Bình luận về tân Thủ tướng Việt Nam

  • 1 giờ trước, BBC, 7-4-2016

Image copyright EPA
Image caption Tân thủ tướng Việt Nam, ông Nguyễn Xuân Phúc (phải) tặng hoa cho người tiền nhiệm, ông Nguyễn Tấn Dũng, tại Quốc hội Khóa 13 hôm 07/4/2016.

Từ ngày 07/4/2016, Việt Nam có Thủ tướng mới, ông Nguyễn Xuân Phúc, thay thế ông Nguyễn Tấn Dũng dẫn dắt nội các.

Sự kiện này cũng đồng nghĩa với việc bốn chiếc ghế tứ trụ quyền lực cao nhất trong đảng và chính quyền Việt Nam đã có người.

Tuy nhiên, bộ máy nhân sự cao cấp mới được sắp xếp đã sẵn sàng vận hành chưa, ê kíp mới có cáng đáng được những khó khăn và thách thức vĩ mô trước mắt về đối nội cũng như đối ngoại hay không?

Có điều gì cần nói về đợt chuyển giao quyền lực đặc biệt hậu Đại hội 12 của Đảng Cộng sản Việt Nam?

Đây là vài khía cạnh chính mà Bàn tròn Thứ Năm cùng các vị khách mời của BBC Việt ngữ hôm nay sẽ cùng bàn thảo.

Chương trình được phát vào lúc 19h30 tới 20h00 ngày thứ Năm, 07/4/2016, theo giờ Việt Nam, mời quý vị đón theo dõi.

Diện mạo nội các mới

Một danh sách các ứng viên bộ trưởng và tương đương sắp được đề nghị bầu làm thành viên nội các mới mà ông Nguyễn Xuân Phúc hiện là người đứng đầu đã xuất hiện trên truyền thông Việt Nam.

Tờ Tuổi trẻ Online, hôm 06/4, đưa ra các tên tuổi được cho là sẽ ngồi vào các ghế Bộ trưởng của nội các này, theo một tờ trình mà tân Thủ tướng Chính phủ Việt Nam theo dự kiến sẽ trình lên Quốc hội. Trong số này có “ít nhất 13 bộ có “người tại chỗ” vừa trúng cử ủy viên Trung ương tại Đại hội Đảng XII, là ứng cử viên trở thành bộ trưởng”:

Ông Vương Đình Huệ (trái)

Image copyright Reuters
Image caption Ông Vương Đình Huệ (trái) là ứng viên được đề cử vào một ghế Phó Thủ tướng, theo nhà phân tích thời sự Việt Nam.

Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị QĐND VN Ngô Xuân Lịch (Bộ Quốc phòng), Ủy viên Bộ Chính trị, Thứ trưởng Bộ Công an Tô Lâm, Thứ trưởng Bộ Nội vụ Lê Vĩnh Tân, Thứ trưởng Bộ Tư pháp Lê Thành Long, Thứ trưởng Bộ Kế hoạch – đầu tư Nguyễn Chí Dũng, Thứ trưởng Bộ Công thương Trần Tuấn Anh, Thứ trưởng Bộ Xây dựng Phạm Hồng Hà, Thứ trưởng Bộ Tài nguyên – môi trường Trần Hồng Hà.

Thứ trưởng Bộ Thông tin – truyền thông Trương Minh Tuấn, Thứ trưởng Bộ Văn hóa – thể thao & du lịch Nguyễn Ngọc Thiện, Thứ trưởng Bộ Khoa học – công nghệ Chu Ngọc Anh, Giám đốc Đại học Quốc gia Hà Nội Phùng Xuân Nhạ (Bộ Giáo dục – đào tạo) và Thứ trưởng, Phó chủ nhiệm Ủy ban Dân tộc Đỗ Văn Chiến.

Bổ sung Phó Thủ tướng

Vẫn theo tờ báo này, 5 thành viên Chính phủ còn lại cần bổ sung thay thế là bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải; Bộ trưởng Bộ Lao động, Thương binh & Xã hội; bộ trưởng, chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ; tổng Thanh tra Chính phủ và thống đốc Ngân hàng Nhà nước.

“Chính phủ đương nhiệm có 27 thành viên, gồm: Thủ tướng, 5 phó thủ tướng (trong đó một người kiêm bộ trưởng Bộ Ngoại giao), 19 bộ trưởng và 2 thành viên khác (tổng Thanh tra Chính phủ, thống đốc Ngân hàng Nhà nước).

“Dự kiến có 5 người tại vị: Phó thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh, Phó thủ tướng Vũ Đức Đam, Bộ trưởng Bộ Tài chính Đinh Tiến Dũng, Bộ trưởng Bộ NÔng nghiệp và Phát triển Nông thôn Cao Đức Phát, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến.

“Nếu 19 thành viên được phê chuẩn miễn nhiệm, Chính phủ cần bổ sung 3 phó thủ tướng thay thế các ông Nguyễn Xuân Phúc, Hoàng Trung Hải và Vũ Văn Ninh,” tờ Tiền phong cho hay.

Nguyen Tan Dung tai QH

Trao đổi với BBC hôm 07/4 về danh sách trên, Tiến sỹ Hà Hoàng Hợp, nhà phân tích thời sự, chính trị Việt Nam bình luận:

“Người ta đã đưa ra một giả định, nhưng tôi hiểu là khá chính xác… Sẽ có khả năng là có một, hai Phó Thủ tướng mới, ví dụ như là ông Vương Đình Huệ, khả năng là ông Trương Hòa Bình”.

Vẫn theo truyền thông Việt Nam, trong số các sắp xếp, bổ nhiệm ở các cánh quyền lực khác của đảng và chính quyền, mới đây, bà Đặng Thị Ngọc Thịnh, Phó chánh văn phòng Trung ương Đảng CSVN đã được giới thiệu cho chức danh Phó Chủ tịch nước, kế nhiệm bà Nguyễn Thị Doan.

“Từ mấy khóa vừa rồi thì đều chọn Phó Chủ tịch nước là nữ cả, nên việc đề cử một người cũng là nữ làm phó Chủ tịch thì cũng là bình thường thôi,” Tiến sỹ Hà Hoàng Hợp nói với BBC.

Mời quý vị theo dõi Bàn tròn Thứ Nămcủa BBC Việt ngữ tại đây: http://youtu.be/ftzgsf4q9AU

Quốc hội Việt Nam miễn nhiệm thủ tướng

Image copyright Getty
Image caption Ông Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng Việt Nam trong 9 năm 10 tháng

Quốc hội Việt Nam thực hiện quy trình miễn nhiệm thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sáng thứ Tư 6/4, Cổng thông tin điện tử của Chính Phủ Việt Nam cho biết

Trang tin chính thức của chính phủ trích dẫn văn bản chủ tịch nước Trần Đại Quang đọc tại Quốc hội cho biết việc miễn nhiễm thủ tướng Dũng là “do yêu cầu sắp xếp nhân sự cấp cao của Đảng và Nhà nước sau Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 12 của Đảng, nhằm tạo sự đồng bộ trong việc kiện toàn tổ chức bộ máy nhà nước và công tác cán bộ”.

Quốc hội tiến hành miễn nhiệm bằng bỏ phiếu kín.

Trong buổi chiều, ông Trần Đại Quang cũng sẽ trình danh sách đề cử thủ tướng mới.

Ông Nguyễn Tấn Dũng là thủ tướng Việt Nam trong 9 năm 10 tháng.

Image copyright AFP Getty
Image caption Ông Dũng được cho là có quan điểm ủng hộ hội nhập mạnh

“Tôi rất thanh thản” – ông Dũng nói với báo Tuổi Trẻ trong trả lời phỏng vấn sáng 6/4 – và ông cũng nói “day dứt nhất” vì hạn chế, yếu kém “mà Đảng, Nhà nước và nhân dân ta chỉ ra có phần trách nhiệm của tôi trong thực hiện các nhiệm vụ được giao, nhất là trách nhiệm chính trị trên cương vị người đứng đầu Chính phủ”.

Lối chơi ‘tập thể’

Trước đó, trong Bàn tròn Thứ Năm cùng BBC Tiếng Việt, Giáo sư Carl Thayer, nhà nghiên cứu và phân tích chính trị Việt Nam và bang giao quốc tế, nhận định: “Bằng việc sớm thay thế Thủ tướng Chính phủ tuần này, trước khi có cuộc bầu cử Quốc hội vào cuối tháng Năm tới đây, ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam dường như muốn điều chỉnh trở lại chế độ lãnh đạo tập thể thay vì một lãnh đạo có sự nổi bật và dấu ấn cá nhân, và người ta đã chọn một người có thể đáp ứng lối chơi ‘tập thể’, được tất cả các bên chấp nhận để thay thế ông Nguyễn Tấn Dũng.

“Thủ tướng Dũng theo tôi là người đã đưa Việt Nam tới một sự hội nhập tích cực, chủ động và ông ấy là một phong cách lãnh đạo mới trong cương vị Thủ tướng như một dấu ấn cá nhân,” Giáo sư Carl Thayer nói với BBC hôm thứ Ba.

Image copyright Hoang Dinh Nam AFP
Image caption Nội các kế tiếp ở Việt Nam trở lại xu hướng lãnh đạo tập thể

“Chúng ta đã thấy ở cuối Đại hội Đảng (CSVN lần thứ 12), người ta đã đưa trở lại chế độ lãnh đạo tập thể và để cho ông Tổng Bí thư tái lập trật tự này…

“Tuy nhiên Việt Nam không phải là một hệ thống mà người thắng sẽ đoạt đi tất cả.

“Và mặc dù ông Nguyễn Tấn Dũng ra đi, danh sách những nhân vật trong Bộ Chính trị và những nhân vật trong nội các tới đây dường như chỉ ra rằng tất cả các phe phái, nhóm chính trị đều có chỗ của mình, mặc dù cũng có một số ngạc nhiên nhất định…”

Tuy thế, một phần dư luận Việt Nam cũng tin rằng di sản của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là một loạt lời phát biểu mạnh mẽ nhưng nội dung thực tế lại đáng thất vọng.

Viết trên trang Facebook của BBC Tiếng Việt, bạn đọc ký tên Vo Van Danh bày tỏ ý kiến:

“Tôi nhớ mãi câu nói của anh Ba này từ khi mới lên nắm quyền Thủ tướng khoảng 2006 là: “Việc đầu tư để phát triển khoa học công nghệ tốn nhiều công sức và tiền của hơn là chúng ta bỏ tiền ra để đi mua công nghệ!”

“Mà lúc này VN vẫn là một nước nông nghiệp nghèo và lạc hậu! Như thế đủ biết khả năng chơi sang, chơi trội của anh…này.

Image copyright vinashin sun
Image caption Vụ bê bối Vinashin xảy ra thời kỳ ông Dũng làm thủ tướng

“Và đến giờ thì mọi người đã rõ là cái gì đi mua thì cũng dễ kiếm lời hơn….công nghệ càng cao thì việc kiểm tra chất lượng và giá cả càng khó quản lý hơn vì trình độ nhân lực của ta rất yếu và dễ dạy phải a dua như thế nào…”

Về cách điều hành kinh tế của chính quyền 20 năm qua trong đó có gần 10 năm ông Dũng làm thủ tướng, có đánh giá mới đây tổng kết lại tình hình như sau:

“Trong 20 năm trở lại đây, chưa bao giờ bức tranh ngân sách xấu như bây giờ. Chi thường xuyên tăng nhanh bất thường, đặc biệt trong giai đoạn 2010-2012, khiến cho toàn bộ thu ngân sách hầu như chỉ vừa đủ cho chi thường xuyên.”

TS Vũ Thành Tự Anh đã nêu ra bình luận trên trong bài trên trang Thời báo Kinh tế Sài Gòn hôm 01/04, và viết thêm về thực trạng tài chính của một thời gian qua, để lại vấn đề lớn hiện nay cho Việt Nam là ” thâm hụt ngân sách triền miên, cả nợ chính phủ và nợ công đều đã vượt trần”.

44 sinh viên kiến nghị lên tòa Hà Nội

 Toa An ha_noi
Image copyright AFP
Image caption Nhiều phiên xử công khai của Tòa án Hà Nội ngăn chặn người dân tham dự

44 sinh viên Đại học Luật Hà Nội ký tên yêu cầu Tòa án Hà Nội “chấm dứt ngăn cản người dân dự các phiên tòa công khai”, đơn của các sinh viên viết.

Trong đơn nhắc lại “Điều 15, Bộ luật Tố tụng Dân sự, điều 17 Luật Tố tụng Hành Chính quy định việc xét xử tòa án được tiến hành công khai, mọi người đều có quyền tham dự, trừ trường hợp do các Bộ luật này quy định”.

“Chúng tôi không thể hiểu nổi là từ lúc nào Tòa án nhân dân Hà Nội lại ra những quy định trái Hiến pháp, trái pháp luật và bắt sinh viên Luật phải tuân theo” – Những sinh viên ký tên vào đơn viết.

Trước đó, một nhóm luật sư tại Hà Nội cũng có yêu cầu này gửi đến Tòa án Hà Nội với nội dung tương tự “những sinh viên luật, cử nhân luật trẻ cần được tham dự các phiên tòa để có thêm tư liệu, thực tế phục vụ quá trình học tập, nâng cao chuyên môn nghề nghiệp.”

Nói với BBC Tiếng Việt qua điện thoại từ Hà Nội, Trương Thị Hà – một trong 44 sinh viên ký tên vào đơn kiến nghị cho biết “muốn mọi việc được giải quyết sớm” và cô “không muốn bình luận gì thêm”.

Trên Facebook cá nhân, luật sư Trần Vũ Hải, một trong những người thuộc nhóm luật sư viết đơn kiến nghị, bình luận về sự việc các sinh viên luật thực hiện: “Một nữ sinh viên luật 22 tuổi đại diện 44 sinh viên luật tại Hà nội đã gửi thư yêu cầu Chánh án Toà án Hà nội chấm dứt hành vi vi hiến của Toà án này và tiếp các sinh viên với tư cách công dân theo luật tiếp công dân. Liệu ông Chánh án lại lẩn tránh với lý do “bận việc”‘và bận ” ứng cử đại biểu Quốc hội”?”

‘Văn bản pháp lý hay’

Luật sư Lê Văn Luân – một luật sư trẻ đang tự ứng cử tại Hà Nội – nói về sự việc này trên trang cá nhân của ông: “Cách học, cảm thụ luật pháp nhanh nhất là nhìn vào cuộc sống, đánh giá chúng và nếu nó sai trái, hãy lên tiếng, đó là cách vận dụng, thấu hiểu luật pháp một cách tốt nhất mà không trường lớp nào dạy được các bạn.”

Trả lời BBC Tiếng Việt, luật sư Lê Văn Luân nói, ông cho rằng việc các sinh viên viết đơn kiến nghị này “Theo tôi là chưa bao giờ có”.

Ông Luân cho rằng đây là “một văn bản pháp lý rất hay”.

“Và đây cũng là cách để các bạn sinh viên bảo vệ chính các bạn và nghề nghiệp của các bạn, và đây cũng là cách để các bạn học.” – Ông Luân nhận định.

NHVinh_NTMThuy

Image copyright AFP
Image caption Tại phiên xử blogger Nguyễn Hữu Vinh (Anh Ba Sàm), nhiều người dân và một dân biểu Đức không được tham dự

Trong thời gian vừa qua, tại nhiều vụ xử công khai tại Tòa án Hà Nội, người dân bị ngăn chặn tham dự.

Gần đây nhất, phiên xử công khai như vụ án Anh Ba Sàm – Nguyễn Hữu Vinh, nhiều người dân, gồm cả dân biểu Đức đến cũng bị ngăn chặn và phải đứng bên ngoài phiên tòa.

Những sinh viên luật viết đơn kiến nghị cũng “đề nghị ông chánh án Tòa án nhân dân Hà Nội bố trí sớm nhất một buổi tiếp công dân” để họ phản ánh nội dung yêu cầu.

Thủ tướng Dũng chuyển giao quyền lực

 Ông Nguyễn Tấn Dũng
Image copyright Getty
Image caption Ông Nguyễn Tấn Dũng chính thức rời nhiệm sở hôm 06/4/2016, sau 9 năm và 10 tháng làm Thủ tướng Chính phủ Việt Nam.

Ông Nguyễn Tấn Dũng chính thức rời chức vụ Thủ tướng Chính phủ Việt Nam sau khi Quốc hội Việt Nam khóa 13 hôm 06/4/2016 bỏ phiếu miễn nhiệm với kết quả 418 phiếu tán thành, chiếm 84% tổng số đại biểu và 68 ý kiến không đồng ý để ông thôi chức.

Ngay sau khi ông Dũng thôi chức vụ, Quốc hội Việt Nam đã tiến hành thủ tục giới thiệu ứng cử viên Nguyễn Xuân Phúc, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng Thường trực, để được bầu vào chức vụ tân Thủ tướng.

Dự kiến, Quốc hội Việt Nam sẽ tiến hành việc bầu Thủ tướng mới vào sáng ngày 07/4.

Việc thay đổi nhân sự cấp cao ở nội các này, cung với tổng thể cuộc chuyển giao quyền lực diễn ra ở Việt Nam sẽ là đề tài của Bàn tròn Thứ Năm của BBC Việt ngữ tuần này, được phát vào lúc 19h30-20h00 giờ Việt Nam, mời quý vị đón theo dõi.

Bình luận về sự kiện Thủ tướng Dũng rời chức vụ, hôm thứ Tư, từ Hà Nội, Tiến sỹ Lê Đăng Doanh, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Quản lý Kinh tế Trung ương (CIEM) nói với BBC:

“Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng như vậy đã kết thúc một thời gian hoạt động chính trị rất dài ở Việt Nam, ông đã có mười năm làm Thủ tướng và ông cũng đã có đến một thời gian cũng tương đương, hơn chín năm làm Phó Thủ tướng.

LEDangDoanh

“Và vì vậy cho nên ông Nguyễn Tấn Dũng có thể nhìn lại một khoảng thời gian là rất dài của quá trình hoạt động chính trị và trên những vị trí rất quan trọng của đất nước, ông cũng đã là Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị từ rất sớm, khi ông từ miền Nam ra và tham gia vào đội ngũ lãnh đạo ở Hà Nội…”

‘Luôn hoàn thành nhiệm vụ’

Phát biểu tại Quốc hội khóa 13, trong tờ trình đề nghị miễn nhiệm Thủ tướng, đánh giá thành tích của ông Nguyễn Tấn Dũng qua hai nhiệm kỳ lãnh đạo nội các, tân Chủ tịch nước Việt Nam, ông Trần Đại Quang, nói: “Thời gian đảm nhiệm chức vụ Thủ tướng, ông Nguyễn Tấn Dũng luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao.”

Khi được hỏi, vì sao được đánh giá như vậy mà ông Nguyễn Tấn Dũng vẫn ra đi, TS Lê Đăng Doanh nói:

“Ông Nguyễn Tấn Dũng ra đi là bởi vì trong Đảng đã có sự bầu và lựa chọn giữa những người có thể là những người lãnh đạo đã quá tuổi quy định và có thể tiếp tục hoạt động sau Đại hội 12.

“Có hai ứng cử viên được Đại hội Đảng chấp nhận ngoại lệ là vượt tuổi đó, thì ông Nguyễn Tấn Dũng đã ít phiếu hơn là ông Nguyễn Phú Trọng, như là thông tin có được, thì ông Nguyễn Tấn Dũng đã hội được 41% phiếu và ông Nguyễn Phú Trọng 59% phiếu.

“Vì vậy ông Nguyễn Tấn Dũng đã không còn được lựa chọn để tiếp tục tham gia vào lực lượng lãnh đạo trẻ hơn và có nhiều đổi mới sau Đại hội 12 như chúng ta đã biết thì 9 Ủy viên Bộ Chính trị của Đại hội 11 đã nghỉ…”

Khi được đề nghị nhận xét về dấu ấn, di sản, ưu khuyết của ông Dũng, TS Lê Đăng Doanh nêu quan điểm:

“Rõ ràng, ông Nguyễn Tấn Dũng đã để lại những dấu ấn rất đậm nét về một thời kỳ hội nhập ngày càng sâu sắc, về một thời kỳ Việt Nam đã phát triển từ một nước thuộc nhóm có thu nhập thấp, đã trở thành nước thu nhập trung bình thấp theo sự định lượng của Ngân hàng Thế giới.

Ông Nguyễn Xuân Phúc

Image copyright Getty
Image caption Ông Nguyễn Xuân Phúc được ban lãnh đạo Đảng và nhà nước Việt Nam tiến cử bầu vào chức Thủ tướng Chính phủ tại Quốc hội khóa 13.

“Và ông Nguyễn Tấn Dũng cũng để lại một dấu ấn rất mạnh mẽ trong những phát biểu về quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc, bảo vệ độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam. Đấy là những dấu ấn hiện nay người dân Việt Nam đang ghi nhận.”

Nguyên thành viên Tổ tư vấn của Thủ tướng Chính phủ thời các ông Võ Văn Kiệt và Phan Văn Khải cũng nói với BBC về những gì ông cho là ‘di sản nặng nề’ mà cựu Thủ tướng Dũng để lại cho người kế nhiệm, ông nói:

“Ông Nguyễn Tấn Dũng đang để lại cho nền kinh tế Việt Nam một di sản rất nặng nề, trước hết là tình hình cân đối ngân sách của Việt Nam hiện nay đang rất khó khăn,

“Bội chi ngân sách rất cao, chi thường xuyên rất cao, và nguồn thu không đủ để chi thường xuyên và trả nợ, và Việt Nam hiện nay đang vay nợ mới để trả lãi, tức là lợi tức và một phần vốn của nợ cũ và tổng số nợ mới của Chính phủ ngày càng tăng lên.

“Hệ thống ngân hàng của Việt Nam hiện nay cũng đang đề ra rất nhiều dấu hỏi và rủi ro, mặc dầu ngân hàng nhà nước Việt Nam đã công bố là nợ xấu của hệ thống ngân hàng Việt Nam đã giảm xuống 3%, nhưng sự đánh giá của các tổ chức quốc tế như là Fitch, như Standard Poor’s, như là Moody, thì vẫn đánh giá tỷ lệ nợ xấu của hệ thống ngân hàng Việt Nam là vào khoảng 15%…”

Người xứ Quảng ‘vui đã’

Bình luận về Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, người được Ban lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam giới thiệu tại Quốc hội 13 để bầu vào vị trí tân Thủ tướng hôm 07/4, từ Đà Nẵng, nhà báo, blogger Trương Duy Nhất bình luận về dư luận ở nơi mà ông Phúc có nhiều năm công tác với các cương vị lãnh đạo khác nhau ở Quảng Nam, Đà Nẵng.

Ông Nhất nói:

“Người dân thì nói chung ở đâu nó cũng có hai luồng ý kiến hết. Ở trong này, đa phần người Việt bây giờ có cái dở là tư tưởng địa phương nó vẫn còn nặng nề lắm. Cho nên cứ người ở đâu lên thì trước hết người ta vui cái đã.”

 nguyen_quang_a

Từ Hà Nội, Tiến sỹ Khoa học Nguyễn Quang A, một nhà vận động cho xã hội dân sự ở Việt Nam, người tự ứng cử Quốc hội Việt Nam khóa 14, bình luận về điều mà ông cho là thách thức với người có thể sẽ kế nhiệm chiếc ghế mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa để lại.

Ông Quang A nói: “Hai việc mà tôi nghĩ là đáng nói nhất là các tập đoàn kinh tế và các hệ thống ngân hàng. Và có lẽ điểm nổi cộm nhất có lẽ là vấn đề ngân sách như ông Vũ Thành Tự Anh (chuyên gia kinh tế) đã nhắc là không còn có dư địa nào nữa.

“Đấy là một vấn đề khó khăn trước mắt của ông Nguyễn Xuân Phúc, nhưng mà cái nền tảng của nó là ở chỗ ông Nguyễn Phú Trọng, chứ không phải ở chỗ ông Nguyễn Xuân Phúc, hay là ông Nguyễn Tấn Dũng.

“Đó là vấn đề đường lối kinh tế sai lầm của Đảng Cộng sản Việt Nam lấy khu vực kinh tế quốc doanh làm chủ đạo và chủ yếu nằm ở hai lĩnh vực chính mà tôi cho rằng đó là các doanh nghiệp nhà nước và vấn đề rối rắm của hệ thống ngân hàng.”

Mời quý vị đón theo dõi Bàn tròn Thứ Năm tuần này về chuyển giao quyền lực ở Việt Nam với các chức vụ Thủ tướng Chính phủ, Chủ tịch Nước và Chủ tịch Quốc hội.

‘Vì sao lãnh đạo VN chọn ông Phúc?’

 Image copyright Getty Image caption Ông Nguyễn Xuân Phúc (đứng) được giới thiệu tại Quốc hội Việt Nam khóa 13 vào chức vụ tân Thủ tướng Chính phủ Việt Nam.

Bằng việc sớm thay thế Thủ tướng Chính phủ tuần này, trước khi có cuộc bầu cử Quốc hội vào cuối tháng Năm tới đây, ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam dường như muốn điều chỉnh trở lại chế độ lãnh đạo tập thể thay vì một lãnh đạo có sự nổi bật và dấu ấn cá nhân, và người ta đã chọn một người có thể đáp ứng lối chơi ‘tập thể’, được tất cả các bên chấp nhận để thay thế ông Nguyễn Tấn Dũng.

Đó là nhận định của Giáo sư Carl Thayer, nhà nghiên cứu và phân tích chính trị Việt Nam và bang giao quốc tế, nói với BBC hôm 05/4/2016, một ngày trước khi Thủ tướng Việt Nam, ông Nguyễn Tấn Dũng rời chức vụ theo chính lời của ông mới đây được thuật lại trên truyền thông Việt Nam.

Thay đổi nhân sự cấp cao ở nội các chính phủ Việt Nam là đề tài của Bàn tròn Thứ Năm tuần này của BBC Việt ngữ, được phát vào lúc 19h30 giờ Việt Nam, ngày thứ Năm, 07/4, mời quý vị đón theo dõi.

“Thủ tướng Dũng theo tôi là người đã đưa Việt Nam tới một sự hội nhập tích cực, chủ động và ông ấy là một phong cách lãnh đạo mới trong cương vị Thủ tướng như một dấu ấn cá nhân,” Giáo sư Carl Thayer nói với BBC hôm thứ Ba.

“Chúng ta đã thấy ở cuối Đại hội Đảng (CSVN lần thứ 12), người ta đã đưa trở lại chế độ lãnh đạo tập thể và để cho ông Tổng Bí thư tái lập trật tự này…

“Tuy nhiên Việt Nam không phải là một hệ thống mà người thắng sẽ đoạt đi tất cả.

“Và mặc dù ông Nguyễn Tấn Dũng ra đi, danh sách những nhân vật trong Bộ Chính trị và những nhân vật trong nội các tới đây dường như chỉ ra rằng tất cả các phe phái, nhóm chính trị đều có chỗ của mình, mặc dù cũng có một số ngạc nhiên nhất định…”

Người thay thế ra sao?

Việt Nam
Image copyright Getty
Image caption Việt Nam đang tiến hành chuyển giao quyền lực từ sau Đại hội lần thứ 12 của Đảng Cộng sản.

Khi được hỏi người được giới thiệu tại Quốc hội khóa 13 để thay thế Thủ tướng Dũng, ông Nguyễn Xuân Phúc, liệu có đem lại thay đổi gì không cho Việt Nam về các mặt chính sách, đường lối, nhân sự v.v., Giáo sư Thayer đáp:

“Tôi không nghĩ như vậy, ông là một Phó Thủ tướng thường trực, ông đã đi theo con đường tuần tự và trở thành Thủ tướng Chính phủ, trong suốt thời gian làm quan chức nhà nước ấy, ông vẫn chưa thiết lập được cho mình một dấu ấn cá nhân đáng kể nào như là một nhà lãnh đạo.

“Và trong giai đoạn đầu tới đây ở cương vị mới, ông sẽ còn phải thấy một thực tế là ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng, vào một thời điểm nào đó, sẽ nghỉ hưu và một tân Tổng Bí thư sẽ kế nhiệm. Tôi nghĩ trong lúc còn chưa rõ về độ chắc chắn của người kế nhiệm, người ta sẽ có một mức độ thận trọng, chờ đợi điều gì xảy ra.

“Và quy hoạch kinh tế – xã hội 5 năm tới của Việt Nam đã được hoạch định rồi, nên người ta đã thấy bức tranh tổng thể nhất của Việt Nam mà không cần thiết nhìn vào một số chi tiết, chẳng hạn như TPP đã được đưa vào Việt Nam, Hoa Kỳ có thể sẽ thông qua nó, tôi nghĩ những nét lớn của chính sách kinh tế đã được thiết lập, do đó chúng ta sẽ thấy một sự kế tục nhiều hơn là thay đổi.”

Trước câu hỏi vì sao ông Nguyễn Xuân Phúc đã được chọn để thay thế Thủ tướng Dũng, trong khi Việt Nam có thể cũng có nhiều ứng viên sáng giá khác, Giáo sư Thayer trả lời:

“Rõ ràng đây là một sự mặc cả trong Đảng, sau sự nổi bật của ông Nguyễn Tấn Dũng, tôi nghĩ người ta đã thận trọng, và cũng chưa sẵn sàng cho những lãnh đạo trẻ hơn và năng động.

“Có thể họ muốn tìm đến những người chơi lối chơi tập thể (team-players) và tôi nghĩ ông Phúc… là một người được chọn vì ông là một người của hệ thống đó, ông ấy được tất cả các bên chấp nhận.

“Trong thời gian ở Văn phòng Chính phủ, ông đã phục vụ dưới quyền của ông Nguyễn Tấn Dũng, nhưng như tôi đã nói, ông chưa làm gì để nổi bật bản thân trước những thành viên khác trong chính quyền,” Giáo sư Carl Thayer nói với BBC.

Được biết, theo dự kiến, ngày 06/4, Quốc hội Việt Nam Khóa 13 sẽ bỏ phiếu miễn nhiệm Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và ngày 07/4, Quốc hội sẽ bỏ phiếu bầu tân Thủ tướng Chính phủ.

Rò rỉ tài liệu trốn thuế lớn chưa từng có

4 tháng 4 2016

http://www.bbc.com/vietnamese/world/2016/04/160404_panama_papers_leak_document

Image copyright

Một vụ rò rỉ tài liệu mật vừa tiết lộ những người giàu và quyền lực sử dụng các thiên đường trốn thuế để che giấu tài sản ra sao.

11 triệu tài liệu từ một trong những công ty bí ẩn nhất thế giới, công ty luật Mossack Fonseca ở Panama, bị tung ra.

Các tài liệu này cho thấy Mossack Fonseca đã giúp các khách hàng rửa tiền, tránh lệnh trừng phạt và trốn thuế ra sao.

Công ty này cho biết họ đã hoạt động không thể chê vào đâu được trong suốt 40 năm và chưa bao giờ bị cáo buộc phạm tội.

Tài liệu cho thấy các đầu mối có liên hệ đến 72 cựu lãnh đạo và lãnh đạo đương nhiệm, bao gồm cả các nhà độc tài bị cáo buộc tham nhũng từ chính quốc gia của mình.

Gerard Ryle, Giám đốc của Nghiệp đoàn quốc tế các nhà báo điều tra (ICIJ), cho biết tài liệu bị tung ra cho thấy hoạt động hàng ngày của công ty Mossack Fonseca trong suốt 40 năm qua.

“Tôi nghĩ vụ tiết lộ sẽ là đòn mạnh nhất đánh vào vào các thiên đường thuế vì phạm vi của các tài liệu này” – ông cho biết

Panama Papers – Thiên đường trốn thuế của người giàu và giới quyền lực bị phơi bày

  • 11 triệu tài liệu của Công ty luật Mossack Fonseca có trụ sở ở Panama được trao cho tờ báo Đức Suddeutsche Zeitung. Tờ này sau đó đã chia sẻ tài liệu này cho Nghiệp đoàn Quốc tế các nhà báo điều tra.
  • BBC Panorama là một trong số 107 tổ chức báo chí, cùng với tờ Guardian của Anh – nằm trong số 78 quốc gia đang tham gia phân tích tài liệu này. BBC không được biết nguồn cung cấp tài liệu.
  • Tài liệu cho thấy công ty này đã giúp khách hàng rửa tiền, tránh lệnh trừng phạt và trốn thuế.
  • Mossack Fonseca cho biết họ đã hoạt động hoàn hảo trong 40 năm và chưa bao giờ bị cáo buộc hay truy tố về bất cứ tội gì.

Dữ liệu bao gồm bí mật của các công ty bình phong (offshore company – đặt ở nước ngoài, thường liên quan đến các thiên đường trốn thuế).

Các công ty này liên đới đến các gia đình và tổ chức của cựu tổng thống Ai Cập Hosni Mubarack, cựu lãnh đạo Libya Muammar Gaddafi và Tổng thống Syria Basha al-Assad.

 

Image copyright AFP
Image caption Công ty luật Mossack Fonseca nói họ luôn tuân thủ luật pháp

Liên quan đến Nga

Tài liệu này tiết lộ một tỷ đô-la nghi ngờ từ mạng lưới rửa tiền do một ngân hàng Nga điều hành và có liên hệ với tổng thống Nga Putin.

Ngân hàng Rossiya điều hành việc rửa tiền, nhắm đến lệnh trừng phạt của Hoa Kỳ và Châu Âu, sau sự kiện Nga sáp nhập Crimea.

Lần đầu tiên, tài liệu tiết lộ cách thức ngân hàng này hoạt động.

Tiền được đưa qua các công ty đặt trụ sở ở nước ngoài, hai trong số các công ty này chính thức do một người bạn thân của tổng thống Putin sở hữu.

Nghệ sĩ đàn cello Sergei Roldugin quen Tổng thống Putin từ thời thiếu niên và là cha đỡ đầu cho con gái tên Maria của tổng thống.

Trên giấy tờ, cá nhân ông Roldugin đã thu lợi hàng trăm triệu đô-la từ những hợp đồng đáng ngờ.

Nhưng tài liệu từ công ty của ông Roldugin cho biết: “Công ty là một cổng sàng lọc được thành lập với mục đích bảo vệ danh tính và sự bảo mật của người sở hữu lợi nhuận duy nhất của công ty.”

Liên quan đến Iceland

Dữ liệu của công ty Mossack Fonseca cho thấy thủ tướng Iceland Sigmundur Gunnlaugsson có hưởng lợi nhuận không công bố từ các ngân hàng được giải cứu ở quốc gia này.

ông Gunnlaugsson bị cáo buộc che giấu hàng triệu đô-la đầu tư vào các ngân hàng trong nước nhờ vào một công ty bình phong có trụ sở ở nước ngoài.

Các tài liệu được tung ra cũng cho thấy ông Sigmundur Gunnlaugsson và vợ đã mua công ty Wintris vào năm 2007.

Ông không công khai lợi nhuận từ công ty này khi bước vào quốc hội năm 2009. Ông bán 50% công ty Wintris cho vợ với giá 1 đô-la tám tháng sau đó.

Ông Gunnlaugsson giờ phải đối mặt với lời kêu gọi từ chức. Ông nói mình không phạm luật và vợ ông không hưởng lợi gì từ quyết định của ông.

Công ty bình phong này được sử dụng để đầu tư hàng triệu đô-la từ tiền thừa kế, theo một tài liệu do vợ ông Gunnlaugsson, bà Anna Sigurlaug Pálsdóttir ký vào năm 2015.

“Hoàn hảo”

Thêm vào đó, Mossack Fonseca cung cấp một người đại diện giả vờ sở hữu 1,8 tỷ đô la, để người sở hữu thực sự có thể rút tiền mặt từ ngân hàng mà không bị lộ danh tính.

Mossack Fonseca cho biết họ luôn tuân thủ các quy tắc quốc tế, đảm bảo các công ty mà họ hợp nhất không sử dụng dịch vụ vào việc việc trốn thuế, rửa tiền, tài trợ khủng bố hay các mục đích trái phép.

Công ty này cho biết họ thẩm định kỹ lưỡng và lấy làm tiếc vì sự lạm dụng với dịch vụ của họ.

“Trong 40 năm, Mossack Fonseca đã hoạt động hoàn hảo ở đất nước chúng tôi và các khu vực pháp lý nơi chúng tôi hoạt động. Công ty luật của chúng tôi chưa bao giờ bị cáo buộc hay bị truy tố vì liên quan đến tội phạm.”

“Nếu chúng tôi thấy các hoạt động đáng ngờ hoặc làm sai, chúng tôi nhanh chóng trình báo cho nhà chức trách. Tương tự, khi các cơ quan chức năng tiếp cận chúng tôi với bằng chứng cho thấy có thể xảy ra hoạt động sai trái, chúng tôi luôn hợp tác đầy đủ với họ.”

Mossack Fonseca nói các công ty bình phong có ở khắp thế giới và được sử dụng với nhiều mục đích hợp pháp.

Hồ sơ Panama: Cách giấu tài sản, trốn thuế

4 tháng 4 2016

Những tiết lộ về hàng triệu tài liệu từ hãng luật Panama, Mosack Fonseca, theo đó cho thấy đường dây rửa tiền nghi do các cộng sự thân cận với ông Vladimir Putin điều hành khiến độc giả bị chìm ngập trong hàng đống những thuật ngữ, những câu từ.

Tuy có những cách hợp pháp để tận dụng thiên đường thuế, nhưng hầu hết những gì đang diễn ra lại là chuyện che giấu những người chủ thực sự của các khoản tiền, nguồn gốc của các khoản tiền, và cách tránh phải trả thuế trên các khoản tiền đó.

Nếu như quý vị là một ông chủ doanh nghiệp giàu có tại Đức và quyết định trốn thuế, hay là một kẻ buôn ma túy quốc tế, hay là người đứng đầu một chế độ bạo tàn, thì các phương cách thực hiện cũng đều khá giống nhau.

Mossack Fonseca nói họ luôn tuân thủ với các trình tự quốc tế để đảm bảo các công ty mà họ hỗ trợ không dính vào việc trốn thuế, rửa tiền, tài trợ khủng bố hay bất kỳ mục đích bất hợp pháp nào khác.

Image caption Tin tức về Hồ sơ Panama hiện đang bị chặn tại Trung Quốc

Các công ty vỏ bọc

Một công ty vỏ bọc có vẻ bề ngoài như một doanh nghiệp hoạt động hợp pháp. Nhưng đó chỉ là cái vỏ bên ngoài, còn thực ra không làm gì hết ngoài việc quản lý tiền, trong lúc lại giấu kín danh tính những người chủ sở hữu tiền.

Việc quản lý được thực hiện bởi các luật sư, kế toán, thậm chí cả nhân viên dọn dẹp vệ sinh trong công ty, những người không làm gì mấy ngoài việc ký tài liệu và đề danh tính của mình trên mẫu thư công ty.

Khi giới chức muốn tìm hiểu xem ai lả chủ thực sự của các khoản tiền, hay là người kiểm soát các khoản tiền trong công ty, thì họ được cho biết đó là ban lãnh đạo. Thế nhưng đó chỉ là bề nổi. Có ai đó trả tiền để những người đó che giấu nguồn tiền trước giới chức, thậm chí trước cả những bà vợ cũ của ông chủ.

Các công ty vỏ bọc cũng còn được gọi là các công ty “hộp thư”, bởi chúng chẳng có gì nhiều ngoài cái địa chỉ để nhận tài liệu gửi tới.

 

Trung tâm tài chính ở nước ngoài

Nếu quý vị có một công ty vỏ bọc, quý vị sẽ không muốn công ty đó đặt tại London hay Paris, nơi giới chức thường sẽ tìm được ra ai là chủ, nếu muốn.

Bạn cần một Trung tâm Tài Chính Nước ngoài, nơi thường được gọi là thiên đường thuế.

Các trung tâm này thường đặt tại các quốc đảo nho nhỏ, nơi bí mật ngân hàng được bảo vệ rất kỹ trong lúc có rất ít, hoặc thậm chí không có thuế gì được áp lên các giao dịch tài chính.

Có rất nhiều các quốc gia như thế trên thế giới, từ British Virgin Islands, tới Macao, Bahamas và Panama.

Cổ phiếu và trái phiếu vô danh

Để tăng thêm mức độ ẩn danh, giúp quý vị có thể chuyển những khoản tiền lớn một cách dễ dàng, các loại cổ phiếu và trái phiếu vô danh là một câu trả lời đương nhiên. Mỗi tờ bạc 5 bảng Anh đều có dòng chữ “Tôi hứa sẽ trả cho người cầm tờ giấy này theo yêu cầu một khoản năm bảng”. Điều đó có nghĩa là nếu nó nằm trong túi quý vị thì nó sẽ là của quý vị.

Người “cầm” hoặc mang số tiền thì là người sở hữu nó, có thể tiêu đi hoặc làm bất kỳ điều gì họ muốn đối với tờ tiền đó.

Cổ phiếu và trái phiếu vô danh cũng tuân theo cách thức tương tự, ai có nó trong túi, trong cặp hay trong két sắt an toàn thì người đó sở hữu nó.

Nhưng trị giá của các cổ phiếu, trái phiếu vô danh không phải chỉ có giá 5 bảng. Các trái phiếu vô danh thường có giá trị ở mức 10 ngàn bảng chẳng hạn. Rất tiện nếu quý vị muốn chuyển đi một số tiền lớn, và rất thích hợp nếu quý vị muốn chối đi quyền sở hữu.

Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu như các trái phiếu đó được giữ tại một văn phòng luật ở Panama, người sẽ biết đó có phải là tài sản của quý vị hay không, hay thậm chí số trái phiếu đó có tồn tại hay là không. Điều này giải thích vì sao chính phủ Hoa Kỳ dừng phát hành trái phiếu vô danh hồi 1982. Chúng quá dễ để bị lợi dụng.

 

Image copyright AFP

Rửa tiền

Hoạt động rửa tiền liên quan tới việc tẩy tiền “bẩn” để quý vị có thể dùng số tiền đó mà không gây ra nghi ngờ gì.

Nếu quý vị là một kẻ buôn ma túy, một kẻ gian lận, hay một chính trị gia tham nhũng, quý vị sẽ có rất nhiều tiền mặt và không cách nào tiêu nó đi hoặc đem cất lại dùng về sau mà không phải tính cách.

Số tiền này cần phải được làm sạch, cho nên quý vị có thể chở nó tới một công ty mờ ám nào đó ở một Trung tâm Tài chính Nước ngoài, và công ty đó sẽ giúp quý vị chuyển số tiền này thành ra các loại trái phiếu vô danh, do một công ty vỏ bọc làm sở hữu và sẽ chẳng có ai biết đến chuyện đó. Quý vị cũng có thể dùng nó để mua nhà ở London hay ở miền nam nước Pháp trong trường hợp có đảo chính, hoặc trả học phí cho con cái, hoặc đãi đằng bà cô họ hàng những chuyến đi Paris mua sắm.

 

Image copyright Getty

Trừng phạt và phá lệnh trừng phạt

Một trong những cách trừng trị các chế độ khét tiếng trên thế giới là áp dụng lệnh trừng phạt. Lệnh trừng phạt có thể từ việc giới hạn hoạt động nhập khẩu thiết bị quân sự hay súng đạn, cấm xuất khẩu dầu và các hàng hóa khác, và các lệnh trừng phạt áp lên từng cá nhân; đóng các tài khoản ngân hàng của các nhà độc tải và thân hữu, gia đình và các ủng hộ viên của họ.

Chính quyền Anh gần đây đã áp hàng ngàn lệnh trừng phạt lên các quốc gia, các công ty, ngân hàng và các cá nhân.

Nhưng càng rắc rối trong chuyện một chế độ bị trừng phạt, lại càng dễ kiếm được nhiều tiền nếu ai đó có thể tìm cách phá vỡ các lệnh trừng phạt đó.

Cung cấp các tài khoản ngân hàng bí mật cho những kẻ giết người hàng loạt, những kẻ tra tấn, hay cung ứng vũ khí cho một bên, thậm chí cả hai bên trong một cuộc nội chiến, hay tài trợ cho các tham vọng hạt nhân của những chế độ bị cô lập… Lợi nhuận thu được là những con số khổng lồ, đương nhiên, và rất nhiều các tài khoản ngân hàng bí mật, các công ty vỏ bọc trên thế giới nơi các quan chức nhắm mắt làm ngơ, là chìa khóa giúp mở tung cánh cửa các lệnh trừng phạt ra một cách an toàn và đầy lợi nhuận.

 

Quy chế về Gửi Tiết kiệm của Âu châu

Trong nỗ lực nhằm chặn việc che giấu tiền khỏi mắt các cơ quan thuế, Liên hiệp Âu châu đã ra quy chế về gửi tiền tiết kiệm (ESD).

Về căn bản, các ngân hàng tại EU phải thu thuế trên các tài khoản ngân hàng của các công dân EU. Cho nên quý vị không thể nào là một người dân Ai-len chẳng hạn, có tài khoản ngân hàng Hà Lan và hy vọng là giới chức thuế Ai-len sẽ không tìm ra được thông tin đó, hoặc không thu được thuế dựa trên tài khoản đó.

ESD khiến cho việc giấu diếm tiền ở châu Âu trở nên khó khăn hơn.

Điều này khá là thú vị, bởi khi ESD được thảo luận và đưa ra áp dụng, đã có sự tăng vọt số người muốn mở tài khoản ngân hàng ở bên ngoài châu Âu, dẫn tới làn sóng quan tâm tới các nơi như Panama và British Virgin Islands.

Hồ sơ Panama – thiên đường thuế cho giới nhà giàu và có thể lực

  • Tổng số 11 triệu tài liệu do hãng luật đặt tại Panama Mossack Fonseca lưu giữ đã được chuyển cho tờ báo Đức Suddeutsche Zeitung, và báo này đã chia sẻ với Tập đoàn Phóng viên Điều tra Quốc tế.
  • BBC Panorama và tờ báo Anh Guardian nằm trong số 107 tổ chức truyền thông nằm tại 78 quốc gia đã nghiên cứu các tài liệu này.
  • Các tài liệu cho thấy cách thức công ty luật này đã giúp khách hàng rửa, tránh các lệnh trừng phạt và tránh thuế ra sao.
  • Mossack Fonseca nói họ đã hoạt động nghiêm chỉnh trong 40 năm và chưa bao giờ bị cáo buộc vi phạm hình sự gì.

Tố cáo hành vi đấu tố người tự ứng cử tại khu vực cử tri Lâm Đồng

BaSam, on 03/04/2016, FB Sương Quỳnh
https://anhbasam.wordpress.com/2016/04/03/7738-to-cao-hanh-vi-dau-to-nguoi-tu-ung-cu-tai-khu-vuc-cu-tri-lam-dong/

Bùi Minh Quốc,  3-4-2016

Tác giả Bùi Minh Quốc. Nguồn: internet

21 giờ ngày 01/04/2016, Ủy ban Mặt trận Tổ quốc (UBMTTQ) phường 5, TP Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng đã tiến hành hội nghị cử tri nhận xét và tín mhiệm các ứng cử viên Quốc hội khoá 14 và HĐND các cấp tại tổ dân phố Yết Kiêu. Số cử tri trong tổ được mời khoảng trên 700. Số người tham dự khoảng trên 100.

Sau phần thủ tục, một thư ký hội nghị lên đọc tiểu sử tóm tắt của tôi, Bùi Minh Quốc, người tự ứng cử vào Quốc hội khoá 14, rồi người chủ trì hội nghị yêu cầu các cử tri có mặt phát biểu ý kiến. Ý kiến đầu tiên của ông Đinh Hoàng Dũng nói: Ông Bùi Minh Quốc đòi bỏ điều 4 Hiến pháp, đòi đa nguyên đa đảng, đòi xoá bỏ sự lãnh đạo của đảng CSVN thì không xứng đáng để ứng cử vào Quốc hội.

Các ý kiến tiếp theo (khoảng 7 – 8 người) đều có nội dung tương tự và thêm một số ý khác như: ông Bùi Minh Quốc ít dự họp tổ dân phố, ít quan hệ với bà con. Ông Vũ Xuân Quảng tổ trưởng tổ dân phố Yết Kiêu dự cuộc họp này với tư cách ứng cử viên HĐND phường 5 phê phán: ông Bùi Minh Quốc thiếu đạo đức vì từ chối nhận giấy mời của công an, thiếu tình hàng xóm láng giềng vì đã kiện ông Hồ Phúc ở sát bên ông Quốc khiến UBND phường ra quyết định buộc ông Phúc phải tháo dỡ phần ông Phúc cơi nới trái phép trên đất mà nhà nước qui hoạch làm lối đi chung. Ông Chiến gợi ý: ông Bùi Minh Quốc nên rút quyết định ứng cử cũng chưa muộn…

Sau mỗi ý kiến trên, phần lớn hội trường rầm rộ vỗ tay hưởng ứng. Tiếp đó, đến phần tôi phát biểu. Trước hết, tôi trả lời về việc đòi bỏ điều 4 của Hiến pháp. Nội dung trả lời như sau:

– Tôi đòi bỏ điều 4 của Hiến pháp là thực hiện quyền côngdân có quyền góp ý, sửa đổi Hiến pháp. Tôi đòi bỏ điều 4 của Hiến pháp vì mấy lẽ:

– Suốt bao năm chiến tranh cực kỳ gian khổ ác liệt chưa có điều 4 trong Hiến pháp thì nhân dân rất tin đảng, đa số đảng viên đều gương mẫu. Nhưng từ khi có điều 4 thì đảng ngày càng hư hỏng, ngày càng mất uy tín với nhân dân; điều 4 đã làm hại đảng, làm uổng phí bao xươngmáu của đảng viên và nhân dân đã đưa đảng lên cầm quyền, đó là một sự thật hiển nhiên không thể chối cãi.

– Tôi yêu cầu trong khi chưa bỏ điều 4 thì phải có ngay Luật về đảng cầm quyền, nếu cầm quyền đưa đất nước phát triển tốt và nhân dân có tự do hạnh phúc thì được ghi công, nếu cầm quyền gây hại cho đất nước và khiến nhân dân không có tự do hạnh phúc thì đảng phải ra toà.

Quan điểm này tôi đã công khai nêu lên từ năm 1993, nay đang rộ lên trên công luận và ngay cả tại Quốc hội.

Tôi phát biểu chưa hết nội dung trên thì chủ toạ ngắt lời với lập luận rằng, ứng cử viên chỉ được nói lời tiếp thu ý kiến của cử tri chứ không được nói khác. Một số cử tri nhao nhao hưởng ứng không cho tôi nói, với lập luận rằng họ đến đây không phải để nghe tôi tuyên truyền chống đảng.

Tôi nói: tôi đã nghiêm túc ngồi lắng nghe ý kiến các quý vị đả kích tôi, nhưng tôi vừa trả lời một ý kiến, đang nói dở dang mà không cho tôi nói nữa thì thật không công bằng, tôi yêu cầu phải để tôi nói hết ý kiến mình. Chủ toạ hỏi cử tri: có đồng ý để ông Bùi Minh Quốc nói tiếp không? Nhiều tiếng nhao nhao: không!

Tôi nói to: Tôi tuyên bố tất cả những gì vừa diễn ra là một cuộc đấu tố, vì thế tôi quyết định rời khỏi nơi này. Nói xong, tôi lập tức ra về. Nếu UBMTTQ tỉnh Lâm Đồng trong hội nghị hiệp thương lần 3 dựa vào ý kiến của trên 100 cử tri trong tổng số trên 5.700 cử tri tổ dân phố Yết Kiêu để loại tôi ra khỏi danh sách ứng cử viên thì chỉ càng chứng tỏ những gì diễn ra như tôi vừa tường thuật là có sự chỉ đạo từ “trên” nhằm thủ tiêu quyền ứng cử của công dân.

Tôi yêu cầu chính quyền Lâm Đồng phải phải đảm bảo thực hiện quyền dân chủ tự ứng cử, không được dùng thủ đoạn và tiểu xảo để loại những người tự ứng cử có tinh thần yêu nước.

Tôi yêu cầu UBMTTQ và chính quyền Lâm Đồng cần lắng nghe ý kiến nhiều đại biểu quốc hội ủng hộ quyền tự ứng cử, tự ứng cử thể hiện dân chủ ở Việt Nam và cho rằng cơ quan chức năng không có quyền xâm phạm đối với những người tự ứng cử; đặc biệt cần biết đến một sự kiện quan trọng sau đây: Đúng vào ngày 15/3 khi xuất hiện tin về “tổ chức phản động đứng phía sau một số người tựứng cử”, một quan chức cao cấp của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam là ông Vũ Trọng Kim đã trả lời phỏng vấn báo Pháp luật TP.HCM với quan điểm “Tôi hoan nghênh tất cả người tự ứng cử. Nếu những tên tuổi được người dân lựa chọn, bằng lòng dựa vào những công việc cụ thể họ đã làm có hiệu quả cụ thể thì rất tốt…”

Tôi nghĩ, cần phải có số lượng người tự ứng cử nhiều hơn và tỉ lệ người tự ứng cử đi đến “chung cuộc” phải nhiều hơn. Không có rào cản gì đối với những người tự ứng cử. Chỉ có những định kiến hẹp hòi mới ngăn cản người tự ứng cử. Điều này phụ thuộc vào lãnh đạo của từng đơn vị, địa phương nào đó.

Miễn nhiệm thủ tướng có trái Hiến pháp?

27 tháng 3 2016

https://wordpress.com/post/diendancuachungta.com/14195

 
Image copyright Hoang Dinh Nam AFP GETTY
Image caption Ông Trần Đại Quang dự kiến sẽ là chủ tịch nước, ông Nguyễn Xuân Phúc là thủ tướng và bà Nguyễn Thị Kim Ngân là chủ tịch Quốc hội

Dù có ý kiến nói miễn nhiệm Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng như Chủ tịch Trương Tấn Sang là trái Hiến pháp nhưng một cựu đại biểu Quốc hội có cách giải thích khác.

Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết nói với chương trình Trực tuyến thứ Năm của BBC Tiếng Việt hôm 24/3:

“Tôi thấy trên các báo của Việt Nam, các mạng, các báo nước ngoài bàn về chuyện này khá ồn ào.

“Có người nói các vị này chưa hết nhiệm kỳ tại sao lại bầu như vậy, tại sao Quốc hội khóa XIII lại bầu lãnh đạo cho nhiệm kỳ XIV.

“Cũng có ý kiến nói đây là việc trái với quy định của Hiến pháp, cụ thể theo Điều 87 nhiệm kỳ của chủ tịch nước là theo nhiệm kỳ Quốc hội và theo Điều 97 thì nhiệm kỳ của thủ tướng là theo nhiệm kỳ của Quốc hội.

“Tôi thấy việc này cũng bình thường thôi … bởi vì ở Việt Nam Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội.

“Chúng ta nhớ là cách đây ít năm khi Đại biểu Dương Trung Quốc đặt câu hỏi với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng về khả năng từ chức của ông thì Thủ tướng cũng đã nói rõ ràng “Tôi không có chạy, không có xin mà Đảng phân công thì tôi làm.”

“Thế thì lần này Đại hội XII Đảng Cộng sản Việt Nam không bầu ông Nguyễn Tấn Dũng vào vị trí ủy viên Bộ Chính trị, không bầu ông Trương Tấn Sang vào ủy viên Bộ Chính trị và ông Nguyễn Sinh Hùng cũng tương tự. Như thế có nghĩa là Đảng đã không phân công các ông tiếp tục …

“Nhưng soi vào Hiến pháp xem có đúng Hiến pháp không thì tôi cũng phải nói luật pháp nước nào cũng vậy, nhất là luật pháp Việt Nam, nó không chỉ có một con đường. Nó giống hệ thống giao thông, ngoài đường chính nó còn nhiều đường ngang ngõ tắt lắm, mà nhiều khi đi tắt còn nhanh hơn.

“Nói về Điều 87, Điều 97 như vậy cũng đúng. Nhưng trong Hiến pháp Việt Nam Điều 74 cũng quy định Ủy ban Thường vụ Quốc hội có quyền giới thiệu, đề nghị bãi nhiệm, miễn nhiệm chủ tịch nước và Điều 88 cũng nói chủ tịch nước cũng có quyền đề nghị Quốc hội bầu, bãi nhiệm hoặc miễn nhiệm thủ tướng chính phủ…

Image caption Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết dẫn Điều 74 và 88 của Hiến pháp mà theo đó Quốc hội có thể miễn nhiệm chủ tịch nước và thủ tướng

“Trong những nhiệm kỳ gần đây chúng ta thấy các vị lãnh đạo cũng được thay giữa nhiệm kỳ. Ví dụ sau Đại hội Đảng Cộng sản IX thì ông Nguyễn Văn An đã được giới thiệu để thay chức vụ của ông Nông Đức Mạnh vì ông Nông Đức Mạnh đã được bầu làm tổng bí thư. Việc bầu ông Nguyễn Văn An và miễn nhiệm ông Nông Đức Mạnh diễn ra vào tháng 6/2001, sau Đại hội Đảng hai tháng.

“Sau đó khi Đại hội Đảng X không bầu ông Nguyễn Văn An vào Bộ Chính trị nữa thì Quốc hội lại họp tháng 6 năm đó để bầu ông Nguyễn Phú Trọng thay ông Nguyễn Văn An, sau này bầu ông Nguyễn Tấn Dũng làm thủ tướng thay cho ông Phan Văn Khải, ông Nguyễn Minh Triết làm chủ tịch nước thay cho ông Trần Đức Lương.”

Tuy nhiên Giáo sư Thuyết nói các trường hợp miễn nhiệm trước đây xảy ra khi nhiệm kỳ của các vị đương quyền còn một năm trong khi nhiệm kỳ của các ông Nguyễn Sinh Hùng, Trương Tấn Sang và Nguyễn Tấn Dũng chỉ còn vài tháng.

Mặc dù vậy vị giáo sư cho rằng chuyện miễn nhiệm cũng hợp lý vì nếu không “chẳng lẽ thủ tướng, người đã không còn là ủy viên Bộ Chính trị, lại nhận lệnh của phó thủ tướng hay bộ trưởng là ủy viên bộ chính trị.”

Giáo sư Thuyết cho rằng cần cân nhắc lại thời điểm bầu cử Quốc hội để tránh tình trạng như đang xảy ra khi các đại biểu Quốc hội sắp mãn nhiệm bầu ra các lãnh đạo mới và chỉ bốn tháng sau các tân dân biểu lại bầu thêm lần nữa.

‘Thay đổi tốt là điều nên làm’

Cũng tham gia Trực tuyến thứ Năm, Tiến sỹ Hà Hoàng hợp nói Việt Nam hiện chưa có tòa hiến pháp và Hà Nội nên noi gương 70 nước khác để lập ra một tòa như vậy.

