-
BBC, 11 tháng 9 2015
-
http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/09/150911_phuc_tham_cat_tuong
Chủ thẩm mỹ viện Cát Tường bị y án phạt 19 năm tù về tội ném xác bệnh nhân sau cuộc phẫu thuật thẩm mỹ khiến bệnh nhân tử vong năm 2013.
Hôm 11/9, sau phiên tòa phúc thẩm dài bốn giờ, Tòa án Nhân dân tối cao Hà Nội tuyên bác kháng cáo của chủ thẩm mỹ viện Cát Tường, y án phạt ông Nguyễn Mạnh Tường 19 năm tù.
VnExpress tường thuật, “tòa phúc thẩm nhận định không có thêm căn cứ xét giảm án”.
“Tại bản án ngày 5/12/2014, Tòa án Nhân dân Hà Nội cho rằng đủ căn cứ kết luận ông Nguyễn Mạnh Tường phẫu thuật cho bà Lê Thị Thanh Huyền khi thẩm mỹ viện Cát Tường chưa có giấy phép thực hiện việc này. Khi khách hàng tử vong, bị cáo cố tình phi tang bằng cách ném xác xuống sông”, báo này viết.
Tòa tuyên phạt bị cáo Tường 14 năm về tội Vi phạm quy định về khám chữa bệnh, 5 năm tội xâm phạm thi thể. Tổng hợp hình phạt là 19 năm.
Bị cáo Tường phải bồi thường 585 triệu đồng, cấp dưỡng cho con chị Huyền mỗi cháu 1 triệu đồng/tháng đến khi đủ 18 tuổi và bị cấm hành nghề 5 năm sau khi mãn hạn tù.
‘Mong đây là phiên tòa cuối cùng’
Hôm 11/9, báo Tuổi Trẻ viết: “Phiên tòa phúc thẩm diễn ra vì có kháng cáo của bị cáo Tường. Ông kháng cáo toàn bộ bản án sơ thẩm vì cho rằng cáo trạng có nhiều nội dung không đúng, việc xét xử ông là chưa đúng tội danh làm cho tội chồng thêm tội và bản án đối với ông quá nặng.
Tuy vậy, khi nói lời sau cùng tại tòa, bị cáo Tường đã khóc, xin tòa giảm nhẹ hình phạt”.
Cùng ngày, trong bài về phiên tòa, báo Pháp Luật TP Hồ Chí Minh đề cập:
“Ông Lê Văn Viễn, cha nạn nhân Huyền cho rằng tòa sơ thẩm đã bỏ lọt tội phạm khi không truy cứu trách nhiệm của bà Lê Thị Thúy Mai, nhân viên thẩm mỹ viện Cát Tường”.
VnExpress dẫn lời bà Nguyễn Thị Hiền, mẹ nạn nhân Huyền trình bày tại phiên phúc thẩm: “Nếu ông Tường có lương tâm, con tôi đã không chết thảm như vậy. Dù không thoải mái với bản án nhưng chúng tôi không kháng án do nghĩ ông ấy còn mẹ già, con nhỏ. Chỉ mong phiên tòa này là phiên cuối cùng để chúng tôi không phải chịu những đau đớn nữa”.
Vụ án chấn động dư luận trong nước vì tính chất tàn nhẫn của nó.
Gần 10 tháng sau ngày tử vong tại thẩm mỹ viện Cát Tường, thi thể chị Huyền mới được tìm thấy trên sông trong tình trạng không còn nguyên vẹn.
Thời điểm phạm tội, ông Tường cũng là bác sỹ Khoa ngoại của Bệnh viện Bạch Mai.
Phẫu thuật thẩm mỹ
Hồ sơ vụ án thuật lại rằng trưa ngày 19/10/2013, bà Lê Thị Thanh Huyền tới thẩm mỹ viện Cát Tường để hút mỡ bụng và nâng ngực.
Lúc 16:00, ông Tường cùng các nhân viên đã hút mỡ từ bụng và bơm vào ngực bà Huyền.
16:30 khi bà Huyền có biểu hiện co giật, sùi bọt mép, ông Tường đã tiêm cho bà Huyền một số thuốc.
Bà Huyền sau đó tiếp tục có các biểu hiện khác thường như tím tái, mạch khó bắt, huyết áp không đo được. Ông Tường yêu cầu các nhân viên truyền dịch, tiêm thuốc chống sốc, cho thở ô xy rồi quay về trung tâm, thực hiện cấp cứu nhưng nạn nhân đã tử vong.
Ông Tường đã cho một số nhân viên ra về, yêu cầu một số nhân viên khác thu dọn đồ đạc, chở sổ sách, máy tính, các dụng cụ khám chữa bệnh đi nơi khác cất giấu để nhằm xóa dấu vết.
