry B. Harris Jr. Tư lịnh Lực Lượng Mỹ ở Á châu Thái Bình dương nhận chức này ngày 27 tháng Năm, 2015, bộ tư linh ở Trân Châu Cảng Pearl Harbor, Tiểu bang Hawaii. Ông là một người Mỹ gốc Á châu, 59 tuổi, con của một hải quân người Mỹ và mẹ là một phụ nữ Nhựt, sanh ở Nhựt và gia đình về sống ở một nông trại ở TB Tennessee. Như mọi tướng lãnh khác vào Hải Quân Học Viện Mỹ, tốt nghiệp sĩ quan Hải Quân và một số bằng hậu đại học. Ông từng làm đại diện quân sự cho hai trào Ngoại Trưởng Hilary và Kerry. Vùng trách nhiệm quân sự của Ông hiện thời trải rộng từ California đến Ấn độâ dương, từ Bắc Cực tận Nam Cực. Người ta tin rằng một vi tướng là người Mỹ gốc Á châu đầu tiên giữ chức vụ chỉ huy quân sự cao nhứt ở Á châu Thái binh dương, nguồn cội của Ông rất hữu ich, giúp rất nhiều trong việc tạo tương quan tốt giữa Mỹ và các nước Á châu Thái Bình dương.

Ông nhận nhiệm vụ trong thời gian và trong vùng đang nhiều gây cấn khó khăn. Trong lúc Mỹ chuyển trục quân sự về vùng này và đang vận động thành lập hiệp ước thương mại đối tác xuyên Thái Bình dương giữa 12 nước trên hai bờ của đại dương này, nhưng không có TC. Chiến lược mà một số nhà quan sát quốc tế nhứt là TC cho là Mỹ mưu toan bao vây TC về quân sự và kinh tế.

Trong vùng này, vị Tướng có trách nhiệm cao nhứt là Đô Đốc Harry B. Harris Jr Mỹ nói đang phải nỗ lực đối phó với hai chế độ CS. Một là TC đang trừng lên, trổi dậy bành trướng một cách ngang ngược, gây hấn. Hai là một chế độ CS khép kín nhứt hành tinh nhưng lãnh tụ là người đồng bóng nhứt giết thân nhân gia đình, trợ thủ thân cận không gớm tay, hăm dọa dùng vũ khí ngyên tử tiêu diệt Mỹ và đồng minh Nam Hàn và Nhựt bổn.

Mới đây Ông dành cho tạp chí Time một cuộc phỏng vấn của nhà báo Kirk Spitzer, liên quan đến điểm nóng Biển Đông. Có nhiều điểm làm cho người ta thấy rõ chiến lược của Mỹ, từ người có nhiệm vụ điều binh khiển tướng trong vùng. Trong đó có vấn dề Biển Đông TC đang chiếm cứ, làm thành khu quân sự trên biển đảo và vùng cấm bay trên không. Còn Mỹ đang mở cuộc tuần tra, bị Hải quân TC xua đuổi.
Ông trình bày chánh quyền Obama đã nói việc tái cân bằng quân sự và kinh tế ở Á châu Thái binh dương. Có người nghi ngờ, tự nhũ đó là sự thật, hay chỉ là thuật hùng biện.

Nhưng theo Ông, nói tại căn cứ Hải Quân Mỹ ở Singapore, không những chiến lược tái cân bằng ấy là thực mà phần quân sự của chiến lược đang diễn tiến. Mỹ đang tăng cường liên minh về an ninh và đối tác chiến lược trên toàn vùng. Hải quân đã điều đến đây những phương tiện chiến tranh, những chiến cụ tân kỳ nhứt của Mỹ về dây. Thí dụ như máy bay trinh sát P8, tàu chiến cận duyên, tàu lặn lớp Virginia, tàu đổ bộ như U.S.S.America. Thuỷ quân Lục Chiến Mỹ đã đưa chiến đấu cơ tân tiến nhứt V-22 Osprey về đây và Joint Strike Fighter F-35 về đây và lực lượng Joint Strike Fighter cũng sẽ sớm đến đây. Hải Quân đã lên kế hoạch chuyển 60% hải lực của Hải quân trước năm 2020. Ông kết luận, “Như thế tôi có thế nói với Anh tái cân bằng chiến lược là thực sự.”

Sự sẵn sàng chiến đấu, khả năng có thể chiến đấu ngay đêm nay, là ưu tiên hàng đầu của Ông. Chúng ta phải sẵn sàng cho những bất chợt. Chúng ta phải sẵn sàng đề phòng những bất trắc chiến lược.

Khi Anh chịu trách nhiệm bảo vệ một vùng bao phủ phân nửa địa cầu, anh phải cần bạn bè. Vậy xây dựng tương quan mạnh mẽ và làm việc nhuần nhuyễn với đông minh và đối tác để đối phó với những thách thức về an ninh – đó là điều quan trọng.

Anh đã nêu những quan tâm sâu sắc đối với Trung Quốc, gồm cả sự xây cất một chuổi đảo nhân tạo như “Vạn Lý Trường Thành Bằng Cát”. Thì tại sao Mỹ không quan tâm sâu sắc. Tôi đã trong dĩ vãng chỉ trích những khiêu khich của TQ. Như đơn phương tuyên bố vùng nhận dạng phòng không trên vùng đông bắc của Thái bình dương, như đưa giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế của VN, và những tuyên bố chủ quyền lố bịch, vô căn cứ trên 90% Biển Đông.

Tôi nghĩ đó là những việc trái luật lệ và qui chuẩn quốc tế Nó làm các nước láng giềng của TQ phẩn nộ và làm mất ổn định và hòa bình trong vùng.

Ông nói 5 ngàn tỷ Đô la hàng hoá tàu chở qua Biển Nam Hải mỗi năm. Tự do hàng hải vô cùng quan trọng. Vi vậy những gì TQ làm là gây xáo trộn. Họ bồi lắp ở đó với một tốc độ chóng mặt trong mấy tháng vừa qua. Họ làm thêm bằng tay khoảng 2.000 acres vuông đảo, bằng khoảng 1.500 sân đá banh nếu con toán của tôi chinh xác. Họ còn xây dựng những công trình đồ sộ trên những đảo nhân tạo này, cho mục tiêu rõ ràng, theo quan diểm của tôi, là mục tiêu quân sự, kể cả những phi đạo và hải cảng.

Trả lời nhà báo hỏi điều gì Ông lo nhứt, điều gì làm Ông tỉnh giấc ban đêm. Sau khi trình bày mối lo đối với TC đang gây hấn vùng biển vùng trời ở Biển Đông như trên,

Ông nói thách thức lớn nhút chúng tôi phải đối phó là Bắc Hàn. Họ có một người lãnh đạo không tiên đoán được, luôn có khuynh hướng, theo ý tôi, muốn tấn công những đồng minh của Mỹ, là Hàn Quốc và Nhựt bổn. Ông ấy đang tìm kiếm vũ khí nguyên tử và phương tiện phóng đi liên lục địa. Ông ấy đang giết những người xung quanh không đồng ý với Ông, và đó là điều chúng ta phải luôn quan tâm đặc biệt. Bắc Hàn làm cho tôi tỉnh giấc ban đem./.(Vi Anh)

Dự luật tổ chức chính phủ: phe đảng hay cải cách

Nam Nguyên, phóng viên RFA. 2015-06-03

Các nhà lãnh đạo Việt Nam. Từ trái qua: Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng rời khỏi lăng cố chủ tịch Hồ Chí Minh hôm 20/10/2014.

Các nhà lãnh đạo Việt Nam. Từ trái qua: Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, rời khỏi lăng cố chủ tịch Hồ Chí Minh hôm 20/10/2014

AFP

Quốc hội Việt Nam thảo luận dự thảo Luật Tổ chức Chính phủ với nhiều tranh cãi về quyền và trách nhiệm của Thủ tướng. Liệu những cải cách về tổ chức chính phủ có giúp ích gì cho tiến trình dân chủ hay chỉ thể hiện những tranh chấp nội bộ.Trong phiên thảo luận toàn thể tại Hội trường ngày 1/6/2015, nhiều đại biểu quốc hội cho rằng Thủ tướng Việt Nam có nhiều quyền hạn nhưng trách nhiệm thì rất nhỏ, ngắn gọn là Thủ tướng chỉ phải báo cáo công tác trước Quốc hội. Đại biểu Nguyễn Bá Thuyền được báo mạng Dân Trí trích lời nói rằng trách nhiệm nhỏ như vậy thì ông cũng làm Thủ tướng được.

Quyền của thủ tướng

Nhà phản biện xã hội dân sự độc lập TS Phạm Chí Dũng từ Saigon cho rằng, những tranh cãi liên quan tới Dự thảo Luật Tổ chức Chính phủ chỉ là một cuộc đấu tranh giữa các phe nhóm nội bộ. Bên Quốc hội không muốn Chính phủ có nhiều quyền, ngược lại bên Chính phủ đòi nhiều quyền hơn, đặc biệt là quyền của Thủ tướng. Vừa rồi Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã thống nhất chỉ bổ sung hai quyền của Thủ tướng thôi, là quyền giao quyền Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang bộ trong trường hợp khuyết nhân sự khi chờ Quốc hội phê chuẩn và Chủ tịch nước bổ nhiệm; kế đó là quyền tạm thời giao quyền Chủ tịch UBND tỉnh trong trường hợp chưa bầu chức danh này. TS Phạm Chí Dũng cho rằng hai quyền này không quan trọng, ít xảy ra trong thực tế trong khi hai quyền quan trọng mà bên Chính phủ mong muốn đã bị loại bỏ. Hai quyền này liên quan vấn đề tổng động viên, quyền xét duyệt soát xét giới thiệu bầu cử ở địa phương thì Thủ tướng không được quyền đó. TS Phạm Chí Dũng nhấn mạnh:

“Nếu muốn liên quan tới tiến trình dân chủ, thì trong thực tế đương nhiên ông thủ tướng phải có quyền bổ sung, xét duyệt về mặt nhân sự được quyền cách chức những nhân sự đầu ngành mà thủ tướng thấy làm việc không được. Đó là phương pháp làm việc ở các nước phát triển, các nước tư bản. Nhưng ở Việt Nam qui định của Ban Bí thư là cấp ủy viên trung ương Đảng trở lên là do Ban Bí thư quản lý. Ngoài ra còn những qui định khác, cán bộ trung cao ở chừng mực nào đó cũng do trung ương quản lý. Thời Thủ tướng Võ Văn Kiệt, Thủ tướng Phan Văn Khải, hai ông từng phải kêu là thủ tướng thực ra không có quyền hành gì cả không cách chức được ai. Nếu muốn có tiến trình thực sự dân chủ hóa thì không những phải tam quyền phân lập, mà còn phải đẩy mạnh quyền hành của bên hành pháp và để bên hành pháp vừa chịu trách nhiệm về công việc của mình, đồng thời cũng có thẩm quyền nhất định trong sắp xếp nhân sự.”

Nếu muốn liên quan tới tiến trình dân chủ, thì trong thực tế đương nhiên ông thủ tướng phải có quyền bổ sung, xét duyệt về mặt nhân sự được quyền cách chức những nhân sự đầu ngành mà thủ tướng thấy làm việc không được. Đó là phương pháp làm việc ở các nước phát triển, các nước tư bản

TS Phạm Chí Dũng

Chúng tôi nêu câu hỏi với TS Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển ở Hà Nội đã tự giải thể, là trong thể chế chính trị hiện tại, Việt Nam có cần một Thủ tướng mạnh và có nhiều thực quyền hay không. TS Nguyễn Quang A nhận định rằng,

“ Tôi nghĩ rằng, trong bất cứ hoàn cảnh nào thì một người giữ trọng trách như thế cũng phải qui định rõ ràng quyền hạn và trách nhiệm. Càng qui định rõ ràng quyền hạn và trách nhiệm bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu. Tuy nhiên trong hoàn cảnh hiện nay, một ông Thủ tướng cũng lại do Đảng chỉ định ra, thì cuối cùng tất cả những cái đó chỉ mang tính hình thức thôi. Nhiều khi người ta lại đổ cho là làm theo lệnh của Đảng. Ngược với một nửa câu trả lời ở phần trước của tôi, thì cái đó không có ý nghĩa lắm và nó chỉ có ý nghĩa chừng nào những trách nhiệm đó được qui định rõ ràng và người dân thực sự có một quyền để kiểm soát, để thấy rằng ông không làm được chuyện đấy thì lần sau chúng tôi không bầu cho ông nữa. Nói cách khác nghĩa là dân có quyền đuổi người đó. Chỉ trong trường hợp như thế thì nó mới có đầy đủ ý nghĩa mà thôi.

Ngược dòng thời gian, vào ngày 14/11/2012, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khi trả lời chất vấn trước Quốc hội đã bác bỏ vấn đề từ chức vì trách nhiệm khủng hoảng kinh tế tài chính, thất thoát 84.000 tỷ đồng và sự sụp đổ của Tập đoàn Vinashin. Lúc đó ông Nguyễn Tấn Dũng đã biện giải, chức vụ thủ tướng của ông là do Đảng phân công mà Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền, lãnh đạo Nhà nước và toàn xã hội. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn có một phát biểu gây chú ý khi ông nói, suốt cuộc đời theo Đảng, ông “không chạy, không xin, không từ chối bất kỳ nhiệm vụ nào Đảng giao cho”.

Trách nhiệm của thủ tướng

Theo các nhà phân tích chính trị, Việt Nam theo chế độ gọi là tập trung dân chủ với trách nhiệm tập thể và gần đây đặt vấn đề nêu cao trách nhiệm của người đứng đầu. Tuy vậy vấn đề trách nhiệm của người đứng đầu sự thể hiện vẫn quá mờ nhạt.

TS Phạm Chí Dũng nhận định:

Thực tế trong 8 năm cầm quyền của ông Nguyễn Tấn Dũng, nền kinh tế, xã hội Việt nam gần như tan hoang và điều đó phản ánh rằng cái cơ chế không chỉ với thủ tướng và rất nhiều các quan chức đầu ngành khác không có chịu trách nhiệm gì cả

TS Phạm Chí Dũng

“ Thực tế trong 8 năm cầm quyền của ông Nguyễn Tấn Dũng, nền kinh tế, xã hội Việt nam gần như tan hoang và điều đó phản ánh rằng cái cơ chế không chỉ với thủ tướng và rất nhiều các quan chức đầu ngành khác không có chịu trách nhiệm gì cả. Mỗi khi xảy ra sự cố lại trám chỗ này bít chỗ kia hoặc là đánh bùn sang ao. Minh chứng điển hình trong quản lý điều hành kinh tế như những vụ Vinashin, Vinalines và sắp tới đây sẽ là những vụ ngân hàng lớn. Tôi cho rằng nếu không ràng buộc trách nhiệm thật cụ thể thật chi tiết và cả về mặt chế tài đối với quan chức cấp cao từ Thủ tướng trở xuống thì công tác điều hành của chính phủ vẫn luôn mãi đi vào lối mòn và yếu kém và tình trạng tham nhũng, bội chi, chi tiêu hoang phí …tất cả những cái đó sẽ càng ngày càng lớn không thể dừng lại được.”

Phải chăng thể chế chính trị một đảng cộng sản độc quyền lãnh đạo tại Việt Nam là nguyên nhân của tình trạng trách nhiệm tập thể mà suy cho cùng là không có ai chịu trách nhiệm. TS Nguyễn Quang A nhận định:

“Đấy là một cái đặc trưng chung của tất cả các chế độ độc tài hay là độc đoán hay là chuyên quyền. Bởi vì ý chí của người nắm quyền rất là thất thường và người ta coi ý chí của mình trong trường hợp này lá ý chí tập thể pháp luật và chính như thế cái gốc của nó ở đó khó mà có thể gọi là rạch ròi được; bởi vì nếu có rạch ròi thì lúc đó họ khó có thể làm việc được…nhưng họ vẫn làm việc được bởi vì họ không chịu trách nhiệm và họ không có trách nhiệm giải trình với dân…họ chỉ chịu trách nhiệm với chính họ mà thực chất là để sát phạt lẫn nhau.”

Nhà nước Việt Nam từng nói tới cải cách thể chế cả về chính trị lẫn kinh tế để giúp đất nước bứt phá thoát khỏi tình trạng trì trệ kéo dài. Nhưng theo các nhà phân tích, có lẽ cốt lõi của vấn đề không thể cải cách hiệu quả lại chính nằm ở chỗ Hiến pháp qui định Đảng Cộng sản là người lãnh đạo toàn diện đất nước.

Ý nghĩa tầm nhìn chung quốc phòng Việt – Mỹ

Việt Nam và Hoa Kỳ ký tuyên bố hợp tác quốc phòng với bản tuyên bố mang tính ‘tầm nhìn chung’.

Tuyên bố Tầm nhìn chung về quan hệ quốc phòng Việt – Mỹ mới ký kết có ý nghĩa gì với an ninh trên Biển Đông và khu vực?

Đó là chủ đề mà BBC và các vị khách mời sẽ trao đổi trong cuộc Tọa đàm Trực tuyến Hangout thứ Năm tuần này, hôm 04/6/2015.

Tiến sỹ Lê Hồng Hiệp, nhà nghiên cứu thuộc Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh đang có mặt ở Singapore, cho rằng tuyên bố là ‘một bước tiến có ý nghĩa’ thể hiện quyết tâm cao hơn của hai bên trong hợp tác an ninh, quốc phòng ở khu vực.

Nhà nghiên cứu nói:

“Theo tôi, tuyên bố tầm nhìn chung về quan hệ quốc phòng giữa Việt Nam và Hoa Kỳ lần này là một bước thể hiện hai bên quyết tâm đưa quan hệ song phương vào một cấp độ cao hơn, đi vào chiều sâu hơn.

“Đặc biệt sau khi hai bên thiết lập được quan hệ đối tác toàn diện năm 2013, chúng ta thấy rằng đây là một phần để triển khai bản ghi nhớ về hợp tác quốc phòng song phương Việt Nam – Hoa Kỳ ký năm 2011.

“Cho nên chúng ta thấy ở trong này, họ đề ra một số biện pháp hợp tác cụ thể hơn. Chúng ta thấy trong bối cảnh căng thẳng ở trên Biển Đông gia tăng, cũng như cạnh tranh chiến lược giữa Mỹ và Trung Quốc cũng gia tăng trong thời gian gần đây, giữa Hoa Kỳ và Việt Nam có nhiều lý do hơn để thúc đẩy mối quan hệ song phương của mình, đặc biệt vì các mục tiêu chiến lược.

“Đặc biệt chúng ta thấy bên cạnh các mục tiêu chiến lược khác, lĩnh vực hợp tác quốc phòng là một lĩnh vực then chốt và vẫn còn rất nhiều dư địa để hai bên thúc đẩy các hợp tác.

“Và chúng ta thấy trong bản tuyên bố tầm nhìn chung này, họ có đề ra một số lĩnh vực và một số hoạt động cụ thể để hai bên có thể tập trung vào trong thời gian tới, ví dụ như duy trì an ninh và ổn định ở mỗi nước, ở mỗi khu vực, rồi bảo vệ những nguyên tắc và luật pháp quốc tế, rồi hợp tác về an ninh hàng hải trên biển đông.

“Chính vì vậy tôi nghĩ rằng đây cũng là một diễn biến đáng chú ý, mặc dù vẫn còn rất nhiều điều cần phải làm để quan hệ song phương thực chất hơn.