Theo ông việc diễn giải Hiến pháp không nên để cho Ủy ban Thường vụ Quốc hội hay các ủy ban hoặc các tổ chức phi chính phủ khác chịu trách nhiệm mà nên có thiết chế riêng để phân xử các vấn đề liên quan tới Hiến pháp.

Trong khi đó cựu dân biểu Đặng Thị Hoàng Yến, người từ vài năm nay sống ở thành phố Houston tại Hoa Kỳ, phát biểu với góc nhìn của ‘một người dân’ và nói:

Image caption Bà Đặng Thị Hoàng Yến nói niềm tin của người dân và doanh nghiệp đã xuống mức rất thấp

“Sự thay đổi để tốt hơn đó là điều nên làm.”

Bà dẫn các số liệu nghiên cứu của nước ngoài và nói thực trạng hiện nay ở Việt Nam đang khá tồi tệ, chỉ đứng thứ 148 về tự do kinh doanh, hơn 50% ý kiến cho rằng phải có hối lộ mới xong việc trong khi niềm tin của người dân và của doanh nghiệp đang ở mức thấp.

Bà nói thêm: “Tiếng nói bất an của người dân và sự nơm nớp lo sợ của doanh nghiệp bị hình sự hóa, tham nhũng tràn ngập và lợi ích nhóm chưa bao giờ được nói tới nhiều như thế.

“Đồng thời cũng ở nhiệm kỳ này, cũng là nhiệm kỳ các nhà bất đồng chính kiến bị bắt giữ nhiều nhất, nền dân chủ bị chậm lại và thậm chí những người có chính kiến chống lại những hành động ngang ngược của Trung Quốc cũng bị cản trở và bị bắt nữa.”

‘Sống tử tế thôi’

Trong khi đó Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng đã tuyên bố ông sẽ chỉ tại nhiệm tới ngày 6/4/2016 tại cuộc họp Chính phủ mới đây.

Ông nói:

“Ngày 6/4 tới đây Đảng, Nhà nước, Quốc hội sẽ cho tôi thôi nhiệm vụ thủ tướng Chính phủ, nghỉ chính sách.

“Như vậy tính tới 6/4, nếu tính tháng là làm nhiệm vụ thủ tướng được 9 năm 10 tháng … phó thủ tướng thì hai nhiệm kỳ, ngày 6/4 tới tôi sẽ kết thúc nhiệm vụ, phiên họp tới tôi và 19 đồng chí cũng không có mặt …

“Trước hết tôi có lời chân thành cám ơn các đồng chí ….

“Cũng xin chúc mừng các đồng chí ở lại tiếp tục làm nhiệm vụ, một số đồng chí được giao trọng trách nặng nề hơn, đồng chí Trần Đại Quang, đồng chí Nguyễn Xuân Phúc, đồng chí Đinh La Thăng, đồng chí Hoàng Trung Hải, đồng chí Nguyễn Văn Bình và đồng chí Trịnh Đình Dũng …

“Cũng chúc các đồng chí, tôi cũng chúc tôi luôn, 15 đồng chí chúng ta kỳ này thôi, nghỉ chính sách, ráng giữ gìn sức khỏe, sức khỏe là quan trọng nhất, làm công dân tốt, một đảng viên tốt, ráng được làm cái chương trình như ông Bình Minh nói là người tử tế chút … sống tử tế thôi.”

Miễn nhiệm là ‘đảo chính hợp hiến’?

BBC, 9 giờ trước, 27-3-2016

http://www.bbc.com/vietnamese/forum/2016/03/160327_le_quoc_quan_view

 
Image copyright Luong Thai Linh AFP GETTY IMAGES
Image caption Bộ tứ cũ sẽ chỉ còn ông Nguyễn Phú Trọng ở lại sau hơn hai tuần nữa

Ba nhân vật quan trọng nhất của Nhà nước Việt Nam là Chủ tịch quốc hội, Chủ tịch nước và Thủ tướng Chính phủ sẽ bị “miễn nhiệm” trong vòng 10 ngày tới. Theo Đại từ điển Tiếng Việt[1] thì “miễn nhiệm” nghĩa là “không cho giữ chức vụ khi chưa hết nhiệm kỳ”.

Nói cách khác, họ sẽ vĩnh viễn đi vào lịch sử như là những nhân vật bị “phế truất” mặc dù chỉ còn mấy tháng nữa là sắm tròn một vai, cụ thể như Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ hai tháng nữa là tròn 10 năm làm thủ tướng.

Theo lý thuyết thì khi lãnh đạo cao nhất của một nước bị “phế truất” thì đó là một “Coup d’éta” – đảo chính. Khác biệt ở đây là “cuộc đảo chính này” không bất thường về nội dung và không bất ngờ về thời gian.

Việc này được đảng gọi là “kiện toàn một bước” và Nhân dân có thể thấy “sắp xếp” này là bình thường vì đã quen với việc bị đảng cộng sản dắt mũi.

Nhưng ba nhân sự này nên ý thức sâu hơn về tính pháp lý và giá trị của bản thân mình. Họ nên biết rằng từ “miễn nhiệm” sẽ dần dần được nói đến trong sử sách và cái trơ trơ của “ngàn năm bia miệng” vẫn ở lại khi họ đã về lâu nơi chín suối.

‘Hệ lụy kịch tính’

Xét về giá trị bản thân, Đảng cộng sản có một vòng xoáy ma lực lạ kỳ có thể giết chết được tính cá nhân và biến các đảng viên dù là cao cấp trở thành công cụ.

Không một ai có khả năng phá hủy vực xoáy âm sinh để bẻ gãy tính toàn trị của đảng trừ phi họ là người cao cấp nhất như Gorbachop. Ba nhân sự cao cấp nhất của Nhà nước đã không hình dung được hệ lụy đầy kịch tính sau này vì khi chấp nhận đứng về phe ông Trọng để “loại đồng chí X” cả Nguyễn Sinh Hùng và Trương Tấn Sang không ngờ là mình bị mất quyền lực gần như tuyệt đối ngay sau Đại Hội.

Khuynh hướng cởi mở và pháp quyền được nói đến hằng ngày trong suốt nhiều năm đã làm cho họ trở nên hồn nhiên và khả tín hơn, họ bị đánh lạc hướng vì tính hành chính công vụ của Nhà nước. Trong khi đó tổng bí thư là một chuyên gia bên Đảng, thừa cả thời gian và mưu sỹ để củng cố quyền lực tuyệt đối của đảng, theo kịch bản sớm nhất có thể.

Image copyright EPA
Image caption Các ông Nguyễn Sinh Hùng, Trương Tấn Sang và Nguyễn Tấn Dũng đã bị loại tại Đại hội XII

Xét về mặt pháp lý, việc miễn nhiệm là mâu thuẫn hoàn toàn với Điều 71, Điều 87 và Điều 97 theo đó Nhiệm kỳ của Chủ tịch Quốc Hội, Chủ tịch nước, Thủ tướng là 5 năm và phải bắt đầu sau khi có quốc hội khóa mới.

Cho nên “Tam trụ” có thể căn cứ vào Hiến Pháp tiếp tục làm việc cho đến khi có quốc hội mới được bầu hoàn chỉnh. Quốc hội mới sẽ kiện toàn bộ bộ máy Nhà nước theo đúng trình tự của nó.

Thế nhưng Điều 4 của Hiến Pháp cũng cho phép Đảng cộng sản lãnh đạo Nhà nước. Khi chưa có một đạo luật quy định về “lãnh đạo” thì đảng có thể dùng Điều 4 Hiến pháp để tự tung tự tác, đánh lại các điều khoản khác trong Hiến pháp. Thông thường khi xảy ra mâu thuẫn ở cấp Hiến pháp thì một cơ chế bảo vệ Hiến Pháp sẽ xuất hiện.

Tuy nhiên, Điều 119 Hiến pháp hiện hành chỉ ghi vẻn vẹn một câu là “Cơ chế bảo vệ Hiến pháp do Luật định” nhưng đạo luật đó chưa ra đời. Có một cách khác là đảng căn cứ vào Khoản 3 Điều 71 của Hiến Pháp chỉ đạo Quốc hội rút ngắn nhiệm kỳ nhưng khi làm như thế vậy thì đảng công khai đặt đất nước vào “Tình trạng đặc biệt”. Đó là trường hợp nguy hiểm mà nếu có thì đảng cũng phải giấu đi.

Là một luật sư, tôi thấy nếu các bên cùng cương quyết “theo Hiến pháp” thì sự xung đột lần này rất xứng đáng để đào sâu tìm kiếm lời giải quản trị Nhà nước trong học thuật và thực tiễn. Ngay như Hoa Kỳ, nhiều thực tế điều hành hôm nay vẫn thường xuyên được đưa ra tranh luận và giải quyết dựa trên tinh thần của một bản Hiến Pháp đã hơn 200 năm trước. Mỗi một lần như vậy, các nhà học thuật và chính trị gia đều học tập được rất nhiều điều.

Thế nhưng khi nghiên cứu về Hiến pháp Việt Nam, chúng ta chỉ thấy được sự “man dại” của những quy định mà hầu hết vướng mắc đều quy về do Điều 4. Ông Nguyễn Phú Trọng còn ngang nhiên tuyên bố “Hiến pháp là văn bản quan trọng bậc nhất sau cương lĩnh đảng”[2]. Câu nói này có bóng dáng của một “chúa sơn lâm” trong khu rừng rậm nơi các loài sinh vật tự đặt ra các quy định cho chính mình dựa vào quyền lực móng vuốt.

Cơ quan tối cao của đảng là đại hội đảng nhưng thực tế chỉ là hợp thức hóa ý định của Trung ương. Trung ương cũng chỉ là làm theo ý của Bộ Chính trị mà Bộ chính trị cuối cùng cũng chỉ là ý định của một vài cá nhân. Nếu nhìn chiếc nón chúng ta sẽ thấy được tính toàn trị của xã hội hôm nay. Từ trên chóp nón, một vài lãnh đạo chỉ đạo Trung ương, sau đó Trung ương chỉ đạo đại hội, chỉ đạo bầu nên quốc hội để thiết lập nhà nước ở Trung ương.

Và rồi những ủy viên Trung ương tiếp tục sắp xếp các vị trí ở Tỉnh, rồi xuống Huyện, xuống xã, thôn. Đảng cộng sản công khai thể hiện rõ tính chất toàn trị của mình thông qua tuyên bố rằng sự lãnh đạo của đảng là “toàn diện, triệt để”. Thế mà ông Nguyễn Phú Trọng vẫn tuyên bố “Dân chủ đến thế là cùng”. Đó thực sự là nhạo báng tiếng Việt.

Từ “Miễn nhiệm” cũng là một bất ngờ. Nó cho thấy sự lũng đoạn khủng khiếp của Đảng cộng sản lên “cái Nhà nước” mà đảng luôn mồm nói “dân chủ”. Nó còn cho thấy sự mong manh trong việc giữ ghế của các phe phái trong cuộc đua chính trị. Khi đứng về phía Nguyễn Phú Trọng trong cuộc chơi đánh lại Nguyễn Tấn Dũng, Ông Trương Tấn Sang đã không hình dung là chính mình cũng sẽ bị “miễn nhiệm” vào 2/4 tới đây, trước cả Thủ tướng đương nhiệm 4 ngày.

Khi chống lại ông Dũng, Ông Sang cũng hoan hỷ đề cập đến những chồng hồ sơ đầy rẫy bằng chứng buộc tội thủ tướng trong suốt 8 năm qua. Thế nhưng nó đã vĩnh viễn bị xóa sổ khi Lê Hồng Anh đã ký văn bản xóa tội, công nhận “Đồng chí X” là trong sạch, và rồi cả hai cũng sẽ bị “miễn nhiệm” như nhau. Số phận chính trị của họ đã ràng buộc và họ bàng hoàng nhận ra xung đột này đưa đến kết quả là Miền Nam chỉ có 4/19 ủy viên Bộ Chính Trị mới [3] với một ảnh hưởng hạn chế.

Tại vì đêm dài lắm mộng

Câu chuyện về vua Lý Huệ Tông treo cổ tự vẫn khi Trần Thủ Độ nhắc khéo là “Nhổ cỏ nhớ nhổ cả gốc” vẫn còn ám ảnh những người làm chính trị trong bóng tối. Tư tưởng nho giáo đầy phản động vẫn cứ len lỏi trong đời sống chính trị Việt Nam và nó đã phát huy tác dụng khi có quá nhiều khuất tất và xung đột trong bầu bán.

Nếu như chính trường rộng mở cho báo chí, công khai rõ ràng số phiếu của từng ứng viên, từng phe phái thì chắc chắn nó sẽ đảm bảo một sự bền vững hơn và không ai dại gì lại phải miễn nhiệm 3 chức vụ quan trọng trước chỉ có 3 tháng để nhằm tránh một sự lo âu về khả năng “lật ngược” thế cờ tàn.

Một lý do khác nằm ở bản chất. Đối với những người cộng sản thì sự bất thường sẽ trở thành bình thường, mục tiêu có thể trở thành phương tiện, bạn có thể trở thành thù trong chốc lát. Chính vì vậy mà các quốc gia cộng sản đều tự nhận mình là chân chính, là anh em nhưng thường choảng nhau đau điếng. Để mục tiêu giữ rịt quyền lực thành hiện thực, mọi sơ suất phải được tra soát, danh sách rủi ro phải được liệt kê và gạch bỏ cẩn thận trong một check-list bí mật nhưng rõ ràng.

Mặt khác, yếu tố “tréo ngoe” trong điều hành giữa Đảng & Nhà nước kể từ khi sau Đại hội càng làm cho “phe đảng” có lý phải nhanh chóng “kiện toàn” để hợp thức hóa việc quản trị quốc gia. Không thể một ông Thủ tướng hay Chủ tịch nước lại đi xin chỉ đạo từ một ông Phó thủ tướng hoặc Trưởng ban. Đây chính là “lỗi hệ thống” rõ ràng nhất trong cỗ máy nhà nước mà tôi đã đề cập trên BBC hơn 10 năm qua.

Thế nhưng phải có một lý do gì quan trọng đến mức mà Đảng có thể xổ toẹt lên tất cả Hiến pháp, công khai thể hiện quyền lực tối thượng một cách vô lối của mình bằng việc thúc ép “tam trụ” phải nghỉ. Lý do đó phải gấp đến mức buộc người ta phải phải bốc cá ăn ngay chứ không còn thời gian dùng nồi để nấu. Theo tôi không gì khác ngoài sự mất chủ động của Việt Nam trong tương quan quốc tế. Biển Đông đang và sẽ trở thành một điểm nóng trên thế giới và nếu vấn đề bị quốc tế đẩy lên, trở thành ở một cấp của Uỷ ban Liên Hiệp quốc hay chiến tranh xảy ra giữa các nước lớn thì lập trường của Việt Nam phải được thể hiện rõ. Như thủy triều là do chính mặt trăng xa xôi gây ra, Việt Nam lên xuống bây giờ phần nhiều là do quốc tế. Một cú gọi giật từ Bắc Kinh hay Hoa Kỳ cũng làm cho vô khối kẻ mất ngủ.

Đêm dài lắm mộng. Bởi vậy, Tam trụ cũ sẽ phải chuyển giao quyền lực muộn nhất vào ngày 20/4. Đảng cộng sản do Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo phải cương quyết đảm bảo mọi việc phải suôn sẻ trước dịp kỷ niệm 41 năm ngày thống nhất đất nước; trước chuyến đi của Obama tới Việt Nam trong tháng 5; trước cả một cuộc sự va chạm có thể xảy ra trên biển Đông khi Hoa Kỳ và Trung Quốc đều gia tăng mật độ phương tiện chiến tranh trên một vùng biển nhỏ và trước cả một âm mưu đảo chính thật có thể chỉ mới manh nha.

[1]Nguyễn Như Ý, Đại từ điển tiếng Việt, NXB Văn Hóa Thông Tin, 1998.

[2]http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/tong-bi-thu-de-phong-the-luc-muon-xoa-bo-dieu-4-hien-phap-2886937.html

[3]Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Thiện Nhân, Trương Hòa Bình và Võ Văn Thưởng.

Bài viết thể hiện quan điểm riêng và cách hành văn của tác giả, luật sư Lê Quốc Quân từ Hà Nội.

Các nhà hoạt động: Báo chí Việt Nam vẫn bị kiểm soát chặt chẽ

An Tôn 03.05.2016

http://www.voatiengviet.com/content/cac-nha-hoat-dong-bao-chi-vietnam-van-bi-kiem-soat-chat-che/3313185.html

Sạp bán báo trên đường phố Hà Nội. Việt Nam tiếp tục nằm gần cuối bảng Tự do Báo chí Thế giới, ở hạng 175 như năm ngoái trên tổng số 180 quốc gia được khảo sát.

Sạp bán báo trên đường phố Hà Nội. Việt Nam tiếp tục nằm gần cuối bảng Tự do Báo chí Thế giới, ở hạng 175 như năm ngoái trên tổng số 180 quốc gia được khảo sát.

Nhân Ngày Tự do Báo chí Thế giới, 3/5, đài VOA đã phỏng vấn ông Huỳnh Ngọc Chênh và bà Phạm Đoan Trang, hai nhà hoạt động vì dân chủ nổi bật ở Việt Nam, về tình hình báo chí của đất nước. Cả hai nhà hoạt động đều khẳng định báo chí Việt Nam vẫn bị kiểm soát chặt chẽ và không có tự do. VOA cũng đã liên lạc với Bộ trưởng Thông tin Truyền thông Việt Nam nhưng ông đã từ chối trả lời phỏng vấn qua điện thoại.

Hồi cuối tháng 4/2016, tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) xếp hạng Việt Nam ở vị trí 175 trên 180 về tự do báo chí, tức là gần cuối bảng. Cựu ký giả và blogger Huỳnh Ngọc Chênh không ngạc nhiên về thông tin này. Người từng đoạt Giải thưởng Quốc tế Công dân Mạng 2013 của RSF nói báo chí Việt Nam vẫn tiếp tục không có tự do, thậm chí nhà chức trách Việt Nam còn đang siết chặt thêm việc kiểm soát báo chí:

“Nói về tự do báo chí ở Việt Nam thì hoàn toàn không có tự do. Báo chí người ta vẫn hay nói đùa với nhau là báo chí Việt Nam chỉ có một tổng biên tập, đó là Ban Tuyên huấn Trung ương, trực thuộc đảng, định hướng, lãnh đạo, chỉ đạo tất cả các tờ báo, các cơ quan truyền thông”.

Về phần mình, bà Phạm Đoan Trang, cũng từng là nhà báo rồi trở thành một blogger thúc đẩy tự do dân chủ, nói:

“Tôi nghĩ rằng tự do báo chí ở Việt Nam không có tiến bộ gì, còn lùi xuống thì cũng không hẳn.”

Blogger Huỳnh Ngọc Chênh.Blogger Huỳnh Ngọc Chênh.

Chia sẻ nhận xét này của bà Trang, ông Chênh cũng nói tình hình báo chí Việt Nam “không có gì thay đổi” tuy đôi khi nhà chức trách tỏ ra nới lỏng như việc đưa tin về chống tham nhũng chẳng hạn.

“Từ 20 chục năm trở lại đây, báo chí dường như không có gì thay đổi. Mà có thể nói là còn siết chặt lại hơn trong cái chuyện làm báo. Tuy nhiên, tùy theo tình hình, tùy lúc thì người ta cũng thả lỏng, nới lỏng ra về vấn đề này, vấn đề khác, nhất là vấn đề chống tham nhũng, cũng cho báo chí rộng rãi hơn, không cần phải xin ý kiến về nhiều việc. Trừ những vấn đề chính trị còn phải chịu sự chỉ đạo, còn [viết về] chống tham nhũng có phần nào nới lỏng.”

Nói về tự do báo chí ở Việt Nam thì hoàn toàn không có tự do. Báo chí người ta vẫn hay nói đùa với nhau là báo chí Việt Nam chỉ có một tổng biên tập, đó là Ban Tuyên huấn Trung ương, trực thuộc đảng, định hướng, lãnh đạo, chỉ đạo tất cả các tờ báo, các cơ quan truyền thông”.

Tuy nhiên, ông Chênh nói thêm rằng đôi khi việc cho phép viết bài về chống tham nhũng là do mẫu thuẫn nội bộ trong giới cầm quyền.

“Cũng có khi cái chuyện chống tham nhũng là do những cơ quan quyền lực bên trên lợi dụng báo chí để chống phá lẫn nhau, đấu đá nội bộ, thì lúc đó báo chí có vẻ tương đối được tự do.”

Nhiều quốc gia coi tự do báo chính là điều giúp chính phủ mạnh lên vì báo chí chỉ ra những khiếm khuyết, nhược điểm trong các chính sách, trong sự vận hành của chính phủ để kịp thời khắc phục, điều chỉnh. Trong khi đó, theo đánh giá của nhiều chính phủ nước ngoài và tổ chức quốc tế, Việt Nam có xếp hạng rất thấp về tự do báo chí. Lý giải về điều này, ông Huỳnh Ngọc Chênh nói:

“Đường lối của Việt Nam là đường lối Chủ nghĩa Xã hội. Trên cơ sở Chủ nghĩa Mác-Lê Nin có nhiều chuyện sai trái, và nếu để cho tự do báo chí, người ta sẽ vạch trần ra hết những sai trái đó, lòng dân sẽ bị lung lạc. Bởi vì độc đảng, toàn trị, kinh tế nhà nước quốc doanh làm chủ đạo… toàn bộ những cái đó đưa đến chuyện tham nhũng. Nếu để tự do báo chí, những chuyện đó bị vạch trần ra, thì không ai chấp nhận được bộ máy nhà nước cả, và không ái chấp nhận Chủ nghĩa Mác-Lê Nin.”

Đưa ra góc nhìn của mình, bà Phạm Đoan Trang nói:

“Tôi nghĩ rằng những người cầm quyền Việt Nam họ không ý thức được rằng họ cần phải có phản biện, cần phải có thông tin gì từ người dân, từ xã hội. Họ không hiểu rằng việc phản biện chính sách là điều tất yếu, rất cần thiết, là điều phải có”.

Trong bối cảnh báo chí vẫn bị kiểm soát chặt chẽ, hai nhà hoạt động cho rằng người dân nói chung, các nhà báo và các nhà hoạt động vẫn có những cách để tìm và đưa thông tin về đời sống mọi mặt của đất nước, đó là thông qua internet và mạng xã hội, dù vẫn có những hạn chế nhất định.

Ông Huỳnh Ngọc Chênh nói: “Người dân có thể làm báo thông qua mạng. Người ta có thể viết blog, lên Facebook để chuyển tải ý kiến của họ. Nhưng hầu hết các blog có quan điểm trái chiều với đảng cộng sản đều bị chặn quyết liệt, như blog Ngọc Chênh của tôi bị chặn không thể vào được. Facebook thì được. Hiện nay Facebook rất mạnh.”

Blogger Phạm Đoan Trang.
Blogger Phạm Đoan Trang.

Blogger Phạm Đoan Trang cho biết: “Internet đã mang lại cho chúng ta sự tiến bộ, sự may mắn thì đúng hơn. Các nhà văn có thể xuất bản sách ở trên mạng. Nếu không được xuất bản trong nước thì xuất bản trên mạng hoặc ra nước ngoài. Các nhà báo thì tình hình khó khăn hơn một chút, bởi vì Ban Tuyên giáo cũng biết các nhà báo có thể đưa bài lên mạng, nên họ siết rất là chặt. Từ đâu xuất hiện tôi không biết nhưng có cái lệ là nếu các nhà báo không đăng được bài của mình trên báo chính thống thì cũng không được đăng lên Facebook, blog cá nhân. Nếu mà đăng sẽ ngay lập tức bị tòa soạn, Ban Tuyên giáo và cơ quan an ninh nhắc nhở, yêu cầu gỡ bài xuống. Đã có không ít trường hợp nhà báo bị trừng phạt vì viết bài trên blog hay trên Facebook.”

Nhà hoạt động Huỳnh Ngọc Chênh không quên cảnh báo Facebook cũng đang bị nhà chức trách Việt Nam đưa vào tầm ngắm và có thể bị “quản lý”.

“Người ta đang có dự định kiểm soát cả Facebook nữa. Ông Bộ trưởng Thông tin đã mấy lần phát biểu về chuyện cần kiểm soát Facebook.”

Ban Tuyên giáo biết các nhà báo có thể đưa bài lên mạng, nên họ siết rất là chặt. Từ đâu xuất hiện tôi không biết nhưng có cái lệ là nếu các nhà báo không đăng được bài của mình trên báo chính thống thì cũng không được đăng lên Facebook, blog cá nhân. Nếu mà đăng sẽ ngay lập tức bị tòa soạn, Ban Tuyên giáo và cơ quan an ninh nhắc nhở, yêu cầu gỡ bài xuống. Đã có không ít trường hợp nhà báo bị trừng phạt vì viết bài trên blog hay trên Facebook.”

Khi được hỏi họ nhận định liệu trong tương lai gần Việt Nam sẽ có báo chí tư nhân hay không. Ông Chênh cho rằng chừng nào đảng cộng sản nắm quyền, sẽ không có báo chí tư nhân, trong khi bà Trang nhận xét đã có báo chí tư nhân không chính thức ở Việt Nam song sự tồn tại của họ không có ý nghĩa và tác động nhiều vì không được viết về chính trị.

Ông Chênh nói: “Đảng cộng sản còn cầm quyền thì không thể cho ra báo tư nhân được, bởi vì khi ra báo tư nhân rồi thì họ không thể kiểm soát được.”

Trong khi bà Trang nhận xét: “Thực ra tình hình báo chí tư nhân ở Việt Nam đang là cái vùng xám. Nếu nói rằng không hề có, chưa hề có báo chí tư nhân thì cũng không phải. Cách đây chục năm tôi nghĩ báo chí tư nhân đã xuất hiện ở Việt Nam rồi, nhưng nó không được thừa nhận. Nó xuất hiện dưới dạng những công ty truyền thông, kiếm đâu một cái mũ, tức là cơ quan chủ quản nào đấy để sản xuất nội dung. Nếu nói là Việt Nam có báo chí tư nhân thì không đúng. Nó có rồi. Có điều họ chỉ được nói về các lĩnh vực phi chính trị, đặc biệt được khuyến khích nói về ăn chơi nhảy múa, hễ nói về chính trị thì không được. Tôi nghĩ rằng trong tương lai gần, vài năm nữa, tình trạng này vẫn còn. Tức là họ [nhà nước] cho tồn tại báo chí tư nhân, họ không thừa nhận, họ không đến mức là dẹp hết, đóng cửa.”

VOA đã cố gắng phỏng vấn các quan chức quản lý báo chí Việt Nam để rộng đường dư luận. Tuy nhiên, ông Trương Minh Tuấn, Bộ trưởng Thông tin Truyền thông, nói ông “đang họp” và “không trả lời phỏng vấn qua điện thoại”, còn điện thoại của ông Vũ Ngọc Hoàng, Phó Trưởng ban Thường trực, Ban Tuyên giáo, không có tín hiệu trả lời.

Khi Hiến pháp bị vi phạm có hệ thống

Tin liên hệ

Chỉ có dân chủ và kỷ cương mới đẩy lùi được nạn chênh lệch thu nhập

Ở Việt Nam, chế độ kinh tế chỉ huy và ‘kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa’ đã thủ tiêu gần như triệt để nền kinh tế tư nhân

Ðường dẫn

Dưới đây tôi sẽ chứng minh hiến pháp Việt Nam đã bị vi phạm một cách có có hệ thống. Đây là một thảm họa quốc gia đã kéo dài. Cả năm bản Hiến pháp các năm 1946, 1959, 1980, 1992 và 2013 đều bị vi phạm suốt 70 năm nay.

Trước khi nói đến những vi phạm đó, xin đặt vấn đề trách nhiệm thuộc về ai ?

Trước hết đó là trách nhiệm của Quốc hội suốt 13 khóa vừa qua, trên danh nghĩa là ‘’cơ quan quyền lực cao nhất’’. Thứ đến là cơ quan hành pháp, bao gồm chính phủ, chủ tịch nước và thủ tướng cùng các bộ trưởng, thứ trưởng, và các thành viên khác. Ở nhiều nước, khi nhận nhiệm vụ, tổng thống phải thay mặt chính phủ đặt tay lên bản hiến pháp hoặc Kinh Thánh để tuyên thệ trung thành tuyệt đối với bản hiến pháp. Tội vi hiến bị coi là tội rất nặng.

Về mặt tư pháp, nhiều nước có tòa án hiến pháp, có hội đồng hiến pháp, chuyên giám sát việc thi hành hiến pháp một cách nghiêm ngặt, khi thấy làm sai hiến pháp phải lên tiếng ngay để truy cứu trách nhiệm và xử lý công khai.

Ở nhiều nước không có hội đồng hiến pháp, như ở Việt Nam, thì tòa án tối cao và viện kiểm sát tối cao phải nhận trách nhiệm này, phải giám sát mọi hoạt động của nhà nước và báo động khi thấy hiến pháp bị vi phạm, và kiểm tra việc giải quyết.

Trong Hiến pháp năm 1980, có thể nói vi phạm nghiêm trọng nhất là Điều 4, một điều được mô phỏng theo Điều 5 trong hiến pháp Liên Xô. Điều 4 này khẳng định ‘’Đảng Cộng sản là lực lượng duy nhất lãnh đạo nhân dân, lãnh đạo xã hội, quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam‘’. Trong Điều 6 còn thêm một câu rất mỉa mai: ’’Đảng hoạt động trong khuôn khổ của Hiến pháp‘’.

Trong Hiến pháp đầu tiên năm 1946, Mục Ba, Điều 22 ghi :’’Nghị viện Nhân dân (Quốc Hội) là cơ quan có quyền cao nhất’’. Rõ ràng qua Hiến pháp 1980, với Điều 4 đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã truất quyền của Quốc hội được ghi trong Hiến pháp 1946, tự nhận mình có quyền cao nhất, quyền duy nhất lãnh đạo, tự đặt mình cao hơn nhân dân. Hành động này là vi hiến (Theo lời Gorbachov, Liên Xô sụp đổ là do Điều 5 trong hiến pháp của nước ấy).

Đảng CSVN đã ngang nhiên vi phạm Hiến pháp 1946 vì Điều 32 trong văn kiện đó quy định ‘’Những việc quan hệ đến vận mệnh quốc gia, phải đưa ra nhân dân phúc quyết ‘’. Quyết định đặt đảng CSVN lên trên quốc hội không hề được nhân dân phúc quyết, và đây rõ ràng là một hành động vi hiến cực kỳ nghiêm trọng. Ngay cả Hiến pháp 1959, trong mục Sửa đổi Hiến pháp, cũng quy định “Hiến pháp được sửa đổi phải được 2/3 đại biểu tán thành và phải đưa ra toàn dân phúc quyết’’. Việc không thực hiện chuyện phúc quyết là một vi phạm trắng trợn Hiến pháp 1946.

Mới đây, khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định Hiến pháp là thể chế hóa Cương lĩnh của đảng, Hiến pháp bị đặt dưới Cương lĩnh của đảng, thì đó cũng là một lời tuyên bố vi hiến.

Một điều vi hiến nghiêm trọng khác là ngay trong các điều đầu tiên, Hiến pháp ghi rõ rằng bỏ phiếu ở nước ta là bỏ phiếu tự do, trực tiếp và kín. Vậy mà đảng CSVN qui định các ứng cử viên độc lập phải được cuộc họp ở phường xóm thông qua, rồi phải được Mặt trận Tổ quốc, một tổ chức do đảng điều khiển, thông qua, vậy còn gì là tự do, còn gì là trực tiếp, còn gì là kín nữa? Đây là vi phạm trắng trợn quyền hiến định cả của người ứng cử lẫn người bầu cử. ‘’Đảng chọn, dân bầu ‘’ là trò hề bầu cử vi hiến kéo dài lê thê. Trong Đại hội XII, trò hề ‘’Bộ Chính trị chọn, Ban Chấp hành Trung ưng bầu’’ còn trắng trợn hơn.

Một điều vi phạm nghiêm trọng và có hệ thống nữa là Hiến pháp quy định sau khi Hiến pháp được thông qua, Nhà nước phải sớm soạn thảo một loạt luật để hướng dẫn đưa Hiến pháp vào cuộc sống xã hội. Ở các nước dân chủ có quy định sau khi hiến pháp được ban bố và có hiệu lực, trong hai hoặc ba tháng, Nhà nước phải ban hành các đạo luật đầy đủ để thi hành mọi điều khoản của hiến pháp, được coi như là luật cơ bản, luật gốc của quốc gia. Hiến pháp 1992 quy định trong Điều 146:’’Hiến pháp là Luật cơ bản của Nhà nước, có hiệu lực pháp lý cao nhất‘’. Hiến pháp 2013 cũng ghi trong Điều 119:’’Hiến pháp là Luật cơ bản. Mọi văn bản pháp luật phải phù hợp với Hiến pháp’’.

Như thế, đảng CSVN và quốc hội suốt 13 khóa liền đã vi phạm hiến pháp rất nghiêm trọng, trong mấy chục năm không hề ra luật hướng dẫn quyền lập hội và quyền biểu tình của nhân dân cũng như nhiều luật khác. Luật về biểu tình đã qua dự thảo 2 lần, định thông qua năm 2015, chậm trễ hơn 40 năm sau hòa bình thống nhất, lại do Bộ Công an dự thảo.

Luật về lập hội cũng như luật về đảng CS được nêu lên nhiều lần nhưng vẫn bị trì hoãn hàng chục năm. Tại cuộc họp Ban Thường vụ Quốc hội ngày 17/2 mới đây, Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng đã phàn nàn rằng Luật biểu tình còn trì hoãn đến bao giờ nữa, chậm đến 23 năm rồi!

Luật về Trưng cầu ý dân đã được Quốc hội thông qua ngày 25/11/2015, nhưng chưa hề được áp dụng, trong khi lẽ ra các vấn đề to lớn thuộc quốc kế dân sinh, cải cách kinh tế, lựa chọn đường lối đối ngoại đều cần đưa ra trưng cầu ý dân theo đúng tinh thần trọng dân, gần dân, vì dân, tăng gấp bội giá trị của các quyết sách, khi được đông đảo nhân dân tán đồng. Đó là trưng cầu ý dân về ‘’sở hữu ruộng đất là thuộc về toàn dân do Nhà nước thống nhất quản lý’’, về ‘’sở hữu quốc doanh có vai trò chỉ đạo trong nền kinh tế’’, về ‘’có nên Ba không: không có căn cứ nước ngoài, không để quân nước ngoài trên đất ta, không liên minh với nước ngoài’, hay ‘’Việt Nam là nước độc lập, hoàn toàn có quyền tự do liên minh với ai mình muốn, như mọi nước có chủ quyền đầy đủ.’’.

Các vấn đề sinh tử như có nên vẫn ghi ‘’học thuyết Mác – Lênin’’, ghi ‘’Chủ nghĩa xã hội’’ trong Hiến pháp hay không cũng cần đưa ra trưng cầu ý dân cho đàng hoàng, vì có thể nói toàn dân đang đòi như thế cho danh chính ngôn thuận. Đảng CSVN rất sợ điều này nên cố né tránh.

Một vấn đề rất quan trọng nữa là trong Hiến pháp 1992 Điều 50 ghi rõ: ‘’Các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa xã hội được tôn trọng, thể hiện ở các quyền công dân và được quy định trong Hiến pháp’’. Trong Hiến pháp 2013 Điều 20 ghi rõ: ’’Công dân Việt Nam là bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, không bị tra tấn, bạo lực, truy bức, nhục hình.”

Các điều mới này được ghi vào hiếp pháp là do áp lực trong nước và quốc tế, khi chính quyền CSVN bị thế giới đánh giá là vào loại kém nhất trong việc cư xử với công dân nước mình. Hiện nay mỗi ngày trong hàng trăm trại giam, hàng ngàn trụ sở Công an đã có hàng trăm, hàng ngàn vụ vi phạm có hệ thống các điều vừa kể. Ba năm qua có hơn 200 công dân bị giết trong các đồn Công an. Lẽ ra Bộ trưởng Công an phải đưa các điều trên đây ra giáo dục cho hàng trăm Trại trưởng và hàng vạn quản giáo học thuộc lòng và thực hiện nghiêm chỉnh. Món nợ nhân quyền thật là khổng lồ, các vụ vi phạm nột cách có hệ thống đã kéo dài hàng chục năm. Họ chà đạp hiến pháp, chà đạp quyền con người đến thế là cùng!

Trong khi có một số nam nữ công dân tự ứng cử vào Quốc hội năm nay, xin chúc các bạn thành công thuận lợi, hình thành một nhóm đại biểu tự do có thiện chí xây dựng và đổi mới sinh hoạt của quốc hội, trước hết là yêu cầu quốc hội phải soạn thảo và thông qua một loạt luật như luật về lập hội, về biểu tình, về tự do báo chí, xuất bản, và đề xuất việc tổ chức trưng cầu dân ý về một số vấn đề hệ trọng của đất nước, ngăn chặn mọi vi phạm hiến pháp, nhất là về quyền con người, góp phần làm cho sinh hoạt chính trị trong quốc hội và ngoài xã hội có sinh khí mới, xây dựng nền dân chủ tiền tiến, hiện đại, mang lại hòa bình, an ninh, phát triển và phồn vinh cho đất nước.

* Blog của nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.


Nhà báo Bùi Tín hiện sống tự do ở Pháp, là một nhà báo chuyên nghiệp, một nhà bình luận thời sự quốc tế, và là cộng tác viên thường xuyên của đài VOA. Ðối tượng chính của nhà báo Bùi Tín là giới trí thức trong và ngoài nước, đặc biệt là tuổi trẻ Việt Nam quan tâm đến quê hương tổ quốc.

Bàn về tự ứng cử và tẩy chay bầu cử

000_Hkg10248042-622.jpg

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 12 ở Hà Nội 21/1/2016.. AFP PHOTO

“Việt Nam dân chủ thế này là cùng”

Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng phát biểu: “Việt Nam dân chủ thế này là cùng”, phong trào tự ứng cử đại biểu Quốc hội bùng phát lên. Có 2 luồng ý kiến khác nhau, tuy không gay gắt nhưng cũng thu hút sự quan tâm của cư dân mạng. Một bên thì quan niệm dù biết sẽ bị loại, nhưng vẫn tham gia tự ứng cử để vạch trần nền dân chủ giả tạo. Bên khác lại quan niệm tham gia tự ứng cử là vô tình giúp cho chế độ độc tài quảng bá nền dân chủ giả tạo để che dấu độc tài và kêu gọi tẩy chay không đi bầu cử.

Người viết xin đưa ra một số luận cứ và nội hàm về khái niệm bầu cử trong Hiến pháp và pháp luật Việt Nam để rộng đường dư luận.

Theo Hiến pháp 2013, Điều 27 quy định: “Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Việc thực hiện các quyền này do luật định.

Như vậy quyền bầu cử và quyền tự ứng cử là quyền hiến định cho các chủ thể là công dân hội đủ điều kiện theo luật định. Đã là quyền thì công dân có quyền thực thi hoặc có quyền từ chối, không có quy định nào xác định công dân từ chối tham gia bầu cử là hành vi vi phạm pháp luật.

Điều 6 quy định:Nhân dân thực hiện quyền lực nhà nước bằng dân chủ trực tiếp, bằng dân chủ đại diện thông qua Quốc hội, Hội đồng nhân dân và thông qua các cơ quan khác của Nhà nước.

Theo quy định này thì bầu cử là phương thức được cử tri sử dụng để chọn người đại diện và trao quyền lực. Nội hàm của khái niệm bầu cử là: giới thiệu người đại diện (đề cử) – bỏ phiếu chọn – trao quyền. Theo khái niệm này, để thực hiện quyền bầu cử, cử tri sẽ thực hiện 3 bước: (1) giới thiệu người ưu tú nhất đề cử làm đại diện cho mình, (2) bỏ phiếu khẳng định tính hợp pháp của người đại diện, (3) trao quyền lực đại diện mình tham gia quản lý và lãnh đạo đất nước.

Theo Điều 8 Luật bầu cử năm 2013: Căn cứ vào dự kiến số lượng đại biểu Quốc hội được bầu, cơ cấu tỷ lệ thành phần đại biểu Quốc hội dựa trên số lượng người của các tổ chức chính trị, tổ chức chính trị-xã hội, tổ chức xã hội, lực lượng vũ trang nhân dân, cơ quan nhà nước ở trung ương và địa phương được giới thiệu ứng cử đại biểu Quốc hội để bảo đảm tỷ lệ đại diện hợp lý của các tầng lớp nhân dân trong Quốc hội.

Thuật ngữ dân chủ đại diện trong Điều 6 Hiến pháp hay còn gọi là “đại diện tỷ lệ” cũng được hiểu là số lượng đại biểu đại diện trong Quốc hội của các tầng lớp nhân dân được chia theo tỷ lệ hợp lý. Có nghĩa là số lượng cử tri của các tầng lớp nhân dân ở đơn vị bầu cử tỷ lệ thuận với số lượng đại biểu đại diện cho tầng lớp nhân ở đơn vị đó. Theo quy định này thì cơ cấu số lượng đại biểu của nhân dân lao động sẽ chiếm đa số ghế trong Quốc hội.

Chính nguyên tắc phân bổ “đại diện tỷ lệ” này đã giúp anh em nhà Shinawatra thành công trên chính trường Thái Lan. Chính sách của 2 anh em Thaksin là tập trung thu phục sự ủng hộ của nhóm người có thu nhập thấp và người dân ở nông thôn – bộ phận chiếm phần lớn cử tri và họ đã giành thắng lợi.

Nếu dừng lại ở đây thì nội hàm của khái niệm bầu cử khá hẹp, ngoại diên sẽ rộng; tỷ lệ các tầng lớp nhân dân lao động ngoài đảng ở nước ta là rất lớn, số người tự ứng cử sẽ có nhiều cơ hội tham gia ứng cử và cơ hội trúng cử sẽ cao. Tuy nhiên, để gian lận áp đặt theo ý chí “gắn kết quả nhân sự của đại hội đảng các cấp và quy hoạch cán bộ với công tác chuẩn bị nhân sự”; quá trình hiệp thương ở các cấp đã áp đặt các vị trí lãnh đạo chủ chốt từ trung ương tới địa phương nên nội hàm mở rộng, ngoại diên bị thu hẹp. Hậu quả là tỷ lệ các tầng lớp nhân dân lao động ngoài đảng rất lớn nhưng đại diện chỉ có khoảng 25 – 50 ngoài đảng/500 đại biểu (theo báo CA/Tp. HCM ngày 02/02/2016). Đây là cách làm gian lận vi hiến, trái với Hiến pháp và Luật bầu cử năm 2013 bảo đảm tỷ lệ đại diện hợp lý của các tầng lớp nhân dân trong Quốc hội.

Chúng ta hãy lấy cơ cấu ứng cử đại biểu Quốc hội đơn vị thành phố Hồ Chí Minh (gọi tắt là Sài Gòn) để tham khảo:

Theo VOV.VN ngày 17/02/2016: Trích: “Ủy ban Thường vụ Quốc hội dự kiến phân bổ tổng số đại biểu Quốc hội đơn vị Sài Gòn khóa XIV (nhiệm kỳ 2016 – 2021) là 30 người; trong đó, đại biểu cư trú và làm việc tại TP Hồ Chí Minh là 16 người, đại biểu Trung ương phân bổ ứng cử tại địa phương là 14 người.

Trên cơ sở đó, Ban Thường trực Ủy ban Mặt trận Tổ quốc TP Hồ Chí Minh dự kiến giới thiệu 46 đại biểu ứng cử, phân bổ theo cơ cấu: lãnh đạo chủ chốt của thành phố 2 người; đại biểu chuyên trách 2 người; đại biểu khối Mặt trận Tổ quốc, các đoàn thể chính trị – xã hội, tổ chức xã hội nghề nghiệp: 16 người; đại biểu lực lượng vũ trang thành phố: 2 người; đại biểu các cơ quan tư pháp 3 người; đại biểu lĩnh vực khoa học, công nghệ, văn hóa – thể thao – du lịch, giáo dục – đào tạo, y tế, lao động – thương binh và xã hội: 6 người; đại biểu viện nghiên cứu, trường đại học: 4 người; đại biểu doanh nghiệp, hiệp hội doanh nghiệp: 6 người; đại biểu tôn giáo: 3 người và 2 đại biểu tự ứng cử”. Hết trích.

000_Hkg10249322-622
Ảnh minh họa chụp tại Đại hội đảng cộng sản lần thứ 12 tổ chức ở Hà Nội hôm 25/1/2016.

Theo nguyên tắc bầu cử, đại biểu Quốc hội ở đơn vị bầu cử nào thì đại diện cho cử tri ở địa phương ấy. Nếu phân bổ tuân thủ theo Hiến pháp và Luật bầu cử thì nội hàm thu hẹp, ngoại diên mở rộng, tổng số đại biểu đại diện cho tầng lớp nhân dân lao động tại Sài Gòn là 30 người, tổng số người tham gia ứng cử là 46 người. Tuy nhiên, vì gian lận trong hiệp thương nên nội hàm đã mở rộng, ngoại diên bị thu hẹp, chỉ còn 2 người tự ứng cử.

Tẩy chay bầu cử được hiểu là bằng ý chí của mình, cử tri không tham gia bầu cử. Có 2 trường hợp tẩy chay bầu cử được xem là hợp pháp: (1) Cử tri tự nguyện bỏ quyền bầu cử của mình đã được hiến định không tham gia bầu cử; (2) Cử tri không tham gia bầu cử vì cho rằng cơ chế bầu cử, trái pháp luật.

Ở trường hợp (1), cử tri không tham gia bầu cử thể hiện ý chí tự nguyện bỏ quyền bầu cử của mình đã được hiến định, không tham gia bầu cử là hành vi hợp pháp. Hành vi này hợp pháp vì theo quy định tại Hiến pháp và pháp luật thì bầu cử được xác định là quyền của công dân chứ không phải nghĩa vụ. Đã là quyền thì cử tri được tự quyết định có đi bầu cử hay không đi bầu cử; không có quy định nào cấm cử tri từ chối quyền bầu cử. Tuy nhiên, nếu không đi bầu cử thì những người trúng cử ở đơn vị bầu cử của mình vẫn mặc nhiên là đại diện hợp pháp của mình vì do mình tự bỏ quyền bầu cử. Hiện nay tại một số quốc gia dân chủ, tỷ lệ cử tri đi bầu cử chỉ đạt từ 60% – 70%, nhưng kết quả bầu cử vẫn được công nhận hợp pháp vì số cử tri không tham gia bầu cử đã tự ý từ bỏ quyền bầu cử của mình. Cũng vậy, nếu cử tri tẩy chay bầu cử bằng cách không đi bầu thì xem như đã tự bỏ quyền bầu cử của mình; do đó cuộc bầu cử vẫn được công nhận là hợp pháp, người trúng cử vẫn được công nhận là đại diện hợp pháp của tất cả cử tri nơi họ ứng cử. Ý chí của những người đại diện cũng là ý chí của tập thể cử tri nơi họ ứng cử, bao gồm cả những người không đi bầu vì lý do tự ý từ bỏ quyền bầu cử của mình. Để có tính chính danh đại diện cho tất cả cử tri nên từ trước tới nay, các đơn vị bầu cử được chỉ đạo dùng mọi biện pháp ép buộc cử tri đi bầu 100%. Đây cũng là lý do mà ông Nguyễn Sinh Hùng, Chủ tịch Quốc hội tuyên bố “dân quyết sai thì dân chịu”.

Ở trường hợp (2), cử tri không đi bầu cử là thể hiện ý chí tẩy chay, phản đối cuộc bầu cử mà cử tri cho là trái pháp luật. Hành vi này cũng được xem là hợp pháp bởi lẽ cử tri cho rằng đây là cuộc bầu cử áp đặt, không công bằng, không dân chủ, có sự gian lận, không có người đại diện của họ nên họ không tham gia. Trong trường hợp này, người trúng cử chỉ là đại diện hợp pháp của một bộ phận cử tri nơi họ ứng cử, ý chí của họ cũng chỉ đại diện cho một bộ phận cử tri nơi họ ứng cử. Nếu số cử tri tẩy chay bầu cử bao gồm cả 2 trường hợp trên đạt hơn 50% tổng số cử tri trong danh sách – hoặc đơn vị bầu cử có vi phạm pháp luật nghiêm trọng thì kết quả cuộc bầu cử phải hủy bỏ. Thực tế chuyện này đã xảy ra ở một số quốc gia có thể chế giám sát bầu cử minh bạch.

Kết luận

Như trên đã phân tích, nếu những nhà đấu tranh dân chủ tự ứng cử có kế hoạch phù hợp cho chiến dịch vận động dân chủ hóa trong bầu cử, có những nhóm ủng hộ với ý chí mạnh mẽ, thì dù trong hoàn cảnh nào cũng đạt được thắng lợi. Nếu có bị gian lận, loại bỏ trái pháp luật qua các vòng hiệp thương, cũng thức tỉnh được người dân về ý thức quyền làm chủ đất nước, quyền định đoạt người đại diện qua lá phiếu bầu cử. Dân chủ hóa hoạt động bầu cử là điều tất yếu trong bối cảnh chính trị hiện nay, mọi sự gian lận trong bầu cử sẽ phải bị tẩy chay, ý chí nhân dân là sức mạnh không gì ngăn cản được. Hy vọng đây là bước bản lề, mở đầu cho chiến dịch đấu tranh dân chủ bằng ý chí của người làm chủ đất nước, thể hiện sức mạnh đoàn kết của các tầng lớp nhân dân; bất cứ một một trở ngại nào cản trở lại lòng dân rồi cuối cùng cũng sẽ bị đạp đổ. Thời gian không còn nhiều, nhưng cũng đủ để mọi người cùng dốc lòng, toàn sức, toàn tâm kết hợp với chiến thuật hoàn hảo. Biết đâu, ngày 22/5/2016 sẽ là ngày ngoạn mục cho bước ngoặt kịch sử của dân tộc Việt Nam.

Viết tại Sài Gòn ngày 20/02/2016.

Nguyễn Mạnh Hùng.

Cánh tay phải bị tù của Tướng Giáp

16 tháng 2 2016

http://www.bbc.com/vietnamese/forum/2016/02/160216_colonel_le_trong_nghia_life

Cánh tay phải của Đại tướng Võ Nguyên Giáp chọn cho mình cái tên như lẽ sống xuyên suốt cuộc đời ‘Trọng Nghĩa’.

Image copyright
Image caption Tượng Đại tướng Võ Nguyên Giáp trên bàn làm việc của ông Lê Trọng Nghĩa

Thật ra ông họ Đoàn, Đoàn Xuân Tín, tên khi đi học và khi bị tù, huyết thống của Đông Hải Đại Vương Đoàn Thượng.

Lê Trọng Nghĩa (1922 -2015) là cháu năm đời Đoàn Hữu Trưng, phò mã nhà Nguyễn, lãnh tụ cuộc khởi nghĩa dân phu xây lăng Tự Đức (khởi nghĩa Chìa Vôi), bị đàn áp, nên đổi tên là Trần Lăng Thống (ý đau khổ vì xây lăng mộ vua chúa) theo thuyền chạy ra Bắc rồi lấy vợ họ Đoàn đổi tên con là Đoàn Biện Khơ, ông này chính là ông nội của ông Lê Trọng Nghĩa.

Em ruột đại tá Lê Trọng Nghĩa là đại tá QĐNDVN Đoàn Sự cho tôi biết chi tiết này.

Đại tá Đoàn Sự là phiên dịch tiếng Trung trong Đại bản doanh của tướng Giáp trong chiến dịch Điện Biên, từng làm việc tại Đại sứ quán Việt Nam tại Trung Quốc và là phó Giám đốc nhà XB QĐND.

Cuộc đời đại tá Lê Trọng Nghĩa nhiều chuyện cần và phải viết, để nắn lại cái lom khom nhiều kẻ vẫn chót lưỡi đầu môi câu cửa miệng, ‘lời anh nói là lời non nước’.

Vận mệnh dân tộc đã trao vào tay Lê Trọng Nghĩa những ngày đầu tiên khai sinh ra nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Cái lên gân vĩ cuồng không biết mình, biết ta của chỉ thị 12/3/1945 ‘Nhật Pháp bắn nhau và hành động của chúng ta’, trong thời điểm tháng Tám mùa thu, thiếu hào hoa, tỉnh táo của chàng trai 23 tuổi Lê Trọng Nghĩa, chắc chắn không có một ngày 2/09/1945.

Năm lần gặp gỡ Khâm sai Đại thần của triều đình Huế tại Bắc Kỳ Phan Kế Toại và Nguyễn Xuân Chữ, đặc biệt uyển chuyển trong tiếp xúc đại diện với Tướng Tsuchihashi Yuitsu (1891-1975) Tổng tư lệnh quân đoàn 38 phòng thủ Đông Dương, ông đã khéo léo tranh thủ sự tiếp tay ngầm của phía Nhật, dành thế thượng phong cho phong trào cách mạng Thủ đô.

Thiếu sự quyết đoán và sáng tạo của ông, nhiều khả năng khác có thể đến từ phía Đại Việt, Việt Nam Quốc Dân Đảng, đặc biệt là phía Nhật.

Từ những tư liệu giải mật của Nhật, Pháp, cũng như triều đình Huế cho thấy, nếu đi theo con đường sử dụng bạo lực ‘Đồng bào tuốt gươm vùng lên, diệt phát xít, giết bầy chó đê hèn của chúng’, vận hội thành công của Việt Minh nhiều khả năng triệt tiêu.

Lúc đó Việt Minh ra Quân lệnh số 1 hô hào tấn công đồn binh Nhật, cướp nhà băng, triệt hạ các đảng phái khác không phải là Việt Minh. Song chính nhờ ‘lờ đi’ quân lệnh này mà Hà Nội thành công. Tổng Bí thư Trường Chinh đã phải phái Lê Đức Thọ lên Thái Nguyên bảo ngừng đánh Nhật, thực chất là sửa sai.

Trường Chinh sau này cũng đã phải sửa sai trong chính sách Cải cách Ruộng đất.

Trong cuốn sách ‘Từ Hỏa lò đến Phủ Khâm sai’ ông trao cho tôi ngày mùng Một Tết Ất Mùi, với chữ ký và nụ cười cuối cùng của cuộc đời, có nhắc đến công điện của Toàn quyền Nhật Takeshi Tsukamoto gửi về Tokyo:

Image copyright Getty
Image caption Quân Nhật kéo vào Đông Dương

“Chiều ngày 19, đã dự cuộc gặp gỡ với các lãnh tụ ETSUMEI (Việt Minh), tham gia bàn bạc với những người đó như những đại diện chính thức. Phía Nhật định giáng cho ETSUMEI một trận, nhưng căn cứ nhiều lý do thử cho xúc tiến một ‘dàn xếp thỏa hiệp’, quân đội sẽ tự kiềm chế không sử dụng võ lực.”

Nhận định quân đội Nhật tại Việt nam thời điểm đó rệu rã, hoảng loạn là thiếu chính xác. Ngay ngày 22/08/1945, kiều dân và binh lính Pháp ở khách sạn Metropol Hà Nội, đối diện Bắc Bộ Phủ nổ súng gây hấn, quân Nhật đã bao vây trọn khu vực, đảm bảo an ninh nhanh chóng.

Trong lần thăm Thái Nguyên năm 13/13/1960, ông Hồ Chí Minh rỉ tai phóng viên báo Nhân Dân đi cùng, rằng, thời điểm năm 1945 Việt Minh trong cả nước có chưa đến 500 đảng viên.

Thật sự Hà Nội khởi nghĩa thành công đã ba ngày mà Trung ương Đảng CSVN không hề biết, thậm chí còn cho đó là sự manh động, sẽ bị đàn áp như cuộc nổi dậy tại Warsaw (Ba Lan) thời điếm cuối Thế Chiến 2.

Ông Lê Trọng Nghĩa viết:

“Tinh thần dân chúng bốc cao, nhưng Hà Nội mới chỉ có các tổ tự vệ, tự vệ chiến đấu chưa tập trung và số vũ khí ít ỏi của quần chúng. Lực lượng bảo an, cảnh sát của chế độ cũ đã bị giải thể. Hà Nội chưa liên lạc được với Trung ương, còn phải đối mặt với hơn mội vạn quân các sư đoàn Nhật chưa hạ vũ khí, chờ quân Đồng Minh tới. Ủy ban nhân dân Bắc Bộ đã báo động ngầm dự phòng lúc nguy cấp sẽ có lệnh cho rút bớt cán bộ về an toàn khu ở ngoại thành, đánh du kích chờ lực lượng Trung ương về tiếp cứu.”

Thậm chí, đơn vị Giải Phóng quân từ Tân Trào về không được Nhật cho phép vào Thủ đô.

Image copyright
Image caption Ủy ban Khởi nghĩa Hà Nội

Sau nhờ sự can thiệp của những nhân vật từng tiếp xúc với ông Lê Trọng Nghĩa là ông chủ tịch Hội Hữu nghị Nhật-Việt và nhân viên tình báo Lý Hán Tân, Việt Nam Giải phóng quân mới được vào Hà Nội.

Nếu Nhật thật sự muốn tiêu diệt Việt Minh, đồng thời Giải phóng quân với quân số ít ỏi, không được qua cầu sông Đuống, không vào được Hà Nội ngày 23/08/1945, thì liệu Chủ tịch Hồ Chí Minh có thể khai sinh ra nước VNDCCH ngày 2/09/1945?

Chắc chắn Việt Nam Quốc Dân đảng hoặc đảng phái chính trị khác theo chân 30 vạn quân Trung Hoa của tướng Lư Hán sẽ làm chủ vận mệnh Việt Nam?

Từ góc nhìn đó, Việt Nam phải cảm ơn Nhật Bản trong tình huống tế nhị tháng 8/1945, không sử dụng vũ lực dẫn đến đổ máu.

Còn câu chuyện ‘dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Trung ương và Thường vụ’ (còn ở Tân Trào), Hà Nội đi đầu giành thắng lợi ở Thủ đô có thể vĩnh viễn xếp vào ‘tài liệu không cần phổ biến’ của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Những quyết định quan trọng của tướng Giáp trong chiến dịch Điện Biên hợp đồng chặt chẽ với Chánh văn phòng Bộ Quốc Phòng, Cục trưởng Cục quân báo, Đại tá đầu tiên của nước VNDCCH Lê Trọng Nghĩa.