Tối 19/10/2013, ông Tường đã sử dụng xe ô tô cá nhân, cùng nhân viên bảo vệ là Đào Quang Khánh mang xác chị Huyền xuống ô tô. Xe chạy về cầu Thanh Trì. Đến giữa cầu, cả hai dừng lại, cùng khiêng xác bà Huyền ném xuống sông Hồng.
Đêm 19/10/2013, chồng bà Huyền nhận được tin của người đi đường tìm thấy xe của bà nhưng bản thân bà bị mất tích.
Tối 21/10/2013, cảnh sát điều tra xác định được bà bị biến chứng tử vong khi phẫu thuật thẩm mỹ và sau đó ngày 22/10 tiến hành bắt ông Tường.
Ý kiến: Vụ Cát Tường và sáu thi thể khác
-
30 tháng 10 2013

Đã hơn 10 ngày trôi qua kể từ khi chị Lê Thị Thanh Huyền (Hà Nội) bị tử vong sau khi tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ tại Thẩm mỹ viện Cát Tường.
Theo lời khai của bác sỹ Nguyễn Mạnh Tường, xác chị Huyền bị ném xuống sông Hồng với mục đích phi tang, sự việc đã gây rúng động dư luận về y đức của vị bác sĩ này.
Trong khi các cơ quan chức năng Việt Nam đang lúng túng trong việc điều tra và xác định rõ trách nhiệm thuộc về ai, đơn vị nào, thì người thân và hàng trăm người dân vẫn mòn mỏi chờ đợi hàng ngày bên bờ sông Hồng, mong tìm được thi thể của người xấu số.
Ngoại cảm
Xung quanh sự việc đau lòng này, đã xuất hiện nhiều vấn đề khiến chúng ta cũng phải nghiêm túc nhìn lại.
Đơn cử như việc xuất hiện liên tục các “nhà ngoại cảm” chẳng hạn, mỗi người một ý, họ vừa gieo hy họng vừa gieo thất vọng cho người nhà nạn nhân và dư luận quan tâm, họ vừa làm đa sắc thêm tình hình khi cách đây chưa lâu, đài truyền hình Việt Nam (VTV) lần lượt có những chương trình “bóc mẽ” cái gọi là “ngoại cảm”, một lĩnh vực đang làm mưa làm gió trong những năm gần đây.
Đáng chú ý hơn, trong suốt quá trình tìm thi thể chị Huyền, người ta đã lần lượt phát hiện ra 6 thi thể khác trôi dạt trên sông Hồng và các khu vực lân cận.
Đáng buồn thay khi 6 thi thể này ngay lập tức bị quên lãng, gần như tất thảy đều lắc đầu ngao ngán vì …đó không phải là chị Huyền.
Rõ ràng, đây là một sự thật đau lòng!
Những ngôn ngữ về đạo đức, lương tâm vẫn đang hàng ngày, hàng giờ được lan truyền khủng khiếp trên mạng internet, người ta căm phẫn trước hành động vô nhân tính của bác sĩ Tường, người ta xót xa cho sự bất hạnh của chị Huyền.
Nhưng chẳng thấy bất cứ một ai, bất cứ một tổ chức hay cơ quan nào lên tiếng về 6 thi thể bạc mệnh trôi sông kia cả. Ai dám chắc rằng, những cái chết kia là không dã man, và không bất hạnh như chị Huyền!?
Tự vấn
Tôi tự hỏi rằng, phải chăng “dư luận” đang quan tâm đến vụ việc “thẩm mỹ viện Cát Tường” phần nhiều là do sự tò mò, hơn là những bản năng về đạo đức?
Sáu thi thể trôi dạt được tìm thấy trong 10 ngày (và tính cả chị Huyền nữa là 7), liệu những người có trách nhiệm đã giật mình về các vấn đề an ninh hay chưa?
Và cách ứng xử của các cơ quan nhà nước, phải chăng đang đơn thuần chỉ là “đối phó” với dư luận? nhằm sớm nhất có thể xoa dịu nỗi đau và những sự căm phẫn?
Đến lúc này, người ta mới cuống cuồng cho kiểm tra hàng loạt các cơ sở y tế, thẩm mỹ, khẩn trương quy và làm rõ trách nhiệm… Chả nhẽ họ chấp nhận “chữa cháy” theo kiểu “chạy theo dập lửa” mãi như thế được sao?
Chưa có câu trả lời, chỉ có những tiếng thở dài ngán ngẩm. Và đương nhiên, một chút nhíu mày cho 6 thi thể bạc mệnh kia, hình như vẫn đang là điều xa ngái?!!
Bài viết phản ánh văn phong và quan điểm riêng của tác giả.