“Nhưng dẫu sao đây cũng là một bước tiến có ý nghĩa đối với quan hệ giữa hai nước,” Tiến sỹ Lê Hồng Hiệp nói.

‘Thẳng thắn và quyết tâm’

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter trao lại kỷ vật chiến tranh của liệt sỹ quân đội Bắc Việt cho người đồng nhiệm Việt Nam, Đại tướng Phùng Quang Thanh.

Giáo sư Ngô Vĩnh Long, nhà nghiên cứu quan hệ quốc tế và sử gia từ Đại học Maine, Hoa Kỳ nêu quan điểm:

“Tôi đồng ý với hết tẩt cả những gì mới vừa nói.

“Tôi nghĩ rằng kỳ này quan trọng bởi vì lý do hình thức.

“Là sau Hội nghị Shangri-La (Diễn đàn An ninh Khu vực lần thứ 14 tại Singapore) thì ông Bộ trưởng Quốc phòng của Mỹ sang gặp Bộ trưởng của Việt Nam liền cho thấy rằng Mỹ thẳng thắn và quyết tâm đối với Việt Nam.

“Vì đối với Mỹ, Việt Nam là một quốc gia rất quan trọng. Việt Nam có lãnh thổ và lãnh hải dài nhất ở khu vực.

“Và nếu Việt Nam và Mỹ không tỏ ra rõ ràng, cứng rắn, thì các nước khác sẽ bị chùn chân,” nhà nghiên cứu nói.

Ngay sau khi bản tuyên bố Việt – Mỹ được công bố, Hoàn Cầu Thời Báo, một tờ báo mạng thuộc Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc đã có bài lên tiếng trong đó kêu gọi Việt Nam nên có một ‘cái đầu lạnh’ và thận trọng trước toan tính của Mỹ mà tờ này cho là muốn đẩy Việt – Trung vào thế ‘đối địch’.

Bình luận về phản ứng này của Trung Quốc, Giáo sư Ngô Vĩnh Long nói:

“Đối với Trung Quốc, đối thủ chính trong vấn đề này là Mỹ và Trung Quốc càng ngày càng gây hấn với Mỹ, để nếu mà Mỹ không trả lời Trung Quốc một cách rõ ràng,

“Thì Trung Quốc sẽ nói là Mỹ là ‘con hổ giấy’, và qua đó đe dọa các nước khác trong vùng.

“Mỹ thì muốn kéo Trung Quốc vào một hệ thống mà có thể tạo dựng được an ninh không những trong khu vực Đông Nam Á và khu vực Á Đông, mà cũng cả ở toàn cầu nữa.

“Trung Quốc thì không muốn như vậy. Trung Quốc có thể muốn chia quyền với Mỹ.

Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ đã gặp gỡ các lãnh đạo Đảng và Nhà nước trong chuyến thăm Hà Nội mà Hoa Kỳ đã ký tuyên bố tầm nhìn hợp tác quốc phòng với Việt Nam.

“Thành ra, mỗi khi mà có một hoạt động gì của Mỹ, thì Trung Quốc la thật lớn lên…

“Thành ra cái đó cũng là một lý do tại sao ví dụ, chẳng hạn Việt Nam nhiều khi cẩn thận sợ rằng nếu mà Trung Quốc không đánh thẳng vào Mỹ, thì cũng gây sự với Việt Nam.

“Mà rõ ràng chúng ta thấy nhiều lần là Trung Quốc cố ý gây sự với Việt Nam để răn đe các nước khác.

“Mà nếu Việt Nam không dám nói rõ ràng và không dám tranh thủ sự ủng hộ rõ ràng của Mỹ, thì đây là một sự làm cho các nước khác ở trong khu vực e dè.

“Là bởi vì Việt Nam là nước bị mất mát nhiều nhất, bị khó khăn nhiều nhất đối với Trung Quốc, thành ra Việt Nam phải cần chọn đối tác nào có thể giúp cho Việt Nam nhiều nhất.

“Đối tác đó theo tôi thấy đó là Mỹ. Tại sao? Bởi vì Mỹ là đồng minh của Nhật, Mỹ là đồng minh của Hàn Quốc, Mỹ là đồng minh của Phi-luật-tân (Philippines), Mỹ là đồng minh của Úc, và Mỹ có quan hệ rất tốt với tất cả các nước khác. Mỹ đóng vai trò chính.”

‘Không ràng buộc luật pháp’

Từ Bangkok, trước câu hỏi điều nào trong 5 điểm được đề ra trong Tuyên bố chung tầm nhìn quan hệ quốc phòng Việt – Mỹ là có ý nghĩa nhất và khả thi nhất, phóng viên Hồng Nga của BBC, người trực tiếp theo dõi nhiều sự kiện Đối thoại Shangri-La trong nhiều năm gần đây, nói với Tọa đàm:

“Tuyên bố hay Tầm nhìn… không có tính ràng buộc gì về luật pháp, bởi vậy nó là Quy ước giữa hai bên để có thể hiểu nhau và có thể tiến tới những hợp tác thực chất hơn trong tương lai.

“Tất nhiên tôi cũng đồng ý với Giáo sư Ngô Vĩnh Long là nó cũng mang một ý nghĩa khá là đặc biệt, bởi vì là đây là lần đầu tiên mà Việt Nam và Hoa Kỳ có ký với nhau một văn bản như vậy.

“Nhưng mà để từ đó chuyển sang thành những hành động thực sự thì chúng ta cũng phải nhớ là còn một thời gian rất là dài.

“Khoản 18 triệu đô-la mà hai bên vừa mới thống nhất thực ra đã được ký với nhau từ lâu rồi, chứ không chỉ là lần này.

“Vì vậy cũng không gắn hai sự kiện này với nhau.

“Mà bây giờ dư luận ở các nơi cũng đặt ra một vấn đề là liệu có phải Việt Nam đang hướng vấn đề đối ngoại này để làm lu mờ những vẫn đề đối nội hay không?

“Cái này thì tôi cũng đặt một nghi vấn rất là lớn.

“Nhưng tựu chung lại, cũng cần phải cân nhắc mọi yếu tố để xem là cái tuyên bố này, sau này, sẽ được diễn dịch ra những hành động như thế nào?

“Và còn quá sớm để mà nói là cái gì khả thi thực hiện được một cách dễ dàng,” Hồng Nga nói với Tọa đàm.

Trả lời câu hỏi cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ có phản ứng ra sao trước việc hai quốc gia công bố Tuyên bố chung về Tầm nhìn nói trên, nhà báo Trần Nhật Phong, nhà quan sát cộng đồng từ California, nói:

Thỏa thuận tầm nhìn Việt – Mỹ được cho là một bước đi ‘mạnh mẽ’ hơn trong quyết tâm hợp tác an ninh giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

“Cộng đồng Việt Nam cũng có hai khuynh hướng khi nghe được thông tin này, tức là hai bên có tầm nhìn chung.

“Khuynh hướng thứ nhất là khuynh hướng tương đối thoáng hơn, thì họ rất mong điều này và họ hoàn toàn ủng hộ điều tích cực này, và cho rằng Việt Nam đi gần với Mỹ thì tốt hơn là đi gần với Trung Quốc.

“Tuy nhiên còn một khuynh hướng thứ hai thì tương đối khó khăn hơn trong vấn đề thấy rằng Hoa Kỳ và Việt Nam càng lúc càng xích lại gần nhau.

“Bởi vì quan niệm về mặt trận chính trị của họ vẫn còn khá cứng rắn. Nhóm này họ nói rằng quyền lợi của Hoa Kỳ tại Biển Đông chưa đủ để cho Tổng thống và Quốc hội có thể bỏ qua hồ sơ mà Việt Nam đang vướng phải.

“Trong đó có hai hồ sơ chính là hồ sơ nhân quyền và hồ sơ môi sinh.

“Và do đó họ hoàn toàn không ủng hộ điều này, đó là hai khuynh hướng bên phía cộng đồng.

‘Vì thất bại đối ngoại?’

Theo nhà báo Trần Nhật Phong, ngoài hai quan điểm trên, còn một quan điểm nữa gợi ý rằng động thái của phía Mỹ có liên quan tới chính trị nội bộ của Đảng Dân chủ đang cầm quyền.

Ông nói:

“Riêng còn có một khuynh hướng thứ ba giống như chị Hồng Nga vừa nói, tức là cả ba quốc gia Trung Quốc, Hoa Kỳ và Việt Nam đều có động thái làm nóng hồ sơ Biển Đông để mà làm lu mờ đi những cái

Ý nghĩa tầm nhìn chung quốc phòng Việt – Mỹ

  • 4 tháng 6 2015
Việt Nam và Hoa Kỳ ký tuyên bố hợp tác quốc phòng với bản tuyên bố mang tính ‘tầm nhìn chung’.

Tuyên bố Tầm nhìn chung về quan hệ quốc phòng Việt – Mỹ mới ký kết có ý nghĩa gì với an ninh trên Biển Đông và khu vực?

Đó là chủ đề mà BBC và các vị khách mời sẽ trao đổi trong cuộc Tọa đàm Trực tuyến Hangout thứ Năm tuần này, hôm 04/6/2015.

Tiến sỹ Lê Hồng Hiệp, nhà nghiên cứu thuộc Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh đang có mặt ở Singapore, cho rằng tuyên bố là ‘một bước tiến có ý nghĩa’ thể hiện quyết tâm cao hơn của hai bên trong hợp tác an ninh, quốc phòng ở khu vực.

Nhà nghiên cứu nói:

“Theo tôi, tuyên bố tầm nhìn chung về quan hệ quốc phòng giữa Việt Nam và Hoa Kỳ lần này là một bước thể hiện hai bên quyết tâm đưa quan hệ song phương vào một cấp độ cao hơn, đi vào chiều sâu hơn.

“Đặc biệt sau khi hai bên thiết lập được quan hệ đối tác toàn diện năm 2013, chúng ta thấy rằng đây là một phần để triển khai bản ghi nhớ về hợp tác quốc phòng song phương Việt Nam – Hoa Kỳ ký năm 2011.

“Cho nên chúng ta thấy ở trong này, họ đề ra một số biện pháp hợp tác cụ thể hơn. Chúng ta thấy trong bối cảnh căng thẳng ở trên Biển Đông gia tăng, cũng như cạnh tranh chiến lược giữa Mỹ và Trung Quốc cũng gia tăng trong thời gian gần đây, giữa Hoa Kỳ và Việt Nam có nhiều lý do hơn để thúc đẩy mối quan hệ song phương của mình, đặc biệt vì các mục tiêu chiến lược.

“Đặc biệt chúng ta thấy bên cạnh các mục tiêu chiến lược khác, lĩnh vực hợp tác quốc phòng là một lĩnh vực then chốt và vẫn còn rất nhiều dư địa để hai bên thúc đẩy các hợp tác.

“Và chúng ta thấy trong bản tuyên bố tầm nhìn chung này, họ có đề ra một số lĩnh vực và một số hoạt động cụ thể để hai bên có thể tập trung vào trong thời gian tới, ví dụ như duy trì an ninh và ổn định ở mỗi nước, ở mỗi khu vực, rồi bảo vệ những nguyên tắc và luật pháp quốc tế, rồi hợp tác về an ninh hàng hải trên biển đông.

“Chính vì vậy tôi nghĩ rằng đây cũng là một diễn biến đáng chú ý, mặc dù vẫn còn rất nhiều điều cần phải làm để quan hệ song phương thực chất hơn.

“Nhưng dẫu sao đây cũng là một bước tiến có ý nghĩa đối với quan hệ giữa hai nước,” Tiến sỹ Lê Hồng Hiệp nói.

‘Thẳng thắn và quyết tâm’

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter trao lại kỷ vật chiến tranh của liệt sỹ quân đội Bắc Việt cho người đồng nhiệm Việt Nam, Đại tướng Phùng Quang Thanh.

Giáo sư Ngô Vĩnh Long, nhà nghiên cứu quan hệ quốc tế và sử gia từ Đại học Maine, Hoa Kỳ nêu quan điểm:

“Tôi đồng ý với hết tẩt cả những gì mới vừa nói.

“Tôi nghĩ rằng kỳ này quan trọng bởi vì lý do hình thức.

“Là sau Hội nghị Shangri-La (Diễn đàn An ninh Khu vực lần thứ 14 tại Singapore) thì ông Bộ trưởng Quốc phòng của Mỹ sang gặp Bộ trưởng của Việt Nam liền cho thấy rằng Mỹ thẳng thắn và quyết tâm đối với Việt Nam.

“Vì đối với Mỹ, Việt Nam là một quốc gia rất quan trọng. Việt Nam có lãnh thổ và lãnh hải dài nhất ở khu vực.

“Và nếu Việt Nam và Mỹ không tỏ ra rõ ràng, cứng rắn, thì các nước khác sẽ bị chùn chân,” nhà nghiên cứu nói.

Ngay sau khi bản tuyên bố Việt – Mỹ được công bố, Hoàn Cầu Thời Báo, một tờ báo mạng thuộc Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc đã có bài lên tiếng trong đó kêu gọi Việt Nam nên có một ‘cái đầu lạnh’ và thận trọng trước toan tính của Mỹ mà tờ này cho là muốn đẩy Việt – Trung vào thế ‘đối địch’.

Bình luận về phản ứng này của Trung Quốc, Giáo sư Ngô Vĩnh Long nói:

“Đối với Trung Quốc, đối thủ chính trong vấn đề này là Mỹ và Trung Quốc càng ngày càng gây hấn với Mỹ, để nếu mà Mỹ không trả lời Trung Quốc một cách rõ ràng,

“Thì Trung Quốc sẽ nói là Mỹ là ‘con hổ giấy’, và qua đó đe dọa các nước khác trong vùng.

“Mỹ thì muốn kéo Trung Quốc vào một hệ thống mà có thể tạo dựng được an ninh không những trong khu vực Đông Nam Á và khu vực Á Đông, mà cũng cả ở toàn cầu nữa.

“Trung Quốc thì không muốn như vậy. Trung Quốc có thể muốn chia quyền với Mỹ.

Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ đã gặp gỡ các lãnh đạo Đảng và Nhà nước trong chuyến thăm Hà Nội mà Hoa Kỳ đã ký tuyên bố tầm nhìn hợp tác quốc phòng với Việt Nam.

“Thành ra, mỗi khi mà có một hoạt động gì của Mỹ, thì Trung Quốc la thật lớn lên…

“Thành ra cái đó cũng là một lý do tại sao ví dụ, chẳng hạn Việt Nam nhiều khi cẩn thận sợ rằng nếu mà Trung Quốc không đánh thẳng vào Mỹ, thì cũng gây sự với Việt Nam.

“Mà rõ ràng chúng ta thấy nhiều lần là Trung Quốc cố ý gây sự với Việt Nam để răn đe các nước khác.

“Mà nếu Việt Nam không dám nói rõ ràng và không dám tranh thủ sự ủng hộ rõ ràng của Mỹ, thì đây là một sự làm cho các nước khác ở trong khu vực e dè.

“Là bởi vì Việt Nam là nước bị mất mát nhiều nhất, bị khó khăn nhiều nhất đối với Trung Quốc, thành ra Việt Nam phải cần chọn đối tác nào có thể giúp cho Việt Nam nhiều nhất.

“Đối tác đó theo tôi thấy đó là Mỹ. Tại sao? Bởi vì Mỹ là đồng minh của Nhật, Mỹ là đồng minh của Hàn Quốc, Mỹ là đồng minh của Phi-luật-tân (Philippines), Mỹ là đồng minh của Úc, và Mỹ có quan hệ rất tốt với tất cả các nước khác. Mỹ đóng vai trò chính.”

‘Không ràng buộc luật pháp’

Từ Bangkok, trước câu hỏi điều nào trong 5 điểm được đề ra trong Tuyên bố chung tầm nhìn quan hệ quốc phòng Việt – Mỹ là có ý nghĩa nhất và khả thi nhất, phóng viên Hồng Nga của BBC, người trực tiếp theo dõi nhiều sự kiện Đối thoại Shangri-La trong nhiều năm gần đây, nói với Tọa đàm:

“Tuyên bố hay Tầm nhìn… không có tính ràng buộc gì về luật pháp, bởi vậy nó là Quy ước giữa hai bên để có thể hiểu nhau và có thể tiến tới những hợp tác thực chất hơn trong tương lai.

“Tất nhiên tôi cũng đồng ý với Giáo sư Ngô Vĩnh Long là nó cũng mang một ý nghĩa khá là đặc biệt, bởi vì là đây là lần đầu tiên mà Việt Nam và Hoa Kỳ có ký với nhau một văn bản như vậy.

“Nhưng mà để từ đó chuyển sang thành những hành động thực sự thì chúng ta cũng phải nhớ là còn một thời gian rất là dài.

“Khoản 18 triệu đô-la mà hai bên vừa mới thống nhất thực ra đã được ký với nhau từ lâu rồi, chứ không chỉ là lần này.

“Vì vậy cũng không gắn hai sự kiện này với nhau.

“Mà bây giờ dư luận ở các nơi cũng đặt ra một vấn đề là liệu có phải Việt Nam đang hướng vấn đề đối ngoại này để làm lu mờ những vẫn đề đối nội hay không?

“Cái này thì tôi cũng đặt một nghi vấn rất là lớn.

“Nhưng tựu chung lại, cũng cần phải cân nhắc mọi yếu tố để xem là cái tuyên bố này, sau này, sẽ được diễn dịch ra những hành động như thế nào?

“Và còn quá sớm để mà nói là cái gì khả thi thực hiện được một cách dễ dàng,” Hồng Nga nói với Tọa đàm.

Trả lời câu hỏi cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ có phản ứng ra sao trước việc hai quốc gia công bố Tuyên bố chung về Tầm nhìn nói trên, nhà báo Trần Nhật Phong, nhà quan sát cộng đồng từ California, nói:

Thỏa thuận tầm nhìn Việt – Mỹ được cho là một bước đi ‘mạnh mẽ’ hơn trong quyết tâm hợp tác an ninh giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

“Cộng đồng Việt Nam cũng có hai khuynh hướng khi nghe được thông tin này, tức là hai bên có tầm nhìn chung.

“Khuynh hướng thứ nhất là khuynh hướng tương đối thoáng hơn, thì họ rất mong điều này và họ hoàn toàn ủng hộ điều tích cực này, và cho rằng Việt Nam đi gần với Mỹ thì tốt hơn là đi gần với Trung Quốc.

“Tuy nhiên còn một khuynh hướng thứ hai thì tương đối khó khăn hơn trong vấn đề thấy rằng Hoa Kỳ và Việt Nam càng lúc càng xích lại gần nhau.

“Bởi vì quan niệm về mặt trận chính trị của họ vẫn còn khá cứng rắn. Nhóm này họ nói rằng quyền lợi của Hoa Kỳ tại Biển Đông chưa đủ để cho Tổng thống và Quốc hội có thể bỏ qua hồ sơ mà Việt Nam đang vướng phải.

“Trong đó có hai hồ sơ chính là hồ sơ nhân quyền và hồ sơ môi sinh.

“Và do đó họ hoàn toàn không ủng hộ điều này, đó là hai khuynh hướng bên phía cộng đồng.

‘Vì thất bại đối ngoại?’