Chiến thắng Điện Biên trả lại vĩnh viễn cái tên cho đất nước, có một chi tiết liên quan đến sự sống còn của trận đánh.

Khi tướng Giáp hạ lệnh kéo pháo ra, hoãn thời điểm nổ súng và đánh đòn nghi binh sang Lào căn dặn Lê Trọng Nghĩa giữ kín nhiều chi tiết với đoàn cố vấn Trung Quốc của tướng Vi Quốc Thanh.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong hồi ký cá nhân nhận định đây là ‘quyết định khó khăn nhất’ trong nghiệp cầm quân.

Bi kịch Võ Nguyên Giáp- Lê Trọng Nghĩa

Image copyright

Từ mùa hè năm 1966, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở vào tình thế một cuộc phòng thủ chiến lược, vừa phải đối đầu với không quân chiến lược của Mỹ ở Miền Bắc, vừa đánh ở Miền Nam. Lực lượng chiến đấu Mỹ vừa đổ quân vào giúp VNCH. Miền Bắc Việt Nam vấp phải khó khăn trong việc tiếp liệu, cung cấp quân lính, quân trang vào miền Nam. Họ phải nỗ lực một cách tuyệt vọng nhằm không bị thua kém trước cuộc đổ quân ồ ạt của các lực lượng viễn chinh tinh nhuệ của Mỹ.

Song nghị quyết 9 của Trung ương Cục Miền Nam lại kêu gọi nỗ lực tối đa, nhằm “tranh thủ thời cơ thuận lợi, tập trung lực lượng, quyết tâm giành cho được những thắng lợi có tính chất quyết định trong mấy năm tới, dẫn tới Tổng khởi nghĩa.”

Tướng Võ Nguyên Giáp nhận định ngược với Bí thư thứ nhất Lê Duẩn, “tổng công kích, tổng khởi nghĩa”, chỉ có thể tung ra sau khi quân đội Việt Nam Cộng hòa đã bị ‘tiêu hao’ và trở nên kiệt quệ tới mức không còn đủ sức đàn áp những cuộc nổi dậy của quần chúng .

Ông Giáp phản ứng mạnh mẽ trước đánh giá tình thế sai lệch, không đếm xỉa đến xương máu của ông Duẩn:

“Nếu vì lý do nào đó cuộc nổi dậy tại các đô thị gặp khó khăn và chúng ta buộc phải rút lui lực lượng, cũng không vấn đề gì. Đó sẽ chỉ là một dịp cho chúng ta diễn tập và rút ra các bài học kinh nghiệm nhằm chuẩn bị cho sau này.”

Thực tế chứng minh tầm nhìn xa của tướng Giáp. Mậu Thân 1968 gây tổn thất rất nặng cho VNDCCH về sức người, sức của.

Merle L. Pribbenow II, cựu sĩ quan tác chiến CIA với công trình nghiên cứu “General Võ Nguyên Giáp and the Mysterious Evolution of the Plan for the 1968 Tết Offensive” (Tướng Võ Nguyên Giáp và tiến trình bí ẩn kế hoạch tấn công Tết Mậu Thân 1968) viết:

Image copyright Getty
Image caption Trận Mậu Thân tại Huế 1968

“Võ Nguyên Giáp phản đối cuộc tấn công Tết (Mậu Thân) mạnh mẽ đến mức sau đó ông bị mất quyền, không chỉ không được tham dự vào tiến trình lập kế hoạch mà còn phải rời Việt Nam sang Đông Âu. Giáp chỉ trở về cho tới khi cuộc tấn công Tết đã thực sự mở màn.” Pribbenow đã trực tiếp gặp tướng Giáp và đại tá Lê Trọng Nghĩa lấy tư liệu.

Bi kịch của Võ Nguyên Giáp trùm lên định mệnh Lê Trọng Nghĩa.

Bí thư thứ nhất của Đảng, thuộc phái chủ chiến Lê Duẩn vừa đẩy tướng Giáp ngồi chơi xơi nước, vừa nhổ tận gốc đồng đội thân tín của tướng Giáp.

Đỗ Đức Kiên, Cục trưởng Cục tác chiến Bộ Tổng Tham mưu bị bắt. Lê Minh Nghĩa, Chánh văn phòng Bộ Tổng Tham mưu bị bắt. Những con bài sẽ phụ họa cho một kế hoạch lớn.

 

Image copyright vnexpress.net
Image caption Đại tá Lê Trọng Nghĩa (trái)

Lê Trọng Nghĩa bị bắt 8/01/1968.

Đại tá Đoàn Sự, em ruột đại tá Lê Trọng Nghĩa, người luôn bên anh những ngày sóng gió, thuật lại chi tiết: “Khi ông Lê Đức Thọ, Ủy viên Trung Ương, Trưởng ban Tuyên án vụ ‘Xét lại chống Đảng’ muốn ép cung Lê Trọng Nghĩa ai chủ mưu việc này, ông Nghĩa kiên quyết khẳng định vai trò Lê Duẩn.”

Những đồng sự Đỗ Đức Kiên, Lê Minh Nghĩa không can trường như Lê Trọng Nghĩa đã bỏ cuộc, đầu hàng, được cho lên chức.

Riêng đại tá Lê Trọng Nghĩa, bị giam giữ từ tháng 2/1968 đến 1976 không xét xử theo pháp luật, cũng bị tảng lờ những đòi hỏi chính đáng trong suốt 48 năm.

 

Image copyright Le Trong Nghia

Trong di chúc trước lúc ra đi ông đề nghị Đảng Cộng sản Việt Nam phải khôi phục danh dự “vì không phản bội Tổ quốc như đã quy kết, mà chỉ vì quy cho tôi liên quan đến vụ việc Đại tướng Võ Nguyên Giáp”.

Việc bắt bớ những người thân cận của Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đại tướng Võ Nguyên Giáp, những người muốn đấu tranh thống nhất qua hòa bình, trong khi các nhà lãnh đạo Việt Nam luôn luôn coi ‘giải phóng miền Nam’ là công tích riêng.

Đã đến lúc cần hiểu chữ XHCN mà họ cho là Thiên đường đi tới là Xám Hối Cả Ngày.

Lê Trọng Nghĩa đã mở đầu quyển sách của ông với dòng chữ ‘Từ Hỏa lò đến phủ Khâm sai’, như một nửa chặng đường của đời ông.

Trách nhiệm của thế hệ đi sau là đổi chữ Xã Hội Chủ Nghĩa thành lương tâm, cốt cách biết xám hối, biết ăn năn khi làm xấu của Tính Thiện.

Image copyright
Image caption Bút tích của Đại tá Lê Trọng Nghĩa

Mùng bốn Tết, ngày giỗ đầu đại tá Lê Trọng Nghĩa, đọc lại bên bàn thờ ông những vần thơ ngày nào Hồng Hà nữ sĩ Đoàn Thị Điểm đã tặng Đoàn Thượng:

Thanh Miếu tuế thời hương, lăng cốc bất khai canh hoàn cụcHồng Châu kim cổ lộ, cương thường sức kởi vãng lai nhân.

Bản dịch của Đoàn Trọng Hân:

Chí thời Thanh Miếu ngát hương, thủy nhật nguyệt chiếu minh gương Trung Nghĩa

Kim cổ hồng châu qua lại, Khách vãng lai trông rõ cột Cương Thường.

Bài viết thể hiện văn phong và cách nhìn của nhà báo Phạm Cao Phong từ Paris.

Tẩy chay là ‘quyền quan trọng’ của dân 2 giờ trước Chia sẻ Image copyright nguyen quang a Image caption Tiến sỹ Nguyễn Quang A nói ông không phản đối quyền tẩy chay của người dân, cũng như các yêu cầu giám sát độc lập với kỳ bầu cử hoặc cải tổ luật bầu cử ở Việt Nam. Ứng cử viên độc lập trong kỳ bầu cử Quốc hội và Hội đồng Nhân dân các cấp dự kiến vào tháng Năm năm nay ở Việt Nam, Tiến sỹ Khoa học Nguyễn Quang A cho rằng quyền tẩy chay với kỳ bầu cử là một quyền của người dân. Nhà vận động cho xã hội dân sự và dân chủ hóa ở Việt Nam cũng ủng hộ các đề nghị về việc có giám sát độc lập với kỳ bầu cử, kể cả giám sát quốc tế, cũng như yêu cầu thay đổi ngay luật bầu cử Quốc hội được cho là hoàn toàn mang tính ‘đảng cử dân bầu’. Trao đổi với BBC hôm 21/2/2016 từ Hà Nội, ông Nguyễn Quang A nói: Cái việc mà phản đối, cái việc mà lên tiếng không mâu thuẫn với việc của những người tự thực hiện quyền của mình, hai cái đấy là hai việc có thể làm song song với nhau TSKH Nguyễn Quang A “Quyền tẩy chay là một quyền rất là quan trọng và tôi nghĩ rằng mọi người phải tôn trọng quyền tẩy chay của những người người ta thực hiện quyền tẩy chay của người ta.” Không hề mâu thuẫn Nêu quan điểm về việc người dân có thể đề nghị nhà nước thay đổi ngay cách thức ‘đảng cơ cấu, dân bầu’, đặc biệt là cách thức ‘hiệp thương’ của Mặt Trận Tổ Quốc vốn được cho là đem lại lợi thế độc tôn cho Đảng cộng sản Việt Nam, mà không chỉ dừng lại ở bước đấu tranh cho ‘tự ứng cử thành công’, ông Nguyễn Quang A nói: “Tôi rất ủng hộ những ý kiến như vậy, nhưng chúng ta cũng lại phải hết sức thực tiễn. Tôi nghĩ rằng họ đã chuẩn bị trong một thời gian rất là dài và thời gian tới, tôi nghĩ rằng chúng ta (người dân Việt Nam) đòi như thế, tôi cũng sẵn sàng ủng hộ và sẵn sàng đòi như thế. “Nhưng mà tôi nghĩ rằng trong phiên họp tới của Quốc Hội trong tháng Ba này, thì họ sẽ không thể sửa được những chuyện đó. Bởi vì theo luật hiện hành, quy định hiện hành, thì đến ngày 13/3 đã là chấm dứt việc đăng ký ứng cử. Và thực sự nó rơi vào ngày 11 hay 10 gì đó, bởi vì ngày 12, 13 là ngày cuối tuần, không ai làm việc cả. Thoát khỏi media player giúp đỡ với media player Ra khỏi media player. Bấm enter để quay lại hay tab để tiếp tục. “Thế thì từ nay đến tháng Ba người ta mới họp, thì tôi không nghĩ rằng Quốc Hội kỳ họp này người ta sẽ thay đổi. Tất nhiên nếu chúng ta lên tiếng rất mạnh mẽ, mà họ thay đổi được thì rất là tốt. “Cái việc mà phản đối, cái việc mà lên tiếng không mâu thuẫn với việc của những người tự thực hiện quyền của mình, hai cái đấy là hai việc có thể làm song song với nhau,” TSKH Nguyễn Quang A nói. Trước giả thuyết người dân ở Việt Nam đưa ra yêu cầu giám sát độc lập đối với kỳ bầu cử với toàn bộ các khâu đoạn, trong đó có việc đề nghị cho các tổ chức dân sự độc lập và cả các tổ chức giám sát quốc tế, tham gia, ứng viên độc lập nêu quan điểm: “Tôi rất ủng hộ những ý kiến như vậy, nhưng mà nếu chúng ta xem xét kỹ quy định hiện hành, thì người dân có quyền giám sát, báo chí có quyền giám sát và thậm chí báo chí và đại diện của những người ứng cử. Tôi nói thí dụ một người ứng cử, cái đấy có thể người được đảng cộng sản Việt Nam đề cử, thì cuối cùng thì họ cũng là một người ứng cử. “Người đấy, chứ không phải người tự ứng cử có thể ủy quyền cho những đại diện của mình để chứng kiến việc kiểm phiếu ở từng tổ bầu cử,” ông Nguyễn Quang A nói. Khuynh hướng nào đúng? Tôi nghĩ rằng nhiều người nếu mà thấy rằng mình mà có thể giữ một vai trò gì đấy trong Nghị viện, trong Quốc Hội, họ làm được, họ có khả năng đáp ứng những nguyện vọng của nhân dân, thì tôi nghĩ họ ứng cử đều là tốt cả Nhà thơ, nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo Hôm Chủ Nhật, một nhà quan sát thời sự và chính trị Việt Nam ở trong nước cũng nêu quan điểm với BBC liên quan cuộc bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp của Việt Nam. Trước câu hỏi giữa hai khuynh hướng là tham gia và tẩy chay kỳ bầu cử, của người dân ở Việt Nam, thì đâu là ‘khuynh hướng đúng hay là nên’, nhà thơ, nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo từ Hà Nội nói: “Theo tôi việc Đảng cử, dân bầu là nó cũ quá rồi, nhưng không thể không có một tổ chức nào để mà gợi ý lên một số người. Nếu mà đa đảng, thì mỗi đảng người ta giới thiệu một số người. “Và như thế mỗi đảng người ta cũng gợi ý lên, họ giới thiệu về đảng này hoặc đảng kia, nhưng ở Việt Nam thì có một đảng, thì đảng họ cũng giới thiệu lên, nhưng quyền công dân là được tự do ứng cử, thì trường hợp như anh Nguyễn Quang A mà ứng cử, tôi cho là rất là tốt. Image copyright AP Image caption Ông Nguyễn Sinh Hùng (giữa) được cử lãnh đạo Hội đồng Bầu cử Quốc gia của Việt Nam cho cuộc bầu cử vào cuối tháng Năm tới đây. “Và tôi nghĩ rằng nhiều người nếu mà thấy rằng mình mà có thể giữ một vai trò gì đấy trong Nghị viện, trong Quốc Hội, họ làm được, họ có khả năng đáp ứng những nguyện vọng của nhân dân, thì tôi nghĩ họ ứng cử đều là tốt cả. “Vấn đề là họ phải trình bày họ là ai và họ làm những gì, ngay cả những người Đảng (cộng sản) cử cũng phải nói với dân biết là ai chứ. Tôi quá nhiều lần đi bầu cử mà rơi vào chỗ tôi là toàn những người tôi không biết, thế tôi bầu cử họ là thế nào? “Nếu mà tôi cứ bầu cho họ để nghe Đảng giới thiệu thì hóa ra là tôi chẳng có quyền gì à? Vì tôi có biết họ là ai đâu, vì họ chưa nói với tôi một điều gì rằng đối với dân họ sẽ làm gì, đối với đất nước họ làm gì, đối với Trung Quốc họ sẽ làm gì, thế thì làm sao tôi bầu cho họ được?”, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo nói với BBC. Hôm 21/2, bản tin tối lúc 19h00 của Truyền hình Việt Nam (VTV1) đưa tin về một Nghị quyết của Thường vụ Quốc hội Việt Nam sau đợt hiệp thương mới nhất vừa hoàn tất, trong đó công bố số lượng, cơ cấu Đại biểu Quốc hội khóa XIV, theo đó trong 500 Đại biểu Quốc hội, 198 người thuộc Trung ương, 302 người thuộc địa phương. Trong mục cơ cấu kết hợp, sẽ có 12-14 người là Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa 12, 160 tái cử, người ngoài đảng tối đa là 50. Trong thành phần Trung ương, có 114 người cơ quan Quốc hội, 18 người cơ quan Chính phủ, 15 người Bộ Quốc phòng, 11 người thuộc cơ quan đảng, 3 người bộ công an v.v… Trong khối địa phương, Mặt trận Tổ quốc có 10 người, đoàn thành niên CSHCM 5 người, đại biểu tôn giáo 6 người v.v…

Image copyright nguyen quang a
Image caption Tiến sỹ Nguyễn Quang A nói ông không phản đối quyền tẩy chay của người dân, cũng như các yêu cầu giám sát độc lập với kỳ bầu cử hoặc cải tổ luật bầu cử ở Việt Nam.

Ứng cử viên độc lập trong kỳ bầu cử Quốc hội và Hội đồng Nhân dân các cấp dự kiến vào tháng Năm năm nay ở Việt Nam, Tiến sỹ Khoa học Nguyễn Quang A cho rằng quyền tẩy chay với kỳ bầu cử là một quyền của người dân.

Nhà vận động cho xã hội dân sự và dân chủ hóa ở Việt Nam cũng ủng hộ các đề nghị về việc có giám sát độc lập với kỳ bầu cử, kể cả giám sát quốc tế, cũng như yêu cầu thay đổi ngay luật bầu cử Quốc hội được cho là hoàn toàn mang tính ‘đảng cử dân bầu’.

Trao đổi với BBC hôm 21/2/2016 từ Hà Nội, ông Nguyễn Quang A nói:

“Quyền tẩy chay là một quyền rất là quan trọng và tôi nghĩ rằng mọi người phải tôn trọng quyền tẩy chay của những người người ta thực hiện quyền tẩy chay của người ta.”

Không hề mâu thuẫn

Nêu quan điểm về việc người dân có thể đề nghị nhà nước thay đổi ngay cách thức ‘đảng cơ cấu, dân bầu’, đặc biệt là cách thức ‘hiệp thương’ của Mặt Trận Tổ Quốc vốn được cho là đem lại lợi thế độc tôn cho Đảng cộng sản Việt Nam, mà không chỉ dừng lại ở bước đấu tranh cho ‘tự ứng cử thành công’, ông Nguyễn Quang A nói:

“Tôi rất ủng hộ những ý kiến như vậy, nhưng chúng ta cũng lại phải hết sức thực tiễn. Tôi nghĩ rằng họ đã chuẩn bị trong một thời gian rất là dài và thời gian tới, tôi nghĩ rằng chúng ta (người dân Việt Nam) đòi như thế, tôi cũng sẵn sàng ủng hộ và sẵn sàng đòi như thế.

“Nhưng mà tôi nghĩ rằng trong phiên họp tới của Quốc Hội trong tháng Ba này, thì họ sẽ không thể sửa được những chuyện đó. Bởi vì theo luật hiện hành, quy định hiện hành, thì đến ngày 13/3 đã là chấm dứt việc đăng ký ứng cử. Và thực sự nó rơi vào ngày 11 hay 10 gì đó, bởi vì ngày 12, 13 là ngày cuối tuần, không ai làm việc cả.

Nguyen Trong Tao

“Thế thì từ nay đến tháng Ba người ta mới họp, thì tôi không nghĩ rằng Quốc Hội kỳ họp này người ta sẽ thay đổi. Tất nhiên nếu chúng ta lên tiếng rất mạnh mẽ, mà họ thay đổi được thì rất là tốt.

“Cái việc mà phản đối, cái việc mà lên tiếng không mâu thuẫn với việc của những người tự thực hiện quyền của mình, hai cái đấy là hai việc có thể làm song song với nhau,” TSKH Nguyễn Quang A nói.

Trước giả thuyết người dân ở Việt Nam đưa ra yêu cầu giám sát độc lập đối với kỳ bầu cử với toàn bộ các khâu đoạn, trong đó có việc đề nghị cho các tổ chức dân sự độc lập và cả các tổ chức giám sát quốc tế, tham gia, ứng viên độc lập nêu quan điểm:

“Tôi rất ủng hộ những ý kiến như vậy, nhưng mà nếu chúng ta xem xét kỹ quy định hiện hành, thì người dân có quyền giám sát, báo chí có quyền giám sát và thậm chí báo chí và đại diện của những người ứng cử. Tôi nói thí dụ một người ứng cử, cái đấy có thể người được đảng cộng sản Việt Nam đề cử, thì cuối cùng thì họ cũng là một người ứng cử.

“Người đấy, chứ không phải người tự ứng cử có thể ủy quyền cho những đại diện của mình để chứng kiến việc kiểm phiếu ở từng tổ bầu cử,” ông Nguyễn Quang A nói.

Khuynh hướng nào đúng?

Hôm Chủ Nhật, một nhà quan sát thời sự và chính trị Việt Nam ở trong nước cũng nêu quan điểm với BBC liên quan cuộc bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp của Việt Nam.

Trước câu hỏi giữa hai khuynh hướng là tham gia và tẩy chay kỳ bầu cử, của người dân ở Việt Nam, thì đâu là ‘khuynh hướng đúng hay là nên’, nhà thơ, nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo từ Hà Nội nói:

“Theo tôi việc Đảng cử, dân bầu là nó cũ quá rồi, nhưng không thể không có một tổ chức nào để mà gợi ý lên một số người. Nếu mà đa đảng, thì mỗi đảng người ta giới thiệu một số người.

“Và như thế mỗi đảng người ta cũng gợi ý lên, họ giới thiệu về đảng này hoặc đảng kia, nhưng ở Việt Nam thì có một đảng, thì đảng họ cũng giới thiệu lên, nhưng quyền công dân là được tự do ứng cử, thì trường hợp như anh Nguyễn Quang A mà ứng cử, tôi cho là rất là tốt.

Việt NamImage copyright AP
Image caption Ông Nguyễn Sinh Hùng (giữa) được cử lãnh đạo Hội đồng Bầu cử Quốc gia của Việt Nam cho cuộc bầu cử vào cuối tháng Năm tới đây.

“Và tôi nghĩ rằng nhiều người nếu mà thấy rằng mình mà có thể giữ một vai trò gì đấy trong Nghị viện, trong Quốc Hội, họ làm được, họ có khả năng đáp ứng những nguyện vọng của nhân dân, thì tôi nghĩ họ ứng cử đều là tốt cả.

“Vấn đề là họ phải trình bày họ là ai và họ làm những gì, ngay cả những người Đảng (cộng sản) cử cũng phải nói với dân biết là ai chứ. Tôi quá nhiều lần đi bầu cử mà rơi vào chỗ tôi là toàn những người tôi không biết, thế tôi bầu cử họ là thế nào?

“Nếu mà tôi cứ bầu cho họ để nghe Đảng giới thiệu thì hóa ra là tôi chẳng có quyền gì à? Vì tôi có biết họ là ai đâu, vì họ chưa nói với tôi một điều gì rằng đối với dân họ sẽ làm gì, đối với đất nước họ làm gì, đối với Trung Quốc họ sẽ làm gì, thế thì làm sao tôi bầu cho họ được?”, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo nói với BBC.

Hôm 21/2, bản tin tối lúc 19h00 của Truyền hình Việt Nam (VTV1) đưa tin về một Nghị quyết của Thường vụ Quốc hội Việt Nam sau đợt hiệp thương mới nhất vừa hoàn tất, trong đó công bố số lượng, cơ cấu Đại biểu Quốc hội khóa XIV, theo đó trong 500 Đại biểu Quốc hội, 198 người thuộc Trung ương, 302 người thuộc địa phương.

Trong mục cơ cấu kết hợp, sẽ có 12-14 người là Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa 12, 160 tái cử, người ngoài đảng tối đa là 50. Trong thành phần Trung ương, có 114 người cơ quan Quốc hội, 18 người cơ quan Chính phủ, 15 người Bộ Quốc phòng, 11 người thuộc cơ quan đảng, 3 người bộ công an v.v… Trong khối địa phương, Mặt trận Tổ quốc có 10 người, đoàn thành niên CSHCM 5 người, đại biểu tôn giáo 6 người v.v…

Thắng cuộc không phải là thắng cử!

BBC, 21-0202016, giờ trước

http://www.bbc.com/vietnamese/forum/2016/02/160221_nguyentientrung_election_winner

Quốc hội VN

Image copyright AFP
Image caption Việt Nam sắp tổ chức kỳ bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp dự kiến vào tháng 5/2016.

Gần đây trong giới hoạt động dân chủ đã rộ lên phong trào động viên nhau tự ứng cử vào quốc hội.

Có thể nói đây là một bước tiến cả về nhận thức và phương cách đấu tranh dân chủ.

Mọi người không thụ động tẩy chay bầu cử nữa mà chủ động tham gia vào các thiết chế quyền lực nhà nước.

Song song với điều đó, những tiếng nói yêu cầu cho người Việt Nam ở nước ngoài được thực hiện quyền ứng cử, bầu cử cũng vang lên.

Không phải chỉ giới hạn trong giới du học sinh hoặc lao động Việt Nam tại nước ngoài, mà cả Việt kiều, những người chưa từ bỏ quốc tịch Việt Nam cũng cần phải được thực hiện quyền làm chủ của mình.

Bất công chính trị

Từ năm 1975 tới nay, mỗi lần đến kì bầu cử Quốc hội thì lại rộ lên phong trào tẩy chay bầu cử.

Một lý do ai cũng biết, đó là trong một cuộc bầu cử độc đảng thì đảng đó độc quyền đề cử ứng cử viên qua ‘hiệp thương’, chẳng hạn do Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam – cánh tay nối dài của đảng cộng sản tổ chức.

Rồi chính đảng đó, mà ở đây là đảng cộng sản Việt Nam, lại thông qua Mặt trận ấy của họ để kiểm phiếu rồi thông báo kết quả.

Do đó, các lãnh đạo của đảng cộng sản có thể tùy tiện thao túng kết quả bầu cử.

Đó cũng là lý do tại sao các lãnh đạo của đảng cộng sản có thể thoải mái “cơ cấu”, “quy hoạch” trước ai làm đại biểu quốc hội.

Cụ thể hơn, Nghị quyết của Ủy ban Thường vụ Quốc hội trình bày tại Hội nghị toàn quốc triển khai công tác bầu cử do Bộ Chính trị tổ chức vào sáng thứ Ba 2/2/2016 cho biết “dự kiến” 80 ủy viên trung ương tham gia Quốc hội, đại diện khối doanh nghiệp là bảy người, đại biểu ngoài đảng cộng sản từ 25 đến 50 người, v.v…

Th.S Nguyễn Tiến Trung
Image caption Th.S Nguyễn Tiến Trung cho rằng người dân và xã hội Việt Nam đang khát khảo thay đổi và muốn có các kỳ bầu cử thực sự dân chủ, mà không phải là do sắp xếp của đảng cộng sản đang cầm quyền.

Không có gì xâm phạm quyền làm chủ thiêng liêng của người dân trắng trợn hơn thế!

Không có bất công xã hội nào lớn hơn bất công chính trị khi lá phiếu của công dân chỉ là tờ giấy lộn để trang trí cho chế độ “cộng hòa xã hội chủ nghĩa”!

Khao khát thay đổi

Đã biết bầu cử chỉ là màn kịch vụng về nhưng tại sao các nhà hoạt động vẫn ra ứng cử?

Đó là vì phong trào dân chủ đã mạnh và đông hơn trước nhiều, mạng xã hội cũng đã liên kết mọi người và phổ biến thông tin nhanh hơn, các hành động “đấu tố” để loại các ứng cử viên độc lập trong các buổi hiệp thương sẽ bị phơi bày rõ ràng hơn chỉ với chức năng ghi âm, ghi hình của điện thoại.

Ngoài ra, việc rủ nhau tự ứng cử này cũng là một dấu hiệu cho thấy sự bức xúc ngày càng tăng của người dân đối với một chế độ nói một đằng làm một nẻo: chuyên hô hào “dân chủ, công bằng” nhưng thực tế thì “đảng chủ, bất công”.

Cá nhân tôi rất ủng hộ các ứng cử viên độc lập vì họ đang thực hiện quyền làm chủ đất nước của công dân.

Đó là một quyền hiển nhiên, chính đáng, thậm chí được ghi nhận trong điều 27, 28 của Hiến pháp do các lãnh đạo cộng sản tự ban hành.

Cũng như phong trào ủng hộ cá nhân ông X, ông Y lên làm tổng bí thư hay tổng thống (dù chưa phải do dân bầu), trong đó có cả những người trong giới đấu tranh dân chủ, nó cho thấy người dân Việt Nam đang khao khát thay đổi.

Đó là những tín hiệu rất mạnh mẽ của ý dân gửi tới nhà cầm quyền.

Thắng cử mới chính danh

Cần khẳng định rằng bầu cử là sự lựa chọn. Ở Việt Nam người dân đã có quyền lựa chọn cá nhân hoặc chính đảng lãnh đạo quốc gia qua lá phiếu chưa?

Rõ ràng là chưa, với thể chế một đảng độc quyền nhà nước.

Cá nhân tôi mong muốn các công dân Việt Nam tự tin ra ứng cử ngay tại địa bàn của các ủy viên bộ chính trị đảng cộng sản, đặc biệt là của “tứ trụ triều đình” dự kiến trong tương lai.

Tôi tin người dân mong muốn nghe kế hoạch hành động, cương lĩnh cụ thể của “tứ trụ” để so sánh với những ứng cử viên khác.

Đảng cộng sản Việt Nam cướp được chính quyền là “bên thắng cuộc”, nhưng thắng cuộc không có nghĩa là thắng cử.

TS. Nguyễn Quang A

Image caption TS. Nguyễn Quang A nói ông tự ứng cử để đánh thức người dân về quyền bầu cử và ứng cử của họ.

Có thắng cử thì cầm quyền mới chính danh. Việc có nhiều cá nhân độc lập ra ứng cử giúp cho đảng cộng sản phần nào đó có vẻ mang tính chính danh hơn khi người dân và cộng đồng quốc tế nhìn vào.

Do đó, các lãnh đạo cộng sản không nên sợ đối lập mà cần hiểu đúng đắn là sự có mặt của các đảng đối lập trong cuộc bầu cử tự do và công bằng là điều kiện bắt buộc để đảng cộng sản nắm quyền một cách chính danh.

Đã có người ngoài đảng cộng sản ra ứng cử thì công tác tổ chức bầu cử không thể chỉ do Mặt trận Tổ quốc là cánh tay nối dài của đảng cộng sản độc quyền.

Cơ quan tổ chức bầu cử phải gồm nhiều thành phần trong xã hội để đảm bảo đây là một cuộc bầu cử “phổ thông, bình đẳng” như điều 7 hiến pháp do đảng cộng sản ban hành đã quy định.

Nếu không làm được như vậy thì Mặt trận Tổ quốc đã trở thành “Mặt trận phản quốc”, vi phạm Hiến pháp, khuynh loát quyền làm chủ tối thượng của nhân dân.

Cần chính trị gia đích thực

Hiển nhiên các cá nhân độc lập ứng cử, dù có đông cũng không thể thách thức sự độc quyền chính trị của một đảng cầm quyền như đảng cộng sản.

Cá nhân không thể gây ảnh hưởng lên một quốc hội hàng trăm người.

Khi các lãnh đạo đảng cộng sản gặp gỡ các tướng lãnh quân đội, công an, họ không dặn “tuyệt đối không để hình thành các cá nhân đối lập” hoặc “các tổ chức xã hội dân sự đối lập”, mà họ dặn “tuyệt đối không để hình thành các tổ chức chính trị đối lập”.

Vấn đề gốc rễ của Việt Nam là vấn đề chính trị: sự độc quyền chính trị của một đảng.

Để giải quyết vấn đề chính trị thì cần phải có các chính trị gia (politician) chứ không phải các nhà hoạt động xã hội (activist).

Nói đến chính trị là nói đến quyền lực nhà nước, để có được quyền lực thì phải có đảng chính trị để hỗ trợ nhau ứng cử vào quốc hội, chính phủ và nắm quyền hoạch định, thực thi chính sách.

Nan đề chính trị

Quốc hội Việt Nam
Image copyright AFP
Image caption Hiện tại đại đa số thành viên Quốc hội Việt Nam là đảng viên của đảng cộng sản đang câm quyền.

Là một đảng cầm quyền hơn 70 năm, lãnh đạo đảng cộng sản thừa hiểu chỉ có các tổ chức chính trị đối lập, tức là các đảng đối lập, mới có đủ sức mạnh tranh cử với họ, buộc họ ngồi xuống bàn đàm phán để tiến tới dân chủ hóa.

Đó cũng là lý do tại sao trong bộ luật Hình sự không hề có điều luật nào cấm công dân lập đảng để ra ứng cử, nhưng hễ có công dân nào lập đảng thì đảng cầm quyền sẽ đàn áp, bắt bớ bằng cách quy chụp vào các điều luật khác, chẳng hạn như điều 79 bộ luật hình sự “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.

Như thế, bài toán mà các chính trị gia dân chủ phải giải là chỉ có một chính đảng mới có thể nói chuyện, tranh cử sòng phẳng với một chính đảng như đảng cộng sản, nhưng hễ lập đảng là sẽ bị dập tắt ngay từ trong trứng nước.

Tập thể nào giải được bài toán này, tập thể đó sẽ đóng vai trò như đảng Đại hội quốc gia dân tộc Phi (ANC – National African Congress) ở Nam Phi, hoặc như đảng Liên đoàn quốc gia vì dân chủ (NLD – National League for Democracy) ở Miến Điện.

Bài viết thể hiện lối hành văn và phản ánh quan điểm riêng của tác giả, cựu tù nhân chính trị, nhà hoạt động dân chủ hóa và nhân quyền đang sinh sống tại Việt Nam.

Đại sứ Hoa Kỳ: ‘TPP là ưu tiên số một’

20 tháng 2 2016 Cập nhật lúc 00:22 ICT

http://www.bbc.com/vietnamese/multimedia/2016/02/160219_ambassador_ted_osius_interview

ted_osius_us_ambassador

Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam bình luận về tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông, nhân sự Đại hội 12 và nhân quyền Việt Nam.

BBC: Việt Nam và Hoa Kỳ đã ký thỏa thuận đối tác toàn diện, trong chừng mực nào TPP sẽ là lực đẩy mạnh hơn cho quan hệ Mỹ-Việt?

Tôi nghĩ là vô cùng lớn. TPP là ưu tiên số một của chúng tôi và tôi nghĩ rằng thỏa thuận này tạo ra nền tảng cho các mối quan hệ trong nhiều thập kỷ tới bởi vì nó làm sâu sắc hơn quan hệ đối tác kinh tế, giúp Việt Nam trở nên thịnh vượng hơn, mạnh hơn và độc lập hơn và tạo cơ hội cho các quốc gia tham gia khu vực tư nhân trong thời gian dài nữa. Vì vậy, tôi nghĩ rằng thỏa thuận này là sự đóng góp rất lớn.

BBC: Hoa Kỳ đã kêu gọi dừng cải tạo và bồi đắp đảo nhân tạo tại các khu vực có tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông. Trong khi đó Bắc Kinh nói họ chủ quyền không thể tranh cãi tại đây. Vậy ông nghĩ liệu có yếu tố ‘giọt nước làm tràn ly’ nào hay không?

Tôi không nghĩ rằng sẽ có một biến cố giọt nước làm tràn ly duy nhất. Đã và đang có ba khía cạnh diễn ra. Thứ nhất là về pháp lý. Đã có vụ kiện ra tòa trọng tài quốc tế ở The Hague. Tôi nghĩ rằng yếu tố này sẽ góp phần tác động tới tiến trình ngoại giao. Thứ hai là tiến trình ngoại giao liên quan đến việc bảo đảm rằng tất cả các quốc gia trong khu vực cam kết hệ thống pháp luật chứ không phải ỷ mạnh hiếp yếu. Và thứ ba là có quá trình xây dựng năng lực cho các quốc gia trong khu vực. Việt Nam đang xây dựng năng lực an ninh hàng hải của mình, Philippines đang xây dựng năng lực an ninh hàng hải của mình. Và chúng tôi đang ở khu vực này. Hoa Kỳ hiện diện trong khu vực này. Chúng tôi sẽ không đi đâu cả. Chúng tôi sẽ tiếp tục bay, đi tàu và hoạt động trong khu vực này theo luật pháp quốc tế.

BBC: Ông có theo dõi Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 12 không? Liệu cá nhân ông có thấy “ngạc nhiên” về dàn lãnh đạo mới của Việt Nam?

Chúng tôi theo dõi Đại hội Đảng vừa qua rất cẩn trọng và với sự quan tâm rất lớn. Điều khiến tôi thấy quan tâm nhiều nhất trước hết là đã có các quyết định sớm về việc nhất trí cho chính sách hội nhập quốc tế. Thứ hai là việc tán thành TPP.

Tôi nghĩ cả hai quyết định về chính sách đó là các yếu tố để tôi tiếp tục lạc quan rất nhiều về quỹ đạo của mối quan hệ của chúng tôi với Việt Nam.

Xét về mặt nhân sự, tôi nghĩ rằng mối quan hệ song phương thì lớn hơn bất kỳ các cá nhân nào. Vì vậy, thực tế là có những thay đổi về thế hệ mới vừa khởi sắc chỉ là điều tốt đẹp mà thôi. Và thực tế rằng Đảng Cộng sản Việt Nam rất rõ ràng khi ủng hộ TPP và tiếp tục hội nhập quốc tế chỉ có thể là điều tích cực cho mối quan hệ với Hoa Kỳ.

BBC: Giới cổ súy cho nhân quyền và dân chủ nói về thực trạng “có vấn đề” ở Việt Nam, cụ thể như quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, và tự do tôn giáo… Nhân quyền dường như là một trong những trở ngại chính ngăn cản Hoa Kỳ và Việt Nam hợp tác toàn diện hơn. Ông lạc quan ở mức nào rằng chủ đề nhân quyền này có thể được cải thiện hoặc được thay đổi?

Tôi đồng ý rằng nhân quyền là vấn đề cản trở trong quan hệ song phương. Tôi nghĩ rằng quan hệ đối tác của chúng ta không thể đạt được đầy đủ tiềm năng trừ khi có sự tiến bộ tiếp tục và bền vững đối với việc tôn trọng nhân quyền và pháp quyền. Chẳng hạn như việc chuẩn thuận TPP do Quốc hội Hoa Kỳ sẽ không thể là việc cứ đương nhiên được thông qua.

Vì vậy, nhân quyền là một vấn mà tôi quan tâm nghiêm túc và tôi dành rất nhiều thời gian để làm việc về vấn đề này. Tổng thống Obama nói với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Phòng Bầu dục rằng nhân quyền kể như một phần định hình ra người Mỹ và rằng người Mỹ nói rằng chúng tôi rất coi trọng tự do ngôn luận, tự do thờ phụng, tự do báo chí và rằng Việt Nam cần tiếp tục trông đợi chúng tôi quan tâm và đề cập tới những chủ đề này với sự nhiệt thành và có tính lâu dài.

Thực ra là người đã theo dõi những gì đã và đang diễn ra ở Việt Nam trong 20 qua thì nay tôi nghĩ rằng có nhiều chiều hướng chung diễn ra tốt. Tôi nghĩ rằng có nhiều điều đáng quan ngại nhưng tôi cũng nghĩ rằng theo thời gian thì đã và đang có một số tiến bộ. Và vì vậy chúng tôi ngoài lập trường cứng rắn thì thực ra cũng phải thừa nhận sự tiến bộ khi chứng kiến sự tiến bộ này.

Thư đầu năm của Ðại Sứ Ted Osius gởi độc giả Người Việt

 Friday, February 19, 2016 2:15:36 PM
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=222906&zoneid=2


  • Note: U.S. Ambassador to Vietnam, Ted Osius, writes this letter to wish a happy new year to the readers of Nguoi Viet Daily News and to summarize the achievements since the diplomatic normalization between Vietnam and the U.S. in 1995. Mr. Osius was appointed Ambassador to Vietnam in 2014 but worked previously in Hanoi and Saigon right after 1995. In this letter, he also touches on a symbolically important icon: Bien Hoa Cemetery. We publish the letter in its entirety.

    U.S. Ambassador to Vietnam, Ted Osius, writes to the readers of Nguoi Viet Daily News
    to wish them a happy New Year. (Photo: Ted Osius Facebook)

    ***
    Chuc Mung Nam Moi! 
    It’s my pleasure to wish all the readers of Nguoi Viet Daily News and their families a new year full of health, prosperity, and success.  Tet is the perfect time to pause, reflect on the past, and look to the future.  In that spirit, I thought it might be helpful to review the status of the relationship between the United States and Vietnam.
    Our nations are building stronger ties, which I believe will benefit all of us, Vietnamese and Americans alike.  In this endeavor, the Vietnamese-American community can play a vital role.
    First, some facts about where we’ve been, where we are, and where we hope to go.  Our governments reconciled in 1995 after years of negotiations.  I served in Hanoi and Ho Chi Minh City shortly thereafter.  I remember we had little economic trade to speak of, less than $500 million a year.
    The number of Vietnamese youth studying at U.S. universities numbered in the hundreds.  Our people-to-people ties had been cut off for so long that our governments knew little of each other. POW/MIA efforts were underway, and those built trust, but it was incredibly difficult.
    Since my return just over one year ago, I’ve marveled at how Vietnam has changed and grown. The United States is now Vietnam’s number one export destination.  We enjoy nearly $40 billion in two-way trade.  Our scientists work side-by-side on global health and climate change, and our militaries cooperate on peacekeeping, maritime security and disaster response.
    In 2015, nearly 19,000 Vietnamese students attended school in the United States, most among ASEAN countries.  Vietnam today is filled with people — especially young people — who look to the United States as an economic and cultural model.  They want closer ties.
    We seek to build on these accomplishments.  However, several challenges exist, including the need for greater transparency and rule of law in Vietnam, full access to the human rights guaranteed in Vietnam’s constitution, and pulling out the deep roots of corruption.  We work every day to show Vietnam’s leaders why it is in their country’s interest to tackle these issues head-on.  And we offer U.S. support to do so.
    Another deeply important challenge lies in addressing the legacies of the past. This can be extraordinarily difficult, because for many it is both a personal and national issue, one anchored in decades of history.
    For many Americans, addressing this legacy means honoring the sacrifice of relatives.  For others, it is about healing lingering wounds, physical and spiritual.  Still others are ready to contribute to Vietnam’s economic development, but feel rebuffed by conditions that make investing, living, and working in Vietnam difficult,particularly for Vietnamese-Americans.
    I have never felt the weight of this history as keenly as I did when I visited Bien Hoa Cemetery last October in order to pay respects to the ARVN soldiers buried there.  I lit incense at the memorial, and I looked at the graves laid out before me, some in a state of disrepair. We recognize that it is important to many Americans to obtain permission to improve cemetery conditions and to re-inter the remains of ARVN soldiers previously buried elsewhere.  We will support efforts to engage with Vietnamese authorities on these issues.
    The U.S. government cannot resolve every war legacy issue and heal every wound. However, we can encourage and facilitate dialogue in an effort to increase mutual understanding.  As Ambassador, I am committed to doing just that.
    My belief is that by coupling dialogue with our efforts to convince Vietnam to increase transparency, integrate internationally, and guarantee fundamental human rights, we can show how all sides will benefit. As we deepen our people-to-people ties, we create bridges between our countries that make it easier for collaboration to occur in every field, from business to the arts and from medicine to military cooperation.
    The U.S. goal for the bilateral relationship is clear and consistent:  We support a strong, prosperous, and independent Vietnam that promotes the rule of law and human rights.
    As we journey toward this goal, stronger ties between our peoples will speed the process and benefit both countries.
    I hope that next year during Tet, we will look back and see that together we made progress, overcame challenges, and grew closer, engaged on the past with eyes set on the future.

LTS Ðương kim Ðại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam, Ted Osius, viết thư đầu năm dưới đây, chúc Tết độc giả Người Việt, đồng thời nhìn lại 20 năm bình thường hóa quan hệ Việt-Mỹ. Ông Osius đảm nhiệm chức vụ đại sứ tại Việt Nam từ năm 2014 nhưng đã đến Việt Nam từ nhiều năm trước đó. Ông từng có dịp làm việc tại Hà Nội và Sài Gòn ngay sau năm 1995, khi hai quốc gia bình thường hóa quan hệ. Trong thư này, ông Osius điểm lại quan hệ giữa hai quốc gia trong 20 năm qua, đồng thời đề cập đến một vấn đề quan trọng, mang tính biểu tượng của Việt Nam Cộng Hòa, là Nghĩa Trang Quân Ðội Biên Hòa. Xin giới thiệu đến quý độc giả nguyên văn Việt ngữ của lá thư.

 


Ðại Sứ Ted Osius. (Hình: Trang Facebook của Ðại Sứ Osius)

Chúc Mừng Năm Mới! Tôi rất vinh dự được chúc tất cả độc giả nhật báo Người Việt và gia đình một năm mới tràn đầy sức khỏe, thịnh vượng và thành công.

Tết là dịp hoàn hảo để ta tạm dừng chân, suy ngẫm về quá khứ và hướng đến tương lai. Trên tinh thần đó, tôi nghĩ việc nhìn lại quan hệ ngoại giao giữa Hoa Kỳ và Việt Nam là một điều có ích. Hai quốc gia đang xây dựng một quan hệ vững mạnh hơn mà tôi tin sẽ đem lại lợi ích cho tất cả chúng ta, người Việt cũng như người Mỹ. Trong nỗ lực này, cộng đồng người Mỹ gốc Việt có thể đóng một vai trò quan trọng.

Trước hết là một vài con số về quan hệ song phương từ trước tới nay cũng như hy vọng cho tương lai. Chính phủ hai nước chúng ta đã hòa giải vào năm 1995 sau nhiều năm đàm phán. Tôi có dịp làm việc tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh ngay sau đó. Tôi còn nhớ kim ngạch thương mại giữa hai nước ở thời điểm đó rất thấp, chưa đầy 500 triệu USD một năm. Số lượng bạn trẻ Việt Nam theo học tại các trường đại học Hoa Kỳ chỉ chiếm vài trăm. Quan hệ giữa nhân dân hai nước bị gián đoạn quá lâu nên hai chính phủ hầu như không hiểu gì về nhau. Các nỗ lực giải quyết vấn đề tù binh chiến tranh (POW) và người Mỹ mất tích trong chiến tranh (MIA) vẫn diễn ra và góp phần xây dựng lòng tin, nhưng hết sức khó khăn.

Kể từ khi trở lại đây hơn một năm về trước, tôi rất ngạc nhiên khi thấy Việt Nam đã thay đổi và phát triển như thế nào. Hoa Kỳ hiện nay đã trở thành thị trường xuất khẩu số một của Việt Nam. Thương mại song phương đã đạt gần 40 tỉ USD. Các nhà khoa học của chúng ta đang sát cánh cùng nhau để giải quyết các vấn đề y tế và biến đổi khí hậu toàn cầu. Quân đội hai nước đang hợp tác về gìn giữ hòa bình, an ninh biển cũng như đối phó với thiên tai. Năm 2015, gần 19,000 du học sinh Việt Nam theo học tại Hoa Kỳ, đứng đầu các nước Ðông Nam Á. Việt Nam ngày nay có rất nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, xem Hoa Kỳ như một hình mẫu về kinh tế và văn hóa. Họ mong muốn quan hệ hai nước trở nên gần gũi hơn nữa.

Chúng tôi đang tìm cách phát huy những thành tựu này. Tuy nhiên, vẫn còn tồn tại những thách thức, trong đó có đòi hỏi nâng cao minh bạch và xây dựng nhà nước pháp quyền ở Việt Nam, việc thực thi quyền con người cần được Hiến Pháp Việt Nam đảm bảo và nạn tham nhũng phải được giải quyết tận gốc. Chúng tôi làm việc mỗi ngày để các nhà lãnh đạo Việt Nam thấy rằng việc trực tiếp giải quyết những vấn đề này chính là vì lợi ích của đất nước. Và chúng tôi đề nghị được hỗ trợ Việt Nam thực hiện điều đó.

Một thách thức vô cùng quan trọng khác là giải quyết những vấn đề tồn tại của quá khứ. Ðiều này có thể hết sức khó khăn bởi với nhiều người đây là một vấn đề vừa mang tính cá nhân vừa mang tính quốc gia, một vấn đề đã ăn sâu bén rễ trong hàng thập kỷ của lịch sử. Với nhiều người Mỹ, giải quyết vấn đề này có nghĩa là tôn vinh sự hy sinh của người thân. Với những người khác, đó là sự hàn gắn những vết thương vẫn còn âm ỉ, cả về thể xác lẫn tinh thần. Nhiều người đang sẵn sàng đóng góp vào sự phát triển kinh tế của Việt Nam nhưng lại cảm thấy không được chào đón vì những điều kiện khiến việc đầu tư, sinh sống và làm việc tại Việt Nam trở nên khó khăn, đặc biệt với người Mỹ gốc Việt.

Tôi chưa bao giờ cảm thấy gánh nặng này của lịch sử một cách sâu sắc như khi tôi đi thăm nghĩa trang Biên Hòa tháng 10 năm ngoái để tưởng nhớ những người lính Việt Nam Cộng Hòa đang nằm lại đó. Tôi thắp hương ở đài tưởng niệm và nhìn những nấm mồ trải dài trước mắt, một vài trong số đó bị hư hỏng nặng. Chúng tôi nhận thấy tầm quan trọng của việc nhiều người Mỹ muốn xin giấy phép được cải tạo nghĩa trang và quy tập về đây hài cốt của những người lính Việt Nam Cộng Hòa đã được chôn cất ở những nơi khác. Chúng tôi sẽ hỗ trợ các nỗ lực thảo luận với chính quyền Việt Nam về những vấn đề này.

Chính phủ Mỹ không thể giải quyết từng vấn đề của quá khứ và chữa lành từng vết thương. Tuy nhiên, chúng tôi có thể khuyến khích và tạo điều kiện thuận lợi cho đối thoại nhằm tăng cường hiểu biết lẫn nhau. Với tư cách là đại sứ, tôi cam kết sẽ làm điều đó. Tôi tin rằng bằng cách đối thoại song song với các nỗ lực thuyết phục Việt Nam nâng cao minh bạch, hội nhập quốc tế và đảm bảo các quyền con người cơ bản, chúng tôi có thể chỉ ra lợi ích cho tất cả các bên. Khi đẩy mạnh giao lưu nhân dân, chúng ta xây dựng nên các cây cầu kết nối hai đất nước, tạo điều kiện thuận lợi để hai bên hợp tác trên mọi lĩnh vực, từ kinh doanh đến nghệ thuật, từ y tế đến hợp tác quân sự.

Mục tiêu của Mỹ trong quan hệ với Việt Nam rất rõ ràng và nhất quán: Chúng tôi ủng hộ một nước Việt Nam vững mạnh, thịnh vượng và độc lập, tôn trọng pháp quyền và quyền con người. Quan hệ ngày càng bền chặt giữa nhân dân hai nước sẽ đẩy nhanh tiến trình đạt được mục tiêu trên và mang lại lợi ích cho cả hai quốc gia. Tôi hy vọng rằng trong dịp Tết năm sau, chúng ta sẽ cùng nhìn lại để thấy rằng chúng ta đã cùng nhau đạt được nhiều tiến bộ, đã vượt qua những thách thức, đã tiến lại gần nhau hơn, và nhìn nhận quá khứ với ánh mắt hướng tới tương lai.

Việt Nam, phải dân chủ là điều tất yếu

 000_Hkg10250097-620

Ông Vũ Ngọc Hoàng, Phó trưởng ban tuyên giáo trung ương của đảng cộng sản Việt Nam khóa 11, là người có nhiều phát biểu trước và sau đại hội đảng lần thứ 12 vừa qua về những cải cách và kiểm soát tham nhũng ở Việt nam. Qua Email, ông trả lời Kính Hòa của đài Á châu tự do về một số vấn đề liên quan đến kiểm soát quyền lực và bầu của Quốc hội tới đây.

Kính Hòa: Vấn đề nhân sự vừa rồi được tuyên bố hoặc là đề cập một cách chính thức sớm hơn nhiều so với những lần trước. Liệu sắp tới đây đảng cũng có thể công khai chuyện nhân sự từ những hội nghị Trung ương trước Đại hội Đảng?

Ông Vũ Ngọc Hoàng: Tôi cho rằng, tới đây, đảng hoàn toàn có thể và nên công khai chuyện nhân sự từ những hội nghị Trung ương trước đại hội, giống như đã làm trong dịp đại hội lần thứ 12 vừa rồi.

Kính Hòa: Sắp tới đây có tăng cường sự tham gia của người dân vào lĩnh vực truyền thông hay không?

Ông Vũ Ngọc Hoàng: Tôi nghĩ chắc chắn có tăng cường. Rất cần thiết như vậy.

Kính Hòa: Đảng đã đề cập rất nhiều đến chuyện kiểm soát quyền lực, một Bộ trưởng đề cập thẳng ở đại hội chuyện độc lập giữa ba nhánh chính của nhà nước. Vậy cụ thể sẽ có gì mới trong việc kiểm soát quyền lực sắp tới?

Ông Vũ Ngọc Hoàng: Kiểm soát quyền lực là việc nhất thiết phải làm. Đại hội 12 vừa rồi đã khẳng định như vậy. Trong đó, theo tôi nghĩ, cần thiết và quan trong hàng đầu là việc phân quyền giữa 3 nhánh lập pháp, hành pháp và tư pháp cho hợp lý nhằm bảo đảm độc lập tương đối và thực hiện kiểm soát quyền lực lẫn nhau để hạn chế tối đa các sai sót hoặc sớm phát hiện và sớm điều chỉnh khi có sai, bảo đảm xử dụng quyền lực đúng quyền hạn và đúng mục đích, không lạm quyền, không lộng quyền, không để tha hóa quyền lực. Ngoài ra, sẽ còn những quy định khác nữa – Tôi nghĩ vậy.

Kính Hòa: Một nhân sĩ thường phản biện các chính sách ở Hà Nội là Tiến sĩ Quang A ra ứng cử làm đại biểu Quốc hội cho khóa tới. Liệu những người như ông A sẽ có may mắn hơn trong kỳ bầu cử khóa tới so với những người ra ứng của tự do các khóa trước không?

Ông Vũ Ngọc Hoàng: Tôi chưa biết sẽ có những ai. Nhưng tôi nghĩ, nếu có những người ứng cử tự do là đại biểu Quốc hội và HĐND các cấp tới đây thì đó là việc rất bình thường, xét theo nghĩa nào đó là tốt. Việt Nam đã có những tiến bộ về dân chủ, và sẽ ngày càng tiến bộ hơn nữa, cần phải vậy, tất yếu phải vậy! Còn đối với các ứng cử viên, dù tự ứng cử hay có một tổ chức giới thiệu, thì về cơ hội tôi nghĩ là như nhau.

rfa-video

Tin, bài liên quan

BIỂU TÌNH NHÂN HỌP THƯỢNG ĐỈNH US-ASEAN

Ngày thứ hai 15/2/2016 hội nghị thượng đỉnh Asean đã được khai mạc tại Sunnylands California.

Tờ mờ sáng các cộng đồng Cao Miên, Lào, Thái và Việt Nam đã tề tựu ở góc Bob Hope và Ford để biểu tình. Lúc 9 giờ 30, góc đường đã được các cộng đồng bạn đứng chật tất cả.

Inline image 1

Ảnh Lâm Hoài Thạch


​BS Võ Đình Hữu và các cộng đồng sắc dân bạn.

Bs Võ Đình Hữu đã có dịp trả lời phỏng vấn của các báo chí Mỹ Việt, các đài TV Mễ Univision, Cao Miên, Lào, Thái, RFA,, VOA.

Ông cho biết mục đích cuộc biểu tình của Cộng Đồng Việt Nam là để yêu cầu Hoa Kỳ cũng như Quốc tế làm áp lực CSVN để:
– Thả các tù nhân lương tâm, tù chính trị,
– Tổ chức bầu cử tự do,
– Yêu cầu quốc tế vận động ngoại giao để vấn đề tranh chấp Biển Đông phải được giải quyết theo luật quốc tế và áp lực Trung Công tuân thủ hiệp định UNCLOS.
– Áp lực với Csvn tuân thủ những điều kiện của TPP (Hiệp Ước Thương Mại Xuyên Thái Bình Dương) cho phép tổ chức và tham gia công đoàn độc lập để bảo vệ quyền lợi người công nhân và có biện pháp chế tài nếu họ không tuân theo.

Rất đông đồng hương Việt Nam đến từ Orange County, Los Angeles, San Diego, Pomona và một số khác từ New York, Seattle, Minnesota.

Trời nắng gắt nhưng tinh thần của đồng hương rất cao, bất chấp nắng rát bỏng da mặt..

Hai xe bus chở đồng hương từ Little Saigon đã đến lúc 11 giờ sáng và ở lại cho đến 3 giờ chiều, về đến Little Saigon lúc 6 giờ.

Đây là cuộc biểu tình đông nhất với nhiều cộng đồng nhiều sắc dân tham dự, đòi hỏi dân chủ, tự do, nhân quyền. Riêng cộng đồngViệt Nam đã phản đối CSVN và yêu cầu TT Obama làm áp lực để có tự do dân chủ cho quê hương Việt Nam.

Ngày 16 tháng 2, phái đoàn Việt Nam trở lại biểu tình cho đến chiều với khí thế không khác gì ngày hôm trước.

Được biết, Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ nhân dịp này cũng đã gửi thư đến TT Obama hãy mang vấn đề nhân quyền và an ninh Biển Đông làm đề tài quan trọng trong cuộc họp thượng đỉnh. (Xem đính kèm thư tiếng Anh và Việt)

TIẾP TÂN VỚI TT PHI LUẬT TÂN

Century City, CA.

Ngày thứ ba Feb, 16 2016 lúc 6 giờ chiều sau khi kết thúc Hội Nghị ASEAN, TT Phi Luật Tân Benigno Aqiuno III đã đến khách sạn Intercontinental để họp với các công ty Hoa Kỳ và sau đó tham dự buổi dạ tiệc tiếp tân với khoảng 100 quan khách, gồm có một số Tổng Lãnh Sự ở LA, ngoại giao đoàn rất nhiều Tổng Bộ Trưởng, Đại Sứ, TLS Phi .
​TT Phi Luật Tân và BS Võ Đình Hữu

Bs Võ Đình Hữu cũng đã tham dự. Ông đã nói chuyện với các viên chức Phi, cám ơn nhân dân Phi đã giúp người tỵ nạn Việt Nam và cầu chúc Phi tiếp tục tiến mạnh kinh tế và chính trị.

Tổng Thông Phi đã thuyết trình về sự thành công và ổn dịnh của Phi, ông nói tiếng Anh lưu loát và rất vui vẻ khi nói chuyện và trả lời các câu hỏi. Ông cho biết ASEAN summit đã có tuyên cáo chung 17 điểm và ông luôn luôn ủng hộ các giải quyết ngoại giao ôn hòa ở Biển Đông.

Ông cám ơn Hoa Kỳ và mong rằng có thêm giao thương và hợp tác với Hoa Kỳ- Phi sau thỏa ước TPP.

Buổi dạ tiệc chấm dứt lúc 8:30 pm.

Tuyên bố Sunnylands của Hội nghị thượng đỉnh Mỹ-ASEAN

image

Hội nghị thượng đỉnh Mỹ-ASEAN tại Sunnylands, California, ngày 15/2/2016.