Theo nhà báo Trần Nhật Phong, ngoài hai quan điểm trên, còn một quan điểm nữa gợi ý rằng động thái của phía Mỹ có liên quan tới chính trị nội bộ của Đảng Dân chủ đang cầm quyền.

Ông nói:

“Riêng còn có một khuynh hướng thứ ba giống như chị Hồng Nga vừa nói, tức là cả ba quốc gia Trung Quốc, Hoa Kỳ và Việt Nam đều có động thái làm nóng hồ sơ Biển Đông để mà làm lu mờ đi những cái biến động từ trong mỗi một quốc gia.

“Kể cả Trung Quốc, kể cả Việt Nam; kể cả Hoa Kỳ trước cuộc bầu cử 2016, ta cũng biết rằng Hoa Kỳ trong 8 năm qua là phía (Đảng) Dân Chủ cầm quyền.

“Do đó lần này bà Hillary Clinton đại diện cho phía Dân Chủ ra tranh cử, thì nó có thể ảnh hưởng tới mùa bầu cử của Hoa Kỳ.

“Và động thái này để lấy lại tư thế quân bình mà trong 8 năm phía Dân chủ cầm quyền bị cho, bị đánh giá là thất bại trong mặt trận đối ngoại quân sự.

“Và đây là một trong những động thái để phía Dân Chủ có thể lấy lại uy thế với công chúng Hoa Kỳ. Đó là những cái nhìn từ phía Hoa Kỳ,” nhà báo Trần Nhật Phong nói với BBC.

Chương trình Bàn tròn Thứ Năm như thường lệ được phát từ lúc 19h30-20h00 giờ Việt Nam (tức 13h30-14h00 giờ London).

Các khách mời tham dự cuộc Tọa đàm có:

– Giáo sư Ngô Vĩnh Long, từ Đại học Maine, Hoa Kỳ;

– Tiến sỹ Lê Hồng Hiệp, nhà nghiên cứu quốc tế thuộc Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh, từ Singapore;

– Nhà báo Hồng Nga, BBC, từ Bangkok, Thái Lan;

– Nhà báo tự do Trần Nhật Phong, từ California, Hoa Kỳ.

– Nhà báo Quốc Phương, dẫn chương trình và điều hợp Tọa đàm.

Mời quý vị theo dõi toàn bộ cuộc tọa đàm tại đây.

biến động từ trong mỗi một quốc gia.

“Kể cả Trung Quốc, kể cả Việt Nam; kể cả Hoa Kỳ trước cuộc bầu cử 2016, ta cũng biết rằng Hoa Kỳ trong 8 năm qua là phía (Đảng) Dân Chủ cầm quyền.

“Do đó lần này bà Hillary Clinton đại diện cho phía Dân Chủ ra tranh cử, thì nó có thể ảnh hưởng tới mùa bầu cử của Hoa Kỳ.

“Và động thái này để lấy lại tư thế quân bình mà trong 8 năm phía Dân chủ cầm quyền bị cho, bị đánh giá là thất bại trong mặt trận đối ngoại quân sự.

“Và đây là một trong những động thái để phía Dân Chủ có thể lấy lại uy thế với công chúng Hoa Kỳ. Đó là những cái nhìn từ phía Hoa Kỳ,” nhà báo Trần Nhật Phong nói với BBC.

Chương trình Bàn tròn Thứ Năm như thường lệ được phát từ lúc 19h30-20h00 giờ Việt Nam (tức 13h30-14h00 giờ London).

Các khách mời tham dự cuộc Tọa đàm có:

– Giáo sư Ngô Vĩnh Long, từ Đại học Maine, Hoa Kỳ;

– Tiến sỹ Lê Hồng Hiệp, nhà nghiên cứu quốc tế thuộc Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh, từ Singapore;

– Nhà báo Hồng Nga, BBC, từ Bangkok, Thái Lan;

– Nhà báo tự do Trần Nhật Phong, từ California, Hoa Kỳ.

– Nhà báo Quốc Phương, dẫn chương trình và điều hợp Tọa đàm.

Mời quý vị theo dõi toàn bộ cuộc tọa đàm tại đây.

Unforgotten: Phim tài liệu về tù cải tạo

Thanh Trúc, phóng viên RFA.  2015-06-04

http://www.rfa.org/vietnamese/programs/OverseasVietnamese/doc-abt-form-pris-of-war-06042015062923.html

Tác giả bộ phim, nhà văn, nhà báo, người sáng lập kiêm đạo diện của Potbelly Pig Films, cô Diễm Thúy
Tác giả bộ phim, nhà văn, nhà báo, người sáng lập kiêm đạo diện của Potbelly Pig Films, cô Diễm Thúy. RFA files

Đó là bộ phim tài liệu mang tên Unforgotten, Không Bao Giờ Quên, như một đóng góp nhỏ nhoi nhưng cần thiết vào kho tài liệu về tù binh miền Nam trong những trại tập trung của miền Bắc sau 1975, để những người trong cuộc có thể trình bày những nỗi oan khuất họ phải chịu, và để thế hệ trẻ hiểu được suy nghĩ của cha chú là những người lính buộc phải buông súng với nỗi đau có thể không bao giờ phai nhòa.

Tâm tư và ước muốn

Đó cũng là tâm tư và ước muốn của tác giả bộ phim, nhà văn, nhà báo, người sáng lập kiêm đạo diện của Potbelly Pig Films, cô Diễm Thúy.

Đến Mỹ năm 1992 theo chương trình HO với thân phụ là cựu quân nhân miền Nam, Diễm Thúy tốt nghiệp cử nhân chuyên ngành kinh doanh và nghệ thuật tại đại học Ohio State, tiểu bang Ohio:

Đồng ý là cha của Thúy cũng đi tù ở ngoài Bắc nhưng cái động cơ mà Thúy làm là Thúy muốn những người đã bị tù có tiếng nói của mình. Những người đó, nếu nói thẳng ra, là phải phơi bày tội ác của cộng sản ra đó.

Thúy chỉ muốn thế hệ sau biết được những gì người cộng sản làm mà họ không bao giờ nhận. Thúy muốn giới trẻ ở Việt Nam hay ở hải ngoại hãy tìm hiểu vấn đề và thông qua phim của Thúy thì họ thấy được bằng chứng xác thực.

Một trong những tội ác đó, Diễm Thúy nói, đã in hằn trong trí nhớ non nớt của một đứa trẻ trong ngày mà tưởng không còn ai phải chết vì bom đạn:

Lúc Thúy còn nhỏ, mẹ chở Thúy từ Sài Gòn về quê nội là Hậu Nghĩa. Về ngày 29 thì trưa hôm sau, ngày 30 tháng Tư, có lịnh đầu hàng. Chiều 30 tháng Tư , khoảng năm sáu giờ chiều, có một người lính Việt Nam Cộng Hòa từ ngoài đường chạy vô cửa ngỏ nhà bà nội Thúy, chạy vô cái bồ lúa để trốn. Nội với bác của Thúy mới lấy những cái tấm che lại để mà dấu ông ta.

Thúy chỉ muốn thế hệ sau biết được những gì người cộng sản làm mà họ không bao giờ nhận. Thúy muốn giới trẻ ở Việt Nam hay ở hải ngoại hãy tìm hiểu vấn đề và thông qua phim của Thúy thì họ thấy được bằng chứng xác thực.

Diễm Thúy

Khi những người cộng sản rượt tới, tìm hoài không được, thấy cái bồ lúa thì chạy vô bồ lúa rồi lôi ông ta ra. Khi lôi ông ta ra, họ bắt bà nội với bác của Thúy quì xuống, bắt người lính quì xuống, hỏi là “bây giờ một trong hai người chết cho cái thằng này hay là cái thằng này chết cho hai người này?” Thì ông lính đó tội nghiệp cho bác với bà nội Thúy, ông nói là do ông chứ hai người này không dính líu gì hết. Lúc đó nó lôi người lính này ra xử bắn .

Dù còn nhỏ nhưng Thúy nghĩ ngày đó là ngày người ta được, theo lời của mấy ông, là được hưởng sự hòa bình, ngày đó là không ai được giết ai. Nhưng mà họ vẫn giết một người oan ức như vậy thì Thúy nghĩ những người đi tù cải tạo, họ đưa vô rừng sâu, thì họ có thể giết bằng bất cứ giá nào mà họ muốn. Thành ra Thúy mới quyết tâm, dù là bất cứ giá nào, nếu được thì Thúy phải làm cho được cái phim này.

Diễm Thúy đang đạo diễn cho một người được mời phỏng vấn trong phim Unforgotten.
Diễm Thúy đang đạo diễn cho một người được mời phỏng vấn trong phim Unforgotten.

Đầu tháng Năm vừa qua, bộ phim Không Bao Giờ Quên, thời lượng chỉ 50 phút, được trình chiếu lần đầu tiên và chiếu miễn phí tại nhà hàng Paracel ở Nam California. Sau đó, do khá đông người yêu cầu, phim được chiếu lần thứ nhì tại trụ sở đài phát thanh VNCR cũng tại miền Nam California.

Những khó khăn

Thực hiện một cuốn phim, dù là phim tài liệu dài chỉ 50 phút, là chuyện rất khó khăn dù như vốn liếng do mình tự trang trải:

Thúy đã liên kết với những người làm phim của Mỹ ở Hollywood. Mặc dù nói là phim tài liệu nhưng tốn tiền nhiều vì những tài liệu đó phải có thời gian, rồi những người bạn Mỹ đó không biết tiếng Việt Nam, thành ra rất là mất thời gian, phải ngồi với họ để chỉ cho họ làm thế nào thế nào, rồi coi như họ cũng mất nhiều thời gian với mình. Thành ra tiền chi phí lên cao chứ không phải vì phim tài liệu mà nó không tốn so với những phim chuyện khác.

Cái khó thứ hai là tìm người cộng tác, người quay, người đóng và nhất là những nhân chứng được phỏng vấn. Chính vì thế mà dự định từ 2008 nhưng trải bao nhiêu thay đổi và trở ngại thì mãi đến tháng hai năm 2012 mới có thể bấm những thước phim đầu tiên tại Michigan. Đây là lúc cô đã có người đồng sản xuất, trợ giúp những bước đầu:

Những năm đó là Thúy đã viết Script nhưng chưa quay được. Bắt đầu quay vào năm 2012, người co-producer, Ian Taylor, không thích chính trị, không thích cái gì dính dáng đến chiến tranh. Cậu ta từ chối rất nhiều nhưng mà Thúy vẫn mời thì cuối cùng cậu ta đồng ý giúp. Nói chung cũng rất là khổ, chính vì lẽ đó thời gian chuẩn bị cho phim rất là lâu.

Diễm Thúy đang đạo diễn cho một thanh niên làm nền trong phần cuối của phim Unforgotten
Diễm Thúy đang đạo diễn cho một thanh niên làm nền trong phần cuối của phim Unforgotten

Đến lúc quay phim thì cũng không dễ dàng do là vì phải di chuyển nhiều:

Nhiều tiểu bang chứ không phải một. Mỗi lần đi thì những người quay phim có bận quay chỗ khác thì Thúy phải tìm cameraman khác rồi nhóm ê kíp khác. Những người đó phải đi với Thúy, xuống đó chờ cho đúng thời điểm, ngày giờ, tập trung được mọi người rồi thời tiết… Nói chung rất là khổ, Thúy chỉ kể một ví dụ như vậy thôi.

Có người khi mà mình được giới thiệu thì họ không hiểu, không biết Thúy đang định làm gì, họ nghĩ có thể Thúy là người mà Việt cộng gài vô hay như thế nào… Có người đồng ý thì vẫn giữ, có người sau đó lại đổi ý. Thành ra công đoạn tập họp mọi người rất là khó.

Diễm Thúy

Trong nhóm của Thúy lúc đầu có Ian Taylor rồi có Tuấn Nguyễn ở Chicago, Tú Nguyễn ở Minnesota.

Từ Michigan, đoàn làm phim Unforgotten và đạo diễn là cô Diễm Thúy, bay sang California. Năm 2013, đoàn quay kéo xuống Savannah, Georgia:

Có những chú những bác lúc đầu thì họ nhận lời, sau đó vì lý do gia đình họ phải từ chối. Hoặc là có những cô có chồng đi tù cải tạo, lúc đầu họ cũng nhận lời nhưng sau đó họ từ chối. Có nhiều người sau khi suy nghĩ họ nói họ không muốn tham dự tại vì sợ về Việt Nam hoặc ảnh hưởng tới thân nhân của họ ở Việt Nam.

Có người khi mà mình được giới thiệu thì họ không hiểu, không biết Thúy đang định làm gì, họ nghĩ có thể Thúy là người mà Việt cộng gài vô hay như thế nào… Có người đồng ý thì vẫn giữ, có người sau đó lại đổi ý. Thành ra công đoạn tập họp mọi người rất là khó.

Một phần của lịch sử

Vấn đề thứ ba, Diễm Thúy trình bày tiếp, là hoàn cảnh tù cải tạo của quân nhân miền Nam ít nhiều giống nhau, vì thế phải lắng nghe để:

Câu chuyện của họ có những chi tiết tư liệu mà mình thấy rất bổ ích. Thúy không có tiền để mời họ về một ngày, họ cũng không có thời gian để mà về một ngày, thành ra Thúy phải đi qua những tiểu bang nào mà người đó đã sẵn sàng thì Thúy mới đến để phỏng vấn họ.

Coi như chỉ có Ian là người Mỹ thôi, lúc đầu thì Ian không có hiểu . Ian học về Journalism and Camera, Thúy giảng cho anh ta biết là những người đó đi tù như thế nào, trong Tết Mậu Thân người Việt Nam chết như thế nào, sau đó thì Ian có cảm xúc. Khi mà Thúy viết script và đưa ra thì Ian cũng như mọi người đều cùng một hướng với Thúy hết. Họ nghĩ đó là một đề tài có giá trị lịch sử tại vì những người Thúy phỏng vấn là những người đứng mũi chịu sào, coi như ở lại Việt Nam để đánh những trận cuối cùng rồi phải chịu tù tội sau ngày 30 tháng Tư.

Đó là cảm tưởng của một người Mỹ như anh phóng viên Ian Taylor, đồng sản xuất phim Unfogotten với Diểm Thúy, còn những người chưa hề nếm mùi chiến tranh và bom đạn thì sao.

Hoặc cảm tưởng của người đã xem bộ phim tài liệu này tại miền Nam California, luật sư Nguyễn Quốc Lân, cựu ủy viên giáo dục học khu Garden Grove:

Về phương diện giáo dục thì phim Unforgotten đóng một vai trò rất tốt rất quan trọng để cho thế hệ trẻ cũng như thế hệ tương lai hiểu được những gì xảy ra sau khi cuộc chiến Việt Nam kết thúc. Trong cuốn phim không ai có thể đặt nghi ngờ là những cái này có thật hay không có thật, không ai có thể phủ nhận được những chuyện như vậy.

Về phương diện giáo dục thì phim Unforgotten đóng một vai trò rất tốt rất quan trọng để cho thế hệ trẻ cũng như thế hệ tương lai hiểu được những gì xảy ra sau khi cuộc chiến Việt Nam kết thúc.

LS Nguyễn Quốc Lân

Nó đóng góp và trình bày sự thật chứ không phải để thuyết phục chính quyền Việt Nam công nhận hay không công nhận. Tại vì họ biết chuyện này nhưng mà họ vẫn nhắm mắt làm ngơ, họ vẫn từ chối những thực tế của vấn đề từ bao lâu nay.

Hoặc là cảm nghĩ của cô Bri Demattio, được đạo diễn mời làm co-host buổi trình chiếu premiere của phim tài liệu Unforgotten:

Tôi thật hân hạnh có mặt ở đó, tôi hiểu tầm quan trọng của một cuốn phim tài liệu như Không Bao Giờ Quên, đặc biệt trong dịp tưởng niệm ngày Sài Gòn thất thủ.

Đó là một cuốn phim đặc sắc. Người Mỹ biết về Việt Nam, biết về cuộc chiến Việt Nam nhưng chẳng mấy ai hiểu rõ những gì đã xảy ra cho quân đội miền Nam Việt Nam khi đã im tiếng súng, thí dụ những trại tù tập trung lính miền Nam chẳng hạn. Những câu chuyện trong phim không chỉ làm người ta sáng mắt ra mà còn khiến người ta ngậm ngủi khôn tả. .

Điển hình câu chuyện một phụ nữ cùng mấy con nhỏ lặn lội cả ngày đường từ trong Nam ra ngoài Bắc để thăm chồng đang bị giam trong trại tập trung. Trên đường đi, bao nhiêu thức ăn gói ghém mang ra cho chồng bị đánh cắp sạch, quần áo giỏ xách của bà và mấy đứa nhỏ cũng bị lấy cắp, mẹ con phải ngủ bờ ngủ bụi và chờ sáng mai vào trại xin thăm nuôi. Bà đã phải chờ đợi tới 4 ngày mà vẫn không được gặp mặt chồng. Cuối cùng, khi biết bà có đứa con nhỏ 4 tuổi, cán bộ trại giam đồng ý cho vợ chồng cha con gặp nhau trong 10 phút rồi đuổi bà về.

Những chuyện như thế làm mọi người khóc, khi phim chấm dứt tôi thấy nhiều cựu quân nhân đến bắt tay đạo diễn với đôi mắt đầy lệ, còn những người trẻ sau khi xem đã không dấu được nỗi xúc động. Với tôi, phim Không bao Giờ Quên là một đề tài sống động cho tuổi trẻ thế hệ hai và ba muốn tìm hiểu về cuộc chiến Việt Nam.

Vào tuần lễ thứ ba của tháng này, bộ phim tài liệu Unforgotten, Không Bao Giờ Quên, sẽ được trình chiếu tại San Jose, Bắc California.

Cũng như ở miền Nam, đây là buổi chiếu thân hữu và hoàn toàn miễn phí. Một trong những người đang vận động cho buổi trình chiếu Không Bao Giờ Quên, Những Ngảy Không Quên, cô Hoàng Mộng Thu, thành viên của Biệt Đoàn Văn Nghệ Lam Sơn:

Bắc Cali có bà Lê Đình Vọng, sáng lập viên của chương trình Huynh Đệ Chi Binh, cô Cẩm Vân, ủy viên học khu, và đồng thời Biệt Đoàn Lam Sơn. Tinh thần của Biệt Đoàn Văn Nghệ Lam Sơn là lúc nào cũng nhớ trong thời chiến Việt Nam có rất nhiều, rất nhiều chị em mình là vợ lính hoặc là người yêu của lính. Thành ra khi chúng em kêu gọi chương trình này thì có rất nhiều chị hoan nghinh và sẵn sàng yểm trợ , tham dự,. Sẽ có một buổi tiện trà nhỏ để cô Diễm Thúy có thể tiếp tân cũng như giới thiệu bộ phim của mình.

Bộ phim Unforgotten la một phần của lịch sử sau chiến tranh mà không ai có thể chối bỏ, là lời cô Chi Hoàng, giám đốc Công Ty Dược Mỹ Phẩm LaBelle ở thanh phố San Jose, người đầu tiên không do dự đứng ra bảo trợ cho buổi trình chiếu Không Bao Giờ Quên ngày 20 sắp tới:

Chính ba của Chi đã từng bị đi tù cộng sản, những người chú ruột của Chi cũng chết ở ngoài Bắc. Khi mà nói tới cái này thì giống như một phần của gia đình mình mà được nhắc nhở tới. Chi còn nhớ lúc đó Chi mới có 8 tuổi thôi, Chi phải theo mẹ 3 giờ sáng lên một chiếc xe chạy bằng than đi ra thăm bố ở ngoài Bắc. Mất hai ngày để đi thăm bố nhưng thời gian thăm chỉ được 3 tiếng thôi và mẹ con lại lầm lũi đi về, rất buồn, nước mắt cứ chảy ra.

Những thước phim này rất quan trọng, để cho thế hệ sau biết được một sự thật mà chế độ cộng sản không bao giờ muốn chấp nhận và không bao giờ muốn cho ai biết hết. Đây là một phần lịch sử không ai có thể chối bỏ được.

Và cô Cẩm Vân, chủ tịch học khu East Side của San Jose:

Học khu East Side học sinh Việt Nam chiếm hàng nhì học khu. Vừa rồi Cẩm Vân được hân hạnh đem cuốn phim The Last Days In Vietnam của KQED vào trong học khu. Lần này , biết chị Diễm Thúy và phim Unforgotte, Cẩm Vân cũng muốn đem phim đến với trường học trong học khu East Side. Mục đích là cho các em hiểu được lịch sử, điều thứ nhất. Thứ hai là hiểu được làm sao các em qua được bên Mỹ để có một nền tự do cũng như nền học vấn tốt hơn là ở Việt Nam.

Câu chuyện của mục Đời Sống Người Việt Khắp Nơi tạm ngưng ở phút này. Thanh Trúc sẽ trở lại cùng quí thính giả tối thứ Năm tuần tới.

Tranh chấp Biển Đông sẽ làm bùng nổ Thế chiến Thứ ba?

VOA, 6/4/2015

http://www.voatiengviet.com/content/tranh-chap-bien-dong-se-gay-ra-the-chien-thu-ba/2807595.html

Tàu chiến Trung Quốc bắn tên lửa trong một cuộc tập trận ngoài khơi Biển Đông.

Tàu chiến Trung Quốc bắn tên lửa trong một cuộc tập trận ngoài khơi Biển Đông.

Vụ tranh chấp ở Biển Đông sẽ gây ra một trận đại chiến thế giới. Đó là một dự báo mà một số người tỏ ý nghi ngờ, trong lúc các học giả Mỹ và những nhà đầu tư ở New York ra sức tìm hiểu những ảnh hưởng chính trị, quân sự và kinh tế của vụ tranh chấp chủ quyền biển đảo này giữa Trung Quốc với các nước vùng Đông Nam Á.

Trong thời gian gần đây, Hoa Kỳ và Trung Quốc đã không ngớt đả kích lẫn nhau vì những hoạt động xây dựng qui mô lớn mà Bắc Kinh thực hiện để biến những bãi cạn có tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông thành những sân bay.

Hôm thứ bảy vừa qua, Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Ashton Carter cho biết Washington chống đối “việc quân sự hoá thêm nữa” những nơi có tranh chấp. Trong khi đó, một quan chức cấp cao của quân đội Trung Quốc, Thượng tướng Tôn Kiến Quốc, đã lên tiếng bênh vực cho việc xây đảo nhân tạo ở Biển Đông mà ông cho là “hợp tình, hợp lý và hợp pháp.”

Ông Gordon Chang, tác giả cuốn “Sự sụp đổ sắp tới của Trung Quốc”, cho rằng Biển Đông có thể sắp sửa trở thành “Vùng Đại Chiến.”

Phát biểu hồi tuần trước tại một cuộc hội thảo của Hiệp hội Không quân Mỹ, ông Chang nói rằng Hoa Kỳ sẽ có những hành động mới để đáp lại thái độ và cách hành xử hung hăng của Trung Quốc ở Biển Đông, và khung thời gian của những hành động mới đó là ngay lúc này.

Ông nói “Hải quân Mỹ rõ ràng là đang trắc nghiệm những tuyên bố độc quyền của Trung Quốc ở Biển Đông.” “Chúng ta phải làm như vậy, bởi vì nếu có một chính sách đối ngoại nhất quán của Mỹ trong vòng hai thế kỷ, thì đó chính là sự bảo vệ quyền tự do hàng hải,” ông Chang nhận định như vậy, và cho biết tiếp “Giờ đây Trung Quốc đang xâm phạm điều đó, nên tôi nghĩ rằng chúng ta có lẽ sẽ hành động trong một khung thời gian rất ngắn.”

Chiến đấu cơ của Mỹ trên boong tàu sân bay USS George Washington, phía sau là tàu USS Cowpens, trong vùng Biển Đông, 170 hải lý từ Manila (Ảnh tư liệu).
Chiến đấu cơ của Mỹ trên boong tàu sân bay USS George Washington, phía sau là tàu USS Cowpens, trong vùng Biển Đông, 170 hải lý từ Manila (Ảnh tư liệu).

Theo ông Gordon Chang, việc Trung Quốc thách thức Hoa Kỳ ở Biển Đông là “một trò chơi kẻ thắng người thua có tính chất kinh điển”, vì Trung Quốc xem Biển Đông là một trong những lợi ích cốt lõi, những lợi ích không thể mang ra thương lượng, trong khi Hoa Kỳ là một cường quốc hải dương trong hai thế kỷ nay. Ông cho rằng đôi bên có thể sẽ nhượng bộ đối với các vấn đề ở Biển Đông, nhưng không bên nào từ bỏ lập trường cố hữu của mình.

Ông Rick Fisher, một nhà nghiên cứu cấp cao của Trung tâm Thẩm định Chiến lược Quốc tế (IASC) cho đài VOA biết rằng mọi người cũng nên lưu ý tới những hoạt động phát triển vũ khí hạt nhân ở Trung Quốc và Bắc Triều Tiên. Ông nói rằng tuy Bắc Triều Tiên giữ yên lặng vào lúc này, nhưng có phần chắc Bình Nhưỡng sẽ tìm cách lợi dụng vụ tranh chấp ở Biển Đông trong tương lai gần.

“Khi nào Bắc Triều Tiên có thể chứng tỏ là họ có thể bắn một phi đạn hạt nhân thì khi đó Bắc Triều Tiên sẽ trở thành một yếu tố, bởi vì Bắc Triều Tiên có thể quyết định theo đuổi sự đối đầu ở mức cao trong một thời gian ở Biển Đông và gây thêm sức ép đối với Hoa Kỳ để nhận được những sự nhượng bộ từ Nam Triều Tiên hoặc từ chính Hoa Kỳ,” ông Fisher nói. Ông nói tiếp “Khi nào có một vụ khủng hoảng thì khi đó Bắc Triều Tiên có thể trở thành một yếu tố rất nguy hiểm.”

Ông Fisher cho rằng tuy lãnh tụ Kim Jong Un của Bắc Triều Tiên có xích mích với chính phủ Trung Quốc, cả hai đều theo chủ nghĩa Cộng Sản và hành động dựa trên ý thức hệ đó.

Chiến đấu cơ F/A 18 Hornet của Hải quân Mỹ cất cánh từ tàu sân bay USS Nimitz trong một cuộc tuần tra ở Biển Đông, tháng 5/2013.
Chiến đấu cơ F/A 18 Hornet của Hải quân Mỹ cất cánh từ tàu sân bay USS Nimitz trong một cuộc tuần tra ở Biển Đông, tháng 5/2013.

Ông George Soros, một tỉ phú Mỹ nổi tiếng về những hoạt động tài trợ chính trị, cũng bày tỏ sự lo ngại về sự hung hãn của Trung Quốc ở Biển Đông trong thời gian qua. Phát biểu tại một cuộc hội thảo mới đây của Ngân hàng Thế giới, ông Soros cho rằng nếu Trung Quốc gặp phải những khó khăn lớn trong lãnh vực kinh tế, có phần chắc họ sẽ khởi động một cuộc chiến tranh thế giới để duy trì sự đoàn kết dân tộc và để thoát khỏi những khó khăn kinh tế. Ông Soros cho rằng ngay cả trong trường hợp Trung Quốc và Mỹ không trực tiếp giao chiến với nhau, cũng có nhiều khả năng là xung đột quân sự sẽ xảy ra giữa Trung Quốc với một trong những đối tác an ninh của Mỹ là Nhật Bản; và như thế, Thế chiến Thứ ba có thể bùng nổ.

Ông Tad Daley là giám đốc của dự án tiêu diệt chiến tranh của Trung tâm Nghiên cứu Chiến tranh và Hoà bình. Ông không tán đồng ý kiến cho rằng các vấn đề ở Biển Đông là kết quả của những chiến lược vũ khí hạt nhân của Trung Quốc. Ông nói rằng Trung Quốc dường như chỉ muốn duy trì khả năng răn đe hạt nhân, với mục tiêu là bảo vệ khả năng tấn công thứ nhì mà không phải tấn công phủ đầu hoặc tấn công trước.

Ông Daley cho biết Trung Quốc đã có được khả năng tấn công đợt nhì cách nay nhiều thập niên. “Có lẽ là vào năm 1975, khi Trung Quốc cảnh báo Mỹ chớ nên phát động những vụ tấn công hạt nhân nhắm vào Trung Quốc, bởi vì có phần chắc là một vài đầu đạn hạt nhân vẫn tồn tại và chúng tôi có thể tiêu diệt Los Angles và San Francisco,” ông Daley nói. Ông nói tiếp “Tình hình đó đã tồn tại trong nhiều thập niên…”, và những hoạt động phát triển hạt nhân của Trung Quốc trong thời gian qua không làm thay đổi điều đó “với một cách thức có ý nghĩa.”

Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama hôm thứ hai vừa qua cũng đưa ra một lời cảnh báo nghiêm khắc đối với Trung Quốc là những hoạt động của Trung Quốc để tôn tạo đất đai ở Biển Đông là phản tác dụng và là một mối đe dọa cho sự thịnh vượng của Đông Nam Á.

http://www.voatiengviet.com/content/tranh-chap-bien-dong-se-gay-ra-the-chien-thu-ba/2807595.html

Sự Suy Xét Lại Toàn Diện Của Mỹ Về Trung Quốc

Việt Báo, 03/06/201500:00:00(Xem: 1742), Đoàn Hưng Quốc
duongluoibo

Tác giả: David Feith,
Người dịch: Trần văn Minh

Tham vọng của Bắc Kinh thống trị một trong những thủy lộ quan trọng nhất thế giới là Biển Đông, một lần nữa trở thành điểm chú ý khi Mỹ và các nhà lãnh đạo Á châu tụ họp về cuộc Đối thoại Shangri-La, hội nghị thượng đỉnh an ninh Á châu. Cuộc họp năm ngoái xảy ra khi Trung Quốc đang khoan dầu ở vùng biển Việt Nam và bắn pháo nước vào các tàu thuyền cản đường của họ. Năm nay Trung Quốc đang xây dựng căn cứ quân sự trên 2.000 mẫu đất nhân tạo mà họ đã bồi đắp lên trên các rạn san hô và đá do các nước láng giềng tuyên bố chủ quyền.

Nhưng một chuyện lớn đã xảy ra. Hành vi từ trước đến giờ của Trung Quốc đã đưa đến sự thay đổi trong tư duy chiến lược của Mỹ. Tiến trình từng bước của Bắc Kinh theo kiểu “tằm ăn dâu” để kiểm soát hàng hải có thể đã đi quá xa, dẫn đến lập trường quan điểm cứng rắn hơn trong số các quan chức, các chuyên gia chính sách, các nhà lãnh đạo kinh doanh và cử tri. Sự cứu xét này có thể định hình an ninh toàn cầu trong nhiều thập niên tới.

* * *

Bắt đầu với Tổng thống Barack Obama, đang chuẩn bị đón tiếp lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình trong chuyến viếng thăm cấp nhà nước vào tháng 9, theo sau chuyến đi của ông tới Bắc Kinh năm ngoái, bao gồm việc ký kết một hiệp ước môi trường được ca ngợi (nhưng không có chế tài). Dự đoán chuyến thăm của ông Tập sẽ tập trung vào các lĩnh vực hợp tác, nhưng ngay cả ở cấp tổng thống sự việc này chỉ làm mát một chút.

Tại hội nghị thượng đỉnh đầu tiên của họ hai năm trước, ông Obama có vẻ chấp nhận khẩu hiệu của ông Tập rằng Hoa Kỳ và Trung Quốc nên theo đuổi “một mô hình mới về quan hệ giữa các cường quốc”. Cố vấn An ninh Quốc gia Susan Rice cam kết cuối năm đó để “thực nghiệm hóa” khái niệm của Bắc Kinh, ngay cả khi khái niệm này ngày càng có vẻ giống như một đòi hỏi để thích nghi với một thế giới ảnh hưởng của Trung Quốc ở Đông Á. Một lần nữa ông Obama nói về sự “tiếp tục củng cố và xây dựng một mô hình quan hệ mới” vào tháng 3 năm 2014, nhưng ông đã mau chóng ngừng sử dụng cụm từ – một sự thay đổi được ghi nhận ở Bắc Kinh – nơi mà sự thành hình quan hệ chính thức như vậy mang tầm quan trọng đáng kể.

Quan hệ giữa quân đội Mỹ và Trung Quốc cũng vì thế hạ nhiệt sau một khoảng thời gian ấm áp mà đỉnh điểm là việc Trung Quốc tìm kiếm và nhận được lời mời đến cuộc Tập trận Hải quân Đa phương Vành đai Thái Bình Dương do Hoa Kỳ lãnh đạo (Rimpac) lớn nhất thế giới, vào năm 2014. Đô đốc hải quân Mỹ, Jonathan Greenert, được biết là đã trở nên rất gần gũi với người đồng nhiệm phía Trung Quốc, Đô đốc Wu Shengli, đến nỗi một số quan chức Ngũ Giác Đài đề cập đến bộ đôi bằng từ ghép “Wunert.”

Tuy nhiên, một ước muốn lớn của hai đô đốc – để đưa hàng không mẫu hạm USS George Washington đến một cảng của Trung Quốc, có lẽ Thượng Hải, để nhân viên hải quân Trung Quốc tham quan – đã bị Ngũ Giác Đài hủy bỏ, ít nhất là tạm thời, vào tháng 1. Các quan chức Mỹ từng nói rằng Trung Quốc trước tiên phải ký kết một số quy tắc về xử lý các cuộc tiếp cận ngoài ý muốn giữa các máy bay quân sự. Các quy định như vậy có thể phòng ngừa máy bay chiến đấu của Trung Quốc hoạt động bay lượn nguy hiểm trong vòng 50 feet của chiếc máy bay do thám của Mỹ trong không phận quốc tế ngoài khơi bờ biển của Trung Quốc tháng 8 năm ngoái.

Hải quân Mỹ cho biết Trung Quốc đã tôn trọng các quy định ký kết năm ngoái liên quan đến các cuộc tiếp cận ngoài ý muốn trên biển. Nhưng các quan chức vẫn còn khiếu nại về việc Trung Quốc từ chối mở đường thông tin đáng tin cậy và giải thích các hành động gây mất ổn định như việc xây dựng các hòn đảo nhân tạo với mục tiêu quân sự – điều mà Đô đốc hạm đội Thái Bình Dương mới của Mỹ, Harry Harris, gọi là “vạn lý trường thành cát”. Nhân viên của Quốc hội và những người khác ở Washington hy vọng quân đội Trung Quốc sẽ không được mời vào cuộc tập trận Rimpac kế tiếp.

Nên nhớ rằng tất cả những điều này, từ một chính quyền hầu như không buồn đối đầu với các đối thủ ngoại quốc của Mỹ. Nhưng trong việc chuyển đổi lập trường đối với Trung Quốc, Washington giống như một chỉ số tụt hậu. Thăm dò dư luận từ Pew cho thấy chỉ có 35% người Mỹ xem Trung Quốc là thuận lợi trong năm qua, giảm từ một nửa vào năm 2011 (Có hơn 80% người Nhật, Việt Nam, Hàn Quốc, và hơn 90% người Philippines lo sợ tranh chấp lãnh thổ sẽ dẫn đến xung đột vũ trang).

Ngay cả Phòng Thương mại Mỹ tại Trung Quốc, đại diện cho các công ty mà từ lâu từng ủng hộ Bắc Kinh mạnh mẽ nhất ở Washington, nhận thấy, 60% thành viên của họ than phiền năm ngoái rằng các điều kiện ở Trung Quốc đang ngày càng tồi tệ cho các doanh nghiệp ngoại quốc. IBM và nhiều công ty khác tiếp tục mở rộng đầu tư ở Trung Quốc, nhưng có lẽ có một giới hạn về số lượng trộm cắp sở hữu trí tuệ mà các công ty Mỹ chịu đựng được, đó là chưa nói tới những người Mỹ mà hệ thống lưới điện, đường ống dẫn khí đốt và email, tất cả đều là nạn nhân của các cuộc tấn công tin học không ngừng của Trung Quốc.

Lời kêu gọi rõ ràng nhất để xem xét lại chính sách Trung Quốc đến từ một bài nghiên cứu của Hội đồng Quan hệ Đối ngoại (CFR) gần đây do nhà cựu ngoại giao Mỹ Robert Blackwill và Ashley Tellis biên soạn. Họ viết, sự mong đợi sau bốn thập niên của sự hội nhập Mỹ-Trung đã được chứng minh không thể vận hành được: Trung Quốc không quan tâm đến việc trở thành một “thành viên có trách nhiệm” trong bất kỳ trật tự thế giới tự do nào do Mỹ dẫn đầu, chấm hết! Bắc Kinh muốn kết thúc sự thắng thế của Mỹ ở khu vực Đông Á, một mục tiêu sẽ gây nguy hiểm cho các lợi ích của Mỹ trong vấn đề thương mại tự do, không phổ biến vũ khí hạt nhân, hòa bình và ổn định.

Họ viết, Trung Quốc không phải kẻ thù và chính sách “vây bọc” không thích hợp, nhưng do thận trọng đòi hỏi, phải cố gắng để “hạn chế khả năng Trung Quốc lạm dụng sức mạnh ngày càng tăng của họ”. Vì vậy, thực hiện chính sách “xoay trục” của Obama – di chuyển lực lượng quân sự qua Á châu, hoàn tất Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương – nhưng cũng cần làm nhiều hơn. Họ nói rằng: Loại bỏ mức trần ngân sách cho quốc phòng, duy trì cân bằng hạt nhân, đẩy mạnh phòng thủ tên lửa, mở rộng hợp tác với các đối tác khu vực, nhấn mạnh về tự do hàng hải. Hơn nữa: Thắt chặt giới hạn về chuyển giao công nghệ cho các khách hàng Trung Quốc và thậm chí theo đuổi chính sách “đánh thuế đồng loạt trên mọi hàng hóa Trung Quốc” để trả lời cho việc ăn cắp tin học.

* * *

Trong bối cảnh này, sự thách thức Trung Quốc vượt xa chuyện xây đảo đang cấp thời gây rất nhiều chú ý. Nhưng khi các đại biểu gặp nhau tại Đối thoại Shangri-La, các nước láng giềng Trung Quốc và các quan chức hàng đầu của Mỹ lên tiếng báo động. Bộ trưởng Quốc phòng Ash Carter cho biết hôm thứ Tư, “Không nên hiểu sai về điều này. Hoa Kỳ sẽ bay, hải hành và hoạt động bất cứ nơi nào luật pháp quốc tế cho phép, như chúng tôi làm trên toàn thế giới”.