Những nguyên thủ của các nước thành viên thuộc Hiệp hội Các Quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) và Mỹ đã đưa ra một tuyên bố chung sau hội nghị thượng đỉnh tại Sunnylands, bang California, vào ngày 15 và 16 tháng 2, 2016.

image

Thông cáo của Tòa Bạch Ốc nói hội nghị “đánh dấu một năm bước ngoặt” cho cả ASEAN và cho mối quan hệ đối tác chiến lược ngày càng gần gũi giữa Hoa Kỳ và ASEAN, và nêu lên 17 nguyên tắc chính yếu “hướng dẫn sự hợp tác của chúng ta tiến về phía trước.”

Những nguyên tắc này bao gồm:

  1. Sự tôn trọng lẫn nhau đối với chủ quyền, sự toàn vẹn lãnh thổ, sự bình đẳng và sự độc lập chính trị của tất cả các quốc gia bằng tuân thủ vững chắc những nguyên tắc và mục đích của Hiến chương Liên Hiệp Quốc, Hiến chương ASEAN và luật pháp quốc tế;
  1. Tầm quan trọng của sự thịnh vượng chung, tăng trưởng kinh tế và phát triển toàn diện, bền vững, và bồi dưỡng những người trẻ tuổi của chúng ta để duy trì hòa bình, phát triển và ổn định liên tục vì lợi ích chung;
  1. Sự công nhận chung tầm quan trọng của việc theo đuổi những chính sách dẫn tới những nền kinh tế năng động, cởi mở và có tính cạnh tranh giúp thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, tạo nên công ăn việc làm, cải tiến, tinh thần sáng nghiệp và sự kết nối, và những chính sách hỗ trợ những doanh nghiệp nhỏ và vừa và thu hẹp khoảng cách phát triển;
  2. image
  1. Cam kết của chúng ta đối với việc bảo đảm cơ hội cho tất cả người dân của chúng ta, thông qua việc củng cố nền dân chủ, tăng cường nền quản trị tốt và tuân thủ nền pháp trị, cổ súy và bảo vệ nhân quyền và những quyền tự do cơ bản, khuyến khích thúc đẩy sự dung chấp và ôn hòa, và bảo vệ môi trường;
  1. Tôn trọng và ủng hộ Tính Trung tâm của ASEAN và những cơ chế do ASEAN dẫn đầu trong kiến trúc khu vực đang phát triển của châu Á-Thái Bình Dương;
  1. Tuân thủ vững chắc một trật tự khu vực và quốc tế dựa trên luật lệ mà duy trì và bảo vệ những quyền và đặc quyền của tất cả các nước;
  2. image
  1. Cam kết chung đối với việc giải quyết hòa bình những tranh chấp, bao gồm tôn trọng đầy đủ những quy trình pháp lý và ngoại giao, mà không cần tới sự đe dọa sử dụng vũ lực hoặc sử dụng vũ lực phù hợp với những nguyên tắc được thừa nhận của luật pháp quốc tế và Công ước năm 1982 của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển (UNCLOS);image
  1. Cam kết chung đối với việc duy trì hòa bình, an ninh và ổn định trong khu vực, bảo đảm an ninh và an toàn hàng hải, bao gồm những quyền tự do hàng hải và và bay ngang và những hình thức khác sử dụng những vùng biển một hợp pháp, và thương mại hàng hải hợp pháp không bị cản trở như được mô tả trong Công ước năm 1982 của Liên Hiệp Quốc về Luật biển (UNCLOS) cũng như phi quân sự hóa và tự kiềm chế trong việc tiến hành những hoạt động;

image

  1. Cam kết chung đối với việc tăng cường hợp tác để giải quyết những thách thức chung trong lĩnh vực hàng hải;
  1. Quyết tâm mạnh mẽ dẫn đầu trong những vấn đề toàn cầu như chủ nghĩa khủng bố và chủ nghĩa cực đoan bạo lực, buôn người, buôn ma túy, và đánh bắt cá bất hợp pháp, không khai báo và không được quản lý, cũng như buôn bán bán bất hợp pháp dã sinh và gỗ;
  1. Cam kết chung đối với việc giải quyết biến đổi khí hậu và phát triển một khối ASEAN bền vững về môi trường, cũng như thực thi những đóng góp mà cá nhân mỗi nước quyết định ở cấp quốc gia, được nêu ra theo Thỏa thuận Khí hậu Paris;
  1. Cam kết chung đối với việc thúc đẩy an ninh và ổn định trong không gian mạng phù hợp với những chuẩn mực về hành vi của nhà nước chịu trách nhiệm;
  1. Hỗ trợ sự thăng tiến một Cộng đồng ASEAN mạnh mẽ, ổn định, gắn kết về mặt chính trị, hội nhập về mặt kinh tế, có trách nhiệm về mặt xã hội, hướng tới người dân và lấy người dân làm trung tâm và dựa trên luật lệ;

image

  1. Cam kết chung đối với việc tăng cường kết nối giữa người dân với người dân thông qua những chương trình có sự tham gia của ASEAN và người dân Mỹ, đặc biệt là những người trẻ tuổi, và thúc đẩy những cơ hội cho tất cả người dân của chúng ta, đặc biệt là những người dễ bị tổn hại nhất, để hoàn thành viễn kiến của Cộng đồng ASEAN;
  1. Cam kết chung đối với việc thúc đẩy mối quan hệ đối tác toàn cầu cho sự phát triển bền vững thông qua việc thực thi Chương trình Phát triển Bền vững năm 2030 và Chương trình Hành động Addis Ababa, để bảo đảm một xã hội bền vững, công bằng và đa thành phần mà không ai bị bỏ lại đằng sau;

image

  1. Cam kết chung đối với việc tăng cường sự hợp tác tại những diễn đàn khu vực và quốc tế, đặc biệt là tại những cơ chế hiện hành do ASEAN dẫn đầu; và
  1. Cam kết chung đối với việc tiếp tục đối thoại chính trị ở cấp Nguyên thủ Nhà nước/Chính phủ thông qua sự tham dự của các Nhà Lãnh đạo của chúng ta tại Hội nghị Thượng đỉnh Hoa Kỳ-ASEAN thường niên và Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á.
  2. obama barack obama frustrated press conference pop off

Ảnh nữ sinh quỳ chụp hình với Thủ tướng Dũng gây tranh cãi

Trong đoạn giới thiệu về tấm ảnh đăng trên mạng Facebook, Báo Du Học hôm 15/2 viết:

“Nguyễn Ngọc Mỹ Anh là con gái cả của Bầu Thụy (Nguyễn Đức Thụy Ninh Bình) là du học sinh ở Mỹ, vừa có cơ hội đi ăn tối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại California, đây là niềm vinh hạnh lớn để một du học sinh Việt Nam tại Mỹ học tốt hơn!”

Tấm ảnh một nữ du sinh Việt Nam quỳ chụp ảnh với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khi ông đang ở Mỹ tham dự hội nghị thượng đỉnh Mỹ-ASEAN hôm 15/2 đã gây tranh cãi trong cộng đồng mạng xã hội về những chuẩn mực đúng – sai về trong cư xử, ngoại giao.

image

Trong đoạn giới thiệu về tấm ảnh đăng trên mạng Facebook, Báo Du Học hôm 15/2 viết:

image

image

Bầu Thụy (Nguyễn Đức Thụy Ninh Bình)

“Nguyễn Ngọc Mỹ Anh là con gái cả của Bầu Thụy (Nguyễn Đức Thụy Ninh Bình) là du học sinh ở Mỹ, vừa có cơ hội đi ăn tối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại California, đây là niềm vinh hạnh lớn để một du học sinh Việt Nam tại Mỹ học tốt hơn!”

image

Tấm ảnh ngay sau đó đã nhận được những lời bình luận trái chiều về việc quỳ gối chụp ảnh của nữ du học sinh. Một số bạn trẻ cho rằng thấy ‘không ổn’ khi thủ tướng ngồi trên ghế, còn bạn nữ du sinh lại quỳ gối.

image

Nhà báo Trương Duy Nhất, qua trang mạng cá nhân, nhận xét về tấm ảnh: “Một bức hình tệ hại cho cả hai phía- cô nữ sinh, lẫn ông Thủ tướng.

Một sinh viên có lòng tự trọng, không lết gối quỳ ôm ông Dũng vậy.

Ngược lại, nó cũng cho thấy tầm văn hoá và mức liêm sỉ của một chính khách hàng nguyên thủ ở mức nào, khi thản nhiên ngửa bụng thẳng lưng trên ghế, để một nữ sinh quỳ gối ôm mình chụp ảnh như vậy”.

image

Phản pháo lại những ý kiến phản đối, một cư dân mạng có tên Thanh Niên Đa Cấp viết: “Cứ quỳ xuống là nhục hả bạn. Người ta quỳ xuống đôi khi vì kính trọng người trên, những con người đáng kính trọng như ông bà bố mẹ mình vậy huống hồ chi ông ấy đáng tuổi cha tuổi chú mình và còn là nguyên thủ quốc gia…”

image

Nhà giáo Hà Văn Thịnh từ Việt Nam cho rằng tư thế quỳ là “không thể chấp nhận được” dù trong điều kiện nào.

“Tư thế quỳ thì chả ai chấp nhận được, kiểu gì cũng vậy thôi, lễ phép ở đây chỉ là biện minh, bào chữa cho vui thôi, còn trên thực tế thì hành động đó là khó chấp nhận được”.

Cũng có không ít những ý kiến góp ý, một trong số đó là của một bạn có tên Tùng Lâm, cho rằng:

image

“Nếu ông thủ tướng đứng lên cùng chụp ảnh với em gái con ông Thụy (một đại gia đất Nb) có lẽ bức hình sẽ đẹp hơn rất nhiều về mọi mặt…”

Tấm ảnh gốc hiện đã bị gỡ xuống khỏi mạng xã hội.

Biểu Tình Nhân Họp Thương Đỉnh HOA KỲ-ASEAN TẠI KHU NGHỈ MÁT SUNNYLANDS, CALIFORNIA

Inline image 1

Đoàn Nam California tại địa điểm biểu tình chung với các đoàn sắc dân Đông Nam Á tại góc đường Gerald Ford và Bob Hope, TP Rancho Mirage, nơi có khu nghỉ mát Sunnylands Center & Gardens.

Hoàng Thụy Văn

Palm Springs – 16/2/2016 – Theo chân đoàn biểu tình của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California tham gia biểu tình cùng với các cộng đồng của các sắc dân Á châu tái định cư tại Hoa Kỳ trong hai ngày 15 và 16 tháng 2, 2016 tại thành phố Rancho Mirage, nơi có khu nghỉ mát cho giới thượng lưu và kín đáo rất tiện cho chính giới, thương gia hội họp và nghỉ ngơi. 

Đây là trung tâm nghỉ mát có tên Sunnylands (Sunnylands Center & Gardens) ở địa chỉ số 37977 Bob Hope Drive, tại thành phố sa mạc Rancho Mirage, ngày nóng đêm lạnh trong môi trường dã ngoại, nằm khuất ở phía nam thành phố du lịch Palm Springs nổi tiếng của miền Nam California.

(Sunnylands chỉ là một thương hiệu, không hề là một địa danh, cũng như Disneylands)

Thành phần BTC cuộc biểu tình gồm BCH Cộng Đồng NVQGNC: CT Bùi Phát; PCT Nội Vụ Nguyễn Long; PCT Ngoại Vụ Nguyễn Bảo. Nỗ lực chính vẫn là Liên Uỷ Ban Chống Cộng Sản Và Tay Sai, tổ chức đồng hành với CĐNVQGNC gồm CT Phan Kỳ Nhơn, PCT Phan Tấn Ngưu, ông Lê Quang Dật, ông Hứa Trung Lập, ông Phan Như Hữu, v.v.. Ngoài ra người ta còn nhận thấy có anh Vũ Hoàng Hải, Khối 8406; Mục sư Tuyên Uý Davis Huỳnh. Cộng đồng bạn có Cộng Đồng VN San Diego, CT Nguyễn Văn Lực cùng với vị nữ lưu đồng sự cũng là PCT của tổ chức

Đoàn Nam California tập trung tại địa điểm biểu tình chung với các đoàn sắc dân Đông Nam Á tại góc đường Gerald Ford và Bob Hope, TP Rancho Mirage, nơi có khu nghỉ mát Sunnylands Center & Gardens. Biểu ngữ giăng lên, nêu rõ nguyện vọng của người tị nạn Việt Nam muốn chuyển đạt đến Tổng Thống Hoa Kỳ, và một thông điệp chuyển đến nhà cầm quyền CSVN và đặc biệt nhà cầm quyền Trung cộng rằng lãnh hải và vùng hoạt động hợp pháp của Việt Nam, ngưng giết hại, bắt bớ và cướp của ngư dân người Việt mưu sinh lâu đời tại đây.

Inline image 4

Lòi nói của Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu được sử dụng như một thông điệp chuyển đến chính giới Hoa Kỳ và lúc nào cũng nên quan tâm.

Inline image 6

Biểu ngữ không những cảnh thức nhà cầm quyền CSVN và yêu cầu Trung cộng rút khỏi lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam mà còn là nguyện vọng chuyển cho chính giới Hoa Kỳ lưu tâm.

Về cộng đồng sắc dân bạn người ta nhận thấy Cộng đồng Cambodia với một lực lượng mà trang phục đậm màu “rằng ri” của cựu quân nhân của thời Lol Nol và Cambodian Special Force, bạn chí thân của the 77th SF Group. Họ chống chế độ độc tài Hun Sen, thành phần cầm quyền được sự hỗ trợ của Cộng sản Hà Nội. Tội của ông Hun Sen đối với sắc dân Khmer lưu vong là dựa vào sức mạnh của CSVN để cướp chính quyền, giết hại và bứng gốc các thành phần đối lập trong nước. Nhóm Lào lưu vong vẫn dùng lá cờ hoàng gia ở Luang Prapang ngày xưa ấy làm biểu tượng chính nghĩa của mình, họ chống nhà cầm quyền Lào hiện nay là vì hậu thân của Pathet Lào vẫn là tay sai của Cộng sản Hà Nội. 

Các sắc dân mà cố quốc của họ có chân trong khối ASEAN, đặc biệt các nhà nước bị đảng Cộng sản chi phối như Việt Nam, hay dân chủ giả hiệu như Kampuchea, Lào, trong dịp này thay mặt cho chính họ và cho những người dân trong nước không thể chuyển đạt nguyện vọng có được quyền tự do của con người, và trong quyền tự do đó sự thực hiện lòng yêu nước của người dân một cách hoà bình đối với đất nước đang bị hoạ xâm lược phải được tôn trọng. 

Các sắc dân khác thuộc ASEAN như Thái Lan muốn Mỹ ủng hộ chính phủ của thủ tướng Prayut, dù muốn dù không chính trị xứ Thái phải được ổn định, không thể để tình hình bất ổn kéo dài thêm, chế độ Mao Tập sẽ chụp thời cơ. Cũng như thế Myanmar/Miến Điện muốn Mỹ kết chặt và hỗ trợ nhiều hơn để người dân Miến được sự lãnh đạo của bà Aung San Suu Kyi và Liên Đoàn Quốc Gia vì Dân Chủ cho Miến Điện được cơ hội vững mạnh hơn. Cả hai sắc dân nói riêng và toàn vùng Đông Nam Á chỉ muốn chung sống với Hoa Kỳ mà không muốn Trung cộng “dồn ép ngoại giao và leo thang hữu nghị” tại đất nước mình. Tư bản thế giới trong quyền lực Mỹ đã làm mất uy tín của mình vào giai đoạn cuối của chiến tranh Việt Nam và làm ngơ nguyện vọng Nhân quyền của người dân tại đất nước có nạn độc tài như Việt Nam cho nên các biểu ngữ đã dồn dập nêu lời cảnh báo “thảm hoạ từ Trung cộng/ Red China catastrope” không phải chỉ ở hôm nay mà từ gần ba năm vừa qua khi sắc dân Tây Tạng gào thét lớn tiếng nhất trong những giờ phút lãnh tụ Trung cộng Xi Jinping/Tập Cận Bình gặp gỡ Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama tại đây: Sunnylands Center & Gardens, cả hai ngày biểu tình 7 và 8 tháng 6, 2013. Thời tiết sa mạc vào Hạ 115 độ Fahrenheit, ban đêm nhiệt độ gần đông đá, các chiến sĩ của đoàn biểu tình LUB và CĐNVQGNC, trong đó gồm một số phụ nữ yếu đuối nhưng vẫn phải chịu đựng để cố gõ cho kêu lớn tiếng chuông cảnh tỉnh các chính khách, những nhà hoạch định chính sách Liên Bang Hoa Kỳ, những kingmakers có một phần trách nhiệm về sự thành bại của chiến pháp “chuyển trục” của Hoa K để đối phó với chủ trương Bành trướng rất hung hăng của Trung Nam Hải lâu.

Tất cả những nguyện vọng về “nhân quyền” tại Việt Nam đã được nhà cầm quyền Nguyễn Tấn Dũng hành xử “cạn tào ráo máng” như những tên côn đồ là những công cụ trong lực lượng trấn áp

chỉ vì người dân yêu chuộng tự do, chỉ vì người dân bộc lộ sự bất đồng chính kiến đối với những người cầm quyền trong nước.

Inline image 7

Biểu ngữ không những cảnh thức nhà cầm quyền CSVN mà còn là nguyện vọng chuyển cho chính giới Hoa Kỳ lưu tâm.

Tất cả các sắc dân có mặt và biểu lộ sự chống đối hăng say nhất ngay giờ phút này đã từng là những bạn đồng minh với người Việt tị nạn trước đây. Cũng như quân và dân VNCH, những người bạn đồng minh này đã từng chiến đấu để bảo vệ quê hương họ và góp phần ngăn chặn làn sóng đỏ. Họ ở đây là “Nguỵ quân” có dũng cảm hay hèn nhát thì chính Văn Tiến Dũng, Hoàng Minh Thảo, Lê Đức Anh là các bộ tướng sát cánh của lãnh tụ Duẩn Thọ ở Mặt Trận B1 và B2 biết rất rõ khi quân chính quy cơ động của B1 từng chiến binh bị xiềng vào cổ pháo, vào chân thượng liên 12 ly 8 (không phải 12.7mm), vào giáp chấn sơn pháo 7 ly 62 thì lính Nguỵ đội pháo mà tiến lên, đứng trước đầu sóng ngọn gió cho Thế giới Tự Do được an bình. “Nguỵ quân” đã hết lòng với Thế Giới Tự Do trong khi một số người ngồi trong tháp ngà chỉ tay năm ngón, tệ hơn nữa lại có những người a dua với kẻ cướp, tán trợ kẻ khủng bố, cố tạo nên một bày vịt què cho mau tan rã. Lấy số vũ khí tan rã này tính thành tiền ba tỷ USD phù hợp với đòi hỏi sơ khởi “bồi đền chiến tranh” ở những năm đầu yêu sách “POW*MIA”. “Vỏ quít dầy có móng tay nhọn” khi quỉ dữ và phù thủy gặp nhau, nhóm Duanthoists trong vụ này không có được tỷ nào để bỏ túi riêng!

Tội ác do Cộng sản Việt Nam gây đại họa cho dân tộc Việt Nam và thành phần tán trợ, a dua trong chiến tranh, sau chiến tranh không kể xiết, sẽ còn trải dài một phần lịch sử Việt Nam tiếp diễn.

Inline image 3

Ngày thứ nhì của cuộc biểu tình, đoàn người tham gia biểu tình từ Little Saigon gôm lại một xe buýt, và một xe riêng. Từ bãi đổ quân “LZ” đã có sẵn PV Ngọc Ân và Cmn Hùng của Hồn Việt TV, mọi người đang tiến đến địa điểm biểu tình lúc 10 giờ sáng ngày 16-2-2016. Truyền thông địa phương trong cuộc biểu tình ngày 15-2-2016 có sự hiện diện của báo Desert Sun Daily News, Palm Springs Newspaper; đài TV NBC 4; báo Press Enterprise, Reverside; Truyền thông Việt ngữ còn có thêm đài 57.7 và KG Đoàn Trọng.

Trở về lại cuộc biểu tình của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California. Mục đích và phương hướng là 

* chống bất kỳ mọi hình thức độc tài tham ác: đó là chế độ cộng sản đang cầm quyền trong nước. Sự thay đổi nhân sự lãnh đạo bộ máy cầm quyền qua đại hội đảng Cộng sản Việt Nam từ 21-28 tháng 1/2016 ch để hợp thức hoá tay chân của Trung cộng tiếp tục cai trị và bòn rút tài nguyên, của cải của Việt Nam.

– “Cộng sản là loại cỏ dại mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc, sinh sôi nảy nở trên rác rưởi của cuộc đời,” Dalai Lama 

* Gióng tiếng chuông thật lớn qua mọi phương cách chuyển đạt trong dịp hội nghị của Hoa Kỳ và 10 nước ASEAN tại SCG để hy vọng Tổng Thống và chính giới Hoa Kỳ lưu tâm về vấn đề Nhân Quyền tại Việt Nam và cần đặt vấn đề với Cộng sản Việt Nam trước khi đạt đến một thoả hiệp, vấn đề chỉ là tiêu cực!

* Tiếp tục phản đối Trung cộng ỷ nước lớn tuỳ tiện phân ranh và chiếm đoạt phần lãnh hải gồm biển và đảo trong khu vực Biển Đông, trong đó có Hoàng Sa và Trường Sa.

Cả trăm biểu ngữ banderole và biểu ngữ cầm tay nói lên quyết tâm của người dân đòi tống cổ quân Trung cộng ra khỏi biển và đảo thuộc chủ quyền của Việt Nam. Đồng thời Nguyễn Tấn Dũng với danh hiệu Trưởng đoàn CSVN đi phó hội và gặp Tổng Thống Barack Obama cũng được nhắc đến nhiều lần trong cuộc biểu tình tại đây qua khẩu hiệu “đả đảo!!, đả đảo!! 

Ông Nguyễn Tấn Dũng có phương cách làm ăn phát đạt như hàng chục năm qua, tóm thâu nhiều quyền và lợi cho riêng gia đình và băng nhóm “Nam Kỳ”, người nào cũng đã trở thành triệu phú và tỉ phú đô la, cơ ngôi có cả trong và ngoài nước thì đó là lý do duy nhất ông bị bắt buộc phải rời chức vụ để cho một băng nhóm khác thay thế trong sự nghiệp làm ăn phát đạt như băng nhóm của ông. Ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ không bị hề hấn gì không như nhiều người đồn đoán, ông sẽ giữ vai trò cố vấn cho chính phủ mới của Nguyễn Xuân Phúc vì còn dính liếu nhiều đến “cổ phần và cổ đông”, và đại sứ thiện chí của chính phủ CSVN đối với các nước Tây phương mà tài sản của ông nằm trong một phần của giới kinh thương màu xanh. Trong khi Nguyễn Phú Trọng tìm nguồn lợi trong giới tài phiệt màu đỏ để củng cố quyền và lợi của băng nhóm còn rất mỏng của phe “Bắc Kỳ”điều quan trọng ông Nguyễn Phú Trọng còn phải điều hành một bộ phận làm ăn ra làm sao trong giới tài phiệt đỏ của Tập Cận Bình. Đảng Cộng sản chỉ còn tồn tại như một mớ khế ước nội bộ giữa những người làm ăn chung với nhau nhưng vẫn cứ gọi là “đảng viên” để tiếp tục lừa dối người dân trong nước. Cơ quan Mỹ vẫn thản nhiên trong vụ bầu bán mới đây.

 – “Cộng sản không thể nào sửa chữa mà cần phải đào thải nó,” Boris Yeltsin

Inline image 2

Đoàn biểu tình mang theo lá đại kỳ giăng ngay ngả tư Gerald Ford và Bob Hope, nơi đoàn xe resort shuttles đưa đón khách từ phi trường Palm Springs đi ngang qua.

[Bài chi tiết trên attachment]

Biểu Tình Ngày 15-2-2016 tại Palm Springs

https://picasaweb.google.com/100800038531505182033/BIEUTINHNGAY1522016NHANHOPTHUONGINHHOAKYASEANTAIKHUNGHIMATSUNNYLANDSCALIFORNIA02

Biểu Tình Ngày 16-2-2016 tại Palm Springs

https://picasaweb.google.com/100800038531505182033/BIEUTINHNGAY1622016NHANHOPTHUONGINHHOAKYASEANTAIKHUNGHIMATSUNNYLANDSCALIFORNIA

Xem ở đây sẽ thấy ảnh đẹp của mình, có bài chi tiết:

https://plus.google.com/100800038531505182033/posts/jD2J2isiTKL

https://plus.google.com/100800038531505182033/posts/b7WTBEAP4Xg

Link: Ông Bùi Phát nói lời kết thúc cuộc biểu tình Palm Springs 15-16/2/2016. Nhờ Youtube đưa bài và ảnh lên chuyển tiếp

https://www.youtube.com/watch?v=r3XrCRN_PQU

Link: Ông Phan Kỳ Nhơn nói lời cuối cuộc biểu tình Palm Springs 15-16/2/2016

https://www.youtube.com/watch?v=bkyiD7hjS3g

HTV

Attachments area

Preview YouTube video BIỂU TÌNH NGÀY 15-16/2/2016 TẠI PALM SPRINGS – LỜI KẾT THÚC CỦA ÔNG BÙI PHÁT

Preview YouTube video BIỂU TÌNH NGÀY 15-16/2/2016 TẠI PALM SPRINGS – LỜI KẾT THÚC CỦA ÔNG PHAN KỲ NHƠN

Tự ứng cử trong chế độ toàn trị

Vũ Đông Hà (Danlambao) – Ts Nguyễn Quang A, blogger Đoan Trang, Ls Võ An Đôn… là những người đã có nhiều hoạt động tranh đấu cho nhân quyền, tự do, dân chủ. Trong số họ, có người tôi được dịp tiếp xúc và từ những gì cảm nhận được, cá nhân tôi tin rằng việc tự ứng cử của họ xuất phát từ nỗi trăn trở đi tìm kiếm một phương thức hiệu quả để tạo động lượng cho xã hội Việt Nam thoát ra khỏi bóng đêm độc tài.
Tôi cũng quan niệm rằng trong một xã hội mà sự thờ ơ, lãnh cảm đối với mọi vấn đề của đất nước, với con vi khuẩn “Mackeno” đang luân lưu trong dòng máu của đại đa số 90 triệu người thì mọi nỗ lực tìm cách thay đổi nguyên trạng đều có giá trị và cần được trân trọng.
Từ tinh thần trên, tôi có vài ý kiến đóng góp cho chuyện tự ứng cử trong chế độ toàn trị.
Chế độ toàn trị tại Việt Nam tồn tại và đảng CSVN tiếp tục “chính danh” độc quyền lãnh đạo là nhờ dựa vào Điều 4 Hiến pháp. Đảng cộng sản đã bỏ nhiều công sức, nỗ lực tuyên tuyền, thực hiện muôn vàn trò mị dân để tạo ra “sự thật búa liềm” rằng Hiến pháp là do nhân dân góp ý, và được tuyệt đại nhân dân đồng thuận.
Điều 4 đã cướp đi cơ hội bình đẳng phục vụ đất nước, quyền tự do chọn lựa lãnh đạo quốc gia của hơn 90 triệu người. Thay vào đó, Điều 4 đã trao vận mạng Việt Nam vào tay đảng cộng sản gồm 4,5 triệu đảng viên. Nó giao cho đảng cộng sản “chính danh” cai trị.
Từ 4,5 triệu đảng viên, với quyết định 244 được ký vào ngày 9.6.2014 bởi tổng bí thư đảng cộng sản, số mạng của Việt Nam lại lọt vào tay chỉ 10 người đa số trong một Bộ Chính trị với 19 ủy viên. Bằng những quy định của quyết định 244 này, Chủ tịch nước, Thủ tướng, và Chủ tịch Quốc hội tương lai của một đất nước hơn 90 triệu dân đã được chọn lựa theo ý hướng của 10 người trong một đảng chính trị, trước khi người dân đi bầu đại biểu Quốc hội khóa mới.
Do đó, những gì xảy ra sau Điều 4 và Quyết định 244 chỉ là những màn kịch mị dân. Người dân bị lùa ra khỏi nhà, bị cưỡng bức đi bầu, phải chọn lựa từ một danh sách ứng viên do đảng cử ra. Những đại biểu đảng viên cộng sản mà dân “bị bầu” cho họ sau đó cũng sẽ tiếp tục vai trò làm kiểng khi họ bỏ phiếu “gật” cho Chủ tịch nước, Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội từ danh sách ứng viên – 1 người cho 1 chức vụ – đã được đảng chọn từ mấy tháng trước.
Đó là toàn cảnh của chế độ bầu bán CHXHN Việt Nam, là màn kịch mị dân do đảng dàn dựng và diễn liên tục từ ngày Hồ Chí Minh từ Tàu sang cướp chính quyền. Tôi nghĩ những người đấu tranh kinh nghiệm như Ts Nguyễn Quang A, Ls Võ An Đôn, Ls Lê Văn Luân, các blogger Đoan Trang, Nguyễn Tường Thụy, Đặng Bích Phượng, Nguyễn Thúy Hạnh, Nguyễn Đình Hà, Hoàng Cường, Nguyễn Kim Anh, Hoàng Cường, nhà văn Phạm Thành biết rõ những thủ đoạn lừa đảo này hơn ai hết.
Do đó, logic trong suy nghĩ để dẫn đến hành động đúng ra phải là: tẩy chay bầu cử. Tẩy chay đồng nghĩa với thái độ chính trị không chấp nhận từ căn bản về Điều 4 Hiến Pháp, về vai trò của đảng và cánh tay nối dài của đảng là Mặt trận Tổ quốc trong việc khống chế toàn bộ tiến trình bầu cử. Quan trọng hơn cả, tẩy chay bầu cử là thông điệp chính trị mạnh mẽ nhất để phủ nhận cái “chính danh” mà cộng sản ăn cướp của toàn dân kể từ sau ngày Hồ Chí Minh và đồng bọn cướp chính quyền.
Nhưng tại sao một số người hoạt động ngày hôm nay không chọn phương hướng này, không những không đứng ngoài, không tẩy chay mà lại chấp nhận tham gia màn kịch dân chủ lừa bịp và xung phong “tự ứng cử”. Nói cách khác, họ tình nguyện trở thành một thành phần, một “con cờ” hay tệ hơn – theo cách nói của những người không đồng ý với họ – “con rối” – trong trò chơi mị dân của đảng cầm quyền?
Tôi không biết và không thể trả lời cho người khác, cho những người hoạt động nhân quyền dân chủ đang tự nguyện tham gia vào cuộc bầu cử mị dân, gian xảo của đảng. Đây là suy đoán của riêng tôi dựa vào những năm tháng làm việc, hoạt động với các bạn trong nước:
Việc tẩy chay bầu cử sẽ không khó nếu tự bạn muốn làm một mình. Muốn “kêu gọi” nhiều người thì cũng rất dễ dù bạn ở Sài Gòn, Hà Nội có thể bị công an hỏi thăm sau đó, hay ngồi tận Los Angeles, Paris bình an viết xong lời kêu gọi và… quăng qua bên kia bờ đại dương bằng một nút bấm “send.” Chỉ cần bỏ ra vài giờ cho một bài viết là xong. Chỉ cần một ấn nhẹ trên bàn phím là được. Nhưng để có nhiều người nghe theo bạn, thực sự tẩy chay bầu cử, biến nó thành một phong trào bất tuân dân sự thì lại là chuyện khác. Cho đến nay thực tế (phũ phàng) chứng minh rằng chẳng bao nhiêu người nghe bạn cả. Họ vẫn ngoan ngoãn nghe theo cái loa phường và lật đật chạy ra phòng phiếu sau lời thúc giục, hăm doạ của tổ dân phố.
Lý do chủ yếu của sự thất bại là những bài viết, những lời kêu gọi “quăng ra đó” sẽ không thể nào chuyển động được những con người đã bị đảng thuần hóa trong hơn nửa thế kỷ qua. Nếu chỉ đơn giản theo kiểu nói một tiếng là “toàn dân nổi dậy” thì Việt Nam đã đổi đời từ lâu. Muốn thay đổi thì theo sau những bài phân tích, vạch trần sai trái, những người chủ xướng tẩy chay bầu cử phải “tiếp cận” với quần chúng, đi gặp người dân để trình bày thuyết phục họ đừng đi bầu. Muốn thuyết phục được thì phải trình bày cho người dân thấy những sai trái, xảo trá của cái gọi là đảng cử dân bầu. Tức là phải nói đến và chứng minh sự đểu cáng của chế độ. Người dân nghe chưa hết chuyện thì sẽ lên cơn sốt vì vi trùng sợ hãi trong người đang nổi dậy tấn công vào từng tế bào, huyết quản của họ. Tóm lại, hành động đi thuyết phục người dân tẩy chay bầu cử dễ làm người dân có cảm tưởng mình đang vận động họ chống lại chế độ; nhà cầm quyền cũng ghép ta vào tội chống phá chế độ, đi ngược lại chuyện mà cả nước đang “hồ hởi phấn khởi tham gia”. Cho đến nay chẳng có điều luật nào cấm chúng ta làm chuyện đó, nhưng dưới chế độ toàn trị thì mặc áo có hàng chữ Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam vẫn bị bắt như thường nói chi đến việc “xách động” nhân dân không làm tròn “nghĩa vụ” công dân.
Ngược lại, nếu đặt mục tiêu tiếp cận quần chúng, lấy chuyện ứng cử làm “phương tiện”, làm lý cớ để thực hiện những chuyện sau đây thì có thể chúng ta nhìn vấn đề tham gia ứng cử khác hơn:
1. Vận động bạn bè, người thân, những người hoạt động cùng chí hướng thành một nhóm vận động tranh cử. Mục tiêu chính trị: xây dựng thực lực cụ thể dựa trên sự đồng hành tham gia bằng hành động chứ không chỉ là những lời nói ủng hộ suông hay những cái “like” trên Facebook.
2. Đưa ra chương trình hành động nếu mình trúng cử để trình bày, thuyết phục người dân, đồng thời qua đó (và quan trọng hơn cả) cho thấy sự khác biệt giữa mình và các đảng viên cộng sản được đảng chỉ định nhưng hoàn toàn không có một chương trình hành động gì rõ ràng (ngoài một hành động duy nhất và cần thiết cho vai trò nghị gật: gật). Mục tiêu chính trị: cho người dân thấy được sự vượt trội của người ngoài đảng so với những đảng viên cộng sản.
3. Nhân danh là người ứng cử và đi vận động quần chúng, chúng ta sẽ tạo ra “thương hiệu tự do” của mình và nhóm vận động tranh cử. Thương hiệu xuất hiện trên áo, trên bảng đeo, trên bảng cầm tay, biểu ngữ, tài liệu, truyền đơn… Mục tiêu chính trị: xây dựng chính danh và đoàn ngũ hóa quần chúng.
4. Trong chương trình hành động, dành một phần cho vấn đề “cải tổ hệ thống và quy luật bầu cử” để qua đó gián tiếp cho người dân thấy chúng ta không đồng ý với hệ thống và những quy định bầu cử hiện hành mà chúng ta đang phải… đành lòng tham gia; chúng ta sẽ tranh đấu để thay đổi nó nếu thắng cử. Qua việc này, những người tự ứng cử cũng xác định việc tham gia bầu cử không đồng nghĩa với sự đồng ý về “chính danh” của đảng cầm quyền. Mục tiêu chính trị: gieo mầm cho công cuộc tranh đấu loại bỏ trò “đảng cử dân bị cưỡng bức bầu”.
5. Từ người ra ứng cử đến toàn bộ nhóm vận động đi gõ cửa từng nhà, tìm mọi cách đến các trường đại học để nhắm vào thành phần sinh viên, phân phát chương trình hành động trên hè phố để thu phục cảm tình, tìm kiếm cảm tình viên, hỗ trợ viên. Mục tiêu chính trị: tiếp cận quần chúng và tạo ra sinh hoạt chính trị độc lập (không phải của đảng cộng sản) một cách công khai.
Mấu chốt của những bước trên là hoạt động chuyên nghiệp tiếp cận quần chúng cho dù chế độ có tạo ra muôn vàn khó khăn, cản trở. Bản chất của các bước là chúng ta đến với quần chúng và tất cả cùng nhau “hoạt động chính trị” mà chế độ công an trị sẽ khó làm gì được, vì mọi người đang cùng tham gia vào sinh hoạt chính trị mà chế độ khởi xướng, tất cả đang thực hiện Điều 27 của Hiến pháp do chính chế độ viết ra: “Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Việc thực hiện các quyền này do luật định.”
Nếu nhìn như vậy thì chúng ta không nên lấy chuyện “chứng minh chế độ là xảo trá” làm mục tiêu. “Chế độ xảo trá” thì đã nhiều người biết, nhưng biết rồi vẫn ù lì. Nếu “chế độ tốt đẹp” (!) thì nó sẽ luôn tốt đẹp trong cái đầu nhiều bùn của những kẻ cuồng tin; chúng ta không thể làm sáng mắt những người quyết tâm mù. Khi tham gia vào trò chơi mị dân của đảng, không ít thì nhiều chúng ta đã vô hình chung góp phần gia tăng thế chính danh của đảng độc tài. Do đó, đổi lại “món quà chính danh” chỉ để chứng minh một điều mà nhiều người đã biết, hay nhiều người nhất định cuồng tin thì chúng ta… lỗ. Quan trọng hơn là nếu chỉ mang mục tiêu cho bà con thấy tụi nó xạo thì chúng ta khó mà hoạt động chuyên nghiệp, khó mà xem đây là một cuộc dấn thân chính trị đàng hoàng giống như mọi ứng cử viên ở các nước văn minh. Và nếu không hoạt động chuyên nghiệp thì người dân sẽ nhìn chúng ta như thế nào trong vai trò một ứng cử viên? Chúng ta có khác gì các ông bà cộng sản dốt chuyên tu, ngu tại chức?
Không thể “lỗ”. Chúng ta phải “lời” nếu – và chỉ nếu – sau cuộc bầu cử nhìn lại:
1. Mỗi ứng viên “bị loại” có vài chục người nằm trong ban vận động bầu cử vừa qua và tiếp tục sát cách cùng ứng viên đó tranh đấu cho một nền chính trị dân chủ, minh bạch, một hệ thống bầu cử công bằng cho tất cả công dân. Tạm gọi đây là lực lượng vòng trong.
2. Sau cuộc bầu cử này, thành quả đạt được của lực lượng vòng trong này là khả năng soạn thảo một chương trình ứng cử/vận động quần chúng, chương trình hoạt động của một dân biểu quốc hội, khả năng tiếp cận, trình bày, thuyết phục quần chúng, và những kinh nghiệm, bài học rút tỉa được.
3. Mỗi ứng viên đó được nhiều người dân ủng hộ và kết quả cụ thể là một “database” danh sách những người hỗ trợ được phân loại: tình nguyện viên, mạnh thường quân, cảm tình viên, hỗ trợ viên… Tạm gọi đây là lực lượng quần chúng.
Thành quả cao nhất và quý nhất là lực lượng quần chúng tin rằng ứng viên này xứng đáng được ra ứng cử và được tín nhiệm vào vai trò đại biểu, đại diện cho họ tại Quốc hội. Niềm tin của họ có được nếu chương trình hành động của ứng viên thể hiện ước mơ của chính họ. Từ đó, niềm tin cậy của họ đối với ứng viên không những chỉ thể hiện ở việc họ sẽ bầu cho ứng viên mà còn ở việc họ tình nguyện tham gia vào công việc đi vận động thêm cho ứng viên – vì thật ra họ đang đi vận động cho giấc mơ của họ.
Một số người cứ nói rằng biết chắc là sẽ bị loại và như thế rồi… thôi. Điều chúng ta muốn đạt được và đó sẽ là chiến thắng, là thành quả bù lại cho việc phải tham gia vào trò chơi chính trị mị dân này là: lực lượng quần chúng ủng hộ cho ứng viên sẽ phẫn nộ, bất mãn, vì “giấc mơ” của họ – được thể hiện qua chương trình hành động của ứng viên mà họ ủng hộ – bị đảng cộng sản – qua bàn tay nối dài Mặt trận Tổ quốc – quăng vào thùng rác. Và từ đó, hy vọng rằng họ sẽ tiếp tục cùng với thành phần vòng trong tiếp tục tranh đấu. Họ sẽ tranh đấu mà không sợ hãi như trước đây vì trong thời gian qua những ứng viên đã khôn khéo chọn lựa một cuộc chiến mà công an không thể còng đầu được bất kỳ ai.
Do đó, cho dù có chắc chắc bị loại, đã ra ứng cử thì phải nghiêm túc và chứng minh mình là ứng viên chuyên nghiệp, sẽ là một dân biểu đúng nghĩa, hiểu rõ những vấn nạn của đất nước, có sẵn những phương hướng giải quyết và ý chí giải quyết, xứng đáng được sự tin cậy của quần chúng. Nếu không, tất cả chỉ là một trò chơi chính trị ngẫu hứng, ăn xỗi ở thì và… câu view chính trị.
Các bạn thân mến,
Đã nhiều năm tháng trôi qua với nhiều khổ đau chồng chất trên đất nước cong quằn chữ S này. Mỗi chúng ta mất quyền làm người và đất nước mất quyền tự chủ. Con đường tranh đấu lúc nào cũng thấp thoáng cửa lao tù. Nhưng vẫn nhiều người tiến bước, ngày đêm suy nghĩ các phương thức khác nhau và biến những suy tư thành hành động. Cho đến nay và đến khi nào chế độ độc tài còn cai trị thì những phương thức tranh đấu, những nỗ lực của mỗi người đều vẫn bị cho là những thất bại. Từ những thất bại đó, không ai có tư cách để nói rằng phương thức đấu tranh của mình là phương thức tốt nhất. Nhưng mỗi người đều tin vào phương cách của mình và hy sinh thì giờ, công sức, an lành bản thân để thực hiện và thuyết phục nhiều người đồng hành. Phương thức dễ thực hiện nhất là phương thức tự mình cặm cụi làm. Phương thức khó khăn nhất là phương thức thuyết phục người khác cùng làm. Phương thức có xác suất thành công nhất là phương thức huy động được quần chúng nhiều nhất.
Trong niềm tin về sự đa nguyên, chúng ta không vì phương thức này mà loại trừ phương thức kia. Hãy tiếp tục tìm mọi cách, mọi sáng kiến, mọi thử nghiệm để thuyết phục nhau, vận động người thân, bạn bè, bà con hàng xóm tẩy chay bầu cử. Hãy góp ý xây dựng, ủng hộ và tin tưởng vào tấm lòng của những con người lý tưởng đang tìm cách tham gia vào hệ thống sắp đặt sẵn của chế độ – mà chúng ta đang chống – để tìm cách thay đổi. Nếu sau cuộc bầu cử này, bên cạnh những ứng viên độc lập là hàng trăm, hàng ngàn quần chúng ủng hộ, hình ảnh của những ứng viên là hình ảnh nổi bật của những người hoạt động chính trị nghiêm túc, tiến trình ứng cử được thực hiện một cách chuyên nghiệp không thua gì các ứng cử viên tại các nước văn minh, thì tôi cho rằng cái giá mà chúng ta phải trả cho việc phải chui vào cái chuồng heo dơ bẩn “đảng cử dân bị bầu” để tìm cách chùi rửa hay dẹp bỏ nó, sẽ được bù đắp xứng đáng bởi những thành quả mà những người hoạt động can trường trong chế độ toàn trị đã dấn thân xông vào.
Và bạn biết gì không? Nếu lúc đó, sau khi đã ra ứng cử một cách chuyên nghiệp, có trách nhiệm, có bài bản, rồi bị gạch tên bởi Mặt trận tổ cò của đảng thì không có lý do gì mà những ứng cử viên cùng những người ủng hộ họ lại không là những người đứng lên mạnh mẽ nhất để phát động một phong trào tẩy chay bầu cử Quốc hội 2016.
12.02.2016

Việt, Cambodia, Lào, Thái, hơn 2,600 người biểu tình tại Sunnylands

Monday, February 15, 2016 9:03:01 P

http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=222679&zoneid=3

Bài liên quan

Thượng Ðỉnh ASEAN khai diễn ở Sunnylands


Lâm Hoài Thạch/Người Việt

RANCHO MIRAGE, Calif. – Tổng Thống Hoa Kỳ, Barack Obama, khởi sự gặp mặt 10 lãnh đạo các quốc gia thành viên ASEAN trong một hội nghị quan trọng ngay trên đất Mỹ, ngày 15 Tháng Hai.

Lãnh đạo Hoa Kỳ cùng khối ASEAN họp trong hai ngày, thảo luận nhiều vấn đề về kinh tế và an ninh khu vực.

Cộng đồng người Việt tại Nam California tham gia biểu tình tại Sunnylands ngày 15 Tháng Hai. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Kinh tế, an ninh và Biển Ðông

Trong bài diễn văn ngắn gởi đến các đồng nhiệm ASEAN, ông Obama nói ông quen thuộc với khối ASEAN ngay từ thuở thiếu thời, khi sống tại Indonesia cùng thân mẫu mình. Ðến khi trở thành tổng thống Hoa Kỳ, ông quay lại khu vực này nhiều lần trong kế hoạch “xoay trục” về ASEAN, với mục đích trấn an các đồng minh đang quan ngại trước sự hiện diện có tính quyết đoán của Trung Quốc.

“Quý vị và người dân ASEAN luôn cho tôi thấy lòng hiếu khách đối với tôi, và tôi hy vọng chúng tôi có thể đáp lại tình cảm ấy trong ngày hôm nay và ngày mai. Ðó cũng là lý do tại sao tôi không tổ chức thượng đỉnh tại Washington.” Ông Obama nói.

“Thủ đô lạnh lắm. Trời thì đang tuyết, vậy xin chào đón quý vị tại Sunnylands, vùng đất ấm và xinh đẹp này.” Ông Obama dí dỏm.

Ðây là lần đầu tiên lãnh đạo các quốc gia Indonesia, Malaysia, Philippines, Singapore, Thái Lan, Brunei, Việt Nam, Lào, Myanmar và Cambodia có cuộc gặp độc lập tại Hoa Kỳ. Trung Quốc không phải là thành viên ASEAN nhưng những tuyên bố chủ quyền trên biển của Bắc Kinh khiến quốc tế quan ngại, từ đó gây nên căng thẳng với các quốc gia ASEAN.


Ðại kỳ VNCH được mang đến trong buổi biểu tình tại Sunnylands. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Cuộc họp trong ngày Thứ Hai chỉ tập trung vào chuyện kinh tế. Sang ngày hôm sau, chủ đề sẽ là an ninh khu vực, bao gồm cả khu vực Biển Ðông và chống khủng bố.

Hoa Kỳ, mặc dầu không có tranh chấp trong khu vực Biển Ðông, đã lên tiếng mạnh mẽ phản đối hành động của Trung Quốc tại đây. Các quyết định đưa tàu chiến đến gần các đảo nhân tạo đã khiến Bắc Kinh giận dữ. Hoa Kỳ nói rằng quyền lưu thông trên biển phải được bảo toàn, đồng thời thúc đẩy khối ASEAN có quan điểm thống nhất trong việc giải quyết các bất đồng theo luật quốc tế. Khối ASEAN, trong các hội nghị trước đây, né tránh chỉ trích đích danh Trung Quốc trong các văn kiện ký kết chung.

Hiệp Ðịnh TPP cũng được đưa ra thảo luận. TPP được xem như thành công quan trọng của ông Obama, giúp Hoa Kỳ, chứ không phải Trung Quốc, trở thành quốc gia định hình nguyên tắc mậu dịch trong khu vực. Hiện hiệp định còn phải chờ Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua.

Vấn đề nhân quyền được giới vận động nhân quyền mạnh mẽ lên tiếng. Giới này chỉ trích Hoa Kỳ mời những lãnh đạo không do dân bầu đến đất Hoa Kỳ, chẳng hạn Thủ Tướng Thái Lan Prayuth Chan-ocha, người nắm quyền sau cuộc đảo chánh hồi Tháng Năm, 2014. Thủ Tướng Cambodia Hun Sen bị cáo buộc đàn áp đối lập, cũng bị chỉ trích. Ðây là chuyến thăm Hoa Kỳ chính thức của ông Hun Sen trong 31 năm làm thủ tướng Cambodia. Truyền thông Mỹ thì gọi ông Nguyễn Tấn Dũng là một “Ủy Viên Bộ Chính Trị Cộng Sản kỳ cựu.”

Cùng ngày, báo chí đưa tin, Chính Phủ Hoa Kỳ thông báo rằng tổng thống Obama sẽ thăm Việt Nam vào tháng Năm.


Ông Phát Bùi, chủ tịch cộng đồng người Việt quốc gia Nam California, nghị viên thành phố Garden Grove, trả lời phỏng vấn đài KTLA tại Sunnylands về mục đích biểu tình. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Việt-Cambodia-Lào-Thái cùng biểu tình

Trong khi cuộc họp thượng đỉnh diễn ra bên trong, ở bên ngoài, hàng ngàn người Mỹ gốc Á, có Việt Nam, Lào, Cambodia, Thái Lan, bắt đầu cuộc biểu tình.

Từ 7:30 sáng Thứ Hai, tại Little Saigon, Nam California, đoàn tham dự biểu tình đã tập trung tại Hội Ðền Hùng tại góc đường Magnolia và Hazard, Westminster. Ban tổ chức gồm Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Nam California và Liên Ủy Ban Chống Cộng Sản và Tay Sai.

“Ban tổ chức [cuộc biểu tình] muốn đưa tiếng nói của cộng đồng người Việt tại hải ngoại đến cho chính phủ Hoa Kỳ biết, chúng ta không chấp nhận chính quyền độc tài, độc đảng của Cộng Sản Việt Nam. Và chúng tôi cũng muốn rằng, người Mỹ gốc Việt cũng như người Việt tị nạn Cộng Sản ở hải ngoại yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ phải đặt áp lực lên Cộng Sản, đòi hỏi có sự thay đổi về chính phủ ở trong Việt Nam, đồng thời chúng ta cũng đòi hỏi có sự đa đảng, có tự do, nhân quyền, dân chủ cho 90 triệu đồng bào trong nước.” Ông Bùi Phát, chủ tịch Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Nam California, phát biểu.


Ngoài cộng đồng Việt, còn có cộng đồng Lào, Cambodia tham gia biểu tình ở Sunnylands. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Khoảng 9 giờ sáng, đoàn biểu tình được ban tổ chức mời lên hai chiếc xe bus, của công ty Xe Ðò Hoàng, bắt đầu rời địa điểm tập trung, trực chỉ hướng Sunnylands.

Khoảng 2 tiếng sau thì đến địa điểm biểu tình. Tại đây, đã có hàng ngàn người đến trước, đó là Cộng Ðồng Người Lào, Cộng Ðồng Người Cambodia, Cộng Ðồng Người Thái Lan, và rất nhiều lá cờ vàng Việt Nam Cộng Hòa. Ðoàn biểu tình của Little Saigon vừa xuống xe, tất cả mọi người giương cao cờ vàng ba sọc đỏ với những khẩu hiệu: “Ðã đảo Cộng Sản hèn với giặc, ác với dân,” “Ðã đảo Nguyễn Tấn Dũng,” “Freedom for Việt Nam,” “Down with Communist,” “Down with Red China.” Ngoài ra, còn có nhiều biểu ngữ như “No Democracy, No Deals!,” “No Human Rights! No Labor Rights”…

Lần này, đoàn biểu tình bị cảnh sát chặn lại, không cho vào đứng gần khu Sunnylands, nơi hội nghị diễn ra. Ðoàn người chỉ được đứng trên sân của ngã tư đường Bob Hope và Gerald Ford.

Một giờ trưa là giờ đông nhất. Tổng cộng bốn cộng đồng Việt, Cambodia, Lào và Thái Lan, lên khoảng trên 2,600 người. Mỗi đơn vị giơ cao cờ của quốc gia tự do của mình, đồng thời hô to khẩu hiệu chống Cộng Sản, kêu gọi tự do cho dân tộc mình.

Ðoàn biểu tình của East San Diego, khoảng hơn 10 người, đến nơi biểu tình lúc 10 giờ sáng.


Người Mỹ gốc Việt, người Mỹ gốc Lào cùng biểu tình vì đồng hương Việt, Lào nơi cố hương. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Ông Nguyễn Tam Dương, đại diện của đoàn, nói với nhật báo Người Việt: “Ðoàn của chúng tôi đến đây yểm trợ cho đồng bào Việt Nam, Lào, Cambodia và Thái Lan, phản đối sự độc tài, bóc lột dân chúng của đảng Cộng Sản. Chúng tôi từng tham dự những cuộc biểu tình chống Cộng Sản và Trung Cộng tại California, chúng tôi quyết chống tới cùng đến khi nào Cộng Sản sụp đổ mới thôi.”

Ðiểm đặc biệt nhất của đoàn biểu tình của Little Saigon là khoảng gần 20 người cùng nắm chặt lá cờ vàng ba sọc đỏ thật to, đi vòng quanh địa điểm biểu tình, đồng hô to khẩu hiệu chống Cộng Sản.

Ông Nguyễn Tấn Lực, chủ tịch Cộng Ðồng Người Việt San Diego, cho biết: “Chúng tôi đi từ San Diego vào khoảng 9 giờ sáng và lên đến đây khoảng 10 giờ 30. Phái đoàn chúng tôi đi gồm hai xe. Chúng tôi đến đây trước, trong khi chờ đợi phái đoàn của Little Saigon lên thì chúng tôi đã kết hợp với cộng đồng Lào và Cambodia. Chúng tôi đã gặp những trưởng đoàn của Lào, Cambodia, và họ đều nói lên tinh thần chung là phải có tự do và nhân quyền tại Việt Nam.”

Bác Sĩ Võ Ðình Hữu, chủ tịch Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ, nói: “Ðiều ngạc nhiên là không những người Việt của chúng ta ở khắp nơi trên nước Mỹ mà còn có những cộng đồng bạn như Lào, Cambodia, Thái Lan cũng đến tham dự cuộc biểu tình hôm nay. Và họ tới đây với cùng một mục đích duy nhất là đòi hỏi tự do, dân chủ và thanh bình trên quê hương của họ cũng như Việt Nam của chúng ta.”

Ông nói tiếp: “Có ba điểm mà chúng ta muốn nói với chính phủ Hoa Kỳ. Thứ nhất, vấn đề Việt Nam không có tôn trọng nhân quyền và tự do tôn giáo. Người Mỹ và thế giới phải áp lực với Cộng Sản Việt Nam để thả tù nhân lương tâm, và tôn trọng nhân quyền. Ðiểm thứ hai, vấn đề Biển Ðông, Trung Cộng không thể khống chế Thái Bình Dương được, và phải tôn trọng luật quốc tế hàng hải. Ðiểm thứ ba là, TPP là điểm rất tốt để tăng gia nhân sinh và kinh tế cho các nước ở Ðông Nam Á. Nhưng, tiền thu được vào đưa về cho dân của nước họ chớ không phải vào túi của những người độc tài đảng trị.”

Cuộc biểu tình sẽ còn được tiếp tục sang ngày hôm sau, Thứ Ba, 16 Tháng Hai.

Hội nghị Mỹ-ASEAN: Hàng ngàn người Việt, Miên, Lào, Thái, Miến Điện sát cánh bên nhau biểu tình rầm rộ chống CSVN


(VienDongDaily.Com – 15/02/2016)
Bài THANH PHONG

PALM SPRING – Lần đầu tiên người Việt Quốc Gia chống cộng, người Cam Bốt, Lào, Thái Lan và Miến Điện cùng xuống đường biểu tình biểu dương ý chí chống độc tài, chống cộng sản, chống ký kết hiệp định TPP với các quốc gia không tôn trọng tự do, dân chủ và nhân quyền khi lãnh tụ các quốc gia này đến họp thượng đỉnh tại đây với Tổng Thống Barack Obama trong hai ngày thứ Hai và thứ Ba.

Chúng tôi được đi chung với xe của đài Little Saigon Radio và Hồn Việt TV nên đến địa điểm biểu tình vào lúc 9 giờ sáng thứ Hai, 15 tháng 2, 2016; trong lúc Liên Ủy Ban Chống Cộng Sản và Tay Sai cùng Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam Cali chờ đồng hương đến 9 giờ sáng mới khởi hành từ Đền Hùng Hải Ngoại, nên chiếc xe đò Hoàng đầu tiên lên đến nơi đã 11 giờ 15, và 20 phút sau chiếc xe bus thứ hai của Cộng Đồng mới đến.

Rừng cờ vàng Việt Nam Cộng Hòa tung bay bên ngoài địa điểm tổ chức hội nghị ASEAN tại Palm Springs trưa thứ Hai. Các cộng đồng Lào, Miên, Thái, Miến Điện đã đến biểu tình đông đảo, nhiều hơn cả cộng đồng người Việt. (Hình Thanh Phong/ Viễn Đông)

Trong lúc chúng tôi (Little Saigon Radio, Viễn Đông, Việt Báo) là những người Việt đầu tiên có mặt tại ngã tư Bob Hope và Gerald Ford đã thấy hàng ngàn người Lào, Cam Bốt, Thái Lan và Miến Điện cùng với cờ và biểu ngữ các nước trên đứng trải dài khoảng 300 mét. Khi biết chúng tôi là người Việt Nam, nhiều người hỏi, “Cộng Đồng của mấy ông sao không thấy?” “Cờ vàng đâu?” Rất nhiều người Lào và Cam Bốt nói thông thạo tiếng Việt.

Những người Lào biểu tình ngày thứ Hai, tố cáo CSVN đã sát hại người Lào và người Cam Bốt. (Thanh Phong/ Viễn Đông)

Họ tổ chức rất chu đáo, từ cờ, biểu ngữ, máy phát thanh cũng như thực phẩm mang theo cho từng nhóm, họ cũng mang theo hai chiếc lều nhỏ dựng giữa bãi cát trắng để cho những người già yếu vào trú nắng. Ba phần tư những người này là giới trẻ, một số cựu quân nhân của Lào và Cam Bốt mặc quân phục Thủy Quân Lục Chiến rất tươm tất, họ cầm theo nhiều biểu ngữ và rất nhiều cờ.

Cảnh sát được huy động dày đặc, không cho ai bước xuống lòng đường, và ngăn đoàn biểu tình không cho vào nơi Tổng Thống Mỹ và các lãnh tụ Á Châu hội họp; không chỗ nào không có xe cảnh sát và nhân viên cảnh sát đứng canh gác, kể cả quân khuyển. Các phóng viên quốc tế được chở tới bằng hàng chục chiếc xe Cardiff nhưng cũng bị khám xét rất kỹ từ máy ảnh, quay phim đến dụng cụ mang theo.