Phát biểu hùng hồn như thế cho thấy, xuất phát từ một sự đồng thuận hoàn toàn của Washington rằng Trung Quốc đã tự tuyên bố là một đối thủ chiến lược thực sự. Đối xử với Trung Quốc như thế sẽ kéo theo những rủi ro và cơ hội mà các nhà lãnh đạo và cử tri Mỹ chỉ mới bắt đầu suy ngẫm. Nguy cơ là rất lớn, đại diện cho một sự thay đổi chiến lược chưa từng có trong tay chỉ một năm trước đây, hoặc cho cả thời gian 45 năm qua.

Ông Feith là biên tập viên cho trang bình luận của tờ The Wall Street Journal ở Hồng Kông.

Biển Đông Sôi Sục

Việt Báo, 02/06/201500:00:00(Xem: 1713). Trần Khải
 TQ__Cai_tao_dao

Tình hình có thể dẫn tới chiến tranh? Không ai dám khẳng định, vì bất kỳ một sơ xuất nào cũng có thê dẫn tới ngộ nhận, và rồi phản ứng khó lường.

Bản tin BizLIVE hôm 1-6-2015 kể chuyện Cảnh sát Biển yêu cầu tàu cá nước ngoài rời vùng biển Việt Nam.

Bản tin này viết:

“Tính riêng trong vòng từ đầu tháng 5/2015 đến nay, hai tàu CSB 2007 và CSB 2006 đã phát hiện, tiến hành làm công tác tuyên truyền và yêu cầu 42 tàu cá nước ngoài rời khỏi vùng biển chủ quyền nước ta…

…Theo lực lượng chức năng của Bộ Tư lệnh Vùng CSB 1, từ đầu năm 2014 đến nay, phần lớn các tàu cá nước ngoài, trong đó có rất nhiều tàu vỏ sắt đã sử dụng chiêu thức mới để xâm nhập đánh bắt trộm hải sản trong vùng biển của ta đó là họ đã xóa hết số hiệu tàu nhằm mục đích gây khó khăn cho lực lượng của ta trong việc ghi chép, lập biên bản hoặc chụp ảnh, ghi hình tàu vi phạm…

Bên cạnh việc khai thác trái phép, họ còn lợi dụng để trinh sát nắm tình hình và tạo khu vực đánh cá truyền thống, thuận lợi cho ý đồ của họ sau này.”(ngưng trích)

Như thế, là có tàu gián điệp giả làm tàu cá vào biển VN để chụp hình, đo lường các tuyến thủy triều để sau này đổ bộ?

Trong khi đó, báo Pháp Luật ghi rằng TQ đã ngang ngược cảnh cáo Ấn Độ ‘không tìm dầu ở biển Đông’.

Bản tin PL viết:

“Mặc dù đây là vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam với đầy đủ bằng chứng lịch sử và pháp lý, Trung Quốc vẫn ngang ngược cảnh báo Ấn Độ không được phép thăm dò dầu khí ở khu vực khi “không có sự cho phép của Bắc Kinh”.

Tập đoàn ONGC Videsh Ltd của Ấn Độ là bên tham gia vào dự án thăm dò dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam.

Một quan chức cấp cao của Bộ Ngoại giao Trung Quốc tuyên bố: “Mọi hành động thăm dò dầu và khí đốt đều phải được Trung Quốc cho phép trước tiên.” Lời tuyên bố này được đưa ra trong bên lề một cuộc họp do Trung tâm Đông-Tây (Mỹ) tổ chức mới đây, với sự góp mặt của nhiều hãng tin quốc tế…”(ngưng trích)

Mặt khác, bản tin đài RFI từ Paris cho biết:

“Bốn tàu chiến của Ấn Độ tiến hành tập trận với 5 nước Đông Nam Á xung quanh các khu vực đang có tranh chấp lãnh thổ ở Biển Đông, trước khi tới Úc.

Báo điện tử Ấn Độ Deccan Herald, ngày hôm nay 01/06/2015 cho biết, khu trục hạm tàng hình INS Satpura và tàu hộ tống chống tàu ngầm INS Kamorta đã tham gia cuộc tập trận Simbex-2015 với Hải quân Singapore, từ ngày 23 đến 26/05.

Trong khi đó, hai tàu khác là khu trục hạm có trang bị tên lửa INS Ranvir và tàu tiếp tế nhiên liệu INS Shakt tới Jarkarta từ hôm qua, 31/05, để tham gia cuộc tập trận với Hải quân Indonesia trong vòng bốn ngày.

Kết thúc cuộc tập trận với Indonesia, các tàu chiến của Ấn Độ sẽ tới các cảng Kuantan, Malaysia, cảng Sattahip tại Thái Lan và cảng Sinanoukville ở Cam Bốt để tập trận với hải quân các nước này. Sau đó, các tàu chiến Ấn Độ, thuộc hạm đội phương Đông sẽ tới cảng Freemantle, Úc.”(ngưng trích)

Trong khi đó, bản tin VOA từ Hoa Kỳ cho biết Mỹ đã cam kết hỗ trợ Việt Nam 18 triệu đôla mua tàu tuần tra.

Bản tin này viết:

“Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ và Việt Nam ký một Tuyên bố về Tầm Nhìn Chung để hướng dẫn hợp tác quốc phòng giữa hai nước trong tương lai.

Hãng thông tấn Reuters dẫn lời Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ nói với báo chí khi ông đến thăm Cảng Hải Phòng rằng: “Chúng ta phải hiện đại hoá quan hệ đối tác song phương. Sau 20 năm bình thường hoá bang giao, có rất nhiều điều mà hai nước có thể hợp tác để làm việc với nhau.”

Hãng tin tường thuật rằng trong khuôn khổ các nỗ lực đẩy mạnh hợp tác quốc phòng giữa hai nước cựu thù, ông Ashton Carter loan báo Hoa Kỳ sẽ giúp Việt Nam thành lập một tung tâm huấn luyện binh sĩ để tham gia các chiến dịch gìn giữ hoà bình của Liên Hiệp Quốc. Washington sẽ phái một chuyên gia Mỹ về công tác gìn giữ hoà bình tới làm việc ở Đại sứ quán Hoa Kỳ tại Hà Nội…

…Hôm qua, Chủ nhật 31/5, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter đã tới thăm Bộ Tư Lệnh Hải quân và Bộ Tư Lệnh Cảnh sát biển Việt Nam. Ông Carter cam kết sẽ cung cấp 18 triệu đô la để giúp Việt Nam mua tàu tuần tra của Mỹ, và cải thiện khả năng phòng vệ biển của Hà Nội.”(ngưng trích)

Một bản tin khác của VOA ghi lời chính phủ VN rằng đừng nên liên kết lệnh cấm vũ khí sát thương với vấn đề nhân quyền.

Bản tin này viết:

“’Các vấn đề về nhân quyền không nên được liên kết với quyết định của Hoa Kỳ về việc hoàn toàn tháo gỡ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam’. Đó là quan điểm của Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam sau khi gặp Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ hôm nay.

Trong khi đó, trả lời câu hỏi liệu vấn đề nhân quyền có nên đóng một vai trò trong quan hệ quân sự giữa Việt Nam với Hoa Kỳ, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter chỉ nói rằng các giới chức Mỹ thường xuyên có những cuộc thảo luận rất thẳng thắn về các vấn đề chính trị và có tính cách nội bộ với giới lãnh đạo Việt Nam, và ông nói rằng các vấn đề đó chồng chéo với các vấn đề về an ninh.

Các quốc gia Tây phương và các tổ chức bênh vực nhân quyền đã nhiều lần nêu lên quan ngại về các vụ vi phạm nhân quyền bởi chính quyền Việt Nam. Hội Ân xá Quốc tế nói rằng hàng chục người vẫn đang bị cầm tù chỉ vì đã hành xử quyền tự do bày tỏ ý kiến của mình một cách ôn hoà.

Lên tiếng tại một cuộc họp báo sau cuộc hội kiến giữa hai vị bộ trưởng quốc phòng, ông Phùng Quang Thanh nói rằng việc tháo bỏ hoàn toàn lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam sẽ phù hợp với các lợi ích của cả hai nước. Ông lặp lại rằng ông tin rằng không nên gắn kết vấn đề nhân quyền với quyết định ấy.

Ông Thanh bênh vực chính sách của Hà Nội, nói rằng nhà nước tôn trọng các quyền và tự do của dân chúng.”(ngưng trích)

Dĩ nhiên, giới hoạt động nhân quyền lên tiếng. Bản tin RFA từ th3u đô Hoa Kỳ ghi nhận:

“Luật sư Nguyễn Văn Đài từ Hà Nội không đồng ý với ông Phùng Quang Thanh rằng Việt Nam đang đảm bảo rất tốt vấn đề nhân quyền.

“Tôi đánh giá rằng tình trạng nhân quyền trong những năm vừa qua không có được cải thiện một cách đáng kể, ngoài việc chính quyền có giảm việc bắt giữ những người đấu tranh dân chủ và hoạt động nhân quyền trong nước. Nhưng thay vào đó họ tiến hành những chiến dịch bạo lực tấn công vào những người hoạt động nhân quyền.”..

…Luật sư Nguyễn Văn Đài đề nghị rằng Hoa Kỳ nên đưa ra cho Việt Nam một lộ trình cải thiện nhân quyền chứ không nên chỉ thảo luận với Việt Nam mà không đưa ra một kết quả nào cả.”(ngưng trích)

Khó vậy, khó vậy…

Tù nhân lương tâm bị sách nhiễu

Cô Phạm Thanh Nghiên hiện ở Hải Phòng

Cô Phạm Thanh Nghiên hiện ở Hải Phòng

RFA files

Trong bối cảnh thời gian vừa qua các phái đoàn Hoa Kỳ đến VN liên tiếp nêu vấn đề Hà Nội cần cải thiện tình hình dân chủ nhân quyền, đặc biệt đối với các tù nhân lương tâm nhưng chính phủ VN khẳng định tôn trọng tự do và quyền con người. Hòa Ái gửi đến thông tin cập nhật các trường hợp tù nhân lương tâm dù được trở lại xã hội nhưng vẫn bị sách nhiễu một cách nghiêm trọng ở VN hiện nay.

Án tù trong trại và án tù trong nhà

Hầu hết những tù nhân lương tâm sau khi mãn án tù giam được trở lại với gia đình và xã hội đều phải chịu thêm án lệnh quản chế. Theo luật quản chế, tù nhân lương tâm không được đi khỏi địa phương nơi cứ trú. Nhu cầu đi lại trong cuộc sống thường nhật ngoài phạm vi khu vực cấp phường, những tù nhân lương tâm chịu lệnh quản chế cần xin phép và phải có được sự đồng ý của chính quyền.

Trường hợp cô Phạm Thanh Nghiên ở Hải Phòng với bản án bốn năm tù giam, ba năm quản chế vì tội “tuyên truyền chống Nhà nước” theo Điều 88 Bộ Luật Hình sự, gặp rất nhiều trở ngại kể từ khi được về nhà hồi tháng 12 năm 2012.  Cô Thanh Nghiên chia sẻ với đài ACTD:

“Bởi vì tôi không thấy mình làm gì sai và bản án dành cho tôi rất bất công cho nên tôi không tuân thủ án quản chế. Chính vì thế mà tôi đã bị trên dưới 30 lần triệu tập, 2 lần bị bắt cóc giữa đường và bị phạt tiền vì họ cho rằng vì tôi đã đi khỏi địa phương mà không xin phép. Ngay cả khi tôi làm đơn theo yêu cầu của họ để được đi khám chữa bệnh thì họ thì cũng không đồng ý cả 2 lần. Lần thứ nhất, họ nói rằng tôi không viết ‘Cộng hòa-Xã hội-Chủ nghĩa Việt Nam’ nên không cho đi. Lần thứ hai, họ hoạnh họe câu chữ phải là ‘Đơn xin đi khám bệnh’ chứ không thể nào là “Đơn yêu cầu đi khám bệnh’”.

Bởi vì tôi không thấy mình làm gì sai và bản án dành cho tôi rất bất công cho nên tôi không tuân thủ án quản chế. Chính vì thế mà tôi đã bị trên dưới 30 lần triệu tập, 2 lần bị bắt cóc giữa đường và bị phạt tiền vì họ cho rằng vì tôi đã đi khỏi địa phương mà không xin phép

Cô Thanh Nghiên

Vì sức khỏe yếu kém do những năm tháng tù đày nhưng cô Thanh Nghiên vẫn không được chính quyền Thành phố Hải Phòng cho đi khám chữa bệnh ở phạm vi ngoài địa phương. Nữ tù nhân lương tâm này chỉ được đi khi có sự đồng ý của Giám đốc Công an Thành phố.  Kể cả những người quen biết đến thăm cũng bị chính quyền cản trở. Mới đây nhất, hôm mùng 2/6, bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức Blogger Mẹ Nấm, đến gặp bị an ninh ngăn chận ngay trước ngõ nhà cô Thanh Nghiên. Blogger Mẹ Nấm kể lại vụ việc xảy ra:

Công an chìm và an ninh bao vây nhà cô Phan Thanh Nghiên hôm 2 tháng 6, 2015  sau đó tấn công đánh hội dồng cô Nghiên
Công an chìm và an ninh bao vây nhà cô Phan Thanh Nghiên hôm 2 tháng 6, 2015 sau đó tấn công đánh hội đồng cô Nghiên

“Bắt đầu ngay cái ngõ ngay khu nhà thì có rất đông an ninh thường phục đã chờ sẵn. Họ dừng xe không cho taxi cua vào đường đó và họ bảo chúng tôi phải đi khỏi khu vực này hoặc về phường làm việc. Tôi phản đối. Chị Phạm Thanh Nghiên ở trong nhà nghe được và đi ra khỏi nhà. Chị Nghiên nhận ra đó là những anh ninh đã bắt giữ, đã thường xuyên canh chừng nhà chị và chị phản ứng. Khi đó họ tách chúng tôi đứng yên ra 1 góc và đẩy chị Thanh Nghiên ra để đánh. Họ đánh đập chị Nghiên rất dã man. Có tới hơn 30 thanh niên đánh 3,4 chị em gái”.

Án lệnh quản chế

Trong khi đó, tại Thành phố Hồ Chí Minh, dù xin phép đúng theo thủ tục quy định của luật pháp VN nhưng tù nhân lương tâm-Luật sư Lê Công Định cho biết quyết định lý do hợp lý của chính quyền địa phương thật sự tùy tiện và theo cảm tính. Luật sư Lê Công Định nêu lên một tình huống ông xin đi ra khỏi địa phương để dự đám hỏi người cháu mà ông đại diện gia đình làm chủ hôn thì không được chuẩn thuận với lý do là “không hợp lý”trong khi trước đó ông xin đi đám cưới của 1 người bạn thì lại được đồng ý. Sau đó, Luật sư Lê Công Định mới tìm hiểu được lý do “không hợp lý” là vì ngày ông xin đi đám hỏi trùng hợp với ngày Blogger Nguyễn Ngọc Già bị bắt. Luật sư Lê Công Định cũng cho biết bản thân ông bị phạt vi phạm lệnh quản chế đã 3 lần với mức phạt cũng hết sức tùy tiện, không theo bất cứ quy định rõ ràng nào. Luật sư Lê Công Định nói:

Chị Phạm Thanh Nghiên ở trong nhà nghe được và đi ra khỏi nhà. Chị Nghiên nhận ra đó là những anh ninh đã bắt giữ, đã thường xuyên canh chừng nhà chị và chị phản ứng. Khi đó họ tách chúng tôi đứng yên ra 1 góc và đẩy chị Thanh Nghiên ra để đánh. Họ đánh đập chị Nghiên rất dã man. Có tới hơn 30 thanh niên đánh 3,4 chị em gái

Blogger Mẹ Nấm

“Lúc họ thích thì cho, lúc không thích thì họ không cho mà họ thích hay không thích thì tùy thuộc vào tháng đó tôi có viết bài gì, có trả lời phỏng vấn đài nước ngoài hay không, có làm họ mất lòng hay không. Hôm nào họ đã mất lòng thì lý do mình xin là hợp lý thì cũng trở thành vô lý. Ở đây không có luật lệ gì hết. Có một luật chung tổng quát là sự lượng định cái gọi là hợp lý hoàn toàn tùy thuộc vào sự quyết định của những người có chức quyền và cụ thể là an ninh chứ chẳng phải chính quyền địa phương nào hết”.

Tù nhân lương tâm Lê Công Định còn phải chịu hình thức kiểm tra việc thực thi lệnh quản chế bằng cách nhân viên đại diện chính quyền xông vô nhà vào lúc nửa đêm để kiểm tra.

Tù nhân lương lương tâm Trần Anh Kim ở Thái Bình vừa mãn hạn tù hơn 4 tháng qua không những gặp phải những hạn chế trong lệnh quản chế đi lại ở địa phương, bước chân ra đường là có người xuất hiện quanh quẩn bám theo canh chừng mà cuộc sống kinh tế của ông bị rơi vào khủng hoảng. Ông Trần Anh Kim trình bày hoàn cảnh của mình:

“Hơn 4 tháng ra rồi, tất cả tiền lương kể cả tiền xương máu của tôi đã bị nhà cầm quyền VN cắt không còn một xu. Thế nên cuộc sống của tôi bây giờ rất khó khăn, chủ yếu sống nhờ vợ, một tháng có 3 triệu ít ỏi cho vợ chồng sống thế thôi. Có 1 vấn đề là nhà tôi ngay ngã ba đường, khi tôi xây cái tường bao thì người ta gây khó khăn cho tôi suốt hàng tháng nay, không cho xây, cứ bắt đầu xây là ra phá. Cấp tỉnh thì họ rất quan tâm nhưng cấp phường, cấp thành phố lại gây rất nhiều khó khăn. Đã khó khăn thì lại chồng chất khó khăn. Đất của tôi là đất sinh lời, nếu họ cho tôi làm thì mỗi tháng tôi thu khoảng 7-8 triệu, có thể đủ sống nhưng họ không cho làm. Đây có thể coi như là hành vi tìm mọi cách triệt tiêu sự sống của tôi”.

Đài RFA liên lạc với người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu và được cho biết sau vụ việc ông từ chối số tiền chiêu dụ 25 ngàn đô la của một nhóm người tự xưng danh “Lực lượng hòa hợp hòa giải” để đánh đổi một tấm hình có chữ viết “hối hận đã sáng tác bài ‘Kinh giàn khoan’” được cộng đồng mạng chia sẻ hồi tháng 11 năm 2014 thì ông thường xuyên nhận các tin nhắn hăm dọa đánh, giết qua điện thoại. Cuộc trao đổi giữa cựu tù nhân lương tâm Nguyễn Hữu Cầu với Hòa Ái chưa kịp bắt đầu thì phải vội vàng tạm ngưng vì:

“Bây giờ tôi tạm dừng vì công an khu vực xuất hiện đứng cười cười. Ông Thiếu tá công an khu vực đang đứng mời tôi ra uống cà phê. Đây nè, ông đang đứng trước mặt nè”.

Án lệnh quản chế nhà cầm quyền VN áp dụng đối với tù nhân lương tâm cũng như những biện pháp sách nhiễu trên đời sống của họ như các trường hợp vừa nêu bị dư luận quốc tế và Hòa Kỳ cho là vi phạm nhân quyền.

Tại cuộc họp báo ở Hà Nội hôm mùng 1 tháng 6 về chuyến viếng thăm và làm việc của Tổng trưởng Quốc phòng Mỹ, ông Ash Carter nhấn mạnh đến quan điểm của chính phủ Hoa Kỳ trong các cuộc thảo luận về quyền chính trị và quyền làm người với giới chức lãnh đạo VN, cho rằng co thể ảnh hưởng đến mối quan hệ song phương Việt-Mỹ.

Bàn về hai chữ: Giác ngộ (gửi các đảng viên CS, các đồng chí cũ)

Tôi từng ở trong Đảng CS từ tuổi 20, ở trong Đảng 44 năm, 65 tuổi mới thoát Đảng, trở thành người tự do 25 năm nay. Có người bảo là quá chậm, còn chê vui là “sao mà ngu lâu thế !”, nhưng tôi chỉ mỉm cười, tự nhủ mình ngu lâu thật, nhưng vẫn còn sớm hơn hàng triệu đảng viên hiện còn mang thẻ đảng viên CS cuối mùa. Nghĩ mà tội nghiệp cho các đồng chí cũ của tôi quá, sao lại có thể ngu mê, ngủ mê lâu đến vậy.

Năm nay tôi tự làm “cuộc kỷ niệm” độc đáo, về thời điểm cuộc đời tôi, đến năm nay 2015, tính ra đã đạt một nửa đời (20 năm đầu đời cộng với 25 năm ở nước ngoài ) là 45 năm không có dính dáng gì đến đảng CS. Tôi đã lãng phí gần nửa đời người – gần 45 năm cho những hoạt động lầm lỡ, sai trái, tệ hại vì hoàn cảnh khắc nghiệt của lịch sử, cũng do sự u mê, ngu lâu của bản thân mình.

Nhân kỷ niệm riêng độc đáo này, tôi nghĩ đến vô vàn đồng chí CS cũ của tôi, và viết bài này gửi đến các bạn như một buổi nói chuyện cởi mở, tâm huyết, mong được trao đổi rộng rãi với các bạn cũng như với các bạn trẻ trong Đoàn Thanh niên CS mang tên ông Hồ Chí Minh.

Câu chuyện sẽ xoay quanh hai chữ: Giác ngộ.

Giác ngộ là hai chữ tôi nghe rất nhiều lần khi được tuyên truyền về Đảng CS , về chủ nghĩa CS. Các vị đàn anh giải thích con người tốt phải là con người giác ngộ. Giác ngộ có nghĩa là nhận ra lý tưởng cho cuộc đời minh. Tuổi trẻ cần có lý tưởng, hiểu rõ con đường cần chọn, hiểu rõ tổ chức cần tham gia, không bỏ phí cuộc đời minh. Đó là con đường Cộng Sản, dẫn đến độc lập cho đất nước, hạnh phúc cho toàn dân, họ rao giảng triền miên như thế, chúng tôi cũng cả tin là thế thật.

Theo học các chương trinh và lớp học cho đảng viên mới, cho cán bộ sơ cấp, trung cấp, cao cấp của đảng, bao giờ giảng viên cũng nhắc đến hai chữ giác ngộ. Học, học nữa, học mãi để nâng cao không ngừng trình độ giác ngộ của mỗi người. Đảng viên phải có trình độ giác ngộ cao hơn quần chúng ngoài đảng. Đảng viên mới luôn được học kỹ tấm gương của anh thanh niên Lý Tự Trọng, với nét nổi bật nhất là giác ngộ CS từ tuổi thiếu niên, rồi biết bao tấm gương của những chiến sỹ CS ưu tú, bất khuất trong các nhà tù thực dân ở Côn Đảo, Sơn La, Lao Bảo, Kon Tum…giác ngộ cách mang cao, nhà tù, máy chém không nao núng, biến nhà tù thành trường học nâng cao trình độ giác ngộ cách mạng, bất khuất, kiên cường.

Trong các bản khai lý lịch cá nhân, mỗi đảng viên thường kể lại bản thân mình được giác ngộ ra sao, được ai giác ngộ, giác ngộ đến mức nào, và luôn kết luận với lời hứa không ngừng học tập, tu luyện, tự phê bình và phê bình để không ngừng nâng cao trinh độ giác ngộ của bản thân.

Tôi kể ra như thế để thấy hai chữ giác ngộ có tác dụng sâu sắc ra sao đối với mỗi đảng viên CS. Hai mươi nhăm năm nay, tôi hồi tưởng lại quãng đời 44 năm là đảng viên CS, theo dõi chặt chẽ thời cuộc hằng ngày trong nước và thế giới, tôi không khỏi cảm thấy chua chát và cay đắng về hai chữ giác ngộ.

Giác ngộ hình như là một chữ Đảng CS mượn của Đạo Phật. “Giác” là nhận thấy, cảm nhận, thấy rõ, “ngộ” là tỉnh ra, nhận ra lẽ phải, chân lý để làm theo.

Sau khi là con người tự do, là nhà báo tự do, kết thân với nhiều nhà báo tự do của thế giới, các nhà báo tự do Pháp, Đức, Anh, Hoa Kỳ, Nhật Bản, Trung Hoa, Ba Lan, Tiệp …, tôi tìm đọc các kho tư liệu lưu trữ quý ở Paris, Moscow, London, Washington… rồi suy nghĩ bằng cái đầu tỉnh táo của mình, của riêng mình, không sùng bái bất cứ một người hay một học thuyết nào. Từ đó tôi giác ngộ không biết bao nhiêu điều mới mẻ, và lần này tôi thật sự có cảm giác sâu sắc về hạnh phúc tinh thần tiếp cận được ngày càng nhiều sự thật, lẽ phải, chân lý. Tôi đã tự giác ngộ mình.

Nhìn lại 44 năm quá khứ CS của mình, tôi nhận rõ có không ít điều tôi giác ngộ, cho là đúng, thì khốn thay, hầu hết đều là lầm lẫn, ngộ nhận, ảo tưởng, sai lầm và cả tội ác.

Như chủ nghĩa Mác, chủ nghĩa Lênin, chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản kiểu mác-xít đều là những học thuyết chủ quan, lầm lẫn, hoàn toàn nguy hại trong thực tế, cổ xuý đấu tranh giai cấp cực đoan và bạo lực, đi đến chiến tranh, khủng bố, đổ máu, hận thù. Giữa thủ đô Washington, tôi cùng anh Cù Huy Hà Vũ đã viếng Tượng đài Kỷ niệm hơn 100 triệu nạn nhân bi thảm của chủ nghĩa CS hiện thực, trong đó có hàng triệu nạn nhân đồng bào Việt ta. Tượng đài nhắn nhủ toàn nhân loại hay cảnh giác với chủ nghĩa CS, tai họa của toàn thế giới.

Tháng 5/2015, Tổng thống Ukraine, một nước cộng sản cũ, đã ký Luật cấm tuyên truyền về chủ nghĩa Mác Lênin, chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản như trong thời kỳ trong Liên bang Xô Viết từ 1917 đến 1991, coi đó là thời kỳ bi thảm, sai lầm và Tội Ác. Các tượng đài, di tích thời kỳ ấy đều bị phá bỏ. Các sự kiện ấy giúp tôi khẳng định việc thoát đảng CS của tôi là chuẩn xác và giúp tôi thấy Dự thảo văn kiện sẽ đưa ra Đại hội XII sắp đến là lạc hậu, lẩm cẩm và cực kỳ nguy hại cho đất nước, cho nhân dân, cho chính Đảng CS ra sao.

Tôi không thể hiểu vì sao, sau khi Giáo sư Trần Phương, từng là Phó Thủ tướng, là uỷ viên Trung ương Đảng, đã chứng minh rành mạch rằng chủ nghĩa Mác, Lênin, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa CS đều là ảo tưởng sai lầm, nguy hại, hay vì sao sau khi đương kim Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh đã công khai cho rằng :” Cái chủ nghĩa Xã hội và cái định hướng Xã hội chủ nghĩa làm gì có trong thực tế mà đi tim cho mất công ! “, vậy mà Bộ Chính trị vẫn cứ khẳng định trong văn kiện Đại hội XII rằng ” kiên định chủ nghĩa Mác, Lênin, kiên định chủ nghĩa Xã hội và chủ nghĩa CS là lập trường không thể thay đổi “, một thái độ ngoan cố, cổ hủ, tối tăm, buộc toàn đảng phải đi theo sự lẩm cẩm dai đẳng nguy hại của minh.

Ngay đối với thần tượng Hồ Chí Minh, tuy tôi biết rằng đây là bình phong cố thủ lợi hại của thế lực bảo thủ trong đảng CS do tệ sùng bái cá nhân ăn quá sâu trong quần chúng, tôi vẫn thấy cần và có thể thuyết phục ngày càng đông đảo bà con ta nhận ra sự thật. Sự thật là ông HCM không phải là thánh thần. Ông là con người với những tốt xấu, mạnh yếu, đúng sai của minh. Ông đã lầm lẫn khi chọn con đường CS, khi lao quá sâu rồi không dám quay lại nữa. Ông đã xa rời lập trường dân tộc, thực hiện lập trường giai cấp cực đoan, đặt ảo tưởng vào giai cấp vô sản quốc tế, và mù quáng đặt niềm tin ở 2 ông Anh lớn Stalin và Mao, 2 con Quỷ Đỏ mà ông cho là “không bao giờ có thể sai”.

Mới đây, có 2 sự kiện minh họa rõ thêm bản chất con người thật HCM. Nhà báo Trần Đĩnh từng gần gũi ông Hồ kể lại ông từng cho rằng không thể giết bà Năm – Cát Hanh Long để mở đầu cuộc Cải cách Ruộng đất, bà lại là ân nhân của đảng CS, – ông còn văn hoa nói: “Không nên đánh phụ nữ dù chỉ bằng một cành hoa”. Vậy mà theo Trần Đĩnh, chính ông Hồ đã viết bản Cáo trạng kết án Bà Năm:”Địa chủ ác ghê”, ký tên CB (của Bác- Bác Hồ) trên báo Nhân Dân của Đảng. Cũng theo Trần Đĩnh, ông Hồ đã cải trang, mang kính râm đích thân đến dự cuộc xử bắn bà Năm. Vậy ông Hồ là con người thế nào? Nói một đằng làm một nẻo, lá mặt lá trái, tử tế hay không tử tế? đạo đức hay vô đạo đức?

Nhà triết học uyên bác bậc nhất nước ta Trần Đức Thảo trước khi từ giã cõi trần đã kể trong cuốn Những lời trăng trối (do nhà báo Tri Vũ Phan Ngọc Khuê ghi âm) rằng ông đã gặp ông Hồ, quan sát, nghiên cứu sâu về tư tưởng, hành vi, đạo đức của ông Hồ, và đi đến kết luận vững chắc rằng ông Hồ là “con Người muôn mặt, lắm mưu mô, nhiều tham vọng quyền lực, nhiều điều bí hiểm, lắm tên nhiều họ, ẩn hiện khôn lường, lắm vợ, nhiều con, rất phức tạp”, là một “Tào Tháo của muôn đời”. Ông Trần Đức Thảo cho rằng đảng CS kêu gọi cả nước học tập đạo đức HCM, vậy là muốn biến cả nước thành Tào Tháo hết cả ư! Thế thật thì nguy cho dân tộc ta quá ! Ý kiến của nhà triết học này thật thỏa đáng.

Tôi có nhiều lý do để quí trọng ông Hồ. Tôi từng gặp ông khá nhiều lần, khi là phóng viên thời sự quốc tế, vào Dinh Chủ tịch dự chiêu đãi ông Lưu Thiếu Kỳ, ông Alexei Kosigyn hay các nhà báo Pháp, Nga, Trung Quốc. Năm 1957 khi ông vào Vinh thăm bộ đội Quân khu IV tôi được giao chuẩn bị bài nói chuyện của ông trước cán bộ quân khu, khen ngợi thành tích giúp dân gặt lúa, chống bão, lụt và diễn tập ở giới tuyến, ông liếc qua bản viết, khen đãi bôi :” Chú văn hay chữ tốt nhỉ !” rồi đút vào túi. Hơn nữa, cha tôi có quan hệ mật thiết với ông Hồ. Ông từng ngỏ lời mời cha tôi ra tham chính từ những ngày đầu Cách mang tháng Tám. Cha tôi lưỡng lự, do quan niệm Nho giáo “Trung thần không theo hai Vua”, nhưng ông Hồ vẫn cử ông Bộ trưởng Tư pháp Vũ Trọng Khánh, rồi ông Vũ Đình Huỳnh mang thư riêng đến. Chính ông Hồ đề cử cha tôi thay Cụ Nguyễn Văn Tố làm nhiệm vụ Chủ tịch Quốc hội sau khi Cụ Tố bị lính Pháp bắn chết. Nhưng tôi không thể vì những chuyện riêng tư ấy mà làm sai lạc sự đánh giá công bằng, khách quan, chuẩn xác của chính mình.

Không một học thuyết nào, không một cá nhân lãnh tụ nào có thể được đặt trên dân tộc và nhân dân. Do yêu nước thật lòng, thương đồng bào Việt mình thật lòng nên sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi đi đến kết luận dứt khoát, sòng phẳng rằng ông HCM là một nhân vật tiêu cực trong lịch sử VN. Ông có phần trách nhiệm lớn làm cho đất nước lâm vào chiến tranh, do ông chọn con đường CS của Đệ Tam Quốc tế nên mới bị thế giới Dân chủ sớm đặt VN ta trong Chiến lược Be bờ ngăn chặn CNCS (Containment of Communism Strategy). Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà do ông dựng lên thật ra không phải là chế độ dân chủ, mà còn là chế độ độc đoán toàn trị do đảng CS độc quyền cai trị, đến nay vẫn chưa có tự do ngôn luận, tự do ứng cử và bầu cử, tự do xuất nhập cảnh, tự do tôn giáo, không thực hiện chế độ pháp quyền nghiêm minh, đảng CS nắm trọn cả ba quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp, còn thêm quyền thứ tư là ngôn quyền. Các tổ chức xã hội dân sự tự phát đang lớn mạnh cùng các nhà dân chủ từ lão thành đến trẻ tuổi đang cùng các cựu đảng viên CS đã thoát đảng tự đặt cho mình nghĩa vụ trước Dân tộc và Lịch Sử chung sức mở ra Kỷ Nguyên Dân chủ và Tự Do cho nước Việt Nam ta.

Tôi tha thiết kêu gọi tất cả các đảng viên CS nhân các cuộc họp Đại hội Đảng các cấp từ chi bộ, đảng bộ cơ sở đến Đại Hội toàn quốc hãy thắp sáng lên ngọn đèn Giác ngộ mới mẻ, manh dạn xoá bỏ những điều giác ngộ cũ kỹ, lạc hậu, giáo điều, lẩm cẩm, mê muội rất có hại, như kiên trì chủ nghĩa Mác Lênin, chủ nghĩa Xã hội và chủ nghĩa Cộng sản mác-xít, sùng bái nhân vật HCM, kiên trì chế độ toàn trị độc đảng lạc lõng, tệ hại.

Đó chính là sự giác ngộ cần thiết cấp bách hiện nay. Trong các cuộc họp bàn, góp ý vào các văn kiện dự thảo, chớ bị lừa dối khi nghe lãnh đạo tuyên truyền rằng các văn kiện đã tiếp thu hàng triệu ý kiến xây dựng, đã được nhất trí cao, không cần bổ sung, sửa chữa gì nhiêu, “do kẻ xấu và bọn phản động xúi giục”. Cần nhận rõ nội dung các văn kiện mới là điều kiện sinh tử của đảng, quan trọng hơn vấn đề nhân sự nhiều, vì vận mệnh đất nước, quyền lợi của toàn dân phụ thuộc vào học thuyết chính trị, vào đường lối đối nội, đối ngoại, vào các quốc sách chính trị, kinh tế tài chính, đối ngoại, xã hội và văn hoá đạo đức. Kiên quyết từ bỏ, gột rửa những điều giác ngộ cũ, nhận rõ đó chỉ là những học thuyết sai lầm tệ hại trong thực tế cuộc sống, những tà thuyết đã bị thế giới nhận diện, lên án, loại bỏ, ta không có một lý do nào để gắn bó, quyến luyến, tiếc thương.

Xin các bạn chớ sợ mình đơn độc, thiểu số trong các cuộc họp. Chân lý ban đầu bao giờ cũng là thế. Các bạn chính là những hạt kim cương trong khối quặng đen. Hãy dũng cảm thắp lên ngọn đèn giác ngộ mới, tiên tiến. Các bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc sâu lắng khi dần dần chính kiến của bạn được lan tỏa trở thành chân lý, sự giác ngộ của số đông.

Buổi tâm sự về hai chữ giác ngộ xin tạm ngừng ở đây, mong có ích trong khêu gợi những ý kiến mới mẻ trong tư duy của các bạn về hiện tình đất nước, về con đường cần chọn cho dân tộc, cho Quê hương, để đất nước phát triển mạnh mẽ trong cuộc sống tự do, bình đẳng, hạnh phúc cho mỗi công dân, mỗi gia đình chung hưởng.

* Blog của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.


Bùi Tín

Nhà báo Bùi Tín hiện sống tự do ở Pháp, là một nhà báo chuyên nghiệp, một nhà bình luận thời sự quốc tế, và là cộng tác viên thường xuyên của đài VOA. Ðối tượng chính của nhà báo Bùi Tín là giới trí thức trong và ngoài nước, đặc biệt là tuổi trẻ Việt Nam quan tâm đến quê hương tổ quốc.

Việt Nam phải làm gì trong tình hình Biển Đông hiện nay?

Anh Vũ, thông tín viên RFA.2015-06-01
06012015-what-doe-vn-shouls-do.mp3 Phần âm thanh Tải xuống âm thanh
Tàu hải giám Trung Quốc (phải) sử dụng một khẩu pháo nước để tấn công một tàu cảnh sát biển Việt Nam gần giàn khoan dầu của Trung Quốc trong vùng biển tranh chấp trên biển Đông ngoài khơi bờ biển miền Trung của Việt Nam

Tàu hải giám Trung Quốc (phải) sử dụng một khẩu pháo nước để tấn công một tàu cảnh sát biển Việt Nam gần giàn khoan dầu của Trung Quốc trong vùng biển tranh chấp trên biển Đông ngày 2 tháng 5, 2014

AFP
Tình hình Biển Đông và khu vực trước sự leo thang của Trung Quốc, là hết sức nghiêm trọng. Việt Nam cần có thái độ và sách lược thế nào cho phù hợp?

Anh Vũ phỏng vấn TS. Đinh Hoàng Thắng, cựu đại sứ Việt Nam tại Hà Lan, nguyên trưởng Nhóm Tư Vấn Lãnh Đạo Bộ Ngoại Giao VN về vấn đề này.

Anh Vũ: Thưa ông, hội nghị Shangri – La lần thứ 14 ở Singapore vừa kết thúc, xin ông đánh giá kết quả của hội nghị này?

TS. Đinh Hoàng Thắng: Trong 2-3 ngày vừa qua tại phiên đối thoại Shangri-La, người ta nói nhiều về hành động của TQ gây ra đã trở thành hiểm họa đe dọa hòa bình và an ninh trong khu vực, nó vi phạm các nguyên tắc về tự do đi lại trong lĩnh vực hàng hải. Và đặc biệt là, các đoàn đều đưa ra những biện pháp và đỏi hỏi đòi TQ phải dừng ngay các hành động như thế.  Tôi cho rằng, nhìn về khung cảnh chung của hội nghị đó thì đây là một diễn đàn cực kỳ quan trọng đối với an ninh và phát triển của khu vực.