Nhiều khẩu hiệu bằng tiếng Lào, Campuchia và tiếng Anh tố cáo lãnh tụ của họ làm tay sai cho Việt Nam cộng sản. Một khẩu hiệu viết: “Cộng Sản VN phải chấm dứt xâm chiếm Lào và Cambodia.” Một khẩu hiệu khác ghi: “1975 -1979 trên 2 triệu người chết. Từ 2002 đến 2016 một triệu người thành vô gia cư. Ai? Hun Sen,” hay “Viêt Nam must Stop invasion Cambodia,” “Viet Nam must obey the Paris Peace agreement Oct 23.9.”

Chúng tôi có cảm tưởng các người Lào và Cam Bốt đến đây biểu tình chống phái đoàn cộng sản Việt Nam nhiều hơn. Nhiều khẩu hiệu ghi “Stop TPP.” Có nhiều hình ảnh do các nước Lào và Cambodia trương lên có hình Hồ Chí Minh và lãnh tụ của họ bị lên án. Một người Cam Bốt nói tiếng Việt khá sõi, anh vừa đi vừa cầm loa nói: “Đả đảo Hồ Chí Minh của Việt Nam, Hồ Chí Minh là tên giết người, thằng Hồ Chí Minh xâm lược Cambodia và Lào của chúng tôi. Hôm nay có tin tức Hồ Chí Minh chết rồi!”

Đúng 11 giờ 15 chiếc xe đò Hoàng đầu tiên chở đồng hương đến địa điểm, ông Trần Vệ, Bùi Đẹp, ông Lê Quang Dật, anh Hoàn và một số vị nhanh chóng đem cờ và biểu ngữ trao cho từng người và bắt đầu giương cao cờ đi ra ngã tư nơi các sắc dân khác đang biểu tình, vừa đi cô Dung và anh Vũ Long Sơn Hải vừa hô vang khẩu hiệu.

Khi thấy rừng cờ vàng Việt Nam Cộng Hòa tiến tới, đoàn biểu tình của Lào, Cam Bốt, Thái Lan, Miến Điện hò reo, vẫy cờ, vỗ tay vang dội làm mọi người Việt nức lòng phấn khởi. Một đoạn đường Gerald Ford dẫn vào địa điểm họp thượng đỉnh đã bị các sắc dân khác chiếm hết vì họ đã có mặt tại đây từ 6 giờ 30 sáng dù có nhiều người ở tận Fresno, Long Beach, San Diego.

Phái đoàn Cộng đồng Việt Nam đến trễ nên tập trung ở một đoạn trên đường Bob Hope. Sau đó, ban tổ chức kêu gọi đồng hương xen kẽ vào các phái đoàn khác để lá cờ vàng của chúng ta tung bay cùng với cờ các quốc gia khác. Ba phụ nữ chống cộng nổi tiếng trong cộng đồng là chị Bích, chị Thủy và trung úy Phạm Thị Diệu Chi kiên trì cầm một biểu ngữ lớn đứng ở một góc đường. Nắng, nóng và đứng lâu, chị Diệu Chi bị xỉu và phóng viên Mỹ Linh của đài VNA/TV cũng bị ngất xỉu, may có xe của Trung Tâm Y Tế Michael Đào đi theo trợ giúp, nhưng vì cảnh sát ngăn nhiều nơi nên xe y tế đậu khá xa chỗ biểu tình.

Đoàn Việt Nam đi trên hai xe đò lớn, chúng tôi thấy có niên trưởng Nguyễn Văn Ức và phu nhân, niên trưởng Phan Kỳ Nhơn, Phan Tấn Ngưu, bác sĩ Võ Đình Hữu Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ, kỹ sư Bùi Phát Chủ Tịch CĐNVQG Nam Cali, ông Nguyễn Văn Lực và bà Đặng Kim Trang, Chủ Tịch và Phó Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt San Diego, Chiến hữu Bùi Đẹp, Vũ Long Sơn Hải và nhiều vị khác cùng qúy đồng hương là những người có tinh thần chống cộng rất cao thường xuyên có mặt trong các cuộc biểu tình chống cộng.

Đặc biệt có ông Nguyễn Văn Tánh, cựu Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt New York và ông Lưu Phát Tấn, thành viên Đoàn Thanh Niên Cờ Vàng tại Hòa Lan cũng có mặt trong đoàn biểu tình. Cả hai vị khách ở phương xa và bác sĩ Võ Đình Hữu đều cho Viễn Đông biết cảm tưởng chung, rất cảm kích trước tinh thần chống cộng của đồng hương cũng như tinh thân yêu chuộng tự do, dân chủ và nhân quyền của các sắc dân Lào, Cam Bốt, Thái Lan và Miến Điện.

Dù nhiệt độ gần 90 độ F và đứng giữa sa mạc không một bóng cây, nhưng tất cả đã đứng tại chỗ, hô vang các khẩu hiệu và mãi đến 4 giờ chiều các sắc dân mới từ từ rút lui.

Riêng phái đoàn cộng đồng Việt Nam được biết ở lại biểu tình chống phái đoàn CSVN đến 5 giờ chiều mới tạm nghỉ, một số ở lại để biểu tình tiếp trong ngày thứ Ba. Riêng hai phóng viên chúng tôi được anh Lý Vĩnh Phong, phụ tá Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal chở về đến Đền Hùng lúc 4 giờ chiều cùng ngày để kịp tường thuật cùng quý độc giả. (tp)

Cô bé tỵ nạn VN thành thẩm phán Tối Cao Pháp Viện Mỹ?

Image copyright BBC World Service
Image caption Tòa Thượng thẩm Hoa Kỳ

Báo New York Times nêu tên bà Jacqueline Nguyễn trong số sáu người có khả năng được bổ nhiệm thành Thẩm phán Tòa Thượng thẩm, sau khi ông Antonin Gregory Scalia, vị thẩm phán kỳ cựu, qua đời.

Năm nay 51 tuổi, bà Jacqueline Nguyễn “sang Hoa Kỳ năm 10 tuổi cùng gia đình, sau khi chính quyền Nam Việt Nam sụp đổ năm 1975”, tờ báo Mỹ viết.

“Hiện đã là thẩm phán Toà Phúc thẩm Hoa Kỳ, bà được Tổng thống Obama bổ nhiệm vào tháng 5/2012,” trang báo cho hay.

Các báo tiếng Việt cho biết bà tên là Nguyễn Thị Hồng Ngọc, sinh năm 1965 tại Đà Lạt, Lâm Đồng, Việt Nam.

Một trang web của người Việt tại Hoa Kỳ viết rằng cha bà, cựu thiếu tá Quân lực Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Bình đưa gia đình sang tị nạn tại Hoa Kỳ năm 1975, ban đầu ở Trại Pendleton, sau đó định cư ở Los Angeles.

Các trang báo cũng nói khi mới sang Hoa Kỳ cô bé Jacqueline “đi phụ bán bánh với mẹ để kiếm sống”

Thẩm phán liên bang

Tốt nghiệp Occidental College và trường Luật UCLA, bà đã từng hành nghề luật, chủ yếu trong các vụ kiện tụng dân sự, và sau đó giữ các chức vụ trong bộ máy tư pháp ở California, theo New York Times.

T̀háng 5/2012, với số phiếu 91-3, bà được phê chuẩn trở thành thẩm phán Tòa Phúc thẩm Liên Bang Hoa Kỳ Khu Vực 9 (Ninth Circuit U.S. Court of Appeals).

Image caption Bà Jacqueline Nguyễ́n hiện là thẩm phán liên bang Hoa Kỳ khu vực 9.

Ngoài bà Jacqueline Nguyễn, năm nhân vật được tờ New York Times nêu lên là các “ứng viên tiềm năng” lên thay vị trí củ̃a ông Antonin Scalia là các ông Merrick B. Garland, (63 tuổi), Padmanabhan Srikanth Srinivasan (48 tuổi, sinh tại Ấn Độ), Cory Booker (46 tuổi, thượng nghị sỹ New Jersey), các bà Kamala D. Harris (51 tuổi, người gốc Á – Phi), Patricia Ann Millet (52 tuổi).

Cùng thời gian, một tờ báo khác ở Hoa Kỳ nêu ra tên bảy ứng viên tiềm năng vào chức tân thẩm phán Toà Thượng Thẩm.

Họ là Jane Kelly, Sri Srinivasan, Amy Klobuchar, Merrick Garland, Paul Watford, Pam Karlan và Jacqueline Nguyễn.

Trang Vox.com viết rằng nếu được bổ nhiệm, bà Nguyễn sẽ là người Mỹ gốc Đông Á đầu tiên nắm chức vụ này.

Tuy nhiên, trang web này cũng cho rằng hiện khó biết bà Jacqueline Nguyễn sẽ là một thẩm phán Tòa Thượng thẩm ra sao vì bà “như một trang giấy trắng’ (blank slate), hàm ý không có thành tích biểu quyết rõ rệt.

Trái lại, người vừa tạ thế năm 79 tuổi, thẩm phán Antonin Scalia, có quan điểm bảo thủ, nổi tiếng với các quyết định làm biến đổi lịch sử ngành tư pháp và chính trị Mỹ.


 


The White House
Office of the Press Secretary
For Immediate Release

President Obama Nominates Judge Jacqueline H. Nguyen to Serve on the United States Court of Appeals

WASHINGTON – Today, President Obama nominated Judge Jacqueline H. Nguyen to the United States Court of Appeals for the Ninth Circuit.

“Judge Nguyen has been a trailblazer, displaying an outstanding commitment to public service throughout her career,” President Obama said. “I am honored to nominate her today for a seat on the United States Court of Appeals and confident she will serve the American people with fairness and integrity.”

Judge Jacqueline H. Nguyen: Nominee for the United States Court of Appeals for the Ninth Circuit

Judge Jacqueline H. Nguyen has served as a United States District Judge in the Central District of California in Los Angeles since 2009.  Judge Nguyen was born in Dalat, Vietnam, and in 1975, she fled the country as a girl along with her family as Saigon was in the process of falling during the latter stages of the Vietnam War.  Her family was placed at a refugee camp in Camp Pendleton, California, where they lived in a tent city for over one month before settling in the Los Angeles area.  She received her A.B. from Occidental College in 1987, and her J.D. from UCLA School of Law in 1991.  Judge Nguyen began her legal career at the law firm of Musick, Peeler & Garrett LLP, where she was a litigation associate from 1991 to 1994.  In 1995, she joined the United States Attorney’s Office in the Central District of California, serving as an Assistant United States Attorney in the criminal division.  There, she worked as a federal prosecutor in both the General Crimes and Public Corruption and Government Fraud sections, and was a member of the office’s Organized Crime Strike Force from 1999 to 2000.  She served as Deputy Chief of the General Crimes section from 2000 to 2002.  Judge Nguyen was appointed to the state bench as Judge of the Superior Court of the County of Los Angeles in 2002 and remained a judge on that court until she was appointed to the federal bench in 2009.

President Obama Nominates Judge Jacqueline H. Nguyen to Serve on the United States Court of Appeals

WASHINGTON – Today, President Obama nominated Judge Jacqueline H. Nguyen to the United States Court of Appeals for the Ninth Circuit.

“Judge Nguyen has been a trailblazer, displaying an outstanding commitment to public service throughout her career,” President Obama said. “I am honored to nominate her today for a seat on the United States Court of Appeals and confident she will serve the American people with fairness and integrity.”

Judge Jacqueline H. Nguyen: Nominee for the United States Court of Appeals for the Ninth Circuit

Judge Jacqueline H. Nguyen has served as a United States District Judge in the Central District of California in Los Angeles since 2009.  Judge Nguyen was born in Dalat, Vietnam, and in 1975, she fled the country as a girl along with her family as Saigon was in the process of falling during the latter stages of the Vietnam War.  Her family was placed at a refugee camp in Camp Pendleton, California, where they lived in a tent city for over one month before settling in the Los Angeles area.  She received her A.B. from Occidental College in 1987, and her J.D. from UCLA School of Law in 1991.  Judge Nguyen began her legal career at the law firm of Musick, Peeler & Garrett LLP, where she was a litigation associate from 1991 to 1994.  In 1995, she joined the United States Attorney’s Office in the Central District of California, serving as an Assistant United States Attorney in the criminal division.  There, she worked as a federal prosecutor in both the General Crimes and Public Corruption and Government Fraud sections, and was a member of the office’s Organized Crime Strike Force from 1999 to 2000.  She served as Deputy Chief of the General Crimes section from 2000 to 2002.  Judge Nguyen was appointed to the state bench as Judge of the Superior Court of the County of Los Angeles in 2002 and remained a judge on that court until she was appointed to the federal bench in 2009.


 

Thượng đỉnh Hoa Kỳ-ASEAN kết thúc ngày làm việc thứ nhất

Ngày thảo luận đầu tiên của thượng đỉnh Hoa Kỳ-ASEAN đã kết thúc tại California. Các nhà lãnh đạo sẽ gặp lại nhau ở buổi cơm tối do Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama khoản đãi, và theo lời một viên chức của Nhà Trắng, mọi người đều đồng ý vừa ăn vừa nói chuyện tiếp, chứng tỏ thượng đỉnh diễn ra suôn sẻ, và có rất nhiều điều các nhà lãnh đạo muốn tiếp thục thảo luận với nhau.

Cũng xin nhắc lại thượng đỉnh Hoa Kỳ-ASEAN kéo dài 2 ngày, ngày đầu bàn thảo về hợp tác kinh tế, thương mại, ngày thứ nhì, tức là ngày mai, sẽ được dành để thảo luận về chính trị và an ninh, bao gồm tình hình biển Đông, tăng cường hợp tác chống khủng bố Nhà Nước Hồi Giáo ISIS, những biện pháp cần làm đối với Bắc Hàn và cả chuyện nhân quyền, tiến trình xây dựng dân chủ cũng được Tổng Thống Obama nói đến.

Khi nói đến nhân quyền và những bước tiến xây dựng dân chủ, điều được mọi người chú ý tới là trong số 10 nước ASEAN dự thượng đỉnh, chỉ có Indonesia và Philippines là 2 quốc gia Đông Nam Á có được nền dân chủ cởi mở, trong khi Lào và Việt Nam là những nước đang được điều khiển bởi chế độ cộng sản độc đảng; chính phủ Thái Lan đang được điều hành bởi chính phủ quân sự, mọi quyết định đều nằm trong tay Tướng Prayuth Chan-Ocha; điều khiển chính trường Campuchia là ông Hun Sen làm thủ tướng từ năm 1985 đến giờ; Tiểu Vương Sultan Hassanal Bolkhia của xứ Brunei cũng nổi tiếng là người độc đoán, dùng quy định Hồi Giáo để ban hành những đạo luật rất gắt gao, buộc người dân quốc gia nhỏ bé này phải tuân theo.

Mọi người cũng chú ý đến sự hiện diện của Thủ tướng Malaysia, ông Najib Razak, người đang bị dân chúng phản đối, cáo buộc tội lấy của công làm của riêng, và sự hiện diện của Tổng Thống Indonesia, ông Joko Widodo, xuất thân là một người bán đồ gỗ trước khi bước vào sinh hoạt chính trường và trở thành người lãnh đạo quốc gia đứng thứ tư trong danh sách những nước đông dân nhất thế giới.

Một điểm khác cũng được các nhà quan sát chú ý tới là thượng đỉnh Hoa Kỳ-ASEAN diễn ra vào đúng năm cuối cùng Tổng Thống Obama ngồi ở Nhà Trắng, và cũng là thời điểm một số nhà lãnh đạo Đông Nam Á sửa soạn rời khỏi chức vụ họ đang nắm giữ.

Những nhà lãnh đạo ở trong trường hợp đặc biệt này gồm có Tổng Thống Thein Sein của Miến Điện sẽ mãn nhiệm vào tháng Tư, Thủ Tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng sẽ nãm nhiệm vào tháng Năm và Tổng Thống Benigno Aquino của Philippines sẽ mãn nhiệm vào tháng Sáu năm nay.

Thủ Tướng Dũng và Tổng Thống Aquino có mặt ở thượng đỉnh, nhưng Tổng Thống Thein Sein của Miến Điện chỉ cử một vị Phó Tổng Thống sang Hoa Kỳ phó hội.

rfa-video

 

Obama “tới Việt Nam vào tháng Năm”

  • BBC, 15-2-2016, 44 phút trước

Image copyright AP
Image caption Hai ông Barack Obama và Nguyễn Tấn Dũng đã có cuộc gặp bên lề Thượng đỉnh Sunnylands

Chính phủ Hoa Kỳ thông báo Tổng thống Barack Obama sẽ tới thăm Việt Nam vào tháng Năm tới.

Dường như ông Obama sẽ tới Hà Nội khi đang ở Á châu nhân tham dự Hội nghị Thượng đỉnh khối G7 tại Nhật Bản từ 26–27/5.

Nhà Trắng cho hay ông tổng thống đã nói với Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng rằng ông nhận lời tới thăm Việt Nam.

Hai ông Barack Obama và Nguyễn Tấn Dũng đã có cuộc gặp riêng hôm thứ Hai 15/2 bên lề Hội nghị Thượng đỉnh Hoa Kỳ-Asean tại Sunnylands, tiểu bang California.

Thông cáo của Chính phủ Mỹ nói hai vị lãnh đạo đã thảo luận thúc đẩy quan hệ song phương.

Việt Nam và Hoa Kỳ kỷ niệm 20 năm thiết lập quan hệ ngoại giao hồi năm ngoái.

Cũng năm 2015, ông Obama đã đón Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng tại Nhà Trắng.

Trong chuyến thăm này ông Trọng đã ngỏ lời mời ông Obama sang thăm nhưng không có tin ông tổng thống đồng ý hay không.

Đây sẽ là chuyến thăm Việt Nam đầu tiên của ông Barack Obama.

Trước ông, có hai tổng thống Mỹ đã thăm Việt Nam sau 1975: Tổng thống Bill Clinton vào năm 2000 và Tổng thống George W. Bush vào năm 2006.

  • Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đến Sunnylands
    15 tháng 2 2016
  • Thủ tướng ‘đi cùng đoàn lớn’
    13 tháng 2 2016
  • Thủ tướng Dũng ‘đổi ý giờ chót, sẽ gặp Obama’
    12 tháng 2 2016
  • Thủ tướng Dũng ‘không tới Sunnylands’
    12 tháng 2 2016
  • Obama sẽ nói gì tại thượng đỉnh Asean?
    10 tháng 2 2016

Tin chính

Đánh bom bệnh viện Syria là ‘tội ác’

Các cuộc không kích nhắm vào bệnh viện ở miền bắc Syria làm thiệt mạng nhiều người và bị cáo buộc ‘cấu thành tội ác chiến tranh”.

Đảng sẽ làm gì nếu Việt Kiều tự ứng cử?
Con khấu đầu cha mẹ thời nay có quá đà?
Trung Quốc ‘tôn thờ Mao và xoài’
Chọn lãnh đạo theo ‘minh triết’ Việt Nam

Đảng sẽ làm gì nếu Việt Kiều tự ứng cử?

 Chính trị Việt Nam
Image copyright Getty
Image caption Nhân sự bộ máy của chính quyền và nhà nước ở Việt Nam thường được Đảng Cộng sản và các tổ chức thuộc đảng này sắp xếp, bổ nhiệm, phân công vào các vị trí lãnh đạo từ trung ương, đến địa phương.

Kiều dân Việt Nam ở nước ngoài có quyền tham gia ứng cử vào Quốc hội ở Việt Nam, nếu họ muốn, tuy nhiên đây là điều mà chính quyền và Đảng Cộng sản Việt Nam không muốn và trên thực tế có nhiều điều luật của Việt Nam ngăn cản các quyền này, theo ý kiến của các nhà hoạt động và quan sát dân chủ Việt Nam từ hải ngoại.

NG GIA KIENG

Trao đổi với BBC hôm 14/02/2016 từ Pháp, ông Nguyễn Gia Kiểng, nguyên Thứ trưởng, cựu quan chức của Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa trước 30/4/1975, nêu quan điểm:

“Chúng tôi cho rằng phải có một sự hòa giải rất dứt khoát, thẳng thắn giữa cộng đồng người Việt hải ngoại và đất nước và quê hương cũ.

“Do đó chúng tôi vẫn hoan nghênh và chúng tôi chủ trương và chúng tôi hoan nghênh mọi cố gắng theo chiều hướng trả lại quyền công dân tức khắc, đầy đủ cho những người Việt Nam ở hải ngoại, nếu họ muốn.

“Và như thế thì họ cũng có quyền ứng cử vào Quốc hội. Tôi nghĩ rằng đó là một điều mà những người, có thể chính quyền này họ chưa muốn, nhưng mà những người dân chủ nên có thái độ nên ủng hộ.”

Từ Thụy Sỹ, ông Đặng Xương Hùng, nguyên Lãnh sự và cựu Phó Vụ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Nam, nói với BBC:

“Liệu Đảng Cộng sản Việt Nam có mở cửa để cho cộng đồng người Việt (ở hải ngoại) tham gia vào bầu cử hay không, thì câu trả lời của tôi là ‘không’.

“Bởi vì Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ dựa vào lực lượng 4,5 triệu đảng viên, chứ họ chưa nghĩ hoặc họ không nghĩ, không bao giờ nghĩ đến việc là sử dụng nguồn lực của cộng đồng người Việt khoảng 4 triệu người Việt Nam ở nước ngoài.

“Đó là một lực lượng rất là mạnh để có thể tham gia vào đất nước Việt Nam để cho đất nước Việt Nam hùng mạnh lên.”

Theo vị cựu Phó Vụ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Nam, trong luật pháp Việt Nam hiện tại còn có một số điều ‘chằng chéo’ nhau mà có thể ngăn cản quyền ứng cử của kiều dân Việt Nam. Ông nói:

“Theo tôi biết, luật pháp Việt Nam có mấy điều chằng chéo nhau. Thứ nhất là điều 4 của Hiến pháp Việt Nam đã chứng tỏ rằng Đảng Cộng sản Việt Nam chỉ có những người nào Đảng viên mới có thể tham gia vào bộ máy lãnh đạo cao nhất của đất nước.

“Tuy nhiên cũng có những điều nói lên luật bầu cử, tức là công dân Việt Nam từ 21 tuổi có thể tham gia tự ứng cử, nhưng nó lại có những quy định để mà ngăn chặn việc không phải bất cứ công dân Việt Nam nào cũng có thể tự do ứng cử được, mà phải tự do trong cái mà chúng ta gọi là quy trình của Đảng Cộng sản Việt Nam,” cựu quan chức ngoại giao nói.

Tước quyền bầu cử?

Ông Đặng Xương Hùng nhân dịp này cũng bình luận với BBC về tình trạng nhiều năm nay kiều dân Việt Nam, công dân Việt Nam ở nước ngoài không được tổ chức bầu cử trong các kỳ bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân, điều mà ông cho là hành vi ‘tước quyền’ bầu cử, ứng cử của họ.

dangxuonghung

Cựu lãnh sự Việt Nam tại Thụy Sỹ nói:

“Theo tôi quan sát, cũng như đối với bản thân cá nhân tôi đi công tác nhiều lần và cũng rơi vào kỳ bầu cử thì chẳng bao giờ có chuyện là Đảng Cộng sản Việt Nam nghĩ đến những bộ phận công dân ở phía ngoài nước cả.

“Ngay cả những cán bộ chúng tôi mà đi trong các giai đoạn mà vắng mặt đó thì cũng chẳng có hòm phiếu nào mà tổ chức được phía bên ngoài, tôi nghĩ có thể là kinh phí hoặc có thể đó toàn là những người cán bộ ngoại giao và họ cũng không cần phải làm điều đó.”

Và ông Đặng Xương Hùng nói thêm:

“Về mặt luật pháp, Hiến pháp Việt Nam cũng có đầy đủ các điều khoản để có thể đảm bảo trong “nháy nháy” sự tự do của bầu cử. Thế tuy nhiên họ có rất nhiều biện pháp để mà có thể ngăn chặn sự tham gia của các lực lượng bên ngoài vào bộ máy chính quyền, nhà nước.

“Thông qua việc các ứng cử viên đều phải thông qua sự lựa chọn và sự giới thiệu của Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam,” vị cựu Lãnh sự nói với BBC.

Gần đây, một phong trào tự ứng cử của nhiều người dân Việt Nam ở trong nước, trong đó có các nhà hoạt động, vận động cho dân chủ hóa, nhân quyền và xã hội dân sự ở Việt Nam đã xuất hiện vài tháng trước kỳ bầu cử Quốc hội và Hội đồng Nhân dân các cấp diễn ra dưới sự tổ chức, chỉ đạo và kiểm soát của chính quyền và Đảng Cộng sản Việt Nam.

Đi đầu trong phong trào này có thể kể tới Tiến sỹ Nguyễn Quang A, người đã tuyên bố đứng ra ứng cử trên cương vị một ứng cử viên tự do.

Khi được hỏi liệu động thái này của ông Nguyễn Quang A và những người tự ứng cử như ông có thể sẽ làm tăng cường, củng cố tính chính danh của chính quyền và đảng cộng sản hay trái lại sẽ là một thách thức hay không, ông Nguyễn Gia Kiểng, người cũng là sáng lập viên của tổ chức Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên từ Pháp, nêu quan điểm:

“Có một lập luận tôi cũng nghe nói rằng khi mà chúng ta ra ứng cử, là chấp nhận luật chơi. Cái đó thì cũng đúng một phần. Vả lại, cái phần đó lại nhắm vào Quốc hội. Theo tôi có hai cơ quan mà có thể nói là đáng bị phản đối nhất, đáng bị lên án nhất tại Việt Nam, đó một là Tòa án, hai là Quốc hội…”

Chấp nhận luật chơi?

Và ông Nguyễn Gia Kiểng nói thêm:

“Do đó có một lập luận nói rằng khi mà chúng ta ứng cử vào định chế đó để ứng cử vào Quốc hội, thì chúng ta đã vô hình chung là đã chấp nhận luật chơi của chế độ và đã tăng cường sự chính danh của chính quyền.

“Thế nhưng tôi nghĩ rằng những người tự ra ứng cử, họ không phải là họ không nghĩ tới điều đó, nhưng họ biết rằng đằng nào thì họ cũng không vào được Quốc hội, họ lợi dụng cơ hội này để nói lên tiếng nói của dân chủ.

“Thành ra ở đây nó có một sự mâu thuẫn, một mặt là về vấn đề nguyên tắc thì phải tẩy chay cuộc bầu cử này, nhưng mà về mặt thực tế, thì đây là một cơ hội mà nhiều người nghĩ rằng không nên bỏ lỡ, để nói lên tiếng nói của dân chủ.

TS Nguyễn Quang A
Image copyright vepr.edu.vn
Image caption TS. Nguyễn Quang A nói với BBC ông muốn ‘thức tỉnh người dân’ về quyền bầu cử, ứng cử.

“Trong trường hợp này, tôi nghĩ rằng những người dân chủ nên nhìn với tất cả thiện chí và nên hiểu rằng có nguyên tắc, nhưng mà cũng có những quan tâm thực tế và điều quan trọng là thiện chí của mỗi người, tùy theo chúng ta ra ứng cử để có một tiếng nói, để nổi tiếng, để có một cái danh, để tìm danh tiếng cho cá nhân.

“Hay là chúng ta ra ứng cử để nhân cơ hội này, nói lên nguyện vọng của nhân dân Việt Nam, tôi nghĩ điều này không thể có một nhận định phê phán, phê bình chung được, mà phải xét từng trường hợp.”

Hôm 14/02, trả lời câu hỏi của BBC liệu Đảng Cộng sản nên mở cửa để cho Việt Kiều tại hải ngoại tham gia ứng cử vào Quốc hội Việt Nam, bất luận chính kiến của họ là gì, Luật sư Vũ Đức Khanh, Phó Tổng thư ký Đảng Dân chủ Việt Nam tại Canada, trả lời:

“Tôi cho rằng quyền ứng cử là quyền của công dân Việt Nam thì không nhất thiết cần Đảng Cộng sản Việt Nam cho phép hay không. Nếu công dân Việt Nam ở nước ngoài hội đủ điều kiện tự ứng cử đại biểu quốc hội theo quy định luật bầu cử thì tôi nghĩ chúng ta nên ủng hộ họ tham gia. Còn việc họ có thành công hay không thì hạ hồi phân giải.”

Dự đoán kết cục

Khi được đề nghị dự đoán về việc các nhà hoạt động như TS. Nguyễn Quang A tham gia ứng cử và đảng cộng sản sẽ đối phó thế nào và kết cục ra sao, Luật sư Khanh nêu quan điểm:

“Trong điều kiện hiện nay, tôi ủng hộ đồng bào trong và ngoài nước tích cực tham gia bằng cách tự ứng cử càng nhiều càng tốt. Đây là đợt tập dượt cho những kỳ bầu cử tự do, dân chủ hơn của đất nước.

“Nếu chỉ có một vài người tự ứng cử thì sẽ rất dễ dàng cho Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) giải quyết bằng cách nhận chìm xuồng, nhưng nếu như có hơn 1.000 người ra tranh cử với 500 đến 1.000 ứng cử viên chỉ định của ĐCSVN thì tình hình hoàn toàn khác.

“Tôi nghĩ ĐCSVN sẽ cố tình tìm cách dập tắt những ngọn lửa này ngay từ bây giờ cho nên lực lượng dân chủ nên tăng tốc làm áp lực để truyền thông trong và ngoài nước lên tiếng. Như thế thì thế nào ĐCSVN cũng sẽ phải chấp nhận luật chơi mới và tương kế tựu kế để giành chiến thắng về phía mình.

“Cuộc so găng lần này do ông Nguyễn Quang A khởi xướng quả đã đặt ĐCSVN vào tình thế khó xử. Trước đây, hôm tháng 11/2015 vừa qua, cũng có một vị lãnh đạo cấp cao của ĐCSVN cho tôi biết rằng ông ấy cũng mong là một ngày gần đây, tôi sẽ có cơ hội về Việt Nam tham gia bầu cử với ông ấy.

“Tôi lạc quan về triển vọng tự do, dân chủ hoá Việt Nam trong bối cảnh Hà Nội tham gia TPP và tình hình căng thẳng trên Biển Đông. Tôi nghĩ đã đến lúc Việt Nam đổi mới lần hai.”

Image caption Luật sư Vũ Đức Khanh cho rằng việc người dân tự đứng ra ứng cử độc lập là một cuộc tập dươtj cho bầu cử tự do, dân chủ và là một thách thức, áp lực với chính quyền.

Cũng trong dịp này một số ý kiến của các nhà hoạt động và quan sát khác cũng chia sẻ thêm về chủ đề trên với BBC, từ Hoa Kỳ một ý kiến bình luận:

“Hiện tại chưa thể có ý kiến gì về vụ TS. Nguyễn Quang A và một số nhà dân chủ ra ứng cử Quốc Hội Việt Nam. Nhìn tổng thể thì thấy ‘cú đánh hay’, nhưng cần nhìn rõ hơn sự tác động chính trị ra sao lên phong trào chung.”

Còn một ý kiến khác từ Anh Quốc bình luận: “Quan điểm chung… là vậy, không nhìn thấy tương lai chắc chắn nào của mọi hoạt động có tính cá thể, mà nên tìm đến cuộc vận động chung, vì bài toán dân chủ là bài toán của một đáp số chung chứ không phải là tìm đáp số cá nhân.

“Dù sao thì những cuộc lấn rào thế này đều góp phần vào cuộc vận động dân chủ cho đất nước,” ý kiến này nói.

Nhân sự mới cho hai vị trí trong Đảng

 vo_van_thuong
Image copyright Kham Reuters
Image caption Ông Võ Văn Thưởng (phải) là Ủy viên Bộ Chính trị khóa 12 trẻ nhất

Nguyên Phó Bí thư Thành ủy thành phố Hồ Chí Minh chính thức nhậm chức Trưởng ban Tuyên giáo Trung Ương, và ông Phạm Minh Chính cũng lên làm Trưởng ban Tổ chức Trung Ương Đảng hôm 15/02.

Truyền thông Việt Nam đưa tin ông Võ Văn Thưởng, 46 tuổi – là ủy viên Bộ Chính trị khóa 12 trẻ nhất – được ‘thống nhất cao phân công công tác’ vào vị trí đứng đầu cơ quan tuyên truyền quan trọng nhất của Đảng Cộng sản.

Ông Võ Văn Thưởng sẽ thôi tham gia Ban Chấp hành Đảng bộ đồng thời thôi chức Phó Bí thư Thường Trực Thành ủy thành phố Hồ Chí Minh.

Trong lễ trao quyết định, nguyên Trưởng ban Tuyên giáo Trung Ương Đinh Thế Huynh cho biết, “Bộ Chính trị đã thảo luận, cân nhắc nhiều mặt, kỹ lưỡng và quyết định phân công đồng chí Võ Văn Thưởng giữ cương vị Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương để chuẩn bị cho nhiệm kỳ tiếp theo”.

Image copyright Hoang Dinh Nam AFP Getty
Image caption Trung tướng Phạm Minh Chính (giữa) từng giữ vai trò Phó trưởng Ban Tổ chức Trung Ương Đảng

Thay vào vị trí Trưởng ban Tổ chức Trung ương của ông Tô Huy Rứa là ông Phạm Minh Chính, người từng giữ chức vụ Phó trưởng Ban Tổ chức Trung Ương từ 04/2015.

Ông Phạm Minh Chính sinh năm 1958, được phong Trung tướng Công an năm 2010, và tới đầu năm nay trở thành Ủy viên Bộ Chính trị khóa 12.

Phát biểu khi nhận quyết định trao chức, ông Minh Chính nhắc tới vai trò của ông Tô Huy Rứa và lãnh đạo khóa trước, “các đồng chí đã để lại những sản phẩm cụ thể và kinh nghiệm thực tiễn quý giá đối với những người làm công tác tổ chức xây dựng Đảng”.

“Nhiệm vụ của công tác xây dựng Đảng, xây dựng hệ thống chính trị trong những năm tới rất nặng nề và đỏi hỏi trách nhiệm rất cao của toàn ngành tổ chức xây dựng Đảng đối với đất nước và nhân dân,” trang Tuổi Trẻ dẫn lời.

Image copyright Getty
Image caption Hai Bí thư thứ Nhất của Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh Hoàng Trung Hải, Đinh La Thăng

Hôm 05/02, Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh đã có vị trí Bí thư Thành ủy, hoàn thiện các vị trí lãnh đạo cao nhất của hai thành phố.

Việc bổ nhiệm ông Đinh La Thăng làm Bí thư Thành ủy thành phố Hồ Chí Minh và ông Hoàng Trung Hải làm Bí thư Hà Nội được một số nhà quan sát đánh giá cao, và thậm chí coi đây là bước ‘đột phá lớn’.

Kinh tế gia Lê Đăng Doanh nói trong Bàn tròn thứ Năm của BBC rằng việc Đảng lựa chọn nhân sự của hai thành phố thay vì để Đảng bộ bầu lên, cho thấy có mong muốn “thay máu, thay đổi”.

Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng, muốn biết các vị lãnh đạo làm việc hiệu quả tới đâu, còn phải chờ xem hành động của họ là như thế nào.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đến Sunnylands

Image copyright Getty
Image caption Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chịu trách nhiệm lớn trong hoạch định chính sách ngoại giao

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã đến thành phố Palm Springs, California tham dự Hội nghị thượng đỉnh Asean – Hoa Kỳ tại Sunnylands trong hai ngày 15-16/2, theo thông tin từ Báo điện tử Chính Phủ.

Đi cùng ông có Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh, Bộ trưởng Bộ Kế hoạch – Đầu tư Bùi Quang Vinh, Bộ trưởng Bộ Công Thương Vũ Huy Hoàng và một số quan chức khác.

Đây là lần đầu tiên Hoa Kỳ chủ trì một hội nghị thượng đỉnh với các nước Asean và Washington muốn có sự tham gia của các lãnh đạo cao cấp nhất.

Tuy không phải nguyên thủ, nhưng ông thủ tướng Việt Nam là người điều hành chính phủ Việt Nam trong hai nhiệm kỳ nay và chịu trách nhiệm lớn trong hoạch định chính sách đối ngoại.

Nhà Trắng vài hôm trước thông báo rằng chủ đề tranh chấp ở Biển Đông sẽ được đặt cao trong nghị trình, và vì vậy sự có mặt của ông Nguyễn Tấn Dũng, người trước đây đã có nhiều phát biểu về chủ đề này trên các diễn đàn quốc tế, được cho là rất quan trọng.

Nỗ lực ‘giải quyết tranh chấp’ trên Biển Đông

Hôm 14/2, hãng tin AFP dẫn lời ông Earnest Bower từ Trung tâm nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế CSIS nói ông Obama đang cố gắng “tạo ra một bối cảnh buộc Trung Quốc phải hành động theo luật”.

Trong hội nghị này, ông Obama và các đại diện từ Asean sẽ “cố gắng thỏa thuận để đối phó với vô số các tranh chấp chủ quyền hàng hải” trên Biển Đông – AFP cho biết.

Image copyright XINHUA
Image caption Trung Quốc từng cho máy bay đáp thử trên Đá Chữ Thập, gây căng thẳng ở khu vực

Hội nghị thượng đỉnh Sunnylands theo các quan sát viên là sự kiện thuộc loại quan trọng nhất trong quan hệ giữa Hoa Kỳ và khối Asean từ trước tới nay, khẳng định lại lập trường của Mỹ trong quan hệ với các nước Đông Nam Á.

Các nghị sỹ thuộc Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Hoa Kỳ hôm 12/2 vừa thông qua nghị quyết hoan nghênh thượng đỉnh Sunnylands.

Thông cáo của các thượng nghị sỹ thuộc lưỡng đảng nói họ ủng hộ nâng tầm quan hệ với Asean lên thành quan hệ đối tác chiến lược.

Văn bản mà BBC có trong tay cũng nhấn mạnh ủng hộ của Hoa Kỳ cho “nỗ lực của Asean nhằm giải quyết tranh chấp biển và lãnh thổ thông qua ngoại giao hợp tác kể cả trọng tài quốc tế, theo luật pháp và thể chế quốc tế”.

Hội nghị Sunnylands không đi đến đâu?

BBC, 15-02-2016

http://www.bbc.com/vietnamese/forum/2016/02/160215_bui_van_phu_sunnylands_comment

Image copyright Getty
Image caption Tổng thống Obama ‘rất yếu về đối ngoại’, theo tác giả

Cần phải nhấn mạnh Tổng thống Mỹ Barack Obama rất yếu về đối ngoại, từ Ukaraine, đến Syria, Iran.

Vì thế ASEAN không tin có thể tìm được sự ủng hộ của Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của Obama trong năm cuối nhiệm kỳ trong cách giải quyết tranh chấp ở Biển Đông.

Đơn giản, quan hệ thương mại Mỹ-Trung quan trọng hơn là với ASEAN, 1.3 tỉ người so với 300 triệu.

Hoa Kỳ đã cho tàu chiến chạy qua những khu vực gần các đảo do Trung Quốc kiểm soát ở Trường Sa, và Hoàng Sa mới đây, nhưng mục đích chỉ là đưa tín hiệu bảo vệ tự do lưu thông trên biển. Trung Quốc vẫn tiếp tục xây dựng sân bay và hạ tầng trên các đảo nhân tạo.

Phản ứng của Hoa Kỳ dè dặt, không thực sự thách thức Trung Quốc vì lo ngại làm sụp đổ quan hệ thương mại giữa hai nước.

Tổng thống Obama muốn xoay trục về Đông Á. Nhưng năm 2013, vì khủng hoảng ngân sách với quốc hội Mỹ mà Obama đã hủy chuyến đi họp APEC ở Indonesia và ASEAN ở Brunei làm lãnh đạo các quốc gia này thất vọng và mất niềm tin vào Hoa Kỳ.

TPP thì chưa biết có được quốc hội Mỹ phê chuẩn hay không vì không chỉ Cộng hòa trong quốc hội phản đối, nhiều dân cử Dân chủ cũng không tán đồng trong khi nghiệp đoàn lao động Mỹ cực lực phản đối.

Các ứng viên tổng thống của đảng Cộng hòa như Donald Trump, Marco Rubio cũng không ủng hộ TPP.

Image copyright Getty
Image caption Đến phút chót Việt Nam mới xác nhận Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ dự hội nghị ở Sunnylands

Về việc Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lúc đầu không đi, rồi lại quyết định đi dự hội nghị kỳ này ở Hoa Kỳ, có những dư luận cho rằng ông vẫn có thể làm thay đổi tình hình chính trị Việt Nam, sau khi đã bị loại khỏi Bộ Chính trị sau Đại hội Đảng 12.

Tôi thì không nghĩ là sẽ có thay đổi vì nên nhớ chủ trương của đảng Cộng Sản là “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”. Đảng đã quyết định tại đại hội là chọn Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng ở lại để kiên trì với chủ nghĩa Mác-Lê và tư tưởng Hồ Chí Minh và chọn con đường “kinh tế thi trường, định hướng xã hội chủ nghĩa”, với chính sách đối ngoại vẫn thân Trung Quốc hay có thể nói là đang bị Trung Quốc kìm hãm.

Tham dự thượng đỉnh ASEAN có nhiều lãnh đạo sắp hết nhiệm kỳ. Tổng thống Obama còn chưa đến một năm sẽ rời Bạch Ốc. Tổng thống Aquino của Philippines cũng rời chức vụ trong vài tháng tới. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng thế. Tổng thống Thein Sein của Myanmar cũng sắp bàn giao quyền hành cho đảng đối lập nên không dự thượng đỉnh mà cử phó tổng thống.

Trước khi hội nghị diễn ra, nhật báo Los Angles Times còn đưa tin với một tựa bài hết sức bất lợi cho nhiều lãnh đạo ASEAN là “A crowd of dictators is coming to Southern California” (Một đám nhà độc tài đang đến Nam California). Trong 10 quốc gia ASEAN thì có đến 7 được cho là có lãnh đạo độc tài là Hun Sen của Cambodia, Prayuth Chan-0cho của Thái Lan, Najib Razak của Malaysia, Hassanal Bolkiah của Brunei, Thein Sein của Malaysia, Choummaly Sayasone của Lào và Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam.

Vì thế có thể sẽ có nhiều người, trong đó có người Mỹ gốc Việt, kéo về Sunnylands biểu tình trong những ngày hội nghị. Như khi Tổng thống Obama tiếp Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình ba năm trước đây cũng ở nơi này ở miền nam California.

Bùi Văn Phú, nhà báo tự do từ vùng Vịnh San Francisco, California.

Quốc phòng Việt Nam ‘ba không’ và ‘một có’

Image copyright bbcvietnamese.com
Image caption Ông Nguyễn Ngọc Trường là Đại sứ Việt Nam tại Thủy Điển (nhiệm kỳ 2002-2006).

Một chuyên gia về quan hệ quốc tế nói Việt Nam phải sử dụng tất cả các đòn bẩy chiến lược và chiến thuật để duy trì bảo vệ an ninh toàn vẹn lãnh thổ.

Trả lời phỏng vấn với phóng viên Nguyễn Hoàng của BBC tiếng Việt tại Hà Nội hồi giữa tháng 01/2016, Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Trường, nguyên vụ Trưởng ban Nghiên cứu lịch sử Ngoại giao Việt Nam (Bộ Ngoại giao Việt Nam) nói không phải là Việt Nam hiện đại hóa sức mạnh quân sự để kiềm chế hay đối trọng Trung Quốc như phía Trung Quốc nêu mà chỉ là để tự vệ.

“Tương quan trong lịch sử như ông Nguyễn Trãi đúc kết ở cuối thế kỷ 15 trong bài Bình Ngô Đại Cáo “Tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau, song hào kiệt đời nào cũng có”.

“Tuy nhiên tương quan nay ngày càng thay đổi. Trung Quốc nay là một quốc gia mạnh ở mức toàn cầu trong khi Việt Nam vẫn chỉ là một nước với nền kinh tế nhỏ và tương quan có thay đổi.

“Câu hỏi đặt ra là Việt Nam sẽ ứng xử thế nào bên cạnh một nước Trung Quốc đang trỗi dậy mạnh mẽ. Việt Nam sẽ ứng xử với Trung Quốc như thế nào trong mối quan hệ tương tác với các cường quốc khác, đặc biệt với Hoa Kỳ, Nhật Bản, Ấn Độ, Nga và EU.

“Đó là các những vấn đề cốt lõi mà Việt Nam phải giải quyết trong ngoại giao và đời sống kinh tế và chính trị hiện đại của Việt Nam,” Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Trường, hiện là Chủ tịch Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Phát triển Quan hệ Quốc tế ( CSSD), nói với BBC.

“Ba không” và “một có”

Image copyright AFP
Image caption Ngoại trưởng Kerry đã từng có những tuyên bố mạnh về lập trường của Hoa Kỳ tại Biển Đông.

Ông Trường nói rằng có những cơ quan nghiên cứu an ninh và quốc phòng của Việt Nam người ta đề ra cái gọi là “ba không”: không để nước ngoài thiết lập căn cứ quân sự tại Việt Nam, không đi với nước này để chống nước kia và không cho nước khác sử dụng lãnh thổ của mình để chống lại một nước khác.

Thế nhưng ông Trường mô tả “ba không” này thì có vẻ “phòng thủ quá”.

“Tức là nếu như mình “ba không” mà người ta lại muốn làm thì mình làm thế nào. Cho nên chúng tôi tại trung tâm này đề ra cái gọi là “ba không một có”. Một có ở đây là những cái gì có thể làm được và làm đến mức độ nào. Một có là chúng tôi phải sử dụng tất cả các đòn bẩy chiến lược và chiến thuật để duy trì bảo vệ an ninh toàn vẹn lãnh thổ của quốc gia.

“Vừa rồi ở hội nghị Singapore với tọa đàm ba bên Trung Quốc, Ấn Độ và Việt Nam. Về phần quan hệ Việt Trung, tôi có nói rằng chúng tôi là “ba không” đấy nhưng mà có “một có”.

“Chúng tôi không liên minh quân sự với một nước nào. Sẽ không đi với một nước khác để chống lại một nước lớn khác. Tuy nhiên Việt Nam chúng tôi hoàn toàn có quyền sử dụng các phương tiện, công cụ có trong tay, kết hợp sức mạnh của Việt Nam với sức mạnh của thế giới để bảo vệ lợi ích của mình.

“Một có” này không phải chỉ là phản ứng chiến thuật mà là quan điểm chiến lược. Cái “ba không” dường như khiến Việt Nam ở trong thế bị động và đối phó. Do đó để tránh bị bó buộc thì mình cần phải chủ động và linh hoạt về mặt chiến lược và chiến thuật.

Cái này bao gồm cả xây dựng lực lượng phòng thủ, học thuyết quốc phòng, hiện đại hóa quân sự và hợp tác về an ninh quốc phòng và trên biển với các nước khác. Thế thì những cái như là mua bán vũ khí hay tăng cường tiềm lực giám sát trên biển thì nằm trong khuôn có “một có” mà Việt Nam cần phải làm và phải làm mạnh và có hiệu quả.

Do đó cái “ba không một có” này chúng tôi đã truyền đạt tới các cấp nghiên cứu và chúng tôi xã hội hóa các kiến thức này.

Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Trường, nguyên vụ Trưởng ban Nghiên cứu lịch sử Ngoại giao Việt Nam, bình luận rằng không phải là Việt Nam hiện đại hóa sức mạnh quân sự để kiềm chế hay đối trọng Trung Quốc như phía Trung Quốc nêu mà chỉ là “để tự vệ”.

“Mỗi quốc gia tùy vị trí địa chiến lược của mình thì cần tự thực hiện việc phòng vệ sao cho có hiệu quả nhất. Tuy Việt Nam tăng cường tiềm lực quốc phòng hay bảo vệ chủ quyền biên giới hải đảo với lực lượng hải giám nhưng mà chẳng ăn thua gì so với Trung Quốc.

“Tôi nghĩ là nỗ lực của Việt Nam chỉ là 5-7% so với sức mạnh của Trung Quốc. Cán cân quyền lực về quân sự ở khu vực này cũng như trên biển thì Trung Quốc không những là vượt xa Việt Nam mà còn đang tạo ra sự mất cân bằng sức mạnh quân sự của cả khu vực này”, ông Trường nói thêm.

‘Không thương lượng được’

Image copyright Reuters
Image caption Sự kiện dàn khoan HD 981 là sự cố gây sóng gió trong quan hệ Việt Trung trong nhiều thập niên.

Việt Nam và Trung Quốc bấy lâu nay đều có những tuyên bố khá giống nhau về chủ quyền tại Biển Đông hay Nam Hải (theo cách gọi của Bắc Kinh) như “có bằng chứng lịch sử không thể tranh cãi” và giữ vững lập trường này.

Tiến sỹ Trường cho rằng Trung Quốc vẫn muốn dùng sức mạnh “vú cả lấp miệng em” và “nói lấy được”.

“Trung Quốc chưa sẵn sàng thương lượng. Trung Quốc nói là thương lượng là để xoa dịu và đánh lạc hướng chứ lập trường của Trung Quốc về Biển Đông là lập trường chưa thương lượng được.

“Chúng tôi cho rằng khi nào Trung Quốc củng cố được “nguyên trạng mới” của họ ở Trường Sa thì họ mới ngồi với Asean để đàm phán Bộ Qui tắc Ứng xử ở Biển Đông (COC) nhằm để công nhận nguyên trạng mới của họ.

“Tức là chừng nào họ chưa củng cố xong những cứ điểm, không phải chỉ Trường Sa mà từ ngoài cửa Vịnh Bắc bộ trở ra tới phía nam, thì lập trường của Trung Quốc là không thương lượng được,” ông Trường nhận định.

Sự kiện giàn khoan HD 981 của Trung Quốc được ra Biển Đông, theo ông Trường, đã làm đảo lộn quan hệ Việt Trung và làm người Việt Nam mất lòng tin vào những thỏa thuận cấp cao với giới lãnh đạo Trung Quốc, trong đó có Thỏa thuận Thành Đô, theo một chuyên gia về quan hệ quốc tế tại Hà Nội.

“Cuộc cọ xát “lấy thịt đè người” của khoảng 200 tàu Trung Quốc với khoảng 50 tàu của Việt Nam đã làm thay đổi tư duy và cách tiếp cận của lãnh đạo cũng như nhân dân Việt Nam.

“Sự kiện này khiến Việt Nam nhận thức lại Trung Quốc và thấy mối quan hệ này cũng không xuôi chèo mát mái như “16 chữ và 4 tốt”.

“Có khi là cái 16 chữ và 4 tốt này là Trung Quốc đề ra để Việt Nam thực hiện chứ không phải là để Trung Quốc thực hiện,” Tiến sĩ Trường, từng giữ chức vụ Trưởng ban Nghiên cứu lịch sử Ngoại giao Việt Nam (Bộ Ngoại giao Việt Nam) nói.

“Sự kiện HD 981 đặt ra nhu cầu phải cài đặt lại quan hệ với Trung Quốc”, ông Trường nói.

Theo nhà ngoại giao này, quan hệ với Trung Quốc là một tập hợp quan hệ chồng chéo và phức tạp từ giữa hai Đảng, kinh tế, ngoại giao và cần phải “cái nào đi cái đó” và rằng nếu cứ dính líu vào các tranh chấp trên biển mà không tiếp tục các mối quan hệ khác thì sẽ làm tắc nghẽn quan hệ song phương.

Việt Nam bị xếp hạng ‘không tự do’

 
Image copyright vietnamtribune.com
Image caption Việt Nam được cho 20/100 điểm trong báo cáo năm 2015

Việt Nam được cho 20/100 điểm trong báo cáo về “Tự do toàn cầu 2016” do tổ chức Freedom House thực hiện trên 195 quốc gia và 15 vùng lãnh thổ.

Báo cáo được thực hiện bởi Tổ chức theo dõi độc lập Freedom House, chuyên về những vấn đề như tự do, dân chủ trên thế giới. Năm nay, báo cáo kết luận “Tự do toàn cầu đang gặp áp lực”.

Có ba mức độ đánh giá tổng quát trong báo cáo là tự do, tự do một phần, và không tự do.

Ngoài ra, các quốc gia còn được đánh giá ở các nội dung như quyền lợi chính trị và tự do công dân (từ 1-7, hạng 1 là tự do nhất, hạng 7 là ít tự do nhất), và được cho điểm tổng quát với thang điểm 100. Điểm tổng quát cao cho thấy quốc gia đó có tự do nhiều hơn.

Năm 2015, Việt Nam xếp hạng thấp nhất về quyền lợi chính trị (hạng 7) và hạng 5 về tự do công dân.

Image copyright AFP
Image caption Giới quan sát tiếp tục quan ngại về tình hình nhân quyền ở Việt Nam.

Giới quan sát ở quốc tế, khu vực và trong nước thời gian qua cũng tiếp tục bày tỏ quan ngại rằng chính quyền Việt Nam vẫn còn có nhiều hành động ‘đàn áp’ đối với các nhóm vận động cho dân chủ hóa, nhân quyền và xã hội dân sự.

Ngay trước Đại hội Đảng 12, một luật sư nhân quyền được nhiều người biết đến, ông Nguyễn Văn Đài đã bị bắt giữ.

Một blogger nổi tiếng, ông Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh và cộng sự, bà Nguyễn Thị Minh Thúy, tiếp tục bị giam giữ không qua xét xử.

Nhiều hành động được cho là ‘công an trị’ nhắm vào nhiều nhóm hoạt động cũng được ghi nhận như các vụ tấn công vào các nhà vận động cho công đoàn độc lập trong nhóm của bà Đỗ Thị Minh Hạnh, hay các nhóm vận động tự do tôn giáo cũng tiếp tục bị sách nhiễu, tấn công.

Sát và ngay trong Tết âm lịch Bính Thân 2016, không lâu sau bế mạc Đại hội 12, cũng xảy ra vụ ông Ngô Duy Quyền, nhà hoạt động và là chồng của Luật sư nhân quyền Lê Thị Công Nhân, bị bắt giữ câu lưu.

Và ngày 5 Tết âm lịch (13/2), tin cho hay, một nhà hoạt động ở địa phương, ông Paul Trần Minh Nhật ở Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng đã bị ‘đốt phá’ nhà cửa, ruộng vườn và nhà hoạt động đưa ra cáo buộc đã ‘bị công an’ địa phương ‘sách nhiễu, trấn áp’ do có các hoạt động đấu tranh.

Tự do sụt giảm

Trở lại với báo cáo “Tự do toàn cầu 2016”, năm ngoái là năm thứ 10 liên tiếp điểm số tự do toàn cầu sụt giảm theo Freedom House.

Những vấn đề như chiến tranh tại Syria, khủng hoảng di cư đến Châu Âu đã góp phần làm thang điểm tự do đi xuống.

Áp lực kinh tế cũng góp phần làm suy giảm tự do. Tại Trung Quốc, kinh tế phát triển chậm lại đã dẫn đến “những chiến dịch thô bạo nhắm tới người bất đồng chính kiến”.

Image copyright EPA
Image caption Trung Quốc được cho là đang có các đàn áp mới với xã hội dân sự.

Báo cáo này viết về tình hình Trung Quốc:

“Chính quyền của ông Tập Cận Bình phản ứng lại với sự sụt giảm của thị trường chứng khoán bằng sự can thiệp thô bạo lên thị trường, tăng cường kiểm duyệt và tuyên truyền, và thêm đàn áp mới với xã hội dân sự”.

Trung Quốc xếp hạng 7 về quyền lợi chính trị, hạng 6 về tự do công dân, được 16 điểm.

Cùng trong Đông Nam Á, Thái Lan xếp hạng 6 về quyền lợi chính trị, và hạng 5 về tự do công dân, được 32 điểm.

Có 12 nước nằm trong nhóm “Tệ nhất”, có thể kể đến như Syria chỉ được -1 điểm và Bắc Triều Tiên được 3 điểm.

Các tổ chức, cá nhân kêu gọi TT Obama lên tiếng với chính quyền VN trong Hội nghị Thượng đỉnh Hoa Kỳ – ASEAN

Posted by adminbasam on 13/02/2016

https://anhbasam.wordpress.com/2016/02/13/7007-cac-to-chuc-ca-nhan-keu-goi-tt-obama-len-tieng-voi-chinh-quyen-vn-trong-hoi-nghi-thuong-dinh-hoa-ky-asean/

Người dịch: Trần Văn Minh,

10-2-2016

Tổng thống Barack Obama

Nhà Trắng,  1600 Pennsylvania Avenue NW
Washington, DC 20500

Kính ngài Tổng thống Obama,

Chúng tôi, những tổ chức và cá nhân ký tên dưới đây, trân trọng yêu cầu ngài đưa vấn đề nhân quyền lên hàng ưu tiên trước Hội nghị thượng đỉnh Hoa Kỳ – ASEAN tại Sunnylands, California sắp tới. Cụ thể, chúng tôi mong ngài nêu mối quan tâm với phái đoàn Việt Nam về sự vi phạm nghiêm trọng có hệ thống của chính quyền Việt Nam đối với các quyền con người được quốc tế công nhận, đặc biệt là quyền tự do tôn giáo hay tín ngưỡng.

Sau hai mươi năm thiết lập quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ, với hàng tỷ đô la thương mại và đầu tư của Mỹ, chính quyền Việt Nam tiếp tục đối xử với công dân của chính họ – đặc biệt là những người cổ động sự tôn trọng nhân quyền và dân chủ – theo cách đòi hỏi cần phải có một sự tái cam kết của Mỹ trong việc bênh vực cho nhân quyền ở Việt Nam. Đặc biệt đáng lo ngại là vụ bắt giữ gần đây đối với luật sư nhân quyền và cựu tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Đài. Lần đầu tiên ông bị bắt giữ và giam cầm vào năm 2007 vì bảo vệ tự do tôn giáo và kêu gọi dân chủ hóa xã hội Việt Nam. Trớ trêu thay, không lâu trước lần ông bị bắt gần đây nhất vào ngày 16 tháng 12 năm 2015, ông Đài đã công khai ủng hộ sự tham gia của Việt Nam vào Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương.

Khi Việt Nam tích cực tìm cách mở rộng thương mại với Hoa Kỳ, chính quyền của ngài nên đòi hỏi Việt Nam phải trả tự do vô điều kiện cho hàng trăm người bị giam giữ vì phát biểu ý kiến và niềm tin ôn hòa, chẳng hạn như nhà hoạt động tự do tôn giáo, Cha Nguyễn Văn Lý, Mục sư Nguyễn Công Chính, tu sĩ Phật giáo Hòa Hảo Bùi Văn Trung và Nguyễn Văn Minh, tu sĩ Phật giáo Khmer Krom Liễu Ny và Thạch Thuol; nhà vận động dân chủ Bùi Thị Minh Hằng và Trần Huỳnh Duy Thức; các nhà hoạt động về quyền lao động Đoàn Huy Chương và Nguyễn Hoàng Quốc Hùng; các Kitô hữu Tây Nguyên Runh, Jonh, và Y Ngun Knul; các nhà hoạt động Công giáo trẻ Đặng Xuân Diệu, Hồ Đức Hòa và Nguyễn Đặng Minh Mẫn; nhà bất đồng chính kiến trên mạng Ngô Hào.

Chúng tôi cũng yêu cầu ngài thúc đẩy Việt Nam phải tôn trọng nghĩa vụ của họ là một nhà nước độc đảng đối với cả Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị lẫn Công ước Chống Tra tấn, bằng cách thực hiện ngay lập tức các biện pháp để chấm dứt sự tra tấn, ngược đãi các tù nhân và người bị giam giữ một cách phổ biến của công an.

Chúng tôi cũng mong ngài thúc đẩy Việt Nam bãi bỏ tất cả các điều luật và nghị định hành chính ngăn cản tự do ngôn luận, lập hội, hội họp ôn hòa và niềm tin tôn giáo, và tất cả các điều luật dùng làm cơ sở để giam giữ và bỏ tù các nhà lãnh đạo tôn giáo và các nhà vận động nhân quyền – chẳng hạn như, quy định tội phạm hóa “tuyên truyền chống nhà nước”, “phá hoại đoàn kết dân tộc” và “lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của nhà nước”. Thay vào đó, Việt Nam cần ban hành luật hệ thống hóa và bảo vệ các quyền cơ bản của con người mà chính quyền hiện nay thường xuyên vi phạm.

Chúng tôi hy vọng ngài cũng sẽ làm rõ rằng Việt Nam phải chấm dứt việc bắt giữ các blogger ủng hộ dân chủ và những người sử dụng Internet để chỉ trích chính quyền và phải phóng thích những người đang bị cầm tù.

Khủng bố các thành viên của các cộng đồng tôn giáo độc lập cũng là một vấn đề đáng báo động. Các loại đàn áp thay đổi khác nhau, và từ chiến thuật quấy rối, chẳng hạn như chính quyền cúp điện một ngôi làng với đa số người của một tôn giáo nào đó hoặc cộng đồng tôn giáo, đến việc công an đánh đập những người đứng đầu. Được biết, các nhà chức trách địa phương thỉnh thoảng dùng chuyện đánh đập và tra tấn để buộc người dân phải từ bỏ đức tin của họ. Việt Nam cần được khuyến khích để tạo nên một môi trường an toàn cho tất cả mọi người được tự do thực hành đức tin mà không bị ngăn cản, và phải trừng phạt các quan chức chính quyền không bảo vệ quyền tự do lương tâm và tôn giáo.

Một đạo luật mới về Tôn giáo và Tín ngưỡng hiện đang được Quốc hội Việt Nam xem xét, sẽ duy trì tình trạng vốn đã áp bức. Dự thảo luật này đưa ra yêu cầu đăng ký khó khăn đối với các tổ chức tôn giáo, trong khi cho phép sự kiểm soát quá mức của nhà nước và sự can thiệp của chính quyền vào công việc của các tổ chức tôn giáo.

Dự thảo luật cũng bao gồm ngôn ngữ mơ hồ mà chúng tôi sợ có thể được dùng để phân biệt đối xử tôn giáo hơn nữa. Dự thảo luật cho phép chính quyền đình chỉ các lễ hội và hoạt động tôn giáo với lý do “bảo vệ quốc gia, an ninh, trật tự công cộng, trật tự xã hội, hoặc y tế công cộng”. Dự thảo luật không nêu ra những trường hợp mà điều này có thể được thực thi, và chúng tôi sợ ngôn ngữ mơ hồ này có thể dẫn đến sự ngăn cấm một cách tùy tiện các hoạt động tôn giáo, đặc biệt là của đồng bào dân tộc thiểu số và các nhóm tôn giáo độc lập.

Điều cần thiết là chính quyền Việt Nam phải loại bỏ điều kiện khó khăn đòi hỏi tất cả các tổ chức tôn giáo phải chịu sự giám sát chặt chẽ của chính quyền như là một điều kiện tiên quyết để thực hiện các hoạt động thờ phượng và các hoạt động khác. Chính quyền không nên quyết định nội dung giáo dục và đào tạo tôn giáo, cũng như không được phép đề cử lãnh đạo tôn giáo.

Chúng tôi yêu cầu ngài thúc đẩy chính quyền Việt Nam soạn lại luật lệ theo cách công nhận tự do tôn giáo là một quyền cơ bản của con người, vô điều kiện trước sự phê chuẩn của chính quyền; nếu không thì nên hủy bỏ hoàn toàn dự thảo luật đó.

Tương tự như vậy, chúng tôi mong ngài thúc đẩy chính quyền Việt Nam cho phép sự tồn tại của các tổ chức phi chính phủ độc lập thật sự (NGO). Việt Nam nên hướng tới với luật lệ đầu tiên về hội đoàn, các quy định cho phép các tổ chức NGO thực sự độc lập phải được đưa vào luật pháp. Xã hội dân sự tại Việt Nam tiếp tục bị ngăn cản, qua các hạn chế khác nhau đối với các nhóm xã hội dân sự, và bởi những nỗ lực của chính quyền để củng cố quyền kiểm soát xã hội dân sự, bằng cách tạo ra hàng chục các NGO của chính phủ (GONGOs) được kiểm soát bởi Đảng Cộng sản hoặc các tổ chức phụ thuộc của họ, gồm Mặt trận Tổ quốc và Liên hiệp các Tổ chức Hữu nghị Việt Nam (VUFO).

Cuối cùng, chính quyền Việt Nam cũng phải cho phép người lao động thành lập công đoàn thực sự độc lập với chính quyền và Đảng Cộng sản. Chính quyền cũng phải chấm dứt việc cưỡng bức lao động và truy tố các quan chức của các công ty xuất khẩu lao động của nhà nước có liên quan đến buôn người. Chính quyền Việt Nam sử dụng lao động cưỡng bức tại các trung tâm “phục hồi”, các trung tâm giam giữ, và nhà tù, và làm ngơ trước các lạm dụng trong chương trình xuất khẩu lao động của họ gây hậu quả cho một số công dân bị ép buộc làm nô lệ thời đại ở các nước trên thế giới, và không bảo vệ nạn nhân trước tình trạng bị trả thù khi họ phản đối cách đối xử đó.

Chúng tôi hy vọng ngài sẽ nói rõ với các nhà lãnh đạo Việt Nam tham dự Hội nghị thượng đỉnh Hoa Kỳ – ASEAN ở Sunnylands, rằng việc mở rộng hơn nữa các mối quan hệ thương mại và an ninh giữa Hoa Kỳ với Việt Nam sẽ không được chính quyền của ngài, Quốc hội, hoặc người dân Mỹ chấp nhận, trừ khi phải có những cải tiến đáng kể, có thể kiểm chứng và không thể đảo ngược trong việc thực thi nhân quyền.

Cám ơn sự quan tâm của ngài đối với những yêu cầu này.

Trân trọng,

Các hội đoàn:

21st Century Wilberforce Initiative
Ban Cố vấn về Tự do Tôn giáo cho Việt Nam
Hiệp hội luật sư Cơ Đốc Quốc tế
Boat People SOS (BPSOS)
Chiến dịch xóa bỏ tra tấn ở Việt Nam
Đoàn kết Thiên Chúa giáo trên toàn Thế giới
Church of Scientology National Affairs Office
Tổ chức Người Bảo Vệ Các Quyền Dân Sự
Liên minh cho một Việt Nam Tự Do và Dân Chủ
Liên minh Bài trừ Nô lệ Mới Ở Á châu
Uy ban Tự do Tôn giáo cho Việt Nam
Con Dau Parishioners Association (Hiệp hội các giáo xứ Cồn Dầu)
Hội Đồng Các Dân Tộc Bản Địa Việt Nam
Counterparts
Mạng lưới các Luật sư Nhân quyền Thế giới không biên giới
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền
Tổ chức Nhân quyền Quốc tế Không Biên giới
International Office of Champa
Jubilee Campaign USA
Montagnard Human Rights Organization
National Vietnam & Gulf War Veterans Coalition
Popular Bloc of Cao Dai Religion, Overseas Representative Office
Red Eagle Enterprises
The Russian Orthodox Autonomous Church of America
Southeast Asia Resource Action Center (SEARAC)
VETO! Human Rights Defenders Network
Vietnamese American Community of the USA
Vietnam Human Rights Network
Vietnamese Women for Human Rights, Overseas Representative Office
Women for Human
Rights in Vietnam
Các cá nhân:
TS Cù Huy Hà Vũ, cựu tù nhân lương tâm
Northwestern University School of Law
Lê Thị Kim Thu, nhà hoạt động đất đai và cựu tù nhân lương tâm San Diego, California
Tạ Phong Tần, blogger độc lập và cựu tù nhân lương tâm, quận Cam, California
Vũ Hoàng Hải, thành viên khối 8406 và cựu tù nhân lương tâm, Quận Cam, California
William C. Walsh, luật sư nhân quyền, Washington DC

___

Bản tiếng Anh:

February 10, 2016

President Barack Obama

The White House, 1600 Pennsylvania Avenue NW
Washington, DC 20500

Dear President Obama:

We, the undersigned organizations and individuals, are writing to ask that you make human rights a priority at the upcoming U.S. – ASEAN summit in Sunnylands, California. Specifically, we urge you to raise concerns with the Vietnamese delegation over their government’s pattern of serious violations of internationally recognized human rights, particularly the right to freedom of religion or belief.

After twenty years of diplomatic relations with the United States and billions of dollars in U.S. trade and investment, the government of Vietnam continues to treat its own citizens – particularly those who promote respect for human rights and democracy – in ways that suggest a renewed US commitment to stand up for human rights in Vietnam is needed. Particularly troubling is the recent arrest of human rights lawyer and former prisoner of conscience Nguyen Van Dai. He was first arrested and imprisoned in 2007 for defending freedom of religion and calling for the democratization of Vietnamese society. Ironically, not long before his most recent arrest on December 16, 2015, Dai publicly supported Vietnam’s participation in the Trans – Pacific Partnership.

As Vietnam aggressively seeks to expand trade with the United States, your administration should insist that Vietnam unconditionally free all of the hundreds of people imprisoned for peaceful expression of their opinions and beliefs, such as religious freedom activists Father Nguyen Van Ly, Pastor Nguyen Cong Chinh, Hoa Hao Buddhists Bui Van Trung and Nguyen

Van Minh, and Khmer Krom Buddhist monks Lieu Ny and Thach Thuol; democracy campaigners Bui Thi Minh Hang and Tran Huynh Duy Thuc; labor rights activists Doan Huy Chuong and Nguyen Hoang Quoc Hung; and Montagnard Christians Runh, Jonh, and Y Ngun Knul; young Catholic activists Dang Xuan Dieu, Ho Duc Hoa, and Nguyen Dang Minh Man; cyber dissident Ngo Hao. We also request that you press Vietnam to honor its obligations as a state party to both the International Covenant on Civil and Political Rights and the UN Convention Against Torture by taking immediate steps to end pervasive police torture and mistreatment of prisoners and detainees.

We also urge you to press Vietnam to repeal all laws and administrative decrees that deny freedom of expression, association, peaceful assembly, and religious belief, and that serve as the basis for the detention and imprisonment of religious leaders and human rights advocates – such as the provisions that criminalize “propaganda against the state,” “undermining national unity” and “taking advantage of the rights to democracy and freedom to infringe upon the interests of the state.” Instead, Vietnam should enact laws codifying and protecting the fundamental human rights the government now routinely violates.

We hope you will also make clear that Vietnam must stop arresting pro-democracy bloggers and others who use the Internet to criticize the government and that it must release those who have been imprisoned.

Persecution of those who are members of independent religious communities is also an alarming issue. Types of persecution vary, and range from harassment tactics, such as the government shutting off electricity in a village dominated by a particular religion or religious community, to physical beatings of leaders by the police. Local authorities have at times reportedly resorted to using beatings and torture to force people to renounce their faith. Vietnam should be encouraged to create a safe environment for all to freely practice their faith without interference, and should punish government officials who fail to protect freedom of conscience and religion.

A new Law on Religion and Belief currently under consideration by Vietnam’s National Assembly will perpetuate the already repressive situation. The draft law places burdensome registration requirements on religious organizations, while allowing excessive state control and interference by the government into the affairs of religious organizations.

The draft law also includes ambiguous language that we fear could be used to further religious discrimination. The draft law allows authorities to suspend religious festivities and activities for the reason of “national defense or security, public order, social order, or public health.” The draft law does not outline the circumstances under which this can be enforced, and we fear this vague language may lead to arbitrary suspensions of religious activities, particularly by ethnic minority and independent religious groups.

It is essential that the Vietnam government eliminate the onerous requirement that all religious organizations submit to close supervision by the government as a precondition for conducting worship services and other activities. The government should not determine the content of religious education and training, nor should it be allowed to appoint religious leadership. We ask that you urge the Vietnam government to redraft the law in ways that recognize freedom of religion is a basic human right that is not conditional on approval by the government; otherwise that draft law should be completely abandoned.

Similarly, we urge you to press the Vietnamese government to permit the existence of genuinely independent non-governmental organizations (NGOs). Should Vietnam move forward with its first-ever law on association, provisions allowing genuinely-independent NGOs must be included in the law. Civil society in Vietnam continues to be constrained through various restrictions on civil society groups, and by government efforts to cement control over civil society by creating dozens of sympathetic government-organized NGOs (GONGOs) controlled by the Communist Party or its constituent entities including the Fatherland Front and the Vietnam Union of Friendship Organizations (VUFO).

Finally, the Vietnam government must also allow workers to form labor unions that are truly independent of the government and of the Communist Party. It must also end the practice of forced labor and prosecute officials of state-owned labor export companies that are involved in human trafficking. The Vietnam government uses forced labor in “rehabilitation” centers, detention centers, and prisons, and looks the other way at abuses in its labor export program that result in some of its citizens being forced into modern-day slavery in countries around the world, and fails to protect victims from retaliation when they object to such treatment.

We hope you will make clear to the Vietnamese leaders attending the U.S.-ASEAN Summit in Sunnylands that further expansion of the United States trade and security relationship with Vietnam will not be acceptable to your administration, to Congress, or to the American people unless it is contingent upon significant, verifiable and irreversible improvements in human rights practices.

Thank you for your consideration of these requests.

Sincerely,

Organizations:

21st Century Wilberforce Initiative

Advisory Committee for Religious Freedom in Vietnam

Advocates International

Boat People SOS (BPSOS)

Campaign to Abolish Torture in Vietnam (CAT-VN)

Christian Solidarity Worldwide (CSW)

Church of Scientology National Affairs Office

Civil Rights Defenders

Coalition for a Free and Democratic Vietnam

Coalition to Abolish Modern-day Slavery in Asia (CAMSA)

Committee for Religious Freedom in Vietnam

Con Dau Parishioners Association

Council of Indigenous Peoples in Today’s Vietnam Counterparts

Human Rights Lawyers Network Without Frontiers Human Rights Watch

Human Rights Without Frontiers International

International Office of Champa

Jubilee Campaign USA

Montagnard Human Rights Organization

National Vietnam & Gulf War Veterans Coalition

Popular Bloc of Cao Dai Religion, Overseas Representative Office

Red Eagle Enterprises

The Russian Orthodox Autonomous Church of America

Southeast Asia Resource Action Center (SEARAC)

VETO! Human Rights Defenders Network

Vietnamese American Community of the USA

Vietnam Human Rights Network

Vietnamese Women for Human Rights, Overseas Representative Office

Women for Human

Rights in Vietnam

Individuals:

Dr. Cu Huy Ha Vu, former political prisoner

Northwestern University School of Law

Le Thi Kim Thu, land rights activist and former prisoner of conscience

San Diego, California

Pham Tran Anh, Friendship Association of Former Political and Religious Prisoners

Orange County, California

Ta Phong Tan, independent blogger and former

prisoner of conscience

Orange County, California

Vu Hoang Hai, Bloc 8406 member and former prisoner of conscience

Orange County, California

William C. Walsh, Human Rights Attorney

Washington DC

Thực hiện quyền công dân

000_Hkg10249322-622

Ảnh minh họa chụp tại Đại hội đảng cộng sản lần thứ 12 tổ chức ở Hà Nội hôm 25/1/2016. AFP
Dư âm

Đại hội đảng cộng sản lần thứ 12 kết thúc đã ba tuần, nhưng dư âm của nó vẫn còn đọng lại trên nhiều trang blog và mạng điện tử.

Ông Nguyễn Trung, từng là một viên chức cao cấp của Bộ ngoại giao Việt Nam viết trên trang Viet-Studies rằng Đại hội 12 là một thất bại chung của Việt Nam. Theo ông thì với tư cách đảng cầm quyền (ít nhất những người cộng sản cho mình là đảng cầm quyền), đảng cộng sản phải thực hiện một đòi hỏi chính trị là đưa đất nước qua một giai đoạn chuyển đổi quan trọng với hai thử thách là phát triển tự thân, và đối phó với Trung quốc. Tuy nhiên theo ông Nguyễn Trung, đại hội đảng chỉ quan tâm đến chuyện ai đi ai ở trong bộ máy nhân sự của quyền lực đảng.

Một cựu quan chức cao cấp khác là Giáo sư Chu Hảo cho rằng kết quả đại hội đảng là một sự trì trệ:

Tôi không quá ngạc nhiên, nhưng thất vọng với kết quả của Đại hội 12. Nó đánh dấu một sự trì trệ về mặt nhận thức thời cuộc và một bước thụt lùi về dân chủ trong công tác nhân sự của Đảng Cộng sản Việt Nam; nó cũng cho thấy lãnh đạo đất nước lại để tuột mất một cơ hội nữa, càng làm tăng thêm mối nghi ngại của cộng đồng quốc tế rằng hình như Việt Nam thuộc loại nước “không chịu phát triển”.

Tôi không quá ngạc nhiên, nhưng thất vọng với kết quả của Đại hội 12. Nó đánh dấu một sự trì trệ về mặt nhận thức thời cuộc và một bước thụt lùi về dân chủ trong công tác nhân sự của Đảng Cộng sản Việt Nam.
-Giáo sư Chu Hảo

Nhưng dư âm lớn nhất về đảng cộng sản trên các trang blog tuần này là chuyện đảng viên lão thành Nguyễn Đình Cống từ bỏ đảng đúng ngày thành lập đảng. Trên trang Bauxite Việt Nam, Trần Lực viết một bức thư ngỏ gửi tất cả các đảng viên cộng sản, trong đó tác giả ca ngợi những người đã từ bỏ đảng:

Họ đã thức tỉnh chúng ta, họ là tấm gương sáng mãi của những người tử tế và lương thiện.Một vài người từ bỏ đảng sẽ có thể bị đảng gây sức ép hoặc trù dập, vài ba chục cũng sẽ như vậy,nhưng khi con số đó đã lên đến hàng trăm hàng ngàn, thậm chí hàng vạn người li khai thì cái đảng ấy sẽ phải tự hiểu ra rằng nó chẳng còn có ý nghĩa gì nữa đối với chính các đảng viên của mình chứ chưa nói đến toàn thể nhân dân Việt Nam.

Giáo sư Chu Hảo kêu gọi:

Trước tình hình đó, tôi cũng như một số anh em khác cùng chí hướng cho rằng cần phải có ứng xử đúng đắn và thích hợp, không phải chỉ để tỏ thái độ bất mãn, cũng không quá hy vọng vào hiệu ứng gây sức ép cho ai, mà chủ yếu là làm đúng với lương tâm và trách nhiệm của mình nhằm góp phần vào quá trình chuyển từ thể chế toàn trị sang thể chế dân chủ một cách phi bạo lực. Chẳng hạn trước mắt là góp sức vào phong trào vận động toàn dân thực hành quyền dân chủ đã được ghi nhận trong Hiến pháp hiện hành trong kỳ bầu cử đại biểu Quốc hội sắp tới.

Thực hiện quyền chính trị của mình

Tiến sĩ Nguyễn Quang A, một gương mặt hoạt động xã hội nổi tiếng tại Hà nội, là người đầu tiên tuyên bố sẽ thực hiện quyền dân chủ đó của mình bằng cách tuyên bố tự ứng cử vào Quốc hội Việt Nam sắp tới đây.

Quốc hội Việt Nam hiện nay có tuyệt đại đa số các thành viên là đảng viên cộng sản. Những đại biểu ngoài đảng cũng là những người được đảng, hay cơ quan ngoại vi của họ là Mặt trận Tổ quốc giới thiệu. Những người khác chính kiến với đảng thì bị loại bằng những cuộc họp lấy ý kiến, hoặc là hiệp thương ở Mặt trận Tổ quốc. Trong những năm qua đã có những người như vậy xuất hiện như các ông luật sư Lê Công Định, Lê Quốc Quân, Cù Huy Hà Vũ. Theo những người này thuật lại thì ở những phiên họp được đảng tổ chức, các ông bị đem ra đấu tố để lấy cớ loại họ ra khỏi danh sách ứng cử.

nguyen-quang-a
Ts. Nguyễn Quang A

Trong trả lời Mặc Lâm của đài Á châu tự do, Tiến sĩ Nguyễn Quang A cho biết ý định của ông trong lần ra ứng cử này:

Mục tiêu tôi kêu gọi chữ ký là để gây áp lực xã hội này nói rằng các ông phải cẩn thận, cái tiếng nói gọi là hội nghị cử tri do chính hệ thống này nó thiết kế ra để loại những người họ không muốn, sẽ bị lật tẩy. Tôi cũng khuyên tất cả những người tự ứng cử nên lấy ý kiến ủng hộ của cử tri cho việc ứng cử của mình. Đây không phải là những người bỏ phiếu, đây cũng không có giá trị pháp lý gì cả nhưng nó có giá trị tinh thần, có giá trị đạo đức để gây áp lực với các cái mẹo của chính quyền. Nếu họ vẫn tiến hành làm những việc như thế thì số liệu và những bằng chứng về các diễn tiến của hội nghị cử tri chúng tôi sẽ kêu gọi anh em đến và ghi hình tất cả các hành động đấy và đưa lên mạng công khai để cho người dân biết.

Ông tuyên bố rằng việc làm đó là để biến quyền ứng cử hão huyền thành hiện thực một cách từ từ.

Tiếp theo Tiến sĩ Nguyễn Quang A, có nhiều nhà hoạt động xã hội, trong đó có nhiều blogger tuyên bố ra ứng cử đại biểu quốc hội.

Một trong những người đó là Luật sư Võ An Đôn ở Tuy Hòa. Ông viết:

Mục đích tôi tự ứng cử đại biểu Quốc hội lần trước và lần này không phải là tôi muốn làm đại biểu Quốc hội để được hưởng nhiều bổng lộc ban phát, mà tôi muốn thực hiện quyền ứng cử của một công dân theo hiến định và muốn mọi người dân nhận thức được rằng bầu cử Quốc hội chỉ là trò diễn kịch với vở kịch vụng về, lộ liễu, lâu năm đã lỗi thời

Blogger Người Buôn Gió cũng kêu gọi những người hoạt động xã hội và dân chủ lâu nay nên ra tranh cử lần này. Lời kêu gọi pha chút dí dỏm của ông được ra trong bài viết mang tên Tại sao không?

Mình khuyên các anh em đấu tranh hãy ra ứng cử rầm rộ, để anh em biết được hàng xóm của mình ai tốt, ai xấu. Ai sẽ là người đứng ra tố cáo, phê phán anh em. Cái này rất quan trọng nhé, như thế anh em sẽ biết mà cảnh giác mỗi khi đi về biết ai là cơ sở, tai mắt của chính quyền. Chỉ cần biết được thế là hay lắm rồi, còn được hay không xét sau. Anh em sẽ có thể bất ngờ khi chính ông nào, bà nào, cậu nào mọi khi hay thăm hỏi tử tế bỗng nhiên sẽ trở thành người vạch tội anh em không chừng.

Khoái nhất đoạn dân phòng, công an, an ninh, báo chí, truyền hình nhà nước tập trung lúc nhúc mỗi điểm tổ dân phố họp. Cả Hà Nội mà mấy trăm điểm như thế thì đúng là vui hơn Tết.

Những chuyển động Bất bạo động và Ly rượu mừng

Bàn về những thay đổi chính trị trong tương lai ở Việt Nam, blogger Song Chi cho rằng sẽ chẳng có những cuộc cách mạng do dân chúng nổi lên, và cũng chẳng có những cuộc đảo chánh cung đình do các phe phái trong đảng thực hiện.

Kể từ khi cầm quyền đến nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đã làm đủ trò để biến chính trị thành một thứ xấu xa, gớm ghiếc, đáng khinh, đáng sợ, trong suy nghĩ của người dân.
-Blogger Đoan Trang

Bà nêu ra lý do là dưới sự cai trị của đảng cộng sản Việt Nam, dân chúng bị hướng tới những suy nghĩ tư duy lệch lạc, tệ cỡ nào cũng được miễn là đừng đụng tới chính trị.

Lý do đừng đụng tới chính trị này cũng được blogger nhà báo Đoan Trang đưa ra:

Kể từ khi cầm quyền đến nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đã làm đủ trò để biến chính trị thành một thứ xấu xa, gớm ghiếc, đáng khinh, đáng sợ, trong suy nghĩ của người dân. Người nào thanh cao, trong sạch thì phải biết tránh xa chính trị, lo làm tốt bổn phận của mình, còn các vấn đề vĩ mô thì đã có Đảng và Nhà nước lo – Đảng dạy dân như thế.

Lý do thứ hai bà Song Chi đưa ra là dù có các phe phái trong đảng, nhưng họ dễ dàng tìm cách chia chác với nhau để giữ vững sự thống trị độc tôn.

Bà Song Chi kết luận rằng chỉ còn có con đường bất bạo động để thay đổi xã hội, từ phía những đảng viên đang cai trị đất nước, lẫn dân chúng.

Kết luận này cũng được Luật sư Hà Huy Sơn đưa ra trong nhận định của ông về việc thúc đẩy xã hội dân sự:

Tôi cho rằng để chuyển hóa một xã hội từ toàn trị sang dân chủ bằng biện pháp hòa bình thì trước hết hãy bắt đầu bằng xây dựng các tổ chức xã hội dân sự. Các tổ chức chính trị, hay các đảng chính trị ở trong nước hãy tạm gác lại các mục tiêu chính trị “to tát”. Những tham vọng lớn mà thực lực chưa tương xứng, không thu hút được sự tham gia của xã hội thì các tổ chức này không khác gì những danh ảo. Hãy bình thường hóa mục tiêu, đời sống hóa hoạt động, hãy dân sự hóa, hợp pháp hóa để phát triển thành một thực lực.

Trước hết hãy đòi hỏi nhà nước, đảng cầm quyền, mọi tổ chức xã hội, mọi công dân phải thực thi Hiến pháp và pháp luật hiện hành.

Bình luận về làn sóng những công dân ra ứng cử tự do, blogger nhà báo Trương Duy Nhất viết rằng

Những chuyển động. Đã có thể nhìn thấy, cầm nắm được, chứ không phải chỉ là những ý tưởng, kỳ vọng mông lung.

Còn Đoan Trang thì trích dẫn một tác giả Mỹ gốc Nga nổi tiếng là bà Ayn Rand rằng:

Chúng ta không thể bỏ mặc thế giới này cho những kẻ mà chúng ta khinh bỉ.

Những diễn biến xã hội chính trị trong những ngày Tết nguyên đán năm nay lại trùng hợp với một sự kiện văn hóa mà nhiều người cho là vừa quan trọng vừa đáng ngạc nhiên đó là bài hát Ly Rượu mừng của nhạc sĩ Phạm Đình Chương được nhà nước của đảng cộng sản Việt Nam cho phép. Blogger Cánh Cò vui mừng viết rằng:

Lần đầu tiên sau 40 năm người ta không dùng rượu để nhậu mà để mừng. Cũng không phải mừng đảng, mừng xuân mà mừng cho chính chúng ta, những con người được thượng đế tạo ra không phải chỉ biết cúi đầu mà còn biết cười to trước những sự ngu dốt, đảo điên và nhất là sự cưỡng bức trí óc không thể kéo dài mãi mãi. Nâng ly rượu của năm 2016, nâng ly chúc người nhạc sĩ đã cất từng giọt rượu cho chúng ta có mà uống trong ngày hôm nay. Nâng ly vì niềm vui sắp tới sẽ lớn hơn trên quê hương yêu dấu.

 rfa-video

Gây phong trào tự ứng cử Quốc Hội

 Friday, February 12, 2016 6:37:41 PM

http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/viewarticlesNVO.aspx?articleid=222540&zoneid=7

ngo nhan dung

Ngô Nhân Dụng

Tháng trước, mục này đã đề nghị với 127 nhà trí thức trong nước hãy cùng các nhà tranh đấu dân chủ khác ra ứng cử Quốc Hội trong năm nay, nếu bức thư góp ý kiến của họ bị đảng Cộng Sản bỏ qua. Bức thư họ gửi cho giới lãnh đạo đảng, cho các đại biểu dự Ðại Hội XII và tất cả các đảng viên Ðảng Cộng Sản khác đã thật sự bị bỏ qua rồi. Vì họ nêu ra các ý kiến táo bạo. Họ khuyên Ðảng Cộng Sản đổi tên đảng; đổi tên nước (bỏ nhãn hiệu Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa). Cụ thể hơn, họ đòi đảng Cộng Sản phải chấm dứt trấn áp dân chúng và trả lại tự do cho những người khác chính kiến đang bị giam giữ.

Trong bài “Có thể theo gương Myanmar,” trên nhật báo Người Việt ngày 15 tháng 12 năm 2015, mục này đã đoán trước kết quả trên; và đặt câu hỏi: Sau đó quý vị phải là gì? Và đề nghị hai hành động. Thứ nhất, vì danh dự, các đảng viên ký tên trong bức thư trên hãy công khai rút ra khỏi đảng Cộng Sản, vì các ý kiến trong thư cho thấy họ vừa không tin vào chủ nghĩa Cộng Sản, vừa tố cáo tội lỗi của chế độ Cộng Sản đối với dân tộc. Thứ hai, 127 người ký tên hãy cùng các nhà tranh đấu dân chủ đồng loạt ghi danh ra ứng cử trong cuộc bầu Quốc Hội sắp tới.

Tới nay, chưa thấy một ai trong số 127 người ký tên dưới bức thư có hành động nào, sau khi chứng kiến bức thư tâm huyết của mình không ai thèm nhắc tới. Vì vậy, xin nhắc lại lần nữa: Ðề nghị quý vị hãy tự ra tranh cử Quốc Hội trong năm nay.

Cần nhắc lại đề nghị này, vì ở trong nước đã có nhiều người mới nêu ra ý kiến đó. Tiến sĩ Nguyễn Quang A, nhà tranh đấu dân chủ ở Hà Nội, là người đầu tiên, trong tuần trước, tuyên bố sẽ ứng cử đại biểu Quốc Hội khóa tới. Ông còn kêu gọi các công dân khác hãy tích cực “tự ứng cử,” nếu hội đủ tiêu chuẩn bình thường về tuổi tác, về lý lịch tư pháp, vân vân. Sau ông Nguyễn Quang A, nhiều người cũng nói họ sẽ tự ứng cử, như quý ông Nguyễn Tường Thụy (Hội Nhà báo độc lập), Luật Sư Lê Văn Luân, Lê Công Ðịnh, bà Nguyễn Thúy Hạnh, bà Ðặng Bích Phượng, vân vân.

Ai cũng biết rằng đảng Cộng Sản sẽ không cho ai đắc cử nếu không được đảng giới thiệu hoặc do đảng mớm trước xúi ra ứng cử. Nhưng quý vị sắp ghi tên tranh cử chắc không ai nhắm mục đích giành lấy cái ghế đại biểu. Luật Sư Lê Văn Luân nói, dù thất cử nhưng ông sẽ “chứng minh về cơ hội của những người ngoài đảng” qua việc ông ra ứng cử. Tiến Sĩ Nguyễn Quang A nói ông muốn dấy lên một phong trào, tạo ra một “đợt học tập” để “mọi người biết rằng bầu cử là thế nào, dân chủ là ra sao.” Ông còn nhận xét rằng hành động “tự ứng cử” chỉ thắng chứ không thua!

Ðúng như vậy. Hành động tự mình ra ứng cử sẽ thắng chứ không thua, tức là không mất cái gì cả mà tạo được nhiều tác dụng hữu ích! Nhưng thắng là thắng cái gì và thắng thế nào? Quý ông Lê Văn Luân và Nguyễn Quang A nêu lên “thắng lợi” trong việc “giáo dục,” hoặc “huấn luyện” đồng bào về sinh hoạt bầu cử trong chế độ dân chủ, về cơ hội tham gia sinh hoạt chính trị của những người không phải đảng viên Cộng Sản. Ðạt được những mục tiêu đó cũng là hữu ích, đáng bỏ công ra dấn thân tự ứng cử. Nhưng chúng ta có thể đạt được những “thắng lợi” lớn hơn và xa hơn nữa nếu gây được một phong trào mới.

Như đã trình bày trong mục này tháng trước, một phong trào tự ứng cử có thể tạo nên một “thực tại chính trị mới” trong xã hội Việt Nam. Hành động của một đến ba trăm công dân độc lập ghi danh tự ứng cử sẽ gây ra một hiện tượng chính trị sôi nổi trong một xã hội đang bị ru ngủ. Vì chính họ quyết định ứng cử, chứ không phải do đảng Cộng Sản đưa ra để tô điểm hoa hoét như trong các cuộc bầu cử giả dối đã diễn ra từ hơn nửa thế kỷ.

Những người tự ứng cử chấp nhận “làm vật hy sinh” vì họ chắc chắn sẽ bị guồng máy công an và tuyên truyền Cộng Sản tấn công, đàn áp, bôi nhọ. Nhưng họ sẽ đánh thức mọi người Việt Nam cùng tỉnh dậy để nhận ra và suy nghĩ thế nào là tự do dân chủ, thế nào là phản dân chủ; như các ông Lê Văn Luân và Nguyễn Quang A trù tính. Hiện tượng này lần đầu tiên xuất hiện dưới chế độ Cộng Sản, có thể mở đầu cho các phong trào nhân dân khác sau này. Mọi người sẽ ý thức về quyền “tự quyết định” với tính cách công dân của mình, trong khuôn khổ luật pháp mà từ xưa tới nay chưa bao giờ được thi hành.

Phong trào tự ứng cử có thể tạo nên một thực tại chính trị đặc biệt nếu những người tự tranh cử xuất hiện trước công chúng như một làn sóng mới. Làn sóng này cùng một màu sắc, cùng hướng về những mục tiêu tương tự, thể hiện nhu cầu chính trị của 90 triệu người dân Việt Nam. Trong bài trước chúng tôi đã nêu ra một số đề nghị, xin nhắc lại dưới đây.

Trước hết, những người tự ứng cử, dù không phối hợp được với nhau, sẽ công bố chương trình lập pháp của mỗi người sau khi vào quốc hội. Chúng ta có thể đoán trước, những chương trình này sẽ có rất nhiều điểm tương đồng và trái ngược với các khẩu hiệu mị dân của đảng Cộng Sản.

Hiện tượng mới đầu tiên là mỗi ứng cử viên có một chương trình lập pháp cụ thể. Nêu lên các chương trình là đủ, dù biết rằng mình sẽ bị gạt ra ngoài cuộc tranh cử, không thể nào thực hiện chương trình đó. Tất nhiên, quý vị ứng cử viên độc lập không thể nào họp nhau thảo luận về chương trình tranh cử chung, vì mỗi người sẽ bị công an sẽ chặn đón, ngăn cản, có thể hành hung khi bước ra khỏi nhà. Nhưng với phương tiện thông tin qua mạng Internet bây giờ, tất cả vẫn liên lạc được với nhau, đưa ra một số quan điểm mà ai cũng đồng ý.

Không cần tham khảo với nhau, các ứng cử viên độc lập sẽ nêu lên một số mục tiêu tương tự, hoặc một số khẩu hiệu tương tự. Cần chọn một số khẩu hiệu tác động sâu xa trong lòng đồng bào như: Bảo vệ đất đai, biển đảo của Tổ Quốc! Chống tham nhũng lạm quyền! Chống bất công xã hội! Bảo vệ quyền sống làm người! Nếu có một trăm ứng cử viên đồng loạt nêu ra các khẩu hiệu như vậy, đồng bào sẽ cảm thấy được nghe những tiếng nói mới vang vọng từ trong đáy lòng họ.

Chương trình lập pháp cần nêu ra những mục tiêu cụ thể mà chắc ứng cử viên nào cũng đồng ý. Có thể nêu các thí dụ: (1) Xóa bỏ độc quyền chính trị của đảng Cộng Sản ghi điều 4 trong hiến pháp hiện hành. (2) Xây dựng luật pháp dân chủ tôn trọng quyền làm người và các quyền công dân để thực hiện tam quyền phân lập. (3) Xóa bỏ chế độ hộ khẩu, công nhận quyền sở hữu đất đai của mọi công dân, xác định quyền tổ chức các công đoàn độc lập. (4) Thiết lập một cơ quan độc lập đứng ngoài đảng Cộng Sản và nhà nước để điều tra, truy tố các hành vi tham nhũng, đặc biệt trong các vụ chiếm ruộng đất bất công. (5) Thiết định hệ thống tư pháp độc lập. Vân vân. Các ứng cử viên độc lập không cần in và phân phát các chương trình, khẩu hiệu và mục tiêu của mình cho cả nước biết. Các công dân mạng sẽ giúp họ làm công việc đó.

Chúng tôi tin rằng khi tất cả các ứng cử viên độc lập sẽ nói lên những nguyện vọng, khát khao của đồng bào, họ sẽ tạo ra một thực tại chính trị chưa hề có ở Việt Nam dưới chế độ Cộng Sản. Ðồng bào sẽ thấy trước mắt những tiếng nói hợp lòng dân nhất đang bị đảng Cộng Sản trấn áp một cách tàn bạo. Guồng máy công an sẽ ngăn cản, quấy phá, đánh đập. Côn đồ có thể đến từng nhà đe dọa chồng hay vợ và con cái các ứng cử viên độc lập. Chúng có thể đến tận trường đe dọa, thậm chí bắt cóc con cái để tạo áp lực. Guồng máy tuyên truyền sẽ hoạt động khi danh sách các ứng cử viên được đưa về các làng xóm, các khu phố để Mặt Trận Tổ Quốc và dân chúng “hiệp thương.” Trong các phiên họp “hiệp thương” này, họ sẽ tìm cách bôi nhọ tất cả các ứng cử viên độc lập. Họ sẽ vu cáo những tội hình sự; sẽ bới móc quá khứ; sẽ có những “nhân dân” cò mồi xuất hiện tố cáo các tội về tài chánh, về đạo đức; một bà có thể bị người đến “đánh ghen;” một nam ứng cử viên có thể bị một phụ nữ ôm đứa bé đến đòi “trả lại con!” Tất cả những “đòn bẩn” sẽ được họ đem ra sử dụng, đúng nghề của các đảng Cộng Sản khắp nơi.

Các ứng cử viên độc lập sẽ phải “chịu đòn” và mỗi người đều biết họ có thể chống lại như thế nào. Tất cả đồng bào sẽ thấy những đòn bẩn quen thuộc thời Cải Cách Ruộng Ðất được đảng Cộng Sản đem ra dùng lần nữa. Bộ mặt nhơ bẩn của đảng lại hiện ra! Nhưng đồng bào sẽ ý thức rằng trên đất nước mình có một thực tại chính trị mới.

Ai sẽ đóng vai hy sinh chịu đòn? Chúng ta có thể trông đợi nơi những nhà tranh đấu dân chủ, những người còn tự do hoặc đã ra khỏi nhà tù. Có hàng trăm nhóm và hàng ngàn cá nhân đang hoạt động và cùng hướng về mục đích đấu tranh dân chủ tự do: Phong trào Con Ðường Việt Nam; Khối 8406; Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do; Nhóm Boxitvn; Tập hợp Thanh Niên Dân Chủ; các đồng bào Công Giáo ở Nghệ An, ở ấp Thái Hà hay đường Kỳ Ðồng; các cư sĩ thuộc Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất; vân vân. Những cá nhân như nhạc sĩ Tô Hải, nghệ sĩ Nguyễn Thị Kim Chi, Nguyễn Tiến Trung, Ðinh Nhật Uy, Nguyễn Phương Uyên, Nguyễn Thị Kim Liên, Huỳnh Thục Vy, Phạm Thanh Nghiên, Ðỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Quang Lập, vân vân, đều có thể dấn thân gia nhập cơn sóng trào của các ứng cử viên độc lập.

Nhưng các đảng viên và cựu đảng viên Cộng Sản cần tham dự vào làn sóng tự do dân chủ này. Trước hết, để chứng tỏ chính những người từng tin vào chủ nghĩa Cộng Sản cũng thức tỉnh. Do đó họ sẽ lôi kéo được các đảng viên khác cùng tỉnh ngộ. Phong trào này xuất phát từ nguyện vọng của toàn dân chứ không phải chỉ gồm những người chống chủ nghĩa và chế độ Cộng Sản. Vì vậy, ở mục này tháng trước, chúng tôi đã đề nghị 127 vị ký tên trong bức thư gửi Ðại Hội 12 hãy tự ghi tên tranh cử, sau khi các ý kiến của quý vị bị đảng Cộng Sản gạt bỏ.

Trong số những người đã ký tên có đến hàng trăm vị đã hoặc đang còn là đảng viên. Quý vị đó sẽ làm gì để tiếp tục tranh đấu đòi thực hiện các ý kiến của họ? Họ có thể ngồi yên, ngủ ngon sau khi những lời tâm huyết của mình bị đảng “vứt vào sọt rác” hay không? Hoặc họ sẽ kiên nhẫn chờ đợi, mỗi sáu tháng hay một năm lại viết một bức thư tâm huyết mới “kiến nghị” với đảng. Hoặc họ phải đứng dậy. Phải hành động. Không chịu nhục. Hành động giản dị nhất là tham dự vào phong trào tự ứng cử vào quốc hội khóa tới.

Ðối với những người đã từng đi biểu tình đòi đất với dân oan, đã từng tập họp trước sứ quán Trung Quốc, thì hành động tự ứng cử đỡ nguy hiểm và đơn giản hơn nhiều. Họ chỉ cần lên tiếng: Chúng tôi thực hiện quyền công dân! Khi có ba trăm, năm trăm ứng cử viên dấn thân cùng một lúc, nói lên những nguyện vọng giống nhau, cùng bị trấn áp như nhau, họ sẽ tạo nên một thực tại chính trị mới.

Thực tại chính trị mới này sẽ kích động sâu xa đến tâm lý đồng bào và sẽ thay đổi xã hội Việt Nam. Như đã viết trong mục này tháng trước: “Sau đó toàn thể dân Việt sẽ biết có những người đang sẵn sàng nhận trách nhiệm lãnh đạo quốc gia thay thế đảng Cộng Sản. Cuộc tranh đấu lúc đó thực sự bắt đầu, trong một thực tế chính trị mới.”

Ai cũng đồng ý, tự ứng cử “chỉ thắng chứ không thua!” Nhưng nếu chỉ có vài ba chục người tự ứng cử thì thắng lợi đó còn nhỏ và hẹp. Cả một phong trào tự ứng cử, hàng trăm người cùng nêu lên các khẩu hiệu và mục tiêu giống nhau, sẽ tạo nên một cơn sóng trào, cơn sóng dâng lên ngày càng cao để cuối cùng thay đổi vận mệnh đất nước chúng ta.

Cơ hội và thách thức cho kinh tế VN

000_Hkg10249023

Một người thợ sửa giày trên vỉa hè Hà Nội hôm 25/1/2016. AFP photo
Năm 2016 được coi là một năm có rất nhiều thách thức nhưng cũng là cơ hội để  Việt Nam vươn lên nếu cải tổ đúng mức cũng như tăng cường năng lực cạnh tranh về mọi lãnh vực.

Với nhận định năm 2016 có nhiều thách thức nhưng cũng là cơ hội cho kinh tế Việt Nam vươn lên, tiến sĩ Lê Đăng  Doanh,  nguyên viện trưởng Viện Nghiên Cứu Quản Lý Kinh Tế Trung Ương,  nhấn mạnh rằng sự  thách thức luôn là động lực để Việt Nam cố gắng và khi chạy đua với  các nước bạn  thì Việt Nam sẽ phải nỗ lực để vươn lên.

Đồng tình với ý kiến của tiến sĩ Lê Đăng Doanh, chuyên gia kinh tế độc lập Huỳnh Bửu Sơn, cựu giảng viên Đại Học Kinh Tế và Đại Học Mở, phân tích:

Tôi rất đồng ý với ý kiến của ông Lê Đăng Doanh. Thật sự trong tiến trình hội nhập nền kinh thế giới thì điều Việt Nam phải quan tâm nhiều nhất chính là tăng cường năng lực cạnh tranh. Nói đến năng lực cạnh tranh của nền kinh tế thì phải nói đến năng lực cạnh tranh của các doanh nghiệp Việt Nam, phải thấy những chính sách kinh tế vĩ mô, chính sách về ngân sách, về thuế, về tiền tệ về lãi suất…. đều có tác dụng rất mạnh trong việc làm giảm hay làm tăng năng lực cạnh tranh của các doanh nghiệp.

Tăng cường năng lực cạnh tranh, chuyên gia kinh tế Huỳnh Bửu Sơn nói tiếp, cũng có nghĩa là phải thay đổi, phải đổi mới, những điều được bàn tới bao năm qua chứ không phải đợi tới giờ mới nói.

Theo ông thì trước đây, khi chưa hội nhập với thế giới, rõ ràng phần lớn chính sách kinh tế vĩ mô của Việt Nam đều tập trung vào việc duy trì và bảo hộ các xí nghiệp quốc doanh, cho nên vấn để sử dụng tài nguyên quốc gia rồi các chính sách kinh tế vĩ mô đều xoay quanh việc cố gắng sao cho các xí nghiệp nhà nước tồn tại dù  hiệu quả gần như là không có:

Còn trong điều kiện hôm nay, khi mà Việt Nam đã hội nhập rất sâu vào nền kinh tế thế giới rồi thì tôi nghĩ quan điểm đó phải thay đổi, bây giờ chính phủ phải rất quan tâm cải thiện và tăng cường năng lực cạnh tranh của các doanh nghiệp, trong đó quan trọng nhất là doanh nghiệp tư nhân để kinh tế Việt Nam có năng lực cạnh tranh mạnh hơn.

Trả lời câu hỏi của báo chí là Việt Nam có thể trở thành  một nước công nghiệp hiện đại vào năm 2020 như  mục tiêu đề ra trước đây hay không, tiến sĩ Lê Đang Doanh cho rằng mục tiêu đó không thực hiện được vì tính đến năm 2016 này GDP bình quân đầu người Việt Nam chỉ mới đạt 2.109USD, trong lúc theo tiêu chuẩn hiện tại  phải tương đương với Trung Quốc, tức phải đạt 7000USD GDP bình quân đầu người.

Ngoài ra, vẫn theo tiến sĩ Lê Đăng Doanh, để trở thành một nước công nghiệp thì nông nghiệp phải dưới mức 10% GDP, trong lúc nông nghiệp Việt Nam hiện đang chiếm 16 đến 17% GDP, như vậy từ giờ đến 2020 không làm sao có thể giảm xuống dưới 10% GDP được.

Còn theo chuyên gia kinh tế Huỳnh Bửu Sơn, con đường tiến tới một nước công nghiệp hiện đại còn khá xa vời:

Tôi nghĩ phải cần một thời gian ít nhất là hai thập kỷ với một chính sách đúng đắn, thật sự khuyến khích sự phát triển thì khu vực kinh tế tư doanh Việt Nam mới có thể vươn lên và sánh vai cùng các nước lân bang như Thái Lan, Malaysia hay Indonesia.
– Chuyên gia KT Huỳnh Bửu Sơn

Rõ  ràng cái nỗ lực chung là muốn xây dựng một nền công nghiệp hiện đại tuy nhiên điều kiện của Việt Nam hôm nay cho thấy có lẽ phải nhiều thập niên nữa Việt Nam mới thực sự có thể sánh ngang với Hàn Quốc, Đài Loan hay những nước lân cận như Thái Lan chẳng hạn.

Một thực trạng đáng buồn được tiến sĩ Lê Đăng Doanh nêu ra với báo chí là  trong một thập niên qua sự đóng góp của khu vực kinh tế tư nhân vào nền kinh tế quốc gia chỉ khoảng hơn 11%  GDP,  có nghĩa là rất hạn chế.

Về tầm quan trọng của khối tư nhân trong nền kinh tế Việt Nam và làm thế nào để thúc đẩy doanh nghiệp tư nhân phát triển, chuyên gia kinh tế Huỳnh Bửu Sơn góp ý:

Thật sự doanh nghiệp tư nhân, nếu đứng về sản lượng của kinh tế tư doanh cũng như số lượng lao động thu hút trong khu vực kinh tế tư doanh, thì tôi nghĩ đang ở một tỷ lệ rất cao, có thể cao hơn cả so với khu vực quốc doanh và khu vực kinh tế nước ngoài.

Tuy nhiên qui mô của từng doanh nghiệp tư doanh thì hiện nay không đủ lớn, nguồn vốn của họ cũng không đủ mạnh để họ có thể hoạt động trong những lãnh vực công nghiệp mà đòi hỏi số vốn lớn hay đòi hỏi một hệ thống quản trị tốt.

Tôi nghĩ phải cần một thời gian ít nhất là hai thập kỷ với một chính sách đúng đắn, thật sự khuyến khích sự phát triển thì khu vực kinh tế tư doanh Việt Nam mới có thể vươn lên và sánh vai cùng các nước lân bang như Thái Lan, Malaysia hay Indonesia.

Năm 2015 được các chuyên gia đánh giá  là một năm thành công của Việt Nam khi đạt mức tăng trưởng cao, lạm phát thấp, vốn FDI giải ngân tăng mạnh….

Được hỏi  kết quả này liệu có  là sức bật, là cơ hội cho kinh tế Việt Nam bước sang 2016 này không,  nguyên viện trưởng Viện Nghiên Cứu Quản Lý Kinh Tế Trung Ương, tiến sĩ Lê Đăng Doanh, trả lời rằng xét về tổng thể thì đúng là như vậy nhưng khi đánh giá những điểm tích cực thì phải trực diện những điều chưa đạt được.

Nhắc lại rằng năm 2016 sẽ là một năm có nhiều thách thức, đồng thời cũng là cơ hội vươn lên cho Việt Nam, ông Lê Đăng Doanh nói  năm nay với AEC, tức Cộng Đồng Kinh Tế ASEAN mà Việt Nam là thành viên,  thì những mặt hàng nông nghiệp và công nghiệp của Thái Lan sẽ tràn ngập thị trường Việt Nam. Khi đó, Việt Nam bắt buộc phải cạnh tranh để sinh tồn. Chính  nỗ lực cạnh tranh gay gắt  là cơ hội cho Việt Nam cất cánh, tiến sĩ Lê Đăng Doanh kết luận.

Chuyên gia kinh tế độc lập Huỳnh Bửu Sơn cũng đồng ý rằng khách quan mà nói thì kinh tế Việt Nam năm 2015 khá hơn những năm trước đó:

Thí dụ lạm phát trong khoảng 1 đến 1, 5%, tốc độ tăng trưởng kinh tế lên đến mức 6,7%. Tuy nhiên nếu cho rằng đây là nền móng, là bệ phóng cho kinh tế Việt Nam đi lên nhanh hơn, mạnh hơn trong 2016 thì tôi cho rằng hơi quá lạc quan.

Những thách thức cũng là những cơ hội để kinh tế Việt Nam cất cánh trong năm 2016 bao gồm:

Tại vì cấu trúc kinh tế Việt Nam còn những nhược điểm, hệ thống ngân hàng Việt Nam cần sự cải tổ mạnh mẽ để tạo một nền tài chánh lành mạnh, có thể  hỗ trợ đắc lực cho các doanh nghiệp.

Như tiến sĩ Lê Đăng Doanh, chuyên gia kinh tế Huỳnh Bửu Sơn cũng thừa  nhận khu vực tư  đóng vai trò vô cùng quan trọng và cần thiết trong tiến trình phát triển :

Trong suốt những năm 2011, 2012 và 2013 thì số lượng doanh nghiệp phá sản hay bị giải thể rất nhiều. Thậm chí tới 2015 thì số doanh nghiệp tư nhân giải thể cũng khá lớn.

Và có lẽ phải cần thêm vài năm nữa, ít nhất  từ 2017 trở đi, chuyên gia kinh tế Huỳnh Bửu Sơn dự kiến, nếu Việt Nam thực hiện đúng chính sách kinh tế vĩ mô trong lãnh vực tiền tệ lẫn lãnh vực ngân sách, bên cạnh những chính sách khuyến khích hỗ trợ đắc lực đối với khu vực kinh tế tư doanh và nền kinh tế nói chung, thì may ra mới có cái nhìn lạc quan về tương lai kinh tế cho 10 năm tới.

Kỹ trị cho Việt Nam: Không còn cách nào khác

000_Hkg10254474

Phó thủ tướng Hoàng Trung Hải đứng lên để chào đón khán giả khi ông tham dự một buổi lễ đánh dấu kỷ niệm Kỷ niệm 227 năm chiến thắng Đống Đa-Ngọc Hồi tại Hà Nội vào ngày 12 tháng 2 năm 2016 AFP photo
 audio sound

Những diễn biến mới nhất trong việc sắp xếp nhân sự sau đại hội 12 cho thấy người trẻ nhiểu hơn, đặc biệt sự xuất hiện của nhân vật quyết đoán dám làm dám ra lệnh trong vai trò Bí thư thành ủy Sài gòn, đang dấy lên làn sóng tranh cãi về sự chuyển đổi có ý nghĩa quan trọng sắp tới tại thành phố lớn nhất nước nói riêng và hệ thống cầm quyền nói chung. Liệu chế độ cần những lãnh đạo trung thành với quyết định của Đảng hay một nhà kỹ trị để lãnh đạo đất nước trong giai đoạn 5 năm sắp tới?

Trong nhiều năm gần đây thế giới xuất hiện lập thuyết mới về vai trò của người lãnh đạo quốc gia theo cung cách một nhà kỹ trị. Ý nghĩa của kỹ trị là trí thức nắm quyền và vận hành guồng máy quốc gia theo khoa học, tức bằng các nguyên tắc chứng minh được qua các dữ kiện, con số và hoàn toàn không để bị chi phối bằng cảm tính, thường được tô vẽ là tình nghĩa hay đạo đức hoặc cao quý hơn là chủ thuyết hay mục tiêu chính trị.

Cá nhân tôi cho là Việt Nam không thể có những nhà lãnh đạo kỹ trị giỏi giang mà chỉ có những người lãnh đạo hoàn toàn theo ý của đảng, của chi bộ hay của đảng bộ hay lãnh đạo của Đảng Cộng sản mà thôi.
– Luật sư Lê Quốc Quân

Trong cung cách quản lý của một nhà kỹ trị thì yếu tố pháp luật luôn được nghĩ tới hàng đầu trước khi phác họa một dự án nào dù lớn hay nhỏ cho đất nước. Do vậy một nhà kỹ trị không mâu thuẩn hay bị nền pháp trị chi phối trong ý nghĩa tiêu cực mà chính những phương pháp khoa học ông hay bà ta mang vào áp dụng một cách nghiêm túc sẽ nâng cao vai trò tôn trọng pháp quyền trong dân chúng.

Luật sư Lê Quốc Quân qua kinh nghiệm của ông trong nhiều năm hoạt động và quan sát nền chính trị Việt Nam cho biết:

Theo tôi thì những người làm chính trị có hiểu biết thì chắc chắn sẽ được lòng dân hơn. Thế nhưng làm sao để có được một người có tinh thần hoạt động, có trí tuệ, thông minh và mang tư duy kỹ trị áp đặt vào xã hội này được? Vì bây giờ như thế vẫn là một xã hội độc tài và toàn bộ Đảng Cộng sản vẫn luôn luôn nói rằng họ lãnh đạo một cách toàn diện triệt để trong tất cả mọi lãnh vực đời sống xã hội. Cho nên những con người kỹ trị nằm trong bộ máy lãnh đạo sẽ trở thành những nhà lãnh đạo hoàn toàn bị ràng buộc bởi cơ chế của Đảng Cộng sản, họ không thể lãnh đạo được. Cá nhân tôi cho là Việt Nam không thể có những nhà lãnh đạo kỹ trị giỏi giang mà chỉ có những người lãnh đạo hoàn toàn theo ý của đảng, của chi bộ hay của đảng bộ hay lãnh đạo của Đảng Cộng sản mà thôi.

Hệ thống độc đảng của Việt Nam được người ngoài đảng định nghĩa là hệ thống đảng trị mặc dù trên lý thuyết Việt Nam luôn cho rằng đang theo đuổi thể chế pháp trị. Vì mang tính độc quyền và toàn trị nên người lãnh đạo chỉ chịu sự chi phối của đảng chứ không phải của xã hội, đất nước. Từ bao nhiêu năm qua, người lãnh đạo cao nhất trong chính phủ phải là người toàn tâm toàn ý với đảng còn khả năng chuyên môn chỉ cần thông thuộc chủ nghĩa Mác Lê và kiên định con đường tiến tới xã hội chủ nghĩa.

Rào cản của một nhà kỹ trị trong hoàn cảnh hiện nay là tính chất đảng trị trong bộ máy. Giải pháp nào của một nhà kỹ trị cũng gặp trở ngại vì cương lĩnh, nghị quyết luôn nhắm vào vai trò tuyệt đối của đảng thay vì sự phát triển của đất nước. Quan niệm giữ đảng bằng mọi giá đã triệt tiêu luôn ý chí thay đổi xã hội của một nhà kỹ trị và từ đó con đường phát triển luôn gập ghềnh khó khăn trước các quyết định hành chánh mang đặc thù nghị quyết vốn được soạn thảo trong khuôn viên của Bộ chính trị.