Anh Vũ: Tình hình Biển Đông trước sự leo thang của TQ, đến lúc này là nghiêm trọng. Tướng Vịnh, được Reuters dẫn lời cho rằng, đây có thể là dấu hiệu rất xấu cho một tình huống rất phức tạp ở Biển Đông. Theo ông, lúc này VN nên có thái độ thế nào ?

TS. Đinh Hoàng Thắng: Thái độ của VN thì bao giờ cũng phản ảnh một chính sách chung và những chiến lược tổng thế của VN, mà cái chính sách và chiến lược đó như hai mặt như hai mặt của đồng tiền. Thứ nhất là nó phải bảo vệ được chủ quyền của biển đảo, mà cái này không phải là bảo vệ xuông, mà phải bằng hành động, việc làm và sự hiệu triệu dân chúng và cái mặt thứ 2 là phải đảm bảo được một môi trường hòa bình, không chỉ nhất thời mà phải là hòa bình bền vững.

Các đoàn đều đưa ra những biện pháp và đỏi hỏi đòi TQ phải dừng ngay các hành động như thế. Tôi cho rằng, nhìn về khung cảnh chung của hội nghị (Shangri-La) đó thì đây là một diễn đàn cực kỳ quan trọng đối với an ninh và phát triển của khu vực

TS. Đinh Hoàng Thắng

Nhưng do sự phức tạp của tình hình, đặc biệt là do cái sự nói và làm của TQ là nó không bao giờ đồng nhất cả. Cộng với cái tương quan lực lượng về mọi mặt của VN và TQ, đôi khi nó còn do cả cái quán tính của tư duy đối ngoại cũ của VN còn rơi rớt lại nữa. Cho nên có thể nói, VN gặp khá nhiều khó khăn, khá vất vả trong việc thực hiện chiến lược tổng thể nói trên. Tuy nhiên cũng may, quan hệ quốc tế ngày nay nó đã khác xa, ngày nay thì trong khu vực cũng như góc độ toàn cầu thì cái hệ thống đối tác chiến lược và hệ thống đối tác toàn diện của VN đã được định hình và đã phát huy tác dụng. Đó chính là cơ sở nền tảng để thái độ của VN ngày càng bắt nhịp với những chuyển hóa của thời đại.

Anh Vũ: Hôm nay (31/5), Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Ashton Carter tới thăm VN. Được biết Bộ trưởng Quốc phòng hai nước sẽ ký một thoả thuận hợp tác Quốc phòng (đầu tiên) về thúc đẩy hợp tác quốc phòng giữa 2 nước một cách thực chất. Ông có đánh giá gì về chuyến đi này?

Máy bay tuần thám đặc biệt của hoa Kỳ đã chụp được ảnh các tàu Trung Quốc đang xây thêm đảo nhân tạo ngày 22 tháng 5, 2015
Máy bay tuần thám đặc biệt của hoa Kỳ đã chụp được ảnh các tàu Trung Quốc đang xây thêm đảo nhân tạo ngày 22 tháng 5, 2015. Video clip/AFP

TS. Đinh Hoàng Thắng: Hai bên sẽ ký kết một văn kiện, gọi là tuyên bố hay thông cáo về “Tầm nhìn chung”, đây có thể là một cái đánh giá về việc hợp tác hiện nay và cũng có thể là một cái lượng định về viễn cảnh về quan hệ quốc phòng giữa 2 nước trong thời gian tới. Tất nhiên, theo thông tin sơ bộ thì khả năng phía Mỹ sẽ chính thức thông báo việc bán các vũ khí quân sự để hỗ trợ cho VN trong lĩnh vực tuần duyên và tiếp nối.  Nếu tuyên bố đó được bạch hóa trong bối cảnh TQ đang ráo riết bồi đắp và thổ hóa các đảo đá của VN, thì nó sẽ có ý nghĩa đặc biệt quan trọng. Điều đó nó cho thấy, VN đã chuyển sang một tâm thế chủ động hơn trong việc đối phó với những hành động xâm phạm chủ quyền biển đảo của VN từ phía TQ.

Thứ 2 là việc xích lại gần hơn với Hoa kỳ trong thời điểm hiện nay cho thấy đây là một đòi hỏi khách quan và tất yếu, mà khó có ai hay thế lực nào có thể đẩy lùi. Và cái thứ 3 nữa là, việc ký kết này diễn ra giữa 2 chuyến thăm cấp cao của lãnh đạo VN sau chuyến thăm Bắc kinh và trước chuyến thăm Washington của Tổng Bí thư VN cho thấy, VN đang cố gắng kiến tạo một thế quân bình động trong quan hệ quốc tế nói chung và quan hệ với các nước lớn nói riêng.

Anh Vũ: VN luôn khẳng định không liên minh với một bên nào để chống lại bên thứ 3. Trong khi đó, ông Ashton Carter Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ nói rằng “Tại Châu Á, vẫn có môt số nước nghiêng về phía Trung Quốc, một số khác thì nghiêng về phía Hoa Kỳ, nhưng hầu hết thì không muốn phải có một sự lựa chọn dứt khoát nào, và tôi nghĩ rằng điều này cần thiết để giữ sự đa dạng trong quan hệ ngoại giao ngay tại khu vực, trong thời gian tới”. Theo ông, điều đó có ý nghĩa gì?

TS. Đinh Hoàng Thắng: Vâng, đây là một vấn đề liên quan đến triết lý an ninh không chỉ là riêng VN, mà còn của nhiều nước trong khu vực Asian. Như lời của Tổng trưởng Quốc phòng Ashton Carter là hầu hết các nước châu Á không muốn và họ không thể có một sự lựa chọn nhất nguyên nào cả, vì bản thân nước Mỹ cũng thấy duy trì cái sự đa dạng về quan hệ ngoại giao trong khu vực Đông Nam Á hiện nay là điều cần thiết. Nó cần thiết không chỉ cho Đông Nam Á, mà nó còn cần thiết cho cả chiến lược xoay trục và chính sách tái cân bằng của Mỹ. Tuy nhiên, mọi lý thuyết về chính trị, an ninh nhiều khi cũng là màu xám và nó không phải là bất biến.

Đừng chú ý quá về sách lược, mà nhiều khi vấn đề Biển Đông lại như vấn đề ở Ukraina hay vấn đề ở tận Trung Đông chẳng hạn. Cho nên kết luận của tôi khi trả lời câu hỏi này là, mọi sách lược chỉ là nhất thời, nhưng nguy cơ của TQ đối với độc lập chủ quyền và lãnh thổ của VN cái nguy cơ đó là nguy cơ vĩnh viễn

TS. Đinh Hoàng Thắng

Anh Vũ: Thưa ông, ông có cho rằng một lúc nào đó chính sách quốc phòng “ba không” của VN sẽ buộc phải thay đổi?

TS. Đinh Hoàng Thắng: Đa dạng hóa hay đa phương hóa hay hội nhập toàn diện thì chính cái ấy để hướng về một thế quân bình, nhưng cái quân bình bao giờ cũng chỉ là tạm thời và trong quá trình duy trì chính sách ba không, thì một khi môi trường an ninh thay đổi thì tôi nghĩ mọi việc và mọi sự nó có thể khác. Ở đây vấn đề không phải là theo ai để chống ai, vì cái này VN đã có một bài học đắt giá trong chiến tranh lạnh rồi. Mà vấn đề đặt ra ở đây là, VN có thể và cần phải làm gì?

Phải tập hợp lực lượng, lấy lợi ích quốc gia làm hệ quy chiếu, lấy lợi ích tối cao của đất nước, bảo vệ độc lập chủ quyền khi chính những quyền lợi tối cao của đất nước bị xâm phạm. Đấy là bình luận của tôi về cái khả năng thay đổi của chính sách “ba không”.

Anh Vũ: Trong bối cảnh tình hình khu vực hết sức phức tạp, theo ông VN cần có một sách lược thế nào cho phù hợp?

TS. Đinh Hoàng Thắng: Một trong những vấn đề nhận thức quan trọng, là phải phân biệt thế nào là sự quan tâm chung của cộng đồng quốc tế đối với các căng thẳng trên Biển Đông hiện nay và thế nào là những nguy hiểm thực sự đối với VN do việc TQ bồi đắp và đảo hoá các bãi đá. Bởi vì các căng thẳng trên Biển Đông, nói như Tổng trưởng Quốc phòng Nhật bản vừa rồi nói tại Đối thoại Shangri-La là, TQ đang liều lĩnh đưa cả khu vực trên bờ vực hỗn loạn.

Riêng về phía VN, thì các ĐBQH đang họp ở Hà nội cũng rất quan ngại, có đại biểu đã bày tỏ quan ngại khi cho rằng nếu TQ lặp lại kịch bản như việc đánh chiếm Gạc ma vào năm 1988. Vì vậy, cần lượng định cái tầm vóc nghiêm trọng của các hoạt động đơn phương do TQ gây ra trong vùng quần đảo HS-TS của VN thì mới phân biệt được cái sách lược và chiến lược. Đương nhiên là bây giờ nó đã khác với trước đây 2-3 năm, chúng ta ở trong nước đã gọi sự vật đúng tên của nó, không buộc phải gọi ám chỉ tàu lạ, nước lạ… xâm phạm vùng biển của VN nữa. Nhưng đừng chú ý quá về sách lược, mà nhiều khi vấn đề Biển Đông lại như vấn đề ở Ucraina hay vấn đề ở tận Trung Đông chẳng hạn. Cho nên kết luận của tôi khi trả lời câu hỏi này là, mọi sách lược chỉ là nhất thời, nhưng nguy cơ của TQ đối với độc lập chủ quyền và lãnh thổ của VN cái nguy cơ đó là nguy cơ vĩnh viễn.

Anh Vũ: Xin cảm ơn TS. Đinh Hoàng Thắng đã dành cho RFA cuộc trao đổi này.

Ông John McCain làm gì ở Việt Nam?

 

BBC, 29 tháng 5 2015

 mccain_vietnam
Đoàn của ông McCain đã tiếp xúc với bốn nhà hoạt động xã hội dân sự ở trong nước

Trong chuyến thăm hai ngày, Thượng nghị sỹ Mỹ John McCain đã có hàng loạt các cuộc tiếp xúc với lãnh đạo Việt Nam và một số nhà hoạt động xã hội dân sự.

Trong hai ngày 27/5-28/5, vị thượng nghị sỹ cựu tù nhân trong cuộc chiến Việt Nam cùng đoàn của ông đã hội kiến Tổng bí thư ̣Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh và Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang.

Điều đáng chú ý là ông có cuộc tiếp xúc với đại diện phong trào dân sự ở trong nước tại dinh thự của đại sứ Hoa Kỳ ở Hà Nội trưa ngày thứ Năm 28/5.

Cùng đoàn với ông McCain là ba vị thượng nghị sỹ khác, các ông bà Jack Reed, Joni Ernst và Dan Sullivan.

Ông Reed là thành viên cao cấp của Ủy ban Quân vụ Thượng viện Hoa Kỳ mà ông McCain làm chủ tịch.

Tiếp xúc với các vị thượng nghị sỹ Mỹ là các nhà hoạt động Phạm Đoan Trang, Nguyễn Đình Hà, Nguyễn Chí Tuyến và Luật sư Trần Thu Nam.

Ông Nguyễn Chí Tuyến nói với BBC rằng đoàn thượng nghị sỹ Hoa Kỳ đã đặt nhiều câu hỏi về tình hình phát triển dân chủ, nhân quyền ở trong nước.

“Ông McCain bày tỏ cảm kích về công việc của chúng tôi và hỏi nước Mỹ có thể giúp được điều gì?”

Ông Tuyến nói ông và những nhà đấu tranh có mặt đã bày tỏ mong muốn làm sao để chính quyền Hà Nội phải tôn trọng luật pháp và công ước quốc tế.

“Tuy nhiên việc tiến triển về nhân quyền hoàn toàn phụ thuộc vào nỗ lực trong nước và phải do người Việt Nam quyết định.”

Ông nói thêm: “Tôi cũng trình bày với phía Mỹ là đối với tôi, quan trọng nhất lúc này là người Việt Nam phải được quyền lập hội nhóm một cách thực tế và hoạt động không bị cản trở, đàn áp, sách nhiễu”.

Vấn đề Biển Đông

Trước đó, chiều thứ Tư 27/5 đoàn của ông John McCain đã hội kiến Tổng Bí thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng và tới thăm Bộ Quốc phòng Việt Nam.

Ông Nguyễn Phú Trọng, người theo kế hoạch sắp đi thăm Hoa Kỳ, đã dành thời gian đề cập tới chủ đề căng thẳng ở Biển Đông.

Báo Việt Nam nói ông “khẳng định lập trường kiên định của Việt Nam bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, trước hết bằng các biện pháp hòa bình, phù hợp với Hiến chương Liên Hiệp Quốc, luật pháp quốc tế… phản đối mọi hành vi coi thường luật pháp quốc tế, phá vỡ hiện trạng, đe dọa hòa bình và ổn định trong khu vực”.

Sau khi thăm Việt Nam, ông John McCain sang Singapore để tham dự Diễn đàn an ninh khu vực Shangri-La, nơi ông được trông đợi sẽ chia sẻ quan điểm của mình về chủ đề Biển Đông.

Khi thăm Bộ Quốc phòng Việt Nam, ông thượng nghĩ sỹ đã thảo luận với Bộ trưởng Phùng Quang Thanh về đẩy mạnh hợp tác quốc phòng giữa hai nước.

Ông John McCain là người lâu nay ủng hộ bình thường hóa quan hệ quân sự Mỹ-Việt và việc bán vũ khí sát thương cho Việt Nam.

Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Ash Carter sẽ thăm chính thức Việt Nam trong hai ngày từ 31/5-2/6 tới.

Trung Quốc âm mưu gì khi xây đảo ở Biển Đông?

Hải Ninh, phóng viên RFA. 2015-05-28
Hình ảnh hoạt động xây đảo của Trung Quốc được may bay Mỹ nghi lại

Hình ảnh hoạt động xây đảo của Trung Quốc được may bay Mỹ nghi lại

Video clip/afp

Trung Quốc đang gấp rút xây dựng các đảo đá nhân tạo ở Trường Sa, nơi mà Việt Nam cũng khẳng định chủ quyền. Trong khi đó, Mỹ dường như ngày càng lên tiếng mạnh mẽ hơn phản đối điều này. Mới hôm qua, Bộ trường Quốc phòng Mỹ Ash Carter kêu gọi Trung Quốc chấm dứt các hoạt động xây dựng ở Biển Đông. Hải Ninh có cuộc phỏng vấn với giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, giảng dạy môn Quan hệ Quốc tế tại Đại học George Mason Hoa Kỳ, về vấn đề này.

Hải Ninh: Xin chào Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng. Cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này. Xin hỏi ông câu đầu tiên, việc Trung Quốc xây dựng đảo đá ở Trường Sa, rồi cả hải đăng nữa sẽ ảnh hưởng tới tình hình Biển Đông ra sao?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Điều đầu tiên mình thấy là tình hình đang rất căng thẳng, thêm vào đó là nhũng chỉ trích qua lại, đặc biệt là giữa Mỹ và Trung Quốc. Đấy là tình hình tổng quát. Còn về chi tiết có hai cái điều quan trọng: Thứ nhất là về phương diện chiến lược, thứ hai là về phương diện luật quốc tế và trật tự quốc tế.

Về phương diện chiến lược thì hiện 5 hòn đảo mà Trung Quốc đang bồi đắp nằm ngay ở tuyến đường biển rất quan trọng giữa Việt Nam này, Philippines, Brunei, Malaysia. Vì vậy nếu Trung Quốc thiết lập được căn cứ đó thì họ có thể kiểm soát và chế ngự hoàn toàn cái vùng biển này, khiến cho tuyến đường biển quan trọng bị block, bị chặn lại biển Hoa Đông xuống Malaca. Thành ra nếu Trung Quốc thành công thì họ sẽ đạt được ưu thế chiến lược rất là quan trọng.

Thứ hai nói về trật tự quốc tế, luật quốc tế hiện hành không cho phép nước nào nhận chủ quyền các bãi đá chìm, trừ khi bãi đá đó nằm trong vùng lãnh hải của mình hay là trong vòng EEZ, tức là vùng đặc quyền kinh tế của mình. Luật pháp quốc tế qui định như thế, nhưng Trung Quốc lại muốn biến thành đảo riêng của họ. Việc làm này của Trung Quốc làm phát sinh hai chuyện: Thứ nhất là Trung Quốc vi phạm luật quốc tế, hoặc là Trung Quốc lập luận là họ chỉ xây dựng trong phạm vi của họ thôi, phạm vi đó là gì, là phạm vi đường lưỡi bò.

Như vậy có nghĩa là Trung Quốc tuyên bố phạm vi trong đường lưỡi bò là chủ quyền của họ, mọi người phản đối nhưng Trung Quốc cứ thi hành từ từ. Tõ ràng là Trung Quốc đang từ từ biến đường lưỡi bò thành sự thật.  Về phương diện quốc tế hiện hành thì nó là sai, nhưng mà Trung Quốc cứ giải thích theo kiểu của họ rằng đây là vùng biển của Trung Quốc, họ có quyền xây, ai cũng có quyền xây dựng như xây nhà trên đất của họ.

Trung Quốc thì cứ làm như vậy, mà nếu quốc tế cứ đứng nhìn như thế thì đến một lúc nào đó Trung Quốc đặt ra luật rồi lại thi hành luật đó.

Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng trả lời phỏng vấn phóng viên Hải ninh, RFA
Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng trả lời phỏng vấn phóng viên Hải Ninh, RFA

Hải Ninh: Vâng. Mới đây còn có thông tin từ một tờ báo Australia rằng Trung Quốc dường như đã đưa vũ khí lên đảo nhân tạo kể trên. Theo Giáo sư thì khả năng xung đột là như thế nào?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Trước hết là theo như những gì máy bay trinh sát Mỹ phát hiện thì Trung Quốc đang xây những đảo quan sát ở Biển Đông. Và tất nhiên là Trung Quốc sẽ tiếp tục xây căn cứ quân sự để bảo vệ cho các đảo quan sát đó. Khi đi vào hoạt động thì thông tin từ các đảo quan sát này sẽ truyền sang cho quân đội Trung Quốc, và quân đội sẽ theo dõi máy bay, thậm chí có thể dùng kỹ thuật zoom in để bắn vào máy bay đó. Tình trạng này sẽ rất nguy hiểm cho các máy bay đi vào khu vực do Trung Quốc kiểm soát.

Vì vậy, nếu như tin Trung Quốc đưa vũ khí đến các đảo này là đúng, tức là họ đã quân sự hoá các đảo này; thì đây có thể coi là một bước leo thang thêm cái hành động của họ.