Giáo sư Nguyễn Đăng Hưng, người góp công đào tạo hàng trăm Tiến sĩ, Thạc sĩ của Việt Nam qua các quỹ hổ trợ giáo dục từ vương quốc Bỉ cho biết ý kiến của ông về lãnh đạo thiếu chuyên môn, ông nói:

Các nhà lãnh đạo Việt Nam không được đào tạo bài bản họ nhảy lên vũ đài chính trị theo cái đường hướng cơ cấu trong khuôn khổ đảng mà không dược lựa chọn bằng thành quả kiến thiết đất nước. Nếu có công thì cũng là công xây dựng đảng, công đóng góp để củng cố vị trí của đảng thì đây là nỗi thống khổ của dân tộc Việt Nam chúng ta. Theo chiều hướng hiện nay nó không có cơ may thay đổi nào cả mà có thể càng trầm trọng hơn qua những gì mà ta thấy hồi gần tết vừa qua.

Những khuôn mặt mới

000_Hkg10250109-400
Các thành viên Bộ Chính trị mới được bầu: Vương Đình Huệ (thứ hai từ trái) và Đinh La Thăng (thứ hai từ phải) cùng các thành viên khác tại lễ bế mạc Đại hội toàn quốc lần thứ 12 của đảng cộng sản ở Hà Nội vào ngày 28 tháng 1 năm 2016. AFP

Sau đại hội 12 ông Đinh La Thăng nổi lên như một nhà kỹ trị hiếm hoi dưới mắt người dân. Có học vị tiến sĩ, từng giữ chức chủ tịch tập đoàn dầu khí quốc gia và nhiều chức vụ có liên quan đến công nghiệp nặng do đó nhiều người cho rằng ông Đinh La Thăng là một người có ước muốn dùng khả năng kỹ trị của ông áp dụng vào việc điều hành, quản lý khi giữ chức Bộ trưởng Giao thông vận tải.

Với những quyết định có tính đột phá sự trì trệ nhiều năm trong ngành giao thông, Bộ trưởng Đinh La Thăng được xem là khuôn mặt mới của chính phủ, gợi hứng cho các ý tưởng đột phá tiếp theo khi được cử vào giữ chức Bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh. Giới quan sát cho rằng ông sẽ vận hành theo cung cách của ông, theo nghĩa của một nhà kỹ trị trước khi tuân theo quy trình của hệ thống.

Nhạc sĩ, nhà báo Tuấn Khanh, người có những bài viết chính trị, xã hội trong chính trường Việt Nam hiện nay chia sẻ cái nhìn của anh trước việc ông Đinh La Thăng được đề cử và làm việc tại Sài Gòn:

Tôi nghĩ sự có mặt của ông Đinh La Thăng tại Việt Nam nó là một sự sắp xếp trong phần tổ chức nhân sự của Đảng Cộng sản nhằm tái kiểm soát lại sau một thời gian họ thấy rằng họ có cái gì đó sai lầm trong việc tổ chức nhân sự, đặc biệt là ở thành phố Sài gòn.

Tôi nghĩ việc xuất hiện của ông Đinh La Thăng sẽ có rất nhiều người ủng hộ các đường lối hay về sự xuất hiện của ông gần đây. Tuy nhiên người Sài gòn chứng kiến có nhìn thấy những công việc của ông Đinh La Thăng trong nhiều năm qua thì tôi nghĩ rằng ông ấy dẫu có những biểu hiện cứng rắn dẫu có những biểu hiện hết sức trực tính tuy nhiên ông chỉ hành động theo mệnh lệnh hay theo một chương trình xuyên suốt chứ không phải đó là những hoạt động mang tính cá nhân của ông hay cố gắng tạo ra một Việt Nam mới, hay một hệ thống hành chính mới.

Tôi nghĩ việc xuất hiện của ông Đinh La Thăng sẽ có rất nhiều người ủng hộ các đường lối hay về sự xuất hiện của ông gần đây.
– Nhà báo Tuấn Khanh

Do đó ngay cả trong chuyện vừa rồi ông Đinh La Thăng cách chức một vị trong ngành hỏa xa vì mua 169 hay 170 toa tàu của của Trung Quốc để rồi sau đó đi vào trong Nam. Tôi nghĩ đó là phương thức đơn giản của chính trị. Ông muốn chứng minh cho người Sài gòn thấy rằng ông là người có quan điểm cụ thể trong việc chống lại sự xâm lăng bằng kinh tế, thực phẩm hay là văn hóa của người Trung Quốc ở Việt Nam mà người Sài gòn vốn vẫn không thích những điều đó.

Hàng ngàn năm trong chế độ phong kiến, nhân trị luôn được xem là bất biến và người dân chỉ biết nghe theo một người, bất kể đó là minh quân hay hôn quân. Nhân trị luôn lấy đạo đức, tình cảm nhân nghĩa để tạo ra một nhịp cầu cho người dân băng qua con sông phát triển. Chiếc cầu ấy mong manh vì được xây dựng trên cảm tính và các luật lệ nhằm bảo vệ ngai vàng hơn là mang đến cơm no áo mặc cho người dân. Nhân trị đối lập với kỹ trị vì tính chất thiếu khoa học của lãnh đạo không được đào tạo trong tinh thần khoa học kỹ thuật.

Việt Nam có bài học của Nguyễn Trường Tộ người được xem là có đầu óc kỹ trị sớm nhất nước ta. Bao nhiêu tâm huyết của ông đã bị vùi lấp bởi chế độ nhân trị của nhà Nguyễn và cho đến nay Việt Nam vẫn chưa bao giờ vắng bóng những Nguyễn Trường Tộ khác trong cũng như ngoài nước sẵn sàng đóng góp tri thức cho quê nhà.

Chia sẻ về đóng góp của trí thức, GS Nguyễn Đăng Hưng cho biết:

Tôi nghĩ là những người lãnh đạo hiện nay mới vừa củng cố chỗ đứng của mình thì trong thời gian 5 năm tới tôi có một cầu mong, chứ không dám nói là lời khuyên, mong họ rút kinh nghiệm những hư hại do thiếu hiểu biết đã làm cho Việt Nam ta ngày nay là một nước mà theo sắp hạng của quốc tế thì Việt Nam đang thua Campuchia bên cạnh và ngay cả Lào cũng vậy.

Các nhà lãnh đạo Việt Nam phải có tinh thần tự ái ít nhất là tự ái cho mình, tự ái cho cái triều đại chính trị của mình để mà thoát ra cái cảnh khốn cùng này. Tôi cũng mong rằng họ nên chọn lựa các chuyên gia đích thực có tài có đức có tầm. Họ không thiếu gì trong nước và không thiếu gì trong số 4 triệu người Việt Nam ở nước ngoài. Trong 4 triệu người đó có khoảng 300 ngàn là những chuyên gia khoa học, kỹ thuật công nghệ hay kinh tế ngay cả lịch sử của Việt Nam.

Các nhà quan sát cùng đồng ý ở điểm bất cứ chủ thuyết hay chủ trương điều hành đất nước nào cũng rất khó thành công nếu phải dựa dẫm, tránh né hay thỏa hiệp với người cầm quyền khi họ lấy sự chi phối chính trị làm mục tiêu. Một nhà kỹ trị cũng vậy, các luận chứng khoa học trong một dự án phát triển không thể thỏa hiệp để được cho phép, vì một con ốc không đủ tiêu chuẩn kỹ thuật sẽ làm sản phẩm sụp đổ, một định hướng chính trị buộc lãnh đạo phải làm theo sẽ khiến đất nước tụt hậu kể cả khi lãnh đạo đó là một nhà kỹ trị đi chăng nữa.

rfa-video

Ứng cử Đại biểu quốc hội, Hội đồng nhân dân khóa tới có gì mới?

Không đưa vào danh sách ứng cử người có biểu hiện cơ hội chính trị, tham vọng quyền lực, có tư tưởng cục bộ, bảo thủ.

Ứng cử Đại biểu quốc hội, Hội đồng nhân dân khóa tới có gì mới?

Toàn cảnh Hội nghị toàn quốc quán triệt chỉ thị của Bộ Chính trị về triển khai công tác bầu cử ĐBQH khóa XIV và ĐB HĐND các cấp nhiệm kỳ 2016-2021. Ảnh: TRỌNG PHÚ

Ngày 2/2, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chủ trì Hội nghị toàn quốc quán triệt chỉ thị của Bộ Chính trị về triển khai công tác bầu cử đại biểu Quốc hội (ĐBQH) khóa XIV và ĐB HĐND các cấp nhiệm kỳ 2016-2021. Rất nhiều nội dung quan trọng được hướng dẫn tại hội nghị này. Chúng tôi xin giới thiệu một số nội dung đáng chú ý liên quan đến công tác bầu cử nhiệm kỳ tới.

Nam – sinh từ tháng 5-1961, nữ – sinh từ tháng 5-1966

Về tiêu chuẩn, người ứng cử ĐBQH phải đảm bảo các tiêu chuẩn của ĐBQH được quy định cụ thể tại Điều 22 Luật Tổ chức QH. Người ứng cử ĐB HĐND các cấp phải hội đủ tiêu chuẩn của ĐB HĐND được quy định tại Điều 7 Luật Tổ chức chính quyền địa phương.

Về độ tuổi, người ứng cử ĐBQH và ĐB HĐND khóa mới mà đang công tác tại cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp của Nhà nước phải đủ tuổi công tác trọn một nhiệm kỳ. Tức nam sinh từ tháng 5-1961, nữ sinh từ tháng 5/1966 trở lại đây.

Về trình độ, tiêu chuẩn của người ứng cử ĐBQH và ĐB HĐND các cấp (tỉnh, huyện) hoạt động chuyên trách đều phải đảm bảo có trình độ đại học trở lên, có năng lực chuyên môn và kinh nghiệm thực tiễn phù hợp với vị trí công tác dự kiến được phân công.

Đặc biệt người ứng cử làm ĐBQH chuyên trách ở các cơ quan của QH và Ủy ban Thường vụ QH mà đang công tác tại các cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp nhà nước phải có chức vụ cục trưởng, vụ trưởng hoặc tương đương trở lên. Người ứng cử phó chủ tịch HĐND cấp tỉnh phải là tỉnh ủy viên (trong hai phó chủ tịch HĐND phải có một người là ủy viên thường vụ tỉnh ủy), giữ chức giám đốc sở hoặc tương đương trở lên. Ứng cử vào trưởng ban HĐND cấp tỉnh phải giữ chức phó giám đốc sở hoặc tương đương trở lên. Tương tự, ứng cử phó chủ tịch HĐND cấp huyện cũng phải là huyện ủy viên, giữ chức trưởng phòng hoặc tương đương trở lên. Trưởng ban HĐND cấp huyện phải giữ chức phó trưởng phòng hoặc tương đương trở lên.

Thời gian nộp hồ sơ ứng cử chậm nhất là ngày 13/3

Danh sách và số lượng ĐBQH, ĐB HĐND các cấp được bầu ở mỗi tỉnh, thành sẽ được công bố chậm nhất là ngày 2-3, tức 80 ngày trước ngày bầu cử (ngày 22/5-2016).

Hội nghị hiệp thương lần thứ nhất, thứ hai và thứ ba lần lượt diễn ra chậm nhất vào các ngày 17/2, 18/3 và 17/4. Thời gian chót để các ứng viên (kể cả tự ứng cử) nộp hồ sơ là 17 giờ ngày 13-3.

Chậm nhất ngày 27/4, Hội đồng Bầu cử Quốc gia sẽ lập và công bố danh sách chính thức những người ứng cử ĐB theo từng đơn vị bầu cử trong cả nước. Danh sách cử tri phải được niêm yết tại trụ sở UBND cấp xã và tại những địa điểm công cộng của khu vực bỏ phiếu chậm nhất vào ngày 12/4.

Trong thời hạn 10 ngày trước ngày bầu cử, Hội đồng Bầu cử Quốc gia, ủy ban bầu cử, ban bầu cử ngừng xem xét, giải quyết khiếu nại, tố cáo, kiến nghị về người ứng cử và việc lập danh sách người ứng cử. Kết quả bầu cử được công bố chậm nhất vào ngày 11/6/2016, tức là 20 ngày sau bầu cử.

Việc vận động bầu cử được tiến hành dân chủ, công khai, bình đẳng, đúng pháp luật, đảm bảo trật tự an toàn xã hội. Người ứng cử ở đơn vị bầu cử nào thì thực hiện vận động bầu cử tại đó. Thời gian vận động tính từ lúc công bố chính thức danh sách ứng cử và kết thúc trước thời điểm bỏ phiếu (ngày 22/5) 24 giờ. Hình thức vận động bầu cử được quy định là gặp gỡ tiếp xúc cử tri nơi mình ứng cử trực tiếp hoặc thông qua truyền thông.

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng: Phải chọn được người có đức lẫn tài

Nêu bật ý nghĩa đặc biệt quan trọng của cuộc bầu cử ĐBQH và ĐB HĐND các cấp khóa mới, trong bài phát biểu khai mạc hội nghị, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng cũng nhấn mạnh cuộc bầu cử phải chọn được người có đức lẫn tài để đại diện cho nhân dân. Trong đó, chữ đức được đặt lên trước chữ tài. “Đây là cơ hội để nhân dân thực hiện quyền làm chủ của mình thông qua việc lựa chọn, bầu ra những người tiêu biểu, có đức, có tài, xứng đáng đại diện cho nhân dân tại QH và HĐND các cấp” – Tổng Bí thư nói. Tổng Bí thư cũng khẳng định cuộc bầu cử cũng là dịp để tiếp tục xây dựng, củng cố và hoàn thiện nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân.

Trình bày Chỉ thị 51-CT/TW ngày 4/1/2016 của Bộ Chính trị, ông Đinh Thế Huynh, Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, nhấn mạnh: “Không đưa vào danh sách ứng cử người có biểu hiện cơ hội chính trị, tham vọng quyền lực, có tư tưởng cục bộ, bảo thủ, đang bị thanh tra, kiểm tra dấu hiệu vi phạm, đã bị các cơ quan có thẩm quyền kết luận không trung thực, người đứng đầu cơ quan, tổ chức, đơn vị để xảy ra những vụ, việc tham nhũng, lãng phí, mất đoàn kết nghiêm trọng”.

Bắt buộc phải kê khai tài sản

Người ứng cử ĐBQH và ĐB HĐND các cấp cũng bắt buộc phải kê khai tài sản. Trình bày Chỉ thị 01/CT-TTg ngày 13/1 của Thủ tướng Chính phủ về cuộc bầu cử ĐBQH và ĐB HĐND các cấp khóa mới, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cho biết Thủ tướng Chính phủ đã chỉ thị yêu cầu Thanh tra Chính phủ chủ trì, phối hợp với các cơ quan liên quan hướng dẫn việc kê khai tài sản đối với người được giới thiệu ứng cử ĐBQH và ĐB HĐND các cấp theo chỉ đạo của Hội đồng Bầu cử Quốc gia và Ủy ban Thường vụ QH, phối hợp với các bộ, ngành, địa phương tập trung giải quyết kịp thời, đúng pháp luật các khiếu nại, tố cáo của công dân trước, trong và sau bầu cử.

Ngày càng nhiều người tự ứng cử Quốc hội

 
Image copyright AFP
Image caption Bầu cử Quốc hội mới sẽ diễn ra ngày 23/5

Nhiều công dân Việt Nam công bố sẽ tự ứng cử vào vị trí đại biểu Quốc hội, ngay sau khi Tiến sĩ Nguyễn Quang A nói ông sẽ ra tranh cử Quốc hội khóa 14.

Luật sư Phạm Quốc Bình thuộc Đoàn luật sư Hà Nội là một trong những người đầu tiên trong giới luật sư nêu ý‎ kiến cân nhắc xem ông có tham gia tranh cử lần này hay không.

Trả lời BBC, ông Bình nói ông vẫn “chưa có quyết định cuối cùng”.

Nhưng ông Bình cũng cho biết, việc có các luật sư, người ngoài Đảng, người dân tham gia tự ứng cử là “quá trình tiến tới nền dân chủ thực sự”.

Theo ông Bình, các đoàn luật sư có thể cũng sẽ ủng hộ một số luật sư muốn tham gia tự ứng cử.

Ông Bình nhận định khi hành nghề, luật sư nhận thấy quá trình xây dựng pháp luật của các cơ quan thuộc Quốc hội hoặc chính phủ “không ổn”.

“Nhiều luật không đi vào cuộc sống, nhiều dự án luật cần thiết phải xây dựng để phù hợp với sự phát triển xã hội thì chưa được quan tâm nhiều. Do đó chúng tôi mong muốn nhiều luật sư được tham gia làm đại biểu quốc hội. Họ có thể tham gia làm công tác luật chuyên trách. Họ cũng được đào tạo bài bản, có quá trình hành nghề luật có thực tiễn cao. Khi họ tham gia diễn đàn Quốc hội, họ có thể đóng góp xây dựng văn bản luật thực tế hơn.” – Ông Bình giải thích nguyên nhân ông ủng hộ các luật sư ứng cử.

“Còn nhiều vấn đề”

Trả lời BBC Tiếng Việt từ Hà Nội, luật sư Lê Văn Luân nói lý do ông tự ứng cử là vì ông “mong muốn góp công sức vào một xã hội dân chủ và văn minh hơn, và theo lời của Tổng bí thư, là “dân chủ đến thế là cùng”, hi vọng là mọi công dân VN đều có quyền và nghĩa vụ đóng góp sự phát triển đó của đất nước”.

Ngay trong ngày 10/2, luật sư Luân đã có một bài diễn thuyết tên “Tôi có mặt ở đây” như một trong những tuyên bố đầu tiên ông sẽ tham gia tranh cử.

Ông Luân viết: “Tôi đến đây, để nói về công việc của các vị, để giải quyết nó, nếu tôi được bầu, vì lúc đó tôi tin rằng mình đã đủ thẩm quyền thiết thực, hợp pháp và hành động đúng như tôi đã luôn nghĩ đến khi đứng ở đây. Vì có các vị mới có tôi ở vị trí đó để làm việc, và đại diện cho chính quý vị.”

Image copyright Facebook Le Van Luan
Image caption Luật sư Lê Văn Luân (áo xanh) là một trong những người tham gia tự ứng cử đại biểu Quốc hội khóa 14

Tuy nhiên, những người tự ứng cử sẽ phải làm việc “rất gấp” vì đến tháng 5/2016 đã bước vào kỳ bầu cử mà thời gian nộp hồ sơ có thể kéo dài đến 70 ngày.

Luật sư Lê Văn Luân nói cho dù ông thất bại thì cũng là “thành công về mặt chứng minh thực tiễn” và có thể “chứng minh về cơ hội của những người ngoài Đảng khi tham gia ứng cử, và một cuộc bầu cử minh bạch còn nhiều vấn đề.”

Trước đó, ông Nguyễn Quang A – người đầu tiên tuyên bố ra tranh cử – cũng nói với BBC: “Tôi không đặt việc trúng cử, hay vào sâu các vòng sau là mục tiêu chính. Tôi muốn dấy lên một phong trào để người dân học hỏi, các cơ quan nhà nước cũng phải học hỏi, từ đó tác động thay đổi nhận thức một cách từ từ.”

Trên mạng xã hội tại Việt Nam, đã có một trang tên “Vận động ứng cử đại biểu Quốc hội 2016” liên tục cập nhật danh sách những gương mặt tự ứng cử. Hiện nay đã có tám người tuyên bố mình sẽ ra tranh cử, gồm Tiến sĩ Nguyễn Quang A, ông Nguyễn Tường Thụy, bà Nguyễn Thúy Hạnh, bà Đặng Bích Phượng, ông Hoàng Cường, ông Nguyễn Đình Hà, ông Phạm Văn Thành, ông Lê Văn Luân.

Sáu vấn đề xã hội hôm nay

Adminbasam on 07/02/2016

https://anhbasam.wordpress.com/2016/02/07/6929-sau-van-de-xa-hoi-hom-nay/

Nguyễn Văn Tuấn,  7-2-2016

767d0-12194987_425066991022797_7838542403264711843_o

Sáng nay định viết một cái note về một vấn đề thời sự, nhưng thấy bài dưới đây (1) của anh Mạnh Kim hay quá nên cóp về đây để chia sẻ cùng các bạn. Trong bài này, tác giả, bằng một văn phong gãy gọn, nêu lên 5 vấn đề xã hội nóng bỏng nhất và “bức xúc” nhất: ác độc, thù hằn, tham lam, hoang tưởng, và khoe khoang. Trải nghiệm của tôi trong thời gian ở Việt Nam làm cho tôi thêm một vấn đề khác nữa: đó là giả dối.

Thói giả dối ở VN lên ngôi và nó hiện diện hầu như trong tất cả giai tầng. Học sinh nói dối. Người lớn nói dối. Giới khoa bảng cũng nói dối. Càng học cao càng nói dối nhiều. Người làm chính trị đạo đức giả và nói dối. Giới kinh doanh gian dối. Học hành giả dối. Khoa học giả dối. Có thể nói không ngoa rằng xã hội VN hiện nay là một xã hội giả dối.

Một trong những lí do của sự giả dối lên ngôi và ngự trị trong xã hội là sự ngự trị của chủ nghĩa Mác Lê Mao trong đời sống chính trị – xã hội. Cái chủ nghĩa này nó trình bày tương đối có hệ thống về bạo lực, đấu tranh giai cấp, cướp chính quyền, nó dạy cách thống trị cộng đồng. Nhưng cái chủ nghĩa đó không hề dạy về đạo lí xã hội, càng chẳng quan tâm đến đạo lí làm người. Trong khi đó, vai trò của tôn giáo bị cái chủ nghĩa đó vô hiệu hoá. Hệ quả là một xã hội loạn chuẩn đạo đức, trong đó có giả dối. Trớ trêu thay, có người tự tin nói rằng đây là thời đại rực rỡ nhất trong lịch sử dân tộc!

Ngày gần Tết mà đọc mấy cái note loại này thì quả là buồn nản. Tôi xin lỗi trước vậy.

____

(1) 5 VấN Đề XÃ HộI HÔM NAY (Mạnh Kim/ BS).

5 VấN Đề XÃ HộI HÔM NAY

– ÁC ĐộC: Chưa bao giờ con người lại ác độc với nhau như vậy. Họ đánh thuốc độc vào thực phẩm. Họ sẵn sàng giết nhau chỉ vì món lợi nhỏ hoặc thậm chí chẳng gì cái gì khi “mâu thuẫn” chỉ xuất hiện sau cái va quẹt. Người lớn đánh nhau ngoài phố. Trẻ em đánh nhau trong học đường. Con cái thậm chí cũng có thể đối xử nghiệt ngã với cha mẹ. Cái ác bay lơ lửng và có thể rơi xuống bất kỳ đâu. Xã hội đã làm hỏng “bộ phanh” đạo đức để chặn lại tâm lý gây ác trước khi nó bước qua ngưỡng của hành vi tội ác.

– THÙ HằN: Tâm tính ác độc đi kèm với thù hằn. Người ta sẵn sàng hằn học nhau chẳng gì cái gì và chẳng gì cái gì thật sự liên quan mình. Tâm lý thù hằn và oán ghét như những hạt mầm gieo thêm cái ác. Sự thù hằn nghiêm trọng nhất là “thù hằn tư tưởng”. Trong một status về tử sĩ Ngụy Văn Thà của tôi, có người còm rằng “Xóm tao cũng chuẩn bị đặt tên Ngụy Văn Thà rồi. Đặt hướng dẫn đường đi vào khu đi ị đó”. Cách nói này cho thấy một sự chất chứa thù hằn và ác độc. Tâm lý thù hằn như vậy đầy dãy. Nó không thể được xóa đi bởi nó vẫn được tích tụ. Đó mới là điều thật sự đáng sợ.

– THAM LAM: Việc hành khách sân bay bị rọc vali là một trong những hiện tượng cho thấy lòng tham không giới hạn đang bùng lên như ngọn lửa thiêu rụi phần liêm sỉ và tự trọng còn rơi rớt lại trong ý thức cá nhân. Lòng tham hiện diện khắp nơi. Tham lam những cái rất nhỏ nhặt. Người ta sẵn sàng ngắt một cành hoa hay chen nhau giành một suất sushi miễn phí. Lòng tham còn đang được “xuất khẩu”. Hiện tượng ăn cắp tại nước ngoài đang trở thành phổ biến. Lòng tham không thể ngừng lại khi môi trường giáo dục đầy sự đố kỵ tham lam. Lòng tham không thể được chặn khi một số cha mẹ dạy con cách giành thức ăn trong bữa buffet. Không thể cản được lòng tham khi xã hội đầy dãy tham nhũng.

– HOANG TƯởNG: Ngày càng có nhiều người hoang tưởng. Hoang tưởng về sự nổi tiếng, về tài năng mình, về trí tuệ mình. Hoang tưởng là một bệnh lý. Tác nhân gây ra nó là thói sùng bái cá nhân. Không đâu thấy dễ hiện tượng này bằng không gian Facebook, nơi người ta có thể đọc những câu còm tâng bốc đại loại: “Đất nước này không thể thiếu anh!”; “Chị là Suu Kyi của Việt Nam”… Người khen không chọn vị trí nhìn để thấy rõ khả năng người mình khen; và người được khen không chọn được vị trí để soi lại bản thân mình. Một xã hội hoang tưởng, chỉ nhìn thấy cái bóng phóng đại, hơn là ảnh thật trong gương, là một xã hội rất không bình thường.

– KHOE KHOANG: Góc tủ giày, phòng quần áo, xe Rolls-Royce…, chúng ta đang thấy thói quen phô bày xênh xang vật chất lên đến tột cùng. Không chỉ vật chất. Người ta còn “selfie” cái gọi là “lao động trí não”. Sản phẩm lao động trí não là điều luôn dễ thấy. Để xã hội đánh giá có lẽ dễ được “cộng điểm” hơn là tự “báo cáo công trình”. Sự chừng mực và khiêm tốn thường nằm trong tư cách và bản chất người trí thức. Sự kính trọng ít khi có được nhờ “selfie”.

Kết luận mới nhất của Bộ Chính trị về TT Nguyễn Tấn Dũng

Posted by adminbasam on 07/02/2016

https://anhbasam.wordpress.com/2016/02/07/6930-ket-luan-moi-nhat-cua-bo-chinh-tri-ve-tt-nguyen-tan-dung/

Đôi lời: Trang tài liệu này được Người Cấp Tiến gửi tới: Kết luận của BCT về TT Nguyễn Tấn Dũng, do ông Lê Hồng Anh thay mặt Bộ Chính trị ký ngày 21-1-2016. Đó cũng là ngày mà 1.510 đại biểu đang dự Đại hội ở Trung tâm Hội nghị quốc gia để bầu Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN khoá 12 và chắc chắn có ông Lê Hồng Anh và Nguyễn Tấn Dũng đang tham dự. Nếu tài liệu này là thật, chỉ có thể ông Lê Hồng Anh soạn và ký tài liệu này khi đang tham dự đại hội.

7-2-2016

9ba38-nguyentandung-hn14-danlambao

H1

Thư Gửi TOÀN THỂ Đảng Viên Đảng CSVN

adminbasam on 07/02/2016

https://anhbasam.wordpress.com/2016/02/07/6928-thu-gui-toan-the-dang-vien-dang-csvn/#more-160576

Ng Dinh Cong

Nguyễn Đình Cống: Xin chào các bạn. Xin gửi đến các bạn thư của Trần Lực để tham khảo. Trước đây Hồ Chí Minh đã nhiều lần lấy bút danh Trần Lực và có một nghệ sĩ tên Trần Lực thường đóng vai Hồ Chí Minh trong một số phim, kịch.

Trần Lực

4-6-2005

Kính thưa các cụ lão thành cách mạng – những người đảng viên Đảng Lao động VN năm xưa đã có công đầu trong cuộc cách mạng tháng tám, giành lại độc lập tự do cho dân tộc; kính thưa các vị tướng tá và các cựu chiến binh đã từng là những anh bộ đội cụ Hồ làm nên thiên sử vàng Điện biên phủ ,thưa các anh chị em đảng viên của Đảng CSVN – những người trung thực, liêm khiết, vẫn còn lo lắng đến vận mệnh của đất nước và dân tộc. Với tất cả tấm lòng kính trọng và khâm phục của mình và cùng với tâm trạng đầy bức xúc trước hiện trạng của Đảng CSVN tôi xin phép được nói một lời thẳng thắn như sau:

Chắc các vị càng ngày càng nhận ra rằng Đảng CSVN bây giờ đã khác rất xa với Đảng của ngày xưa mà các vị là những người đại diện. Đảng đang từng ngày trở nên thối nát mục ruỗng và mất hết niềm tin trong nhân dân trong đó có cả các vị. Dù cho Đảng bằng bộ máy cường quyền vẫn giữ cương vị lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối đối với đất nước, nhưng Đảng đã đi ngược lại nguyện vọng và lợi ích của dân tộc (Độc quyền tự do tư tưởng và báo chí; thực thi chính sách bắt bớ đàn áp những người bất đồng chính kiến, đấu tranh cho tự do và dân chủ; đàn áp tôn giáo, muốn lồng sự chỉ đạo của Đảng vào các tôn giáo đã tồn tại trong lòng dân tộc trước Đảng từ bao đời nay; cắt đất cắt biển cho ngoại bang).

Một Đảng như thế không thể đại diện cho dân tộc và đất nước này được nữa rồi. Đảng đã thoái hoá biến chất vì đại đa số các đảng viên nhất là đảng viên có chức có quyền kể cả một số người lãnh đạo cao nhất đã trở thành những tên sâu mọt chỉ biết đục khoét. Đảng vẫn rêu rao chống tham nhũng, nhưng chỉ là nói suông, càng chống, tham nhũng lại càng nhiều và hầu hết những trường hợp tham nhũng bị báo chí phanh phui và pháp luật xử lý đều là các đảng viên có chức có quyền của Đảng như Uỷ viên trung ương, Bộ trưởng, Thứ trưởng, Các Tổng và Phó tổng Giám đốc các Công ty quốc doanh, các vị chức sắc ở các tỉnh và thành phố; ở khắp các địa phương trong cả nước đã hình thành nên bọn cường hào ác bá mới, bọn cửa quyền chuyên ăn tiền hàng ngày ức hiếp dân thường khiến lòng dân rất oán hận.

Đảng đã trở thành một lực lượng độc tài, coi thường mọi ý kiến của nhân dân, phớt lờ những lời tâm huyết của chính những đảng viên trung thực của mình và trong nhiều trường hợp cụ thể đã phản bội lại họ, đã loại trừ họ không thương tiếc (Thư Gửi Bộ CT và Trung ương Đảng của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, 3 lá thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, Thư gửi TƯ Đảng của các tướng Phùng Thế Tài, Hoàng Minh Thảo, Lê Tự Đồng, 2 lá thư của các ông Đồng Văn Cống, Nguyễn Văn Thi, Phạm Văn Xô và thư của rất nhiều vị lão thành CM khác gửi lên các cấp lãnh đạo đảng đã bị cố tình lờ tịt). Chính những người lãnh đạo cũ của Đảng nay đã về hưu (các ông Võ Văn Kiệt, Trần Bạch Đằng, Nguyễn Đức Tâm, Hoàng Tùng, Trần văn Hà, Lê Đăng Doanh…) cũng phải thú nhận trên báo chí những khiếm khuyết rõ ràng của chế độ độc tài Đảng trị và sự suy thoái của Đảng.

Thử hỏi những người chính trực, trung thực, liêm khiết, có tâm huyết đối với đất nước và dân tộc, sao còn có thể đứng được trong đội ngũ của một đảng như thế? Sao còn có thể đứng trong cùng một đội ngũ với những kẻ tham tiền, tham quyền, bọn sâu mọt hại dân hại nước? Sao còn có thể đứng trong cùng một đội ngũ với những kẻ chỉ biết ngậm miệng ăn tiền, không thèm đếm xỉa đến những ý kiến tâm huyết, cố tình bưng bít sự thật và mở miệng ra là nói dối? Tôi cho rằng lúc này đây chính là lúc phải dứt khoát từ bỏ cái Đảng đã thoái hoá biến chất ấy. Từ bỏ nó chính là tỏ rõ khí phách hiên ngang của những chiến sĩ cách mạng oai hùng năm xưa, chính là luôn trung thành với những gì mà mình đã mơ ước và cống hiến cho đất nước và dân tộc từ thuở ban đầu; từ bỏ nó dứt khoát chính là đáp ứng với lòng dân đang mong mỏi giải phóng họ khỏi ách nội xâm (“Autocolonialisme”), xây dựng một đất nước tự do dân chủ thực sự, nhanh chóng vượt qua được khoảng cách tụt hậu, sánh vai cùng bè bạn hội nhập vào thế giới ngày nay.

Kính thưa các cụ, các bác, và các anh chị em. Hơn mười năm trước đây tôi từng là một đảng viên của Đảng CSVN, tôi chẳng hề có khuyết điểm gì đối với đảng nhưng tôi đã tự nguyện ly khai, từ bỏ nó để trở thành người ngoài đảng. Lúc đó tôi cũng có nhiều băn khoăn trăn trở, tôi cũng đã bị coi là rời bỏ đội ngũ, nhưng tôi đã dứt khoát và lúc này đây tôi thực sự yên tâm vì mình đã có một quyết định hoàn toàn đúng đắn. Tôi nghĩ rằng việc từ giã đảng do bất đồng chính kiến, do mục đích của đảng không còn phù hợp với mình hoặc do cái đảng ấy đã mất hết tư cách và phản bội mình, sẽ là điều hoàn toàn bình thường và tự nhiên ở các nước có truyền thống dân chủ cao, bởi lẽ mọi người tự nguyện tham gia thì cũng có quyền tự nguyện rời bỏ, không ai có thể ép buộc. Song ở đất nước ta hiện nay chế độ độc quyền độc đảng sẽ gây nhiều cản trở phiền toái cho việc từ bỏ đảng, nhưng chúng ta đã có nhiều tấm gương dũng cảm ly khai như Trung tướng Trần Độ, như các ông Nguyễn Hộ, Lê Hồng Hà, Trần Dũng Tiến, Vũ Cao Quận, nhà báo Nguyễn Vũ Bình và rất nhiều người khác mà tôi không thể nêu hết.

Họ là những người đi trước thời đại. Họ đã thức tỉnh chúng ta, họ là tấm gương sáng mãi của những người tử tế và lương thiện. Một vài người từ bỏ đảng có thể bị đảng gây sức ép hoặc trù dập, vài ba chục cũng sẽ như vậy, nhưng khi con số đó đã lên đến hàng trăm hàng ngàn, thậm chí hàng vạn người ly khai thì cái đảng ấy sẽ phải tự hiểu ra rằng, nó chẳng còn có ý nghĩa gì nữa đối với chính các đảng viên của mình, chứ chưa nói đến toàn thể nhân dân Việt nam. Chính vì lẽ đó mà Đảng CSVN sẽ không bao giờ làm và không dám làm cái việc công khai trưng cầu ý kiến toàn đảng toàn dân cho nền dân chủ của đất nước như nhà dân chủ trẻ tuổi Phương Nam đã lên tiếng đề nghị.

Bộ máy lãnh đạo độc tài của ĐCS VN đang ở vào một tình thế tiến thoái lưỡng nan, và họ đã chọn con đường bằng mọi cách giữ ghế, giữ quyền lực để giữ quyền lợi cá nhân. Để làm việc ấy họ luôn luôn hù dọa nhân dân về những thế lực thù địch chống đối bên ngoài với những “diễn biến hòa bình” và “đa nguyên đa đảng” mà không hiểu được rằng, chính vì đi ngược lại lợi ích và nguyện vọng của nhân dân nên “đa đảng đa nguyên” “diễn biến hòa bình” sẽ từ trong nội bộ đảng, từ cái đầu của mỗi đảng viên đi ra chứ không từ đâu khác.

Thưa các Cụ các Bác, các Vị và các anh chị em kính mến, để kết thúc bức thư ngỏ này tôi xin được bày tỏ một lời kêu gọi dù là rất nhỏ nhoi của mình – một cựu đảng viên, một công dân của nước Việt nam chỉ muốn nói lên một sự thật – sự thật có thể gây mất lòng: Lúc này đây hơn bao giờ hết, những Đảng viên Đảng CSVN còn có tâm huyết, còn có lòng với đất nước và dân tộc cần phải khảng khái và dứt khoát tuyên bố rằng: “Đảng của chúng tôi phải là một Đảng khác, nó không thể là cái Đảng như bây giờ được và nhất thiết chúng tôi không thể đứng trong đội ngũ của một Đảng như thế!”

Thái độ đó chính là thái độ của những người tử tế và lương thiện, biểu lộ rõ ràng sự phân biệt phải trái, trắng đen, không thể lẫn lộn mình trong trạng thái bùng nhùng của đảng hiện nay. Chắc chắn thái độ đó sẽ đáp ứng được lòng mong mỏi đã từ lâu của nhân dân ta trong và ngoài nước.

Kính thư, Hà nội 4.6.2005

Trần Lực


Giáo sư Nguyễn Đình Cống ‘từ bỏ Đảng’

Posted by adminbasam on 02/02/2016

BBC

2-2-2016

Giáo sư Nguyễn Đình Cống nói ông "từ bỏ Đảng". Ảnh: FB Nguyễn Đình Cống

Trên trang cá nhân, giáo sư Nguyễn Đình Cống, một trí thức tại Quảng Bình, thông báo ông ‘từ bỏ Đảng’ từ ngày Ba tháng Hai.

Ông Nguyễn Đình Cống viết: “Tôi thông báo từ bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam từ ngày 03 tháng 02 năm 2016. Yêu cầu tổ chức Đảng xóa tên tôi khỏi danh sách”.

Trả lời BBC Tiếng Việt về quyết định của mình, Giáo sư Cống cho biết nguyên nhân việc làm của ông: “Thực ra ý định ra khỏi Đảng có từ lâu rồi. Nhưng tôi vẫn muốn kéo dài ra đến Đại hội 12 vì trước đại hội 12, tôi cũng đã đóng góp rất nhiều ý kiến cho đại hội, muốn đại hội thảo luận, trao đổi.”

“Tôi chờ xem thử đại hội có trao đổi, thảo luận gì không, có chuyển biến gì không.”

“Rồi sau đại hội, không thấy chuyển biến gì cả thì tôi quyết định dứt khoát ra khỏi Đảng.”

Khi được hỏi đã đóng góp ý kiến gì, ông liệt kê:“Tôi có nêu ý ‎ kiến Chủ nghĩa Marx – Lenin là không thích hợp nữa, nên bỏ nó đi. Chứ đừng có kiên trì Marx- Lenin, bỏ cái đường lối tiến lên chủ nghĩa xã hội, mà phải xây dựng một thể chế dân chủ, tam quyền phân lập, bỏ cái việc toàn trị của Đảng, bỏ quốc hữu hóa ruộng đất.”

“Nghĩa là phải thay đổi thể chế chính trị, chứ không phải giữ nguyên như thế này.”

Không được phản hồi

“Nên bỏ cái tên Đảng Cộng sản, lấy lại cái tên Đảng Lao động Việt Nam. Nếu không được thế thì chia cái đảng này ra làm hai. Một bên anh nào muốn giữ Đảng Cộng sản thì cứ giữ, còn số nào không muốn theo Đảng cộng sản thì cứ lập ra một cái đảng mới.” – Ông giải thích.

Giáo sư Nguyễn Đình Cống nói ông đã gửi những đóng góp của mình đến các hòm thư thu thập ý ‎ kiến của Trung ương Đảng, của tuyên huấn, và ông đăng công khai thư ngỏ của mình trên các trang Basam, Bauxite, trang cá nhân.

Tuy nhiên, ông “không nhận được bất kỳ một phản hồi nào hết”.

Thông báo từ bỏ Đảng của giáo sư Nguyễn Đình Cống nhận được hơn 6000 like chỉ sau vài giờ đăng lên.

Ông là cựu giảng viên tại Đại học Xây dựng. Ông vào Đảng Cộng sản Việt Nam năm 1985, khi công tác tại trường này, khi ông là Phó giáo sư. Hiện nay ông đã nghỉ hưu và có học vị giáo sư. Ông vẫn theo đuổi các chương trình giảng dạy từ khi nghỉ hưu.

Có hay không âm mưu đảo chính của Phùng Quang Thanh?

Adminbasam on 05/02/2016

https://anhbasam.wordpress.com/2016/02/05/6901-co-hay-khong-am-muu-dao-chinh-cua-phung-quang-thanh/

phung_quang_thanh

Bùi Quang Vơm

5-1-2016

Phải nói rằng, lúc đầu, việc Trần Đại Quang được Bộ chính trị đảng giới thiệu và trung ương 14 nhất trí đề cử vào vị trí Chủ tịch nước làm dư luận hết sức bất ngờ. Nhiều người nghĩ, bà Tòng Thị Phóng, uỷ viên bộ chính trị hai nhiệm kỳ, nếu không làm chủ tịch Quốc Hội, thì phù hợp nhất cho bà là vị tri Chủ tịch nước. Không lẽ để bà này làm gì cho hết nhiệm kỳ cuối cùng, trong khi chẳng có gì bị cho là sai lầm. Vả lại, từ trước tới nay, Quân đội và Công an là đại diện của công cụ bạo lực, thường không nắm ngôi đứng đầu đảng và đứng đầu nhà nước, chỉ để giữ bộ mặt dân chủ và thể diện ngoại giao. Người ta buộc phải suy luận rằng, Trần Đại Quang chắc vừa lập công trạng gì rất lớn liên quan tới vận mệnh sinh tồn của chế độ. Suy luận tưởng chỉ đơn thuần là cảm tính này có lẽ lại đúng.

Theo tập quán tuyên dương công trạng trong nội bộ đảng từ trước đến nay, công đầu là công cứu giá, tức cứu nguy chế độ thường được hưởng ngôi Chủ tịch nước. Ông Lê Đức Anh đột ngột lên Chủ tịch nước vì có công giải vây cho chế độ, bằng bình thường hoá quan hệ với Trung Quốc, tránh cho chế độ một nguy cơ sụp đổ do kiệt quệ, cuối những 80. Điều này khớp với tin tức bị tiết lộ và đồn đoán về vụ âm mưu đảo chính của Phùng Quang Thanh mà Trần Đại Quang là người phát giác và trực tiếp tổ chức chiến dịch dẹp loạn. Cũng theo tin rò rỉ và dư luận, âm mưu đảo chính là có thật.

Sự hình thành âm mưu có thể bắt nguồn từ chuyến đi có quy mô khác thường của Bộ quốc phòng Việt Nam thăm Trung Quốc, từ ngày 16 đến 18 tháng 10 năm 2014, do chính Phùng Quang Thanh dẫn đầu cùng 16 sĩ quan cao cấp khác, trong đó có 12 người mang quân hàm cấp tướng (6 trung tướng, 6 thiếu tướng), 1 người mang quân hàm đại tá, lần lượt đến từ Bộ Quốc phòng, Bộ Tổng tham mưu, Tổng cục Chính trị, Không quân, Hải quân, Biên phòng, Thông tin và  Quân khu 2.

Trong cuộc hội đàm ngày 17/10 với Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc Thường Vạn Toàn, hai bộ trưởng đã đạt được được “Đồng thuận nguyên tắc 3 điểm”, trong đó điểm thứ hai là “quân đội hai nước tăng cường đoàn kết, cung cấp bảo đảm vững chắc củng cố vị thế cầm quyền của Đảng Cộng sản hai nước, bảo vệ sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội”.

Sau đó, ngày 18/10, một việc cũng rất khác thường là việc ký kết Bản ghi nhớ kỹ thuật về việc thiết lập đường dây điện thoại nối thẳng bảo mật giữa Bộ Quốc phòng hai nước.

Trước đó, cùng ngày 16 tháng 10 năm 2014, khi đoàn ông Thanh sang Trung Quốc, tại Milan, Italia, bên lề hội nghị cấp cao ASEM 10, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có cuộc gặp với Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường. Nhưng tin tức không nói gì về nội dung trao đổi.

Ngày 13/02/2015 trong cuộc điện đàm với Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh, ông John Kerry đã nhắc lại lời mời của Tổng thống OBAMA mời TBT Nguyễn Phú Trọng thăm Mỹ trong năm 2015.

Ngày 17/03/2015, Trần Đại Quang thăm Mỹ chuẩn bị cho chuyến thăm Mỹ ngày 6-10/07/2015 của Nguyễn Phú Trọng.

Gần hai tháng sau, ngày 13/5/2015, Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam, ông Ted Osius xuất hiện lần đầu tiên trên đài phát thanh Việt Nam (VOV) chính thức tuyên bố Hoa Kỳ sẽ đón tiếp Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng với những nghi thức cấp cao nhất.

Hai ngày sau đó, ngày 15/5/2015, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh đã đón tiếp Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc Thường Vạn Toàn tại biên giới Lào Cai một cách long trọng nhân dịp tổ chức buổi Tọa đàm hữu nghị quốc phòng Biên giới Việt Nam- Trung Quốc lần thứ hai. Tại cuộc tọa đàm này có một chi tiết rất nhiều hàm ý là việc Thường Vạn Toàn tận tay trao tặng Phùng Quang Thanh chiếc bình sứ Trung Quốc, như một thông điệp “hãy giữ lấy bình quý”.

Rất có thể bằng cách nào đó, tình báo Trung Quốc đã nắm được nội dung chuyến thăm Mỹ của Nguyễn Phú Trọng, trong đó có việc nâng quan hệ Việt – Mỹ lên Đối tác chiến lược toàn diện, và những cam kết đặc biệt về quan hệ Quốc phòng, mà Trung Nam Hải coi là mối nguy hiểm như một sự phản bội chủ nghĩa. Có khả năng Trung Quốc tạo dựng một tài liệu tình báo và gây áp lực cho Phùng Quang Thanh chuẩn bị cuộc đảo chính, không cần biết có thành công, nhưng ít nhất cũng đe dọa cảnh cáo sự tồn vong của chế độ nếu thân Mỹ.

Những thông tin mật loại này, có thể bị mạng lưới đặc tình của Trần Đại Quang phát giác. Và những động tác chuẩn bị chiến dịch, có thể bị mạng lưới an ninh chính trị quân đội nằm trong tay Bí thư TW đảng, Tổng cục trưởng tổng cục chính trị Ngô Xuân Lịch phát hiện.

Âm mưu có thể được dự kiến kế hoạch thực hiện vào thời gian Nguyễn Phú Trọng thăm Mỹ.

Nhưng ngay từ ngày 19/06/2015 Phùng Quang Thanh đã phải sang thăm Pháp. Không biết có lời mời của chính phủ Pháp hay không, nhưng báo chí Pháp trong thời gian này, không hề có dòng tin nào. Bức ảnh gặp Bộ trưởng M. Le Drian cũng chỉ thấy trên các báo của Việt Nam. Báo Việt Nam cũng không hề nói chuyến thăm này bắt đầu ngày nào và kết thúc ngày nào.

Căn cứ vào một phóng sự video của TTXVA được quay tại bệnh viện George Pompidou, thì Phùng Quang Thanh nhập viện ngày 20/06, một ngày sau khi gặp Bộ quốc phòng Pháp và xuất viện ngày 10/07, đúng ngày kết thúc chuyến thăm Mỹ của Nguyễn Phú Trọng. Như vậy, Phùng Quang Thanh có lẽ đã bị “treo” từ trước và suốt thời gian chuyến thăm Mỹ của Nguyễn Phú Trọng, theo kế hoạch định trước của Bộ Chính trị.

Trước chuyến thăm Mỹ ba ngày, ngày 03/07/2015, cùng một lúc, Tư lệnh và Chính uỷ bộ tư lệnh thủ đô, trung tướng tư lệnh Phí Quốc Tuấn và trung tướng chính uỷ Lê Hùng Mạnh nhận quyết định của “thủ tưởng cơ quan”, bàn giao tức khắc cho thiếu tướng Nguyễn Doãn Anh – Phó Tư lệnh và thiếu tướng Nguyễn Thế Kết – Phó Chính Ủy, và nghỉ chờ về hưu. Lễ bàn giao do Ngô Xuân Lịch chủ trì điều khiển.

Báo tuổi trẻ đưa tin cả con và cháu của Phùng Quang Thanh đều sang Pháp đón Phùng Quang Thanh về nước, nhưng trong bản tin tường thuật ngắn tại sân bay Nội Bài, thì chỉ tả lại Phùng Quang Thanh “có vẻ khoẻ mạnh, tươi cười, tự đi và không có người dìu”, kèm theo bức ảnh chụp mờ từ xa, không hề có mặt “con và cháu” trong đám người xúm quanh. Trong khi đó, tin vỉa hè nói rằng cả Phùng Quang Hải và bà vợ ông Thanh đều “bị trúng đạn, và đều tử vong”.

Có thể suy đoán rằng, thông qua mật vụ và đặc tình, Bộ chính trị chắc đã khẳng định âm mưu đảo chính của Phùng Quang Thanh là có thật. Một kế hoạch nhằm dập tắt âm mưu đã được cấp bách thảo luận trong số những uỷ viên quan trọng nhất. Trong số này chắc không có Nguyễn Tấn Dũng, bởi dù không có bằng chứng đồng mưu, nhưng chính ông Dũng là người bổ nhiệm các ông Phí Quốc Tuấn và ông Lê Hùng Mạnh. Và đúng ngày 1/07/2015, tại hội nghị tổng kết thi đua toàn quân, ông Dũng nói Quân đội trước hết phải trung thành với Tổ quốc.

Trong những ý kiến xử Phùng Quang Thanh chắc có ý kiến đòi xử tử hình, nhưng không đựơc chấp nhận, nên tư tưởng này bị các phần tử thù ghét họ Phùng lợi dụng mượn gió bẻ măng, tự tuyên xử tử hình cho Phùng Quang Thanh, và có ý định tự tổ chức ám sát, ngay trong thời gian ông Thanh nằm viện. Những người thực hiện ý đồ này chính là những người tuồn tin cho Hãng tin Đức DPA nhằm mục đích tung hoả mù, tạo không khí thật thật, giả giả, gây nhiễu loạn để lợi dụng cơ hội thực hiện mưu đồ ám sát. Nhưng công việc đã không thành. Chắc chắn phải là người trong cuộc, có bằng chứng đủ sức thuyết phục mới được hãng tin này đưa lên mặt báo. Trong những người theo ông Thanh sang Pháp, không thể không có tai mắt của ông Lịch, thậm chí là người mà ông Thanh không thể nghi ngờ.

Phùng Quang Thanh chắc chắn sau khi rời bệnmh viện, đã được đưa về, và giam lỏng tại trụ sở bộ Tổng tham mưu.

Ngày 16 -18 tháng 7, ông Trương Cao Lệ, Phó thủ tướng và là thành viên ban Thường vụ Bộ chính trị đảng Cộng sản Trung quốc viếng thăm Việt Nam.

Hai ngày sau, ngày 20/7/2015, Tướng Võ Văn Tuấn, phó Tham mưu trưởng quân đội CSVN đã công bố Tướng Thanh về nước ngày 25/7, đồng nghĩa với việc cho Tướng Thanh tái xuất hiện trở lại nhưng chỉ trong khuôn viên Bộ quốc phòng, không được về nhà, sau cả tháng chữa bệnh ở nước ngoài.

Những chuyện đưa đón lộn xộn sau này, chỉ là chuyện dàn dựng, và báo Tuổi trẻ được chỉ định làm con rối đầu đàn.

Thư ký riêng của ông cho biết vì lý do chưa hoàn toàn hồi phục, ôngThanh sẽ tránh gặp đông người, ồn ào, dễ gây căng thẳng có hại cho sức khoẻ. Nhưng lần ra khỏi khuôn viên Bộ Tổng tham mưu, từ sau ngày về nước lại là tối liên hoan “Khát vọng đoàn tụ”. Tại sao lại là khát vọng đoàn tụ. Ai khát vọng, và đoàn tụ với ai. Bản nhạc mở màn lại là bản nhạc “Ca Ngợi tổ quốc” nổi tiếng của Trung Quốc.  Đêm liên hoan này đã được chuẩn bị từ trước. Nghĩa là chuẩn bị cho việc ăn mừng đảo chính thành công. Ông Quang, ông Lịch và ông Trọng vẫn lịch sự cho diễn, nhưng ông chủ của đêm diễn bây giờ được đưa đến từ phòng giam dưới hầm Bộ Tổng tham mưu. Sự xuất hiện này của ông cho biết là ông đã thú nhận để đổi lấy toàn mạng cho riêng ông và giữ được “bình” cho chế độ.

Cho đến Đại hội đảng XII, người ta vẫn cho ông lên ngồi chủ tịch đoàn. Ông phải làm tốt vai diễn để chứng thực cho sự thống nhất, đoàn kết trong nội bộ đảng. Ông phải thể hiện lòng trung thành để đổi lấy cái mạng sống của ông.

Thằng con trai của ông, đại tá Phùng Quang Hải biệt vô âm tín từ ngày ông bị cho đi chữa bệnh, không biết thực còn sống hay đã chết. Cái tổng công ty 319 của nó và của ông bây giờ chưa thấy ai gì tới triển vọng, tương lai ra sao cả.

Câu chuyện này có thật không? Khi nào người Việt có dân chủ, tức là khi nào Cộng sản đi, thì mọi việc khắc rõ.

Phái đoàn VN sang New Zealand ký TPP

Image copyright Reuters
Image caption Bộ trưởng Công Thương Vũ Huy Hoàng dẫn đầu phái đoàn sang Úc và New Zealand chuẩn bị ký kết TPP

Bộ trưởng Công Thương Vũ Huy Hoàng dẫn đầu phái đoàn sang Úc và New Zealand chuẩn bị ký kết TPP, theo truyền thông Việt Nam.

Ngày 4/2, Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) sẽ chính thức được ký kết tại thành phố Auckland, New Zealand.

“Đoàn Việt Nam có nhiều đại diện doanh nghiệp. Thứ trưởng Bộ Công Thương Đỗ Thắng Hải khẳng định TPP mang lại rất nhiều lợi ích, mà đối tượng hưởng lợi nhiều nhất chính là doanh nghiệp,” Website CafeBiz hôm 30/1 tường thuật.

“Việc kết thúc đàm phán để ký kết TPP là quan trọng, nhưng việc tiếp theo là làm thế nào để mọi đối tượng, trong đó có doanh nghiệp, người dân, biết được nội dung có liên quan để tận dụng lợi thế, đồng thời có biện pháp hạn chế khuyết điểm.

“Đây là vấn đề không phải chỉ của Bộ Công thương mà là công việc của các bộ ngành, địa phương, hiệp hội, doanh nghiệp và của người dân”, ông Hải được trang điện tử này dẫn lời, nói.

Việc ký kết TPP diễn ra trong bối cảnh Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, sắp mãn nhiệm sau Đại hội Đảng 12.

Ông Đỗ Thắng Hải khi trả lời tờ VnExpress tại cuộc họp báo Chính phủ chiều 29/1 cũng cho biết sẽ ‘không có nhiều thay đổi’ khi Việt Nam tham gia ký vào ngày thứ Năm tới đây so với các thông báo từ trước.

“Nội dung hiệp định vẫn giữ được những lợi ích cho các đối tượng tham gia, trong đó người dân, doanh nghiệp Việt Nam cũng được hưởng lợi”, ông Thứ trưởng được dẫn lời, nói.

“Nội dung hiệp định vẫn giữ được những lợi ích cho các đối tượng tham gia, trong đó người dân, doanh nghiệp Việt Nam cũng được hưởng lợi”, quan chức này khẳng định với truyền thông Việt Nam.

Tờ VnExpress cho hay sau khi ‘báo cáo Chính phủ và được Bộ Chính trị đồng ý’, sáng 30/1, đoàn Việt Nam do Bộ trưởng Công Thương dẫn đầu sẽ tới Australia và New Zealand với chương trình công tác ‘nhằm đẩy mạnh hợp tác kinh tế’ và trong khuôn khổ chuyến đi, đoàn sẽ tham dự lễ ký kết chính thức hiệp định vào ngày 4/2.

Image copyright AFP
Image caption TPP được kỳ vọng sẽ mang lại nhiều thay đổi cho kinh tế, phát triển và cải cách thể chế ở Việt Nam.

Phát biểu tại họp báo, đại diện Bộ Công Thương cho rằng một trong những thành tựu lớn nhất trong kinh tế đối ngoại năm qua của Việt Nam chính là tham gia nhiều hiệp định kinh tế mà TPP là đáng chú ý nhất, vẫn theo trang báo điện tử này.

‘Thay đổi to lớn’

Trước đó, trong một trả lời phỏng vấn với BBC từ Hà Nội, Tiến sĩ Nguyễn Quang A nói:

“Tôi nghĩ rằng những việc lớn như TPP thì không có một ông nào khởi xướng hoặc có công làm nên, vì cả ban lãnh đạo Việt Nam phải nhất trí thông qua, có chủ trương để làm chuyện ấy”.

“Do vậy, kết quả Đại hội Đảng 12 cũng như sự ra đi của ông Dũng không có tác động gì đáng kể đến tình hình kinh tế Việt Nam vì cơ bản là không có sự thay đổi chính sách”, nhà hoạt động dân sự nói.

Trong bài dự báo về tình hình chính trị – kinh tế Việt Nam trên trang Australian Financial Review cuối năm ngoái, tác giả Thomas Jandl viết:

“Năm 2016 mang tính then chốt để Hà Nội điều chỉnh cơ cấu chính trị trong nước cho phù hợp với vị trí mới của Việt Nam trong kiến trúc kinh tế và an ninh toàn cầu”.

“Việc hoàn tất đàm phán TPP đặt Việt Nam vào khối 12 nước cần tuân thủ một loạt các quy tắc thương mại, đầu tư chung, đồng thời đòi hỏi Việt Nam phải thực hiện những thay đổi to lớn ở trong nước.

“Các doanh nghiệp nhà nước, vốn được bảo hộ mạnh mẽ, nay sẽ phải nỗ lực để tồn tại nếu không muốn bị loại khỏi cuộc chơi, bởi họ nay sẽ cùng chung chịu sự điều chỉnh của các quy định áp dụng cho khối tư nhân”, ông Jandl viết trên tờ báo tài chính của Úc.

Khi so sánh với khối kinh tế tư nhân, tác giả nói rằng cả tính hiệu quả lẫn tính thiết thực trong việc sử dụng vốn của khối kinh tế nhà nước hoàn toàn thua kém, đặc biệt là nếu so với các doanh nghiệp tư nhân vừa và nhỏ.

Thế nhưng khối quốc doanh cho đến nay vẫn được nhận những thị phần to lớn về tín dụng và các hợp đồng làm ăn của chính phủ, và điều đó đã khiến cho nền kinh tế bị trì trệ.

Tận dụng được cơ hội?