Hải Ninh: Vậy thì khả năng xảy ra xung đột sẽ là như thế nào?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Khả năng xẩy ra xung đột thì có. Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Ashton Carter hôm qua đã lên tiếng yêu cầu các quốc gia có liên quan đều phải liên kết phản đối các hành động của Trung Quốc. Ông Carter còn nói thêm rằng Mỹ có quyền gửi máy bay hay tàu chiến đến bất cứ vùng nào mà luật quốc tế cho phép, mà nếu mà Mỹ giải thích luật quốc tế cho phép ấy thì nó sẽ bay qua khu vực Trung Quốc đang xây đảo và đi tàu vào trong đó.

Thành ra như vậy là những tuyên bố của phía Mỹ đi ngược lại với quan điểm của Trung Quốc, và tất nhiên là Trung Quốc sẽ chống lại chuyện đó… Bây giờ lại thêm chuyện Trung Quốc đã đưa vũ khí đến các đảo đó thì sẽ rất nguy hiểm, có thể xảy ra các biến cố không trù liệu trước được.

Do vậy, nguy cơ xung đột là rất lớn. Hôm trước tôi có đọc câu tuyên bố của ông cựu phó giám đốc trung ương tình báo Hoa Kỳ CIA, ông nói rằng rất có nguy cơ xảy ra chiến tranh ở Biển Đông.

Hải Ninh: Trong trường hợp xảy ra xung đột và chiến tranh như thế, những nước cũng khẳng định chủ quyền ở Biển Đông phải làm thế nào?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Các nước đó thì chỉ có đánh bom miệng đươc thôi, thực sự họ không có khả năng gì để cản trở Trung Quốc cả, tất cả họ đều phải nhờ vào Mỹ.

Thế mà cái khổ là thế này: Nếu như các nước trong khu cực đoàn kết lâu nay, thì Trung Quốc đã không tiến mạnh được như bây giờ. Bởi vì nếu Đông Nam Á kết lâu thì Mỹ sẽ dễ dàng dính tay vào.

Theo sự nhận xét riêng của tôi đó thì tôi cảm tưởng các nước Đong Nam Á ấy chỉ muốn free ride đấy, tức là chống Trung Quốc thì chỉ chống miệng thôi, còn hành động thì không làm, và thậm chí một số nước vẫn tiếp tục có quan hệ tốt với Trung Quốc. Thì Mỹ sẽ bảo “you cannot have cake and eat it too”, ông ăn hết bánh rồi thì bánh hết chứ còn gì là bánh nữa. Đó chính là tình trạng tạo ra những khó khăn như hiện nay.

Hải Ninh: Vậy liệu Trung Quốc có dừng việc xây đảo đá hoặc có cách nào khiến họ dừng việc xây dựng hay không. Thưa Giáo sư?

GS Nguyễn Mạnh Hùng: Trước hết là Trung Quốc đã xây  thành đảo rồi. Vấn đề là họ có quân sự hoá những đảo nhân tạo đó không? Quân sự hoá có nghĩ là gì, ngoài vũ khí thì họ có thể xây sân bay, đưa tàu chiến vào. Nếu họ làm như vậy thì họ thay đổi rất mạnh mẽ thế chiến lược trong vùng, và sẽ có ưu thế chiến lược để kiểm soát Biển Đông, tạo ra áp lực rất mạnh cho những người muốn chống lại, nếu chống lại thì có thể xảy ra chiến tranh.

Hải Ninh: Xin cảm ơn ông đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này.

Human Rights in Vietnam & TPP: Tom Malinowski, Phụ Tá Tổng Trưởng Ngoại Giao

Kính mời quý vị xem youtube cuộc tiếp xúc với cộng đồng người Mỹ gốc Việt vùng HTĐ
của ông Tom Malinowski, Phụ Tá Tổng Trưởng Ngoại Giao đặc trách Dân Chủ, Nhân Quyền và Lao Động ( Assistant Secretary of State for Democracy, Human Rights and Labor) và ông Scott Bushy, Deputy Assistant Secretary of State for Democracy, Human Rights and Labor.

Địa điểm: tư gia Bác Sĩ Nguyễn Quốc Quân
Thời gian: chiều ngày 20 tháng 5 năm 2015, kể từ 7:30pm
 
Trân trọng,
Bùi Dương Liêm
THVN/HTĐ

 
Published on May 21, 2015

Do lời mời của Bác Sĩ Nguyễn Quốc Quân, vào ngày 20/5/2015, ông Tom Malinowski, Phụ Tá Tổng Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ đặc 

trách Dân Chủ, Nhân Quyền và Lao Động, đã đến tư gia của BS Nguyễn Quốc Quân để trình bày với cộng đồng người Mỹ gốc Việt 

trong vùng HTĐ về vấn đề Nhân Quyền tại Việt Nam và Hiệp Ước Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP).

Để biết quan điểm của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, nói đúng hơn là quan điểm của Hành Pháp Hoa Kỳ đối với Cộng Sản Việt Nam trong vấn đề Nhân Quyền và việc CSVN gia nhập vào TPP, kính mời quý vị theo dõi cuộc nói chuyện của ông Tom Malinowski, Assistant of Secretary of State for Democracy, Human Rights and Labor và ông Scott Bushy, Deputy Assistant Secretary of State for Democracy, Human Rights and Labor.

Mỹ: Muốn vào TPP, Việt Nam phải cải thiện nhân quyền trước

Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Dân chủ-Nhân quyền-Lao động Tom Malinowski trong cuộc phỏng vấn với Trà Mi của VOA Việt ngữ hôm 20/5 sau chuyến đi Việt Nam. (Ảnh: Nhất Hùng)

Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Dân chủ-Nhân quyền-Lao động Tom Malinowski trong cuộc phỏng vấn với Trà Mi của VOA Việt ngữ hôm 20/5 sau chuyến đi Việt Nam. (Ảnh: Nhất Hùng)

Quan chức hàng đầu của Mỹ về nhân quyền khẳng định phải có một số bước cải thiện nhân quyền trước từ phía chính phủ Việt Nam mới nói đến chuyện Hà Nội có thể gia nhập Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương TPP.

Trao đổi với Trà Mi VOA Việt ngữ hôm 20/5 sau chuyến đi Việt Nam trong cuộc đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ năm nay, Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Dân chủ-Nhân quyền-Lao động Tom Malinowski nhấn mạnh Washington đang chờ đợi những tiến bộ nhân quyền cụ thể từ Hà Nội ngay trong vài tuần sắp tới, chứ không phải là vài tháng hay vài năm, giữa lúc giới lập pháp Hoa Kỳ đang thúc đẩy một dự luật yêu cầu TPP phải đảm bảo các điều kiện cải thiện nhân quyền.

Trợ lý Ngoại trưởng Malinowski nói Mỹ hy vọng Hà Nội thấy rõ các tiềm năng khả dĩ trong mối quan hệ với Hoa Kỳ và hiểu rằng cửa đang rộng mở cho mối bang giao gần gũi nhất giữa hai nước mà chìa khóa chính là tiến bộ nhân quyền từ phía Việt Nam.

VOA: Ông cho biết trong cuộc đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ năm nay, Hoa Kỳ đã đưa ra ‘những thông điệp mạnh hơn’ so với mọi năm. Ông có nhận được hồi đáp ‘mạnh hơn’ từ Hà Nội?

Ông Malinowski: Tôi nghĩ chính phủ Việt Nam hiểu rằng năm nay là năm hết sức quan trọng trong mối bang giao Việt-Mỹ. Không chỉ kỷ niệm 20 năm bình thường hóa quan hệ song phương, đôi bên còn đang nỗ lực chung quyết Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương TPP và Mỹ đang thúc đẩy mối quan hệ kinh tế chiến lược lâu dài với Việt Nam. Để được như vậy, phải có những tiến bộ về mặt nhân quyền từ phía Việt Nam. Tôi cho rằng nhiều người trong chính phủ Việt Nam cũng thấy rằng nếu cởi mở, Việt Nam sẽ mạnh, ổn định, và an ninh hơn.

TPP là một thỏa thuận thương mại hết sức khác biệt. Có những điều kiện được cài đặt vào hẳn trong thỏa thuận này, đặc biệt là về quyền của người lao động. Những việc mà Việt Nam phải làm là thay đổi luật lao động, cho phép thành lập công đoàn độc lập, nếu không sẽ không được vào TPP.

VOA: Sau chuyến đi đối thoại nhân quyền do ông dẫn đầu, một số chuyến thăm của các phái đoàn Quốc hội Mỹ, và mới đây nhất là chuyến công du của Phó Bộ trưởng Ngoại giao Blinken tới Việt Nam, Hà Nội đã tỏ dấu hiệu nào cho thấy họ đang đáp ứng những lời kêu gọi từ Mỹ chưa, thưa ông?

Ông Malinowski: Tôi nghĩ họ đã chứng tỏ có vài phản hồi. Trong năm qua đã thấy có sự kiềm chế về mặt bắt bớ giam cầm hay tuyên án những người bất đồng chính kiến.

VOA: Gần đây thì sao, thưa ông, đặc biệt là sau hàng loạt các chuyến thăm cao cấp vừa nói?

Ông Malinowski: Tôi mới trở về từ Việt Nam một tuần trước, cho nên cần phải chờ xem, nhưng tôi nghĩ họ biết là đã tới lúc phải đáp ứng những lời kêu gọi giữa lúc Quốc hội Mỹ đang tranh cãi gay gắt về thỏa thuận TPP. Không chắc là chúng ta sẽ thành công TPP. Tôi nghĩ chúng ta sẽ thành công, nhưng không chắc là sẽ như vậy. Cả Phó Bộ trưởng Ngoại giao Blinken và tôi đều đã chuyển thông điệp hết sức rõ ràng tới Hà Nội rằng nếu muốn chứng tỏ có tiến bộ trong lĩnh nhân quyền thì đây là lúc phải thể hiện vì ánh mắt của quốc tế, đặc biệt là Mỹ, đang hướng về Việt Nam và vấn đề nhân quyền của Việt Nam.

VOA: Ông nói TPP là đòn bẩy tốt nhất để cải thiện nhân quyền Việt Nam. Sau các trường hợp tương tự hồi năm 2000 với Thỏa thuận Thương mại Song phương Việt-Mỹ và thỏa thuận WTO năm 2007, người ta thấy nhân quyền Việt Nam lại tuột dốc. Làm thế nào để đòn bẩy lần này hiệu quả hơn những lần trước, thưa ông?

Ông Malinowski: Tôi hiểu mối quan tâm đó, nhưng TPP là một thỏa thuận thương mại hết sức khác biệt. Có những điều kiện được cài đặt vào hẳn trong thỏa thuận này, đặc biệt là về quyền của người lao động. Những việc mà Việt Nam phải làm là thay đổi luật lao động, cho phép thành lập công đoàn độc lập, nếu không sẽ không được vào TPP. Không như các lập luận trước kia rằng mở rộng thương mại sẽ dẫn tới mở rộng nhân quyền. Những điều kiện về nhân quyền đã được cài đặt sẵn vào trong thỏa thuận TPP, điều mà chúng tôi chưa từng làm trước đây với Việt Nam. Chưa có gì bảo đảm là Việt Nam sẽ thay đổi. Những sự thay đổi này rất khó với Việt Nam. Động lực chính để thay đổi vẫn phải xuất phát từ bên trong Việt Nam, từ bên trong xã hội, từ bên trong chính phủ.

Nhưng tôi tin rằng tiến trình phê chuẩn TPP sẽ thúc đẩy mạnh mẽ tiến trình thay đổi bên trong nội bộ của Việt Nam. Chúng tôi đã nói hết sức rõ ràng với họ rằng phải có một số bước tiến bộ từ phía Việt Nam trước. Chúng tôi đã thấy một vài tiến bộ chẳng hạn như Hà Nội phê chuẩn Hiệp ước Chống tra tấn hay Công ước về Quyền của người khuyết tật, phóng thích tù nhân lương tâm, số người bị bắt và bị tuyên án vì các hoạt động đấu tranh ôn hòa trong năm nay có giảm đi. Chúng tôi hy vọng tiếp tục nhìn thấy những việc này.

Chắc chắn là họ đang thay đổi chiến thuật vi phạm nhân quyền, đúng vậy. Chúng ta thấy ít trường hợp bị tuyên án nặng nề nhưng lại thấy công an, chính quyền sách nhiễu, đe dọa, đánh đập các nhà hoạt động hết sức dã man. Điều này thật là tệ. Tôi không cố giả vờ xem mọi việc tốt đẹp hơn bản chất thật sự. Tuy nhiên, trong nhiều năm nay, Mỹ không ngừng kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam thôi bắt bớ và bỏ tù dài hạn những người chỉ đòi hỏi dân chủ một cách ôn hòa.

Câu hỏi đặt ra là những việc này sẽ diễn ra khi chúng ta ngưng các áp lực hay khi chúng ta tiếp tục các áp lực? Theo tôi, chắc chắn là mọi việc sẽ tốt hơn nếu chúng ta tiếp tục các áp lực. Tất nhiên Việt Nam sẽ không được hưởng các lợi ích thương mại từ TPP cho tới khi nào chúng tôi thấy họ sửa đổi luật lao động.  Chuyện cho phép công đoàn độc lập là cả một vấn đề đối với một nước mà trước nay chưa hề có như Việt Nam. Có nhiều việc thế giói bên ngoài có thể làm nhưng cũng có nhiều việc phải xuất phát từ xã hội dân sự, từ các lực lượng cải cách bên trong chính phủ Việt Nam. Những lời kêu gọi đang hiện hữu và TPP giúp thúc đẩy mạnh mẽ hơn nữa.

VOA: Ông nói Việt Nam đã có một số tiến bộ về nhân quyền nhưng còn phải đi một chặng đường dài. Trên thang điểm từ 1 tới 10, ông đánh giá Việt Nam đã đi được bao xa?

Ông Malinowski: Tôi không theo thang điểm, tôi chỉ nhìn vào hướng mũi tên đi lên hay đi xuống. Việt Nam còn phải đi một chặng đường rất dài trong lĩnh vực nhân quyền. Vấn đề đặt ra là liệu chúng ta có thể giữ cho mũi tên chỉ đúng hướng hay không, để theo thời gian, người dân Việt Nam được củng cố sức mạnh để tự đấu tranh cho chính họ.

VOA: Khi đánh giá rằng nhân quyền Việt Nam có một số tiến bộ, ông dẫn chứng số người bất đồng chính kiến bị bắt, bị tuyên án giảm và số tù nhân lương tâm được phóng thích tăng, nhưng không đề cập đến số trường hợp bị sách nhiễu hay bị hành hung. Có người thắc mắc rằng liệu đánh giá đó có chính xác không vì xem ra có vẻ như Hà Nội chỉ thay đổi chiến thuật mà thôi. Phản hồi của ông thế nào?

Ông Malinowski: Chắc chắn là họ đang thay đổi chiến thuật vi phạm nhân quyền, đúng vậy. Chúng ta thấy ít trường hợp bị tuyên án nặng nề nhưng lại thấy công an, chính quyền sách nhiễu, đe dọa, đánh đập các nhà hoạt động hết sức dã man. Điều này thật là tệ. Tôi không cố giả vờ xem mọi việc tốt đẹp hơn bản chất thật sự . Tuy nhiên, trong nhiều năm nay, Mỹ không ngừng kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam thôi bắt bớ và bỏ tù dài hạn những người chỉ đòi hỏi dân chủ một cách ôn hòa. Nếu điều này thật sự đang diễn ra thì quả là rất tốt. Tôi nhấn mạnh từ ‘nếu’, vì theo tôi mọi việc còn đang rất mong manh.

Tôi hy vọng trông thấy cải cách luật pháp…giải pháp duy nhất là Việt Nam phải cải cách luật nội địa phù hợp với Hiến pháp và các hiệp ước quốc tế mà họ đã ký kết. Chúng tôi hy vọng chính phủ Việt Nam thấy rõ các tiềm năng khả dĩ trong mối quan hệ với Hoa Kỳ và hiểu rằng cửa đang rộng mở cho mối bang giao gần gũi nhất giữa hai nước mà chìa khóa chính là tiến bộ nhân quyền từ phía Việt Nam.

VOA: Trọng tâm trong cuộc đối thoại nhân quyền Việt Mỹ năm nay là vấn để cải cách luật pháp. Cải cách luật pháp chỉ có hiệu quả thực tế trong một bộ máy tam quyền phân lập mà Việt Nam hoàn toàn không có. Vì vậy có người cho rằng nên tập trung vào vấn đề cội rễ thay vì đi vòng quanh. Ý kiến ông thế nào?

Ông Malinowski: Chúng tôi tập trung vào mọi mức độ của vấn đề, chúng tôi cố gắng giúp đẩy mạnh xã hội dân sự địa phương và các tổ chức độc lập có thể đứng lên đại diện cho các công dân bình thường ở Việt Nam. Mặt khác, Hà Nội đã cam kết cải cách luật pháp thì giờ họ phải chứng tỏ cam kết đó. Khi chúng tôi yêu cầu họ cải cách luật pháp, chúng tôi chỉ yêu cầu họ làm theo chính những gì họ hứa. Tiến trình đó mới chỉ khởi sự, chưa đạt được những gì chúng tôi mong muốn. Họ đã cam kết, họ phải làm vì đây là mối quan tâm của cộng đồng quốc tế và của chính người dân trong nước Việt Nam.

VOA: Là giới chức hàng đầu của Mỹ về vấn đề nhân quyền, ông dự đoán tình hình nhân quyền Việt Nam trong 5-10 năm tới ra sao?

Ông Malinowski: Tôi hy vọng trông thấy cải cách luật pháp. Tôi không muốn tranh luận với chính quyền Việt Nam về các trường hợp người này bị tù người kia phải thả. Tôi nghĩ họ cũng không muốn tranh luận với chúng tôi mãi như vậy. Rất mệt mỏi. Chúng tôi muốn chấm dứt những việc đó. Và giải pháp duy nhất là Việt Nam phải cải cách luật nội địa phù hợp với Hiến pháp và các hiệp ước quốc tế mà họ đã ký kết. Chúng tôi hy vọng chính phủ Việt Nam thấy rõ các tiềm năng khả dĩ trong mối quan hệ với Hoa Kỳ và hiểu rằng cửa đang rộng mở cho mối bang giao gần gũi nhất giữa hai nước mà chìa khóa chính là tiến bộ nhân quyền từ phía Việt Nam.

Mỹ: Muốn vào TPP, Việt Nam phải cải thiện nhân quyền trước

VOA: Xin chân thành cảm ơn Trợ lý Ngoại trưởng Malinowski đã dành cho chúng tôi cuộc trao đổi hôm nay.

Video buổi nói chuyện của Thứ Trưởng Ngoại Giao Tom Malinowski

Do lời mời của Bác Sĩ Nguyễn Quốc Quân, vào ngày 20/5/2015, ông Tom Malinowski, Phụ Tá Tổng Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ đặc trách Dân Chủ, Nhân Quyền và Lao Động, đã đến tư gia của BS Nguyễn Quốc Quân để trình bày với cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong vùng HTĐ về vấn đề Nhân Quyền tại Việt Nam và Hiệp Ước Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP).

Để biết quan điểm của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, nói đúng hơn là quan điểm của Hành Pháp Hoa Kỳ đối với Cộng Sản Việt Nam trong vấn đề Nhân Quyền và việc CSVN gia nhập vào TPP, kính mời quý vị theo dõi cuộc nói chuyện của ông Tom Malinowski, Assistant of Secretary of State for Democracy, Human Rights and Labor và ông Scott Bushy, Deputy Assistant Secretary of State for Democracy, Human Rights and Labor.