Trong một trao đổi với BBC gần đây nhìn lại kinh tế năm qua và dự phóng trong toàn năm 2016, trong đó có bối cảnh TPP và Việt Nam, một nhà kinh tế học từ Đại học Kinh tế Quốc dân, PGS. TS. Phạm Thế Anh nói:

“Trong năm qua, có mấy sự kiện đáng nổi bật như sau, thứ nhất là sự hồi phục kinh tế, hồi phục kinh tế đã diễn ra trên diện rộng hơn, tức là trên nhiều ngành nghề hơn, nhưng đáng chú ý nhất vẫn là hồi phục ở ngành xây dựng và những ngành liên quan kinh doanh bất động sản, nó hơi chênh lệch so với những ngành khác.

Image copyright EPA
Image caption Với TPP Việt Nam lần đầu tiên tham gia đồng thiết kế từ đầu một Hiệp định hợp tác có tầm cỡ quốc tế thế hệ mới.

“Ngành sản xuất có hồi phục so với năm trước, nhưng không phải là quá cao, và mức hồi phục của cả nền kinh tế thì chủ yếu diễn ra trong lĩnh vực xây dựng và kinh doanh bất động sản.

“Triển vọng tăng trưởng cả năm 2015 có thể đạt ở mức khoảng 6,6% đến 6,7% cho cả năm 2015, mức này là mức cao hơn so với kỳ vọng đầu năm, tuy nhiên gần đây, chỉ số quản trị nhà mua hàng (chỉ số PMI) của Việt Nam, đối với ngành sản xuất của Việt Nam, thì lại xấu đi; trong ba tháng gần đầy đều ở dưới ngưỡng 50 điểm, tức là ngưỡng trung lập.

“Nó phản ánh triển vọng kinh tế trong những năm sau có vẻ là xấu đi, không được tốt như những tháng đầu năm hay gữa năm, cái này có thể phản ánh đà hồi phục tăng trưởng của kinh tế Việt Nam có thể là hụt hơi. Đó là cái lo ngại.

“Thế còn vấn đề khác như là thương mại hay đầu tư quốc tế, thì nó chưa có gì nổi bật cả, mặc dù trong năm qua Việt Nam đã hoàn thành đàm phán hợp tác thương mại tự do với EU hay TPP, hay là Việt Nam – Hàn Quốc, thì hàng loạt hiệp định thương mại tự do đã ký kết, hoặc đã hoàn thành đàm phán, tuy nhiên tác động tích cực chưa đến ngay, mà nó có thể trong một hai năm tới.

“Tuy nhiên thì Việt Nam có tận dụng được các cơ hội đó hay không, thì nó là một câu chuyện khác,” chuyên gia về kinh tế vĩ mô Phạm Thế Anh nói với BBC.

Thủ tướng Dũng đã ‘thi thố’ hết tài năng?

Thủ tướng VN Nguyễn Tấn Dũng

Image copyright EPA
Image caption Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã được Đại hội 12 của Đảng CSVN đồng ý ‘cho rút’ khỏi danh sách nhân sự bầu vào Ban chấp hành Trung ương khóa mới.

Thủ tướng Việt Nam ông Nguyễn Tấn Dũng ‘đã hoàn tất’ hai nhiệm kỳ và đã ‘thi thố hết tài năng’ với kết quả ‘thực sự không khả quan’ trước khi ông rời khỏi cơ cấu quyền lực mới của Đảng Cộng sản Việt Nam, sau quyết định ‘đồng ý cho rút’ của Đại hội 12, theo một nguyên Đại biểu Quốc hội của Việt Nam.

Trao đổi với BBC ngay sau khi kỳ Đại hội họp từ ngày 21-28/01/2016 quyết định xong dàn lãnh đạo mới mà trong đó ông đương kim Thủ tướng không có tên trong Ban chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị khóa 12, Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, người từng thách thức Thủ tướng Dũng từ chức vì trách nhiệm với các vụ Vinashin vỡ nợ, phá sản trước đây tại Quốc hội VN, nói:

“Về phía Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, thì tôi nghĩ ông cũng đã hoàn tất hai nhiệm kỳ của mình, tổng cộng là 10 năm, có tài gì thì cũng đã thi thố rồi, và kết quả thì chúng ta cũng đã thấy thực sự là không được khả quan.

“Nền kinh tế của Việt Nam thì hiện nay càng ngày càng xuống dốc và về mặt ngân sách nhà nước thì có thể nói hiện nay là rỗng không, nếu không muốn nói con số nợ công là khủng khiếp.

“Thế thì tôi nghĩ là ông kết thúc công việc cũng được rồi và về cá nhân tôi, tôi cũng không lưu luyến, nhưng mà tôi nghĩ dù sao ông Nguyễn Tấn Dũng cũng sắp sửa thôi chức Thủ tướng, cho nên tôi cũng không muốn bình luận nhiều về ông nữa.

“Và tôi nghĩ rằng qua trường hợp của ông Nguyễn Tấn Dũng thì những người khác, mình lên cầm quyền và nhất là cầm quyền trong một giai đoạn rất là khó khăn của kinh tế và tài chính Việt Nam, thì phải rút được rất nhiều bài học từ những người tiền nhiệm,” nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng Việt Nam nói với BBC.

Tập trung mọi quyền bính

Khi được hỏi đâu là nguyên nhân thực sự của việc Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng không còn trong cơ cấu Bộ Chính trị và Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam sau Đại hội 12, Tiến sỹ Nguyễn Quang A, nhà quan sát và vận động cho xã hội dân sự và dân chủ hóa ở Việt Nam, nói:

“Tôi nghĩ rằng người ta đã chuẩn bị mấy năm rồi, với quy định 244 thì ai cũng hiểu rằng ông Dũng sẽ khó mà trụ lại được, mà thực sự không chỉ có ông Dũng, mà còn rất nhiều người khác nữa, toàn bộ Bộ Chính trị (khóa 11) còn lại có 7 người và 9 người ra về.

Đại hội 12
Image copyright Kham Getty
Image caption Theo một số dự phóng, Thủ tướng tương lai của Chính phủ Việt Nam hậu Thủ tướng Tấn Dũng, người sẽ được Đảng CSVN giới thiệu ra bầu cử trong tháng Năm, là một đương kim Phó Thủ tướng.

“Tôi nghĩ chuyện ấy cũng là một chuyện bình thường.

“Và tôi cũng chia sẻ ý kiến của anh Thuyết là thực sự ông Dũng có thể là một người rất khéo nói, nhưng mà nếu chúng ta để ý đến cái việc làm của ông ấy, thì thấy rằng sự khéo nói đấy với cái sự dở làm, thì nó đi ngược nhau rất là nhiều.

“Tôi nói thí dụ về chính sách kinh tế, các Tập đoàn Kinh tế là tác phẩm của ông ấy và kết quả như thế nào thì ai cũng rõ.

“Hệ thống ngân hàng mà bây giờ nó be bét như bây giờ, tôi nghĩ đấy cũng một phần lớn là tác phẩm của ông ấy, thực sự là tác phẩm của hai ông Thống đốc và hai ông Thống đốc về sau là Thống đốc (Nguyễn Văn) Giàu và Thống đốc (Nguyễn Văn) Bình, thì tôi nghĩ chỉ là những người gọi là đi quét dọn, dọn dẹp hệ thống mà thôi.

“Nhưng mà những người mà phải đương đầu thì nhiều khi người ta lại bị dư luận đổ lỗi cho, thì nếu xét về tất cả những thành tích, thì tôi nghĩ là ông Dũng rút lui như thế là tốt cho ông ấy và cũng tốt cho cả đất nước nữa.

“Bởi vì quyền bính mà được tập trung quá lớn vào tay một người và người đấy mà có những chính sách về kinh tế, về xã hội mà nó trật một cái, thì lúc đó tai họa rất là lớn.”

Lý do nào thực sự

Tiến sỹ Hà Hoàng Hợp, nhà nghiên cứu cao cấp thuộc Viện Chiến lược Quốc tế (IISS) và Viện Đông Nam Á (ISEAS) tại Singapore chia sẻ quan điểm về nguyên nhân chính của việc Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ‘ra đi’. Ông nói với BBC:

“Nó có rất nhiều nguyên nhân của nó, những nguyên nhân về mặt năng lực về mặt thời gian công tác, rồi về mặt hiệu quả công tác, về mặt năng lực lãnh đạo thì đã thấy mọi người nói rồi, nhưng về mặt cấu trúc và về mặt thực hành chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam thì nó có một điểm mà chúng ta nên xem, để mà trở thành lãnh đạo, hay là để mà đứng ra ứng cử vào một chức vụ nào đó thì cái nguyên tắc căn bản nhất của nó là nguyên tắc phải có thực hành cạnh tranh chính trị, phải dựa trên một nguyên tắc là cạnh tranh chính trị.

“Và nguyên tắc cạnh tranh chính trị đặt ra tất cả những tiêu chuẩn rất rõ ràng, minh bạch và ai cũng công nhận để cho cái đó, cho việc được ứng cử và được bầu. Thế thì năm 1946 thì Hồ Chí Minh sửa cái chữ gọi là ‘cạnh tranh chính trị’ thành một cái từ chỉ ở Việt Nam có thôi gọi là ‘thi đua yêu nước’. Thế thì từ đó đến giờ cái này xảy ra núp dưới các thực hành về mặt nguyên tắc tập trung dân chủ của Đảng. Chúng ta nên nhớ lại rằng các Đảng Dân chủ, Xã hội, người ta cũng theo nguyên tắc.

“Thế nhưng các nguyên tắc của các đảng Dân chủ, Xã hội ở bên ngoài Việt Nam thì được thực hành trong bối cảnh đa nguyên, ở Việt Nam, nguyên tắc tập trung dân chủ không phải ở trong bối cảnh đó, cho nên nó mới nảy sinh ra Quyết định 244 vừa rồi, mà điều 244 vừa rồi bao gồm tất cả mọi thứ và cuối cùng nó dẫn đến cái việc là Thủ tướng Chính phủ không thể tái cử.”

Nhà báo Trần Nhật Phong
Image caption Nhà báo Trần Nhật Phong cho rằng trách nhiệm cuối cùng trong nhiều vấn đề phải là của Tổng Bí thư Đảng chứ không phải của Thủ tướng điều hành Chính phủ.

Khi được hỏi nếu giả định ông Nguyễn Tấn Dũng trở thành Tổng Bí thư của Đảng CSVN, thì cơ cấu nhân sự lãnh đạo cao cấp của Đảng có khác so với ban lãnh đạo đã được Đại hội 12 bầu ra, với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tái đắc cử, hay là không, TS. Hà Hoàng Hợp nói:

“Thực ra từ Hội nghị Trung ương 13 người ta đã có kế hoạch rồi, người ta đã có kế hoạch khác rồi, cho nên bây giờ, đương nhiên mà giả định là ông Nguyễn Tấn Dũng lên Tổng Bí thư thì chắc cái cơ cấu nó phải khác… Nó khác rằng là Thủ tướng sẽ khác, Chủ tịch Nước sẽ khác và kể cả Chủ tịch Quốc hội sẽ khác, và cơ cấu của Nhà nước, tức là của Quốc hội và của Chính phủ sẽ khác… Nhưng cơ cấu của các tỉnh sẽ không khác, vì cơ cấu của các tỉnh được làm từ dưới lên trên, thì người ta đã làm xong rồi,” nhà phân tích chính trị Việt Nam nói thêm.

Trách nhiệm chỉ một phần

Từ California, Hoa Kỳ, đạo diễn, nhà báo tự do Trần Nhật Phong bình luận về ‘khả năng’ và ‘trách nhiệm’ của ông Dũng, cũng như nêu quan điểm về rốt cục bất luận ‘ai lên, ai xuống’ thì Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản cầm quyền sẽ đi tới đâu. Ông Phong nói:

“Tôi có hai ý và một trong hai ý, lúc nãy một trong các vị khách có nói là vấn đề ‘khả năng’ của ông Dũng, thì tôi nghĩ ông Dũng chỉ chịu trách nhiệm có một phần cho cái gì nó đã xảy ra cho Việt Nam trong thời gian qua, nhưng người cuối cùng chịu trách nhiệm chính vẫn là ông Nguyễn Phú Trọng chứ không phải (là) ông Dũng.

Lý do là bởi vì cơ chế của Việt Nam, khi các vị muốn nắm một chức vị nào đó ở trong cơ chế, thì quý vị phải là Đảng viên, vậy thì Tổng Bí thư là người cuối cùng chịu trách nhiệm cho những tiêu cực của Đảng viên đó chứ không phải ông Thủ tướng của Chính phủ.

“Ông Thủ tướng Chính phủ bổ nhiệm, nhưng với điều kiện người đó phải là đảng viên, do đó tôi cho rằng trách nhiệm chính là phần của ông Nguyễn Phú Trọng chứ không phải là ông Nguyễn Tấn Dũng đâu.

“Ông Nguyễn Tấn Dũng chỉ là Thủ tướng điều hành chính phủ thôi, còn ông Nguyễn Phú Trọng là Tổng bí thư Đảng, là người gạn lọc ai có thể trở thành Đảng viên và tại sao có những tiêu cực đó. Đó là điểm thứ nhất.

“Điều thứ hai, tôi cho rằng điều tiêu cực nhiều hơn là sự bầu bán lần này và ai cũng nghĩ rằng Việt Nam sẽ có thay đổi, tôi cho rằng thay đổi của Việt Nam chỉ mang tính chất chắp vá thôi, tức là những lỗ hổng nào thì vá, vá, vá và cứ tiếp tục vá, mà không có sự thay đổi toàn diện xã hội.

“Mà với sự bầu bán lần này, tôi cho rằng phía Việt Nam cũng sẽ lặp lại bài toán đó.”

Dù ai lên ai xuống

Và nhà báo, đạo diễn từ Mỹ nói thêm:

Image copyright AFP
Image caption Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tự xin rút tên khỏi danh sách đề cử bầu nhân sự vào Ban chấp hành Trung ương Đảng CSVN tại Đại hội 12 dù đã được nhiều đoàn đại biểu địa phương tiến cử.

“Còn nhớ thời gian trước đây, khi Việt Nam gia nhập vào WTO (Tổ chức Thương mại Thế giới), quý vị thấy cũng có nhiều áp lực, nhiều thành phần xã hội, kể cả quốc tế áp lực Việt Nam thay đổi cơ chế đó để có thể hội nhập, nhưng mà cuối cùng khi họ vào được WTO rồi, thì mọi việc lặp lại như cũ.

Lần này TPP (Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương) thì cũng như vậy thôi, họ cứ tìm cách họ lấn, họ né và họ tránh được cái nào, hay cái đó, thí dụ Công đoàn Độc lập họ tránh không được, thì họ đẻ ra một thứ khác để có thể hợp pháp.

“Hoặc là những vấn đề khác họ lại lấy lý do văn hóa, cơ chế, con người để họ tiếp tục quyền tự do ngôn luận của người ta, hay là giới hạn những sự phát triển của xã hội, do đó tôi cho rằng sự thay đổi của Việt Nam không có nhiều dưới thời của ông Nguyễn Phú Trọng sắp tới là vì họ chỉ thay đổi theo kiểu chắp vá chứ không thay đổi toàn diện xã hội.

Do đó tôi cho rằng là có thể Đại hội lần này làm cho người ta hào hứng một chút vì tới giờ chót không ai biết được người nào lên, người nào xuống, tuy nhiên rồi người ta cũng thấy nó sẽ đi vào vết cũ và không có gì thay đổi cả,” đạo diễn, nhà báo từ Hoa Kỳ nói với BBC.

Tại Đại hội 12 của Đảng CSVN, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã xin rút tên khỏi danh sách được nhiều đoàn Đại biểu từ các địa phương tiến cử vào Ban chấp hành Trung ương Khóa mới. Ông sẽ tiếp tục đảm nhận nốt chức vụ hiện nay tại Chính phủ ít nhất cho tới sau khi Việt Nam tiến hành kỳ bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp ở toàn quốc dự kiến vào tháng Năm tới đây.

Mời quý vị theo dõi toàn bộ cuộc Tọa đàm của BBC nhìn lại Đại hội 12 của Đảng CSVN vừa bế mạc, trong đó có các nội dung trao đổi như trên, tại đây.

HRW: VN tiếp tục vi phạm nhân quyền nghiêm trọng

000_Hkg9617673-620

Blogger Phạm Viết Đào trước Tòa án Nhân dân Hà Nội hôm 19/3/2014

AFP photo

Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch vừa qua lên tiếng cảnh báo về tình trạng tiếp tục đàn áp những nhà văn, blogger độc lập và các nhà hoạt động cho nhân quyền mà đảng cộng sản Việt nam cho là đe dọa đến sự cai trị của đảng.

Theo nhận định của tổ chức này thì chính quyền Hà Nội chà đạp những quyền căn bản của con người, gồm những quyền tự do ngôn luận, tự do bày tỏ ý kiến, quyền tự do báo chí, lập hội và quyền tự do tôn giáo.

Giám đốc Châu Á của Human Rights Watch, ông Brad Adams, cho biết chính quyền Việt Nam trong năm 2015 cố gắng giảm thiểu những vụ xét xử và kết án chính trị để đạt được thỏa thuận trong đàm phán Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương- TPP; tuy thế tình trạng đàn áp những nhà hoạt động vẫn mạnh tay với biện pháp đánh đập gia tăng.

Phúc trình của Human Rights Watch dài 659 trang trình bày lại tình trạng nhân quyền tại hơn 90 quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam.

human rights

Kinh tế hậu Nguyễn Tấn Dũng sẽ ra sao?

 DaiHoi 12

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ra đi nhưng nền kinh tế nói theo nhiều chuyên gia là “èo uột” thì vẫn ở lại chờ được người kế vị xử lý. Mặc Lâm phỏng vấn TS Lê Đăng Doanh, Cố vấn kinh tế cho Bộ Kế hoạch Đầu tư, giám đốc CIEM Viện Nghiên Cứu Quản lý Kinh tế Trung ương. Để tìm hiều thêm nhận định của ông về vấn đề này.

Thời điểm quyết định của kinh tế VN

Mặc Lâm: Thưa TS như ông đã biết kết quả của Ban chấp hành Trung ương khóa 12 cũng như Bộ chính trị đã có. Dư luận cho rằng Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ra đi để lại một di sản về kinh tế rất èo uột và có thể nói là nguy hiểm. Là một chuyên gia kinh tế ông nhận xét về ý kiến này như thế nào, có trùng hợp với sự lo ngại của giới quan sát hay không thưa TS?

TS Lê Đăng Doanh: Tình hình kinh tế Việt Nam thì năm 2015 có đạt tăng trưởng cao 6, 7 – 6,8% và đấy là tốc độ cao nhất kể từ năm 2009 cho đến nay. Nhưng tốc độ tăng trưởng cao đó chủ yếu dựa vào nhà đầu tư nước ngoài và nền kinh tế Việt Nam đúng là đang có nhiều điều đáng lo ngại. Trước hết là mất cân đối ngân sách rất là nghiêm trọng và chi tiêu thường xuyên của bộ máy quá cồng kềnh, trùng lắp chiếm tới 70% tổng số chi ngân sách và số nợ công tăng lên. Mặc dù Bộ Tài chính liên tục công bố là nợ công vẫn an toàn nhưng nhiều người lấy làm lo ngại là chính phủ vay quá nhiều, vượt số nợ công đã công bố rất nhiều, vì vậy câu hỏi đặt ra là vay nhiều như thế để trả khoản nợ nào và trả như thế nào mà gánh nặng trả nợ ấy ngày càng tăng lên.

Việt Nam đang đứng trước một cơ hội rất lớn về mặt hội nhập nhưng về mặt thách thức thì cũng rất lớn mà nếu không cải cách thể chế thì có thể nói đây là một trong các thời điểm rất quyết định đối với kinh tế VN.
-TS Lê Đăng Doanh

Điểm thứ hai nữa là cái thể chế của Việt Nam hiện nay nó đang kìm hãm và kéo năng lực cạnh tranh xuống. Các thể chế bị xếp hạng đặt biệt trong vấn đề tham nhũng, chi tiêu ngoài pháp luật thì được xếp hạn rất kém. Diễn đàn kinh tế thế giới họ đã nâng năng lực cạnh tranh của Việt Nam từ 68 bây giờ lên 56/140 nền kinh tế nhưng mà thể chế của Việt Nam và những khoản chi tiêu ngoài pháp luật thì Việt Nam xếp thứ 115/140 nền kinh tế tức là vào nhóm thấp nhất. Chính sự tham nhũng, chính sự chi tiêu ngoài pháp luật và đòi hỏi doanh nghiệp gây cho doanh nghiệp Việt Nam rất nhiều chi phí tốn kém về thời gian và tiến bạc và đấy là một thách thức rất là to lớn.

Thứ ba nữa là Việt Nam đã hội nhập rất sâu và từ ngày 31 tháng 12 năm 2015 thì cộng đồng kinh tế ASEAN đã hoạt động. Ngày nay người ta thấy hàng hóa của Thái Lan, Malaysia, Indonesia đang tràn ngập thị trường Việt Nam và đang cạnh tranh rất mạnh mẽ với doanh nghiệp Việt Nam. Câu hỏi rất lớn là doanh nghiệp Việt Nam sẽ phải cạnh tranh như thế nào?

Điểm thứ tư là Ngân hàng Nhà nước thì công bố số nợ xấu đã giảm còn khoảng 3% và đã có cải cách hệ thống ngân hàng nhưng các đánh giá của các tổ chức đánh giá tài chính độc lập trên thế giới như Moody’s như Fitch hay như Standard&Poor thì đều đánh giá số nợ công cao hơn con số mà Ngân hàng Nhà nước công bố nhiều. Thật sự số nợ xấu mà Ngân hàng Nhà nước công bố chưa được giải quyết một cách cơ bản mà người ta nói là NHNN mới khóa cái nợ xấu đó trong kho của công ty VAMC chứ còn công ty đó chưa giải quyết được thật là căn cơ nợ xấu. Vì vậy cho nên ai lên tiếp tục vai trò của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thì cũng phải đối mặt với cái di sản này và hơn thế nữa nông nghiệp cũng đang đối mặt với rất nhiều thách thức và nếu như không giải quyết căn bản những vấn đề về thể chế như sở hữu đất đai và giải quyết vấn đề đền bù đất của người nông dân thì việc mất ổn định người nông dân đang đối mặt với các thách thức, rồi vấn đề biến đổi khí hậu, giá nông sản trên thế giới cũng là những nhân tố rất đáng lo ngại.

Việt Nam đang đứng trước một cơ hội rất lớn về mặt hội nhập nhưng về mặt thách thức thì cũng rất lớn mà nếu không cải cách thể chế thì có thể nói đây là một trong các thời điểm rất quyết định đối với kinh tế Việt Nam.

000_Hkg10250055-400.jpg
Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại Hà Nội hôm 28/1/2016. AFP PHOTO.

Mặc Lâm: Theo như TS vừa giải thích thì nền kinh tế Việt Nam có vẻ đáng lo ngại lắm thế nhưng người sắp thay thế ông Dũng là ông Nguyễn Xuân Phúc thì rất mờ nhạt trong cách xử lý về kinh tế trước đây. Theo TS thì ông Phúc cần một Ban cố vấn như thế nào để có thể vượt qua nền kinh tế đang lúc khó khăn này?

TS Lê Đăng Doanh: Theo tôi hiểu ông Nguyễn Xuân Phúc dự kiến làm Thủ tướng vì ông ấy đã ở cương vị đó trong chính phủ và đã nắm bắt được vấn đề của nền kinh tế. Vấn đề bây giờ là ông Nguyễn Xuân Phúc phải nhìn thẳng vào sự thật và cần có một nhóm cố vấn hiệu lực có những người có đầu óc cải cách và nhóm này giống như Ban nghiên cứu của Thủ tướng Võ Văn Kiệt và Thủ tướng Phan Văn Khải trước đây. Phải bao gồm những con người không màng đến lợi ích cá nhân, không chùn bước trước những sức ép của các nhóm lợi ích, thẳng thắn đưa ra các vấn đề về lợi ích của dân tộc, lợi ích của đất nước.

Nếu làm được như vậy thì tôi nghĩ ông Nguyễn Xuân Phúc có thể từng bước giải quyết được các thách thức rất lớn của nền kinh tế của chúng ta.

Tín hiệu cho sự chuyển biến?

Mặc Lâm: Chúng tôi cũng nhận thấy là có hai Ủy viên Trung ương bị trượt lần này cả hai đều là giám đốc của hai tập đoàn lớn như Than và Khoáng sản và EVN. Đây có phải là một nỗ lực của Bộ Chính trị muốn loại bỏ dần những thành viên chính phủ tỏ ra không hiệu quả trong quá khứ hay không thưa TS?

TS Lê Đăng Doanh: Tôi không rõ là Trung ương có giới thiệu hai vị này hay không vì tôi không có thông tin nhưng việc hai vị này cũng như một số người khác không được trúng cử thì chứng tỏ rằng Đại hội đã có những nhận xét và đánh giá xuất phát từ thực tế và như ta cũng thấy là khoảng 14 Bộ trưởng thành viên của chính phủ Nguyễn Tấn Dũng đã không được bầu lại vào Ban chấp hành Trung Ương. Đó là tín hiệu đánh dấu cho sự chuyển biến và tôi hy vọng những người vào chức Bộ trưởng mới sẽ nắm bắt ngay các vấn đề và bắt tay ngay vào công việc. Chậm tức là chết bởi vì cộng đồng kinh tế ASEAN đã có hiệu lực rồi, nếu chúng ta không chuẩn bị mạnh mẽ thì sẽ không nắm bắt được cơ hội khi vào TPP cũng như Hiệp định Thương mại Tự do giữa Việt Nam và Liên minh Châu âu.

Chậm tức là chết bởi vì cộng đồng kinh tế ASEAN đã có hiệu lực rồi, nếu chúng ta không chuẩn bị mạnh mẽ thì sẽ không nắm bắt được cơ hội khi vào TPP cũng như Hiệp định Thương mại Tự do giữa Việt Nam và Liên minh Châu âu.
-TS Lê Đăng Doanh

Mặc Lâm: Thưa TS trong tình trạng ông Nguyễn Phú Trọng vẫn còn ngồi ghế TBT và vẫn thân thiện với Trung Quốc vì quan điểm cùng chung chủ nghĩa Mác Lênin với Trung Quốc chẳng hạn. TS có nghĩ rằng Ban Chấp hành Trung ương mới có thể tránh vết xe cũ, né tránh bớt việc nhập siêu với Trung Quốc để vươn lên ở vị thế mạnh hơn hiện nay hay không?

TS Lê Đăng Doanh: Tôi nghĩ việc Việt Nam cần có quan hệ giữ hòa khí, hòa bình ở khu vực Biển Đông là một trong các yêu cầu chiến lược của Việt Nam, còn Việt Nam phải đối phó với nhập siêu thì đó là một yêu cầu rất cấp bách và tôi nghĩ chính ông Trọng và các thành viên chính phủ đã nhận thức điều đó. Như vậy thì đây là một vấn đề có liên hệ đến lợi ích nhóm. Thí dụ như việc buôn lậu rõ ràng là có sự bảo kê, đã có sự phớt lờ thậm chí có nhóm lợi ích nhập hàng Trung Quốc vào Việt Nam rồi dán mác đây là sản phẩm Việt Nam…việc này làm cho nhập siêu rất lớn. Mặt khác trong số nhập siêu này cũng có vấn đề cấu trúc của nền kinh tế, tức là Việt Nam phải nhập những sản phẩm đầu vào dệt may từ Trung Quốc để gia công chế biến xuất khẩu và các đầu vào điện tử cũng là một trong những đầu mối dẫn đến nhập siêu. Thứ ba nữa Việt Nam nhập khá nhiều trang thiết bị của Trung Quốc và những trang thiết bị này được Trung Quốc đưa vào xây dựng nhà máy điện chẳng hạn thì trang thiết bị quá kém, chất lượng thấp.

Chẳng hạn như phụ tùng ô tô được lắp ráp ở Việt Nam được nhập từ Trung Quốc thì các phụ tùng đó chất lượng rất thấp và người dân Việt Nam hiện nay đang từ chối sử dụng chúng. Cụ thể ô tô nhập từ Ấn Độ hiện nay bán chạy hơn rất nhiều so với ô tô được lắp ráp từ phụ tùng Trung Quốc. Cho nên vấn đề nhập siêu từ Trung Quốc là một vấn đề liên quan đến lợi ích nhóm, liên quan đến tham nhũng và vấn đề đó phải được giải quyết trong thời gian sắp tới. Không nên đánh đồng việc Việt Nam cần giữ mối quan hệ hòa bình để xây dựng đất nước với việc nhập siêu.

Mặc Lâm: TS vừa nhắc tới lợi ích nhóm thì dư luận cho rằng các nhóm lợi ích đa số hình thành từ thời chính phủ của ông Nguyễn Tấn Dũng, như vậy sau khi ông Dũng ra đi liệu có sự thay đổi nào đó đáng kể và có thể thấy được trong vài nhóm lợi ích tại Việt Nam hiện nay?

TS Lê Đăng Doanh: Đấy chắc chắn sẽ là một cuộc đấu tranh rất khó khăn và gian khổ vì các nhóm lợi ích đã liên kết với nhau khá dày đặc và nó có quá nhiều tầng nấc. Thí dụ như ở cấp địa phương thì có những người đứng ra bảo kê taxi lộng hành, rồi vận tải lộng hành, rồi thì karaoke cũng có thể lộng hành và cạnh tranh không bình đẳng. Còn cấp cao hơn thì lại có công trình lớn đã được chỉ định thầu, rồi đường cao tốc Việt Nam thì giá thành quá cao mà chất lượng rất thấp. Tất cả những vấn đề đó cần một nỗ lực công khai minh bạch, phải có trách nhiệm giải trình và phải có sự tham gia giám sát của người dân, của xã hội dân sự. Tôi hy vọng sắp tới đây Việt Nam sẽ thực hiện các cải cách như thế này nếu không thì Việt Nam sẽ trả bằng một giá rất đắt và có thể rất đau đớn.

Mặc Lâm: Xin cám ơn ông.

Liệu sẽ có cải cách chính trị trong những năm tới?

VIETNAM-POLITICS-VCP-CONGRESS
Delegates leave their seats to cast their ballots during the election of the new VCP Central Committee members of Vietnam on the sixth day of the VCP’s National Congress in Hanoi on January 26, 2016. Out of 246 candidates, the 1510 delegates elect a new 200 member central committee. AFP PHOTO / HOANG DINH Nam / AFP / HOANG DINH NAM

Danh sách 19 ủy viên Bộ chính trị đảng cộng sản Việt Nam đã được công bố. Đây là những người điều hành nước Việt Nam trong năm năm tới. Từ Oregon, Tiến sĩ Vũ Tường giảng dạy khoa chính trị Đại học Oregon cho Đài Á Châu Tự Do một số nhận định của ông về những gương mặt quyền lực mới này.

Xu hướng bảo thủ đóng vai trò chủ đạo

Trước hết Tiến sĩ Vũ Tường cho biết:

TS Vũ Tường: Tôi cũng thấy có một số thay đổi, nhưng cái xu hướng bảo thủ của những người thân Trung Quốc vẫn đóng vai trò chủ đạo trong bộ chính trị. Những người có đường hướng cứng rắn đối với những vấn đề như là quan hệ với phương Tây, hay là tự do nhân quyền trong nước.

Tôi cũng thấy có một số thay đổi, nhưng cái xu hướng bảo thủ của những người thân Trung Quốc vẫn đóng vai trò chủ đạo trong bộ chính trị.
-TS Vũ Tường

Đó là nhận định tổng quát, còn đi vào từng người cụ thể thì tôi thấy có những thay đổi như ông Bộ trưởng Bộ ngoại giao vào Bộ chính trị. Hay là có những Bộ trưởng có học thức, hiểu biết về kinh tế vào Bộ chính trị như là ông Vương Đình Huệ. Bà Kim Ngân cũng từng làm việc ở Bộ Tài chính, Thống đốc ngân hàng nhà nước là ông Nguyễn Văn Bình, Hoàng Trung Hải từng phụ trách Bộ công nghiệp, hay là ông Đinh La Thăng phụ trách Bộ giao thông vận tải. Những người này có hiểu biết về kinh tế, từng quản lý kinh tế mà vào Bộ chính trị thì là điều tích cực. Nhưng mà có điều đáng lo là có thể đoán ông Hoàng Trung Hải và ông Đinh La Thăng ủng hộ cho vai trò lớn hơn của khu vực kinh tế nhà nước, hoạt động kém hiệu quả và nhiều tham nhũng. Thành ra cũng không biết là sự có mặt của các ông đó là lợi hay hại cho kinh tế Việt Nam. Tương tự như vậy đối với ông Nguyễn Văn Bình. Ông này là Thống đốc ngân hàng. Ở nhiều nước như nước Mỹ chẳng hạn thì cái vị trí Thống đốc ngân hàng phải trung lập không liên quan đến chính trị, vì các nhà chính trị luôn có khuynh hướng chi tiêu thõai mái. Điều đó có thể nguy hiểm cho các chính sách kinh tế vĩ mô của quốc gia.

Cái xu hướng bảo thủ nắm Bộ chính trị mà chúng ta dễ thấy là ông Tổng bí thư thì vẫn còn, rồi có thêm bốn người là tướng công an, hay trước kia đã từng là tướng của công an, như là ông Trương Hòa Bình, Tô Lâm… rồi có thêm một ông tướng quân đội, mà ông tướng này không phải là tướng chiến đấu mà là tướng chính trị, có xu hướng thân Trung Quốc.

Bà Mai thì từng hoạt động trong trung ương đoàn, cùng với một số người nữa hoạt động trong các đoàn thể, họ sẽ có xu hướng bảo thủ nhiều hơn. Thành ra tôi đoán là xu hướng bảo thủ nắm đa số trong Bộ chính trị.

000_Hkg10248042-400.jpg

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 12 ở Hà Nội 21/1/2016. AFP PHOTO.

Kính Hòa: Ông có nhắc tới ông Phạm Bình Minh, một nhà ngoại giao. Điều này phải chăng là chuyện quan hệ ngoại giao, nhất là với phương Tây được đảng cộng sản đánh giá cao hơn không?

TS Vũ Tường: Chúng ta có thể thấy vị thế của ngoại giao và kinh tế được cao hơn trong Bộ chính trị lần này, nhưng mà chúng ta thấy ông Phạm Bình Minh có vị trí thấp, mặc dù ông ta vào Bộ chính trị nhưng mà mới vào thôi, có thể là 2 hay 3 năm hay là đến nhiệm kỳ sau thì ông ta mới có thể phát huy tiếng nói được mạnh mẽ hơn. Còn trong nhiệm kỳ đầu thì tôi nghĩ vẫn như cũ.

Kính Hòa: Trong một lần trao đổi với Đài Á Châu Tự Do ông có nhắc đến hai nhân vật là Nguyễn Thiện Nhân và Bà Nguyễn Thị Kim Ngân, trong đó ông có nói Bà Ngân có một vai trò mờ nhạt. Nay ông có nhìn tích cực hơn về vai trò của Bà Ngân không? Trong vai trò ủy viên Bộ chính trị và sắp tới có thể là Chủ tịch Quốc hội?

TS Vũ Tường: Cũng có thể kỳ vọng là Bà ấy đóng vai trò tích cực hơn, hay là có tiếng nói mạnh hơn, nhưng trước mắt chúng ta chưa thể nói gì được vì vai trò Chủ tịch quốc hội là kém quan trọng nhất trong bốn vị trí. Cũng có thể hy vọng là Bà ấy sẽ bàn những vấn đề gì đó tích cực với những người khác.

Chú trọng an ninh

Kính Hòa: Đối với nhân vật Trần Đại Quang, một viên tướng công an, sắp tới đây được nói là sẽ đóng vai trò Chủ tịch nước. Theo ông thì hình ảnh một viên tướng công an đứng đầu quốc gia có gây cảm giác không thoải mái với phương Tây không?

TS Vũ Tường: Như tôi đã nói lúc nãy, sự có mặt của các viên tướng công an là chưa có tiền lệ, nó có thể gây quan ngại đối với các nước phương Tây. Nó cũng nói lên một điều là Bộ chính trị mới đặt vấn đề an ninh của chế độ quan trọng hơn ngoại giao và kinh tế.

Sự có mặt của các viên tướng công an là chưa có tiền lệ, nó có thể gây quan ngại đối với các nước phương Tây. Nó cũng nói lên một điều là Bộ chính trị mới đặt vấn đề an ninh của chế độ quan trọng hơn ngoại giao và kinh tế.
-TS Vũ Tường

Kính Hòa: Khi nhìn vào danh sách nhân sự lần này ông có còn thấy hình ảnh gì của giai đoạn Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cầm quyền không?

TS Vũ Tường: Bộ chính trị như là một cuộc mặt cả giữa phe Nguyễn Tấn Dũng và phe Nguyễn Phú Trọng. Dấu hiệu đầu tiên cho điều đó là Bộ chính trị mở rộng hơn. Vì thường khi mặc cả thì nếu ít vị trí thì khó, mà nhiều thì dễ hơn, số người của tôi cũng được vị trí mà người của anh cũng được.

Cái thứ hai là những người từng làm việc nhiều với ông Nguyễn Tấn Dũng và được ông ấy đề cử vào những vị trí quan trọng, như ông Nguyễn Thiện Nhân và Hoàng Trung Hải cùng vào Nội các khi ông Dũng lên cầm quyền. Rồi ông Nguyễn Văn Bình rất thân cận với Thủ tướng, ông Đinh La Thăng là Bộ trưởng dưới thời ông Dũng. Những nhân vật này tham gia Bộ chính trị cho thấy ông Nguyễn Tấn Dũng vẫn còn ảnh hưởng, hay là đường hướng chính sách của ông ấy vẫn còn có ảnh hưởng đối với Bộ chính trị mới.

Kính Hòa: Có nhiều người nói rằng là dù ai cầm quyền đi nữa thì sau đại hội này, đảng cộng sản không còn như trước nữa vì có những sự xích mích, và ngày nó càng công khai. Điều thứ hai người ta nói rằng dù ai cầm quyền thì xu hướng ngoại giao sẽ là xích lại gần với Mỹ và xa Trung Quốc. Ông có đồng ý với những nhận định đó không?

TS Vũ Tường: Điều thứ nhất thì tôi đồng ý là đảng cộng sản đã có thay đổi chút ít. Bộ chính trị đông hơn, ủy ban trung ương đông hơn, đạt sự đồng thuận sẽ khó khăn hơn. Có hai ba xu hướng đối nghịch nhau có thể dẫn đến trì trệ, không ra đuợc quyết định.

Điều thứ hai là đường lối ngoại giao thì tôi lại thấy là với sự ngự trị của phe bảo thủ thì đường lối ngoại giao của Việt Nam vẫn không thay đổi, tức là về cơ bản vẫn thân Trung Quốc, và chỉ xích lại gần Mỹ khi Trung Quốc có những đe dọa cụ thể, mạnh mẽ như chuyện Trung Quốc đưa giàn khoan vào vùng biển Việt Nam năm 2014. Chỉ có những hành động như vậy mới làm đảng cộng sản Việt Nam mới có những bước chuyển nào đó gần Mỹ hay những đồng minh của Mỹ. Nếu không có những hành động đó thì cơ bản chính sách thân Trung Quốc vẫn tiếp tục.

Kính Hòa: Xin ông cho hỏi câu hỏi cuối là trong đại hội đảng lần này có một sự kiện gây chú ý là diễn văn của ông Bùi Quang Vinh, mặc dù ông ta đọc bài diễn văn đó trước khi về hưu nhưng sự kiện một bài diễn văn được cho là cấp tiến như vậy đọc lên giữa đại hội đảng cũng là điều gì đó đáng chú ý. Ông có cho rằng đảng cộng sản Việt Nam có chú ý tới nội dung bài diễn văn đó không?

TS Vũ Tường: Tôi nghĩ là nó không được chú ý vì nếu họ chú ý thì họ đã giữ ông ta lại. Đây là những vấn đề nhạy cảm mà họ không thể đạt được sự đồng thuận. Đại đa số họ vẫn không đồng ý những cải cách chính trị. Tôi cho là trong thời gian 3 hay 5 năm nữa không có cải cách chính trị ở Việt Nam.

Kính Hòa: Xin cám ơn ông.

 Tin, bài liên quan

Đại hội XII dưới góc nhìn của Giáo sư Chu Hảo

000_Hkg10249322-620

Phiếu bầu ủy viên dự khuyết tại Đại hội đảng toàn quốc lần 12 hôm 26/1/2016

AFP photo

Đại hội XII xem như đã kết thúc sau một tuần làm việc với những diễn biến bất ngờ đầy kịch tính. Đây là lần bầu bán có sức ép lớn nhất xảy ra trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam. Mặc Lâm phỏng vấn GS Chu Hảo, Giáo sư- Tiến sĩ vật lý hiện đang là Giám đốc, Tổng biên tập NXB Tri Thức, nguyên thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ để biết thêm nhận định của ông về Đại hội lần này.

Mặc Lâm: Thưa GS Đại hội XII đã kết thúc và diễn tiến của nó như ông đã thấy rất kịch tính. Dư luận trong và ngoài nước bị cuốn hút theo từng ngày với từng kết quả của cuộc bầu bán. Nhìn chung Đại Hội XII lần này GS thấy có gì đặc biệt hơn so với những đại hội trước đây?

GS Chu Hảo: Tôi thấy nó có nét đặc biệt, tức là Ban tổ chức Đại hội đã tổ chức công tác nhân sự rất chặt chẽ, bài bản. Nói là dân chủ thì tôi cũng không đồng tình lắm bởi vì cách bầu cử từ xưa tới nay tuy bỏ phiếu nhiều lần nhưng không khí cũng chưa hẳn dân chủ trong bầu cử. Không những trong Đàng đâu mà ở ngoài cũng thế. Tuy nhiên việc bầu cử lần này thì phải nói là lần đầu tiên toàn dân được theo dõi khá đầy đủ qua những thông tin có vẻ minh bạch hơn đấy là điều đáng mừng. Thứ hai nữa là những gì mà Ban tổ chức họ dàn dựng và định hướng thì đều đạt được mục đích cả chứng tỏ rằng công tác chuẩn bị họ làm hết sức bài bản, chu đáo.

Trong quá trình diễn ra rất nhiều thông tin ngoài luồng, chính thống thì cũng có, những dự báo này khác. Tuy nhiên tôi vẫn cho rằng là tính minh bạch và giải trình thông tin tương đối đầy đủ. Trong suốt quá trình họp nó không thật là đầy đủ để mà mọi người có thể phán đoán suy luận vì vậy rất nhiều phán đoán và suy luận đều trật lất hết! Chứng tỏ lòng mong muốn của nhiều người trong cũng như ngoài nước đều quan tâm. Chứ còn dựa trên những thông tin không chính thức mà phán đoán hay kết luận thì nhiều khi nó cũng không đúng.

Cho đến bây giờ thì những gì mà Ban Tổ chức Đại hội dự kiến thì đều đạt được cả, duy còn động tác cuối cùng nữa tức là ngày mai Ban Chấp hành Trung ương mới bầu ông Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí Thư thì coi như hoàn chỉnh kế hoạch của Ban tổ chức đề ra.

Mặc Lâm: Thưa GS trong những ngày qua dư luận trong nước cũng như báo chí thế giới đưa tin một cách dày đặc về cuộc đấu giữa hai ông Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Phú Trọng với cảm tình dành cho ông Dũng chiếm ưu thế hơn thấy rõ. Thế nhưng ông Nguyễn Tấn Dũng chọn con đường rút lui êm thấm làm cho người ta đặt câu hỏi phải chăng nghị quyết 244 đã buộc ông Dũng phải tự chon giải pháp về hưu, hay là phía sau còn có sức ép nào khác nữa thưa GS?

GS Chu Hảo: Riêng tôi thì tôi có cảm nhận rằng đấy là do sức ép của 244 mà đến bây giờ thì tôi vẫn giữ cái quan điểm rằng cái 244 đó thể hiện một tinh thần chưa thật dân chủ. Nó vi phạm những nguyên tắc tối thiểu điều lệ của chính Đảng Cộng sản mà tôi đã từng biết. 244 bao trùm lên tất cả còn về sau này có một số những động thái chứng tỏ có vẻ như là có dân chủ thế nhưng cái dân chủ đấy chỉ để bảo vệ điều xem ra không được dân chủ lắm là 244.

Mặc Lâm: Hầu hết trong kỳ Đại hội lần này mọi người chú tâm vào Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng vì cho rằng ông ấy quá thân cận với Trung Quốc và vì vậy không ít người cho là nếu ông Trọng tiếp tục nắm chức TBT một lần nữa thì nguy cơ lệ thuộc vào Trung Quốc càng nặng nề hơn. GS nghĩ sao về những quan điểm như vậy?

GS Chu Hảo: Điều này đúng là dư luận của dân chúng và xã hội là như vậy, nó ở hai khía cạnh. Khía cạnh thứ nhất ông Nguyễn Phú Trọng là một nhà lãnh đạo điển hình bảo vệ quan điểm phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa theo mô hình xô viết cũ và theo mô hình Mác Lênin. Ông Trọng từng nhiều lần tuyên bố Việt Nam với Trung Quốc có đồng ý thức hệ Cộng sản. Điều đó đã gây ra sự quan ngại rất lớn đối với những người quan tâm đến sự phát triển của đất nước.

Bởi vì nhìn đại thể mà nói tuy còn có Đảng Cộng sản ở nhiều nước vẫn đang tồn tại. Tuy rằng cái ý thức hệ Cộng sản cũng như cái quan điển về chủ nghĩa xã hội cũng còn có nhiều nước còn níu kéo, tuy nhiên thực tế lịch sử đã phát triển đều thấy rằng cái chủ nghĩa Mác Lênin đã rất lỗi thời và lịch sử đã bỏ qua thế mà Tổng bí thư luôn luôn trung thành với cái đó, Qua đó để thấy rằng những mối giao lưu và quan hệ với Trung Quốc đều dựa trên những cơ sở đó thành ra rất nhiều tầng lớp nhân dân cũng như nhân sĩ trí thức lúc nào cũng lo lắng, không an tâm về điều đó.

Mặc Lâm: Xin cám ơn Giáo Sư.

Việt Nam phải chấp nhận sự tham gia của mọi người để chống tham nhũng

Việt Hà, phóng viên RFA.  2016-01-27

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/vn-need-include-non-state-in-corrupt-fight-vh-01272016123130.html

000_7F629-620

Giám đốc Tổ chức Minh bạch Quốc tế, bà Edda Mueller trong cuộc họp báo ở Berlin vào ngày 27 tháng 1 năm 2016. AFP photo

Tổ chức Minh bạch Quốc tế có trụ sở tại Berlin, Đức, hôm 27 tháng 1 công bố báo cáo mới về tham nhũng toàn cầu năm 2015. Theo báo cáo mới, Việt Nam được xếp thứ 112 trong số 168 nước được đánh giá trong báo cáo. Về thang điểm, Việt Nam được 31 trong thang điểm từ 0 đến 100, trong đó 100 được coi là trong sạch và 0 điểm được coi là có nhiều tham nhũng. Báo cáo cũng cho thấy vấn đề tham nhũng trong năm qua vẫn là một vấn nạn toàn cầu dù có một vài điểm sáng ở một số nước. Tổ chức Minh bạch Quốc tế nhân dịp này cũng đánh giá cao sự tham gia của mọi tầng lớp người dân và của các tổ chức xã hội dân sự trong việc chống tham nhũng thành công. Việt Hà phỏng vấn bà Samantha Grant, điều phối viên phụ trách khu vực Đông Nam Á của Tổ chức minh bạch Quốc tế. Trước hết bà Samantha Grant cho biết:

Nhìn chung toàn thế giới và khu vực Đông Nam Á nói riêng, xu hướng chung là làm việc cùng nhau giữa người dân, lãnh đạo công ty ở khu vực tư nhân và chính phủ để chống tham nhũng dù đó là ở nước có điểm số về nhận thức tham nhũng giảm hay giữ nguyên như năm ngoái.

Đây là nhân tố quan trọng cho thành công. Khi nhìn vào khu vực châu Á, chúng tôi thấy Trung Quốc có những chương trình chống tham nhũng rất có tổ chức nhưng những chương trình này lại do chính phủ điều hành và không có sự tham gia của các thành phần khác nên những gì đạt được còn hạn chế.

Và theo chúng tôi thì thành công của các chương trình sẽ tiếp tục hạn chế nếu quá trình này không được mở rộng hơn. Australia năm nay cũng bị hạ điểm so với năm trước. Theo tôi điều quan trọng đối với Australia là đóng vai trò lớn hơn trong việc chống tham nhũng trong khu vực, đặc biệt là đối với nạn hối lộ xuyên quốc gia.

Việt Hà: Xin bà cho biết tham nhũng tại Việt Nam trong năm qua được đánh giá trong báo cáo này ra sao?

Samantha Grant: Việt Nam vẫn ở vị trí cũ như trong suốt 4 năm qua nếu nói về điểm số là 31. Cho nên nếu bạn hỏi là liệu Việt Nam có trì trệ hay không thì câu trả lời là có.

Trong vòng hai năm qua chính phủ Việt Nam cũng có làm được một só điều như thông qua luật hình sự sửa đổi, xem xét điều luật về tham nhũng trong thành phần nhà nước, thảo luật về tiếp cận thông tin, giới thiệu các chính sách làm tăng cường tính minh bạch trong giới lãnh đạo và khu vực công.

Rõ ràng đây là những điều đã được chứng kiến nhưng ở Việt Nam vẫn còn tồn tại thách thức lớn. Tất nhiên các luật thì có thể được sửa đổi và cải thiện nhưng điểm lớn nhất là việc thực thi các luật này. Cho nên việc Việt Nam gia nhập công ước chống tham nhũng của Liên Hiệp Quốc (UNCAC) và đưa vào các luật chống tham nhũng là tốt nhưng điều quan trọng là việc thực hiện các luật này. Chúng tôi không thấy những luật này được thực thi vì nguyên nhân là thiếu các cơ quan hoạt động độc lập để đảm bảo thực thi các luật, bên cạnh đó là việc thiếu các nguồn lực và năng lực của các cơ quan thực thi pháp luật và tư pháp.

Nếu tôi có thể chỉ ra nguyên nhân chính dẫn đến sự trì trệ của Việt Nam trong công tác chống tham nhũng thì tôi có thể nói đó chính là không có đủ những khuyến khích cho các thành phần không thuộc nhà nước tham gia vào các hoạt động chống tham nhũng.

Ở đây chúng ta lại thấy một điểm đã được nói đến trước đó là làm việc cùng nhau. Những gì mà chúng tôi đã và đang làm tại Việt Nam theo chiều hướng này là làm việc với các đối tác để thiết lập các nhóm thuộc lĩnh vực tư nhân để xem xét xem liệu họ có thể làm gì để giúp chống tham nhũng, bên cạnh đó là đưa các tổ chức xã hội dân sự tham gia cùng.

Cho nên để có sự thay đổi thực sự tại Việt Nam thì cần phải có sự làm việc cùng nhau của tất cả mọi người. Đó là điều chúng tôi muốn thấy, nó không chỉ là luật trên giấy mà phải là hành động của chính phủ cho phép sự tham gia của mọi người trong xã hội vào công cuộc chống tham nhũng vì tham nhũng có ở khắp mọi nơi, mọi khu vực trong xã hội.

Việt Hà: Theo nhận định của Tổ chức Minh bạch Quốc tế các yếu tố then chốt dẫn đến xã hội và chính phủ trong sạch là tự do báo chí, thông tin về chi tiêu công được minh bạch, sự liêm chính của những người có quyền lực và hệ thống tư pháp không thiên vị. Theo bà thì Việt Nam có được những yếu tố nào trong những yếu tố này?

Samantha Grant: Yếu tố tự do báo chí ở Việt Nam nhìn chung có thể nói là rất thấp vì chính phủ vẫn quản lý toàn bộ báo chí. Liên quan đến minh bạch thông tin trong chi tiêu công, chúng tôi đã theo dõi chỉ tiêu này và thấy là việc tiếp cận với các thông tin này ở Việt Nam là rất khó. Dự thảo luật về tiếp cận thông tin của Việt Nam vẫn còn thiếu những thành tố quan trọng đảm bảo việc tiếp cận thông tin chủ động. Cho nên sẽ tốt cho Việt Nam hơn nếu Việt Nam có thể theo được các tiêu chuẩn quốc tế về tiếp cận thông tin để đảm bảo người dân thực thi quyền này của mình.

Hiện tại thì người dân Việt Nam vẫn chưa được đảm bảo quyền này. Nói về lĩnh vực tư pháp thì như tôi đã nói là Việt Nam thiếu những cơ quan độc lập và các cơ quan trong lĩnh vực này còn chịu nhiều áp lực từ chính phủ. Chính vì sự thiếu minh bạch nên chúng ta không thể biết được thực sự những gì đang diễn ra. Liên quan đến tính liêm chính của những người có vị trí cao, chúng tôi đã thấy 8 trường hợp bị truy tố trong năm qua, đó là một điểm khích lệ.

Để có một xã hội và chính phủ trong sạch chúng tôi cần nhìn thấy những trường hợp lạm dụng chức quyền để tham nhũng hay lấy đề bạt cho gia đình, bạn bè mình phải bị đưa ra công lý.
– Bà Samantha Grant

Tuy nhiên, theo tôi, đối với phần lớn những người dân thường thì phần đông những người có chức có quyền vẫn tham nhũng. Cho nên chúng tôi cần thấy nhiều người hơn nữa đứng lên, cam kết về tính liêm chính và cho thấy sự liêm chính thực sự ở mức cá nhân bao gồm việc công khai ti chính và những thông tin liên quan đến xung đột về lợi ích.

Việt Hà: Trong báo cáo mới, Tổ chức Minh bạch quốc tế cũng nói đến vấn nạn lạm dụng quyền lực để làm lợi cho gia đình và người thân và thường không bị trừng phạt. Vấn đề này được nhìn nhận tại Việt Nam ra sao?

Samantha Grant: Tổ chức minh bạch quốc tế xem xét vấn đề về việc lạm dụng quyền lực để làm lợi cho gia đình và bạn bè. Ở Việt Nam có xảy ra tình trạng này tức là những người có quyền lực lạm dụng chức quyền làm lợi cho cá nhân và bạn bè của mình. Chúng tôi biết về điều này và 8 trường hợp vừa bị truy tố cũng có yếu tố này và họ đã bị trừng phạt.

Điều quan trọng là công lý được thi hành trong những trường hợp này. Để có một xã hội và chính phủ trong sạch chúng tôi cần nhìn thấy những trường hợp lạm dụng chức quyền để tham nhũng hay lấy đề bạt cho gia đình, bạn bè mình phải bị đưa ra công lý. Tôi hiểu là vấn đề lạm dụng chức quyền để làm lợi cho mình và bạn bè là điều xảy ra trên khắp thế giới, và có người nói đó thậm chí là một văn hoá ở một số nơi.

Tôi lấy ví dụ Hong Kong, nơi này đã đẩy lùi tham nhũng trong 2 năm qua mà không hề phá vỡ tính văn hoá truyền thống. Rõ ràng là có sự khác nhau giữa việc tặng quà cho bạn mình với việc lạm dụng quyền lực của mình để đưa hối lộ hoặc làm những việc không nên làm.

Việt Hà: Việt Nam đã đàm phán tham gia Hiệp định đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP), theo bà điều này có tác động thế nào lên công cuộc chống tham nhũng tại Việt Nam?

Samantha Grant: Có hai điểm liên quan đến hiệp định đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP). Trước hết quá trình liên quan đến đàm phán TPP bị cho là không minh bạch. Có rất nhiều các bên liên quan, bao gồm các nhóm dân sự xã hội , chưa thực sự biết được hết những gì được đưa ra trong bản hiệp định có liên quan đến họ, và vấn đề tham nhũng là một trong số những yếu tố đó.

Tuy nhiên nếu nói về một hiệp định thương mại quốc tế, thì bản hiệp định đã tạo cơ hội cho mọi người làm việc cùng nhau trong đó có chống tham nhũng. Đã có những tiến bộ  ngay trong khu vực ASEAN, trong thượng đỉnh trước họ đã thiết lập được cuộc họp cấp bộ trưởng về chống tham nhũng.

Ngoài ra trong tháng 2, các lãnh đạo ASEAN gặp với Tổng thống Mỹ Obama để thảo luận các vấn đề về thương mại. Chúng tôi hy vọng là vấn đề tham nhũng cũng được đề cập ưu tiên. Cho nên có rất nhiều những cơ hội tích cực cho khu vực cộng đồng kinh tế ASEAN, và cho các thành viên thuộc TPP để tìm cách chống tham nhũng khi làm việc cùng nhau để chống lại tham nhũng xuyên quốc gia.

Việt Hà: Lúc này Đảng Cộng sản Việt Nam cũng đang tổ chức hội nghị toàn quốc và một Tổng Bí Thư Đảng mới sẽ được bầu. Vị Tổng Bí Thư cũ đã luôn lên tiếng kêu gọi chống tham nhũng và có nhiều lời đồn cho rằng ông ta sẽ tiếp tục ở lại vị trí này. Theo bà thì vấn đề tham nhũng sắp tới tại Việt Nam sẽ có hy vọng gì hay không?

Samantha Grant: Điều quan trọng là đại hội đảng lần này phải coi vấn đề tham nhũng là hàng đầu. Việt Nam đã phát triển kinh tế và Việt Nam phải cho thấy sự cạnh tranh công bằng đối với các doanh nghiệp nước ngoài và các nhà đầu tư nước ngoài. Theo tôi đại hội đảng có thể nhìn nhận được vấn đề này.

Như tôi đã nói là Việt Nam đã có những tiến triển trong ưu tiên chống tham nhũng. Với thực tế là trong suốt 4 năm qua Việt Nam vẫn giữ cùng một xếp hạng về chống tham nhũng, thì tôi hy vọng tại đại hội lần này, đảng cộng sản Việt Nam sẽ thấy cần phải có một sự tiếp cận hơi khác trong chống tham nhũng. Tức là họ cần đảm bảo việc thực thi luật và cho phép sự tham gia của các nhóm, tổ chức không thuộc nhà nước vào công cuộc chống tham nhũng. Chính phủ không thể tự làm một mình

Nếu đại hội đảng chấp nhận ý tưởng làm việc cùng nhau này thì đây là một bước tiến lớn. Chúng tôi đã thấy sự hợp tác về mặt quốc tế, nhất là trong công ước chống tham nhũng UNCAC. Điều quan trọng là người dân, và phía tư nhân có thể hợp tác với chính phủ để chống tham nhũng vốn là điều quan trọng đối với họ.

Việt Hà: Xin cảm ơn bà đã dành cho chúng tôi buổi phỏng vấn.